Phiên Ngoại (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phiên ngoại.

Thời gian đăng bài: 2016-07-30 12:25:47

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Lợi dụng thời gian nghỉ trưa viết cái phiên ngoại đi. . .

Ngày hôm qua khi hai chúng tôi tìm được một chỗ tốt, nghĩ muốn tắm trước sau đó đi ăn cơm, Nhiễm Nhiễm tắm xong đứng trước gương thổi tóc, có lúc một động tác lơ đãng của nàng sẽ đặc biệt hấp dẫn ta, kích thích mỗi một dây thần kinh của ta, giống như bây giờ, nhìn nàng, đầu hơi nghiêng sang một bên, những ngón tay nhẹ nhàng xoa tóc, trên mặt còn nét hồng thuận sau khi tắm, lặng lẽ đi tới phía sau nàng, từ phía sau mang nàng ôm vào trong ngực, hôn nhẹ vào gáy nàng, nàng đem mấy sấy để qua một bên, thân thể thả lỏng mà tựa ở trên người của ta, vòng tay ôm người ta, nói:

"Không tắm còn muốn làm gì đây? Mau tắm, tắm xong đi ra ngoài ăn cơm, ngươi đều không phải đã sớm ồn ào nói đói bụng sao?"

"Muốn ăn ngươi trước, ăn cơm sau" vừa nói vừa hôn tiểu vành tai của nàng, tay còn không thành thật mà sờ lên ngực của nàng.

"Bà dì của ngươi đi rồi?" Nàng hỏi ta.

"Ừ" không muốn buông tha nàng.

"Ngoan, buổi tối trở về được không, ta cũng đói, chúng ta trước tiên đi ăn cơm đi" nàng làm nũng mà nói ra, nói xong quay đầu ở trên môi ta hôn một cái.

"Ừ. . . Được rồi. . . " Chưa từ bỏ ý định mà còn vẫn còn ở trện ngực của nàng tung hoành.

"Được rồi, lưu manh, ngươi nói ngươi mỗi ngaỳ sờ nó như thế, nó thế nào sẽ không thấy lớn a?" Nàng đột nhiên bỉu môi bắt đầu oán giận, người này chính là như vậy, muốn hoàn mỹ hoàn mỹ tái hoàn mỹ, luôn luôn cảm thấy chưa đủ, kỳ thực ta cảm thấy ngực của Nhiễm Nhiễm như vậy cũng khá tốt rồi, tuy rằng không có lớn như vậy, thế nhưng khuôn ngực tốt, ta nói:

"Ta nghĩ ngươi vậy là tốt rồi a, ngực không lớn không nhỏ, sờ thoải mái là được, ngươi nói có đúng không?"

"Vậy ngươi thoải mái sao?"

"Ta đây phải cảm thụ cảm thụ mới biết được nha" nghe được nàng nói như vậy, ta liền xấu xa vừa nói vừa muốn đưa tay đi qua sờ tiếp.

"Đáng ghét, thực sự là sắc lang" nàng né tránh ta.

"Nói thật, bảo bối, ngươi thực sự không cần phải rầu rĩ chuyện này như vậy a, ngực to ngực nhỏ đối với ngươi có quan hệ gì đâu, thoải mái cũng không phải chính ngươi, ngươi nói phải không?" Ta đều bội phục chính mình, có thể nói ra những lời như vậy.

". . . "Nàng đoán chừng là đối với ta hết chỗ nói, cho ta một bóng lưng liền đi ra ngoài, sau đó để lại một câu "Cho ngươi 10 phút, nếu không ra, buổi tối chính ngươi ngủ đi."

". . . "

Ngang đây đã, hiện tại đi ăn cơm, các ngươi hãy dự đoán tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, chờ xem tiếp a. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro