Chương 3: Ngày Đầu Đi Làm Liền Bị Thao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Công ty này quá lớn rồi?" Lục Tân vẫn còn đang ngơ ngơ ngác ngác đứng nhìn.

_beep beep_  Đang mải mê ngắm nhìn thì đằng sau cậu vang lên tiếng còi xe

" Đã tối rồi, còn chưa về" Một giống nói không cao không thấp vang lên, tựa dưng có chút lạnh nhạt. Lục Tân nghe thấy quay đầu lại nhìn.

' Đẹp.. đẹp.. quá' Cậu nhìn người đàn ông trong xe mà ngạc nhiên. Làm sao có thể đẹp đến như vậy. Chân mày rậm tạo nên nét lãnh đạo, hàng mi mặc dù không dài như cậu nhưng vẫn rất đẹp, đôi mắt hẹp sắc bén lạnh lùng nhìn cùng, con ngươi đen láy trong veo tựa mặt nước hồ thu. Mũi cao cùng với bờ môi đầy đặn. Khuôn mặt chữ điền đầy lịch lãm kết hợp với mái tóc vuốt ngược nhìn càng thêm soái.

" Cậu là nhân viên bộ phận nào? "

Lục Tân đang trong lòng đánh giá nam nhân trước mặt thì câu nói cất lên, đập tan cái suy nghĩ trong đầu cậu.

" Tôi.. tôi... Hôm nay tôi chỉ tới xem.. ngày mai tôi mới bắt đầu thực tập... Ở ở bộ phận thiết kế.. " Lục Tân dường như bị khí thế lãnh đạo khi đè ép mà ấp a ấp úng trả lời.

" Cậu là sinh viên trường đại học S? " Nam nhân lên tiếng hỏi.

" Vâng.. đúng vậy.. " Cậu gật gật đầu mà trả lời. Lòng cậu thầm nghĩ, người này chức vụ chắc cao lắm mới biết cậu là sinh viên trường mà tra thông tin.

" Tôi về trước, cậu có cần tôi đưa về? "

" Dạ?.. vâng.. vâng.. ạ" Không hiểu làm sao, Lục Tân tính vốn không thích đi cùng ai, hay nhờ ai đưa đón, thế không hiểu vì sao cậu lại đồng ý lời mời của người nam nhân xa lạ này.

" Lên xe " Nam nhân thập phần lạnh nhạt nói. Lời nói khiến cho Lục Tân cảm thấy như không khí trở nên lạnh hơn mà khẽ run người.

_ Cạch_ tiếng cửa xe đóng lại. Lục Tân trong lòng vẫn còn lo sợ thì nam nhân bên cạnh chợt lườn qua người cậu. Tay nam nhân cầm đai an toàn mà cài cho cậu.

" An toàn"

" Vâng.. xin.. lỗi "

_ Xe bắt đầu chạy_

" Cậu tên gì ?"

" Lục Tân.. " Lục Tân đang lo lắng thì nghe thấy nam nhân bên cạnh hỏi liền vội trả lời.

" Không cần lo lắng, tôi không ăn thịt cậu " Nam nhân vẫn giữ vẫn vẻ lạnh lùng nói. Như nói trúng tim đen, Lục Tân mở to mắt mà lặng người một lúc mới gật đầu.

Cậu cụp mi mắt xuống, có gắng không lo lắng nữa, vì người đàn ông này đi đúng hướng nhà mình.

" Sao anh biết nhà tôi? " Phải rồi, từ đầu đến giờ cậu chưa hề nói qua địa chỉ nhà, làm sao anh ta lại biết được?

" Hồ sơ thông tin" Nam nhân không nhìn cậu, mắt vẫn tập trung lái xe, miệng trả lời.

" Ồ " ' Công ty này quan tâm đến nhân viên tận tình đến thế sao?' Lục Tân thầm nghĩ, bởi vì từ trước đến giờ, cậu chưa thấy qua công ty nào quan tâm đến địa chỉ nhà của nhân viên khi không cần thiết.

" Đến rồi "

" Cảm.. cảm ơn " Lục Tân nói rồi vội xuống xe đi vào nhà. Cậu phải nhanh chóng rời khỏi chiếc xe, cậu chưa từng ngồi trên chiếc xe nào mà cảm giác vừa lạnh lẽo vừa lo sợ đến thế.

" Ngày mai, 8h, cậu trực tiếp đến bộ phận thiết kế tầng 4, không cần phỏng vấn " nói xong, nam nhân lạnh lùng lái xe chiếc xe rời đi nhanh chóng, khiến cho Lục Tân còn chưa hỏi đáp gì cả.

" Không cần phỏng vấn? " Lục Tân lập lại câu nói một lần nữa, cậu như thế mà không cần phỏng vấn sao? Trực tiếp thực tập công việc sao?

Vừa thắc mắc, Lục Tân vừa đi vào nhà. Vào nhà, cậu liền chạy vào phòng mà ngã sấp xuống.

" Thật thoái mái " tất nhiên là thoái mái, bởi vì bình thường cậu không thể nằm sấp với bộ ngực 36D của mình, bây giờ ngực cậu cũng cở các bé gái trung học, có thể tha hồ mà nằm thoái mái.

________________( ta là dải ngăn cách huyền thoại)____________

Thời gian: 21h37

Sau khi nằm dài trên chiếc giường nhỏ, Lục Tân vác cái thân thể toàn mồ hôi của mình đi vào phòng tắm. Sau đó thì lại lết thân xuống bếp làm một bữa ăn nhẹ, cuối cùng xong hết việc thì cũng đã tối.

Lục Tân đi đến tủ quần áo, sáng nay do chịu phải nhiều cú shock, cậu không hề để ý rằng, tất cả các quần áo đã thay đổi. Những thứ áo kiểu nữ tính thì đổi thành những áo phông rộng. Váy ngắn thì đổi thành quần ngắn, váy dài thì thành quần dài. Kể cả đồ lót cũng.... Nhưng lần này, tâm trạng Lục Tân không giống như lúc sáng, ngược lại còn thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó, cậu lấy ra một bộ vest màu xanh đậm ôm sát ra ủi. Làm xong thì cậu lại đến bàn học chuẩn bị mọi thứ cho ngày mai. Cuối cùng là đến bên cái giường ngủ thân yêu mà say giấc...

Thời gian: 6h36

Lục Tân tỉnh dậy sau cơn ác mộng. Người cậu đổ đầy mồ hôi, đây không phải là cơn ác mộng mà là mộng xuân. Trong giấc mộng, cậu đã triền miên say sưa với một người. Cậu không nhớ người đó là ai, chỉ nhớ rằng cậu nằm dưới thân người đó mà hưởng thụ từng khoái truyền đến.

" Âyzz mới sáng sớm " Lục Tân xấu hổ nhăn mặt, tay gãi gãi đầu, làm cho mái tóc vốn xù sau khi ngủ dậy lại càng xù không vô nếp hơn.

________________( ta là dải ngăn cách huyền thoại)____________

Như thường lệ, Lục Tân sau khi sửa sọn ra khỏi nhà thì đến quầy ăn nhanh để mua đồ ăn sáng.

"Hôm nay cháu trông thật bảnh ahah, tìm được việc làm à ?"

" Cháu được nhà trường giới thiệu thực tập 1 tháng"

" Thế à chúc mừng cháu"

" Vâng, cháu xin phép đi "

Cuộc trò chuyện chỉ có đôi ba câu, Lục Tân lại tiếp tục chạy đến công ty. Dù thời gian vẫn còn sớm, nhưng theo tính của cậu thì còn phải dụ trừ thời gian khác để không bị trễ. Cậu không muốn mang cái biệt danh * Thực tập đi trễ vào ngày đầu*

Địa điểm: Công ty T

Đúng như Lục Tân nghĩ, trên đường cậu gặp toàn chuyện gì xui xẻo. Hết bị chó rượt lại bị người đuổi, chẳng qua là do trên đường đi, xui xẻo bị một cái áo lót bay xuống mặt, nữ nhân kia chẳng những không hỏi than gì mà còn thả chó ra rượt cậu. Khiến cậu lo sợ mà chạy nhầm đường. Đến khi tìm được đến công ty thì cũng gần 8h.

" Cho hỏi? Bộ phận thiết kế đúng không ạ?"

" Đúng vậy, thực tập mới hả? Bàn cậu bên này. " Một nữ nhân mặc áo sơ mi trắng, váy ngắn đen, tóc búi cao, trên ngực trái còn có gắn chức vụ * trưởng phòng* , mặt tỏ thân thiện nói với Lục Tân.

" Cảm ơn " Lục Tân cũng vui vẻ gật đầu, sau đó đến bên bàn được trưởng phòng chỉ, nhẹ nhàng kéo ghế ngồi xuống.

" Đó là thực tập mới kìa, nhìn cậu ta đẹp quá "

" Coi dáng vóc cậu ấy kìa, con gái như tôi còn phải ghen tị nữa a /-\ "

" Chớ có ghen tị, không chừng cậu ta là tiểu mỹ thụ a "

" Khụ... Khụ " Lục Tân nghe thấy mấy lời nói đó, ánh mắt không vui không buồn mà tay khẽ đưa lên cánh môi mỏng hồng đào mà ho nhẹ, nhằm ý định muốn người khác im lặng.

" Trật tự, tập trung làm việc. Bạn thực tập mới, giới thiệu với mọi người đi " Trưởng phòng Kim thấy Lục Tân ho nhẹ nhằm biết được chủ ý mà lên tiếng.

Lục Tân nghe thấy lời nói của trưởng phòng, nhẹ nhàng đứng dậy " Chào mọi người, tôi là Lục Tân, là thực tập sinh 1 tháng ở đây, mong mọi người chiếu cố "

_ bốp_ " Lục Tân, mông cậu hảo căng tròn mà còn rất cong nga " người nam nhân kế bên Lục Tân, thấy cậu đứng lên mà quan sát vào bờ mông cậu, nhất thời không kìm chế được mà vỗ mông một cái rồi lên tiếng trêu ghẹo.

_ reeeeng_ " Alo, trưởng phòng bộ phận thiết kế xin nghe, vâng tổng tài." Trưởng phòng Kim nhận được một cuộc, sau đó nhăn mặt nhìn nam nhân vỗ mông khi nãy. " Thiết Yết, tháng này trừ cậu 50% mức lương, thắc mắc gì thì hỏi tổng tài"

" Hả!! 50% mức lương... Tôi thao a, làm sao lại thế?" Người bị gọi là Thiết Yết sau khi nghe được tin mà chấn động, không kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.

" Lục Tân, cậu lên tầng 5, phòng tổng tài, ngài ấy có việc tìm cậu" trưởng phòng Kim phớt lờ câu hỏi của anh chàng Thiết Yết mà quay sang nói với Lục Tân.

" A chuyện gì vậy, tổng tài làm sao mà gọi Lục Tân a"

" Suỵt, im lặng nào, tôi đây thấy có gì đó bất ổn a hehe "

" Tổng tài x Lục Tân, a~~ thật hợp a~~, một người là mỹ nam công một lại là tiểu mỹ thụ a~~"

" Im lặng, Lục Tân mau đi " biết được cái phòng thiết kế này toàn là hủ, trưởng phòng Kim bất đắc dĩ mà thôi thúc Lục Tân mau nhanh rời đi.

" Vâng" Lục Tân vội đi lên tầng 5 rồi bước vào phòng tổng tài, cậu đến hơi muộn vì lần đầu không biết đường phải nhờ sự trợ giúp của các đồng nghiệp khác mới tìm thấy được căn phòng chức cao nhất.

_ cốc cốc_

" Vào đi"

Đứng bên ngoài gõ cửa chợt nghe thấy âm thanh bên trong nói ra, Lục Tân đẩy nhẹ của vào.

" Tổng tài, ngài tìm tôi có việc..." Chưa nói hết câu, Lục Tân cảm thấy bất ngờ vì người trước mặt là nam nhân hôm qua đưa cậu về nhà " Là anh?"

" Anh?" Nam nhân khẽ cau mày nhưng vẫn giữ được sự lạnh lẽo trên gương mặt.

" Xin lỗi, tổng tài " Lục Tân biết được chính mình có phần ngang hàng, vội cụp mi xuống, nói. Hai hàng lông mi dài công vuốt cụp xuống càng khiến người khác nhìn vào thập phần câu dẫn, hận không thể đem cậu ra mà ăn sạch, ăn đến trên gương mặt thanh tú diễm lệ kia dính đầy tinh dịch đàn ông mà đói khát cầu xin được thao.

" Lấy giúp tôi cây bút bên kia" nam nhân thập phần có những nghĩ ấy mà lên tiếng.

" Ân " Lục Tân vội đến bên bàn cầm lấy cây bút dù cho nam nhân vừa ra lệnh mà suy nghĩ ' tổng tài gọi mình chỉ thế này?'

" Của ngài đây.. a" Lúc đưa cây bút cho người đối diện, Lục Tân không cẩn thận làm rớt xuống gầm bàn, cậu vội cuối người xuống tìm kiếm cây bút mà không hề biết rằng, người vốn dĩ đang ngồi trên cái ghế chức vụ cao nhất kia đã đứng dậy di chuyển ra sau cậu đứng.

Lục Tân không hề biết sự hiện diện của người phía sau, cậu vẫn tiếp tục tìm kiếm mà không biết bộ dạng của cậu bây giờ câu dẫn đến mức nào. Bờ mông căn tròn của cậu do chổng lên vì tìm kiếm mà cong gấp bội, liên tục lắc lư theo nhịp như đang gọi mời ai đó tấn công vào. Quần tây ôm sát làm lộ rõ những đường nét tinh tế. Tất cả những hình ảnh trước mặt đều đập vào mắt người phía sau.

" Á " Lục Tân bất ngờ hét lớn, cậu sợ hãi quay mặt lại nhìn. Người nam nhân lạnh lùng kia đang ở phía sau mà xoa bốp mông cậu " tổng... tổng.. "

_ Xoạt_

Một tiếng xoạt vang lên, Lục Tân sợ hãi, đôi mắt mở to hết cỡ, bờ môi run rẩy mà lấp bắp không nói nên lời. Người nam nhân khí thế lãnh đạo kia vậy mà lại vạch quần cậu xuống, để lộ rõ nét đẹp của cặp mông căn tròn trắng nõn, cùng cúc huyệt hồng nhạt và JJ nhỏ cỡ của cậu.

" Á" Lục Tân chưa kịp hoàn hồn thì tay nam nhân kia lạnh nhạt mà nắm lấy JJ của Lục Tân mà vuốt.

" a.. a.. tổng.. tổng.. tài.. buông.. ra.. nhanh.. tôi.. a.. làm .. gì... " Khoái cảm đột ngột truyền đến, Lục Tân chưa bao giờ chịu đựng cảm giác này. Vốn cậu là nữ nhân, nhưng với thân thể nam nhân lại bị người nắm lấy nơi đó mà ra sức vuốt lên xuống.

" a..a.. ưm.. buô..ng.. ừ.. r..a .. a" Khoái cảm quá lớn khiến Lục Tân trụ không vững mà ngã xuống, mông càng vểnh lên cao hơn, bờ môi mấp máy rên rỉ mà nói khó.

" a.. a.. làm.. ơn... mau.. ma.u.. dừn..g " Lục Tân lắc đầu liên tục mà cầu xin, nhưng những lời cầu xin đó của cậu như gió thoáng mây bay, chẳng lọt vào tai nam nhân điên cuồng vuốt ve JJ của người khác kia.

" a.. a.. ư.. không.. chịu.. được..a... muốn... bắn.. a.. không... a"

" Thì cứ ra " nam nhân khẽ nhếch môi nói. Lời nói thoát ra càng làm Lục Tân cảm thấy xấu hổ, nhưng không hiểu sao vì đó mà cậu càng hưng phấn.

" aaaa.. " Một dòng tinh dịch bắn ra, trắng đục dính lên bụng và rơi xuống nền nhà. Lục Tân sau cơn khoái cảm vừa rồi mà ngã gục hai tay xuống, nhưng mông cậu bị nam nhân kia giữ lại.

" aaaáa.. " Lục Tân vừa mới mệt mỏi sau khi bắn lại tiếp tục giật thót cơ thể. Cậu cảm thấy đau vì thư gì đó đang nhét vào cúc huyệt mình. Cúc huyệt cảm thấy có dị vật xâm nhập mà liên tục co rút. Dị vật đó nói chính xác hơn là ngón tay thon dài của nam nhân kia.

" Chậc, thật chặt, thả lỏng một chút" nam nhân khó chịu đưa ngón tay vào mà ngoáy nhằm tới lỏng cúc huyệt Lục Tân ra.

" bỏ.. ra.. đau.. đau.. mau.. rút..ra.. a" Cảm giác thật sự rất đau nhưng Lục Tân lại cảm thấy có một chút khoái cảm lần theo nơi ngón tay chạm vào mà rên rỉ.

" aaaa... mau.. rút... ra.. không.. không.. thể... đau.. quá.. a.. ư.."

" Chỉ mới hai ngón" nam nhân lạnh lùng thốt ra.

' chỉ mới hai ngón là sao chứ?' Đầu óc Lục Tân lập lại câu nói ấy một lần nữa, tất cả vẫn còn chưa xong, hắn muốn như thế nào nữa.

Hai ngón tay nam nhân tách ra, cúc huyệt cũng vì thế mà giãn ra một chút, kèm theo đó là một chất lỏng trong suốt tràn ra ngoài. Dịch ruột tràn ra làm ướt cả hai ngón tay nam nhân, khiến hắn khẽ cười mà rút hai ngón tay ra.

Cảm thấy có sự mất mác, Lục Tân cố gắng bò dậy nhưng một lần nữa, cúc huyệt lại bị lấp đầy.

" á aa.aa... đau ..đau.. quá.." Lục Tân sợ hãi la lớn, cảm giác đau này so với khi này còn đau hơn gấp mấy lần. Cúc huyệt bị giãn hết cỡ, nam nhân kia liên tục thúc đẩy đại JJ của chính mình.

Trời sinh hắn có một đại JJ kích cỡ lớn hơn bình thường, lại còn có độ cong hoàn chỉnh. Nam nhân liên tục dò tìm thứ gì đó trong cúc huyệt Lục Tân.

"A... ư.. đừng.. a.. mau... ra.. ừ.. a"

" Thật dâm đãng, thế nào hậu huyệt lại chảy ra dâm thủy" nam nhân vừa nói vừa gia tăng tốc độ mà tìm kiếm.

" aaaa... " Lục Tân bỗng giật thót vì khoái cảm đến bất ngờ dẫn đến việc lần nữa mà bắn tinh.

Nam nhân sau khi thấy cậu bắn tinh lần nữa mà nhếch môi đắc ý, tìm đúng chỗ. Cứ thế, nam nhân liên tục đâm vào nơi đó.

" a.. a... đừng đâm... a.. nhanh.. ư ư.. không... chịu... ân.. nỗi.. ư.. ưm..."

" tha.. a..tha.. mạng.. ư.."

Lục Tân bị cơn khoái cảm giày vò liên tục trong khoảng 1 tiếng, không biết cậu đã ra bao nhiêu lần đến khi nam nhân kia bắn tinh, cậu mới ngất đi vì cạn sức.

" alo, trưởng bộ phận thiết kế xin nghe"

" Bắt đầu từ ngày mai, thực tập viên Lục Tân sẽ đến phòng tôi làm. Tôi đã xem qua các bản vẽ của cậu ấy.... mọi thứ ĐỀU HOÀN HẢO" Ba chữ * đều hoàn hảo* Hạo Thiên Nghịch nhìn người nam nhân dáng vóc thanh mảnh, trên người đầy những tinh dịch ngất trên nền mà nói.
~~~~~~~~~~~~~

Ư ư chương này hơi dài a~~
Công nhà ta trâu bò lắm, làm chỉ mới có 1 tiếng à, ta tính làm thêm mà thấy tội thụ quá nên thôi~~~

<hết chương 3>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro