vị khách đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Việt: chafo mừng đến với quán của tôi, hôm nay bạn muốn dùg j???
Hồng trần: cho tôi một ly cà phê đen!!!!
Việt: cá phê đen, một thức uống vừa đắn vừa ngọt như một viên thuốc, bạn có vấn đề j về cuộc sốg sao?????* cười*
Hồng trần: tôi... bị cô lập!!!
Hồng trần: từ năm mik đi học đến giờ mik chưa biết bạn bè là gì.., nói chug là... tớ luôn cảm thấy một mik!!!!
Việt: bị cô lập sao??? Lý do???
Hồng trần: tớ luôn đc thầy cô yêu quý!!
Việt: vậy sao???? Để tớ nói cậu nghe!!!
Việt: nếu việc đó khiến cậu ko có bạn thì đừng nên quan tâm, con người là vậy!!! Luôn ghen tị với người khác, luôn tìm cách để người giỏi hơn mik bị cô lập, đối với chuyện đc thầy cô yêu quý ko phải chuyện j to tát cả, nó là vấn đề thường thấy!!! Cậu nên đặt câu hỏi cho những người đó" bạn có cảm thấy ổn khi làm vậy với tôi???". Những cảm xúc đó sẽ khiến cho tâm bạn ko còn thanh thản mà chỉ có sự đố kị, luôn luôn đố kị với người khác, đừng nên nói ra rằng mik luôn bị cô lập bởi vì... cậu ko hề bị cô lập, họ chỉ ko muốn ai đó giỏi hơn mik, họ sợ bố mẹ họ sẽ đem bạn ra so sánh, họ sợ mik trở thành lẻ thua cuộc!!! Nếu là cậu, thấy ai đó đc thầy cô yêu quí, đc nhận nhiều phần thưởng, cậu có cảm thấy ghen tị ko??? Chắc chắn sẽ có rồi, nhuang chính cái sự ghen tị ấy đã để cho chúg ta rơi vào lầm đường!!! Ghen tị ko phải xấu j, nếu ghen tị mà để ta thành công thì nó sẽ là một cảm xúc tốt, ghen tị mà nói những nguòi xung quanh cô lập mik thì đó sẽ trở thành một cảm xúc méo mó, xấu xí!!!! Hãy nhớ, cậu ko hề bị cô lập, chính họ, đang bị cô lập bởi cảm xúc của mik!!! Hãy quay lại nếu cậu tìm đc câu trả lời chính xác hơn!!! Chúng tôi luôn chào đón những vị khách như cậu!!!* cười*
Việt: hôm nay... tôi ko biết mik đã giúp j đc chưa!!! Một ngày mệt mỏi!!! Bạn cần tôi giúp j ko????? Hãy cmt cho tôi đầy đủ nhé!!!! Yêu!!!♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro