1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì mình hơi bận và không thể nhìn màn hình nhiều nên sẽ chia nhỏ ra, lỡ có cắt cơn hỏn ni của bạn thì tự cố gắng giùm nha... chứ bận quá biết sao giờ...

Ô kê thử thách làm pỏn tháng cu hồn để mấy nhỏ dăm tà bị quỷ bắt, géc gô!


---

Lý Đế Nỗ ngồi trước màn hình máy tính đẩy đẩy cặp kính trên sống mũi,  ánh mắt chăm chú khóa chặt vào bức hình thằng em ngốc xít gửi cho mình thật lâu vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh.

Thằng ngốc Phác Chí Thịnh kia nói, lúc cùng anh trai xinh đẹp nhà nó "chơi" cái này, thực sự sướng muốn chết. Cái ngữ khí khoe khoang mắc ghét, Lý Đế Nỗ mỉm cười, gân xanh trên trán như sắp chọc thủng tầng da bay ra ngoài.

Hoàng Nhân Tuấn luôn luôn rất thẹn thùng mấy chuyện phòng the, mà Lý Đế Nỗ cũng không phải là người ưa nói lời bay bổng, cho nên cả hai ở phương diện tính dục khá là thu liễm, chơi cũng không tận hứng. Thế nhưng em trai ruột thừa của hắn lại không như thế, Phác Chí Thịnh ba ngày kể hắn nghe chuyện giường chiếu của nó với anh trai xinh đẹp, bảy ngày phân tích cùng hắn là làm thế nào mới có thể đụ chồng mình đến hai mắt thất thần toàn thân run rẩy.

Lý Đế Nỗ tức nghiến răng nghiến lợi, đề tài nghiên cứu thảo luận làm sao đều là điểm mù kiến thức của hắn vậy? Chuyện ân ái giữa hắn và Hoàng Nhân Tuấn mãi cũng thế, khi bạn người yêu nói thôi mệt rồi, hắn liền cố gắng nén lại cơn hứng tình, rút tính khí ra, tự lủi thủi vào phòng tắm mà sục.

Trời ơi cả lò ra đây mà xem, xem cho kỹ vàooo. He's a 10 no but. Hoàng Nhân Tuấn cũng biết thế, mỗi lần cùng La Tại Dân nghiên cứu thảo luận mấy thứ trăng gió này đều đỏ bừng mặt, miệng lắp ba lắp bắp "Cậu... Cậu ấy rất dịu dàng... Làm.. Làm... Rất... Thoải mái..." Mỗi lần hai người sinh hoạt giường chiếu đều chỉ dùng tư thế tiến vào từ phía sau, Hoàng Nhân Tuấn rất thích chôn mặt vào trong gối, thẹn thùng chẳng rên la lấy nửa chữ, quá trình cày cấy ngoại trừ tiếng thở dốc nặng nề ra, cơ hồ không hề có chút giao lưu tình thú gì.

Lý Đế Nỗ cũng không dám kể với Phác Chí Thịnh, quá mất mặt. Nghĩ đến bản thân trước kia, mặc dù không có kinh nghiệm gì, nhưng ít ra cũng từng thấy heo chạy không ít luôn đó? Lúc theo đuổi Hoàng Nhân Tuấn thành công, hắn còn ngỡ đôi ta về sau sẽ lăn giường sung sướng như thế nào, match nhau ra sao. Thật sự không hề nghĩ đến cơ sự này.

Đọc tin nhắn Phác Chí Thịnh gửi đến liên tiếp, Lý Đế Nỗ cảm thấy, đúng là không tốn cơm nuôi thằng em ruột thừa này mà!

JS: Anh, tin em đi, anh Nhân Tuấn nhất định sẽ mê tít thò lò.

JS: Anh, anh không biết Nana gợi cảm biết bao nhiêu đâu...

JN: Mày câm, tao không hứng thú.

JS: Anh, em tặng anh món quà, lúc mua đồ cosplay thỏ con tình thú thì thấy nó, nên sẵn múc luôn cho anh.

JS: Mà nói trước, khỏi cần cảm ơn, dạo đây em đang để ý một set trò chơi...

Không đợi Lý Đế Nỗ đáp lời, tiếng chuông cửa vang lên. Hoàng Nhân Tuấn vẫn chưa về nhà, hôm nay bạn người yêu phải đi xã giao nhưng Lý Đế Nỗ rất yên tâm, Hoàng Nhân Tuấn xưa nay sẽ không về muộn, càng sẽ không uống rượu cùng người lạ khi không có hắn cạnh bên.

Mở cửa rồi mới phát hiện thì ra là nhân viên chuyển phát nhanh, Lý Đế Nỗ thanh toán phí ship, còn nhịn không được nói thầm trong bụng: "Cùng thành phố mà còn bày đặt book ship, đã thế còn là chuyển phát nhanh, đúng là Phác Chí Thịnh."

Mở gói hàng ra, Lý Đế Nỗ sửng sốt, là một cái đuôi cáo tỏa ra ánh sáng diệu kỳ, to gần bằng cánh tay hắn, dưới đáy còn đính một cái giang tắc làm bằng kim loại lạnh cóng, đặc biệt tặng kèm theo một lọ dầu bôi trơn và tờ hướng dẫn sử dụng cụ thể.

Âm báo tin nhắn lại vang lên, Lý Đế Nỗ chẳng thèm nhìn, thẳng tay chuyển khoản cho Phác Chí Thịnh năm nghìn tệ.

JN: Đủ chưa.

JS: Quá đủ, chúc chơi vui nha đại ca.

Lúc Hoàng Nhân Tuấn về nhà đã là chạng vạng tối. Lý Đế Nỗ không biết làm cơm, trong nhà cũng không thuê giúp việc, Hoàng Nhân Tuấn cảm thấy thuê người không tiện lắm, mà Lý Đế Nỗ lại thích ăn cơm cậu nấu hơn.

Như cũ, hai người trao nhau một nụ hôn chẳng mang theo chút hơi thở tình dục nào, chỉ như môi kề môi rồi lập tức tách ra. Hoàng Nhân Tuấn mới thoát thân từ tiệc tùng xã giao, lại ngay lập tức chui tọt vào bếp nấu nướng.

Hai người bọn họ có thể nói là cặp đôi điển hình nổi tiếng. Lý Đế Nỗ không hút thuốc lá, không chơi bời lêu lổng, dù cho uống rượu cũng sẽ có chừng mực. công việc ổn định thu nhập lại khả quan, bên người chẳng có trà xanh trà đào, các mối quan hệ đều chừng mực và lành mạnh. Hoàng Nhân Tuấn thì sao? Là tình nhân trong mộng của các thiếu nam thiếu nữ, đảm đương việc nhà, không rượu bia không thuốc lá, vì đặc thù công việc nên phải thường xuyên đi xã giao cũng chỉ gắp đôi ba đũa đồ ăn ứng phó, cậu thích về nhà nhấm nháp cùng Lý Đế Nỗ hơn, cho nên so ra với các đồng nghiệp, cậu khoẻ mạnh hơn không biết gấp bao nhiêu lần.

Bữa cơm đơn giản hai món mặn một chén canh, đối với hai người mà nói cũng coi như là phong phú thịnh soạn. Khẩu vị Lý Đế Nỗ bị Hoàng Nhân Tuấn nuôi đến kén ăn không ít, nhưng hết lần này đến lần khác, mặc cho cậu nấu món gì hắn đều thưởng thức đến rất chi là thỏa mãn.

Ăn cơm xong, hai người cùng rúc bên sofa xem TV. Mà hỡi ôi, tâm trí Lý Đế Nỗ đâu nằm ở đấy, hắn muốn chơi trò kia. Nhiều năm ở chung, Hoàng Nhân Tuấn hiểu Lý Đế Nỗ rõ như lòng bàn tay, biết hắn có việc giấu trong lòng, liền chủ động hỏi.

"Đế Nỗ, anh có tâm sự à?"

Bị điểm mặt gọi tên, Lý Đế Nỗ nuốt nước miếng cái ực, hắn vịn vai Hoàng Nhân Tuấn xoay cậu qua, để hai người ngồi đối mặt nhau, đôi mắt Hoàng Nhân Tuấn mê mang khó hiểu chỉ biết nhìn hắn.

"Nhân Tuấn, chúng ta... Chơi trò chơi được không?"

Hoàng Nhân Tuấn còn tưởng rằng có chuyện lớn bao nhiêu, thì ra chỉ là chơi trò chơi, phòng bị trong lòng cũng tháo xuống, nhẹ nhàng đồng ý.

Nhưng khi Lý Đế Nỗ đem bàn xúc xắc hắn đã chuẩn bị cả một buổi chiều ra, Hoàng Nhân Tuấn chết lặng. Trời ơi cái quần què gì dẫy? Chữ viết trong mấy ô trò chơi, chính là nét của Lý Đế Nỗ cấm có sai, nhưng nội dung thật sự... Rất khó chấp nhận được.

Hoàng Nhân Tuấn lúc này muốn cự tuyệt, nhưng nhìn đáy mắt Lý Đế Nỗ ánh lên biết bao hi vọng, cậu do dự. Hoàng Nhân Tuấn biết, bạn người yêu luôn luôn chiều chuộng mình hết mực, cũng biết bọn họ làm nhiều lần như thế, lại chẳng có bao lần Lý Đế Nỗ thật sự thỏa mãn. Cậu luôn luôn trong giấc mộng mơ hồ buổi khuya nghe thấy tiếng thở dốc khàn đục của bạn trai, cậu biết hắn đang thủ dâm, cũng biết tại sao hắn lại thủ dâm. Cậu tự trách bản thân, nhưng thật lòng, cậu rất sợ hãi.

Cây hàng của Lý Đế Nỗ siêu to khổng lồ, lực hông cũng lớn kinh người. Đêm đầu tiên, Hoàng Nhân Tuấn đau cơ hồ không thở nổi, cậu nức nở cầu xin hắn nhẹ một chút, Lý Đế Nỗ mím chặt môi, hắn cũng nào có sung sướng gì đâu?

Lỗ hậu Hoàng Nhân Tuấn chăm chú siết chặt lấy thằng em hắn, cậu đau, đương nhiên hắn cũng đau. Cho dù có bôi trơn đầy đủ, lần đầu tiên của hai người vẫn là kết thúc một cách vội vàng với trải nghiệm không mấy tốt đẹp.

Hoàng Nhân Tuấn gian nan gật đầu, Lý Đế Nỗ thấy bạn người yêu đồng ý thì vui vẻ tựa con cún bự đoạt được cục xương ngon lành yêu thích, lấy cục xúc xắc ra, đặt vào trong bàn cờ.

"Bé còn thắc mắc gì không?" Lý Đế Nỗ thăm dò nhìn về phía Hoàng Nhân Tuấn.

"Cái gì cơ?"

"Bé không được chống chế cho qua đâu nhé."

Giọng nói trầm ấm truyền vào đại não Hoàng Nhân Tuấn, làm vành tai ai đó phiếm hồng, không được tự nhiên xoa xoa gáy. Trong miệng thì thầm "Mới không thèm chống chế đâu...", có lẽ chính cậu cũng không phát hiện được, câu nói này đặc sệt ý tứ nũng nịu.

Vì để đảm bảo vệ sinh, cả hai vẫn đi tắm trước.

Khoác lấy áo choàng tắm, hai người ngồi xếp bằng trên chiếc thảm lông mềm mại, Lý Đế Nỗ tuân theo "Đạo làm chồng đảm", nhường Hoàng Nhân Tuấn đổ xúc xắc trước.

Ai dè, Hoàng Nhân Tuấn đổ trúng số 3.

"N-nhà tụi mình đâu có đuôi mèo đâu..."

-

-

Hết 1~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro