Giới thiệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hứa Trình yêu thầm bạn trai của bạn mình, nhưng cậu không ngờ lại bị anh ta biết được đem cậu ăn sạch.

Truyện này chủ yếu là miêu tả chuyện yêu đương vụng trộm, bên thứ ba "Thượng vị". Nhưng Độc giả không cần chú ý đến chuyện tình cảm khúc mắc trong truyện, bởi các nhân vật không tiết tháo, không rối rắm.

======

Lời Bà già Lee: Lời bạn editor : Mình làm truyện này tặng cho người bạn vì bạn mình cũng có hoàn cảnh như thụ trong truyện. Tất nhiên kết cuộc ngoài đời sẽ không đẹp như bạn thụ trong truyện. Mình nghĩ khi yêu thích một người thật lòng sẽ mất đi lý trí nên các bạn đọc hãy đọc hết đến cuối câu chuyện để có thể cảm nhận được nội dung tác giả gửi gắm...

Thật ra bạn editor nói lãm nhảm để làm màu thôi chứ đây là truyện cao H nha. Chuẩn bị khăn giấy trước khi đọc nha các tình yêu.

Lời Bà già Kub: Bà Lee càng già càng nhãm nha. Truyện H muốn sặc máu... Già thiếu máu khổ ghê.

Chúng mình Yêu Cúc.

Tóm lại cái truyện là như thế này.

Well you only need the light when it's burning low

Anh chỉ cần ánh sáng khi ánh lửa đã lụi tàn

Only miss the sun when it starts to snow

Anh chỉ nhớ mặt trời khi tuyết bắt đầu rơi

Only know i love you when i let you go

Anh chỉ biết mình yêu em khi để em ra đi

Only know you've been high when you're feeling low

Anh chỉ cảm thấy mình đã từng hạnh phúc khi anh đang nản chí

Only hate the road when you're missing home

Anh chỉ ghét cuộc sống ngày đây mai đó khi anh đang nhớ nhà

Only know i love you when i let you go

Anh chỉ biết mình yêu em khi anh để em rời đi

And I let you go

Và anh để em ra đi

======

Nhữ mồi:

"Đừng mà... Ông xã..." Hứa Trình cúi đầu cầu xin: "Không cần hôn chỗ đó... rất bẩn..."

Hàn Diễn Phong hôn vào cúc huyệt màu hồng nhạt đầu lưỡi ở chung quanh nếp uốn khẽ liếm một vòng mới rời đi, vừa lòng nhìn thấy nơi đó lập tức kịch liệt co rút, anh nói: "Ngoan... Một chút cũng không bẩn... Nó rất xinh đẹp..."

Eo và chân Hứa Trình đều mềm nhũn cậu cắn chặt môi dưới thấp giọng nức nở:

"Đừng... Đừng liếm... Thật là khó chịu..."

"Tiểu bảo bối của anh ngoan... nơi này của em khép mở rất đáng yêu..."

"Ô... Đừng mà... Xin anh... Đừng mà..."

...

"Tiểu bảo bối ngoan..."

...

"Tiểu bảo bối của anh"

...

"Trình Trình của anh"

...

"Đừng mà... Sẽ... Sẽ bị người khác nhìn thấy..."

"Nhìn thấy là tốt nhất... Như vậy sẽ không có người tranh giành với anh..."

Trái tim của Hứa Trình kịch liệt nhảy lên, cậu hơi hơi quay đầu, lắp bắp mở miệng: "Vốn cũng... Cũng không có người..."

"Ngoan... Anh nói có là có... Anh chỉ muốn đem em bên người, anh đi chỗ nào thì em cũng phải ở chỗ đó... Muốn hôn thì hôn, muốn chơi thì có thể chơi..."

"Không... Không cần..." Hứa Trình cúi đầu nức nở lên tiếng: "Đừng nói..."

"Tiểu bảo bối..."

"Tiểu bảo bối. Anh thật sự rất muốn chịch chết em... Để em vĩnh viễn đều là của anh..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro