Thư Thúc - Đậu Đỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

----------

Nguồn: 一枝春 - Lofter

Couple: Thái Thúc x Ninh Thư

Bản dịch cv : Kim Xuyến - Những tiểu mỹ thực khả ái của Ngận gia Ngận Thị Tiểu Tình
---------

Một chiếc vòng tay chuỗi đậu đỏ treo trên cổ tay tinh tế của Ninh Thư trông đặc biệt đẹp, A Oản ghé vào người Ninh Thư, vẻ mặt tò mò, “Vòng tay đậu đỏ? Là người yêu nào tặng?”

Ninh Thư mím môi cười nhạt, “Không nói cho ngươi!”

“Nha, thật sự là người yêu sao?”

Giọng nói của A Oản không được coi là nhỏ, rất nhiều đại lão nhặt rác rưởi ở bên cạnh đều nghe được, còn ồn ào nói chúc mừng với Ninh Thư.

Tư duy của con gái mà mở ra thì thật sự đáng sợ, A Oản đã bắt đầu yy bộ dáng Ninh Thư đội mũ phượng khăn quàng vai khi gả cho người khác.

“Tổ chức hình như cũng không có quy định không cho kết hôn, đến lúc đó cô định tổ chức hôn lễ kiểu Trung Quốc hay là kiểu Tây?”

Ninh thư chọc chọc trán A Oản, tưởng cái gì đâu?

“Đều thực nhàn có phải hay không?”

Lời vừa nói ra, nhiệt độ không khí sậu hàng tám độ. Hai vị cô nương bất đắc dĩ nhìn nhau cười, dọn gạch đi thiếu nữ!

Ninh Thư làm xong việc rồi đến Mộc chi thành, sau khi gia cố kết giới cho tốt thì ra ngoài thành, ngoài thành bởi vì nguyên tố bạo động không ổn định, cho nên người đến rất ít.

Nơi này vì nguyên tố Mộc sinh động, cây cối đều lớn lên cao trăm mét, xanh um tươi tốt, một mảnh xanh biếc. Ở đây ngửi hương thơm ngát thoang thoảng của cỏ cây, tâm tình rất tốt.

Khi Thái Thúc đến thì thấy Ninh Thư đang nằm thảnh thơi trên chiếc võng làm từ dây leo được tạo thành từ nguyên tố mộc, bên cạnh có một chiếc ghế gỗ nhỏ, bên trên để một ít linh quả. Ninh Thư vừa đọc truyện vừa ăn trái cây.

Cô thật đúng là biết hưởng thụ, không so sánh không cảm thấy, vừa so sánh liền cảm thấy mình thật khổ.

Cảm giác tồn tại của Thái Thúc quá mạnh, cho dù hắn không nói lời nào, ngươi cũng rất khó coi nhẹ sự tồn tại của hắn.

“Làm gì a ” Ninh Thư tức giận nói.

“Không đi làm nhiệm vụ?” Thái Thúc không chút khách khí mà cầm lấy một cái linh quả ăn.

Ninh thư hừ một tiếng, “Không phải mới làm xong trở về sao, cần phải chú trọng kết hợp giữa khổ nhàn, bằng không sẽ già nhanh giống ngươi.”

Thái Thúc đạp đạp ninh thư, “Dịch ra chỗ ngồi ”

Ninh Thư tùy tay huyễn hóa ra một cái bàn đu dây nhỏ ở cái cây bên cạnh, Thái Thúc ngồi lên, đôi chân dài không duỗi thẳng được.

Thái Thúc: “...... Ngươi nhất định phải bướng bỉnh như vậy sao?”

“Tiểu nữ tử bất tài, biệt danh Bì Bì Thư.”

Nhận lấy một trận cười nhạo từ Thái Thúc, “Ngược lại là rất xứng với ngươi.”

Hai người câu được câu không đu đi đu lại, gió nhẹ nhàn nhạt, mây chuyển mây tan. Tiếng vọng bên tai chỉ có âm thanh sàn sạt khi lá cây lay động, còn có tiếng hít thở nhợt nhạt của người nọ.

Trộm đến kiếp phù du nửa ngày nhàn*.

*Ý tứ chính là được giải thoát từ trong phiền muộn, không được như ý, đi đến một nơi thanh nhã thoát tục, khiến thể xác và tinh thần được tu dưỡng.

Bỗng nhiên vòng tay trên cổ tay Ninh Thư lấp lóe, tỏa ra sắc đỏ óng ánh, khiến Thái Thúc không khỏi liếc mắt.

“Không thể nào......” Ninh Thư che lại vòng tay, sau đó mặt đầy hoảng sợ mà nhìn Thái Thúc.

“Trúng tà?” Thái Thúc không vui nhíu mày, duỗi tay ra cầm cổ tay mà Ninh Thư che lại.

Trong lúc lôi kéo, hạt châu màu đỏ rơi xuống đầy đất.

Ninh Thư cũng không định quản, xoay người một cái từ trên bàn đu dây xuống dưới, sau đó chạy trốn như điên.

Thái Thúc: “Không thể hiểu được.”

Từ sau ngày đó, Thái Thúc thường xuyên sẽ đến ngoài Mộc chi thành ngồi trên bàn đu dây, nơi này xác thật là một nới tốt để tu dưỡng thể xác và tinh thần.

Chỉ tiếc bên cạnh bàn đu dây lắc lư trên không hắn ngồi, thiếu một cô gái mặc váy màu nước biển.

Giao diện nhắn tin lóe lên, Tang Lương giúp hắn tra được lai lịch của chuỗi hạt châu kia.

Ninh Thư một lần làm nhiệm vụ là giúp một người tên Hồng Nương nghịch tập. Bởi vì nhiệm vụ được hoàn thành xuất sắc, Hồng Nương đưa một chuỗi vòng tay đậu đỏ cho cô. Vòng tay mang theo tâm ý chúc phúc của Hồng Nương, nếu gặp được người có duyên, chuỗi vòng tay đậu đỏ này liền sẽ tỏa ra sắc đỏ.

Thái Thúc mở tay ra, một chuỗi vòng tay đậu đỏ hoàn chỉnh nằm trong lòng bàn tay, hạt đậu đỏ mang màu sắc nồng đậm khiến người ta yêu thích.

Hồng đậu sinh nam quốc, xuân lai phát kỷ chi. Nguyện quân đa thải hiệt, thử vật tối tương tư**.

**Truyền thuyết cổ đại có một vị nữ tử, vì trượng phu chết ở vùng biên cương, khóc với dưới tàng cây mà chết, hóa thành đậu đỏ, vì thế mọi người lại gọi nó là “cây tương tư”.

Câu này có lẽ có thể dịch tạm là "Đậu đỏ sinh trưởng ở phương nam, mùa xuân tới cây mọc ra không ít cành. Hy vọng ngươi hái thêm một ít đậu đỏ, cây có thể khiến mọi người tưởng niệm tình xưa."

Bỗng nhiên trong lòng có cảm giác, ngước mắt một cái, liền thấy cô gái mặc váy màu nước biển đang ngồi trên bàn đu dây, đung đưa qua lại.

Mà chuỗi vòng tay đậu đỏ trong tay Thái Thúc vào giờ phút này đang tỏa sắc đỏ óng ánh.

------
T.u: ỏ, hảo ngọt a

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro