Chap 3 - 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã hơn một tháng kể từ khi Yoong và Jessica chuyển đến sống cùng tôi, có vẻ Yoong đã dần quen thuộc với cuộc sống bên đây còn làm quen với Hyunnie nhà Tae lùn. Nhìn thấy con bé sống vui vẻ và hòa đồng với mọi người trong lòng tôi cũng an ủi được phần nào .

"Hana à, em có nghe thấy không? Không cần lo lắng nhiều cho Yoong nữa, Yul sẽ bảo vệ và yêu thương nó bằng tất cả tình yêu mà yul dành cho em, em hãy yên tâm an nghĩ trên đó nhé" - Yuri ngước nhìn lên bầu trời ,một giọt nước mắt không tự chủ mà rơi xuống.

"Lại nhớ đến em ấy nữa sao?" - Jessica vừa nói vừa đưa cho yuri cốc cà phê nóng cô vừa pha khi nãy .

"Không, chỉ là bụi bay vào mắt thôi!" - cô khẽ cười rồi ngước nhìn Jessica, người bảo hộ của Yoong .

Tuy lần đầu gặp mặt khiến họ có ấn tượng không tốt về nhau, nhưng trong gần một tháng sống chung đã khiến họ hiểu rõ hơn về nhau.

Jessica đã từng nghe rất nhiều và scandal của Yuri nhưng cô ấy không đào hoa như cô nghĩ mà trái lại rất chung tình với em cô, hầu như mọi đêm cô đều nghe thấy tiếng Yuri vừa khóc vừa gọi tên em gái cô. Có lẽ cô ấy thật sự rất yêu Hana.

Còn về Jessica, lúc đầu Yuri cứ nghĩ rằng cô ấy rất dữ và khắt khe trong mọi chuyện nhưng sự thật không phải thế, Cô ấy rất dễ gần và đơn thuần...nếu không nói là ngốc nghếch . Đã hai mươi mấy tuổi đầu còn sợ cái thứ xanh lè ấy sao và cô ấy xém phá banh phòng bếp của cô nếu cô không trở về kịp.Có lẽ nữ công gia chánh không hợp với Jessica, nhưng cũng vì điều đó mà căn nhà vốn cô đơn của Yuri trở nên ấm áp và đầy ấp tiếng cười hơn. Đã lâu rồi Yuri không đích thân xuống bếp nấu ăn nhưng gần tháng nay sau khi tan ca xong cô lại cùng Jessica và Yoong đi siêu thị mua đồ ăn và cùng nhau xuống bếp trổ tài. Sau sáu năm sống bóng tối và lạnh lùng , cô đã trở về với Kwon Yuri của ngày xưa, con người hâm hâm luôn nở nụ cười. Ngay cả Taeyeon, đứa bạn thân nhất cũng bất ngờ trước sự thay đổi của cô, nhưng mọi chuyện đều sáng tỏ khi cô thấy Yoong. Đứa nhóc này có lẽ là cứu tinh của Kwon Yuri, cứu cậu ấy ra khỏi cuộc sống tăm tối .

"Yuri này"

"Huh?"

"Thật ra có một điều tôi vẫn còn dấu cô, cô sẽ không giận vì tôi đã làm thế chứ?"

"Có điều giấu tôi ư? chuyện gì vậy? cô cứ nói ra, không sao đâu" - cô nở nụ cười trấn an với cô ấy

"Đợi tôi một tí" - Jessica vội chạy vào phòng mình và lấy ra một bức thư đưa cho Yuri.

"Đây là....?"

"Bức thư cuối cùng Hana viết trước khi em ấy qua đời. Đáng lẽ tôi nên đưa cô sớm hơn nhưng tôi không biết cô có yêu em ấy thật lòng hay không nên......"

"Không sao, còn hơn cô cứ giấu nó mãi"

"Cô thật sự không giận tôi chứ?"

"Không! Nếu tôi là cô thì lúc đó tôi cũng sẽ làm thế, Kwon Yuri lúc đó thật sự rất tồi tệ, đúng không?" - cô nở nụ cười buốn nhìn người bên cạnh mình, cuộc sống của Yuri một tháng trước và một tháng sau như thiên đường và địa ngục vậy. Hai người đó đã kéo cô từ địa ngục trở về trần gian, làm thế nào mà cô lại giận họ chứ.

"Um..không làm phiền cô nữa, tôi vào phòng với Yoong đây, cô ở ngoài đây coi chừng cảm lạnh đấy."

"Biết rồi, một lát nữa tôi sẽ về phòng mình. Chúc cô ngủ ngon"

"Good night"

Đợi Jessica đi khỏi , cô từ từ mở bức thư ấy ra

Chào Yul,

Khi yul đọc được bức thư này , thì em đã ở một nơi rất xa...rất xa với yul.

Chắc yul giận em lắm phải không? vì em đã bỏ đi mà không nói một lời.

Nhưng em xin yul, dù con giận em cũng không được bỏ bê bản thân nhé, nếu không em sẽ tự trách mình vì đã làm yul đau khổ đến thế đấy.

Xin lổi yul nhé, em cũng không muốn thế đâu, nếu không vì căn bệnh quái ác đó cứ bám theo em có lẽ bây giờ em và yul đang sống rất hạnh phúc bên nhau rồi.

Yul có biết những ngày sống bên đây em đã đau khỗ đến mức nào chưa, vừa phải chống chọi với bệnh tật vừa phải chống lại con tim đang kêu gào tha thiết để gặp lại yul.

Có đôi lúc em nghĩ mình sẽ không qua khỏi và tự kết thúc cuộc đời mình thì có một thiên thần đã đến giải thoát cho em, yul có biết là ai không? là con của chúng ta đấy.

Khi biết mình mang thai, em vừa mừng vừa sợ. Mừng vì em không còn cô đơn một mình ở đây nữa, nhưng em cũng sợ vì căn bệnh của em sẽ liên luy đến Yoong, lúc đó em chỉ mong một điều duy nhất là Yul sẽ bên cạnh mẹ con em nhưng em biết, điều đó sẽ không bao giờ xảy ra, đúng không?

Rồi đứa bé cũng ra đời một cách an toàn, ai cũng nói đứa trẻ giống hệt em nhưng em thấy nó giống Yul hơn, giống ở đôi mắt đen láy và làn da ngăm đen đó.

Yul à, em buồn ngủ quá, viết không nỗi nữa rồi, có lẽ ngày mai em sẽ viết tiếp.....

nhớ nhé yul, em yêu yul..rất nhiều...nhiều lắm..

và Yoong...là món quà quý giá nhất mà em nhận được từ yul......

Đừng đợi em nữa, hãy quên em đi và tìm cho mình một cuộc sống mới, tình yêu mới nhé yul.....

Bức thư không được kết thúc một cách hoàn chỉnh, có lẽ em chưa kịp kết thúc nó thì Người đã đến rước em đi rồi , phải không? Em hãy yên tâm an nghỉ trên đó nhé, Yoong ở đây đã có Yul lo cho nó rồi, và cả chị gái em. Từ bây giờ trở đi, họ sẽ là người thân duy nhất của yul.

Yuri ôm bức thư mà khóc một mình trên ban công nhưng cô đâu có biết rằng, bên trong căn nhà đó, có một người đang khóc cùng cô.

Khi thấy yuri đau lòng như thế, Jessica cũng muốn ra ôm lấy cô ấy và an ủi nhưng lại không đủ can đảm làm điều đó, thiết nghĩ mình và cô ấy không phải thân thiết lắm, một phần lại sợ bị hiểu lầm nên đành đứng đó khóc cùng cô ấy suốt đêm .

Ngày qua ngày, cuộc sống yuri trở nên bận rộn hơn, bên cạnh đó, nỗi đau cũng vơi dần theo thời gian. Sau khi đọc xong bức thư của Hana thì tâm trạng cô thảnh thơi đi rất nhiều. Có lẽ cô sẽ nghe theo lời em ấy, tìm cho mình một cuốc sống mới...trong đó có Yoong...và cả chị gái em...nhưng tình yêu mới thì....cứ để sau đi...

Dạo này Jessica cảm thấy trong người rất lạ, tim cô đập nhanh hơn mỗi khi bên cạnh yuri, và mỗi lần yuri lỡ tay chạm trúng cô thì người Jessica cứ như có luồng điện đi ngang qua. Chẳng lẽ....cô yêu Kwon Yuri rồi sao?...

*****

Hôm nay lớp học Yoong tổ chức đi cắm trại hai ngày một đêm, còn yuri thì đang bận việc trong công ty nên chưa về đến nhà, chỉ còn lại Jessica một mình trong nhà.

"Buồn quá...chán quá đi...haizz..Kwon yuri bận gì đến giờ này vẫn chưa về vậy, có khi nào cô ta đi hú hí với mấy cô trong quán bar không? Mà việc gì mi phải quan tâm đến cô ta như thế chứ Jessica Jung! đừng bị cô ấy làm phân tâm....jiazz đi ngủ...đi ngủ nào"

Trước khi cô kịp trở về phòng mình thì tiếng ồn ngoài cửa đã thu hút cô. Kwon yuri về đến nhà nhưng trong người toàn mùi rượi, cô ta không biết còn tỉnh hay đang mơ đây.

Vội chạy đến đỡ con người sắp té ngã ấy rồi cẩn thận dìu cô ta vào phòng, nhẹ nhàng tháo bỏ giày , quần áo đầy mùi rượi trên người yuri, vừa định quay lưng bước đi thì Jessica bị ai đó ôm ngược từ đằng sau...còn ai khác ngoài con người đang say xỉn kia chứ

"Yuri à, cô say rồi! mau trở về giường ngủ đi nào" - quay người lại định dìu cô ta về lại giường thì Jessica bị ôm chặt hơn, chặt đến mức cô sắp thở không nổi nữa rồi.

"Hana...hic..đừng đi mà..ở lại với yul đi...hic..em có biết yul nhớ em lắm không...nhớ đến sắp phát điên rồi...hic.."

"Lại Hana...đến bây giờ cô vẫn chưa quên được em gái tôi sao? Cô đúng là con người si tình ngu ngốc nhất mà tôi từng gặp đấy...ngoan nào..lên giường ngủ nào Yur....."

Cô không thể kết thúc câu nói cùa mình vì bị chặn lại bởi một đôi môi mềm mại...của yuri, cô ấy đang hôn cô...vì cô ấy đã say rồi..nên lầm tưởng cô là Hana mới hôn cô thôi. Lí trí bảo rằng cô nên dừng việc này lại , đừng để nó đi quá xa...nhưng cơ thể cô không nghe theo lời mình nữa...cô muốn yuri...muốn mình thuộc về cô ấy....và cuối cùng..cô cũng quyết định buông xuôi, thả lỏng bản thân mình....hòa nhịp chung với yuri.

Trong đêm tối ấy, hai con người không một mảnh vải quấn lấy nhau không ngừng...họ cứ như phím đen và trắng trên cây đàn piano đang hòa nhịp cùng nhau tại nên một bản nhạc tình yêu...lãng mạn..nhưng cũng không kém phần đau khổ.

Buông nhau ra khi cả hai không còn chút sức lực nào, cô vẫn nghe rõ câu cuối người đó nói ra trước khi thiếp đi bên cạnh cô..." Yul yêu em....Hana ah" .

Vậy là rõ rồi..suốt đêm qua, cô chỉ là vật thế thân của người khác, cô không trách yuri, có trách cũng tại bản thân không kiềm chế được thôi. Yuri sẽ không nhớ gì đâu..cô ta đã say rồi...và cô cũng sẽ quên thôi...những kỉ niệm này..hãy để nó chôn sâu vào trái tim cô là được rồi.

*Sáng hôm sau*

"AH....cái đầu mình...sao mà nhức quá vậy ! biết vậy hôm qua không uống nhiều như thế...mà đây..không phải là phòng mình sao?? mình chỉ nhớ là vừa về trước cửa thì đã gục xuống rồi, ai dìu mình vào đây thế?!? Ashizz...nhức đầu quá.." - thức dậy với cái đầu như búa bổ...hậu quả của trận chiến rượu đêm qua là đây, có vẻ yuri không hề có ấn tượng về việc làm đêm hôm qua của mình rồi.

"Yuri...cô thức rồi sao? nào uống ly trà giải rượu này đi, có công hiệu lắm!"

"Jessica, chắc hôm qua là cô đưa tôi về phòng , thật xin lỗi nhé, hôm qua tôi lỡ uống nhiều quá....mà tôi không có làm chuyện gì quá đáng trước mặt có chứ? "

"À..không, hôm qua tôi thấy cô nằm trước cửa nên tôi dìu cô vào tròng phòng thôi, không xảy ra chuyện nào khác"

(Dù có xảy ra đều do tôi tự nguyện mà, tôi sẽ không trách cô đâu.)

"Ừm...mà Yoong sắp đi cắm trại về rồi, tôi và cô cùng đi đón nó nhé."

"Ừ, vậy cô chuẩn bị đi, tôi ra ngoài nhé." - nói rồi Jessica vội chạy ra ngoài, cô sợ...sợ cứ nhìn con người này thêm một giây nữa cô sẽ chịu không được mà chạy đến ôm lấy cô ấy.

*Tại trường học*

"Appa...Sica umma" - vừa thấy bóng dáng hai người thì Yoong đã vội chạy đến ôm lấy appa nó rồi.

"Đi có vui không con?" - yuri vừa nói vừa nựng đứa bé trên tay mình.

"Vui lắm appa, cô giáo còn nói mai mốt trường sẽ tổ chức cho cả gia đình đi, lúc đó appa và sica umma phải đi cùng con đấy. không thì con hông chịu đâu nha~~~" - Yoong lại sử dụng vũ khí bí mật của mình ra khiến hai con người kia không ngừng cười vì cái aegyo vừa đáng yêu vừa đáng ghét của nó.

Khi họ vừa về đến nhà thì thấy một người lạ mặt đang đứng trước cửa, thật ra thì chỉ lạ với yuri thôi , người đó là Dong Hae , vị hôn phu của Jessica.

Jessica không ngạc nhiên khi thấy anh ta ở đây, cô đã liệu trước chuyện này sẽ xảy ra. Bỏ đi cùng với Yoong mà không để lại cho anh ta một lời nhắn, chắc mấy tháng hắn sắp điên lên vì kiếm cô quá.

"Dong Hae, anh đang làm gì ở đây thế?"

"Làm gì ư , em có biết anh đã vất vả như thế nào để đi tìm em chưa? " - hắn vừa nó vừa đi đến nắm lấy tay Jessica một cách mạnh bạo.

Yuri thấy thế vội chạy đến hất tay hắn ra, cánh tay Jessica trở nên đỏ dần vì bị nắm một cách thô bạo như thế.

"Này anh là ai thế buông tay ra đi, có thấy anh đang làm đau cô ấy không?"

"Tôi là ai ư? tôi chính là hôn phu của cô gái này đấy! còn cô chắc là Kwon Yuri phải không? con người tệ bạc bỏ rơi hai mẹ con Hana rồi để Jessica phải một mình nuôi con dùm cô, "

"Lee Dong Hae , anh im lặng cho tôi được không!"

"Yuri à, cô dẫn Yoong vào nhà trước đi , chuyện ở đây để tôi xử lí được rồi"

"Nhưng...."

"Yên tâm, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu" - Jessica nở nụ cười như trấn an cô gái đối diện mình.

"Vậy được rồi....Yoong à chúng ta vào nhà thôi."

Nói rồi Yuri và con mình vào trong nhà nhưng cô vẫn cảm thấy bất an khi để Jessica bên ngoài nói chuyện với con người vừa tự xưng là hôn phu của cô ấy.

"Rốt cuộc anh tìm tôi có chuyện gì?"

"Chuyện gì ư? làm sao em có thể nói chuyện một cách thản nhiên như thế vậy, bỏ đi không để lại một lời nhắn trong khi ngày cưới của chúng ta gần đến, bây giờ em lại làm như mình không hề có trách nhiệm trong chuyện này."

"Chẳng phải tôi đã nói rồi sao, tôi chưa từng nói qua sẽ đồng ý làm vợ anh , là do anh tự lan truyền khắp nơi và thông báo cho cả cha mẹ anh biết. Mọi thứ đều do anh tự biên tự diễn, liên quan gì đến tôi."

"Nhưng chúng ta yêu nhau gần 5 năm rồi Sica à, chẳng lẻ em không hề có ý muốn kết hôn với anh sao? lúc trước em viện lí do Yoong còn nhỏ , phải chăm sóc cho nó, còn bây giờ thì sao, nó tìm thấy appa rồi, em cũng không còn gì để lo nữa , hãy theo anh về bên đó hoàn thành đám cưới của chúng ta đi."

"Tôi sẽ không theo anh về đâu và cái đám cưới quái quỷ ấy anh nên hủy đi là vừa. Cả quan hệ của chúng ta...hãy chấm dứt từ đây đi...tôi thật sự mệt mỏi vì anh rồi đấy."

"Em có biết mình đang nói gì không? tình cảm bao nhiêu năm tôi dành cho em giờ em muốn kết thúc là kết thúc sao! "

"Cứ xem như tôi có lỗi với anh đi, còn bây giờ phiền anh..đi về đi , đừng đến làm phiền tôi nữa."

"Em yêu người khác rồi sao, là cô ta..đúng không? "

"............................................."

"Sao em không nói gì đi? bị anh nói trúng tim đen nên không còn gì để nói đúng không?"

"Phải, em yêu cô ấy "

"Em điên rồi! Cô ấy có một đứa con đấy!"

"Em biết, nhưng từ lâu em đã xem Yoong như con ruột của mình rồi, chỉ cần bên cạnh Yuri dù cô ấy không yêu em, em cũng mãn nguyện lắm rồi"

"Em....anh thật không biết nói gì với em nữa...đường là do em tự chọn, mai mốt em có hối hận cũng đừng tìm đến tôi đấy."

"Em...xin lỗi"

Một người hậm hực bước đi...một người thở dài vì vừa trút được gánh nặng....Một người bối rối vì những gì vừa nghe được sau cánh cửa.

To be continue

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic