Part 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Part 1

Tôi – Kwon yuri, một học sinh giỏi luôn đứng top trong trường, gia đình khá giả, bạn bè yêu mến, một đứa bạn nối khố - đứa trẻ của tôi Kim Tae Yeon và có lẽ nhanh thôi chẳng còn là “ của tôi “ nữa. Cái tuổi 19 tràn đầy sức sống ấy không yêu thì tiếc cả đời à huống gì một người vừa đẹp một cách menly như tôi, than hình nóng bỏng,khuôn mặt hoàn hảo có hang trăm ngàn cậu ấm cô chiêu hay những sinh viên bình thường khác tình nguyện gục dưới chân tôi  các bạn nghĩ thế nào?? Tôi là một hình mẫu lý tưởng chứ hả?? Nhưng xin lỗi mấy cưng nhé, mấy cưng không có cửa đâu he he he vì Kwon Yuri này chỉ yêu một mình cô nàng thùy mị nết na Chung Soo Yeon thôi he he. Bạn nghĩ cô ấy may mắn khi yêu tôi?? No no no no nhầm, nhầm to rồi, tôi mới là kẻ may mắn khi yêu cô ấy, tiểu thư nhưng không đỏng đảnh nhá, xinh đẹp như nữ thần, làn da trắng mịn, hiền dịu, tâm lý v.v nói chung cô ấy là cô gái hoàn hảo nêu tôi hoàn hảo 100 thì cô ấy là 100000…000 nhá. Chối lại một câu hiện giờ tôi RẤT LÀ HẠNH PHÚC..\

4 tháng sau;

_ Soo Yeon yul đây nè- yuri đứng bên đường vẫy vẫy

_ Đợi chút, đừng sang đây, mình em qua đấy với Yul – soo yeon đứng bên đường hét sang

_ Cẩn thận nhé baby.

Bước đầu tiên, một bước …. Hai bước… ba bước…

_ SOO YEONNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNNN – tiếng thét cất lên khi có một chiếc ô tô mất kiểm soát lao tới

KÉTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTT

RẦMMMMMMMMMMM

Và thế là cô ấy nằm đấy, thứ chất lỏng màu đỏ loang lổ trên mặt đường, tôi như chết trân tại chỗ không tin vào chính mình nữa, nước mắt lăn dài…

Mọi người nói cô ấy đi rồi, rời xa tôi rồi nhưng tôi không tin, họ định chơi khăm tôi chắc, Tae Yeon còn cho tôi ăn sơ sơ 5 cái đấm, 4 cái tát nhưng tôi chả thấy đâu, kê. Tôi chả quan tâm, em đi rồi tôi sống làm gì nữa đây…..

3 năm sau

Đươch nghỉ hè rồi, năm sau nữa là tôi ra trường có công vieecj ổn định và có thể sẽ kết hôn. À mà quên, không có em thì tôi kết hôn với ai nhỉ, đành chờ em về thôi. Lát nữa tôi và Tae yeon sẽ về Jeju quê của tôi và đứa nhóc ấy, cũng khá lâu rồi từ lúc tôi rời nơi ấy, 5 năm rồi chưa một lần quay lại, có lẽ rời xa nơi đô thị ồn ào này và tạm quên em trong một khoảng thời gian sẽ tốt hơn, có lẽ bây giờ Yul sẽ cất em và nơi nào đó trong tim mình, đừng lo, Yul sẽ không quên em đâu

Tại đảo Jeju

_ Êy lùn, 5 năm trời chả khác mấy nhỉ - yul nói khi vừa bước xuống khỏi chiễu xe buýt về ngôi nhà gỗ xưa

_ Cấm ngươi gọi ta lùn nha tên đen, ta oánh cho ngươi lùn bằng ta đó – Tae Yeon nói, mặt búng ra sữa thảo nào Yuri gọi cô ấy là đứa trẻ 

Cả 2 cùng cười, lâu lắm rồi yuri không được cười sảng khoái như vậy.

_ Về nghỉ thôi, mệt quá rồi – cả 2 cùng nhau tiến về phía ngôi nhà gỗ ấy…

Sáng hôm sau

Yul’s POV

Tức ngức quá, khó thở nữa, mình bị làm sao thế này?? 

( mở mắt) á chân tay mình không cử động được á á á á á mình bị làm sao thế này

_ ư……… ưm……… ưm ( Tae cứu tớ) – trời má ơi không nói được nữa này có ai không cứu tôi với.

END’ Pov

Nhìn quanh căn phòng, đôi mắt cô dừng lại ở góc tủ, có một cô gái ngồi đấy, bộ quần áo giống y hôm Soo Yeon bị tai nạn.

Tiến lại gần chiếc giường, cô ngẩng mặt lên, đúng rồi, chính là khuôn mặt của SOO Yeon nhưng sao lại toàn máu thế, đôi mắt yuri bắt đầu chảy thứ nước tinh khiết ấy, nửa vì sợ, nửa vì con người trước mặt khiến cô đau lòng . Cô biết mình đang mơ, một giấc mơ quá tàn nhẫn nhưng cô không muốn tỉnh lại, có chăng cô vẫn còn quá yêu con người ấy??

3 A.M

Bật dạy, khuôn mặt đẫm nước. Lôi laptop ra, cô tìm cách nối lại giấc mơ nhưng đập và mắt cô là hiện tương Lucid Dream. Nhấp chuột vào, những hiện tượng 100% trùng với trường hợp của cô.

Lucid dream hay còn gọi là mơ trong giấc mơ…………………………………………………………………��

�……………………………………………………………………��

�……………………………………………………………………��

�……………………………………………………………………��

�………………………………………………………….

Warning: nếu không muốn chết thì hãy tỉnh lại trước khi não tê liệt ( cái này ½ đúng  )

Cách thưc hiện:..

…………………………………………………………

………………………………………………………

………………………………………………………….

………………………………………………………. ( ai muốn biết pm riêng em hén  )

Cô chạy sang phòng bên, dựng Tae dạy:

_ Taengoo , dậy đi nhanh lên

_ gì vậy – lèm bèm ngái ngủ ( kute :”> )

_ Coi này – chìa lap ra

Căng mắt lên đọc đọc, quay sang yuri nhìn như người ngoài hành tinh:

_ Đồ điên, mới sang sớm kêu ta dậy để coi thứ vớ vẩn này ấy hả ?? – gục ngủ tiếp.

_ Tớ, tó muốn gặp soo yeon lần nữa, vừa nãy tớ đã gặp cô ấy – câu nói làm Tae bật dạy ngay lập tức:

_ Cậu điên rồi..

_ Giúp mình đi mình muốn gặp cô ấy lần cuối

_ Không, như thế cậu càng nhơ đến cô ấy mà thôi.

_ Một lần thôi tae à, mình muốn nhìn cô ấy – nước mắt đã rơi khỏi khóe mắt cô

_ Được rồi tớ chấp nhận nhưng lần cuối cùng đấy, càng như vậy cậu càng lún sâu, đã 3 năm rồi đấy yul à

Yuri không nói gì mà đi về phòng mình nhớ lại khuôn mặt đẫm máu ấy, cô sợ nhiều nhưng đau nhiều hơn, giá như lúc ấy cô là người chạy sang đã không có chuyện gì cả………. sau đó cô thiếp đi vì mệt mỏi.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Sáng hôm sau, cô và Tae yeon ăn sang xong và chuẩn bị rơi vào Lucid Dream. Họ chơi bong rổ, môn thể thao yêu thích của cả 2 để cơ thể ra rời mệt mỏi thì vào trong phòng. Yuri nằm thẳng, duỗi 2 tay 2 chân ra và Tae ngồi bên canh trông.

30p sau, cô rơi vào tầng thứ nhất của Lucid Dream, lần này cô nghe được một mớ âm thanh hỗn độn, đinh tai nhức óc không ngừng ập vào tai cô khiến cô khó chịu nhưng cô chưa đạt được cái mình muốn nên cô tiếp tục. Không chịu được nữa, cô nhắm mắt lại, vì cơ thể quá mệt mỏi, cô không thể thức dậy mà thay vào đó cô đi lên tầng 2 của Lucid Dream.

Yul’s dream ( tầng 2)

Tôi đang ở một thế giới hoàn mĩ, quá đẹp so với thế giưới hiện tại, Trong bài viết đó nói, ở thế giới này tôi là chúa vậy muôn gì cũng được?? Thử bay xem, nhưng làm thế nào nhỉ??

“ Luôn nghĩ rằng mình có thể bay, bạn nên thử nhảy từ nóc nhà cao nhất thế giới xuống xem sao? Là giấc mơ nên bạn chẳng thể nào chết được và hãy thử vươn mình lên cao xem có thể có tác dung đấy”

Nghĩ là làm cô lên đỉnh nóc nhà cao nhất mà nhảy xuống.

Lần 1 : thất bại

Lần 2: thất bại

Lần 3

.

.

.

.

.

.

Lần 9: nhất định được, nhắm mắt nhảy xuống, 1s 2s 3s 4s ….. 30s. Sao không rơi??? Mở mắt ra cô đang trên không trung

_ YAHUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU bay được rồi. Lượn vài vòng bỗng cô thấy tức ngực

“ Warning: nếu không muốn chết thì hãy tỉnh lại trước khi não tê liệt”

Thế là đành nhắm mắt tỉnh dạy 

_ Mình mơ được bao lâu rồi?? – cô hỏi Tae

_ Cái đồ đen thui ;làm mình sợ chết đi được, cậu ngủ 7 tiếng rồi đấy >.<

_ Tớ chưa gặp được cô ấy – mặt buồn

_ Thôi, tính sau, đi ăn cái gì đã, trông cậu làm mình đói quá

_ Ừm mình đi thôi

End Part

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi