chương1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một mái nhà tranh có một cậu thanh niên đang ngồi,tay cầm cuốn sách,nhìn người thanh niên rất bình thường ,nhưng ánh mắt rất ấm áp tạo cảm giác rất dễ chịu
"Phong ca .....phong ca"phá vỡ không khí yên tĩnh ấy,chàng thankh niên quay đầu lại" là Nguyệt Nhi ấy à.."
Cô gái đang chạy đến đó có đôi mắt ánh lên nét trong sáng ,cô ấy nói "huynh sắp đi rồi ,sao không nói cho muội biết"
"Nguyệt Nhi à ,muội đừng đợi huynh nữa muội cũng tới tuổi xuất giá,huynh không đáng để muội đợi"
"Lần này đi không biết huynh có thể thể đỗ không ,huynh không muốn muội đợi huynh ,muội xứng đáng được tốt hơn"
"Đừng nói nữa muội sẽ đợi huynh trở về "Cô gái ấy không biết từ lúc nào trên gương mặt ấy có hai hàng nước mắt
"Coi như ta phụ nàng ,ta đỗ cũng không trở về nơi nghèo nàn này,cũng không cưới một người gái quê như nàng"chàng trai ấy nói ,quay mặt ra sau nộ vẻ mặt buồn
"Thì ra ngươi huynh chính là người đi thế ta đã yêu nhằm ngươi rồi"cô ấy quay chàng trai ,tát trên mặt chàng trai ấy,chạy đi với nước mắt dầm lìa
Nếu lúc đó cô gái quay lại sẽ thấy vẻ mặt của chàng trai ,thì bi kịch trong tương lai sẽ không xảy ra
Á́nh trăng chiếu những ánh trăng lặng lẽ qua kẽ lá đi soi lên những nỗi buồn ấy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro