Tình yêu dành cho Thiên Bình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

”Tuổi trẻ của tớ chẳng sợ gì ???
Mà chỉ sợ sự dịu dàng của Thiên Bình cậu…”
Buổi sáng hôm nay khi ngồi quán cà phê nhỏ gần trường đại học cũ tôi tình cờ nghe được radio này, hình ảnh một người liền hiện lên trong suy nghĩ của tôi. Ngày trước tôi quen Thiên Bình cậu, người con trai tôi dành cả tuổi thanh xuân để đánh đổi lấy sự âm thầm. Chúng tôi cũng từng có khoảng thời gian ngọt ngào bên nhau, cùng vì nhau mà cố gắng. Nhưng cuối cùng bản thân tôi lại chính là người quên đi lời hứa của cả hai người, tôi lạc ra khỏi yêu thương mà tôi và Thiên Bình cùng cố gắng vun vén. Ngày đó tôi thường thấy những cô gái khác nói về lựa chọn giữa một chàng trai mang đến hoa hồng và một chàng trai mang đến bánh mì. Ngày đó tôi không suy nghĩ mà chọn chàng trai mang đến hoa hồng, tôi chỉ cần tình yêu từ Thiên Bình, những điều khác tôi không hề bận tâm. Nhưng có chăng đó chỉ là những suy nghĩ của tuổi 20 quá nhiều sự ngây thơ giản đơn. Chúng tôi yêu nhau ở cái tuổi mới lớn, tình cảm mãnh liệt nhưng có quá nhiều thứ chi phối, chia rẽ được đoạn tình cảm ấy. Mà sau này, tôi mới hiểu ra được rằng, tình cảm khi đó, những lời hứa hẹn khi đó vô cùng chân thành, chỉ là chúng ta không đủ sức thực hiện nó. Ngày đó Thiên Bình từng hứa học tập thật tốt, để đủ năng lực lo cho gia đình nhỏ của chúng tôi, và Thiên Bình đã cố gắng rất nhiều, không ai không nhận ra điều đó. Và có lẽ bây giờ, khi tôi đang ngồi trong quán cà phê này, thì Thiên Bình đang trở thành một lập trình viên xuất sắc rồi. Nhưng người ta thường nói, khi ở trong bình yên, người ta thường quên những thề hẹn trong giông bão. Giống như tôi bây giờ, chẳng phải nhiều năm về trước, tôi từng hứa sau này khi có công việc ổn định rồi, tôi sẽ đi tìm Thiên Bình. Nhưng có những lúc tôi nghi hoặc mà quên đi lời hứa của bản thân, hoặc là tôi sợ tôi tìm được Thiên Bình rồi, nhưng Thiên Bình đã có gia đình của mình mà không hề chờ tôi… ”Có đôi khi tớ nghĩ, nếu có thể gặp Thiên Bình vào lúc Thiên Bình đã trưởng thành, hoặc sắp kết hôn, vậy thì tốt biết mấy. Thế nhưng ông trời lại cứ khiến tớ gặp Thiên Bình vào những năm mười mấy tuổi. Giữa quãng lưng chừng tuổi trẻ ấy, tớ có thể trở thành người Thiên Bình thích, nhưng không thể là người cùng Thiên Bình đi đến cuối cuộc đời…” Tiếng radio khiến bản thân tôi bừng tỉnh, nếu không trở thành người đi cùng Thiên Bình đến cuối cuộc đời, có phải tôi sẽ hối hận cả đời này hay không? Tôi sẽ đi tìm Thiên Bình, nói với Thiên Bình tôi sẽ thực hiện lời hứa tuổi trẻ của chúng tôi, sẽ tìm Thiên Bình…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro