Phiên ngoại ➊

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấm thoắt đã qua mấy năm, Anton cũng đã vào tiểu học, anh với em vẫn là chủ tiệm mì, nhưng khác ở chỗ là có nhiều chi nhánh hơn. Nhờ sự vun vén của cả hai, nên giờ tiện mì được mở ra thêm nhiều chi nhánh, nhân viên ứng tuyển vào làm cũng thế mà càng ngày càng tăng.

Anton mới ngày nào càng chập chững đi từng bước, miệng chỉ nói vài tiếng chưa rõ, mà giờ đã biết phụ cha với tía bán mì. Nhờ sự dành dụm, mà giờ cả hai đã mua được một cái xe ô tô. Nhóc nhỏ thấy nhà mình có ô tô thì khoái lắm, chạy nhảy đòi tía chở đi suốt. Nên anh thường lấy xe ô tô đưa Anton đi học, để thỏa mong muốn của con.

Nay vẫn như mọi khi Anton vẫn cắp sách đến trường, con chỉ học có mỗi buổi sáng, nên tầm đến giờ trưa là nhóc nhỏ đã ngồi ghế đá đợi tía tới đón. Khi vừa nhìn thấy xe ô tô nhà mình, thằng bé đã đứng phắt dậy, nhưng người bước ra khỏi xe là cha chứ không phải là tía.

Bình thường anh sẽ là người rước con, nhưng nay vì tiệm mì cần sửa sang lại vài chỗ, nên anh ở lại lo cho xong. Vừa nhìn thấy con mình, Fourth đã chạy tới ẵm con lên rồi. Nhóc nhỏ được cha ẵm, liền cười toe toét.

- Nay đi học vui hông con?

- Dạ vui! Nay con làm bài được điểm cao lắm á cha.

- Anton giỏi quá! Lát về, cha với tía thưởng cho con nhen.

Fourth nhanh bế con vào xe, vì không muốn con ở ngoài nắng quá lâu. Trên đường từ trường về nhà, nhóc nhỏ cứ ngồi trên xe kể chuyện trên trời dưới đất cho cha mình nghe, lâu lâu thì lại ngân nga vài câu hát thiếu nhi. Đột nhiên, em phát hiện ra trên mu bàn tay con có một vài vết cào, coi cũng còn khá mới. Bạn nhỏ gấp gáp hỏi chuyện.

- Anton, sao tay con có vết cào dạ? Con đi học bị bạn ghẹo hả?

- Dạ... Con hông có.

- Nói thiệt cho cha nghe!

Anton biết mình không được nói xạo, nên liền thành thật kể cho cha nghe vết cào từ đâu mà ra. Chuyện là lúc nãy ra chơi, thằng bé đang ngồi vẽ ở trong lớp, nhóc được tía tậu cho hộp màu xịn lắm nên cứ ngồi vẽ suốt. Một bạn nam trong lớp thấy vậy, liền chạy tới muốn lấy màu của bé, nhưng mà chưa kịp lấy thì Anton đã giữ khư trong lòng mình. Hai đứa cứ giành qua giành lại, để rồi xảy ra xô xát với nhau, nhóc Anton bị bàn cào vài đường lên bàn tay nhỏ nhỏ ấy. Khi kể xong, con im lặng không dám nói gì nữa, chờ cha nói chuyện.

- Cha biết con quý hộp màu tía mua cho, nhưng đánh bạn là hông có được đâu nhen.

- Nhưng mà... Bạn giành đồ của con trước.

- Cha biết, nhưng động tay động chân hông phải là cách tốt. Thay vào đó, con có thể méc cô, hoặc là nói với người lớn chẳng hạn.

Nhóc nhỏ nghe xong thì gật gù đã hiểu, còn nói với em là sẽ hông làm như vậy nữa. Fourth mỉm cười nhẹ, tập trung lái xe đưa con về. Vừa về tới nhà, Anton chạy đi cất sách vở, rồi xuống ăn cơm cùng với cha. Nhóc nhỏ cũng đã thay ra một bộ đồ khác cho thoải mái. Cả hai cha con ngồi ở phòng khách, vừa ăn cơm vừa coi phim truyền hình. Sau khi ăn xong, em đi dọn dẹp mọi thứ trong nhà, còn nhóc nhỏ thì ngồi chơi đồ chơi.

Đang ngồi chơi, thì Anton nghe một tiếng mở cửa khá mạnh, nhìn qua bé thấy tía mình mới về. Nhưng mà, mặt tía trông giận dữ lắm. Lúc nãy còn đang lo chuyện ở tiệm mì, thì Gemini có một cuộc điện thoại gọi tới, đó là cô giáo chủ nhiệm của Anton. Anh chỉ nghĩ là cô chỉ thông báo đóng tiền học phí, nhưng nào ngờ lại là nghe con trai mình đánh nhau ở trường. Gemini để cho nhân viên coi chừng tiệm, bản thân chạy về dạy dỗ lại nhóc nhỏ này.

Anton nhìn thấy tía mặt mày nghiêm khắc, con cũng biết là mình sắp bị chửi rồi. Nhóc nhỏ đứng dậy đi tìm cha, nhưng chưa kịp, là tía đã lấy roi ra cầm sẵn trên tay. Thằng bé lúc này đã cảm thấy sợ. Em bình thường ít nói, nhưng lại là người ôn hòa. Còn anh thì lúc nào cũng thích chọc ghẹo, đùa giỡn, nhưng khi có chuyện gì đó lại nghiêm đến mức người khác còn phải e dè.

Gemini gõ cây roi mạnh một phát xuống bàn, tiếng va chạm vào bàn gỗ khiến nó kêu lên chói tai. Nhóc nhỏ bắt đầu mếu máo, nhìn cây roi trên tay anh, mà run cầm cập.

- Khoanh tay lại! Dạ Anton!

- Dạ... Tía.

- Cô giáo mắng vốn nay con đi học đánh lộn. Có phải chiều con riết, nên con càng ngày càng hư phải hông? Nói! Sao lại đánh lộn với bạn?

Anton lúc này đã nức nở, nhóc nhỏ sợ roi một, chứ sợ tía tận mười. Gemini không nghe con trả lời, thì càng ngày càng giận hơn nữa. Anh đánh một roi vào bắp chân con, khiến cho nhóc nhỏ vì đau, mà nhảy cẫng lên.

- Tía đánh con cho con nhớ. Lần sau, tía còn nghe mắng vốn nữa, là tía đánh con chục roi.

Gemini quật vào bắp chân nhóc nhỏ thêm một roi, bé lúc này đã đau đến nức nở. Con đau, nhưng chỉ dám nấc lên từng tiếng, chứ không dám cãi lại.

- Tía... Hức... Con đau quá tía... Hức... Mốt... Hức... Mốt con hông dám vậy nữa đâu tía.

Fourth lúc này ở trong nhà vệ sinh nghe tiếng gì đó, em nhanh tắt nước, chạy ra bên ngoài. Vừa ra, em đã thấy Anton bị anh cho ăn đòn. Khi anh định đánh thêm một roi vào chân thằng bé, em đã chạy tới đỡ cho con, đòn roi đó quật thẳng vào bắp chân em. Dù đau, nhưng em vẫn đứng trước để che cho bé. Gemini thấy đánh trúng bạn nhỏ, liền lo lắng hỏi han.

- Em có sao hông? Em đứng ở đây đi, anh đang dạy con.

- Mình đừng có đánh con nữa. Em còn chịu hông nổi một roi của mình, thì con nó chịu sao nổi.

- Nó hư thì phải dạy!

- Nhưng đánh con như vậy cũng hông được đâu. Mình phải nghe con nói đã, chưa gì mình đã đánh con rồi.

- Thương cho roi cho vọt! Mình hông dạy nó, mốt xã hội dạy nó còn hơn cả thế này nữa.

- Con nó cũng biết mình hư rồi mà. Mình vô ăn cơm đi, em đưa con lên phòng cho con ngủ.

Fourth liền bế con lên phòng, nếu đứng ở đây nữa, một lát chân nhóc nhỏ sẽ bị đánh đến sưng. Gemini bỏ cây roi sang một bên, vào ăn cơm, nhưng được vài đũa, thì lại không muốn ăn nữa. Anh dẹp sang một bên, đi lên phòng coi hai cha con như nào. Ở trên phòng, Fourth lấy dầu xức chân cho Anton, nhìn chân con có vết dài, người em cảm thấy xót. Nhóc nhỏ ôm lấy con gấu, thút thít hỏi em.

- Cha có đau hông cha?

- Cha hông có sao. Con ngủ đi, cha ru con ngủ.

Lúc này anh cũng đi vào phòng, vừa nhìn thấy anh, nhóc nhỏ đã bật dậy. Gemini nhìn chân con mình còn lưu lại mấy vết bầm, anh cũng thương, cũng xót lắm chứ. Nhưng vì muốn con nên người, nên mới phải nghiêm khắc với con. Fourth ngoắc anh lại ngồi cùng với mình. Anh vừa mới ngồi xuống giường, nhóc nhỏ đã ôm lấy người anh chật cứng, miệng không ngừng nói mấy câu mát lòng mát dạ. Fourth cũng ngồi kể cho anh nghe về việc ban nãy, khiến cơ mặt anh cũng giãn ra hơn đôi chút.

- Tía, Anton hông dám đánh lộn nữa đâu tía. Anton sẽ ngoan, sẽ nghe lời tía dạy, tía đừng giận con nhen tía.

- Tía hông giận con nữa, tía thương. Nhưng còn dám tái phạm thêm lần nữa, tía sẽ đánh đòn con đó nhen.

- Anton nghe lời tía với cha, sẽ hông dám nữa đâu. Tía với cha nghỉ trưa, con sang phòng con ngủ. Thương cha với tía nhiều lắm.

Anton hôn lên má cha với tía một cái, rồi xách nách con gấu bông về phòng mình. Trước khi để con đi, Gemini xoa dầu cho con thêm lần nữa, hôn lên má con thêm mấy cái. Sau khi nhóc nhỏ về phòng mình, anh quay người về phía em, kéo em sát vào lòng mình.

- Còn em thì sao?

- Sao gì? Em hông có đi đánh lộn à nhen.

- Ý anh là lúc nãy roi nó trúng em kìa. Có đau hông? Vén quần lên cho anh coi.

Anh vén ống quần của bạn nhỏ lên, thì thấy một đường dài ở trên bắp chân. Gemini lấy dầu xức lên cho em, vừa xức vừa hôn lên má, với cái môi xinh ấy.

- Em biết mình thương con, muốn con ngoan. Nhưng dùng đòn roi nhiều, cũng hông phải là cách đâu.

- Anh nghe lời em! Anh cũng thương con, nhưng nghiêm một chút, thì con nó mới nên người được. Chân của em sưng lên rồi kìa, đưa chân đây anh bóp cho.

Fourth ngoan ngoãn đưa chân cho chồng mình bóp, tiện thể hôn lên má anh một cái. Gemini vừa xoa bóp chân cho em, vừa nhìn em cười. Đột nhiên cánh cửa phòng mở ra, một thân hình nhỏ chạy vào.

- Tía, cha! Con ngủ hông có được.

- Vậy con lên đây, cha dỗ con ngủ.

Gemini bế bé lên nằm sát vào trong, bạn nhỏ nằm kế bên, còn anh thì nằm bên cạnh em. Lúc nào ngủ chung cũng sẽ như vậy. Fourth vỗ nhẹ vào đít con, bài hát ru cứ thế cất lên, anh cũng ôm lấy eo em. Ru một hồi, nhóc nhỏ cũng đã ngủ say, bạn lớn nằm nghe em hát ru. Bạn nhỏ quay người lại, hôn khẽ lên trán anh một cái, người kia được hôn mà cười ngây ngốc.

- Cười hoài dạ?

- Cục dàng đẹp quá à!

- Hay nịnh tui quá! Nói nhỏ cho con nó ngủ, lát con thức lả anh dỗ đó nhen.

- Anh mà dỗ, là con nó thức chứ ngủ gì.

- Thế thì đừng có chọt lét em coi, nhột quá nè. Đừng có giỡn, trúng con bây giờ.

- Thơm cái đi, anh hông ghẹo em nữa.

Fourth hôn anh một cái, nhưng người kia không nghe lời, vẫn cứ thích ghẹo em. Nhóc nhỏ nghe tiếng động, khẽ cựa quậy người, làm cho cả hai như nín thở. Thấy con ngủ say lại rồi, hai người mới nhẹ nhõm. Gemini với Fourth không ngủ được, nên nằm hú hí với nhau cả buổi trưa, còn nhóc nhỏ thì nằm ngủ ngon lành.

------------------------------------

Xin chào mọi người, lại là mình đây. Nãy tui đang ấy thì bị cúp điện, mà nó mới vừa cúp là nó có điện lại lìn lun.

Chúc mọi người đọc vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro