Vip 3: Cảnh cáo hay là khiêu khích?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vip 3: Cảnh cáo hay là khiêu khích?

"Chủ nhân, cửu cấp đỉnh phong hệ ma thú!". Hàn Hàn sợ hãi nói, vậy mà tới một cái ma thu phong hệ cửu cấp đỉnh, đây chẳng phải là một phần thắng cũng không có? Như Phong nhìn chằm chằm con gấu đen thật lớn trước mặt, trong mắt tất cả đều là lãnh ý.

"Sư muội, chúng ta nhanh trốn đi!".

Lãnh Vân toàn thân run lên, sư muội cho dù có lợi hại cũng chỉ là cấp năm triệu hoán sư, dù cho có cộng thêm ma thú của nàng cũng không có khả năng thắng được đầu phong hệ ma thú này, hơn nữa còn là cửu cấp đỉnh, thực lực như vậy tùy thời có thể đột phá lên cấp bậc Lãnh chúa.

"Không, các huynh lui về phía sau đi, Hàn Hàn, tiểu long long, Hoa Hoa, chuẩn bị tác chiến!".

Diệp Như Phong nàng coi như là bị thương thì hôm nay cũng muốn liều mạng một phen, sư phó nói, chỉ có trong chiến đấu mới là phương pháp tấn chức nhanh nhất, nàng cần tấn chức, thực lực bây giờ quá yếu để cho nàng muốn giết Âu Dương Dung Dung cũng không có cách nào làm được.

"Dạ, chủ nhân!".

"Chúng ta lui về phía sau!".

Đàm Bân trầm giọng nói, hắn lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Như Phong cường thế như vậy làm cho người khác cảm thấy kính nể, nàng rốt cuộc muốn dùng cách gì để giết ma thú phong hệ cửu cấp đỉnh cường đại này? Hắn thực sự rất muốn biết.

"Nhân loại, vậy mà dám ở chỗ này giết ma thú, thật sự là không muốn sống mà!". Chỉ là một lục cấp triệu hoán sư, bất quá không ngờ là tam hệ, thực sự hiếm có, bất quá, dù vậy, ở trước mặt hắn cũng phải chết.

"Đích thực là không nhịn được, cho nên muốn giết mấy cái ma thú đùa một chút, ma thú cự mãng trước đó chính là do ta giết, cửu cấp đỉnh, ngươi nghĩ rằng ta sẽ sợ ngươi sao?". Như Phong cười lạnh, nhìn chằm chằm gấu đen thật lớn, đại hắc hùng mở to mắt, chợt lóe lên sự hoài nghi.

Sao có thể, ma thú cửu cấp đỉnh sao có thể chết trong tay một lục cấp triệu hoán sư, chuyện này thật bất khả tư nghị.

Người làm thú sợ hãi, "Chủ nhân, ta lên trước!".

Hàn Hàn vươn tay, một đạo lôi điện thoáng qua, gấu đen vôi vã lui về phía sau, cây cỏ phía trước bị đột trụi, tạo thành một hố lớn, căm tức nhìn Diệp Như Phong.

"Còn một triệu hoán sư, để ta kiến thức bản lĩnh của ngươi!".

"Thiểm điện, ầm..." Ùng ùng, tư tư... Đại hắc hùng bị đánh trúng, lông toàn thân gấu mèo bị đôit trụi tỏa ra mùi khét, Hàn Hàn đắc ý hừ lạnh một tiếng, đại hắc hùng gào khóc kêu to, vừa mở miệng, phun ra một ngụm cuồng phong...

"Đi tìm chết!".

"Cánh hoa chi tường, xuất kích!".

Như Phong hét lớn một tiếng, cánh hoa vây quanh khắp bầu trời, hung hăng chống lại cuồng phong của hắn, sắc mặt Như Phong lạnh lùng, tốn sức chống đỡ, mặc dù lực lượng của Hoa Hoa cùng Hàn Hàn không tệ, thế nhưng nàng thì lại quá kém.

"Phong chi nhận, xuất kích!".

Như Phong quát một tiếng, phi thân lên, đại hắc hùng chỉ cảm thấy từng đạo phong nhận xẹt qua trên ngực và lưng nó, lưng tê dại, làm nó phát điên.

"Linh khí sung túc hơn đơn hệ triệu hoán sư, ta muốn xem thử ngươi có bao nhiêu linh khí để chống đỡ!".

"Vòi rồng, giết chết!". Gấu đen hét lớn một tiếng, ánh mắt Như Phong lạnh lẽo, "Tiểu long lòng, vòi rồng, giết chết, xuất kích!". Như Phong quát lớn, thân hình tiểu long long phi thân lên, hóa thành một dạo long quyền hình thành vòng xoáy hung hăng hướng đại hắc hùng đánh tới, đại hắc hùng không ngờ hắc có thể học trộm tức thì, vội võ xuất kích đối phó tiểu long lòng, liền nghe thấy âm thanh Như Phong vang lên, "Lôi điện đánh, ầm...".

Hàn Hàn vội vã xuất kích, tiểu long long công kích chỉ là gãi ngứa, đại hắc hùng tức giận, muốn xuất thủ, liền bị lôi điện của Hàn Hàn công kích, vội vã chống đỡ, Như Phong thân hình chợt lóe, "Khúc khích...".

Gậy gộc hung hăng đâm vào cổ họng đại hắc hùng, đại hăc hùng bị đau trở nên điên cuồng, đem Như Phong hung hăng quăng xuống đất, Hoa Hoa vội vã vươn dây leo đỡ được Như Phong, an toàn chạm đất, Nhưu Phong nhìn đại hắc hùng điên cuồng xông tới, trên tay hiện ra băng kiếm, hung hắng đánh tới nó, "Ầm...". Thân thể đại hắc hùng bị đông cứng lại, thân hình Như Phong nhẹ nhàng bước lên, quỳ một chân trên đất, nhìn đại hắc hùng đã đông cứng, toàn thân thở phào nhẹ nhõm.

"Chủ nhân!".

Hàn Hàn vội vã chạy tới, Hoa Hoa dùng dây leo ôm lấy thân thể Như Phong, thoạt nhìn giống như đang ôm nàng, Như Phong lắc đầu, "Không có việc gì!".

"Chủ nhân, làm ta sợ muốn chết, ngươi cư nhiên để ta lục cấp nhảy ra đánh bại con gấu đen này!".

Tiểu long long đến bây giờ trong lòng vẫn còn sợ hãi, thế nhưng mệnh lệnh của chủ nhân, hắn sao dám chống cự.

"Để ngươi công kích là quấy nhiễu tâm nó, một kích của Hàn Hàn mới là trọng yếu nhất!". Lúc đại hắc hùng đối phó với tiểu long long, Hàn Hàn xuất kích, đại hắc hùng sẽ lặp tức đối phó với Hàn Hàn, mà tiểu long long có thể thoát thân, cũng có thể để cho công kích của Hàn Hàn càng đến gần nó, gây trọng thương cho nó, mặc dù rất nguy hiểm nhưng lại có thể tự bảo vệ mình.

"Chủ nhân, như vậy thật sự rất nguy hiểm!".

Hoa Hoa cũng bị một trận chiến vừa rồi dọa sợ, không ngờ chủ nhân là lục cấp triệu hoán sư cũng dám khiêu chiến một ma thú cửu cấp đỉnh, thực sự là quá không muốn sống, dọa chết hắn, cho dù là ngang cấp chiến đấu cũng rất tốn sức, huông chi là vượt cấp.

Như Phong nhìn bọn họ, cười xán lạn, "Nguy hiểm là nguy hiểm, thế nhưng rất kích thích a, Hàn Hàn cũng đã là cửu cấp ma thú, Hoa Hoa cũng là bát cấp, tiểu long lòng là lục cấp, cộng thêm ta, thực lực sao có thể yếu hơn so với hắn, chúng ta phối hợp thật tốt, còn có thể thua sao!". Lời nói của Như Phong làm bọn chúng không biết nói gì, cũng có thể cộng lại như vậy, như vậy há không phải mười mấy lục cấp chiến sĩ có thể giết Quân chủ sao, Như Phong, lời này một chút cũng không thể tin!

"Như Phong, linh khí vừa rồi..."

Lãnh Nguyệt vội vàng hỏi, Như Phong cười lắc đầu, lấy ra một lọ thể lực dược tễ uống, thể lực lại lần nữa khôi phục, cả người đầy tinh thần.

"Linh khi của muội coi như sung túc, không có việc gì!".

Nêu không phải Như Phong có linh khí mạnh mẽ chống đỡ, muốn giết chết ma thú cửu cấp đỉnh căn bản là không có khả năng, một lần đánh cần bao nhiêu linh khí a, nàng cũng biết, cho nên, nàng rất vui mừng vì bản thân có linh khí dùng không thết.

"Chủ nhân, ta cảm giác ngươi thật giống như...".

Hàn Hàn chỉ nàng, Như Phong gật đầu, vội vã khoang chân ngồi, "Hộ pháp!".

Các ma thú lập tức hộ pháp, Như Phong khoang chân ngồi, cảm giác thể lực nguyên bản ít đi, linh khí cấp tốc ngưng tụ, hơn nữa đang tìm đường đột phá, muốn lao tới, tỏng cơ thể bảy cỗ lực lượng tán loạn, Như Phong vội vã đem lực lượng thất hệ về vị trí cũ.

"Chủ nhân muốn tấn chức!".

Tiểu long long hưng phấn nói, hắn cũng cảm nhận được, chính mình hình như cũng muốn tấn chức.

"Như Phong muốn tấn chức, lục cấp?".

Lãnh Nguyệt nuốt một ngụm nước bọt, chỉ một trận chiến, nàng liền tấn chức?

"Không phải lục cấp, là thất cấp, chủ nhân lúc trước chế dược cũng đã đột phá lục cấp, bây giờ là hướng tới đột phá thất cấp!".

"Thất cấp?". Lãnh Nguyệt khiếp sợ nhìn Tiểu long long, tiểu long long đã bắt đầu bế quan, hắn cũng muốn đột phá, bất quá đây chính là nhờ có chủ nhân, nàng tấn chức, nó cũng tấn chức theo.

Lần trước không phải mới tấn chức ngũ cấp sao? Mới bao nhiêu ngày, nàng thập chí đột phá hai cấp, thiên phú này cũng quá biến thái đi!

Mọi người không nói thêm gì nữa, mặc kệ thế nào, chỉ có thể chờ Như Phong đột phá xong mới nói được, một cấp này kéo dài bảy ngày, sau bảy ngày Như Phong mở mắt ra, mắt sáng sủa, toàn thân vui sướng nhễ nhại.

"Rốt cuộc tấn chức!".

Như Phong nhìn mấy vị sư huynh cùng Đàm Bân, mỉm cười nói, "Chúng ta tiếp tục!".

"Sư muội, lần trước muội tấn chức đến bây giờ là bao lâu?".

Như Phong tính toán thời gian, "Hình như là đã nửa tháng đi!".

Nửa tháng, nửa tháng tấn chức một cấp, thiên phú này, nghịch thiên!

"Biến thái!". Năm người đồng thời mắng, Như Phong lúng túng nhìn bọn họ, có lẽ nhanh một chút, bất quá, vẫn có chút chậm.

"Chủ nhân, ta là thất cấp!".

Tiểu long long nắm lấy cánh tay Như Phong, ở trên người nàng cọ cọ, thật là cao hứng a, có ai có tốc độ lên cấp như hắn không, Hàn Hàn cùng Hoa Hoa đố kị nhìn hắn, "Chủ nhân, vì sao hắn có thể theo ngươi tấn chức, chúng ta không được?".

Như Phong lắc đầu không hiểu, "Không biết".

"Các ngươi liền hâm mộ đi, Long thiếu ta không bao lâu nữa sẽ đuổi kịp bước chân các ngươi".

Tiểu long long đắc ý cười, hắn có tốc độ nhanh nhất, thế nhưng hắn không biết, những người khác chỉ là bởi vì thực lực vượt trên Như Phong, cho nên mới không có tấn chức mà thôi, sau này, đồng dạng cùng tấn chức.

"Tiểu long long đi tìm dược liệu".

Như Phong nhìn nó, xem ra nó thoải mái nhất ở dây, tiểu long long ủy khuất nhìn nàng, "Chủ nhân, ta cũng không đi được không, ta vừa tấn chức, còn muốn ổn định thực lực...".

"Tiểu long lòng, là thiếu giáo huấn sao!".

Tiểu long long ủy khuất bĩu môi, không cam lòng rời đi.

"Hàn Hàn cùng Hoa Hoa đi hỗ trợ đi!".

Như Phong phân phó, hai ma thú cũng đi theo, Như Phong nhìn bốn vị sư huynh cùng Đàm Bân, cười nhạt nói, "Có phải hay không cảm thấy muội tấn chức rất nhanh?". Năm người mãnh liệt gật đầu, nói thật, bọn họ đúng là bị Như Phong chiến đấu dọa sợ.

"Thời gian tiếp theo các huynh dựa theo yêu cầu của muội mà luyện tập, muội nghĩ mọi người đều sẽ có đột phá, bảo đảm có thể vượt cấp giết chết một ma thú!". Bọn họ đã cùng nàng đồng sinh cộng tử, không thể cứ để bọn họ theo nàng, bằng hữu thế nào cũng phải tạm biệt!

"Tốt!".

Năm người trăm miệng một lời, từ ngày đó, Như Phong mỗi ngày đều bắt bọn họ chạy bộ, ở trong rừng chạy băng băng, rất kỳ quái vậy mà không có đụng phải đầu ma thú cửu đỉnh nào, ma thú bát cấp trở lên gặp phải Như Phong, trong nháy mắt đều bị giết chết, mọi người cũng theo Như Phong học tập, không ngừng chém giết ma thú, không ngừng luyện tập, trong rừng ma thú mỗi người đều thấy một đám người điên mang theo một thi thể ma thú thật lớn chạy ở trong rừng, đáng sợ nhất là bọn họ tìm ma thú luyện tập, quả thực đó là ác mộng của ma thú, chỉ cần bị chọn trúng, ma thú hẳn phải chết không nghi ngờ, sau một tháng, mọi người toàn boojd dều tăng lên một cấp, Lãnh Nguyệt thành thất cấp chiến sĩ, Lãnh Vân lục cấp, Đàm Bân lục cấp, Noãn Phong, Noãn Thu lục cấp trung giai, hơn nữa đều có thể vượt cấp giết ma thú, để bọn họ cảm thấy khiếp sợ đó chính là mặc dù một tháng này rất khổ rất mệt, nhưng lại cảm giác thân thể cường tráng lên không ít.

"Ngày mai sẽ là ngày cuối cùng, chúng ta còn phải trở về".

Như Phong nhớ tới một tháng đã qua, trong lòng liền cảm thấy toàn thân khó chịu, mặc dù nàng không có tấn chức, nhưng tốc độ lại nhanh lên không ít, trong nháy mắt giết ma thú lợi hại hơn, trên nàng hai cấp, dùng ma pháp trong nháy mắt có thể giết.

"Nên đi gặp Âu Dương Dung Dung rồi!". Như Phong mỉm cười nói, mọi người gật đầu, triệu hoán Hàn Hàn, dẫn bọn hắn hướng cửa ra bay đi...

"Sao có thể không có, bọn họ rốt cuộc chạy tới nơi nào? Ngày mai đã là ngày cuối cùng, nếu bọn họ ra ngoài, ta chẳng phải là mất đi cơ hội tốt nhất để giết nàng sao!". Âu Dương Dung Dung tức giận nói, nghĩ đến vũ khí trong tay mình, tức không chịu được.

"Đoán chừng là bị ngươi dọa sợ, chỉ là một ngũ cấp phong hệ ma pháp triệu hoán sư, sao có thể giết được ma thú cấp bậc Lãnh chúa!". Những người khác cũng nhao nhao phụ họa, Âu Dương Dung Dung sắc mặt lạnh hơn.

"Cái tên Phùng gia kia cũng không biết chạy đi nơi nào, thật là phế vật vô dụng...". Âu Dương Dung Dung tức đến đỏ mặt, phụ thân phân phó, cần phải nhân cơ hội lần này giết Diệp Như Phong, thay muội muội báo thù, hơn nữa ma thú cấp bậc Lãnh chúa cũng cho nàng, không ngờ sau ngày hôm đó chạy thoát, thế mà không có xuất hiện nữa, nàng tìm lâu như vậy mà cũng không phát hiện nàng ta, thực sự là quá khinh người.

"Dung Dung, đừng nóng giận, ta nghe nói trong rừng này có không ít ma thú cấp cao, có lẽ nàng đã chết ở trong tay những ma thú ấy, ngươi không nên tức giận!". Âu Dương Dung Dung hừ lạnh một tiếng, "Nếu như chưa chết thì sao?".

Bọn họ mấy ngày nay cũng nhìn thấy không ít ma thú cửu cấp trở lên, bất quá đối với nàng mà nói, vẫn không có gì tổn hại đến nàng.

"Sao có thể, Diệp Nhưu Phong không có tốt số đến vậy!".

"Không có ý tứ, mạng của ta rất tốt, sống rất tót, hơn nữa khoảng thời gian này còn tăng lên hai cân!". Như Phong mang theo mọi người đi tới, dịu dàng cười.

"Diệp Như Phong!".

Âu Dương Dung Dung căm tức nhìn Diệp Như Phong, nàng ta cuối cùng xuất hiện, xem ra hôm nay lão thiên gia cũng đang giúp nàng!

"Thế nào, rất muốn giết ta sao?".

Như Phong nhìn nàng ta mỉm cười, hơi có vẻ ngượng ngùng, khi Âu Dương Dung Dung bốc hỏa, "Diệp Như Phong, lần này xem ngươi còn có thể trốn như thế nào, mọi ngươi lên giết nàng cho ta, ai giết chết nàng, Âu Dương Dung Dung ta gả cho người đó!".

Âu Dương Dung Dung quát lớn, mọi người lập tức tiến lên, Như Phong một chút cũng không gấp.

"Bốn vị sư huynh, Đàm Bân, bọn họ giao cho các huynh!".

"Đó là đương nhiên, không biết ma thú cùng bọn họ ai lợi hại hơn!".

Những người này đều là thất cấp, bát cấp chiến sĩ, xem như cũng là vượt cấp giết, bất quá bọn họ hoàn toàn có tự tin giết được.

"Diệp Như Phong, hôm nay ta liền muốn đích thân giết chết ngươi, thay muội muội ta báo thù!".

Như Phong cười lạnh, nhìn nàng từ trong nhẫn trữ vật thả gấu đen cấp bậc Lãnh chúa ra, sắc mặt hơi lạnh lẽo.

"Lại là cái đại hùng ngốc này, không ngờ Âu Dương Dung Dung ngươi cùng nó như nhau, thực sự là ngốc, Hàn Hàn, Hoa Hoa, Tiểu long lòng, ra kêu đại hùng ngốc!".

Như Phong quát lớn, Âu Dương Dung Dung liền thấy ba ma thú màu sắc bất đồng xuất hiện trước mặt nàng, tâm can dung động mãnh liệt.

"Ngươi... Ngươi... là nhiều hệ...".

"Sai rồi, ta là toàn hệ triệu hoán sư, bất quá, ngươi rất nhanh sẽ mang theo bí mật này đi nói cho muội muội ngươi biết!".

Như Phong mỉm cười nói, thân hình lấp tức hướng Âu Dương Dung Dung công kích, Âu Dương Dung Dung vội vã phản kích, hai người giao thủ tốc độ, Âu Dương Dung Dung là lục cấp chiến sĩ, Như Phong là thất cấp triệu hoán sư, thực lực căn bản là không cùng cấp bậc, Như Phong khóe môi câu lên, hoàn toàn không sử dụng ma pháp, một chưởng đánh trúng ngực nàng ta, thân thể Âu Dương Dung Dung bị đánh lùi về sau, che ngực, không dám tin nhìn nàng.

"Ngươi không phải là ngũ cấp triệu hoán sư sao?". Sao có thể đả thương nàng, điều này là không có khả năng!

Như Phong ninh màu, mỉm cười nói, "Ngũ cấp? Sớm cũng đã không phỉa, bây giờ là thất cấp triệu hoán sư!".

"Thất cấp!". Mới một tháng, nàng ta vậy mà đã là thất cấp triệu hoán sư, nàng ta sao có thể...

Biến thái, quá biến thái!

"Âu Dương Dung Dung, ngươi biết không? Nuế muội muội ngươi không chọc ta, cõ lẽ nàng ta sẽ không chết, nếu người Âu Dương gia có thể hiểu chuyện, có lẽ hẵn sẽ còn tồn tại, bất quá, rất nhanh, Âu Dương gia sẽ bị xóa tên trên đại lục này, thay vào đó là Diệp gia ta!".

"Không, không có khả năng!". Âu Dương Dung Dung lớn tiếng thét chói tai, nàng không tin, nàng ta sao có thể trong một tháng tấn hai cấp.

"Ta quên nói cho người biết một chuyện quan trọng, đẳng cấp chế dược của ta đã đến lục cấp, triệu hoán sư toàn hệ thất cấp, hơn nữa thời gian tu luyện của ta chưa được bốn tháng, nhớ rõ ràng, kiếp sau, không nên đắc tội Diệp Như Phong ta!".

Như Phong nói xong, Âu Dương Dung Dung đã chịu không nổi ôm đầu, thống khổ gào khóc kêu to, ngực đau quặn, phun ra một ngụm máu, ngã xuống đất, chết không nhắm mắt.

"Thực sự là đáng tiệc, cứ như vậy hù chết!".

Như Phong thở dài, bên kia đã truyền đến tiếng thét chói tai của bọn Hàn Hàn, "Chủ nhân, cứu mạng a!".

Như Phong phi thân đi qua, một lưỡi dao sắc bén nhanh chóng hướng ma thú cấp bậc Lãnh chúa hung hăng đâm tới, ma thú cấp bậc Lãnh chúa so với cửu cấp đỉnh lại hại hơn một bậc, chỉ là chấn động, Như Phong cùng ba ma thú đều bị đánh bay, rơi xuống đât, phun ra một ngụm máu.

"Đại hùng ngốc, Âu Dương Dung Dung đã chết, ngươi sao lại còn muốn bán mạng cho nàng ta, ngươi cho là ngươi đả thương chúng ta, chúng ta không thể chiến thắng ngươi sao? Ngươi tốt nhất nên nhanh trốn đi, bằng không ta sẽ khiến ngươi phải hối hận khi chọc Diệp Như Phong ta!".

"Nhân loại cuồng vọng, muốn giết ta, cũng không nhìn lại một chút ngươi có bản lĩnh hay không, ta muốn ăn các ngươi!".

Đại hắc hùng hướng bọn họ mở miệng, phun ra một đoàn hỏa diễm, Như Phong vội vã nế tránh, bị phun đến tức giận, chăm chú nhìn chằm chằm đại hắc hùng.

"Nhân loại, ngoan ngoãn nhận lấy cái chết!".

"Thật to gan, dám đả thương chủ nhân của ta!". Vô Song một chưởng đánh đại hắc hùng, một đoàn hỏa cầu đem nó đánh bay, hỏa diễm hừng hực bao quanh nó, đem nó đốt đến gào khóc kêu to.

"Chủ nhân, ngươi không sao chứ?".

Vô Song lo lắng nâng nàng dậy cảm nhận được nàng bị thương, hắn đều bị hù chết, vội vã chạy tới, không ngờ chủ nhân vậy là gặp phải ma thú cấp bậc Lãnh chúa, thảo nào có thể nhếch nhác như vậy.

"Vô Song, ta không sao!".

Như Phong bị tiếng gào khóc kêu to của đại hắc hùng trong ngọn lửa triệt để bị khiếp sợ, thực lực của Vô Song mạnh đến thế, vậy mà chỉ một chiêu đem ma thú cấp bậc Lãnh chúa giải quyết, quá cường hãn!

"Chủ nhân không có việc gì, ta đi về trước!". Vô Song nhìn thi thể trên mặt đất, thanh âm có vẻ hơi lo lắng, Như Phong gật đầu, Vô Song biến mất vô tung vô ảnh.

"Tiểu sư muội, đều giải quyết!".

Lãnh Nguyệt nhìn thi thể trên mặt đất, nhìn đại hắc hùng đang ngã xuống, hoàn toàn không dám tin, bọn họ nhiều người như thế cũng không thể giết chết đại hắc hùng, ma thú của Như Phong vậy mà một chiêu giải quyết, thật sự là rất khiếp sợ, hắn mạnh như thế nào ah.

"Như Phong, hắn là ma thú hóa hình?".

Đàm Bân bị một màn vừa rồi dọa sợ, bức thiết hỏi.

"Đúng vậy, bất quá ta cũng không biết thực lực của hắn rốt cuộc là bao nhiêu, đem bọn họ đốt đi, làm sạch sẽ một chút, đem nhẫn trữ vật của bọn họ tháo xuống, bên trong hẳn là có không ít dược liệu!". Mọi người cười cười, vội vã làm theo, Như Phong đi tới trước mặt đại hăc hùng, dùng gậy gộc mở bụng nó ra, lấy tinh thạch hỏa hệ ném vào nhẫn trữ vật, lúc này mới hài lòng đứng dậy.

"Sư muội, thực sự có không ít dược liệu!".

Như Phong gật đầu, "Đem những dược liệu này giao ra đi, dược liệu của chúng ta giữ lại, có những dược liệu này, chúng ta cũng không bị mất mặt!". Không ngờ Âu Dương Dung Dung vậy mà có thể tìm được nhiều dược liệu như vậy, thật có chút giật mình.

"Đại chiến một trận, chúng ta đều mệt chết rồi, tìm một chỗ nghỉ ngơi, ngày mai có thể ra ngoài!".

Không biết Thanh Dật thế nào, có hay không đang đợi nàng, Như Phong nghĩ tới Thanh Dật, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười, trừ phụ thân cùng Vô Song, chỉ có hắn có thể khiến nàng quan tâm.

"Diệp Như Phong!".

Mấy người bọn họ vừa chuẩn bị đứng dậy rời đi đã thấy một đám người đi tới, dẫn đầu chính là Dạ Hi điện hạ cùng Dạ Đóa công chúa, phía sau hẳn là người cùng nhóm.

"Điện hạ, công chúa tốt!".

Như Phong nhàn nhạt chào hỏi, Dạ Hi nhìn nàng, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy kinh hỉ, "Không ngờ các ngươi cũng đi ra, chúng ta cùng đi ra ngoài đi!".

"Ca ca, tự chúng ta đi được rồi, làm gì phải cùng đi với bọn họ".

Dạ Đóa không vui nói, nàng tuyệt không thích Diệp Như Phong, nàng đường đường là công chúa, vậy mà không thể hấp dẫn người như nàng ta, nghĩ đến ở đây gặp bọn họ, mỗi một người đều khen nàng ta, trong lòng nàng cũng rất không thoải mái.

"Nếu công chúa đã nói như vậy, chúng ta đi trước!".

Như Phong đạm cười, vòng qua bọn họ, đi thẳng về phía trước, lại bị Dạ Đóa ngăn cản.

"Dựa vào cái gì mà các ngươi muốn đi trước, bản công chúa đi trước!".

Như Phong nhìn nàng, cười nhạt, "Vậy công chúa mời!".

Dạ Đóa hừ lạnh một tiếng, cao ngạo đi qua bên người Như Phong, Dạ HI nhìn Như Phong nói xin lỗi, "Xin lỗi, muội muội ta tính tình chính là như vậy, còn hi vọng...".

"Ca ca, đi mau!". Dạ Đóa kéo Dạ Hi rời đi, không để cho hắn có cơ hội xin lỗi.

"Sư muội, nàng ta thật quá đáng!".

Noãn Phong giận nói, không phải chỉ là công chúa sao? Đắc ý cái gì, dựa vào cái gì mà hung sư muội, sư muội đắc tội với nàng khi nào, thực sự là quá đáng ghét".

"Đi thôi, không cần chấp nhất tính tình tiểu hài tử, chúng ta ra!". Dạ Đóa tâm cao khí ngạo, thế nhưng cũng không xấu, cho nên nàng mới lười tính toán.

"Chờ một chút...".

Một âm thanh yếu ớt truyền đến, Như Phong ngoái đầu nhìn lại, đã nhìn thấy một thân ảnh rơi xuống bên cạnh các nàng, toàn thân đều là vết máu, bắt được ống quần bọn họ, "Cứu cứu ta!".

Như Phong ngồi xổm xuống bắt mạch cho nàng ta, nhíu mày, mất máu quá nhiều, thể lực tiêu hao, thực sự là không ngờ còn có thể sống tới bây giờ, lấy ra thể lực dược tễ cùng bổ huyêt dược tễ cho nàng ta uống, lại giúp nàng ta băng bó kỹ vết thương, lúc này mới chuẩn bị ra ngoài,

"Sư muội, nàng ấy là Lạc Ly Vũ của Ngạo Phong học viện, chúng ta cứu nào ấy thích hợp sao?".

Như Phong nhíu mày nhìn phía sau, cũng không thấy ai xuất hiện, nàng không mang theo nàng ta, nhưng cũng không có khả năng ném ở đây đi!

"Mang ra ngoài đi, ai bảo chúng ta nhìn thấy, người ta cũng không đắc tội chúng ta!". Như Phong đã nàng ta, mọi ngươi đi ra cửa huyền huyễn, xuất hiện trước mặt mọi người.

"Là Phong Vân học viện nhóm người Diệp Như Phong, còn có Lạc Ly Vũ của Ngạo Phong học viện...". Bên ngoài lập tức có người kêu to lên, người của Ngạo Phong học viện thấy Lạc Ly Vũ bị thương, liền bước lên phía trước đỡ lấy nàng.

"Vũ nhi, chuyện gì xảy ra?".

Lạc Ly Vũ đem nhẫn giao cho phụ thân, "Đây là dược liệu của Ngạo Phong học viện thu thập được, trưởng lão thay ta giao lên đi!".

Lạc Ly Vũ suy yếu mở miệng, đem nhẫn giao cho phụ thân, nghĩ đến những đồng bạn vì bảo hộ nàng mà hy sinh, nước mắt rơi xuống!

"Sư phó, đây là thành tích của chúng ta!".

Như Phong để Lãnh Nguyệt đem nhẫn giao cho sư phó, Tù trưởng lão liếc mắt nhìn, giật mình nhìn bọn họ, vẻ mặt mừng rỡ, nhiều như vậy!

"Chuyện gì xảy ra, Dung Dung thế nào còn chưa ra?".

Thấy Diệp Như Phong ra, Âu Dương gia chủ thiếu chút nữa không kìm được xông tới bóp chết nàng, quả nhiên là mệnh rất lớn, chẳng lẽ Dung Dung thất bại? Không thể nào, nàng thế nhưng có ma thú cấp bậc Lãnh Chúa, Diệp Như Phong có lợi hại mấy cũng không có khả năng như vậy, chẳng lẽ nói, căn bản không có đụng nhau?

Âu Dương gia chủ nhìn Diệp Như Phong, Như Phong nhìn hắn cười xán lạn, làm cho người ta không hiểu ý của nàng!

Người của học viện khác lục đục ít đi không ít người, làm các học viện rất không hiểu.

"Đây là có chuyện gì? Vì sao lại thiếu nhiều người như vậy?".

Viện trưởng hiếu kì đến cực điểm, các trưởng lão học viện khác nhìn viện trưởng, ánh mắt hoài nghi, "Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?".

"Viện trưởng, chúng ta ở bên trong gặp phải rất nhiều ma thú cao cấp, đồng bạn của ta vì bảo vệ ta, đều đã chết!".

"Cái gì, cao cấp ma thú? Chuyện gì xảy ra?".

Viện trưởng khiếp sợ, tại sao có thể có ma thú cao cấp ở bên trong, ở đây có ma thú cao cấp sao, chẳng lẽ hắn đoán sai rồi, hắn rõ ràng cảm nhận được ở đây ma thúc không có vượt trên lục cấp mà, chuyện gì xảy ra?

"Viện trưởng, đây là có chuyện gì? Đại điểm lần thi đấu này là chính các ngươi chọn, tại sao có thể có ma thú cao cấp, bây giờ thiếu đến hai phần ba luyện dược sư, đây chính là tổn thất rất lớn!". Ngạo Phong trưởng lão tức giận nói, Ngọa Phong học viện của hắn vậy mà chỉ có Vũ nhi trở về, thật không dám tin, lần thi đấu này vậy là lại tổn thất như vậy, làm hắn hối hội không kịp.

"Trận này là do thập đai gia tộc cung cấp, ta lúc trước dự đoán, bên trong không có ma thú trên lục cấp, sao có thể...".

"Viện trưởng có điều không biết, chúng ta không ngừng gặp phải lục cấp ma thú, ngay cả cửu cấp ma thú cũng xuất hiện, may mắn chúng ta thoát được, nếu không đã sớm chết ở bên trong!". Dạ Đóa tức giận nói, không ngờ vậy mà lại gặp chuyện như vậy, còn nói thi đấu, quả thực là muốn mạng bọn họ.

"Lãnh Nguyệt, các ngươi có hay không gặp phải chuyện như vậy!". Tù trưởng lão nhìn mấy người bọn hắn, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

"Gặp, chúng ta gặp ma thú cấp bậc Lãnh chúa, đang cùng Âu Dương Dung Dung đánh nhau, còn có người của những gia tộc khác, chúng ta muốn tiến lên giúp, không ngờ ma thú chấn động, chúng ta bị đánh bay, đều bị thương, vội vã chạy trốn, lúc này mới giữ được tính mạng, không biết bọn Âu Dương Dung Dung có hay không trốn thoát được!". Như Phong nỗ lực vỗ ngực, Âu Dương gia chủ lạnh lùng trừng nàng, nói như vậy, Dung Dung cũng gặp nạn, khẳn định không có khả năng, thuần thú sư thuần hóa ma thú sao có thể đi đối phó Dung Dung, nhất định là bọn họ giở trò quỷ.

"Âu Dương gia chủ, xin lỗi, chúng ta không giúp đỡ được, ma thú đó quá lợi hại, còn cuồng vọng nói mình là cấp bậc Lãnh chúa, chúng ta thực lực kém như vậy, sợ quá liền chạy trốn!". Như Phong vội vàng giải thích, nhìn Âu Dương gia chủ mặt xanh đen, càng thêm giả vờ ủy khuất.

"Diệp Như Phong, ngươi đừng có ở đây mà miêu khóc chuột giả vờ từ bi, nói không chừng Dung Dung là do ngươi giết, Dung Dung sao có thể gặp phải ma thú cấp bậc Lãnh chúa, ở trong đó sao có thể có ma thú cấp bậc Lãnh chúa!".

Âu Dương gia chủ tức giận quát, Như Phong nước mắt chảy xuống.

"Âu Dương gia chủ, Diệp Như Phong ta sao có thể là đối thủ của bọn họ, ta chỉ là ngũ cấp, Âu Dương Dung Dung so với ta lợi hại hơn, thực lực cũng cao hơn không ít, Như Phong vẫn nhịn, chẳng lẽ Âu Dương gia chủ thực sự muốn giết chết Như Phong mới hả giận sao?".

Như Phong ô ô khóc lên, rất ủy khuất, bọn Lãnh Nguyệt nhìn nàng, vội vàng phối hợp nói, "Âu Dương gia chủ, tiêu sư muội vì cứu Ấu Dương Dung Dung mà bị thương, nghỉ ngơi nửa tháng mới khôi phục, ngươi lại còn hoài nghi nàng...".

"Đúng vậy, tiểu sư muội thực sự là không nên cứu Âu Dương Dung Dung, nếu không bản thân sẽ không bị thương, rất quá đáng!".

"Đàm Bân cũng tận mắt nhìn thấy, chúng ta thiếu chút nữa bồi tính mạng cứu Âu Dương tiểu thư, không ngờ Âu Dương gia chủ vậy mà đối đãi với chúng ta như vậy...". Đàm Bân hừ lạnh một tiếng, mọi người học viện lập tức nghị luận nhao nhao, nhin Diệp Như Phong nước mắt lưng tròng, ủy khuất cắn môi, đều cảm thấy Âu Dương gia chủ nói quá nặng.

"Âu Dương gia chủ, người cung cấp nơi so tài hình như là Âu Dương gia đi?".

Đám gia chủ sắc mặt lạnh lùng, những gia tộc khác sắc mặt âm trầm, không ngờ hắn chủ động cung cấp sân bãi, vậy mà lại phát sinh chuyện như vậy, xem ra bụng dạ hắn thật khó lường.

"Ý của các người là Âu Dương gia ta thả ma thú vào, giết chết nữ nhi của ta!".

Âu Dương gia chủ tức giận nói, Tù trưởng lão hừ lạnh một tiếng, "Cũng có khả năng này đi, ngươi hận thấu xương Như Phong, nói không chừng chính là ngươi làm!".

Âu Dương gia chủ trừng Tù trưởng lão, tức đến cắn răng.

"Như Phong, ngươi...". Khuôn mặt tuấn tú băng lãnh của Thanh Dật, Như Phong dựa vào hắn, ủy khuất đến cực điểm.

"Được rồi, chúng ta đều trở về đi!".

Như Phong gật đầu, ở dưới ánh nhìn của mọi người đi về viện.

"Như Phong, ngươi thực sự gặp phải ma thú cấp bậc Lãnh chúa?".

Thanh Dật lo lắng hỏi, một tháng nay nàng trải qua thế nào, ma thú cấp bậc Lãnh chúa, nàng có thể đối phó sao.

"Đúng là gặp được, là từ trong nhẫn trữ vật của Âu Dương Dung Dung đi ra, bất quá Vô Song chạy tới giết, nếu không hôm nay người ra khỏi đó là Âu Dương Dung Dung!". Như Phong oán giận nói, nàng thế nào cũng không ngờ tới Âu Dương gia hèn hạ như vậy, bất quá, chuyện này đủ để Âu Dương gia uống quả đắng.

"Xem ra Âu Dương gia thật đúng là không cần thiết tồn tại nữa!". Thanh Dật vẻ mặt sương lạnh, nghĩ đến hành động của Âu Dương gia trong khoảng thời gian này, thật là làm hắn phản cảm, chán ghét đến cực điểm.

"Uh, ta trái lại mở rộng tầm mắt đối với Âu Dương gia, không ngờ Âu Dương gia vậy mà hao hết tâm tư muốn giết ta, bất quá ta cũng không để hắn dễ chịu, đúng rồi, Thanh Dật, một tháng này Âu Dương gia có ra tay với cha ta hay không...".

Như Phong vẫn chưa nói hết câu đã nhìn thấy Tù trưởng lão đi tới, vẻ mặt lo lắng.

"Nha đầu, Âu Dương gia có phải hay không động thủ với người?".

Tù trưởng lão tức giận nói, nghĩ đến lời nói vừa rồi của đồ đệ, hắn liền đặc biệt hóa dại.

"Đúng, bất quá đều đã chết!".

Như Phong cười nhạt nói, sư phó quan tâm nàng như vậy, nàng thật là không muốn rời khỏi hắn, nghĩ đến lời nói của sư phó, nàng cảm thấy một thời giản nữa tìm cơ hội tốt động thủ với Âu Dương gia, làm Âu Dương gia biến mất, Diệp gia mới có thể an toàn phát triển.

"Âu Dương gia thật là hèn hạ, may mắn các ngươi phúc lớn mệnh lớn". Tù trưởng lão tức giận bất bình, nghĩ đến thực lực của Âu Dương gia hắn vẫn có mấy phần kiêng dè.

"Sư phó, sư muội trở về khẳng định mệt mỏi, chúng ta đi ra ngoài trước, để sư muội nghỉ ngơi thật tốt!". Lãnh Nguyệt vội vã kéo sư phó lại, hắn cũng không có đem việc sư muội là toàn hệ nói cho sư phó, nghĩ đến thay đổi của bọn họ trong một tháng này, mấy người bọn hắn đã khẳng định muốn bảo vệ sư muội này.

"Ta vẫn chưa nói hết...".

"Sư phó...".

Lãnh Nguyệt, Lãnh Vân mang sư phó rời đi, đem gian phòng lưu lại cho bọn hắn, Như Phong nhàn nhạt cười, các sư huynh thực sự là càng lúc càng đáng yêu.

"Sau khi ngươi đi vào mấy ngày, Âu Dương gia liền phái một nhóm sát thủ đi đối phó cha người, bất quá bị Vô Song tiêu diệt, nhưng những gia tộc khác cũng không yên tĩnh, trước sau vài nhóm người, bất quá cũng không thể làm gì". Thanh Dật thản nhiên nói, trong giọng nói còn mang theo lãnh ý, nếu không phải Vô Song nói, để Âu Dương gia lại cho Như Phong xử lý, hắn thực sự nhịn không được tiêu diệt Âu Dương gia!

"Không ngờ Âu Dương gia lại để mắt ta như thế, chúng ta không phải nên cho hắn một phần hạ lễ sao?".

Như Phong cười nhạt nói, chỉ cần phụ thân nàng không có việc gì liền tốt, mấy gia tộc khác, nàng sẽ để cho bọn họ biết, hậu quả đắc tội Diệp Như Phong nàng.

"Hạ lễ?".

Như Phong gật đầu, nhin Thanh Dật chân mày nhăn lại, lấy ra mấy chiếc nhẫn trữ vật lắc lắc trước mặt Thanh Dật, "Đống đồ này là đoạt được từ trong tay đám người Âu Dương Dung Dung, bên trong còn có mấy ma thú, hình như thực lực không thấp, bên trong còn có một chút đồ, bất quá ta cũng chưa đi xem, chúng ta dưa mấy cái nhẫn trữ vật này cho Âu Dương gia chủ, ngươi nói Âu Dương gia chủ sẽ có biểu tình gì?".

Thanh Dật nhìn nàng, khóe môi hơi giơ lên.

"Tốt, ta đi đưa?".

"Ngươi bồi ta đi!".

Như Phong cười nói, Thanh Dật theo nàng đi ra ngoài, hai người hướng phía Âu Dương gia phóng đi.

"Còn lại liền giao cho ngươi!".

Như Phong đem nhẫn trữ vật giao cho Thanh Dật, nhìn Âu Dương gia chủ cùng người nói chuyện, tựa hồ rất tức giận, mà bọn họ lại ở trên nóc nhà lấy ra một miếng ngói nhìn trộm bên trong, ngón tay Thanh Dật bắn ra, nhẫn rơi xuống, rơi ở trên vàn, mấy người đều cả kinh, "Ai!".

Âu Dương gia chủ ngẩng đầu, Như Phong hướng hắn vẫy tay một cái, cùng Thanh Dật biến mất, Âu Dương gia chủ nhìn nhẫn trữ vật trong tay, thân thể run lợi hại, "Dung Dung, là Dung Dung, Diệp Như Phong, là ngươi giết nữ nhi bảo bối của ta!".

"Âu Dương gia chủ, nhìn xem ma thú cấp bậc lãnh chúa còn đó hay không?".

Âu Dương gia chủ vội vã kiểm tra, sắc mặt đen thui như tro, "Không có, chẳng lẽ nói bị Diệp Như Phong giết chết?".

"Sao có thể, đó là ma thúc cấp bậc Lãnh chúa, Diệp Như Phong mới bao nhiêu, nàng chỉ có thực lực cấp năm đỉnh, nàng sao có thể giết chết ma thú cấp bậc Lãnh chúa". Quá khiếp sợ, ma thú cấp bậc Lãnh chúa chết, chiếc nhẫn trữ vật của Âu Dương Dung Dung bị nàng trả lại, dây là ý gì?

Cảnh cáo, còn có khiêu khích?

"Phùng gia chủ, ngươi giúp ta tra lại lịch của Diệp Như Phong, ta muốn biết tình huống nàng sinh ra cho tới hiện tại, nàng không có khả năng đánh bại ma thú cấp bậc Lãnh chúa, ở đây nhất định có nguyên nhân, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?".

Âu Dương gia chủ cảm thấy toàn thân đều cứng ngắc, ma thú cấp bậc Lãnh chúa, Diệp Như Phong nàng rốt cuộc làm sao có thể giết chết được ma thú cường đại như vậy, nếu như nàng có bản lĩnh giết chết ma thú cấp bậc Lãnh chúa, đây chẳng phải là nói hắn cũng có khả năng không phải là đối thủ của nàng sao, này... Căn bản không có khả năng!

"Âu Dương gia chủ, chúng ta đã điều tra qua, Diệp Như Phong năm tháng trước vẫn luôn là một phế vật không có linh căn gì, sau khi người của Diệp gia đưa nàng vào ma thú rừng rậm làm thức ăn cho ma thú, nàng biến mất một tháng đột nhiên trở về, sau đó thay đổi tựa như một người khác, biến thành phong hệ ma pháp triệu hoán sư".

Thanh âm Phùng gia chủ run nhè nhẹ, nghĩ đến tốc độ trưởng thành biến thái của Diêp Như Phong, một tháng tấn một cấp, thiên phú biến thái như vậy, từ trước tới giờ chưa thấy qua, nếu không phải điều tra rất lâu, hắn thực sự không thể tin được.

"Năm tháng?".

Âu Dương gia chủ sắc mặt đại biến, sao có thể, năm tháng sao có thể thăng tới cấp năm, hình như lần trước lúc nàng đánh bại Thanh nhi cũng đã là cấp năm, như vậy bây giờ...

"Đúng vậy, hơn nữa kinh khủng nhất là Diệp gia bị nàng diệt môn, thực lực của các trưởng lão đều là cấp bậc Lãnh chúa trở lên, một đêm toàn bộ bị nàng giết chết, mộ người sống cũng không có!". Thanh âm Phùng gia chủ khẽ run, nguyên bản hắn cũng không tin tưởng, nhưng vừa mới nghe lời của Âu Dương gia chủ nói ma thú cấp bậc Lãnh chúa không thấy, Âu Dương Dung Dung cũng đã chết, tin tức hắn tra ra được làm hắn rùng mình, một Diệp gia như vậy lại bị nàng chỉ có thực lực nhị cấp triệu hoán sư tiêu diệt, nàng rốt cuộc làm sao làm được, chỉ suy nghĩ một chút liền cảm thấy khủng khiếp!

"Sao có thể, nàng ta sao có thể có thực lực như vậy?". Âu Dương gia chủ thanh âm run rẩy, nghĩ đến Thanh nhi, nghĩ đến Dung Dung, các nàng ai cũng có thực lực cao hơn nàng ta, nhưng đều chết trong tay nàng ta, Diệp Như Phong, ngươi rốt cuộc làm sao làm được.

"Nàng ta không có thực lực này, thế nhưng nam nhân bên người nàng ta thực lực sâu không lường được, ngay cả ta cũng nhìn không thấu thực lực của hắn!". Phùng gia chủ nghĩ nam tử lãnh khố ở bên cạnh Diệp Như Phong, không biết lai lịch của hắn là gì.

"Điều tra lại lịch của hắn? Diệp Như Phong thế nào lại biết nhân vật số một như vậy, cái nam tử kia thoạt nhìn không lớn". Nói cho cùng chỉ là một thiếu niên, tại sao có thể cường thế như vậy, hắn không có thăm dò qua.

"Tra không được, từ sau khi Diệp Như Phong xuất hiện, hắn liền ở bên người nàng, vẫn luôn bảo hộ nàng!".

"Âu Dương huynh, ngươi nói Thành nhi cũng bị nàng giết chết?".

Phùng gia chủ suy đoán nói, nhi tử đi vào cũng không có trở ra, có thể hay không cũng bị Diệp Như Phong giết?

"Nhất định là nàng giết!". Âu Dương gia chủ hung hăng nói, mặc kệ nàng ta lợi hại như thế nào, giết hai nữ nhi bảo bối của hắn, việc này tuyệt đối hắn sẽ không để yên.

"Phùng huynh, chúng ta tuyệt đối không thể bỏ qua cho nàng, cô gái này tương lai nhất định sẽ trở thành uy hiếp cực lớn đối với chúng ta, chúng ta như vậy...".

Âu Dương gia chủ phân phó nói, Phùng gia chủ do dự một hồi, gật đầu.

Bởi vì lân thi đấu này mất đi rất nhiều luyện dược sư, các đại học viện đều ở lại Phong Vân học viện, tất cả mọi người đang nghị luận vì sao bọn Diệp Như Phong có thể trốn ra, mà người có thực lực cao hơn bọn hắn lại chết ở nơi đó, đều nói Âu Dương gia chính là muốn đối phó Diệp Như Phong.

"Âu Dương gia chủ đáng ghét, thật quá đáng ghét!". Như Phong tức nhịn không được, bị Âu Dương gia chủ ngăn cản ở học viện, mà Âu Dương gia cùng Phùng gia lại không ngừng phái sát thủ đi giết cha, bọn họ thật sự là hèn hạ!

"Tiểu sư muội, bây giờ nên làm gì? Bọn họ ngày đêm không ngừng gây phiền toái, mặc dù Vô Song có lợi hại cũng không có cách nào đem cha muội bảo hộ tốt được!". Đã hai ngày, tin tức Vô Song truyền tới cho nàng là Âu Dương gia một ngày không kích ba lần, thật là không ngừng lại.

"Đáng ghét, ta diệt Âu Dương gia!". Như Phong đập bàn đứng lên, nghĩ đến Âu Dương gia chủ ở học viện lưu lại lời nói muốn tra rõ chuyện không may xảy ra trong thi đấu, bất luận học viên nào cũng không thể ra ngoài, nàng liền một bụng hỏa.

"Để ta đi đi!".

Thanh Dật nhìn Như Phong lạnh lùng nói, Như Phong nhìn hắn, "Ngươi có thể ra?".

"Yên tâm đi, ta có thể!".

Thanh Dật nói xong liền rời đi, Như Phong nhìn bóng lưng của hắn rời đi, vẻ mặt lo lắng.

"Gia chủ truyền tin, lão nhị lần này tự thân xuất mã, đi thăm dò rốt cuộc người bảo hộ Diệp gia là ai, phụ thân của Diệp Như Phong chỉ là một cửu cấp chiến sĩ sao có thể để cho chiến sĩ cấp bậc Lãnh chúa cũng không giết được hắn?".

"Đại ca, thật là để ta đi?".

Hắn vốn là tam trưởng lão, nay biến thành nhị trưởng lão, vừa đột phá quân chủ.

"Không sai, đi xem!".

"Dạ!". Nhị trưởng lão vừa muốn đi ra ngoài liền nhìn thấy một nam tử mặc một trường bào thiên tầm tua cờ màu bạc đứng trước mặt bọn họ, bọn họ vậy mà không cảm nhận được hắn.

"Đáng chết!".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro