Càng văn Mộ Nhiễm [ 12 ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian đăng tải: 2019-09-10 20:54:45

Ta thật không ngờ, say đắm nàng, sẽ làm ta đây thống khổ như vậy, mỗi khi đêm xuống vắng người, luôn luôn sẽ không kiềm chế được mà nhớ đến nàng, không biết bắt đầu từ lúc nào, nàng trở thành khách quen trong mộng ta, đây gọi là ngày nhớ, đêm mong sao? Hình dáng hăng hái của nàng, hình dáng tươi cười ngọt ngào với ta, hình dáng nghiêm túc chất vấn của nàng toàn bộ đều tồn tại trong mộng ta.

"Mộ Nhiễm, ngươi vì sao không cùng ta chơi, ngươi vì sao cách ta càng ngày càng xa như vậy"

Sau khi tỉnh lại, liền không ngừng suy tư, màn đêm còn lại đều được lấp đầy bằng chua xót cùng mất mát, yêu một người, trạng thái có thể chính là như vậy đi, cô độc, im lặng, si ngốc, nàng sẽ không biết, ta cho dù đã đưa ra quyết định rời xa nàng, không chủ động đi liên hệ nàng, thế nhưng mỗi lần khi nàng tìm ta, vô luận ta lúc đó đang làm cái gì thì đều sẽ phấn khởi ngay lập tức, mỗi khi nàng hỏi han ân cần với ta, nội tâm đều sẽ nhảy nhót đến không cầm vững điện thoại di động, ta nghĩ rằng mình đã xây dựng lên Vạn Lý Trường Thành trong lòng rồi, sẽ không lại bị xao động, thế nhưng chỉ cần một tin nhắn của nàng sẽ làm cái Vạn Lý Trường Thành đó tan thành mây khói, không chịu được một kích như vậy, cảm giác cẩn thận giữ gìn thực sự khiến ta rất mệt mỏi, rất thống khổ, tiến thêm không được, lùi thì không nỡ, có một câu nói rất đúng, từ đầu đến cuối đều không phải của mình, nhưng mất đi lại giống như mất toàn bộ thế giới, ta lúc đó
chính là loại cảm giác này, tất cả cảm giác ngọt bùi cay đắng này chỉ có người từng yêu thầm mới có thể hiểu được.

Tình trạng như vậy giằng xé một thời gian, ta nghĩ ta đã đánh giá bản thân quá cao, cũng có chút chịu không nổi chính mình như vậy, Tiểu Nhu từng nói với ta:

"Chỉ cần hắn chưa lập gia đình, ngươi chưa gả, nếu như ngươi thực sự thích hắn, thì có cái gì không thể nào a? Ngươi sợ quấy rối, có thể nhân gia thích ngươi tới quấy rối thì sao? Liều lĩnh tiến tới tốt hơn so với việc tự mình ở chỗ này suy đoán lung tung, trốn tránh là phong cách của ngươi sao?"

Khi đó ta chưa có nói cho Tiểu Nhu người ta thích là ai, thứ lỗi ta khi đó còn không có dũng khí đó, nàng chỉ là biết có một người như vậy tồn tại, cũng không biết nàng chính là Tô Ngôn, là cô gái mà ta nói chờ ta có tiến triển tự nhiên sẽ đưa người tới trước mắt nàng cho nàng nhìn. Lời nói của Tiểu Nhu khuấy động ta rất lớn, đúng vậy, bất kể loại tình cảm nào, tình bạn hay tình yêu, tất cả đều cần đến lý trí, cần điều tiết tương thích, đây mới là loại tình yêu chín chắn, thản nhiên đi đối mặt có thể hay không sẽ tốt hơn một chút? Nếu như đến lúc đó đụng phải tường thành, cho dù đầu rơi máu chảy cũng sẽ không hối hận? Như vậy mới có thể hoàn toàn nhẹ nhỏm? Tô Ngôn, để ta tới quấy rầy ngươi một lần, một lần là được rồi.

Chỉnh đốn xong tâm tình, liên lạc người của Tổng bộ, hỏi xem ta còn có khả năng tới đó hay không, không có gì ngoài ý muốn xảy ra, tuy rằng trước đó đã từ chối, nhưng mà bọn họ không so đo hiềm khích lúc trước, ta vẫn là thuận lợi được thu nhận, đương nhiên ta vẫn làm một vài công việc, thời điểm đi Tổng bộ thảo luận một vài vấn đề liên quan, ta cố ý không có thông báo nàng, muốn đến lúc đó cho nàng một kinh hỉ, ta cho rằng sẽ là ngạc nhiên đi, thế nhưng ta đánh giá thấp tốc độ truyền bá tin tức của thế giới này rồi, cho nên khi thấy nàng gọi đến, tâm tình của ta thoáng cái hồi hộp, trực giác nói cho ta biết nàng nhất định là vì chuyện này mới gọi điện tới, nàng sẽ không trách ta không có nói trước cho nàng biết đi, có chút khẩn trưởng mà nhận điện thoại:

"Tô Ngôn"

"Ừ, ta nghe nói ngươi được điều đến chỗ chúng ta công tác, là thật sao?"

"Ừ, tháng sau sẽ đi báo danh"

"Nguyên lai là sự thật a, ta còn tưởng rằng bọn họ đang nói đùa, ta vừa biết tin liền gọi điện cho ngươi để xác nhận, được rồi, không có chuyện gì nữa, ngươi làm việc của ngươi đi" trong lời nói của nàng có chút lạnh, trong lòng ta có chút bất an.

"Tô Ngôn, chờ một chút, ngươi trước đừng cúp, ngươi sẽ không trách ta không có nói cho người biết đi?" Ta rất thận trọng hỏi

"Đúng là có chút tức giận, nghĩ đến ngươi không coi ta là bằng hữu, hiện tại không sao rồi, sẽ không trách ngươi"

"Ừ, vậy là tốt rồi, còn nữa, ngươi hy vọng ta đến chỗ ngươi công tác không?"

"Đương nhiên, đây đối với ngươi mà nói là một chuyện tốt, hơn nữa chúng ta còn có thể mỗi ngày gặp mặt, ta thật cao hứng"

Nghe nàng nói như vậy, ta cao hứng biết bao, rất vui vẻ, rất vui vẻ:

"Ừ, tháng sau ta đến trình diện, ngươi chờ ta"

"Ừ tốt, chờ ngươi"

Cúp điện thoại, ta vừa cầm điện thoại vừa cười ra tiếng, không biết đã bao lâu không cười vui vẻ như thế.

Ngày đó ta đi báo danh, dự định tốt thời gian muốn đến đơn vị sớm một chút đi chờ nàng, trước cùng nàng báo danh một chút, sau đó mới chính thức đi báo danh, chúng ta đã thật lâu không gặp nhau a, có trời mới biết ta có bao nhiêu mong muốn được thấy nàng, ta cho là ta sẽ chờ nàng phải một lúc, không nghĩ tới thời điểm ta đến nàng đã ở đơn vị, nàng đi làm thật sớm, bước chân nhẹ nhàng đi tới trước cửa phòng làm việc của nàng, với ta mà nói, điều này có ý nghĩa quan hệ giữa chúng ta một lần nữa bắt đầu, cho nên ta cười đi tới trước mặt nàng, đưa tay ra:

"Nhĩ hảo, Tô Ngôn, ta là Mộ Nhiễm, về sau ta sẽ là đồng nghiệp của ngươi, xin hãy chiếu cố nhiều hơn"

"Nhĩ hảo, Mộ Nhiễm, thật hân hạnh gặp ngươi, chúng ta phải chiếu cố lẫn nhau mới đúng"

Chúng ta không hẹn mà cùng nở nụ cười, nụ cười phát ra từ nội tâm, sau đó nói với nàng:

"Tô Ngôn, người ta muốn gặp nhất khi đến trình diện là ngươi, ta sẽ nỗ lực làm việc thật tốt, hiện tại ta muốn chính thức đi trình diện, vậy chúng ta một hồi gặp lại nha, Tô đồng sự"

Ngày đầu tiên tới trình diện, vẫn là sớm một chút mà đi làm chính sự, lưu lại ở chỗ nàng quá lâu thì không tốt lắm, dù sao còn nhiều thời gian, Tô Ngôn, ngươi sẽ chờ ta chứ, ta nhất định sẽ làm phiền ngươi.

Sau khi đi đến Tổng bộ, mỗi ngày đều có thể chạm mặt nàng, đây là chuyện vui vẻ nhất đối với ta, đi làm cũng biến thành động lực, cùng với trước kia bất đồng, mỗi ngày trước khi đi ra khỏi cửa đều sẽ không ngừng soi gương, nhìn hôm nay ta có cái gì. . .Không thích hợp, mặc cái gì, có xinh không, trang điểm có thích hợp hay không, chỉ là muốn ở trước mặt nàng tận lực bày ra một mặt hoàn mỹ không giống với những người khác, muốn để cho nàng chú ý tới ta, mượn tư cách là đồng nghiệp mới để thắt chặt quan hệ, mỗi khi không có chuyện gì liền chạy đến phòng làm việc của bọn họ, đôi khi sẽ chuẩn bị một ít đồ ăn vặt hoặc là hoa quả đưa qua cho bọn họ, đương nhiên không chỉ có phòng làm việc của bọn họ mới có, nhưng mà phần nàng ta luôn luôn tỉ mỉ chuẩn bị, cùng người khác không giống nhau, hoa quả đều là lựa ra phần tốt nhất cho nàng, đồ ăn vặt cũng luôn luôn gấp đối so với người khác, đều là khẩu vị nàng thích, thế nhưng nàng lão nhân gia này là một đồng nghiệp chăm chỉ, mỗi lần ta đến nhân gia trên cơ bản đều đang chăm chỉ làm việc, nàng không phản ứng cũng không phát hiện được tâm ý của ta, hiện tại đã biết, nguyên lai nàng là vờ như không biết để cho ta nhìn, thật là trẻ con a, tức giận a.

Thời gian đăng tải: 2019-09-10 20:55:45

Khi đó rất thích tạo ra cơ hội cùng nàng tình cờ chạm mặt, qua mấy ngày dò la, đã biết được giờ giấc nàng đi ăn cơm trưa, bởi vì phòng làm việc của chúng ta cách nhau không xa, ta đều sẽ sớm chờ ở phòng làm việc, vừa nghe được bên ngoài có âm thanh, ta liền đi ra ngoài, không có bất ngờ gì xảy ra liền sẽ đụng phải nàng, thế nhưng có đôi khi cũng sẽ có một ít sai sót, ta đi ra ngoài muộn, thấy nàng ở phía trước ta đều sẽ đi nhanh vài bước để đuổi kịp nàng, ta đi ra ngoài sớm, ta sẽ cố ý thả chậm cước bộ chờ nàng, nói chung trên cơ bản mỗi lần đều có thể cùng nàng ngồi chung một chỗ ăn cơm trưa. Có đôi khi các bằng hữu của ta sẽ đến đơn vị tìm ta ra ngoài ăn cơm, ta đều sẽ thử hỏi nàng, nàng đều sẽ theo chúng ta, đa số lần nàng sẽ đoạt giấy tính tiền, hoặc là thừa dịp chúng ta không chú ý liền thanh toán trước, một vài lần khiến cho bằng hữu của ta đều ngượng ngùng, mỗi khi có thời gian ta liền hẹn Tô Ngôn ra ngoài, coi như trả lễ lại.

Buổi tối tan tầm cũng như vậy, điều chỉnh thời gian làm việc của mình, cùng nhau tan tầm, cùng nhau rời phòng làm việc, cùng nhau xuống lầu, đôi khi hẹn nàng tới nhà ăn, muốn làm món ngon cho nàng, không phải có câu nói này sao? Muốn bắt được nàng đầu tiên phải bắt được dạ dày của nàng, mặc dù đối phương là một bà chủ khó phục vụ, thế nhưng khi đó ta không biết như thế nào, mỗi lần nhìn nàng ăn cơm ta làm biểu hiện cũng không tồi, chưa từng nói ăn không ngon, hiện tại đã không còn như trước, rất kén chọn, khó nuôi.

Còn nhớ rõ khi đó nàng thích đánh cầu lông, ta lần đó đi sân vận động chơi bóng chuyền mới biết đến, sau khi tới Tổng bộ cũng đã tới vài lần, thế nhưng chưa bao giờ gặp nàng, ngày đó khi ta tới, xa xa liền thấy nàng, nàng đang cùng đồng sự ở đây đánh cầu lông, bộ dáng rất chuyên nghiệp, ta cùng mấy người đồng sự đánh bóng chuyền, nhưng lại luôn luôn không nhịn được mà liếc trộm nàng, làm hại ta cuối cùng ném cầu bị đồng đội ghét bỏ, sau đó liền ngừng đánh, ngồi trên đất ôm bóng, toàn tâm toàn ý nhìn nàng, trên sân nàng tự tin, quả đoán, xoay người, nhảy, vung vợt còn rất linh hoạt, thân hình thon dài, thanh mảnh, chính là cảm thấy thể lực nàng điều không phải tốt, chuyện này không phải là ta chê cười nàng, thời gian nàng nghỉ ngơi thật có chút dài, sau này ta mới biết được, nàng cũng chỉ là tuyển thủ nghiệp dư trong số các tuyển thủ chuyên nghiệp trong đơn vị của chúng ta mà thôi, mặc kệ nàng chuyên nghiệp hay nghiệp dư, bộ dáng đánh cầu của nàng vẫn rất hấp dẫn ta. Thấy nàng nghỉ ngơi, ta liền chạy tới:

"Không nghĩ tới ngươi còn có thể chơi cầu a?" Ta hỏi nàng

"Biết một chút thôi, ngươi biết đánh bóng chuyền? Ta vừa mới nhìn ngươi đánh bóng chuyền, dáng vẻ giống như rất lợi hại" nàng một bên lau mồ hôi một bên trả lời ta

"Ta cũng biết một chút thôi" học nàng, khiêm tốn nói

"Vậy ngươi biết đánh cầu lông không? Có muốn cùng ta chơi một ván?"

"Ta không biết nhiều lắm, đánh không được tốt cho lắm"

"Vừa khéo, ta tìm được đối tượng khi dễ" nàng cùng ta nổi lên vui đùa

"Tốt a, như vậy đi, ta cùng ngươi chơi cầu lông, ngươi theo ta đánh bóng chuyền, thế nào?" Ta lại muốn trêu chọc nàng một chút

"Bóng chuyền sao? Ta một chút cũng không biết a, hơn nữa ta biết, đánh bóng chuyền cánh tay sẽ rất đau"

"Vậy coi như chúng ta giao dịch thất bại"

"Ta thử một chút đi, vậy ngươi trước cùng ta đánh" nàng nói với bộ dạng rất khả ái, ta không nhịn cười được:

"Ha ha, tốt, vậy cùng với ngươi chơi trước"

Sau đó hẳn là các ngươi có thể tưởng tượng ra được, ta bị nàng đùa giỡn vòng vòng, các ngươi biết bị người cho chạy vòng vòng là một loại ý niệm gì không?

Thực lực quả thực có chênh lệch, ta là nghiệp dư trong nghiệp dư, cũng may đánh bóng chuyền thể lực được rèn luyện tốt một chút, mới không quá mất mặt. Nàng ở bên kia cười đến vui vẻ, lần đầu tiên thấy cái dạng cười to thoải mái của nàng, cho nên ta liền nhịn, đáng giá.

Đến phiên nàng theo ta đánh bóng chuyền, ta cũng không có ác tâm như nàng, rất cố gắng đem bóng đánh tới trong tay nàng, có thể nhìn ra nàng rất nghiêm túc, đang cố gắng học theo động tác của ta, bất quá bộ dáng của nàng có chút buồn cười, căn bản không nhận được bóng, thật vất vả mới nhận được một lần, còn bị bóng đánh cho đau mà kêu lên, làm ta có chút đau lòng, các ngươi cũng biết, người không biết đánh bóng chuyền đột nhiên cứng rắn nhận bóng, sẽ không có biện pháp nhìn cánh tay, các mao mạch sẽ vỡ ra gây bầm tím, sợ nàng sẽ như vậy, không nhẫn tâm, đúng lúc kêu dừng, nàng nghe theo, ta đi tới kiểm tra cánh tay của nàng, hoàn hảo, không có bị gì, nàng nói:

"Người đánh bóng chuyền đều là người có dũng khí"

Sau đó có đôi khi chúng ta cũng sẽ hẹn nhau cùng đi đánh bóng, khi có người, nàng đánh cầu lông của nàng, ta đánh bóng chuyền của ta, thời điểm người không nhiều lắm, nàng sẽ dạy ta đánh cầu lông, ta cũng kéo nàng theo ta luyện bóng chuyền, đương nhiên nàng phụ trách ném cầu tới cho ta, đánh trở lại trong tay của nàng, không cho nàng nhận banh, nàng nhận không được, tuy rằng ta hoàn toàn không cần luyện tập những kiến thức cơ bản như vậy, nhưng mà vì có thể cùng với nàng, ta sẽ không cảm thấy buồn chán, còn rất vui vẻ, cùng nàng cùng nhau làm cái gì
đều rất vui vẻ. Nàng đánh bóng chuyền không có tiến triển, ta đánh cầu lông thế nhưng có tiến bộ một chút, đều là công lao của nàng.

Sau khi làm việc cùng một đơn vị, chúng ta liên lạc nhiều hơn, quan hệ thân cận hơn một chút, ta thời điểm đó có dự định, một là để cho mình trở nên ưu tú hơn, có thể cùng nàng đứng chung một chỗ, một cái khác chính là chờ đợi và chờ đợi, không xác định liền không xác định đi, chí ít ta là vui vẻ, ta cũng sẽ không đi cưỡng cầu cái gì, hy vọng xa vời cái gì, chỉ cần có thể cùng nàng vui vẻ ở chung giống như bây giờ đã tốt lắm rồi. Những lúc hài lòng vui vẻ như vậy, ta cũng cố ý đăng vài trạng thái, chỉ có nàng mới thấy được, tỷ như:

"Có người chỉ cần nhìn thoáng qua, liền kiên định đi vào tim"

"Kỳ thực ngẫm lại cũng rất đơn giản, chỉ là không dám nói ra mà thôi, không phải sao?"

"Muốn làm một con mèo, nằm trong lòng của ngươi, tùy ý làm nũng với ngươi"

Thế nhưng người nào đó lại chưa từng bình luận qua, sớm biết rằng nàng khi đó cũng đã thầm mến ta, ta tội gì nhọc lòng như thế a, trực tiếp dẫn về nhà là tốt rồi, các ngươi nói ta đây có tính là âm thầm theo đuổi nàng không?

2019. 09. 10

—— có đôi khi lùi một bước không nhất định là trời cao biển rộng, cũng có thể là vực sâu vạn trượng, lơ đãng của nàng, đối với ta mà nói đều là mê hoặc không tầm thường, bất cứ lúc nào nàng đều có thể kích động trái tim mềm mại của ta, có thể đây là thầm mến, thầm mến là một loại tư vị mâu thuẫn, có chua xót lại có ngọt ngào, kèm theo nhàn nhạt ưu thương, nồng nặc tưởng niệm, nó cũng là một chuyện tốt đẹp, có đôi khi cũng có thể mang đến ấm áp và chữa lành, sự yên tĩnh và an tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro