[THREESHOT] Troubled Marriage [Chap 2-1], JeTi | PG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 2-1

Tiffany đi lòng vòng trong căn hộ chung cư của mình. Từ phòng bếp ra phòng khách, từ nhà ăn ra ban công, cô đang muốn làm một điều gì đó để từng giây từng phút trôi qua nhanh chóng. Chờ đợi chưa bao giờ là một cảm giác thú vị. Chỉ trong vòng chưa đầy hai mươi tư tiếng đồng hồ ngắn ngủi, Tiffany đã phải chịu đựng cảm giác này đến hai lần. Jessica dường như không để tâm tới những lời cô nói, cô ấy lại không nghe điện thoại một lần nữa.

Tiffany thả mình xuống bộ sofa trong phòng khách. Cô không biết mình phải đối diện với tình huống này như thế nào. Có phải do cô nuông chiều Jessica quá để nên bây giờ mọi chuyện thành ra như vậy? Những lời cô nói dường như không còn chút trọng lượng nào với Jessica. Tiffany nắm chặt tay lại, có lẽ lần này cô nên cư xử khác, không thể mềm mỏng, nhún nhường như trước được.

Tiếng chuông cửa vang lên làm cắt đứt dòng suy nghĩ của Tiffany. Cô đứng dậy, đi ra ngoài để mở cánh cửa căn hộ chung cư của mình. Jessica, trong bộ dạng xơ xác nhất, áo sơ mi nhăn nhúm, áo khoác xộc xệch và tất nhiên, cả mùi rượu nữa đang được dìu bởi một cô gái khác. Chỉ nhìn qua bộ trang phục công sở hàng hiệu cô ta đang mặc, Tiffany cũng có thể đoán được đây là một người khá thành đạt. Một tay đỡ lấy Jessica, Tiffany không quên gửi ánh nhìn khó hiểu cho người đang đứng đối diện mình. Đáp trả lại cô là một câu trả lời khá lịch sự và từ tốn từ phía người đó:

“Thiết kế Jung uống say và gục ở quán bar. Cho nên, tôi đưa cô ấy về!”

“Cảm ơn cô, nhưng xin hỏi, cô là…”

“Tôi là Kwon Yuri” – Yuri lấy trong túi áo của mình ra tấm danh thiếp – “Tôi biết cô là Tiffany Hwang, hi vọng sau này sẽ có dịp hợp tác”

Tiffany nhìn xuống tấm danh thiếp, ánh đèn từ ngoài hành lang đủ để soi rõ dòng chữ được màu vàng được in rất hoa mĩ trên nền danh thiếp màu trắng: “Kwon Yuri, Giám đốc Điều hành Kwon Group”.

“Erm… Xin lỗi nhưng Thiết kế Jung đang say, tôi không nghĩ rằng đứng đây nói chuyện sẽ tốt cho cô ấy” – Yuri lên tiếng khi thấy Tiffany vẫn chăm chú với tấm danh thiếp của mình – “Nếu có thể, một tách trà ấm để giải rượu sẽ tốt hơn cho cô ấy vào lúc này.”

“Tôi biết phải chăm sóc người bị say như thế nào, Giám đốc Kwon” – Tiffany nói giọng hơi khó chịu trước sự quan tâm thái quá của Yuri dành cho Jessica. Cô còn lẩm bẩm thêm vài từ nữa – “Dù sao thì hôm qua cô ấy cũng say rồi…”

“Cũng là do tính chất công việc thôi” – Yuri buột miệng nói, trên môi xuất hiện nụ cười nửa miệng – “Hôm qua, chúng tôi vừa kí xong hợp đồng, đương nhiên uống chút rượu mừng cũng là điều khó tránh khỏi. Hi vọng điều đó không khiến cho Giám đốc Hwang phiền lòng.”

“Vậy còn hôm nay thì sao?” – Tiffany thực sự đã không giấu nổi sự bực bội đang kiềm chế trong lòng. Thái độ của Yuri không hiểu sao khiến cô bực mình cất cao giọng để hỏi

“Có lẽ tốt hơn cô nên tự hỏi Thiết kế Jung. Tôi xin phép về trước” – Yuri cúi đầu lịch sự chào. Ra về lúc này chắc chắn là thích hợp nhất. Nếu còn ở đây thêm phút nào nữa, tự dưng cô sẽ bị lôi vào chuyện không đâu của gia đình người ta. Mà thực sự, Kwon Yuri chúa ghét sự phiền phức.

Đặt Jessica nằm cẩn thận trên giường, Tiffany thay cho cô ấy bộ đồ thoải mái và không quên dùng khăn mặt thấm nước ấm lau sạch lớp make-up. Sau đó, Tiffany ra ngoài bếp, pha một tách trà nóng rồi đem vào. Lúc này, Jessica đã tỉnh, tuy nhiên khuôn mặt vẫn còn hơi lờ đờ vì tác dụng của rượu.

“Cậu lại uống rượu, mặc cho lời nhắn của tớ sáng nay” – Tiffany đặt tách trà bên cạnh giường. Trước mặt cô gái này, dù có muốn, chưa bao giờ Tiffany có thể buông lời giận dữ được.

“Tớ có tâm trạng không tốt” – Jessica trả lời uể oải

“Cậu có thể chia sẻ chuyện đó với tớ mà, Jessie” – Tiffany tỏ ý muốn lắng nghe

Jessica không trả lời, cô quay mặt đi, suy nghĩ về những điều mà mình nhìn thấy ngày hôm nay. Eye smile của Tiffany dành cho người khác, cử chỉ thân mật, cái ôm tạm biệt đầy thân thiết. Có thể tính sở hữu của cô quá cao hoặc cũng là do đây không phải lần đầu tiên nhìn thấy cảnh này mới khiến cho tâm trạng Jessica khó chịu như vậy. Cô vẫn nhớ lần đầu khi gặp Tae Yeon tại buổi tiệc dành cho những doanh nhân, cô gái có chiều cao khiêm tốn ấy đã chẳng ngại ngùng mà nói rằng: “Nếu như không phải vì Tiffany đã kết hôn, tôi đã theo đuổi cô ấy tới cùng rồi!”

“Tớ mệt” – Jessica kéo chăn lên, tỏ ý câu chuyện đã đến hồi kết

“Còn nhiều chuyện chúng ta phải rõ ràng, Jessie. Tớ không thể để mọi thứ cứ rối tung như thế này được” – Tiffany kéo chiếc chăn xuống

“Cậu đang làm quá vấn đề lên rồi đấy. Thực sự chẳng có chuyện gì cần phải giải quyết giữa chúng ta cả. Mọi việc đều ổn!” – Jessica bực bội đáp lại

“Không ổn một chút nào. Cậu nhìn lại bản thân xem, hai hôm nay, có lúc nào cậu ở nhà trong tình trạng tỉnh táo không?” – Tiffany bắt đầu lớn tiếng

“Chỉ là một chút rượu mừng thôi. Không có gì to tát cả”

“Cậu để Huynie chờ hơn một tiếng đồng hồ ở trường, vậy mà không có chuyện gì sao? Nếu như cô giáo của con bé không gọi điện thì tớ không chắc Huynie sẽ phải ở lại trường tới mấy giờ nữa!”

“Được thôi! Đấy là lỗi của tớ khi không đón được Huynie đúng giờ. Tớ nhận lỗi rồi, như vậy, cậu hài lòng chứ?”

Một khoảng im lặng bao trùm cả hai người. Jessica biết mình vừa lỡ lời nhưng thực sự cô không muốn rút lại những điều mình vừa nói. Cô biết bản thân là người sai, nhưng vì tính cứng đầu của mình, cô vẫn cứ để mặc mọi chuyện như vậy. Tiffany thì khác, cô thực sự bất ngờ. Jessica đang thể hiện rõ thái độ bất hợp tác với cô. Không phủ định rằng cuộc sống hôn nhân của hai người không phải lúc nào cũng toàn màu hồng nhưng căng thẳng tới mức này thì đây là lần đầu tiên.

“Tớ tự hỏi… Bây giờ, đối với cậu, vị trí của tớ như thế nào, Jessie…” – Tiffany buông lời nói nhẹ tênh - “Liệu sau sáu năm kết hôn, cậu vẫn còn coi tớ là người quan trọng nhất, là bờ vai để cậu dựa vào, là người cậu có thể chia sẻ mọi chuyện?”

“Cậu đang đẩy vấn đề đi quá xa đấy, Tiffany” – Jessica nhăn mặt đáp – “Tớ không nghĩ chuyện này liên quan tới việc tớ nghĩ sao về cậu. Chỉ là một lần tớ quên giờ đón Huynie, cậu không cần trầm trọng hóa vấn đề như thế. Dù sao tớ cũng đã nhận lỗi của mình rồi.”

“Tại dạo gần đây, tớ thấy chúng ta trở nên quá xa cách…” – Tiffany dùng tay mân mê đường riềm vỏ gối. Cô chỉ thường làm như vậy khi cảm thấy khó xử - “Hiếm khi nào cậu chia sẻ với tớ về công việc của cậu, không như dạo trước…”

“Tớ không có nghĩa vụ phải báo cáo tất cả những việc mình đang làm cho cậu, Tiffany. Cậu không phải là sếp của tớ!!!” – Jessica bực bội đáp lại

“Nhưng dù sao chúng ta đã kết hôn, tớ nghĩ…” – Tiffany cố níu kéo cuộc nói chuyện

“Yah! Hwang Mi Young, cậu có công việc của cậu. Tớ cũng có công việc của tớ. Đừng quá áp đặt mọi việc như vậy!” – Giờ thì Jessica thực sự to tiếng. Bình thường vốn dĩ cô đã không phải là người có khả năng kiềm chế bản thân, cộng thêm với tâm trạng không tốt ngày hôm nay. Tất cả điều đó tạo nên sự bùng nổ của Jessica

“Tại sao cậu lại to tiếng như vậy!!!” – Và bây giờ đến Tiffany cũng chẳng giữ nổi bình tĩnh

“Tớ sẽ không to tiếng nếu như cậu thôi hỏi những câu phiền phức” – Jessica dịu giọng lại nhưng vẫn thể hiện rõ sự bực bội trong từng câu chữ

“Chúng hoàn toàn không phiền phức, Jessica” – Tiffany mạnh mẽ khẳng định – “Chẳng lẽ cậu không nhìn thấy một điều rằng mối quan hệ của chúng ta đang có vấn đề?”

“Hoàn toàn bình thường” – Jessica hờ hững đáp – “Chúng ta đâu phải vợ chồng mới cưới. Thỉnh thoảng có chút đôi co, cãi vã cũng không phải là chuyện lạ”

“Nhưng dạo gần đây, càng có nhiều vấn đề xảy ra” – Tiffany phản đối lại – “Thời gian mà chúng ta dành cho gia đình ngày càng ít đi. Tớ và cậu xảy ra mâu thuẫn nhiều hơn. Cả tớ và cậu đều bận rộn với công việc của mình, ít dành thời gian cho gia đình hơn trước. Nhưng vì Huynie, cả tớ và cậu nên cùng cố gắng mới phải chứ?”

Jessica lặng thinh không nói gì. Cô biết những điều Tiffany nói không sai một chút nào. Cô yêu Tiffany và cũng yêu cả Huynie nữa. Thực sự, cô không muốn cuộc sống gia đình của mình căng thẳng như vậy. Nhưng nghĩ tới cảnh Tae Yeon đưa Tiffany về nhà chiều nay, trong tâm can cô lại thấy khó chịu. Nếu Jessica nói rõ những khúc mắc trong lòng mình với Tiffany, chắc chắn cô sẽ nhận được lời giải thích chính đáng. Tuy nhiên, với tính cách cứng đầu và bướng bỉnh của mình, tuyệt nhiên cô sẽ không lên tiếng trước. Cô cứ mặc nhiên để mọi chuyện như vậy.

Tiffany ngắm nhìn khuôn mặt đang đăm chiêu của Jessica. Cô tự hỏi người bạn đời của mình đang suy nghĩ điều gì. Cô ấy có thấu hiểu những lời cô nói. Tiffany biết từ khi còn nhỏ, Jessica đã luôn được cưng chiều. Bản tính ương bướng, cứng đầu cũng từ đó mà ra. Lúc hai người yêu nhau, thực sự, Tiffany thấy điều đó rất đáng yêu. Nhưng có lẽ trong hoàn cảnh này, từ “đáng yêu” đã không còn phù hợp để miêu tả.

“Jessica, cậu đang nghĩ gì vậy?” – Tiffany nắm lấy tay Jessica, nhẹ nhàng hỏi

“Tớ không muốn nói thêm về vấn đề này nữa. Hôm nay, tớ sẽ qua phòng Huynie ngủ” – Jessica rút tay mình khỏi cái nắm tay ấm áp của Tiffany. Cô đứng dậy, đi về phía cửa, tuyệt nhiên không ngoảnh đầu nhìn lại Tiffany.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Jessica vuốt nhẹ tóc mái của Seo Huyn, tránh làm cho cô bé thức giấc. Huynie của cô lúc nào trông cũng như một thiên thần vậy. Nước da trắng hồng, đôi má phúng phính. Những phiền muộn, lo toan của Jessica dường như tan biến khi nhìn thấy sự hồn nhiên, ngây thơ trên gương mặt của Huynie. Có lẽ, con gái cô đang có giấc mơ đẹp về chú ếch xanh đại úy Keroro, nhân vật hoạt hình mà cô bé yêu thích.

“Umma xin lỗi, Huynie…” – Jessica thì thầm nho nhỏ - “Là tại umma không tốt”

.

.

.

Tiffany trằn trọc trên chiếc giường của mình. Mãi mà cô vẫn không ngủ được. Vài lời to tiếng của Jessica khiến trong lòng cô có nhiều phiền muộn. Từ bao giờ mà cuộc sống hôn nhân trở nên khó khăn như vậy? Tiffany không biết nguyên do từ đâu nhưng có một điều chắc chắn rằng cô mong muốn sự việc này sẽ kết thúc sớm.

Có lẽ, đây là một đêm khó ngủ với cả Tiffany và Jessica.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sáng hôm sau thức giấc, Tiffany cảm thấy uể oải. Cả đêm qua, cô chỉ chập chờn ngủ được một lúc, bờ mi trĩu nặng lại, không muốn mở ra. Chớp mắt vài cái cho quen với ánh nắng mặt trời từ bên ngoài rọi và, Tiffany quan sát căn phòng ngủ của mình. Dường như có điều gì đó rất lạ. Mọi thứ gọn ghẽ và ngăn nắp hơn bình thường.

Tiffany đứng dậy, đi về phía phòng tắm, bàn chải và nước ấm đã được chuẩn bị sẵn cho cô. Trên mắc treo quần áo, một bộ trang phục đi làm cũng đã được là phẳng phiu. Tiffany tự hỏi chẳng lẽ Jessica đã bình tĩnh trở lại và bắt đầu thực hiện vai trò của một người vợ?

Cô tắm qua một lát, thay bộ quần áo vào rồi đi về phía nhà bếp. Một bữa sáng kiểu Mỹ đã được dọn sẵn. Tiffany mỉm cười, có lẽ hôm nay sẽ là một ngày tuyệt vời.

Bất chợt, một lá thư màu hồng đặt trên bàn khiến cô chú ý. Cho dù có trở thành Giám đốc hay gì đi chăng nữa, Tiffany vẫn dành một sự ưu ái đặc biệt cho màu hồng. Mở lá thư ra, nét chữ hoa mỹ của Jessica, không nhầm lẫn vào đâu được.

“Tiffany, tình yêu của tớ.

Lúc cậu đọc được lá thư này, có lẽ tớ đã không ở Seoul nữa rồi. Hiện giờ tớ đang có một dự án quan trọng, nó là một bước ngoặt quan trọng trong sự nghiệp. Tớ đang trên đường để đến nơi thực hiện dự án đó. Cũng chỉ ở Hàn Quốc thôi, nên cậu đừng lo lắng.

Đêm hôm qua, tớ đã suy nghĩ khá nhiều. Có lẽ, cả tớ và cậu đều cần một khoảng lặng để bình tĩnh lại, để có thể hiểu thật thấu đáo vấn đề của chúng ta là gì. 

Về chuyện hôm qua, tớ xin lỗi, Tiffany. Tâm trạng tớ bất ổn không phải vì áp lực công việc mà là vì cậu. Từng lời nói của Tiffany đối với tớ đều rất quan trọng. Hôm qua, ngay sau khi hết giờ làm việc, tớ đã lái xe về nhà. Nhưng nhìn cậu thân mật với Tae Yeon ngay trước cửa khiến tớ không chịu nổi mà bỏ đi cho dù tớ biết Tae Yeon là đối tác của cậu. 

Đôi khi, ngẫm lại tớ thấy mình cũng thật ích kỉ…

Trong thời gian tớ đi công tác, một mình cậu chăm sóc Huynie sẽ khá vất vả. Nhớ ăn uống đủ bữa, đừng thức khuya quá. Nói với Huynie giùm tớ là umma Jessica rất yêu Huynie.

Tiffany, khi tớ trở về, tớ hi vọng rằng mọi rắc rối sẽ được giải quyết!

Yêu cậu!”

End Chapter 2-1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro