Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

4.
Phạm Thừa Thừa không nghĩ rằng mấy tháng sau, anh lại được trực tiếp tiếp xúc với Hoàng Minh Hạo.


Phạm Thừa Thừa sớm đã có một dự án, đại học năm 4 ngoại trừ lên lớp liền vào phòng thí nghiệm. Vừa kết thúc một thí nghiệm, dự định trở về phòng ngủ ngủ bù một chút. Vừa mới bước ra phòng thí nghiệm , lại gặp phải Hoàng Minh Hạo.


Chỉ là Hoàng Minh Hạo nhìn trạng thái thật không tốt.

Sắc mặt đỏ ửng rất không tự nhiên, đôi môi hồng nhuận bây giờ lại trắng bệch, thiếu niên nhíu lên lông mày bộc lộ ra cậu đang rất khó chịu. Phạm Thừa Thừa không yên lòng lắm, đi theo sau, rầu rĩ muốn lên trước hỏi một chút có phải cậu cần giúp đỡ.


Không đợi Phạm Thừa Thừa suy tư , Hoàng Minh Hạo đột nhiên loạng choạng nghiêng người suýt chút rơi xuống lầu dưới, động tác dọa đến Phạm Thừa Thừa xém chút mất nửa cái hồn. May mà Phạm Thừa Thừa chơi bóng rổ nhiều năm, rèn luyện được năng lực phản ứng hơn người, động tác nhanh nhẹn bước về phía trước, đem Hoàng Minh Hạo vào trong lòng. Ổn định một chút, muốn hỏi Hoàng Minh Hạo có ổn không, liền cảm thấy nhiệt độ của người trong ngực vô cùng cao, lúc này mới phát hiện mặt Hoàng Minh Hạo đã rất đỏ, Phạm Thừa Thừa căn bản không kịp suy nghĩ nhiều , anh ôm cậu chạy nhanh đến phòng y tế.


Cũng may bác sĩ nhìn qua, nói chỉ là mệt nhọc quá độ dẫn đến phát dốt, cho nghỉ ngơi một chút trong phòng bệnh. Phạm Thừa Thừa thu hồi căng thẳng trong lòng , ghé vào giường bệnh bên cạnh hộc tủ, ngắm nhìn Hoàng Minh Hạo nằm ngủ.


Gương mặt đỏ hồng so lúc nãy đã tốt lên rất nhiều, chỉ là môi  vẫn là mất sắc tự nhiên tái nhợt, không thoải mái môi mím thật chặt. Lông mi dài che ở mí mắt bên trên, theo hô hấp phập phồng rung rung. Phạm Thừa Thừa vươn tay đặt lên trán cậu kiểm tra nhiệt độ, chần chờ hồi lâu, cuối cùng vẫn thu tay về.


Hoàng, Minh, Hạo. Phạm Thừa Thừa im ắng như là đang nuốt từng chữ tên họ của cậu, đáy mắt lộ ra một mảnh ôn nhu.


Có thể hay không, cho anh một cái cơ hội, để cho anh giống như vậy... Một mực chiếu cố em?


Không đợi Hoàng Minh Hạo tỉnh lại, sư tỷ  ở phòng thí nghiệm vội vã gọi điện tới, nói số liệu của thí nghiệm vừa hoàn thành  xảy ra vấn đề. Phạm Thừa Thừa lại không yên tâm để Hoàng Minh Hạo một mình trên giường bênh, nhưng cũng không đành lòng bỏ mặc thí nghiệm mình tâm huyết thức mấy đêm để hoàn thành, đành phải gọi điện cho bạn cùng phòng của Hoàng Minh Hạo ,còn anh liền vội vội vàng vàng chạy về phòng thí nghiệm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro