Bí mật đáng sợ của mẹ chồng tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có những chuyện, không thể lường trước được...
Tôi, một cô gái tròn 20,tôi và anh quen nhau từ khi tôi 17. Hai năm sau đó chúng tôi lỡ đi quá giới hạn, anh ấy  đồng ý cưới tôi, nhưng tiếc rằng... Mẹ anh ấy...không thích tôi!
Đã 1 năm kể từ khi chúng tôi cưới nhau, con của chúng tôi cũng khá cứng cáp rồi, tôi hạnh phúc rất nhiều, dù nhiều khi vẫn bị mẹ chồng cay nghiệt...
- Con Tiểu Phàn đâu? Ra má biểu!
- Dạ con nghe!
Bốp. Âm thanh vang lên, má tôi đau rát...
-Mẹ, con xin lỗi, nhưng con đã làm gì sai ạ?
Cháttt, lại một âm thanh chói tai vang lên... Tôi đã ứa nước mắt, chuyện này đã đỗi quen thuộc...
-Tao nói mày bao nhiêu lần rồi, ai cho mày ra vườn!
- Dạ, con định quét dọn để đón tết ạ!
-Mày còn dám cãi à?
Liên tiếp sau đó là những trận đòn roi, phận làm dâu tôi sao dám chống trả. Mọi chuyện kết thúc, tôi lê xác về phòng ru con ngủ, đứa con nằm trong nôi bé nhỏ, khiến tôi dù đau đớn cỡ nào cũng không cho phép mình bỏ cuộc, tôi không muốn đứa trẻ  sẽ đi theo vết xe đổ của tôi!
Cạch. Chồng tôi đã đi làm về rồi...
-Anh về rồi à? Anh đói chưa? Em xuống hâm đồ ăn anh ăn nhé!
-Không cần! Hôm nay cô có bén mảng ra căn nhà sau vườn không?
- Em... Em.. Xin lỗi! Em chỉ định quét dọn thôi...
- Tôi cảnh cáo cô lần cuối! Đừng để tôi phải nói nhiều!
Anh vô tâm thế ư? Tôi bị đánh thế này, anh không cảm thấy thương tôi tý nào sao? Nực cười!
Đêm đó, tôi nghĩ rất nhiều, tại sao can nhà sau vườn tôi lại không được phép ra? Chẳng lẽ??? Chắc không phải đâu? Chắc tôi nghĩ quá nhiều rồi! Quay sang bên cạnh, anh không ở đây, bình thường, cứ tầm 1h-2h đêm, anh đều không ngủ cùng tôi, anh hôm nay chắc lại bận rồi.. Tôi thiếp đi trong mơ màng.
-Tiểu Phàn! Mở mắt ra!
Xung quanh tôi, mọi thứ cứ mơ màng, đây chẳng phải nhà tôi sao, đây là phòng cũ của tôi, tôi đang soi gương, nhưng quái lạ, khuôn mặt kia, đâu phải tôi!
Một khuôn mặt đầy máu me, một bên mắt bị lồi ra rất kinh khủng, thật sự đáng sợ!
-Chị ... Chị là ai? Xin đừng làm gì tôi!
-Chị đây! Chị của em đây! Tiểu Phàn, mau nhìn kĩ đi, là chị đây em? .
Lúc này, tôi cố gắng nhìn kĩ, đúng rồi, mới xa nhà hơn 1 năm mà tôi đã không nhận ra chị, nhưng chị bị sao vậy? Sao ánh mắt chị đau đớn đến sâu thẳm như vậy?
-Chị... Chị sao vậy, sao chị ra nông nỗi này??? Chị ơi!
-Em ra sau vườn nhà chồng em đi, sáng mai nhất định phải đi, em nhớ kĩ đây, tầm 11h trưa, lúc đó mẹ chồng em đi qua nhà họ hàng, chồng em chưa đi làm về. Hãy ra đó, rồi em sẽ biết!
Chị dần dần biến mất trước gương, tôi giật mình, thức giấc, mồ hôi nhễ nhại! Tại sao chứ? Sao chị tôi lại hiện ra với bộ dạng như vậy? Chẳng phải chị ấy đang điều tra một vụ án mất tích  bí ẩn của các nữ sinh trung học sao? Sao lại có thể như vậy?
Sáng hôm đó...
-------------------....-----------------
Đây là lần đầu mình viết truyện, nếu có chỗ nào lủng củng, mong được góp ý nhẹ nhàng ạ!
Cảm ơn đã đọc!
Mong ad duyệt bài cho em ạ!
Tên truyện: Bí mật đáng sợ của mẹ chồng tôi 

NGUỒN: PHAM TRAMM

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro