121. Cái này chịu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước đây luôn nghĩ rằng, hai người yêu nhau ở bên nhau đến bạc đầu là chuyện đương nhiên của trời đất. Sau này mới phát hiện khi duyên phận không đủ, cho dù có cố gắng bỏ ra bao nhiêu, cuối cùng cũng không thoát khỏi kết cục chia ly. Tuy rằng buồn bã, không nỡ nhưng thời gian trôi đi chúng ta sẽ dần dần hiểu ra mọi sự gặp gỡ, cho dù tốt hay xấu, đều có ý nghĩa và đạo lý của nó.
Tôi thấy qua hoa nở, vì thế nên cần gì để ý hoa thuộc về ai chứ. Chỉ cần tôi có một ngày nhớ hoa, hoa sẽ không khô héo. Tôi nhớ anh ấy, anh ấy sẽ không biến mất. Đời này gặp gỡ nhiều người đến vậy, tán thưởng có, nói chuyện ăn ý có, hận gặp gỡ muộn có, vừa gặp đã cảm thấy quen thuộc có, có rất nhiều, nhưng không phải đều có thể ở bên nhau, yêu đương, thành vợ chồng, tuy rằng chúng ta vừa quay lưng thì đã trở thành người xa lạ, nhưng đều đã từng trân trọng lẫn nhau, từng ngày đêm bên nhau, chúng ta từng nồng nhiệt yêu thương nhau, cũng từng cho đi mà không giữ lại điều gì, ỷ lại vào nhau, cho nhau ấm áp, cho dù chỉ là một thời gian ngắn, tôi cũng cảm thấy rất đẹp đẽ.
Quay đầu nhìn lại những năm tháng đột ngột rung động ấy, cậu vẫn sáng lấp lánh chói mắt như vậy. Cảm ơn cậu đã từng ở bên cạnh mình. Cũng cảm ơn cậu đã cùng mình vượt qua mùa đông lạnh lẽo ấy, sau này không còn ngày gặp lại nhau nữa, chúc cậu mãi mãi hạnh phúc và vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chill