Yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Những phố dài xao xác hơi may
Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy.....

Không còn vị hương ổi phảng phất trong gió se, thu đã qua chớm nửa với những cơn mưa bất chợt nhiều thật nhiều. Trời chớm lạnh nhưng vẫn muốn nằm trong chiếc chăn, bật quạt cho đến lạnh chân, nghe âm thanh tĩnh lặng của mùa thu.
Mưa nhiều, hoa sữa từ lâu đã nhạt mùi hương, và cũng từ lâu không đi qua những con đường trồng nhiều hoa sữa lòng bỗng trống rỗng như nhớ một mùi vị thân thuộc xa xăm, vị ngọt ngào mà dìu dịu, vị nồng nàn không quá gắt, vị của hoa sữa, vị của thu, vị của mùa yêu.
Mưa tạnh, nắng bất chợt léo trên nóc những mái nhà, chợt sáng trắng, chợt dịu tắt, chẳng đủ hong khô mớ quần áo đã để lâu ngày.

Gió heo may đã về qua phố!
Gió mang theo hơi lạnh, nhẹ nhàng lướt qua da, cảm giác tiếp xúc làm người chợt rùng mình vì hơi lạnh, lại man mác khơi gợi sự cô đơn trong lòng người đã lâu chỉ còn một mình, lại đem đến cho người một cảm xúc không đáng có, giá mà có một người yêu.

Thu đến cùng sự ngọt ngào của sắc trời, cùng cảm xúc lẫn lộn của trái tim đập rộn ràng trong lồng ngực hay là những ngày bầu trời ầng ậc nước, lòng man mác buồn.
Một sớm, thấy thu tràn ngập nắng, lá vàng khẽ nghiêng mình đưa vèo trước gió
Một sớm, thu tràn ngập mùi ngai ngái của cỏ úa, của nước mưa, của bóng đom đóm lập lòe như đốm lửa khi đêm đến.
Một sớm, trời hơi lạnh, thu buồn qua màu mắt xám, không tê tái, chỉ man mác cô đơn.

Một sớm, gặp một người đã lâu thương nhớ, vì bỏ lỡ không nhận ra mà có chút nuối tiếc, mong gặp đến như vậy, liệu có còn nhân duyên??...

#TP

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro