Đến Tôi cũng chẳng thể hiểu nổi bản thân mình nghĩ gì ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những suy nghĩ của tôi thật sự hỗn loạn, đến tôi cũng chẳng thể hiểu chúng, đúng là khó hiểu thật (?)

__________________________________

Trước kia, tôi là con người rất vui vẻ, ưa nói nhiều, nhưng chẳng hiểu sao con người tôi dần dần khép kín lại, chẳng mở lòng với ai. Đôi khi nói chuyện với bạn bè tôi vẫn cười đùa vui vẻ, nhưng sâu bên trong nụ cười đó đã dần tắt.

Dạo này tôi rất hay suy nghĩ về những vấn đề tiêu cực xung quanh mình. Hằng đêm, tôi cứ dặn lòng là sẽ ngủ sớm nhưng những dòng suy nghĩ hỗn độn cứ hiện lên. Nếu như vậy, thì tôi thường bật list nhạc buồn lên nghe và nghĩ về những suy nghĩ đấy!(?) Tôi từ từ chìm vào giấc ngủ và một hàng nước mắt lăn dài chảy xuống thấm vài gối. Tôi đã khóc ? Không hiểu sao giấc mơ đó cứ hiện lên khi tôi đi ngủ. Trong giấc mơ đó tôi cảm thấy mình đang đứng ở giữa 1 con đường vắng. Tôi thấy Gia đình, bạn bè của tôi, họ  đều đi về phía trước mà bỏ lại tôi một mình. Tôi rất muốn theo họ nhưng có cái gì đó lại đè nặng lên vai tôi và tôi chẳng thể nào bước đi được. Tôi sợ lắm! Sợ cảm giác cô đơn và bị rời bỏ. Nghĩ đến đây thì nước mắt tôi lại chảy ra trong vô thức. Có lẽ những thứ đè nặng là áp lực của việc và cuộc sống này khiến tôi chẳng thể nào đứng lên.

______________________________________

Cre: Đâu đó trên những blog tâm sự trên FB

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sosad