55. Bạn giữ trong lòng một người nhiều năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn giữ trong lòng một người nhiều năm, người ấy đi đâu tâm bạn cũng dõi theo, thế nhưng bạn mãi chỉ như cái bóng lẳng lặng thế thôi. Người ta không biết.

Bạn giữ trong lòng một mơ ước, về một nghề bạn vẫn thường khát khao thật lâu, thế nhưng bạn chỉ để nguyên mơ ước đó ở trong óc thôi, không hề nói ra. Chẳng ai biết cả.

Bạn giữ trong nghĩ suy nhiều điều trăn trở, nhưng bạn lặng im. Thế là mọi người nghĩ bạn vô tâm, có phải đâu, người ta không hiểu.

Bạn giữ cho mình nhiều niềm yêu thích, thế nhưng bạn nào có bộc lộ rằng bạn thích cái này, ghét cái kia. Rồi người khác cho bạn những thứ họ thích họ yêu, đó đâu phải điều bạn mong bạn muốn.

Bạn có rất nhiều điều muốn nói, nhưng khi thấy ánh mắt ấy, dù hờn dỗi, những lời trách cứ vẫn là không thể thốt ra. Lại ôm khư khư, để rồi tình yêu dần dần im lìm hơn, thay vào đó là đối phương phải suy đoán về những điều bạn nghĩ. Người ta đâu phải chuyên gia tâm lí, sẽ chẳng bao giờ có thể chạm tới tâm sự của bạn đâu.

Bạn có những âu sầu, có điều bạn cất vào đáy lòng, trưng ra ngoài nụ cười kiêu hãnh. Thế là, người khác nhìn vào thấy bạn luôn mạnh mẽ, nghĩ rằng bạn sẽ không thể nào rơi nước mắt đâu. Những vết thương họ vô ý để lại càng sâu, nhưng họ vô tâm cho rằng bạn sẽ không đau, không khóc. Cứ thế, tổn thương càng lớn, chỉ bạn là biết nó cứ toạc ra.

Bạn và những câu chuyện của mình lẳng lặng bên nhau, bạn muốn giữ chúng trong tâm, bởi bạn nghĩ rằng có một vài chuyện không thể nói ra, vì một khi nói ra, chẳng ai là người vui vẻ cả.

Bạn cứ như thế, cho đến khi mọi người đi mất. Họ sợ phải nhìn thấy sự bình thản trên gương mặt bạn. Họ ghét phải đoán bạn đang nghĩ gì, rồi e dè lo bạn mất vui, rồi lại nghĩ, dù có không vui, chắc chắn là bạn vẫn sẽ lặng im như thế.

Bạn à, đừng như thế! Nếu bạn ghét ăn kem vị dừa, hãy nói rằng bạn không thích nó, đừng qua loa bằng hai từ "cũng được", ai sẽ biết sở thích của bạn đây? Nếu bạn giữ trong lòng một điều thật lâu, gặp dịp hãy nói đi, có rất nhiều điều ngẫu nhiên sẽ xảy ra khi bạn biết nói ra đúng lúc.

Và, những gì bạn giữ vì sợ sẽ mất đi mối quan hệ thân quen nhất, dường như chẳng có tác dụng hàn gắn đâu, ngược lại càng làm sâu thêm những tổn thương, rạn vỡ. Tại sao phải giấu khi bạn không hài lòng về ai đó, sau đó lại nghĩ họ chẳng tốt chút nào? Bạn luôn không nói, rồi bạn có thói quen kìm nén hết, trong lòng lại nghĩ bản thân luôn là người phải níu giữ các mối quan hệ, dần dà, ai cũng chán nản rồi bỏ đi, thẳng thắn mới là cách kéo gần cự ly tốt nhất.

Rồi, những người mà bạn thích, bạn chỉ đứng nhìn họ vậy thôi. Bạn nói rằng bạn đau, nhưng có thể khác sao, nỗi đau này là do bạn chọn. Không nói, là phải lẳng lặng như thế, cứ vậy như chiếc bóng sau lưng. Có lựa chọn khác nhưng bạn dửng dưng, bạn muốn giấu tình cảm của bản thân, vậy thì đừng oán thán. Không có điều gì là tự nhiên xảy đến, bao gồm cả việc chọn ngọt – đắng trên đường đời.

Bởi vì, có những chuyện nhất định phải nói ra, nếu không vĩnh viễn đừng mong ai biết được, cho nên, hãy tự nói ra câu chuyện của bạn, sẽ có người tình nguyện lắng nghe. Nếu không bước lên, bạn sẽ vẫn ở chỗ cũ thôi, nhưng sẽ chẳng bao giờ đến đích kia - những điều giản đơn nhưng phải biết đuổi theo nắm lấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chill