Phiên Ngoại (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thời gian đăng bài: 2016-07-30 21:22:40

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Sáng sớm ngày hôm sau.

"Sớm, Ngôn Ngôn, chúng ta nên rời giường" nàng nhấn mạnh hai chữ 'Ngôn Ngôn'

"Ừm ~ cho. . . ta 5 phút nữa" nhắm mắt lại, theo thói quen lúc nào sáng dậy ta cũng nói như vậy.

Trong lúc bất chợt ý thức được có chỗ sai, mở choàng mắt, thoáng cái ngồi dậy, giật mình nhìn nàng hỏi:

"Ngươi vừa mới gọi gì?"

". . . " Không nói lời nào, nằm ở nơi đó nín cười nhìn ta.

"Ngươi ngươi ngươi. . . Ngươi biết?" Đặc biệt khẩn trương hỏi nàng, lời nói lấp bấp.

". . . " Còn không mở miệng, chớp chớp mắt, biểu tình xấu xa nín cười như đang xem kịch vui nhìn ta, ta không chịu nổi nàng như vậy, ta muốn điên lên, hai tay lung tung đùa bỡn tóc, ăn nói khép nép, chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi nàng:

"Làm sao mà ngươi biết được?"

Nàng hướng điện thoại di động của ta bỉu môi, ta lập tức đem điện thoại di động khởi động máy, từng cái liếc nhìn, có loại cảm giác khóc không ra nước mắt, cứ như vậy chẳng biết tại sao lại bị phát hiện, nàng cư nhiên cùng các ngươi tương tác. Ngực có chút mơ hồ lo lắng, hại nàng một đêm không có ngủ được, nàng còn nói muốn tìm ta tính sổ, ta phải làm sao?

"Cái kia. . . Nhiễm? Ngươi sẽ không trách ta không có thương lượng với ngươi liền đem chuyện của chúng ta viết ra chứ?" Ban đầu ta dự định sẽ tiến hành xong mới để cho nàng biết, chuyện xảy ra quá đột ngột, ta còn chưa từng cùng nàng tiết lộ qua chuyện này, nàng không chút nào chuẩn bị tâm lý, sợ nàng tức giận, kỳ thực ta cũng bị hù dọa sợ.

"Ừ. . . Ngươi đoán đi?" Nàng đặc biệt nghiêm túc nhìn ta nói, trong lòng ta lộp bộp một chút, sau đó nàng dứng dậy nhảy qua ngồi ở trên người ta, cười xấu xa nói:

"Để cho ta ăn ngươi một lần nữa, ta liền tha thứ cho ngươi" nói xong cũng. . .

Sau đó, mọi người đều biết, chào buổi sáng với mọi người trông lâu, sau đó rời giường.

"Làm sao vậy bảo bảo?"

"Đau thắt lưng" ta đau khổ nói.

Về phần đêm qua nàng là thế nào đem ta chuốc say, thế nào khi dễ ta, nàng cũng không cho ta viết, nàng nói để cho mọi người lưu lại cái ấn tượng tốt, không muốn phá hư hình tượng nàng ở trong lòng các ngươi. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro