Oneshort

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi tên là Phạm Hiểu Nghi. Tôi có một người chị họ xinh đẹp và nổi tiếng. Chị ấy là một ngôi sao lớn. Tôi luôn tự hào nói với mọi người rằng tôi là em gái của chị ấy.

Tôi còn có một người anh họ đẹp trai - Phạm Thừa Thừa. Tôi không gặp anh ấy thường xuyên, tôi chỉ biết anh ấy là thành viên của một nhóm nhạc thần tượng.

Gần đây, bọn trẻ ở trường luôn nói về sự kết hợp của NINEPERCENT, và một nhóm bạn cùng lớp đã tụ tập lại để thảo luận về những bức ảnh đó trong giờ học. Tôi lại gần và nhìn vào, "Này, đây không phải là anh Thừa Thừa sao?"

______________________________

"Dì Tiểu Mỹ, khi nào thì anh Thừa Thừa về?" Tôi hạ giọng hỏi dì lớn, thì dì Tiểu Mỹ đã véo mặt tôi, " Thừa ca sẽ về trong năm mới. Sao? Hiểu Nghi đột nhiên nhớ anh trai hả?".

"Con ... Con có thể xin anh trai chữ ký được không?"

"Đương nhiên là có thể. Khi Thừa Thừa quay lại, để nó ký cho con"

Ngoài cửa sổ không có tuyết rơi cũng không có pháo hoa nở rộ trên bầu trời, còn mấy tháng nữa mới đến Tết Nguyên Đán. Nhưng Thừa Thừa ca trở về trong sự ngạc nhiên của mọi người. Còn có một người anh trai tốt bụng trở về cùng anh, tôi nhận ra anh ấy, anh ấy là đàn em của Thừa Thừa ca. Thành viên cùng nhóm, tên là Hoàng Minh Hạo.

"Anh Thừa Thừa ." Tôi hào hứng chào anh ấy, anh ấy cúi xuống xoa tóc tôi "Hiểu Nghi , đây là Hạo Hạo ca ". "Xin chào, Hạo Hạo ca"

"Chào em, Hiểu Nghi " Hoàng Minh Hạo cũng cúi xuống và vẫy tay với tôi, và đưa cho tôi một gói kẹo QQ.

Tôi vui vẻ dẫn hai anh đi dạo và nói những điều thú vị ở trường. Các dì và mọi người về sớm, khi nhìn thấy Hạo ca, mọi người rõ ràng là sửng sốt, rồi họ bảo tôi lên lầu. Tôi đứng trong phòng, lặng lẽ đến gần cửa và nghe trộm, nhưng ngoài cửa chỉ có tiếng ầm ĩ và tiếng khóc mơ hồ. Khi tôi xuống nhà một lần nữa, tôi không còn thấy hai anh nữa.

_____________________________________

Chuông giao thừa sắp vang lên, vào đêm 30 Tết, Thừa Thừa cuối cùng cũng trở về. Tôi chạy đến và hỏi anh tại sao anh Hạo không quay lại với anh ấy, anh ấy nói rằng Hạo Hạo sẽ không bao giờ đến nữa, tôi không hiểu tại sao "Anh ấy không phải là bạn tốt của anh Thừa Thừa sao, tại sao anh ấy không thể đến?"

"Không phải bạn tốt, mà là người yêu" Tôi nghe Thừa Thừa ca nói câu này, trong mắt anh ấy hiện lên một cảm xúc. Tôi không hiểu. Hình như có một nỗi buồn nào đó ẩn chứa.

Tôi nghĩ anh ấy thực sự rất bận, anh ấy vội đi ngay sau bữa tối giao thừa. Tôi không có thời gian để hỏi anh ấy về bức ảnh có chữ ký mà tôi đã nói với anh ấy lần trước. Điều tôi không ngờ là cuộc gặp tiếp theo không lâu sau đó.

"Dì, treo cái gì vậy?" Dì sáng sớm thức dậy, chữ "囍" màu đỏ được treo ở trước nhà. "Hiểu Nghi, anh Thừa Thừa của con sắp kết hôn."

Hôm đám cưới tôi thấy cô dâu và anh tôi đứng bên nhau. Người lớn nói là rất xứng đôi vừa lứa. Nhưng tôi không nghĩ vậy, ít ra anh tôi cũng không nở một nụ cười trên môi.

Tôi cũng nhìn thấy những người anh em khác trong nhóm của Thừa Thừa ca, nhưng tôi nhìn xung quanh. Không có bóng dáng của anh Hạo Hạo.

Đám cưới sắp bắt đầu, Anh Thừa Thừa và Anh Chính Đình đang trò chuyện ở cửa, tôi bước đến và hỏi họ về Hạo Hạo " Hạo Hạo ca có việc nên không đến được." Anh Chính Đình giải thích với tôi rồi vỗ vai Thừa Thừa ca đang im lặng. "Nhưng khi nãy em vừa chơi trò trốn tìm, em rõ ràng đã nhìn thấy anh Hạo Hạo ở cầu thang."

"Hiểu Nghi, em có nhìn thấy Anh Hạo Hạo không? Đưa anh trai của em đi tìm anh ấy." Tôi đưa họ đến cầu thang, tôi nhìn anh Thừa Thừa ôm anh Hạo Hạo đang khóc nức nở. Tôi nhìn thấy anh ấy dịu dàng hôn lên đôi mắt sưng đỏ đang khóc của anh Hạo Hạo và nhìn họ chạy ra và nắm chặt tay nhau .

Tôi hỏi anh Chính Đình "Không phải Thừa Thừa ca đã kết hôn sao?" Anh ấy nhìn theo bóng lưng của họ đang chạy đi, "Anh Thừa Thừa sẽ kết hôn với người anh ấy yêu bây giờ"

__________________End ________________

Trong quá trình edit thì tớ thấy diễn biến câu chuyện cũng hơi nhanh ấy.
Tớ đang tìm thêm truyện để edit, nhớ vote ủng hộ tớ nhá 🤗🤗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro