Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa rời khỏi sân bay sau chuyến bay dài từ New York trở về Seoul, YoSeob để đống hành lý cho vị quản gia già đem về nhà còn cậu thì vội tếch một vòng quanh Seoul trên chiếc Audi láng cóng. 

Năm năm rời xa nơi đây, thành phố này cũng đã thay đổi nhiều rồi. Khẽ nhếch mép cười, YoSeob ghé thử vào một Club trông có vẻ khá sang trọng, nổi bật và xôm tụ. Club Midnight, cái tên nghe có vẻ cũng ấn tượng quá chứ. 

Bài trí đẹp, âm thanh sống động, không khí nóng bỏng, gái đẹp, rượu ngon, một club đẳng cấp chẳng thua gì những club cậu đã từng rong ruổi ở New York, nhưng nếu chỉ vậy thì cũng chẳng bỏ công cậu lò dò vào đây, phải có cái gì thu hút hơn chứ. 

Chỉ vừa mới nghĩ thầm trong đầu vậy thôi mà trong chốc lát những " trò vui " đã tìm đến cậu ngay rồi. 

Có gì phải bàn luận ở đây đâu, vẻ ngoài nóng bỏng, ánh mắt hút hồn, gương mặt thiên thần, áo quần sang trọng, phụ kiện đắt tiền, ngay cả trong những club hàng đầu ở ngoại quốc cậu cũng luôn là tâm điểm của sự chú ý đấy thôi. 

Chỉ vài phút sau khi bước vào chốn này, mọi ánh mắt đã gần như đổ dồn về phía YoSeob. Cả nam lẫn nữ chẳng ai còn đủ lý trí để che dấu đi ánh mắt khao khát một cách lộ liễu đang hướng về phía cậu. 

Bọn sói đói lẫn hồ ly ấy ngay lập tức vây lấy cậu ve vãn, tán tỉnh, chẳng chút ngại ngùng phô ra cái suy tưởng muốn được lên giường với tạo vật đẹp đẽ này. Cũng được thôi, cậu đang muốn vui vẻ, nhưng để được lên giường với cậu thì phải còn xét xem kẻ đó thuộc đẳng cấp gì cái đã. 

Một cô ả nóng bỏng trong bộ váy bó sát màu vàng kim lấp lánh bổng từ đâu xuất hiện, vạch đám đông, áp sát cậu không chút ngại ngùng. Vừa đến trước mặt cậu cô ả ngay lập tức thực hiện một đoạn vũ đạo sexy, không ngừng uốn lượn như con rắn dâm đảng xung quanh cậu. 

Cũng không tệ, mặt đẹp, dáng chuẩn, vòng một nảy nở đầy khiêu khích, nhảy tốt, cậu còn nghe xung quanh có những tiếng thì thào bàn luận kiểu  

- Là Queen của nơi này đấy!  

- Cô ta khiêu gợi như vậy, anh ta may thật đấy! 

Có vẻ như cũng là món đồ chơi có đẳng cấp, vậy thì cậu tạm chấp nhận vậy. 

YoSeob bắt đầu đáp trả lại điệu nhảy mời chào của ả. Một tay vòng qua eo, kéo sát cái cơ thể mơn mởn kia vào người mình, tay kia của cậu trượt xuống, vuốt ve cặp đùi thon thả. Cả cở thể lắc lư theo điệu nhạc một cách điệu nghệ khiến ai cũng phải suýt xoa. 

Cô ả nhận thấy sự đáp trả của cậu thì mừng ra mặt, tiếp tục với những màn vũ đạo nóng bỏng hơn, cặp mông căng tròn cừ cố tình áp sát , đẩy đưa vào phần đàn ông của cậu. 

''Tưởng Queen thì sẽ khác ai ngờ cũng chỉ là hạng lẳng lơ mà thôi!'' - Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng cậu vẫn tiếp tục hòa mình vào vũ điệu cùng với ả, mỗi lúc một nóng bỏng hơn. 

Mãi mê với điêu nhạc, YoSeob không nhận ra những tiếng lao xao xung quanh bỗng nhiên trở nên ồn ào hơn. 

- King kìa!!! King tới rồi, hôm nay anh chàng kia gặp xui xẻo rồi!  

- Ai bảo dám động vào Queen của King kia chứ! 

- Tiếc cho cậu ta thật, đẹp trai vậy mà...... 

Tâm điểm của những sự chú ý bây giờ đã không còn hướng về phía YoSeob mà là về phía người vừa bước vào vũ trường. Một anh chàng đẹp trai, "so hot" theo đúng nghĩa với làn da nâu đồng, cơ thể vạm vỡ, gương mặt hoàn mỹ. King của giới ăn chơi khắp Seoul, Yong JunHyung. 

Đường hoàng bước vào club, JunHyung vốn không lạ với những tiếng trầm trồ suýt xoa xung quanh mình, nhưng hôm nay có chút lạ lẫm, gần như tâm điểm của những câu chuyện lại không phải là anh. 

Khi đến tới sàn nhảy, anh ngay lập tức hiểu ra mọi chuyện. Dưới ánh đèn nhấp nháy kia, có hai thân thể đang quấn lấy nhau đầy khiêu khích. Một là Hara, bạn gái 2 tháng qua của anh, và một là chàng trai xinh đẹp lạ mặt mà anh chưa từng nhìn thấy bao giờ. 

Đám đong dạt ra hai bên, chừa đường cho anh lừng lững tiến về phía hai con người kia. Không phải là anh đi đánh ghen đâu, yêu đương gì mà phải ghen tuông cho mệt, chẳng qua là vui thì quen vậy thôi. Chỉ là sĩ diện của một King lừng lẫy không cho phép anh để mình bị cắm sừng ngay trước mặt như vậy được, mà anh cũng cảm thấ có chút hứng thú với cái con người xinh đẹp kia, cũng thật to gan khi dám chạm vào người của anh. 

Lúc anh vừa đến nơi cũng là lúc bản nhạc dừng lại. Ả đàn ba lẳng lơ vẫn đê mê với ý nghĩ mình câu được YoSeob nên không để ý xung quanh. Bản nhạc dừng, ả lập tức câu lấy cổ cậu, kéo xuống hôn lên đôi môi căng mọng một nụ hôn thật nồng nàn, tiếp theo điều ả muốn đương nhiên là được cùng cậu lên giường rồi.  

Thế nhưng chưa kịp thực hiện cái ý nghĩ đó thì ả đã thấy mình bị kéo xa ra khỏi YoSeob. Ngẩng phắt lên, ả định bụng sẽ chửi cho cái kẻ phá đám kia một trận, nhưng rồi ngay sau đó lại xanh mặt, không thốt nên lời. 

- Jun.... Jun... JunHyung oppa... 

Anh chẳng thèm đếm xỉa đến cái bản mặt cá chết của ả, mà tiến lên chen vào đứng trước mặt cậu. YoSeob lúc này vẫn còn ngơ ngác khó hiểu hết quay qua nhìn ả rồi lại ngẩng lên nhìn anh. 

Anh cười khẩy rồi nhìn cậu điềm đạm hỏi:  

- Này cậu bé xinh đẹp! Cậu nghĩ cậu là ai mà dám ở đây, hôn cô nàng này chứ ?  

''Thú vị thật, thì ra là có cả bạn trai rồi cơ đấy...!'' YoSeob nghĩ vậy rồi ngẩng lên tươi cười đáp lời anh.  

- Thì tôi là tôi thôi, còn anh là ai mà lại có quyền cấm tôi làm điều đó chứ? 

- Có vẻ như cậu là người mới nên tôi không trách! Có bạn bè tôi ở đây làm chứng, tôi và cô nàng này đã quen nhau được hai tháng và vẫn chưa hề nói lời chia tay.Đương nhiên cô ta là bạn gái tôi và tôi có quyền đối với thứ mà mình sở hữu. Còn cậu, cậu nghĩ vì sao cậu lại được hôn cô nàng này nào? - Anh mỉm cười đầy thách thức. 

Cậu xoa xoa cằm vờ suy nghĩ, gương mặt giả vờ đăm chiêu, nghiêng nghiêng một cách ngộ nghĩnh.  

- Để xem nào, tôi cũng không biết nữa! Có lẽ là vì tôi đẹp trai hơn anh chăng? - YoSeob toét miệng cười ranh mãnh. 

Hơi bất ngờ vì lần đầu tiên có kẻ dám bật lại anh như vậy. Bỗng dưng anh lại thấy thích thú với cậu bé xinh đẹp này quá. 

Đưa tay chạm vào gương mặt cậu, anh nâng cằm cậu lên vờ xăm soi: 

- Ưh để xem nào...! Đẹp, công nhận là có đẹp thật đấy, nhưng là đẹp gái đấy nhóc con ah! Thân thể lại ốm yếu thế này, liệu có thể thỏa mãn được ai kia chứ? - Anh phá ra cười. 

Cố tình làm cậu xấu mặt nhưng YoSeob vẫn cứ bình tĩnh, lời châm chọc của anh có vẻ như cũng chẳng xi nhê gì với cậu. 

Hất tay anh ra khỏi mặt mình, cậu đặt tay lên ngực anh thử sờ nắn.  

- Đừng có trông mặt mà bắt hình dong ông anh ah. Nhỏ chưa chắc đã yếu, còn to con như ông anh đây chưa chắc đã mạnh, lỡ to xác mà rẻ tiền thì sao? Đến lúc lâm trận mới biết được tốt xấu thì thật thất vọng lắm.  

Tức muốn ói máu, nhưng vì phong độ anh phải kiềm mình lại. Cái kẻ mồm mép này dám bảo anh to xác rẻ tiền, đúng là không biết trời cao đất dày mà. 

- Baby ah! Mấy chuyện này mà cứ đứng đây nói xuông thì chẳng biết được thực hư đâu. Hay là bây giờ chúng ta thử nhé, để xem ai mạnh hơn ai nào? Dám thử không? - Anh cười đểu rồi ghé sát vào tai cậu nói nhỏ.  

Cái điệu cười khinh miệt của anh cùng câu hỏi thách thức làm cậu thấy nóng máu, nhìn thẳng vào mắt anh cậu cười ngạo nghễ:  

- Thử thì thử, để xem ai sợ ai nào? 

Chỉ chờ câu nói đó của cậu, anh đứng thẳng dậy, lớn tiếng gọi gã quản lý.  

- Min Huyk! Cho một phòng V.I.P. 

Rồi cũng nhanh như cắt, anh cúi xuống vòng tay qua eo cậu, kéo sát về phía mình, cướp lấy đôi môi hông mà ngấu nghiến. Cậu hơi bất ngờ nhưng rồi cũng nhanh chóng tỉnh ra mà đáp trả lại anh, thậm chí còn có phần mạnh bạo như để chứng minh cậu không chịu thua anh đâu. Hai người cứ thế mà quấn lấy nhau, vừa hôn nhau mãnh liệt vừa dìu nhau đi về phía những căn phòng. 

Đám đông hiếu kì xôn xao nãy giờ, cũng nhanh chóng giãn ra, ai làm việc nấy. Chỉ riêng có ả Hara là vẫn ngây ra đứng như trời trồng, không dám tin vào những điều vừa xảy ra. Queen danh giá như ả mà có ngày cũng bị cho rơi không thương tiếc như vậy sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro