183. Khi buồn khi vui

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Người ta bảo, khi vui chúng ta nghe giai điệu, mà khi buồn chúng ta hiểu lời ca...

1. Nuối tiếc lớn nhất của anh là những nuối tiếc của em lại có liên quan với anh.
(Chúng ta | Trần Dịch Tấn)

2. Rõ ràng anh cũng rất yêu em, cớ sao lại không yêu đến cuối chặng đường đời.
(Anh đừng nhớ đến em | Hebe)

3. Một đời quá ngắn, một khoảnh khắc lại quá dài.
(Không hỏi | Mao Bất Dịch)

4. Anh sẽ nhớ về em với những xúc cảm nào đây? Là cười dịu dàng hay chỉ là lặng câm?
Sau này, nước mắt ướt nhoè khoé mi, cuối cùng thì em cũng hiểu, có vài người một khi bỏ qua là chẳng còn nữa.
(Sau này | Lưu Nhược Anh)

5. Trời xanh đợi mưa phùn, còn ta đang đợi người.
(Sứ thanh hoa | Châu Kiệt Luân)

6. Đáng tiếc không phải anh đi cùng em đến cuối chặng đường. Ngã rẽ từng đi qua cùng nhau giờ lại là nơi ta lạc mất. Cảm ơn vì đó là anh, từng nắm lấy bàn tay em, hơi ấm dịu dàng ấy giờ vẫn lưu lại tim này.
(Đáng tiếc không phải anh | Lương Tịnh Như)

7. Người mà em nhớ mãi chẳng quên chưa từng đáp lại em chút gì.
(Lòng này khó yên | Sương Kiệt)

8. Rất lâu, rất lâu về trước, có một người yêu em thật nhiều.
(Ngày nắng | Châu Kiệt Luân)

9. Tình yêu của hai ta đến đây là vừa đủ, thừa lại chẳng nhiều cũng chẳng ít, vừa đủ để lãng quên.
(Vừa đủ | Tiết Chi Khiêm)

10. Đừng nói em nhớ tôi, tôi chẳng chịu nổi những lời như vậy đâu.
(Bài học tình yêu | Lâm Tuấn Kiệt)

11. Đừng cố tìm nữa, tìm chẳng thấy đâu, thượng đế đã bận rộn như vậy rồi. Cô ấy nên đến thì sẽ đến thôi, đừng cố kiếm tìm nữa.
(Đừng tìm nữa | Quách Đỉnh)

12. Bởi tôi không biết liệu kiếp sau có được gặp em lần nữa hay không, nên kiếp này, tôi mới cố gắng đem tất cả những điều tốt đẹp nhất cho em như vậy.
(Chỉ vì quá yêu em | Trương Kính Hiên)

13. Tôi biết mùa hè ấy rồi sẽ như tuổi thanh xuân một đi không trở lại, thay thế giấc mộng cũng chỉ là điều thật miễn cưỡng thôi. Tôi biết những lời tán dóc ta từng nói ấy cũng sẽ bị cười cho qua, ở lại chốn cũ cùng tuổi trẻ. Tôi cũng chẳng ôm lòng chờ đợi với một ai nữa cả.
(An Hoà Kiều | Tống Đông Dã)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chill