Thế giới thứ nhất (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế giới thứ nhất (Võng Du): Du đại thần và cấp dưới tự bế
Chương 1Edit: Cốt

【Cảnh báo, cảnh báo, phía trước có không gian phong bạo (tự nổ, chịu tác động mạnh nên tự nổ), có muốn đi tiếp không?】 "Có"

【Cảnh báo, cảnh báo, hệ thống rơi vào trạng thái hư hao, có mở hình thức chữa trị không?】 "Có"

【Cảnh báo, cảnh báo, năng nguyên của hệ thống quá thấp, xin mau chóng bổ sung năng lượng.】 "..."

Thanh niên tuấn tú mặc âu phục sáng màu phiêu đãng trong Tinh Không, nhìn quả cầu trước mắt không ngừng lóe ánh sáng đỏ, mày hơi nhíu. Theo lý thuyết, hệ thống của cậu tuyệt đối có thể chịu thương tổn do không gian phong bạo gây ra, sao mới có tí đã hư hao?

"Chọn dùng năng nguyên dự bị."

【Năng nguyên dự bị đang được sử dụng —– sử dụng hoàn tất.】

Giọng băng lãnh của điện tử hạ xuống. Lạc Dư nhìn lướt qua số năng nguyên hiện có trên đồ thị năng nguyên, mày nhíu càng chặt. Cho dù dùng năng nguyên dự bị nhưng cũng chỉ đủ lấp vào một phần mười, coi bộ hệ thống bị thương nghiêm trọng hơn cậu tưởng.

Giương mắt nhìn lên, bên trong Tinh Không lóe ánh sáng lớn nhỏ khác nhau, khiến Tinh Không trở nên lộng lẫy kỳ ảo, bên cạnh đó càng nhiều là những nơi bị bóng tối bao trùm, nhân loại phiêu du bên trong mới nhỏ bé làm sao.

Tại Tinh Không rộng lớn vô ngần này, hệ thống giống như GPS (hệ thống định vị), không có hệ thống, sớm hay muộn cậu cũng xa vào trạng thái hôn mê. Số năng nguyên còn lại của hệ thống căn bản không giúp cậu trở về không gian thứ năm được, trừ khi...

"Chuẩn bị bổ sung năng lượng."

【Hình thức bổ sung năng nguyên khẩn cấp mở ra —– mở ra thành công.】【Sắp tiếp cận năng lượng xung quanh để bổ sung diện rộng, bắt đầu lựa chọn hình thức tiếp cận.】【Hình thức bổ sung năng nguyên đang được lựa chọn —– lựa chọn hoàn thành.】【Có chọn hình thức tử —– "hình thức duy hộ" không?】

"Hình thức duy hộ?"

Lạc Dư nhớ rõ, hình thức duy hộ là hình thức cơ bản, gồm ba hình thức nhỏ: nguyên thân duy hộ, nhân vật chính duy hộ, nhiệm vụ tuyến duy hộ. Trong đó hình thức nguyên thân duy hộ đơn giản nhất, chỉ cần cam đoan nhân vật phụ không OOC (thay đổi tính cách) là xong. Còn hình thức nhiệm vụ tuyến duy hộ khó nhất, bởi vì không những phải cam đoan nhân vật mình đóng không OOC mà còn phải cam đoan người khác cũng không OOC, vậy thế giới đó mới không chệch hướng, phát triển đúng tình tiết.

Lạc Dư còn nhớ trước kia có chấp hành giả (người thi hành nhiệm vụ) tiến vào chính là hình thức nhiệm vụ tuyến của hình thức duy hộ, kết quả toàn bộ nhiệm vụ thất bại, vì nhân vật chính quá đa tình, dính dáng rất nhiều đến chấp hành giả, khiến tình tiết thế giới nọ bị phá tan nát, thảm tới không nỡ nhìn.

Hình thức duy hộ trông thế thôi, chứ so với hình thức báo thù, hình thức cứu vớt còn đơn giản nhiều lắm. Tư tâm mà nói, Lạc Dư vẫn mong sớm thu thập đầy năng nguyên, trở về không gian thứ năm, nhiệm vụ đơn giản chút là tốt nhất.

"Ok, tôi chọn."

【Lựa chọn hình thức trong "hình thức duy hộ" —– lựa chọn hoàn tất.】【Tuyển định nhân vật chính duy hộ —– hình thức trung khuyển. Nhiệm vụ: trở thành trợ thủ đắc lực bên cạnh nhân vật chính, hoàn thành tất cả nhiệm vụ nhân vật chính đưa ra, vào phòng khách, xuống phòng bếp, có thể ngăn thương, có thể chữa thương, chiến đấu thương trường, làm ấm tổ chăn. Phát triển sự nghiệp "chẳng sợ nhân vật chính ngược ta trăm ngàn lần, ta vẫn mến mộ nhân vật chính như thuở ban đầu" đến mức tận cùng.】 "..." Tại sao có loại dự cảm không tốt?

Hình thức tổng sau khi chọn có thể quyết định lại có vào hay không, nhưng hình thức tử thì never. Bởi vậy, dù Lạc Dư cảm thấy "hình thức trung khuyển" có chút không hay ho, cũng bất đắc dĩ phải tiếp nhận.

【Bắt đầu tiến vào thế giới lân cận. Thời gian đếm ngược: 3, 2, 1.】

Đầu đau một chút, sau đó hai mắt Lạc Dư lâm vào bóng tối. Lần thứ hai mở mắt, cậu đã ở trong một phòng ngủ trang hoàng đẹp đẽ nhưng quá mức đơn giản, trước mặt đặt một chiếc máy tính, trên màn hình là Thanh Y Miêu Nữ đang thả câu bên bờ sông.

Không biết lúc trước nguyên chủ ngồi vầy bao lâu, Lạc Dư chỉ cảm thấy cổ đau nhức kinh khủng, vừa xoa vừa nhảy lên giường, sau khi kinh mạch toàn thân tuần hoàn lại, Lạc Dư nghiêng đầu liếc mắt một cái, lập tức giật mình ngớ người.

Cái kẻ hai mắt thâm quầng như gấu trúc, sắc mặt tái nhợt, tóc tai lộn xộn này là ai? Lạc Dư vươn tay sờ sờ hai má mình, bên trên còn lưu chút ẩm ướt, bộ dạng lôi thôi lếch thếch nọ nhanh chóng đánh bay kế hoạch ngủ một giấc của Lạc Dư.

Cầm quần áo sạch từ tủ quần áo vào phòng tắm, ngâm mình trong làn nước ấm áp, sự mỏi mệt trên cơ thể dần dần biến mất, Lạc Dư mượn khoảng thời gian trống tiếp thu tư liệu về thế giới hiện tại.

Ở thời điểm này, bàn phím võng du (game online trên máy tính) lan tràn khắp toàn cầu, kỹ thuật phát triển đến đỉnh điểm. Thế giới hiện tại là một quyển tiểu thuyết võng du.

Nam chính Lãnh Cảnh Phong là đại thần đứng thứ nhất Bảng Xếp Hạng (BXH) thực lực trong game 《Chinh phục giang sơn》, nữ chính Tiết Tư Mạn và nguyên chủ là hai cô gái duy nhất trên BXH(nguyên chủ là nam nhưng chọn nhân vật nữ), Tiết Tư Mạn hạng bảy, nguyên chủ hạng sáu, được game thủ xưng là giang sơn song mỹ.

Vốn độ nổi tiếng của cả hai bằng nhau, nhưng vì xếp trước một hạng, hơn nữa còn cùng bang với Lãnh Cảnh Phong, nên nguyên chủ có vẻ hơn Tiết Tư Mạn một chút, bởi vậy phần lớn game thủ đều xem nguyên chủ và Lãnh đại thần là một CP (= couple = cặp đôi).

Có điều trạng thái cân bằng này vì một lần game tổ chức hoạt động mà bị đánh vỡ, ảnh chụp Tiết Tư Mạn vừa tung ra lập tức được đông đảo người chơi tôn sùng thành nữ thần, cái gì dịu dàng như ngọc, cái gì thanh thuần như nước, Tiết Tư Mạn chính là cô gái ôn nhu cao quý khiến người ta say đắm, thỏa mãn phần lớn ảo tưởng của trạch nam đối với nữ thần.

Bởi game thủ nam chiếm đa số, nên fan Tiết Tư Mạn đột nhiên tăng tới con số đáng sợ, không chỉ thế, nhà sản xuất Giang sơn còn mời Tiết Tư Mạn làm người phát ngôn.

Trong lúc hào quang Tiết Tư Mạn bắn tứ phía, nguyên chủ lại lâm vào khốn cảnh. Bởi vì là nhân yêu(nam giả nữ) nên cậu ta không thể đăng ảnh chụp, đợi lâu không có kết quả, phần đông game thủ cho rằng nguyên chủ rất xấu mới không dám đăng, cảm giác bản thân bị lừa gạt, đủ loại bêu rếu ùn ùn kéo đến, xúc động thậm chí la hét muốn nguyên chủ cút đi.

Nguyên chủ là con cả nhà họ Lạc, từ nhỏ cơ thể đã yếu ớt nhiều bệnh không được yêu thương, sau khi mẹ Lạc sinh con hai nguyên chủ càng bị lạnh nhạt, trừ cấp sinh hoạt phí mỗi tháng cho nguyên chủ còn lại không quản không hỏi, dưỡng thành tính cách nguyên chủ tự ti đến tự bế.

Lọt vào một đống đả kích khiến cậu ta nhanh chóng ốm nặng, trong lúc đó, Tiết Tư Mạn trở thành nữ thần chậm rãi sánh đôi cùng Lãnh Cảnh Phong. Lần tiếp theo nguyên chủ vào game, thì thấy hai người họ đến Khiên Tuyến Nhật, khiên tuyến chính là nghi thức kết hôn của game thủ trong Giang sơn.

Nguyên chủ chọn làm nhân yêu chẳng qua là để trải nghiệm chút cảm giác được quan tâm, bởi vì thao tác chuyên nghiệp mà trở thành phó bang chủ bang Lãnh Cảnh Phong, sống chung cùng nam chính một thời gian dần dần yêu Lãnh Cảnh Phong.

Nguyên chủ nhìn người mình yêu thầm trở thành bạn lữ với kẻ khác, tâm như đao cắt, nhưng chỉ cần được ở bên Lãnh Cảnh Phong, nguyên chủ cũng vui vẻ chấp nhận. Có điều, nguyện vọng bé nhỏ này vào ngày nào đó cũng bị đập vỡ.

Không biết tại sao chuyện nguyên chủ là nhân yêu đột nhiên bị rò rỉ, còn kèm video cậu ta tỏ tình với Lãnh Cảnh Phong và sỉ nhục Tiết Tư Mạn, thấy vậy, khu bình luận bỗng chốc nổ tung, nguyên chủ trở thành nhân vật người người đòi đánh.

Cuối cùng nguyên chủ không chịu nổi mà rút lui, không lâu sau ấm ức chết.

Lạc Dư xuyên tới lúc hoạt động đăng ảnh đang diễn ra, quần chúng bắt đầu nghi ngờ nguyên chủ, tâm linh nguyên chủ yếu đuối như vậy khó trách khóc thành cái dạng này.

Lau nước trên người, đi ra khỏi bồn tắm lớn, sau đó mặc quần áo, Lặc Dư đứng trước mặt gương toàn thân (cái gương to đùng soi được cả người ấy) đánh giá cơ thể này. Thiếu niên 18 – 19 tuổi, cao trên dưới 1m75, vì ốm nên dáng người tinh tế, làn da so người thường trắng hơn nhiều, thoạt nhìn quá mức nhu nhược.

Về phần khuôn mặt, anh tuấn không đạt, thanh tú có thừa, thư hùng mạc biện°. Đôi mắt hổ phách mang ánh sáng ảm đảm, đuôi mắt toát ra mấy phần u buồn.

°Thư hùng mạc biện: đã thi đấu thì khỏi biện luận, ở đây ý là không còn gì phải bàn về khuôn mặt kia nữa, quá nhu nhược, thư sinh.

Dung mạo cơ thể này rất tinh xảo, xinh đẹp, thuần khiết như Thiên Sứ, nếu trên lưng có đôi cánh, phỏng chừng có thể lên trời.

•••

Ngày hôm sau

Lúc Lạc Dư lên trò chơi, nhân vật nguyên chủ chọn còn đang ở bờ sông câu cá, ID (tên nhân vật) phía trên Miêu Nữ là Tiểu Gia Bích Ngọc. Lạc Dư chẳng có cảm xúc gì với cái tên này, cậu điều khiển Miêu Nữ ngồi xuống, như hôm qua cho mồi câu vào nước sau đó yên lặng chờ đợi.

Chốc lát sau, Lạc Dư kéo con cá cắn câu lên, để vào thùng bên cạnh, rồi lại ném mồi câu xuống sông, vòng đi vòng lại... Thùng đầy, Lạc Dư đổ cá xuống sông, tiếp tục câu, Lạc Dư không chọn kỹ năng sinh hoạt, đám cá đó vô dụng với cậu.

Cứ thế qua nửa ngày, Lạc Dư đã đổ hơn một thùng cá, lúc cậu định đổ thêm thùng nữa, bên cạnh có game thủ mặt đỏ bừng tới gần.

"Ờ... ừm... ừm... nếu bạn không cần, có thể cho tôi không?"

Lạc Dư quét mắt nhìn hắn một cái, Khoai Tây Nướng Thịt Bò? ID lạ, cho nên không phải nhân vật cốt truyện, cậu rất sảng khoái giao dịch, sau khi đối phương nhận, cá trong thùng biến mất.

"Cảm ơn."

Lạc Dư không nói chuyện với hắn, ngồi xuống tiếp tục câu cá, tuy Khoai Tây muốn làm quen nhưng thấy Lạc Dư lãnh đãm cũng chỉ có thể nuốt lời tính nói vào bụng, tìm một nơi gần Lạc Dư ngồi xuống. Chờ Lạc Dư đưa cho Khoai Tây thùng cá thứ ba, đột nhiên cậu nhận được tin nhắn.

Mật Tuyệt Kiếm Lâm Phong: Bích Ngọc, đi phó bản đầm lầy bảy người.

Tuyệt Kiếm Lâm Phong chính là ID trong game của Lãnh Cảnh Phong, xem ra nhân vật chính đang giao nhiệm vụ, thân là trung khuyển, sao có thể từ chối?

Mật Tiểu Gia Bích Ngọc: Ok.

Sau khi đồng ý, Lạc Dư nói tạm biệt với Khoai Tây, tại chỗ lóe ánh sáng trắng, thân ảnh nhanh chóng biến mất. Lúc này một bóng dáng màu đen chậm rãi đi ra từ cự thạch, đứng ở nơi Lạc Dư biến mất, ID phía trên ghi: Tuyệt Kiếm Lâm Phong.

Chương 2 | Thế giới thứ nhấtEdit: Cốt

Lạc Dư vào là vào đội ngũ tám người, bảy người khác trong đội đều trên dưới lever 70, Lạc Dư cả người lóe sáng – dấu hiệu max lever 115, đứng đó giống như hạc giữa bầy gà.

Phó bản đầm lầy vốn là phó bản trung cấp, với đẳng cấp của Lạc Dư hoàn toàn không cần đi đánh; sau khi trở thành phó bang chủ, Lạc Dư rất ít được đánh phó bản cao cấp.

Bởi vì Lãnh Cảnh Phong vội vàng khai hoang, nên sự vụ trong bang một mình Lạc Dư gánh, thỉnh thoảng còn phải mang newbie, quả thật Lạc Dư bận đến chân không chạm đất. Hai ngày này nhàn rỗi, chẳng qua là vì chuyện đăng ảnh, người trong bang không muốn tìm nguyên chủ.

Chỉ cần có thể giúp Lãnh Cảnh Phong, nguyên chủ sẽ cảm thấy rất hạnh phúc, nhưng Lạc Dư cũng không dám gật bừa, nhất là nhìn đám non tơ mới lever 70 cần cậu mang còn dám tỏ vẻ khinh thường ra mặt.

Nguyên chủ có tính tự bế nên không thích nói chuyện, nhưng rất vui vẻ hòa đồng, chỉ cần là người trong bang đều có thể nhờ vả cậu ta, vì thế đám newbie không chút che giấu khinh thường. Suy nghĩ cẩn thận xong, Lạc Dư nắm chặt roi trong tay, nguyên chủ làm phó bang chủ cũng quá uất ức rồi.

[Đội ngũ] Hấp Tấp: Sao phó bang chủ đến chậm vậy, lát bắt đầu thi đấu, chúng tôi không biết đánh, thua thì sao?

[Đội ngũ] Không Phải Đầu Gỗ: Phó bang chủ bận chụp ảnh, tới chậm cũng bình thường (cười).

[Đội ngũ] Cúc Hoa Cũng Là Hoa: + 1

[Đội ngũ] Phượng Vũ: + 10086

[Đội ngũ] Cửu Thiên: + số chứng minh nhân dân

...

[Đội ngũ] Lông Mèo Mềm Mại: Các cậu có ý gì? Trêu chọc Bích Ngọc, vậy lát tự mình đánh phó bản nhá.

[Đội ngũ] Hấp Tấp: Lông Mèo, bọn tớ chỉ đùa chút thôi, mọi người đều là người trong bang, phó bang chủ tốt như vậy, sẽ không tức giận, đúng không?

Không tức giận? Lạc Dư vuốt ve roi trên cánh tay, cậu quả thật sẽ không tức giận. Thực tế, tất cả cảm xúc của cậu đều như hư vô, đây là tu dưỡng cơ bản của gia chủ nhà họ Lạc.

Lạc Dư nhìn lướt qua Kiếm sĩ tên Hấp Tấp, sau đó điều khiển nhân vật đến trước cửa truyền tống, người khác thấy thế, nhanh chóng đuổi theo.

Mười phút sau...

[Đội ngũ] Hấp Tấp: Mẹ nó, chưa gì chỉ còn mỗi Boss, phó bang chủ mạnh thế từ lúc nào?

[Đội ngũ] Cúc Hoa Cũng Là Hoa: Thao tác hơn người một chút, nhưng phó bang chủ đâu nhanh nhạy như vậy.

[Đội ngũ] Lông Mèo Mềm Mại: Hai cậu cút đi. Bích Ngọc nhà tớ lợi hại thế đấy, Bích Ngọc, fighting!

Lông Mèo đánh chữ xong, máu Boss đã sắp tới đáy. Phó bản đầm lầy khó nhất là ở chỗ này, khiến máu Boss thấp đến một lượng nhất định, mười giây sau nếu không tiêu diệt được Boss, Boss sẽ phóng đại kỹ năng.

Với năng lực của Lạc Dư, tất nhiên có thể giết chết Boss trong mười giây, nhưng cậu chọn đứng yên một chỗ. Mọi người chưa kịp phản ứng, đã bay trở về điểm sống lại, mặc dù nhận được kinh nghiệm thăng cấp, nhưng trang bị có rơi ra hay không thì...

Chỉ mình Lông Mèo Mềm Mại tránh được một kiếp, ngay lúc thanh máu về không, Lạc Dư quăng một bình máu cho cô, cuối cùng cô nhờ vào chút máu đó sống sót.

[Mật] Lông Mèo Mềm Mại: Trời! Siêu quá rồi! Bích Ngọc, cậu ngầu chết đi được, về sau cậu chính là nữ thần của tớ.

Đừng nhìn Lạc Dư thực hiện đơn giản mà lầm, thực tế muốn thành công phải không chế thời gian chuẩn xác, trước lúc Boss xuất chiêu không được, bởi vì bình máu sẽ hết nhanh; ngay lúc nhân vật sắp chết không được, bởi vì Lông Mèo đã bị bắt rời khỏi phó bản.

Chỉ có thể thêm máu một giây lúc chính giữa, đây cũng là cách duy nhất game thủ trên dưới lever 70 thông qua phó bản đầm lầy nếu không có người mang. Lạc Dư dùng khả năng tính toán cường đại phát hiện ra điều này.

[Mật] Tiểu Gia Bích Ngọc: Nhặt trang bị.

Nói xong một câu, Lạc Dư liền logout, cậu không biết rằng, mà cho dù biết cũng không quan tâm. Sau khi cậu rời khỏi, kênh bang hội lập tức nổ tung.

[Bang chúng] Hấp Tấp: Tiểu Gia Bích Ngọc, cô có ý gì? Sao dám hại chết mọi người?

[Bang chúng] Phượng Vũ: Đáng ghê tởm, thân là phó bang chủ lại hãm hại người trong bang.

[Bang chúng] Cửu Thiên: Trên thế giới sao lại có loại người nhân phẩm kém như vậy?

[Bang chúng] Thải Hồng Không Phải Đường: Chuyện gì? Xảy ra chuyện gì?

[Bang chúng] Lông Mèo Mềm Mại: Ai bảo mấy người không biết đúng sai, được Bích Ngọc mang còn lắm mồm.

[Bang chúng] Không Phải Đầu Gỗ: Em gái lầu trên à, bọn tôi đánh phó bản để lấy trang bị, Tiểu Gia Bích Ngọc max lever rồi còn tranh trang bị với bọn tôi.

[Bang chúng] Đã Từng Yêu: Các cậu có hiểu lầm gì không? Sao phó bang chủ có thể tranh trang bị với các cậu? Cô ấy đâu cần.

[Bang chúng] Cúc Hoa Cũng Là Hoa: Lông Mèo Mềm Mại, có phải trang bị ở chỗ cô không? Khó trách cô bênh vực cô ta.

[Bang chúng] Lông Mèo Mềm Mại: Tại sao Bích Ngọc không chia trang bị cho mấy người, mấy người còn không rõ? Mắng cậu ấy còn bắt cậu ấy mang, đám mặt dày.

[Bang chúng] Mầm Tiểu Thụ: Thích nhất tiết mục chửi nhau, nào nào, tiếp tục đê.

[Bang chúng] Hỏa Diễm Đao: Hạt dưa + hoa quả đã chuẩn bị xong.

[Bang chúng] Tôi Béo Nhưng Tôi Dịu Dàng: Tôi cá một bao lạt điều, Lông Mèo và phó bang chủ có JQ (gian tình).

[Bang chúng] Nhẹ Nhàng Tự Tại: Hai bao lạt điều!

[Bang chủ] Tuyệt Kiếm Lâm Phong: Có chuyện gì?

[Bang chúng] Mầm Tiểu Thụ: Ối má ơi, Lâm Phong đại thần đang chat, tôi chứng kiến kỳ tích xảy ra.

[Bang chủ] Tuyệt Kiếm Lâm Phong: Bích Ngọc làm sao?

Nghe Lãnh Cảnh Phong hỏi, kênh bang hội im lặng một lát, bởi vì trước kia bang chủ luôn không quản sự vụ trong bang. Lông Mèo hai năm rõ mười nói chuyện đã xảy ra, những người khác không phản bác, Lông Mèo hoàn toàn không thêm mắm thêm muối.

[Bang hội] Hấp Tấp bị bang chủ kick khỏi bang.

[Bang hội] Cúc Hoa Cũng Là Hoa bị bang chủ kick khỏi bang.

...

Sáu tin tức phát ra, kênh bang hội im lặng như tờ, trừ Lông Mèo, sáu người khác toàn bộ bị kick khỏi bang, Lãnh Cảnh Phong Thiên Nhất là bang hội lớn nhất, người bị Lãnh Cảnh Phong tự mình kick, bang hội khác cũng không dám nhận.

Xong xuôi đâu đó, Lãnh Cảnh Phong liền vào phó bản, bỏ mặc kênh bang hội lộn xộn nháo nhào.

[Bang chúng] Mầm Tiểu Thụ: Liệu có phải tôi đang nhìn lầm?

[Bang chúng] Thải Hồng Không Phải Đường: + trái tim nhỏ bé của tôi.

[Bang chúng] Nhẹ Nhàng Tự Tại: + 50 bao lạt điều.

[Bang chúng] Tôi Béo Nhưng Tôi Dịu Dàng: Tôi nói mấy cậu hay, Lâm Phong đại thần và phó bang chủ...

Lạc Dư logout sau đó rời khỏi phòng, trong biệt thự, ngoài Lạc Dư còn có ba người khác, phụ trách chăm sóc Lạc Dư. Lúc Lạc Dư xuống tầng, chú Vương đang đọc báo, dì Hứa lau bàn, thấy Lạc Dư xuống đều hết sức kinh ngạc, trước đây Lạc Dư tuyệt đối không rời khỏi phòng, trừ khi ăn cơm.

"Chú Vương, chuẩn bị một chút, cháu muốn ra ngoài."

"Vâng thưa cậu chủ."

Chương 3 | Thế giới thứ nhấtEdit: Cốt

Khu Thanh Hà có mười ngôi biệt thự, khung cảnh sạch sẽ, không khí tươi mát, là khu nổi tiếng của người giàu, đáng tiếc vì cách xa trung tâm thành phố nên sống tại đây phần nhiều là người già, hoặc một vài bệnh nhân cần tĩnh dưỡng, nơi Lạc Dư ở chính là đây.

Vốn dậy trễ, lại câu cá nửa ngày, đánh một trận phó bản, bên ngoài sắc trời đã tối, nhưng vừa nghe Lạc Dư đòi ra ngoài, chú Vương vẫn chuẩn bị chu đáo, chăm sóc Lạc Dư nhiều năm, ông đã sớm coi Lạc Dư thành cháu mình mà đối đãi.

"Cậu chủ muốn đi đâu?"

"Núi Tịch Dương."

Lạc Dư tựa vào ghế sau trên xe, đôi mắt chăm chăm nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ không ngừng biến chuyển. Từ sau khi vào ở ngôi biệt thự kia, nguyên chủ không bao giờ ra ngoài, được ngắm nhìn phong cảnh núi Tịch Dương lúc trời chiều là tâm nguyện lớn nhất của nguyên chủ, hôm nay, cậu không ngại đi xem.

Núi Tịch Dương ở ngay sau khu Thanh Hà, cách khá gần, đi đường núi mười mấy phút là có thể nhìn thấy đỉnh núi. Lạc Dư không xuống xe, dựa vào cửa kính, lẳng lặng ngắm mặt trời xuống núi, khung cảnh nhuộm một màu vàng cam. Lâu sau cũng không cử động, không biết cậu đang ngắm cảnh hay đang thất thần.

Một tiếng sau, Lạc Dư ngồi lại ghế, bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.

"Chú Vương, về thôi."

"Vâng, cậu chủ."

Xe khởi động, chạy trên đường xuống núi, lướt qua một chiếc Maserati màu đen, thanh niên anh tuấn ngồi ghế sau thoáng nâng mắt nhìn, đúng lúc thấy Lạc Dư.

Mặt trời diễm lệ đỏ cam từ từ biến mất sau núi, thiếu niên, gió nhẹ, đẹp đẽ đến lạ.

Chờ Lạc Dư cảm thấy gì đó, mở mắt ra, hai chiếc xe đã cách xa nhau.

"Chú Vương, chú có biết người ban nãy là ai không?"

"Đó là người nhà họ Lãnh, biệt thự trên núi là sản nghiệp của họ."

"Nhà họ Lãnh à..."

Sau khi trở lại biệt thự, Lạc Dư đăng nhập trò chơi, giống bình thường kiểm tra hòm thư, bỏ toàn bộ những bức thư mắng chửi vào thùng rác, ngoài chúng còn lại hai bức, do Lông Mèo và Lãnh Cảnh Phong gửi, nội dung không khác nhau mấy, đều bảo cậu sau khi online thì liên lạc.

Lạc Dư nhìn list bạn tốt, Lãnh Cảnh Phong không on, vậy tìm Lông Mèo.

[Mật] Tiểu Gia Bích Ngọc: ?

[Mật] Lông Mèo Mềm Mại: Bích Ngọc! Bích Ngọc! Bích Ngọc! Cuối cùng cậu cũng on!

Xem ra Lông Mèo rất kích động, Lạc Dư vừa nhắn đã trả lời ngay.

[Mật] Tiểu Gia Bích Ngọc: Sao?

[Mật] Lông Mèo Mềm Mại: Giờ cậu ở đâu?

[Mật] Tiêu Gia Bích Ngọc: Bờ sông.

[Mật] Lông Mèo Mềm Mại: Cậu chờ, tớ qua tìm cậu.

Lạc Dư không đáp, ngồi tại chỗ, sau đó ném lưỡi câu vào trong nước. Chốc lát sau, một cung tiễn thủ nhảy nhót chạy tới, ID trên đầu ghi: Lông Mèo Mềm Mại. Trước kia, Lạc Dư từng tổ đội cùng Lông Mèo, quan hệ giữa hai người không tệ.

[Mật] Lông Mèo Mềm Mại: Trời ạ, Bích Ngọc, sao cậu còn ở đây câu cá? Câu xem tin bang hội chưa?

[Mật] Tiểu Gia Bích Ngọc: Chưa.

[Mật] Lông Mèo Mềm Mại: ...

Cho dù Lông Mèo nói vậy, Lạc Dư cũng không hứng thú gì với tin tức. Lông Mèo đành sắp xếp chuyện kể Lạc Dư nghe, nói đến đoạn Lãnh Cảnh Phong xuất hiện, Lông Mèo thậm chí còn dùng biểu cảm gương mặt, cố gắng đạt tới bộ dáng bá khí ngút trời của Lãnh đại thần.

[Mật] Tiểu Gia Bích Ngọc: Ừ.

[Mật] Lông Mèo Mềm Mại: Bích Ngọc, cậu tỏ vẻ vậy là sao? Chẳng lẽ cậu không có cảm nghĩ gì?

[Mật] Tiểu Gia Bích Ngọc: Cảm nghĩ?

[Mật] Lông Mèo Mềm Mại: Đừng chối, thành thật khai ra, thông đồng nam thần nhà tớ từ lúc nào?

Lông Mèo nhảy tới trước mặt Lạc Dư, từ trên cao nhìn Lạc Dư, ý là nếu Lạc Dư không chịu khai sẽ đánh cho một trận.

[Mật] Tiểu Gia Bích Ngọc: Không có.

Lạc Dư thu lưỡi câu, bỏ cá vào thùng, sau đó lại ném mồi xuống, toàn bộ quá trình mặt không cảm xúc.

Lông Mèo giữ nguyên tạo hình lúc lâu, phát hiện Lạc Dư căn bản không thèm quan tâm, sắc mặt liền ỉu xìu.

[Mật] Lông Mèo Mềm Mại: Ây yo, Bích Ngọc nữ thần, Ngọc Ngọc, cậu nói tớ biết đi mà ~~~~

Ngay lúc Lông Mèo lăn lộn dưới đất làm nũng, Lạc Dư nhận được tin nhắn của Lãnh Cảnh Phong.

[Mật] Tuyệt Kiếm Lâm Phong: Tới Rừng Rậm Hắc Ám.

Lạc Dư nhận được tin liền đứng dậy, thu cần câu bỏ vào túi đồ.

[Mật] Tiểu Gia Bích Ngọc: Lâm Phong tìm tôi đi đánh Rừng Rậm Hắc Ám.

[Mật] Lông Mèo Mềm Mại: Hu hu hu, tớ muốn đi, tớ muốn xem hai đại thần show ân ái.

[Mật] Tiểu Gia Bích Ngọc: Cậu không đủ trình.

[Mật] Lông Mèo Mềm Mại: ╥﹏╥ ...

Lạc Dư tìm tọa độ Rừng Rậm Hắc Ám, sau đó cũng không vội đi, ngược lại, nhìn Lông Mèo mây đen đầy đầu, ngồi trong góc vẽ nấm.

[Mật] Tiểu Gia Bích Ngọc: Ờm, đừng gọi tôi nữ thần, tôi là nam.

Nói xong, Lạc Dư biến mất, bỏ mặc cung tiễn thủ đứng đấy như bị sét đánh.

[Lân cận] Lông Mèo Mềm Mại: Na... nam?

[Lân cận] Lông Mèo Mềm Mại: Nam!!!

[Lân cận] Lông Mèo Mềm Mại: Ga... gay?

[Lân cận] Lông Mèo Mềm Mại: Gay!!! A a a, loại cảm giác phấn khích này là sao a a a!

Vì thế, game thủ rèn luyện kỹ năng sinh hoạt xung quanh dùng ánh mắt xem người điên nhìn cung tiễn thủ vừa rống vừa gào, kêu loạn gọi bậy, cuối cùng lăn lộn trên đất.

[Lân cận] Người Qua Đường A: Hệ thống lag?

[Lân cận] Người Qua Đường B: + 1

[Lân cận] Người Qua Đường C: + 10086

[Lân cận] Người Qua Đường D: + số lượng từ đổi mới

[Lân cận] Người Qua Đường E: Tên khùng, tên khùng ~~~~

Lạc Dư cũng không biết trò hề nọ, lúc cậu tới Rừng Rậm Hắc Ám, Lãnh Cảnh Phong đã có mặt, Kiếm sĩ toàn thân màu đen đứng giữa Rừng Rậm Hắc Ám như hòa vào làm một thể.

[Đội ngũ] Tiểu Gia Bích Ngọc: Người khác đâu?

[Đội ngũ] Tuyệt Kiếm Lâm Phong: Chỉ có chúng ta.

[Đội ngũ] Tiểu Gia Bích Ngọc: Ừ.

Lạc Dư tới gần cửa truyền tống, lại không thấy Lãnh Cảnh Phong theo sau.

[Đội ngũ] Tiểu Gia Bích Ngọc: Sao vậy?

[Đội ngũ] Tuyệt Kiếm Lâm Phong: Sau này không muốn mang newbie thì không mang, anh sẽ tìm phó bang chủ khác.

Nghe vậy, Lạc Dư đi đến trước mặt Lãnh Cảnh Phong, ngửa đầu nhìn Kiếm sĩ, chiều cao Miêu nữ kém Kiếm sĩ rất nhiều, may mắn Lạc Dư không cần tự mình ngửa cổ.

[Đội ngũ] Tiểu Gia Bích Ngọc: Tức giận?

[Đội ngũ] Tuyệt Kiếm Lâm Phong: Không.

[Đội ngũ] Tiểu Gia Bích Ngọc: Ok, còn gì nữa?

[Đội ngũ] Tuyệt Kiếm Lâm Phong: Không được cho người khác cá.

[Đội ngũ] Tiểu Gia Bích Ngọc: Tức giận?

[Đội ngũ] Tuyệt Kiếm Lâm Phong: Ừ.

Việc này, Lạc Dư cảm thấy Lãnh Cảnh Phong chuyện bé xé ra to, nhưng cậu là trung khuyển, phải đồng ý thôi ~

[Đội ngũ] Tiểu Gia Bích Ngọc: Rồi, đi nào.

Rừng Rậm Hắc Ám là một phó bản mới được khai quật, trừ Lãnh Cảnh Phong mang đội đi khai hoang, đây là lần đầu tiên Rừng Rậm Hắc Ám mở rộng cho người chơi khác. Lãnh Cảnh Phong toàn thân màu đen, vừa tiến vào Rừng Rậm Hắc Ám đã không thấy đâu, Lạc Dư chỉ có thể thông qua ID phát sáng trên đầu xác định vị trí đối phương.

Hai người đi rất gần, gần đến nỗi Lãnh Cảnh Phong duỗi tay là có thể kéo Lạc Dư vào lòng. Lạc Dư chớp mắt, một mũi tên đen đúa bay tới, roi trong tay Lạc Dư đỡ lấy mũi tên.

Thấy thế, Lãnh Cảnh Phong biết, bản thân lo thừa.

"Em mạnh hơn trước."

"Không bằng anh." Lạc Dư lùi ra sau, kéo dãn khoảng cách với Lãnh Cảnh Phong.

Hai Người tiếp tục đi sâu vào trong Rừng Rậm Hắc Ám, Rừng Rậm Hắc Ám khác phó bản thông thường, nó không đánh từng cửa từng cửa một, mà lập tức ra trận, nói cách khác, mỗi lần tiến vào bạn đều nhận được Boss cùng nhiệm vụ bất đồng.

Lạc Dư và Lãnh Cảnh Phong đánh hơn nửa tiếng, tiêu diệt sạch đám quái nhỏ, rốt cuộc tiến vào ổ Boss.

Đây là một ngôi miếu bỏ hoang, trải dài mạng nhện cùng tro bụi, trong đó ẩn chứa cự đại Tri Chu(chắc là con nhện to đoàng đó :v). Ngoài ra bốn phía còn không thiếu trứng Tri Chu màu trắng, cảnh tượng thoạt nhìn có chút ghê rợn.

"Anh kéo cừu hận, em tấn công." Hai người đều là chức nghiệp vật lý tấn công gần, không giỏi kéo cừu hận, nhưng Lãnh Cảnh Phong máu thâm thao tác đỉnh, làm một chút cũng không sao.

"Được."

Bàn bạc xong, Lãnh Cảnh Phong rút kiếm chém xuống Tri Chu, đánh ra 900 nghìn điểm bạo kích. Tri Chu bị đánh thức lập tức bò lại gần Lãnh Cảnh Phong, tám chân nó mang theo cơn gió xoáy.

Hai người Lạc Dư và Lãnh Cảnh Phong lập tức dãn khoáng cách, Lãnh Cảnh Phong mượn tốc độ Kiếm sĩ vòng quanh khu miếu; còn Lạc Dư trực tiếp quấn roi lên xà nhà, bay lên không trung, sau đó quất một roi, đánh ra mấy trăm nghìn điểm bạo kích, rồi nghiêng người rơi xuống bên kia.

Trên lưng ăn đau khiến Tri Chu rống thê lương, xoay người đánh chỗ Lạc Dư hạ xuống. Lãnh Cảnh Phong thừa dịp này, lao lên từ dưới bụng Tri Chu, lưỡi dao vạch ra miệng vết thương sâu hoắm, máu nó nhanh chóng rớt một phần ba.

Trong lúc Tri Chu vì bị thương mà ngừng chốc lát, Lạc Dư và Lãnh Cảnh Phong vội hoán đổi vị trí cho nhau, Lãnh Cảnh Phong kéo cừu hận Boss, Lạc Dư tấn công, hai người phối hợp vô cùng ăn ý.

Sức công phá của cả hai đều không thấp, sau nửa giờ, máu Boss còn không đến một phần mười. Tới nước này, máu Lạc Dư và Lãnh Cảnh Phong cũng không nhiều nhặn gì. Lạc Dư một phần ba, Lãnh Cảnh Phong được Boss quan tâm săn sóc không đến một phần năm.

"Hỗ trợ anh, anh phóng R (kỹ năng cấp Boss, chịu tổn thương nhất định có thể sử dụng)." Mỗi nhân vật đều có một kỹ năng CD (thời gian chờ) rất dài, phải tính toán thời gian chuẩn mới được tung, cho nên Lãnh Cảnh Phong cần một cơ hội tốt.

"Được."

Lạc Dư thu roi vào túi đồ, điểm mũi chân, Miêu nữ bay lên, xoay tròn giữa không trung, vô số đốm sáng màu xanh tỏa ra từ người Miêu nữ, nơi bị đốm sáng bám vào lập tức hư thối mảng lớn.

Tri Chu đau đớn kêu rên, hai con mắt đỏ lòm, xông đến chỗ Lạc Dư, cơ thể Lạc Dư đứng giữa không trung, rất khó mượn lực, gió xoáy quét tới khiến cậu bắn ra xa, máu nhanh chóng rớt còn một phần tư.

Lạc Dư lập tức đứng dậy, chạy quanh Tri Chu, luôn ở sau Tri Chu, đốm sáng màu xanh trên người không ngừng bám dính Tri Chu, khiến nó bị kích thích, nổi điên. Một khi Boss điên lên, lực công kích sẽ tăng, đồng thời phòng ngự giảm xuống.

Lúc toàn thân Tri Chu phát đỏ, Lãnh Cảnh Phong động, bóng đen chợt lóe, Tri Chu ngã rạp, Lãnh Cảnh Phong chưa kịp vui mừng đã thấy Lạc Dư hoảng loạn chạy tới.

"Trứng Tri Chu vỡ." Ban nãy, lúc Tri Chu ngã, một quả trứng Tri Chu bị đập vỡ, Tri Chu con bên trong lập tức chui ra.

Máu hai người bây giờ còn có tí xíu, dù chỉ là quái nhỏ cũng có thể khiến hai người biến về điểm sống lại.

Lãnh Cảnh Phong nhìn Lạc Dư chạy tới trước mặt mình, thay mình nhận một roi của Tri Chu con, roi động, xuyên thủng người đối phương, thanh máu trên đầu Lạc Dư về không.

Chứng kiến cảnh này, trái tim Lãnh Cảnh Phong mạnh mẽ co rút.

Chương 4 | Thế giới thứ nhấtEdit: Cốt

"Thiếu chút nữa." Ngay lúc thanh máu về không, Lạc Dư kịp bổ sung một bình máu, cuối cùng không biến về điểm sống lại.

Lãnh Cảnh Phong kinh ngạc nhìn Miêu nữ suýt chết trong gang tấc, sau đó đi đến trước mặt mình, thanh máu từ 0/1000000 biến thành 1/1000000.

[Hệ thống] Thông báo: Chúc mừng game thủ Tiểu Gia Bích Ngọc và Tuyệt Kiếm Lâm Phong đạt thành thành tựu "Chí Tử Không Du", phần thưởng: một đôi tơ hồng phiên bản ngược cẩu, chân tình khó phai, sông cạn đá mòn.

Tơ hồng phiên bản ngược cẩu là cái quái gì?

Lúc Lạc Dư và Lãnh Cảnh Phong đờ người, một chỉ tơ nhện quấn lên cổ tay hai người, điểm hồng nho nhỏ trên đó đột nhiên sáng rực, nhuộm tơ nhện thành màu đỏ tươi, dù Lạc Dư chưa chơi game được bao lâu, nhưng cũng biết đây là đạo cụ kết hôn trong <<Giang sơn>>, cậu và Lãnh Cảnh Phong vậy mà bị hệ thống bắt ép kết hôn!

[Thế giới] Thông báo: Chúc mừng game thủ Tuyệt Kiếm Lâm Phong và Tiểu Gia Bích Ngọc kết thành nhân duyên, đồng tâm đồng đức, trăm năm hảo hợp.

[Thế giới] Thông báo: Chúc mừng game thủ Tuyệt Kiếm Lâm Phong và Tiểu Gia Bích Ngọc kết thành nhân duyên, đồng tâm đồng đức, trăm năm hảo hợp.

[Thế giới] Thông báo: Chúc mừng game thủ Tuyệt Kiếm Lâm Phong và Tiểu Gia Bích Ngọc kết thành nhân duyên, đồng tâm đồng đức, trăm năm hảo hợp.

Sau ba giây thông báo hiện lên, kênh thế giới đột nhiên bùng nổ.

[Thế giới] Ốc Sên Chạy Rất Nhanh: Má ơi, nhất định là phương thức đăng nhập không đúng, tắt máy lên lại.

[Thế giới] Yêu Quái Chín Mạng: Nam thần! Nam thần! Nam thần!

[Thế giới] Nơi Hoa Đào Rơi: Đại thần ơi, phía sau ngài không phải hoa rơi, mà là từng mảnh vụn trái tim tôi, hu hu ~~~~

[Thế giới] Lý Cẩu Đản: Lầu trên thi văn?

[Thế giới] Trưởng Đòn Gánh Băng Ghế Khoan: Đây không phải sự thật, em nghe anh giải thích.

[Thế giới] Băng Ghế Khoan Trưởng Đòn Gánh: Em không nghe, không nghe, không nghe (bụm mặt)...

[Thế giới] Duang: Tôi 囧 ...

[Thế giới] Diệp Lương Thần: Tôi có một trăm cách giúp các bạn tự tử trong game!

[Thế giới] Độc Thân Chuyên Nghiệp Ba Mươi Năm: Dọa chết tâm linh cẩu độc thân nhà tôi.

[Thế giới] Chuyên Ngược Cẩu Ba Mươi Năm: Phụng chỉ thiên hạ, truy lùng cẩu độc thân (cười).

[Thế giới] Đoàn Trưởng Đoàn FFF: Thiêu chết những người yêu nhau.

[Thế giới] Ô Yêu Vương: Hình ảnh rất khó diễn tả, tôi không dám nhìn.

...

Lúc này bên trong phó bản, Lạc Dư giơ tay, kéo kéo tơ nhện màu hồng trên cổ tay, biến mất cùng sợi tơ bị buộc định khác, đôi tơ hồng này vẫn còn tồn tại, cố định khoảng cách của hai người vào một vị trí nhất định.

[Hệ thống] Nhiệm vụ: Xin mời hoàn thành nhiệm vụ nắm tay —– ôm —– hôn, phần thưởng nhiệm vụ: lọ thuốc nước "Tơ hồng trường tồn, ngược cẩu trường tồn".

Nghe hệ thống tuyên bố nhiệm vụ, hai người im lặng quỷ dị. Lạc Dư đang nghĩ xem có nên một nhát chém đứt sợi tơ vướng víu này không, thì thấy nhân vật Kiếm sĩ của Lãnh Cảnh Phong đến gần Miêu nữ, làm động tác nắm tay, sau đó hai nhân vật ôm nhau, hôn môi.

Lúc khoảng cách giữa môi của hai người bằng không, trên trời lập tức rải xuống vô số pháo bông, khung cảnh ảo diệu khó tin vào mắt, đồng thời trên kênh thế giới cũng hiện thông báo mới.

[Thế giới] Thông báo: Game thủ Tuyệt Kiếm Lâm Phong tặng Tiểu Gia Bích Ngọc 999 đóa hoa hồng.

[Thế giới] Thông báo: Game thủ Tuyệt Kiếm Lâm Phong tặng Tiểu Gia Bích Ngọc một đôi thạch nhân duyên.

[Thế giới] Thông báo: Game thủ Tuyệt Kiếm Lâm Phong tặng Tiểu Gia Bích Ngọc một chỉ đồng tâm giới.

...

[Thế giới] Đau Lòng 2016: Đại gia, đại gia, đây là ngài vứt tiết tháo sao?

[Thế giới] Tôi Béo Nhưng Ta Dịu Dàng: Lâm Phong đại thần, thủ hạ lưu cẩu.

[Thế giới] Tôi Biết Tôi Không Cô Đơn: Tôi coi như mình xem không hiểu.

[Thế giới] Soái Trời Sụp Đất Nứt: Hơ hơ hơ...

[Thế giới] Pháo Hoa Nổ Loạn: Đại thần ngài dám show ân ái, sét sẽ đánh trúng ngài.

[Thế giới] Kêu Meo Nào: Buông nam thần ra, để tôi tới!

[Thế giới] Ốc Sên Chạy Rất Nhanh: Không muốn nói chuyện, tôi thăng thiên đây.

[Thế giới] Tôi Là Chú Thỏ Ngoan: Tuy rất đau lòng, nhưng vẫn chúc phúc nam thần.

[Thế giới] Vitory: + 1

[Thế giới] Chớ Mặc Đẹp: + 2

[Thế giới] : + thành tích học tập

[Thế giới] Đản Đản Ưu Thương: + trình độ gạt người

[Thế giới] Học Cách Chiến Đâu: + điểm tiếng Anh cấp bốn

[Thế giới] Tai Tôi To: + số lần động kinh

...

Lạc Dư nhìn quang cảnh đầy trời, bất tri bất giác nhớ tới, hình như cậu quên mất nữ chính? Tin tức vừa phát, tin nhắn của Lông Mèo đã nhảy ra.

[Mật] Lông Mèo Mềm Mại: Bích Ngọc! Bích Ngọc! Bích Ngọc!

Lại là giọng điệu kinh ngạc tột bậc, Lạc Dư có thể đoán cô định nói gì, không chút do dự tắt khung chat. Cùng lúc đó, Lãnh Cảnh Phong cũng nhận được không ít tin nhắn, trong đó có cả tin của Tiết Tư Mạn.

[Mật] Thanh Thủy Giai Nhân: Chúc mừng anh, Lâm Phong, lời hôm qua em nói... ừm, xin lỗi, em không biết anh và Bích Ngọc đã như vậy.

Lãnh Cảnh Phong không trả lời tin này, chỉ chốc lát sau Tiết Tư Mạn lại gửi một tin nhắn khác.

[Mật] Thanh Thủy Giai Nhân: Lâm Phong, nếu anh vì lời em nói mới kết hôn cùng Bích Ngọc, vậy anh không cần bức bách mình, em sẽ không dây dưa anh.

[Mật] Lãnh Cảnh Phong: Không phải.

[Mật] Thanh Thủy Giai Nhân: Rõ ràng trước đây anh và Bích Ngọc đến bạn bè cũng không phải, Bích Ngọc là người tốt, tuy cô ấy... Em không hi vọng anh vì trốn tránh em mà tổn thương cô ấy.

[Mật] Lãnh Cảnh Phong: Cô nghĩ nhiều rồi.

Trả lời xong, Lãnh Cảnh Phong liền tắt khung chat. Lạc Dư đứng cạnh nhìn hắn mãi không động, cũng biết hắn đang trả lời tin nhắn, bản thân tìm một góc sắp xếp túi đồ.

Sau khi sử dụng phần thưởng lọ thuốc nước của hệ thống, tơ hồng trên tay hai người nhanh chóng biến mất, theo hệ thống giải thích là tàng hình, dù sao thì, chỉ cần có thể hoạt động tự do là được, còn sự thật? Lạc Dư don't care (không quan tâm).

"Đi thôi." Lãnh Cảnh Phong chọn hồi thành thạch, hai người rời khỏi phó bản.

Lúc Lạc Dư trở lại bang hội, phát hiện ánh mắt mọi người nhìn cậu có chút quái quái, dáng điệu rục rịch, hơn nữa trước đây kênh bang hội ồn ào náo nhiệt giờ im ỉm chẳng ai nói, tình huống gì đây?

[Bang chủ] Tuyệt Kiếm Lâm Phong: Mấy người không thăng cấp sao?

[Bang chúng] Mầm Tiểu Thụ: Ây yo yo, sụp mỏ phó bản, ai dám đi, ai dám đi?

[Bang chúng] Quần Lót: 1

[Bang chúng] Hỏa Diễm Đao: 1

[Bang chúng] Thải Hồng Không Phải Đường: 1

[Bang chúng] Nhẹ Nhàng Tự Tại: 1

[Bang chúng] Tôi Béo Nhưng Tôi Dịu Dàng: 1

[Bang chúng] Mầm Tiểu Thụ: Hầy, các cậu tự nghĩ cách đi, tớ lặn trước.

[Bang chúng] Tôi Chỉ Muốn Cười Ha Ha: Hu hu, tớ là cô gái muốn thăng cấp, đừng bỏ tớ ~~~~

[Bang chúng] Tôi Béo Nhưng Tôi Dịu Dàng: Ý, hình như tớ đang tới tháng, off nấu cơm, bái bai.

[Bang chúng] Nhẹ Nhàng Tự Tại: Tớ phải tới nhà cháu gái á, đi trước nhá.

[Bang chúng] Quần lót: Thế giới đang chờ tớ cứu vớt.

[Bang chúng] Thải Hồng Không Phải Đường: Xem UFO!

[Bang chúng] Hoa Diễm Đao: Hu hu, diễn đàn phát quà! Phải đi đoạt...

...

Sau đó Lạc Dư thấy số người trong bang on dần dần hạ thấp, cuối cùng chỉ còn lại cậu, Lãnh Cảnh Phong và cung tiễn thủ lạnh run ngồi một xó.

[Bang chúng] Lông Mèo Mềm Mại: À, ờ, ừm... Khụ... Lâm Phong đại thần, em nói câu này rồi đi ngay, cam đoan không quấy rầy anh với Bích Ngọc yêu —–.

[Bang chúng] Tiểu Gia Bích Ngọc: ...

[Bang chúng] Lông Mèo Mềm Mại: Ừm, Bích Ngọc, cái người hôm qua câu cá, tên Khoai Tây hỏi cậu có cần cá khô không?

Lông Mèo biến!

"Bọn họ bị sao vậy?"

"Không biết."

Trong bang chỉ còn hai người, Lạc Dư im lặng không nói.

Lãnh Cảnh Phong đứng một lúc, rồi đi ra phía ngoài.

"Tiếp tục đánh phó bản." Đây là nơi duy nhất Lãnh Cảnh Phong nghĩ tới...

"Anh biết Thanh Thủy Giai Nhân không?"

"Không."

Lạc Dư vốn định nghe chút tin tức về nữ chính, sau khi nhận được câu trả lời không biết nói gì tiếp, Lãnh Cảnh Phong đại khái là người không biết bắt chuyện trong truyền thuyết.

Năm phút trôi qua...

"Nửa tháng sau, nhà phát hành tổ chức một cuộc gặp mặt người chơi."

Trong đầu Lạc Dư nghĩ đến chuyện giữa Lãnh Cảnh Phong và Tiết Tư Mạn, Lãnh Cảnh Phong nói cũng chỉ gật đầu.

"Em đi chứ?"

"Không."

Lạc Dư, một người không biết bắt chuyện khác.

Lúc này, Lạc Dư còn không biết, trên diễn đàn, topic với tiêu đề <<818 Tiểu Gia Bích Ngọc là gái điếm, ai gọi cũng không cự tuyệt>> đang đứng đầu, độ hot lên như diều gặp gió.

Chủ thớt tự xưng là bạn của Tiểu Gia Bích Ngọc, bởi vì bị đoạt bạn trai nên muốn trả thù, post ảnh chụp màn hình cuộc nói chuyện mờ ám giữa Tiểu Gia Bích Ngọc và các game thủ nam, thậm chí còn có ảnh hẹn nhau vào khách sạn.

Người viết giãi bày hùng hồn, thuyết minh đầy lý lẽ.

Chương 5 | Thế giới thứ nhất

Edit: Cốt

Nơi Miêu Nữ đứng là một xóm làng cũ nát, bên cạnh cô là miệng giếng cổ – lối vào phó bản U Tỉnh, kế Lạc Dư ngoài Kiếm Sĩ Lãnh Cảnh Phong còn có cô gái áo trắng phất phơ cầm đàn, ID phía trên ghi: Thanh Thủy Giai Nhân, cô gái cầm đàn này không ai khác ngoài nữ chính Tiết Tư Mạn.

Quay ngược thời gian...

Lạc Dư và Lãnh Cảnh Phong đều không phải người giỏi giao tiếp, ở chung chẳng có gì để nói. Mắt Lãnh Cảnh Phong đột nhiên sáng lên, nhớ tới lời Lông Mèo bảo, nhấc chân chạy ra ngoài, không quên nhắc Lạc Dư theo sau.

Lạc Dư không biết Lãnh Cảnh Phong định làm gì, đành phải đuổi theo, sau đó nhìn Kiếm Sĩ đại diện Lãnh Cảnh Phong dẫn Miêu Nữ chạy đông chạy tây, cuối cùng dừng ven bờ sông Lạc Dư hay tới.

Lãnh Cảnh Phong lấy cần câu và một cái thùng bự choảng từ túi đồ ra, đặt trước mặt Lạc Dư, nghiêm túc nói: "Anh câu cá cùng em."

"..."

Nếu là nhiệm vụ nhân vật chính giao, Lạc Dư không ý kiến, cậu lấy cần câu của mình rồi ngồi cạnh Lãnh Cảnh Phong bắt đầu câu cá, câu hơn một tiếng, cũng có trò chuyện.

Quan trọng là chỉ có mỗi Lạc Dư câu, Lãnh Cảnh Phong yên lặng ngồi một bên ngẩn người, nhìn Miêu Nữ phóng tuyến thu tuyến.

Game thủ luyện tập kỹ năng sinh hoạt xung quanh, thấy ID Tuyệt Kiếm Lâm Phong của đại thần đứng đầu game chói mù mắt treo bên bờ sông, được xưng thần long hở đầu không hở đuôi, đại thần chỉ thích vượt phó bản lever max khó sao lại ở đây câu cá, mọi người tỏ vẻ bảo bảo thật sợ hãi.

Nhưng rất nhanh bọn họ đã chú ý tới Miêu Nữ bên cạnh Lãnh Cảnh Phong, đồng loạt lộ ra biểu cảm bừng tỉnh, đại thần đang bồi vợ, tuy không phải lễ tình nhân nhưng bọn họ vẫn muốn tự hủy hai mắt là thế nào?

Ban đầu Lạc Dư còn có thể chuyên tâm câu cá, nhưng thời gian càng lâu, ánh mắt cậu sẽ thỉnh thoảng liếc sang Lãnh Cảnh Phong, như có chuyện khó hiểu. Lãnh Cảnh Phong đợi mãi không thấy Lạc Dư mở miệng, đành lên tiếng trước.

"Anh đánh xong phó bản rồi, em muốn câu bao lâu đều được." Tuy anh cảm thấy câu cá chán bỏ xừ...

Game hoạt động nửa năm, gần đây lại mở đại lục mới, Thiên Nhất Các đoạt nhiều thủ sát (đoàn / đội / người nào đó đánh hạ phó bản / Boss đầu tiên) phần lớn là công của Lãnh Cảnh Phong. Bạn bè kiêm đồng đội đánh phó bản không được Lãnh Cảnh Phong hỗ trợ, kết quả chịu khổ không ít, nay thấy tọa độ đội trưởng vậy mà ở bờ sông, người người đều phát điên.

Bây giờ Lãnh Cảnh Phong vô tư hứa, Lạc Dư muốn câu bao lâu cũng được, đồng đội biết chắc sẽ khóc bù lu bù loa, nhỉ?

Nếu là người có chút tình thương tất hiểu Lãnh Cảnh Phong vì bồi Lạc Dư mới không đi đánh phó bản, đại thần còn chủ động giải thích một câu, tránh vợ áy náy, người đàn ông này cỡ nào săn sóc...

Nhưng Lạc Dư thuộc loại hoàn toàn không có EQ (chỉ số cảm xúc).

"Thật ra, em muốn hỏi, cái thùng này ở đâu? Sao đựng được nhiều vậy?" Thùng của Lạc Dư chỉ đựng được tối đa năm con cá, cho nên cứ đầy là phải đổ, hiện tại thùng của Lãnh Cảnh Phong vẫn chưa đầy, quá thần kỳ.

Thần kỳ cái shit!

Bị giọng điệu cảm thán của Lạc Dư kích thích, Lãnh Cảnh Phong có cảm giác không nói nên lời, trong lòng rầu rĩ, nếu hắn học nhiều từ ngữ internet một chút sẽ biết đây gọi là 'nghẹn khuất'.

Lãnh Cảnh Phong cũng không nghẹn khuất lâu, bởi vì hắn nghĩ nếu nói cho Bích Ngọc hắn làm một nhiệm vụ riêng sau đó đổi, Lạc Dư chắc chắn sẽ rất vui.

Ngày đó, Lãnh Cảnh Phong thấy Bích Ngọc ở đây câu cá nên quyết định tìm cách lấy lòng, hắn tìm NPC sinh hoạt làm nhiệm vụ còn nhàm chán hơn so với câu cá cả ngày, cuối cùng đổi được thùng đụng lớn.

"NPC sinh hoạt ở đây có thể phát nhiệm vụ như thế?" Miêu Nữ lộ ra biểu tình kinh ngạc.

"Ừ." Tâm linh Lãnh Cảnh Phong được chữa trị, hắn chờ mong nhìn Lạc Dư, còn kém dán mấy chữ "cầu khen ngợi" lên đỉnh đầu.

"Ồ, sau này em cũng đi đổi một cái."

"..."

Lạc Dư tỏ vẻ chẳng có việc gì, sau đó quay đầu, tiếp tục chuyên chú câu cá, lưu lại Lãnh Cảnh Phong càng thêm nghẹn khuất.

"Anh có thể tặng em."

"Khỏi, em đi xem xem còn cái lớn hơn không." Lạc Dư dựa vào tốc độ thu thập năng nguyên của hệ thống, phỏng đoán cậu còn phải ở đây câu cá nửa tháng, tất nhiên thùng càng lớn càng tốt.

"..." Rắc một tiếng, đây là âm thanh cõi lòng tan nát.

Có lẽ nhân dân quần chúng đều nhìn không nổi, Lạc Dư nhận được tin nhắn của Tiết Tư Mạn.

[Mật] Thanh Thủy Giai Nhân: Tôi có chìa khóa phó bản U Tỉnh, cùng nhau đánh.

Chìa khóa phó bản U Tỉnh rất khó rớt, Lạc Dư lại không có hứng thú, hơn nữa cậu không quen Tiết Tư Mạn, Tiết Tư Mạn gọi cậu làm gì? Bơ luôn.

Lát sau, Tiết Tư Mạn lại gửi thêm một tin.

[Mật] Thanh Thủy Giai Nhân: Bích Ngọc, đừng cho là tôi không biết chuyện cô làm, cô không tới sẽ phải hối hận.

Uy hiếp? Thật nhàm chán, tiếp tục bơ.

[Mật] Thanh Thủy Giai Nhân: Đừng tưởng Lãnh Cảnh Phong thích cô, anh ấy vì cãi nhau với tôi mới kết hôn cùng cô.

[Mật] Thanh Thủy Giai Nhân: Thiếu chút thì quên, Lâm Phong không nói tên thật cho cô nhỉ? Tôi có thể nói cô hay, gắng mà nhớ kỹ, không cần cảm ơn.

[Mật] Thanh Thủy Giai Nhân: Anh ấy chỉ chơi đùa cùng cô, tôi tốt bụng mới nhắc nhở cô, loại đàn bà như cô sao xứng với Cảnh Phong.

Quen biết mấy tháng, Lãnh Cảnh Phong thật sự không nói tên thật cho Lạc Dư, nếu là nguyên chủ thấy mấy lời đó, không chỉ đau lòng cộng thêm tự ti xâm nhập cốt tủy, mà còn không biết đường phản bác cũng nên. Khó trách nguyên chủ chống đỡ không lại Thanh Thủy Giai Nhân.

Bây giời đổi thành Lạc Dư, cậu tất nhiên thực hiện biện pháp: bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh.

[Mật] Tiểu Gia Bích Ngọc: Tôi tới ngay.

Nhận được tin, Tiết Tư Mạn cười đắc ý trước màn hình, còn tưởng Tiểu Gia Bích Ngọc lợi hại lắm, kết quả chỉ là con nhóc thiếu kiên nhẫn. Cô ta vì Lãnh Cảnh Phong mới chơi <<Giang sơn>>, sao có thể để loại đàn bà ti tiện này chặn giữa đường cướp người?

Tiết Tư Mạn trong niềm hứng khởi không biết rằng ngoài Tiểu Gia Bích Ngọc, người đàn ông cô ta nhất kiến chung tình – cậu cả nhà họ Lãnh – Lãnh Cảnh Phong cũng tới.

Trả lời tin nhắn xong, Tiểu Gia Bích Ngọc liền thu hồi cần câu.

"Không câu?"

"Ừm, Thanh Thủy Giai Nhân bảo em tới phó bản U Tỉnh."

Nghe Tiểu Gia Bích Ngọc nhắc đến Thanh Thủy Giai Nhân, biểu tình Lãnh Cảnh Phong lạnh xuống. Hắn tất nhiên biết Thanh Thủy Giai Nhân, ngoài đời còn từng gặp mặt, hai tháng trước là sinh nhật ông nội Lãnh Cảnh Phong, Tiết Tư Mạn mới về nước và vợ chồng họ Tiết cùng tới tham dự.

Ấn tượng đầu tiên Tiết Tư Mạn để lại cho Lãnh Cảnh Phong không tệ, một người phụ nữ vừa thông minh vừa xinh đẹp, nhưng cũng chỉ dừng lại ở đó, sau bởi Lãnh Cảnh Phong bận rộn, hai người không tiếp xúc nhiều.

Vốn Lãnh Cảnh Phong không biết Thanh Thủy Giai Nhân là Tiết Tư Mạn, tới khi hoạt động đăng ảnh chấm dứt, Bích Ngọc và Tiết Tư Mạn trở thành hai cái tên mang thanh danh đối nhau, Lãnh Cảnh Phong mới bị khơi mào chút hứng thú mà chú ý tới Tiết Tư Mạn.

Hai người cùng đánh phó bản, kỹ thuật của Tiết Tư Mạn không tồi, thêm nữa tuy là game thủ nữ nhưng không đáng ghét, thường xuyên qua lại, hai người cứ thế thành bạn bè. Nhưng sau khi kết hôn với Bích Ngọc, Lãnh Cảnh Phong quyết định cắt bỏ Tiết Tư Mạn, giờ cô ta tìm Bích Ngọc làm gì?

"Anh cũng đi."

"Được." Tiết Tư Mạn không nói không thể mang theo Lãnh Cảnh Phong, Lạc Dư dứt khoát đồng ý.

Hai người nhanh chóng truyền tống đến bên ngoài phó bản U Tỉnh, vì thế xuất hiện một màn đầu chương.

[Đội ngũ] Thanh Thủy Giai Nhân: Cảnh Phong, sao anh lại ở đây?

Lãnh Cảnh Phong không trả lời Tiết Tư Mạn, hắn chỉ tới gần Lạc Dư, ôm Miêu Nữ vào lòng. Lạc Dư không phản ứng lại hành động này, nhưng Tiết Tư Mạn thiếu chút nữa bóp nát chuột máy tính.

Cô ta biết Lãnh Cảnh Phong người này có bao nhiêu lạnh lùng, dù là trò chơi, cũng không thân thiết với ai đến mức này. Tốt thôi, cô ta sẽ giúp Lãnh Cảnh Phong nhận ra người mình đối tốt là loại mặt hàng gì, những người đó là cô ta tìm riêng, lần này nhất định phải khiến Tiểu Gia Bích Ngọc thân bại danh liệt mới giải trừ được mối hận trong lòng cô ta.

[Đội ngũ] Tiểu Gia Bích Ngọc: Có chuyện gì mau nói.

[Đội ngũ] Thanh Thủy Giai Nhân: Tiểu Gia Bích Ngọc, cô giả ngu hay thực sự ngốc? Cô làm chuyện gì mà bản thân lại không rõ?

[Đội ngũ] Tiểu Gia Bích Ngọc: Nếu cô tìm tôi nói lời vô nghĩa, vậy tôi không tiếp.

[Đội ngũ] Thanh Thủy Giai Nhân: Cô đang chột dạ? Cảnh Phong, anh cẩn thận bị Tiểu Gia Bích Ngọc lừa, cô ta chính là gái điếm! Chơi game để quyến rũ đàn ông.

[Đội ngũ] Tiểu Gia Bích Ngọc: Ý cô là gì?

[Đội ngũ] Thanh Thủy Giai Nhân: Cô tự mình xem bài viết trên diễn đàn đi. Thật không ngờ cô thuộc loại mặt dày như vậy, tôi phục cô sát đất. Nhưng hiện tại bị mọi người bóc trần, cô đừng mong gạt ai.

Bài viết? Chẳng lẽ là bài viết nói cậu là nhân yêu? Sao nhanh vậy? Lạc Dư vội vã xác định sự thật, cũng không chào hỏi Lãnh Cảnh Phong, trực tiếp logout.

Nhìn Miêu Nữ biến mất, Lãnh Cảnh Phong đột nhiên có chút lo lắng.

[Đội ngũ] Tuyệt Kiếm Lâm Phong: Tôi hi vọng chuyện này không liên quan tới cô.

Nói xong Lãnh Cảnh Phong cũng đăng xuất, có lẽ là đi tra chuyện của Lạc Dư.

Tiết Tư Mạn thấy một màn này, tuy rất tức giận, nhưng nghĩ đến bộ dạng thảm hại của Tiểu Gia Bích Ngọc, trong lòng liền thoải mái.

"Lãnh Cảnh Phong, sớm hay muộn em cũng sẽ có được thứ em muốn, dù là anh hay nhà họ Lãnh."

Chương 6 | Thế giới thứ nhất
Edit: Cốt

Sau khi đăng xuất, Lạc Dư vào diễn đàn Tieba, vậy mới phát hiện mình còn chưa có tài khoản, nhanh chóng đăng ký. Đăng nhập xong cũng không cần tìm, bài viết <<818 Tiểu Gia Bích Ngọc là gái điếm, ai gọi cũng không từ chối>> ngay đầu trang, ngắn ngủi vài giờ lượt xem đã lên tới mấy trăm nghìn.

Chủ thớt tự xưng là bạn Tiểu Gia Bích Ngọc, vì không muốn Lâm Phong đại thần bị đội nón xanh, thêm bản thân và Tiểu Gia Bích Ngọc có thù oán lúc trước, cho nên quyết định công bố với toàn bộ game thủ về bộ mặt thật của Tiểu Gia Bích Ngọc.

Chủ thớt công bố sinh hoạt cá nhân hỗn loạn của Tiểu Gia Bích Ngọc, thường xuyên trà trộn vào hộp đêm chơi bời, sau này vì trang sức và tiền bắt đầu qua lại với không ít game thủ. Chủ thớt không chỉ post ảnh chụp tin nhắn mờ ám giữa Tiểu Gia Bích Ngọc và game thủ, mà còn post vài tấm hình Tiểu Gia Bích Ngọc cầm đồ đạc, quần áo chiếm được của những kẻ khác nhau ra khoe khoang, ngôn từ rõ ràng, chứng cớ xác thực.

Lạc Dư kiên nhẫn đọc hết, cuối cùng dừng ở đống hình chủ thớt kêu là bằng chứng. Cô gái trong hình cũng khá xinh chỉ là trang điểm dày cộp, trông dung tục giả tạo, lại thêm lời bình bên dưới, khiến người ta vừa nhìn đã thấy ghét.

Về phần mấy tấm ảnh chat chiếc rất khó dò, căn bản không phải khung mật trong game, tất cả đều từ phần mềm nhắn tin riêng, mới nhìn thì cho người ta cảm giác đáng tin.

Tuy lời lẽ ngay thẳng chắc chắn, chọc người phẫn nộ, nhưng dù là hình ảnh hay tin tức trong bài đều không thể chứng minh là do chính Tiểu Gia Bích Ngọc gây nên.

Xem xong, Lạc Dư xác định người viết không liên quan đến Tiết Tư Mạn, bởi vì Tiết Tư Mạn sẽ không làm chuyện chất lượng kém như vậy. Nhưng bảo Tiết Tư Mạn không nhúng tay thì Lạc Dư không tin, chẳng hạn một loạt bình luận bên dưới...

Bởi vì hẹn hò với Tuyệt Kiếm Lâm Phong, Lạc Dư kéo một đống thù hận, nhóm người này mặc kệ bài viết đúng hay không cứ thế nhảy vào đâm chọt, thêm mắm nặn muối, chửi bới lung tung beng, còn lại một ít người ứ biết gì, thấy người khác nói thế cũng chen vào góp vui, chém gió như thần.

Nhóm người này dẫn dắt mọi người hóa Lạc Dư thành đen triệt để, đen đến nỗi tẩy cũng không trắng, chỉ cần có người hoài nghi đặt câu hỏi bọn họ sẽ giống chó cắn loạn, gì mà ngươi nhận được tiền từ Tiểu Gia Bích Ngọc phải không? Ngươi lên giường với cô ta rồi hả? Không chút lý trí.

Thậm chí còn có người nhảy ra kể lể Tiểu Gia Bích Ngọc lừa trang bị, lừa tiền gã thế nào, đã bán thân còn giả bộ thanh cao blah blah.

Lạc Dư mặt không cảm xúc đọc bình luận, đột nhiên có chút bội phục sức tưởng tượng của đám người nọ, dùng một câu hình dung đại khái chính là: biến đen người khác, bọn họ rất chuyên nghiệp.

Bình luận bên dưới nữa Lạc Dư cũng xem qua, là một vài người giấu mặt mắng lén, nói này nói nọ, Lạc Dư sao có thể để tâm. Đóng bài viết, Lạc Dư ngửa người ra sau, hai mắt nhìn trần nhà.

"Cậu chủ có đó không?"

"Mời vào."

Dì Hứa bưng ly sữa đi từ ngoài vào, Lạc Dư ngồi dậy nhận lấy, cho phép dì Hứa ngồi, trong trí nhớ nguyên chủ, chú Vương và dì Hứa thậm chí còn tốt hơn so với cha mẹ ruột.

"Dì Hứa, trễ thế này còn chuyện gì à?"

"Cậu chủ không nên thức khuya, phải chú ý thân thể."

"Cháu hiểu."

"Cậu chủ..." Dì Hứa dường như có chút do dự.

"Dạ?"

"Ông chủ và bà chủ đã về."

Sau khi sản nghiệp nhà họ Lạc chuyển sang nước ngoài, vợ chồng họ Lạc một năm về nước một lần, ở tại biệt thự lớn của nhà họ Lạc. Trước kia nguyên chủ còn nhớ nhung cha mẹ thương yêu mong ngóng gặp lại họ, nhưng mỗi khi nhận được sự đối đãi lãnh đạm, nhìn cha mẹ và em trai sống chung hòa hợp, nguyên chủ thường có cảm giác mình là người ngoài, lâu dần không còn gặp bọn họ.

Nhưng Lạc Dư biết, thật ra nguyên chủ vẫn luôn khao khát được cha mẹ quan tâm, chú Vương và dì Hứa chăm sóc nguyên chủ từ nhỏ tất nhiên hiểu rõ, nhưng họ chỉ là người làm, không giúp được gì.

Cho nên rất muốn nguyên chủ gặp cha mẹ, lại lo lắng nguyên chủ chịu tổn thương, về sau càng thêm tự bế.

"Cháu biết, cảm ơn dì Hứa."

"Vậy cậu chủ nghỉ ngơi sớm chút."

Dì Hứa đòng cửa lui ra, Lạc Dư uống sữa bò, sau đó tắm táp sạch sẽ, rồi lên giường ngủ.

Chỉ cần không ảnh hưởng đến nhiệm vụ, Lạc Dư nguyện ý giúp nguyên chủ hoàn thành tâm nguyện, nhất là dưới tình huống nguyên chủ hoàn toàn vô tội. Cho nên ngày hôm sau Lạc Dư không đăng nhập game, mà thay một bộ quần áo, chuẩn bị tới biệt thự nhà họ Lạc.

Lúc một tuổi nguyên chủ mắc bệnh nặng, khi ấy mọi người cho rằng cậu không sống nổi, dù qua khỏi, cơ thể khẳng định không còn khỏe mạnh, không thể tiếp quản nhà họ Lạc. Vợ chồng họ Lạc ngày đó chuẩn bị sinh một người thừa kế khác, chính là em trai Lạc Dư – Lạc Hân hiện tại.

Mấy năm trước lúc Lạc Dư muốn đến biệt thự Lạc Hân còn đang đi học không về nước, sau này Lạc Hân về nước Lạc Dư lại không đến nữa, cho nên đây xem như lần đầu tiên hai anh em gặp nhau.

Chàng trai chỉ mới mười bảy tuổi đã cao hơn Lạc Dư nửa cái đầu, bên trên mặc áo lông cổ V đơn bạc, bên dưới mặc quần bò tối màu, đôi mắt phượng hẹp dài lộ ra có chút tà khí. Lạc Dư thấy hắn một tay đút túi quần, một tay cầm điện thoại, chạy tới chiếc xe gần đó, chắc đang định ra ngoài.

"Cậu hai." Sau khi xuống xe Chú Vương không trực tiếp mở cửa cho Lạc Dư mà chào hỏi Lạc Hân trước.

Nghe tiếng người, Lạc Hân quay đầu ngoái sang chỗ chú Vương, dừng ở chiếc xe hơi màu đen bên cạnh chú Vương, Lạc Dư còn ngồi trong xe, hắn không thấy rõ lắm.

"Người nhà tôi tới, hôm nay không được, ngày khác hẹn sau."

"Ây yo, người đẹp nào khiến mi trịnh trọng thế? Đến anh em chí cốt cũng cho leo cây."

"Trong mắt cậu chỉ có đàn bà, sớm muộn cũng chết trên người đàn bà."

Lạc Hân cười mắng một câu, sau đó cất điện thoại vào túi quần, đi tới chỗ xe Lạc Dư.

Chú Vương đến cạnh xe thay Lạc Dư mở cửa xe, sau đó Lạc Dư mặc áo gió còn mang khăn quàng cổ bước ra. Nói cũng thật xấu hổ, yếu thì thôi đi, mặc còn dày hơn Lạc Hân, Lạc Dư cảm giác mình yếu ớt quá thể.

Không có đấu tâm (nghĩa là trong lòng đôi bên có tính toán âm mưu riêng để đối chọi nhau, ngoài cười nhưng trong không cười) trong truyền thuyết, cũng không có cảnh tượng trợn mắt nhìn qua ngắm lại, Lạc Hân thấy Lạc Dư thì hơi sửng sốt, chắc chắn là không ngờ Lạc Dư lớn hơn hắn hai tuổi thoạt nhìn nhỏ bé đến thế, sau đó hắn cười nhận hộp quà trong tay Lạc Dư.

Quả nhiên bản thân bị khinh bỉ...

"Sao không báo một tiếng? Cha mẹ còn không biết."

Ha ha, mấy người về nước cũng đâu chủ động tới thăm tôi?

"Chuyện không có gì to tát."

Lạc Hân tất nhiên biết thái độ cha mẹ đối với Lạc Dư, cười cười không để ý.

Lúc hai người vào phòng khách, mẹ Lạc đang đọc sách, không thấy cha Lạc. Lạc Hân nói ông ở phòng làm việc nói chuyện với bác sĩ Worcester.

"Lạc phu —– mẹ." Lạc Dư cưỡng ép không gọi Lạc phu nhân, mẹ Lạc không nghe ra, Lạc Hân đứng cạnh cậu lại rõ ràng thấu đáo.

"A Dư tới đây, ngồi đi." Mẹ Lạc thản nhiên nói một câu, sau đó nhìn Lạc Hân bên kia, sắc mặt có chút trách cứ.

"Sao ra ngoài còn mặc ít vậy? Nếu cảm lạnh thì biết làm thế nào?"

"Hôm nay con không ra ngoài."

"Con thằng nhóc này, cũng tốt, con và anh trai nhiều năm không gặp, nói chuyện chút đi."

Không biết có phải ảo giác không, Lạc Dư cảm thấy ánh mắt mẹ Lạc nhìn cậu có chút lạnh, rõ ràng cùng một mẹ sinh, khác biệt sao lớn đến thế?

"Tôi dẫn anh về phòng."

Lạc Hân nhận lấy valy hành lý từ tay chú Vương, mang lên lầu sau đó đặt vào phòng, đây là phòng trước kia Lạc Dư ở, mấy năm nay vẫn không thay đổi, đơn điệu nhạt nhẽo.

Lúc Lạc Dư đánh giá phòng, bên tai vang lên tiếng khóa trái cửa, bản năng bắt đầu cảnh giác. Thấy Lạc Dư xoay người, Lạc Hân đút tay khóa cửa vào túi quần, đi đến trước mặt Lạc Dư, cười như không cười nhìn Lạc Dư.

"Mấy năm không đến, sao đột nhiên lại đến?"

"Thích thì tới."

Tựa hồ bị câu trả lời của Lạc Dư lấy lòng, ngón tay Lạc Hân nâng cằm Lạc Dư, thưởng thức khuôn mặt tinh xảo mà yếu ớt trước mắt.

"Bị nuôi nhốt nhiều năm như vậy, chẳng lẽ không muốn phản kháng?"

"Phản kháng? Nếu cậu nghĩ thế, vậy như cậu mong muốn."

Lạc Dư nắm lấy cổ tay Lạc Hân kéo xuống, sau đó nâng đầu gối chạm bụng Lạc Hân, lúc Lạc Hân cúi người, dẫm mạnh lên chân hắn, Lạc Hân nhanh chóng hôn đất.

Thưởng thức biểu tình đau khổ của Lạc Hân một chút, lúc này Lạc Dư mới không nhanh không chậm đến cạnh cửa, không biết Lạc Hân dùng cách gì, vặn mãi cửa không mở, cổ tay Lạc Dư dùng lực, trực tiếp dỡ ổ khóa, sau đó mở cửa đá Lạc Hân ra ngoài.

"Hai điều. Một, không muốn người khác biết mình bị đánh thì đừng nói cho ai. Hai, sửa khóa cho tôi." Nói xong, Lạc Dư rầm một tiếng đóng cửa, bỏ mặc Lạc Hân oanh tạc.

"Lạc Dư, anh giỏi!" Thù này không báo không phải quân tử. Lạc Hân từ nhỏ tới lớn chưa ăn mệt thế bao giờ, Lạc Dư tuyệt đối đã chọc giận hắn.

Hiện tại, Lạc Dư thu hồi sức mạnh hệ thống cung cấp thêm, kỹ năng này phải mua bằng năng nguyên, có thể không dùng thì không dùng, nhưng tình huống vừa rồi, Lạc đại gia chủ lần đầu tiên bị người đùa giỡn tỏ vẻ không thể nhịn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy