thuan kich

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 1: Trọng Sinh

Chương 341 

Ngươi là Long Đế 

Nguồn: Vip.vandan

Người có tên, cây có bóng, Tang Thiên là dạng người gì, mọi người ở đây có lẽ không có người nào rõ ràng, nhưng muốn nói Tang Thiên đã làm gì, nội tâm mỗi một người đều biết rất rõ ràng, thực lực mạnh mẽ quỷ dị đến không thể tưởng tượng được đã sớm trở thành mầm móng sợ hãi trong nội tâm bọn họ, công kích hung ác giết chóc điên cuồng đã để lại trong lòng họ một bóng ma vĩnh viễn không thể xóa được.

Tang Thiên chính là cứ như vậy mà đi tới, giống như người bình thường vậy, lại không có khí thế bàng bạc, cũng không có uy áp như thái sớ, chỉ có một loại khí tức rất bình tĩnh, khí tức vô cùng bình tĩnh, nhưng chính sự tĩnh lặng như vậy, mới làm cho trong lòng bọn họ sợ hãi không thôi, giờ khắc này bọn họ phảng phất như đột nhiên rơi vào bên trung hắc ám vô tận vậy, bọn họ bị bao phủ trong vô tận tĩnh lặng, tiếng bước chân của Tang Thiên vang lên trong không gian tĩnh lặng phát ra tiếng đát đát rất nhỏ, phảng phất như âm thanh tử vong vậy, mỗi một lần vang lên, giống như tử gần lại tới gần bọn họ vậy, trực tiếp thẩm thấu vào bên trong linh hải bọn họ, mỗi một tiếng vang lên, đều làm linh hải bọn họ chấn động.

Sự sợ hãi từ nội tâm còn có thể vượt qua, nhưng sợ hãi đến từ linh hải, đó là một loại trực tiếp xâm lước vào bổn nguyên sợ hãi.

Đúng là bởi vì thế, cao thủ cấp thiên nhân mạnh mẽ như Thiên Nghiệp thánh tăng, lúc linh hải đã sợ hãi, cả người hoàn toàn mất đi sự khống chế tê liệt nằm trên mặt đất. Tang Thiên đi tới phía trước, tử thần tiến lên phía trước. Sắc mặt Christine tái nhợt không chịu nổi, cả người lạnh run, không ngừng lui về phía sau.

Mà huyết quỷ đại nhân ngồi trên ghế thủy tinh đối diện khuôn mặt vốn vô cùng xấu xí giờ phút này lại càng vặn vẹo biến dạng, khóe miệng không ngừng co quắp, hắn chỉ là tà linh, tà linh thuộc về loại trạng thái linh hồn, mà linh hồn đối với bất cứ loại năng lương vô hình khác thường nào cũng đều mẫn cảm, hắn không có linh hải, nhưng linh hồn hắn cũng đang run rẩy, đó là một loại sợ hãi đến từ tĩnh lặng. Tại sao có thể như vậy. Truyện "Thuẫn Kích " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Thuẫn Kích " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Huyết quỷ hoàn toàn không rõ, người này rõ ràng chỉ là một nhân loại nhỏ bé thấp kém, tại sao có thể làm cho linh hồn của bổn tôn run rẩy, mà trong vô tận hắc ám này, vô tận tĩnh lặng này. Huyết quỷ đột nhiên cảm giác được cổ khí tức này có chút quen thuộc, nhưng sự sợ hãi đến từ tĩnh lặng làm cho hắn không có tâm tư để suy nghĩ tới, hắn cũng không chống lại được nja74, vù một tiếng, quát lớn một tiếng, cả người ngảy lên, rơi xuống phía dưới đài cao, lúc này hắc ám vô tận kia, tĩnh lặng vô tận kia mới biến mất, huyết quỷ ngẩng đầu, không thể tin nhìn thanh niên hắc y kia.

Trong thiên địa, trong triệu vạn sinh linh, mỗi một khí tức đều bất đồng, khí tức là bản chất của linh hải, mà bản chất của linh hải là bổn nguyên, bên trong linh hải có dạng trạng thái gì, khí tức liền có dạng trạng thái đó.

Tang Thiên đi lên đài cao, ngồi ở trên ghế thủy tinh, hai tay đặt hai bên tay vịn, nhíu mày, ánh mắt bình tĩnh liếc nhìn mọi người đang ngồi hoặc đứng xung quanh.

Dưới đài cao, đám người Nhan Phi, Lâm Mỗ Mỗ đều lẳng lặng mà đứng đó, khiếp sợ nhìn người thanh niên đang ngồi trên ghế thủy tinh, hai bên cạnh Tà Nhãn đại tôn cùng Thiên Nguyệt bà bà cũng đã đứng lên khi Tang Thiên vừa xuất hiện, cũng không dám ngồi xuống nữa, khẩn trương nhìn, mà dám người Mã Tiên Lạc, Honduras, Thiên Nghiệp thánh tăng đều từ trên mặt đất đứng lên, nhìn thấy huyết quỷ đại nhân đứng bên cạnh mình, trong tiềm thức bọn họ liền đứng sát vào bên cạnh huyết quỷ đại nhân, Christine cũng giống vậy, bọn họ đã nhìn thấy sự kinh khủng của Tang Thiên, hôn nay chỉ có thể dựa vào huyết quỷ đại nhân.

Linh hồn tại vô tận thế giới đều có thể bị luyện hóa, huyết quỷ có thể trong trạng thái linh hồn tồn tại lâu như vậy, hiển nhiên là có bản lãnh đặc biệt, tong lòng mặc dù sợ hãi không thôi, nhưng còn không có giống những người khác bị dọa cho ngay cả nói cũng không dám.

"Ngươi...ngươi là người phương nào." Huyết quỷ lấy hết can đảm lên tiếng hỏi, có lẽ là do quá kinh hãi, cho nên âm thanh của hắn vô cùng nhỏ, sau khi hỏi xong, hắn lập tức suy nghĩ về luồng khí tức làm cho hắn cảm thấy quen thuộc vừa rồi, hắc ám vô tận cùng với tĩnh lặng vô ậtn, khí tức này rốt cuộc là cái gì?

Huyết quỷ sinh tồn ở trạng thái tà linh, nhưng hễ là khí tức của cao thủ, hắn đều liều mang ghi nhớ, sau này chỉ cần gặp, chuyện đầu tiên chính là chạy trốn, nếu bản thân có ấn tượng đối với khí tức này, vậy nói rõ chủ nhân của cổ khí tức này bản thân tuyệt đối không phải là nhân vật mà mình có thể chạm vào, hắn là ai? Là ai... Nhưng bổn tôn đối với người thanh niên này thật sự không có ấn tượng gì!

Hơn nữa, bổn ton cũng là lần đầu tiên đến thế giới này, ngoại trừ Lam Tước phu nhân ra, bản thân cũng không có gặp qua cao thủ nào khác, nhưng tại sao bản thân lại có ấn tưởng đối với cổ khí tức này, chẳng lẽ...chẳng lẽ người thanh niên này đến từ vô tận thế giới! Nhưng mà người thanh niên này nhìn như thế nào cũng chỉ là một nhân loại

Huyết quỷ tại lĩnh vục phân biệt chủng tộc rất có thiên phú, hơn nữa thân nhân với nhân loại có bản chất khác nhau, cho dù ngươi là thiên tôn cũng không thể ân dấu được sự tồn tại của bản chất này.

Nhưng người thanh niên này rõ ràng là nhân loại! Tại sao bổn tôn lại có cảm giác khí tức từ trên người hắn rất quen thuộc. Có lẽ là do khẩn trương, huyết quỷ nghĩ như thế nào cũng không thể rõ.

"Đại nhân, hắn chính là Tang Thiên." Christine vẫn đặt cược hết lên trên người huyết quỷ đại nhân, nói như thế nào huyết quỷ đại nhân cũng là người đến từ vô tận thế giới, Tang Thiên này cho dù mạnh như thế nào, hắn nhiều nhất cũng chỉ là một nhân loại. Christine nghĩ như vậy, Tang Thiên sở dĩ mạnh mẽ quỷ dị như vậy, có lẽ là do tu luyện một loại công pháp đặc biệt, hay là tiến hóa thành một chủng tộc cao đẳng mà mình không biết?

"Tang Thiên? Ngươi nào là Tang Thiên?" Huyết quỷ đại nhân vội vàng hỏi, đột nhiên vừa nghĩ đến Christine hôm qua có nhắc đến một người có tên là Tang Thiên, hình như đám huyết tu do mình bồi dưỡng đều do tên Tang Thiên này giết chết, sau đó... Không phải nói là Tang Thiên do giết chết cửu long gián sứ nên bị vận mệnh thẩm phán rồi sao?

Nghĩ đến chuyện này, nội tâm huyết quỷ đại nhân chấn động, thất thanh kinh hãi nói:" Ngươi...ngươi...ngươi từ trong vận mệnh thầm phán đi ra?"

Uy danh của vận mệnh thẩm phán tại vô tận thế giới cho dù là cao thủ mạnh mẽ như thiên tôn cũng rất kiêng kỵ, cũng không dám chạm đến, nguyên nhân rất đơn giản, vận mệnh thẩm phán, thẩm phán cũng không phải là thực lực của bản thân ngươi, mà là vận mệnh của ngươi, nói theo cách khác, cho dù thực lực của ngươi cường hãn đến đâu cũng không thoát khỏi vận mệnh thẩm phán, vận mệnh thẩm phán này hư vô mờ mịt, au cũng không biết nó là cái gì, nhưng trải qua ngàn vạn năm, cũng có không ít người gan lớn khiêu chiến với vận mệnh, kết quả lả, toàn bộ đều bị vận mệnh thẩm phán biến mất vô ảnh vô tung.

Ngươi có lẽ rất may mắn tránh thoát được lần vận mệnh thẩm phán đầu tiên. Nhưng mà, vận mệnh thẩm phán là vô tận, ngươi vĩnh viễn cũng không biết được tiếp theo vận mệnh thẩm phán sẽ là cái gì, lúc nào sẽ đến, trừ phi thẩm phán chết ngươi, nếu không vận mệnh thẩm phán vĩnh viễn không dừng lại, đây là chỗ đáng sợ của khiêu chiến với vận mệnh.

Không người nào nguyện ý gặp phải một địch nhân mà bản thân hòan toàn không biết, hơn nữa địch nhân này vĩnh viễn đuổi giết mình suốt đời suốt kiếp. "Mọi người không cần hoảng loạn, có huyết quỷ đại nhân ở đây, chúng ta không cần sợ Tang Thiên."

Thanh âm của Christine vang lên, tất cả mọi người nghĩ đến thân phận của huyết quỷ đại nhân, lúc này mới khôi phục một một chút, bọn họ đứng ở phía sau huyết quỷ đại nhân, nhìn chằm chằm Tang Thiên ngồi ở trên ghế thủy tinh. "Huyết quỷ đại nhân, Tang Thiên này mạnh mẽ đến quỷ dị, hèn hạ vô sỉ, xin huyết quỷ đại nhân ra tay tương trợ, giúp chúng ta diệt trừ cái đinh trong mắt này."

Huyết quỷ đại nhân gật đầu, xuất ra pháp luân của mình, nhưng không có lập tức ra tay, trầm ngâm một lát, cảm giác được hay là vẫn nên làm cho thỏa đáng. "Ngươi rốt cuộc là người phương nào, khí tức tại sao cổ quái như vậy!"

Huyết quỷ cũng lấy hết can đảm, đứng thẳng tắp, là gan của hắn cũng không phải là rất lớn, bình thường gặp phải tình huống bản thân không thể nắm giữ, lập tức sẽ rút lui, sỡ dĩ còn dám đứng ở chỗ này, là bởi vì hắn có 100% dám khẳng định, thanh niên hắc y đối diện là nhân loại tuyệt đối.

Một nhân loại cho dù mạnh mẽ đến như thế nào? Lấy thực lực hiện tại của huyết quỷ, đối chiến với thiên nhân vẫn còn tự tiên, càng huống chi là một nhân loại.

Thế giới này đã thoát ly trục quỹ đạo của vô tận thế giới, có thể nói là đã hoàn tòan phong bế, bổn tôn sau này tung hoành tại nơi này, bản thân nói như thế nào cũng thuộc về tà linh trong linh hồn cao đẳng, nếu như bị một nhân loại dọa cho chạy trốn, chuyện này mà truyền ra ngoài sau này làm sao có thể tung hoành tại thế giới này. Truyện "Thuẫn Kích " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Dường như nhìn thấy huyết quỷ đại nhân có chút do dự, Christine liền khuyên:" Huyết quỷ đại nhân, xin ngài ra tay tương trợ, thay chúng ta diệt trừ tên Tang Thiên này, Tang Thiên chỉ là một nhân loại nhỏ bé, cũng không biết tu luyện công pháp gì, cho nên mới trở nên quỷ dị nhưv ậy, huyết quỷ đại nhân không nên bị mê hoặc, ngài là tà linh cao cao tại thượng, một nhân loại nhỏ bé há có thể so sánh cùng ngài."

Bị Christine nói như vậy, huyết quỷ cũng bắt đầu cảm thấy tự tin lên, ngẫm lại cũng đúng, bồn tôn chính là tà linh cao cao tại thượng, làm sao có thể sợ hãi một nâhn loại.

Nhân loại? Hừ! Ngoại trừ một người đặc thù kia ra, bổn tôn không sợ hãi bất cứ nhân loại nào, nghĩ đến đây, sự mờ mịt nghi hoặc trong lòng huyết quỷ cũng biến mất vô tung vô ảnh.

"Mọi người cùng tiến lên, giết chết Tang Thiên." Ấn ký bạch sắc hỏa điễm trên trán Christine điên cuồng lóe ra, chiến ý dạt dào, quanh người đám người Thiên Nghiệp thánh tăng của Bát Giác Cao Tháp quang mang màu vàng kim một lần nữa đại thịnh.

Huyết quỷ đại nhân cười lớn, giơ pháp luân trong tay lên, pháp luân điên cuồng xoay tròn, tàn mát ra huyết vụ nồng đậm.

Nhưng mà, ngay lúc huyết quỷ xuất ra pháp luân chuẩn bị động thủ, đột nhiên ngừng lại, sắc mặt như tro tàn, đôi đồng tử huyết sắc trừng lớn, cả người như pho tượng, đứng ngơ ngác nơi đó.

"Huyết quỷ đại nhân!"

Nhìn thấy huyết quỷ vẫn không nhúc nhích, vẻ mặt hoảng sợ, đám người Christine rất là khó hiểu.

"Ngươi..." Huyết quỷ đại nhân phảng phất như nhìn thấy tử thần vậy, cả người bắt đầu run rẩy, hai mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, há hốc miệng, đồng tử nhanh chóng thu nhỏ lại.

Phanh!

Pháp luân trong tay huyết quỷ đại nhân rơi xuống trên mặt đất phát ra tiếng vang đang đang đang, phù một tiếng, cả người huyết quỷ đại nhân lập tức run rẩy trên mặt đất, hoảng sợ chỉ vào Tang Thiên, cánh tay cũng có chút run rẩy. Chuyện gì xảy ra?

Không người nào biết, huyết quỷ đại nhân có thể sánh với thiên nhân tại sao đột nhiên biến thành như vậy? Hắn hình như rất sợ hãi? Hắn sợ cái gì? Sợ hãi Tang Thiên? Nhưng Tang Thiên ngồi ở chỗ đó, có làm cái gì đâu! Chuyện gì xảy ra? "Ngươi...ngươi là..." Huyết quỷ chưa bao giờ sợ hãi như vậy, hắn cả giác cả linh hồn mình cũng đang bị ép ra khỏi khối thân thể này rất nhanh. "Ngươi...ngươi là Long Đế!"

uyển 1: Trọng Sinh

Chương 342 

Đối mặt với Long Đế, chết là một loại hy vọng xa vời. 

Nguồn: Vip.vandan

Nội dung thu gọn

Tại vô tận thế giới có một tồn tại vô cùng đặc thù, hắn là một nhân loại, tuyệt đối là một nhân loại thuần túy, tại vô tận thế giới hơn ngàn vạn năm qua chưa từng xuất hiện một nhân loại, không người nào biết hắn đến từ nơi nào, không người nào biết nhân loại này làm sao có thể chịu được linh áp của vô tận thế giới.

Nhân loại này không thể tu luyện, tu vị của hắn ngay đến cả một thiên sĩ nho nhỏ cũng không bằng, ngay lúc tất cả thiê nhân đều khinh bỉ hắn, hắn liền tự tay diệt một toàn thần thánh tháp, cùng với tất cả thiên nhân thần thánh bên trong tháp, ngay lúc Thần Thánh hội nghị đối ngoại tiến hành truy nã hắn, hắn lẻn vào bát phương trấn áp tháp, phóng thích hơn 200 thiên nhân, kiếm chỉ Thần Thánh hội nghị, khai hỏa một hồi chiến thiên nhân phản kích, chiến dịch nhanh chóng lan rộng.

Ngay lúc đó có một vĩ Tinh Linh pháp lão trong Tinh Linh tộc cao quý ngạo nam suất lĩnh sứ đoàn đi tới Thần Thánh hội nghị, cùng Thần Thánh hội nghị ký kết điều ước nô lệ thứ 6, ai cũng không ngờ tới, nhân loại này lại tự tay tạo ra một chiến dịch làm khiếp sợ cả vô tận thế giới, cũng chính là "chiến dịch đại liệt cốc" hách hách nổi danh, hắn ở trong chiến địch, lấy ý chi cảnh quỷ dị đánh chết Tinh Linh pháp lão, hơn 400 Tinh Linh tạo thành sứ đoàn ngoại giao toàn bộ đều bị diệt.

Chiến dịch đại liệt cốc cũng không tính là một hồi chiến dịch chính thức, thậm chí ngay cả tiêu chuẩn quy mô cũng không được, nhưng mà có mấy ngàn thiên nhân củng Tinh Linh tộc đều đã yên lặng sau trận chiến đấu này, mà người tạo ra chiến dịch này lại là một nhân loại.

Người này chính là Long Đế.

Thực lực của Long Đế tại vô tận thế giới cũng không tính là rất mạnh, so với hắn thiên nhân còn mạnh mẽ hơn không ít, nhưng cái tên Long Đế sau chiến dịch đại liệt cốc đã vang xa tại vô tận thế giới.

Hắn là nhân loại độc nhất vô nhị tại vô tận thế giới, tu vị bản thân hắn thậm chí ngay cả thiên sĩ cũng không bằng, càng làm cho người ta không thể tin chính là, chỉ là một nhân loại như vậy, dĩ nhiên lại có thể lĩnh ngộ được ba loại ý chi cảnh cực đoan, bằng vào ba loại ý chi cảnh cực đoan này đã đánh chết Tinh Linh pháp lão.

Thiên nhân tu luyện tam mạch lục cảnh cửu luân, rất nhiêu thiên nhân chỉ có thể dừng lại ở đệ nhất cảnh khí thế chi cảnh của lục cảnh không thể đột phá được, rất nhiều người còn rơi vào trong ý chi cảnh thứ hai không thể rõ ràng, nhưng nhân loại này lại có thể tu luyện ra ba loại ý chi cảnh cực đoan, không ai biết hắn làm được như thế nào, càng không người nào biết hắn làm sao có thể sử dụng ba loại ý chi cảnh cực đoan này dung hợp một chỗ với một đầu hắc long viễn cỗ, dĩ nhiên chỉ bằng vào loại ý cảnh này có thể giết người.

Tử diệt tịch chi long, diệt long ngâm chi uy, trên chấn chư thần, dưới nhiếp chư mà, chấn động thiên địa, long hồn xuất, tam nhiếp chi ý, tử vong ý, hủy diệt ý, tịch diệt ý, tam ý chi uy, thiên địa thần phục.

Đây là một cái truyền thuyết về Long Đế tại vô tận thế giới, truyền thuyết này mặc dù có chút phóng đại, nhưng không ai dám có dũng khí nghi ngờ sự tồn tại của truyền thuyết.

Bên trong cung điện Prague, huyết quỷ tên liệt trên mặt đất, cả người không ngừng run rẩy, linh hồn hắn đang sợ hãi, hắn hoảng sợ nhìn Tang Thiên đang ngồi trên ghế thủy tinh.

Huyết quỷ rốt cuộc cũng nhớ ra ai là chủ nhân của hắc ám vô tận cùng hắc ám tĩnh lặng kia, hắn rốt cuộc cũng rõ ràng vì sao người thiên niên hắc y Tang Thiên này thoạt nhìn giống như nhân loại, nhưng lại có được khí tức làm cho hắn kinh khủng như vậy, đó là khí tức của Long Đế! Là Long Đế tại vô tận thế giới!

Huyết quỷ đã từng ngẫu nhiên nhìn thấy Long Đế một lần tại đại liệt cốc. Long Đế! Hắn nhất định là Long Đế! Cả vô tận thế giới chỉ có một nhân loại duy nhất! Cũng chỉ có Long Đế với có khí tức hắc ám vô tận cùng hắc ám tĩnh lặng như vậy. Long Đế! Long Đế tại sao lại ở thế giới này, tại sao!

Huyết quỷ không biết, hắn cũng không muốn biết, hắn bị sợ hãi bao phủ lấy, giờ phút này hắn căn bản cái gì cũng không biết.

Long Đế? Nhìn thấy huyết quỷ hoảng sợ tê liệt trên mặt đất như vậy, run rẩy chỉ vào Tang Thiên, kêu lên một tiếng Long Đế, tất cả mọi người đều mơ hồ! Huyết quỷ là tà linh đến từ vô tận thế giới có thể sánh với thiên nhân! Nhưng tại sao hiện tại lại hoảng sợ như vậy? Ngay cả đánh cũng chưa đánh, liền tê liệt trên mặt đất, giống như nhìn thấy tử thần vậy. Chuyện gì xảy ra? Ái có thể nói một chút chuyện gì xảy ra. Long Đế? Long Đế là ai!

Tất cả mọi người ở đây đều là nhân vật đứng đầu của thế giới này, đại nhân vật của thế giới này là ai,bọn họ đều biết, nhưng chưa ba giờ nghe qua cái tên Long Đế này.

Đúng vậy, ở trong này, ngoại trừ Nhan Phi ra không một ai biết tới cái tên Long Đế này, không người nào biết Long Đế đại biểu cho cái gì, không ai biết Long Đế đáng sợ như thế nào.

Christine, Honduras, Thiên Nghiệp thánh tăng cùng Tà Nhãn, Thiên Nguyệt bà bà vẻ mặt đều mờ mịt, đều cố gắng suy nghĩ về cái tên Long Đế này.

Lam Tình, Đệ Nhị Linh tứ nữ hoảng sợ nhìn huyết quỷ, ngẩng đầu nhìn về phía Tang Thiên đang ngồi trên ghế thủy tinh, các nàng cũng vô cùng mờ mịt, Tang Thiên là Long Đế? Long Đế là ai? Lam Tình biết Tang Thiên hoàn toàn là một câu đố bí ẩn, nàng cũng đang một mực cố gắng giải câu đố này, chỉ là mỗi lần xâm nhập vào một tầng, lại thấy nó càng lớn hơn, nàng biết Tang Thiên là một cái tên, nhưng không biết cái tên này đại biểu cho cái gì.

"Long...long gia...long gia." Huyết quỷ trở mình đứng lên, phù phù một tiếng quỳ rạp xuống đất, hung hăng dập đầu. "Van cầu ngài từ bi, van cầu ngài bỏ qua cho tiểu nhân, tiểu nhân không biết, ttiểu nhân không hiểu chuyện, tiểu nhân vô tình mạo phạm ngài."

Vừa nói, huyết quỷ thậm chí vừa nức nở. "Ô ô ô. Tiểu nhân vô tình mạo phạm ngài! Long gia, ngài tha thứ cho ta một lần đi, tiểu nhân thật sự không biết. Ngài ở chỗ này, tiểu nhân... Ô ô!"

Người biết cái tên Long Đế này, cơ hô cũng biết Long Đế là một người như thế nào, hắn tại vô tận thế giới mấy lần tạo ra chiến dịch không có một lần nào vì mình, toàn bộ đều là vì thiên nhân vì tôn nghiêm của nhân loại mà chiến. Nếu như chỉ như thế, còn không làm cho huyết quỷ sợ hãi như vậy, kỳ thực hắn biết Long Đế vô cùng kinh khủng, nghe nói có thánh thiên nhân ngược đãi thiên nhân, cuối cùngmấy thánh thiên nhân đó bị Long Đế bắt tới Thần Thánh tháp, tiếp nhận đày đọa tâm tư vĩnh viễn, nghe nói có Tinh Linh nô dịch thiên nhân, Long Đế đem hắn rút gân lột ra luyện ý thức của hắn độc lập, tiếp nhận trọn đời bị vạn cổ thái hỏa thiêu đốt. Ngươi dám động vào điểm mấu chốt của Long Đế, Long Đế liền cho hắn chết không được sống không xong.

Huyết quỷ biết bản thân đã làm chuyện gì, nhớ tới đám huyết tu mà mình bồi dưỡng bị cắt mất đầu ở nghiễm tràng, huyết quỷ cũng rốt cuộc cũng không nhẫn nại được, liều mạng cầu xin tha thứ. "Long...long gia! Ngài bỏ qua cho tiểu nhân đi, tiểu nhân biết sai rồi! Tiểu nhân biết sai rồi! Ô ô ô!"

Nhớ tới đủ loại truyền thuyết về Long Đế tại vô tận thế giới, huyết quỷ tựa hộ biết bản thân sống không nổi, nhưng hắn không muốn chết. Không muốn!

Huyết quỷ nắm lấy pháp luân ở bên cạnh lên, đứng lên, lắc minh lui về phía sau, một tay bắt lấy Lam Tình, cầm pháp luân sắc bén quỷ dị đặt lên cổ Lam Tình.

Thân ảnh của huyết quỷ rất nhanh, hơn nữa mọi người đều đang rơi vào trong sợ hãi, căn bản không có ý thức được huyết quỷ đột nhiên lại ra tay. "Buông nàng ra!" Thần sắc Nhan Phi trầm xuống, lạnh lùng quát. Vù vù vù! Đám người Nhị Linh, Helen lập tức đem huyết quỷ vây quanh.

Sắc mặt của huyết quỷ đã vặn vẹo, bắt lấy Lam Tình nhìn chằm chằm Tang Thiên, run rẩy nói:" Long...long gia! Ta không muốn làm như vậy, ta chỉ muốn một đường sống! Ngài bỏ qua cho tiểu nhân đi! Tiêu nhân không dám nữa! Tiểu nhân sẽ biến mất! Vĩnh viễn không xuất hiện ở nơi này! Tiểu nhân... Chỉ cần ngài đồng ý bỏ qua cho tiểu nhân!! Bỏ qua cho tiểu nhân!!!" Truyện "Thuẫn Kích " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Thuẫn Kích " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Thuẫn Kích " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Từ đầu tới cuối, Tang Thiên cũng không có mở miệng nói một câu nào, bởi vì đọc đường đi hắn đều đang cân nhắc nên xử lý Christine như thế nào, mà hắn cũng không nghĩ tới nơi này lại có một tà linh có thể nhận ra mình, nhìn thấy huyết quỷ bắt Lam Tình làm con tin, vẻ mặt hắn cũng không có nhiều biến hóa lớn, chỉ là nhăn mặt một cái.

Sự kinh khủng của Long Đế không ngừng xoay quanh trong đầu huyết quỷ, hắn tựa hồ cũng ý thức được bắt con tin uy hiếp Long Đế thật sự là một biện pháp vô cùng ngu xuẩn, hắn thả Lam Tình ra, phù một tiếng, quỳ xuống mặt đất, hướng Lam Tình cùng chúng nữ điên cuồng dập đầu. "Van cầu các ngươi thay tiểu nhân nói một chút đi! Van cầu các ngươi! Van cầu các ngươi! Các ngươi từ bi thay tiểu nhân cầu tình một chút đi!! Ô ô ô."

Mọi người hai mắt nhìn nhau, không người nào biết chuyện gì xảy ra, không người nào biết huyết quỷ đến từ vô tận thế giới có thể sánh với thiên nhân tại sao lại sợ hãi Tang Thiên đến như thế.

Tang Thiên rốt cuộc là ai? Long Đế là ai? Tang Thiên đến từ vô tận thế giới sao? Hắn chỉ là một nhân loại! Làm sao có thể! Không ai biết. "Xin các ngươi thay tiểu nhân cầu tình đi! Xin các ngươi!" Huyết quỷ khóc rống lên, điên cuồng dập đầu. "Van cầu các ngươi!"

Không ai để ý đến huyết quỷ, bởi vì giờ phút này ý thức của đám người Lam Tình cũng đều bị đông cứng lại hết rồi.

Huyết quỷ khóc hô, bò đến phía dưới đài cao, âm thanh bang bang bang vang lên, hắn giơ hai tay lên, năm ngón tay bóp thành trảo, quát lớn một tiếng lớn, hai tay hắn dĩ nhiên xuất hiện một ngọn lửa, bịch! Đột nhiên vỗ lên đầu mình, phát ra tiếng hét thê lương thảm thiết, một khối bóng dáng hư ảo từ trong khối thân thể đó nhẹ nhàng bay ra, đây là linh hồn của huyết quỷ, mà quỷ dị chính là, hắn đang thiêu đốt linh hồn mình.

Hắn đang thiêu đốt linh hồn mình, hắc sắc tử vong hỏa diễm đang bắt đầu lan tràn khắp linh hồn hắn, âm thanh suy nhược của huyết quỷ vang lên:" Cảm ơn Long gia thanh toàn, cảm ơn..."Huyết quỷ hoàn toàn biến mất, chỉ lưu lại một khối thân thể không thuộc về hắn. Đã chết? Tự sát chết.

Huyết quỷ đại nhân đến từ vô tận thế giới thực lực có thể sánh với thiên nhân cứ như vậy mà thiêu đốt linh hồn mình tự sát? Tại sao? Tai sao phải tự sát? Tang Thiên rốt cuộc là ai? Long Đế là ai? Huyết quỷ tại sao đối với hắn lại sợ hãi đến như vậy, sợ hãi đến ngay cả chiến cũng không dám chiến, dập đầu cầu xin, sợ hãi ngay cả trốn cũng không dám trốn, chỉ có thể tự sát? Trước khi chết, hắn còn mở miệng cảm ơn? Tại sao? Hắn phải tự sát còn mở miệng cảm ơn? Chẳng lẽ...chẳng lẻ tự sát đối với huyết quỷ đại nhân mà nói là một loại hy vọng xa vời sao?

Đám người Lam Tình hoảng sợ nhìn, Thiên Nguyệt bà bà, Tà Nhãn đại tôn đã khiếp sợ đến cái gì cũng không biết, đám người Christine đứng ở đó không biết làm gì, bọn họ đều đặt hết hy vọng ký thác lên người huyết quỷ đại nhân, mà hiện tại. Huyết quỷ đại nhân dĩ nhiên ngay cả chiến cũng không dám chiến, cứ như vậy mà tự sát?

Huyết quỷ đại nhân không phải là tà linh đế từ vô tận thế giới có thực lực có thể sánh với thiên nhân sao? Tại sao!

Đám người Christine nhìn về phía Tang Thiên, trong lòng điên cuồng hét lên: Hắn...hắn rốt cuộc là ai, tại sao đối với huyết quỷ đại nhân mà nói ngay cả chết cũng là một loại hy vọng xa vời, thế giới này còn có gì kinh khủng hơn so với chết sao? Không hiểu, đám người Christine tựa hồ đều rơi vào trong hắc ám vô tận, hắc ám tĩnh lặng.

 18.01.2011

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 157987 / Điểm: 1305

Tâm trạng:

Quyển 1: Trọng Sinh

Chương 343 

Làm mất mặt nhân loại. 

Nguồn: Vip.vandan

Nội dung thu gọn

Cung điện Prague, tĩnh lặng không một tiếng động.

Đám người Christine ngơ ngác đứng ở nơi đó, hai măt nhìn vào cổ thi thể còn lại của huyết quỷ đại nhân, sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt lộ ra vẻ sợ hãi, bọn họ không biết Tang Thiên rốt cuộc là một tồn tại như thế nào, bọn họ cũng không biết Tang Thiên rốt cuộc là ai, nhưng lần này bọn họ rốt cục ý thức được Tang Thiên là một tồn tại kinh khủng bản thân căn bản không thể chạm đến.

Hai bên cạnh Tà Nhãn đại tôn cùng Thiên Nguyệt bà bà đều đứng ở nơi đó, không dám động, thậm chí không dám hô hấp, hoàn toàn không còn ánh mắt thản nhiên tự nhiên như mới vừa rồi.

Đám người Nhan Phi, Lam Tình mở mắt nhìn thanh niên hắc y đang nhíu mày ngồi trên ghế thủy tinh, không ai biết Tang Thiên muốn làm cái gì. Bên trong cung điện áp lực vô cùng, bọn họ bị bao phủ trong sự yên lặng của hắc ám vô tận, rốt cục âm thanh thản nhiên bình tĩnh của Tang Thiên cũng vang lên. "Nhan Phi, cô đi phá hủy thiên diễn chi nguyệt đi." Nhan Phi phía dưới thần sắc ngẩn ra, trầm ngâm một lát, lúc này mới gật đầu.

Đát đát đát! Tiếng bước chân truyền đến, đám người Christine tựa hồ cảm giác được gì đó, ngẩng đầu lên nhìn thấy Tang Thiên đứng dậy hướng bọn họ đi tới, bọn họ theo tiềm thức không ngừng lùi lại phía sau. Truyện "Thuẫn Kích " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Tang Thiên dừng lại, nhẹ giọng nói:" Ta vẫn đang suy nghĩ một vấn đề, các ngươi tại sao lại muốn mở ra nhân linh địa khí Prague."

Đám người Christine, Mã Tiên Lạc đều bị bap phủ trong sợ hãi, giờ phút này ngay cả hô hấp cũng không dám, nào còn dám nói nữa chữ, loại tĩnh lặng sợ hãi này không ngừng hành hạ linh hải bọn họ, mặc dù sợ hãi, nhưng ý thức bọn họ vẫn còn bình thường, bọn họ đều là nghị viện của Cửu Thiên Các, công tước thân vương Thánh Đường, tất cả đều là người đứng đầu trên kim tự tháp của thế giới này, hiển nhiên là có chỗ phi phàm, ý chí kiên cường.

Bọn họ biết hôm nay nhất định lành ít dữ nhiều, nhưng bọn họ căn bản không muốn chết, cho dù chỉ còn một tia cơ hội, bọn họ cũng toàn lực tranh thủ, muốn tranh thủ cơ hội, nhất định phải bảo trì trạng thái thanh tỉnh, bảo trì lý trí, quyết không thể bị sợ hãi hù dọa. Mọi người cũng không dám mở miệng, chỉ là hoảng sợ nhìn chằm chằm người thanh niên đối diện.

"Uh?" Tang Thiên dù giết người, nhưng không thị sát. Hắn có nguyên tắc làm người của mình, chỉ cần không động vào điểm mấu chốt của hắn, hắn tuyệt đối sẽ không giết ngươi, trái lại, nếu như có người đụng vào điểm mấu chốt của hắn, hắn sẽ không tiếc bất cứ thủ đoạn nào cũng phải đem ngươi giết chết!

Tang Thiên cau mày, trên khuôn mặt lạnh lùng lãnh đạm không có chút biểu tình nào, hai mắt bình tĩnh không có một tia tâm tình ba động, ánh mắt của hắn đảo qua trên người đám người Christine, rồi sau đó dừng lại trên người Mã Tiên Lạc. Nói:" Ngươi nói!"

Thanh âm rất bình tĩnh, tựa như cùng một người xa lạ nói chuyện vậy, nhưng chính thanh âm bình tĩnh như vậy, lại làm cho thân hình của Mã Tiên Lạc phảng phất như bị điện giật vậy run lên cầm cập, sắc mặt hắn xanh mét khó coi, trên trán mồ hôi chảy ra liên tục, khóe miệng co quắc mất tự nhiên, không ngừng dùng sức hô hập, phảng phất như không khí xung quanh đang bị rút đi hết vậy. "Nói!" Thanh âm của Tang Thiên tăng mạnh thêm vài phần, từ trong hai mắt hắc mang chợt lóe lên. Truyện "Thuẫn Kích " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Khi Mã Tiên Lạc nhìn thấy hắc mang trong hai mắt Tang Thiên, thất thần một lát, rồi sau đó hắn giơ cánh tay đang run rẩy lên lau mồ hôi trên trán, nuốt nước bọt, lúc này mới mở miệng nói:" Chỉ có mở ra tất cả linh nhân địa khí trong Liên Bang, Thánh Diệu chi quang mới có thể phủ xuống." Truyện "Thuẫn Kích " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Dứt lời, nhưng hắn lại ngây người ra, những lời này là suy nghĩ trong nội tâm hắn, nhưng hắn căn bản không có khả năng nói ra! Tại sao lại...

"Ngươi...ngươi đã làm gì ta?" Mã Tiên Lạc hoảng sợ.

Tang Thiên không để ý đến hắn, tiếp tục hỏi:" Thánh Diệu chi quang là cái gì!"

"Ta...ta cũng không biết, với thân phận của ta, còn không có tư cách để biết Thánh Diệu chi quang." Mã Tiên Lạc không biết bản thân bị làm sao, hắn căn bản là không muốn nói ra những lời này, nhưng căn bản không thể không chế." Chỉ có...chỉ có nghị trưởng đại nhân Nicolas của Cửu Thiên Các chúng ta mới có thể gặp mặt A Fulou đại nhân." "Nói một chút ngươi tạo sao gia nhập Thánh Diệu chi quang." "Có...có thể tiến hóa thành người Meng Bite, tiến hóa thành người Meng Bite có thể hưởng thụ tánh mạng vô tận." "Tiến hóa thành thiên nhân cũng có thể hưởng thụ tánh mạng vô tận vậy."

"Thiên nhân? Hừ!" Sắc mặt của Mã Tiên Lạc phức tạp không thôi, khóe miệng co quắp, hai mắt lộ ra sự thống khổ, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ hãnh diện. "Ta không muốn làm một nhân loại nhỏ bé thấp kém! Ta muốn trở thành người cao đẳng Meng Bite." "Vậy ngươi cũng biết hậu quả khi nhân linh địa khí mở ra chứ?"

"Ta đương nhiên biết." Mã Tiên Lạc vẫn thống khổ như trước, nhưng lại hãnh diện nói:" Nhân loại nhỏ bé thấp kém nên sớm bị loại bỏ, chờ khi Thánh Diệu chi quang phủ xuống, ta sẽ là người cao đẳng Meng Bite, ta sẽ là người thống trị thế giới này."

Dứt lời, phù phù một tiếng, Mã Tiên Lạc tê liệt trên mặt đất, ý thức của hắn tựa hồ tỉnh táo lại, chỉ vào Tang Thiên run rẩy nói:" Ngươi...ngươi đã làm gì với ta, ngươi... Ta!" "Muốn mở ra nhân linh địa khí sao?" Tang Thiên sắc mặt bình tĩnh, ngữ khí đã không giống như vừa rồi. "Ta...ta..." Mã Tiên Lạc thở hổn hển, hắn một mực bảo mình phải tỉnh táo, nhưng... "Ngươi muốn mở ra nhân linh địa khí sao? Đi đi? Hiện tại đi đi? Ngươi tại sao không đi?" Tang Thiên chỉ vào Mã Tiên Lạc lạnh lùng quát. "Ngươi con mẹ nó tại sao không đi!" Dứt lời, vung lên một cước trực tiếp đá vào cổ Mã Tiên Lạc, răng rắc một tiếng, cổ Mã Tiên Lạc xoay một vòng, đầu gác lên vai.

Xoay người, Tang Thiên chỉ vào đám người còn lại, quát:" Ngươi! Ngươi! Ngươi! Ngươi! Còn có ngươi! Lại đây!"

Mấy người bị Tang Thiên chỉ mặt hoảng sợ lùi về phía sau, thân vương Thánh Đường Honduras, Thiên Nhãn Mã Long Đồ, thiếu chủ Ám Ảnh Xích Liên Phá, bọn họ cũng không dám do dự, quát lớn một tiếng, nhảy lên, trong nháy mắt, thân hình bọn họ bắt đầu vặn vẹo, tứ chi bắt đầu bành trướng, cái đầu cũng to ra, chẳng bao lâu, bọn họ biến thành một đám quái vật thân thể trong suốt thậm chí có thể nhìn thấy mạch máu trong cơ thể, mấy quái vật này sắc mặt trắng bệch giống nhau, đều có móng vuốt sắc bén, hàm răng bén nhọn.

Tang Thiên giơ tay hư không xuất trảo, ba! Một người bị hắn hút lại, tay nắm lấy đầu, hướng xuống mặt đất ấn một cái, răng rắc một tiếng, người nọ trực tiếp quỳ rạp xuống mặt đất, lại xuất ra một trảo, lại có một người bị hút lại, răng rắc một tiếng, quỳ rạp xuống mặt đất, ngắn ngủi hai ba giây, năm sáu người chạy trốn đều bị Tang Thiên bắt trở về, toàn bộ đều quỳ rạp ở trên mặt đất.

"Vi cầu trường sanh, không muốn làm người, tiến hóa người Meng Bite, lão tử có thể lý giải, ngươi có thể tùy ý muốn làm người Meng Bite cũng được, lão tử không rãnh mà đi quan tâm đến các ngươi, nhưng các ngươi đã biết hậu quả khi mở nhân linh địa khí, còn cố ý muốn mở ra, uh? Không phải muốn mở ra? Hiện tại đi mở ngay cho lão tử!" "Tại sao không ai đi? Không phải cảm giác được người Meng Bite là cao đẳng sao? Sao hả? Tại sao không đi! Đi! Đi ngay cho lão tử!"

Dứt lời, Tang Thiên vung lên một cước, trực tiếp đá tới! Một cước này mang theo hắc mang chớp động, ba ba ba, đám người Mã Tiên Lạc, Honduras, Mã Long Đồ trong nháy mắt đầu bay lên khỏi cơ thể, Tang Thiên giơ tay lên, hắc mang chớp động, đầu bọn họ hóa thành một đoàn huyết vụ, hoàn toàn biến mất không thấy đâu. Tang Thiên xoay người, duỗi ngón tay, quát:" Ngươi! Ngươi! Ngươi! Lại đây!"

Ba người Thiên Nghiệp thánh tăng nhìn thấy Tang Thiên chỉ vào mình, cả ba người đều run rẩy, Thiên Nghiệp giơ hai tay trước ngực, hai tay tạo thành chữ thập nhưng vẫn không khắc chế được sự sợ hãi đến từ trong linh hải, thầm hít sâu một hơi, nói:" Chúng ta đến từ Bát Giác Cao Tháp." "Đến từ Bát Giác Cao Tháp thì sao?" Tang Thiên sắc mặt lạnh lùng, chậm rãi đi đến.

Ba người Thiên Nghiệp thánh tăng không dám nhìn thẳng vào hai mắt Tang Thiên, cúi đầu, run rẩy, đáp lại. "Chúng ta là thánh tăng Bát Giác Cao Tháp."

Tang Thiên giơ tay lên, tát vào mặt Thiên Nghiệp. "Nói! Ngươi đến từ Bát Giác Cao Tháp thì sao?" Thiên Nghiệp cảm giác được từ trên mặt truyền đến một cảm giác đau đớn, cả người run rẩy nói:" Chúng ta là thánh tăng Bát Giác Cao Tháp, ngươi không thể..."

Ba! Lại tát một cái vào mặt Thiên Nghiệp thánh tăng. "Thánh tăng Bát Giác Cao Tháp thì sao?" Đát đá đát! Thiên Nghiệp thánh tăng bị mất đi trọng tâm, đi tới phía trước.

"Tháp chủ chúng ta Đại Trí thánh tăng là phật sống chuyển thế."

Ba! Lại tát một cái.

"Phật sống chuyển thế thì sao?"

Ba! Lại tát một cái!

"Đại Trí thánh tăng thì sao?"

"Chúng ta là mệnh đồ của Diệu Thiện thượng sư!"

Tang Thiên đi tới, lại đánh ra một tát. "Diệu Thiện thì như thế nào? Mệnh đồ thi sao?"

Khuôn mặt của Thiên Nghiệp thánh tăng đã trắng bệch, hắn xoay người, chỉ vào Tang Thiên nói:" Ngươi...ngươi không nên khinh người quá đáng!"

"Ta khinh ngươi thì sao?" Tang Thiên lại giơ tay, tát lên mặt Thiên Nghiệp một cái, lúc này trên mặt hắn đã đầy dấu tay năm ngón.

"Ngươi...ngươi...ngươi là mệnh tội chi phạm! Ngươi..." Thiên Nghiệp thánh tăng thở hổn hển:" Tang Thiên! Ngươi...ngươi là mệnh tội chi phạm, sớm muộn...sớm muộn gì ngươi cũng sẽ gặp báo ứng! Vận mệnh...vận mệnh sẽ thẩm phán ngươi! Vận mệnh chí thượng! Ngươi đừng mơ tưởng có thể nghịch thiên sửa mệnh!"

Vù!

Tang Thiên đi nhanh tới, bóp vào cổ Thiên Nghiệp. "Lão tử chính là mệnh tội chi phạm!" Ba! Lại một tát! "Lũ súc sanh các ngươi, còn tự xưng là mệnh đồ!!" Ba! Lại một tát!! "Mở miệng là đầy đạo đức, còn nói chúng sinh bình đẳng!" Ba! Lại một tát!

"Không tăng không lo khổ tu! Ngươi con mẹ nó lại đổi nghề thành tín đồ, tín ai không tín, ngươi đi tin mụ gái điếm Diệu Thiện! Ta cho ngươi tín!" Ba ba! Tang Thiên nói một câu liền tát hắn một cái!

"Vận mệnh chí thượng? Ngươi gọi tới đây cho lão tử? Ngươi gọi đi! Ngươi tại sao không gọi!"

"Ngươi...ngươi..." Khuôn mặt của Thiên Nghiệp thánh tăng đã sưng đỏ cả lên, giống như một đầu heo, kêu to. "Ngươi là tên cuồng đồ! Diệu Thiện thượng sư ba tháng sau sẽ đích thân tới đây, ngài sẽ thẩm phán ngươi!"

Tang Thiên giơ tay lên quăng Thiên Nghiệp thánh tăng ra ngoài cung điện, quát:" Lão tử đang lo nàng ta không đến, nàng dám đến, lão tử liền lột hết quần áo của nàng, treo lên tại Bát Giác Cao Tháp!" "Ngươi... A!!!" Thiên Nghiệp thánh tăng ngửa mặt lên trời hét lớn, chỉ vào Tang Thiên. "Ngươi là mệnh tội chi phạm! Ngươi không được chết tử tế!" "Cút! Lập tức cút ngay cho lão tử! Nếu không cút! Lão tử sẽ giết chết ngươi!"

Ba người Thiên Nghiệp thánh tăng trong lòng vô cùng oán hận Tang Thiên! Nhưng lại bị Tang Thiên quát lên một tiếng, nào còn dám đứng ở chỗ này!

 18.01.2011

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 157987 / Điểm: 1305

Tâm trạng:

Quyển 1: Trọng Sinh

Chương 344 

Uy hiếp. 

Nguồn: Vip.vandan

Nội dung thu gọn

Cung điện Prague, đám người Christine chỉ còn lại mười mấy người, bọn họ đều không có huyết mạch Meng Biet, bọn người có huyết mạch Meng Biet Mã Tiên Lạc , Honduras đã chết, ba vị thánh tăng đến từ Bát Giác Cao Tháp cũng bị Tang Thiên đánh cho bỏ chạy, chỉ còn lại những người này muốn chạy cũng không dám chạy, chỉ có thể ngơ ngác đứng ở đó, đợi sự thẩm phán của thanh niên hắc y đối diện. Tang Thiên xoay người, nhìn về phía Christine.

Christine đứng ở đó, nhưng mà trong lòng đã tuyệt vọng không thôi, thân thể mềm mại run nhè nhẹ, nàng cố gắng ngẩng đầu lên nhưng cuối cùng lại không dám đón nhận ánh mắt của Tang Thiên.

"Các ngươi hiện tại còn có thể đứng được ở chỗ này là bởi vì các ngươi không có huyết mạch Meng Biet, chỉ có vậy mà thôi." Tang Thiên mặc dù giết người vô tình, nhưng hắn tuyệt đối không thị sát, giết chết Thái Tử Đảng là bởi vì Thái Tử Đảng ba năm trước đây huyết tẩy tinh Thái Nhĩ, giết đám người Mã Tiên Lạc là bởi vì bọn họ có huyết mạch Meng Biet.

"Meng Biet cũng không phải là chủng tộc cao đẳng gì, có huyết mạch Meng Biet, một khi huyết mạch Meng Biet hoàn toàn giác tỉnh sau khi tiến hóa thành Meng Biet sẽ hoàn toàn mất đi nhân tính, Meng Biet chỉ biết ăn thịt, ăn máu, ăn tủy, so với súc sanh còn thấp hơn." Vừa nói, dừng một chút, Tang Thiên trầm ngâm, lại nói:" Thế giới này không có chủng tộc cao đẳng tuyệt đối, cho dù là tại địa phương cường giả vi tôn như vô tận thế giới, ở nơi đó cũng không nhìn xem ngươi là chủng tộc gì, mà là thực lực của ngươi, ngươi có thực lực cường đại, cho dù là chư thần trong truyền thuyết cũng không dám động vào ngươi."

"Không cần phải tin tưởng vào vận mệnh chí thượng, vận mệnh có lẽ tồn tại, nhưng không phải tuyệt đối, nói cũng không có khả năng nắm tất cả mọi thứ của ngươi trong tay, nếu như thật sự có vận mệnh, thì phải nắm giữ trong tay mình mới là an toàn nhất, còn nữa không cần phải tin tưởng đám khổ tăng Bát Giác Cao Tháp, vận mệnh của thế giới này như thế nào, không tuân thủ vận mệnh sẽ bị thẩm ván..., điều này đều là vô nghĩa, bọn họ nếu thật sự lợi hại như vậy, sao còn cần các ngươi mở ra nhân linh địa khí?"

"Không có việc gì thì ngồi suy nghĩ lại cho kỹ, tất cả đều có đầu có tứ chi, dựa vào cái gì mà chúng ta phải nghe lời bọn họ? Dựa vào cái gì mà chúng ta phải thấp hơn bọn họ? Tất cả mọi người là người, chúng ta làm người bộ không tốt sao? Hiện tại các ngươi cảm thấy không tốt sao? Hưởng thụ cuộc sống xa hoa địa vị cao quý, nắm đại quyền quốc gia, không thiếu thốn cái gì, không cần lo lắng cái gì, cuộc sống thanh thản như vậy, cho dù các ngươi muốn trường sanh, như vậy thì cố gắng một chút, tiến hóa thành thiên nhân không phải là được sao? Các ngươi có tiền lại có quyền, mua sắm tịnh hóa dịch, không được thì sử dụng quyền trong tay đi chế tạo! Một năm không được, thì hai năm, chung quy cũng có một ngày tiến hóa thành thiên nhân." Truyện "Thuẫn Kích " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Như vậy không tốt sao? Cần gì phải vác mặt ra đi giúp lũ hổn đãn kia làm việc? Không tốt, còn có thể bị chỉ trích, nếu không tốt ngay cả cái mạng nhỏ cũng không còn, cho dù các ngươi may mắn, cũng chỉ có thể tiến hòa thành một súc sanh không có nhân tính, các ngươi nói đi?" Truyện "Thuẫn Kích " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Tang Thiên nhíu mày, nghiêng người dựa vào vách tường,giơ tay xoa xoa trán nói:" Lão tử không phải thánh nhân, nói những lời này cũng không phải là muốn cảm hóa các ngươi, ta chỉ là đang nói thật cho các ngươi nghe thôi, các ngươi có nghe hay không là chuyện của các ngươi, ta cũng không muốn nói nhiều, các ngươi tự ngẫm nghĩ lại đi."

Lắc đầu, Tang Thiên xoay người rời đi, khi đi tới cửa, dừng lại, nói:" Có ai không phục, có thể đi nhờ thiên nhân Thần Thánh hội nghị hỗ trợ, lão tử ở tại câu lạc bộ Yêu Nguyệt chờ hắn, các ngươi có thể kêu người lợi hại hơn tới đây, lão tử cũng không ngại cho các ngươi thấy một hồi máu tanh."

"Tính tình của lão tử cũng không phải tốt, lần này bỏ qua cho các ngươi, cũng không có nghĩa là lần sau còn bỏ qua cho các ngươi, nếu như còn để cho lão tử thấy các ngươi chấp mê bất ngộ, đến lúc đó lão tử cũng không ngại mà giết chết các ngươi, nhớ kỹ, đây không phải là cảnh cáo, đây là uy hiếp."

Tang Thiên đi, nhưng lời nói của hắn vẫn như ma âm xoay quanh trong đầu mọi người, xua không tan, đuổi cũng không đi.

Một lúc sau, Tà Nhãn đại tôn cùng Thiên Nguyệt bà bà ở hai bên mới thở ra một hơi, phảng phất như trái bóng bị xì hết hơi nhuyễn trên mặt đất vậy, thở hổn hển hổn hển, phóng thích áp lực trong lòng ra.

Đám người Christine đứng cứng ngắc ở đó, sắc mặt tái nhợt, thần sắc phức tạp, hai mắt đờ ra, không biết là đang mờ mịt hay là đang hối hận.

"Chúng ta cũng đi thôi." Nhan Phi đã phá hủy thiên diễn chi nguyệt trong cung điện Prague, đám người Lam Tình vẫn đang trầm mê trong hoảng hốt, thẳng cho đến khi âm thanh của Nhan Phi vang lên lần thứ hai, ý thức của các nàng mới hồi phục lại. "Christine..." Nhan Phi muốn nói nhưng lại thôi, nhưng vẫn quyết định nói ra. "Ngươi nên cảm ơn tỷ tỷ của ngươi." "Tỷ tỷ..." Christine tê liệt trên mặt đất, hai tay vò đầu, dừng sức lắc lắc đầu.

Khi tới đêm tối, ánh trăng trên bầu trời càng lúc càng sáng tỏ, tựa hồ ngày mai là lúc ánh trăng đạt đến độ tròn hoàn mỹ nhất. Prague, trong một tòa thành. "Nhan cô nương, chẳng lẽ ngay cả cô cũng không biết Tang tiểu hữu đi đâu?"

Lâm Mỗ Mỗ chống quải trượng đi vào một gian phòng, Nhan Phi, Lam Tình, Tiết Thiên Diệp, Helen, Đệ Nhị Linh toàn bộ đều ở bên trong.

Nhan Phi nhẹ nhàng lắc đầu, cười khổ nói:' Lâm Mỗ Mỗ, ta thật là không biết hắn ở đâu." Đối với vấn đề này, Lam Tình tứ nữ đã hỏi cả trăm lần, Tang Thiên sau khi rời khỏi cung điện Prague liền biến mất vô ảnh vô tunh, Tiết Thiên Diệp, Lam Tình tứ nữ cơ hồ đều tìm khắp cả thành Prague nhưng đều không thấy thân ảnh của Tang Thiên. "Ai! Lão thân rất muốn gặp Tang tiểu hữu một chút, thật đúng là anh hùng thiếu niên đương thời hiếm thấy! Liên Bang chúng ta có anh hùng thiếu niên như Tang Thiên, vận mệnh có thể làm cái gì, tiểu Thanh, tiểu Bạch, các ngươi đợi ở chỗ này, chờ Tang Thiên." "Vâng! Lâm Mỗ Mỗ." Truyện "Thuẫn Kích " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Năm người Nhan Phi nhìn thấy Lâm Mỗ Mỗ cho hai vị cô nương này ở đây đợi Tang Thiên đều cảm thấy khó hiểu, Nhan Phi hỏi:" Lâm Mỗ Mỗ, ngài đây là..."

"Oh, lão thân cũng không có ý tứ gì đặc biệt, Tang tểu hữu nếu như trở về, hãy để cho tiểu Thanh tiểu Bạch hầu hạ hắn, thanh niên anh hùng như vậy, chúng ta hiển nhiên không thể chậm trễ, hắn rất có thể là hy vọng của Liên bang!" Hầu hạ Tang Thiên?

"Không được!" Quỷ dị chính là, Tiết Thiên Diệp cùng Helen đồng thời la lên, sau khi la lên, hai nàng dường như ý thức được gì đó, liếc nhau, khuôn mặt của Tiết Thiên Diệp có chút ủng hồng, còn Helen nhìn Tiết Thiên Diệp lại có chút mờ mịt. "Lâm Mỗ Mỗ, ngài đi nghỉ ngơi trước đi, khi Tang Thiên tới chúng ta sẽ đi thông tri cho ngài." "Được!" Lâm Mỗ Mỗ lúc này mới lắc đầu thở dài rời đi.

Đợi đến khi Lâm Mỗ Mỗ rời đi, Helen mới bắt đầu chất vấn. "Này! Ta nói Tiết Thiên Diệp, ngươi mới vừa rồi không nên bất kính như vậy." "Cái gì mà không nên bất kính, Helen, ngươi có ý gì?" Tiết Thiên Diệp trừng mắt nhìn nàng một cái, giả bộ ngu. Helen mở to hai mắt nhìn chằm chằm Tiết Thiên Diệp, Tiết Thiên Diệp bị nàng nhìn chằm chằm có chút xấu hổ, cười mắng. "Ngươi là biến thái hay là sắc lang? Nhìn chằm chằm ta như vậy là gì? Thích ta hả?" "Không đúng! Cổ quái! Cổ quái! Tiết nha đầu, ngươi không phải là muốn cùng ba cô đây tranh đoạt nam nhân chứ?"

"Ta kháo!" Tiết Thiên Diệp giễu cợt cười một tiếng:" Nam nhân của ngươi là ai? Ta tranh đoạt cùng ngươi làm gì?" Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng tâm lý lại nói: Hừ! Tang Thiên vốn chính là của bổn cô nương, quỷ mới muốn cùng ngươi đoạt!

"Tiết nha đầu, ngươi nhất định là có chuyện gì đó gạt ta." Ánh mắt của Helen vô cùng lợi hại, càng nhìn càng cảm giác được Tiết Thiên Diệp người này có điều gì đó đang dấu mình.

Lúc này Lam Tình liền nói:" Được rồi, Tang Thiên hiện tại ở đâu cũng không biết, các ngươi chế giễu nhau, nhưng cũng không hỏi xem người ta có chấp nhận chưa, mà lại ngồi ở đây tranh đoạt, đã vậy còn không biết xấu hổ, huống chi hiện tại cũng không phải là lúc tranh đoạt nam nhân, chờ sau khi giải trừ nguy cơ xong, các ngươi lại tranh đoạt cũng không muộn." "Nhan tỷ tỷ, ngài mai làm sao bây giờ?" Nhị Linh này giờ không mở miệng liền lên tiếng hỏi.

"Vẫn là dựa theo kế hoạch mà làm, ngài mai đợi ở câu lạc bộ Yêu Nguyệt, nếu như thiên nhân của Thần Thánh hội nghị muốn tới, chúng ta chỉ có thể lợi dụng phù văn trận đối phó với bọn họ, được rồi, mọi người đi nghỉ trước đi, ta đi đến câu lạc bộ Yêu Nguyệt một chuyến." Nhan Phi rời đi, để lại tứ nữ ngồi trong phòng, đều đang suy nghỉ về một người. Cũng không biết cái tên kia hiện tại đang ở nơi nào, đang làm cái gì vậy, hắn có vượt qua được vận mệnh thẩm phán không? Có nguy hiểm không? Không biết!

Đối với các nàng mà nói, Tang Thiên tựa hồ vĩnh viễn đều là không biết, vĩnh viễn đều như gần như xa như vậy, có lẽ tu vị bản thân quá kém, nên không có khả năng đi chung đường với hắn, có lẽ chỉ có trở nên mạnh mẽ như hắn, mới có thể có cơ hội hiểu rõ hắn? Không hiểu sao, giờ khắc này, trong lòng tứ nữ dĩ nhiên đều có chung một suy nghĩ.

Câu lạc bộ Yêu Nguyệt, trong một gian phòng, Tang Thiên ngồi ở trên ghế, hai chân gác lên nhau, cầm một chèn Prague uẩn nhưỡng nói:" Mùi vị thế nào."

Lạc Phu tùy ý ngồi xếp bằng ở dưới đất, y dựa vào vách tường, cầm một chén Prague uẩn nhưỡng uống vào trong bụng, cau mày, lúc này mới trả lời:" Có chút khó uống." "..." Tang Thiên lắc đầu không để ý đến, lại nhấp một ngụm, thuận miệng hỏi:" Ngươi mới vừa rồi nói cái gì? Đang suy nghĩ gì sao?" "Ân chủ, tiểu tăng đã suy nghĩ rõ ràng, tiểu tăng muốn nhập ma."

"Vậy thì nhập đi." Tang Thiên ngồi xuống, híp mắt nhìn hắn, ngáp một cái, nói:" Tiểu tử ngươi là quỷ nhan tại thế, lại nhìn thấy Tu La, cho dù ngươi không muốn nhập ma, cũng không phải do ngươi quyết định."

"Ân chủ, ma rốt cuộc là cái gì?"

"Không biết." Tang Thiên rất dứt khoát đáp lại. "Ngài không phải nói ngài trước kia đã nhập ma sao?" Nội tâm của Lạc Phu một mực tranh đấu với vấn đề này.

"Ta lúc đó là tẩu hỏa, nên mới nhập ma, sau khi nhập ma bản tính hòan toàn biến mất, ma tính tăng vọt, ta mặc dù rõ ràng bản thân đang làm cái gì vậy, nhưng lúc đó lại không thể khống chế được mình, đó là một loại cảm giác vô cùng khó có thể hình dung, một khi nhập ma, cái gì luân lý đạo đức đều là phù vân, toàn bộ đều là tùy tâm sở dục, tỷ như nói, ngươi vẫn muốn câu dẫn một vị nữ thần, lúc bình thường ngươi không dám, bất quá một khi nhập ma, một khi nội tâm ngươi muốn cái gì, ngươi phải có bằng được, không đạt mục đích thề không bỏ qua.

"Hơn nữa..." Tang Thiên trầm ngâm một lát, lại nói:" Hơn nữa sau khi nhập ma, ngươi sẽ rất thông suốt, khả năng lĩnh ngộ cao đến dọa người, tỷ như lúc bình thường ngươi tu luyện một loại công pháp, mười năm cũng không thăng tiến, nếu như một khi nhập ma, rất có thể trong vòng mấy canh giờ có thể lĩnh ngộ được."

"Lợi hại như vậy sao?" Lạc Phu nhất thời cứng lưõi. "Nhập ma có chỗ tốt lớn như vậy, vậy mọi người đều nhập ma không phải rất tốt sao."

"Ta kháo! Ngươi là tên ngu ngốc, ngươi biết tại sao sau khi nhập ma có thể lĩnh ngộ mọi thứ không? Bởi vì ma tính xuất hiện, tùy tâm sở dục, bởi vì đối với ngươi mà nói cái gì cũng không quan tâm, bởi vì cái gì cũng không quan tâm, cho nên tâm không có gì trói buộc, ngươi chính là thiên, ngươi chính là địa." "Bởi vì tùy tâm sở dục, cho nên cái gì cũng không cần quan tâm, cho nên tâm không có gì trói buộc, ngươi chính là thiên, ngươi chính là địa." Lạc Phu lẩm bẩm.

"Chính như theo lời ngươi nói, mỗi người nếu đều muốn nhập ma, mỗi người đều muốn thông suốt, nhưng mà, sau khi nhập ma ý thức sẽ bị lạc lối, dưới loại trạng thái tùy tâm sở dục này, rất ít ai có thể quay trở lại."

 18.01.2011

Lăng Độ Vũ

-=[ Tổng Binh Đầu Lĩnh ]=-

1 phim, 1 truyện, 1 đàn bà

Ngày gia nhập: 16.01.2007

Bài viết: 157987 / Điểm: 1305

Tâm trạng:

Quyển 1: Trọng Sinh

Chương 345 

Miệng khô lưỡi khô. 

Nguồn: Vip.vandan

Nội dung thu gọn

Nhập ma, cho đến bây giờ Tang Thiên vẫn còn nhớ rõ đoạn thời gian rất dài khi bản thân nhập ma, hắn có thể lịnh ngộ ra tử vong ý, tịch diệt ý, diệt vong ý, hơn nữa cũng bởi vì sau khi hắn nhập ma còn sử dụng ba loại ý cực đoan này luyện hóa một đầu hắc ám chi long viễn cổ. Nhập qua, quả thực là so với hít thuốc phiện còn muốn làm cho người ta mê luyến hơn ngàn vạn lần, nhưng sau khi nhập ma ý thức có thể quay trở lại thì không có mấy người, nếu như không phải có phương vân nghiệt đồ, làm cho Tang Thiên niết bàn sống lại, rất có thể Tang Thiên căn bản cũng không có khả năng quay lại.

Nhìn thấy thần sắc của Tang Thiên chăm chú như vậy, Lạc Phuc cau mày, thần sắc phức tạp, bĩu môi. "Nếu nhập ma như vậy đáng sợ, ngài còn để cho tiểu tăng nhập ma."

"Ngươi cho rằng ma đạo ai cũng có thể vào sao, cần phải có thiên thời địa lợi nhân hòa ba cái mới có thể nhập ma, có quỷ mới biết thiên thời địa lợi nhân hòa là cái gì, muốn nhập ma, tốt hơn hết là cố gắng tu luyện thành thần sẽ dễ dàng. "Thần? Ma?" Lạc Phu thấp giọng khó hiểu. "Nguyên lại theo như lời chúng sanh nói thần ma thần là một thần cũng là ma! Tiểu tăng còn tưởng rằng là thần tộc cùng ma tộc." "Từ thời thái cổ, có thiên địa, thì có thần ma, có thần ma thì có..."

Tang Thiên lắc đầu, không có tiếp tục nói, nhìn thấy Lạc Phu vẻ mặt mờ mịt như vậy, hắn liền phảng phất như năm đó bản thân đối với thần ma mờ mịt vậy, không khỏi có chút cảm khái.

Cảm ứng được một cổ khí tức quen thuộc, giương mắt nhìn lên, không tới giây lát, thân ảnh của Nhan Phi liền xuất hiện bên trong phòng.

"Anh quả nhiên ở chỗ này." Nhìn thấy Tang Thiên, Nhan Phi thở ra một hơi khó hiểu, giống như bỏ được tảng đá đè trong lòng xuống vậy, làm cho nàng cảm thấy nhẹ nhõm. Trước khi đến đây trong đầu nàng có vô số nghi vấn, nhưng giờ phút này nhìn thấy Tang Thiên, nàng lại không biết nên mở miệng như thế nào. Ta rốt cuộc là làm sao vậy. Từ khi nào ta trở nên đa sầu đa cảm như vậy. "Ta không ở chỗ này thì có thể đi chỗ nào?" Tang Thiên làm ra bộ dáng không sao cả, nghiêng người, dựa vào vách tường, khoanh hai tay. "Các nàng đều rất muốn gặp anh." Truyện "Thuẫn Kích " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Sau này hãy nói." Đối với Lam Tình chúng nữ, Tang Thiên cũng cảm thấy đau đầu, hắn cũng là một người nam nhân, không phải không thích phụ nữ, chỉ là trên người có phượng vân nghiệt đồ thật sự làm cho hắn đau đầu, hắn không muốn làm cho người ta có hy vọng để rồi cuối cùng lại thất vọng, đám người Lam Tình còn dễ nói, chỉ có Tiết Thiên Diệp là đã cùng minh.

Lắc đầu, Tang Thiên lấy tay day day trán, hắn thật sự không muốn nghĩ tới vấn đề này, ngẫm lại hay là xử lý xong chuyện này rồi hãy nói. "Anh...anh đã độ qua vận mệnh thẩm phán?" Nhan Phi vô cùng muốn biết đáp án của vấn đề này. "Vận mệnh thẩm phán là vô tận, cô cảm thấy ta độ qua sao?" "Vận mệnh thẩm phán mặc dù là vô tận, nhưng ít ra anh đã đi qua được bước đầu tiên, một bước này cho dù là thiên tôn trong vô tận thế giới cũng không dám động nào, tôi rất là hôm mộ anh, cũng rất bội phục anh." "Được rồi, ta biết bản thân có mấy phân lượng."

Nhan Phi thật tâm ngưỡng mộ bội phục Tang Thiên, chỉ là thổ lộ suy nghĩ nội tâm, cũng chưa từng nghĩ đến sẽ bị Tang Thiên cắt ngang như vậy, càng không khỏi có chút xấu hổ, khẽ lắc tay. "Ta biết thánh thiên nhân chúng ta tại vô tận thế giới có chút quá phận, nhưng cũng không phải là toàn bộ thánh thiên nhân đều ích kỷ cùng tham lam như vậy, cũng có thánh thiên nhân thiện lương, xin anh..." "Ha ha." Tang Thiên cợt cười một tiếng, hip mắt nhìn kỹ Nhan Phi, nhưng không nói.

Nhan Phi cũng không biết nên nói cái gì cho phải, ngẩng đầu, nhìn phía Tang Thiên, phát hiện Tang Thiên đang nhìn chằm chằm, ánh mắt của nàng lập tức rời đi, hướng tới Lạc Phu, khẽ ngồi xuống, nói:" Lạc Phu, ngươi không sao chứ?"

"Ngô..." Lạc Phu đang trầm tư giương mắt nhìn lên, nhìn Nhan Phi, vẻ mặt mờ mịt, sau khi xác định được mình không biết nữ nhân trước mặt này, mới mở miệng. "Này vị cô nương, tiểu tăng hình như không quen cô."

Nghe vậy, Nhan Phi hận không thể đem tên Lạc Phu này hung hăng đánh cho một trận, nghe thấy âm thanh cười ha ha của Tang Thiên, trên khuôn mặt yêu kiều của Nhan Phi trần đầy vẻ xấu hổ, khóe môi giật giật, giống như đang nguyền rủa cái gì đó, tức giận nói:" Ngày mai thiên nhân Thần Thánh hội nghị đến, ta muốn hỏi một chút ý kiến của anh." "Tới thì sao, ta cũng rất muốn gặp mặt xem rốt cuộc là súc sanh nào đầu nhập vào Tinh Linh."

"Ta đối với Thần Thánh hội nghị cũn không hiểu biết bao nhiêu, chỉ biết đại khái, Thần Thánh hội nghị có một đám thiên nhân của thế giới này, còn có một lượng lớn người Trafalgar tiến hóa thảnh bán Tinh Linh, về phần Tinh Linh chính thức, hẳn là có, nhưng tuyệt đối không vượt qua ba người."

Tang Thiên gật đầu, sau khi từ nơi Wirral biết được Thần Thánh hội nghị đã vứt bỏ không gian này, hắn trên cơ bản đã có thể đoán ra được mười phần, hơn nữa hắn thậm chí có thể đoán ra kẻ đứng phía sau bức màn này là Tinh Linh, Tinh Linh tại vô tận thế giới căn bản không có khả năng xuất hiện tại thế giới này, nếu như thế giới này xuất hiện Tinh Linh, nhất định là hoàng thất đế quốc Trafalgar lợi dụng tế đàn chuyển thế mà đến, mà hoàng thất đế quốc Trafalgar chỉ có thể chuyển thế không vượt quá năm người.

Ngoại trừ Tinh Linh, cùng bán Tinh Linh do người Trafalgar tiến hóa thành, về phần thiên nhân ngụy Thần Thánh hội nghị, Tang Thiên biết thế giới này còn có một địa phương đặc thù, địa phương này truyền thừa hơn ngàn năm, hơn nữa cũng là địa phương chứa đạo nhân linh địa khí thứ bảy trọng yếu nhất. Chỉ là Tang Thiên hiện tại còn không thể xác định thiên nhân của ngụy Thần Thánh rốt cuộc có phải là đến từ địa phương đó không. Bất quá, đêm trăng tròn ngày mai là có thể nhìn thấy. Nói thật, Tang Thiên thật không muốn đối mặt với thiên nhân của địa phương đó, không phải sợ, chỉ là không thể tiếp nhận nếu người địa phương đó lại đầu nhập vào Tinh Linh.

Tang Thiên ra khỏi phòng, đi vào trong điện phủ câu lạc bộ Yêu Nguyệt, nói:" Nhân linh địa khí tại Prague từng bị lấy trộm ra, cô có biết không?" "Lấy trộm?" Nhan Phi kinh hãi. "Nhân linh địa khí tại Prague rõ ràng không có bị mở ra, làm sao có thể bị lấy trộm." "Trên sàn nhà này có phù văn đồ án, mặc dù thoạt nhìn là xuất xứ từ tay Yêu Nguyệt, nhưng cũng có một số không phải do Yêu Nguyệt vẽ."

"Làm sao có thể! Ta từng có một đoạn thời gian cẩn thận nghiên cứu qua phù văn này nhưng cũng không có phát hiện tình huống dị thường nào, ta đối với khí tức của Yêu Nguyệt rất quen thuộc, nếu không phải nàng tự tay làm ra, ta liếc mắt một cái có thể nhìn ra."

Tang Thiên cũng không giải thích, giơ tay vươn ngón trỏ ra, đầu ngón tay léo ra hắc mang, hư không điểm một cái, một mảnh hắc mang kích lên trên phù văn trên sàn nhà, hắc mang rơi xuống mặt ngoài, dần dần thẩm thấu vào trong đó. "Không có gì biến hóa." Nhan Phi nghi hoặc. "Tiếp tục nhìn." Một phút trôi qua, phù văn kia dĩ nhiên bắt đầu chấn động, sau đó bốc lên sương trắng nhè nhẹ.

Nhan Phi nhíu mày chăm chú cẩn thận cảm ứng, sắc mặt đột biến, không khỏi thầm hô một hơi. "Thủ pháp cao minh."

Tang Thiên liên tục điểm trên hư không, một lát sau có hơn mười một phù văn cũng bốc lên sương trắng, hắn lên tiếng nói:" Ta hoài nghi Yêu Nguyệt biết mất cùng người lấy trộm nhân linh địa khí có liên quan."

Nhan Phi cắn môi, gắt gao nhìn chằm chằm mấy phù văn bốc lên sương trắng dưới mặt đất, lắc đầu tự trách, nói:" Ta thật sự là quá sơ suất." "Được rồi, ta muốn hỏi cô một vấn đề, lúc Yêu Nguyệt biến mất, có tình huống gì dị thường không."

"Tình huống dị thường?" Nhan Phi nhíu mày suy nghĩ, phảng phất như nhớ lại cái gì đó, nhẹ giọng nói:" Ta cũng không nhớ rõ, trước vài ngày Yêu Nguyệt biến mất, nàng giống như biết trước chuyện này sẽ phát sinh, nên bảo ta đáp ứng thủ hộ câu lạc bộ Yêu Nguyệt, chiếu cố Christine, ta lúc ấy hỏi, nhưng nàng không chịu nói cho ta biết, trong vòng ba ngày, Yêu Nguyệt đều rất bình thường, chỉ là vào đêm ba ngày sau, ta đột nhiên cảm giác được một cổ năng lượng ba động tại câu lạc bộ Yêu Nguyệt, chỉ là khi ta chạy tới, thiên cương phù văn của câu lạc bộ Yêu Nguyệt đã bị mở ra, lúc ấy tu vị của khối phân thân của ta còn rất yếu, căn bản không thể mở ra thiên cương phù văn trận." Lúc ấy có cái gì dị thường không. Truyện "Thuẫn Kích " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Thuẫn Kích " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

"Dị thường?" Nhan Phi tiếp tục nhớ lại. "Nói đến dị thường, lúc ấy ta đang cố gắng mở thiên cương phù văn trận, bên người đột nhiên xuất hiện một người rất lợi hại, hắn không biết dùng phương pháp gì mạnh mẽ xuyên qua tiến vào." "Oh?" Tang Thiên trong lòng ngẩn ra, tiếp tục hỏi:" Người đó bộ dáng như thế nào." "Người đó lúc ấy mặc trang phục dạ hành, ta căn bản không nhìn thấy gì khác."

"Ta kháo!" Tang Thiên giật mình thất thanh la lên, khiếp sợ sự đáng sợ của vận mệnh thẩm phán, không phải là thời không hư cấu, mà là thời không chính thức, chính thức là thời không của vài chục năm trước, nếu như lúc ấy Tang Thiên xúc động làm chuyện gì đó ảnh hưởng đến tương lai, vậy thời không này sẽ trực tiếp nát bấy biến mất, tất cả đều bắt đầu lại từ cái thời không kia.

Mẹ kiếp! Trách không được ngay cả chư thần cũng không dám chạm vào vận mệnh, vận mệnh thẩm phán thật là rất kinh khủng. Tang Thiên thầm nghĩ lần sau khi vận mệnh thẩm phán phủ xuống, tuyệt đối phải cẩn thận hơn nữa. Nếu đã quyết định khiêu chiến vận mệnh, dù là vận mệnh thẩm phán đáng sợ kinh khủng đến như thế nào, Tang Thiên cũng không hối hận.

Mẹ kiếp! Hiển nhiên là muốn chơi lớn, lão tử muốn nhìn xem rốt cuộc là lão tử lớn hay là vận mệnh lớn. "Anh làm sao vậy?" Phát hiện thần sắc Tang Thiên có chút khác thường, Nhan Phi lên tiếng hỏi. "Không có gì." Khóe miệng Tang Thiên không biết từ khi nào xuất hiện ý cười quỷ dị, hỏi:" Diệu Thiện có phải là ba tháng nữa sẽ phủ xuống thế giới này không?"

Nhan Phi gật đầu, nhìn khóe miệng Tang Thiên nhếch lên xuất hiện ý cười, ý cười làm cho người ta đoán không ra sự thần bí bên trong đó lại làm cho người có có cảm giác mê muộ, Nhan Phi bổng nhiên cảm giác được phía sau lưng gió lạnh thổi tới vù ù. "Vậy là tốt! Tốt! Tốt lắm!" Giờ phút này khóe miệng Tang Thiên xuất hiện ý cười quỷ dị. "Anh...anh muốn làm cái gì!" Cái miệng nhỏ nhắn của Nhan Phi có chút nhấp nháy, nhẹ giọng hỏi.

"Làm cái gì? Mụ gái điếm Diệu Thiên kia thẩm phán lão tử một lần, lão tử cũng phải thẩm phán nàng ta một lần mới được, nàng ta muốn nói cho lão tử biết vận mệnh không thể thay đổi, lão tử liền nói nàng ta là ma, thì là ma!"

"Anh..." Nhan Phi còn muốn nói cái gì đó, nhưng khi nhìn thấy ánh sáng nhạt màu đỏ quỷ dị trong hai mắt Tang Thiên, nàng nhất thời chỉ cảm thấy cả người một trận tê dại, còn chưa phát hiện chuyện gì xảy ra, Nhan Phi liền ngã xuống trên mặt đất, nũng nịu thở hổn hển, chỉ cảm thấy cả người nóng lên, đầu choáng mắt hoa, ý nghĩ mê muội, miệng khô lưỡi khô.

"Anh...anh rốt cuộc...rốt cuộc đã làm cái gì. Ta...ta không chịu được! Dừng...tay! Ta..."

Hai mắt của Nhan Phi như nước, nũng nịu thở hổn hển, khuôn mặt yêu kiền ướt át ửng hồng, nàng nhẹ nhàng vuốt ve bộ ngực, không nhịn được mà nuốt nước miếng, mê ly nhìn Tang Thiên, cũng không biết lấy khí lực ở đâu, một tay nắm lấy cổ chân Tang Thiên. "Ta...ta muốn..."

Quyển 1: Trọng Sinh

Chương 346 

Ngươi không thể như vậy. 

Nguồn: Vip.vandan

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro