[THREESHOT] Cái Đồ Lừa Đảo[ chapter 2.2- 3.1]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 2.2 

Jessica lại một lần nữa ngồi trong phòng làm việc thở dài.

Sai một li,đi một dặm ông bà ta nói đâu có trật đi đằng nào.cô làm nên tội tình gì mà giờ phải rơi vào cái tình trạng oái oăm thế này.

“ tổng giám đốc,vợ ngài gọi điện đến kìa”

Jessica nhăm mặt khi không cô ta gọi điện đến làm gì.

“ tôi đây có chuyện à?”

“ hôm nay cô về sớm một chút sẳn tiện mua một bó hoa,ba mẹ tôi tới thăm chúng ta đấy!”

Giọng nói bên đầu kia ra vẻ không kiên nhẫn lắm.

“tại sao tôi phải làm thế,họ tới thì cô tiếp tôi không về!”

Jessica bực tức

“ đọc lại bản hiệp ước đi,ai cũng có trách nhiệm trong việc này hơn nữa chọc giận ba mẹ tôi không phải là quyết định sáng suốt đâu”

Tiffany nói xong liền cúp máy.

Tuy không cam tâm tình nguyện nhưng chiều hôm ấy Jessica vẫn cầm theo một bó hoa hồng thật đẹp trên tay về nhà.

Thấy hai đôi giày mới trước cửa,cô biết họ đã tới,hít 1 hơi thật sâu Jessica nở nụ cười thật tươi bước vào nhà.

“ Fany à,Jessi của em về rồi nè!”

Miệng thì nói nhưng trong lòng cô không khỏi có chút miễn cưỡng.

Jessica đã từng mơ về một cuộc sống hôn nhân,chỉ là bây giờ lại phải diễn trước mặt người khác hỏi sao cô không khỏi thở dài.

“ về rồi đấy à!”

Tiffany dọn thức ăn lên bàn một cách thành thục giống như chính tay cô làm ra chúng.

“ Jessi lại mua hoa sao? Em đã bảo đừng tốn kém chi cho những thứ này. Đã kết hôn rồi sao giống hối yêu nhau được.”

Mặt Jessica đơ ngay lại,chẳng phải cô ta bảo cô mua còn gì?cô ta đúng là cáo già mà giả nai tơ ,làm bộ y như thật. 

mà cũng phải thôi,nếu không sao Jessica này lại bị lừa đến chẳng biết gì hết.

“ Jessi đã bảo với em rồi mà Fany,dù kết hôn chúng ta vẫn yêu nhau mỗi ngày.”

Dù nghĩ một đằng như cô đành nói một nẻo thôi,nghe ra đúng là rùng rợn.

“ ba,mẹ sao hôm nay mới tới thăm chúng con,Fany nhớ ba mẹ lắm đấy”

Jessica chào hỏi.

“ chúng ta cũng đâu muốn quấy rầy vợ chồng mới cưới,chỉ là ở buổi hôn lễ hơi ồn ào nên lo lắng qua đấy xem”

Ông Hwang cũng khá vừa lòng nhìn Jessica

“ Fany con nấu đấy sao?”

“đúng vậy ạ..”

Jessica nhanh nhảu gật đầu.

“ con thật biết nói đùa Jessica à,con của mẹ làm sao không rõ,những thứ Tiffany nấu có thể ăn sao?”

Bà Hwang cất tiếng cười.

“con..a..um”

Jessica ngây ngốc nhìn sang người bên cạnh.thấy thế Tiffany hơi mắc cỡ kéo kéo tay áo.

“ mẹ thật là kỳ,người ta còn chưa dám nói cho Jessi biết ,con đang tính học nấu ăn để tạo bất ngờ cho cô ấy vậy mà…”

“xin lỗi mẹ không biết..”

“ em không biết nấu ăn vậy bữa cơm tình yêu của chúng ta.,,hzz thật đáng tiếc”

Jessica thở dài nhưng trong lòng vui vẻ cũng may là cô biết sớm không thì có ngày vào bệnh viện lúc nào chả hay.

“ em sẽ học cho dù nó là thuốc độc Jessi cũng sẽ ăn đúng không”

Tiffany nháy mắt nhõng nhẽo.

“ tất nhiên là thế mà em yêu”

Jessica dùng sức nhéo đôi má phúng phính của Tiffany,khiến cô nàng không khỏi kêu đau. 

Không ngờ có một ngày Jessica này lại phải dùng cách trẻ con như thế để trả thù nhưng quả thật tức không chịu nổi.

Đau chết đi được! Tiffany cắn răng nhủ thầm.cô ta định phá hỏng khuôn mặt xinh rạng ngời mà không chói lóa của cô à.

Không sao? Cô chưa bao giờ làm ăn lỗ vốn,muốn nhân cơ hội trút giận ư? Nghĩ đến đây khóe môi Tiffany khóe lên một đường cong hoàn mĩ.

“ Jesiii..làm đau Fany rồi nè..”

Tiffany lấy tay khẽ vuốt lên đùi Jessica,cô sờ nhẹ chiếc nhẫn ,một cây kim châm bật ra,đó là một trong vài thứ phòng thân của cô ai bảo thân phận Tiffany có 

hơi đặc biệt còn gì.

Miệng thì cười nhưng cây châm không chút chần chờ tiếp xúc vào da thịt mền mại của Jessica,mặt cô nàng tái đi ngay lập tức.

“làm sao thế? Mặt Jessi có vẻ không tốt?lần sau em sẽ cố gắng hơn”

“ điều đó thật đáng mừng”

Jessica vội đẩy bàn tay Tiffany khỏi người mình,trời ạ,cô ta lấy châm đâm cô. 

3 tháng chỉ cần 3 tháng cô sẽ thoát khỏi cái địa ngục này,bọn họ sẽ không hẹn ngày gặp lại nhau bao giờ.

“ chúng ta cùng ăn cơm thôi!”

Ông bà Hwang lên tiếng chấm dứt cái cảnh tượng yêu thương thắm thiết của 2 người.

“ phải ạ,Jessi làm việc mệt nhọc nên ăn nhiều một chút”

Cô đã bảo phải sớm về nhà thế mà cô ta dám lề mề đến giờ mới vác mặt vào,coi thường gia đình cô chắc.

“ nhiều như thế con bảo ai ăn cho hết! đúng là kết hôn rồi chỉ biết lo cho chồng nó thôi ông ạ?”

“ con không lo cho Jessi thì lo cho ai giờ hả mẹ! nhắc mới nhớ con quên đem món mà Jessi thích ăn nhất ra rồi”

Tiffany vỗ trán tỏ vẻ xin lỗi nhìn Jessica rồi chạy vào bếp.

Âm mưu! Tuyệt đối có âm mưu.Jessica chắc như đinh đóng cột khi thấy cái bộ dạng bất bình thường của Tiffany,

cô ta có rảnh để tìm hiểu cô thích gì à,không tìm thứ cô ghét thì thôi…

Thứ cô ghét! Chẳng lẽ…

một cơn gió lạnh thổi qua làm Jessica rùng mình ..

chắc không phải là nó chứ?

Đúng lúc đó,Tiffany hí hửng đi ra với đĩa rau trộn mà nguyên liệu chính là dưa chuột ( hay còn gọi dưa leo),thêm một tô cá thu sốt cà.

Mùi vị kinh khủng của cái thứ Jessica ghét nhất đời cứ quanh quẩn trong khoang mũi khiến cô tưởng mình sắp ngất. 

Vợ cô thật biết cách chọn món ăn.

Trước ánh mắt chờ mong của ba mẹ vợ và cái nụ cười đắc thắng của Tiffany,Jessica đành ngậm ngùi mà nuốt vào từng miếng dưa leo một.

Mặc cho cái dạ dày đang kêu gào phản đối,Jessica thề rằng có ngày cô ta sẽ biết tay cô.

Quân tử trả thù,10 năm chưa muộn.cô không phải quân tử nên chỉ cần 3 tháng thôi là đủ.

Sau khi ông bà Hwang rời khỏi,không khí trong phòng đầy mùi thuốc súng.

“ độc ác nhất là lòng dạ đàn bà,vậy nên cô mới nghĩ ra được ba cái trò vớ vẩn ấy”

Jessica đang liều mạng uống thuốc tiêu hóa không quên châm chọc vài câu.

“ cô đừng quên mình cũng là đàn bà,là cô gây chiến trước. tôi mà vớ vẩn thì cô là trẻ con”

Tiffany xoa xoa khuôn mặt bị Jessica nhéo đỏ bừng.

“ nhưng tôi không ác độc như cô”

“ chưa chắc đâu,tôi đã bảo hôm nay ba mẹ tới còn không mau về nhà không phải cô bị nàng nào đó quấn lấy không thoát ra nổi sao?”

Tiffany không chịu thua đáp lại.

“ thì sao? Tùy tiện lấy một người ngoài đường cũng tốt hơn cô gấp ngàn lần”

Dưa leo! Chỉ nghĩ đến nó thôi đầu óc cô đã trống rỗng,dạ dày quay cuồng,cô chưa điên lên mà làm gì xằng bậy là may lắm rồi.

“ với loại người háo sắc như cô chắc chỉ cần đóng cửa tắt đèn thì thị nở cũng ra thúy kiều ngay thôi”

“ cô ghen tỵ” Jessica hừ lạnh “ chứ còn cô muốn lên giường tôi không đạp xuống thì thật là tội lỗi rồi”

“ không ai thèm ghen tỵ,tôi chỉ thương cho họ,lỡ mắc bệnh gì…”

Tiffany trào phúng,thật may còn chưa chạm vào cô.

“ cô…”

“ cô gì mà cô,tôi có tên họ đàng hoàng.còn nữa Jessi yêu dấu,cô nên lo cho bản thân trước thì hơn”

Jessica vội ôm bụng,khó chịu chết mất.

“ tạm ngưng cuộc chiến,tôi vào WC trước đã”

“ cứ từ từ! nếu có chuyện gì không may tôi rất vui lòng gọi giùm cô chiếc xe cấp cứu”

Mặc kệ hình tượng tiểu thư tao nhã,Tiffany cười to thành tiếng.

Muốn đấu với cô! Kiếp sau đi nhé…

Phải để Jessica hiểu Tiffany này không dễ chọc đâu,cô hài lòng bước vào phòng nghỉ ngơi mặc cho cơn ác mộng với ai đó chỉ mới bắt đầu.

CHAP 2.3

“ ôi chẳng phải đây là công chúa Jessica của chúng ta sao? Không phải mới đám cưới à sao lại chạy tới Dark club này uống rượu một mình thế?”

TaeYeon trêu chọc.

“ đừng có nói nhảm! cậu còn không biết mình bị lừa một vố đau hay sao?”

Jessica nghiến răng thốt lên từng tiếng. .

Tiffany đúng là đồ độc ác,cũng nhờ cô ta mà từ giờ cho dù có cách gần 100 mét cô vẫn ngửi được mùi dưa leo kinh khủng.

“ thì sao nào? Nếu yêu cô ấy phải biết bao dung tha thứ? Hơn nữa Tiffany cón rất xinh đẹp nữa là..xưa nay cậu chẳng phải luôn thích người đẹp còn gì?”

“ đừng có đùa! Mình với cô ta hoàn toàn trong sáng.phòng ai nấy ngủ”

“ thế à…bộ cậu đổi tính rồi sao?”

“ gặp cô ta dù mình hiền như thỏ vẫn phải thành sư tử mất thôi”

Nhớ đến cách Tiffany đối xử với cô,trời ạ thật muốn giết người mà.

“ Jessica à,theo mình thấy chuyện Tiffany xuất thân trong gia đình xã hội đen đâu phải lỗi của cô ấy,cậu có bao giờ thử nhìn nhận con người thật của Tiffany chưa?”

TaeYeon ngẫm nghĩ

“ nhưng cô ấy không nên lừa mình”

Đây chính là nguyên nhân khiến Jessica giận.

“thì cậu cũng gạt cô ấy về chuyện trăng hoa của mình còn gì…cậu có tốt hơn ai đâu mà nói…”

“ chuyện này….”

Jessica thở dài cô biết mình cũng có lỗi một phần trong đó,nhưng trên lập trường của bản thân Jessica sẽ không nhận lỗi cũng như Tiffany chưa từng giải thích bao giờ.

“ sao không biết nói gì à? Con người là vậy ai cũng nghĩ người khác không đúng nhưng không biết chính bản thân cũng phạm sai lầm như vậy..”

“ cậu trở nên triết lý tự bao giờ vậy?”

“ đâu có,thôi mình có hẹn với Sunny mình đi trước đây…”

TaeYeon cười bước đi ra ngoài….

……………………………………….

“ Kwon Yuri ,cậu muốn chết có phải không? Dám giới thiệu một người lăng nhăng như vậy cho mình à?”

Tiffany bẻ tay răng rắc,một bộ chuẩn bị hỏi tội khi nhìn thấy mặt Yuri.

“ tính tình không tốt,nhỏ nhen,ích kỷ tự cao tự đai..lại thích trêu hoa ghẹo nguyệt mà là đối tượng tốt cái nỗi gì..”

Đối mặt với sự giận dữ của Tiffany,Yuri làm ra vẻ vô tội nhất có thể….phải nhanh chóng xoa diệu cơn tức của bạn cô không thì đêm nay đừng hòng về nhà gặp YoonA nữa rồi.

“ mình oan uổng lắm! mình chỉ nghe cô mình bảo chị ấy tốt chứ có biết sẽ thế này đâu…cậu là bạn thân của mình chẳng lẽ mình nỡ lừa cậu.mình khổ tâm đến 

nổi không ngủ được mắt có quầng thâm đây này..”

“ hừ! chứ không phải vì tật yêu tiền của cậu à..,đáng đời!”

Tiffany bưng vội cốc nước uống cho hạ hỏa.

“ thật ra chị họ mình cũng có ưu điểm chứ bộ? khuôn mặt đẹp dáng nguời tốt lại ăn nói ngọt ngào ..tuy hơi bay bướm nhưng cũng rất siêng năng làm việc,có thể kiếm tiền nuôi vợ con.”

“ ý cậu là mình phải bỏ qua khuyết điểm “nhỏ nhỏ” của cô ta ư?”

Tiffany không làm được…nghĩ lại thái độ đêm đó,cái đêm đám cưới của họ,Tiffany lại thấy nhói đau.

cô không có sai,cô ta đâu có biết cô phải ra sức ngăn chặn gia đình rất vất vả để đi đến quyết định kết hôn. 

Vậy mà cô ta dám đối xử với cô như vậy.

“ không chỉ là cậu thử thông cảm xem sao…”

Yuri cười cười.

“ đừng chuyển đề tài..nói đi cậu làm sao bồi thường tổn thất tinh thần cho mình đây”

Tiffany đập bàn vỗ ghế.

“ vậy chứ giờ cậu muốn gì nữa? giới thiệu người khác cho cậu à…”

Yuri buộc miệng nói.

“ ok! Chính là nó..mình nhất định phải cho cô ta tức chết..”

“ đừng ….giỡn… chứ?”

Yuri há hốc miệng lắp bắp.

“chuyện mình muốn làm đừng hòng ai ngăn cản”

“ lạy chúa! Tội lỗi tội lỗi..”

Yuri chắp tay lẩm bẫm thì bị Tiffany gõ cho một cái rõ đau vào đầu.

“ lảm nhảm gì? Còn không mau đi tìm người cho mình”

…………………………………………

Đúng là oan gia ngõ hẹp!!!

Tiffany và Jessica đều nghiến răng nghĩ ngợi. 

thành phố này rộng như thế có hàng ngàn cái quán café mà hai người lại chọn cùng một địa điểm cùng một thời gian chạm mặt.

Jessica nắm tay bạn gái mới quen bước vào trong liền thấy bên cửa sổ Tiffany đang cùng một chàng trai ngoại quốc cao lớn điển trai cười nói huyên thuyên.

Jessica tính rời khỏi nhưng nghĩ lại làm vậy có nghĩa là sợ cô ta,dù sao thì ông ăn chả ,bà cũng ăn nem ai sợ ai cơ chứ?

Phục vụ chu đáo đưa họ đến bàn trống ,không may nó lại ngay bên cạnh bàn của Tiffany.

“ không còn chỗ khác à?”

“ xin lỗi thưa quý khách chỉ còn chỗ trống này thôi..”

“ vậy thì thôi”

Jessica đành chấp nhận ngồi tại bàn này nhưng lỗ tai cô lại đang nghe nghóng tiếng nói chuyện từ bàn bên cạnh.

“ henry anh sống ở nước ngoài nhiều năm vậy có chuyện gì vui không?”

“ oh có rất nhiều là đằng khác ,nếu em thích Fany anh có thể dẫn em đi chứng kiến những điều đó bằng mắt mình”

Henry nở nụ cười ngọt ngào dù đây là lần đầu gặp mặt nhưng anh đã bị thu hút bởi nét dịu dàng và trong sáng của Tiffany,cô thật thật tỏa sáng theo cách riêng của mình.

“ Jessi chúng ta uống gì đây…”

Một giọng nữ vang lên bên cạnh khiến Tiffany hơi nhíu mày

.tuy muốn không thèm quan tâm cái đồ lăng nhăng kia nhưng tên cô ta cứ văng vẳng bên tai jessi jessi thân mật quá nhỉ? 

Cầu chúa cho cô ta bị sét đánh vì cái thói ăn chơi của mình.

Dùng cặp mắt đẹp liếc qua bên kia..quả nhiên là cô ta.

“em gặp người quen hở Fany?”

“à không có gì chỉ là nhìn hình mắt em trông thấy có tên mặt người dạ thú,ong bướm lăng nhăng nhà bên thôi,anh tiếp nào đi Henry em thích nghe anh kể 

chuyện lắm”

Chống tay lên cắm,Tiffany dịu dàng trên mức có thể.

“ được rồi…”

“ jessi thấy không thoải mái à?nếu không thích chỗ này chúng ta đổi chỗ khác đừng nhăn nhó mãi”

“ không có gì đâu lyly, nơi này tốt lắm chỉ hơi chướng mắt có người đã kết hôn lại còn thích giả bộ ngây thơ,dụ dỗ kẻ khác,không nghĩ đến trách nhiệm bản thân mà còn đi tìm đàn ông một cách công khai như thế”

Jessica cố tình cao giọng.

“ tôi dụ dỗ đàn ông như thế nào?”

Tiffany giận sôi người,mắt trừng gửi đạn qua đối diện.

“ tôi có chỉ họ gọi tên cô sao? Có tật giật mình à? Vậy sao lại đi mắng chửi người khác”

Jessica trả treo tức khắc.

“ Jessi ngồi xuống mọi người đang nhìn kìa…”

“ phải đó Fany em đừng giận..sao tự nhiên lại cãi nhau thế này”

Henry ôm lấy eo Tiffany ,hành động đó khiến mắt Jessica như toét lửa.

“ buông tay anh ra,có biết cô ấy là vợ của tôi không hả?”

“ vậy lyly là ai thế thưa cô Jung,người đã kết hôn như cô cũng lăng nhăng chẳng kém”

“ Fany…em ..em kết hôn rồi sao?”

Henry sừng sờ.

“không như anh nghĩ đâu ,3 tháng sau em li hôn rồi nên em chẳng có quan hệ gì với cô ta hết cả”

Tiffany vội vàng thanh minh.

“ nếu vậy thì phiền công Jung phải không? Đừng nên can thiệp quá nhiều vào giữa tôi và Tiffany”

Henry ở ngoại quốc nên có phần cởi mở hơn.nhưng vì thế làm cho Jessica càng giận,

cô phải trả thù cô ta bằng mọi cách.nghĩ thế khóe miệng Jessica nhếch lên nhanh chóng.

“ anh có biết vì lí do gì tôi và cô ta li hôn không?”

“ không hợp nhau hoặc lí do gì cũng được tôi không quan tâm”

Henry khẳng định làm Tiffany rất hài lòng,đàn ông con trai phải thế chứ.lần này cô phải cảm ơn Yuri ,anh chàng cậu ấy giời thiệu coi như cũng được.

“ cô ta đúng là không tồi,xinh đẹp,học hành ,gia thế đầy đủ.. nhưng bất quá chỉ hung dữ,vô lí,đanh đá,chua ngoa và là đại tiểu thư của hắc long bang thôi. Anh 

có lường được hậu quả nếu lấy con gái của trùm xã hội đen về nhà không?”

Jessica tốt bụng “nhắc nhở” người trong cuộc.

Đại tiểu thư của Hắc Long Bang!!! 

Sét đánh ngang tai Henry,mặt hắn ta tái nhợt,dù cho Tiffany có tốt cỡ nào,hắn có thích cỡ nào nhưng cô ấy không phải loại người như hắn có thể trêu vào.

“ tại..tại sao Kwon Yuri không nói cho tôi biết điều này…”

“ làm sao cô ta nói cho anh biết chứ,nếu nói trước thì anh có dám cùng Tiffany gặp mặt hay chạy mất dép rồi”

Nhìn Henry hoảng loạn ,sợ hãi xem Tiffany ,Jessica như được hả lòng hả dạ.

“ Jessica…cô..cô”

Tiffany giận run,nếu trên người cô có đem theo súng thì nãy giờ người cô ta sẽ thành bia đỡ đạn nát bấy .

Nhìn Henry chạy biến đi mất Tiffany lấy tay vuốt tóc ,không sao cả có hay không có tên đó cũng chẳng chết được ai,điều quan trọng bây giờ

“ lyly tiểu thư.. cho hỏi cô cùng chồng tôi quen nhau có từng lên giường với nhau chưa?”

“ cái này…chúng tôi mới gặp lần đầu tiên tại đây thôi..”

Lyly giương mắt khó hiểu nhìn ,cặp đôi này quái thiệt.

“ vậy thì phải chúc mừng cô rồi… thật may thật may…”

Tiffany cười tươi chúc mừng khiến lyly càng khó hiểu còn Jessica chau mày suy nghĩ cô vợ mình tính giở trò gì đây.

“ cô nói vậy..là sao?”

“ hử ? cô chưa biết tính tình của Jessica trên giường à? Cô ta là tên biến thái đấy..cực thích chơi SM nên tôi sợ gương mặt xinh đẹp,dáng người hoàn hảo như cô 

phải vào bệnh viện vì chuyện ấy thì thật đáng tiếc…”

“ biến thái…SM… Jessica cô dám lừa tôi…”

Lyly gào lên ầm ĩ.

“ yaaa,Tiffany Hwang chứng cứ đâu mà cô dám vu khống cho tôi..”

“ chứng cứ là tôi muốn li hôn với cô ta vì chuyện đó đó… một con người yêu đuối,monh manh dễ vỡ như tôi không thể nào chịu đựng cô ta nỗi..”

Đôi mắt sầu muộn Tiffany nói mà như sắp khóc khiến Lyly cùng người tò mò xem tin sái cổ.

“ Jessica ,đồ không biết xấu hổ, biến thái”

Lyly quăng một cái tát nảy lửa lên gương mặt trắng trẻo xinh đẹp của Jessica rồi quay lưng chạy lấy người.

“ lyly chờ một chút không phải như em nghĩ đâu….”

“ chậc chạy rồi à,mới có vài câu mà chịu không nổi rồi,thần kinh kém thiệt”

Tiffany cười sảng khoái trước khi cả cô và Jessica bị quản lý quán café mời khỏi đây và không hoan nghênh lần thứ 2 trở lại.

Vì sao ư? 

Cuộc cãi vả chỉ tội nhau khá ồn ào kia đều cho mọi người biết trong quán có 1 tên biến thái thích chơi SM và 1 tiểu thư xã hội đen thì ai còn dám đến nữa.

Cả hai tiu nghĩa bước ra ,liếc xéo hừ lạnh trước khi đường ai nấy đi,xe ai nấy lái trở về nhà.

CHAP 3.1

Tiffany bị bệnh,cô đang cố ôm lấy bụng mà rên hừ hừ trong phòng.

con người ai lại không bị bệnh,nhưng ngặt nỗi đang chiến tranh nước sôi lửa bỏng với Jessica nên Tiffany không muốn cô ta biết. 

thử nghĩ xem,cô sẽ bị cô ta cười cợt thế nào nếu biết cô bị bệnh vì ăn quá nhiều kem sau lần cãi vã trước của họ. 

Tiffany không thể chịu được nên kết quả đành rắn răng nằm im cho qua thời gian mệt mỏi,có lẽ cô nên ngủ,ngủ rồi sẽ không thấy đau.

Ngoài phòng khách,Jessica vươn vai ngáp dài mệt mỏi,trời cũng khuya rồi cô cất bước về phòng mình .

Bước ngang cửa phòng Tiffany,cô dừng lại nghe có tiếng rên khe khẽ vang lên.

Kệ cô ta! Định nhắm mắt làm ngơ nhưng có thêm tiếng khóc thút thít.

Tiffany đang gặp ác mộng hay bị gì rồi…Jessica lo lắng, không phải nói là cô không quan tâm cô ta đâu ,Jessica chỉ không muốn có chuyện gì xảy ra trong nhà mình thôi.. 

phải cô chỉ có ý như thế.

“ cốc cốc”

Jessica gõ cửa.

“ cô có sao không?”

“ không liên quan đến cô,đừng làm phiền”

Tiffany khó nhọc đáp lại,cô đau đến nổi sắp mất đi ý thức nhưng không quên tranh cãi với con người kia.

“ ai thèm, cô muốn sống hay chết mặc cô nhưng đừng ở nhà tôi..”

Theo quán tính,Jessica hung hăng đáp trả. Nhưng sau đó cô không nghe thấy tiếng nói của Tiffany nữa,theo tính tình của cô ta làm gì dễ dàng chịu thua như thế,đúng là có chuyện gì rồi.

Lập tức,Jessica lấy chìa khóa dự phòng mở cửa đi vào.

Bên trong tối đen,cô bật đèn liền nhìn thấy Tiffany cuộn tròn người trốn sâu vào chiếc chăn.

“ này cô làm sao thế?”

Miệng hỏi nhưng Jessica liền đến bên giường vén chăn lên,gương mặt trắng nõn giờ đỏ ửng,trán nóng hổi,Tiffany đang nhíu máy,cắn chặt môi mình.

Cô ấy bị bệnh,Jeesica lo lắng nắm lấy đôi bàn tay lạnh lẽo.

“ không cần cô giả bộ quan tâm,đi ra ngoài”

Tiffany miễn cưỡng mở mắt thốt lên.

“ đồ ngốc! cô đang bị bệnh đó,bệnh mà còn cứng đầu cứng cổ và ai bảo tôi không được quan tâm cô,chúng ta đã kết hôn rồi mà..”

“ chỉ 3 tháng..”

“ ngưng lại” cãi nhau thế này đến khi nào mới xong..

“ để tôi đưa cô đi bệnh viện” 

Jessica đầu hàng.

“ tôi không đi..”

Tiffany bướng bỉnh.

“ vậy cô muốn thế nào”

“ trừ phi sau này tôi nói gì cô phải nghe nấy,không được cãi nhau với tôi..”

Cô nàng này,chết cũng không chịu thua ai bao giờ.

Jessica thở dài ,ôm lấy Tiffany thì thầm.

“ được rồi,cô muốn sao cũng được”

*** 

Lần nữa tỉnh lại,Tiffany liền thấy mình đang nằm trong bệnh viện,mùi thuốc khử trùng nơi đây luôn làm cô khó chịu.

“ cô đã tỉnh”

Y tá mỉm cười lên tiếng.

“ tôi bị gì vậy”

“ cô bị viêm ruột cấp tính,may mà đưa đến bệnh viện kịp thời. tôi thực sự ngưỡng mộ cô, có lẽ cô không thấy được gương mặt lo lắng,hốt hoảng đến sắp khóc của cô Jung đâu nhỉ?, có người yêu như thế còn gì bằng”

Nghe vậy có người tròn xoe mắt ngạc nhiên.

“ Jessica à ý tôi nói là cô ấy đâu rồi”

“ cả đêm qua cô ấy không ngủ ngồi nhìn cô,sáng nay thì đã đi làm. Nói là có cuộc họp quan trọng”

Y tá trả lời.

“ cả đêm không ngủ còn đi làm”

Tiffany lo lắng,sức đâu mà làm việc cái con người này.

“ chúng tôi cũng đã khuyên cô Jung nên nghỉ ngơi,nhưng cô ấy bảo muốn ở cạnh chăm sóc vợ mình,cô thực sự lấy được một người tuyệt vời,nên trân trọng cô ấy. thôi có gì thì cô có thể nhấn nút đầu giường nói với tôi”

y tá đi rối,để lại mình Tiffany trong căn phòng trống rỗng.

khi bệnh là lúc con người yếu đuối nhất về cả thể xác lẫn tinh thần. 

cô và Jessica ghét nhau,cãi nhau nhưng cô ấy lại ở cạnh cô lúc cô cần nhất.

không cảm động thì là nói dối,nhìn lại mọi chuyện đã qua,cả cô và Jessica đều có cái tôi quá lớn,không muốn thừa nhận mình sai nên mọi chuyện mới đi vào ngõ cụt.

bất giác nhớ lại nụ cười của Jessica khi lần đầu gặp, Tiffany nhớ nó rất đẹp,rất rất đẹp.

trên tường đồng hồ thời gian đang lặng lẽ trôi qua,nhẩm lại chỉ còn 1 tháng nữa là kết thúc mọi chuyện.

thực sự đặt dấu chấm hết cho tất cả mối dây ràng buộc,2 tháng dài chỉ để cãi nhau vô ích giữa họ.

Có giọt nước lăn dài trên má,Tiffany hối tiếc,cô cần phải nhìn nhận rõ ràng hơn về mọi chuyện.

*** 

Vài ngày sau đó,Tiffany ru rú trong nhà học đan len,trước mặt để cuốn sách,những cuộn len hồng lăn tròn kế bên. 

Nét mặt chăm chú vào từng đường kim mủi chỉ,cô chưa từng làm việc này trước đó.

Nhưng để làm món quà cám ơn Jessica cô quyết định tự tay đan một cái khăn quàng cổ.

“ chuyện gì thế này,tự dưng dạo này cô ở nhà học đan len,ai xui xẻo được cô làm cho thế”

Jessica mở cửa bước vào liền thấy Tiffany vừa đan vừa cười,trông đáng yêu đến lạ.

cô ấy đan cho ai,chắc không phải cho cô rồi,ai kia ghét cô thế mà. 

Nhưng nghĩ tới việc Tiffany đan khăn tặng người khác,Jessica bực mình mở miệng châm chọc.

“ cô xem xem được không?”

Tiffany không trả lời câu hỏi mà giơ giơ chiếc khăn lên trước mắt Jessica.

“ trông giống một cái giẻ rách,nhìn xấu ghê,bên to bên nhỏ,lúc thưa lúc khít chẳng có chút thẩm mĩ gì cả”

Không trả lời tức là thừa nhận,Jessica liếc sơ buông lời nhận xét,càng nghĩ càng tức.

cô vất vả chăm sóc cô ấy khi bị bệnh mà đến lời cảm ơn còn không có.

“ tôi làm cho con cún nhà tôi có phải làm cho người đâu mà cần đẹp”

Tiffany quay mặt đi,may là cô chưa nói làm cho cô ta nếu không mất mặt quá đi mất.

“ tôi nói thôi,cũng chỉ có thú cưng nhà cô mới thích ..”

Nhịn nào,nhẫn nại nào Fany…cô tự nhủ,mày đã nói phải đối xử tốt với Jessica mà.

“ có muốn uống gì không tôi lấy”

“ cô tốt bụng vậy à,trong ly nước có thuốc độc không đấy,ai chứ cô dám lắm ”

Jessica hoài nghi,mấy nay hành động của Tiffany rất chi là khó hiểu.có âm mưu gì chăng.

Đập bàn cái rầm,Tiffany giận dữ,cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng,cô nhịn đủ rồi. 

Jessica không cần thì cớ gì cô cứ phỉa nhún ngường chịu đựng.

“ Jessica Jung,khăn tôi đan cho cô không được à? Tôi muốn lấy nước cho cô uống là chuyện lạ sao? Có lòng đối xử tốt với cô coi như lãng phí,đồ đáng ghét”

Nước mắt nhẹ rơi nhưng Tiffany vội lấy tay lau đi,cô không thể khóc trước cái con người đó.

“ cái này..đan cho tôi sao?”

Jessica lắp bắp,tuy cô chê nó không hết lời nhưng nếu Tiffany đan cho cô thì lại khác.

Trong lòng cảm động,cái khăn này xấu thì có xấu,màu thì toàn hồng chói mắt thế kia nhưng không sao cả,chỉ cần là của Tiffany làm cho cô. 

Nghĩ thế Jessica ngoác miệng cười như một tên ngốc.

“ cô không cần thì có thể đem vứt”

Tiffany theo sofa đứng dậy định trở về phòng nhưng phía sau bị Jessica ôm chặt lấy.

“ buông ra”

“ không”

“ Jessica cô tính làm gì?”

Tiffany đỏ mặt,cái tay cô ta sao lại để ở chổ..ở chỗ…

“ chơi một trò chơi,gọi là “nói thật lòng mình” với Fany thôi”

Jessica mỉm cười,thì thầm từng hơi thở nóng bỏng vào vành tai mềm mại của cô gái trong lòng cô lúc này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro