"Thứ Tôi Cần Là Tình Yêu"-"Tập 1"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( Xin chào m.n ạ! Mk là Seru, đây là bộ đầu tiên mk viết nên mk rất mong m.n sẽ đọc và cho mk xin ý kiến và những lời nhận xét để mình phát huy ạ! Xin cảm ơn m.m nhiều!)

         " Thứ tôi cần là tình yêu "
Trong lớp học, mọi người đang bàn tán với nhau về kết quả của bài thi thực lực của mình. Ai ai trong lớp cũng tụ tập thành nhóm để  nói chuyện và ở góc lớp, chỉ có duy nhất một người đang ngồi ở đấy. Vâng, đó là tôi, Rinna, Itsume Rinna. Bỗng có một cô bạn đến chỗ tôi và bắt chuyện.
Ezena: Rin! Cảm ơn câu nhiều nhé! May mà có cậu không thì tớ sẽ không thể qua được bài kiểm tra thực lực mất. Để cảm ơn tớ sẽ dẫn câu đi ăn nhé!
Đây là Ezena, hoa khôi của trường tôi. Cô ấy có mái tóc màu vàng sáng cùng với đôi mắt màu xanh dương. Trái ngược hoàn toàn với tôi, một đứa xấu xí và bị mọi người xa lánh thì Ezena là một cô gái xinh đẹp, được mọi người tôn trọng và yêu quý.
Rin: Không có gì đâu… Dù gì chúng ta cũng là “bạn” mà…
Tôi cười nói với cô ấy rồi đứng lên xếp sách vở vào cặp. Đợi lúc tôi đã đi ra đến cửa lớp thì có một vài bạn đến chỗ của Ezena
…: Nè Ezena, sao cậu lại nói chuyện với con nhỏ đấy vậy?
Và thay vì nói những lời bình thường như những người bạn của nhau thì cô ấy lại cười và nói thầm với mấy cô bạn kia
Ezena: Con đấy ngu lắm. Chỉ cần tạo cho nó ‘niềm tin’ thôi thì nó sẽ coi mày là bạn ngay! Bảo gì cô ta cũng sẽ làm cho đấy với cả cổ lại đứng top 1 toàn trường thì ngại gì chúng mình lại không làm ‘ bạn’ nó nhỉ?
Luôn luôn là như thế, sống ở trong một thế giới toàn những sự giả tạo như vầy thì tôi cũng đã quá quen.
Rin: Đi thôi. Sắp muộn giờ học rồi! - Tôi vừa nghĩ vừa bước đi.

Đến tối lúc đấy cũng đã khoảng 10h tôi đi học về thì gặp một đám lưu manh bao vây tôi.
…: Con nhỏ kia mau đưa tiền đây! Mau lên.
Đúng như tôi nghĩ thứ bọn chúng muốn chính là tiền. Cũng mệt với lại tôi cũng chả muốn “rước” phiền phức vào người lên tôi để lại cho bọn chứng một khoảng tiền và bỏ đi. Nhìn thấy chỗ tiền, bọn chúng thật giống như mấy con chó vớ được miếng xương, túm tụm lại đến chỗ tiền đấy.

Về đến nhà, tôi bật điện nhà lên, cất tiếng
Rin: Con về rồi đây!
Không có một ai lên tiếng đáp lại. Tôi cũng chả quan tâm, mở điện thoại ra van thấy tin nhắn của mẹ.
Tin nhắn: “ Bài thi thế nào rồi? Về nhớ nhắn lại đấy!"
Tôi cười nhạt. Lúc nào cũng thế thứ duy nhất bà ấy quan tâm đến đó chính là kết quả của tôi. Ít nhất thì bà ấy cũng lên hỏi tôi trước rằng “sau bài thi con có thấy mệt không?” rồi mới hỏi đến câu trên thì tôi sẽ không cảm thấy “đau” như vầy và dường đó cũng chính là thứ đánh giá ‘giá trị’ của tôi. Chắc là cũng một phần là do tôi chỉ là một đứa trẻ ngay từ khi sinh ra đã là thứ 'đồ bỏ đi'. Mẹ thì ghét bỏ, người bố thì chưa từng gặp mặt dù chỉ là một lần. Mẹ ghét bỏ tôi chỉ đơn thuần là tôi đã hủy hoại cuộc đời của bà ấy. Nhưng tôi vẫn nhắn lại với bà ấy xong thì tôi đặt điện thoại xuống và đi tắm.
Tôi gỡ dây buộc tóc và vén mái lên. Ở trường, tôi không thích bị chú ý nhiều lên là đã quyết định xõa mái ra và thật sự nhìn tôi giống con mọt sách xấu xí lắm. Nhìn vào trong gương, tôi nhìn tóc của tôi và nghĩ "Hà... Lại dài ra nữa rồi.." Tôi thật sự ko thích để tóc dài nhưng vì bà ấy bảo nên tôi sẽ để. Mái tóc đen tuyền này là do di truyền từ mẹ nên bà ấy rất thích nó. Và trái ngược lại hoàn toàn, bà ấy lại vô cùng ghét đôi mắt của tôi, đôi mắt màu đỏ của máu. Chắc có lẽ là do di truyền từ cha nên vậy... Một ngoại hình thật dễ gây chú ý nên tôi đã lựa chọn thả mái và đeo kính như một con mọt sách vậy.

Tắm xong tôi cũng chả có hứng ăn uống nên tôi lên giường luôn. Buổi đêm như vầy hầu như bạn của tôi trên mạng cùng đã ngủ hết. Tôi cũng đeo tai nghe vào và bắt đầu nhắm mắt, chìm vào giấc ngu. Thật là một ngày nhàm chán!
              
                __ End tập 1 __

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro