Linh La Gioi full 12 het

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



post anhgau151


Chương 1020: Bi kịch của Tang Cốc

Gi­ao thủ cùng mấy người này, Hạ Ngôn cũng không cần­sử dụng toàn lực.

- Vừa rồi ta đã nói, trước tiên giết con khỉ ngươi!

Đại Thái Cực Thuật ngăn càn công kích năm người hợp lực, theo sau ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua, tập trung tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ nhỏ gầy như khỉ. mặt lạnh băng nói.

Tu luyện giả nhỏ gầy như khỉ kia lòng sinh cảnh báo, cảm ứng được một cỗ sát khí mãnh liệt tập trung mình, vội vàng xoay người định chạy trốn. Lúc này hắn đã rõ ràng, thực lực của mình căn bản không có cơ hội đánh chết Hạ Ngôn thoạt nhìn chi có cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ.

- Còn muốn chạy?

Hạ Ngôn hừ lạnh một tiéng.

Kiếm quang màu đỏ tươi lóe lên, khí tức hủy diệt thản nhiên phát ra, từ trong thân thể Hạ Ngôn bắn ra.

-Không xong!

Tu luyện giả nhỏ gầy như khỉ chấn động, cảm giác được kiếm khí khủng bố phía sau nhanh chóng tới gần, vội vàng thúc giục Thần Khí Pháp Tắc phòng ngự trong cơ thẩ

Tư~

Hộ thuẫn màu đen do Thần Khí Pháp Tắc phòng ngự hình thành chi thoáng ngăn trò kiếm quang của Hạ Ngôn một lát, liền bị kiếm quang màu đỏ khủng bố này hoàn toàn xuyên thủng. Thân hình tu luyện giả nhỏ gầy như khỉ kia lièn bị kiếm khí đánh tan, hình thần câu diệt, tam kiện thần khí bị Hạ Ngôn trực tiếp thu lại.

- Trốn!

Bốn người còn lại đều bị dọa đến xanh cả mặt, năm người mới vừa rồi liên thủ, cũng không phải đối thủ của đối phương, hiện tại không đi chẳng lẽ ở lại chờ chết sao?

- Hiện tại đi, đã muộn rồi!

Hạ Ngôn hung ác thúc giục linh lực màu vàng, lại một đạo kiếm quang màu đỏ bay ra, thồi quét hướng tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ ở gần mình nhất

Tê~

Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ kia đồng dạng không thể chạy thoát khỏi kiếm khí mà chết.

- Tốc độ còn thật nhanh, tuy nhiên hiện tại các ngươi không chạy thoát được.

Hạ Ngôn tập trung tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa chia làm ba phía chạy trốn, thuấn di truy kích.

- Chạy mau. Chạy tới thành Chu Tước, vào trong thành Chu Tước liền an toàn.

Vài tên tu luyện giả kia tuy rằng tách ra chạy trốn, tuy nhiên đều có ý tưởng giống nhau, chạy trốn tới thành Chu Tước.

- Tiểu tử, tĩả bản Như Ý ra đây!

Ngay khi Hạ Ngôn đang định tiếp tục đuổi theo một tên tu luyện giả đang chạy trốn, một cỗ linh lực mạnh mẽ chính diện quét đến, chặn đóng thần thể Hạ Ngôn đang thuấn di lại, đồng thời tiếng hét lớn trầm thấ truyền vào tai Hạ Ngôn.

-Bàn Như Ý?

- Ỏ? Là hắn!

Hạ Ngôn nhìn đến bóng người ngăn càn mình, nhận ra chính là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ Tang Cốc lúc trước bị hắn thu bàn Như Ý.

Vù~

Chi dừng lại giây lát, có thêm một tu luyện giả tới phía sau Hạ Ngôn, trước sau giáp công. Người tới sau hiền nhiên chính là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ Quách Nghị đi cùng Tang Cốc.

- Tiểu tử, xem lần này ngươi nhưthế nào trốn được.

Quách Nghị cười lạnh nói với Hạ Ngôn.

Thực lực hai người này so với năm tên tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ vừa rồi mạnh hơn một bậc. Đương nhiên, bọn họ không thấy được trận đại chiến vừa rồi, nếu không chi sợ cũng sẽ không thong dong như vậy.

- Thật đúng là khéo. Cách biệt gần vạn năm, ở đây lại gặp lại hai vị!

Hạ Ngôn cười nói với hai người.

Lời vừa nói ra, Quách­Nghị cùng Tang Cốc cơ hồ tức giận hộc máu.

- Hừ, nhanh chóng trả bàn Như Ý cho ta

Tang Cốc nghiến răng nghiến lợi, trong mắt dường như muốn phun lửa. Lúc trước hắn dùng bàn Như Ý tìm kiếm tung tích Hạ Ngôn, không nghĩ tới lại đột nhiên bị Hạ Ngôn thu đi. Nhiều năm qua đi như vậy, hắn không lúc nào không nghĩ tới lấy lại bàn Như Ý mà Tuyết

Cầm đại nhân gi­ao cho hắn sử dụng.

- Ha ha. Bàn Như Ý của ngươi cũng đừng mơ lấy về, ta sẽ không trà cho ngươi. Tuy nhiên, ta thật ra có thể lấy ra tám viên, mười viên Quy Nguyên Đan đề bù tồn thất cho ngươi, ngươi thấy thế nào?

Hạ Ngôn cười nói với Tang Cốc.

- Ngươi muốn chết!

Tang Cốc giận sùi bọt mép, lập tức động thủ, thúc giục thần khí mang theo kiếm quang kinh thiên động địa công kích tới Hạ Ngôn, giống như muốn một kiếm chém chết Hạ Ngôn.

Ầm~

Hạ Ngôn cũng không chút chần chờ, gần như ra tay cùng lúc, hÔDg quang lóe lên, kiếm khí hai người va chạm, T ang Cốc trực tiếp bị đánh bay.

- Cái gì? Tiểu tử này lúc nào thực lực mạnh như vậy? Lúc này mới bao lâu không gặp, lại đã có thực lực như vậy. Cứ tiếp tục như th4 vậy còn cường đại đến đâu? Chẳng lẽ là bởi vì được truyền thừa của Thần chủ Thương Hà sao?

Quách­Nghị chấn động, kiếm khí trong thân thể đột lứi­iêti phát ra.

Vù~

Thân hình Hạ Ngôn chợt lóe, tiánh thoát khỏi vùng không gi­an bị kiếm khí bao phủ, chợt vung lên một kiếm chém vể phía Quách Nghị.

- Số lượng cường giả cấp Giới chủ đuổi tới càng ngày càng nhiều.

Hạ Ngôn cùng lúc kịch chiến với Tang Cốc cùng Quách Nghị, cũng phần ý thức cảm ứng không gi­an bốn phá, phát hiện Tạo Hóa cấp Giới chủ càng ngày càng nhiều, lúc này đã có mấy chục tên. Tuy rằng hiện tại còn không ra tay, nhưng đối với hắn mà nói cũng là cực kỳ nguy hiềm.

- Tìm cơ hội trốn đi!

- Đại Thôn Phệ Thuật!

- Đại Trọng Lực Thuật!

Liên tiếp sử dụng hai loại thần thông bí pháp trong Linh La tâm pháp khôi phục linh lực tiêu hao, đồng thời kéo T ang Cốc và Quách Nghị xuống mặt đất.

- Chính là lúc này, chết đi cho ta!

Kiếm khí quét ngang ra, thần kiếm màu đỏ của Hạ Ngôn dưới cái nhìn chăm chú của phần đông tu luyện giả chém rơi đầu Tang Cốc, máu rứúễmđỏ trời cao.

- Tang Cốc!

Thấy Tang Cốc bị giết, Quách Nghị kêu lên một tiếng toàn thân rung động, hai mắt đỏ bừng đầy vẻ hung ác, muốn xông lên liều mạng với Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn cũng không để ý tới Quách Nghị, ngón tay khẽ ngoắc, sau khi thu ba kiện thần khí của Tang Cốc, thân hình lóe lên chạy về phương xa.

- Hạ Ngôn kia muốn chạy trốn, mau ngăn hắn lại. Lần này đề hắn chạy, muốn tìm được có thề sẽ khó khăn.

- Đúng vậy. Lần trước phát hiện hắn ở thành Chu Tước, hắn ở lại trong thành hơn vạn năm a, chúng ta cũng không có biện pháp gi với hắn.

- Động thủ. Tốc độ tiểu tử này thật đúng là mau, cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ. không ngờ có thể đánh chết cường giả cảnh giới T ạo Hóa cấp Giới chủ hậu kỳ.

- A, mau nhìn. Là Vu Thượng đại nhân động thủ. Vu Thượng đại nhân đã sớm là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ hậu kỳ.

ở trong một số tiếng kêu gào, một bóng người màu nâu chắn ở trước mặt Hạ Ngôn, một chường đánh nát cả không gi­an.

Hạ Ngôn đang rất nhanh phi độn, cảm thấy một cỗ khí tức cường đại đánh tới, vội vảng vận chuyền linh lực ngăn cản. Hai cỗ lực lượng va chạm, Hạ Ngôn cũng bị cỗ lực lượng này đánh văng ra vài ngàn thước.

- Lực lượng thật mạnh.

Hạ Ngôn nhìn đến, tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ mặc trường bào màu nâu ra tay với mình có thực lực rất mạnh, hắn là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ hậu kỳ.

- Chầ đi cho ta!

Quách Nghị đuổi theo Hạ Ngôn, sau một tiếng kêu rên lại ra tay với Hạ Ngôn. Mà Vu Thượng đại nhân chắn đường Hạ Ngôn cũng nhíu nhíu đầu mày, một chường vung lên ngăn cản công kích của Quách Nghị, rồi sau đó bản tay phất ra, đánh lui Quách Nghị.

- Tiểu tử này hiện tại thuộc về ta, các ngươi nếu nhúng tay, đừng trách ta trờ mặt không khách khí.

Vu Thượng lạnh lùng đảo qua mọi người, không có bất kỳ thương lượng, phi thường bá đạo.

Tuy nhiên, không ai dám ra mặt cãi lại.

- Vu Thượng đại nhân, người này giết chết Tang Cốc tu luyện giả của Thúy Lâm đại thế giới ta, cừu này khôngthể quên đi nhưvậy.

Quách Nghị bị Vu Thượng đánh lui, có chút không cam lòng nói.

- Giới chủ đại nhân Tuyết cầm của Thúy Lâm đại thể giới chúng ta cũng đã tới rồi

Quách Nghị bổ sung một câu.

- Hừ, ngươi muốn dùng Tuyết cầm để đọa ta sao?

Sắc mặt Vu Giận túc giận nói, ánh mắt đột nhiên nhìn chằm chằm Quách Nghị.

- Ta làm sao dám uy hiếp Vu Thượng đại nhân ngài. Tuy nhiên người này giết chết cường giả cấp Giới chủ của Thúy Lâm đại thế giới ta, đoạt bảo vật của Thúy Lâm đại thế giới. Tuyết Cầm đại nhân sẽ không nhưvậy buông tha hắn.

Quách Nghị hơi khom người, bộ dạng đường như rất khiêm tốn, nhung giọng điệu lại phi thường cứng rắn, có Tuyết cầm đại nhân làm chỗ dựa, hắn cũng không lo lắng Vu Thượng dám động thủ đổi phó hắn.

- Được. Ta cho ngươi một cơ hội, ngươi động thù điỄ Nêu ngươi có thể giết chết hắn, ta sẽ không nhúng tay

Vu Thượng khẽ hít một hơi, đường như cố nén lửa giận trong lòng, chợt nói với Quách Nghị.

Quách Nghị hơi ngớ người ra.

Vừa rồi hắn đã kiến thức thực lực của Hạ Ngôn, có thể đánh chết Tang Cốc hiển nhiên cũng có thề đánh chết hẳa. Dưới cơn thịnh nộ hắn có thể liều, mạng cùng Hạ Ngôn, hiện tại đã tỉnh táo lại, bảo hắn đi liều mạng thậm chí có thể nói là chịu chết, hắn đương nhiên do dự không quyết.

Hạ Ngôn nhìn Vu Thượng cùng Quách Nghị đối thoại, cũng không chen lòi, chi là khóe miệng cười lạnh băng.

- Làm sao? Ngươi không dám động thủ?

Ánh mắt Vu Thượng âm độc nhìn Quách Nghị, cười lạnh nói

- Chờ Tuyầ Cầm đại nhàn tới, tự nhiên sẽ ra tay đối phó tiểu tử này, bóp chểt tiểu tử này như một con kiến.

Quách Nghị lại lôi Tuyết cầm đại nhân ra.

- Ngươi thật là đáng giận, nhiều lần muốn đưa Tuyết cầm đến ép ta. Ngươi thực cho rằng ta sợ Giới chủ Tuyết Cam của Thúy Lâm đại thế giới ngươi sao? Hừ!

Vu Thượng lửa giận đủng đùng, không ngừng nén giận:

- Nếu ngưoi còn nói nhiều, ta trước tiên giết ngươi, rồi mới đem tiểu tử này chém chết.

Quách Nghị khẽ mấp máy môi, cũng thật sự không dám nói nữa. Thực lực Vu Thượng này tuy rằng không bằng Giới chủ Tuyết cầm, nhưng nếu Giới chủ Tuyấ cầm muốn giết chết Vu Thượng cũng không quá dễ dàng. Còn nữa, nếu Vu Thượng tìm một­nơi trốn đi không hiện thân, Tuyết cầm cũng không có khả năng tim được. Quách Nghị cũng không muốn thật sự bị Vu Thượng giết ở đây.

- Tiểu tử, ngoan ngoãn theo ta đi thôi

Vu Thượng nhìn về phía Hạ Ngôn, giọng ra lệnh nói. Hắn cũng không muốn đánh chết Hạ Ngôn ở nơi đây. người quá nhiều, có nhiều nhân tố không ổn định.

Nghe vậy, Hạ Ngôn nở nụ cười.

- Dựa vào cái gì?

Hạ Ngôn cười hỏi.

Những lời này khiến hô hấp Vu Thượng kia bị ngưng trệ. sau đó mới cả giận nói:

- Tiểu tử, ta có một vạn loại phương pháp giết chết ngươi.

- Tốt. Cho ta xem một vạn loại phương pháp giết chết ta của ngươi đi.

Hạ Ngôn sắc mặt như thường lạnh nhạt nói với Vu Thượng đại nhân.

- Tiểu tử này quả nhiên là kẻ điên, ở trước mặt Vu Thượng đại nhân lại đám ngông cuồng như thế

- Ngay cả Quách Nghị cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ của Thúy Lâm đại thế giới cũng không dám tranh luận cùng Vu Thượng đại nhân.

- Đằng nào chẳng là chết, còn có gi phải sợ? Có lẽ tiểu tử này biết mình phải chết, cho nên cũng nghĩ thoáng hơn.

Một ít tu luyện giả nhìn Vu Thượng cùng Hạ Ngôn đối điện nhau, thấp giọng nghị luận nói chuyện với nhau. Có tu luyện giả quen biết nhau lại đang âm thầm thương nghị như thế nào đạt được chỗ tốt phân chia đến một chén canh. Thực lực bọn họ không bằng Vu Thượng, như vậy chỉ có một con đường có thể đi. chính là liên thủ. Như vậy mới có thể chổng lại Vu Thượng đại nhân.

- Được, ta ở nơi này, hiện tại giết chết ngươi.

Vu Thượng dựng thẳng lông mày, khí tức phát tán ra, bao phủ khắp không gi­an, linh lực phun trào lập tức muốn động thủ với Hạ Ngôn.

Chương 1021: Siêu cấp cường giả.

- Muốn gi­am cẩm ta?

Hạ Ngôn cảm giác được một cỗ lực lượng pháp tắc không gi­an từ trên đỉnh đầu xoay tròn ép xuống, biết Vu Thượng muốn dựa vào lực lượng pháp tắc lĩnh ngộ trong thiâi địa phong tỏa và gi­am cẩm hắn.

- Loại phong tỏa trình độ này đối với ta vô đụng.

Sắc mặt Hạ Ngôn không thay đổi, dưới chân phóng ra một cỗ linh lực, thân hình đã rời khỏi vùng không gi­an kia.

- Trốn đi đầu?

Vu Thượng thấy Hạ Ngôn tiáũh khỏi lực lượng pháp tắc mình vận chuyển, miệng quát lớn một tiếng, thân thể hướng tới gần Hạ Ngôn. Củng lúc đó, một đạo kiếm quang màu đen trong cơ thể hắn bắn nhanh ra, trong không gi­an hinh thành một hình chùy đâm về phía Hạ Ngôn.

- Tạo Hóa cấp Giới chủ hậu kỳ, tới hay lắm!

Một tia cảm giác nguy cơ chợt lóe lên trong lòng Hạ Ngôn, khiến Hạ Ngôn tập trung tinh thần cao độ ứng phó với công kích của Vu Thượng. Kỳ thật trong công kích của Vu Thượng cũng có ần chứa thần thông bí ắn công kích linh hồn, chỉ là loại công kích này đối với Hạ Ngôn cũng không tạo được hiệu quả gì. Độ cứng cỏi linh hồn của Hạ Ngôn hiện tại có thể so với Tạo Hóa cấp Giới chủ đỉnh.

Trừ khi là cường giả cảnh giới Thần chủ, bằng không không ai có thề trực tiếp tạo thành thương tồn với linh hồn của Hạ Ngôn.

-Hả?

Thấy Hạ Ngôn không né tránh mà đồng dạng thi triển, thần thông ngăn càn, Vu Thượng không cấm có chút không ngờ.

- Đại Phân Thân Thuật!

Tám phần thân đồng dạng phân ra tám hướng đồng thời công kích tới Vu Thượng.

- Đại Phân Thân Thuật? Đã tu luyện tới gi­ai đoạn thứ ba?

Vu Thượng nhìn đến lực công kích mà phân thân Hạ Ngôn biểu hiện rạ, sắc mặt cũng thoáng ngưng. Nên biết, sức chiến đấu của mỗi phân thân do Đại Phân Thân Thuật hình thành đều không thua lực lượng của bản thẩ

Ầm~

Công kích của hai người va chạm cùng một chỗ, sau đó triệt tiêu lẫn nhau, cũng không phát sinh bùng nồ. Năng lượng cường đại đến một trình độ nhất định trực tiếp bị chuyền dời đến trong thời không loạn lưu.

“Ta muốn giết chết Vu Thượng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ hậu kỳ này, rất khó!”

Trong lòng Hạ Ngôn lập tức có phán đoán. Tuy rằng hắn còn thần thông bí pháp chưa sử dụng đến, nhưng là Vu Thượng kia khẳng định cũng có thần thông bí pháp cường đại chưa sử dụng. Hơn nữa, một lần ngăn càn vừa rồi, uy lực thần khí của hắn dường như hơn đối phương, đã chiếm một ít tiện nghi về binh khi

“Sức chiến đấu của ta hiện tại hẳn là tương đương với Tạo Hóa cấp Giới chủ hậu kỳ”.

Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe: “Quên đi, vẫn là rời đi thôi. Vừa rồi giết vài tên cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ cũng đủ đề chấn nhiếp đại bộ phận người”. Lúc này Hạ Ngôn đã có ý lui.

Số lượng tu luyện giả tụ tập tới chung quanh càng ngày càng nhiều khiến Hạ Ngôn cũng mơ hồ thấy không yên.

- Vu Thượng, với thực lực của ngươi căn bản không thể giết chết ta, ta cũng lười tiếp tục chiến đấu với ngươi. Như vây thuần túy là lãng phí thời gi­an.

Hạ Ngôn dừng thần hình, độn đến một nơi khá xa hô lớn với Vu Thượng.

Vu Thượng thấy Hạ Ngôn độn ra xa, cũng không truy kích, nghe được Hạ Ngôn cao giọng hô hắn cũng không đáp lại, hiển nhiên là ngầm thùa nhận lời nói của Hạ Ngôn.

- Cho nên, ta đi đây. Nêu có người tiếp tục đi theo ta, như vậy giết không tha!

Thanh âm của Hạ Ngôn truyầi vào trong tai tất cả tu luyện giả đang xem cuộc chiến ở xa xa, gây nên một vùng náo động.

Ngay cả Vu Thượng đại nhân đều không thể giết chết Hạ Ngôn, thực lực của Hạ Ngôn này rốt cục khủng bố tới mức độ nào?

Sắc mặt Quách Nghị của Thúy Lâm đại thế giới xanh mét. Hắn tận mắt nhìn thấy Vu Thượng cùng Hạ Ngôn gi­ao thù, tuy rằng chỉ một hai chiêu nhưng hắn cũng nhìn ra thực lực của Hạ Ngôn, biết mình căn bản không phải đối thù của Hạ Ngôn.

Đột nhiên, trên mặt Quách Nghị mừng rỡ, ánh mắt nhìn về phía chần tròi.

- Giới chủ đại nhân tới rồi…

Trong lòng Quách Nghị khẽ động.

ông-

Ngay khi Hạ Ngôn sắp sửa rời đi, đột nhiên cảm giác không gi­an bị gi­am cầm, hơn nữa khác với không gi­an phong tòa của những tu luyện giả lúc trước, lần này không gi­an phong tòa phi thường cường đại. Hạ Ngôn rõ ràng cảm giác được thân hình mình bị một cỗ lực lượng thật lớn áp bách.

- Ngươi đi không được!

Một thanh âm dễ nghe từ sau Hạ Ngôn truyầi đến, tiếp theo một thân hình màu trắng xuất hiện trong không gi­an. Đây là một nữ tử đáng người thon dài, tóc dài bay phất phơ, có dung nhan tuyệt thấ

- Khí tức thật đáng sợ!

Hạ Ngôn từ sau khi bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch T âm Điện chủ vẫn là lần đầu tiên cảm thấy được thực lực của đối phương không phải mình có thề chống lại.

‘©ây là thực lực dạng gi? Chẳng lẽ là Tạo Hóa cấp Giới chủ đỉnh?”

Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

- Giới chủ đại nhân.

Quáéh­Nghị nhìn đến người tới, thần sắc buông lỏng, vội vàng mừng rỡtiến lên thi lễ.

- Không cần đa lễ, Tang Cốc đâu? Không phải ở cùng một chỗ với ngươi sao?

Giới chủ Tuyết cầm của Thúy Lâm đại thế giới liếc mắt nhìn Quách Nghị một cái hòi.

- Giới chủ đại nhân. Ngay vừa rồi, tu luyện giả Tang Cốc bị tiểu tử này giết chết, bàn Như Ý cũng ở trên người tiểu tử này.

Quách Nghị bi phẫn chì vào Hạ Ngôn nói.

- Nguyên lai nàng ta chít­di là Giới chủ của Thúy Lâm đại thế giới, chẳng trách thực lực cường đại như thế Thúy Lâm đại thế giới cũng là một đại thế giới từ xa xưa.

Tầm tư Hạ Ngôn chuyền động.

Phần đông tu luyện giả nhìn thấy Giới chủ Tuyết cầm hiện thân đều ở xa không dám tới gần. Mà Vu Thượng kia đã sớm mất tăm, không biết rời đi từ khi nào.

- Cái gì, Tang Cốc đã chết?

Tuyết Cầm mày liễu nhướng lên, trên khuôn mặt diễm lệ lộ ra vẻ phẫn nộ, hai mắt chuyển hướng Hạ Ngôn:

-Ngươi giết chếtđệtử­TangCốc­của­ta,cònđoạt­bànNhưÝ của hắn?

- Ngươi thật to gan!

- Ta nghe nói ngươi là người thừa kế của Thương Hà, nguyên bản ta cũng không muốn mạng của ngươi. Sư phụ của Thương Hà là tiền bối mà ta ngưỡng mộ. Nhưng là hiện tại không ngờ ngươi giết chết đệ tử của ta, ta không thể không lấy mạng ngươi.

Tuyầ Cầm rất nhanh khôi phục bộ dạng lạnh lùng vốn có, nhìn Hạ Ngôn chậm rãi nói.

- Cảnh giới Tạo Hóa cẩp Hạch Tâm Điện chủ không ngờ có thể giết chết Tang Cốc, ngươi rất không bình thường, không hổ là người thừa kế của Thần chủ Thương Hà.

Tuyết Cẩm lại nói tiếp.

- Tuy nhiên, hôm nay ta phải giết ngươi, báo thù cho đệ tử Tang Cốc của ta.

Ngón tay của Tuyết cẩm khẽ búng trong không gi­an, một đạo kình phong gần như vô hình lập tức xuyên qua không gi­an tới mi tâm Hạ Ngôn.

- Năng lực thật đáng sợ.

Nêu là người bình thường chi sợ bị một chỉ này lấy mạng, bởi vì thân thề bị gi­am cầm, căn bản không thể trốn. Hơn nữa tốc độ một chỉ này của Giới chủ Tuyầ cầm cực nhanh, uy lực thật lớn, chì sợ ngay cả cơ hội thúc giục thần khí phòng ngự cũng không có. Nhưng Hạ Ngôn không phải người bình thường, không gi­an phong tòa của Giới chủ Tuyết cầm có thề gi­am cầm người bình thường, nhưng không cách nào gi­am cầm được Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn sớm có chuẩn bị, dưới chân khẽ động, dùng tư thế khó tin tránh qua một chỉ này.

Nhìn Hạ Ngôn tránh thoát một chỉ này, Tuyấ cầm lộ ra vẻ bất ngờ. Nên biết, nàng đã là siêu cáp cường giả dưới Thần chủ, dưới Thần chủ gần như không có đối thủ. ở trong cấp bậc của nàng cũng đã được xưng là nửa bước Thần chủ. Nói cách khác, khoảng cách cảnh giới Thần chủ chỉ xa nửa bước.

Thực lực như vậy, đánh chết một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ không ngờ một chiêu không thành công. Điểu này nếu truyền ra ngoài, cũng sẽ làm rất nhiều siêu cấp cường giả không thể hiểu nồi.

- Không tệ.

Tuyầ Cầm rất nhanh khôi phục thái đội bình thường, nhìn Hạ Ngôn:

- Công kích tiếp theo, nếu ngưoi có thể tránh thoát, ta sẽ bỏ qua cho ngưoi.

Trước mặt nhiều người như vậy, Tuyết cầm nói như thấ

- Ta muốn đi, ngươi cũng không ngăn được.

Hạ Ngôn cười nói.

- Ngươi thật là tự tin, có lẽ là có một số thần thông đặc thù hả? Tuy nhiên ở trong tay tạ, những thần thông kia của ngươi không có tác dụng, không tin ngươi thửx­em.

Tuyầ Cẩm cũng không tức giận nói.

- Được, ta liền thửx­em.

Hạ Ngôn khẽ gật đầu.

-Đại Na Di Thuật!

-Hả?

Hạ Ngôn vận chuyển linh lực, thúc giục Đại Na Di Thuật, nhưng lại phát hiện thân thể của mình không ngờ vẫn dừng ở tại chỗ, không thể na di ra ngoài. Đại Na Di Thuật không nhìn không gi­an phong tỏa, không cần thời gi­an chuẩn bị, được coi là thần thông nghịch thiên. Nhưng lần này, lại đột lứi­iêti mất hiệu quả ở trước mặt Tuyấ cẩm.

- Không xong, không ngờ thật sự không thể sử dụng!

Chiêu này mất hiệu lực, Hạ Ngôn Kền toát mồ hôi lạnh. Hắn biết rõ, bằng vào thực lực chân chính, xa xa không phải đối thủ của Giới chủ Tuyết cầm này. Hiện tại Đại Na Di Thuật mất hiệu lực, vậy nên làm cái gì bây giờ?

- Thế nào? Đã thử thủ đoạn của ngươi rồi hà?

Trong đôi mắt đẹp của Tuyá cầm mang theo ý cười lạnh lùng:

- Chuẩn bị đi, tiếp ta một chiêu không chết, ta liền cho ngươi rời đi.

-Ra!

Bờ môi khẽ hé, một đạo kiếm quang màu trắng chém về phía Hạ Ngôn. Nhìn qua tốc độ kiếm khí dường như cũng không nhanh, kỳ thật lại nhanh đến cực hạn. Tâm thần của Hạ Ngôn đều bởi kiếm khí này mà rung động một hồi.

- Tạo Hóa cấp Giới chủ đỉnh không phải ta có thể địch nổi.

Hạ Ngôn vội vàng tế ra Thần Khí Pháp Tắc, nghênh đón kiếm khí của Giới chủ Tuyết Cẩm.

Hạ Ngôn không biết là, Tuyết cầm này cũng không phải Tạo Hóa cấp Giới chủ đỉnh bình thường thực lực của nàng ở trong số tu luyện giả dưới cảnh giới Thần chủ của toàn bộ Tầy Vực có thể xếp vào Top 10. Nhân vật như thế, thực lực đương nhiên đáng sợ. Vu Thượng đại nhân kia nhìn thấy Tuyấ cầm cũng phải đi đường vòng, căn bản không dám có chút bất kính.

Ca~~

Kiếm khí của Hạ Ngôn chỉ giằng co được giây lát liền rất nhanh bị đánh ta, kiếm quang của Giới chủ Tuyết cầm tiếp tục chém xuống Hạ Ngôn.

Tuyầ Cầm dám nói như vậy, một chiêu giết không chết thì thả cho Hạ Ngôn rời đi, nàng đương nhiên nắm chắc mười phần mới nói nhưthấ

- Đại Thái Cực Thuật!

Lập tức Hạ Ngôn lại thi triển. Đại Thái Cực Thuật, một đồ án Thái Cực đen trắng gi­ao nhau hình thành trong hư không ngăn cản công kích của Tuyết cầm.

Chi thời gi­an vẻn vẹn một hô hấp, đồ án Thái Cực do Đại Thái Cực Thuật hình thành liền bị đánh tan, kiếm khí tiếp tục mang theo lực công kích đáng sợ không gi sánh kịp đánh tới Hạ Ngôn.

- Quá mạnh, thần khí phòng ngự!

Hạ Ngôn chỉ đành thúc giục kiện Thần Khí Pháp Tắc phòng ngự gần như chưa từng sử dụng qua. Thần Khí Pháp Tắc­này cùng thần khí màu đỏ tươi đều là Thần chủ Thương Hà đề lại. Một hộ thuẫn màu đen hình thành trước mặt Hạ Ngôn ngăn càn kiếm khí của Giới chủ Tuyết Cầm.

Kiếm khí màu trắng cùng hộ thuẫn màu đen va chạm, năng lượng không ngừng chấn động.

Phốo~

Tuy rằng hộ thuẫn do thần khí phòng ngự hình thành không bị đánh tan, nhưng Hạ Ngôn lại không kim nổi phun ra vài ngụm máu tươi; linh lực màu vàng xao động không thể khống chế, kinh mạch đứt ra từng khúc. Kiếm khí của Giới chủ Tuyết cầm gây ra lực chấn động với hạ ngôn thật sự là quá mạnh mẽ. Với thể chất cường hãn của Hạ Ngôn đều không thể chịu đựng được, nếu là tu luyện giả bình thường chỉ là chấn động này chỉ sợ thân thề đều biến thành thịt nát

Chương 1022: Thương Ngưng.

Thần khí phòng ngự tuy rằng có thể chính diện ngăn cản năng lượng công kích, nhưng năng lượng dao động do kiếm khí va chạm lên hộ thuẫn cũng sẽ sinh ra lực chấn động. Lực chấn động này đạt tới một mức độ nhất định cũng có thề giết chết tu luyện giả.

Siêu cấp cường giả như Tuyết cẩm phóng thích kiếm khí công kích, tạo thành lực chấn động khủng bố dị thường cho dù là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ bình thường chỉ sợ đều sẽ bị chẩn động mà chết.

Mà mức độ cường hãn của thân thể Hạ Ngôn vượt xa cực hạn của tu luyện giả bình thường, cho nên lực chấn động kinh người này cũng không thể giết chết hạ ngôn, tuy nhiên cũng khiến hắn bị thương khá nặng.

- Tuyết Cầm đại Nhân Giới chủ của Thúy Lâm đại thế giới quả nhiên lợi hại. Một kiếm đã đánh Hạ Ngôn kia bị trọng thương.

- Tuy nhiên, thần khí phòng ngự của Hạ Ngôn kia thật đúng là không thể tưởng tượng, ngay cả công kích của Tuyấ cầm đại nhân đều. có thể hoàn toàn ngăn được.

- Xem ra, Hạ Ngôn kia phải chết trong tay Tuyết cầm đại nhân. Vậy bảo vật của hắn chỉ sợ cũng thuộcề sở hữu của Tuyết cẩm đại nhân.

Rất nhiều tu luyện giả đều phát ra tiếng than thở, nghị luận.

♦ ♦♦

Hạ Ngôn trọng thương liên tục phun máu tươi, lập tức lấy từ trong không gi­an nhẫn Linh La ra một quả Huyền Nguy ÔI Quả, kinh mạch cùng xương cốt vỡ vụn trong cơ thể rất nhanh được chữa trị. Lần chấn động vừa rồi, khiến xương cốt cùng kinh mạch toàn thần Hạ Ngôn cơ hồ hoàn toàn dập nát, cho dù là dựa vào Huyền Nguyên Quả cùng linh lực tự thân chữa trị, muốn khỏi hắn cũng phải cần­một ít thời gi­an.

Sau một kiếm trọng thương Hạ Ngôn, Tuyết cầm thật sự không tiếp tục ra tay. Nàng có chút giật minh nhìn Hạ Ngôn, hiển nhiên không nghĩ tới công kích của mình không ngờ không giết chết Hạ Ngôn.

Mà Hạ Ngôn, hai mắt nhìn chằm chằm Tuyết cầm, trong đầu ý niệm xoay chuyển, suy tư làm như thế nào chạy thoát.

- Ta nói ngươi có thể tiếp được ta một kiếm mà không chết, vậy hôm nay ta sẽ không tiếp tục ra tay với ngươi. Hiện tại ngươi có thể đi.

Khuôn mặt diễm lệ của Giới chủ Tuyầ cầm sau khi lộ vẻ giật mình lập tức khôi phục lạnh nhạt, lên tiếng nói với Hạ Ngôn.

Vừa rồi nàng nói trước mặt nhiều người như vậy, đương nhiên không thể lật lọng.

- Hừ, hôm nay đừng mơ rời đi. Giới chủ Tuyết cầm đại nhân không giết ngươi, đó là Tuyầ Cầm đại nhân nhân từ, mà ta sẽ không cho ngươi đi, hôm nay ngươi phải chết.

Sau khi Tuyết cầm nói vừa dứt lời, Quách Nghị kia liền nhảy ra, rống lên với Hạ Ngôn. Hắn vừa quát to, vừa quan sát phàn ứng của Giới chủ Tuyết cẩm. Giới chủ Tuyết cẩm không có phản ứng gi làm cho trong lòng hắn yên tâm, biết hành vi của mình không khiến cho Giới chủ Tuyầ cầm bất mãn.

- Tiểu tử, chết đi cho ta!

Quách Nghị hét lớn một tiếng, Thần Khí Pháp Tắc công kích trong cơ thể bắn nhanh ra, ở trong không gi­an hình thành hàng ngần vạn đạo kiếm khí màu đen. hoàn toàn bao phủ Hạ Ngôn vào trong.

“Tiểu tử này bị Tuyết cầm đại nhân đánh cho trọng thương, hiện tại cũng là cơ hội tốt giết chết hắn, bỗ qua cơ hội này, về sau sẽ không còn cơ hội nữa. Tuyá cẩm đại nhân nhất định cũng hy vọng tiểu tử này bị giết chết!” Trong đầu Quách Nghị lóe lên ý niệm.

Hàng ngàn vạn đạo kiếm khí thoát phá trời cao, thổi quét về phía Hạ Ngôn.

Rất nhiều tu luyện giả bốn phía nhìn đến Quách Nghị ra tay đều có chút đỏ mắt Lúc này Hạ Ngôn trọng thương, hiển nhiên là cơ hội tốt để chém giết. Hiện tại Quách Nghị ngang nhiên ra tay với Hạ Ngôn, đó chính là lấy được tiên cơ giết chết Hạ Ngôn. Bọn họ tuy cực kỳ đỗ mắt, nhưng trong tâm có cố kỵ. Giới chủ Tuyá cầm đại nhân còn ở nơi này, nếu ai động thù tranh đoạt cơ hội đánh chết Hạ Ngôn với Quách Nghị, vậy Tuyết cầm sẽ bỏ qua cho hắn sao?

“Tên hỗn đản này… Thật đáng chết!” Hạ Ngôn cắn răng chịu đựng thống khổ trong cơ thể truyền tới, mạnh mẽ ngưng tụ linh lực không lưu sướng trong cơ thị từng đạo linh lực màu vàng bắt đầu khởi động.

- Vô dụng. Thực lực hiện tại của ngươi, mười phần không còn một, làm sao ngăn càn công kích của ta? vẫn là ngoan ngoãn chịu chết đi!

Quách Nghị nhe răng cười, âm độc nói.

- Không tốt Thương thế của ta quá nghiêm trọng, ngay cả thần thông Đại Thôn Phệ

Thuật của Linh La tâm pháp đều không thể thi triển.

Hạ Ngôn cả kinh trong lòng, sắc mặt hơi trắng bệch, đầu mày khẽ nhíu ánh mắt nhìn chằm chằm vào kiếm quang màu đen cuồn cuộn mãnh liệt tràn ngập toàn bộ hư không.

- Chấ đi!

Đúng lúc này, từ xa xa truyền đến thanh âm một nữ nhân. Theo thanh âm mà đến còn có một dải cầu vồng màu trắng. Tốc độ của nó nhanh đến mức ngay cả cường giả Tạo Hóa đều không thể bắt giữ, ra sau mà đến trước, hoàn toàn ngăn cản kiếm khí màu đen của Quách Nghị.

Ông-

Crắo-

Sau một tiếng nồ lớn, vạn ngàn kiếm khí màu đen liền bị đánh tan dần dần biến mất, mà dải cẩu vồng màu trắng xuyên thấu qua tấm màn đen do kiếm khí màu đen hình thành, thổi quét về phía Quách Nghị.

- A~

Trong tiếng gào hoảng sợ và thê thảm của Quách Nghị, dải cẩu vồng trắng kia nhẹ nhàng chạm vào thân thể hắn, tạm thời ngăn càn ánh mắt của mọi người. Đợi cho dải trắng kia biến mất, mọi người mới phát hiện thân hình Quách Nghị đã hoàn toàn biến mất, trong hư không chi còn lại vài món thần khí cùng mùi huyầ tinh nồng đậm.

-Hả?

- Quách Nghị?

Ngay cả Giới chủ Tuyá cầm đều chưa kịp phàn ứng lại, Quách Nghị kia đã bị đánh chết.

Đúng lúc này, Hạ Ngôn mới nhìn thấy chủ Nhân thả ra dải cẩu vồng trắng, cũng là một nữ tử, dung TI han so với Giới chủ Tuyết cẩm kia còn diễm lệ han ba phần. Nhưng lúc này trên thân thề mềm mại của nàng phát ra khí tức lạnh nhưbăng.

-Ngươi là ai, dám giết Tạo Hóa cấp Giới chủ của Thúy Lâm đại thế giới ta?

Tuyết Cầm nhìn thấy người tới, hai mắt thoáng ngưng, sau đó lên tiếng hòi. Hiển nhiên nàng ta không biết nữ tử cường đại vừa mới tới này.

- Ta là Thương Ngưng của Trọng Thiên cung điện!

Thanh âm nữ tử mang theo hàn ý khiến rất nhiều tu luyện giả cảnh giớiTạo­Hóađều lạnh lẽo toàn thân.

- Cái gì? Ngươi chính là Thương Ngưng con gái Thần chủ Thương Hà?

Tuyầ Cầm chấn động, đôi mắt đẹp trừng lớn.

Hạ Ngôn cũng nhìn nữ tử tự xưng là Thương Ngưng này, các loại ý niệm chuyền qua trong đầu.

- Đúng vậy!

Thương Ngưng gật đầu.

- Nếu ai muốn giết Hạ Ngôn là trở thành kẻ địch của Thương Ngưng ta, đừng trách la ra tay không khách khí Người vừa rồi chính là kết cục đáng có của kẻ đối địch với ta.

Theo lời nói, một loại khí tức khiệp người tĩàn ngập trong vùng không gi­an này.

Sắc mặt Giới chủ Tuyầ cầm cũng hoàn toàn đen xạm, tuy nhiên không lập tức lên tiếng, trong lòng cân nhắc dù loại lợi và hại.

- Thương Ngưng này là con gái Thần chủ Thương Hà, nghe nói gần như không rời Trọng Thiên cung điện. Không thể tưởng tượng được hôm nay xuất hiện tại nơi đây, còn cứu Hạ Ngôn này.

- Cũng đúng. Nghe đồn tiểu tử Hạ Ngôn này là người thùa kế của Thần chủ Thương Hà, mà Thương Ngưng là con gái của Thần chủ Thương Hà. Hai người quan hệ đặc thù, Thương Ngưng bảo vệ tiểu tử Hạ Ngôn này là hợp lý.

- Thực lực của Thương Ngưng này không dưới ta, nếu tiếp tục giằng co đối với ta cũng không có lợi. Nếu bởi vậy mà đắc tội vị tiền bối Trọng Thiên Giới chủ, vậy không ổn.

- Quên đi…

- Vừa rồi ta đã nói, nếu Hạ Ngôn có thề tiếp được ta một kiếm, hôm nạy ta sẽ không tiếp tục ra tay với hán.

Thanh âm của Tuyết cẩm quanh quẩn trong không gi­an.

Ngay cả Tuyết cẩm đều không dám ra tay, tu luyện giả Khác lại càng không có gan này. Một đám trơ mắt nhìn Hạ Ngôn, mặc dù vô hạn không cam lòng nhưng cũng không có bát kỳ biện pháp gì.

-Hạ Ngôn, đi thôi.

Thương Ngưng nhìn về phía Hạ Ngôn, ánh mắt nhu hòa rất nhiều.

- Được.

Hạ Ngôn gật đầu.

Trong khoảng thời gi­an ngắn khôi phục, thương thế của Hạ Ngôn đã khỏi đến hom năm phần.

Thân hình hai người nhẹ nhàng nhoáng lên trong không gi­an, đang muốn rời đi. Nhưng đột nhiên, toàn bộ không gi­an đều khẽ run lên, động tác của hai người cũng tự nhiên chậm lại.

Thương Ngưng biến sắc, ánh mắt chấn kinh nhìn về phía đông. Hạ Ngôn cũng nhìn thấy, chân trời phía đông có một lốc xoáy màu bạc xámx­uát hiện.

- Tiểu tử kia, theo ta đi thôi!

Một đường cong màu vàng ở trong hư không trôi nổi tới Hạ Ngôn, Hạ Ngôn chi cảm thấy thanh âm kia tràn ngập ma lực không thể chống cự, thân thể không ngờ không chịu khống chế muốn đi theo thanh âm này.

Lực lượng trong thanh âm kia phát ra không ngờ có thể ảnh hưởng lỉnh hồn của Hạ Ngôn. Nên biết linh hồn của Hạ Ngôn có thề so với Tạo Hóa cấp Giới chủ đình, dưới Thần chủ không người có thề ảnh hưởng. Mà đây chỉ vèn vẹn là một thanh âm có thể trực tiếp sinh ra ảnh hường với linh hồn của Hạ Ngôn, có thế thấy được thực lực của người này.

- Khúc Phong, ngươi muốn làm cái gì?

Ngay khi Hạ Ngôn thất thần, lại một thanh âm chen vào, một đường cong màu đen xuất hiện ngăn cản đường cong màu vàng. Hai thứ giằng co cùng một chỗ, cuối cùng đồng thời biến mát trong hư không.

Hạ Ngôn cũng thờ nhẹ một hơi, lại khôi phục vẻ bình thường, chi là có chút kinh ngạc nhìn hướng đông, sau đó lại chuyền qua nhìn hướng tây.

Đường cong màu vàng đến từ hướng đông, mà đường cong màu đen lại đến từ hướng tây. Hiển nhiên cường giả phóng ra đường cong màu vàng kia muốn dẫn Hạ Ngôn đi mà cường giả phóng ra đường cong màu đen ngăn cản đối phương.

Sau đó, lốc xoáy hướng đông dần dần biến mất, tất cả khôi phục bình tĩnh trong sự kinh nghi cùng không thể tưởng tượng của phần đông tu luyện giả, dường như vừa rồi hết thảy phát sinh đều là ảo giác.

Vù~

Hạ Ngôn cùng Thương Ngưng nhân cơ họi rời đi, sau vài lần thuấn di liền bỗ rcri những tu luyện giả ở phía sau.

- Vừa rồi… là cái gi?

- Chẳng lẽ là tiền bối Trọng Thiên Giới xuất thủ?

- Hạ Ngôn này không ngờ có thể khiến Trọng Thiên Giới chủ ra tay, quả thật là…

Tuyầ Cầm đóng trong không trung, trong lòng khiếp sợ dị thường.

- Chuyện này, ta vẫn không nên tiếp tục nhúng tay, nếu không bản thân ta đều sẽ rất nguy hiềm.

Theo sau, thân hình Tuyết cầm cũng chợt lóe, biến mất ở trên bầu trời.

♦♦♦

- Hạ Ngôn, Thương Hà là phụ thân ta, ta là Thương Ngưng.

Tới một vùng không gi­an, Thương Ngưng dừng thân hình mành khảnh, đôi mắt đẹp nhìn vào Hạ Ngôn.

- Ngươi được truyền thừa từ cha ta?

Không đợi Hạ Ngôn nói chuyện, Thương Ngưng lại hỏi.

- Đúng!

Hạ Ngôn thừa nhận.

- Ngươi có biết cha ta chết nhưthế nào?

Thương Ngưng lại hỏi.

Hạ Ngôn ỉắcđầu:

- Ta đến từ Quang Ly phân thế giới trong 1800 Phân thế giới của Lang Tà Giới. Truyền thừa của Thương Hà tiền bối là ta được đến từ Quang Ly phần thế giới. Thương Hà tiền bối mở một Bí Cảnh nhỏ ở Phân thế giới đó, ta được truyền thừa từ trong Hư Ảo Chi Cảnh đó.

Hạ Ngôn nói cũng không đúng hoàn toàn. Nhẫn Linh La của hắn cũng không phải lấy được từ trong Hư Ảo Chi Cảnh kia, mà là từ trong tay tam gia gia của hắn. Lúc ban đầu. nhẫn Linh La này thuộc sở hữu của Hạ Ấp tổ tÔDg của Hạ Ngôn. Mà nhẫn Linh La này cũng là vật phẩm thuộc sở hữu của Thần chủ Thương Hà.

Chương 1023: Lang Tà Giới kịch biến

Nơi hiện giờ của Hạ Ngôn và Thương Ngưng là một hoang mạc màu máu, trong phạm vi mười vạn dặm không có tung tích của tu luyện giả khác.

- Mà lúc la được Thương Hà tiền bối truyền thừa, Thương Hà tiền bối chi còn lại một tia tàn hồn, cũng không có thời gi­an nói nhiều với ta

Hạ Ngôn lắc đầu, chìm trong hồi ức chậm rãi nói.

“Thương Hà tiền bối là cường giả tuyệt thế cảnh giới Thần chủ, rốt cục là ai có thể xúc phạm tới hắn chứ?” Trong lòng Hạ Ngôn cũng rất nghi hoặc, người có thể thương tổn đến Thương Hà, vây phải có thực lực như thế nào?

Nếu có một ngày hắn biết người giết chết Thương Hà là ai, vậy làm sao đi báo thù cho Thương Hà? Thực lực địch nhân cường đại như th4 nếu hắn không đủ thực lực muốn đi báo thù, chăng phải là tìm chết?

- Theo ta được biết, người có thể thương tổn phụ thần ta ở toàn bộ Tây Vực cũng không quá năm người. Tuy nhiên, ta cũng không thế kết luận phụ thân bị người hại ở nơi nơi nào, có phải ở Tây Vực hay không! Lúc phụ thân gặp nạn, không ngờ không kịp thông qua thủy tinh truyền âm báo cho ta!

Thương Ngưng nhíu mày, cái cồ tuyết trắng trong suốt như ngọc.

Kỳ thật thời gi­an tu luyện của Thương Ngưng cũng không dài, đến nay cũng chi hom hai vạn năm.

- Được rồi, không nói chuyện nảy nữa. Hạ Ngôn, tiếp theo ngươi có tính toán gì không? Vừa rồi ở ngoài thành Chu Tước, có một vị cường giả cảnh giới Thần chủ tên là Khúc Phong muốn dẫn ngươi đi, bị Trọng Thiên Giới chủ Cung Minh đại nhân ngăn cản. Cung Minh đại nhân trực tiếp ra tay, về sau có người muốn gây bất lợi cho ngươi, cũng phải cẩn thận cân nhắc lợi hại.

Giọng điệu Thương Ngưng khẽ chuyển, nói sang chuyện khác.

- Trọng Thiên Giới chủ vì sao muốn giúp ta?

Hạ Ngôn nghe vậy nghi hoặc nói.

- Cha ta là đệ tử của Trọng Thiên Giới chủ Cung Minh đại nhân. Ngươi lại là người thừa kế của cha ta, người ra tay giúp ngươi cũng là bình thường. Hơn nữa, thiên phú ngươi cao như vậy, về sau rất có khả năng có cơ hội bước vào cảnh giới Thần chủ. Trọng Thiên Giới chủ cũng không nhẫn tâm nhìn ngươi ngã xuống chăng.

Thương Ngưng giải thích.

- Nguyên lai là như thế!

Hạ Ngôn gật đầu tình ngộ, hít vào một hơi sau đó nói:

- ừm, tiếp theo ta muốn về Lang Tà Giới nhìn một hồi.

Hạ Ngôn kỳ thật sớm có tính toán, ở hội đấu giá thành Chu Tước Hạ Ngôn mua sắm Tố Thể Tinh Hoa, có thể đúc lại thân thể Hạ Ấp gia gia. Trở lại Lang Tà Giới đúc lại thần thể cho Hạ Ấp gia gia, cũng giải quyá xong một tâm nguyện.

- Được, tuy nhiên nhất định phải cẩn thận mọi thời điểm. Tuy rằng Trọng Thiên Giới chủ ra mặt giúp ngươi, nhưng trong vũ trụ tu luyện giả phần đông, không thể tính toán. Có lẽ có một số bởi vì bảo vật mà không tiếc hết thảy mạo hiềm đặc tội với Trọng Thiên Giới chủ cũng không chừng.

Biểu tinh Thương Ngưng trịnh trọng nói.

- Ta hiểu rồi, đa tạ Thương Ngưng tỷ.

Hạ Ngôn gật đầu nói cảm ơn.

Nghe xưng hô của Hạ Ngôn, trên mặt Thương Ngưng hơi đỏ lên, tuy nhiên rất nhanh thu liễmđi.

- Nếu có việc, có thể đến Trọng Thiên cung điện tìm ta!

Thương Ngưng để lại một câu, theo sau thân thề nhoáng lên trong giây lát biến mất khỏi trước mắt Hạ Ngôn, chì để lại một làn hương thơm.

Hạ Ngôn nhìn khắp nơi, linh lực màu vàng cuồn cuộn trào ra, một cái thuấn di liền ra ngoài vạn dặm, cấp tốc hướng vể Lang Tà Giới ở biên thùy.

Ba tháng sau!

-Hả?

ở nơi dừng chân tại Bãi săn thú ngoại giới của Lang Tà Giới, chân mày Hạ Ngôn caulại.

- Làm sao không có ai?

- Không đúng. Trong nơi đừng chân này hẳn là có tu luyện giả của Lang Tà Giới trấn thù mới đúng.

Ý niệm Hạ Ngôn thăm dò một phen phát hiện trong kiến trúc của nơi dừng chần không có bất kỳ khí tức sinh linh nào, hiển nhiên không có bất kỳ tu luyện giả nào ở trong những

Lmh La Giới Dạ - Thày Hàn

kiến trúc này.

- Tình huống không ồn, ta về giới nội nhìn xem!

Bóng người chợt lóe, Hạ Ngôn tién vào thông đạo nối liền Lang Tà Giới với Bãi săn thú ngoại giới. Ngay sau đó, hắn xuất hiện ở trong Lang Tà Giới, ở một nơi cách thành Lang Tà không xa.

Từ xa nhìn lại, toàn bộ thành Lang Tà đã là một đống đồ nát

- Đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ Lang Tà Giới bị công kích?

Thân hình Hạ Ngôn chấn động, linh lực dưới chân trào ra cấp tốc phi hành về phía thành Lang Tà, chi trong vài hô hấp liền tới dưới thành. Vòng năng lượng phòng ngự của thành LangTàđãkhôngcòn­tồn­tại, trong thành thị không có bất kỳ dao động linh lực nào. Ý niệm Hạ Ngôn tra xét, phát hiện toàn bộ thành Lang Tà đều trống không.

- Giới chủ Khưc­ng Vân đi nơi nào, vì sao Lang Tà Giới bị công kích?

Hạ Ngôn đã xác định Lang Tà Giới khẳng định bị đả kích trầm trọng, thành Lang Tà bị hủy.

- Không xong. Ta phải nhanh chóng trò lại Tinh Đấu Điện gặp Điện chủ Thủy Vụ và tình huống của Hạ gia.

Hạ Ngôn tién vào thành Lang Tà, tìm được lối vào Hỗn độn không gi­an, không chút do dự bay vọt vào. Hỗn độn không gi­an cũng nguy hiềm nhưng là đối với Hạ Ngôn hiện tại mà nói gần như không có uy hiệp gi, tĩừ khi gặp phải Hỗn Độn Phong Bạo đáng sợ, bằng không chỉ vèn vẹn là Hỗn độn lôi đình, cho dù bị trực tiếp đánh trúng cũng không thế làm tồn thương được Hạ Ngôn mảy may.

Theo Hỗn độn không gi­an trở lại Tinh Đấu. Điện, với tốc độ của Hạ Ngôn hiện tại cũng chỉ vài cảnh giới mà thôi.

***

-Chờ!

- Mọi người tuyệt đối không nên hy sinh vô ích. Chúng ta nhất định phải sÔDg sót chờ đợi, chờ đợi!

- Còn sống mới có hy vọng, nếu cứ thế chết đi, vậy không có bất kỳ giá trị gì.

Trong một khu vực Nhất Trọng Thiên Tinh Đấu Điện có đại lượng tu luyện giả tụ tập. Lúc này người nói chuyện chính là tì nữ Tiểu Thanh của Hạ Ngôn ở Quang Ly phân thế giới.

Hiện giờ, Tiểu Thanh đã là cảnh giới Thiên Thần trung cấp, nhưng lúc này lại có chút chật vật, đường như linh lực bị phong ấn không thể sử dụng.

Mà tu luyện giả trong khu vực này gần nhưđều trong tinh trạng nhưvậy.

ở chung quanh Tiểu Thanh cũng đều là con cháu Hạ gia. Lúc trước Hạ Ngôn thình cầu Điện chủ Thủy Vụ mở một khu vực ở Tinh Đấu Điện cho con cháu Hạ gia sử dụng, thời gi­an vạn năm, số lượng con cháu Hạ gia phi thăng lên Chủ thế giới cũng rất nhiều. Có một bộ phận cực nhỏ đều đã là cảnh giới Thiên Thần, tương đương cấp bậc trưởng lão Thiên Ngoại Thiên của Tinh Đấu Điện.

Mà hiện tại, đám con cháu Hạ gia này đều bị vây ở một khu vực hoang vắng trong Tinh Đấu Điện này.

Tu luyện giả trong khu vực hoang vắng này cũng không riêng gi con cháu Hạ gia, ở nơi xa một chút là số lượng càng nhiều tu luyện giả của Tinh Đấu Điện. Hàng trăm vạn tu luyện giả của Tinh Đấu Điện rậm rạp chen chúc một chỗ, nhìn toàn đầu người.

- Hạ Thanh tiền bối nói chí lý, chúng ta còn có hy vọng. Hạ Ngôn gia gia rứiất định trò về cứu chúng ta

Một tu luyện giả cảnh giới Linh Hoàng tuổi khá lớn nói nhưthấ

- Ôi, đáng tiếc là tất cả nhẫn không gi­an của chúng ta đều bị đám hỗn đản đáng giận kia thu đi, bằng không có lẽ chúng ta còn có biện pháp thông báo liên hệ với Hạ Ngôn tổ gia gia.

Một gã con cháu Hạ gia tuổi khá ttẻ thờ đài.

Hắn nói không sai. Nếu có thủy tinh truyầL âm, Hạ Thanh cũng chính là Tiểu Thanh có biện pháp thông báo cho Hạ Ngôn tin tức Tinh Đấu Điện gặp phải nguy hiểm. Nhưng hiện tại nhẫn không gi­an đều. bị cướp đi, thủy tinh truyền âm ở trong nhẫn không gi­an cũng bị mất theo, không còn cách nào cẩu cứu Hạ Ngôn.

Lúc này, phía chân trời xuất hiện ba bóng người màu xám.

Sau thời gi­an hai ba hô hấp, ba bóng người màu xám nảy dần trở nên rõ ràng, tới gần nơi này.

- Đám hỗn đản kia lại trờ lại.

- Thật sự là đáng giận. Ta thật muốn liều mạng cùng bọn chúng, đáng tiếc linh lực của ta bị phong ấn.

- Ta hận không thể ăn tươi nuốt sống bọn họ!

Một số con cháu Hạ gia lòng đầy căm phẫn nghiến lẫag nghiến lợi. đôi mắt dường như phun ra lửa nhìn chằm chằm vào mấy tu luyện giả vừa bay tới.

-Ha ha!

- Đám rác rưởi các ngươi thật đúng là ngoan cố nha, chẳng lẽ còn không sợ chết sao?

- ồ? Không ngờ dùng ánh mắt như vậy nhìn ta, muốn chết!

Trong đó một tu luyện giả trường bào xám nhấc tay vỗ ra một chưởng, “Phốc” một tiếng, lập tức có một tu luyện giả của Tinh Đấu Điện bị vỗ thành thịt nát.

- Phương TỊ đại nhân, hôm nay chúng ta giết bao nhiêu người?

Một tu luyện giả áo bào xám khác âm trầm cười nói với tu luyện giả áo bào xám ồ giữa.

- ừm, hôm nay tâm tình không tốt, giết một ngàn đi!

Ánh mắt Phương TỊ đại nhân kia âm lãnh, tay áo vung lên một cái không thèm để ý nói.

- Một ngàn?

- Đại nhân, có phải là quá nhiều không?

- Điện chủ Kha Trung Kỳ đại nhân phân phó cầndùng đám rác rười này làm phu khuân vác lấy khoáng thạch.

Tu luyện giả áo bào xám kia có chút lo lắng nói. Hắn lo giết nhiều tu luyện giả sẽ không dễ ăn nói.

- Sợ cái gi?

- Đám rác rưởi này đều không nghe lời, giết rồi thì thôi. Hừ, không giết nhiều một chút, làm sao khiến đại bộ phận người ngoan ngoãn nghe lời đi lấy khoáng thạch?

Phương TỊ đại nhân kia hừ lạnh một tiếng nói.

Mấy tên tu luyện giả trường bào xám này nguyên bản cũng khÔỊig thuộc về Tinh Đấu Điện, sau khi Tinh Đấu Điện bị công phá trừ bỏ tu luyện giả bị chết trận, còn lại đều bị khống chế. Những tu luyện giả thực lực quá thấp đều sẽ bị đưa đến mỏ khoáng ngoài thành để lấy khoáng thạch hoặc là ở nơi rỘDg rãi gieo trồng dược liệu cần­thiết luyện đan.

Những người còn lại đều là thực lực khá cao, đại bộ phận đạt tới cấp độ tinh anh của Tinh Đấu Điện. Những người này không dễ khống chế, tạm thời bị phong ấn linh lực gi­am lỏng ở đây, sử dụng các loại biện pháp khiến bọn họ nghe lời

Tu luyện giả mặc trường bào xám đều là người trông coi. Bọn họ nhàn đến vô sự, sẽ tới đám tu luyện giả bị gi­am lỏng của Tinh Đấu Điện đồ sát một phen, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn. Không hề có tính người. Cho nên, mới có đoạn đối thoại của vài tên tu luyện giả áo bào xám vừa rồi.

- Phương TỊ đại Nhân nói chí lý.

Tu luyện giả áo bào xám nói chuyện lúc trước lập tức khom người nịnh hót nói.

- ừm, lần này bắt đầu giết từ nơi này đi. Ha ha, thật sự là sàng khoái… Hả, không ngờ muốn chạy? Ta xem ngươi chạy đi đâu!

Lúc Phương TỊ nói chuyện, nhìn thấy một tu luyện giả lặng yên muốn chạy trốn, ngón tay bắn ra, một đạo linh lực bắn ra xuyên thủng đầu tu luyện giả đang chạy trốn khiển hắn chết ngay tại chỗ.

- Ha ha ha…

Cơ mặt tu luyện giả Phương TỊ này có chút co giật, nhìn hung ác dị thường.

- Đừng xúc động, nhẫn nại. Hiện tại chúng ta có thể làm, chi là nhẫn nại.

Tiểu Thanh thấy vài con cháu Hạ gia muốn xông ra vội vảng tháp giọng trấn an. Hiện tại xông ra ngoài không khác gi tìm chết. Mấy tu luyện giả mặc áo bào xám kia tuy người thực lực mạnh nhất là Phương Tị cũng chỉ mới bước vào cảnh giới Thiên Thần, nhưng là tình hình hiện tại là mọi người đài bị phong ấn linh lực không khác gì người thường’ căn bản không có cơ hội liều mạng một phen.

- Ôi, cũng không biết Điện chủ Thủy Vụ như thế nào. Nghe nói trong han ba tĩăm điện của Lang Tà Giới, có hơn một nủa đã đầu hàng rồi, còn lại gần một nủa tình hình đều không khác gì chúng ta.

Một lão già của Hạ gia bi thống nói.

Chương 1024: Trở về đúng lúc

Trong thành Tinh Đấu, ở ngoài lối vào Hỗn độn không gi­an hơi chút vặn vẹo, một bóng người màu trắng trống rỗng xuất hiện. Sau khi từ biệt Thương Ngưng, Hạ Ngôn liền đổi trường bào màu đen trên người thành trường bào trắng mới.

- Thành Tinh Đấu cũng bị công kích!

Hạ Ngôn nhìn đến rất nhiều kiến trúc trong thành thị bị phá hủy, mảnh vỡ kiến trúc sau khi sụp đồ vùi lấp đường phố. Mà lồng phòng ngự nguyên bản ở trên không lúc này đã hoàn toàn biến mất

- Không xong, không biết tình huống hiện tại của Tinh Đấu Điện như thế nào?

Hạ Ngôn không chút chần chờ, bay về phía Không gi­an Tinh Đấu Điện. Hạ Ngôn cảm ứng được Tinh Đấu Điện tốt hơn Lang Tà Điện một chút, ít nhất trong thành thị còn tồn tại khí tức của một số tu luyện giả.

- Đứng lại, ngươi là ai?

ở không gi­an bền ngoài Tinh Đấu Điện, vài tu luyện giả mặc trường bào xám ngăn Hạ Ngôn lại, mở miệng quát hỏi.

- Các ngươi là ai? Ta muốn gặp Điện chủ Thủy Vụ Tinh Đấu Điện.

Ánh mắt Hạ Ngôn thoáng ngưng. Thực lực vài tu luyện giả áo bào xám này đều là cảnh giới Linh Hoàng, lúc này Hạ Ngôn còn không xác định bọn họ có phải tu luyện giả của Tinh Đấu Điện hay không.

-Cái gì?

- Tiểu tử này là cá lọt lưới của Tinh Đấu Điện.

- Bắt lấy hắn!

Vài tu luyện giả nghe Hạ Ngôn nói đến Điện chủ Thủy Vụ, lập tức phát ra tiếng quát, tuy nhiên rất nhanh liền thúc giục linh lực muốn động thủ với Hạ Ngôn.

-Muốn chết!

Hạ Ngôn vung tay lên, không gi­an chung quanh lập tức gi­am cầm, mấy tên tu luyện giả áo bào xám này trong khoảnh khắc tan thành mây khói, ngay cả thần khí cấp thấp cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Hạ Ngôn nhấc chân một cái tiến vào không gi­an Tinh Đấu. Điện, ý niệm lập tức phá ra tra xét toàn bộ không gi­an Nhất Trọng Thiên của Tinh Đấu Điện một lần, trong khoảnh khắc phát hiện nơi tụ tập đại lượng tu luyện giả.

♦ ♦♦

- Dừng tay!

Phương TỊ kia đã liên tục giết chết vài trăm tu luyện giả Tinh Đấu Điện. Bởi vì nơi hắn bắt đầu giết người cách con cháu Hạ gia không xa cho nên lúc này đã giết tới phạm vi con cháu Hạ gia.

Tiểu Thanh thấy một con cháu Hạ gia sắp chết trong tay đám người Phương Tị không khỏi khẽ quát một tiếng, mắt hạnh trợn lên nhìn đối phương không chút sợ sệt

-ò?

Phương TỊ sửng sốt, nhìn về phía Tiểu Thanh sau đó cười rộ lên dữ tợn.

- Ngươi dám giết người Hạ gia chúng tạ, không sợ chết không chỗ chôn sao?

Tiểu Thanh tức giận quát mắng.

- Ha ha, thật sự là chê cười. Người của Hạ gia, người của Hạ gia nào?

Phương TỊ kia cười ha ha, khinh miệt nói.

- Hôm nay nếu ngươi dám động thủ, ta cam đoan tương lai ngươi nhất định sẽ hối hận.

Tiểu Thanh mang theo ý uy hiếp cả giận nói.

- Tiểu mỹ nhân, ngươi dám uy hiếp ta?

- Điện chủ Thủy Vụ của Tinh Đấu Điện các ngươi đều bị chúng ta gi­am cầm, hồm nay ta giết người Hạ gia gì đó của các ngươi thì tính sao? Các ngươi có thể làm gì ta? Hôm nay, ta liền giết sạch người Hạ gia các ngươi.

Phương TỊ không kiêng nể gì, vô cùng kiêu ngạo nói.

- Chết đi!

Phương Tị nhấc tay lên, muốn ra tay giết chết Tiểu Thanh.

- Hỗn đản, đáng chết!

Đúng lúc này, một đạo linh lực từ phía chân trời vọt tới, gi­am cầm Phương TỊ đang muốn động thủ kia. Cảm giác thân thể minh không thể nhúc nhích, Phương TỊ chấn động thần sắc kịch biến, cố gắng ngoái đầu nhìn qua Chi thấy một tu luyện giả mặc áo trắng mặt lạnh như băng phi tới.

Hai người khác cũng kinh ngạc nhìn bóng người màu trắng, lớn tiếng nói:

- Ngươi là ai, dám vô lễ với Phương TỊ đại nhân. Chẳng lẽ không muốn sống chăng?

Trong đó một tu luyện giả mặc trường bào xám mặt hung ác nhanh chóng quát lên với Hạ Ngôn.

- Hạ Ngôn ca!

Tiểu Thanh nhìn thấy Hạ Ngôn, hai mắt đỏ lên, hai giọt nước mắt không thể khống chế rơi xuống. Mà vài tên con cháu Hạ gia gặp qua Hạ Ngôn cũng đều vẻ mặt kích động, nói năng lộn xộn.

- Hạ Ngôn thúc thúc!

-Hạ Ngôn gia gia!

- Hạ Ngôn tiền bối…

Theo vài tiếng quát to, phần đông tu luyện giả đều biết thần phận người tới mặc trường bào màu xám kia là cái gì. Người tới chính là tuyệt thế cường giả Hạ Ngôn tổ tÔDg của Hạ gia bọn họ. Không ai không biết vị tổ tông Hạ Ngôn này. Huy hoàng hiện tại của Hạ gia chính là một tay Hạ Ngôn sáng lập mà thành.

Theo tiếng hò hét của đám con cháu Hạ gia, vô số môn Nhân tinh anh của Tinh Đấu Điện cũng đều. toàn bộ thi lễ cung kính hô lớn:

- Bái kiến Hạ Ngôn đại nhân.

Trong lúc nhất thờỊ trăm vạn tu luyện giả đều kích động không thể khống chế. Bọn họ đã bị gi­am cầm ở nơi này vài trăm năm, ở trong này sống không bằng chết, rốt cục hôm nay thấy được hy vọng.

- Hạ Ngôn gi, ngươi rốt cục là ai?

Phương Tị kia tuy rằng bị Hạ Ngôn gi­am cẩm nhưng vẫn có thế nói chuyện. Mới vừa rồi hắn đã thông qua thủy tinh truyền âm báo lên trên chuyện ở nơi này, tin tưởng rất nhanh sẽ có cường giả tới. Cho nên hiện tại hắn cầnkéo dài thời gi­an mới có thể sỗọg sót Hắn biết thực lực tu luyện giả này xa xa hơn mình, bằng không không có khả năng dễ dàng gi­am cầm mình như vậy.

- Ta là ai?

Hạ Ngôn nở nụ cười, tuy nhiên lại là nụ cười khủng bố khiến người gặp ác mộng, từng tiaý lạnh toát ra:

- Ta là ai ngươi không cần­phải biết.

Hạ Ngôn khẽ xua tay:

- Ta nghĩ, chút thời gi­an vừa rồi ngươi hẳn đã phát tín hiệu cầu cứu rồi hả? Như vậy, hiện tại ngươi có thể chết!

Ngón tay Hạ Ngôn cong lại, nhẹ nhàng bắn rạ, ba đạo kình phong bắn mạnh ra. Ba tu luyện giả áo bào xám kia vỡ đầu chết tại chỗ, từ trong thân thể bọn họ hiện ra ba món thần khí

Trong nháy mắt, cường già cảnh giới Thiên Thần đã chết. Cảnh tượng này khiến tĩăm vạn tu luyện giả của Tinh Đấu Điện đều ngây ngốc trợn to hai mắt nhìn. Trong đám người bọn họ có rất nhiều người đều nghe qua về Hạ Ngôn, thậm chí có một bộ phận từng gặp Hạ Ngôn, cùng lúc trước Hạ Ngôn ở Tinh Đấu Điện còn có nhận thức, xem như là bằng hữu cùng nhau tu luyện. Nhưng là bọn họ tuyệt đối không nghĩ đến thực lực của Hạ Ngôn đã tới loại trình độ này, bọn họ thậm chí không biết Hạ Ngôn đã sớm là cường giả cảnh giới Tạo Hổa

Đối với những tu luyện giả bình thường bọn họ mà nói, cảnh giới Tạo Hóa là một danh từ xa xôi cỡ nào, cảnh giới vô thượng ngay cả nhìn lên cũng nhìn không tới.

- Tiểu Thanh!

Hạ Ngôn tới bên cạnh Tiểu Thanh:

- ổ, linh lực của các ngươi đều bị lực lượng pháp tắc phong ấn!

Hạ Ngôn rất nhanh liền cảm ứng được lực lượng phong ấn linh lực của đám người Tiểu Thanh, thúc giục lực lượng pháp tắc nhẹ nhàng chuyền động, một cỗ lực lượng pháp tắc cường đại phóng ra. Phong ấn của trăm vạn tu luyện giả bao gồm Tiểu Thanh liền bị hóa giải dễ dàng.

- Hạ Ngôn ca, rốt cục huynh đã trờ lại.

Tiểu Thanh cố nén không chày nước mắt, đôi mắt đỏ ửng gượng cười nói.

- Hạ Ngôn!

Trongđám người, một lão già lên tiếng.

Nghe được tiếng gọi. Hạ Ngôn vội vàng nhìn lại, phát hiện là ngoại công Mai Lâm của minh, dưới chân khẽ động liền đi tới bên cạnh ông.

- Ngoại công, người vẫn khỏe chứ?

Hạ Ngôn vội vàng hỏi.

-Ta không sao.

Mai Lâm lắc đầu, gặp lại Hạ Ngôn hiển nhiên cũng rất hưng phấn:

- Hạ Ngôn, may là ngươi đã trở lại, bằng không hôm nay chúng ta chì sợ đều phải chết.

- Vâng, còn may trờ về đúng lúc.

Hạ Ngôn gật đầu, ánh mắt đảo qua, nhìn thấy rất nhiều thi thể tu luyện giả, lửa giận trong

lòng lại bùng cháy mãnh liệt.

- Đây rốt cục là chuyện gì xảy ra? Điện chủ Thủy Vụ đâu?

Hạ Ngôn hít sâu một hơi, nén lửa giận hỏi.

Nghe thấy Hạ Ngôn hỏi, mọi người tranh nhau ầm ĩ nói lên, mỗi người đều tức giận xiết chặt tay. Cánh tay Hạ Ngôn khẽ nhấc, ra hiệu mọi người bình tĩnh, nói với Tiểu Thanh:

- Tiểu Thanh, muội nói.

- Vâng, Hạ Ngôn ca!

Tiểu Thanh gật đầu, hơi nhớ lại một lát

- Ba trăm năm trước, vách tường không gi­an của đại thế giới đột nhiên chấn động. Mới đầu chúng la cũng không biết xảy ra chuyậi gì, sau Điện chủ Thủy Vụ nói cho chúng ta biết là có người tấn công Lang Tà Giới chúng ta. Sau đó, Điện chủ Thủy Vụ mang theo vài Thái thượng trưởng lão thực lực mạnh nhất của Tinh Đấu Điện rời khỏi Tinh Đấu Điện nói là đi nghênh chiến địch nhân.

Tiểu Thanh chậm rãi nói.

- Nhưng từ đó trò đi Điện chủ Thủy Vụ cũng không thấy tĩở về. Đại khái qua thời gi­an nửa năm, đột nhiên có một tu luyện giả thực lực rất mạnh mang theo rất nhiều tu luyện giả xâm nhập Tinh Đấu Điện chúng ta, bốn phía giết chóc tu luyện giả Tinh Đấu Điện chúng ta

Tiểu Thanh khẽ cắnôi, thân thể mềm mại nhẹ nhàng run rầy.

- Một số Thái thượng trưởng lão của Thiên Ngoại Thiên ra mặt gi­ao thủ cùng cường giả kia. nhưng cũng không phải đối thủ của hắn. Một vị Thái thượng trưởng lão nói, là Điện chủ Kha Trung Kỳ của Kỳ Liên Điện, là cường giả Tạo Hóa thực lực xấp xỉ Điện chủ Thủy Vụ.

- Rất nhiều Thái thượng trưởng lão đều chết trận, tu luyện giả Tinh Đấu Điện chúng ta tuy rằng cực lực chống cự nhưng cuối cùng vẫn không thành công. Người thì chết, người bị cầm tù, phần đông con cháu Hạ gia chúng ta còn có một bộ phận môn nhân Tinh Đấu Điện còn sống bị gi­am cẩm ở đây. Bọn họ muốn khống chế chúng ta đi làm khổ sai lấy khoáng thạch cùng gieo trồng dược thảo.

Tiểu Thanh kể lại đại khái sự tình trải qua một lần.

Trong lòng Hạ Ngôn cũng có hiểu biết sơ bộ.

“Người nào tiến công Lang Tà Giới? Giới chủ Khương Vắn chẳng lẽ không ngăn được?” Hạ Ngôn nghi hoặc trong lòng. Hắn nhiều lần liên hệ Giới chủ Khương Vân đều không chút tin tức, chỉ sợ là lành ít dữ nhiều.

-Kỳ Liên Điện!

Ánh mắt Hạ Ngôn thoáng ngưng, phẫn nộ nói:

- Khoảng cách Kỳ Liên Điện với Tinh Đấu Điện chúng ta cũng không xa, Điện chủ Kha Trung Kỳ kia không ngờ làm ra chuyện như vậy.

- Hạ Ngôn ca, thực lực Điện chủ Kỳ Liên Điện Kha Trung Kỳ kia rất mạnh, chúng ta làm sao bây giờ?

Tiểu Thanh nghĩ đến tên Kha Trung Kỳ kia, không khói có chút khẩn trương.

- Không sao. Chúng ta ở đây chờ hắn đến.

Hạ Ngôn thấy Tiểu Thanh khẳn trương, khẽ cười một tiéng nói.

Kha Trang Kỳ chẳng qua là Tạo Hóa cấp Điện chủ, thực lực chỉ sợ còn dưới Điện chủ Thủy Vụ, Hạ Ngôn tự nhiên không lo lắng xảy ra vấn đề gi. Tuy nhiên, người nào có thề phá hủy Lang Tà Giới, điều này làm cho Hạ Ngôn có chút không thể yên tâm.

Hiện tại việc phải làm chính là chờ Kha Trung Kỳ tới, hy vọng có thề biết được một ít tin tức hữu dụng từ trong miệng của hắn.

- Hạ Ngôn gia gia. Kha Trung Kỳ kia phi thường ác độc, chúng ta không rời khỏi nơi này trước sao?

Một con cháu đời sau của Hạ gia phi thường lo lắng nói

Ý tứ của hắn là trước rời Tinh Đấu Điện tránh Kha TrungKỳ, sau đó mới nghĩ biện pháp úng đối.

- Không cần. Các ngươi không có nguy hiểm.

Hạ Ngôn xua tay. nhìn tên con cháu kia một cái. Là Linh Hoàng cấp bảy, thiên phú cũng Không tệ lắm.

Thấy Hạ Ngôn nói như th4 còn một số người trong lòng có lo lắng cũng không dám nói thêm.

Ông-

Quả nhiên, pháp tắc không gi­an trong Nhất Trọng Thiên của Tinh Đấu Điện rất nhanh bắt đầu xuất hiện dao động kịch liệt.

Hạ Ngôn cảm giác được lực lượng pháp tắc dao động, ánh mắt ngưng tụ nhìn về một hướng, khóe miệng nở nụ cười lạnh.

- Tới còn thật mau a. Kha Trung Kỳ, dám hủy Tinh Đấu Điện, hôm nay cho ngươi chết tại chỗ này!

Hạ Ngôn nghĩ thầm trong lòng, không tự chủ phóng ra một cỗ sát ý kinh thiên, xoay quanh mà lên, tràn ngập hướng về phía nơi phát ra lực lượng pháp tắc dao động.

Chương 1025: Cứu người

Nhất Trọng Thiên Tinh Đấu Điện, mấy bóng người phi hành như tia chóp. Người cẩm đầu mặc trường bào màu lam, trên mặt có một bướu thịt, tóc dài màu lam đặc biệt khiến người chú ý.

Thân thể hắn ở không trung hơi khựng lại một chút, mày nhăn lại:

- Sát khí thật mãnh liệt, không ngờ vào lúc này tới cứu người của Tinh Đấu Điện?

Tu luyện giả mặc trường bào lam tóc lam này chính là Điện chủ Kỳ Liên Điện Kha T rung Kỳ. Vừa rồi hắn Nhận được tin tức cẩu cứu của một tên thuộc hạ, nói có một địch nhân phi thường cường đại xuất hiện tại Tinh Đấu Điện, hắn lập tức mang theo vài tên thuộc hạ chạy tới.

- Điện chủ đại nhân, phía trước có một người.

Lúc này, một tên thuộc hạ phía sau Kha Trung Kỳ lên tiếng nói.

Kha TrungKỳ cũng thấy được bóng người màu trắng ở phía trước, đó là một tu luyện giả thoạt nhìn tuổi tác không lớn.

Thời gi­an Hạ Ngôn tu luyện cũng vừa mới quá một vạn năm, so với những lão quái tu luyện vài trăm vạn năm bọn họ tự nhiên là rất trẻ tuổi.

Vù! Vù! Vù! Vù!

Sau một loạt tiếng xé gió rất khẽ, đám người Kha Trung Kỳ đều dừng lại ở trong không gi­an.

- Ngươi là ai?

Ánh mắt Kha TrungKỳ nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, trong lòng ngưng trọng hem vài phần. Tuy rằng Hạ Ngôn nhìn qua rất trè tuổi, nhưng lại mang đến cho hắn một cảm giác áp bách quỷ dị, giống như tu luyện giả thoạt nhìn trẻ tuổi này có thể tạo thành nguy hiềm đến cho mình.

- Ta là Hạ Ngôn. Ngươi chính là Điện chủ Kỳ Liên Điện Kha Trung Kỳ?

Hạ Ngôn chắp tay sau lưng, đồng dạng nhìn Kha Trung Kỳ, trên mặt mang theo ý cười như có như không.

Đám người Tiểu Thanh đều ở xa quan sát cuộc chiến. Tuy rằng Hạ Ngôn nói không sao nhưng trong lòng mọi người vẫn không kìm nồi có chút lo lẳng.

- Hạ Ngôn?

Kha TrungKỳ sửng sốt, chợt biến sắc:

- Ngươi chính là Hạ Ngôn kia?

Kha Trung Kỳ biết tên Hạ Ngôn, lúc trước Hạ Ngôn còn chưa rời Lang Tà Giới từng tham qua một trận chiến đấu của đại thế giới khác tấn công Lang Tà Giới. Lúc ấy lấy thực lực cảnh giới Thiên Thần, cộng thêm một con chó đã giết chết vài cường giả cảnh giới Tạo Hóa. Lúc ấy, Kha Trung Kỳ cũng có mặt, chỉ là thời gi­an trôi qua vạn năm khiến hắn không nhớ ra lập tức. Hơn nữa lúc này Hạ Ngôn cũng không mang theo con chó lớn màu đen kia.

- Có lẽ vậy!

Hạ Ngôn gật đầu, áo bào trắng bay trong gió:

- Kha TrungKỳ, vì sao muốn tấn công Tinh Đấu Điện ta?

- Ha ha ha… Hạ Ngôn, ngươi đang chất vấn ta sao?

Kha Trung Kỳ nghe được Hạ Ngôn hỏi, ha ha cười không thèm để ý lắc đầu nói.

- Xem nhưvậy. Hiện tại ta cho ngươi một cơ hội.

Hạ Ngôn hời họt bâng quơ nói.

- Tiểu, tử, đừng vội ngông cuồng!

Một tên thuộc hạ của Kha TrungKỳ lớn tiếng quát mắng.

- Hạ Ngôn. Cho dù Điện chủ Thủy Vụ của Tinh Đấu Điện các ngươi cũng không dám nói chuyện như vậy với ta. Ngươi, còn không có tư cách hỏi ta như vậy!

Kha TrungKỳ nhướng mày, khí thế Điện chủ lộ ra không sót

- Kha Trung Kỳ, Điện chủ Thủy Vụ hiện tại ở nơi nào?

Hạ Ngôn không thèm để ý, lại hòi tiếp.

- Hắc hắc. Điểm này nói cho ngươi cũng không sao. Điện chủ Thủy Vụ của Tinh Đấu Điện các ngươi vẫn bị cẩm tù trong Lang TàĐiện, hiện tại sống hay chết ta cũng không biết.

Kha Trung Kỳ đắc ý cười nói.

- Là ai tấn công Lang Tà Giới?

Hạ Ngôn nhíu mày hỏi.

- Hạ Ngôn, hôm nay ta nói nhiều vài câu với ngươi. Giới chủ Khương Vân đã chết, Từ Lâm đại nhân tiếp quản Lang Tà Giới. Đương nhiên còn có ba trong số bảy đại thế giới Khương Vân mở ra Lang Tà Giới này đã không còn là Lang Tà Giới trước kia. Tiểu tử, nếu ta là ngươi sẽ không trở về Lang Tà Giới. Vây không khác gi chui đầu vào lưới!

Kha TrungKỳ híp mắt cười nsoi.

Tuy rằng mơ hồ cảm giác được Hạ Ngôn mang cho hắn một loại áp lực quỷ dị. nhưng là

Kha Trung Kỳ cũng không cho rằng Hạ Ngôn có được thực lực chống lại hắn. Dù sao thời gi­an Hạ Ngôn tu luyện quá ngắn.

- Chui đầu vào lưới?

Hạ Ngôn nở nụ cười.

- Kha Trung Kỳ, dường như ngươi đầu phục vị Từ Lâm đại nhân kia hả?

Hạ Ngôn từ trong lời nói Kha Trung Kỳ vừa rồi phán đoán ra, hơn nữa Từ Lâm này tựa hồ không chi một mình, còn có người giúp đỡ.

- Kẻ thức thòd mới là tuấn kiệt. Ta chi là lựa chọn một con đường sáng. Ha ha, Điện chủ Thủy Vụ của Tinh Đấu Điện rất ngốc, đối nghịch với Từ Lâm đại nhân, quả thực là tìm chết.

Sắc mặt Kha Trung Kỳ tối sẩm, lạnh lùng nói.

Hiển nhiên lời nói của Hạ Ngôn nói trúng điểm yếu hại của hắn, mặc kệ như thế nào, hắn đều không thoát được tội đanh phản đồ.

- Kha Trung Kỳ, hôm nay nếu ta không giết ngươi, thật sự xin lỗi vô số tu luyện giả đã chết củaT­inh Đấu Điện!

Hạ Ngôn than nhẹ một tiếng, ánh mắt chăm chú:

- Cho nên, hôm nay. ngươi phải chết.

- Hạ Ngôn đại nhân muốn ra tay. Không biết có thể đánh bại Điện chủ Kha TrungKỳ kia hay không?

- Hạ Ngôn có nắm chắc, nhất định có thể thành công!

- Nhưng mà Kha Trung Kỳ là cường giả thực lực xấp xỉ với Điện chủ Thủy Vụ a…

Trong đám tu luyện giả của Tinh Đấu Điện vang tiếng nghị luận, đều khẩn trương nhìn mấy người trên bầu trời.

- Tiểu tử thật sự không biết trời caođấtrộng!

Một tên thuộc hạ của Kha Trung Kỳ có thực lực cảnh giới Thiên Thần cao cấp, gầm lên một tiếng, xông về phía Hạ Ngôn. Thần khí trong cơ thể bay ra, thanh thế mênh mông cuồn cuộn. Chì là kiếm khí của hắn chỉ phóng ra một nửa lập tức tắt ngấm, theo sau thân thể từ không trang rơi xuống, máu tưoi từ trước ngực phun ra.

Một cường giả cảnh giới Thiên Thần cao cấp trong khoảnh khắc đã chết, ngay cà công kích đều không kịp phát ra hoàn toàn liền yên lặng chết đi.

-Hả?

Đôi mắt Kha Trang Kỳ trừng thật lớn.

Vài tên tu luyện giả còn lại phía sau hắn nhìn thấy cành tượng này thân hình đều run lên, có chút sợ hãi nhìn đồng bạn đã biến thành thi thẩ

- Hạ Ngôn đại nhân đã giết chết tên Thiên Thần cao cấp của Kỳ Liên Điện!

- Ha ha. Thực lực Hạ Ngôn đại nhân quả nhiên cường đại!

Rất nhiều tu luyện giả của Tinh Đấu Điện sau khoảnh khắc kinh ngạc ngắn ngủi đều nhảy nhót hoan hô. Những người này tuy rằng khôi phục thực lực bản táhan nhưng đại bộ phận đều là cảnh giới Linh Hoàng, cho dù có một bộ phận cực nhò đã bước vào cảnh giới Thiên Thần, nhưng chì là Thiên Thần cấp thấp, trung cấp, căn bản không thể giúp được gi.

- Thực lực tiểu tử này lại mạnh mẽ như thế?

Trong lòng Kha Trung Kỳ cũng hơi bồn chồn lo lắng. Tuy rằng hắn đã là cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, nhưng là muốn giết chết tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần cao cấp chi sợ cũng không thể nhẹ nhàng như Hạ Ngôn.

Tr­cng mắt Khẽ chuyển, Kha Trung Kỳ phất tay với vài tên thuộc hạ phía sau. Mấy tên thuộc hạ liếc nhau một cái, liền quát lớn xông về phía Hạ Ngôn.

-Muốn chết!

Hạ Ngôn vươn một tay, ở trong không trung liên tục bắn ra mấy lần, tiếp theo bốn năm tiếng kêu đau đón truyểti rạ, vài tên tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần cấp tám cấp chín đều chết đi, để lại một đống thần khí

Vù~

Vảo lúc này Kha Trung Kỳ xoay mạnh người, rất áhanh bay về phía lối ra Tinh Đấu Điện.

Nhìn đến động tác của Kha Trung Kỳ, Hạ Ngôn cũng hơi chút sửng sốt Kha Trung Kỳ đường đường thân phận Điện chủ, không ngờ liền lựa chọn chạy trốn như vậy? Hơn nữa, không chút ướt át bẳn thỉu.

Nhìn đến Kha Trung Kỳ chạy trốn, tu luyện giả của Tinh Đấu Điện cùng phần đông con cháu Hạ gia đều trợn mắt há hốc mồm.

- Ngươi chạy không thoát!

Thân hình Hạ Ngôn chợt lóe đuổi theo, thanh âm truyền vào trong tai Kha Trung Kỳ đang bối rối chạy trốn. Kha Trung Kỳ càng sợ hãi, tốc độ tăng đến cực hạn.

Nhưng là tốc độ của hắn làm sao có thề so với tốc độ của Hạ Ngôn? Khoảng cách hai người trong khoảnh khắc kéo gần, mắt thấy sắp đuổi kịp.

- Từ Lâm đại nhân, Hạ Ngôn đã trờ lại… Hắn sẽ cứu Thủy Vụ cùng Huyền Thượng Vũ… Cứu ta!

Dường như biết mình khó thể chạy thoát, Kha Trung Kỳ trong khi phi hành dùng thủy tinh truyểti âm truyểti tin cho Từ Lâm, hơn nữa liên tục kêu cứu mạng.

-Hạ Ngôn!

- Chấ đi!

Kha Trung Kỳ đột nhiên đứng khựng lại, sau đó xoay người, một kiếm chém về phía Hạ Ngôn. Kiếm khí ần chứa thần thông mang theo năng lượng dao động kinh người, quấy động toàn bộ không gi­an.

- Không đáng nhắc tới!

Hạ Ngôn cười lạnh một tiếng, cánh tay vung lên. Một đoàn năng lượng liền bao quanh kiếm khí của Kha Trung Kỳ, trong khoảnh khắc liền đánh tan năng lượng của Kha Trung Kỳ, rồi sau đó tiếp tục cuốn tới hắn.

- Thần khí phòng ngự!

ở trong ánh mắt kinh ngạc của Kha Trung Kỳ, năng lượng của Hạ Ngôn cuốn tới trước người hắn. Phản ứng của hắn cũng coi như nhanh chóng, vội vàng thúc giục thần khí phòng ngự hình thành hộ thuẫn màu đen ở trước người.

Nhưng dù vậy, thân thể hắn vẫn như một lá cây bị thổi bay ra ngoài.

Trong ánh mắt phần đông tu luyện giả Tinh Đấu Điện, Kha Trung Kỳ chật vật ổn định thân hình, ở trong không trung liên tục phun vài búng máu tươi.

Đột nhiên, Kha Trung Kỳ quỳ xuống hướng về phía Hạ Ngôn:

- Hạ Ngôn, tha cho ta đi! Ta cũng bị bức bách mà. Nếu ta không lựa chọn đầu nhập vào Từ Lâm kia, hắn sẽ giết chết ta!

- Ta cũng không muốn làm phản đồ!

- Nhưng Không có cách nào, ta Không muốn chết! Hạ Ngôn, ngươi buông tha cho ta đi, ta đưa ngươi đi cứu Điện chủ Thủy Vụ cùng Huyền Thượng Vũ, được không?

Kha TrungKỳ nước mắt nước mũi ròng ròng đau khổ cầu xin.

- Ngươi đã hại chết nhiều tu luyện giả của Tinh Đấu Điện như vậy, tội không thể tha thứ!

Trong cơ thề Hạ Ngôn chợt lóe ánh đỏ, một đạo kiếm khí màu đỏ liền cuốn tới Kha

Trung Kỳ. biến thành một vùng mưa máu.

Vù~

Hạ Ngôn trở lại phía trước con cháu Hạ gia, nhìn về phía môn nhân Tinh Đấu Điện rậm rạp trăm vạn người.

- Kha Trung Kỳ đã chết, lát nữa ta sẽ đi thành Kỳ Liên hủy diệt Kỳ Liên Điện. Như vậy, tạm thời hẳn là không có người tới tìm chúng ta phiền toái.

Hạ Ngôn dừng một chút, trầm ngầm nói.

- Sau khi hủy diệt Kỳ Liên Điện, ta sẽ đi cứu Điện chủ Thủy Vụ cùng Huyền Thượng Vũ. Đến lúc đó, mới thương nghị tiếp theo nên làm như thế nào.

Hạ Ngôn nói tiếp.

- Hạ Ngôn. Ngay cả Điện chủ Thủy Vụ đều bị những người đó cẩm tù, một mình ngươi đi cứu bọn họ, có thể được Không?

Mai Lâm đứng ra, lo lắng an toàn của Hạ Ngôn, không kìm nồi hỏi.

- Ngoại công, người yên tâm, la có nắm chắc! Ha ha, ta ở Bãi săn thú ngoại giới thời gi­an vạn năm, hung hiểm gì đều cũng trải qua.

Hạ Ngôn trấn an nói.

- Vậy là tốt rồi, ta tin tưởng ngươi có thể làm tốt.

Mai Lâm gật đầu, vui mừng nói.

- Hạ Ngôn ca, huynh phải cẩn thận.

Tiểu Thanh cũng nhẹ giọng nói.

-ừm.

Hạ Ngôn gật đầu:

- Tiểu Thanh, đây là một viên thủy tinh truyền âm, bên trong có dấu. vết linh hồn của ta Nếu các ngươi ở Tinh Đấu Điện có nguy hiểm phát sinh, lập tức truyền âm cho ta

Hạ Ngôn gi­ao một viên thủy tinh truyền âm cho Tiểu Thanh.

Nguyên bản Hạ Ngôn tính toán trờ về giúp Hạ Ấp gia gia đúc lại thân thạ hiện tại xem ra chỉ có thể chờ một chút. Dù sao Hạ Ấp gia gia đã đại nhiều năm như vậy, cũng không gấp gì chút thời gi­an ít ỏi này.

Chương 1026: Đi mòn gót giày mà không gặp

Ầm~

Một tiếng nồ vang, toàn bộ thành Kỳ Liên đều lay động kịch liệt. Lồng năng lượng trên không thành thị đột nhiên lóe lên rồi sau đó hoàn toàn biến mất. Một bóng người màu trắng sải bước tiến vào trong thành Kỳ Liên.

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Hả? Là ai đang công kích thành thị?

Trong thành thị, đại lượng tu luyện giả đều không biết làm sao, một số kiến trúc cổ xưa vỡ ra từng lỗ hổDg thật lớn, thậm chí có một số bắt đầu sụp đổ.

Vù~

Bóng người màu trắng tới phía ngoài Kỳ Liên Điện, ở trong Kỳ Liên Điện, rất nhiều tu luyện giả đều nghe được tiếng cành báo thành Kỳ Liên lọt vào công kích. Chính khi bọn họ chuẩn bị ra Kỳ Liên Điện để xem rốt cục là chuyện gi thì toàn bộ không gi­an Kỳ Liên Điện lại bắt đầu trở nên xao động. Lực lượng pháp tắc điên cuồng ở phía chân trời hình thành một đám lốc xoáy khủng bố. Có một số tu luyện giả thực lực thấp kém không cần­thận thậm chí bị lốc xoáy hút vào, cũng không còn đi ra.

Vách tường không gi­an của Kỳ Liên Điện trong lúc nhất thời vỡ nát, lực lượng pháp tắc trong thiên địa trong khoảng thời gi­an ngắn ngủi không thể chữa trị.

- Tu luyện giả của Kỳ Liên Điện này, chỉ cầngiết đám cao tầng, tu luyện giả thực lực thấp kém đều không cần­thiết

Hạ Ngôn phát ra một đạo kiếm khí đánh trứng Kỳ Liên Điện, trong lòng thầm nghĩ.

“Nếu là muốn giết sạch tu luyện giả của Kỳ Liên Điện vậy chỉ sợ phải giết trên ngàn vạn người, người chết quá nhiều có chút không ổn. Ta chi giết sạch những tu luyện giả thực lực khá cao, đối với Tinh Đấu Điện mà nói cũng đã không còn uy hiếp”.

- Người nào? Dám công kích Kỳ Liên Điện ta?

- Thật to gan!

Có tu luyện giả thực lực cao lúc này đã chạy ra khỏi Kỳ Liên Điện, hung tọa nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn mặc áo trắng ở phía trước, bộ dạng khởi binh vấn tội.

Hạ Ngôn cũng không có bất kỳ đáp lại nào, chi là lộ ra một tia cười lạnh rồi sau đó dưới chân khẽ động, trong khoảnh khắc vài tên cao tầng Kỳ Liền Điện kia liền chết tại trận.

Sau nửa canh giờ, Kỳ Liên Điện bị hủy, Hạ Ngôn lặng yên rời đi.

♦ ♦♦

- Hạ Ngôn?

Trong Tinh La Điện của Tinh La Giới, một trung niên mặc trường bào gấm thêu nhướng mày, miệng bật thốt ra hai chữ. Tinh La Giới này cũng là đại thế giới mà Giới chủ Khương Vân mờ ra, mà người trung niên mặc trường bào gấm thêu này cũng là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, tên là Từ Lâm. Hắn vừa mới nhận được truyền âm của Kha TrungKỳ đến từ Lang Tà Giới.

Đột nhiên, ánh mắt Từ Lâm sáng ngời:

- Chăng lẽ là tên Hạ Ngôn kia, mà trong lòi đồn được truyền thừa từ Thần chủ Thưc­ng Hà? Ha ha, thật sự là trời cũng giúp ta!

Từ Lâm đột nhiên nhớ tới, Hạ Ngôn lúc trước Vương Lăng nhắc tới chính là người thừa kế của Thần chủ Thương Hà, lúc ban đầu là tu luyện giả đi ra từ Lang Tà Giới.

- Thật tốt quá. Đi mòn gót giày mà không gặp, đến khi được lại không mất công phu. Tiểu tử này không ngờ tựđộng đưa lên cửa!

- Hắc hắc, tiện nghi này, ta cần phải chiếm, không thể nói với hai người bọn Vương Lăng. Ha ha ha…

Vù~

Thân thể từ lâm rất nhanh biến mất Khỏi Tinh La Điện, hướng về phía giới ngoại. Từ Tinh La Giới đến Lang Tà Giới cũng phải theo Bãi săn thú ngoại giới trung chuyển, với thực lực của hắn cũng không dám trực tiếp vượt qua thời không loạn lưu.

Mà Hạ Ngôn lúc này cũng rất nhanh thông qua Hỗn độn không gi­an chạy tới Lang Tà Điện thành Lang Tà. Lúc trước Hạ Ngôn tới thành Lang Tà, thấy trong thành một mảnh đồ nát, cũng không có khí tức sinh linh cho nên không đi Lang Tà Điện mà trực tiếp trò lại Tinh Đấu Điện.

Vút-

Không lâu sau. thân hình màu trắng của Hạ Ngôn lại xuất hiện trong thành Lang Tà, không chút chần chờ cấp tốcphi hành về phía Lang Tà Điện.

- Điện chủ Thủy Vụ bị gi­am cẩm trong Lang Tà Điện, còn có Điện chủ Huyền Thượng

Vũ.

Hạ Ngôn đã nhìn thấy Lang Tà Điện trong tầm mắt, ánh mắt chợt lóe thân thể trực tiếp xông vào Lang Tà Điện theo lối vào.

Ông-

Ý niệm lập tức tản ra trong không gi­an Lang Tà Điện.

- Hẳn là ở Huyền Thiên Cung!

Ý niệm Hạ Ngôn sau khi tra xét, phát hiện phụ cận Huyền Thiên Cung không ít khí tức của tu luyện giả. Tu luyện giả Lang Tà Điện nguyên bản rất ít, vào thời điểm kịch chiến chỉ sợ đã chết rất nhiều, số lượng còn lại càng ít thêm. Huyền Thiên Cung dùng đề gi­am cẩm những tu luyện giả bị phong ấn là có khả năng nhất.

Xích!

Rất nhanh, Hạ Ngôn liền tới phía ngoài Huyền Thiên Cung, quả nhiên nhìn thấy một ít tu luyện giả mặc trường bào màu xám ở bên ngoài trông coi, đám tu luyện giả này hiển nhiên không phải là tu luyện giả vốn có của Lang Tà Điện.

- Người nào?

Vài tên trông coi kia phát hiện Hạ Ngôn, hét lớn một tiếng liền xông tới. Hai tay Hạ Ngôn khẽ phất, vài tên tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần cao cấp này trực tiếp mềm oặt ngã xuống, ngày cả kêu một tiếng cũng không kịp.

Ầm~

Đột nhiên, vài bóng người từ trong Huyền Thiên Cung vọt ra, khí tức của mấy người này tản ra đều khá mạnh, sau khi Hạ Ngôn tra xét đều biết là cảnh giới Tạo Hóa. Sau khi bọn họ lao ra Huyền Thiên Cung, nhìn thấy đám trông cửa đã chết, hơi khựng lại một chút sau đó ánh mắt tìm tòi đến vị trí của Hạ Ngôn, một người trong đó phẫn nộ gầm lên.

-Giết tiểu tử này!

Linh lực lập túc từ trong thân thể bọn họ trào ra, lực lượng pháp tắc cuồn cuộn trong không gi­an, muốn chém giết Hạ Ngôn. Ánh mắt Hạ Ngôn lạnh lùng, dưới chân khẽ điếm, thân hình xông về phía mấy người.

- Tiểu tử, tìm chết!

Vài tên tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa đều vung thần khí công kích của bản thân, kiếm khí sắc bén đem vách tường không gi­an đục thủng lỗ chỗ, lộ ra thời không loạn lưu. Mấy đạo kiếm khí này mang theo tiếng xé gió khủng bố dường như muốn chém Hạ Ngôn thành mảnh nhỏ.

Bóng sáng lóe lên, không gi­an hơi chút vặn vẹo. Kiếm khí kinh người vốn đã gần sát thân hình Hạ Ngôn không ngờ không đánh trúng mục tiêu, Hạ Ngôn hoàn hảo không tồn hao gì xuyên qua kiếm khí của bọn họ, xuất hiện tại nơi gần sát với bọn họ.

-Cái gi?

Vài tên tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa này đều. hung hăng trọn trừng mắt, trong lòng kinh hãi tột đỉnh. Bọn họ rõ ràng thấy kiếm khí của minh đánh trúng tên mặc áo trắng này, nhưng là lúc này đối phương lại hoàn hảo không tồn hao gì.

- Ngươi là ai?

Một người cẩm đầu trong lòng hoàng sợ, sau khi phản ứng lại dữ tọa đanh ác hét lớn, trong lòng bọn họ đều sinh ra dự cảm không tốt

- Người giết các ngươi!

Hạ Ngôn mờ miệng, một thanh âm lạnh băng truyền ra. Vài tên tu luyện giả cảnh giới TạHóa kia thân thân hình đột nhiên chấn động, sau đó yên lặng đồ xuống, một đống thần khí hiện ra

- Muỗi nhỏ đến đâu cũng là thịt.

Hạ Ngôn ngoắc ngón tay, thu hết những món thần khí kia. Những thần khí tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần để lại khi bị Hạ Ngôn giết chết, hắn cũng không có lấy. Tài phú của tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần thật sự quá ít, Hạ Ngôn cũng lười đi lấy rồi lại phải tốn thời gi­an đi thanh lý.

Tài phú của một gã Thiên Thần cao cấp khá giàu có cũng chì mấy trăm vạn Cửu Nguy ÔI Đan, tương đương với vài vạn Quy Nguyên Đan. Đối với Hạ Ngôn mà nói thật sự là không đáng để chậm trễ thời gi­an.

Vù~

Sau đó Hạ Ngôn tiến vào Huyền­Thiên Cung. Hắn cũng không phải lần đầu tiên tiến vào Huyền Thiên Cung nguyên là nơi trao giải thưởng và Điện chủ ở lại. Cho nên tuy rằng bên trong tràn ngập Hỗn độn lực cũng không chút ảnh hưởng đến phán đoán của Hạ Ngôn, rất nhanh hắn đã tìm được nơi mọi người bị gi­am cầm. Đương nhiên, ở trong Huyền Thiên Cung Hạ Ngôn còn giết vài tên tu luyện giả ngoại giới, trong đó bao gồm hai tên cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ.

- Làm sao ta cảm giác có điểm không đúng? Chẳng lẽ xày ra trạng huống gi?

ở trong một không gi­an nhò, hơn ngàn tu luyện giả xếp bằng, trên người bọn họ không chút linh lực dao động, hiển nhiên đều đã bị cường giả sử dụng lực lượng pháp tắc phong ấn.

Lúc này, một gã tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ nhìn những người khác

nói

- Dường như có điểm không đúng, các ngươi xem, hai tên hỗn đản đáng giận vẫn trông coi chúng ta đều đã rời đi.

Một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ khác ánh mắt chợt lóe nói.

- Ha ha. Mấy người các ngươi cả ngày nghĩ tới có người tới cứu chúng ta. ôi! Ai có thể tới cứu chúng ta chứ? Ngay cả ta đều bị cẩm tù, Giới chủ đại Nhân cũng ngã xuống…

Trong đám người. Điện chủ Huyền Thượng Vũ cười khổ lắc đầu nói.

Những tu luyện giả bị nhốt này thường thường vẫn ngóng trông có người nào có thể tới cứu bọn họ ra. Bọn họ đã bị cẩm tù thời gi­an vài trăm năm. thường thường đều bị đám tu luyện giả cải­di giới Tạo Hóa bình thường đáng giận kia làm nhục, thật sự sống không bằng chết.

- Điện chủ đại nhân, ít rứiất chúng ta còn chưa chết, vậy còn có hy vọng.

Tu luyện giả Lỗ Kỳ của Lang Tà Điện mặt nghiêm túc nói.

- Đúng vậy, có hy vọng dù sao cũng tốt hoa không có hy vọng. Ha ha, nếu không phải còn có hy vọng, chỉ sợ ta sớm đã chết đi.

Điện chủ Thủy Vụ cười nói, chỉ là giọng có chút khàn khản.

Ầm~

Lúc những người này nói chuyện, không gi­an đột nhiên chấn động, bên ngoài một cỗ năng lượng tràn vào, cửa không gi­an này trực tiếp bị đánh tan.

Cảnh tượng này khiến chúng tu luyện giả bị cầm tù ở trong đều chấn động tâm thần, ánh mắt mọi người đều hướng về phía cửa không gi­an.

- Chẳng lẽ thật sự có ngưi tới cứu chúng ta?

Gần như trong lòng mọi người đều toát ra ý nghĩ này, đôi mắt trông mong nhìn ra phía cửa. Một bóng người rất nhiều người quen thuộc đập vào trong mắt bọn họ, Hạ Ngôn mặc áo bào trắng lóe lên tiến vào.

-Hạ Ngôn?

- Hạ Ngôn?

Một số tu luyện giả nhận thức Hạ Ngôn đều kinh hô, Hạ Ngôn không ngờ tìm được tới nơi này, Hạ Ngôn là tới cứu bọn họ ra ngoài. Vành mắt mọi người đều hơi có chút ướt, nhất là Điện chủ Thủy Vụ, thần hình run rẳy, kích động có chút không thể khống chế.

- Điện chủ Thủy Vụ!

Hạ Ngôn lập tức thấy được Điện chủ Thủy Vụ:

- Điện chủ Huyền Thượng Vũ, rốt cục tìm được các vị.

Hạ Ngôn nhìn thấy rất nhiều người mình biết.

- Hạ Ngôn, làm sao ngươi trở lại?

Huyền Thượng Vũ hỏi.

Lúc trước, đám người Điện chủ Huyền Thượng Vũ dưới sự dẫn dắt của Giới chủ Khưc­ng Vân tiến vào di tích thượng cồ kia, sau khi tách ra ở bên trong cũng không gặp lại, tuy nhiên lại biết Hạ Ngôn vẫn luôn ỞBãi săn thú ngoại giới. Mà hiện tạỊ Hạ Ngôn chợt­từBãi săn thú ngoại giới tĩởvề.

- Ta đã thật lâu không về Lang Tà Giới, cho nên rảnh rỗi liền quyấ định trò về xem. Không nghĩ tới không ngờ Lang Tà Giới lọt vào công kích, sau lại biết các vị bị gi­am ở chỗ này liền chạy tới.

Hạ Ngôn thoáng trầm ngâm, liền mở miệng thuật lại đại khái chuyện trải qua.

- Nơi này không phải chỗ nói chuyện, chúng ta vẫn rời đi trước thôi.

Điện chủ Thủy Vụ nhìn bền ngoài, có chút khẩn trưc­ng nói.

Chương 1027: Giải quyết một lượt.

- Nói đúng, nơi này không an toàn. Chúng ta trước rời Lang Tà Điện rồi nói

Sắc mặt Huyền Thượng Vũ hơi đồỊ trầm giọng nói với Hạ Ngôn.

- Trước tiên ta giải phong ấn cho các vị.

Hạ Ngôn gật gật đầu, ý niệm khẽ động, lập tức thúc giục lực lượng pháp tắc.

Sau vài tiếng nồ không thể nghe thấy, pháp tắc phong ấn trên người đám người Huyền Thượng Vũ đều bị Hạ Ngôn phá tan. Tất cả mọi người đứng lên, cảm thụ được linh lực vừa có thể vận chuyển, rất nhiều người đều thờ ra một ngụm dài

- Các vị, chúng ta ra đi thôi Nơi này không gi­an nhỏ hẹp, đi ra ngoài hoạt động một chút Lâu như vậy vẫn không nhúc nhích, thân thể đều có chút cóng ngắc rồi

Hạ Ngôn cười nói

Hơn một ngàn tu luyện giả nối đuôi nhau rời không gi­an nhỏ này. Hạ Ngôn đi ở phía trước dẫn đầu ra Huyền Thiên Cung.

360 Điện chủ của Lang Tà Giới có gần 120 người bị gi­am tại chỗ này, còn có một bộ phận chết ưận, còn lại chừng một nửa số Điện chủ đều lựa chọn đầu hàng Từ Lâm. Mà hơn một ngàn tu luyện giả bị nhốt ở đây, trừ Điện chủ của Lang Tà Giới, còn có phần đông tu luyện giả của Lang Tà Điện cùng với một số tán tu thực lực cường đại của Lang Tà Giới.

- Cảm giác khôi phục thực lực thật là tốt!

- Đúng vậy, bị nhốt mấy trăm năm, linh lực bị phong ấạ ngay cả tu luyện đều không được, lĩnh ngộ pháp tắc cũng không thể làm được.

- Đám người xâm lược chết tiệt, nhốt chúng ta ở chỗ này, muốn chúng ta đi vào khuôn khổ nghe mệnh lệnh của bọn họ.

Rất nhiều tu luyện giả vừa thoát vây rất nhanh đã khôi phục tinh thần có chút uể oải.

- Điện chủ Huyền Thượng Vũ, Lang Tà Giới chúng ta làm sao lại bị xâm lấn? Rổt cục đã xảy ra chuyện gi?

ở trong không trung, Hạ Ngôn nghi hoặc trùng trùng, hỏi Điện chủ Huyền Thượng Vũ.

Hạ Ngôn cũng không biết mấy trăm năm trước ở Lang Tà Giới đến tột cùng đã xảy ra chuyện gi. Tuy rằng biết là một tên cường giả Tạo Hóa cấp Giới chủ tên là Từ Lâm chiếm cứ Lang Tà Giới, nhưng mọi chuyện xảy ra cùng với Giới chủ Khương Vân ngã xuống như thế nào, hắn cũng không biết.

- Hạ Ngôn, chuyện này lát nữa ta nói với ngươi. Chúng ta trước rời Lang Tà Điện, nơi này không an toàn. Tuy rằng ngươi đã giết chết tất cả người trông coi, nhưng cường giả Tạo Hóa cấp Giới chủ Từ Lâm kia chỉ sợ rất nhanh từ đại thế giới khác tới.

Huyền Thượng Vũ lắc đầu, nghiêm mặt nói với Hạ Ngôn.

- Không sao. Chúng ta ở đây chờ Từ Lâm kia tới, đưa hắn giải quyết một lầạ đỡ mất công tim hắn.

Hạ Ngôn cười nói Hắn cũng nhìn ra lo lắng của đám người Huyền Thượng Vũ. Trong mọi người, thực lực Huyền Thượng Vũ cao nhất, là cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chù, nhưng là so với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, thực lực của hắn nhỏ yếu rất nhiều, không thể chổng lại.

-Cái gi?

Nghe vậy, tất cả mọi người chẩn động, kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn.

Trốn còn không kịp, không ngờ Hạ Ngôn còn chờ đối phương đến.

- Các vị không cần lo lắng. Ta nắm chắc đối phó Giới chủ Từ Lâm kia

Ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua mọi người, cười cười, rồi sau đó trmh trọng nói

- Hạ Ngôạ ngươi thật sự nắm chắc đổi phó Từ Lâm?

Điện chủ Thủy Vụ trợn tròn mắt

- Điện chủ Thủy Vụ, người yên tâm.

Hạ Ngôn cười cười, khẽ gật đầu.

- Hạ Ngôn, ngươi nên biết thực lực tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ khó thể tưởng tượng, ta ở trước mặt hắạ ngay cả một chiêu đều khó có thê ngăn cản. Hơn nữa Từ Lâm kia đã là Tạo Hóa cấp Giới chủ trung kỳ, thực lực không kém hơn Giới chủ Khương Vân.

Huyền Thượng Vũ vẫn còn chút lo lắng.

Không chỉ Huyền Thượng Vũ, kỳ thật đại đa số tu luyện giả nơi này đều trong lòng không yên.

- Điện chủ Huyền Thượng Vũ, lát nữa ta đánh chết Từ Lâm kia cho người xem tận mắt.

Hạ Ngôn nhíu mày.

Thấy Hạ Ngôn nhưthệ, Huyền Thượng Vũ cũng than nhẹ một tiếng, gật đầu:

- Được rồi, ta tin tưởng ngươi Hạ Ngôn.

- Hạ Ngôn, ngưoi không biết kỳ thật lần này đại thế giới chúng ta bị xâm lấn, vẫn là có liên quan với ngươi.

Điện chủ Huyền Thượng Vũ chuyền chủ đề nói.

- Cái gì? Có liên quan với ta?

Hạ Ngôn sửng sốt

- Đúng vậy. Vào lúc đại thế giới mới bị xâm lấn, Giới chủ Khương Vân cùng ta nói chuyện này. Hạ Ngôn, lúc trước ngươi cùng Giới chủ Khương Vân chia tay, là ở thành Chu Tước phải không?

Huyền Thượng Vũ nói.

- Đúng vậy.

Hạ Ngôn đáp, nhớ tới tình cảnh lúc ấy, chính là sau khi tham gia hội đấu giá thành Chu Tước, hắn cùng Giới chủ Khương Vân chia tay ở trước cửa trung tâm gi­ao địch.

- Nguyên do, chính là bắt đầu từ khi đó.

Huyền Thượng Vũ nhớ lại nói:

- Giới chủ Khương Vân có một kẻ thù tên là Vương Lăng, cũng là cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ. Trong những người xâm lấn đại thế giới chúng ta, Vương Lăng này là một trong số đó. Vương Lăng liên hợp hai vị cường giả cảnh giới Tạo Hóa cáp Giới chủ khác xâm lấn tám đại thế giới Giới chủ Khương Vân mở ra Cuối cùng, Giới chủ Khưc­ng Vân cũng chết trận. Nguyên nhân Vương Lăng thuyết phục được hai Giới chủ khác là lúc Giới chủ Khương Vân chia tay với ngươi, được trọng bảo ngươi tặng, trọng bảo này từ truyền thừa của cường giả Thần chủ trong truyền thuyết.

Huyền Thượng Vũ chậm rãi nói, Hạ Ngôn nghe rất cản thận.

Nghe đến đó, Hạ Ngôn liền hiểu rõ. Lúc trước hắn quả thật từng đưa một cái nhẫn không gi­an cho Khương Vân, bên trong là một tổ Long Hồn Quả, lúc ấy Vương Lăng kia đã thấy được.

Vương Lăng tất nhiên là hoài nghi hắn đưa trọng bảo gì chuyển cho Khưc­ng Vân, cho nên sau đó cồ động hai gã cường giả Giới chủ khác cùng đi đối phó với Khương Vân. Chi là không biết vì nguyên nhân gì, thời gi­an hắn trì hoãn khá lâu. Ba cường già cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ bọn họ mấy trăm năm trước mới xâm lấn Lang Tà Giới, mà thời gi­an Hạ Ngôn cùng Khương Vân chia tay ở thành Chu Tước đã qua chừng chín ngàn năm.

Dươn gn­hiên, cho dù Giới chủ Khương Vân không nhận được trọng bảo của Hạ Ngôn, vậy Vương Lăng cũng có thể lợi dụng cơ hội này để diệt trừ Giới chủ Khương Vân.

Lửa giận thiêu đốt điên cuồng trong đầu Hạ Ngôn, lại là Vương Lăng chết tiệt này.

- Chuyện chính là như vậy.

Tâm tình của Huyền Thượng Vũ tới đày cũng có chút suy sụp.

- Ta sẽ báo thù cho Giới chủ Khưc­ng Vân, Vương Lăng kia phải chết!

Hạ Ngôn cố nén lửa giận, binh tĩóh nói, chì là trong thanh âm mang theo ý lạnh rợn người.

- Hạ Ngôn, ngươi ở Bãi săn thú ngoại giới nhiều năm như vậy, gặp được rất nhiều nguy hiềm hả?

Điện chủ Thủy Vụ thấy không khí có chút không đúng, chen vào hỏi Hạ Ngôn.

- Vâng, gặp phải một ít nguy hiềm, tuy nhiên hoàn hảo đều vượt qua.

Hạ Ngôn gật gật đầu:

- Trong thời gi­an một vạn năm gần đây, phần lớn ta đều trong tu luyện.

- Thực lực hiện tại của ngươi, ta đều nhìn không thấu.

Điện chủ Thủy Vụ cười cười.

- Ta linh ngộ pháp tắ­clàcản­hgiới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ.

Hạ Ngôn cười nói:

- Tuy nhiên, tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ bình thường đều không phải đối thủ của ta

- Điện chủ Thủy Vụ, Đại Phân Thán Thuật lúc trước người truyền thụ cho ta, tác dụng cũng rất lớn.

Hạ Ngôn nhớ tới trước kia, có chút cảm xúc nói.

-Thật là…

Nghe được Hạ Ngôn nói đã là cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, rất nhiều tu luyện giả đều không nói gì nhìn Hạ Ngôn. Thời gi­an tu luyện của bọn họ đều vượt xa Hạ Ngôn rất nhiều lần, nhưng luận cảnh giới cũng chi có một mình Huyền Thượng Vũ ngang ngửa với Hạ Ngôn. Mà luận sức chiến đấu lại càng kém nhiều.

-Hà?

Đang khi nói chuyậi, Hạ Ngôn khẽ nhướng mày, hắn cảm ỏng đển một tia năng lượng đao động, dường như có người thực lực rất mạnh tiến vào không gi­an Lang Tà Điện, hơn nữa đang tới gần nơi này.

- Các vị, có người tới.

Hạ Ngôn nhíu mày, lên tiếng nhắc nhờ mọi người.

Dù sao cũng là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, Hạ Ngôn cũng không đám khinh suất Cho dù hắn không e ngại Giới chủ Từ Lâm kia, nhưng những tu luyện giả ở phia sau hẳn rât khó ngăn cản được một đòn của Từ Lâm.

- Từ Lâm tới rồi sao?

Sắc mặt Huyầi Thượng Vũ biến đổi

- Hẳn là Từ Lâm, ta cũng không xác đỉnh.

Hạ Ngôn đập lại một câu, thân thề bay vềphía trước hơn ngàn dặm. Phải chừa ra đủ không gi­an mới có thể khiến đám tu luyện giả phía sau an toàn.

Một lát sau, trong tầm mắt của Hạ Ngôn xuất hiện một gã trung niên mặc trường bào gấm thêu, ánh mắt Hạ Ngôn thoáng ngưng, tia xét ra đổi phương ỉà tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, trong lòng khẳng định người này chính là Từ Lâm.

-ồ?

Từ Lâm nhìn đến Hạ Ngôn, thân thề ngừng trong không trung, mũi ưng hếch lên trên, rồi sau đó âm hiểm nở nụ cười, ánh mắt hung ác cần­thận đánh giá Hạ Ngôn.

- Ngươi chính là Hạ Ngôn kia?

Từ Lâm hỏi

- Đúng vậy.

Hạ Ngôn cười khẽ gật đầu.

- Ngươi thật là người thùa kế của Thần chủ Thương Hà?

Từ Lâm gật gật đầu, bộ dạng thật vừa lòng, lại lên tiếng hỏi.

- Đúng vậy.

Hạ Ngôn lại cười gật đầu nói

- Ngươi tới nơi này, là cứu đám rác rưởi kia của Lang Tà Giới? Hiện tại ngươi đã giết người của ta, cứu đám rác rưởi kia sao?

Từ Lâm cười hắc hắc, bộ dạng dường rứiưthật cao hứng hỏi.

- Nói rất đúng. Đám thuộc hạ của ngươi đều đã chết, tu luyện giả của Lang Tà Giới cũng đều được ta cứu ra.

Hai tay Hạ Ngôn chắp sau lưng, vẻ cười càng đậm.

- Ha ha… Ngươi còn đám ở lại nơi này, không sợ ta cấp tốc trờ về giết ngươi?

Từ Lâm ha ha cười, giọng âm độc nói, tinh thần rung lên ý đồ ành hường tâm thần của Hạ Ngôn.

- Ha ha, không sợ. Bởi vì… ngưoi không làm được. Kỳ thật trong mắt ta, ngươi cũng là rác rười.

Tươi cười Hạ Ngôn đọng lại, một cỗ khí thế phát ra, tinh thần ảnh huờng của Từ Lâm kia cãn bản không thể có hiệu quả với Hạ Ngôn.

Thấy vậy, trong lòng Từ Lâm căng thẳng, có chút giật mình nhìn Hạ Ngôn.

- Tiểu tử, để ta xem ngươi dựa vào cái gì mà giọng điệu khoác lác nhưvậy.

Từ Lâm nổi giận đùng đùng, dưới chân khẽ động, một cánh tay ở trong không trung vung lên, linh lực sớm vận chuyển lập tức theo cánh tay tràn ra, ở trong không trung hình thành một mân hào quang màu lam quỷ dị. Đây hiển nhiên là một loại thần thông bí pháp công kích.

-Đi!

Theo một tiếng quát nhẹ của Từ Lâm, màn lam quang này thành hình quạt đánh tới Hạ Ngôn, mang theo khí thế hủy thiên diệt địa xuyên qua không gi­an.

- Điện chủ đại nhân, Hạ Ngôn đã bắt đầu gi­ao chiến cùng Từ Lâm kia

Phần đông tu luyện giả ở phíà sau khẩn trương quan sát, nhìn đến cường giả cấp Giới chủ Từ Lâm ra tay với Hạ Ngôn, trái tim đều co thắt. Tu luyện giả Lỗ Kỳ của Lang Tà Điện vội vàng lên tiếng nói với Huyền Thượng Vũ.

- Hy vọng Hạ Ngôn thật sự có thể đối phó Từ Lâm kia, bằng không…

Huyền Thưc­ng Vũ trầm trọng nói; tuy rằng không nói hết lời nhưng là câu kế tiếp của hắn mọi người đều hiểu. Nếu Hạ Ngôn bị đánh bại hoặc chểt trong tay Từ Lâm, vậy bọn họ sẽ lại bị cầm tù, cũng có thể bị trực tiếp đánh chết trong lừa giận của Từ Lâm kia.

Chương 1028: Đúc lại thân hình Hạ Ấp.

Phía chân trời đều bởi vì không gi­an vỡ nát mà đen hơn một chút, từng đạo năng lượng chấn động thồi quét khoáng thạch trên mặt đất thành cát bụi, tản ra bốn phương.

- Chết đi!

Thanh âm trầm thấp của Từ Lâm rống giận thốt lên. Giết chết Hạ Ngôn, như vậy hắn có thể nhận được truyền thừa từ vị Thần chủ Thương Hà trong truyền thuyết. Truyền thừa của một vị Thần chủ quý báu cỡ nào? Nghĩ vậy, Từ Lâm không cấm kích động cùng hưng phấn, khóe miệng lại một lần nữa nhếch lên, hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm Hạ Ngôn ở đối diện.

Vù!

Thân hình Hạ Ngôn Khẽ nhoáng lên một cái, ở trong một vùng không gi­an vặn vẹo thoải mái tránh thoát công kích lam quang hình quạt.

- Cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ?

- Không ngờ có thể tránh thoát được công kích của ta, tốc độ thật nhanh!

Ngay tức khắc Từ Lâm phàn ứng lại, sau đó linh lực trong cơ thể lại bắt đầu tràn ra. lần này Thần Khí Pháp Tắc của hắn cũng tế ra, kiếm quang tràn ngập khắp cả hư không, lạnh lẽo khủng bố.

- Chết!

Lúc này trong miệng Hạ Ngôn hét lên một tiếng, từ trong thân thề hắn đồng dạng bay ra một đạo kiếm quang màu đỏ, tiếp xúc với kiếm khí của Từ Lâm. Trong một tiếng nồ vang, kiếm khí của Từ Lâm tan rã, mà hồng quang trong thời gi­an ngắn tới gần sát thần thể Từ Lâm biểu tình hoảng sợ.

- Không tốt, thần khí phòng ngự!

Từ Lâm vội vàng thúc giục linh lực sử dụng thần khí phòng ngự.

- Hắc… Muốn dùng thần khí phòng ngự? Đại Trọng Lực Thuật!

Tầm niệm Hạ Ngôn khẽ động, Đại Trọng Lực Thuật lập tức tác dụng lên thân thể Từ Lâm. Từ Lâm chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng kinh người kéo thân thể hắn xuống mặt đất, thần khí phòng ngự cuối cùng không kịp sử đụng, ngay sau đó kiếm quang màu đỏ hoàn toàn đầm sâu vảo thân thề hắn.

- A~

Sau một tiếng hét thảm, khí tức sinh mệnh của Từ Lâm nhanh chóng trôi đi, linh hồn hoàn toàn bị kiếm khí màu đỏ xé nát, chỉ để lại ba kiện thần khí lơ lửng trong không trung. Khí tức Hạ Ngôn thu lại, liếc mắt nhìn thi thể Từ Lâm một cái.

Trong khi đám người Huyền Thượng Vũ trợn mắt há hốc mồm, Hạ Ngôn xoay người bay tĩởvề.

- Từ Lâm đã chết, các vị có thể yên tâm rổL

Hạ Ngôn lên tiếng nói.

Lúc này, đám người Huyền Thượng Vũ mới hổi tỉnh, lại, không khỏi nuốt khan vài cái.

- Điện chủ Huyền Thượng Vũ, ta muốn biết Vương Lăng cùng một gã Giới chủ khác lúc này ở nơi nào?

Hạ Ngôn chuyển sang nhìn Điện chủ Huyền Thượng Vũ hỏi.

Tổng cộng ba gã Tạo Hóa cấp Giới chủ ra tay với Giới chủ Khương Vân, Từ Lâm nảy chỉ là một trong số đó. Còn có Vương Lăng cùng một người khác.

- Hạ Ngôn, cường giả Giới chủ Lữ Tam Lai kia tới tiếp quản Thánh Ly Giới và ba đại thế giới khác, ta nghĩ hiện tại hắn hắn đang ở Thánh Ly Giới. Mà Vương Lăng kia sớm cũng đã tĩở về Quang Ảnh đại thế giới rồi.

Huyền Thượng Vũ hít vào một hơi, mới lên tiếng.

Vương Lăng cùng Khương Vân ban đầu đều sinh ra từ Quang Ảnh đại thế giới, mâu thuẫn giữa hai người cũng bắt đầu từ thời điểm đó.

- ừm, được rồi.

Hạ Ngôn gật đầu.

- Điện chủ Huyền Thượng Vũ. Hiện tại Lang Tà Giới tạm thời an toàn, người có thể bắt tay chinh đốn một chút Tuy rằng Lang Tà Giới bị xâm lấn, hỗn loạn khắp nơi, tuy nhiên đại bộ phận tu luyện giả đều còn sống, đây chính là hy vọng.

Hạ Ngôn trầm ngâm nói.

về phần những Điện chủ phản bội, chắc rằng cũng không làm khó được Huyền Thượng Vũ. Hạ Ngôn không có nhiều thời gi­an đi thanh lý từng tên.

- Được.

Huyền Thượng Vũ không chút do dự nói.

Thực lực quyầ định hết thảy. Thực lực hiện tại của Hạ Ngôn hiểmứi­iêa cao hơn bọn họ rất nhiều, cho nên mặc dù là Huyền Thượng Vũ hiện tại cũng rất khách khí với Hạ Ngôn. Đương nhiên, Hạ Ngôn thủy chung đều giữ một phần kính ý với bọn họ.

- Điện chủ Thủy Vụ, chúng­ta về Tinh Đấu Điện chứ?

Hạ Ngôn nhìn phía Điện chủ Thủy Vụ.

- ừ, về thôi.

Thủy Vụ gật đầu.

Sau đó, Hạ Ngôn từ biệt đám người Huyền Thượng Vũ, cùng Thủy Vụ thông qua Hỗn độn không gi­an trờ lại Tinh Đấu Điện thành Tinh Đấu. Điện chủ Thủy Vụ trở về Tinh Đấu Điện tự nhiên bận rộn một hồi, mà Hạ Ngôn cũng không xen vào, hắn ròi mọi người tạm thời tìm một nơi yên lặng.

ở một nơi tại Nhất Trọng Thiên Tinh Đấu Điện!

- Hiện tại, nên giúp Hạ Ấp gia gia đúc lại thân hình.

Hạ Ngôn nghĩ thầm, một tia linh hồn tiến vào trong không gi­an tầng hai nhẫn Linh La, gặp linh hồn Hạ Ấp gia gia.

Nhiều năm như vậy, Hạ Ngôn cũng chi gặp linh hồn Hạ Ấp ba bốn lẩn.

-Hạ Ấp gia gia!

Hạ Ngôn nhìn thấy linh hồn Hạ Ấp, cười gọi một tiếng.

- Hạ Ngôn.

Hạ Ấp mở mắt, trâi mặt lộ tươi cười:

- Lại rảnh rỗi, vào xem ta sao?

- Ha ha, Hạ Ấp gia gia, lần này ta có một tin tức tốt muốn nói cho người.

Hạ Ngôn cười thân thiầ nói với Hạ Ấp.

-ô, tin tức tốt gì?

Hạ Ấp hòi, thần sắc có chút vui sướng.

- Ta tìm được bảo vật có thể giúp người đúc lại thần hình - Tố Thể Tinh Hoa!

Hạ Ngôn TI hán mạnh, cố ý kéo dài giọng.

-Cái… Cái gi?

Hạ Ấp lập tức ngây ngần cả người.

Nhiều năm như vậy qua đi, từ lúc ban đầu tràn đầy hy vọng, đến sau đã không còn ôm hy vọng gi. Hôm nay Hạ Ngôn đột nhiên nói với ông, có thể giúp ông đúc lại thân hình.

Điều này, làm sao có thề khiến ông không kinh ngạc đến ngây người?

Nhìn biểu tình sợ ngây người của Hạ Ấp, tiếng cười Hạ Ngôn càng lớn:

- Hạ Ấp gia gia, người nhanh chóng chuẩn bị, la lập tức giúp người đúc lại thân hình, để cho linh hồn người có thế rời không gi­an nhẫn Linh La.

-Hô~

Hạ Ấp hung hăng hít sâu một ngụm, đầu lắc lư:

- Được… Được được!

Liền tục nói ba từ “được”, trên khuôn mặt đỏ bừng của Hạ Ấp, dường như ngay cả nệp nhăn cũng bằng phắng rất nhiều. Theo sau, linh hồn của Hạ Ngôn rời không gi­an nhẫn Linh La, đưa Tố Thể Tinh Hoa màu xanh biếc ra, một đoàn hào quang bao phủ chung quanh tinh hoa.

Phác!

Linh hồn của Hạ Ấp cũng từ không gi­an nhẫn Linh La bay ra, Hạ Ngôn xem chuẩn thời cơ, linh lực lập tức tràn vào trong Tố Thể Tinh Hoa. Chỉ cảm thấy một cỗ năng lượng áhu hòa tràn ngập, theo sau toàn bộ phía chân trời đều thành màu xanh biếc.

Một đoản năng lượng phảng phát như một bóng nước màu xanh thật lớn, nhìn qua phi thường xinh đẹp. Hạ Ngôn khống chế linh lực, đưa đoàn năng lượng này về phía linh hồn Hạ Ấp.

Ầm~

Trong không gi­an đột nhiên truyền ra một tiếng nồ lớn, rồi sau đó Hỗn độn lực màu vàng đất xuất hiện, bao phủ linh hồn Hạ Ấp đang có chút kinh ngạc. Thấy cảnh tượng này, trong lòng Hạ Ngôn cũng có chút khẩn trương. Dù sao hắn cũng chưa từng sử dụng Tố Thể Tinh Hoa bao giờ, đây là lần đầu tiên. Có thể thành công hay không, Hạ Ngôn cũng không quá xác định.

Ánh mắt ngưng tụ, Hạ Ngôn mơ hồ nhìn thấy linh hồn Hạ Ấp gia gia bao phủ trong Hỗn độn lực. Trên mặt Hạ Ấp dường như biểu tình thực lạnh nhạt, lúc này mới khiến Hạ Ngôn hơi chút yên tâm.

Hiện tại, Hạ Ngôn có thể làm cũng chì là chờ đợi. Có thể thành công hay không, đây không phải chuyện Hạ Ngôn có thế quyấ định. Năng lượng Hỗn độn lực cùng Tố Thể Tinh Hoa chậm rãi dung hợp.

Thời gi­an trôi qua ba ngày, Hỗn độn lực trong thiên địa tiêu tan, năng lượng Tố Thể Tinh Hoa cũng hoàn toàn biến mất Một gương mặt Hạ Ngôn chưa từng gặp xuất hiện, nhìn khuôn mặt này, Hạ Ngôn cũng giật minh.

- Hạ Ấp gia gia đâu?

Hạ Ngôn chỉ nhìn thấy một người, không thấy Hạ Ấp gia gia đâu.

- Hạ Ngôn!

Thanh âm quen thuộc từ trong miệng người xa lạ này phát ra.

Nghe thanh âm này. Hạ Ngôn ngần người:

- Người là Hạ Ấp gia gia?

Hạ Ngôn không thể tưởng tượng được, nhìn gương mặt mới của Hạ Ấp. Đây cũng không phải bộ dạng tuổi già sức yếu kia, nhìn qua nhiều nhất chi hơn ba mươi tuổi.

- Ha ha, như thế nào?

Hạ Ấp nhấc tay, cười nhìn phía Hạ Ngôn nói.

- Hạ Ấp gia gia, người thành công rồi!

Hạ Ngôn kích động nói, cặp mắt trừng lớn, ý niệm tra xét. Thực lực Hạ Ấp không ngờ trực tiếp là cảnh giới Thiên Thần sơ kỳ.

Nên biết, Hỗn độn lực tồn tại ba ngày, thân thể Hạ Ấp có thể nói là lực lượng Hỗn độn lực nguyên thủy nhất đắp nặn thành, có thể trực tiếp đạt tới cảnh giới Thiên Thần sơ kỳ cũng binh thường.

- May nhờ có Hạ Ngôn ngươi. Nầi không có ngươi, chỉ sợ ta chỉ có thể ở lại trong không gi­an nhẫn Linh La.

Hạ Ấp cũng rất kích động. Vừa mới có được thân thể mới, trong lúc nhất thời ông còn không quá thích úng.

- Đi thôi, Hạ Ấp gia gia. Ta mang người đi gặp con cháu Hạ gia chúng ta

Ánh mắt Hạ Ngôn sáng ngòi nói.

Khu nhà Hạ gia lại một lần nữa được thành lập trong Tinh Đấu Điện. Hiện tại số người Hạ gia phi thăng Chủ thế giới đã han một ngàn người, cũng có một bộ phận con cháu tìm bạn gái ở Chủ thế giới, cho nên số người Hạ gia trong Tinh Đấu Điện thật không ít.

Bởi vì Hạ Ngôn, tu luyện giả của Tinh Đấu Điện đối với người Hạ gia đều rất tôn trọng, bất kể thực lực cao thấp.

- Hạ Ngôn ca!

ở lối vào, Hạ Ngôn mang theo Hạ Ấp tiến vào, Tiểu Thanh nhìn thấy Hạ Ngôn, cao hứng kêu một tiếng.

- Ha ha, Tiểu Thanh, đoán xem đây là ai?

Hạ Ngôn cười nói với Tiểu Thanh, Hạ Ấp thì đứng một bên cười, cũng không lên tiếng.

- Hmm?

Tiểu Thanh nhìn Hạ Ấp, tròng mắt chuyầi động một vòng, cuối cùng vẫn lắc đầu tỏ vẻ không đoán ra.

- Đây là Hạ Ấp gia gia, tổ tiên người khai sáng Hạ gia chúng ta.

Hạ Ngôn trịnh trọng nói.

-Hả?

Tiểu Thanh không kìm nổi há hốc miệng:

- Hạ Ấp gia gia? Không phải đã sớm…

Tiểu Thanh muốn nói Hạ Ấp không phải đã sớm chết sao? Làm sao hiện tại còn sống, hơn nữa nhìn qua tuổi cũng quá trẻ?

- Ha ha, lát nữa rồi nói Tiểu Thanh, muội đi triệu tập tất cả con cháu Hạ gia tới.

Hạ Ngôn khoát tay, phân phó Tiểu Thanh.

- Được, ta lập tức đi.

Tiểu Thanh lên tiếng trà lời, rồi sau đó bay ra ngoài. Khu nhà Hạ gia này cũng rất lớn, rất nhiều nơi được mờ thành dược điền trồng dược liệu. Những dược liệu này đều là sở hữu riêng của Hạ gia, cho nên con cháu Hạ gia tu luyện, về mặt tài nguyên vẫn khá phong phú.

Không đến thòd gi­an một chén trà nhò, ở khu vực trước phòng Hạ Ngôn cùng Hạ Ấp tụ tệp rất nhiều con cháu Hạ gia. Đám con cháu Hạ gia này còn không biết xảy ra chuyện gi.

Hạ Ngôn cùng Hạ Ấp đi ra, đứng ở trước cửa. Đám con cháu Hạ gia nhìn người xa lạ đứng cạnh Hạ Ngôn tổ tông, đều không kìm nồi đoán thân phận người này, bởi vì bọn họ chưa từng ra mắt

Chờ con cháu Hạ gia đến đông đủ, Tiểu Thanh cũng đã trở lại, Hạ Ngôn mới nhấc tay ra hiệu con cháu Hạ gia yên tĩnh.

- Hôm nay ta muốn nói cho mọi người một tin tức tốt.

Hạ Ngôn nói, sau đó nhìn về phía Hạ Ấp, Hạ Ấp híp mắt, Khóe miệng lộ nụ cười.

- Người khai sáng Hạ gia chúng ta, Hạ Ấp gia gia đang ở nơi này, chít­di tại trước mặt các ngươi.

Hạ Ngôn dừng một chút, mới nói áhanh.

-Hà?

- Cái gì?

Sau khoảnh khắc yên tĩnh ngắn ngủi, đám người bùng nồ.

Chương 1029: Thổ Cẩu trở lại

Con cháu Hạ gia đương nhiên biết nhân vật tổ tiên của Hạ gia. Hạ Ấp là người khai sáng Hạ gia, thân là con cháu Hạ gia, không có khả năng không biết. Nhưng là tin tức con cháu Hạ gia biết đến là tổ tiên Hạ Ấp khoảng một vạn đến một vạn năm ngàn năm trước đã mất đi. Hiện tại Hạ Ngôn tổ tông lại nói Hạ Ấp tiên tổ đã mất đi ngay ở trước mặt, mọi người làm sao không khiếp sọ?

- Ta chính là Hạ Ấp!

Ánh mắt Hạ Ấp đảo qua từng con cháu Hạ gia, giọng trầm thấp có lực nói.

- Ra mắt tổ tông Hạ Ấp!

Tuy rằng khiếp sợ, nhưng mọi người đều biết Hạ Ngôn không có khả năng nói dối. Cho nên, sau giây lát khiệp sợ lập tức thi lễ với Hạ Ấp.

- Không cầnđa lễ, ta có thể đúc lại thần hình đều là bởi vì có Hạ Ngôn.

Hạ Ấp xua tay nói.

- Ha ha, đây cũng là điều ta phải làm.

Hạ Ngôn cười nói, lập tức chuyển giọng:

- Trước mắt, Hạ gia xem nhưmột chi của Tinh Đấu Điện, mà ta cũng không thểmột mực ở lại Tinh Đấu Điện. Vì gia tộc có thể tăng nhanh thực lực, có được năng lực tựbảo vệ, ta sẽ cung cấp nhiều bảo vật tu luyện cho con cháu gia tộc để tăng thực lực.

Hạ Ngôn đã sớm có quyầ định trong lòng. Lần này ở Bãi săn thú ngoại giới, Hạ Ngôn đạt được tài phú khổng lồ, lấy ra một bộ phận đề cường đại gia tộc, cũng là việc nên làm.

- Cảm ơn Hạ Ngôn tổ tông.

Đại bộ phận con cháu Hạ gia đều chênh lệch bối phận rất lớn với Hạ Ngôn, cho nên đều trực tiếp kêu tổ tông.

- Hạ Ấp gia gia. về sau người cần phải vất và một chút, quản lý toàn bộ gia tộc chúng ta.

Hạ Ngôn nhìn về phía Hạ Ấp, cười nói.

- Điểu này ta còn có thể làm được.

Hạ Ấp gật đầu.

Ý niệm Hạ Ngôn rót vào không gi­an nhẫn Linh La, đem rất nhiều vật pbẩtn tài nguy ÔI để vào trong một cái nhẫn không gi­an. Đương nhiên, vật phẩm tài nguyên Hạ Ngôn lấy ra đều có trợ giúp rất lớn đối với tu luyện giả cảnh giới Linh Hoàng và Thiên Thần. Ngay cả Quy Nguyâi Đan, Hạ Ngôn cũng lấy ra nhưng không nhiều. Tu luyện giả cảnh giới Linh Hoàng cùng Thiên Thần còn không cần­sử đụng Quy Nguyên Đan đề tu luyện.

Hạ Ngôn đưa nhẫn không gi­an này cho Hạ Ấp, Hạ Ấp cũng không khách khí nhận lấy.

- Những vật phẩm tài nguyên này cũng đủ cho con cháu Hạ gia sử dụng tu luyện vạn năm.

Sau khi Hạ Ngôn đưa nhẫn qua, nói:

- về sau, có thời gi­an ta sẽ về xem tinh huống phát triầi của gia tộc. Nêu có con cháu gia tộc­có thềbước vào cảnh giới Tạo Hóa, ta sẽ ban thường cho riêng hắn thật đày.

- Hy vọng mọi người đều chăm chỉ tu luyện!

Ánh mắt Hạ Ngôn thoáng ngưng, chúng con cháu Hạ gia nghe lời Hạ Ngôn mỗi người kích động hưng phấn không thôi. Bởi vì có cường giả tuyệt thế nhưHạ Ngôn, có thể có được đại lượng tài nguyên. Hạ gia mới có thể lớn mạnh nhanh như vậy. Nếu không có cường giả tuyệt thế như Hạ Ngôn cống hiến cho gia tộc, vậy gia tộc như Hạ gia cũng chi có thê chậm rãi phát triền, nói không chừng tùy thời đều sẽ bị thế lực khác tiêu diệt.

- Vì phòng ngừa vạn nhất..

Hạ Ngôn dừng lại một chút, tĩầm ngâm nói tiếp:

- ở đây la có một tiểu thế giới, trong này dù để đồng thời chứa một vạn người. Nầi về sau lại có chuyện nguy hiểm, xầm lấn như vậy, con cháu Hạ gia liền chuyển vào trong thế giới này. Đến lúc đó Hạ Ấp gia gia cùng Tiểu Thanh có thể thông qua thủy tinh truyền âm liên hệ, ta sẽ gấp trở về.

Trải qua chuyện này, Hạ Ngôn không thể không lo lắng nhiều một chút. Cho dù là một đại thế giới đều có khả năng bị xâm lấn, gặp phải tai nạn đừng nói là một gia tộc nho nhỏ. Cho nên, Hạ Ngôn cố ý chọn ra một tiểu thế giới trong số vật phẩm tài nguyên. Tiểu thế giới này cũng là cường giả cấp Giới chủ mở ra, trải qua luyện chế trờ thành một kiện bảo vật không gi­an, có thể chứa được vạn tu luyện giả ở trong tu luyện, phi thường ốnđịnh.

- Hạ Ấp gia gia, tiểu thế giới này gi­ao cho người bảo quản.

Hạ Ngôn gi­ao tiểu thế giới vào trong tay Hạ Ấp.

- Được.

Sau đó, Hạ Ngôn cho đám con cháu Hạ gia tàn đi, lại gi­ao riêng cho Hạ Ấp cùng Tiểu Thanh đại lượng vật phẩm tài nguyên, ngồi ở trong phòng tán gẫu.

Đột nhiên…

-ồ?

Trong lòng Hạ Ngôn đột nhiên xuất hiện một cảm giác kỳ dị, dường như một loại cảm ứng kỳ diệu không thể nói rõ.

- Chuyện gì thế nhi? Chẳng lẽ…

Hạ Ngôn nhíu mày, trong đầu hiện ra một vài thứ. một bóng dáng trò nên lõ ràng:

- Là Thổ cẩu.

- Ha ha. Chẳng lẽ Thổ cẩu từ ương di tích thượng cổ kia ra rồi sao?

Hạ Ngôn ngạc nhiên vui mừng đứng lên, ánh mắt xuyên qua cửa phòng nhìn phía chân tròi xa xa

- Nhất định là vậy, ta nhanh qua xem.

Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, xoay người nói vài câu với Hạ Ấp cùng Tiểu Thanh rồi ròi Tinh Đấu Điện, thông qua Hỗn độn không gi­an rất áhanh tới Bãi săn thú ngoại giới.

ở Băi săn thú ngoại giới, cũng có một cái bóng màu xám rất nhanh phi hành về nơi dừng chân của Lang Tà Giới ở Bãi săn thú ngoại giới.

Sau mấy canh giờ!

- Chủ nhân!

Một thanh âm quen thuộc truyền vảo tai Hạ Ngôn, hắn nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc ở chân trời xa xa tới nhanh nhu chợp, đúng là Thổ cẩu vạn năm không gặp.

Nhìn thấy Thổ cẩu, trong lòng Hạ Ngôn cũng vui sướng.

- Ngao. Chủ nhân, lâu như vây không gặp người.

Tới gần, Thổ cẩu nhe răng trợn mắt, lắc lư cái đầu.

- Thổ cẩu, thời gi­an vạn năm trôi qua, thực lực của ngươi dường nhưrất mạnh nhỉ?

Ý niệm Hạ Ngôn tra xét, phát hiện không ngờ nhìn không thấu thực lực Thổ cẩu, hơn nữa hiện tại Thổ cẩu. còn không biến thần.

- Đương nhiên, ta tiếp nhận tổ tiên truyền thừa, hiện tại phi thường lợi hại đó.

Thổ cẩu đắc ý nói, cặp mắt xanh thẳm híp lại, cái đuôi ngắn cũn vẫy vẫy.

- Nếu như vậy, không bằng chúng ta thử một hồi? Ta xem xem, hiện tại thực lực ngươi nhưthế nào?

Thân thể Hạ Ngôn chợt lóe vể sau, tới xa xa cười nói với Thổ cẩu.

- Đánh thì đánh, hiện tại ta cũng không sợ người. Chủ nhân, người phải cẩn thận!

Thổ cẩu như hung thần ác sát kêu gào.

Vù~

Ầm~

Một người một chó gi­ao thủ như chợp, từng đạo linh lực trực tiếp đánh vỡ không gi­an, hai cái bóng một trắng một xám nhanh đến cực hạn, căn bản không thể bắt kịp.

Tuy nhiên, từng đoàn năog lượng bạo ngược lại đánh hết thảy trong phạm vi ngàn dặm thành teo bụi.

- Ngao… Ô~

- Oa oa oa!

Trong Khi đánh nhau thỉnh thoảng truyền ra tiếng kêu thảm thiá của Thổ cẩu.

- Chủ nhân, làm sao thực lực ta tăng nhiều như vậy còn không phải đối thủ của người?

Thổ Cẩu liên tục kêu rên.

Kỳ thật lúc này Hạ Ngôn cũng rất kinh hãi Nên biết với thực lực của hắn ngay cả Giới chủ sơ kỳ đều có thế đánh chết dễ dàng, dùng đến thần khí cường đại ngay cả Giới chủ trung kỳ đều có thể thoải mái đánh chết. Nhưng hiện tại Thổ cẩu còn không biến thân, Hạ Ngôn ứng phó còn phải hết sức chăm chú. Nhiều lần cường lực oanh kích lên thần hình Thổ cẩu, không ngờ nó chỉ kêu lên một tiếng, rồi vẫn như không có chuyện gì.

- Không được, ta phải biến thân. Oa oa oa, sau khi ta biến thân, chủ Nhân sẽ biết sự lợi hại của ta.

Thổ cẩu liên tục rống lên, đột nhiên thân thể nhoáng một cái, không gi­an vặn vẹo thành một mảng mơ hồ. Lập tức thân thề to lớn lộ ra, nhìn qua uy vũ mười phần, lân giáp toàn thân làm cho người ta có một cảm giác hít thở không thông.

Hạ Ngôn không khách khí, thừa cơ hội đánh một chưởng lên trên người Thổ cẩu sau khi biến thân.

Ầm~

Theo một chưởng này chụp xuống, Thổ cẩu sau khi biến thần không ngờ thân hình chỉ run rầy dường như không cảm giác gì.

- Oa oa oa!

Thổ cẩu. giương nanh múa vuốt vồ tới Hạ Ngôn đã độn ra xa xa

- Có lầm hay không, một chường cơ hồ toàn lực của ta, không ngờ chi lay động một cái?

Hạ Ngôn trọn tròn mắt, khó tin nhìn thần hình màu đen như hòn núi nhỏ càng ngày càng

tới gần. Một cái sừng trên đầu làm người ta lạnh lẽo.

- Chủ nhân, hiện tại cho người biết sự cường đại của ta. Oa ha ha!

Thổ cẩu đắc ý nở nụ cười, bốn vó ở trong không gi­an chộp mạnh một cái, trong không gi­an kia không ngờ đế lại vết trảo rõ ràng.

Ầm~

Hạ Ngôn mạnh mẽ thừa nhận lực va chạ­tu, đương nhiên là thúc giục lỉnh lực chắn ở trước. Nhưng dù vậy, Hạ Ngôn vẫn bị tông bay ra ngoài, xương cốt toàn thân gần như gãy rời trong lần va chạm này.

Nên biết, mức độ cường hãn của thân thề Hạ Ngôn ngay cả Giới chủ đỉnh chi sợ cũng không bằng, nhung không ngờ không chịu nồi một lần va chạm của Thổ cẩu.

- Hắc hắc, chủ nhân, ta còn tuyệt chiêu không sử dụng đấy. Nếu ta sử dụng tuyệt chiêu, vậy thì khó lường hậu quả.

Thổ cẩu giơ giơ móng vuốt

- Truyền thừa của tổ tiên ta tồng cộng ba tuyệt chiêu, ta phải mất gần vạn năm mới học được một loại. Dựa theo nội đung truyền thừa, chờ sau khi ta lĩnh ngộ loại thứ hai, ta có thể hóa thành hình người, cũng có được thực lực tương đương Nhân loại cảnh giới Thần chủ.

Thổ cẩu dừng thân, nói với Hạ Ngôn.

- Ba tuyệt chiêu?

Hạ Ngôn nhìn Thổ cẩu, kinh ngạc:

- Vây tuyệt chiêu thứ nhất là gì?

- Dập nát!

Thổ cẩu nói.

- Dập nát? Dập nát là tuyệt chiêu gi?

Hạ Ngôn nhíu mày, nghe tên cũng không thể xác định thần thông này rốt cục là cái gi.

- Chủ. nhân, người muốn nhìn?

Trong mắt xanh thẳm của Thổ cẩu. lộ ra vẻ đắc ý.

- ừ, ta muốn xem, ngươi thi triển một chút

Hạ Ngôn gật đầu.

- Được, chủ nhân. Người tìm cho ta một khối khoáng thạch cứng rắn nhất.

Thổ Cẩu trịnh trọng nói với Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn tuy buồn bực nhưng cũng không hòi nhiều, trực tiếp lấy ra một tảng đá gần như cứng rắn nhất vũ trụ trong nhẫn không gi­an ném cho Thổ cẩu. Loại đá này cực kỳ đắt tiền, lúc mở một đại thế giới, loại đá này có thề làm cơ sở ồn định toàn bộ đại thế giới.

- Cho ngươi!

Hạ Ngôn cầm tàng đá màu đen ném về phía Thồ cáu.

Cũng không thấy Thổ cẩu có động tác gì, tảng đá đang bay kia không ngờ đột ngột biến mất trong không trung. Cũng không phải biến mất, thị lực của Hạ Ngôn rõ ràng nhìn đến tảng đá cứng rắn vô cùng kia, không ngờ tự biến thành bụi bặm vô cùng nhò mịn, gần như mắt thường không nhìn thấy.

- Đây… Đây chính là tuyệt chiêu “Dập náf ’ kia sao?

Hạ Ngôn thì thào.

Ngay cả tàng đá cứng rắn như vậy đều có thể đập nát đến như thế, nếu là thi triển với tu luyện giả hoặc sinh linh khác, vậy hiểu quả sẽ nhưthế nào?

- Thế nào? Chủ nhân, tuyệt chiêu của ta lợi hại chứ? Hắc hắc, vậy tuyệt chiêu thứ hai và thứ ba còn lợi hại hơn. Đáng tiếc, còn không biết khi nào ta mới có thể lĩnh ngộ loại thứ hai đây.

Thổ cẩu nhấc bốn vó, bước trong không gi­an.

Chương 1030: Tươi sống cắn chết

Không hồ là có huyết mạch Thần thú thượng cồ, ba tuyệt chiêu lợi hại như thế. CM vẻn vẹn tuyệt chiêu thứ nhất có thể đại khái đoán ra uy lực hai loại tuyệt chiêu khác. Hạ Ngôn cũng không dám tự thân nếm thử­tuyệt chiêu của Thổ cẩu.

- Thực lực Thổ cẩu hiện tại chi sợ không dưới Tuyầ cẩm, Thương Ngưng. Dưới cảnh giới Thần chủ có thể nói gần như vô địch.

Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

- Thổ cẩu, vậy di tích tổ tiên ngươi đề lại đâu? Ngươi rời nơi đó, di tích không xảy ra vấn đề gi chứ?

Hạ Ngôn nghĩđến di tích thượng cổ kia, không khỏi lên tiếng hỏi.

- Hắc hắc, ta đã thu di tích đó, ngay ồ trong bụng ta, chủ nhân xem này.

Thổ Cẩu hé miệng, Hạ Ngôn lập tức nhìn thấy một kiến trúc màu bạc mông lung như ần như hiện.

-Vậy thì tốt.

Hạ Ngôn cười gật đầu:

- Thổ cẩu. đi. Chúng ta đi Thánh Ly giới xem, có một tên hỗn đản chết tiệt hăn là ở ThánhLy Giới.

Lúc này Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu đều ở Bãi săn ttai ngoại giới. Khoảng cách giữa Thánh Ly Giới cùng Lang Tà Giới không xa, đánh chết tu luyện giả cấp Giới chủ Lữ Tam Lai kia có thể xem như chuyện thuận tay mà làm.

- Chủ nhân, chúng ta đi Thánh Ly Giới kia làm gì?

Thổ Cẩu chóp cặp mắt xanh thẳm, thân thề khôi phục bộ dạng màu xám trước khi biến thân.

- Giết người!

Ánh mắt Hạ Ngôn hung ác.

- Oa? Giết người? Tốt, thật tốt quá, chủ nhân chúng ta đi nhanh.

Thổ cẩu hưng phấn nhảy nhót, lông lá toàn thân dựng thẳng, giống như một con nhím.

Ánh xanh thẳm từ trong mắt nó bắn ra.

Bá~

Một người một cảu biến mất trong không gi­an.

Thánh Ly Giới là một đại thế giới Giới chủ Khương Vân mở ra khá sớm, có lịch sử bảy ngàn vạn năm. Bởi vì Thánh Ly Giới cùng Lang Tà Giới đều bị xâm lấn, nơi dừng chân ở Bãi săn thú ngoại giới căn bản không người trông coi. Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu rất thuận lợi thông qua thông đạo không gi­an tiến vào trong Thánh Ly đại thế giới.

Trong Thánh Ly Điện thành Thánh Ly.

-Lữ Tam Lai!

- Đi ra!

Đứng trong không gi­an Thánh Ly Điện, Hạ Ngôn hít vào một hơi sau đó phát ra tiếng kêu rung ười. Trong toàn bộ Thánh Ly Điện đều quanh quẩn thanh âm Hạ Ngôn. Chỉ cần Lữ Tam Lai kia còn ở trong Thánh Ly Điện, cho dù đang bế quan cũng không có khả năng không có cảm giác gì.

- Người nào dám lớn mật như thế, trực tiếp kêu to tên Giới chủ đại nhân?

- Đi, đi xem. Giết chết tên muốn chết này.

Một ít thủ hạ của Lữ Tam Lai rất nhanh nhích động, hướng về phía phát ra thanh âm. Không lâu sau, bọn họ gặp được Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu, hai ba hô hấp liền chết ngay tại chỗ.

Bá~

- Ngươi là người phưc­ng nào?

Một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ hiện thân đối diện Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu. Hắn nhìn thấy không ít thi thề thù hạ dưới trướng, không ngờ không hề nồi giận mà cảnh giác lên tiếng hỏi.

- Người muốn mạng của ngưoi.

Hạ Ngôn lạnh giọng nói, ánh mắt nhìn tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ này. Hạ Ngôn gần như có thể xác định người này chính là Lữ Tam Lai kia

- Ngươi rốt cục là ai, ta có cừu oán gì với ngươi?

Lữ Tam Lai nhướng mày. hạ giọng hòi.

- Hừ, nhưng là ngươi đã giết Giới chủ Khương Vân? Hôm nay ta báo thù cho Giới chủ Khương Vân.

Hạ Ngôn cười lạnh đáp.

-ồ?

Lữ Tam Lai sửng sốt, sau đó nói:

- Chăng lẽ ngươi chính là tên Hạ Ngôn kia? Vương Lăng nói ngươi chiếm được truyền thừa của Thần chủ Thương Hà, thật vậy chăng?

- Đúng vậy.

Hạ Ngôn nói chắc như đỉnh đóng cột.

- Vậy Từ Lâm đâu?

Tr­cng mắt Lữ Tam Lai khẽ đảo, trong đầu rất nhanh chuyển ý niệm: “Tiểu tử này dám tới tìm ta, khẳng định có một chút thủ đoạn, bằng không sao dám tới tìm chết? Hơn nữa. hắn là tu luyện giả Lang Tà Giới, khẳng định đã tĩờ lại Lang Tà Giới trước tiên. Lang Tà Giới hiện bị Từ Lâm tiếp quàn, chẳng lẽ tiểu tử này đã gặp Từ Lâm?”

Ánh mắt Lữ Tam Lai lóe lên, trong nháy mắt trong đầu lướt qua rất nhiều ý nghĩ.

- Từ Lâm đã chết, hiện tại đến ngươi. Vương Lăng kia cũng phải chết.

Khóe miệng Hạ Ngôn nở nụ cười lạnh, khí tức ngưng tụ, linh lực màu vảng chậm rãi lưu động. Mà Thổ cẩu ở một bên nhe răng trợn mắt, ánh mắt xanh thẳm nhìn chằm chằm Lữ Tam Lai, chi cần Hạ Ngôn ra lệnh một tiéng, nó sẽ không chút do dự vồ lên cắn xé.

- Cái gi? Ngươi đã giết chết lão gia hỏa Từ Lâm kia?

Lữ Tam chấn động:

- Hạ Ngôn, chuyện này hắn là ngươi nên tìm Vương Lăng mới đúng. Là Vương Lăng kia lấy truyền thừa của Thần chủ Thương Hà đề kích động ta cùng Từ Lâm.

Ầm~

Trong khi nói chuyện, Lữ Tam Lai động thủ, một đạo kiếm khí từtrong cơ thề hắn quét về phía Hạ Ngôn. Kiếm khí sắc bén ở trong không gi­an hình thành một hình nón thật lớn. Hắn dĩ nhiên muốn đánh lén.

- Ngao… Ô~

Không đợi Hạ Ngôn làm ra phản ứng, Thổ cẩu liền hét lớn một tiếng, phẫn nộ trực tiếp vọt lên. Chỉ thấy nó há miệng thật lớn, một vừng sóng gợn màu xanh trực tiếp từ trong miệng phát ra, va chạm lên kiếm khí Lữ Tam Lai phóng ra, kiếm khí hình nón bị đánh tan. Mà Thồ Cấu không đề ý năng lượng tứ tán, bốn vó khẽ giậm, xuyên qua vừng năng lượng vọt tới.

Những mảnh nỗ năng lượng không gì không phá nồi kia không ngờ không thương đến một sợi lông Thổ cẩu. Cảnh tượng này dọa Lữ Tam Lai kia trái tim muốn nhảy ra ngoài. Hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy hung thú phòng ngự cường đại như thấ

-Muốn chạy?

Tốc độ phản ứng của Lữ Tam Lai cực nhanh, hắn thấy Thổ cẩu vồ tới, cánh tay vung lên, mờ một không gi­an lâm thời, còn bản thân thì bỏ chạy về phía xa Thổ cẩu thấy Lữ Tam muốn chạy, thân thể run lên, ngay sau đó nó đã vượt qua không gi­an lâm thời kia, tới gần thân thể Lữ Tam Lai, há mồm cắn xuống.

Lữ Tam Lai cảnh giớiTạo­Hóacấp Giới chủ, trực tiếp bị Thổ cảu cắn đứt một chân, máu tươi phun ra

- A~

Lữ Tam Lai phát ra một tiếng hét thảm, hoàng sợ nhìn Thổ cẩu. còn chưa biến thân.

- Vương Lăng, tên hỗn đản ngươi, dám lừa gạt chúng ta Từ Lâm đã bị Hạ Ngôn cùng con chó của hắn giết. Chết tiệt, con chó này thật là đáng sợ…

Lúc này, Lữ Tam Lai bi phẫn cùng sợ hãi dùng thủy tinh truyền âm truyền tin tức cho Vương Lăng.

Củng lúc truyền tin, Lữ Tam Lai vỗ một chưởng lên đầu Thổ cẩu, mà Thổ cẩu. cũng không tránh né, mạnh mẽ thùa nhận một chưởng này. Thấy vậy, Lữ Tam Lai mừng rỡ, nhưng là biểu tình vui sướng còn chưa kịp lan tràn, ngay sau đó là ngây dại.

Dưới một chưởng này, con chó lông tóc vô thương, chỉ là đầu hơi lệch một chút bởi lực va chạm cường đại, rồi sau đó há mồm cắn tới. Lần này cắn đứt một cánh tay của hắn.

Trong khoảng thời gi­an ngắn, một cái chân cùng một cánh tay của Lữ Tam Lai đã bị Thổ cẩu cắn xuống, máu tanh phi thường.

Nên biết, ngay cả một chưởng của Hạ Ngôn cũng không thể làm Thổ cẩu thương tổn mảy may, huống chi là Lữ Tam Lai này. Lữ Tam Lai hôm nay nhất định bị Thổ cẩu tươi sổng cắn chết.

-Đã nghiền!

Thổ cẩu Khẽ kêu một tiếng, ánh mắt xanh thẳm ngắm bộ vị khác, dường như đang cân nhắc tiếp theo nên cắn vị trí nào.

- Hạ Ngôn, bỏ qua cho ta. Ngươi muốn báo thù cho Khưc­ng Vân, thi đi tìm Vương Lăng chết tiệt kia đi, hắn mới là người Khởi xướng.

Lữ Tam Lai gần như khóc lóc nức nở cầu xin Hạ Ngôn.

Lữ Tam Lai lúc này thật sự vô cùng hối hận. Sớm biết Hạ Ngôn có con chó đáng sợ như vậy, như thế nào hắn cũng sẽ không đáp ứng Vương Lăng đến đánh chết Giới chủ Khưc­ng Vân.

- Vương Lăng là phải chết, tuy nhiên ngươi cũng phải chết. Thổ cẩu, tiếp tục.

Hạ Ngôn vung tay, mặt không chút thay đổi.

- Vâng, chủ nhân.

Cái đuôi ngắn ngủi của Thổ cẩu vẫy vẫy, hướng về một cái chân của Lữ Tam Lai cắn xuống. Tiếp đó là một cánh tay cuối cùng của Lữ Tam Lai.

Lữ Tam Lai giờ Khắc này giống như một cây côn hình người, bộ dạng phi thường khủng bố quỷ dị. Đương nhiên, thương thế như vậy căn bản không đủ trí mạng, chỉ cho hắn một ít thời gi­an, có thề rất nhanh khôi phục như ban đầu dưới sự trợ giúp của một số bảo vật Hạ Ngôn đương nhiên sẽ không cho hắn thời gi­an khôi phục.

- Cắn đầu hắn xuống.

Hạ Ngôn ra lệnh cho Thổ cẩu.

- A~

Ngay sau đó, đầu của Lữ Tam Lai cũng bị Thổ cẩu cắn xuống. Sau khi sinh cơ mất hết, linh hồn hắn rời thần thể muốn chạy trốn. Hạ Ngôn nhìn thấy đoàn năng lượng do linh hồn hình thành, hừ lạnh một tiếng, thò tay khẽ búng một cái, linh hồn của Lữ Tam Lai kia hoàn toàn tan biến, từ đây cái người tên Lữ Tam Lai này hoàn toàn biến mất

- Trời ạ!

- Đây là dã thú gì?

ở xa xa, còn có một số thủ hạ của Lữ Tam Lai lúc này mới tới, nhưng khi bọn họ đuổi tới nhìn thấy Giới chủ đại nhân của mình bị một con dă thú dạng chó từng ngụm cắn chết, bọn họ không dám xông tới nữa. Tuy rằng trốn ở xa, nhưng bọn họ vẫn sợ tới mức run cà người. Cảnh tượng đó thật sự quá rang động, một gã cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ cứ áhưvậy bị một con chó tươi sống cắn chết.

Không thể tưởng tượng, nghe rạn cả người!

- Mọi người mau chạy!

Một tu luyện giả thấp giọng quát lớn, rất nhanh bỏ chạy về phía xa

Những người Khác cũng đều chạy trốn. Hạ Ngôn nhìn đám tu luyện giả này lắc đầu cũng không có ý đuổi giết. Giết chết Lữ Tam Lai, về phần những người khác đã không có uy hiệp quá lớn. Sau khi thu hồi ba món thần khí của Lữ Tam Lai, Hạ Ngôn mang theo Thổ cẩu ròi Thánh Ly Giới.

- Thật thống khoái!

Trong khi phi hành, Thổ cẩu liếm mép:

- Chủ nhân, người vừa rồi hẳn là cường giả nhân loại cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ hả Thực lực thật đúng là tệ.

- Thổ Cẩu, ngưoi cũng không thể sơ suất Nhân loại còn có một số tu luyện giả thực lực phi thường cường đại, cho dù trong số tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ cũng phi thường lợi hại, về sau có lẽ ngươi sẽ gặp được.

Hạ Ngôn thấy Thổ cẩu đắc ý dào dạt, không kìm nổi đả kích một chút.

- Chủ nhân, ta cũng không sợ. Trong truyền thừa tổ tiên có nói, chỉ cần­lĩnh ngộ tuyệt chiêu thứ nhất, như vậy tu luyện giả Nhân loại dưới cảnh giới Thần chủ đều không thể làm gi ta.

Thổ cẩu nghiêng đầu nói.

Một người một chó từ Thánh Ly Giới tĩở về Lang Tà Giới. Lần này về Lang Tà Giới. Hạ Ngôn cùng mọi người gia tộc và đám người Điện chủ Thủy Vụ cáo biệt, không trì hoãn nhiều lại ròi đi. Trước khi đi, Hạ Ngôn lại tới Lang Tà Điện tặng cho Huyền Thượng Vũ một ít vật phẩm tài nguyên, trong đó bao gồm một ít Thải Hồng Quả lấy được từ trong nhẫn không gi­an của Lữ Tam Lai kia.

Chương 1031: Tính chất bất đồng.

Tháp Thời Gi­an của Hạ Ngôn là lúc trước Huyền Thượng Vũ đưa tặng, hiện tại Hạ Ngôn tặng một số vật phẩm tài nguyên cho Huyền Thượng Vũ sử dụng coi như là báo ân.

- Chủ nhân!

Rời khỏi Lang Tà Giới, ở ngoài Bãi săn thú ngoại giới có hai cái bóng nhanh như tia chóp. Đột nhiên, cái bóng xám trong đó bỗng kêu lên một tiếng.

- Cái gì?

Một cái bóng khác ứng tiếng.

- Những quả bảy màu người vừa lấy ra… dường như rất ngon…

Nghe được những lời này, Hạ Ngôn lập tức bất đắc dĩ trọn trắng mắt, con tử cầu nảy vẫn giống như trước đây.

♦ ♦♦

ở trong một Bí Cảnh ồ Bãi săn thú ngoại giới, bốn bóng người đang cần­thận tiến về trước trong một vùng sương mù màu xám. Ngẫu nhiên có thể nhìn thấy, trong đám sương mù xám này có xuất hiện một chút năng lượng màu đen quỷ dị, tản mát ra khí tức đáng sợ kinh người. Bốn bóng người đang tận lực né tránh những năng lượng màu đen thường xuyên xuất hiện này.

- Rốt cục cũng sắp đến nơi. Bí Cảnh này thật đúng là rất hung hiểm, nếu không phải vận khí tốt, năm chúng ta chi sợ đều phải chết ở chỗ này. ôi, lão Tam hắn…

Sau khi bốn bóng người rốt cục xuyên qua sương mù xám đi vảo trong một dãy núi, nơi này chính là trung tâm Bí Cảnh. Lúc này, lão già mặc hắc y trong bốn người thờ dài thật sâu nóL

- Đúng vậy. Tam ca bị năng lượng màu đen kia đánh trúng, không ngờ trực tiếp hình thần câu diệt, chúng ta đều không có cách nào cứu. viện.

Một nam tử mặt dài khác cũng lên tiếng nói.

- Bí Cảnh này hung hiểm như th4 Không ngờ dựng dục ra loại hắc linh vụ, dãy núi này ở giữa hắc linh vụ, rất có thể sẽ có Hắc Linh Thảo sinh trường.

Lão già đứng ở bên phải cùng ánh mắt chợt lóe lên nói.

Nêu Hạ Ngôn ở nơi này, nhất định có thể nhận ra lão. Chính là tu luyện giả Vương Lăng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ đã xuất hiện ở thành Chu Tước.

- Đi, chúng ta tiến vào trung ương dãy núi nhìn xem.

Lão già hắc y mở miệng đầu tiên khẽ nhoáng lên, thân hình bay vọt về phía dãy núi.

-Hả?

Đúng lúc này, sắc mặt Vương Lăng đột nhiên biến đổi. Vừa rồi bởi vì hắn ở trong hắc linh vụ toàn lực né tránh những năng lượng màu đen kia cũng chính là tia chóp hắc linh cho nên không có phân thần xem thủy tinh truyền âm của mink Lúc này ý niệm trong đầu đảo qua thủy tinh truyầL âm, lại thu được một ý niệm mà tu luyện giả Lữ Tam Lai cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ truyền tới. Nhận được tin tức này, sắc mặt Vương Lăng lập tức thay đổi.

- Lão Nhị, làm sao vậy?

Lão già hắc y thấy sắc mặt Vương Lăng biến đôi, không khỏi lên tiếng hỏi, thân thề đang muốn tiến lên cũng tự nhiên dừng lại.

Hai người khác cũng đều nhìn về phía Vương Lăng.

- Đã xảy ra chuyện. Từ Lâm đã chết, mà Lữ Tam Lai cũng có thể đã chết rồi.

Trong lòng Vương Lăng toát ra một cỗ hàn khí, vừa rồi hắn liên tục thông qua thủy tinh truyền âm truyền vài ý niệm tĩở về Lữ Tam Lai, nhưng vẫn không thấy đáp lại, hiển nhiên là dữ nhiều lành ít.

- Rốt cục xảy ra chuyện gì?

- Chó? Hạ Ngôn ở cùng một chỗ với một con chó? Đậy rốt cục là loại chó gì?

Trong lòng Vương Lăng cũng vô cùng kinh ngạc.

- Chuyệa gì thế?

Lão già cẩm đầu. nhíu mày. Hắn cũng nhận thức Từ Lâm cùng Lữ Tam Lai, lúc này nghe Vương Lăng nói hai người kia đã chết, không khỏi kinh ngạc hỏi.

- Ta cũng không rõ ràng lắm. Đại ca, trước hết chúng ta vẫn nên tiến vào trung ương dậy núi nhìn xem có Hắc Linh Thào hay không, chờ sau khi rời Bí Cảnh này rồi lại nói chuyện này.

Vương Lăng hít vào một hơi, bình phục tâm tình rồi sau đó ánh mắt thoáng ngưng nói với lão già cầm đầu.

-Được.

Lão già Cầm đầu ứng tiếng.

- Ha ha…

- Quả nhiên có Hẳc Linh Thảo! ừ, nơi dựng dục ra Hắc linh vụ, tám phần là đều. có Hắc Linh Thào sinh trưởng. Không ngờ… có những tám gốc Hắc Linh Thảo.

Lão già hắc y cẩm đầu kích động đến mức sắc mặt ừng đỏ, thân hình run lên nhè nhẹ.

Hắc Linh Thảo là một loại linh dược cực kỳ trân quý, ở trung tâm gi­ao dịch thành Chu Tước cũng không mua được, trừ khi là hội đấu giá thành Chu Tước. Mà giá trị một gốc Hắc Linh Thào đại Khái khoảng 3000 vạn Quy Nguyên Đan. Nơi này có tám gốc Hắc Linh Thảo, cũng chính là tương đương han hai ức Quy Nguyên Đan.

Ba người Vương Lăng cũng rất kích động.

- Chúng ta bốn người, mỗi người hai gốc Hẳc Linh Thảo, vừa đủ đề chia đều. ôi, đáng tiếc lão Tam đã chết ở trong Hắc linh vụ…

Lão già cầm đầu hơi lộ chút thương cảm.

Mấy người bọn họ ở cùng một chỗ cũng đã có vài ngàn vạn năm, cảm tình lẫn nhau đều có thể nói là phi thường thâm hậu. Hiện tại đã chết một người, quả thật sẽ có chút thưc­ng tâm.

- Đại ca. Chúng ta chia nhau tìm khắp nơi một chút, xem có bảo vật gì khác không?

Hai mắt lão Tứ tỏa sáng nói.

- ừ, đi quanh tìm xem.

Lão già cầm đầu gật đầu.

Sau một lát, mấy người đều trờ về. Trong dãy núi này cũng không có bảo vật quý báu gi khác, có một chút dược liệu cũng không phải thực quý. Sau khi phân chia Hắc Linh Thảo, bốn người lập tức rời đi.

Lúc tiến vào thời gi­an chậm trễ nhiều, ước chừng dùng mấy trăm năm mới đến được dãy núi trung ương, nhưng đi ra ngoài lại rất nhanh, chi vài ngày ngắn ngủi bốn người liền thành công rời khỏi Bí Cảnh hung hiểm này.

- Lão Nhị, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?

ở một nơi tại Bãi săn thú ngoại giới, bốn người dừng lại, lão già cẩm đầu lại hỏi về chuyện cái chết của hai người Từ Lâm cùng Lữ Tam Lai.

- Đại ca. Các ngươi có nghe đến chuyện người thừa kế của Thần chủ Thương Hà?

Vương Lăng không trà lòi mà hòi ngược lại, trôi mặt hiện vè hung ác.

- Đương nhiên có nghe nói, một vạn năm trước ta đã biết chuyện này.

Lão già cẩm đầu nhướng mày, tự nhiên nói.

- Chuyện này cùng người thừa kế kia có liên quan!

Vương Lăng hạ thấp giọng, trầm thấp nói.

- Cái gì?

- Chuyện này dĩ nhiên là thật? Thần chủ Thương Hà thật sự có người thừa kế?

Lão Tứ giật minh.

- Nhị ca, làm sao ngươi biết chuyện này là thật?

Lão Ngũ hít sâu một hơi, ánh mắt chợt lóe hỏi.

- Nói ra thì dài, các ngươi hẳn là biết thù hận của ta với Khương Vân chứ? Người thừa kế của Thần chủ Thương Hà chính là ở đại thế giới mà tên hỗn đản Khương Vân này mờ ra.

Vương Lăng thuật lại đại khái chuyện đã xảy ra lúc trước ở thành Chu Tước một lần.

Ba người khác cũng đều có chút cảm khái, hai mặt nhìn nhau rồi nhìn về phía Vương Lăng.

- Sau đó, ta thuyết phục được Lữ Tam Lai cùng Từ Lâm giết chết Từ Lâm. Nhưng là ở trên người Khương Vân cũng không tìm được bảo vật đáng ngạc nhiên gì. Không thể tưởng được, Hạ Ngôn này hiện tại bắt đầu báo thù.

Ánh mắt Vương Lăng âm độc, xiết chặt tay.

- Tiểu tử kia nhất định sẽ đến Quang Ảnh đại thế giới tìm ta trả thù. Đây… chính là cơ

hội!

Vương Lăng nhìn ba người kia, đôi mắt híp lại.

- Người này có thề giết chết Từ Lâm cùng Lữ Tam Lai, chỉ sợ không dễ đối phó.

Lão già cẩm đầu trầm tư một lát, mới chậm rãi lên tiéng. Thực lực mấy người bọn họ cũng không đạt tới cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ hậu kỳ, cũng chỉ tương đương với Khương Vân.

- Lữ Tam Lai truyền tin nói, bên cạnh Hạ Ngôn kia có một hung thú thực lực phi thường lợi hại Bản thân tiểu tử Hạ Ngôn kia, thòd gi­an tu luyện không quá một vạn năm, cảnh giới

Tạo Hóa cấp Điện chủ mà thôi, căn bản không đáng nhắc tới.

Vương Lăng lộ vè khinh thường nói.

- Mặc kệ thế nào, chúng ta vẫn nên cần­thận một chút mới được. Tuy nhiên nếu có thể giết chết tiểu tử kia, chiếm được truyền thừa của Thần chủ Thương Hà…

Lão già cẩm đầu nghĩđến đây cũng trở nên hưng phấn.

- Đi, chúng ta trước tiên về Quang Ảnh đại thế giới rồi chậm rãi tính kế. Nơi này cách Lang Tà Giới phi thường xa XÔỊ Hạ Ngôn kia muốn chạy tới Quang Ảnh đại thế giới, ít nhất phải cần mấy tháng.

Lão già cẩm đầu hạ quyầ định lên tiếng nói.

- ừ, đi thôi!

Bốn bóng người rất nhanh bay về hướng Quang Ảnh đại thế giới.

ở trong một kiến trúc thành Đông Quang trong Quang Ành đại thế giới, bốn người vì ổn thỏa còn mời tới một người khác. Người này không ngờ có ba con mặt, bộ dạng cực kỳ đáng sợ.

-Tần Hòa, các ngươi tìm ta đến là có chuyện gì?

Lão già ba mắt đi vào trong kiến trúc, nhìn thấy bốn người Tẩn Hòa, tiầm giọng nói.

- Phong Hành tiền bối!

Bốn người Tần Hòa, Vương Lăng cung kính thi lễ với lão già ba mắt này. Người này tên là Phong Hành, cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ hậu kỳ. Hơn nữa, hai ức năm trước đã là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ hậu kỳ.

- Nói!

Phong Hành khoát tay chặn lại, có chút không kiên nhẫn liếc mấy người một cái.

- Phong Hành tiền bối. Chúng ta dám mời người đến tự nhiên là có chuyện lớn, bằng không chúng ta cũng không có lá gan phiền toái người.

Tần Hòa cười xun xoe, vừa nhìn nhìn đám người Vương Lăng.

- Rốt cục là chuyện gì?

Phong Hành nhướng mày.

- Là như thế này…

Tần Hòa nói ra chuyện liên quan đến Hạ Ngôn.

- Hả? Đám hỗn đản các ngươi, muốn ta dẫn lửa tự thiêu sao? Hạ Ngôn kia là người thừa kế của Thần chủ Thương Hà, một đoạn thòd gi­an trước rất nhiều tu luyện giả đi khu vực bên ngoài thành Chu Tước chặn đường hắn, cuối cùng ngay cả Thương Ngưng con gái Thần chủ Thương Hà đều hiện thân, bảo hộ cho hắn. Sau đó, Trọng Thiên Giới chủ dường nha cũng xuất hiện ra tay bảo hộ hắn. Các ngươi hiện tại không ngờ nói với ta, mời ta ra tay đánh chết hắn!

Phong Hành giận dữ, trợn to mắt nhìn bốn người Tần Hòa.

Nghe vậy, bốn người Tần Hòa cũng trợn mắt há hốc mồm. Bốn người bọn họ mấy trăm năm nay đều ở trong Bí Cảnh kia, đối với chuyện bên ngoài cũng không quá rõ ràng.

- Phong Hành tiền bối bớt giận!

Vương Lăng vội vàng thi lễ.

- Tuy rằng Trọng Thiên Giới chủ ra mặt, nhưng đó là bởi vì có tu luyện giả đi vây giết Hạ Ngôn. Mà hiện tại, tên Hạ Ngôn kia lại là muốn tới tìm ta báo thù. Nếu hắn muốn giết chết tạ, chăng lẽ ta chỉ có thể mặc hắn giết mà không thể đánh trả sao? Mà nếu ta đánh trả, tự nhiên sẽ không thể cam đoan hắn sẽ không chết dưới công kích của ta.

Ánh mắt Vương Lăng liên tục lóe rạ, cân nhắc chậm rãi nói:

- Nếu là hắn chết nhưvậy, cho dù là Giới chủ đại nhân của Trọng Thiên Giới cũng không thể trách ta chứ?

Nghe Vương Lăng nói vậy, ánh mắt mấy người Tần Hòa đều lại sáng rực lên.

Vương Lăng nói không sai, hai chuyện này cơ bản hoàn toàn Khác nhau. Nếu bọn họ chủ động đánh chết Hạ Ngôn, có lẽ Trọng Thiên Giới chủ đại nhân còn có thề có lý do ra tay với bọn họ. Nhưng nếu là Hạ Ngôn tìm tới cửa động thủ với bọn họ sau đó bị giết, vậy hoàn toàn không giống nhau.

Phong Hành ba mắt nhướng mày, ba con mắt nhìn về phía Vương Lăng, trong lúc nhất thời không nói gì. Mà Vương Lăng cũng yên lặng chờ Phong Hành tỏ thái độ.

- Ha ha… Không tệ, không tệ…

- Tiểu tử ngươi, thật khôngtệ…

Phong Hành tiến lên, vỗ vỗ bả vai Vương Lăng.

- Rất tốt, nếu. là như vậy, truyền thừa của Thần chủ Thương Hà… Hắc hắc…

Trong ba con mắt của Phong Hành đều lộ ra ý cười.

Chương 1032: Tìm được Vương Lăng

Mấy tháng sau!

ở trên không một hải dương rộng lớn ở Bãi săn thú ngoại giới, hai cái bóng một người một chó lơ lửng, chính là Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu.

Lúc này trong tay Hạ Ngôn cầm­một­tấm­bảnđồBãi săn thú ngoại giới, loại bản đồ này ở bất kỳ đại thế giới nào đều có thể mua được. Mà tu luyện giả lịch lãm ở Bãi săn thú ngoại giới bình thường đều sẽ mang theo loại bản đồ này. Trên bản đồ ký hiệu gần như tất cà các đại thế giới trong Tây Vực, mỗi một đại thế giới đều có lịch sử nhất định, rất dễ nhận biết.

- Cách Quang Ảnh đại thế giới còn có ngàn vạn dặm, rất nhanh chúng ta có thể tiến vào Quang Ành đại thế giới. Thổ cẩu, đến lúc đó chúng ta phải giả mạo tu luyện giả của Quang Ảnh đại thế giới.

Hạ Ngôn thu hồi bản đồ, ánh mắt đừng ở phương xa, câu sau chính là nói với Thổ cẩu.

-Ngaoô!

Thổ cẩu há mồm kêu một tiếng.

Mỗi một đại thế giới đều có một nơi dừng chân ở giới ngoại, tác dụng của nơi dừng chân này chính là dùng đề chống đỡ đại thế giới khác xâm lấn. Mà trong nơi dừng chân bình thường không có tu luyện giả thực lực quá mạnh mẽ tọa trấn. Đối với những đại thế giới từ xưa mà nói, tác dụng của nơi dừng chân này kỳ thật chi có một - đó chính là báo động trước.

Cho nên, thông đạo không gi­an ở nơi dừng chân đi thông đại thế giới bình thường đều không có kiểm tra, trừ khi là có đại lượng tu luyện giả tràn vào.

- Vương Lăng!

Hạ Ngôn nhìn phía Quang Ành đại thế giới, trong lòng nổi giận gầm một tiếng.

Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu thuận lợi tiến vào Quang Ảnh đại thế giới, ở thành Quang Ảnh, Hạ Ngôn rất dễ dàng thăm dò được tin tức của Vương Lăng. Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ cho dù là ở đại thế giới cố xưa như Quang Ánh Giới, cũng là nhân vật bá chủ một phương, danh tiếng tất nhiên rất lớn, cho nên cũng không khó hỏi thăm.

Mà thành Đỗng Quang chính là thành thị nơi Vương Lăng ở, cách thành Quang Ảnh cũng không tính xa Chi mất thời gi­an nửa ngày, Hạ Ngôn cùng Thô cẩu đi vào trong thành Đông Quang.

- Không hồ là đại thế giới phi thường cồ xưa, lịch sử lâu dài. Ngay cả số lượng cường giả cảnh giới T ạo Hóa đều nhiều như vậy.

Trong lòng Hạ Ngôn cũng cảm thán.

ở Lang Tà Giới, cơ hồ không thể gặp tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa, mà ở Quang Ảnh đại thế giới, cho tới bây giờ Hạ Ngôn đã gặp được ba tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa

- Vương Lăng chính là ở trong thành thị này.

Ánh mắt Hạ Ngồn đảo qua hoàn cảnh trong thành thị.

- Trước tiên ta tìm một nơi nhiều người tìm hiểu tin tức.

Hạ Ngôn tim một gi­an tửu lâu, mang theo Thổ cẩu trực tiếp tiến vào. Khách mang theo một con chó tiến vào tửu lâu đùng cơm thật đúng là không nhiều, cho nên Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu tự nhiên hấp dẫn không ít ánh mắt nhìn vào.

Một người một chó ngược lại không đề tầm đến ánh mắt người khác.

Một người hầu cung kính dẫn Hạ Ngôn tiến vào trong tửu lâu.

- Có món ăn chiêu bài gì đều đưa lên một phần đi.

Hạ Ngôn phất tay nói với người hầu kia.

- Vâng, xin quý khách chờ giây lát

Người hầu vội vàng gật đầu, rồi sau đó đi vào bên trong. Hạ Ngôn nhìn những người khách khác trong tửu lâu, có không ít người đều đang nói chuyện với nhau. Chẳng qua Hạ Ngôn nghe một hồi cũng không thấy bát kỳ tin tức gì liên quan đến Vương Lăng kia.

Đợi sau khi đồ ăn được đưa lên, Hạ Ngôn ngoắc gọi một người hầu trong tửu lâu.

- Ta là tu luyện giả ở thành thị khác, lần đầu tiên đi tới thành Đông Quang này. Nghe nói thành Đông Quang có một vị cường giả tên Vương Lăng, ngươi biết người này không?

Hạ Ngôn nghĩgiây lát mới mở miệng hỏi.

Ngón tay hắn khẽ động lập tức lấy ra một viên Cửu Nguyâi Đan. Tên hầu kia nhìn thấy Cửu Nguyên Đan, ánh mắt lập tức sáng lên, cười xun xoe nhận lấy viên Cửu Nguyên Đan này.

- Bẩm đại nhân, ở thành Đông Quang chúng ta. không ai không biết Vương Lăng đại nhân, đó nhưng là cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ a. Tuy nhiên, người thường là không thể thấy được Vương Lăng đại nhân, tòa thành của người cũng không ai dám tùy tiện xông loạn.

Người hầu này cười nói với Hạ Ngôn.

- ổ? Vây tòa thành của ông ta, là ở nơi nào?

Hạ Ngôn khẽ nhíu mày, lại mở miệng hỏi

Người hầu khom người, thấp giọng nói chi tiết vị trí tòa thành của Vương Lăng.

- Đại nhân, người muốn đi gặp Vương Lăng đại nhân sao?

Người hầu dừng một lát, sau đó đưa mắt nhìn lên hòi thêm một câu.

-ừ.

Hạ Ngôn gật đầu.

- Đại nhản. Tính tinh Vương Lăng đại nhân cũng không tốt, người muốn gặp ông ấy, nhất định phải cần­thậrụ đừng chọc giận Vương Lăng đại nhân.

Sắc mặt người hầu hơi đồỊ ấp úng nói

Hắn cũng là có ý tốt, sợ Hạ Ngôn chọc giận Vương Lăng đại nhản tính tinh không tốt kia, bị Vương Lăng đại nhân giết chết. Tuy rằng trong thành thị binh thường là không thể giết chóc, nhưng là thân phận Vương Lăng kia không binh thường, có được rất nhiều đặc quyền. Hắn giết vài tu luyện giả ở trong thành thị, cũng sẽ không người nhản rỗi đi quản.

- Ha ha, đa tạ nhắc nhỏ.

Hạ Ngôn cười cười, tiện tay lại lấy ra một viên Cửu Nguyên Đan đưa ra trước mặt người hầu. Người này vội vàng vui sướng hai tay nhận lấy.

Chỉ chốc lát hắn đã được hai viên Cửu Nguyên Đan làm thù lao, chuyện tốt như vậy không biết bao nhiêu năm mới có thể gặp một lần.

Mà có một số khách khác trong tửu lâu nhìn thấy Hạ Ngôn ra tay hào phóng như thế, không cấm lộ ra vẻ tham lam.

- Ăn đi. Ăn xong chúng ta đi gặp Vương Lăng đại nhắn.

Hạ Ngôn vỗ đầu Thồ câu, xoay người qua nói

- ồ? Tên gia hòa nhà ngươi, không ngờ…

Khi Hạ Ngôn nhìn đến đồ ăn trên bàn, không khỏi lộ ra một tia mỉm cười. Nguyên bản các loại thức ăn gần như xếp đầy bàn lúc này đã bị Thổ cẩu như gió cuốn mây tan tiêu diệt sạch sẽ.

Thồ cẳu liếm liếm miệng, cái đuôi lại cong lên.

-Này~

Đang lúc Hạ Ngôn chuẳn bị tính tiền rời đi, một thanh âm thô lỗ từ phía sau vang lên.

- Tiểu tử, dường nhưngươi rất có tiền nha!

Hạ Ngôn xoay người, nhìn thấy một đại hái cảnh giới Linh Hoàng cấp tám đứng ở phía sau, đại hán này cười dữ tợn nói một câu.

Mà đồng bọn của đại hán còn có năm sáu têạ đều ngồi ở một cái bàn cách xa không có ý tốt nhìn Hạ Ngôn.

- Đúng vậy, ta rất có tiền.

Hạ Ngôn gật gật đầu, lộ ra mỉm cười.

- Tiểu tử, gần đây đại gia trong tay khá túng thiếu, nếu ngươi đã có tiền như vậy, không ngại cho đại gia mượn một ít dùng trước, chờ đại gia có tiền rồi trả lại cho ngươi.

Đại hán này thấy Hạ Ngôn mỉm cười, còn tưởng rằng Hạ Ngôn sợ đám người minh, nhếch miệng lộ răng vàng ệch nói tiếp.

-Ồ?

Hạ Ngôn kêu một tiếng, nhìn đại hán:

- Không thành vắn đề. vậy ngươi muốn mượn bao nhiêu?

- Cũng không nhiều, đưa đại gia tám trăm, một ngàn viên Cừu Nguyên Đan dùng trước là được.

Đại hán kia nghĩ nghĩ, nói ra một con số mà hắn cho rằng rất lón.

- ừ9 cũng không tính nhiều, ta có thể cho ngươi số Cửu Nguyên Đan này. Chẳng qua ngươi cũng phải đưa cho ta một món đồ.

Hạ Ngôn trầm ngâm một chút, nghiêm mặt nói với đại hán.

- Ngươi muốn cái gi?

Đại hán vừa nghe Hạ Ngôn thật sự cho mình nhiều Cửu Nguyên Đan như vậy, lập tức mừng rỡ, hô hấp trờ nên dồn dập vội vàng lên tiếng hỏi.

Đám đồng bọn của hắn cũng đều rục rịch muốn đi tới.

- Ta muốn đầu của ngươi.

Thanh âm Hạ Ngôn biến đồỊ trong cơ thê phát ra một cỗ khí tóc cường đại, khiển cho đại hán kia trong nháy mắt sắc mặt trắng bệch. Mà lúc này Thổ cẩu nhảy ra, há miệng một cái trực tiếp cắn rớt đầu đại hán kia.

Cành tượng này khiến khách trong tửu lâu và vài tên người hầu đều bị dọa ngây người!

Theo sau, Hạ Ngôn quả thật lấy ra một cái hộp gấm, nói với đại hán đã ngã nhào xuống đất kia:

- Nơi này là mười viên Quy Nguyên Đan, cũng chính là một ngàn viên Cửu Nguyên Đan ngươi muốn, nhận lấy.

Hạ Ngôn ném hộp gấm lên thi thể đại hán, rồi sau đó mang theo Thổ cẩu rời đi.

Phía trước tòa thành của Vương Lăng có một con đường rộng lớn, lúc này một người một chó từ một phương hướng chậm rãi đi tới.

- Đây chính là nơi hỗn đản Vương Lăng kia ở lại rồi.

Hạ Ngôn ngửa đầu nhìn tòa thành thật lớn này, trước cửa tòa thành có bốn tu luyện giả cảnh giới Linh Hoàng cao cấp trông coi.

- Người tới dừng lại, người không phận sự không được tới gần. xin nhanh chóng rời đi.

Bốn gã trông cửa kia thấy Hạ Ngôn đi thắng tới, lớn tiếng quát lên.

- Đây chính là nơi ở của Vương Lăng?

Hạ Ngôn dừng lại, lên tiếng hỏi vài tên thị vệ trông cửa kia.

- Ngươi là ai?

Một tên trong đó nhìn Hạ Ngôn, nhíu mày lớn tiếng hỏi.

- Ta là Hạ Ngôn, đến tim Vương Lăng. Xem ra đây chính là nơi ở của Vương Lăng.

Hạ Ngôn dường như lẩm bầm tự nói, lại nhấc chân mang theo Thổ cẩu đi về phía cửa.

- Đứng lại!

Vài tên trông cửa vội vàng hét lớn, định động thủ với Hạ Ngôn. Nhưng lúc này một cỗ năng lượng kinh khủng chợt xuất hiệp áp bách thân thể bọn họ không thể nhúc nhích, ngay cả hô hấp đều phi thường khó khăn. Ánh mắt bọn họ hoảng sợ trơ mắt nhìn Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu một trắng một xám tiến vào cửa thành.

Bá~

Trong không gi­an, một đoàn năng lượng tiêu tan, Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu đã tiến vào trong không gi­an tòa thành. Đây là một không gi­an độc lập. ánh mắt Hạ Ngôn đào quạ ý niệm tra xét.

- Có người xâm nhập!

ở trong một căn phòng trong không gi­an tòa thành, Vương Lăng đột nhiên mở mắt theo sau liền biết có người xâm nhập tòa thành của hắn.

- Đại ca9 lão Tứ, lão Ngũ! Có người xông vào thành, chúng ta ra nhìn xem.

Vương Lăng hướng về phía mấy căn phòng khác lớn tiếng nói, ba người Tần Hòa phân biệt ở trong mấy căn phòng này.

Vù Vù Vù—

Ba bóng người xuất hiện ở bên cạnh Vương Lăng.

- Lão Nhị, là ai xâm nhập?

Tần Hòa nhìn về phía Vương Lăng, lên tiếng hỏi

- Hiện tại còn không biết là ai, chúng ta trước tiên ra xem. Nếu ta đoán không sai, hẳn là tên Hạ Ngôn kia

Vương Lăng lộ ra nụ cười âm độc nhìn ba người Tẩn Hòa nói

Tinh thời gi­an, không sai biệt lắm hẳn là nên đến rồi.

- ồ? Hạ Ngôn kia đã đến sao? Ha ha, chúng ta đã đợi mấy tháng rồi!

Lão Tứ cười ha ha, hưng phấn hai mắt tỏa sáng nói

-Đi!

Bốn bóng người nhoáng lên, tới một khoảng không ở bên ngoài Rất nhanh. Vương Lăng liền thấy được Hạ Ngôn mặc áo trắũg cùng Thổ cẩu.

- Quả nhiên là tiểu tử này, thật là có gan dám thật sự đến đây.

Vương Lăng nhìn đến Hạ Ngôn, mắt trợn ưòn, khí tức toàn thân đột nhiên thu lại, âm trầm nói

- Mau thông báo Phong Hành tiền bối

Tẳn Hòa thắp giọng nói Không cần hắn nói, Vương Lăng đã dùng thủy tinh truyền âm liên lạc với tu luyện giả ba mắt Phong Hành. Hắn nhìn thấy bên cạnh Hạ Ngôn có một con chó màu xám, trong lòng đại khái đoán ra con chó này hần chính là hung thú đáng sợ mà Lữ Tam Lai kia nói tới.

Bốn người Vương Lăng thấy được Hạ Ngôn, Hạ Ngôn đương nhiên cũng thấy được bọn họẽ Hắn đứng tại chỗ láng lặng chờ đợi, mặt không chút thay đổi. Mà Thổ cẩu thì nhe răng trợn mắt, dùng cặp mắt xanh thẳm nhìn chằm chằmm­bốn người ở đối diện.

Chương 1033: Hủy thành.

- Hạ Ngôn, lá gan ngươi thật đúng là không nhỏ, dám thật sự tìm tới nơi này.

Vương Lăng nhìn Hạ Ngôn, lạnh lẽo nói:

- Từ Lâm cùng Lữ Tam Lai kia đều là ngươi giết chết?

- Đúng vậy. Hai người kia là ta giết.

Hạ Ngôn đáp lại, đáng vẻ hời hợt bâng quơ.

- Xem ra, ta còn thật coi thường ngươi nha! Nguyên bản ta cho rằng ngươi sẽ chết ở ngoài thành Chu Tước, nhưng không nghĩ tới Trọng Thiên Giới chủ lại ra tay giúp ngươi.

Vương Lăng lắc đầu, bộ dạng không thể tường được lại như thế. Lúc trước, chít­di là hắn rải tin tức Hạ Ngôn ở Kim Diễm tửu lâu thành Chu Tước.

- Ngươi quả thật coi thường ta.

Hạ Ngôn gật đầu:

- Hôm nay, cũng là hạn chết của ngươi!

- Ha ha… Hạ Ngôn, ngươi muốn giết ta, cũng không dễ dàng như vậy! Ta biết, con hung thú bên cạnh ngươi thực lực rất mạnh, tuy nhiên ngươi nghĩ rằng ta sẽ không có chuẩn bị sao? Hạ Ngôn, nếu ta giết ngươi ở bên ngoài, vậy Trọng Thiên Giới chủ nhất định sẽ vì vậy mà truy cứu ta Nhưng là chính ngươi chạy đến nơi này, vậy không thế trách được ta. Trọng Thiên Giới chủ cũng không thể bởi vậy mà ra tay giết ta

Vương Lăng vừa nói dùng ánh mắt nhìn về phía sau Hạ Ngôn. Hắn đang đợi Phong Hành ba mắt kia tới, dựa theo đạo lý, lúc nảy hẵn là Phong Hành đã tới rồi mới đúng. Phong Hành ba mắt tuy rằng không phải tu luyện giả của thành Đông Quang, nhưng là gần đây mấy tháng hắn luôn ở trong thành Đông Quang chinh là vì chờ Hạ Ngôn tới.

- Giết tiểu nhân vật như ngươi cần gì phải dùng đến Trọng Thiên Giới chủ ra tay chứ?

Hạ Ngôn lắc đầu khinh thường nói, hai tay chắp sau lưng, áo trắng tung bay, ánh mắt

thâm thúy nhìn bốn người Vương Lăng.

- Từ khoảnh khắc ngươi ra tay đối phó Giới chủ Khương Vân bắt đầu, ngươi đã nhất định là một người chết.

Thanh âm Hạ Ngôn vừa dứt, một đạo khí tức sắc bén từ trong cơ thể tràn ra, không gi­an trong tòa thành dường như đều Khẽ chấn động.

Bá~

Chính vào lúc này, Hạ Ngôn cảm giác phía sau có một cỗ khí tức lăng lệ tới gần, xoay người nhìn qua quả nhiên là thấy một bóng người xuất hiện, ngưng mắt nhìn thì thấy người tới là một người có ba con mắt, diện mạo khủng bố dị thường. Hắn ta vừa xuất hiện, ba con mắt đồng thời nhìn về phía Hạ Ngôn, trong mắt lóe sáng hào quang làm tim đập nhanh.

Ánh mắt xanh thẳm của Thổ cẩu đối mắt cùng đối phương.

- Đầy là hung thú gì? Lợi hại như thế?

Phong Hành ba mắt nhìn thấy Thổ cẩu, trong lòng hơi căng thẳng, có một loại khí tức nguy hiềm bị hắn cảm giác được.

Vù~

Phong Hành không trực tiếp ra tay với Hạ Ngôn, hắn lắc minh một cái tới bên cạnh Vương Lăng.

Nhìn thấy Phong Hành ba mắt hiện thân. Vương Lăng càm thấy yên lòng. Hắn lo lắng chính là Thổ cẩu bên cạnh Hạ Ngôn, đối với Hạ Ngôn hắn cũng không lo lẳng. Theo suy nghĩ của hắn, một ngón tay là có thề bóp chết Hạ Ngôn.

- Ha ha. Hạ Ngôn, ngươi cho là dựa vào một con hung thú là có thể làm gì thi làm sao? Hôm nay, ta cho ngươi chết ở chỗ này.

Vương Lăng hét lớn, từng đoàn linh lực mênh mông từ thân thể hắn bắt đầu tràn ra.

- Phong Hành tiền bối, giết chết tiểu tử này. Bảo vật trôi người hắn cứ phân phối dựa theo phương án của người. Tiểu tử này còn có tài phú thật lớn đó.

Vương Lăng tại trung tâm gi­ao dịch thành Chu Tước tận mắt nhìn thấy Hạ Ngôn đấu giá vài món bảo vật, rất xác định Hạ Ngôn có được đại lượng tài phú.

- ừ, ta tới đối phó hung thú kia, các ngươi giết chết tiểu tử áo trắng này.

Phong Hành gật gật đầu nói.

Phong Hành biết thực lực Hạ Ngôn không tầm thường trận chiến ở ngoài thành Chu Tước, hắn biết Hạ Ngôn giết chết vài tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, sau bởi vì Tuyầ Cầm Giới chủ của Thúy Lâm đại thế giới xuất hiện, Thương Ngưng của Trọng Thiên Giới mới ra tay cứu Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn cũng không phải đèn cạn dầu, nhưng bốn người Vương Lăng lại không biết chi tiết những chuyện này. Lúc chuyện xảy ra, bọn họ còn ở trong Bí Cảnh kia.

- Được!

Vương Lăng mừng rỡ, đây chính là suy nghĩ trong lòng hắn.

Ầm~

Thân hình Phong Hành nhoáng lên xông về phía Thổ cẩu, từng đạo năng lượng chấn động từ trong thần thể hắn phát ra, mà Thổ cẩu. cũng không chút chần chờ, da lông dựng đứng, thân thể nhảy lên không trung, hóa thành tia chợp xông về phía Phong Hành.

- Nhị ca, để ta ra tay giết chết tiểu tử này nha!

Lão Tứ thét lớn một tiếng, cướp trước Vương Lăng một bước, công kích về phía Hạ Ngôn. Một đạo kiếm quang từ trong thân thể hắn lóe sáng bay ra, năng lượng kinh người thổi quét hướng Hạ Ngôn.

- Không biết tự lượng sức!

Hạ Ngôn cười lạnh một tiếng, vẫn đứng tại chỗ không có bất kỳ động tác gì.

- Hắc hắc, tiểu tử này bị lực lượng pháp tắc của ta áp chế, không ngờ không thể động đậy. Ta còn tưởng rằng hắn lợi hại cỡ nào, hiện tại xem ta một kiếm giết chết hắn.

Lão Tứ thấy Hạ Ngôn dường như không thể động đậy, trong lòng mừng rỡ.

Ầm~

Chính tại lúc này, Hạ Ngôn đột nhiên động, cánh tay Khẽ vẫy, hồng quang từ trong thân thề bắn mạnh ra, dưới ánh mắt của đám người Vương Lăng, kiếm quang màu đỏ va chạm với kiếm khí của lão Tứ, chỉ giằng co thời gi­an cực ngắn, hồng quang liền xuyên qua kiếm khí của lão Tứ. đánh tới thần hình hắn.

- Cái gì?

Lão Tứ hoảng sợ hai mắt trợn trừng, khó tin nhìn kiếm khí màu đỏ đã tới gần sát

Trong tình trạng hoảng sợ, lão Tứ còn chưa kịp thúc giục thần khí phòng ngự thì đầu đã bị kiếm khí màu đỏ xuyên thủng, óc trắng bắn tung tóe.

Thương tích do kiếm khí Hạ Ngôn gây nền ngay cả linh hồn đều không thể chạy thoát.

Thấy cảnh tượng như vậy, ba người Vương Lăng hoàn toàn sợ ngây người. Bọn họ tuyệt đối không ngờ thực lực của Hạ Ngôn lại cường đại tới như vậy, chì một chiêu liền đánh chết lão Tứ thực lực Giới chủ trung kỳ.

- Ba tên các ngươi cùng lên đi!

Hạ Ngôn sau khi giết chết lão Tứ, lại nhìn về phía ba người Vương Lăng, khinh miệt nói.

Trong một tiếng quát nhẹ này, ba người Vương Lăng mới đột nhiên bừng tinh:

- Lão Tứ!

Tần Hòa bi phẫn kêu một tiếng, trơ mắt nhìn lão Tứ ở chung mẩy ngàn vạn năm bị đánh chết, thần khí lưu lại bị Hạ Ngôn thu đi, trong tức giận thân hình đều hơi run rầy.

- Đại ca, chúng ta cùng lên giết tiểu hỗn đản này!

Thần sắc dễ dàng trên mặt Vương Lăng đã sớm biến mất không còn. Nguyên còn tưởng rằng có thể thoải mái đánh giết tiểu tử này, không ngờ lại có được sức chiến đấu mạnh như vậy.

Điểu này làm cho hắn không thể nghĩ thông, nhưng lúc này cũng không có thời gi­an nghĩ nhiều, rõ ràng thực lực chì là cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ, vì sao mạnh mẽ nhu vậy?

- Giết!

Ba người đồng thời ra tay với Hạ Ngôn, linh lực cuồn cuộn chấn động khiến vách tường không gi­an hoàn toàn hóa thành mảnh nhỏ, toàn bộ toàn thành đều sập xuống bởi năng lượng này.

Ầm— ẦmẦm~

Linh lực Hạ Ngôn vận chuyển, thân thề bắn lên không trung, đứng trong một vùng hư không, lúc này thành Đông Quang đều chấn động nhẹ nhàng. Lồng năng lượng phòng ngự trên không tòa thành lúc này không ngừng lóe hào quang.

Đại lượng tu luyện giả bốn phía đều cảm giác được năng lượng bạo ngược, đều hóa thành tia chợp chạy tới.

- Đó là tòa thành của Vương Lăng đại nhân, xảy ra chuyện gì? Dường như có cường giả chiến đấu?

- Người nào dám ra tay trong tòa thành của Vương Lăng đại nhân, sống nhiều quá chán rồi sao?

- Ta nhìn thấy Vương Lăng đại nhân, còn có vài vị đại nhân khác cũng tại. ô? Người kia là ai?

Một số tu luyện giả chạy tới đây nhìn thấy cảnh tượng trước mắt không khỏi phát ra tiếng nghị luận, đồng thời cảm thấy rất kinh ngạc.

Ngay cả rất nhiều kiến trúc bốn phía tòa thành của Vương Lăng đều SỊỊP xuống dưới năng lượng cường đại va chạm.

Thổ Cẩu cùng Phong Hành ba mắt vẫn đang kịch chiến, đến hiện tại Thổ cẩu cũng không sử dụng tuyệt chiêu, bằng không chi sợ Phong Hành đã sớm bị đánh chết.

Ầmẩm~

Kiếm khí của ba người Tần Hòa kia hình thành một cái lưới lớn muốn chém nát Hạ Ngôn ở trong lưới kiếm. Cái lưới thật lớn từ phía trôi Hạ Ngôn chụp xuống, thoạt nhìn Hạ Ngôn căn bản không thể né tránh.

- Người áo trắng kia, phải chết rồi!

- Ba vại đại nhân cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ họp lực công kích người áo trắng kia, xem ra thực lực hắn cũng rất cường đại.

- Mau nhìn, người áo trắng kia không ngờ xông lên lưới kiếm, hắn tìm chết sao?

Dưới cái nhìn của mọi người, chỉ thấy Hạ Ngôn khẽ lay động một cái, không ngờ chủ động nhằm phía lưới kiếm không thì không phá nổi kia.

- Đại Thái Cực Thuật!

Một đồ án Thái Cực đen trắng gi­ao nhau xuất hiện trong không gi­an, xoay ttòn đón lấy lưới kiếm. Hai cỗ năng lượng va chạm nhau, không gi­an hoàn toàn vỡ nát, ngay cà một ít tu luyện giả xem cuộc chiến cũng không thể chạy thoát, bị một ít năng lượng cường đại xé tan thành mảnh nhỏ. Những tu luyện giả may mắn chạy thoát đều như chim sợ cành cong, chạy ra thật xa

Toàn bộ thành thị đều bị hủy một phần ba.

- Chết tiệt, thực lực tử cẩu này không ngờ mạnh nhưthế!

Phong Hành ba mắt đang chiến đấu cùng Thổ cẩu, tức giận đến bề phổi. Nếu hắn sớm biết thực lực Thổ cẩu cường đại nliư vậy, sẽ không có khả năng đáp ứng Vương Lăng kia. Nguyâi bản hắn tính toàn trước tiên đề Hạ Ngôn xử lý đám người Vương Lăng, ít nhất giết chết hai ba tên, sau đó chờ hắn giết chết Thổ cẩu, rồi giết chết Hạ Ngôn. Như vậy hắn có thề chiếm được càng nhiều chỗ tốt

Nhưng hiện tại xem ra, hắn căn bản không thể giết chết Thổ cẩu, muốn bứt ra rời đi cũng rất khó. Con tử cẩu này rất khó chơi, chỉ hơi sơ suất có thề bị cắn trứng một ngụm.

-Ngaoô!

Cặp mắt xanh thẳm của Thổ cẩu nhìn chằm chằm một bộ vị trên người Phong Hành, bốn vó giậm một cái, đang định xông lên.

- Đại Hỗn Độn Thuật!

Cánh tay Hạ Ngôn vung lên, miệng quát lớn một tiếng, một vùng năng lượng hình tròn mông lung xuất hiện trong hư không, sau đó bao phủ tới ba người Tần Hòa đang nôn nóng vạn phần kia

Một kích hợp lực của ba người vừa rồi cũng không thể làm gì được Hạ Ngôn mảy may, lúc này đã túứi toán chạy trốn. Nhưng Hạ Ngôn căn bản không cho bọn họ bất kỳ cơ hội gì, năng lượng hình tròn do Đại Hỗn Độn Thuật hình thành mang theo khí tức hủy diệt ép tới. Bọn họ không có thời gi­an nghĩ nhiều, vội vàng thúc giục linh lực trong cơ thể thi triển, thần thông bí pháp ngăn càn.

Ông Ông Ông ~~

Từng đạo năng lượng chấn động không ngừng tàn phá thành thị, ba người Tẩn Hòa đang cắn răng ngăn cản Đại Hỗn Độn Thuật đều dùng hết toàn lực. Bọn họ rất rõ ràng chì cần ngăn không được, vậy ba người bọn họ đều sẽ bị đánh chết tại trận.

- A~

Theo một tiếng hét thảm, lão Ngũ trong ba người hoá thành một mảng sương máu, ngay tại bền cạnh Tần Hòa cùng Vương Lăng. Lão Ngũ. vừa chết, áp lực lên hai người càng lớn, kinh mạch toàn thân đều căng phồng, thúc giục linh lực trong cơ thể đến cực hạn mới có thể tạm thời miễn cưỡng chống cự. Tuy nhiên, thoạt nhìn cũng kiến trì không được thời gi­an vài hô hấp. Bởi vì, hộ thuẫn màu đen bên ngoài thân thề bọn họ đều đang không ngừng vỡ nứt.

Chương 1034: Trọng Thiên Giới chủ triệu kiến

- Dừng tay!

ở xa một bóng người rất nhanh tới gần, người còn chưa tới thanh âm đã truyền tới. Thực lực người này cũng không kém, cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ trung kỳ. Ánh mắt Hạ Ngôn đảo qua, cũng không ngừng công kích đối với hai người Tần­Hòa cùng Vương Lăng.

Phốo~

Lúc này Tần Hòa rốt cục khôngk­iên trì được, sau một tiếng gầm nhẹ toàn thân tóe máu, thân hình vỡ nát thành vài tĩăm mành, lỉnh hồn cũng bị hủy diệt ngay tức khắc.

Ầm~

Bóng người vừa tới trơ mắt nhìn Tần Hòa chết đi, lửa giận lập tức dâng lên, một chưởng đánh về phía Hạ Ngôn, tuy nhiên cũng không hạ sát thủ. Đương nhiên, cho dù hắn hạ sát thủ cũng không uy hiệp được Hạ Ngôn. Hạ Ngôn khẽ nhíu mày, thân thề lui nhanh về sau, Đại Hỗn Độn Thuật không còn duy ttì tự nhiên tiêu tán. Trong bốn người còn duy nhất Vương Lăng may mắn còn sống sót sắc mặt tái nhợt có chút vô lực thõng tay. dường như khí lực toàn thân đã dùng hết sạch.

Mới vừa rồi chỉ cần tu luyện giả vừa tới ra tay chậm một khoảnh khắc, kết cục của hắn chắc chắn cũng giống Tần Hòa cùng lão Ngũ.

- Ngươi là ai, dám chém giết trong thành Đồng Quang ta?

Tu luyện giả vừa mới tới nhìn về phía Hạ Ngôn tức giận nói. Giờắc này, toàn bộ thành Đông Quang cơ hồ đã bị hủy khoảng một nửa.

-Ngao ô!

Chiến đấu giữa Thổ cẩu cùng Phong Hành lúc này cũng tạm thời ngừng lại, Phong Hành có chút hoảng sợ nhìn Thổ cẩu, chuẩn bị tim cơ hồi ròi đi.

- Ta là Hạ Ngôn, người này là kẻ thù của ta, ta giết hắn là vì báo thù.

Hạ Ngôn nhìn tu luyện giả kia, rồi lại hòi:

- Vậy ngươi là ai?

- Ta là Điện chủ Đông Quang Điện Lý Liên, bên trong thành Đông Quang cấm chỉ chém giết, ngươi cư nhiên hủy của ta một nửa thành thị.

Lý Liên trừng mắt nhìn Hạ Ngôn. Thành Đông Quang lúc này một đống hỗn độn.

- Đậy cũng không phải ý muốn của ta Ta chi muốn giết người này, cũng không muốn hủy thành.

Hạ Ngôn lắc đầu nói, tuy nhiên Lý Liên lại không nghe ra chút ý tứ biết lỗi nào trong giọng điệu Hạ Ngôn.

-Ngươi…

Điện chủ Đồng Quang Điện giận mà nói khôngnên lời:

- Ta đã thông báo Giới chủ đại nhân, người rất nhanh sẽ đến xử lý việc này. Các ngươi ai cũng không thể rời đi.

Điện chủ Đông Quang Điện biết thực lực của mình căn bản không thể làm gì được đối phương, cho nên lúc này thông báo Giới chủ đại nhân của Quang Ảnh Giới, đề Giới chủ đại nhân tới xử lý.

- Cũng được, tuy nhiên trước tiên ta muốn giết chết người này.

Hạ Ngôn vươn tay, chi vào Vương Lăng.

Trôi mặt vừa khôi phục ít huyấ sắc của Vương Lăng trong phút chốc lại tĩờ nên tái nhợt. Hắn thấy Điện chủ Đông Quang Điện tới, trong lòng thờ dài nhẹ nhõm một hơi, thầm nghĩ Điện chủ tới tự nhiên hắn cũng được cứu, ít nhất là tạm thời không cần­lo lắng bị Hạ Ngôn đánh chết. Nhưng không nghĩ tới, không ngờ Hạ Ngôn cứng rắn như vậy, trước mặt Điện chủ Đông Quang Điện còn muốn giết hắn.

- Vậy không được, chờ Giới chủ đại nhân tới, tự nhiên sẽ có quyầ định sáng suốt Hết thảy, đều phải chờ Giới chủ đại nhãn tới rồi tính.

Điện chủ Đồng Quang Điện nhíu mày nói thăng.

- Ha ha… Ngươi không có tư cách ước thúc ta!

Hạ Ngôn lắc đầu, theo sau nhìn về phía Thổ cẩu.

- Thổ cẩu, giết tên ba mắt kia.

Hạ Ngôn phân phó Thổ cẩu.

- Ngao ô, không thành vấn đề!

Thổ cẩu hưng phấn nhe răng, ánh mắt xanh thâm nhìn về phía Phong Hành đã có chút khiếp đảm:

- Chơi cùng ngươi lâu như vậy, cũng nên kết thúc

Nói xong, thần hình Thổ cẩu. đột nhiên biến lớn, lân giáp màu đen bao phủ, chì nhìn bộ dạng đã khiến người ta rợn người.

- Chết!

Theo một tiếng rống to, Phong Hành kia đột nhiên biến mát trong không gi­an, tuy nhiên lại đề lại ba kiện thần khí Nếu cần­thận quan sát, có lẽ có thề nhìn đến một ít bụi máu đỗ.

Rất hiển nhiên, Thổ cẩu sử dụng tuyệt chiêu “Dập nát”!

- Nghiệt súc!

Điện chủ Đông Quang Điện trừng mắt như muốn nứt ra. Hung thú này dám giết người trước mặt hắn. khiến hắn tức giận bất chấp mọi thú, trực tiếp thúc giục lỉnh lực một chưởng đánh về phía Thổ cẩu sau khi biến thân.

Thổ cẩu vẫn không tránh né, dễ dàng tiếp được một chưởng này, sau đó không ngờ nhe răng với Điện chủ Đông Quang Điện, bộ dạng như là rất thoải mái. Cảnh tượng này đập vào mắt Điện chủ Đông Quang Điện khiến trong lòng hắn phát lạnh.

- Hiện tại đến phiên ngươi.

Hạ Ngôn cười lạnh nhìn về phá Vương Lăng.

- Điện chủ cứu ta.

Vương Lăng trong hoảng sợ liều mạng muốn chạy tới bên cạnh Điện chủ Đông Quang Điện. Nhưng thân thề hắn còn không động, một đạo kiếm quang màu đỏ đã xé nát thần thề hắn, linh hồn cũng bị tan biến.

Từ lúc Điện chủ Đông Quang Điện hiện thân đến khi Vương Lăng cùng Phong Hành chết đi cũng chi thời gi­an vài hô hấp ngắn ngủi mà thôi. Điện chủ Đông Quang Điện tuy rằng có mặt tại hiện trường^ nhưng thực lực của hắn còn chưa đạt tới Tạo Hóa cấp Giới chủ hậu kỳ.

Cho dù là Quang Ảnh đại thế giới, trong một thành thị tính cả Điện chủ bình quân cũng chi một hoạc hai tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ. Đương nhiên, trong số này không­bao gồm những tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ đã rời Quang Ảnh đại thế giới.

Như đám người Tần Hòa, Phong Hành đều là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ của thành thị khác.

- Ngươi thật sự là…

-… Động thủ. giết người trước mặt ta!

Điện chủ Đông Quang Điện tức giận nói năng lộn xộn, quả thật không biết nên nói gì cho phải. Hạ Ngôn đứng trong hư không, không nói thêm gì. Lúc này Thổ cẩu cũng khôi phục bộ dạng trước khi biến thân, trò về bên cạnh hắn.

Thần khí của những tu luyện giả bị đánh chết để lạitự nhiên đều bị Hạ Ngôn thu đi. đây là chiến lợi phẩm. Tài phú của tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ trung kỳ cũng không ít, hơn nữa trong đó còn có Phong Hành Tạo Hóa cấp Giới chủ hậu kỳ. Tài phú của Phong Hành kia vượt qua 10 ức Quy Nguyên Đan thậm chí là càng nhiều.

Bá~

Lúc này, một loại lực lượng pháp tắc kỳ diệu xuất hiện, lập tức bóng người mơ hồ dần trở nên rõ ràng. Chi thấy bóng người ở không trưng bước khẽ vài bước liền từ cực xa đi tới gần mọi người.

- Ra mắt Giới chủ đại nhân!

Điện chủ Đông Quang Điện nhìn thấy người tới, vội vàng cung kính chào hỏi. Người tới hiền nhiên chính là Giới chủ đại Nhân của Quang Ảnh đại thế giới này, Hạ Ngôn ngưng thần nhìn lại, thấy vị Giới chủ đại nhân này đề một chòm râu đen thật dài, hai mắt sáng ngòi có thẩn.

- Nơi này làm sao biến thành nhưvậy?

Giới chủ đại nhân có chút giật mình nhìn đống hỗn độn bốn phía, lên tiếng hỏi.

Điện chủ Đông Quang Điện mang theo lửa giận nói qua mọi chuyện xảy ra.

-ô?

- Ngươi chính là Hạ Ngôn ở ngoài thành Chu Tước kia sao?

Giới chủ Quang Ành đại thế giới có chút kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn, sau đó gật đầu hòi nhu vậy.

-Đúng.

Hạ Ngôn gật đầu nói:

- Vương Lăng này giết Giới chủ Khương Vắn của Lang Tà Giới ta, Giới chủ Khương Vân có ân tình lớn lao với ta, ta tự nhiên nên báo thù cho ông ấy.

- Ngươi làm cũng không sai, nhưng là phải xem trường hợp.

Nghe được lời Hạ Ngôn, biểu tình Giới chủ đại nhân sa sầm, trang nghiêm nói:

- Nơi này là trong thành Đông Quang của Quang Ảnh đại thế giới, thực lực hiện tại của ngươi còn không đủ đế cho ngưoi làm càn như vậy. Mỗi một nơi đều. có quy củ nhất định.

Hiển nhiên, Giới chủ đại nhân cũng có chút nồi giận, trong mắt lóe hào quang không biết s nghĩ cái gi.

- Giới chủ đại nhân, nhất định phải trừng phạt người này.

Điện chủ Đông Quang Điện vẻ mặt nghiêm túc oán độc nói với Giới chủ đại nhân.

- Ta tự có chòng mực.

Giới chủ của Quang Ảnh đại thế giới nhìn Điện chủ Đông Quang Điện một cái, có chút bất mãn nói.

Điện chủ Đông Quang Điện vội vàng ngậm miệng, ánh mắt lại nhìn phía Hạ Ngôn.

- Ngươi phá hủy quy cù của Quang Ảnh đại thế giới, nhất định phải bị trừng phạt tương ứng, cho dù thần phận ngươi không tầm thường.

Giới chủ đại nhân hơi dừng một chút, tiếp theo nói với Hạ Ngôn.

- Ta phải nhận loại trừng phạt nào?

Hạ Ngôn nghe vậy, ánh mắt chợt lóe hỏi.

Lúc này, sắc mặt Giới chủ Quang Ảnh đại thế giới đột nhiên biến đổi, nghe được câu hỏi của Hạ Ngôn không ngờ không lập tức đáp lại mà ưở nên trầm mặc.

Đại khái qua một hai hô hấp. thân hình giới chủ của Quang Ảnh đại thế giới mói khẽ động, lúc ánh mắt lại nhìn về phía Hạ Ngôn biến thành phức tạp rất nhiều.

Hạ Ngôn cảm giác được Giới chủ đại Nhân này tựa hồ thở dài một tiếng, trong mắt có vẻ không cam lòng.

- Hạ Ngôn. Giới chủ Trọng Thiên Giới hiện tại lệnh ngươi đi Trọng Thiên cung điện gặp mặt. Nhớ kỹ, là mình ngươi đi Trọng Thiên cung điện, hung thú này… Hả, chẳng lẽ là huyết mạch Thần thú thượng cồ? Hạ Ngôn, nó không thế đi cùng với ngươi.

Giới chủ đại nhân của Quang Ảnh đại thế giới lên tiếng nói với Hạ Ngôn, ánh mắt đảo qua trên người Thổ cẩu, chi là nói còn chưa dứt lời, lại hơi chấn động một hồi.

Theo sau, vị Giới chủ đại nhân nảy cũng không nói thêm, thân hình nhoáng lên một cái biến mất khỏi hư không, hièn nhiên đã rời đi.

-Hả?

- Trọng Thiên Giới chủ muốn gặp ta?

Hạ Ngôn có chút giật mình.

Nên biết, Trọng Thiên Giới chủ là tuyệt thế cường giả cảnh giới Thần chủ, không biết bao nhiêu ức năm trước đã mở ra Trọng Thiên Giới. Nghe đồn, lúc ban đầu giới ngoại chỉ có bốn thành thị phân biệt là Thanh Long, Bạch Hồ, Chu Tước, Huyền Vũ. Mà Trọng Thiên Giới chính là đại thế giới mở ra lấy thành Chu Tước làm cơ sờ, cũng chính là đại thế giới sớm nhất toàn bộ Tây Vực.

Thực lực Trọng Thiên Giới chủ sâu không lường được.

- Đi Trọng Thiên cung điện?

Hạ Ngôn hơi híp mắt:

- Đi gặp cũng tốt, có lẽ còn có thể hiểu biết một ít tin tức về Thương Hà tiền bối.

- Thổ Cẩu, chúng­ta đi!

Hạ Ngôn gọi Thổ cẩu một tiếng, vận chuyền linh lực rời khỏi thành Đông Quang này.

Điện chủ Đông Quang Điện hậm hực nhìn Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu ròi đi, cũng không thể ngăn trờ. Ngay cả Giới chủ đại nhân đều không thể ngăn cản Hạ Ngôn huống chi là hắn?

ở trước mặt Trọng Thiên Giới chủ, Giới chủ của Quang Ảnh đại thế giới căn bản không dám phản kháng. Một câu nói, Giới chủ của Quang Anh đại thế giới phải ngoan ngoãn thả người. Đây chính là chênh lệch thực lực.

Rời Quang Ảnh đại thế giới, Hạ Ngôn cùng Thổ cẩu ngừng lại ở một nơi ngoài giới ngoại

- Thổ cẩu, hiện tại ta đi Trọng Thiên cung điện, ngươi không thể theo ta cùng đi.

Hạ Ngôn nhìn về phía Thổ cẩu. Hắn cũng bất đắc dĩ, Trọng Thiên Giới chủ chi kêu một mình hắn đến.

- Chủ nhân, vậy làm sao giờ?

Thổ Cẩu chợp mắt hỏi.

- Ngươi trước về Lang Tà Giới. Hiện tại ở đó không có tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ tọa trấn, ngựơi tạm thời bảo vệ an toàn của Lang Tà Giới đi.

Hạ Ngôn nghĩ một hồi rồi nói.

- Vậy chủ nhân khi nào về Lang Tà Giới?

Thổ cẩu cúi đầu, hiển nhiên có chút không quá tình nguyện.

- Hmm, ta cũng không thể xác định thời gi­an cụ thể!

Ánh mắt Hạ Ngôn nhìn về chân trời phương xa

Chương 1035: Gặp Thần chủ Cung Minh

Có Thổ cẩu. thủ hộ Lang Tà Giới, Hạ Ngôn tin tưởng không ai có thể thành công xâm lấn Lang Tà Giới nữa, trừ khí là cường giả tuyệt thế nhân loại cảnh giới Thần chủ.

Nhìn Thổ cẩu như sao băng tiến về hướng biên thùy, Hạ Ngôn mới xoay người biến mất khỏi hư không, hướng về phía thành Chu Tước.

Không gi­an thông đạo của Trọng Thiên Giới cùng Bãi săn thú ngoại giới ngay tại phía sau thành Chu Tước, khoảng cách thành Chu Tước không quá trăm vạn dặm. Với tốc độ của Hạ Ngôn chỉ cần­thòd gi­an một phần ba chén trà nhò là tới nơi.

- Đầy là Trọng Thiên Giới?

Trải qua không gi­an thông đạo tiến vào thành Trọng Thiên. Hạ Ngôn không Khỏi phát ra một tiếng ngạc nhiên thán phục. Trọng Thiên Giới cũng không có nơi dừng chân tại giới ngoại bởi vì căn bản không ai dám công kích Trọng Thiên Giới.

Hạ Ngôn hiện thân tại Trọng Thiên Giới, ánh mắt nhìn chân trời phía sau, trong lòng khiệp sợ khó nói thành lời. Linh lực ần chứa trong không gi­an Trọng Thiên Giới cao hơn Lang Tà Giới gấp mười lẩn

-ỏ?

- Đó chính là Trọng Thiên cung điện sao?

Trong tầm mắt, Hạ Ngôn nhìn đến một tòa cũng điện màu đen thật lớn, cực hạn thị lực cũng không nhìn tới đỉnh của Trọng Thiên cung điện. Phía trên mây mù lượn lờ, thi thoảng sinh ra dị tượng.

- Trọng Thiên Giới ngay tại trong Trọng Thiên cung điện. Cường giả cảnh giới Thần chủ, đây là lần đầu tiên ta chính mắt thấy cường giả tuyệt thế cảnh giới Thần chủ.

Trong lòng Hạ Ngôn cũng hơi có chút kích động.

Không lâu trước đó, mặc dù ở ngoài thành Chu Tước Hạ Ngôn nhìn thấy cường giả tuyệt thế nghi là cảnh giới Thần chủ ra tay, nhưng là vẫn chưa nhìn thấy bản tôn của cường giả Thần chủ. Tu luyện giả bình thường căn bản Khó thề gặp được cường giả tuyệt thế cảnh giới Thần chủ.

Bá~

Thân hình Hạ Ngôn chợt lóe rất nhanh phi hành hướng Trọng Thiên cung điện, ở lối vào Trọng Thiên cung điện, Hạ Ngôn nhìn thấy vài tên tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa Đám tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa này không ngờ chỉ là phụ trách thù vệ trông cửa, hơn nữa Hạ Ngôn cảm ứng được đám tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa này đều. có thực lực gần như bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ.

- Ta là Hạ Ngôn, phụng mệnh tới gặp Trọng Thiên Giới chủ.

Hạ Ngôn ôm quyền nói với vài tên thù. vệ.

Vài tên thù vệ liếc nhìn Hạ Ngôn một cái, mặt không đổi sắc chắp tay nói:

- Giới chủ đại nhân đã sớm phân phó, ngươi ở đây chờ một lát, ta đi bẩm báo.

Hiển nhiên Trọng Thiên Giới chủ sai người phân phó qua đám thù vệ trông cửa này.

- Được, làm phiền các vị.

Hạ Ngôn gật đầu cười nói.

Thủ vệ kia đi vào không lâu, Hạ Ngôn liền thấy bên trong lóe lên hai bóng người, có hai tu luyện giả đi ra. Một người là thủ vệ vừa rồi, mà người kia thì là Thương Ngưng con gái Thương Hà mà Hạ Ngôn từng gặp. dung nhan diễm lệ khiển thiên địa thất sắc.

Đôi mắt đẹp của Thương Ngưng nhìn Hạ Ngôn, môi hÔDg khẽ mở:

- Hạ Ngôn, ngươi đi theo ta.

- Dạ, Thương Ngưng tỷ.

Hạ Ngôn lập tức lên tiếng tiả lời.

Nghe được lời xưng hô của Hạ Ngôn, thân thề mềm mại của Thương Ngưng dường như khẽ run rẩy một chút ở toàn bộ Trọng Thiên cung điện, đều không có người gọi nàng như vậy, đương nhiên nàng cũng không cho phép người khác gọi nàng như vậy. Nhưng là Hạ Ngôn lại phi thường đặc thù, là người thừa kế của phụ thân nàng.

Hạ Ngôn đi theo phía sau Thương Ngưng tiến vào Trọng Thiên cung điện. Đây là một tòa cung điện thật lớn, trọng yếu nhất là tu luyện giả trong cung điện đều là cảnh giới Tạo Hóa. Điểu này ở địa phương bình thường quả thật khó thể tưởng tượng.

Dọc theo đường đi, có phần đông tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa chào hỏi Thưc­ng Ngưng. Những người này thấy Thương Ngưng đẫn theo một tu luyện giả mặc áo trắng không

khỏi đều liếc nhìn vài lần.

Đại khái trải qua thời gi­an phi thành một nén nhang, hai người vượt qua một cánh của không gi­an mói đến một tiểu viện u nhã tĩnh mịch.

- Hạ Ngôn, đây là nơi Giới chủ đại nhân tĩnh tu, tự ngươi đi vào đi.

Thương Ngưng dừng lại, nghiêng người nhìn Hạ Ngôn ở bên cạnh nói.

- Đa tạ Thương Ngưng tỷ.

Hạ Ngôn vội vàng nói lời cảm ơn.

Thương Ngưng hơi ngây người giây lát rồi sau đó thân hình mới nhoáng lên một cái lập tức biến mất khỏi trước mặt Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn nhìn tiểu viện u tĩnh trước mặt. dừng một lát mới nhấc chân đi vào phía trong.

- Thật Khó tin.

Hạ Ngôn cảm giác được, mỗi lần bước một bước đều giống như bước vào một lốc xoáy kỳ diệu không thể tự kiểm chế, mỗi một bước đều phải tập trung mười hai vạn phần tinh thần. Chi hơi sơ suất tựa hồ sẽ bị lốc xoáy hút vào.

Đi chừng một tĩăm bước, loại cảm giác này mới đột nhiên biến mất

- Nếu không phải linh hồn la phi thường cường đại, chỉ sợ còn thật sự khó mà tiến vào.

Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, không khỏi nhẹ nhàng thồ ra một hơi. Mà một gi­an nhà

cò đã gần ngay trước mắt, chi cần bước thêm một bước là có thể bước vào trong cánh cửa.

- Trọng Thiên Giới chủ, ở tại trong nhà cỏ này sao?

Hạ Ngôn ngưng mắt nhìn vào bên trong, nhưng như thế nào cũng không thể thấy rõ tình hình bên trong, giống như có vô số thế giới đang xen trong cánh cửa.

- Vào đi!

Một thanh âm hùng hậu vô cùng vang lên trong tai Hạ Ngôn, Hạ Ngôn hơi kinh hãi vội vàng thu. liễm tâm thần nhấc chân bước vào cánh cửa này.

Sau khi tiến vào, hết thày trong phòng rốt cục tĩờ nên ĩõ ràng. Không trong phòng không lớn, trên vách tường bốn phía điêu khắc rất nhiều đồ án thần kỳ, những đồ án này không tầm thường, bọn họ cũng không phải tầm thường mà là đang không ngừng biến hóa, giống như đang diễn biến cái gi.

- ổ? Giới chủ đại nhân đâu?

Hết thảy trong phòng liếc mắt là thấy hết, Hạ Ngôn lại vẫn không nhìn thấy người nào ở trong.

Lúc này, Hạ Ngôn cảm giác được lực lượng pháp tắc tại không gi­an bền thân kêu lên ti ti. Những pháp tắc này bắt đầu ngưng tụ, ánh mắt Hạ Ngôn chấn động nhìn cảnh tượng trước mắt, càng ngày càng nhiều lực lượng pháp tắc ngưng kết đến cùng nhau, dần đần hình thành bộ dạng một người.

Trong khoảnh khắc bóng người dẩn trở nên rõ ràng. Đây là một lão già mặc bào trắng, trên mặt mang theo nụ cười hiền lành đang nhìn Hạ Ngôn đang lộ vẻ kinh ngạc.

- Bái kiến Giới chủ đại nhân.

Hạ Ngôn phản ứng lại, vội vàng khom mình thi lễ với người trước mặt.

Cường giả cảnh giới Thần chủ, hóa thân pháp tắc, có thể hóa vạn vật thế gi­an. Nếu hắn không muốn cho Hạ Ngôn nhìn thấy, cho dù Hạ Ngôn ở trước mặt cũng sẽ không phát hiện.

ở trước mặt vị Trọng Thiên Giới này Hạ Ngôn cũng không dám sơ suất. Đây chính là sư phụ của Thần chủ Thương Hà. mà hắn là người thừa kế của Thần chủ Thương Hà, nghiêm khắc mà nói, người trước mặt chính là sư tổ của hắn.

-Không cần đa lễ.

Trọng Thiên Giới chủ Cung Minh khoát tay với Hạ Ngôn, theo sau ngón tay khẽ điềm trong phòng xuất hiện hai cái bồ đoàn.

- Hạ Ngôn, ngồi đi.

Trọng Thiên Giới chủ Cung Minh nói với Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn lập tức khoanh chân ngồi xuông. trải qua thấp thỏm ban đầu, lúc này Hạ Ngôn đã bình ồn tâm tình, thản nhiên nhìn Trọng Thiên Giới chủ Cung Minh. Thấy Hạ Ngôn như vậy, Cung Minh vừa lòng gật gật đầu.

- Việc ngươi làm tại Quang Ảnh Giới, Quang Ảnh Giới chủ đều đã nói cho ta.

Trọng Thiên Giới chủ cũng khoanh chân ngồi xuống, rồi sau đó lên tiếng.

- Chuyện này là ngươi làm không đúng, cho dù ngươi cùng tu luyện giả bị ngưoi giết

chết CÓ cừu oán nhưng cũng không thể tùy ý ra tay ở trong thành thị.

Trọng Thiên Giới chủ lắc đầu:

- Tuy nhiên, cũng không phải chuyện lớn gì. Ngươi có thể không tiếc mọi giá báo thù cho Khương Vân kia, khiến trong lòng ta kỳ thật rất cao hứng.

- Đa tạ Trọng Thiên Giới chủ đại nhân.

Hạ Ngôn vội vàng cảm ơn.

Hạ Ngôn rất rõ, nếu không phải Trọng Thiên Giới chủ lên tiếng, vậy Quang Ảnh Giới chủ khẳng định sẽ không dễ dàng thả hắn đi. Đương nhiên, Hạ Ngôn cũng không e ngại Quang Ành Giới chủ. Với thực lực của hắn cùng Thổ cẩu, xông ra Quang Ành Giới cũng không tínhlà việc khó gì, chi là như vậy khẳng định phải trải qua một trận đại chiến. Thực lực Quang Ảnh Giới chủ kia tuy rằng không bước vào cảnh giới Thần chủ, nhưng là coi như nửa bước Thần chủ, không kém bao nhiêu so với Giới chủ Tuyết cẩm.

- Ta kêu ngươi đến là muốn cùng ngươi nói một chuyện Hiện tại mặc dù ngươi còn Không bước vào cảnh giới Tạo Hóa cáp Giới chủ, nhưng là sức chiến đấu kinh người, ta nói những thứnày với ngươi cũng giải quyầ xong một tâm sự của ta.

Biểu tình Trọng Thiên Giới chủ thoáng ngưng, trong thanh âm lộ vẻ uy nghiêm chậm rãi

nói.

Hạ Ngôn cũng cẩn thận nghe, sợ sót bất kỳ một chữ nào.

- Người bên ngoài nhìn vào, Thương Hà là đệ tử của ta, nhưng là ta cũng không dám chân chính làm sư phụ của Thương Hà. Ta cùng với Thương Hà kỳ thật đều. là lấy bằng hữu đến tương gi­ao, cho dù là lúc Thương Hà còn chưa bước vào cảnh giới Thần chủ.

Trọng Thiên Giới chủ Cung Minh nói ra một câu làm Hạ Ngôn sợ ngây người.

Giật minh nhìn Trọng Thiên Giới chủ, Hạ Ngôn kinh ngạc há hốc miệng.

- Nói đến đây, thì phải nói Thần Châu.

Trọng Thiên Giới chủ tiếp tục:

- Thầu Châu là một mảnh thần thồ, ở trung tâm toàn bộ vũ tiụ. Cũng có thề nói trung tâm toàn bộ vũ trụ chính là Thần Châu.

- Bốn vực chúng ta phần bố tại bốn phương hướng của Thần Châu.

Trọng Thiên Giới chủ Cung Minh hồi ức nói.

- Vào lúc ban đầu, trong vũ trục cũng không có bốn vực, chỉ có Thần Chầu. Thẳng đến ngàn ức năm trước, bốn vực mới sinh ra Bốn vực sinh ra ta không nói nhiều với ngươi, điều này liên quan đến vàibí ẩn, về sau có lẽ ngươi sẽ biết.

Nói đến đây, Trọng Thiên Giới chủ Cung Minh đường như vẻ mặt có chút xấu hổ, tuy nhiên chợt lóe rồi mất.

- Người của bốn vực không được bước vào ThầnChâu nửa bước, người trái lệnh - Chết!

Thanh âm Trọng Thiên Giới chủ Cung Minh có chút trầm trọng:

- Mà người của Thần Châu cũng không tùy ý bước vào bốn vực. Thưc­ng Hà lại là tu luyện giả từ Thần Châu đi ra, khi đó hắn chăng qua là tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần. Nhưng chỉ vẻn vẹn thời gi­an mấy vạn năm, Thương Hà liền trò thành cường giả cảnh giới Thần chủ.

-Hà?

Hạ Ngôn giật mình há hốc miệng.

- Giới chủ đại nhân, vậy Thương Hà tiền bối làm sao mà chết?

Hạ Ngôn không kìm nồi mờ miệng.

- Điểm này ta cũng không rõ ràng lắm, tuy nhiên ta nghĩ hẳn là có quan hệ với Thần Châu. Ngay cả ta cũng không thể bước vào Thần Châu, cho nên ta cũng không thể điều tra được gì. Thương Ngưng con gái Thương Hà cũng hỏi ta vấn đề này. nhưng là ta cũng không có câu trả lời.

Trọng Thiên Giới chủ lắc đầu, mắt nhìn Hạ Ngôn.

- Cái gì? Ngay cả người cũng không thể tiến vào Thần Châu?

Hạ Ngôn trợn tròn mắt, nghe qua quả thực không thể tưởng tượng. Trong vũ trụ này, còn có nơi Trọng Thiên Giới chủ đều không thể tùy ý tiến vào?

Nêu không phải đích thân Trọng Thiên Giới chủ nói ra, Hạ Ngôn làm sao cũng không tin đây là sự thật

- Đúng vậy.

Trọng Thiên Giới chủ gật mạnh đầu:

- Tuy nhiên, ngươi lại có thể tiến vào Thần Châu, hơn nữa ngươi tại Thần Chầu sẽ đạt được địa vị rất cao.

Lời nói của Trọng Thiên Giới chủ lại khiến Hạ Ngôn chấn động một hồi.

Nơi mà cường giả như Trọng Thiên Giới chủ cũng không thể đi vào, mà minh lại có thể?

Chương 1036: Thân phận Vương tộc của Hạ Ngôn

Thấy Hạ Ngôn đầy vẻ nghi hoặc, Cung Minh khẽ cười, thò tay khẽ vuốt chòm râu màu trắng thật dài của mình từ trên xuống dưới.

- Trước tiên ta nói cho ngươi một chút tình huống của Thần Châu.

Cung Minh trầm ngầm một chút nói với Hạ Ngôn.

- Thần Châu từ khi vũ trụ mới thành lập là một mảnh thần thồ, là nơi dựng dục sinh linh. Lúc ban đầu thần chi, thần lực chiếu rọi khắp thần thổ. ở ngoài Thần Châu là nơi hoang dã, Không có ngọn cỏ. Nơi hoang dã khi đó cũng chính là bốn vực hiện tại.

Cung Minh chậm rãi nói, dường như chìm vào hồi ức.

- Nhân loại sớm nhất tại Thần Chầu cũng là nguyên Nhân loại, kỳ thật số lượng cũng không nhiều. Nhưng là thiên phú bọn họ đều phi thường kinh người, phi thường mẫn cảm với lực lượng pháp tắc, cho nên tốc độ bọn họ cực nhanh. Nhưng cho dù thiên phú đều rất mạnh cũng không có khả năng có được tốc độ như nhau. Theo thời gi­an trôi­qua, chênh lệch thực lực giữa những nguyên nhân loại này cũng càng lúc càng lớn.

- Theo thực lực biến hóa, tranh đấu tự nhiên gia tăng. Sau đó, một vị tu luyện giả tên là Hạo Thiên cuối cùng trở thành Thần Châu chi chủ.

Cung Minh nói đến cái tên này, thần thái phi thường cung kính làm cho Hạ Ngôn có chút nghi hoặc

- Sau đó, đời sau. của vị Thần Châu chi chủ này dần dần trở thành thế lực mạnh nhất Thần Châu, xưng là vương tộc. Tuy nhiên, đòi sau của Thần Châu chi chủ cũng không phải một dòng, mà phân thành hai dòng. Một dòng có được linh lực màu vàng, một dòng thì có được linh lực màu sắc giống tu luyện giả bìi­ih thường, là màu đen.

- Hai dòng vương tộc này địa vị hoàn toàn khác nhau. Vương tộc có linh lực màu vàng địa vị siêu quần, tài nguyên cùng phương pháp tu luyện đạt được không phải vương tộc linh lực màu đen có thề so sánh. Tuy nhiên, số lượng vương tộc linh lực màu đen lại đông, vượt xa số lượng vương tộc linhlực màu vàng rất nhiều. Bởi vì phân phối không công bằng, cho nên vương tộc linh lực màu đen bởi vì lòng ghen ghét dần dần nghiêng về phía ngoài, cuối cùng dung hợp với cùng những tu luyện giả bình thường, tuy nhiên bọn họ lại hết sức cừu hận vương tộc có linh lực màu vàng.

Nghe đến đó, trong đầu Hạ Ngôn cũng đại khái hình dung ra thế lực của Thần Châu.

Thần Châu lúc mới sinh ra có số lượng nguyên nhân loại không quá nhiều. Những nguyên Nhân loại này thông qua tu luyện, thực lực tự thân không ngừng tăng lên, trong đó xuất hiện một ít nhân vật phi thường cường đại. Những nhân vật này trải qua chém giết, tranh đoạt tư nguyên cuối cùng xuất hiện một đầu mục. Đầu mục này tên là Hạo Thiên, cũng chính là Thần Châu chi chủ sau này.

Đời sau của Thần Châu chi chủ xưng là vương tộc, mà đời sau của nguyên nhân loại khác đều là nhân loại bình thường. Nhưng là trong vương tộc cũng không chỉ một dòng, mà là chia làm dòng linh lực màu vàng cùng dòng linh lực màu đen. Vương tộc linh lực màu vàng địa vị siêu quần, vương tộc linh lực màu đen so với người thường cũng không hơn bao nhiêu khiến vương tộc linh lực màu đen phi thường cừu hận vương tộc linh lực màu vàng.

- Linh lực màu vàng?

Hạ Ngôn nghe vài từ này, thân hinh hơi chấn động.

Linh lực của hắn phi thường đặc thù, ở trong số những tu luyện giả từng gặp Hạ Ngôn chưa từng thấy tu luyện giả có được linh lực màu vàng, đều là linh lực tiếp cận màu trắng.

- Đúng vậy.

Trọng Thiên Giới chủ Cung Minh chậm rãi gật đầu:

- Hạ Ngôn, hiện tại ngươi hẳn là đoán ra thân phận Thương Hà rồi chứ?

- Thương Hà tiền bối là vương tộc linh lực màu vàng của Thần Châu.

Hạ Ngôn mở to mắt

- Đúng vậy, không chỉ là hắn, ngay cả ngươi cũng là vương tộc linh lực màu vàng. Bởi vì ngươi có được linh lực màu vàng cao quý. Cho nên ngươi đi Thần Châu, sẽ có được địa vị rất cao.

Cung Minh ngưng giọng nói.

Lúc trước sau khi Thương Hà trọng thương, trong lúc vô ý phá vỡ không gi­an tới Quang Ly phân thế giới. Biết chính mình không kiên trì được bao lâu liền dùng tự thân máu huyấ làm vật dẫn phong ấn nhẫn Linh La. Mà người được lựa chọn vừa khéo chính là Hạ Ấp người mới khai sáng Hạ gia, từ đó trên thân liền có chảy xuôi máu huyết của Thương Hà Trong cơ thể của Hạ Ngôn tự nhiên cũng chày huyết mạch của Thương Hà. Cũng chính bởi vì như thạ Hạ Ngôn mới có thể mở được nhẫn Linh La.

Tuy nhiên, tuy rằng như thế Hạ Ấp cùng Hạ Ngôn cũng không xem như hậu bối của Thương Hà, chẳng qua là trong cơ thể có chảy xuôi máu. của Thương Hà mà thôi.

Hạ Ngôn trong lúc nhất thời không nói nên lời, sau một lúc lâu mới nói:

- Giới chủ đại nhân, nếu Thương Hà tiền bối là vương tộc Thần Châu, vậy vì sao đi tới Tây Vực chúng ta? Còn nữa, vì sao tu luyện giả bốn vực chúng ta sử dụng linh lực là màu trắng.

Người Thần Châu bình thường sẽ không đi bốn vực. Thương Hà thân là huyấ thống vương tộc cao quý không ngờ chạy tới bốn vực.

- Kỳ thật lúc Thương Hà đến Tây Vực, vẫn còn là một đứa bé, hắn là ta cứu tĩở về ở bên bờ Thầu Châu. Lúc đầu ta cũng không biết hắn là vương tộc, sau đó theo hắn tu luyện không ngờ sử dụng linh lực màu vàng ta mới biết được hắn dĩ nhiên là vương tộc Thần Châu.

Cung Minh nói.

- Mà Thương Hà lúc còn là đứa bé, trong cơ thể liền có một cái nhẫn, tên là nhẫn Linh La. Hiện tại nhẫn Linh La hẳn là ở trong cơ thể ngươi hả?

Cung Minh nhìn Hạ Ngôn.

-Vâng.

Hạ Ngôn gật đầu.

- Nhẫn Linh La có lẽ có liên quan thần thế của Thương Hà, cũng có khả năng có liên quan cái chết của hắn. Tóm lại những bí mật này đều phải chờ ngươi đi Thần Chầu mới có thể giải đáp.

Cung Minh khẽ hít một hơi, ánh mắt thâm thúy.

- Ta đi Thần Châu?

Hạ Ngôn ngây cả người.

Chuyện hôm nay Cung Minh nói với hắn thật sự quá mức ngạc nhiên, khiến hắn trong lúc nhất thời không thể phàn ứng lại.

- ừ, ngươi là phải đi Thần Châu, chẳng qua không phải hiện tại. Mặc dù ngươi tại Thần Châu thân là vương tộc linh lực màu vàng địa vị siêu quần, nhưng là tại Thần Châu, địch nhân của vương tộc chì sợ vượt xa rất nhiều. Cho nên, ngươi phải có được năng lực tự bảo vệ mình mới có thể đi Thần Châu. Có lẽ ở Thần Châu ngươi sẽ gặp được cơ hội có thể làm cho chính mình trờ thành Thần chủ.

Cung Minh nói.

-Cái gì?

- Trở thành Thần chủ?

Trong lòng Hạ Ngôn khẽ động, máu huyết toàn thân quay cuồng hô hấp có vẻ dồn dập.

- Đúng vậy. Mỗi một vị Thần chủ sinh ra đều có quan hệ lớn lao với Thần Châu, ở bốn vực ngươi vĩnh viễn không có khả năng tiến vào cảnh giới Thần chủ. Điềm này, cực ít có người biết, có lẽ chi có một số nguyên nhân loại như ta mới biết được!

Cung Minh cười cười, lạnh nhạt nói

-Hả?

- Giới chủ đại nhàn, ngài là nguyênnhân loại của Thần Châu?

Thanh âm Hạ Ngôn hơi có chút run rẩy.

- Đúng vậy, ta quả thật là nguyên nhân loại. Hạ Ngôn, ta là nguyên nhân loại sớm nhất đi theo Thần Châu chi chủ. Ha ha, chỉ là sau này phạm vào sai lẩm, cho nên bị trừng phạt đuổi khỏi Thần Chầu vĩóh viễn không được trò về. Cũng chinh bởi vì như thạ tu luyện giả bốn vực mới đều. là linh lực gần màu trắng.

Cung Minh có chút tự giễu cười.

Khó trách lúc Thần chủ Cung Minh nhắc tới Thần Châu chi chủ Hạo Thiên lại cung kính cùng nghiêm túc như vậy.

Nghe đến đó, trong lòng Hạ Ngôn hiểu rõ bảy tám phần, tuy nhiên vẫn có chút nghi vấn đang muốn hòi Thần chủ Cung Minh thi lại bị cắt ngang.

- Một đoạn thời gi­an sau này ngươi ở trong này tu luyện đi. cần bất kỳ tài nguyên vật phẩm gi, nơi này ta đều có. Hơn nữa, tu luyện ở nơi này­của ta, ngươi còn có một chỗ tốt lớn lao.

Thần chủ Cung Minh cười nói:

- Ta chính là pháp tắc trong thiên địa, ngươi ở bên cạnh ta cảm ngộ pháp tắc, chỉ sợ mau gặp trăm lần so với tinh huống bình thường.

- Đầy chính là cơ hội khó được.

Thần chủ Cung Minh thật sâu nhìn Hạ Ngôn một cái.

Thần chủ Cung Minh giữ Hạ Ngôn ở bên thân tu luyện còn có một mục đích chính là muốn nghiệm chứng rốt cục thiên phú của Hạ Ngôn nhưthế nào.

- Đa tạ Giới chủ đại nhân.

Hạ Ngôn mừng rỡ, vội vảng lên tiếng nói lời cảm tạ.

Thần chủ, bản thân chính là pháp tắc. Hạ Ngôn ở bên cạnh Thần chủ tu luyện lũứi ngộ, vậy hiệu quả còn cần nhiều lời?

Hạ Ngôn không ngốc, có cơ hội như vậy tự nhiên không có khả năng bỏ qua

- ừ, ngươi có thể ở nơi này, tu luyện đến cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ. Sau đó ngươi có thể đi Thần Châu, về phần trở thành Thần Châu, vậy cũng chỉ có thể xem cơ duyên sau khi ngươi đến Thần Châu.

Ánh mắt Cung Minh dường như nhìn về phương xa

- Ta hiểu rồi.

Hạ Ngôn gật mạnh đầu.

Bá~

Thân hình Thần chủ Cung Minh lập tức biến mất, mà ở trước mặt Hạ Ngôn lại có thêm một cái nhẫn không gi­an màu đen.

Hạ Ngôn cẩm lấy nhẫn không gi­an, ý thức rót vào phát hiện bên trong có mấy chục viên Chân Linh Đan cửu cấp, còn có đại lượng bảo vật, Thải Hồng Quả… đều là trân bảo hiện tại Hạ Ngôn tu luyện cần đến.

Chân Linh Đan cửu. cấp nguyên bản Hạ Ngôn mua sắm cũng chưa sử dụng hết.

- Lần này ở đây tu luyện, ta phải một mạch bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ.

Hạ Ngôn nhìn bốn phía, con ngươi đột nhiên co rụt Hắn phát hiện đồ án không ngừng

biến hóa trên vách tường bốn phía không ngờ sinh ra một loại lực lượng kỳ diệu. Nhìn kỹ, không ngờ Hạ Ngôn có một loại cảm giác ngộ đạo.

Lúc này, cặp mắt Hạ Ngôn trợn tròn, không nhịn được nhìn vách tường. Trải qua chừng ba ngày, Hạ Ngôn mới ghi tạc tất cả đồ án trên vách tường vào trong đầu.

- NHững đồ án biến hóa này không ngờ có đến mười ức tám ngàn vạn loại. Hơn nữa, mỗi một loại biến hóa đều cùng pháp tắc có liên quan mật thiết. Ta không ngừng hiểu thấu những đồ án này, vậy đối với lĩnh ngộ pháp tắc càng có lợi.

Hạ Ngôn bị những đồ án này hấp dẫn, cũng hiểu được những đồ án này khẳng định có chỗ tốt thật lớn đối với việc tu luyện của minh.

“Quả nhiên là thiên phú kinh người, không chút nào kém thiên phú của nguyên nhân loại!”

Thần chủ Cung Minh hóa thành pháp tắc phi thường rõ ràng chuyện xảy ra với Hạ Ngôn. Lúc này không khỏi tán thưởng nghĩ, nếu là tu luyện giả bình thường rất khó nhanh như vậy đã phát hiện ảo diệu của đồ án pháp tắc diễn biến.

- Tốc độ tu luyện của tiểu tử này dường như không kém so với Thương Hà năm đó nha.

- Hy vọng, tiểu tử này có thể vạch trần đáp án, ta cũng thật sự muốn biết.

Trong tối, Thần chủ Cung Minh suy nghĩ đương nhiên Hạ Ngôn không biết. Hắn đã nhắm mắt lại, tim hiều diễn biến những đổ án kia. Đó chính là diễn biến của lực lượng pháp tắc.

Dưới trợ giúp của Chân Linh Đan cửu cấp, tốc độ Hạ Ngôn lmh ngộ pháp tắc có thể nói là cực kỳ kinh người. Lĩnh ngộ một ngày thậm chí so với tu luyện giả bình thường lĩnh ngộ một năm.

- Ha ha. Hiểu. rồi. Nguyên lai là quá trình diễn biến như vậy.

- ồ? Loại pháp tắc này không ngờ ẩn chứa biến hóa lớn như vậy.

- Nếu là dưới tình huống bình thường, khẳng định ta sẽ bỏ qua bién hóa pháp tắc này. Ha ha, tu luyện ở bên cạnh Thần chủ, tiến độ thật sự khó thể tvrởng tượng. Thần chủ đại nhân dường như biết được nơi nào ta cần­tìm hiểu nhiều mới có thể hiểu, nơi nào ta không cần nhiều thời gi­an là hiểu rõ.

Mỗi một ngày, thực lực Hạ Ngôn được tăng lên kinh người, có thể nói là một ngày ngàn dặm.

Chương 1037: Cách xa nửa bước

Thời gi­an thắm thoắt, đào mắt đã trôi qua ba ngàn năm. Trong thời gi­an ba ngàn năm này, Hạ Ngôn cũng không lợiđựng Tháp Thời Gi­an thay đôi thời gi­an lưu tốc đề tu luyện. Tuy nhiên bởi vi có Thần chủ Cung Minh ở bên cạnh, thời gi­an ba ngàn năm này của hắn lại tương đương với tu luyện giả bình thường bế quan mấy chục vạn năm thậm chí là càng lâu.

Hơn nữa, thiên phú của Hạ Ngôn rất cao, cộng thêm các loại trân bảo tùy ý sử dụng cho nên tiến bộ của Hạ Ngôn thật sự làm người ta không thể tin tường, không thể tưởng tượng. Thời gi­an ba ngày năm, Hạ Ngôn đã đạt tới cảnh giới Tạo Hóa cấp Hạch T âm Điện chủ đỉnh, chi kém nửa bước là có thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ. Chính là chi cần đâm phá một tầng màng kia liền có thể chân chính bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ.

Đến một ngày, hai mắt Hạ Ngôn nhắm nghiền rốt cục chậm rãi mờ ra. Một ngụm trọc khí từ trong miệng Hạ Ngôn phun ra, trong không gi­an vặn vẹo rất nhỏ. Hạ Ngôn đóng thẳng dậy, chân mảy cũng không có giãn ra.

Hạ Ngôn lũủi ngộ pháp tắc đã gần đến đại viên mãn, nhưng vẫn không bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ. Mà mức độ linh hồn viên mãn của Hạ Ngôn đã hoàn toàn thòa mãn điềuk­iện bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ.

Cho dù là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ đối với lĩnh ngộ phập tắc cũng không có khả năng chân chính đại viên mãn. Nếu là chân chính đại viên mãn, vậy đã là cảnh giới Thần chủ. Tạo Hóa cấp Giới chủ lĩnh ngộ pháp tắc chi là vô hạn gần với đại viên mãn.

Trong ba ngàn năm này, năm trăm năm cuối cùng Hạ Ngôn tu luyện gần nhu không có tiến bộ gì. Cho dù là sử dụng Chân Linh Đan cửu cấp cũng thủy chung không thể đột phá tầng màng mỏng kia.

- Tiểu tử Hạ Ngôn này, điều kiện bước vảo cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ kỳ thật đã thành thục, duy nhất khuyấ thiếu chính là một cơ duyên đẫn dắt hắn đột phá

Thần chủ Cung Minh hóa thân lực lượng pháp tắc rất rõ ràng tình huống hiện tại của Hạ Ngôn.

- Có lẽ, hắn cần­một hồi chiến đấu kịch liệt mới có thể chân chính bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ.

Thần chủ Cung Minh thầm nghĩ trong lòng, sau đó hắn liền hiện thân trước người Hạ Ngôn.

- Giới chủ đại nhân.

Hạ Ngôn nhìn thấy Cung Minh hiện thân. vội khom mình thi lễ.

- Hạ Ngôn, tu luy ậi ba ngàn năm, ngươi cảm giác như thế nào?

Cung Minh xua tay. lên tiếng hỏi.

- vẫn là không thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủỄ Cảm giác đường như thiếu một cái gì, nhưng là nghĩ không thông.

Hạ Ngôn nói thẳng, ở trước mặt Thần chủ Cung Minh hắn tựn­hiên không cần giấu điếm

gì-

- Ha ha, tình huống của ngươi, thật sự có một biện pháp có thể thử xem.

Cung Minh cười cười nói.

- Ồ? Biện pháp gì?

Hạ Ngôn đang buồn rầu nghe vậy lập tức hai mắt tỏa sáng, ánh mắt kích động nhìn Cung Minh.

- Trong Trọng Thiên cung điện của ta hiện tại có hai tu luyện giả thực lực mạnh nhất, cách cảnh giới Thần chủ cũng chi nửa bước. Một người trong đó là Thương Ngưng, mà người còn lại là Cung Như Thủy đã theo ta từ rất rất lâu.

Cung Minh thoáng trầm ngầm nói tiếp:

- Ngươi có thể chiến đấu với Cung Nhu Thủy một trận, có lẽ trong chiến đấu ngươi có thề đột phá bước vào cản­hgiới Tạo Hóa cấp Giới chủ.

-ồ?

Hạ Ngôn đầu tiên trầm ngâm, rồi sau đó nói:

-Được.

- Cảnh giới hiện tại của ta chì kém nửa bước cuối cùng là có thề bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ. Thực lực so với lúc trước lại tăng lên rất nhiều, hiện tại cho dù gặp Giới chủ Tuyết Cẩm cũng có thê đánh một trận. Vị Cung Như Thủy này hẵn là thực lực tương đương Tuyết cẩm. Chiến đấu với đối thủ thực lực loại này, có lẽ ta thật sự có thề đột phá bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chù.

Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, trong đầu âm thầm chuyển ý niệm.

- ừ, hiện tại ngươi đi khiêu chiến Cung Như Thủy đi.

Thần chủ Cung Minh phất tay với Hạ Ngôn.

- Cái gì, ta chủ động đi khiêu chiến?

Hạ Ngôn sửng sốt:

- Giới chủ đại nhárỵ vì sao ngươi không nói trước với tiền bối Cung Như Thủy kia một tiếng?

- Không!

Cung Minh lắc đầu:

- Nếu ta nói trước, Cung Như Thủy chi sợ sẽ không dùng hết toàn lực, nhu vậy không bằng không nói thì hay hơn.

Nghe vậy, Hạ Ngôn cũng hiểu được.

Nếu là Cung Minh tiền bối ra mặt, để Cung Như Thủy cùng Hạ Ngôn luận bàn một hồi, Cung Như Thủy có lẽ sẽ bởi vì Thần chủ Cung Minh mà có cố kỵ trong lòng, lúc luận bàn không dùng toàn lực. Mà nếu Hạ Ngôn tới cửa khiêu chiến, vậy tự nhiên không giống.

- Đi đi.

Thần chủ Cung Minh lòi nói chưa dứt, người đã biến mất khỏi trước mặt Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn nhấc chân rời phòng, thông qua cửa không gi­an rời tiểu không gi­an, tới trong không gi­an Trọng Thiên cung điện.

Vù~

Hạ Ngôn rất nhanh phi hành trong không gi­an Trọng Thiên cung điện.

- Bên kia có người!

Rất nhanh, Hạ Ngôn liền thấy được hai tu luyện giả của Trọng Thiên cung điện, ánh mắt chợt lóe tới gần.

-Này.

Hạ Ngôn đầu tiêng lên tiếng bắt chuyện, hai tu luyện giả đối diện tự nhiên dừng thân hình nhìn Hạ Ngôn.

- Ta là Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn cười nói

- Ngươi gọi chúng ta lại, là có chuyện gì sao?

Một người trong đó nhíu mày hòi Hạ Ngôn.

- Xin hòi Cung Như Thủy ở nơi nào?

Hạ Ngôn không thèm để ý trực tiếp hỏi.

- Hả? Ngươi hỏi thăm nơi ở của Cung Như Thủy sư huynh là có việc gì?

Hai tu luyện giả kia thấy thái độ của Hạ Ngôn cũng không tốt, hừ nhẹ một tiếng, có chút bát mãn hỏi.

- Ha ha, ta muốn khiêu chiến với hắn, nghe nói hắn là một trong những người mạnh nhất trong Trọng Thiên cung điện.

Hạ Ngôn ha ha cười, trôi mặt cố ý lộ ra vẻ ngạo nghễ.

Mục đích, tự nhiên là muốn Cung Như Thủy tức giận, rồi sau đó toàn lực chiến một trận.

- Cái gì? Ngươimuốn khiêu chiến Cung Như Thủy sư huynh?

Hai tu luyện giả kia sửng sốt, rồi sau đó cười ha hả:

- Ha ha ha, thật sự là buồn cười. Chỉ bằng ngươi cũng muốn khiêu chiến Cung Như Thủy sư huynh?

- Đúng vậy.

Hạ Ngôn gật đầu:

- Ta muốn đánh bại Cung Như Thủy.

Hạ Ngôn trịnh trọng nói, nhìn hai người, tâm niệm khẽ động một cỗ uy áp tự nhiên tò thân thể hắn phát ra, đánh tới hai tu luyện giả của Trọng Thiên cung điện này. Hai người chỉ cảm thấy mộtcỗ áp lực đáng sợ từ trên người Hạ Ngôn ép tới, sắc mặt khoảnh khắc trắng bệch.

- Làm phiền hai vị, nói cho ta biết Cung Như Thủy ở nơi nào?

Hạ Ngôn lập tức thu uy áp, sau đó mở miệng nói.

- Tự ngươi đi mà tìm.

Tu luyện giả hơi cao tức giận nói, rồi sau đó quay người lại.

- Chúng ta đi, không cần đê ý tới người này.

Nói xong, hai người chạy về phía sau, mà Hạ Ngôn thì khóe miệng hơi mỉm cười, không tiếp tục đuồi theo.

Sau một lát, Hạ Ngôn lại đụng với một tu luyện giả Trọng Thiên cung điện, lại diễn một lần tình huống lúc trước, khiến tu luyện giả kia tức giận không nhỏ.

Cung Như Thủy trong Trọng Thiên cung điện này có thân phận cực cao, đám tu luyện giả này đối với Cung Như Thủy đều phi thường cung kính. Mỗi khi Hạ Ngôn nói với tu luyện giả Trọng Thiên cung điện muốn khiêu chiến Cung Như Thủy, đám tu luyện giả này đều biểu hiện tức giận rời đi.

Nếu không phải bởi vì Hạ Ngôn là khách Trọng Thiên Giới chủ gọi tới, e là sớm có người ra tay với hắn.

Chi qua vèn vẹn nửa ngày, toàn bộ Trọng Thiên cung điện đã truyền ramột tin tức: Hạ Ngôn muốn khiêu chiến Cung Như Thủy.

- Sưhuynh!

ở trong biệt viện của Cung Như Thủy, một tu luyện giả Trọng Thiên cung điện tức giận hô gọi.

- Chẳng lẽ người không đi giáo huấn tiểu tử không biết trời cao đất rỘDg này sao? Hắn dựa vào quan hệ với Giới chủ đại nhân, không ngờ không biết tự lượng sức minh muốn khiêu

chiến sư huynh. Thật sự làm người ta thống hận, quả thật không biết ười cao đất rộng.

Tu luyện giả này đang khuyên bảo Cung Như Thủy đi giáo huấn Hạ Ngôn.

- Chuyện này ta đã biết, không cần để ý tới.

Cung Như Thủy lạnh nhạt nói, bộ dạng không thèm quan tâm.

- Sư huynh, người lại rộng lượng như thế Hiện tại toàn bộ Trọng Thiên cung điện đều đang nghị luận chuyện tiểu tử kia khiêu chiến người, không ngờ người còn không đề trong lòng.

Tu luyện giả này tức giận hơn Cung Như Thủy rất nhiều.

- Ha ha, để ý làm gì? Cho dù ta đi luận bàn cùng Hạ Ngôn kia, thắng bại thi lại thế nào?

Cung Như Thủy lắc đầu, khẽ nhắm mắt:

- Còn nữa, hắn là khách Giới chủ đại nhân mời đến.

- Nhưng là…

Tu luyện giả kia còn muốn nói tiếp.

- Ngươi không cần­nói nhiều nữa.

Cung Như Thủy lắc đầu, tên tu luyện giả Trọng Thiên cung điện kia chì có thể căm giận giậm chần một cái, xoay người ròi đi.

♦ ♦♦

-Hạ Ngôn!

Lúc Hạ Ngôn đang tìm kiếm mục tiêu tiếp theo, đột nhiên nghe được có người gọi, theo tiếng động nhìn qua thấy là Thương Ngưng con gái Thương Hà.

- Thương Ngưng tỷ.

Hạ Ngôn vội vàng lên tiếng chào hỏi.

- Nghe nói ngươi đang khiêu chiến Cung Như Thủy sư huynh?

Thương Ngưng nhíu mày, có chút mất hứng nhìn Hạ Ngôn. Truyện đang đồn ầm khắp Trọng Thiên cung điện, nàng đương nhiên cũng có nghe nói.

Ngay cả nàng đều cảm thấy Hạ Ngôn có chút quá phận cho nên mới tìm tới hắn, mờ miệng chất vấn.

- Đúng vậy.

Hạ Ngôn gật đầu thừa nhận:

- Tuy nhiên, Thương Ngưng tỷ, đậy là việc Cung Minh tiền bối kêu ta đ làm.

Hạ Ngôn đương nhiên biết Thương Ngưng bất mãn trong lòng, cho nên giải thích.

-ồ?

- Sao lại như vậy? Vì sao Giới chủ đại nhân lại muốn ngươi đi khiêu chiến Cung Như Thủy sưhuynh?

Thương Ngưng Khó hiểu nhìn Hạ Ngôn, tuy nhiên biểu tình bất mãn đã biến mất.

- Bởi vì ta còn thiếu nửa bước, không thể bước vào cảtih giới Tạo Hóa cấp Giới chủ. Cung Minh tiền bối nói có lẽ ta cùng Cung Như Thủy tiền bối luận bàn một trận là có cơ duyên bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ.

Hạ Ngôn không giấu diếm Thưc­ng Ngưng, nói thẳng.

- Thíra làthấ

Thương Ngưng nghe vậy, mày liễu rốt cục giãn ra, gật đầu:

- Nếu nhưvậy, ta dẫn ngươi đi gặp Cung NhưThùy sưhuynh.

- Đa tạ Thưc­ng Ngưng tỷ.

Hạ Ngôn vội vàng đáp lời.

- Tuy nhiên…

Hạ Ngôn dừng một chút, ánh mắt nhìn Thương Ngưng chóp lóe:

- Lát nữa gặp Cung Như Thủy tiền bối, tỷ cũng không thể nói ta khiêu chiến là ý tứ của Cung Minh tiền bối. Nếu vậy có lẽ Cung Như Thủy tiền bối sẽ không đùng toàn lực. Đậy cũng là Cung Minh tiền bối nói với ta Cũag chính vì th4 người mới không trực tiếp mờ miệng cho Cung Như Thủy tiền bối luận bàn với ta mà để ta chủ động đi khiêu chiến.

- Ta hiểu rồi, đi thôi!

Thương Ngưng cười khẽ một tiếng, nói với Hạ Ngôn.

Nêu có tu luyện giả của Trọng Thiên cung điện nhìn thấy Thương Ngưng tươi cười nhất định kinh ngạc đến ngây người. Nhiều năm như vậy, bọn họ đã khi nào chứng kiến Thương Ngưng tươi cười?

Vút Vứt ~

Hai bóng người rất nhanh xẹt qua phía chần ười, rất nhanh Hạ Ngôn cùng Thưc­ng Ngưng liền tới biệt viện Cung Như Thủy ở lại. ở ngoài biệt viện, Hạ Ngôn cùng Thương Ngưng đừng lại.

- Hạ Ngôn, đây là nơi Cung Như Thủy sư huynh ở lại. Lúc này sư huynh hẳn là ở bên trong.

Thương Ngưng chỉ vào trong viện phía dưới, dáng người uyển chuyền xoay qua nói với Hạ Ngôn.

Chương 1038: Hạ Ngôn chiến Cung Như Thủy!

Mà lúc này, rất đông tu luyện giả của Trọng Thiên cung điện, cũng đi theo phíà sau hai người Hạ Ngôn và Thương Ngưng. Bọn họ trông thấy Thương Ngưng dẫn Hạ Ngôn tim đến sư huynh Cung Như Thủy, kỳ thật trong lòng đều oán thầm.

- Cung Như Thủy! Ra đây chiến với ta một trận!

Hạ Ngôn cũng không quản những tu luyện giả Trọng Thiên cung điện ở phía sau, hắn đứng lơ lửng trên không trung trước chỗ biệt viện yên tĩnh này, đề khí lớn tiếng kêu gọi, thanh âm như rồng hút nước xông thẳn lên trời cao, toàn bộ Trọng Thiên cung điện đều chấn động rung nhè nhẹ.

Chỉ một tiếng quát gọi này, những tu luyện giả Trọng Thiôi cung điện đều đồng loạt biến sắc, bởi vì theo tiếng quát này, cũng có thể nhìn ra được thực lực của Hạ Ngôn quả thật không yếu kém.

Tuy nhiên cho dù có mạnh mấy đi nữa, ở trong mắt đám tu luyện giả Trọng Thiên cung điện. Hạ Ngôn cũng không có khả năng chién một trận cùng Cung Như Thủy. Nên biết rằng, sư huynh Cung Như Thủy là một trong mẩy người mạnh nhất Trọng Thiên cung điện. Cung Như Thủy cùng Thương Ngưng, hai người ở bên trong Trọng Thiên cung điện trừ Thần chủ Cung Minh, không ai ỉà đối thủ của hai người.

ở toàn bộ Tây Vực, hai người Cung Như Thủy, Thương Ngưng, cũng có thể được xếp hạng tốp mười dưới Thần chủ. Có thể nói, dưới Thần chủ, nửa chân bước vào Thần chủ như bọn họ gần như không có địch thủ.

“Không có động tĩnh?”

Sau một hồi quát gọi, đợi một lát Hạ Ngôn cũng không thấy người nào trong biệt viện đi rạ. không khỏi có chút kỉnh ngạc, mình quát gọi lớn như thế Cung Như Thủy kia cho dù là đang trong bế quan cũng không có khả năng không có cảm giác, vì sao chậm chạp không xuất hiện vậy?

- Cung Như Thủy sư huynh vốn lòng lạnh nhạt, chỉ sợ huynh ấy sẽ không tùy tiện gi­ao đấu với ngươi.

Thương Ngưng so ra khá hiểu biết về Cung Như Thủy, nhìn Hạ Ngôn lắc đầu nói.

- ò?

Hạ Ngôn sửng sốt, sau đó chợt nheo mắt gọi tiếp:

- Cung Như Thủy! Đừng làm rùa đen rụt cồ, nếu là nam nhân, hãy ra đây chiến với ta một trận.

Thanh âm của Hạ Ngôn xông lên tận trời, những lời này chỉ sợ bất cứ người nào nghe vào tai cũng sẽ không dễ đàng nhịn được. Ngay cà những tu luyện giả Trọng Thiên cung điện kia không liên quan gi, mà ai nẩy đều tóc giận đến biến sắc, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn đầy vè căm ghét.

- Tiểu tử này thật càn rỡ!

- Cung Như Thủy sư huynh thực nên đi ra dạy cho người này một bài học.

- Ta nghe nói người này ở ngoài Chu Tước Thành đánh giết vài tên cảnh giới Giới chủ, có thể vì thế hắn mới tưởng rằng mình chính là thiên hạ đệ nhất. Hừ! Lần đó nếu không nhờ Thương Ngưng sư tỷ cứu hắn, hắn đã sớm chết trong tay Giới chủ Tuyết cầm rồi

Bên trong Trọng Thiên cung điện xệp hạng theo thực lực, người có thực lực cao là sư huynh sư tỷ, không tính tuổi tác

- Người như vậy, sớm hay muộn cũng phải chịu thiệt. Cưng Như Thủy sư huynh tuy rằng không thích chém giết tranh đấu, nhưng hiện tại cũng không nên đối mặt với khiêu khích như vậy mà còn đóng cửa không xuất hiện.

Các tu luyện giả Trọng Thiên cung điện đều cảm thấy thật mất mặt. Nêu thân phận của Hạ Ngôn là tu luyện giả Trọng Thiên cung điện còn được, nhung thân phận Hạ Ngôn hoàn toàn không phải là tu luyện giả Trọng Thiên cung điện. Như vậy sự khiêu khích này chẳng khác nào làm cho tất cả tu luyện giả Trọng Thiên cung điện đều mất mặt

- Cung Như Thủy rùa đen rút đầu! Nếu hôm nay ngươi không ra, ta cứ ở tại đầy mắng chửi đến khi nào ngươi ra đánh mới thôi. Cái gi một trong mấy người mạnh nhất Trọng Thiên cung điện, ta xem ra cũng đúng là có tiếng không có miếng! Cũng không dám chiến một trân với ta

Hạ Ngôn nếu đã buông ra, Kền chửi ầm lên, cũng không cố kỵ gì nữa. Thương Ngưng ở một bên thấy thế cũng chỉ khẽ lắc đầu, bên trong đôi mắt đẹp của nàng liên tục lóe sáng, cũng không biết trong lòng đang nghĩ tới điều gì.

“Vù!”

Đúng lúc này ở trên không trung biệt viện, chợt lóe lên một bóng người, thêm một lão già áo xanh.

- Ngươi chính là Hạ Ngôn?

Lão già này sau khi xuất hiện, nhìn về phía Hạ Ngôn, trên mặt mang theo vẻ tươi cười, khẽ hỏi.

- Chính là ta! Ngươi hẳn chính là Cung Như Thủy?

Hạ Ngôn híp mắt, đánh giá Cung Như Thủy một vòng từ trên xuống dưới, mang tầeo ý khinh miệt hỏi.

- Ta chính là Cung Như Thủy, ngươi muốn luận­bản cùng ta?

Cung Như Thủy bình thản nói, dường như vĩnh viễn không có chuyện gì có thề làm cho hắn tức giận.

- Đúng! Hôm nay ta tới tìm ngươi luận bàn, nghe nói ngươi là một trong mấy người mạnh nhất Trọng Thiên cung điện, trong lòng ta rất là không phục!

Hạ Ngôn nói không một chút khách sáo.

- Cung Như Thủy sư huynh! Dạy cho hắn một bài học­nhớ đời đi! Cho hắn biết cái gì gọi là “thiên ngoại hữu thiên”.

Trong đám người, có người cao giọng kêu lên.

- Đúng vậy đúng vậy! Cung Như Thủy sư huynh! Dạy cho tiểu tử này một bài học đi.

Lập tức liền có người lớn tiếng phụ họa.

- Ha ha! Được rồi, hôm nay ta hãy cùng vị tiểu hữu này luận bàn một phen. Tuy nhiên chúng ta chì điềm tới là dừng, tuyệt đối không được gây thương tồn lẫn nhau.

Thân hình Cung Như Thủy nhoáng một cái, lưng thân đều thẳũg tắp. Hạ Ngôn cảm giác được một chút biến hóa rất nhỏ, hiện ra trên người Cung Như Thủy. Một cổ khí tức cường đại từ trên người Cung Như Thủy phát ra.

- Hạ Ngôn! cần­thận một chút! Cảm thấy kém một chút là tốt rồi, không nên cố sức chổng lại.

Thương Ngưng ở bên cạnh Hạ Ngôn thấp giọng nói, bên trong câu nói còn có thêm một chút lo lắng. Nàng cũng không biết trận tranh tài này Hạ Ngôn có được thế lực ngang nhau cùng Cung Như Thủy.

- Tabiết.

Hạ Ngôn cũng nói khẽ với Thưc­ng Ngưng.

Thương Ngưng chợp động thân hình, lưu lại trong không gi­an một bóng hình xinh đẹp, rồi biến mất không thấy.

- Hạ Ngôn! Vì để phòng ngừa thời điểm chúng ta luận bàn sẽ phá hủy Trọng Thiên cung điện, hay là đi vào thời không loạn lưu đi.

Cung Như Thủy vẫn dùng giọng nói bình tĩnh nói với Hạ Ngôn.

- Không sao, vậy cũng được!

Hạ Ngôn đáp ứng ngay.

“Ầm!”

Chỉ thấy Cung Như Thủy chậm rãi nâng cánh tay lên, ở phía trên bầu trời chấn động nhẹ một cái, bầu trời dường như là bị vạch ra một vết nứt, lộ ra thời không loạn lưu tối đen.

“Vèo!”

Cung Như Thủy dẫn đầu tiến vào thời không loạn lưu. Từ phía dưới nếu nhìn kỹ, cũng có thể thấy bóng người mờ mờ, đây chủ yếu bởi vì năng lượng bên trong thời không loạn lưu tự hình thành một th4 cho nên nếu tu luyện giả đứng ở trong đại thế giới nhìn lên không gi­an loạn lưu, tầm mắt sẽ có một chút vặn vẹo.

- Tađếnđây!

Hạ Ngôn hô lớn một tiếng, cũng bay vào thời không loạn lưu.

Vô số ngôi sao xa gần không chừng rải rác khắp thời không loạn lưu. Những ngôi sao này, có rất nhiều đều đang vận hành ở tốc độ cao, tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa binh thường, đều không thể chịu đựng nồi lực va chạm trong vận hành đó. Hom nữa ở bên trong thời không loạn lưu, cũng có rất nhiều nguy hiểm, có một số nguy hiểm cho dù là tu luyện giả cảnh giới Giới chủ cũng không thể chịu nồi, ví dụ như Diệt Thần Vụ, Hắc Linh Thiểm Điện các thứ!

Lúc này Hạ Ngôn cùng Cung Như Thủy đứng lơ lửng trong thời không loạn lưu, lại vững nhưnúi Thái Sơn. Hai người cách hư không nhìn chằm chằm vào đốiphương.

- Hạ Ngôn! Ngươi ra tay trước đi! Nghe nói ngươi thiên phú kỉnh ngưòi, trong khoảng thời gi­an ngắn đã tu luyện tới cảnh giới hôm nay, quả thật làm cho người ta ngạc nhiên và thán phục

Cung Như Thủy nhìn Hạ Ngôn, trong miệng chậm rãi nói.

- Vậy ta cũng không khách sáo nữa!

Thân ảnh Hạ Ngôn nhoáng một cái, xông tới hướng Cung Như Thủy. Tiếng nói còn chưa truyền tới, chưởng ấn đã áp sát thân hình Cung Như Thủy.

Một chưởng này, có thể đễ đàng diệt sát tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ bình thường.

“Lực đạo không tệ!” Cung Như Thủy cười Khẽ một tiếng, chì thấy chung quanh thân thể hắn đột nhiên lan tràn ra một đoàn năng lượng, ngăn chặn một chưởng này của Hạ Ngôn. Tại thời điểm đoàn năng lượng này tiêu tán, một chưởng của Hạ Ngôn cũng hoàn toàn tan biến mất

- Tiếp tụcđi!

Cung Như Thủy còn nói thêm, dường như cho tới bây giờ hắn vẫn có ý không muốn động thủ cùng Hạ Ngôn, chỉ để Hạ Ngôn công kích hắn thôi.

-ổ?

Hạ Ngôn cũng cảm giác được phần tâm tư này của Cung Như Thủy.

‘Thật Sự cho rằng ta là kẻ không biết ười cao đất rộng sao?” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, Cung Như Thủy hiển nhiên là không coi trọng hắn cho lắm.

“Được rồi! Đề ta xem ngươi có thể vẫn không ra tay hay không?” Hạ Ngôn hung tợn nghĩ trong lòng.

‘Bại Hỗn Độn Thuật!”

Năng lượng khủng bố quét ngang bên trong thời không loạn lưu. Liên tiếp rất nhiều năng lượng trong loạn lưu. đều bị đẩy dời di chuyển ra hướng khác. Đại Hỗn Độn Thuật của Hạ Ngôn, uy lực phi thường kinh người.

- Không tệ, lần này sử dụng là thần thông công kích, đúng là có thể chống lại cùng cảnh giới cấp Giới chủ hậu kỳ.

Cung Như Thủy nhưón mắt nói, cánh tay vung lên, đánh ra một luồng năng lượng màu trắng thô to, ngăn chặn Đại Hỗn Độn Thuật của Hạ Ngôn, đồng thời dẫn sâu vào trong thời không loạn lưu vô cùng vô tận.

- Lại đến!

Toàn thân Hạ Ngôn kim quang lóng lánh, hào quang đúng là từ thời không loạn lưu chiếu xạ đến Trọng Thiên cung điện bên dưới. Các tu luyện giả Trọng Thiên cung điện nhìn thấy kim quang, cả một đám cũng không khỏi híp mắt lại.

- Cung Như Thủy sư huynh! Mau ra tay giáo huấn tiểu tử này đi!

- Cung Như Thủy sư huynh vì sao không ra tay, dường như từ đầu đến giờ đều là tiểu tử kia ra tay công kích.

- Tuy nhiên trình độ công kích của tiểu tử này thật đúng là kinh người! Nầi là ta ngăn càn, chỉ sợ rất khó chống đỡ được công kích của hắn!

- Đúng vậy! Không hổ là người thừa kế của Thần chủ Thương Hà, thực lực thực kf­fih người.

Không ít tu luyện giả Trọng Thiên cung điện, đều lên tiếng bàn tán với nhau.

- Thần kiếm xuất!

Trong cơ thể Hạ Ngôn, Pháp Tắc Thần Khí công kích hóa thành một màn hào quang màu đỗ sẫm bắn ra Kiếm khí đỏ sậm lưu lại trong hư không một vệt sáng tuyệt đẹp, trong nháy mắt liền tới trước người Cưng Như Thủy.

Lần này, rốt cục Cung Như Thủy mở to mắt thêm một chút, biểu tình cũng lộ ra vẻ ngưng tr­cng.

- Đây là Xích Diễm thần kiếm của Thần chủ Thương Hà.

Cung Như Thủy nói với vẻ mặt ngưng trọng:

- Đáng tiếc Xích Diễm thần kiếm đã bị hư hòng, ngươi không thể phát huy ra uy lực mạnh nhất!

Cung Như Thủy khẽ lắc đầu.

- Tuy nhiên, uy lực của một kiếm này, cũng đủ để đánh chết cấp Giới chủ hậu kỳ!

Thân hình Cung Như Thủy rốt cục cũng phải di chuyến bên trong thời không loạn lưu.

- Xuất!

Theo tiếng quát khẽ của Cung Như Thủy, một luồng kiếm khí từ trong thân thể hắn bắn ra, nghênh đón kiếm quang màu đỏ của Hạ Ngôn. “Ầm” hai luồng năng lượng va chạm vào nhau, lập tức phát sinh tiếng nồ vang thật lớn, kiếm khí quét ngang ra bốn phá. Một ngôi sao bay gần đó, bị kiếm khí quét trúng, trực tiếp hóa thành bụi phấn biến mất ở bên trong loạn lưu.

Kiếm khí của hai người va chạm, đúng là ngay cả ngôi sao thật lớn đều có thể lập tức liền nồ tung.

Hạ Ngôn đứng ở trung tâm luồng năng lượng, tuy lằng trình độ cứng chắc của thần thể đã đạt tới mức không còn thuộc về nhân loại, thế mà Hạ Ngôn cũng không thể không sử dụng Đại Thái Cực Thuật đề ngăn chặn kiếm khí đáng sợ ở bổn phía quanh mình.

Mà Cung Như Thủy cũng thúc động một loại gi đó giống như một cái chuông lớn, bao bọc toàn thân lại.

Ước chòng qua thời gi­an han mười lần hô hấp, kiếm khí của hai người mói dần dần tan biến bên trong thời không loạn lưu. Rất đông tu luyện giả Trọng Thiên cung điện đang xem cuộc chiến phía dưới, một đám nhìn thấy thế đều ngây dại ra.

Thực lực của Hạ Ngôn này, còn cường đại hơn nhiều so với trong tưởng tượng của họ.

- Quả thực rất mạnh, khó trách Giới Chủ đại nhân coi trọng ngươi nhưthế!

Lúc này Cung Như Thủy đúng là đã nghiêm túc nói với Hạ Ngôn. Thời điềm bắt đầu, dường như hắn chì cho rểbg Hạ Ngôn chỉ là một đứa nhỏ.

- Ha ha! Nếu không có vài phần thực lực, ta nhưthếnào đám đến khiêu chiến Cung Như Thủy tiền bối? Tĩận luận bàn này, chỉ sợ Cung Như Thủy tiền bối cũng phải đừng hết toàn lực đấy!

Hạ Ngôn cười cười, nhìn Cung Như Thủy ở xa xa nói.

Chương 1039: Bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ!

Tuy lẳng từ bên dưới nhìn lên khoảng không loạn lưu, bởi vì tính đặc thù của năng lượng mà tầm mắt xuất hiện một ít vặn vẹo. Nhưng lúc này mọi người vẫn có thể trông thấy rõ ràng, năng lượng đặc thù ở chung quanh Hạ Ngôn và Cung Như Thủy cũng đều không thể tới gần hai người, mSi khi dao động năng lượng sập tới gần thân thể hai người bọn họ, rất nhanh liền bị một cổ năng lượng vô hình đẩy ra.

Nên biết rằng, đó chính là dao động năng lượng trong thời không loạn lưu. tu luyện giả binh thường đụng tới dao động năng lượng đó, nếu không lựa chọn tránh né, nhất định phải sử dụng thần khí phòng ngự ngăn càn. Nhưng Hạ Ngôn và Cung Như Thủy, hai người căn bản là không thèm đế ý tới đao động năng lượng đó là màu đen hay màu xám.

- Đã thật lâu thật lâu… không có hoạt động khối thân thể này một chút cho giãn gân cốt. Không ngờ hôm nay có thể cùng Hạ Ngôn tiểu hữu luận bàn một phen, cũng coi như là chuyện may mắn.

Giọng nói của Cung Như Thủy rất hùng hậu, từ bên trong không gi­an loạn lưu truyền ra, rất đông tu luyện giả Trọng Thiên cung điện phía dưới đều nghe được rõ ràng.

“Vù!”

Chi thấy từ trong thân hình Cung Như Thủy xoay quanh mà ra một con rÔDg dài. Con rồng này bay lên, sau đó đầu đuôi nối lại, hình thành một cái vật thê quỷ dị hình vòng tròn. Kèm theo tiếng vang quỷ dị liên tiếp, trong vật thể đó sinh ra từng luồng kiếm khí sắc bén đáng sợ. Chì trong nháy mắt, những kiếm khí đáng sợ này đã tràn ngập toàn bộ không gi­an.

‘Thật mạnh.” Hạ Ngôn nhìn những tia kiếm khí đó, cảm nhận được uy lực đáng sợ khiến tâm linh rung động, trong lòng cũng khó có thể bình tĩnh. Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào vật thề bóng kiếm, toàn thân linh lực màu vàng cũng dần dần vận dụng đến cực hạn.

- Hạ Ngôn tiểu hữu! Một kiếm này nếu ngươi có thể tiếp được, thi coi như thực lực của ngươi đã cao han ta rồi!

Trước khi phát động công kích cuối cùng, Cung Như Thủy nói với Hạ Ngôn giọng tĩầm trọng.

Hạ Ngôn cũng cảm Nhận được, nếu mình không toàn lực ứng phó, thì chì sợ không thể tiếp được một kiếm này.

- Xuất chiêu đi!

Hạ Ngôn trầm khí tức xuống, há mồm hét lớn một tiếng, linh lực màu vàng hóa thành hàng vạn hàng nghìn tia nhỏ li ti, sau đó xoắn lại cùng một chỗ, hình thành từng luồng dao động trong thời không loạn lưu giống như dòng nước chảy cuồn cuộn.

‘Bại Phân Thân Thuật!”

‘Bại Thái Cực Thuật!”

Hạ Ngôn hóa thành tám phân thân. Mỗi một phân thân đều sử đựng Đại Thái Cực Thuật Nên biết rằng năog lực mỗi một phần thần của Hạ Ngôn đều không khác gì bản tôn. Chỉ cầncó đủ linh lực cung ứng, Hạ Ngôn hoàn toàn có thể duy trì tám phân thân chiến đấu một thời gi­an dài, cũng tương đương như tám người mình chiến đấu cùng đối phương.

Mỗi một phân thân tiêu hao linh lực đều là phi thường kinh người.

Khi tám phân thân của Hạ Ngôn đều sử dụng Đại Thái Cực Thuật, linh lực sẵn có trong cơ thể hắn chỉ trong thời gi­an ngắn đó đã tiêu hao hết tám chín phần. Tiêu hao như thế quà thật kinh người.

‘Bại Thôn Phệ Thuật!”

Lúc này, Hạ Ngôn tâm niệm vừa động, lại tiếp tục thi triển Đại Thôn Phệ Thuật, linh lực kinh người trong thời không loạn lưu, trong nháy mắt bồ sung linh lực tiêu hao cho Hạ Ngôn.

-Đi!

Cung Như Thủy nhẹ nhàng vung cánh tay lên, bóng kiếm trong vật thể kia Kền phủ chụp về hướng thân hình Hạ Ngôn. Vô số kiếm khí đáng sợ khuấy động đao động năng lượng trong thời không loạn lưu.

ở xa xa nhìn lại chi thấy là một vòng xoáy năng lượng cực lớn, giống như một com bão lốc xoáy tối đen đáng sợ. Người vật đều không cách nào chịu đựng nồi năng lượng ăn mòn của cuồng phong bão tập.

Rất đông tu luyện giả Trọng Thiên cung điện đều như ngừng thở, hai mắt đăm đăm nhìn hai người trong cuồng phong lốc xoáy kia.

- Không nghĩ tới thực lực của Hạ Ngôn lại mạnh như thạ hắn còn chưa có bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chù!

Thương Ngưng cũng không có ròi nơi này, nàng ở một chỗ vắng nhìn xem cuộc chiến. Khi nàng nhìn thấy Cung Như Thủy sử dụng vật thể đồ đằng kia, trong lòng liền nghĩ Hạ Ngôn có thể ngăn cản không được rồi. Nhưng không nghĩ rằng, Hạ Ngôn lập tức hóa thành tám phân thân, có thể dẫn động lực lượng đáng sợ như th4 thế lực có vẻ ngang bằng với sư huynh Cưng Như Thủy!

Va chạm long trời lở đất, mặc dù là ở trong thời không loạn lưu, toàn bộ Trọng Thiên cung điện cũng chấn động kịch liệt. Nếu trận luận bàn này nếu diễn ra trong Trọng Thiên

cung điện, e rằng Trọng Thiên cung điện dưới gió lốc đáng sợ này sẽ biến thành một đống hoang tản.

“Rầm rẩm rầm rầm.

Đã không còn nhìn thấy bóng người trong lốc xoáy, chi có thể thấy một mảng tối đen ảm đạm đáng sợ. Mảng tối đen đó lan đến chỗ nào, hết thảy đều hóa thành hư vô.

“Không xong, không ngờ hình thành lốc xoáy, lúc này muốn ngăn chặn lại cũng khó!” Hạ Ngôn nhìn đến lốc xoáy, trong lòng cả kinh.

Lốc xoáy hình thành đã ngoài khả năng khống chế của hắn. ở trong lốc xoáy, Hạ Ngôn cùng Cung Như Thủy đều giống nhau phải chịu đựng lực hủy diệt cường đại.

- Thần kiếm xuất!

Một luồng kiếm quang màu đỗ đâm vào mảng tối đen đóỄ

- Lốc xoáy đáng sợ.

“Thẩn khí phòng ngự.”

Hạ Ngôn cũng không thể không sử đụng thần khí phòng ngự, ngăn chống năng lượng đáng sợ khắp nơi nơi này. Những năng lượng đáng sợ này, có thể đễ đàng chôn vùi tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường. Cho dù là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ Hạch Tâm, cũng không thể chống đỡ được thời gi­an vài lần hô hấp. Lốc xoáy tối đen này, quả thực có thề so với Diệt Thẩn Vụ.

Tụ linh huyệt của hắn xoay ưòn đến cực hạn. Vâng sáng chung quanh Tụ linh huyệt cũng phát sáng han nhiều so với lúc bình thường, Hạ Ngôn lúc này cũng bất chấp không nghĩ nhiều, chi có thề liều mạng chống đỡ năng lượng lốc xoáy tối đen kia.

“Bùng!”

Đột nhiên, Tụ linh huyệt trong cơ thể Hạ Ngôn chẩn động một cái, vầng sáng kia đủng là vỡ ra ngoài ý muốn, rỗi lập tức theo linh lực màu vàng lưu chuyẩi khắp mọi đường kinh mạch toàn thân

Một loại cảm giác khoan khoái đễ chịu, tù trái tim lan tràn khắp toàn thân Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn sửng sốt, rồi sau đó mới mừng rỡ, mỗi một lỗ chân lông toàn thán đều hoàn toàn thư giãn. Mặc dù vẫn còn ở bên trong lỗc xoáy tối đen, ngay trong nháy mắt đó, Hạ Ngôn đột phá.

Từ cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ Hạch Tâm. đột phá đến cảnh giới Tạo Hóa cập Giới chủ. Ngày này hắn đã chờ mong lâu như thế, lại tới một cách nhanh như vậy.

Linh hồn cũng có một loại cảm giác mượt mà tự nhiên. Hạ Ngôn không­biểt linh hồn của mình hiện giờ ở vào trạng thái gì, nhưng lại biết rõ ràng, linh hồn của mình đã xảy ra biến hóa thật lớn, một loại biến hóa của chất.

“Phù!”

Thở manh ra một hơi, Hạ Ngôn bẩm tay một cái, tám phân thân hợp lại làm một Hạ Ngôn vẫn ở trong lốc xoáy, trên mặt mang theo ý cười bình thản. Cánh tay vạch một cái trong không gi­an, lốc xoáy tối đen này liền bắt đầu bị một nguồn năng lượng đáng sợ dẫn đường đi ra ngoài. Thời gi­an chừng hai ba lần hô hấp, năng lượng lốc xoáy tan biến mất bên trong thời không loạn lưu.

Hạ Ngôn nhìn thấy bên ngoài thân thể Cung Như Thủy phù chụp một cái chuông lớn, rõ ràng đã dùng vật ấy để ngăn cản năng lượng lốc xoáy. Nếu không phải Hạ Ngôn đột phá đúng lúc, thực lực tăng mạnh, đẫn đường lốc xoáy đi ra ngoài, chi sợ cuối cùng hai người đều khó có thể toàn thân trờ ra.

Nhìn thấy năng lượng lốc xoáy tiêu tán, Cung Như Thủy cũng rất sửng sốt. Hắn giật mình kinh sợ nhìn Hạ Ngôn, đương nhiên cũng thu hồi cái chuông lớn bên ngoài thân thề. Từ trên người Hạ Ngôn, không nhìn thấy chút chật vật nào. mà lúc này mình lại có phần nhếch nhác

- Đa tạ Cung Như Thủy tiền bối

Hạ Ngôn hướngvề Cung Như Thủy ôm quyền nói lời cảm tạ.

Nêu không nhờ trận luận bàn cùng Cung Như Thủy này, bản thân mình muốn đột phá đến cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, còn không biết phải chờ tới khi nào. Có lẽ một ngày, có lẽ một năm, cũng có khi cần cà vạn năm.

Một đường thuận lợi bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ, Hạ Ngôn có thề thông qua thời gi­an đề mình đạt tới cấp Giới chủ đỉnh. Mà hiện tại sức chiến đấu của hắn, cũng đã vượt qua phạm trù của tu luyện giả cẩp Giới chủ.

Cho dù là đám người Cung Như Thủy cũng không phải đối thủ của mình.

-Ngươi…

Cung Như Thủy chăm chú nhìn Hạ Ngôn, hắn cảm nhận được Hạ Ngôn dường như đã xảy ra một ít biến hóa, nhung trong lúc nhất thời lại không thể nhìn ra rốt cuộc đã xảy ra biến hóa gì.

- Nếu không nhờ có một tĩận chiến này với Cung Như Thủy tiền bối, ta còn không biết phải đợi tới khi nào mới có thể đột phá cảnh giới.

Hạ Ngôn cười nói với Cung Như Thủy.

- Cái gì?

- Ngươi đã đột phá đến cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ?

Cung Như Thủy chấn động, trên nét mặt vẫn luôn bình thản, lúc này cũng đầy vẻ phấn khích phi thường.

- Đung vậy!

Hạ Ngôn gật đầu nói.

- Ngươi khiêu chiến ta, chính là vì đột phá cảnh giới?

Cung Như Thủy lúc này cũng nghĩ tới nguyên do.

- Đúng vậy! Còn xin Cung Như Thủy tiền bối thứ lỗi cho sự quá đáng của Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn ôm quyền nói.

- Thật đúng là… khó có thể hiểu nồi. Bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ mà lại đơn giàn nhưthế sao? Ha ha! Chúc mừng Hạ Ngôn tiểu hữu!

Cung Như Thủy tươi cười, chúc mừng Hạ Ngôn.

Hai người rời thời không loạn lưu, trở lại Trọng Thiên cung điện. Lần này ánh mắt các tu luyện giả Trọng Thiên cung điện, nhìn về phía Hạ Ngôn hoàn toàn thay đổi.

Thực lực của Hạ Ngôn khiến cho bọn họ cảm thấy kính sợ.

“Vèo!”

Thương Ngưng lại hiện thân, đôi mắt đẹp nhìn Hạ Ngôn, chóp chợp hàng mi thật dài, ánh mắt linh động, dường như có rất nhiều vấn đề muốn hỏi Hạ Ngôn.

- Chúc mừng ngươi, Hạ Ngôn.

Cuối cùng, Thương Ngưng lại chỉ nói một câu này.

- Thưc­ng Ngưng tỷ, cảm ơn!

Hạ Ngôn cũng nói lời cảm tạ Thương Ngưng. Ánh mắt nhìn Thương Ngưng, trong lòng đúng là có một loại “cảm giác ngo ngoe muốn động”. Loại cảm giác này dường như từ trước tới giờ Hạ Ngôn còn chưa từng có.

Dường như cảm nhận được ánh mắt có chút quái dị của Hạ Ngôn, đôi mày liễu của Thương Ngưng khẽ nhíu lại một chút, quay mặt đi, tuy nhiên cũng không có ròi đi. Trong lúc nhất thời, mọi người đều rơi vào trầm mặc.

- Ha ha! Hạ Ngôn tiểu hữu! Nhiều năm như vậy, trong các tu luyện giả ta gặp, tĩừ Thương Hà Thần chủ ngươi là người có thiên phú mạnh nhất!

Cung Như Thủy nói tự đáy lòng.

- Đương nhiên, thiên phú của ngươi có lẽ cũng không dưới Thương Hà Thần chủ. Thật hy vọng một ngày, có thề nhìn thấy Hạ Ngôn tiểu hữu bước vào cảnh giới Thần chủ.

Trong ánh mắt Cung Như Thủy lộ ra một vẻ hướng tới.

- Tốt lắm! Ta trờ về trước đây!

Vừa nói dứt lời, thân ảnh Cung Như Thủy Kền “vèo” một cái biến mất ở trước mặt mọi người, về tới bên trong biệt viện của mình ở phía dưới.

- Hạ Ngôn! Tới gặp ta!

Đột nhiên, một thanh âm vang lên trong không gi­an Trọng Thiên cung điện. Mọi người đều nghe rõ ràng.

“Là Trọng Thiên Giới chủ gọi ta.” Hạ Ngôn lập tức nghe ra là thanh âm của Trọng Thiên Giới chủ Cung Minh. Các tu luyện giả Trọng Thiên cung điện, nghe được thanh âm đều lộ sắc mặt trang nghiêm, thái độ cực kỳ cung kính.

- Giới Chủ đại nhân gọi ngươi, ngươi mau đi đi!

Thương Ngưng xoay người, lại nhìn về phía Hạ Ngôn, nói một câu.

- Được!

Hạ Ngôn gật đầu.

- Nêu nhưngươi phải rời đi, trước phải tới gặp ta!

Thương Ngưng ấp a ấp úng lại nói một câu, sau đó thân hình chợp động, liền biến mất ở trước mặt Hạ Ngôn.

-ồ?

Hạ Ngôn sửng sốt

“Nhưng, ta không biết ngươi ở đâu nha? Trọng Thiên cung điện này lớn như vậy.” Hạ Ngôn nói thầm một câu.

ở tiểu không gi­an lúc trước, Hạ Ngôn lần thứ hai gặp lại Thần chủ Cung Minh. Mà đồ án không ngừng diễn biến trên bốn phía vách tường trong phòng này đã biến mất không thấy.

- Giới Chủ đại nhân!

Nhìn thấy Cung Minh, Hạ Ngôn vội vàng thi lễ.

Chương 1040: Thần chủ cũng xót dạ!

Thần chủ Cung Minh, chậm rãi xoay người, trên mặt mang theo ý cười vui mừng.

- Hạ Ngôn! Thiên phú của ngươi còn mạnh han so với Thương Hà trước đây. Quả thực khó có thể tưởng tượng. Tuy rềng ta cho ngươi đi luận bàn cùng Cung Minh, nhưng trong lòng thực ra cũng không có ôm quá nhiều hy vọng. Nhưng không ngờ ngươi… lại thật sự bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ.

Cung Minh cũng đúng thực bất ngờ.

Tình huống của Hạ Ngôn ở trước lúc đột phá, tuy rềng chỉ kém một lợp màng mòng chưa có phá vỡ, thoạt nhìn dường như cũng không Khó, nhưng là mức độ khó khăn trong đó, không phải người bình thường có thể đo lường được.

Theo như phương pháp của Cung Minh, cũng chỉ có một tia hy vọng rất nhỏ, nhưng không ngờ Hạ Ngôn lại thật sự sử dụng một tia hy vọng nho nhỏ này đột phá cảnh giới của mình! Cho nên, lúc này ngay cả Thần chủ Cung Mink đều rất cao hứng vì Hạ Ngôn.

- Nói đi, ngươi có điều gì muốn hoàn thành mà khó có thể làm được? Ta có thề giúp ngươi hoàn thành.

Thần chủ Cung Minh hiển nhiên rất cao hứng, không ngờ lại nói ra có thề thỏa mãn bất cứ một nguyện vọng nào của Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn nghe được câu nói của Thần chủ Cung Minh, hắn cũng ngây người một chút, rồi sau đó nở nụ cười.

‘Tài nguyên vật phẩm tạm thời ta không thiếu, tài nguyên của ta cũng đủ để ta tăng lên tới Giới chủ đỉnh.”

“Tr­cng lòng ta không yên tâm chính là gia tộc ở Lang Tà Giới, tuy nhiên hiện tại có Thổ Câu thủ hộ Lang Tà Giới, tĩừ phi cường giả cảnh giới Thần chủ xâm lấn, bằng không cũng sẽ không có nguy hiểm gi.”

“Đúng rồi…”

Hạ Ngôn trầm tư một lát, ánh mắt chợt lóe sáng, hắn nghĩ tới một kiện vật phẩm trên người.

Kiện vật phẩm này là Tháp Thời Gi­an của Điện chủ Huyền Thượng Vũ đưa cho hắn. Tháp Thời Gi­an cộng tất cả có ba tầng, tầng thứ nhất là tốc độ dòng chảy thời gi­an gặp mười lần. Mà tầng thứ hai và tầng thứ ba đều vì hư hao mà không thể sử dụng. Tháp Thời Gi­an không phải là bảo vật thời gi­an bình thường, tu luyện giả tiến vào Tháp Thời Gi­an, có thê thuận lợi tránh né những người khác truy kích. Lúc trước khi Hạ Ngôn còn chưa có lĩnh ngộ bộ phận tâm pháp thứ năm và bộ phận thứ sáu, thời điểm đó chính là dựa vào Tháp Thời Gi­an đã nhiều lần tìm được đường sống trong chỗ chết.

- Giới Chủ đại nhân! Ta có một kiện thần khí hư hao, muốn nhờ ngài hỗ trợ sửa chữa một chút!

Hạ Ngôn nói.

- ồ? Là thần khí gì?

Thần chủ Cung Minh cười cười:

- Lấy ra cho ta nhìn thử xem.

-Dạ!

Linh lực màu vàng trong cơ thể Hạ Ngôn hơi chuyền động, một kiện tiểu tháp màu đen bình thường, từ trong cơ thể Hạ Ngôn hiện ra, tản ra một loại khí tức phong cách cồ xưa.

Hạ Ngôn đưa tiểu tháp qua cho Thần chủ Cung Minh. Thần chủ Cung Minh tự nhiên tiếp nhận, ý niệm trong đầu quét qua Tháp Thời Gi­an. Ngay lúc này, Thần chủ Cung Minh chợt biến sắc.

Thời điểm Thần chủ Cung Minh nhìn lại về phía Hạ Ngôn, khóe miệng đều khẽ co giật một chút.

- Hạ Ngôn! Vật này từ đâu ngươi lấy được?

Cung Minh có chút nôn nóng hòi.

-À?

Hạ Ngôn nhướng mày, có hơi bất ngờ nhìn Cung Minh:

- Thời điểm la ở Lang Tà Giới, Điện chủ Lang Tà Điện đư cho ta Tháp Thời Gi­an này.

- Điện chủ Lang Tà Điện Lang Tà Giới đưa cho ngươi Tháp Thời Gi­an này?

Cung Minh kéo dài miệng hỏi, dường như là nghe được chuyện khó tin nhất trong thiên

hạ.

Hạ Ngôn cũng mơ hồ có cảm giác tiểu tháp này dường như cũng không tầm thường. Thần chủ Cung Minh thi loại bảo vật gi còn chưa thấy qua? Vậy mà khi hắn nhìn thấy tiểu tháp này, không ngờ lại lộ ra biểu tình thất thố như vậy.

- Hạ Ngôn! Vận may của ngươi… thật đúng là…

Cung Minh nhẹ lắc lắc đầu,

- Tháp Thời Gi­an này, hắn là bảo vật tuyệt thế của Thần Châu, bởi vì ở bên trong tứ vực không có người nào có thể luyện chế ra được trọng bảo như vậy. Tiểu tháp chia làm ba tầng, tẩog thứn­hất là gấp mười tốc độ dòng chảy thời gi­an, mà tầng thứ hai là gấp một trăm lần tốc độ dòng chảy thời gi­an, về phần tầng thứ­ba chính là gấp một ngàn lần tốc độ chảy thời gi­an.

- Nói cách khác, ở tầng thứ ba tu luyện một ngàn năm, ở bên ngoài chỉ mói qua một năm.

Cung Minh chậm rãi nói xong, Hạ Ngôn lại nghe đến ngây dại.

Gấp một trăm lần tốc độ dòng chảy thời gi­an? Gấp một ngàn lần tốc độ chảy thời gi­an?

Nguyên vốn trước đây, Hạ Ngôn mặc dù có phỏng đoán qua, tầDg thứ hai có thể là gấp hai mươi lần tốc độ dòng chảy thời gi­an, tầng thứ ba có thể là gặp ba mươi lần. Bởi vì, cho dù là tu luyện giả Giới chủ đỉnh, hao phí một lượng lớn bảo vật luyện chế ra thần khí thời gi­an, binh thường cũng chính là gấp hai ba mươi lần tốc độ dòng chày thời gi­an.

- Tuy nhiên, tảng thứ hai tầng thứ ba của Tháp Thời Gi­an này đều đã hư hao, hiện tại không thể sử dụng.

Cung Minh lại lắc đầu, biểu tình có hơi tiếc hận.

- Ngươi muốn ta giúp ngươi sửa chữa Tháp Thời Gi­an à?

Cung Minh hỏi Hạ Ngôn.

Vừa rồi, hắn đáp ứng giúp Hạ Ngôn đạt thành một cái nguyện vọng.

- Dạ? Có thể được chứ?

Hạ Ngôn nhìn Thần chủ Cung Minh, phát hiện sắc mặt Thần chủ Cung Minh dường như có hơi rối rắm.

- Ta cũng chỉ có thể sửa chữa tầng thứ hai của Tháp Thời Gi­an, cũng chính là không gi­an gặp một trăm lần tốc độ dòng chày thời gi­an, về phần tảng thứ ba, có lẽ chì có tu luyện giả cường đại nhất ở Thần Châu mới có thể chữa trị được.

Cung Minh hít vào một hơi rồi nói với Hạ Ngôn.

- Vậy nhờ Giới Chủ đại Nhân giúp ta sửa chữa tầng thứ hai Tháp Thời Gi­an này đi!

Hạ Ngôn lập tức ánh mắt sáng ngời nói.

Mặc dù chỉ có thề chữa trị tầng thứ hai, cũng đúng là thần khí thời gi­an khó lường. Đây chính là gặp một trăm lần tốc độ dòng chảy thời gi­an nha! ở bên trong tu luyện một trăm năm, bên ngoài chỉ mới qua thời gi­an một năm.

- Cái này… Được rồi!

Thần chủ Cung Minh lộ ra sắc mặt có chút xót dạ

- Hạ Ngôn này! Ngươi thật sự là độc mà! Tháp Thời Gi­an này, ở toàn bộ Thần Châu chỉ sợ cũng chi có hai ba kiện thôi. Luyện chế loại bảo vật này, trừ phi là cường giả siêu cạp của Thần Châu, hơn nữa hao phí tài liệu quả thực không thể tưởng tượng. Ta sửa chữa tầng thứ hai của Tháp Thời Gi­an này, thật cũng là…

Cung Minh có hơi khó xử ấp úng nói.

Hạ Ngôn nghe đến đây liền hiểu rõ, Thần chủ Cung Minh đúng là xót dạ. Phỏng chừng muốn sửa chữa tầng thứ hai của Tháp Thời Gi­an, hao phí tài liệu cũng là phi thường phi thường kinh người đây? Bằng không, với thần phận và địa vị của Thần chủ Cung Minh, sao có thể có biểu tình nhưvậy, một chút dứt khoát cũng không có.

- Ngươi trước đi làm chuyện riêng của mình đi! Một tháng sau gặp lại ta tại này lấy lại Tháp Thời Gi­an.

Thần chủ Cung Minh phất tay áo nói với Hạ Ngôn, vẻ mặt kia giống như hận không thể tát cho Hạ Ngôn một cái.

Hạ Ngôn cười hắc hắc, rất nhanh chuồn ra khỏi phòng.

ở trong không gi­an Trọng Thiên cung điện rộng lớn, Hạ Ngôn theo trong miệng một gã tu luyện giả Trọng Thiên cung điện biết được chỗ Thương Ngưng tu luyện, liền trực tiếp bay tới.

- Thương Ngưng tỷ!

Phía trôi một biệt viện u tĩnh. Hạ Ngôn ra tiếng gọi.

- Vào đi!

Một lát sau, từ bên trong truyền ra tiếng của Thương Ngưng. Hạ Ngôn không chút do dự, trực tiếp vọt vào, đi tới phòng truyền ra thanh âm. Thưc­ng Ngưng đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn vừa mới bước vào. Mùi thơm thoang thoảng tràn ngập khắp gi­an phòng, khiên Hạ Ngôn không tự chủ được hít sâu một hơi.

- Ngươi sắp rời đi phải không?

Thương Ngưng hòi.

- Đúng vậy!

Hạ Ngôn gật đầu.

- Đi Thần Châu?

Thương Ngưng lại hòi.

- Đúng vậy!

Hạ Ngôn lại gật đầu.

- Ừ! Trước khi đi, ngươi phải làm một chuyện.

Thương Ngưng cắn cắn bờ môi, dường như hạ quyầ tâm rất lớn, sắc mặt liên tục biến

đổi.

- Thưc­ng Ngưng tỷ cứ nói, ta có thề làm được nhất định sẽ cố hết sức.

Hạ Ngôn có hơi lấy làm lạ, tuy nhiên vẫn là nói như vậy. Dù sao, Thương Ngưng là nữ

nhi của Thương Hà.

- Phụ thân từng thông qua thủy tinh truyền âm lưu một câu cho ta.

Thương Ngưng đưa mắt nhìn ra phía bên ngoài, trên gương mặt xinh đẹp khiến người ta hít thở không thông, lại lộ ra một vẻ bi thương. Thấy vậy, trong lòng Hạ Ngôn cũng hơi xót xa

- Phụ thân bào ta, cùng người thừa kế của ông ấy kết làm vợ chồng.

Thương Ngưng hít vào một hơi, đột nhiên kiên định nói ra rất nhanh.

- Cái gì?

Nghe nói nhưth4 Hạ Ngôn giật mình lắp bắp kinh hãi.

- Khi đó phụ thân đột nhiên thông qua thủy tinh truyền âm truyền cho ta những lời này, ta cũng không hiểu vì sao phụ thân làm như vậy. về sau ta vẫn không thể gặp lại phụ thân mới mơ hồ biết, lúc ấy phụ thân nhất định đang gặp nguy hiểm thật lớn, mà ngay cả phụ thân cũng không thể giải quyết. Tuy nhiên ông ấy cũng sớm có chuẩn bị, biết sớm hay muộn sẽ có người thừa kế ông ấy xuất hiện.

Thương Ngưng khẽ nhíu đôi mày lá liễu, chậm rãi nói ra.

Với năng lực của Thưc­ng Hà. cường già tuyệt thế cảnh giới Thần chủ như vậy, Hạ Ngôn hiện tại vẫn còn không thể hoàn toàn hiểu nồi.

- Thương Hà Thần chủ ông ấy…

Hạ Ngôn hơi nhú mày lại, tâm tình cũng đúng là thấp thỏm lo âu.

- Lần đầu tiên ta ở bên ngoài Chu Tước Thành nhìn thấy ngươi, thì biết phụ thân lựa chọn người thùa kế không có sai.

Thương Ngưng nói tiếp:

- Ngươi không hài lòng với ta sao?

- Vừa lòng! Nhưng mà… cái này…

Sắc mặt Hạ Ngôn ửng đỏ.

- Có hơi quá đột ngột…

Bỗng nhiên Thưc­ng Ngưng đứng lên, bước tới trước vài bước, gần như gần sát thân thể Hạ Ngôn. Nhìn khuôn mặt tinh xảo đến không gi sánh kịp, hô hấp của Hạ Ngôn cũng dồn dập hẳn lên.

“Bộp!”

Cửa sổ phòng lập tức toàn bộ đóng lại, cả gi­an phòng đều bị linh lực bao bọc lấy. Hiện tại bất kỳ người nào đều không thể tới gần biệt viện này.

- Trước khi huynh đi, phải làm xong chuyện này, lưu lại huyá mạch của huynh!

Giọng nói êm dịu ấm áp của Thương Ngưng vang nhẹ bên tai Hạ Ngôn. Thân minh Hạ

Ngôn run lên, liền cảm giác được trên người nhiều thêm một bản tay mềm mại như không có xương. Bàn tay này chậm rãi du động từ trên xuống dưới.

“Được rồi…” Hạ Ngôn vừa động tâm niệm, liền làm ra động tác tương ứng.

Vòng eo mảnh khảnh, làn da mềm mại như tơ, thêm mùi tham thoang thoảng, khiến người ta không thể tự kềm chế.

Suốt một tháng, cửa phòng Thương Ngưng đều không có mở ra lần nào.

Một tháng sau, Hạ Ngôn từ trong tay Thần chủ Cung Minh cẩm lại Tháp Thời Gi­an.

- Đi tới Thần Châu, cần­phải hết sức cẩn thận, hãy nhớ hành động nhất định phải hạ thấp minh xuống!

Thần chủ Cung Minh căn dặn Hạ Ngôn.

- Nhất định phải còn sống, muội ở Trọng Thiên cung điện chờ huynh trờ về gặp mẫu tử chúng­ta

Thương Ngưng làm như vô tình nhắc đến con trai độc nhất của minh với Hạ Ngôn. Tuy rằng thời gi­an mới không đến một tháng, nhưng Thưc­ng Ngưng biết rõ biến hóa trên cơ thể mình, nàng đã có mầm móng của Hạ Ngôn lưu lại.

Bên ngoài bãi săn bắn, một thân ảnh màu trắng rất nhanh bay đi về hướng trung tâm.

Dọc theo đường đi, Hạ Ngôn bay ngang qua không biết bao nhiêu đại thế giới, ước chừng phi hành suốt thời gi­an ba tháng, mới tới gần chỗ trung tâm. Nơi này, đã sát biên giới đi vào Thần Châu, ở vừng biên giới Thần Châu có rất nhiều Bí Cành, trong những Bí Cảnh này có nhiều bảo vật Cho nên, có rất nhiều, tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ của tứ vực, xuất hiện ở vùng biên giới này tìm kiếm Bí Cảnh có dấu bảo vật.

ở khu vực biên giới thì không nhìn thấy tu luyện giả Thần Chầu. Tu luyện giả Thần Châu gần như từ trước đến nay không bước ra ngoài Phân Thần Tuyến, Mà tu luyện giả của tứ vực, cũng gần như không bước vào Phân Thần Tuyến. Phân Thần Tuyến chính là đường ranh giới giữa Thần Châu và tứ vực.

Mà lúc này Hạ Ngôn cách Phân Thần Tuyến, đại khái còn không đến một ngày lộ trình phi hành. Đây là một địa phương không có chút ánh sáng gì, Trong không gi­an này đầy dẫy cuồng phong gió lốc, có thể xé nát thân thể tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường.

Chương 1041: Phân Thần Tuyến!

“Khu vực trung tâm này đánh giết nhau thật đúng là nhiều.” Hạ Ngôn tiến vảo khu vực biên giới Thần Châu, nửa ngày sau đã đụng phải ba lượt tu luyện giả đánh giết. Tuy nhiên, Hạ Ngôn cũng không có xen vào việc của người khác, mỗi lần bay tới chỗ có phát sinh đánh nhau, hắn đều ĩất nhanh bay thẳũg qua.

“Phía trước, chính là thông đạo Phong Sào (tổ ong) rồi!”

Hạ Ngôn giảm chậm tốc độ lại, bởi vì nơi này đã cách Phân Thần Tuyến không xa. chi cần đi qua thông đạo Phong Sào, cũng chính là vượt qua Phân Thẩn Tuyến, từ tứ vực tiến vào khu vực Thần Châu.

-ồ?

Hạ Ngôn phát ra khí tức, tra xét cảnh vật bốn phía chung quanh, lại phát hiện phía trước tụ tập không hề ít tu luyện giả, thậm chí còn có đánh nhau. Hơn nữa địa điểm bọn họ đánh nhau, lại chính là ở ngay trước thông đạo Phong Sào.

“Vèo!”

Hạ Ngôn biến mất tại chỗ, thời gi­an vài lần hô hấp đã xuất hiện ở địa phương trước đó nhìn thấy mấy chục tu luyện giả. Mấy chục tu luyện giả này cũng không phải một hai thế lực. mà có han mười thế lực. Hiện tại đang chiến đấu với nhau, cũng chi có năm tu luyện giả, thực lực đều là cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ. Hơn nữa là bốn người đang vây công một người, trên mặt đất đã có mấy thi thể đầm đìa máu tươi.

Có thể đi vào vùng biên giới Thần Châu, gần nhu đều là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuần Điện chủ trở lên, ngay cả cảnh giới cấp Giới chủ cũng không ít. Thực lực tu luyện giả thấp kém. cãn bản là không thể đặt chân vào khu vực này.

Hạ Ngôn nhìn thấy, thông đạo Phong Sào ngay tại phía sau mấy tu luyện giả đang gi­ao chiến.

- Chờ một chút!

Hạ Ngôn mới vừa định bay tới thông đạo Phong Sào, bất chợt có một thanh âm trong trẻo lanh lảnh gọi lại. Nhìn lại theo tiếng gọi, thấy là một nữ nhân xi­iih đẹp, mặc hắc y bó sát người, làm tăng thêm dáng vẻ mềm mại, đang dùng một đôi mắt như đôi bảo thạch đen nhánh nhìn Hạ Ngôn.

- Có chuyện gi sao?

Hạ Ngôn nhìn kỹ nữ nhân, tra xét biết được thực lực của đối phưc­ng là cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ.

- Ngươi là đi một mình?

Nữ nhân cẩn thận quan sát Hạ Ngôn, rồi sau đó mới nhíu mày hỏi

- Đúng vậy.

Hạ Ngôn gật đầu.

- Ngươi không thể cứ như vậy đi qua!

Nữ nhân nói giọng quả quyểt như đỉnh đóng cột

- Vì sao?

Hạ Ngôn khó hiểu hỏi.

- Ngươi ngốc à? Ngươi xem những người phía trước, ở đó có cả cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ Hạch tâm. Ngươi nhìn lại xem mấy người kia, mấy người đó đều là đồng bọn với nhau. Bọn họ ở đó, không cho phép bất cứ tu luyện giả nào tới gần.

Nữ nhân hơi nhói mày, nói với Hạ Ngôn như dạy dỗ em bé.

Hạ Ngôn đương nhiên cũng nhìn ra được, trong tĩận chién đó có bổn người chính là đồng bọn, đang hơp lực đánh giết một gã tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cẩp Điện chủ.

- Vậy thì như thế nào?

Hạ Ngôn hỏi.

- A?

- Ngươi thật khờ mà? Bọn họ nhiều người như vậy, còn có cường già cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ Hạch tâm tọa trấn, ngươi đi qua không phải là tìm chết sao?

Nữ nhân có chút có cảm giác đường nhưbị Hạ Ngôn đánh bại, bất đắc dĩ nói

- Ta là sợ ngươi mất đi tính mạng vô ích, mói đúng lúc nhắc nhờ ngươi cứu ngươi một mạng. Không lẽ không biết lòng tốt của người ta à!

Nữ nhân đảo cặp mắt trắng dã nói với Hạ Ngôn.

“Phù phù!”

Lúc này, một tiếng kêu rên truyền đến, trận chiến đã chấm dứt. Tên tu luyện giả bị vây bị giết chết tại đương trường, ngay cả linh hồn cũng không thể chạy thoát.

- Ngươi thấy rồi chứ? Những người đó rất hung tàn, ngươi đi vào đó chinh là tim chết.

Nữ nhân chỉ vào trường đấu thấp giọng nói.

- Vậy ngươi vì sao còn ở lại chỗ này?

Hạ Ngôn khó hiểu hỏi

Không chì là nữ Nhân này, bốn phía còn có không ít tu luyện giả. đều ở tại chỗ này không chịu rời đi, dường như là đang chờ đợi điều gi. Hạ Ngôn đúng là hơi lấy làm lạ, những người này cũng không phải muốn thông qua thông đạo Phong Sào tiến vào Thần Châu, vậy tụ tập tại trước Phong Sào này để làm cái gì chứ?

- ồ? Ngươi không biết chuyện đã xảy ra vừa rồi à?

Nữ nhân trọn to đôi mắt nhưđôi bảo thạch đen nhánh, nhìn Hạ Ngôn không thể hiểu nồi:

- Ngươi không phải vừa rồi cùng tới đây à? Vậy ngươi tới nơi này làm cái gì?

- Mới vừa rồi là một gã tu luyện giả chiếm được trân bảo Bổ Thiên Thần Thạch đấy. Sau đó bị rất nhiều tu luyện giả điên cuồng đuổi giết, cuối cùng trọng thương chạy tới nơi này. Không ngờ trước khi chết hắn ném Bồ Thiên Thần Thạch vào thông đạo Phong Sào. ôi! Chúng ta ai dám tiến vào thông đạo Phong Sào đề lấy lại Bổ Thiên Thần Thạch chứ! Lại không cam lòng bỏ đi. cho nên cứ tập trung ở chỗ này chờ thời!

Nữ nhân không đợi Hạ Ngôn lên tiếng, lại nói tiếp, vừa nói vừa cảm thán liền tục.

- Bổ Thiên Thần Thạch?

Hạ Ngôn biết loại tĩần bảo này, giá trị cũng chính là mấy trăm vạn khỏa Quy Nguyên Đan, không thể tường được vì một khối Bồ Thiên Thần Thạch như vậy, mà lại có nhiều người chém giết nhau tranh giành như thấ

Khối Bổ Thiên Thần Thạch đó, còn bị tên tu luyện giả đã chết ném vào thông đạo Phong Sào.

Bên trong thông đạo Phong Sào nguy hiểm dị thường bên trong dẩy dẫy các loại năng lượng quỷ đị đáng sợ. Tu luyện giả tién vào trong đó, thì sẽ rất khó sống được. Cho nên những tu luyện giả này biết rò Bổ Thiên Thần Thạch ngay tại trong thông đạo Phong Sào, cũng không dám tiến vào thông đạo lấy ra.

Nghĩ vậy, Hạ Ngôn nở nụ cười, thật đúng là “người vì tiền của mà chết, chim vì tham mồi mà chết”!

- Ngươi cười cái gi?

Nữ nhân thấy Hạ Ngôn bật cười ra tiếng, không khỏi kinh ngạc hòi.

- Không có gì! Chỉ là cảm thấy hơi buồn cười. Những người này không dám tiến vào thông đạo Phong Sào lấy lại Bổ Thiên Thần Thạch, mà lại không cam lòng cứ như vậy ròi đi, hao tốn thời gi­an vô ích ở nơi này, chẳng phải là quá ngốc sao?

Hạ Ngôn cười nói.

- ổ? Ngươi mói thật đúng là ngốc! Đó chính là tiân bảo Bồ Thiên Thần Thạch đấy, giá trị ước chừng mấy trâm vạn khỏa Quy Nguyên Đan, cứ như vậy để lại trong thông đạo Phong Sào, chẳng phải là rất đáng tiếc sao?

Nữ nhân nâng cao giọng nói một chút, nói với vẻ không phục

- Ngươi nói cũng đúng! Đúng rồi, ngươi cũng đi một mình thì phải?

Hạ Ngôn thấy qua một hồi lâu, cũng không có đồng bạn của nữ nhân xuát hiện, liền lên tiếng hỏi.

- Đúng vậy! Ta cũng đi một minh. Ngươi có biết một mình hoạt động tại vùng biên giới Thần Chầu này có biết bao nhiêu nguy hiểm không? Ta thấy ngươi cũng đi một mình, mới nhắc nhở ngươi cần­thận một chút

Nữn­hân lại chợp chóp đôimắt to nhưđôi bảo thạch đen nhánh nói với Hạ Ngôn.

- Ù! Đa tạ ngươi!

Hạ Ngôn nói lòi cảm tạ:

- Tuy nhiên, ta vẫn muốn đi tới, bởi vì ta muốn đi vào trong thông đạo Phong Sào kia!

- Bọn họ chặn ở phía trước thông đạo, ta dù sao cũng không thể hao phí thời gi­an ở chỗ này.

Hạ Ngôn lắc đầu.

- Cái gì?

- Ngươi muốn chết à?

- Ta đã nói rồi, những người đó rất hung tàn, nếu ngươi đi tới, khẳng định bọn họ sẽ giết chết ngươi! Cái gì? Ngươi muốn đi vào thông đạo Phong Sào?

- Này! Ngươi như thế nào còn muốn đi…

Thấy Hạ Ngôn cứ lặng lẽ rồi bay đi về phía trước, nàng cũng cấp tốc đuổi theo, với ý đồ khuyâi bảo Hạ Ngôn thay đổi chủ ý. Tuy nhiên lúc này, hai người bọn họ đã bị tu luyện giả của thế lực lớn nhất phía trước thông đạo Phong Sào kia chú ý tới.

- BỊ phát hiện rồi, thật đúng là… đầu ngươi có phải có vấn đề hay không đây?

Nữ nhân đảnh chịu không biết làm sao:

- Một hồi chúng ta liều mạng chạy trốn, ở vùng biên giới Thần Chầu này, bọn họ muốn đuổi theo chúng ta cũng khó.

Nữ nhân đã làm tốt chuẩn bị chạy trốn, tròng mắt vừa đảo qua đảo lại vừa càu nhàu.

- Vì sao phải chạy trốn?

Hạ Ngôn liếc mắt nhìn nữ nhân một cái, hỏi ngược lại.

-Ngươi…

Nữ Nhân nghe vậy, thiếu chút nữa tức điên lên. Lúc này, mấy tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ đã đi tới đón đường, lạnh lùng nhìn hai người.

- Hai người các ngươi, mau mau cút ngay!

Một thanh âm từ phá sau mấy tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ truyền đến, là do gã Tạo Hóa cấp Điện chủ Hạch Tâm đang nói. Ánh mắt của hắn đảo qua ưêti người Hạ Ngôn và nàng kia, rồi quát tháo hai người với vẻ khinh thường

- Ngươi là đang nói chuyện cùng ta?

Hạ Ngôn mặt như sương lạnh, nhìn chằm chằm tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ Hạch tâm kia.

Người kia sửng sốt, sau đó cẩn thận quan sát Hạ Ngôn, khóe miệng mở to ra:

- Tiểu tử, ngươi là chán sống rồi phải Không? Cũng muốn giống như mấy người vừa rồi kia chết ở chỗ này hay sao?

- Sống chế của ta, đâu phải ngươi có thể định đoạt?

Hạ Ngôn cười lạnh nói.

- Tên này điên rồi!

Nữ Nhân bên cạnh Hạ Ngôn quả thực tức muốn hộc máu. Nàng đúng là hối hận đã nhắc nhở người kia. vốn nàng nhìn bộ dạng người này thuận mắt, lại cực kỳ trẻ tuổi, trong lúc nhất thời động lòng trắc ẩn nhắc nhở, không nghĩ tới bây giờ lại rơi vào hoàn cành như vậy.

Mà bốn phía còn có một vài thế lực, cũng đều nhìn xem với vé vui sướng khi người gặp họa. Thực lực của bọn họ không bằng tu luyện giả của thế lực chiếm giữ ở phía trước thông đạo Phong Sào, nên chỉ có thề tạm thời ở xa xa quan sát, và đợi cơ hội.

- Ha ha ha… Thật rất lâu rồi, không ai dám nói với ta như vậy. Hôm nay, không ngờ gặp được một tên tiểu tử không sợ ười không sợ đất Thú vị, thật rất thú vị!

Hai mắt gã tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cáp Điện chủ Hạch tâm kia tỏa sáng nhìn Hạ Ngôn, trên gương mặt u ám của hắn lộ ra vẻ tươi cười.

- Tiểu tử! Ngươi tên là gì, đến từ đại thế giới nào?

Gã Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ mở miệng hỏL

Kỳ thật, đúng là hắn bị Hạ Ngôn dọa cho có chút hoảng sợ, cho nên mới cố ý hỏi như thạ ý đồ muốn dò xét thân phận của Hạ Ngôn.

- Hạ Ngôn, đến từ Lang Tà Giới.

Hạ Ngôn nói thăng ra.

- Lang Tà Giới? Đó là ở địa phương nào? Cho tới bây giờ ta chưa từng nghe qua

Gã Tạo Hóa cấp Hạch Tâm Điện chủ nhíu nhíu mày, suy nghĩ một lát mói lắc đầu nói.

- ở vùng biên thuỳ xa xôi, tự nhiên ngươi chưa từng nghe qua

Hạ Ngôn thản nhiên nói, ánh mắt híp lại.

- Tiểu tử kia! Ngươi một mình đến từ đại thế giới biên thuỳ, dám ở trước mặt ta kiêu ngạo nhưthế?

Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ Hạch tâm sờ sờ cằm, híp mắt:

- Ngươi cũng là vì khối Bồ Thiên Thần Thạch kia à? Bổ Thiên Thần Thạch kia ở trong thông đạo Phong Sào, ngươi có biện pháp có thể lấy ra sao?

Người này dùng nhiều phương pháp muốn đi tới chỗ Bồ Thiên Thần Thạch, nhưng đều bị thất bại. Lúc này thấy Hạ Ngôn muốn đi tới, hắn nghĩ Hạ Ngôn hẵn có biện pháp nào đó.

- Ta không vì Bồ Thiên Thần Thạch kia, tuy nhiên ta muốn đi vảo thông đạo Phong Sào.

Hạ Ngôn lắc đầu, nghiêm mặt nói.

-Cái gì?

- Ngươi muốn đi vào trong thông đạo Phong Sào?

Gã Điện chủ Hạch Tâm thoáng kinh ngạc một chút, sau đó trên mặt hiện ra biểu tình vặn vẹo, dữ tợn nói:

- Tên khốn! Ngươi trêu đùa ta à?

Ngay cả tu luyện giả cấp Giới chủ cũng không đám tùy ý tiến vào thông đạo Phong Sào. Cũng khó trách gã Điện chủ Hạch Tâm này, vừa nghe Hạ Ngôn nói liền cảm thấy như mình bị đùa giỡn.

- VỊ đại nhân này! Ngài đừng tức giận, hắn đầu óc có chút vấn để! Há há… Chúng ta rời đi ngay, ngài ngàn vạn lần đừng nóng giận!

Nữ nhân bên cạnh Hạ Ngôn, cười xòa nói.

- Ta quen thuộc với ngươi sao?

Hạ Ngôn nghiêng người, nhìn hắc y nữ Nhân cười nói:

- Người này dám nhục mạ ta, hôm nay hắn không có khả năng còn sống ròi đi nơi này. Tahỏi ngươi, ngươi có muốn Bồ Thiên Thần Thạch bên trong hay không?

- A?

Nữ nhân trọn tĩòn đôi mắt to, cảm thấy tiểu tử áo trắng trước mặt này quà thực bất trị.

Chương 1042: Cấm địa Thần Chu!

Trong đôi mắt gã Điện chủ Hạch Tâm, gần như sắp phun ra lửa, mấy người bọn họ tại trong khắp khu vực biên giới Thân Châu này, cũng coi như là tung hoành một cõi. Tuy rằng khu vực biên giới Thần Châu này cũng có tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ thường lui tới, nhưng là tỷ lệ gặp phải cập Giới chủ thật sự rất nhỏ, đại đa số đều là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ và cấp Điện chủỄ

Mà hiện tại tên tièu tủ trẻ tuổi mặc áo trắng này, lại xem thường không để mình vào mắt như thế, trong lòng hắn đương nhiên phẫn nộ tới cực điểm, thế nhung hắn vẫn cố nhịn xuống không có lập tức ra tay.

Ngàn vạn năm ỉăn lộn tại vùng biên giới Thẩn Châu này, khiến trong lòng hắn lúc này bỗng nhiên mơ hồ sinh ra một loại bất an, dường như thực lực của người áo trang trước mặt này, cũng không giống như tuổi của hắn biểu hiện ra ngoài nhu vậy.

Bốn phía còn có mấy chục tu luyện giả, đều mở to hai mắt nhìn chuyện đang xảy ra.

- Giết chểt người này!

Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cắp Điện chủ Hạch tâm, tuy rằng bởi vì mối bất an mơ hồ trong lòng kia mà do dự, nhưng cuối cùng hắn vẫn truyền mệnh lệnh cho bốn gã thuộc hạ của mình. Bốn tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ bền cạnh hắn, liền vận chuyển linh lực định ra tay chém giết Hạ Ngôn dưới kiếm.

“Tê!”

Một tiếng vang nho nhỏ truyền ra, mọi người nhìn thấy, từ bên trong thân thề người trẻ tuổi áo trắng kia, xuất hiện từng tia từng tia sáng màu đỏ. Những tia sáng đỏ này với tốc độ không thể dùng ngôn ngữ để diễn tả, bắn vèo tới trên người bốn tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ kia.

Chỉ thấy thân hình mấy tu luyện giả đó đều khẽ run lên, rồi không ngờ lại ngưng động tác đối phó với Hạ Ngôn một cách quỷ dị. Theo sau, thân thề bọn họ chầm chậm roi xuống mặt đất, tính mạng rất nhanh mất đi, linh hồn mai một

- Cái gi?

- Trời ơi! Bốn cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, lại chết nhưvậy sao?

- Bị người kia giết chết rồi!

Sau phút chốc sững sờ tĩnh lặng, tu luyện giả bốn phía mới thấp giọng kêu lên. Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cáp Điện chủ bất kể ở địa phương nào, đều được xem như tu luyện giả rất lợi hại. Tu luyện giả có thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa, cho dù ở Trọng Thiâi Giới đều xem như nhân vật có máu mặt. Mà ở những tân đại thế giới, tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa chính là đại nhân vật một phương dậm chân một cái đều có thể dẫn tới chấn động cả một vùng.

- Sao lại thế này, ngươi…

Sắc mặt gã Điện chủ Hạch Tâm đột nhiên biến sắc. Có thể vô thanh vô tức lập tức giểt chết bốn người cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, hắn cho dù là kẻ ngốc, cũng biết thực lực như vậy không phải mình có thề chổng lại.

- Không biết tự lượng sức minh!

Hạ Ngôn lại vung cánh tay lên, lại là một tia sáng màu đỏ bắn ra. Gã cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ Hạch tâm kia, miệng còn chưa có khép lại, đã rơi thẳng xuống mặt đất bỏ mạng.

- Ta hỏi lại một lẩn, ngươi có muốn lấy Bồ Thiên Thần Thạch hay không?

Hạ Ngôn quay sang hỏi hắc y nữ nhân:

- Nếu ngươi muốn lấy. những người đó rất có thể đuổi giết ngươi, còn nếu ngươi không muốn, ta cũng pbải đi rồi!

Hạ Ngôn nhìn lại các tu ỉuyện giả ở bốn phía.

- A?

- Muốn!

Lúc này hắc y nữ nhân mói từ trong rung động thật sâu phản ứng lại, nghe được lời Hạ Ngôn nói, nàng vội vàng kích động đập.

Lần đầu tiên khi Hạ Ngôn hỏi nàng muốn hay không Bổ Thiên Thần Thạch, nàng chi nghĩ đến Hạ Ngôn là người điên. Mà hiện tạị hiển nhiên nguời này không phải là người điên như trong suy nghĩ của nàng, mà là người có thực lực cực kỳ cường đại khiến nàng không thể tưởng tượng.

- Tốt lắm!

Hạ Ngôn gật gật đầu, thân ảnh chợt lóe, liền tiến vào bên trong thông đạo Phong Sào.

- Hắn đi vào rồi!

- Không ngờ hắn đi vào thông đạo Phong Sào, hắn muốn làm gi, chẳng lẽ hắn muốn đi vào Thần Châu sao?

- Không có khả năng, không ai có thể đi vào Thần Châu, bất cứ người nào cũng không có

khả năng đi vào Thần Châu.

- Nhưng mà hắn tiến vào thông đạo Phong Sào, không phải chính là muốn đi vào Thần Châu sao?

Bốn phá các tu luyện giả đều cà kinh bàn tán xôn xao. Đột nhiên bóng người lại nhoáng lên một cái, người trẻ tuổi áo trắng kia lại từ trong thông đạo Phong Sảo đi ra, trong tay cẩm một khối đá bày màu, hiển nhiên đó chính là Bồ Thiên Thần Thạch.

- Khối đá này cho ngươi, tuy nhiên ngươi phải chuẩn bị sẵn tầm lý bị người khác đuổi giết.

Hạ Ngôn lộ vẻ mặt nghiêm túc nói với hắc y nữ nhân.

- Đa… đa tạ đại nhân!

Hắc y nữ nhân run rẩy tiếp Nhận Bổ Thiên Thần Thạch, hai mắt tỏa sáng nói lời cảm tạ Hạ Ngôn.

Mà rất nhiều tu luyện giả ở chung quauh, ánh mắt đều phát sáng, lộ ra vẻ tham lam. Nên biết rằng, đây chính là Bổ Thiên Thần Thạch giá trị tới mấy tĩăm vạn khỏa Quy Nguyên Đan, nếu như có thể đoạt được vào tay, vậy thì một đoạn thời gi­an rất dài sau này, sẽ không cần phải lo lắng việc tiêu hao trong tu luyện.

“Vù!”

Ngay sau đó, Hạ Ngôn lại biến mất ở trước mặt mọi người, tiến vào thông đạo Phong Sào. Lần này mọi người đều xác định, cường giả tuyệt thế trẻ tuổi áo trắng kia là thật sự muốn thông qua thông đạo Phong Sào tiến vào Thần Châu.

Bao nhiêu năm rồi, bọn họ không ngừng được một ít tiền bối báo cho biết, bát cứ người nào cũng không thể đi vào thông đạo Phong Sào, càng không thể đi tới Thần Châu. Mà hôm nay bọn họ lại tận mắt nhìn thấy một người muốn thông qua thông đạo Phong Sào đi vào Thân Châu.

“Thông đạo Phong Sào này, thật đúng là không dễ đi, tu luyện giả dưới cảnh giới cấp Giới chủ mà đi vào thông đạo Phong Sào. hẳn phải chết không thể nghi ngờ.” Hạ Ngôn rất nhanh ở bên trong thông đạo Phong Sào đi tới trước.

“Cũng không biết thông đạo này có xa lắm không, khi nào thì có thể đi vào Thần Châu.” Nghĩ đến lúc vào Thần Châu, Hạ Ngôn không khỗi có chút hưng phấn.

Đến Thần Châu có thể biết được thân phận của Thương Hà tiền bối, cùng với Thương Hà tiền bối ngã xuống như thế nào. Còn có điều chính yếu là tìm được cơ duyên bước vào cảnh giới Thần chủ.

Giới chủ Cung Minh Trọng Thiên Giới nói chỉ có ở Thần Châu, tu luyện giả mới có thể bước vào cảnh giới Thần chủ. ở tứ vực, tu luyện giả thực lực có mạnh mấy cũng không thể bước vào một bước cuối cùng kia.

Ước chừng phi hành một ngày, Hạ Ngôn mới đi ra thông đạo Phong Sào, tới bên trong một khu rừng núi.

“ổ?”

Hạ Ngôn đạp hai chân xuống đất, trong lòng hơi kinh hãi, hắn có cảm giác, cảm Nhận của mình đối với linh lực, đúng là lập tức giảm xuống mấy chục lần. Nguyên vốn linh lực sinh động, lập tức trở thành bầu không khí nặng trĩu.

“Một cái thế giới không gi­an thật ồn định.” Tiếp theo sau, Hạ Ngôn liền phát hiện chỗ không tầm thường của thế giới này, sự ổn định của không gi­an thế giới này gấp trăm lần so với đại thế giới Tây Vực cùng với bãi săn bắn ngoại giới.

Nói cách khác, muốn phá vỡ không gi­an ở thế giới này, vậy phải khó hem gấp trăm lần so với ở Tây Vực.

“Tốc độ tiêu hao linh lực cũng cực nhanh.” Thân thể Hạ Ngôn bay lên không trung, cảm giác được tốc độ tiêu hao linh lực, mau hcai rất nhiều so với ở Tây Vực. Tuy rằng bởi vì linh lực của Hạ Ngôn cực kỳ dồi dào, chút tiêu hao linh lực này cũng không tính là gì, nhưng bởi vì vừa mới đi vào thế giới này, Hạ Ngôn còn cần­một đoạn thời gi­an đề thích ứng.

“Cũng không biết, thế giới này rốt cuộc là bộ dáng gì nữa, Thần chủ Cung Minh nói với ta về tin tức Thần Châu cũng không nhiều.” Hạ Ngôn lắc lắc đầu, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía chân trời xa xa, ở ngoài ngàn dặm là một mảng mây m lượn lờ.

“Vù vù vù vù vù!”

Đột nhiên, Hạ Ngôn cảm Nhận được có mấy dao động linh lực từ phía trước tới gần, hắn không khỏi khẽ nhíu mày. Gần như cùng lúc đó, Hạ Ngôn nhìn thấy mười mấy tu luyện giả nam có nữ có, phóng vọt lại hướng minh.

- Ngươi là ai?

Tới gần, một người dẫn đầu bên đối phương, chăm chú nhìn Hạ Ngôn gạn hỏi.

Hạ Ngôn trông thấy những người này bất kể là nam hay nữ đều mặc áo giập tản phát ra

khí tức. vừa tới liền hỏi với giọng điệu chất vấn.

- Ta tên là Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn đập, vừa mới đi vào Thần Châu này tốt hoa là hạ thấp mình một ít. Thần chủ Cung Minh ở trước khi Hạ Ngôn rời đi, cũng cố ý dặn dò như vậy.

-Hả?

Nam nhân cầm đầu kia chau mày:

- Hạ Ngôn?

- Tại sao ngươi đi vào cấm địa? Không biết rằng bất cứ người nào cũng không được tùy tiện đi vào cấm địa sao?

Tu luyện giả mặc áo giập cầm đầu, trọn to mắt quát mắng Hạ Ngôn.

- Cấm địa?

Hạ Ngôn hơi nhái mày.

Không ngờ mình vừa mới đi vào Thần Châu, liền tới bên trong cái gì gọi là cấm địa này.

- Hạ Ngôn! Chẳng lẽ ngươi không biết cẩm địa? Ngươi là nguời ở đâu?

Tu luyện giả cẩm đầu khí thế biến đổi, lộ ra sát khi, mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn, bộ dáng đường như có thể ra tay bất cứ lúc nào.

- Hạ Ngôn! Vùng ven Thần Châu đều là cấm địa, bẩt cứ người nào cũng không được tùy tiện đi vào cấm địa, ngươi như thế nào không biét? Ngươi là tu luyện giả tán tu hay là một môn phái nào?

Một nữ nhân nhìn Hạ Ngôn hỏi

- Ta… là tán tu, ta thật sự không biết mình đi vào cấm địa, ta lạc đường ở nơi này!

Hạ Ngôn làm ra bộ đáng thực vô tội nói:

- Vậy các ngài vì sao có thể đi vào trong cấm địa này vậy?

Nghe được câu nói của Hạ Ngôn, mười mấy người này thoáng hơi sửng sốt, lập tức lại cuờiồlên.

- Ha ha! Đội trường! Không ngờ còn có người không biết những hộ vệ cấm địa chủng ta đây!

- Ta thấy thể nào tiểu tử này có chút khờ khạo, không ngờ còn bị lạc đường?

- Đội trưởng! Hay là chúng ta mang người này về, để trưởng lão bọn họ xử lý việc này.

Nữ tu luyện giả mới vừa nói chuyện với Hạ Ngôn, nói với gã đội trường.

- Ừ! Người này rất khả nghi, không ngờ không biết cấm địa Thần Chu, hơn nữa ngay cả chúng ta những ầộ vệ cấm địa này cũng không biết. Mang về để trưởng lão định đoạt

Gã đội trưởng cẩm đầu gật gật đầu, ánh mắt mang đầy địch ý thinh thoảng đảo qua trên người Hạ Ngôn.

- Hạ Ngôn! Theo chúng ta đi!

Gã đội trưởng lớn tiếng quát Hạ Ngôn.

“Theo chân bọn họ đi?” Hạ Ngôn nghĩ lại trong lòng: “Ta vừa mới đi vào Thần Châu, đối với tình hình nơi này không có chút hiểu biết gì. đi theo chân bọn họ cũng tốt, vừa lúc có thề từ trong miệng bọn họ biết được một ít tin tức. Thực lực của các hộ vệ cấm địa này cũng chi là cảnh giới Thiên Thần cao cấp, không cần­lo lắng.”

Ý niệm xoay chuyền trong đầu, Hạ Ngôn liền gật gật đầu nói:

- Được! Ta theo các ngài!

- Đi thôi!

Gã đội trưởng nhìn Hạ Ngôn vẫy tay một cái, đề Hạ Ngôn đi ở phía trước, mười mấy người bọn họ bám theo ở phía sau.

Sau một lát, Hạ Ngôn khẽ nhíu mày lại, tốc độ phi hành của đám người hộ vệ cấm địa này, thật sự là rất chậm.

Kỳ thật Hạ Ngôn không biết, điều này cũng không thể trách những hộ vệ cấm địa, vì không gi­an Thần Châu quá mức ồn định, thời điềm phi hài­ih tiêu hao linh lực rất nhiêu, những hộ vệ cấm địa này chi là Thiên Thẩn cao cấp, tuy rằng bọn họ rất thích ứng với không gi­an Thần Châu, nhưng cũng không thể phi hành rất nhanh.

Lắc lắc đầu, Hạ Ngôn thực bất đắc đĩ giảm tốc độ phi hành, giữ tốc độ ngang bằng với bọn họ.

- Đội trường!

Một gã hộ vệ cấm địa, thấp giọng kêu tên đội trường cầm đầu.

- Có gì vậy?

Gã đội trường xoay người, hỏi.

- Đội trưởng! Ngài xem tốc độ của tiểu tử này, cũng không chậm hem chúng ta! Thực lực của tiểu tử này, dường như cũng không yếu.

Tên hộ vệ cấm địa kia đưa mắt nhìn Hạ Ngôn nói.

Chương 1043: Ngân Tuyết Thành

Hạ Ngôn nghe được lời nói của gã hộ vệ cấm địa kia, không khỏi khẽ lắc đầu cười, nếu mình muốn bỏ rơi bọn họ, chỉ sợ ngay cả thời gi­an một cái nháy mắt cũng không tới. Hơn nữa, cho dù mình không sử dụng Đại Na Di Thuật mà chi sử đựng thuấn di, với thực lực của bọn họ cũng căn bản là không đủ sức ngăn cản

- À! Mấy người các ngươi đi phía trước; đừng để Hạ Ngôn này chạy mất!

Gã đội trưởng hộ vệ nhướng mày, rồi phân phó cho tên hộ vệ cấm địa kia.

-Dạ!

Tên hộ vệ cấm địa đó vội vàng lên tiếng trả lòi, mang theo bốn năm hộ vệ cấm địa, vượt qua Hạ Ngôn đi phía trước dẫn đường phi hành.

Sau thời gi­an ước chừng tàn một nén nhang mọi người phi hành đến một khu vực không gi­an u ám, tằng mây rất thấp, ánh mắt nhìn tới có thể nhìn thấy trong tầng mây xám có rất nhiều tỉa chộp.

- Mọi người cần­thận một chút, cành giác linh thú tập kích!

Gã đội trưởng hộ vệ hạ giọng nhắc nhờ, ánh mắt nhìn quét bốn phía, thật cẩn thận dè chừng.

Mà mười mấy hộ vệ cấm địa kia, cũng đều hết sức cảnh giác cảm ứng động tĩnh ở chung quanh.

“Xem ra địa vực Thần Chầu này, dã thú nhiều han so với Tây Vực.” Hạ Ngôn nhìn quanh bốn phía thẩm nghĩ.

“Grào!”

Đội trưởng hộ vệ vừa mới bảo mọi người thận trọng cần­thận, liền nghe truyầi đến một tiếng rốọg rung trời.

Ngay sau đó, một thân ảnh to lớn như một ngọn núi nhỏ xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Đây là một con dã thú màu đen, toàn thân như phù một lợp sơn đen nhánh, tuy nhiên lại chợp lóe sáng bóng. Khiến cho người la sợ hãi nhất, là dã thú này có hai cái đầu, bốn vó tráng kiện, không ngừng đạp bước trên không trung, nhưng tốc độ phi hành cũng không nhanh lắm.

- Là hồ ma hai đầu, mọi người tránh đi!

Đám hộ vệ cấm địa, nhìn thấy con đã thú này đều biến sắc. Gã đội trưởng hộ vệ vội vàng nhắc nhờ các hộ vệ kia. Kỳ thật cho dù hắn không nói, các hộ vệ cấm địa kia cũng đã sớm chạy xa về phía sau rồi.

Hạ Ngôn thì lại tò mò nhìn con dã thú này, ở Tây Vực hắn cũng không có nhìn thấy qua dã thú như vậy. Không ngờ mọc hai cái đầu, mà ngoại hình nhìn qua giống như một con lão hổ, chì khác nhau màu sắc, hổ ma này là lợp da đen xì.

- Lần này không ngờ đụng phải hổ ma hai đầu trưởng thành. Tuy nhiên may mà, tốc độ phi hành của nó không nhanh, không đuổi kịp chúng ta

Gã đội trưởng hộ vệ phi hành lui về phía sau, thấp giọng nói.

- Đội trường! Tên Hạ Ngôn kia không tiánh hồ ma với chúng ta!

Trong đó một nữ hộ vệ cấm địa cao gầy, thấy Hạ Ngôn cũng không cùng tránh né với bọn họ, vội vàng lo lắng kêu lên với đội trường hộ vệ.

- Cái gì?

Đội trường hộ vệ sửng sốt, lúc này mới nhìn lại Hạ Ngôn, không ngờ hắn vẫn còn đứng đổi mặt với hồ ma hai đầu không có tránh đi. Hổ ma hai đầu đang chạy tới chỗ hắn.

- Chết tiệt!

Đội trường hộ vệ nhíu mày, khẽ quát một tiếng.

- Đội trưởng! Dù sao chúng ta cũng không biết người đó, hắn chết thì chết! Đúng là khờ gặp phải hổ ma hai đầu mà không biết né tránh.

Một gã hộ vệ cấm địa không quan tâm nói.

- Vậy sao được? Chúng ta là hộ vệ cấm địa, chẳng lẽ nhìn hắn chết ở trước mặt chúng ta?

Nữ hộ vệ cấm địa kia lập tức lo lắng nói.

- Thái Anh! Không nên nóng vội.

Gã đội trưởng hộ vệ nhìn nữ hộ vệ kia, trầm tư một lúc rồi nói tiếp:

- Đây là một con hồ ma hai đầu trường thành, không phải thực lực của mấy người chúng ta có thể ngay mặt đối phó với nó, làm sao bây giờ?

- Hiện tại yêu cầu trợ giúp, cũng không kịp!

Một gã hộ vệ Khác gật đầu nói.

-À… tốc độ của hổ ma hai đầu không nhanh, hay là chúng ta dụ nó rời đi?

Thái Anh chợp chóp mắt, thử thăm dò nói với các hộ vệ khác.

- Cũng chi có biện pháp này, dù sao cũng không thể nhìn tên ngốc kia chết ở trước mặt chúng ta. Nếu bị cấp trên biết cũng phải chịu trách phạt

Gã đội trưởng hộ vệ ngẫm nghĩ, rồi gật đầu nói.

Lúc này, hổ ma hai đầu đã tới gần chỗ Hạ Ngôn đứng.

“Grào!”

Nó hướng về phía Hạ Ngôn giơ cao lợi trảo, rống giận liên tục, nhưng không ngờ không có phát động công kích Hạ Ngôn. Bốn mắt to như tẩm thớt nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn, không ngờ trong ánhmắt đó có một tia sợ hãi.

Hổ ma hai đầu này, nếu dựa theo phân chia thực lực của dã thú ở tứ vực, hẳn được xem như cấp bậc linh thú. Hơn nữa cũng rất đễ dàng nhìn ra được, hố ma hai đầu này là có được một phần trí tuậ

-Hừ!

Hạ Ngôn “hừ” một tiếng, khóe miệng mang theo ý cười, hai tay chắp sau lưng, nhìn hồ ma hai đầu.

- Hạ Ngôn! Đó là linh thú rất lợi hại, ngươi mau tiánh ra! Chúng ta tới hấp dẫn lực chú ý của nó, dẫn nó ra xa

Đội trường hộ vệ ở xa xạ, cao giọng nói với Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn nghiêng người, nhìn thấy đám người đội trưởng hộ vệ đi mà quay lại, trong lòng cũng cảm động, theo sau cười nói:

- Không cần, con linh thú này cũng không đáng sợ!

ở trong mắt Hạ Ngôn, hồ ma hai đầu này đương nhiên không đáng sợ, thực lực của nó nhiều lắm cũng chi tương đương với tu luyện giả nhân loại cảnh giới Tạo Hóa bình thường. Hơn nữa tốc độ còn rất chậm, ngay cà tu luyện giả nhân loại cảnh giới Thiên Thần cao cấp cũng không bằng.

- Ta cho ngươi một cơ hội không chết, hiện tại liền lập tức rời đi nơi này!

Hạ Ngôn lại xoay người đối mặt hổ ma hai đầu, lên tiếng nói.

“Grào!”

Lợi trào của hổ ma hai đầu, hung hăng quơ quào trên không trung một lát, rồi sau đó không ngờ xoay mình chạy nhanh về hướng xa xa Nhìn thấy hồ ma hai đầu đã quay đầu chạy đi. cà một đám mười mấy hộ vệ cấm địa đều có chút trọn mắt há hốc mồm.

- Đây là chuyện gi xảy ra?

- Con hồ ma hai đầu kia không ngờ cứ như vây bỏ đi, không có công kích Hạ Ngôn?

- Ta có phải nhìn lầm hay không? Đi tuần tra ở cấm địa thời gi­an lâu như vậy, ta còn là lần đầu tiên thấy hổ ma hai đầu không có phát động công kích mà chủ động lui đi.

Cả đám hộ vệ cấm địa, đều giật minh kinh sợ lầm bẩm, không biết vì sao lại thấ

- Hạ Ngôn! Vừa rồi là chuyện gì xảy ra, ngươi sử dụng biện pháp gi làm cho hồ ma hai đầu bỗ đi vậy?

Thái Anh bay đến chỗ Hạ Ngôn, kinh ngạc dò hỏi.

- Kỳ thật cũng không khó, linh thú này có trí tuệ, ngươi làm cho nó sợ hãi ngươi, nó tự nhiên cũng không dám công kích ngươi.

Hạ Ngôn cười nói với Thái Anh.

Đạo lý này là đơn giản nhất, cho dù là dã thú không có trí tu4 ở thời điểm đụng tới nguy hiểm thường thường đều sẽ phản xạ có điều kiện là chạy trốn, càng đừng nói là linh thú có được trí tuậ

- Nhưng… làm sao mới có thể làm cho hổ ma hai đầu kia sợ hãi chứ?

Thái Anh có chút mờ mịt nhìn Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn cười cười, nhẹ nhàng lắc đầu không có nói thêm gì nữa.

- Thật là nhìn không ra, Hạ Ngôn ngươi còn có bản lãnh như vậy, chiêu thức ấy ngươi nhưthế nào học được?

Thái độ của đội trưởng hộ vệ đối với Hạ Ngôn cũng đã xảy ra một ít biến đổi, lúc này không còn giọng nói lạnh như băng và kiều quát lớn chất vấn nữa

- Ha ha! Ta cũng là tu luyện thời gi­an rất lâu mà thôi!

Hạ Ngôn cười nói một câu hai ý nghĩa.

- Hạ Ngôn! Ngươi vì sao lại đi vào khu vực cấm địa này vậy?

Thái Anh lấy làm lạ hỏi, tu luy ện già của Thần Châu hẳn đều phải biết không thể tùy tiện đi vào cấm địa.

- Ta cũng không lõ ràng lắm, trong lúc vô ý liền xâm nhập nơi này, rồi lạc ở trong nảy không đi ra ngoài được.

Hạ Ngôn cau mày, lắc đầu nói làm như vô tội.

- Ta trước kia, đều rất ít tiếp xúc cùng người khác, gần như đều là sống cuộc sống đơn độc, cho nên đối với rất nhiều thứnày nọ đều không biết nhiều lắm.

Tiếp theo Hạ Ngôn lại nói một câu.

- Vậy là ai dạy ngươi tu luyện?

Đội trường hộ vệ kinh ngạc hỏi.

- Trước kia có một vị tiền bối dạy ta tu luyện, tuy nhiên sau này không biết vị tiền bối đó đi đâu mất.

Hạ Ngôn lắc đầu, nhìn về phía xa xa

- Thí ra như thế!

Đội trường hộ vệ nhìn Hạ Ngôn nói:

- Nơi này ở gần khu biên giới Thân Châu, các đại nhân vật cấp trêu lo lẳng có người trong lúc vô ý đi vào thông đạo Phong Sào, cho nên đã ra lệnh cho nơi này trở thành cấm địa, tu luyện giả không được đi vào cấm địa Mà chúng ta đều là hộ vệ cấm địa, phụ trách trông coi cấm địa này. Hôm nay chúng ta đi tuần tra đến đây thì gặp ngươi.

-ồ?

Hạ Ngôn làm ra vẻ nhưgiật mình cả kinh giờ mới hiểu được.

- Hạ Ngôn! Ngươi theo chúng ta cùng nhau rời cẩm địa đi! Nơi này dù sao cũng không an toàn lắm. Ngươi thật đủng là vận khí tốt, đi lạc ở trong cẩm địa cũng không có gặp phải nguy hiềm. Nếu là chúng ta, một mình cũng không ai dám đi vào cấm địa, nơi này dã thú, linh thú rất nhiều. Như hồ ma hai đầu vừa rồi chúng ta đụng phải, cũng xem như là linh thú thực lực tương đổi bình thường. Nếu gặp phải linh thú rất cường đại, chúng ta đã nguy hiểm tới tính mạng rồi Mỗi năm đều có một số hộ vệ cấm địa chết ương cấm địa

- Ta hiểu rồi, về sau không tới nơi này nữa. Đa tạ các ngươi!

Hạ Ngôn gật gật đầu nói với mọi người.

- Ừ! Chúng ta đi thôi.

Đội trường hộ vệ nhìn về phía những người khác nói

Mọi người, lại rất nhanh phi hành về phía trước, lộ trình kế tiếp khá thuận lợi, những hộ vệ cấm địa này cũng đều chọn lộ tuyển an toàn mà đi, những khu vực nguy hiểm bọn họ không tùy tiện đi qua.

Đại khái sau ba canh giò, mọi người ra khỏi khu vực cám địa. Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn tới, thấy một tòa thành thị màu trắng bạc

- Hạ Ngôn! Đó chính là Ngân Tuyết Thành, chúng ta đều là sinh sống tại nơi đóỄ

Thái Aflh này dọc theo đường đi, thỉnh thoảng nói chuyện cùng Hạ Ngôn, dần dần quen thuộc cùng Hạ Ngôn, lúc này nàng chi vào thành thị màu trắng bạc xa xa giải thích cho Hạ Ngôn.

- Ngân Tuyầ Thành?

Hạ Ngôn nhìn thành thị màu trắng bạc lẩm bẩm.

- Đúng vậy, Ngân Tuyết Thành là một tòa thành nhỏ, tuy nhiên Thành chủ đại nhân của chúng ta, thực lực phi thường cường đại. Trưởng lão trong thành cũng đều rất lợi hại

Thái Anh cười giải thích:

- Hạ Ngôn! Ngươi lần đầu tiên đến Ngân Tuyết Thành chúng ta thi phải?

- Ừ! Trước kia ta cũng không có đi vào thành thị nào.

Hạ Ngôn gật đầu.

- Ha ha! Đi, chúng ta vào thành! Đúng rỗi Hạ Ngôn, một lát nữa, gặp trưởng lão đại nhân, nhất định phải cung kính, nếu đắc tội với trưởng lão đại nhân, là chuyện rất kinh khủng đó!

Thái Anh đặn dò Hạ Ngôn.

- Được!

Hạ Ngôn gật đầu đáp.

“Đi vào thành thị, có thể biết được nhiều thêm một số tình huống, cũng không­biết Ngân Tuyầ Thành này có vương tộc hay không. Nêu ta sử dụng linh lực màu vàng, những người này có thể nhận ra hay không đây? Cũng không biết… thân phận Vương tộc rốt cuộc có tác dụng hay không?” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

Tuỵ rằng Thần chủ Cung Minh nói vương tộc linh lực màu vàng rất cao quý, nhưng Hạ Ngôn lần đầu tiên đi vào Thần Châu, trong lòng đủng là cũng không yên.

‘Thực lực của thành chủ thành nhò này, không biết như thế nào. Những hộ vệ này đều là Thiên Thẩn cao cấp, vậy thành chủ và trưởng lão…” Hạ Ngôn hơi híp mắt suy nghĩ.

‘Trước cứ vào thành tính sau!” Hạ Ngôn thầm nghĩ.

Rất nhanh, đám nguời Hạ Ngôn tiến vào Ngân Tuyết Thành. Trong thành, các kiến trúc đều là màu trắng bạc, nhìn qua phi thường xinh đẹp. Trên đường phố không ít tu luyện giả ổi lại, Hạ Ngôn chú ý nhìn, phần lớn cũng đều là thực lực Linh Hoàng và cảnh giới Thiên Thẩn, có một số ít bộ phận là cảnh giới Tạo Hóa, tuy nhiên tuổi cũng đều rất cao.

Tiến vào Ngân Tuyết Thành này, làm cho Hạ Ngôn liên tưởng tới Quang Ly Phân thế giới, không khỏi có chút cảm thán thế sự đổi dời.

Chương 1044: Tiên Kiều

Thần Châu thế giới, là một thế giới có chế độ xã hội tương đối sâm nghiêm. Trong mỗi thành thị. uy tín của Thành chủ rất cao, nắm trong tay cà tòa thành. Điểm này. cùng Quang Ly Phân thế giới Hạ Ngôn sống lúc trước không sai biệt lắm.

Kỳ thật chuyện này cũng bình thường, Thần Châu có người đứng đầu Thần Châu, tương đương với tồn tại của Hoàng đế. Hoàng đế đương nhiên mong muốn nắm trong tay toàn bộ Thẩn Châu, tất nhiên phải tập trung tất cả quyền lực vào trong tay mình.

Người đóng đầu Thần Châu lúc ban sơ, sớm đã quy ẩn, mà hiện tại ở núi Thù Vọng, hậu đại của vương tộc linh lực màu vàng nhưng vẫn nắm giữ quyền làm chủ ở Thần châu.

Núi Thù Vọng, chính là trung tâm của Thần Châu, người vương tộc sinh sống bên trong rất ít. Kỳ thật, một vương tộc khi được sinh ra, đều phải trải qua cuộc sống và tu luyện của người bình thường, khi người vương tộc này ở bên trong rèn luyện biểu hiện ra ngoài có được thiên phú hơn xa người bình thường mới có thể được tuyền lên núi Thủ Vọng, trở thành một phần tử của núi Thủ Vọng.

Đương nhiên, đây chi nói riêng về vương tộc linh lực màu vàng, còn những vương tộc linh lực màu đen thì không có cơ hội đi vào núi Thủ Vọng.

Ở Thần Châu trong rất nhiều thành thị cũng đều có vương tộc linh lực màu vàng, những vương tộc linh lực màu vàng này không thể đi vào núi Thù Vọng, ở trong thành thị thường cũng đuợc huờng địa vị khá cao, ít nhát tu luyện giả binh thường nhìn thấy bọn họ, đều phải biểu hiện phi thường cung kính.

Vương tộc linh lực màu vàng núi Thù Vọng, nắm trong tay đại khái một nửa thành thị, mà một nửa thành thị kia thì ở dưới quyầi không chế của vương tộc linh lực màu đen cùng nhân loại bình thường.

Ở trên mặt công khai, vương tộc linh lực màu đen và nhân loại bình thường không đám chống lại quyền khống chế của vương tộc linh lực màu vàng, nhưng ngấm ngầm cũng có rất nhiều trận đọ sức ác liệt. Có một số vương tộc linh lực màu vàng thực lực binh thường, thậm chí cũng bị vương tộc linh lực màu đen khi dễ.

Thành chủ phủ Ngân Tuyết Thành!

Sinh sống ở Thành chủ phủ cũng không phải chi có một gia tộc Thành chủ, mà trưởng lão trong thành thường cũng đều sinh sống trong Thành chủ phủ. Trưởng lão, ở bên trong thành thị có quyền lực và uy vọng rất lớn.

- Thời gi­an còn không tới mười năm. Tiên Kiểu sắp mờ ra lần nữa rồi!

Trong một gi­an phòng tinh xảo, một người trong ba lão già mặc hoa phục, híp mắt nói

- Đúng vậy, lần này Tiên Kiều mở ra, không biết Ngân Tuyết Thành chúng ta có thể có bao nhiêu con cháu có tư cách đi vào.

Lão già ngồi ở bên trái, lúc lắc đầu.

- Thái Đức! Nữ nhi Thái Anh của ngươi dường như cách cảnh giới Tạo Hóa cũng không xa. Lúc này thời gi­an còn có gần mười năm, chúng ta không ngại sử dụng Tiên cành của Thành chủ phủ, sau đó xin Thành chủ đại nhân ban cho Tạo Hóa Đan, để Thái Anh bước vào cảnh giới Tạo Hóa đi!

Lão già bên phải ánh mắt chợt lóe sáng, nhìn lão già Thái Đức ngồi giữa, nói.

- Việc này có thể bị người đèm pha hay không?

Thái Đức nhíu mày, ương lòng cũng có chút đao động, tuy nhiên lại lộ ra đáng vè khó

xử.

Tạo Hóa Đan, là một loại đan dược phi thường trân quýỄ Tu luyện giả cảnh giới Thiên Thần cửu cấp sử dụng Tạo Hóa Đan, thực rất có thể trực tiếp bước vào cảnh giới Tạo Hóa Nguyên nhân chính vì sự quý báu này, cho nên số lượng cũng cực hiếm. Ở toàn bộ Ngân Tuyết Thành, chỉ có Thành chủ đại nhân có một số rất ít Tạo Hóa Đan.

Mấy vị trưởng lão này nếu thình cẩu Thành chủ ban cho Thái Aiửi một viên Tạo Hóa Đan, Thành chủ đại nhân tự nhiên cũng sẽ đáp ứng, nhưng như vậy, các đại tộc cùng thế gia khác sẽ nghĩ nhưthế nào?

- Thái Đức! Ngươi cũng đừng ngoan cố nữa! Đến lúc này rồi, còn cố kỵ nhiều như vậy? Cách ngày Tiên Kiều mờ ra lần tiếp theo, chỉ còn không đến mười năm. Thái Anh nó cũng chỉ có cơ hội lần nảy tiến vào Tiên Kiều.

VỊ trưởng lão bên phải trầm giọng nói.

- Đúng vậy, vì Thái Anh, cho dù ngươi mất mặt một lần thì có sao chứ? Bỏ qua cơ hội lần này thì không còn có cơ hội nào nữa

VỊ trưởng lão bên trái cũng nói.

Tiên Kiều, mỗi năm vạn năm mới mở ra một lần. Mỗi một con cháu trẻ tuổi dưới năm vạn năm bước vào cảnh giới Tạo Hóa, đều có cơ hội thông qua chọn lựa đi vào Tiên Kiều.

“Kịch kịch kịch..”

Lúc này, ngoài cửa truyền vào một tràng tiếng bước chân, ba vị trưởng lão đều quay nhìn ra phía ngoài, bóng người lay động, có mấy người trẻ tuổi đi đến. Đám người trẻ tuổi này đều đồng loạt hướng về ba vị trưởng lão thi lễ.

- ồ? Lý Cương! Ngươi từương Tiên cảnh ra đây à?

Thái Đức nhìn về phía người trẻ tuổi ở giữa, vui mừng hòi.

- Đúng vậy! Thái Đức trưởng lão! Lần này ta vào Tiên cảnh tu luyện, lại có đột phá thật lớn, tin lằng ở trong Tiên Kiều ta có thể đi được xa hơn, làm vẻ vang cho Ngân Tuyết Thành chủng ta.

Người trẻ tuổi gọi là Lý Cương này có vẻ đắc ý cười nói.

Lý Cương, ở mấy ngàn năm trước đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa. ở trong lợp con cháu trẻ tuổi Ngân Tuyết Thành, thuộc hạng người nồi bật, cũng là nhân vật thiên tài thế hệ trẻ của đại tộc Lý gia.

Lý gia, là vương tộc Thần Châu linh lực màu đen, ở Ngân Tuyá Thành thế lực cũng không nhỏ, quyển thế rất lớn. Thành chủ phủ có vài vị trưởng lão đều gi­ao hảo cùng Lý gia.

- Ha ha! Tốt lắm, Lý Cương quả nhiên có tiền đồ.

Thái Đức cười nói.

- Lý Cương đại ca thiên phú thật sự là kinh người, ba ngàn năm trước, mấy người chúng ta cùng Lý Cương đại ca thực lực hơn kém không bao nhiêu, mà hiện tại cùng so sảnh, quả thực là cách biệt một trời một vực.

ở bên cạnh Lý Cương một gã con cháu trẻ tuổi, lắc đầu thở đài nói. Tuy rằng lắc đầu cảm thán, nhưng trong lời nói lại đúng là có hàm xúc ý tứ a dua tâng bốc Lý Cương.

Mấy tên con cháu trè tuổi này, đều đã là cãnh giới Tạo Hóa, thời gi­an tu luyện cũng được hai ba vạn năm rồi.

- Đúng vậy, thực lực của Lý Cương đại ca, cho dù là thiên tài ở những thành lớn kia, cũng không thể so sánh cùng Lý Cương đại ca. Tiến vào Tiên Kiểu, Lý Cương đại ca nhất định có thể đi được rất xa, thật lực tăng lên rất nhanh.

Một gã con cháu trẻ tuổi Khác nịnh hót nói.

- Ha ha! Các vị huynh đệ quá đề cao ta rồi.

Lý Cương cười hớn hờ nói với mấy người bên cạnh.

- Lý Cương! Ngươi không cầnkhiêm tốn, thiên phú của ngươi đặt ở toàn bộ Ngân Tuyầ Thành cũng là số một Mặc dù là những thành thị lớn, chỉ sợ cũng không tìm được bao nhiêu người trẻ tuổi có thể so sánh cùng ngươi.

Thái Đức cũng cực kỳ tán thường thiên phú của Lý Cương.

Tuổi của Lý Cương cũng không cách biệt lắm với Thái Anh nữ nhi của lão. nhưng hiện tại Thái Anh cũng chi là cảnh giới Thiên Thần cửu. cấp, thủy chung khôĩig thề trở thành Tạo Hóa Thiên phú của Thái Anh cũng coi như khá cao, nhưng so với Lý Cương thì kém hơn nhiều.

“Kịch kịch kịch.

Lúc này, bên ngoài lại truyền đến một tràng tiếng bước chân đồn dập.

Lập tức, từ ngoài cửa lách mình tiến vào mấy người, một người trong đó, đúng là gã đội trưởng hộ vệ, Hạ Ngôn gặp được trong cấm địa.

Mấy người này vừa vào phòng, nhìn thấy đám người Lý Cương, thoáng hơi chần chờ một chút, ngay sau đó liền thi lễ với ba vị trưởng lão.

- Ra mắt ba vị trưởng lão!

- Phụ thân!

Thái Anh sau khi thi lễ với ba vị trưởng lão, liền đi đến bên cạnh phụ thân Thái Đức, thấp giọng nói.

Lý Cương nhìn thấy Thái Anh, trong mắt lập tóc loé sáng, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười. Hắn sớm đã có ý yêu thích Thái Anh, nhung không biết sao Thái Anh vẫn cố ý lánh mặt hắn.

- Ha ha! Các ngươi đi tuần tia cấm địa đã trò về rồi à?

Trưởng lão Thái Đức đảo ánh mắt lướt qua trên người mấy người, cười hỏi.

Những hộ vệ tuần tra cấm địa này, mục đích chủ yéu là vì phòng ngừa có tu luyện giả xâm nhập cấm địa Thần Chu. Cho nên, hộ vệ tuần tra cũng không cần­thực lực mạnh lắm. Cho dù gặp phải một ít đã thú cường đại, hoặc là hạng người cùng hung cực ác sống ngoài

vòng pháp luật, bọn họ cũng có thể thông qua tín hiệu tinh thạch trên người cầu viện, cường giả của Ngân Tuyết Thành sẽ rất nhanh chạy tới.

Hơn nữa, trong cấm địa cũng không phải chỉ có một tiểu đội tuần tra. Bọn họ phát ra tín hiệu cầu viện, các tiểu đội ở phụ cận rất nhanh có thề chạy tới trợ giúp.

-ồ?

Lúc này, ánh mắt của Thái Đức dừng ở trên người lạ Hạ Ngôn một thân áo trắng.

- Phụ thân! Đây là Hạ Ngôiụ trong lúc vô ý hắn lạc đường xâm nhập cấm địa.

Thái Anh vội vàng giới thiệu Hạ Ngôn.

- ổ? Lạc đường xầm nhập cấm địa?

Thái Đức nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, một cồ khí tức ngưng trọng tràn ngập trong phòng.

Mà hai trưởng lão kia cũng dùng ánh mắt hồ nghi nhìn Hạ Ngôn.

- Ha ha! Không ngờ còn có người có thề đi lạc ở trong cấm địa, quả thật là hiếm thấy nha!

Lý Cương cười ha hả nói, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn Khiêu khích.

Hắn thấy Thái Anh đối xử dường như rất nhiệt tình với Hạ Ngôn, trong lòng đã hơi khó chịu.

- Ta quả thật là đi lạc trong ở cấm địa Lần đầu tiên đi vảo địa phương này, cho nên không biết đường đi.

Hạ Ngôn nói rất trịnh trọng, vẻ mặt cũng rất thành khẳn.

- Ngươi từ đâu tới đây?

Thái Đức ngẫm nghĩ một lúc, lên tiếng gặn hỏi.

- Ta cũng không biết chỗ trước kia ta ở là địa phương nào! Nơi đó chi có một mình ta, trước kia còn có sư phụ la cũng ở đó, sau lại sư phụ đi mat tích rồi Trước đây không lâu ta rời khỏi nơi đó. một đường đi về hướng nam, lạc vào bên trong cấm địa kia. Sau lại, ta liền gặp được bọn họ.

Hạ Ngôn làm ra bộ dáng nhớ lại. chậm rãi nói.

- Phụ thân! Hắn đúng là lạc vào trong cấm địa!

Thái Anh có chút lo lắng giải thích hộ cho Hạ Ngôn.

- Hừ! Lạc vào cấm địa? Nơi đó dã thú rất nhiều, nếu không biết lộ tuyển an toàn trong cấm địa, làm thế nào có thể sống sót được? Đừng nói là hắn. cho dù là ta ở trong cấm địa, cũng không dám đi loạn bậy!

Lý Cương hừ lạnh một tiếng nói.

- Ba vị trưởng lão! Thân phận người này rất khả nghi, không thể cứ như vậy thả hắn rời đi, nhất định phải điều tra rõ ràng!

Lý Cương quay mặt về phía ba vị trưởng lão. nghiêm mặt nói.

- Đúng vậy, người này rất khả nghi, nhất định phải điều tra cho rõ ràng.

Vài tên con cháu trẻ tuổi đi cùng Lý Cương, một đám đều ra tiếng không thiện cảm với Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn nghe mấy người này quát tháo, hắn nhướng mày, lạnh lủng quét nhìn đám người Lý Cương một cái.

- Ổ? Tiểu tử này dám coi thường chúng ta, các ngươi nhìn thấy không? Ánh mắt của tiểu tử này thật hung ác. dường như rất bất mãn với chúng ta đấy!

Gã con cháu trẻ bên trái Lý Cương, há to miệng vung tay múa chân, liên tục kêu lên.

- Các ngươi muốn làm gi?

Thái Anh che ở trước người Hạ Ngôn, làm ra tư thế bảo hộ. Một màn này bị Lý Cương nhìn tháy trong mắt, lửa giận trong lòng hẳn càng sâu đậm, hắn hung tọa trừng mắt nhìn Hạ Ngôn.

Ba vị trưởng lão cũng hai mặt nhìn nhau, âm thầm trao đổi một hồi rồi quyết định không ngăn cản đám người Lý Cương. Mà gã đội trường hộ vệ mang Hạ Ngôn về, lúc này cũng đứng ở một bên không dám nói thêm gi. Đám người Lý Cương ở Ngân Tuyểt Thành trước giờ cực kỳ kiêu ngạo, người ta là thiên tài trong thiên tài, địa vị ở Thành chủ phủ cũng khá cao, ngay cả trưởng lão đại nhân cũng dung túng cho bọn họ.

- Thái Anh! Cô tránh ra! Các ngươi ở bên trong cấm địa vừa mới gặp người này, sao có thể hiểu biết về hắn? Thân phận người này rất khả nghi, phải cần­thận đối đãi

Lý Cương làm ra vẻ mặt nghiêm túc kêu lên.

- Đúng vậy! Lý Cương đại ca nói không sai. Còn nữa, ngươi xem bộ đáng hung dữ của tiểu tử này, vừa thấy là biết không phải thứtốt lành gì.

Một gã con cháu trẻ tuổi bên cạnh Lý Cương chi vào Hạ Ngôn lớn tiếng mắng.

Chương 1045: Vương tộc linh lực màu vàng!

- Vậy các ngươi muốn nhưthế nào?

Hạ Ngôn hòi với giọng điệu hờ hững.

Bàn thân là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, sức chiến đấu gần chạm tới cường giả tuyệt thế cảnh giới Thần chủ, lại bị mấy tên tiểu tử mao đầu này tra hỏi bốp chát như vậy, nếu không phải mới tới thế giới này còn cần tim hiểu nhiều hơn, Hạ Ngôn sao lại tổn nhiều võ mồm với bọn chúng?

- Chúng ta muốn nhuthế nào à? Tiểu tử này quả nhiên cuồng ngạo nha!

Lý Cương mắt lộ hung quang, ỉàm ra một bộ dáng giật mình cà kinh:

- Ba vị trưởng lão! Thân phận nguời này khả nghi, không bằng để ta tỷ thí cùng với hắn một hồi, nhìn xem nội tình của hắn.

Lý Cương quay mặt về hướng ba vị trưởng lão, nói.

-À?

Ba vị trưởng lão đưa mắt nhìn nhau. Kỳ thật bọn họ đối với thân phận của Hạ Ngôn, cũng không hoài nghi gi lắm. Bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới Hạ Ngôn là từ tứ vục thông qua thông đạo Phong Sào đến đây, họ nghĩ rằng thông đạo Phong Sào hung hiểm dữ dội như vậy, tu luyện giả bình thường nhưthế nào có khả năng đi qua thông đạo Phong Sào?

Hơn nữa cho dù có cường giả tuyệt thể của tứ vực băng qua thông đạo Phong Sào, thì cũng không có khả năng trẻ tuổi như thế.

- Ha ha…

Hạ Ngôn khẽ cười ra tiếng.

- Tiểu tử! Ngươi cười cái gì?

Lý Cương trầm giọng hỏi

- Chi bằng ngươi tỷ thí cùng ta?

Hạ Ngôn lắc lắc đầu khinh thường:

- Với thực lực của ngươi, cho dù tu luyện thôn một ức năm, cũng không có khả năng là đối thủ của ta!

- Cái gi?

Nghe vậy, Lý Cương lập tức nồi trận lôi đình, thiếu chút nữa lập tức động thủ với Hạ Ngôn ngay trong phòng.

Người nồi bật của một thế hệ ưẻ tuổi Ngân Tuyết Thành, không ngờ bị người ta khinh miệt như thế đương nhiên hắn không cách nào chịu nổi. Bình thường tu luyện giả trẻ tuổi nhìn thấy hắn, không phải tâng bốc lấy lòng thì cũng đi đường vòng né tránh, đằng này …

- Hạ Ngôn! Ngươi…

Trên gương mặt xinh đẹp của Thái Anh đẩy vẻ lo lắng muốn ngăn cản Hạ Ngôn, nàng biết thực lực của Lý Cương rất mạnh, lo sợ Hạ Ngôn sẽ chịu thiệt Nhưng nói còn chưa dứt câu, lại bị Hạ Ngôn xua tay ngăn lại.

- Tiểu tử thật là không biết trời cao đất rộng, Lý Cương đại ca chỉ dùng một ngón tay là có thể bóp chết ngươi!

- Lý Cương đại ca! Dạy cho hẳn một bài học đi!

Mấy tên kia xúm lại bên cạnh Lý Cương, liên tục kêu gào trông thật hung dữ.

- Tiểu tù! Có gan thì chúng ta ra ngoài múa máy chân tay một chút đi! Đề xem thửngưoi dựa vào cái gì mà cuồng ngạo như vậy!

Lý Cương hít vào một hơi, cố ập chế lửa giận xuống.

‘Tiểu tử này lại dám lôi kẻo quan hệ cùng Thái Anh của ta! Một lát nữa ta ra tay nhất định pbải đánh cho hắn răng rơi đầy đấỊ quỳ xuống cẩu xin tba thứ, về sau cũng không dám nói chuyện cùng Thái An­hỄ” Hai mắt Lý Cương chứa đẩy vẻ oán độc nhìn chằm chầm vào Hạ Ngôn, thầm nghĩ trong lòng.

- Được rồi, ta sẽ cho ngươi một cơ hội!

Hạ Ngôn cười khẽ nói.

- Đi đi đi!

Mấy tên con cháu trẻ tuổi kia, liên tục thúc giục

- Ha ha! Chúng ta cũng đi xem sao?

VỊ trưởng lão bên trái cười nói với hai người kia:

- Người trẻ tuổi áo trắng này thân phận không minh bạch, cũng không thể tùy ý đề Lý Cương lỡ tay đánh chêt hắn. Vừa lúc chúng ta cũng nhìn thỏ xem, Lý Cương trải qua tu luyện Tiên cảnh lần này, thực lực tăng lên đến mức nào.

- Cũng tốt. chúng ta cũng đi theo xem sao! Thời khắc mấu chốt cũng có thề nắm giữ được cục diện.

Thái Đức gật gật đầu.

Thái Anh thấy phụ thân và các vị trưởng lão cũng cùng đi ra, trong lòng hơi buông lòng một ít. Nàng biết phụ thân mình khẳng định sẽ không đê Lý Cương đánh chêt Hạ Ngôn.

Mọi người ra bên ngoài tới một chỗ trống trải, vì phòng ngừa hai người gi­ao đấu làm hư hỏng Thành chủ phủ, trưởng lão Thái Đức phất tay một cái bố trí một vòng năng lượng phòng ngự ở bốn phía.

Nếu lão biết Hạ Ngôn tùy tiện vung một ngón tay, cũng có thể đánh tan vòng năng lượng phòng ngự này, chi sợ lão cũng sẽ không lộ vẻ mặt thoải mái thích ý như thê.

- Tiểu tử! Ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là hối hận.

Lý Cương cười lạnh nói.

- Phải không?

Hạ Ngôn cười nói:

-Vậy xin mời!

Hai tay chắp sau lưng, Hạ Ngôn hoàn toàn không có chuẩn bị chút gi. Bộ dáng này không khác gì đồ thêm dầu vào ngọn lửa đang thiêu đốt trong lòng Lý Cương, khiến lửa giận trong hắn càng sâu đậm.

- Đi chết đi!

Lý Cương vận chuyển toàn thần linh lực, linh lực màu đen mãnh liệt mà ra, linh lực mênh mông nảy hoàn toàn tràn ngập không gi­an vòng năng lượng phòng ngự kia.

- Chì là Tạo Hóa bình thường mà cũng dám khoa trương nhưthế!

Hạ Ngôn quát lạnh một tiếng, ngón taỵ nhẹ nhàng điềm một cái, toàn bộ không gi­an đều lập tức ngưng đọng lại. Lý Cương kia bị cố định trong không gi­an, dao động linh lực tới cũng nhanh đi còn nhanh hơn, chỉ chốc lát liền biến mất sạch.

- Cái… cái gi?

- Đây là chuyện gì xày ra?

Tuy rằng thân hình bị cố định, Lý Cương không thể nhúc nhích, nhưng cái này cũng không gây tĩở ngại cho Lý Cương nói chuyện, Lý Cương vận hết toàn thân khí lực cũng không thể nhúc nhích mảy may nào, sắc mặt chợt trắng bệch, vẻ hung ác trong ánh mắt biến thành hoảng sợ.

- Lý Cương đại ca! Huynh làm sao vậy?

Mấy tên con cháu trẻ tuổi, còn không biết bên trong vòng năng lượng đã xảy ra chuyện gì, ở bên ngoài cứ thế kêu gào.

Thái Đức và hai vị trưởng lão thì lại biến sắc.

Lúc này. Hạ Ngôn nhẹ vung cánh tay lên, một đoàn linh lực màu vàng bao bọc lấy Lý Cương. Thân thể Lý Cương ở bên trong linh lực màu vàng chậm rãi bay lên cao.

- Ngươi… ngươi muốn làm gì?

Lúc này Lý Cương mới giựt mình kinh sợ la lớn. Giờ này hắn đã biết rõ người trước mặt thật đáng sợ. Bản thân hắn ở trong tay đối phương, căn bản là không có chút sức phản kháng nào.

- Hừ! Cho ngươi một bài học nhớ đời! về sau biết hạ thấp mình một chút!

Hạ Ngôn cười lạnh nói.

Bàn tay hắn khẽ lật một cái, thân mình Lý Cương liền từ trên không trung rơi thẳng xuống mặt đất, làm cho mặt đất bị chấn thành tĩăm ngàn vết nứt Rồi sau đó, ở trong linh lực màu vàng Lý Cương lại chậm rãi bay lên, rồi lại rơi xuống, bụi đất bay tung lên mù mịt

- Đó là… linh lực màu vàng!

Thái Đức nhìn thấy linh lực màu vàng, mặt đột nhiên biến sắc. Mà hai vị trưởng lão ở bên cạnh, cũng giật mình cả kinh như nhau.

- Là vương tộc linh lực màu vàng.

VỊ trưởng lão bên trái Thái Đức ra tiếng nói.

- Vương tộc linh lực màu vàng, không ngờ xuất hiện tại Ngân Tuyết Thanh chúng ta.

Thái Đức thấp giọng nói.

- Mau mau báo tin này cho Thanh chủ! Vương tộc linh lực màu vàng thực lực cường đại như thế xuất hiện ở Ngân Tuyết Thành chúng ta, không phải là chuyện nhỏ, hơn nữa trẻ tuổi nhưthế!

Thái Đức lập tức bắt đầu ngầm liên hệ với Thanh chủ Ngân Tuyết Thành.

- Trời oi, lại là linh lực màu vàng, là vương tộc linh lực màu vàng.

Bên trong đôi mắt đẹp của Thái Anhlộđầy vẻhưng­phấn.

Mà mấy tên con cháu trẻ tuổi kia. lúc này sắc mặt đều tái mét, ở một bên không dám gào thét một tiéng như vừa rồi.

“Bộp!”

Thân mình Lý Cương lại một lần rơi trên mặt đất, lần này Hạ Ngôn thu lại linh lực màu vàng, không có tiếp tục dập Lý Cương nữa. Lúc này, toàn thân Lý Cương trầy da tróc vảy, chật vật không chịu nổi, nằm dài trôi mặt đất không ngừng kêu rên.

- Ra mắt tiên sinh!

Thái Đức và hai vị trưởng lão, hướng về phía Hạ Ngôn thi lễ.

ở Thần Chầu, vương tộc linh lực màu vàng thực đễ dàng phần biệt. Chỉ cầncó được linh lực màu vàng, thì khẳng định chính là vương tộc, địa vị tôn quý. Ngân Tuyá Thành vốn cũng không có vương tộc linh lực màu vàng cư ngụ trường kỳ. Những vương tộc linh lực màu vảng cho dù không thể đi vào núi Thủ Vọng, bình thường cũng sẽ không cư tĩú ở thành thị nhỏ nhưNgân Tuyấ Thành.

Cho nên, đám người Thái Đức nhìn thấy Hạ Ngôn sử dụng chính là linh lực màu vàng, đều vô cùng kinh sợ, vội vàng bầm báo cho Thành chủ.

-ô?

Hạ Ngôn cố ý lộ vẻ mặt nghi hoặc.

- Tiên sinh! Ngài là vương tộc linh lực màu vàng, trước kia vị sư phụ của ngài, chẳng lẽ không có nói cho ngài biết thần phận vương tộc của ngài sao?

Thái Đức thấy vẻ nghi hoặc của Hạ Ngôn, liền ra tiếng hòi.

- Chua từng có! Ta cũng không biết thân phận của mình. Trước kia khi tu luyện, sư phụ dạy ta phương pháp tu luyện, ta rất ít nhìn thấy những người khác. Lần này ta lạc đường trong cầm địa sau đó gặp được các ngươi, là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều tu ỉuyện giả nhản loại như vậy.

Hạ Ngôn lắc đầu nói

- Tiên sinh là vương tộc linh lực màu vàng địa vị tôn quý. Xin tiên sinh chờ một chút, Thành chủ đại nhân rất nhanh sẽ đến đây.

Thái Đức cung kính nói

Thái Anh ở một bên, nhưng thật ra không dám tiếp tục tùy ý nói chuyện cùng Hạ Ngôn nữa.

Lúc này, Lý Cương mới chậm rãi tù trên mặt đất đứng lên, chật vật đi đến vừa định len lén rời đi.

- Lý Cương!

Thái Đức thấy Lý Cương đứng đậy muốn rời đi, sắc mặt liền sa sầm xuống gọi lại:

- Còn không mau xin lỗi Hạ Ngôn tiên sinh!

Tuy rằng trong lòng thực không muốn, tuy nhiên Lý Cương vẫn phải chậm rãi đi tới, hướng về Hạ Ngôn thi lễ nói:

- Ra mắt Hạ Ngôn tiên sinh! Là ta có mắt không tròng xin tiên sinh tha thứ!

Hạ Ngôn không có lên tiếng trả lời, chỉ phất tay không thèm để ý. Cùng những người Lý Cương này, đương nhiên Hạ Ngôn không cần phải so đo.

“Vù!”

Một bóng người xuất hiện phá trên quảng trường.

- Thành chủ đại nhân!

Đám người Thái Đức đều tiến lên chào. Hạ Ngôn nhìn người này, đáng vẻ đại khái như là người bình thường bốn năm mươi tuổi, không ngờ thực lực là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ.

Thành chủ của một cái thành nhỏ này, không ngờ cũng là cảnh giới cấp Giới Chù. Tu luyện giả của Thần Châu quả thật thực lực rắt mạnh. Dựa theo như lời đám người Thái Anh trước đó, ở Thần Châu có vô số thành thị Chỉ riêng một địa vực phía nam này, đã có han một vạn thành thị lớn nhò, Ngân Tuyết Thành chính là một thành thị nhỏ bình thường trong đó.

- Ừ!

Thành chủ phất tay miễn lễ, sau đó đưa mắt nhìn về phía Hạ Ngôn, ánh mắt hơi ngưng tụ, một khí tức sắc bén quét về ầướng Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn nhướng mày, cổ khí tức này lại có chứa một loại uy áp linh hồn. Chẳng qua độ cứng cỏi linh hồn của Hạ Ngôn chỉ sợ chi dưới Thẩn chủ, uy áp linh hồn của Thành chủ này đối với Hạ Ngôn, dĩ nhiên không có chút hiệu quà gì.

Thấy Hạ Ngôn ở dưới uy áp của mình mà sắc mặt không chút biến đổi, trong mắt Thành chủ chợt lóe sáng.

- Thành chủ đại nhân! VỊ Hạ Ngôn tiên sinh này, chính là vương tộc đại nhân.

Thái Đức giới thiệu Hạ Ngôn với Thành chủ.

- Thành chủ đại nhân!

Hạ Ngôn ôm quyền hướng về Thanh chủ hơi hơi thi lễ.

- Hạ Ngôn tiên sinh!

Thanh chủ cũng ôm quyền hoàn lễ với Hạ Ngôn. Cho dù là một vương tộc linh lực màu vàng bình thường, địa vị ở Thần Châu đều rất cao. Huống chi thực lực của Hạ Ngôn đã biểu hiện ra ngoài cũng không tầm thường.

- Thành chủ đại nhân! Hạ Ngôn tiên sinh trước đây luôn theo su phụ tu luyện ở địa phưc­ng cực kỳ hèo lánh, cho nên đối với sự tình Thần Châu biết đến cũng không nhiều. Ngài ấy bị lạc ở cấm địa, được đám người Thái Anh đúng dịp gặp mặt cho nên dẫn theo về đây.

Thái Đức tiếp tục nói.

-À?

Thành chủ hơi có vẻ kinh ngạc.

- Sự tình đúng như thế! Mãi đến mấy trăm năm trước, sư phụ ta mới rời xa ta, cho nên ta tự mình đi ra ngoài. Không ngờ đi lạc vào cấm địa

Hạ Ngôn gật đầu nói.

- Thì ra thế… Không biết Hạ Ngôn tiên sỈDh định đi tới đâu?

Thành chủ xoay chuyển tròng mắt, vừa cười vừa hỏi Hạ Ngôn.

“Nếu đúng như lời Thái Đức, người này không có nơi nào để đi. đối với Thần Châu biết không nhiều lắm, vậy nhưng thật ra có thể ở lại Ngân Tuyết Thành chúng ta. Nói như vậy Ngân Tuyầ Thành cũng sẽ có vương tộc linh lực màu vàng.” Thành chủ thẩm tính trong lòng.

- Không dối gạt Thành chủ đại nhân! Ta cũng không có chỗ nào để đi, đối với các thành thị ở Thần Châu lại không quen thuộc, ta nghĩ trước lưu lại chỗ nào quen thuộc, tìm hiểu một chút.

Hạ Ngôn trầm tư một lúc rồi nói.

Nghe vậy, Thành chủ và mấy vị trưởng lão đều sáng mắt lên.

Chương 1046: Thương Nguyệt Đại Đế đứng đầu Thần Châu!

Thanh chủ và các trưởng lão, dường như cũng không có hoài nghi lời nói của Hạ Ngôn, kỳ thật cũng không phải họ tin tưởng Hạ Ngồn, mà căn bản là không cần thiết phải hoải nghi.

Có được vương tộc linh lực màu vàng, ở bất cứ một thành thị nào, đều có thể đạt được địa vị rất cao. Một vị vương tộc linh lực màu vàng, căn bản là không cần­phải đến Ngân Tuyầ Thành nho nhỏ này, lại càng không thể mưu đồ thứ gì ở Ngân Tuyầ Thành.

Cho nên, Thành chủ và các tnrèng lão quả thực là không thể nào hoài nghi dụng tâm của Hạ Ngôn.

- Thành chủ đại nhân! Vị vương tộc Hạ Ngôn này nếu chịu ở lại Ngân Tuyết Thành chúng tạ, vậy danh vọng của Ngân Tuyết Thành chúng ta thực có thể tăng lên rất cao.

Thái Đức ngầm truyền âm nói với Thành chủ.

ở Thần Châu, vương tộc linh lực màu vàng số lượng tổDg thể tuy rằng không ít, nhưng nhiều thành thị như vậy, căn bản không có khả năng mỗi một thành thị đều có vương tộc linh lực màu vàng. Nên biết rằng, chi riêng ở một khu vực phía nam đã có hơn một vạn thành thị lớn nhỏ. Mà thành thị có vương tộc linh lực màu vàng, danh vọng đều sẽ tăng cao. Hơn nữa, nhận được tài nguyên từ núi Thù Vọng cũng sẽ nhiều han một số.

- Ta hiểu được!

Thành chủ cũng truyền âm nói:

- Tiên Kiều còn không tới mười năm sẽ mở ra, vị vương tộc Hạ Ngôn này nếu có thể đại biểu cho Ngân Tuyết Thành chúng ta tiến vào Tiên Kiều, thi danh vọng của Ngân Tuyết Thành chúng ta được trợ giúp còn tăng cao thêm nữa.

- Lời nói của Thành chủ đại Nhân rất ch inh xác.

Thái Đức Kền hưng phấn nói.

- Hạ Ngôn tiên sinh! Nếu như vậy, ngài không ngại trước cứ ở lại Thanh chủ phủ của ta nliưthế nào?

Thành chủ Tần Vũ cười nói với Hạ Ngôn.

- Cũng được! Vậy đa tạ Thành chủ đại nhân!

Hạ Ngôn cố ý dừng một chút, mới nói lời cảm tạ.

- Thái Đức trưởng lão! Phiền ngài bố trí chỗ ở cho Hạ Ngôn tiên sinh.

Tần Vũ lại phân phó cho trưởng lão Thái Đức.

- Không đám! Ta lập tức đi sắp xếp!

Thái Đức gật đầu lia lịa, cười nhìn về phía Hạ Ngôn:

- Thái Anh! Con bồi tiếp Hạ Ngôn tiên sinh, để Hạ Ngôn tiên sinh có hiểu biết nhiều han về thầnh thị chúng ta.

- Dạ! Phụ thân!

Thái Anh gật đầu đáp, sắc mặt hơi ủng đỏ lên.

Một biệt viện rộng rãi trong Thành chủ phủ, ở dưới thu xếp của Thái Đức, Hạ Ngôn thuận lợi tiến vào cư ngụ. Toản bộ tòa biệt viện, chi có một mình Hạ Ngôn ở lại, cảnh vật tao nhã.

Thái Anh thình thoảng lại tới đây, nói chuyện cùng Hạ Ngôn về một ít sự tình ở Thần Châu.

Hạ Ngôn hiểu biết thêm nhiều tin tức về Thần Châu. Trung tâm của toàn bộ Thần Châu chính là núi Thù Vọng, núi Thù Vọng là do Thương Nguyệt Đại Đế đứng đầu Thần Châu khai sáng ra Theo như lời Thái Anh nói, Thương Nguyệt Đại Đế không gì làm không được, tuy nhiên từ vô số năm trước, cũng đã quy ần không hỏi tới chuyện thế sự.

Vương tộc linh lực màu vàng của Thần Châu, nhiều nhất là họ Thương, bởi vì người đứng đầu Thần Châu chính là họ Thương. Đương nhiên trải qua diễn biến vô số năm, dòng họ vương tộc hiện tại cũng khá nhiều, tuy nhiên họ Thương vẫn là địa vị cao nhất.

Nhất là một số con cháu gia tộc vương tộc có thể tiến vào núi Thủ Vọng, địa vị lại trác tuyệt Không gi sánh kịp.

Địa vực Thần Châu vô cùng rộng lớn, cho dù là tốc độ phi hành của Hạ Ngôn như vậy, cũng phải phi hành thời gi­an mấy năm mới có thề đi khắp toàn bộ Thần Chầu đại lục. Mà muốn tới núi Thủ Vọng, nếu chì phi hành ít nhất cũng cần­thời gi­an một năm.

Thần Châu có rất nhiều không gi­an vị diện, những không gi­an vị diện này, cũng có nhân loại sinh sống. Có không gi­an vị diện nhân loại sinh sống cũng không có tu luyện; mà có không gi­an vị diện nhân loại sinh sống, thực lực thậm chí không dưới một số thành thị ở Thần Châu; còn có một số không gi­an vị diện đặc thù, thậm chí chỉ có dã thú không có nhân loại. Những không gi­an vị diện này, cũng đều ở dưới quyền kiểm soát của núi Thủ Vọng.

Hạ Ngôn nghe tới họ Thương liền nghĩ tới Thương Hà tiền bối. Thương Hà tiển bối tất nhiên là vương tộc họ Thương, chỉ là không biết vì sao lúc trước lại tới tứ vực, được Thần chủ Cung Minh gặp. Theo như lời Thần chủ Cung Minh nói, lúc ấy Thương Hà còn chỉ là một đứa trệ, hiền nhiên là bị những người khác ở Thần Châu đưa tới tứ vực.

Trong chuyện này, khẳng định có một số sự tình không muốn người ta biết, về sau Thương Hà bước vào cảnh giới Thần chủ lại ngã xuống, cũng có thể có liên quan cùng vương tộc Thần Chầu này.

Vào một ngày, Thái Anh lại tìm đến Hạ Ngôn.

- Hạ Ngôn tiên sinh! Kế tiếp một đoạn thời gi­an, ta có thể sẽ không tới tìm ngài nữa

Thái Anh nhìn Hạ Ngôn nói.

- Vì sao?

Hạ Ngôn hỏi.

- Ta sắp đi vào Tiên cảnh tu luyện, tranh thù trước khi Tiên Kiều mở ra, bước vào cảnh giới Tạo Hóa, bởi vì chỉ có tu luyện giả trẻ tuổi cảnh giới Tạo Hóa, mới có cơ hội tiến vào Tiên Kiều.

Thái Anh nói.

- Tiên Kiều?

Hạ Ngôn kinh ngạc hỏi lại.

- Đúng vậy, Tiên Kiều, là Thánh địa của Thần Châu, ngoài núi Thủ Vọng ra, chính là Tiên Kiều.

Thái Anh chậm rãi nói tiếp:

- Tu luyện giả trong lứa tuổi năm vạn năm, chi cần có được thực lực cảnh giới Tạo Hóa, liền có cơ hội tiến vào Tiên Kiều. Tiến vào Tiên Kiều, tu luyện giả có thể rèn luyện thân thể, tầy linh hồn, cường đại thực lực.

- A? Tiên Kiều này kỳ diệu nhưthế sao?

Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng hòi tới.

- Đứng vậy, Tiên Kiều là do Thương Nguyệt Đại Đê dựng nên. Vô số năm qua, đã giúp rất nhiều tu luyện giả thực lực đột nhiên tăng mạnh. Nghe nói một số cường giả cảnh giới Thần chủ, đều là nhờ có Tiên Kiều tồn tại mới có thể đột phá bước cuối cùng.

Thái Anh chậm rãi nói với vẻ mặt chờ mong.

- Cái gì?

- Cường giả cảnh giới Thần chù?

Hạ Ngôn giật mình kinh ngạc, Thần chủ? Tiên Kiều?

- Đúng vậy, cha ta nói, hết chín phần Thần chủ ở Thần Châu chúng ta, đều là từng tiến vào TiênKiều. Đó chính là Thánh địa của Thần Châu chúng ta.

Nói đến Thánh địa, Thái Anh lộ ra dáng vẻ thành kính.

“Không nghĩ tới, ta vừa tới Thần Châu không lâu, liền nghe được tin tức như vậy, Tiên Kiều đó không ngờ thần kỳ như thế, ta cũng phải mau chân đến xem sao.” Hạ Ngôn có hơi cảm khái, trong lòng hạ quyết định.

- Hạ Ngôn tiên sinh! Thời gi­an còn không tới mười năm, Tiên Kiều sẽ mở ra, cho nên đoạn thời gi­an này, ta phải cố gắng bước vào cảnh giới Tạo Hóa

Thái Anh xoay chuyển đôi mắt đẹp, rồi chính sắc nói.

- Ừ! Ngươi nhất định có thểbước vào cảnh giới Tạo Hóa

Hạ Ngôn gật gật đầu trịnh trọng nói.

‘Thời gi­an còn không tới mười năm…”

“Trong quảng thời gi­an không đến mười năm này, ta trước hết tiếp tục tu luyện tăng lên thực lực, Tháp Thời Gi­an tầng thứ hai đã có thể sử đụng, thời gi­an bên ngoài một năm, ở tầng thứ hai Tháp Thời Gi­an, chính là một trăm năm. Gần mười năm thời gi­an, cũng chính là ta có thể tu luyện gần một ngàn năm.”

Sau khi Thái Anh rời khỏi, Hạ Ngôn liền chuẩn bị bắt đầu bế quan.

“Vù!”

Thân ảnh nhoáng lên một cái, Hạ Ngôn tiến vào Tháp Thời Gi­an đến tầng thứ hai. Tầug thứ hai này cùng tầng thứ nhất nhìn qua không có gì khác nhau, chỉ là tốc độ dòng chày thời gi­an han kém gập mười lần.

Với cảnh giới của Hạ Ngôn hiện tại bế quan, nhắm mắt lại, mờ mắt ra có thể chính là trôi qua thời gi­an mấy chục năm hay tĩăm năm. Đối với lĩnh ngộ pháp tắc, đã đạt tới gần đại viên mãn, muốn hiểu thấu đáo một chút, thì đều cần hao phí thời gi­an rất lâu dài mới được, mặc dù là sử đụng các loại trân bảo, hiệu quả cũng không cao lắm.

Trong không gi­an nhẫn Linh La của Hạ Ngôn, còn có một số Long Hồn Quả, nhưng Long Hồn Quả này trên cơ bản cũng chì là tăng lên linh lực của Hạ Ngôn tới hạn mức cao nhất, đối với thông hiểu thấu đáo pháp tắc, cũng không có trợ giúp nhiều lắm.

Thời điểm còn ở Tây Vực, Hạ Ngôn là vô địch dưới cảnh giới Thần chủ, ngay cả các siêu cấp cường giả Cung Như Thủy, đều không thể chống lại Hạ Ngôn. Tiếp tục tăng lên linh lực tới hạn mức cao nhất, cũng không dậy lên được biến hóa căn bàn, nhiều lắm chỉ là trên

phương diện lượng có gia tăng một chút. Đối thủ nếu là dưới Thần chủ, Hạ Ngôn vốn đã có thể ứng phó; mà nếu đối thủ là cường giả cảnh giới Thần chủ, thi cho dù linh lực có mạnh mấy đi nữa, cũng đúng là vô dụng.

- Thành chủ đại nhân! Hạ Ngôn tiên sinh không ngờ tự mình đi mất rồi!

Trong một gi­an phòng ở Thành chủ phủ, Thái Đức vội vã từbên ngoài đi vào, nôn nóng nói với Thành chủ Tần Vũ.

- Cái gì?

- Xảy ra chuyện gì?

Tần Vũ cũng cà kinh, kinh ngạc hòi.

Hạ Ngôn rời đi, không ngờ không có báo cho hắn một tiếng.

- Ta cũng không biết, ba tháũg trước ta từng đi tìm gặp Hạ Ngôn, lại phát hiện hắn không có ở đó. Vốn tường rằng hắn là tạm thời đi đâu đó vắng nhà, cho nên cũng không để ý. Một tháng trước, ta lại đi tìm gặp hắn, hắn vẫn không có nhà. Hôm nay, ta lại tới, hắn vẫn không có. Cho nên ta nghĩ, chỉ sợ hắn đã TOT Thành chủ phù rồi.

Thái Đức lắc đầu nói.

-Ôi…

Tần Vũ trầm ngâm một lát, khẽ thở dài một tiếng:

- Thôi vậy! Chuyện này cũng không cưỡng ép, cứ coi nhưtừ trước đến giờ chưa từng gặp qua vị vương tộc Hạ Ngôn này đi.

Sau tám tĩăm năm trong tầng thứ hai Tháp Thời Gi­an, Hạ Ngôn mờ to mắt, từ trong Tháp Thời Gi­an đi ra, thời gi­ab bên ngoài cũng chỉ mới qua hơn tám năm. Thời gi­an han tám năm đối với tu luyện giả mà nói kỳ thật rất ngắn, trên đường tu luyện nhất là sau khi bước vào cãnh giới Tạo Hóa, thời gi­an hao phí đế hiểu thấu đáo pháp tắc, sẽ không tình bằng đan vị năm, mà là lấy cả vạn năm làm đơn vị.

Quái thai giống Hạ Ngôn này, chì sợ ở Thần Châu cũng đúng là có một không hai.

“Vèo!”

Không gi­an hơi vặn vẹo, Hạ Ngôn đứng ở giữa phòng.

“ổ?”

“Sao lại thế này?” Hạ Ngôn đi tới cửa phòng, nhẹ nhàng kéo một chút, không ngờ phát hiện bên ngoài bị khóa lại, chính mình bị khóa ở trong phòng.

“Phòng này như thế nào bị khóa rồi?” Hạ Ngôn nhíu mày: “À? Chẳng lẽ bởi vì ta không có hiện thân mấy năm nay, bọn họ nghĩ rằng ta đã rời đi nơi này chăng?”

“Thật đúng là có ý tứ!” Hạ Ngôn lắc đầu: “Chính mình lúc trước trước khi bế quan, cũng không có để ý tới chuyện này, cho nên cũng không có cố ý nói với đám người Thành chủ minh phải bế quan. Cho nên. đám người Thành chủ vì thấy mình biến mất, có thê đã nghĩ rằng minh không cáo từ mà bỏ đi.”

“Chỉ có thể phá vỡ cửa phòng, dù sao cũng không thể cứ ở trong phòng không đi ra ngoài.” Hạ Ngôn ngẫm nghĩ một lúc, tâm niệm vừa động, vận chuyển linh lực màu vàng bắn ra một tia nhỏ.

“Cạch” một tiếng.

Xích khóa cửa phòng liền bị Hạ Ngôn đánh văng ra, “kẻo kẹt” một tiếng cửa phòng mở bung ra. Bên trong sân hoa cỏ nở rộ, tỏa lan mùi tham dịu.

“ở lại Thần Châu, thật đúng là nhàn nhã thật sự, so với sát khí ở tứ vực phải nhẹ hơn nhiều lắm.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, đạp bước đi ra bên ngoài biệt viện.

“Hiện tại đã trải qua thời gi­an hem tám năm, cách ngày Tiên Kiểu mở ra, còn có hơn một năm. Bày giờ ta đi gặp Thành chủ, hỏi một chút chuyện về Tiên Kiều, với thân phận của ta, hắn là có thể tiến vào Tiền Kiều, nhưng không biết còn có điều kiện gi khác hay không.” Hạ Ngôn đi ra ngoài liền tán phát thần thức ra thăm dò, toàn bộ Thanh chủ phủ đều bao phủ dưới thần thức của Hạ Ngôn.

Trong Thanh chủ phù chỉ có một mình Thành chủ là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, cho nên chi cần­Thành chủ ở bên trong phủ đệ, Hạ Ngôn sẽ không khó đề biết vị trí cụ thế của Thành chủ. Hơn nữa bởi vì linh hồn của Hạ Ngôn cường đại, dưới tình huống Thành chủ bình thường là không thể biết Hạ Ngôn dò xét.

“ồ! Ngay cách đây không xa.” Rất nhanh Hạ Ngôn đã dò tra ra một cồ khí tức cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, linh lực dưới chân vừa động, thân ảnh Hạ Ngôn nhoáng lên một cái, nhanh chóng tiếp cận bên cạnh biệt viện kia

Chương 1047: Tinh Đồ

Hạ Ngôn tiến vào biệt viện, ngưng tụ ra một đoàn lực lượng pháp tắc tự nhiên, Thành chủ Tần Vũ bên trong phòng, trong nháy mắt cảm ứng được lực lượng pháp tắc dao động trong không gi­an.

“ổ? Là ai?”

Thành chủ Tần Vũ trong lòng vừa động, ánh mắt chợt ngưng tụ lại, thân ảnh lập tức nhoáng một cái ra khỏi phòng, khi Tần Vũ nhìn thấy Hạ Ngôn đứng ở trong viện, ánh mắt không khỏi trợn to.

- Hạ Ngôn tiên sinh, ngài?

Tần Vũ vốn tưởng rằng vị vương tộc linh lực màu vàng Hạ Ngôn đã rời Ngân Tuyết Thành. Không ngờ hôm nay Hạ Ngôn tiên sinh lại xuất hiện ở bên trong Thành chủ phủ, còn là hiện ra ở trong biệt viện của mình.

- Thành chủ đại nhân!

Hạ Ngôn hướng về phía Thành chủ Tần Vũ chắp tay chào, trên mặt lộ ý cười nhàn nhạt

- Hạ Ngôn tiên sinh! Ngài không có rời đi Ngân Tuyết Thành?

Thanh chủ nghi hoặc hòi, chợt cười cưòi tự giễu:

- Hạ Ngôn tiên sinh tự nhiên là không có rời Thành chủ phủ, bằng không hôm nay sao lại xuất hiện ở trong này chứ!

- Ha ha! Ta không có rời Thanh chủ phù, tuy nhiên một đoạn thời gi­an này ta luôn luôn trong bế quan, không có hiện thân, cho nên có thể Thành chủ đại nhân đã nghĩ rằng ta đã bỏ đi rồi!

Hạ Ngôn cười nói.

- Đúng vậy, Hạ Ngôn tiên sinh! Mời vào trong phòng nói chuyện.

Thanh chủ không có ở dây dưa vấn đề này, đưa tay làm động tác mời Hạ Ngôn.

Hai người tiến vào phòng, phân biệt ngổi xuống.

- Thành chủ đại nhân! Hôm nay ta đến, là có một việc muốn nhờ Thành chủ đại nhân hỗ

trợ.

Hạ Ngôn dừng một chút, nhìn Thành chủ Tần Vũ chậm rãi nói.

- Hạ Ngôn tiên sinh cứ nói đừng ngại!

Thành chủ hơi hơi nhói mắt lại, ánh mắt đào qua trôi mặt Hạ Ngôn, binh thản nói.

- Nghe nói Tiên Kiều Thánh địa của Thần Châu sắp mở ra, ta muốn đi Tiên Kiều nhìn xem thử.

Hạ Ngôn không có chẩn chờ, nói ra cực kỳ tự nhiên. Tu luyện giả trẻ tuổi của Thần Châu, ai không muốn đi TiênKiều? Chi cần có một tia hy vọng, chi sợđều sẽ không bỏ qua.

- Ha ha! Ta cũng đang định nói cùng Hạ Ngôn tiên sinh việc này! Hiện còn cách ngày Tiên Kiểu mở ra chỉ không tới một năm. Lần này Ngân Tuyết Thành chúng ta, tồng cộng có mười lăm người cảnh giới Tạo Hóa trè tuổi chuẩn bị đi Tiên Kiều. Hạ Ngôn tiên sinh nếu muốn đi thi tốt quá không còn gì bằng!

Tần Vũ cười ha hả nói.

Trong lòng Tần Vũ cũng là thầm vui mừng, nếu Hạ Ngôn có thể đại biểu cho Ngân Tuyết Thành tiến vào Tiên Kiều, thi đối với Ngân Tuyết Thành tăng cao danh vọng, tất nhiên có tác dụng thật lớn.

Lần này Ngân Tuyết Thành mặc dù có mười lăm người trẻ tuổi đạt được điểu kiện cảnh giới Tạo Hóa, nhưng nếu muốn đi vào Tiên Kiều, cũng không phải chì có một cái điều kiện này mà còn phải thông qua chọn lựa.

- Đa tạ Thành chủ đại nhân! Ta đương nhiên muốn đi.

Hạ Ngôn vội vàng nói lời cảm tạ Tần Vũ.

Lại nói chuyện phiếm một lát, Hạ Ngôn đứng dậy cáo từ Tần Vũ.

- Thái Đức trưởng lão! Thái Anh còn không có bước vào cảnh giới Tạo Hóa sao?

Trong một chỗ biệt viện khác ồ Thanh chủ phủ, Hạ Ngôn thấy trưởng lão Thái Đức đang

chắp tay sau lưng đi qua đi lại, thân ảnh Hạ Ngôn nhoáng lên một cái tới gần lên tiếng chào hỏi.

- A?

- Là Hạ Ngôn tiên sinh?

Thái Đức nhìn thấy Hạ Ngôn một thân áo trắng, trên mặt hơi thoáng sửng sốt, ngay lập tức phản ứng lại, khẽ thồ dài nói:

- Thái Anh từ tám năm trước mang theo Tạo Hóa Đan tiến vào Tiên cành, bây giờ còn chưa có đi ra. Ta cũng không biết, trước ngày Tiên Kiểu mở ra nó có thể bước vào cảnh giới

Tạo Hóa hay không.

- Ha ha! Thái Anh nàng nhất định có thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa.

Hạ Ngôn cười nói.

- Ôi! Tiếp sau ba tháng Thành chủ sẽ mang theo người trẻ tuổi cảnh giới Tạo Hóa trong thành đi Tinh Đồ. Thái Anh nếu không thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa trước ngày Tiên Kiều mở ra, thì không còn có cơ hội tiến vào Tiên Kiều. Tiên Kiều, năm vạn năm mới mờ ra một lần, hơn nữa tu luyện giả tiến vào Tiên Kiểu phải ở dưới năm vạn tuổi. Cho dù là vượt qua một tuổi cũng không có tư cách đi vào.

Thái Đức thở dài một tiếng, trôi mặt mang theo vẻ u sầu.

- Hạ Ngôn tiên sinh! Lần nảy ngài cũng sẽ đi Tiên Kiều chứ? Tiên Kiểu này chính do Thương Nguyệt Đại Đế sáng lập, uy lực vô hạn, biết bao nhiêu cường giả tuyệt thế của Thần Châu, đều là nhờ có Tiên Kiểu mới bước vào cảnh giới Thần chủ.

Thái Đức nhìn lên phía chân ười nói.

- Thái Đức trưởng lão! Thần Chầu có rất nhiều cường giả cảnh giới Thần chủ?

Hạ Ngôn hồ nghi hỏi.

- Thần chủ chính là cường giả tuyệt thế, nhưthế nào có rất nhiều chứ?

Thái Đức nhìn Hạ Ngôn:

- Toàn bộ Thần Châu, theo ta biết cũng chỉ có một trăm vị cường giả tuyệt thế cảnh giới Thần chủ. Một khi tĩở thành Thần chủ, thì đã hóa thân là pháp tắc trong thiên địa, có thể tung hoành trong hoàn vũ.

- Hạ Ngôn tiên sinh trẻ tuổi nhưthế đã có được thực lực mạnh như vậy, nói không chừng trong tương lai, Hạ Ngôn tiên sinh có thể trò thành cường giả tuyệt thế cảnh giới Thần chủ đấy.

Thái Đức nhìn Hạ Ngôn khen tặng nói.

Tuy rằng trong miệng lão nói như vậy, cũng chỉ là thuận miệng nói rạ cũng không thật sự cho rểhg Hạ Ngôn có thể trờ thành cường giả tuyệt thế cảnh giới Thần chủ. Cường giả cảnh giới Thần chủ, thật sự là rất thua thớt rất hiếm thấy.

- Ha ha! Đa tạ lời tốt đẹp của Thái Đức trưởng lão, ta tự nhiên phải cố gắng tu luyện!

Hạ Ngôn cười nói.

- A?

Lúc này, thân hình Thái Đức khẽ run lên, biểu tình trên mặt chợt ngưng tr­cng, ngay sau đó mừng rỡ nói:

- Là Thái Anh ra Tiên cảnh, ha ha! Xem rạ, có thể là đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa Ta đã nói có Thành chủ ban cho Tạo Hóa Đan phụ trợ, sao có thể không bước vào cảnh giới Tạo Hóa được.

Thái Đức vô cùng kích động nói

- ồ? Chúng ta đi tới nhìn xem?

Hạ Ngôn nhướng mày nói

-Tốt!

Thân ảnh hai người chợt lóe, bay về hướng Tiên cành. Được nửa đường liền nhìn thấy một bóng hình xinh đẹp rất nhanh từ phía đối diện tới gần, Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn, đúng là dáng người cao gầy của Thái Anh, sau khi tra xét Hạ Ngôn liền biết Thái Anh quả nhiên đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa, linh hồn đã lột xác, đạt tới trạng thái tiểu viên mãn.

- Phụ thân!

Thái Anh nhìn thấy Thái Đức, vội dừng lại thần ảnh;

- Hạ Ngôn tiên sinh!

Tiếp theo, Thái Anh lại hướng Hạ Ngôn thi lễ ân cần thăm hòi, Hạ Ngôn Khẽ gật đầu:

- Chúc mừng cô đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa, từ nay về sau đó là tiến vào thiôi địa của một dạng tu luyện khác.

- Hạ Ngôn tiền sinh! Ngài nói quá lời, Thái Anh nếu so sánh cùng ngài, quả thực kém xa mười vạn tám ngàn dặm.

Thái Đức lắc đầu, liếc mắt nhìn Thái Anh một cái, lại cười khẽ nói với Hạ Ngôn.

-Ha ha!

Hạ Ngôn cũng chì cười cười không nói gi thêm.

Tu luyện giả vừa mói bước vào cảnh giới Tạo Hóa, quả thật không thể so sánh với mình.

Ba tháng sau!

Thành chủ Tần Vũ, Thái Đức cùng với bốn vị trưởng lão của Thành chủ phủ Ngân Tuyết Thành, mang theo đám người Hạ Ngôn tổng cộng mười bày người trẻ tuổi cảnh giới Tạo Hóa, rời khỏi Ngân Tuyầ Thành đi tới Tinh Đồ.

Trong Ngân Tuyầ Thành chính là có một cái truyền tống thông đạo không gi­an, tò Ngân Tuyết Thanh thông qua truyền tống thông đạo không gi­an, có thề trực tiếp đến ngoài Tinh Đồ. Sau đó qua nửa ngày phi hành là có thể tiến vào khu vực Tinh Đồ.

Bên trong đám người tré tuổi, rõ ràng có Lý Cương trong đó, tuy nhiên suốt dọc đường đi, Lý Cương rất an phận, hắn xem như đã biết Hạ Ngôn lợi hại, đương nhiên không dám vô cớ ttêu chọc Hạ Ngôn nữa Tại bên trong đám tu luyện giả trẻ tuổi này, có ba bốn người đã tu luyện han bốn vạn năm, bước vào cảnh giới Tạo Hóa cũng đã có thời gi­an hai vạn năm, cách cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ cũng chỉ có một bước xa

“Vù!”

Đoàn người bước ra ngoài thông đạo truyền tống không gi­an, đi vào một cánh đồng bát ngát màu vàng.

Hạ Ngôn từ trong thông đạo truyền tống không gi­an đi ra, vừa thu lại khí tức, trong nháy mắt cảm nhận được Thành chủ và đám người ở chung quanh mình, sau đó mới quan sát cảnh vật ở bốn phá.

“Vù vù vù!”

Lúc này, lại có không ít tu luyện giả từ trong thông đạo truyền tống không gi­an phía sau hiện thân mà ra, người hai bên gặp nhau cũng chỉ là quan sát lẫn nhau thoáng qua, rồi tách ra mà đi cũng không nói một lời nào.

- Hạ Ngôn tiên sinh! Đây là bình nguyên của Tinh Đồ. Từ đây phi hành về phía trước, không tới ba can­hgiờ, là có thể đi vào Tinh Đồ.

Thành chủ Tần Vũ cười nói.

- À! Vậy bây giờ chúng ta đi chứ?

Hạ Ngôn nhìn thấy đám người vừa rồi kia đã đi tới phía trước, đại khái có ba bốn mươi người, trong đó có han hai mươi người tré tuổi cảnh giới Tạo Hóa

- Đi! Tới trong Tinh Đồ, tìm chỗ trú ngụ tạm thời, chờ đến ngày Tiên Kiều mở ra.

Thành chủ Tần Vũ gật đầu.

Những ngựời khác đương nhiên đều không có ý kiến. Lập tức, mọi người phi hành về hướng Tinh Đồ. Quả nhiên không đến ba canh giờ, ở cách nơi này ngoài vạn dặm Hạ Ngôn nhìn thấy một khu kiến trúc màu trắng bạc mờ mờ. Dựa theo tốc độ phi hành của mọi ngư̗i, đại khái không đến cạn chén trà nhỏ, liền từ ngoài bình nguyên bát ngát tiến vảo khu kiến trúc kia.

ở trong Thần Châu, tốc độ phi hành của tu luyện giả rất chậm, nếu ở tứ vực, với chút khoảng cách này tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa phỏng chừng cũng chỉ là mười lần hô hấp, hoặc vài lần thuấn di là có thể tới nơi.

- Tu luyện giả thật đông!

Tới gần Tinh Đồ, Hạ Ngôn liền phát hiện trước sau đoàn người minh, đều có rất nhiều tu luyện giả đang phi hành tới hướng Tinh Đồ.

- Ha ha! Hạ Ngôn tiên sinh ngài không biết, Tiên Kiều này mở ra là một sự kiện trọng yếu nhất ở Thần Châu. Gần như tất cả tu luyện giả trẻ tuổi cảnh giới Tạo Hóa, đều sẽ đến Tinh Đồ, muốn đi vào Tiên Kiểu để đạt được cơ duyên đột phá. Toàn bộ Thần Châu, không biết có mấy chục vạn thành thi ở thời điểm Tiên Kiều mở ra, tu luyện giả đến nơi đây, số lượng dĩ nhiên là khổng lồ.

Thành chủ Tần Vũ cười giải thích với Hạ Ngôn.

Khi nói chuyện, mọi người đã tiến vào trong Tinh Đồ. Đồng loạt sắp xệp chỉnh tể hai bên đường phố, là các kiến trúc cùng một kiểu dáng, thoạt nhìn thực không tệ.

- Hạ Ngôn tiên sinh! Chúng ta trước tìm một kiến trúc chưa có người, tạm thời trú ngụ, chờ ngày Tiên Kiều chính thức mở ra.

Thanh chủ Tần Vũ khách sáo nói với Hạ Ngôn ở bên cạnh.

- Đều là kiến trúc không người?

Hạ Ngôn hơi hơi sửng sốt

- Đúng vậy, bình thường Tinh Đồ là không mờ ra, chỉ có trước một trăm năm ngày Tiên Kiều mở ra, Tinh Đồ mói được mở cửa. Mà các kiến trúc trong Tinh Đồ, bình thường đều không có người ở lại. trước ngày Tiên Kiều mở ra, tu luyện giả đi vào Tinh Đồ, đều có thể tự mình tìm kiếm chỗ ngụ lại tạm thời, tuy nhiên tuyệt đối không thể phá hư kiến trúc nơi này.

- Tinh Đồ là núi Thủ Vọng trực tiếp nắm trong tay, bất luận kẻ nào cũng không dám làm

càn.

Thành chủ Tần Vũ gật gật đầu, có chút kiên nhẫn trả lời Hạ Ngôn.

Chậm rãi đi trên đường phố rộng rãi, Hạ Ngôn nhìn thấy phía trước tất cả kiến trúc màu bạc, đều. có một biển báo đã có người. Hiển nhiên, những kiến trúc có dấu hiệu này, đều đã có tu luyện giả vào trong đó ở lại rồi. Tuy nhiên Tinh Đồ này vô cùng rộng lớn, phòng ốc kiến trúc cũng đúng là rất nhiều, đám người Tần Vũ cũng không lo tìm không thấy chỗ ở.

Chương 1048: Cấp bậc quyền lực đáng sợ!

Ước chừng tìm gần một canh giờ, mọi người mới tìm được một gi­an nhà không có dấu hiệu có tu luyện giả ở.

- Tìm một tòa nhà, thật đúng là khó!

Tẩn Vũ lắc đầu, có chút cảm khái nói.

Cũng đúng, bọn họ sau khi vào Tinh Đồ, mãi đến hiện tại thời gi­an đã qua một canh giờ, mới thật vất vả tìm được một tòa nhà không có dấu hiệu, có thề thấy được trong Tinh Đồ hiện tại có bao nhiêu tu luyện giả tụ tệp.

Ngôi nhà nhưng thật ra rất lớn, đám người Hạ Ngôn vào ở không có vẻ chật chội chút nào, cho dù nhân số có nhiều hom gặp mấy lẩn, cũng không thành vấn đề. Sau khi vào tòa nhả, đầu tiên nhìn thấy là một cái đại sảĩi­hỆ Đại sảnh hình tròn bốn phía toàn bộ đều. là từng gi­an phòng riêng biệt, trên dưới ít nhất có hem một tĩăm phòng. Bên trong phòng đầy đủ mọi thứ dụng cụ.

- Giờ các vị đều đi tìm cho minh một phòng đi. Từ bây giờ đến ngày chọn lựa tư cách tiến vào Tiên Kiểu, mọi người cũng không có chuyện gì làm. Chỉ sợ còn phải chờ hem hai tháng nữa, mới bắt đầu được chọn lựa, các ngươi cứ chuẩn bị cho tốt đi!

Tần Vũ phần phó với mọi người.

Mười mấy người trẻ tuổi toàn bộ lên tiếng trả lời, hành lễ, rồi tự đi tim phòng cho minh. Phòng trong tòa nhà chia làm ba tầng, mỗi một tầng đều có ba bốn mưai phòng.

Hạ Ngôn chiếm dụng một phòng ở tầng thứ nhất

“Toàn bộ Thần Châu, chỉ sợ có han một ức tu luyện giả trẻ tuổi đi tới Tinh Đồ, tu luyện giả số lượng thật đúng là nhiều.” Hạ Ngôn ngồi xếp bằng ở trên giường trong phòng, thầm nghĩ trong lòng.

“Cũng không biết gi­ai đoạn tuyển chọn, rốt cuộc là chọn lựa như thế nào, chẳng lẽ chọn lựa chính là thực lực của mỗi người tu luyện giả?” Hạ Ngôn lắc đầu, cảm thấy hắn sẽ không phải nhưthấ

“Quên đi, nghĩ nhiều như vậy làm gi, dù sao với năng lực của ta, còn lo lắng sẽ không thể thông qua chọn lụa sao?” Hạ Ngôn tự giễu rồi tự cười minh.

Thời gi­an hai tháng nhoáng lên một cái mà qua Một ngày này, rốt cụ có tin tức truyền đến gi­ai đoạn tuyền chọn đã bắt đầu, tất cả tu luyện giả muốn đi vào Tiên Kiều, lập tức đi tớ Thần Cưng Tinh Đồ.

Chọn lựa chính là được tiến hành ồ trong Thần Cung Tinh Đồ. Mà Tiên Kiều thì lại ở phía trên Thần Cung Tinh Đồ. Đó là một con đường lên trời mông lung mờ ảo. Tu luyện giả thông qua chọn lựa, mới có thề được phệp đi vào Tiên Kiểu.

- Hạ Ngôn tiên sinh!

Ngoài cửa phòng, truyền đến tiếng Thành chủ Tần Vũ kêu gọi. Thân ảnh Hạ Ngôn nhoáng một cái, phi thân xuống giường, trong giây lát mờ cửa phòng ra, nhìn thấy Thành chủ Tần Vũ vẻ mặt tươi cười đứng ở bên ngoài.

- Hạ Ngôn tiên sinh! Đã bắt đầu chọn lựa, chúng ta mau đi tới Thần Cung Tinh Đồ đi!

Tần Vũ nhướng mày nói với Hạ Ngôn. Hạ Ngôn nhìn thấy các tu luyện giả Ngân Tuyết

Thành khác, đều đã tụ lập ở trong đại sảnh, ánh mắt mọi người đều hướng về bên này, dường như đều đang chờ Hạ Ngôn.

-Tốt!

Hạ Ngôn có chút ngượng ngùng cười cười, nhấc chân từ trong phòng đi ra, cùng Thành chủ Tần Vũ vào trong đại sành.

- Mọi người chuẩn bị xuất phát

Thành chủ Tần Vũ quay sang nói với các tu luyện giả trẻ tuổi khác, năm vị trưởng lão Thái Đức, cũng đều đi theo các tu luyện giả trẻ tuổi

Mọi người ra ngoài tòa nhà, trên đường phố đẩy nghẹt thần ảnh tu luyện giả, đều đang chậm rãi đi tới hướng Thần Cung Tinh Đồ. ở trong Tinh Đồ, bất cứ tu luyện giả nào cũng không được phệp phi hành. Đám người Hạ Ngôn cũng chi chậm rãi cất bước đi theo đám đông phía trước.

Qua hai canh giờ rốt cục lại không thấy đội ngũ nhúc nhích, không thể đi lên tiếp, phía trước đã chật cứng tu luyện giả. Hạ Ngôn chú ý nhìn tới, thấy Thần Cung Tinh Đồ cũng chưa có được mở ra, dường như gi­ai đoạn chọn lựa còn chưa chính thức bắt đầu.

- Hạ Ngôn tiên sinh không nên nôn nóng, Thần Cung Tinh Đồ có một vạn cửa vào, một lát nữa sau khi bắt đầu chọn lựa thi vào rất nhanh.

Tần VŨ thấy Hạ Ngôn nhíu mày, nghĩ là Hạ Ngôn nôn nóng trong lòng, nên lên tiếng giải thích.

- Ha ha! Tahiểu.

Hạ Ngôn cười cười nói.

- Nhường đường… nhường đường…

Lúc này, từ phía sau truyền đến tiếng ồn ào huyên náo. Hạ Ngôn nhíu mày nhìn lại theo tiếng ổn, thì nhìn thấy đại khái có mấy trăm tu luyện giả mặc trường bào màu lam. đang một đường chen lấn hướng lại đây. Tu luyện giả cẩm đầu kia thực lực rất mạnh, Hạ Ngôn tia xét là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ hậu kỳ. Nên biết rằng, ngay cả Thành chủ Tần Vũ đều là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ. sơ kỳ, mà người kia không biết là Thành chủ tòa thành thị nào, nhưng hiển nhiên thành thị đó rất lớn, bằng không cũng không có khả năng có mấy tĩăm tu luyện giả trẻ tuổi cảnh giới Tạo Hóa đi vảo Tinh Đồ.

ở ngoài Thần Cung Tinh Đồ này, đều là đường thông đạo riêng biệt. Cho nên phía trước có tu luyện giả chiếm cứ, người ở phía sau sẽ rất khó chen tới, ở trong Tinh Đồ lại không được phệp phi hành. Những đường đi thông tới Thần Cung Tinh Đồ này, cũng không rỘDg rãi lắm.

Mà mấy trăm tu luyện giả kia một đường chen lấn đi tới phía trước, vốn ở phía trước tu luyện giả chật cứng, liền càng lúc càng có vẻ lộn xộn.

Hạ Ngôn nhìn thấy, những tu luyện giả kia bị chen lấn vẹt ra hai bên, tuy rằng trên mặt đầy vẻ tức giận, nhưng lại giận mà không dám nói gi. Bị mấy trăm người kia chen lấn xô đẩy, không ngờ không có phản kháng chút nào.

Hạ Ngôn cũng từ trong miệng Tần Vũ biết được, ở trong Tinh Đồ, giữa tu luyện giả không cho phệp động thù, nếu như bị giám sát đại nhân Tiên Kiều phát hiện, rất có thể bị đuồi ra khỏi Tinh Đồ, đánh mất cơ hội tiến vào Tiên Kiều. Tình tiết nghiêm trọng còn có thể bị trừng phạt nghiêm khắc

- Những người này là ai? Mà lại ngang ngược nhưthế!

Hạ Ngôn không kìm nồi nhíu mày lẩm bắm một câu.

- Không biết là người thành thị nào, ta cũng chưa thấy qua bọn họ. Tuy nhiên có tới mấy trăm tu luyện giả trẻ tuổi cảnh giới Tạo Hóa, thì tất nhiên thành thị đó rất lớn, thế lực rất lớn. Hạ Ngôn tiên sinh! Chúng ta phải nhẫn nhịn, không nên phát sinh xung đột cùng bọn họ.

Tần Vũ nói khẽ với Hạ Ngôn.

- Vì sao vậy? Tại trong Tinh Đồ này, bọn họ còn dám động thủ sao?

Hạ Ngôn nghi hoặc hỏi.

- ở trong Tinh Đồ bọn họ không dám động thủ, nhưng ra ngoài Tinh Đồ, bọn họ khẳng định sẽ không từ bỏ ý đồ.

Tần Vũ vội vàng giải thích cho Hạ Ngôn:

- Ngân Tuyết Thành chúng ta chì là một cái thành thị nhỏ, không thể đắc tội với những thành phố lớn, bọn họ có nhiều mối quan hệ thế lực cường đại. Nói không chừng bọn họ cùng núi Thủ Vọng còn có liên hệ mật thiết gi đó, thì Ngân Tuyểt Thành chúng ta có thể chi trong một ngày liền bị mai một!

- Nghiêm trọng áhưvậy sao?

Hạ Ngôn đúng là cũng bị những lời này làm cho hoảng sợ.

Hạ Ngôn đến Thần Châu tới nay, hết thảy đều giống như rất ôn hòa yên binh, quan hệ giữa các tu luyện giả cũng coi nhưrất hòa họp. Không thể tưởng được Thành chủ Tần Vũ nói ra nhưng lại nghiêm trọng như thế, chi trong một ngày, một tòa thành thị có thể bị hủy diệt?

“Xem rạ bát kể là ở đâu, đều là dựa vào nắm tay lớn! Thần Chầu này cũng chính là quy củ nghiêm khắc nhiều hem một chút mà thôi.” Trong lòng Hạ Ngôn không khỏi thầm hướng tới.

- Hừ… Đây không phải là Thành chủ Nghiêm Sơn Cao Đông Hoa Thành sao? Các ngươi không phải ở phía đông tới à? Bằng không khẳng định biết Đông Hoa Thành.

Ngay lúc Tần Vũ thấp giọng nói chuyện với Hạ Ngôn, một lão già phía sau hai người, hừ lạnh một tiếng cúi đầu nói.

Hạ Ngôn cùng Tần Vũ, đều nhìn lại lão già này.

- Ha ha! Ta là Thành chủ Ngọc Đái Thành, những người trẻ tuổi này đều là trong thành ta Ngọc Đái Thành chúng ta là thành thị phía đông Thần Châu, cách Đông Hoa Thành này không xa lắm, cho nên biết tên Nghiêm Sơn Cao này.

Lão già giải thích với hai người.

- Thíra là vậy.

Tần Vũ hướng về Thành chủ Ngọc Đái Thành kia chắp tay chào.

- Nghiêm Sơn Cao này đúng là một người hung ác!

Lão già nhìn mấy trăm tu luyện giả kia dần dần tiếp cận, chậc chậc hai tiếng, lập tức nín thinh, bởi vì mấy trăm người kia đã tới gần.

- Tránhra!

- Phá trước mau tiáuh ra, đừng càn đường!

Từng tiếng từng tiếng quát lớn, từ trong miệng Nghiêm Sơn Cao kia phát ra, người này tai to mặt lớn, đầu trọc, vừa thấy là biết không phải hạng người lương thiện.

Hạ Ngôn và các tu luyện giả Ngân Tuyầ Thành, cũng đều bị đầy vẹt qua một bên, tuy nhiên Tần Vũ đều nhịn, Hạ Ngôn tự nhiên cũng không tiện ra mặt Còn nữa nếu đắc tội với tên Nghiêm Sơn Cao kia, thực rất có thể khiến cho Ngân Tuyết Thành rước lấy tai họa

Chờ Nghiêm Sơn Cao mang theo mấy trăm người chen lấn tới phía trước, lúc này một đám tu luyện giả mới dám phùng mang trọn mắt, lên tiếng chửi mắng.

- Đông Hoa Thành này, trước kia cũng chỉ là một cái thành thị bậc trung Nghiêm Sơn Cao ở khu vực chúng ta danh vọng cũng không cao. Nhưng, từ khi Đông Hoa Thành có thêm một vị vương tộc linh lực màu vàng, hết thảy đều thay đổi. VỊ vương tộc linh lực màu vàng này, không ngờ có quan hệ với núi Thủ Vọng. Ngắn ngùn thời gi­an không đến mười vạn năm, Đông Hoa Thành liền biến thành là một thành thị lớn mạnh số một ở chỗ chúng ta.

Thành chủ Ngọc Đái Thành lắc đầu cảm thán nói.

Thanh chủ Tần Vũ nghe vậy, ánh mắt cũng là tỏa sáng, còn có mấy vị trưởng lão Ngân Tuyầ Thành, khí tức đều hơi hơi có chút biến hóa Bởi vì, ở bên cạnh bọn họ cũng chính là có một vị vương tộc linh lực màu vàng đây! Hơn nữa thực lực mạnh như th4 về sau nói không chừng có thề tạo nên một ít quan hệ cùng núi Thù Vọng.

Nêu thật có thể như thạ ngày Ngân Tuyầ Thành thăng quan tiến chức như diều gặp gió, còn không phải sập tới rồi sao?

Nhưng ngược lại Hạ Ngôn không nghĩ nhiều như vậy, hắn chỉ là nghe lời nói kia của Thành chủ Ngọc Đái Thành mà có chút cảm khái, cấp bậc quyển lực ở Thần Châu này, thật đúng là cực kỳ sâm nghiêm.

“Ầm!”

Trong đám người đông nghìn nghịt, bộc phát ra một tràng tiếng vang. Hạ Ngôn vội vàng nhìn tới, phát hiện rất nhiều thông đạo màu đen của Thần Cung Tinh Đồ đã mở ra. Tu luyện giả ở hàng phía trước, có rất nhiều người đều đăbắt đầu tiến vào Thần Cung Tinh Đồ. ở phía trên Thần Cung Tinh Đồ, đứng lơ lửng ba tu luyện giả mặc trường bào màu vàng, nét mặt trang nghiêm. Ba tu luyện giả này, đều là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đình, quanh thân vòn quanh linh lực màu vàng, hiền nhiên đều là vương tộc linh lực màu vàng, sắc mặt nghiêm túc không chút biểu cảm nhìn quét xuống tu luyện giả đông nghẹt ở phía dưới.

- Giữtiật­tự!

Bóng người màu vàng đứng giữa, phát ra thanh âm ầm ầm vang động, truyền đi khắp bốn phía, phần đông tu luyện giả nghe vào trong tai, thật giống nhưtiếng sấm nồ.

- Đó giám sát đại nhản Tinh Đồ!

Tần Vũ chỉ vào ba bóng người màu vàng phía trên Thần Cung Tinh Đồ nói.

Ước chừng một vạn cái thông đạo, tốc độ tu luyện giả tiến vào cực nhanh. Thời gi­an chỉ một lần hô hấp đã có mấy vạn tu luyện giả tiến vào Thần Cung Tinh Đồ. Đám người Hạ Ngôn mặc dù ở phía sau khá xa, nhưng chừng nửa canh giờ chậm rãi di chuyển tới phía trước, thoạt nhìn tiếp qua chốc lát cũng đã có thề đi vào Thần Cung Tinh Đồ rồi.

Thành chủ Ngọc Đái Thành kia, cũng mang theo hai ba mươi tu luyện giả cùng lúc với đám người Thành chủ Tẩn Vũ, tới gần chỗ Thần Cung Tinh Đồ.

- Hãy hết sức cố gắng, tranh thủ thông qua chọn lựa, nghe chưa?

Thành chủ Ngọc Đái Thành, nghiêm túc căn dặn các tu luyện giả trẻ trong thành thị của mình.

- Dạ rõ, Thành chủ đại nhân!

Những tu luyện giả trẻ tuổi đó, đều hai mắt tỏa sáng. Đây là một cơ hội duy nhất, một cơ hội giúp cho bọn họ nhảy vọt! Lúc này, đương nhiên bọn họ vô cùng hưng phấn và kích động.

Thành chủ Tần Vũ cũng gọi mười mấy người trè tuổi Ngân Tuyầ Thành tụ tập lại một chút, dặn dò bọn họ phải cố gắng thông qua chọn lựa, chi cần có thể đi vào Tiên Kiểu, bất kể có thể đi bao xa, thi đều sẽ có được chỗ tốt hưởng dụng vô cùng vô tận.

Chương 1049: Giấy thông hành Tiên Kiều!

- Tới chúng ta rồi!

Tu luyện giả ở phía trước đám người Hạ Ngôn, đều đã lục tục tiến vào Thần Cung Tinh Đồ, tới lúc này Hạ Ngôn mới đột nhiên phát hiện, những Thành chủ cùng với rất đông trưởng lão các thành đi theo hộ tống đến đây, dường như cũng đều đi vào Thần Cung Tinh Đồ cùng với các tu luyện giả trẻ tuổi.

- A! Chúng ta cùng vào đi thôi! Ha ha! Đám chúng ta đều vượt quá năm vạn tuổi, ngay cả cửa thứ nhất của Thần Cung Tinh Đồ đều không thể thông qua, bởi vì tuổi không phù họp. Chúng ta đi vào sẽ bị trực tiếp truyền tống đi ra ngoài.

Thành chủ Tần Vũ cười nói.

Nghe vậy, trong lòng Hạ Ngôn giật mình kinh ngạc, thi ra những trưởng lão cùng Thành chủ kia sở dĩ cũng tiến vào bên trong Thần Cung Tinh Đồ, chính là muốn lợi dụng Thần Cung Tinh Đồ trực tiếp truyền tống minh về nhà, đỡ phải tự mình chậm rãi đi trò về.

“Vù vù vù!”

Mọi người, rất nhanh lách mình tiến vào Thần Cung Tinh Đồ.

“ổ?”

“Những người khác đều không có?”

Hạ Ngôn tiến vào Thần Cung Tinh Đồ, sau đó phát hiện chính mình đúng là một thân một mình ở bên trong một vùng hoang vu, một mặt trời thật lớn trên đình đầu, dường như chỉ cách mình có mấy trăm thước độ cao, áp lực phi thường.

“Đảy là địa phương gi đây?” Hạ Ngôn nhíu mày ngẫm nghĩ.

“Chọn lựa này, rốt cuộc là chọn lựa năng lực gì của tu luyện giả đây?” Đầy bụng nghi hoặc, Hạ Ngôn chậm rãi phi hành ở bên trong vùng hoang vắng. Trừ độ nóng trong môi trường có hơi cao, ngoài ra Hạ Ngôn không có cảm giác có nhân tố gì làm cho minh không khoẻ.

Hạ Ngôn tung một chường cũng có thể đánh nát vầng thái đương này, đừng nói chỉ là chút độ nóng!

Bên trong Tinh Đồ Thành không gi­an hơi vặn vẹo, một bóng người hiện ra, đúng là Thành chủ Tần Vũ Ngân Tuyết Thành.

Thân thể Tần Vũ khẽ quay một vòng, nhìn về phía Thần Cung Tinh Đồ, ánh mắt hơi híp

lại.

“Gi­ai đoạn tuyển chọn này, sẽ có chừng chín phần tu luyện giả không thể thông qua. Cũng không biết trong con cháu trè tuổi Ngân Tuyết Thành ta, lần này có mấy người có thể thông qua Thần Cung chọn lựa đạt được tư cách tiến vào Tiên Kiều.”

“Hy vọng có thể nhiều vài người đi, chỉ cần có thể có tư cách đi vào Tiên Kiều, thì thực lực tất nhiên sẽ tiến nhanh. Nói không chừng biểu hiện ưu tú còn có thể được những đại nhân ở núi Thủ Vọng coi trọng, thu được ban thường không tầm thường.”

- Thái Đức trưởng lão! Ngài ở đâu vậy? À? Chúng ta hội họp ngay tại chỗ này đi!

Tần Vũ dùng thủy tinh truyền âm, liên hệ với mấy vị trưởng lão Ngân Tuyết Thành.

Trong Thần Cung Tinh Đồ!

“Chết tiệt, thật là Khó chịu! Ta giống như sắp chết rồi!”

“Vì sao, ngay cả mắt đều không mờ ra được, giống nhưngủ chưa đăgiấc.”

Đại đa số tu luyện giả ồ trong không gi­an Thần Cung, tinh thần đều bắt đầu hoảng hốt Thần Cung Tinh Đồ này chủ yếu chính là khảo hạch tinh thần cùng ý chí của tu luyện giả, nếu như kiên trì không nổi, đương nhiên sẽ bị loại ra.

“Không! Ta không thể ngủ, một khi ngủ, ta đây liền thất bại.” Trên mặt một người tté tuổi đầy vẻ không cam lòng nhưng loại công kích trực tiếp đối với tinh thần ý chí này, thật sự là khó có thê ngăn càn, chỉ có thể cố sức chịu đựng.

“A… Không được.

Từng người từng tu luyện giả trẻ tuổi, không ngừng bị truyền tống ra khỏi Thần Cung Tinh ĐỒ.

“Chọn lựa này rốt cuộc phải như thế nào đây?” Hạ Ngôn vẫn đang phi hành bên trong vùng hoang vắng rỘDg vô tận kia, bát kể Hạ Ngôn thuấn di như thế nào, đều không thể rời

khỏi chốn hoang VU này.

Công kích tinh thần này mang đến thật lớn thống khồ cho những tu luyện giả kia, nhưng đối với Hạ Ngôn đúng là không có chút hiệu quà gì. Cảnh này nếu bị mấy vị giám sát lơ lửng phía trên Thần Cung kia nhìn thấy, chi sợ sẽ giật mình sợ hãi đây!

Nên biết rằng, đây chính là yêu cẩu tu luyện giả dưới năm vạn tuổi, mà Hạ Ngôn tu luyện thời gi­an không đủ năm vạn năm, ở trong Thần Cung Tinh Đồ bị loại công kích tinh thần đến trình độ này, vây mà không có cảm giác gi…

Điều này thật khiến cho người ta khó có thề tin.

- Chúc mừng tiểu tử ngươi thông qua chọn lựa, đạt được tư cách đi vào Tiên Kiểu.

Ngay thời điềm Hạ Ngôn vô cùng buồn bực, định dừng lại. đột nhiên một cái ý niệm vang lên trong đầu, khiến Hạ Ngôn chấn động. Với thực lực của min­hiện tại, không ngờ người nào đó có thể vô thanh vô tức truyền ý niệm vào trong đầu minh.

Tiếp theo, cành tượng trước mắt Hạ Ngôn liền rất nhanh xảy ra biến hóa, ngắn ngủn trong vòng thời gi­an một lần hô hấp, Hạ Ngôn liền phát hiện, vốn mình đang ở chỗ hoang vắng, biến thành một cái cung điện màu bạc thật lớn.

Mà hiện tại, chính mình đang đóng ở trong tòa cung điện này.

- Xin hòi ngài là ai?

Hạ Ngôn nhìn thấy, trước người cách đó không xa, có một thân ảnh già nua. ánh mắt liền tập trung nhìn lên tiếng hỏi.

-Ngươi tên là gi?

Lão già kia không có tiả lời câu hỏi của Hạ Ngôn, mà là thanh âm rất nặng chậm rãi hòi.

- Ta tên là Hạ Ngôn!

Hạ Ngôn vội vảng đáp, ánh mắt quét về phía khuôn mặt lão già, nhưng lại có một loại cảm giác không thể thấy rõ. Mà đùng thần thóc tra xét, Hạ Ngôn lại phát hiện chỗ bóng người kia đứng, không ngờ không có đấu hiệu sinh mệnh gì, thấy thế trong lòng Hạ Ngôn càng giật mình cả kinh.

- Ừ! Ngươi quà thực không tệ, thông qua khảo hạch của Thần Cung, đây là giấy thông hành tiến vào Tiên Kiều.

Nói xong, lão già vừa nhấc cánh tay ném tới một kiện vật thề màu bạc cho Hạ Ngôn. Hạ Ngôn vội vàng đón Nhận trong tay, tập trung nhìn vào, thi ra là một tờ giấy. Trên giấy có viết một câu, chính là “Giấy thông hành TiênKiều”!

- Tiểu tử kia! Ngươi là bên trong chọn lựa lần này thông qua Thần Cung chọn lựa nhanh nhất, xem ra linh hồn của ngươi đã rất mạnh, ở trong Tiên Kiểu, hy vọng ngươi nắm giữ được cơ hội hiếm có đó.

- Nếu là có thể nắm bắt được cơ duyên lớn trong Tiên Kiều, có lẽ… có thể tiết kiệm thời gi­an khổ tu của ngươi một ức năm.

Lão già dường như rất hài lòng với Hạ Ngôn, không ngờ nói ra những lời này.

- A?

Hạ Ngôn kinh ngạc, tiết kiệm thời gi­an khổ tu một ức năm?

Đây là khái niệm gi, Tiên Kiều kia thực sự thẩn kỳ như thế ư?

- Tiểu tử kia! Có phải ngươi đang thắc mắc thân phận của ta đúng không?

Lão già dường như là cười cười, hỏi Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn gật đầu.

- Tiểu tử ngươi này vận khí không tệ, có thể khiến ta hiện thân gặp ngươi! Ta là Chưởng Khống Giả Tiên Kiều. Từ thời điểm khởi đầu sáng lập Thần Châu, Đại Đế vì tu luyện giả của Thần Châu mà khai sáng ra Tiên Kiều. Lúc đó Tiên Kiều đã được ta chường quản cho đến hiện tại. Tuy nhiên, hiện tại ngươi nhìn thấy cũng chỉ là một cái phân thân của ta

- Ha ha…

- Tiểu tử kia! Có thể nhìn thấy phân thân của ta, coi như là phúc của ngươi rất lớn! Cũng không phải mỗi một lần Tiền Kiều mở ra, phân thần của ta đều sẽ hiện thân.

Dường như lão già cảm thấy minh rất tốt bụng.

- Tiền bối vậy mà lại là cường giả cùng một thời đại với Thương Nguyệt Đại Đe!

Hạ Ngôn thập phần cung kính, vẻ mặt tâng bốc­nói:

- Chính theo như lời tiền bối, ta có thể nhìn thấy một vị cường già cùng thời đại với Thương Nguyệt Đại Đế, mặc dù chỉ thấy được một cái phân thân, đó cũng là vinh hạnh của ta.

Kỳ thật, Thần chủ Cung Minh, cũng chính là nhân vật cùng một thời đại với Thương Nguyệt Đại Đế.

- Ha ha! Tiểu tử ngươi này, thật đúng là biết cách nói!

Lão già cười một tràng đài cực kỳ vui vẻ, thân hình đều hơi hơi run ran. dường như ngay cả tuyầ trắng trên mặt đất cũng nhẹ nhàng xao động lên.

- Tuy nhiên, tiểu tử ngươi tuy rằng nói chuyện thực xuôi tai. Nhưng ta lại không có vật gì tặng cho ngươi. Như vẩy đi, nếu như có một ngày ngươi có năng lực nhìn thấy bản thể của ta, ta sẽ giúp ngươi làm một chuyện.

Lão già hơi mờ lớn cặp mắt, dừng lại một lát, đột nhiên có vẻ trinh trọng nói với Hạ Ngôn.

- Tốt lắm, đã nói chuyện cùng tiểu tử ngươi quá nhiều rồi! Ngươi đi đi, hy vọng có một ngày ngươi có thề nhìn thấy bản thể của ta

Lão già phất cánh tay một cái, Hạ Ngôn liền cảm giác không gi­an trước mắt hơi hơi lay động một hồi, ngay sau đó, xuất hiện lại trong Ngân Tuyết Thành.

Nhìn lại tấm giấy thông hành trong tay, Hạ Ngôn có cảm giác như chợt tỉnh mộng.

“Vậy là chọn lựa đã hoàn thành?”

Ngần người!

“Trước về lại chỗ ở rồi tính sau, có lẽ Thành chủ Tần Vũ Ngân Tuyết Thành biết nhiều thứ gì đó. Lão già trong Thần Cung kia thật cũng quá lọti hại đi! Chì một cái phần thân đã cường đại như thế.” Hạ Ngôn lắc đầu, thân ảnh chợt lóe, dựa theo trí nhớ rât nhanh phi hành về chỗ ở của mình!

Kỳ thật, Hạ Ngôn có thể nhanh như vậy thông qua chọn lựa của Thần Cung Tinh Đồ, cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Nên­biêt rằng, Hạ Ngôn lĩnh ngộ về lực lượng pháp tắc, đã gần như đạt tới đại viên mãn. linh hồn của Hạ Ngôn tiếp cận đại viên mãn, độ cứng cỏi tinh thần lại tiếp cận cường giả cảnh giới Thân chủ.

Thời điểm ở Tây Vực, cho dù là cường giả như Cung Như Thủy đều không thể chống lại Hạ Ngôn. Mà đối tirợng khảo hạch của Thân Cung Tinh Đồ này, đều là tu luyện giả trẻ tuổi dưới năm vạn năm tuổi.

Mà Hạ Ngôn thời gi­an tu luyện mới han một vạn năm. Nhưng tu luyện giả tu luyện hơn một vạn năm có thể bước vào cảnh giới Tạo Hóa, có thể có bao nhiêu? Tu luyện giả bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ, có thể có bao nhiêu? Tu luyện giả bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, có thể có bao nhiêu? Tu luyện giả bước vào cảnh giới Tạo Hóa cẫp Điện chủ Hạch Tâm, có thể có bao nhiêu?

Mỗi một lần chọn lựa Thần Cung Tinh Đồ, tu luyện giả tham gia đạt tới con số han ức người. Cuối cùng tuy rằng sẽ có chín phần tu luyện giả bị đào thải, nhưng là còn lại một phần tu luyện giả có thề đạt được tư cách tiến vào Tiên Kiều. Nói cách khác, khảo hạch của Thần Cung Tinh Đồ này, kỳ thật cũng không phải phi thường khó khăn khó có thê thông qua, bằng không cuối cùng cũng không có khả năng có một phần số lượng tu luyện giả có thể đạt được tư cách tiến vào Tiên Kiểu.

Cho nên đối với Hạ Ngôn mà nói, khảo hạch của Thần Cung Tinh Đồ này, độ khó thật sự là quá thấp. Hạ Ngôn có thể nhanh như vậy đã thông qua khảo hạch, cũng chính là chuyện thực bình thường.

- Các vị trưởng lão, các ngài nói xem, lần này Ngân Tuyầ Thành chúng ta có thể có mấy con cháu đạt được giấy thông hành đi vào Tiên Kiều?

Thành chủ Tần Vũ, ngồi ở bên trong đại sảnh hỏi các vị trưởng lão ở phía dưới.

Trưởng lão Thái Đức năm người, đều ngồi trong đại sành.

- Ta thấy, hẳn có thể có ba nguời.

Một trưởng lão lên tiếng:

- Hạ Ngôn tiên sinh, khẳng định là có thể thông qua chọn lựa, hắn chính là vương tộc. Mà con cháu Ngân Tuyết Thành chủng ta, cũng có thể có hai người đạt được giấy thông hành!

- Ha ha! Ta thấy cũng không sai biệt lắm! Ngân Tuyết Thành chúng ta tuy rằng có thể tới tham gia chọn lựa không nhiều lắm, nhưng mẩy năm nay đám trẻ đều rất chinh tề. Năm vạn năm trước lúc Tiên Kiều chọn lựa, Ngân Tuyết Thành chúng ta không phải chi có hai đứa con cháu trẻ tuổi lấy được giấy thông hành sao. Hiện tại hai người này. thực lực đều không kém, một người đã là Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ, người kia đạt tới cảnh giới Tạo Hóa cẩp Điện chủ.

Trưởng lão Thái Đức cũng ra tiếng nói.

- Ừ! Các vị trưởng lão nói không sai. Lần này. Ngân Tuyết Thành chúng ta nhưng lại có một vị vương tộc linh lực màu vàng! Hà hà! Mỗi một lần Tiên Kiều mờ ra, cũng chưa chắc đã có một vị vương tộc linh lực màu vàng tham gia. Nếu ta nhớ không sai, lần trước Tiên Kiều mờ rạ. cũng không có một vị vương tộc linh lực màu vàng nào tham gia.

Thành chủ Tần Vũ có vẻ hớn hờ nói

- Chúng ta cứ ở chỗ này chờ đi, khảo hạch của Thần Cung Tinh Đồ này, toàn bộ quá trình cũng không tới một tháng. Hy vọng con cháu Ngân Tuyá Thành chúng ta, không nên quá nhanh đã bị Thần Cung loại bỏ.

Ánh mắt thâm thúy của Thành chủ Tần Vũ nhìn về phía trước.

Chương 1050: Đây còn là người sao?

Bình thường tu luyện giả tiến vào Thần Cung Tinh Đồ tiếp Nhận chọn lựa, khảo hạch, nếu là không thể thông qua, có thể chỉ trong vài lần hô hấp đã bị loại bỏ, truyền tống ra khỏi Thần Cung Tinh Đồ. Nhưng nếu muốn trong thời gi­an mấy lần hô hấp thông qua khảo hạch, chuyện đó gần như không có khả năng. Gần như tất cả tu luyện giả, đều. phải cắn răng cố kiên tri cuối cùng cọ sát thời gi­an vài ngày thậm chí han mười ngày, mới có thể cuối cùng thông qua đạt được tư cách đi vào Tiên Kiểu.

Ánh mắt thâm thúy của Thành chủ Tần Vũ nhìn về phía trước, hướng mắt nhìn chinh là chỗ của chính trong phòng này. Lúc này, đột nhiên xuất hiện linh lực hơi dao động, trong không gi­an hiện ra một bóng người.

Thành chủ Tần Vũ cùng mấy người trưởng lão, vừa nhìn thấy bóng người xuất hiện đều cả kinh, lập tức nhìn lại lần nữa vẫn chính là Hạ Ngôn một thân áo trắng; sắc mặt càng trở nên có chút đen hơn.

Bọn họ đã nghĩ tới khả năng có con cháu Ngân Tuyết Thành không trụ được bao lâu sẽ bị đào thải trả về nơi đây, nhưng tuyệt đối không bao giờ nghĩ tới, người thứ nhất bị đào thải trả về, lại chính là vị vương tộc linh lực màu vàng Hạ Ngôn!

- Thành chủ, các vị trưởng lão!

Hạ Ngôn thấy Thành chủ Tần Vũ cùng mấy vị trưởng lão sắc mặt không bình thường, không khỏi nhú mày nói.

- Hạ Ngôn tiên sinh! Ngài… ngài từ trong Thần Cung đi ra à?

Thành chủ Tần Vũ trước hết phản ứng lại, nhìn Hạ Ngôn, thanh âm có hơi ấp a ấp úng hỏi. Mặc kệ nói như thế nào, Hạ Ngôn cũng là vương tộc linh lực màu vàng, cho dù là một phế vật. ở trong các thành thị cũng có địa vị cực cao.

- Đúng vậy!

Hạ Ngôn nhìn mọi người gật đầu:

- Ta tiến vảo Thẩn Cung Tinh Đồ, sau đó chì nhìn thấy một vùng hoang vu, trên đỉnh đầu là một mặt trời thật lớn. Ta cũng không biết khảo hạch sẽ như thê nào, nhưng không bao lâu, liền có một ý niệm trong đầu không thể nhận ra, nói cho ta biết đã thông qua khảo hạch.

Hạ Ngôn bình thản nói.

Đám người Thành chủ Tần Vũ nghe Hạ Ngôn nói xong, miệng đều không tự chủ được há hốc, mắt trợn trừng nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn.

“Trời ạ! Đây còn là người sao? Đây là người sao? Đây là quái thai!” Trong lòng Thành chủ Tần Vũ hung hăng gầm nhẹ, vốn tường rằng Hạ Ngôn là bị loại bỏ, không nghĩ tới lại là thông qua. Nhanh như vậy liền thông qua khảo hạch của Thần Cung Tinh Đồ. Trải qua bao nhiêu năm nay, còn chưa bao giờ nghe nói qua nhu vậy. Nên biết răng lần trước Tiên Kiểu mở ra, cũng chính là ở năm vạn trước, trong Thân Cung Tinh Đồ chọn lựa nhanh nhất thông qua khảo hạch, cũng cần ước chừng hết thời gi­an ba ngày.

- Trước khi ta được truyền tống rạ, còn gặp được một vị tiền bốị lão tự xưng là Chường Khống Giả Tiên Kiểu. Tuy nhiên vị tiền bổi này chỉ là một cái phân thân.

Hạ Ngôn cau mày tiếp tục nói.

- Cái gì?

- Chưởng Khổng Giả Tiên Kiều?

- Trời cri! Không ngờ gặp được Chường Khống Giả Tiên Kiều?

Đám người Thành chủ Tần Vũ đều cả kinh đến mức từ chỗ ngồi nhảy dựng lên, hai mặt nhìn nhau, mầu máu đỏ nôi lên đến nôi trên mặt hiện ra một màu đỏ sậm.

- Thành chủ đại nhân, các vị trưởng lão! Các ngài biết vị Chưởng Khống Giả Tiên Kiều này à?

Hạ Ngôn thấy biểu hiện của mấy người, liền kết luận mấy người Thành chủ Tần Vũ, khẳng định là biết được Chưởng Không Giả Tiên Kiểu, ít nhât là nghe nói qua.

- Đương nhiên biết!

- Toàn bộ Thẩn Châu, có ai không biểt Chưởng Khống Giả Tiên Kiều?

- Chường Khống Giả núi Thủ Vọng, Chường Khống Giả Tiên Kiều, Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, là ba trụ cột lớn của Thần Châu. Trong đó, Chường Khống Giả núi Thủ Vọng cỏ cách mẩy ức năm sẽ thay đổi một lần, Chưởng Khống Giả đời trước quy ần, sau đó tân Chưc­ng Khống Giả tiếp nhận chức vụ. Mà Chưởng Khống Già Tiên Kiều và Chưởng Khổng Giả Thâm Uyên Vô Tận, lại đều là cường giả cùng một thời đại với Thương Nguyệt Đại Đê, cho tới bây giờ cũng không có thay đối lân nào.

Thành chủ Tần Vũ, hít sâu một hơi nói.

- Tuy nhiên, tuy rểbg chúng ta đều biết những điều này, nhưng từ trước tới nay chưa hề thấy quá Chường Khống Già!

Tần Vũ hâm mộ nhìn Hạ Ngôn, Hạ Ngôn không ngờ lại gặp được Chường Khống Già.

Cho dù là vương tộc linh lực màu vàng, cũng đâu có mấy người có thể gặp mặt Chưởng Khống Giả? Nhất là Chường Khống Giả Tiên Kiểu và Chưởng Không Giả Thâm Uyên Vô Tận, hai vị Chường Khống Giả này đều có thể nói là người mạnh nhất trong vũ trụ, đều là lúc vũ trụ mới sơ khai, là người vượn thượng cổ trong thiên địa sinh ra, là tu luyện giả nhân loại cổ xưa nhất.

- Hạ Ngôn tiên sinh, Chường Khống Giả Tiên Kiểu đại nhãn không có nói gi với ngài sao?

Thành chủ Tần Vũ hai mắt tòa sáng vội vàng hỏi, mấy vị trưởng lão, cũng đúng là thờ ồ ồ nặng nhọc nhìn Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn thấy vậy, cũng chi có thể lắc đầu:

- VỊ tiền bối này chỉ là hiện ra một cái phân thân ở trước mặt ta, đưa cho ta giấy thông hành Tiên Kiều nàyỄ

Hạ Ngôn lấy ra tấm giấy thông hành Tiên Kiều, tấm giấy màu trắng bằng cỡ bàn tay, mặt trên có một hàng chữ viết màu đen rõ ràng.

- Cho dù không có nói gì, đây cũng đúng là chuyện khó lường!

Thành chủ nói:

- Ta tu luyện đã có thời gi­an mấy ức năm, chưa từng nghe nói qua Chường Khống Giả gặp tu luyện giả nào tiến vào Thẩn Cung Tinh Đồ.

- Hạ Ngôn tiên sinh có thề nhìn thấy Chưởng Khống Giả, thật không biết làm hâm mộ biết bao nhiêu người.

Thái Đức thần sắc kích động, thanh âm đều run nhè nhẹ nói.

- Ha ha! Là ta may mắn!

Hạ Ngôn cười ha hả nói

- Hạ Ngôn tiên sinh! Ngài thông qua chọn lựa của Thần Cung Tinh Đồ, thật đúng là nhanh.

Trong đại sảnh, trầm mặc một hồi, Thành chủ Tần Vũ cười ha hả nói.

- Ta cũng không nghĩ tới lại nhanh như vậy.

Hạ Ngôn gật đầu nói.

Hơn hai mươi ngày sau.

Tu luyện giả trẻ tuổi Ngân Tuyết Thành trừ Hạ Ngôn, nhũng người khác cũng đều đã trở về. Trong mười sáu người chi có một người nhận được giấy thông hành Tiên Kiểu, những người khác toàn bộ bị đào thải. Thái Anh cũng bị đào thải Kỳ thật tu luyện giả có thể tới tham gia chọn lựa, đều là thiên phú cực cao rồi.

Hầu hết tu luyện giả, đều không thể ở trong vòng năm vạn năm, liền tu luyện đến cảnh giới Tạo Hóa. ở tứ vực, hầu hết tu luyện giả cả đời đều không thể bước vào cảnh giới Thiên Thần, càng đừng nói là cảnh giới Tạo Hóa.

Mặc dù đều xem như thiên tài, cũng là có chín phần số người bị đào thải Người bị đào thải trả về tự nhiên rầu rĩ không vui, cả đời này một lần cơ hội duy nhất đi vào Tiên Kiều, có nhưvậy mất đi.

Người trẻ tuổi lấy được giấy thông hành Tiên Kiểu kia, tên là Vu Lượng, tu luyện hơn bốn vạn năm, thực lực đã tiếp cận cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ.

Đối với thành tích nhưvậy, mấy người Thành chủ Tẩn Vũ tuy rằng hơi có chút thất vọng, tuy nhiên lại dường như cũng không để ý lắm. Bởi vì, có một cái nhân tố bất ngờ là Hạ Ngôn này.

Tại Tin­hĐồ nơi nào đó!

- Ba vị giám sát đại nhân!

Một gã trẻ tuổi hướng về ba thân ảnh màu vàng thi lễ.

Ba thần ảnh màu vàng này, hiền nhiên chính là giám sát đã xuất hiện ò phía trên Thần Cung Tinh Đồ, đều là vương tộc linh lực màu vàng, địa vị tôn kính. Mà hiện tại, lại gặp mặt riêng một gã tu luyện giả trẻ tuổi này.

- Thưc­ng Mật! Lần này ngươi mất thời gi­an gần ba ngày thông qua Thần Cung Tinh Đồ, thu được giấy thông hành Tiên Kiều, xem như không tệ.

Vị giám sát đứng ở giữa, nhìn người trẻ tuổi Thương Mật nói.

Thương Mật nghe vậy, trên mặt lập tức lộ rõ vẻ vui mừng. Có thể ở trong vòng ba ngày thu được giấy thông hành Tiên Kiều, thành tích này quả thật rất xứng đáng để cho người ta kiêu ngạo.

- Tuy nhiên, Thương Mật! Có một người lấy được giấy thông hành thời gi­an còn ngắn han so với ngươi.

VỊ giám sát này hơi khựng lại một chút, lại chuyển đề nói, ánh mắt cũng hơi ngưng trọng.

- Cái gì?

Trên mặt Thương Mật đầy vẻ sửng sốt.

Ánh mắt khó tin nhìn về phía ba vị giám sát:

- Điều này sao có thể? Trong năm ngàn vạn năm gần đây, ở trong Thần Cung Tinh Đồ hao phí thời gi­an ít nhát, cũng là thời gi­an gần ba ngày.

- So với ta thời gi­an hao phí còn ngắn hơn, đây là người nào?

Thương Mật ngây người, ngay sau đó lập tức phản ứng lại, ba vị giám sát như thế nào có thể lừa gạt mình?

- Không biết đối phương là thân phận gì, tuy nhiên hắn chỉ hao phí thời gi­an chừng cạn chén trà nhỏ, liền thu được giấy thông hành.

VỊ giám sát đại nhân này trang nghiêm nói.

- Cái… cái gi?

- Thời gi­an cạn chén trà nhò?

- Này…

Thương Mật nói chuyện đã có chút không trôi chày, hắn thật sự không thể tin, điều này sao có thể là sự thật! Vừa rồi vị giám sát nói người kia dùng thời gi­an so với mình ngắn, tuy rằng khó có thề chấp nhận, nhưng quả thật là có khả năng. Rồi sau đó vị giám sát lại nói, người kia không ngờ chi dùng thời gi­an cạn chén trà nhỏ…

- Đây là sự thật, hơn nữa là Chưởng Khống Giả đại nhân, tự mình ban phát một tấm giấy thông hành Tiên Kiều cho hắn.

VỊ giám sát bên trái, nhẹ lắc đầu trầm trọng nói:

- Thương Mật! Tuy rằng ngươi là thành viên vương tộc linh lực màu vàng chúng tạ, nhưng “thiên ngoại hữu thiên, Nhân ngoại hữu nhân”, nhớ lấy không được kiêu ngạo quá đáng. Trước đây một thời gi­an, sự kiện kia chúng ta cũng đều có nghe được, nếu không phải phụ thần của ngươi áp chế sự tình xuống, có thể ngươi đã bị trừng phạt rồi.

Nghe vậy, sắc mặt Thương Mật có hơi tái xanh, thân hình căng thẳng, dừng một lát mới hạ thấp giọng nói:

- Tahiểurồi! Đa tạ ba vị giám sát đại nhân! Tuy nhiên có một việc còn xin ba vị giám sát đại nhân giúp ta. ta muốn biết người thu được giấy thông hành Tiên Kiều trước ta đó rốt cuộc là ai, hắn dựa vào cái gì?

Giọng nói của Thương Mật phát ra đầy vẻ ác độc, hắn nghiến răng nghiến lợi nói.

- Điểu này không là chuyện gì lớn, chúng ta có thể giúp ngươi nhìn lại xem. Tuy nhiên ngươi tuyệt đối không thể làm càn, nơi này là Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân quản hạt, ngươi nếu làm xằng bậy, cho dù là phụ thân ngươi cũng cứu không được ngươi.

VỊ giám sát ở giữa dùng giọng điệu nghiêm túc nói với Thương Mật

- Giám sát đại nhân yên tâm, ta biết giữ chừng mực! Chuyện lần trước, phụ thân cũng đã hung hăng giáo huấn ta rồi.

Thương Mật cau mày nói, ba vị giám sát thấy hắn như thế, cũng chi là thoáng nhìn lẫn nhau, không có nói gì thêm.

“Người này rốt cuộc là thân phận gì?”

‘Trước đó, không ngờ không có tin tức gi!”

“Thời gi­an cạn một chén trà nhỏ, thu được giấy thông hành. Chưởng Khống Giả đại nhân tự mình ban phát giấy thông hành…”

Ra khỏi gi­an phòng của ba vị giám sát. Thương Mật chậm rãi đi trong thông đạo phụ cận Thần Cung. Tại trong thông đạo này, bất cứ tu luyện giả nào cũng không được phi hành, trừ ba vị giám sát phụ trách mở ra Tiên Kiểu.

Mà ở ngoài thông đạo, tu luyện giả có thể phi hành, tuy nhiên hoàn toàn ngăn cấm chiến đầu với nhau.

Thời gi­an, lại qua đi một tuần. Tiên Kiều sắp mở ra, tu luyện giả đạt được giấy thông hành, bắt đầu tụ tập lại tại vị trí Thần Cung lúc trước. Hôm nay số lượng tu luyện giả đã ít đi rất nhiều rất nhiều.

Thành chủ Tần Vũ Ngân Tuyầ Thành cùng Hạ Ngôn và Vu Lượng người cũng thu được giấy thông hành Tiên Kiều, ba người chậm rãi đi ở trong thông đạo bên ngoài Thần Cung. Tuy rằng so sánh với lần trước, số lượng tu luyện giả ít hơn rất nhiều, nhưng vẫn người là người tấp nập, đập vào mắt chỗ nào cũng là bóng người lắc lư.

Ba người Hạ Ngôn cũng không nôn nóng, theo đám người chậm rãi đi về phía trước. Tiên Kiều ở phía trên Thần Cung Tinh Đồ, xa xa nhìn tới mây mù lượn lờ, giống như một con đường nối thông lên trời.

Chương 1051: Độ khó của Tiên Kiều!

“Vù!”

Ba bóng người màu vàng, đột nhiên hiện ra ở phía trên Thần Cung Tinh Đồ, một cồ uy áp cường đại từ phía trên Thần Cưng Tinh Đồ chậm rãi ép xuống bốn phía. Ba vị giám sát đại nhân này đều là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh, thực lực rất­mạnh.

- Mời tu luyện giả có được giấy thông hành Tiên Kiều bay lên đây.

VỊ giám sát đứng giữa trên không trung nói với thanh âm hùng hậu vang dội, bên trong thanh âm này, mang theo một cổ uy áp linh hồn vô hình, khiến cho người ta kính sợ tận đáy lòng.

- Vu Lượng! Chúng ta lên đi!

Hạ Ngôn quay sang bên cạnh nói với Vu Lượng, tu luyện giả của Ngân Tuyết Thành cũng lấy được giấy thông hành Tiên Kiều.

- Dạ! Hạ Ngôn tiên sinh!

Vu Lượng gật đầu, hai người hướng về Thành chủ Tần Vũ khẽ cúi chào, liền phi thần lên phía trên Thần Cung Tinh Đồ.

Củng một lúc đông nghìn nghịt tu luyện giả từ trôi mặt đất phi thân lên, toàn cảnh cực kỳ hoảnh tráng. Tu luyện giả, hợp thành từng đám từng đám như biển người, từng đạo từng đạo dao động linh lực gần nhưbao tĩùm toàn bộ Tinh Đồ.

- Bây giờ, các ngươi lấy giấy thông hành Tiên Kiểu ra cẩm trong tay minh!

VỊ giám sát ở giữa lại ra tiếng, lớn tiếng nói với mọi người.

Đông đảo tu luyện giả nghe vậy, vội vàng lấy ra giấy thông hành Tiên Kiểu của mình, Hạ Ngôn, cũng lấy ra giấy thông hành Tiên Kiều cẩm trong tay. Chì thấy vị giám sát đại nhân kia nhẹ nhàng phất tay một cái, một vầEg hào quang màu vàng bao phủ tất cả tu luyện giả. Mà giấy thông hành Tiên Kiều trong tay tu luyện giả bị bao phủ ở trong đó, cũng đồng thời phóng xuất ra một vầng hào quang màu vàng lóa mắt.

Hạ Ngôn nhìn thấy tu luyện giả ở phía trước, đang không ngừng mất đi bóng dáng. Tốc độ cực nhanh, mỗi một lần hô hập, đều có một mảng lớn tu luyện giả trẻ tuổi biến mất trong không gi­an.

‘Tu luyện giả biến mất đó, dường như là đã trực tiếp tiến vào Tiên Kiểu!” Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn xem. thầm nghĩ trong lòng.

Khi giấy thông hành Tiên Kiều trong tay Hạ Ngôn tiếp xúc với linh lực màu vàng của vị giám sát kia, tâm thẫn hơi vừa động, liền cảm giác được thời không biến hóa, thân mình dường như bị một loại lực lượng kéo vào bên trong một cái lốc xoáy. Loại cảm giác này rất ngắn ngủi, thời gi­an di chuyển chi một cái ý niệm trong đầu, Hạ Ngôn liền có cảm giác hai chân của mình đứng trên mặt đất rồi.

Đập vào mắt là bóng người tấp nập, rất đông tu luyện giả hiện ra ở bốn phía quanh Hạ Ngôn.

“ổ?”

“Người trẻ tuổi áo trắng này, chính là ở bên trong Thần Cung Tinh Đồ gặp mặt Chưởng Khống Giả!” Khi giám sát nghiệm thu đến giấy thông hành của Hạ Ngôn Tiên Kiều, ánh mắt chợt lóe sáng, khẽ gật gật đầu rồi tập trung vào Hạ Ngôn.

Mà hai vị giám sát còn lại, cũng đồng thời được vị giám sát kia ra hiệu chú ý tới Hạ Ngôn áo trắng.

“Chọn lựa trong Thần Cung Tinh Đồ, là mỗi người riêng một không gi­an. Nhưng Tiên Kiều này thì tất cả tu luyện giả đều ở chung trong một không gi­an, cùng một lúc tiến hành.”

Hạ Ngôn chuyền động ý niệm trong đầu, mà tu luyện giả trẻ tuổi đông đúc ở bốn phá, có một số vẫn bình tĩnh dường như là biết tình hình của Tiên Kiều như vậy, còn có một số dường như là không biết tình hình trong Tiên Kiểu, trong mắt đều lộ ra vẻ mê hoặc, mù mờ.

- Các vị, con đường Tiên Kiều của các ngươi, lập tức sẽ bắt đầu.

- Có thể đi trong Tiên Kiều xa được bao nhiêu, có thể nhận được cơ duyên như thế nào, hoàn toàn dựa vào chính bản thân các ngươi.

- Tiên Kiểu, chia làm ba gi­ai đoạn, mỗi một gi­ai đoạn phân biệt là một trăm tầng độ khó. Chúc mỗi người các ngươi, đều có thể đi được xa han trong Tiên Kiểu, thu. hoạch được càng nhiều.

Thanh âm của vị giám sát nói chuyện lúc trước, không biết từ phương hướng nào truyền đến, vang lên trong tai mọi người. Ngay cà Hạ Ngôn cũng không thể phán đoán ra vị trí của vị giám sát.

Tiên Kiểu này là một không gi­an cực kỳ đặc thù, còn chia làm ba gi­ai đoạn, cũng chính là ba loại độ khó lớn. Mỗi một độ khó lớn còn có một trăm loại độ khó nhỏ. Nghe ra, dường như một trăm tầng của gi­ai đoạn thứ nhất cũng đã khó khăn phi thường.

“ổ?”

Đúng lúc này, không gi­an bắt đầu xảy ra biến hóa, từng đám từng đám hỏa diễm, đột ngột hiện ra trong không gi­an. Những hỏa diễm này cũng không hiện ra màu đỏ như hỏa diễm bình thường, mà hỏa diễm này màu đen. Còn cách thật xa đã có thể cảm nhận được độ nóng của nó.

- Nóng quá!

Vu Lượng ở bên cạnh Hạ Ngôn, không kìm nổi kêu lên. Hạ Ngôn đều đã có chút nhíu mày, bởi vì độ nóng thật sự rất cao, càng đừng nói là nhữũg tu luyện giả thực lực bình thường kia.

- Không xong, ở trong này thẩn khí phòng ngự không ngờ không thể sử dụng.

Vu Lượng kinh hãi nói.

Hạ Ngôn nghe vậy, cũng thử thúc động thần khí phòng ngự trong cơ thề minh, phát hiện quả thật không thể sử dụng thần khí Không gi­an này thật đặc biệt, không ngờ tu luyện giả không thể cảm ứng được với thần khí trong cơ thẩ

- A!

Trong đám người đông đúc, rốt cục đã có hỏa diễm màu đen rơi xuống. Có tu luyện giả bị hỏa cẩu trực tiếp roi trúng, phát ra một tiếng kêu thảm thiết Tu luyện giả có thể tu luyện đén cảnh giới Tạo Hóa, linh hồn đã là tiểu viên mãn, ý chí cũng đều phi thường kiên định. Thân thể cũng cường đại hơn xa so với người binh thường. Nhưng dù vậy, bị loại hòa diễm màu đen này chạm tới, thân mình tu luyện giả vẫn bốc cháy lên kịch Hệt.

Hạ Ngôn tận mắt nhìn một tu luyện giả cách đó không xa, trên người gã bị hỏa diễm màu đen bao phủ, vẻn vẹn chì vài lần hô hấp, thân thề liền bị thiêu đốt sạch sẽ.

- Đã chết?

Thấy một màn nhưvậy, Hạ Ngôn cũng có chút hoảng sợ.

Phốc!

Một cái hỏa cẩu màu đen lập tức hướng tới vị trí chỗ Hạ Ngôn lao vọt xuống. Hạ Ngôn vội vàng thúc dục linh lực trong cơ thể né tránh, nhưng lại phát hiện, ngay cả sử dụng linh lực bản thân đều bị hạn chế thật lớn. Cũng may Hạ Ngôn thực lực rất cường hãn, tránh né hỏa cầu cũng không khó lắm.

- A!

- Đáng giận! A!

Tiếng kêu thảm thiầ liên tiếp vang lên. Nhưng phía trên phía chân trời hỏa diễm màu đen lại càng ngày càng nhiều. Tới lúc này, toàn bộ phía chân trờị có một nửa không gi­an đều phủ kín hỏa diễm màu đen.

Đại khái thời gi­an chừng cạn nửa chén trà nhỏ, hỏa diễm màu đen rốt cục bắt đầu tiêu tán. Nhưng tu luyện giả tiến vào Tiên Kiều, số lượng còn lại ước chừng đã giảm bớt một nửa.

Mà tu luyện giả còn sống, mỗi người cũng đều lòng còn sợ hãi, trong mắt mang theo vẻ kinh sợ.

- Hạ Ngôn tiên sinh! Ta chống đỡ được rồi! Tầng thứn­hất, ta chống đỡ được rồi!

Vu Lượng, ở bên cạnh Hạ Ngôn, hưng phấn kêu lên, lúc này sắc mặt hắn còn có chút tái nhợt, thậm chí trôi trán còn đọng lại mấy giọt mổ hôi. Độ nóng trong môi trường này quà thực rất cao, sắt thép bình thường đặt trong không gi­an này, chì sợ trong thời gi­an ngắn sẽ hóa thành chát lỏng.

“T;ầng thứ nhất?” Hạ Ngôn ngạc nhiên.

Tầng thứ nhất, đã trực tiếp khiến ít nhất một nửa tu luyện giả không thể kiên trì tiếp tục. Vậy tầng thứ hai thì sẽ nhưthế nào?

Mỗi một gi­ai đoạn, đều là một tiăm tầng, muốn thông qua một gi­ai đoạn, quả thật là rất khó đây!

Không gi­an hơi chấn động một cái, cành tượng trước mắt các tu luyện giả biến đổi, tuy nhiên vẫn là cánh đồng hoang vu mênh mông bát ngát.

- Cái gì? Không ngờ lại là hỏa diễm màu đen?

Hạ Ngôn nhìn thấy phía trên phía chân trời hỏa diễm màu đen lại xuất hiện. Lần này, vừa

mới xuất hiện hỏa diễm màu đen đã có rất nhiều, hcm nữa tốc độ rớt xuống cũng nhanh hom, trong chợp mắt liền có hỏa cẩu màu đen nện xuống tới giữa đám tu luyện giả.

Những hỏa cẩu màu đen này, dường như có mắt, toàn bộ đều hướng về thân mình tu luyện giả nện xuống. Tốc độ mau, số lượng nhiều, thời gi­an một cái hô hấp còn chưa có qua đi, đã có tu luyện giả bị đánh trúng, thân hình bắt đầu bốc cháy lên.

- A!

Vu Lượng ở bên cạnh Hạ Ngôn, cũng hét thảm một tiếng, thân thề bắt đầu bốc cháy lên. Hạ Ngôn nhìn thân hình Vu Lượng bắt đầu bị bốc cháy, mặc dù có lòng muốn giúp hắn, tuy nhiên cũng không có biện pháp gì. Trong không gi­an Tiên Kiều này, thần khí đều không thê sử dụng, ngay cả nhẫn không gi­an Linh La đều không thể mở ra, sử dụng linh lực bản thân thi bị hạn chế thật lớn, Hạ Ngôn cũng không có cách nào dập tắt hỏa diễm màu đen trên người Vu Lượng.

Chỉ khoảng nửa khắc, thân hình Vu Lượng liền hoàn toàn hóa thành tro tàn.

Cũng qua thời gi­an chừng cạn nửa chén trà nhỏ như lần trước, hỏa diễm màu đen lại biến mất Lần này, lại có một nửa tu luyện giả bị đốt cháy thành tro tàn. Tu luyện giả còn thùa lại đại khái còn chừng ba trăm vạn người.

Có một số tu luyện giả, đều đang thờ hào hển, trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh hoàng. Bọn họ theo trong tiếng kêu gào thảm thiết của những tu luyện giả bị chết đi kia, là biết bị hỏa diễm này thiêu đốt, cảm nhận khẳng định là phi thường thống khổ.

Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa, đều không kìm nổi phải phát ra tiếng kêu la thảm thiết, có thể nghĩ mà biết cái loại thống khổ này ác liệt đén mức nào.

Rất nhanh, cảnh tượng lại biến hóa, độ khó của tầng thứ ba của gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều đã đến. Hỏa diễm màu đen trước sau như một, lần này hỏa diễm màu đen trực tiếp roi xuống từng mảng từng mảng lớn tạo thành biền lửa màu đen. Cả mảng biền lừa phủ chụp xuống tu luyện giả phía dưới. Có một số tu luyện giả vận dụng toàn bộ khí lực muốn né tránh biển lửa màu đen, đều không làm nên chuyện gì, cuối cùng vẫn bị phù trùm lại.

Tu luyện giả bị chôn vùi ở trong biển lửa, không thể tính toán trước sau. Có đôi khi chính là một tu luyện giả bị biển lửa gồm thâu, nhưng hắn không có lập tức tử vong, mà trong lúc thống khổ điên cuổng nhảy ra, thì có thể sẽ đụng phải tu luyện giả khác không kịp tiánh né, tu luyện giả kia cũng phải bị liên lụy, bị hỏa diễm màu đen nuốt hết.

Thời gi­an cạn nửa chén trà nhỏ, biền lửa màu đen biến mất số lượng tu luyện giả chì còn lại có hơn một trăm vạn.

‘©ây rốt cuộc là hỏa diễm gì?”

“Xem ra những tu luyện giả bị hỏa diễm thiêu, đốt kia, cũng không phải chết đi. Bằng không tu luyện giả tiến vào Tiên Kiều, có thề phải chết sạch.”

‘Ta hiểu rồi, tu luyện giả tiến vào Tiên Kiều, có thể chỉ là một cái hình thức của phân thân.” Hạ Ngôn đột nhiên nghĩ tới loại khả năng này, gật gật đầu có hơi giật mình kinh ngạc.

Tu luyện giả tiến vào Tiên Kiều, nếu như đều thật sự chết đi, điểu đó hiển nhiên không có khả năng.

“Tầng thứ tư!” Trước mắt nhoáng lên một cái, ý niệm xoay chuyền trong đầu Hạ Ngôn, hắn tệp trung ánh mắt nhìn về phía phía chân trời. Tuy nhiên lần này, phía trên chân trời nhưng cũng không có xuất hiện hỏa diễm màu đen.

Ngay tại thời điểm các tu luyện giả đều có chút kinh ngạc, một mảng bóng đen đột ngột từ dưới đất bốc lên, bao trùm mấy tu luyện giả không kịp để phòng. Ngay sau đó, lại là từng mảng từng mảng lớn hỏa diễm màu đen từ dưới mặt đất vọt lên, gồm thâu càng nhiều tu luyện giả.

“Không ngờ ngay cả phi hành cũng không được.” Hạ Ngôn thử thúc động linh lực phi hành, nhưng không ngờ không thể làm được, chỉ có thể bay lên cách mặt đất chừng hai thước, liền đụng phải một cồ áp lực rất mạnh từ phía trên đè xuống. Khoảng cách hơn hai thước này, căn bản là không đủ đề thoát khỏi hỏa diễm màu đen trên mặt đất.

Mà các tu luyện giả khác, ngay cả khoảng cách hai thước đó đều không thể bay lên, bọn họ chì có thể dán sát mặt đất chịu đựng. Hỏa diễm màu đen xuất hiện không hề có dấu hiệu báo trước. Xem ra, lúc này hoàn toàn là dựa vào vận may.

“Không xong!” Hạ Ngôn dùng hết sức tản ra thần thức của minh, đúng lúc này, trong lòng đột nhiên vang lên dấu hiệu báo động. Hạ Ngôn liền cảm Nhận được dưới chần mình, một đoàn hỏa diễm màu đen sắp phun lên, hắn vội vàng nhảy qua phía bên cạnh. Quả nhiên, một mảng lớn hỏa diễm màu đen xuất hiện, khó khăn lắm Hạ Ngôn mới né tránh được.

Chương 1052: Ngàn vạn người chỉ còn ba người!

Thông qua tâng thử tư của Tiên Kiểu, tu luyện già còn sống ở lại trong Tiên Kiều, đã không đủ một trăm vạn người. Kế tiếp mỗi một tâng độ khó đêu tăng lên trên diện rộng. Khi các tu luyện giả đi vào tầng thứ mười Tiên Kiểu, gần như toàn bộ bầu trời cùng mặt đất, đều là hỏa diễm màu đen. Hòa diễm màu đen bốc cháy hừng hực, cắn nuốt hết thân thể này tới thân thể khác.

Tu luyện giả kiên trì đến tầng thứ mười, chỉ còn lại có không dù một ngàn người. Mà một ngàn người này, đèu là tinh anh trong tinh anh, ý chí rất mạnh. Mặc dù là ở bên trong môi trường như vậy, nhưng đều có thể duy tri bình tĩnh cực độ, đầu óc thanh tỉnh, thật cần­thận dùng thần thức tra xét từng khe hở giữa hỏa diễm.

Mặc dù hỏa diễm màu đen số lượng có nhiều mấy đi nữa, ở giữa các hỏa diễm đó, cũng vẫn có những khe hởỄ Tu luyện giả chỉ cần có thể tinh chuẩn tránh nẻ giữa các khe hở đó, thì sẽ không bị thiêu đổt thành tro tàn chết đi. Độ nóng trong môi tnr­cng tuy rằng cực cao, nhưng nếu chỉ có độ nóng không thôi, cũng không đủ để đẩy các tu luyện giả rơi vào cảnh trí mạng.

- Thành chủ đại nhân!

ở ngoài Tiên Kiểu, Vu Lượng đã tử vong ở trong Tiên Kiểu, toàn vẹn không chút tổn thương hiện ra trước mặt Thành chủ T ần Vũ.

- Ta đúng thật là vô dụng! Chỉ kiên trì đến tầng thứ hai Tiên Kiều, thì đã chểt!

Vu Lượng ảo não nói với Thành chủ Tần Vũ.

- Đừng tự trách mình nữa! Ngươi có thể đi vào Tiên Kiều, đã nói lên năng lực của ngươi!

Tần Vũ lắc đầu an ủi Vu Lượng.

- Thế nào? Lúc này có cảm nhận được biến hóa gi hay không?

Ánh mắt Tần Vũ nhìn Vu Lượng đầy chờ mong hỏi

- ò? Dường như cảm giác đối với pháp tắc càng thêm gần gũi. Thật đúng là cực kỳ mau, không ngờ ta có thể cảm nhận được ĩõ ràng loại tiến bộ này.

T ần Vũ có chút giật mình nói

- Vậy là được rồi!

- Nêu ngươi có thể kiên trì nhiều thêm mấy tầng trong Tiên Kiều, thì thu được lợi ích sẽ càng nhiều. Chỉ cần có thể đi vào Tiên Kiều, là có thề thu được chỗ tốt hưởng thụ vô cùng vô tận rồi Hiện tại, không biểt vị Hạ Ngôn tiên sinh kia thông qua tâng thứmấy rồi

Tần Vũ nhìn Tiên Kiều mây mù lượn lờ kia, thấp giọng nói

- Hạ Ngôn tiên sinh rất mạnh! Ta có cảm giác tiên sinh sâu không lường được, nói không chừng có thể thông qua đầy đủ một trám tầng Tiên Kiều đấy.

Ánh mắt Vu Lượng sáng ngời nói.

Tiên Kiều tầng thứ­ba mươi ba!

Địa vực màu đen!

Cả không gi­an toàn bộ đều là biển lửa màu đen. Hòa diễm vô cùng vô tận cắn nuốt hểt thảy, đây đã là tầng thứ ba mươi ba Tiên Kiều.

Tu luyện giả kiên ưì đến tầng thứ ba mươi ba, chi còn tám người. Hiện tại, tầng thỏ ba mươi ba vừa mới bắt đầu.

- Đã tới tầng thứ ba mươi ba, bước chuyển tiếp thứ nhất của độ khó gi­ai đoạn thứ nhất

Một vị giám sát quauh thân lóng lánh hào quang màu vàng, ở bên trong một không gi­an bí ần phía trôi Thần Cung Tinh Đồ, ra tiếng nói.

- Đúng vậy!

- Mỗi một gi­ai đoạn của Tiên Kiều đều có bốn bước chuyẩi tiếp độ khó. Tầng thứ ba mươi ba là bước chuyền tiếp độ khó thứ nhất; tầng thứ sáu mươi sáu là bước chuyền tiếp độ khó thứ hai; tầng thứ chín mươi chín là bước chuyển tiếp độ khó thứ ba; tầng một tĩăm là bước chuyền tiếp độ khó thứ tư. Lần này Tiên Kiều mở ra, không ngờ có tám tu luyện giả kiên trì tới bước chuyền tiếp độ khó thứ nhất này, nhiều hcm một ít so với lần trước.

Một vị giám sát khác, hai tay chắp sau lưng, mặt không chút đổi sắc nói.

- Các ngươi tim ra thân phận của tiểu tử áo trắng kia chưa?

VỊ giám sát thứ­ba nhìn Hạ Ngôn trong tầng thứ­ba mươi ba Tiên Kiều, hòi hai người kia

Từ lần đầu tiên trong Tiên Kiều khi Hạ Ngôn sử dụng linh lực, bọn họ đã biết Hạ Ngôn là vương tộc linh lực màu vàng, tuy nhiên từ trước đến giờ chưa hề thấy qua Hạ Ngôn, thậm chí không có nghe nói tới Hạ Ngôn. Dựa theo đạo lý, Hạ Ngôn là vương tộc linh lực màu vàng ưu tú như th4 hẳn là đã sớm đanh chấn Thần Châu mới đúng.

Vương tộc linh lực màu vàng, số lượng vốn cũng rất ít, không biết bao nhiêu vạn năm, mới có xuất hiện tu luyện giả vương tộc linh lực màu vàng cực kỳ xuất sắc

Thế mà ba người bọn họ đều không ai biết Hạ Ngôn!

- Không có, có thể là hậu đại hoặc là đệ tử của cường giả ần sĩ nào đó.

Một vị giám sát lắc đầu nói.

- Quả thực là lợi hại! ở tầng thứ­ba mươi ba Tiên Kiều, mà dường nhưcòn có dư lực.

Một vị giám sát khác, hơi cảm thán nói một câu.

- Thương Mật cũng không tệ! Xem ra có thể kiên trì đến bước chuyển tiếp thứ hai của gi­ai đoạn thứn­hất, không uổng công phụ thân hắn bồi dưỡng nhưvậy.

VỊ giám sát thứ ba nhìn về phía Thương Mật linh lực màu vàng vờn quanh thân ở tầng thứ­ba mươi ba

- A!

Truyền ra một tiếng thét thảm thiết, trong tầng thứ ba mươi ba Tiên Kiều, lại một gã tu luyện giả bị thiêu đốt thành tro. Đến lúc này, trong Tiên Kiểu còn lại bảy tu luyện giả trẻ tuổi còn sống.

Xem tình hình, chờ đến lúc hỏa diễm màu đen ở tầng thứ­ba mươi ba Tiên Kiều này biến mất, trong bảy người này có thể có bốn người sống sót đã xem như là không tệ rồi.

Suốt thời gi­an cạn chén trà nhỏ trôi qua, hỏa diễm màu đen như một biển lửa không chỗ nào không có, rốt cục cũng bắt đầu dần dần tiêu biến mất Mà tu luyện giả còn sống chỉ còn ba người.

“Đúng là sắp chết nha!”

“Tuy lằng đã sớm có chuẩn bị đối phó với độ khó này, nhưng vẫn không có dự đoán được lại khó như vậy. Ngay cả thần khí trong cơ thệ, đều không thể sử dụng. Tại trong Tiên Kiều này, linh lực cũng không có cách nào bổ sung.” Hạ Ngôn thầm nghĩ.

Trong không gi­an trong Tiên Kiều, không có linh lực!

Nhìn lại hai người kia, Hạ Ngôn biết một người trong đó cũng là vương tộc linh lực màu vàng. Gã vương tộc linh lực màu vàng này, cũng thỉnh thoảng dùng ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn. Hai người đều là vương tộc linh lực màu vàng, tuy nhiên đến hiện giờ cũng không có nói gì với nhau.

- Hai vị!

Tu luyện giả mặc hắc bào kia, lúc này hướng về phía Hạ Ngôn cùng gã vương tộc linh lực màu vàng lên tiếng chào hỏi.

-À?

Hạ Ngôn nhìn về phía tu luyện giả trẻ tuổi mặc hắc bảo đáp lời, còn gã vương tộc linh lực màu vàng kia, vẫn không nói lời nào, chỉ là dùng ánh mắt lạnh lủng ngạo mạn nhìn thoáng qua tu luyện giả hắc bào.

- Ha ha! Có thề kiên trì đến đây, thật sự là không dễ dàng. Không biết tiếp theo, ta còn có thể tiếp tục kiên trì nồi hay không, không biết có thể kết bằng hữu cùng hai vị hay không?

Người trẻ tuổi hắc bào này tươi cười nói với Hạ Ngôn cùng gã vương tộc linh lực màu vảng kia.

- Không có hứng thú!

Gã vương tộc linh lực màu vàng, lập tức Kền trả lời giọng nói lạnh nhưbăng.

- Ta tên là Hạ Ngôn!

Hạ Ngôn lại đáp lời.

- Ha ha! Tagọi là Lý Lạc Vân. Tiên Kiều này còn thật là khổ sở đây!

Lý Lạc Vân cười cười nói chuyện với Hạ Ngôn.

- Đúng vậy, mới đầu ta cũng thật không ngờ lại khó như vậy!

Hạ Ngôn gật gật đầu.

- ò? Đến tầng thứ­ba mươi bốn rồi!

Hạ Ngôn cảm giác một hồi dao động trong không gi­an, vội vàng căng thẳng toàn thân

nỏL

Lý Lạc Vân cùng gã linh lực màu vàng kia nhìn thấy, cũng đồng dạng thân hình chấn động, tuy nhiên trên mặt gã vương tộc linh lực màu vàng, dường như thoải mái hơn rất nhiều so với vừa rồi.

-ổ?

- Xuất hiện biến đổi rồi! Đây không phải ngọn lửa màu đen kia!

Hạ Ngôn nhìn thấy phía trên chân trời, dần dần xuất hiện một ít tinh thề màu lam phi thường xinh đẹp.

- Không phải hỏa, là băng! Hàn băng lạnh phi thường!

Lý Lạc Vân nhìn chằm chằm tinh thể trên bầu trời, nói ra từng chữ một.

Hạ Ngôn cũng cảm Nhận được, độ ấm trong không gi­an đột nhiên lập tức giảm xuống cực thấp. Trước là hỏa diễm màu đen phi thường bá đạo, hiện tại lại là loại hàn băng âm độ tuyệt đối này.

Hiện tại, là tầng thứ­ba mươi bốn của Tiên Kiều!

Chương 1053: Tầng thứ sáu mươi bảy của Tiên Kiều!

Đây là một loại tinh thể màu lam đủ để đông lạnh linh hồn, Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn tới, nhìn thấy những tỉnh thể màu lam này hiện ra hình tam giác, mỗi một khổi tinh thê đại khái bằng cỡ nắm tay, chớp lóe ánh sáng bóng loáng khiến người ta tim đập nhanh.

Lúc này tâng thử ba mươi bốn Tiên Kiểu thật tĩnh lặng, bởi vì tâng thử ba mươi bốn giờ này chỉ có ba tu luyện giả.

“Xoạt!”

Trong không gi­an truyền tới một tiếng vang giòn tan, sau đó tinh thể màu lam phía trên chân trời kia, đột nhiên nhẹ nhàng nhích động rồi sau đó liền rất nhanh rơi xuống mặt đất Hơi lạnh khủng bố kinh người, đường như ngay cả không gi­an đều có thể đông lạnh. Nếu là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường, chi sợ không cần hàn băng trực tiếp dính vào thân thể, chi hơi lạnh này cũng có thể khiến cho họ mất đi ý thức.

Nhưng ba người Hạ Ngôn lại là ba tu luyện giả mạnh nhất trong số người tiến vào Tiên Kiêu lần này, vẻn vẹn chi là độ lạnh có thể đông lạnh linh hôn người ta, nhưng còn không thể hoàn toàn khuất phục ba người.

Phía trên hoang mạc mênh mông bát ngát, sổ lượng hàn băng màu lam roi xuống càng ngày càng nhiều, mà hàn băng roi đến trên mặt đất, không ngờ cũng không biến mất. Dân dần, trên mặt đất cũng bị phủ kín một tầng tinh thể hàn băng.

Hạ Ngôn thật cần­thận nhảy chần né tránh, không để hai chân của mình bước trên hàn băng cũng như không trực tiếp tiếp xúc. Từng đợt từng đợt hơi lạnh từ trên mặt hàn băng tỏa ra, nếu tiếp xúc với hàn băng, thì còn không biết sẽ phát sinh chuyện như thế nào nữa. Cường độ thân thể của Hạ Ngôn tuy rl­ng vượt qua tu luyện giả bình thường gập vạn lần, nhưng chưa tới thời khắc vạn bất đắc dĩ, hắn cũng sẽ không nguyện ý dùng thân thề nếm thử hàn băng đáng sợ này.

Sau thời gi­an cạn chén trà nhỏ, hàn băng biến mất, ba người cảm giác không gi­an khẽ run lên, cành tượng đã biến đổi

“Mỗi một tầng ở Tiên Kiều cầnkiên trì thời gi­an chừng cạn một chén trà nhò.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng: “Ba mươi ba tâng trước, đều là hòa diễm màu đen, hơn nữa mỗi một tầng lên càng thêm hung hiềm hơn. Nhưng tới tầng thứ ba mươi bốn, liền biến thành hàn băng độ lạnh cực thấp. Nhung tính ra, độ khó của tầng thứ ba mươi bốn này, còn xa không bằng tầng thứ­ba mươi ba.”

“Chẳng lẽ, trong Tiên Kiều cách mỗi ba mươi ba tầng, sẽ là một lần chuyền đổi? Ừ! Đợi đến tầng thứ sáu mươi bảy, sẽ biết ngay. Nêu đúng như ta phỏng đoáạ như vậy đến tầng thỏ sáu mươi bảy, hẳn sẽ không phải là loại hàn băng này nữa.” Hạ Ngôn xoay chuyển ý niệm trong đầu, nhìn thấy Lý Lạc Vân đang thờ phào một hơi.

Dường như cảm giác được ánh mắt của Hạ Ngôn, Lý Lạc Vân xoay người nhìn Hạ Ngôn cười nói:

- Hàn băng này thật đúng là quá lạnh, ta có cảm giác cơ thề đã bắt đầu tê cứng.

- Đúng vậy! Cũng không biết đây là thử quái gi, mà lại giá lạnh như thế.

Hạ Ngôn không kìm nồi thấp giọng nói một câu.

- Hừ! Ngay cả Vô Cực Thủy cũng không biết, mà cũng là vương tộc linh lực màu vànế?

Lúc này, gã vương tộc linh lực màu vàng kia, cười một tiếng khi dễ nói

Hạ Ngôn cảm giác được đổi phưc­ng rẩt lạnh lùng ngạo mạn, hơn nữa trong ánh mắt đường như mang theo địch ý đối với mình.

- Đây là Vô Cực Thủy? Ta đã xem qua ở một số điển tịch, vừa rồi trong lúc nhât thời lại không nghĩ ra. Nghe nói mỗi lần Tiên Kiểu mờ ra, tu luyện giả tiến vào trong đó gặp phải khó khăn đều không giống nhau.

Lý Lạc Vân nhìn hai người, cười nói.

- Cũng không phải mỗi một lần đều không giống nhau, Tiên Kiểu mười ức năm sẽ quay vòng lại một lẩn.

Ánh mắt gã vương tộc linh lực màu vàng lóe sáng, thấp giọng nói.

Lúc này, không gi­an nhẹ nhàng run lên, ba người đã thông qua tầng thứ ba mươi bốn, đi vào tầng thử ba mươi lăm Tiên KiềuỄ

Kể tiếp mỗi một tầng, cùng ba mươi ba tầng trước đó có hiệu quả kỳ điệu như nhau, xuất hiện nguy hiểm đều là Vô Cực Thủy, tuy nhiên mỗi lần trải qua một tầng, độ khó đều tăng lên trên điện rộng.

Tầng thứnăm mươi bảy Tiên Kiểu!

- Chết tiệt, ta sắp kiên trì không nồi nữa!

Lý Lạc Vân, sắc mặt xanh mét, cắn răng nói. Đầu tóc lông mày lông mi của hắn, toàn bộ đều phù một lợp sương lạnh màu lam. Tuy Iẳng hắn vận chuyền linh lực màu đen quanh thân chống đỡ hàn khí tập kích, nhưng ỉúc này xem ra quả thật hắn không còn lạc quan nữa rồi.

- Cũng là vương tộc linh lực màu vàng các ngươi, tiến vào Tiên Kiều này chiếm tiện nghi. Linh lực màu vảng các ngươi dễ dàng chống đỡ hàn khí của Vô Cực Thủy han so với linh lực màu đen của ta.

Lý Lạc Vân nhìn hai người, chậm rãi nói.

Nghe vậy, Hạ Ngôn cũng không nói gì. hắn cũng không biết nhiều về vấn đề này.

- Xem ra, ngươi cũng là vương tộc?

Gã vương tộc linh lực màu vàng kia, lạnh giọng hỏi Lý Lạc Vân.

- Đúng vậy, đáng tiếc không phải vương tộc linh lực màu vàng, ta là vương tộc linh lực màu đen.

Thân ảnh Lý Lạc Vân chợt lóe, lách tiánh một đám hàn khí màu lam đột nhiên từ dưới mặt đất phun ra.

“Phù!”

- Thiếu chút nữa đã kiên trì không nổi rồi, không nghĩ tới vẫn còn kiên trì qua được tẩng thứ năm mươi bày này.

Nhìn tinh thể cùng hàn khí màu lam dần dần biến mất, Lý Lạc Vân thở phào một hơi nói.

ở tầng thứ năm mươi bảy, hắn thiếu chút nữa đã kiên trì không được, tuy nhiên ngay tại thời điểm mấu chốt đó, Vô Cực Thủy biến mất, một tầng này hắn lại kiên trì qua được.

ở tầng thứ năm mươi tám, Lý Lạc Vân rốt cục cũng không có thể kiên trì đến cuối. Tiên Kiều này mỗi một tầng độ khó đều gia tăng trên diện rộng. Lý Lạc Vần ở tẩng thứ năm mươi bày, đã gần như sắp kiên trì không nồi, tới tầng thứ năm mươi tám ngã xuống là chuyện bình thường. Nên biết rằng, tại trong Tiên Kiều này không thể sử dụng thần khí toàn bộ dựa vào tố chất bản thân của tu luyện giả.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Thời điểm thông qua tầng năm mươi tám, trừ Hạ Ngôn, gã vương tộc linh lực màu vàng Thương Mật duy nhất còn sống kia. nhìn Hạ Ngôn hòi.

- A… Talà người nhưthế nào có quan hệ gì với ngươi?

Hạ Ngôn cười lạnh nhìn về phá Thương Mật hỏi.

Gã vương tộc linh lực màu vàng này thái độ phi thường ngạo mạn, vẫn luôn mang theo địch ý với Hạ Ngôn, lúc này lại dùng giọng điệu quát hỏi mình như thế, đương nhiên Hạ Ngôn sẽ không dùng sắc mặt vui vẻ nói với đối phương.

- Ta là Thương Mật, phụ thân ta là chấp sự núi Thủ Vọng.

Thương Mật ngạo nghễ nói.

- Thì lại như thể nào?

Hạ Ngôn cười nhạo nói.

- Ta chưa bao giờ nghe nói qua ngươi!

Trong ánh mắt Thương Mật chợp lóe tia sáng ác liệt, hắn hoài nghi người trước mắt này chính là tu luyện giả đã gặp mặt Chưởng Khống Giả Tiên Kiều kia.

- Ngươi không cần nghe nói qua.

Hạ Ngôn lắc đầu nói

Lúc này, đã đến tầng thứ năm mươi chín. Hạ Ngôn nhìn ra được tên vương tộc linh lực màu vàng gọi là Thương Mật kia, lúc này đã có phần cố hết sức, không thoải mái như lúc khởi đầu nữa.

- Đáng giận!

- Chết tiệt! Ta phải kiên trì tiếp tục!

- Mặc dù là ta, cũng chì có một lần cơ hội tiến vào Tiên Kiều. Ta nhất định phải kiên trì tới cùng, TiênKiều…

Ý chí của gã vương tộc linh lực màu vàng, quả thật phi thường kiên cường, mấy tầng sau đó Hạ Ngôn nhiều lần cảm thấy hắn sắp kiên trì không nổi, nhưng hắn vẫn cố sống cố chết kiên trì tiếp tục. Có một lần, hắn thậm chí bị hàn khí của Vô Cực Thủy trực tiếp đánh trúng, nhưng hắn cũng vẫn kiên trì đi tiếp.

Loại ý chí kinh người này, quà thật rất kiên cường.

Tuy nhiên đến tẩng thứ sáu mươi sáu, gã vương tộc linh lực màu vàng Thương Mật này, cuối cùng cũng không thể kháng cự được, bị một biển Vô Cực Thủy màu lam hoàn toàn đông lạnh vỡ thành mảnh nhỏ.

Hạ Ngôn đứng lơ lừng phía trên biển Vô Cực Thủy màu lam. từng tia từng tia hàn Khí mắt thường có thể thấy được, không ngừng theo lòng bàn chân dọc theo thân thể chạy lên tới trái tim Hạ Ngôn.

ở dưới hòa tan của linh lực Hạ Ngôn, hàn khí màu lam hóa thành màn sương trắng lan tiản phủ khắp thần hình hắn. Tuy rằng độ linh hoạt của thân thể bị giảm chậm lại rất nhiều, tuy nhiên cũng không đủ để tạo thành uy hiệp thực sự với Hạ Ngôn. Linh lực của Hạ Ngôn vốn đã cực kỳ dồi dào, trong Tiên Kiều này tuy rằng không thể khôi phục linh lực bị tiêu hao trong cơ thề, nhưng tiêu hao ở mức độ này. Hạ Ngôn hoàn toàn có thể chịu đựng được.

‘Tầng sau, chính là tầng thứ sáu mươi bảy của Tiên Kiều, không biết sẽ phát sinh biến hóa nhưthế nào nữa.” Bên ngoài thân thể Hạ Ngôn, lóe ra vầng hào quang màu vàng.

- Linh lực trong cơ thề. nhưng lại dồi dào nhưthệ, tầng thứ sáu mươi sáu Tiên Kiều này, xem ra hắn thông qua là không có vấn để gi.

Tại một chỗ không gi­an phía trâi Thần Cung Tinh Đồ, một trong ba vị giám sát Tiên Kiều lên tiếng nói.

- Thật sự là kinh người, nhìn tiềm lực của hắn, chi sợ có thể kiên trì đến tầng một tĩăm đây. Một vị giám sát khác, kỉnh sợ nói.

- Đúng vậy, đã bao nhiêu năm rồi, không có người nào có thể kiên trì đến tầng một tĩăm của Tiên Kiểu nha! Từ khi chúng ta đảm nhiệm giám sát Tiên Kiều cho tới bây giờ, dường như chì có một tu luyện giả từng kiên trì đến tầng một trăm của Tiên Kiều. Đáng tiếc, vị tuyệt thế thiên tài đó, sau này nghe nói đã ngã xuống.

Vị giám sát thứ­ba, lẳc đầu cảm thán nói.

- Ha ha! Lúc trước chúng ta không phải cũng đều tiến vào qua Tiên Kiểu sao! Ta còn nhớ rõ, một lần đó ta tiến vào Tiên Kiều chì kiên trì đến tầng thứnăm mươi chín.

Một vị giám sát nhớ lại nói.

- Hai chúng ta cũng không sai biệt lắm! Tuy vậy, nhưng tiến vào Tiên Kiều đạt được lợi ích, giúp chúng ta tu luy ện đến nay đêu còn hường dụng.

Tiến vào Tiên Kiều, quả thật đối với tu luyện giả mà nói có lợi ích thật lớn lao.

“Vèo vèo vèo!”

Tầng thứ sáu mươi sáu Tiên Kiểu, hàn khí đần dần hạ thấp, tinh thần Hạ Ngôn hơi vừa động, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười.

“Tiếp theo, chính là tầng thứ sáu mươi bảy của Tiên Kiều rồi!” Hạ Ngôn thầm nói trong lòng, ý niệm trong đầu xoay chuyển, trong đôi mắt đột nhiêa bắn ra một tia sáng, sau vài lần hô hấp hàn khí hoàn toàn tiêu tan, không gi­an lại hơi chấn động một cái.

Lần này, không gi­an chỗ Hạ Ngôn đứng, đã không phải là hoang mạc, mà là một chỗ thời không loạn lưu. Năng lượng tối đen vô cùng vô tận ào ào lướt qua bên cạnh Hạ Ngôn không thôi

Cuối tầm mắt, là một vùng đen tối Mặc dù là thị lực của Hạ Ngôn, cũng không cách nào nhìn thấu. Toàn bộ không gi­an đều tràn ngập khí tóc hủy diệt. Nêu là thân thể người bình thường ở trong không gi­an này, chỉ sợ chỉ trong chốc lát, tinh thần sẽ hỏng mất mà chết.

“Quả nhiên tới tầng thứ sáu mươi bảy lại đã xảy ra biến hóa, không còn là Vô Cực Thủy.” Hạ Ngôn thẩm nghĩ trong lòng.

“Không biết bắt đầu từ tầng thứ sáu mươi bảy sẽ xuất hiện hung hiềm thuộc dạng gì.” Hạ Ngôn tung thần thức dò tra, cần­thận cảm ứng toàn bộ không gi­an.

“ổ?”

Bên trong phía chân trời tối đen, đột nhiên xuất hiện một tia sáng. Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn, phát hiện thử ánh sáng phát ra đó, chính là một tia sấm chóp.

“Xoẹt!”

Sau một tiếng nồ vang, một tia chợp to bằng cỡ cánh tay đánh thẳng về hướng thân hình Hạ Ngôn.

“Đây là loại tia sét gì, không ngờ so với Hỗn Độn Lôi Đỉnh còn đáng sợ hơn gập trăm lần!” Hạ Ngôn cảm ứng được tia sét, giật mình cả kink Khí tức hủy diệt trên tia sét này, còn khủng­bố hơn rất nhiều so với Hỗn Độn Lôi Đình trong Hỗn Độn Không Gi­an lúc trước.

“Không tốt!” Hạ Ngôn liên tục lách mình, tránh thoát tia sét to cỡ cánh tay chết người này, không ngờ khi tia sét đánh xuống tới mặt đất lại nổ tung, hóa thành hàng ngàn hàng vạn tia chớp thật nhỏ. Có một số tia chợp, trực tiếp đánh tới trêũ thân thể Hạ Ngôn, khiến toàn bộ thân thể Hạ Ngôn đều hơi tê rần, một cơn đau đón thấu tim gan, trong nháy mắt chui vào trong óc Hạ Ngôn.

Chương 1054: Thông qua tầng một trăm Tiên Kiều!

Loại đau đớn này so với dùng kim châm vào đầu ngón tay còn ác liệt han cả vạn lần. Cho dù linh hồn của Hạ Ngôn đã cận kề đại viên mãn, ý chí vô cùng kiên định, nhưng vẫn không thể dễ dàng chịu đựng loại đau đón vượt qua mức cực hạn sức chịu đựng của thân thể con người này, cả thân mình hắn đều khẽ co giật một chút.

Ngay sau đó, một loại lũ liệt quỷ dị bắt đầu ăn mòn linh hồn, khiến hai mắt Hạ Ngôn hơi tối sầm xuống.

- Loại thương tồn mức độ này, đã muốn làm ta roi vảo mê man sao?

Ánh mắt Hạ Ngôn nghiêm lại, tập trung vào tia sét lại xuát hiện ở phía chân ười, cười lạnh một tiếng thấp giọng nói.

Com lũ liệt quỷ dị kia bị Hạ Ngôn dùng ý chí tống đi, hồi phục thanh tĩnh, thân ảnh chợt lóe, né tránh công kích của tia sét tiếp theo. Biết những tia sét này sau khi đánh xuống mặt đất, còn có thể nồ tung hóa thành hàng ngàn hàng vạn tia sáng điện thật nhỏ, nên thời điểm tránh né Hạ Ngôn liền tận lực tẫag rộng phạm vi di chuyển.

“Tầngth­ứsáumưcri tám!”

“Tầng thứ sáu mươi chín!”

“Tầng thứ chín mươi tám!”

Mỗi lần đều qua thời gi­an cạn nửa chén trà nhỏ, Tiên Kiều sẽ tự động diễn biến đến một độ khó của tâng tiếp theo, cũng giống như sáu mươi sáu tầng trước đó, mỗi lần qua một tầng độ khó đều tăng lên trên diện rộng.

Tới tầng này, tia sét diệt thế trong thiên địa gần như là cuồn cuộn mãnh liệt thổi quét tới, không chì có số lượng gia tăng trên diện rộng, mà ngay cả uy lực đều gia tăng gặp mười lần so với thời điểm bắt đầu. Mỗi một tia sét đều to bằng thân thề người. Những tia sét này sau khi đánh xuống tới mặt đất, hóa thành tia sáng điện li ti càng nhiều hơn, hình thành một tấm lưới điện trong không gi­an.

ở trong Tiên Kiều này Hạ Ngôn sử dụng linh lực bị hạn chế rtấ lớn, nên muốn hoàn toàn tránh thoát những tia sét này cực kỳ khó khăn. Thời điểm ở tầng thứ tám mười tám. Hạ Ngôn đã không thể không sử dụng Đại Na Di Thuật. Nếu là phi hành bình thường tránh né, hoàn toàn không tránh kịp, mà cũng không thể sử dụng thuấn di, chỉ có thề sử dụng Đại Na Di Thuật, loại bí pháp thần thông thứ năm của Linh La tâm pháp.

Dù vậy, Hạ Ngôn vẫn thường thường bị tia sáng điện đánh vào thần thể, mỗi một lần bị đánh vào thân th4 thân mình giống như bị ức vạn con kiến đang hung hăng gặm nhắm trong đó.

Tuy nhiên, Hạ Ngôn vẫn kiên trì chịu đựng.

‘Tầng thứ chín mươi chín Tiên Kiều, sắp bắt đầu rồi sao?” Hạ Ngôn nhìn tia sét của tầng thứ chín mươi tám dần dần biến mất, trong mắt chợt lóe sáng, hít vào một hơi thật dài.

- Ta đã báo cáo chuyện này lên trên rồi.

Một trong ba vị giám sát, thân hình vừa động nói với hai người kia.

- À? Cấp trên nói gì?

Hai vị giám sát lộ vẻ kích động hỏi.

- Không có nói rõ điều gì, tuy nhiên một khi người này thông qua tầDg một trăm gi­ai đoạn thứn­hất Tiên Kiều, người của cấp trên có thể sẽ ra mặt gặp hắn.

VỊ giám sát kia ngưng trọng nói.

- Thông qua tầng một trăm? Người này có thể thông qua tầng một trăm Tiên Kiều, sao? Đã bao nhiêu vạn năm nay, đều không ai có thể thông qua một trăm tầng của gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiểu.

Một vị giám sát khác lắc đầu.

- Có lẽ, người này có thể thông qua! Các ngươi có chú ý thấy hắn ở trong Tiên Kiểu sử dụng một loại thần thông gì đó hay không? Không ngờ có thể trong nháy mắt di chuyển đi chỗ khác, tránh thoát tia sét diệt thấ

VỊ giám sát nói trước đó, hơi hơi nhíu mày lại, ánh mắt nhìn về phía hai người kia.

- Ừ! Hẳn là một loại bí pháp thần thông huyền ảo phi thường. Người này không biết rốt cuộc là thân phận gi, mấy vạn năm qua chưa bao giờ nghe nói vương tộc linh lực màu vàng chúng ta xuất hiện một thiên tài như vậy.

Hai người kia cũng lắc đầu, lộ rõ vẻ trầm tư trên mặt.

- Đến tầng thứ chín mươi chín rồi!

VỊ giám sát ở giữa xoay chuyển ánh mắt, nhìn vào trong Tiên Kiều.

Sau thời gi­an cạn nủa chén trà nhỏ.

- A… Tầng thứ chín mưcri chín cũng thông qua, người này ý chí thật cường đại, ở trong

tầng chín mươi chín bị nhiều tia sét diễn biến thành tia sáng điện đánh trúng thân thề như vậy, Không ngờ không có roi vào hôn mê. Nếu là tu luyện giả bình thường, cho dù là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, cũng không có khả năng kiên trì thanh tĩnh.

VỊ giám sát đứng giữa, giật mình cả kinh nói, hắn biết lõ cho dù là chính minh cũng không thể chịu đựng nồi.

- Đúng vậy, vấn đề là hắn còn trẻ tuổi như th4 mà linh hồn đã cường đại như thế, nếu có thể thông qua một tĩăm tầng Tiên Kiều, chẳng phải là linh hồn sắp đạt tới đại viên mãn sao?

VỊ giám sát bên trái dường như cũng bị chính lời nói của mình mà hoảng sợ.

- Đại viên mãn? Nhưng đó là dấu hiệu của cường giả cảnh giới Thần chù! Tiểu tử này, mới tu luyện thời gi­an bao lâu? Linh hồn có thế so với Thần chủ sao?

VỊ giám sát bên phải, khó có thể tin nói.

- Người này thật đúng là một quái thai! Xem kia… tầng một trăm Tiên Kiều bắt đầu rồi!

VỊ giám sát ở giữa giơ tay chi vào Tiên Kiều nói.

Không gi­an tầng một trăm Tiên Kiều, không có xuất hiện cái gì khác, chẳng qua là hỏa diễm màu đen, hàn băng màu lam, cùng với tia sét diệt thế đáng sợ kia, xuất hiện cùng một lúc. Ngay từ đầu, toàn bộ không gi­an liền tràn ngập ba loại tai họa đủ để hủy diệt hết thảy này.

Hạ Ngôn ở trong không gi­an căn bản không có chỗ nào yên ồn, dưói chân là hàn băng màu lam, ở giữa là hỏa diễm màu đen, trên đỉnh đầu là tia sét diệt thế giáng xuống, ba loại khủng bố.

Từ xa nhìn lại, ngay cả thân ảnh màu trắng của Hạ Ngôn cũng không thể thấy rõ.

ở bên ngoài ba vị giám sát cũng đúng là trọn to hai mắt nhìn. Một khi Hạ Ngôn có thề kiên trì thông qua tẩng một trăm của gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiểu, đó là lập tức có thể chấn động Thần Châu.

Nên biết rằng, khoảng cách tu luyện giả ở một lần thông qua một trăm tẩng gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều đến nay, thời gi­an đã qua ước chừng hơn năm ngàn vạn năm.

Mà liệt kê số tu luyện giả đã thông qua một trăm tẩog gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, trừ người đã ngã xuống, có han chín phần đều bước vảo tới cảnh giới Thần chủ. Có thề nói, mỗi một tu luyện giả có thể thông qua một trăm tầng gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, đều có hy vọng thật lớn bước vào cảnh giới Thần chủ.

Ngay cả núi Thù VọDg cũng rất coi trọng việc này. Nhất là vương tộc linh lực màu vàng, càng có thẻ làm cho cả Chưởng Khống Giả đương nhiệm núi Thù Vọng đều chấn động một chút.

Lúc này ba vị giám sát cũng cực kỳ kích động. Thời điểm ban đầu bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới có tu luyện giả có thề thông qua một trăm tầng Tiên Kiểu, xác suất đó quả thật rất thấp.

Thời gi­an năm nghìn vạn năm Tiên Kiều mở ra chừng hem một ngàn lần, mà trong một ngàn lần còn chưa nhất định có thể có một lần có tu luyện giả có thể thông qua một trăm tầng gi­ai đoạn­thún­hát của Tiên Kiều.

Thời gi­an, chậm rãi trôi qua.

Rốt cục, hỏa diễm màu đen, hàn băng màu lam, tia sét diệt thế bắt đầu tiêu tán. Một thân áo trắng Hạ Ngôn vẫn đang lơ lửng trong không gi­an Tiên Kiều.

- Cái gì…

- Hắn thật sự thông qua một tĩăm tầng TiênKiểu!

Ba vị giám sát, trên mặt đầy vẻ ngạc nhiên kinh sợ nhìn bóng người trong Tiên Kiều kia

- Mau mau báo chuyện này lên núi Thù Vọng!

VỊ giám sát đại nhân đúng giữa, rất nhanh thông qua thủy tinh truyền âm, gửi đi tin tức này về một vị chấp sự trên núi Thủ Vọng.

-ổ?

Tại nơi nào đó trên núi Thù Vọng, một vị vương tộc linh lực màu vàng nhìn chằm chằm thủy tinh truyền âm trong tay:

- Một vị trẻ tuổi vương tộc linh lực màu vàng, thông qua tầng một trăm gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều?

- Đây là đại sự, ta phải bẩm báo với Chưởng Khống Giả đại nhân.

VỊ vương tộc linh lực màu vàng này, cũng chính là chấp sự trôi núi Thủ Vọng. Lúc này liền vận chuyển linh lực rất nhanh nhích động thân hình, phóng đi về hướng một tòa cung điện rộng lớn.

“Rốt cục đã xong rồi sao?”

Hạ Ngôn nhìn không gi­an bốn phía đã ồn định trò lại, thở ra một hơi thật dài, trải qua

tầng vừa rồi, quả thực so với đi vào luyện ngục còn đáng sợ hơn. Tuy rằng chỉ có thời gi­an ngắn ngùn cạn nủa chén trà nhỏ, nhưng Hạ Ngôn có cảm giác hình như đã qua han cả tì năm. Thời gi­an mỗi một lần hô hấp đều khiến cho Hạ Ngôn có cảm giác dường như đã trải qua một thế kỷ.

Đến giờ khắc này, thân hình Hạ Ngôn vẫn còn quay quay trong một loại tình cảnh khó có thề nhúc nhích.

Mà lúc này ở ngoài Tiên Kiều, một luồng khói màu tím lượn lờ dâng lên phía trên Thần Cung Tinh Đồ rồi chậm rãi tòa ra, một hồi tiên âm, từ bên trong màn khói tím hỗn loạn kia truyền đi khắp bốn phương tám hướng. Màn khói tím bốc lên này khi thì thành hình thân rồng, khi thì lại hóa thành hình hổ, huyền ảo khó lường. Xa xa ở ngoài Tinh Đồ đều có thế nhìn thấy màn khói tím phía trôi Thần Cung.

Loại dị tượng này chỉ khi nào có tu luyện giả thông qua tầng một trăm của gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều mới sẽ xuất hiện. Hiện tại không ngờ phát sinh dị tượng này, điểu đó đã nói lên lần này tu luyện giả tiến vào trong Tiên Kiều, đã có người thông qua một trăm tẩng Tiên Kiểu.

“Vèo!”!

Ngay sau đó, Hạ Ngôn phát hiện chính mình đã ra khỏi không gi­an Tiên Kiều đáng sợ, vị trí hiện tại là phía trên Thần Cung Tinh Đồ. Mà trước mặt đứng ba vị giám sát

- Ba vị giám sát đại nhân!

Hạ Ngôn chắp tay hướng về ba vị giám sát hơi khom mình nói.

- ổ! Không cần đa lê! Ngươi tên gi?

Ba vị giám sát cũng có vẻ rất khách sáo, bởi vì Hạ Ngôn thông qua một trăm tầng của gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, về sau thành tựu không thể lường được.

Cho dù hiện tại, thực lực của Hạ Ngôn cũng chỉ là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, cùng cảnh giới với họ.

- Ta tên là Hạ Ngôn!

Hạ Ngôn nói thẳng ra

- Hạ Ngôn! Ngươi trước kia tu luyện ở thành thị nào?

VỊ giám sát đứng giữa, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn hỏi.

- Ta luôn luôn tu luyện ở trong một chỗ núi hoang, hiện tại đã tới ở Ngân Tuyết Thành.

Hạ Ngôn đối với tình hình của Thần Châu đã có một ít hiểu biết, cho nên hiện tại bịa lời

nói dối càng thêm dễ dàng.

-ồ?

Ba vị giám sát thoáng hơi sủng sốt, đưa mắt nhìn nhau.

- Trước kia ta có một vị sư phụ. tuy nhiên sau lại chẳng biết ông ấy đi đâu mất, ta cũng đã thật lâu không gặp lại ồng ấy.

Hạ Ngôn lại nói tiếp một câu.

Nếu nói là tự mình tu luyện đến cảnh giới hôm nay, đừng nói ba vị giám sát này không tin, chỉ sợbất cứ kẻ nào cũng không thể tin điều đó.

- Thì ra là như vậy! Khó trách trước kia chúng ta chưa bao giờ gặp mặt ngươi, cũng chưa bao giờ nghe nói qua về ngươi.

VỊ giám sát đứng giữa gật gật đầu, nói.

- Ngân Tuyết Thành?

Tiếp theo, hắn lại nhíu mày hỏi lại một câu.

- Ngân Tuyết Thành, hẳn là một thành thị nhỏ phía nam!

VỊ giám sát bên trái tiếp lời nói, dường như hắn có nghe nói qua Ngân Tuyết Thành, biết Ngân Tuyấ Thành là một thành thị nhỏ ở phía nam.

- Đúng vậy, Ngân Tuyết Thành ở phía nam Thần Châu!

Hạ Ngôn gật đầu nói tiếp:

- Thành chủ Tần Vũ Ngân Tuyểt Thành, hẵn là còn ở phía dưới.

Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn về phía sau.

Phía dưới Tinh Đồ không ngờ còn có rất đông tu luyện giả không có rời đi, lúc này các tu luyện giả đều đang bàn tán, rốt cuộc là ai thông qua một tĩăm tằng Tiên Kiều.

Những vị Thành chủ kia, bất kể thành thị lớn nhỏ, thực lực cao thấp, đều đang dò xét lẫn nhau: còn có tu luyện giả của thành thị nào ở trong Tiên Kiều chưa có đi ra. Tu luyện giả giữa đường bị đào thải, sớm cũng đã bị truyền tống ra ngoài, bây giờ còn tu luyện giả nào chưa đi ra, đó chính là người thông qua một trăm tầng của Tiên Kiều.

- Thành chủ! Hạ Ngôn tiên sinh còn chưa có xuất hiện, chẳng lẽ là Hạ Ngôn tiên sinh thông qua một trăm tầng Tiên Kiều sao?

ở nơi nào đó phía dưới Thần Cung Tinh Đồ, tu luyện giả trẻ tuổi Vu Lượng của Ngân Tuyầ Thành thân hình rung động nhìn Tần Vũ Thành chủ nói.

Chương 1055: Chấn động Thần Châu!

Tần Vũ Thanh chủ Ngân Tuyết Thành, biểu tình trên mặt có chút quỷ dị, ánh mắt nhìn chằm chằm lên không gi­an phía trên Thần Cung Tinh Đồ, chỉ là hắn cũng không thể nhìn thấy vị trí của Hạ Ngôn.

Tiên Kiều xuất hiện dị tượng màn khói tím, điều đó xác định đã có tu luyện giả tiến vào Tiên Kiểu thông qua một tĩăm tầng Tiên Kiều, chính là đến tột cùng có phải Hạ Ngôn tiên sinh hay không, điều này còn rất khó nói. Nghe Vu Lượng nói, thân hình Tần Vũ Khẽ giật nảy mình một cái.

- Còn không thể xác định! Nêu thật là Hạ Ngôn tiên sinh thông qua một tĩăm tầng Tiên Kiều, vậy Ngân Tuyết Thành chúng ta có thể được…

Tần Vũ nói đến đây, kích động đến giọng nói cũng hơi run run.

- Ta thấy đó chính là Hạ Ngôn tiên sinh! Nếu không thi, Hạ Ngôn tiên sinh vì sao đến giờ còn chưa đi ra?

Vu Lượng nói có vẻ chắc chắc.

- Rốt cuộc là tu luyện giả thành thị nào thông qua một tĩăm tầng?

- Tu luyện giả thành thị các ngươi, đều đi ra rồi chứ?

- Đúng vậy, người Tử Viêm Thành chúng ta đã sớm đi ra hết rồi… ôi! Người thông qua một trăm tầng Tiên Kiều này nếu là Tử Viêm Thành chúng ta thi thật là tốt biết bao…

- Ha ha! Trương lão đầu ngươi ít nằm mơ đi! Một tu luyện giả mạnh nhất của Lưu Vân Thành ta mói thông qua tầng thứmười hai Tiên Kiểu. Tử Viêm Thành ngươi càng không cần phải nói, ta đoán chừng ngay cả tầng thứ­ba Tiên Kiều cũng không có thông qua

- Lý lão nhân ngươi dám làm nhục Tử Viêm Thành ta…

Tu luyện giả sau khi tiến vào Tiên Kiều, thông qua thời gi­an của mỗi tầng Tiên Kiều, kể cả thời gi­an chờ chính là một chén trà nhỏ, thông qua một tĩăm tầng thêm một chút cũng chỉ là thời gi­an hơn một ngày. Cho nên lúc này có hơn một nửa Thành chủ, cũng không có ròi Tinh Đồ mà ở lại bên ngoài Thần Cung Tinh Đồ này. Ai cũng đều muốn nhìn thử xem, Tiên Kiều mở ra lần này tu luyện giả trẻ tuổi mạnh nhất, có thể thông qua bao nhiêu tầng Tiên Kiểu.

Nhưng mà không nghĩ tới, lại ra ngoài ý liệu có tu luyện giả tiến vào Tiên Kiều, thông qua một trăm tầDg Tiên Kiều. Đây chính là chuyện đã năm nghìn vạn năm nay cũng chưa xảy ra ở Thần Châu này.

- Nếu Thành chủ Ngân Tuyầ Thành cũng ở trong này, vậy mời hắn cũng lên đây đi!

VỊ giám sát đứng giữa cười nói với Hạ Ngôn và hai vị giám sát kia.

Tu luyện giả trong thành tỏa sáng nồi bật như vậy, làm Thành chủ phần công lao này cũng là phi thường cao. Nếu không thỊ Thành chủ vì sao hao phí tâm thần khí lực, lo lẳng tự mình mang theo tu luyện giả trong thành đi tới Tinh Đồ?

ở Thần Châu không hề ít thành thị nồi lên hưng vượng, đều là có liên quan cùng tu luyện giả trẻ tuổi trong thành đột nhiên nổi bật lên. Thậm chí còn có một số thôn xóm nho nhỏ, có một ngày đột nhiên xuất hiện một tu luyện giả thiên tài, thôn nhỏ đó rất nhanh có thể nổi lên hưng thịnh ở Thần Châu. Thậm chí phát triền trờ thành một tòa thành thị.

- Mòi… Thành chủ Ngân Tuyết Thành đến phía trên Thần Cung!

VỊ giám sát đại nhân đứng giữa, trầm giọng nói xuống phía dưới.

-ồ?

- Cái gì?

- Ngân Tuyết Thành?

- Ta biết Ngân Tuyết Thành! Ngân Tuyết Thành là một thành thị nhỏ ở phía nam chúng ta! Giám sát đại nhân, vì sao gọi Thành chủ Ngân Tuyết Thành lên Thần Cung, châng lẽ là…

Có tu luyện giả, mơ hồ đoán được điều gi.

- Tu luyện giả của Ngân Tuyết Thành thông qua một trăm tầng Tiên Kiều? Điểu này sao có thể?

Có Thành chủ không tin, không thể tin đây là sự thật Một cái thành thị nhỏ như thế, sao có được tu luyện giả có thề thông qua một tĩăm tầng Tiên Kiểu?

- Ha ha! Ta ở một tháng trước, có nói chuyện cùng Thanh chủ Ngân Tuyết Thành bọn

họ!

Trong đám người, một vị lão già hưng phấn nhớ lại, người này chính là Thành chủ Ngọc Đái Thành, quả thật lão có nói chuyện với Tần Vũ và Hạ Ngôn, lúc đó là vì Thành chủ Nghiêm Sơn Cao và đám tu luyện giả Đông Hoa Thanh bá đạo.

- Thành chủ đại nhân! Là giám sát đại Nhân Tiên Kiểu mời ngài đi lên kia!

Vu Lượng thấy Thành chủ Tần Vũ có hơi thát thần Kền nhắc nhở.

-Ạ?

Tần Vũ chợt bừng tỉnh lại, trong đôi mắt loé sáng hào quang kinh người.

- Vu Lượng! Đi, chúng ta cùng lên đi!

- Hay lắm! Thành chủ đại nhân!

Vu Lượng gật đầu lia lịa nói.

“Vù vù!”

Hai thân ảnh trong ánh mắt hâm mộ, ghen tị của rất đông tu luyện giả bay lên phía trên Thần Cung Tinh Đồ, đúng là hai người Tẩn Vũ và Vu Lượng.

- Thành chủ đại nhân!

Hạ Ngôn nhìn thấy Tẩn Vũ Thanh chủ, khẽ cười lên tiến chào, lại nhìn Vu Lượng gật gật đầu.

- Hạ Ngôn tiên sinh!

Tần Vũ cũng vội vàng hoàn lễ với Hạ Ngôn, ngay theo sau. lại quay về phía ba vị giám sát, cung kính nói:

- Ra mắt ba vị giám sát đại nhân Tiên Kiều!

- Ừ! Ngươi chính là Thành chủ Ngân Tuyết Thành? Vị giám sát Tiên Kiều đứng giữa nhìn Tần Vũ gật gật đầu hỏi.

- Đúng vậy!

Thành chủ Tần Vũ gật đầu đáp.

Tuy rằng Tẩn Vũ cũng là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, nhưng thực lực của hắn so sánh với ba vị giám sát, vẫn còn kém rất xa Hơn nữa, ba vị giám sát địa vị tôn quý, lại là vương tộc linh lực màu vàng, cho nên Tần Vũ gặp mặt ba vị giám sát đều phải khom mình thi lễ. Còn Vu Lượng thì lại không dám ngẩng đầu ở trước mặt các vị giám sát

- Ha ha! Không tệ, Hạ Ngôn là tu luyện giả của Ngân Tuyầ Thanh ngươi, hắn đã thông qua một trăm tầng Tiên Kiểu. Núi Thủ Vọng sẽ ban thưởng cho Ngân Tuyết Thành ngươi thật trọng hậu!

Vị giám sát ở giữa cười nói.

- Đa tạ giám sát đại nhân!

Tần Vũ nói lời cảm t, sắc mặt mừng rỡ.

- Hạ Ngôn! Ngươi định khi nào thì lại tiến vào Tiên Kiểu, thông qua một tĩăm tầng gi­ai đoạn thứ hai kia?

VỊ giám sát đó nhìn về phía Hạ Ngôn, hơi hơi nhíu mày một chút:

- Gi­ai đoạn thứ hai Tiền Kiều này, không phải độ khó của một trăm tầng gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều có thể sánh bằng. Trên lịch sử ở Thần Châu, người dưới năm vạn tuổi thông qua gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiểu, có thề đếm được trên đầu ngón tay.

- Đương nhiên, ngươi có thể lựa chọn tạm thời không đi vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, chờ khi nào ngươi có cũng dù nắm chắc, mới tiếp tục đi vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều.

VỊ giám sát nảy lại chuyển đề nói.

Lần đầu tiên tu luyện giả tiến vào Tiên Kiều phải là dưới năm vạn tuổi, mà phải đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa Tu luyện giả nếu có thể thông qua một trăm tầng gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, như vậy là có thề đạt được tư cách đi vảo gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều. Gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều này, không có yêu cẩu cụ thể đối với tuổi tác của tu luyện giả nữa, tu luyện giả có thể tu luyện sau một ức vạn năm, rồi tiếp tục chọn ngày đi vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiểu.

Gi­ai đoạn thứ hai Tiền Kiều có khác biệt rất lớn cùng gi­ai đoạn thứn­hất, tuy nhiên bởi vì tu luyện giả thông qua gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiểu số lượng quá ít quá hiếm, cho nên rất ít tu luyện giả biết rò tình hình cụ thể của gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều.

- Giám sát đại nhân! Ngài là nói, ta có thể tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều bát cứ lúc nào?

Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, hỏi.

- Đúng vậy! Đây là giấy thông hành gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều!

VỊ giám sát đóng giữa khẽ bấm ngón tay một cái, sau đó ném về phía Hạ Ngôn một kiện vật thể màu đỏ, Hạ Ngôn đưa tay nhận lấy.

Đưa mắt nhìn, thấy hình thức không sai biệt lắm với giấy thông hành gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, chỉ là màu sắc khác nhau, một là màu trắng, một là màu đỏ.

- Giấy thông hành gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều này, ngươi có thề tùy thời đi vào gi­ai đoạn thứhai Tiên Kiều.

VỊ giám sát bên trái nhìn Hạ Ngôn nói:

- Tuy nhiên, đi vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều nếu muốn đi ra, thì sẽ không dễ dàng như

gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiểu như vậy. Đại đa số thiên tài tuyệt thế tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, đều phải trải qua thời gi­an mấy ngàn mấy vạn năm, thậm chí mấy ức năm mới có thể đi ra

- Đây là vì sao?

Hạ Ngôn giật mình cả kinh hỏi.

Tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, vì sao phải có thời gi­an lâu đài như vây?

- Điều này, chúng ta cũng không rõ lắm, tóm lại vẫn là chính ngươi cần­phải cân nhắc lựa chọn. Tuy nhiên chúng ta có thề nói cho ngươi biết, từ khi Thương Nguyệt Đại Đế sáng lập ra Tiên Kiều đến nay, cũng chi có chín người cuối cùng thông qua gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, về phần gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiểu thì không phải giám sát Tiên Kiều chúng ta có thề hỏi đến. Chì cần­ngươi có thể thông qua gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, Chưởng Khống Giả Tiên Kiểu đại nhân, sẽ đích thán gặp ngươi.

VỊ giám sát Tiên Kiều đưa mắt nhìn vể hướng Tiên Kiểu chậm rãi nói.

-Nghe nói…

Tần Vũ Thành chủ chen vào nói, thấy đám người Hạ Ngôn tập trung nhìn về phía mình, cố lấy dũng khí nói tiếp:

- Chì cầnđi vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, tu luyện giả liền có thểđạt tới thực lực Giới chủ đỉnh.

- Đúng vậy, cho dù là ở trong gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiểu không có đạt tới Giới chủ đỉnh, thi sau khi từ bên trong đi ra tu luyện không bao lâu, cũng có thể đạt tới Giới chủ đỉnh. Điều này cũng không tính, là gì, tu luyện giả có thể đi vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, chi sợ chí hướng đều là cường già tuyệt thế cảnh giới Thần chủ kia, cảnh giới Giới chủ đỉnh thì tính làm gì. Tu luyện giả có thể đi vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, trừ một số người ngã xuống, còn lại hết chín phần tu luyện giả sau này tu luyện đều bước vào cảnh giới Thần chủ.

VỊ giám sát đứng giữa trầm giọng nói.

- Hạ Ngôn tiên sinh! Dù sao cũng đừng nóng vội, ngài có thể cân nhắc thêm một đoạn thời gi­an rồi hãy quyết định!

Thành chủ Tần Vũ nói.

- Ừ! Không gấp!

Hạ Ngôn gật gật đầu:

- Ba vị giám sát đại nhân! Vậy chúng ta đi trước đây!

Hạ Ngôn chắp tay chào, nói với ba vị giám sát.

- Hạ Ngôn! Ngươi còn phải chờ một chút! Một vị Chấp sự đại nhân núi Thủ Vọng, một lát nữa sẽ gặp ngươi!

VỊ giám sát vội vàng ngăn Hạ Ngôn lại, nói.

Bởi vì Hạ Ngôn là vương tộc linh lực màu vàng, cho nên núi Thủ Vọng càng thêm coi trọng Hạ Ngôn, lần này vị Chấp sự núi Thù Vọng kia tới gặp Hạ Ngôn, chi sợ cũng có một vài mục đích.

-ổ?

Hạ Ngôn dừng chân, mày hơi nhíu lại. Đối với núi Thủ Vọng, Hạ Ngôn biết đến cũng không tính, là nhiều, tuy nhiên Hạ Ngôn cũng biết quyền lực của núi Thủ Vọng bao trùm toàn bộ Thần Châu. Có một nửa số thành thị ở Thần Châu đều trực thuộc dưới quyền quản hạt của núi Thủ Vọng. Mà một nửa số thành thị còn lại là dưới quyền khống chế của vương tộc linh lực màu đen và tu luyện giả nhân loại bình thường, nhưng cũng phải chịu kiểm soát của núi Thủ Vọng.

Bất kể là vương tộc linh lực màu đen, hay là tu luyện giả nhân loại bình thường, cũng không dám trực tiếp chống lại núi Thù Vọng. Núi Thủ Vọng đó là chỗ ẩn cư của “vua” Thần Châu.

Các đời Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng sau khi lui về ở ần, phần lớn cũng đều ở tại núi Thủ Vọng.

Chưởng Khống Giả núi Thù Vọng, đại khái thời gi­an chừng mười ức năm đến một tĩăm ức năm, thì sẽ phát sinh một lần thay đổi. Chưởng Khống Giả đời trước quy ần, tân Chưởng Khống Giả tiếp nhận chức vụ. Núi Thủ Vọng, chỉ có rất ít bộ phận vương tộc linh lực màu vàng có tư cách đi vào, cũng chính là Chấp sự của núi Thủ Vọng.

ở núi Thủ Vọng chỉ có Chưởng Khống Giả và Chấp sự, Chấp sự quyển lợi rất lớn. Các nhân vật như giám sát Tiên Kiều này đều là dưới trướng của Chấp sự núi Thủ Vọng.

Mỗi một vị Chấp sự Núi Thù Vọng đều có rất nhiều cấp dưới, trong đó có vương tộc linh lực màu vàng, cũng có vương tộc linh lực màu đen, đương nhiên cũng có tu luyện giả nhân loại bình thường.

- Hạ Ngôn! Đây chính là cơ hội tốt của ngươi! Bởi vì ngươi là vương tộc linh lực màu vàng, Chấp sự đại nhân mới có thể ra mặt gặp ngươi. Cơ hội như vậy, có lẽ suốt cuộc đời ngươi cũng chỉ có một lẩn.

VỊ giám sát Tiên Kiều ở giữa, vẻ mặt ngưng trọng nói.

Chương 1056: Cự tuyệt!

Hạ Ngôn nghe vậy nhưng tâm tình cũng không có kích động gi, có gặp mặt Chấp sự núi Thủ Vọng hay không, Hạ Ngôn cảm thấy cũng không phải là chuyện gì quan trọng lắm, đương nhiên có gặp mặt cũng không sao.

Thanh chủ Tẩn Vũ đứng một bên thi lúc này lại vô cùng kích động nghe nói Chấp sự núi Thù Vọng sắp đến tới đây, cơ thịt trên mặt Tần Vũ cũng không được tự nhiên. Thành chủ một thành nhỏ như hắn, rất khó có cơ hội nhìn thấy Chấp sự núi Thủ Vọng, cho dù núi Thù Vọng có truyền đạt mệnh lệnh xuống Ngần Tuyết Thành thì cũng đều là tu luyện giả dưới trướng Chấp sự truyền xuống.

“Vèo!”

Lúc này, không gi­an xuất hiện dao động, một bóng người từ hư không hiện ra Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn thấy người tới, hắn không khỏi nhíu mày, người vừa mói xuất hiện là Hạ Ngôn đã gặp trong không gi­an Tiên Kiều, là tên vương tộc linh lực màu vàng gọi là Thương Mật kia

-Ba vị giám sát!

Thương Mật vừa hiện thân, liền hơi cung tay xem như chào ba vị giám sát­Tiên Kiều, sau đó rất nhanh dời ánh mắt nhìn chằm chằm vảo Hạ Ngôn.

Ba vị giám sát Tiên Kiều, dường như cũng không để ý tới sự vô lễ của Thương Mật, chỉ liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó than nhẹ một tiếng. Đối với đứa con của Chấp sự này ba người bọn họ cũng không làm sao được.

- Ngươi thông qua một tĩăm tầng Tiên Kiểu?

Thương Mật nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, sắc mặt âm trầm. Tướng mạo Thương Mật này thật ra rất anh tuấn, tuy nhiên lúc này lại phát ra khí tức hung tợn.

- Đúng vậy!

Hạ Ngôn cười gật đầu.

- Ngươi làm thế nào làm được?

Thương Mật hơi co giật khóe miệng, gần như là gầm lên nói.

- Buồn cười! Ngươi là Thương Mật? Ta phải nói cho ngươi biết sao?

Hạ Ngôn cười lạnh nói, ở trong không gi­an Tiên Kiểu, Hạ Ngôn đã rất bất mãn với tên Thương Mật này, người này dường như là quen thói kiêu căng xấc láo, luôn có déng vẻ là mình cao hơn người khác.

- Hừ! Trên người ngươi nhất định có bí mật gì đó không thể cho ai biết, bằng không ngươi không có khả năng thông qua một trăm tầng Tiền Kiều. Ngay cả ta, đều không thể thông qua một trăm tầng Tiên Kiều huống chi là ngươi!

Trong mắt Thương Mật lóe lên tia sáng hung ác.

- Nói, trên người ngươi có bí mật gì, rốt cuộc ngươi làm thế nào thông qua một trăm tầng Tiên Kiều?

Thương Mật mặt tái xanh chỉ tay vào Hạ Ngôn nói.

- Ta không nói thì sao?

Hạ Ngôn phi cười một tiếng, lắc lắc đầu nói với thái độ khinh thường.

- Láo xược! Ngươi thật to gan! Cha ta là Chấp sự núi Thủ Vọng, tin hay không ta giết chết ngươi ngay bây giờ! Cho dù ngươi là vương tộc linh lực màu vàng, cũng không là cái quái gì.

Lửa giận của Thương Mật bốc lên tận trời gào lên.

- Nếu ngươi có bản lĩnh, có thểra tay đi!

Hạ Ngôn chắp hai tay sau lưng, lạnh nhạt nói.

- Thương Mật!

VỊ giám sát Tiên Kiều đứng giữa rốt cục ra tiếng:

- Nơi này là Tinh Đổ, Chưởng Khống Giả Tiên Kiểu đại nhân, biết tất cả chuyện gi phát sinh ồ nơi này, ngươi nếu không muốn Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân phẫn nộ, thi đừng gây chuyện, ở Tinh Đồ, bát luận kẻ nào cũng không được ra tay đấu đá nhau!

-Hừ!

Nghe vậy, sắc mặt Thương Mật biến đổi một hồi, phất mạnh ống tay áo, không nói gi thêm, tuy nhiên cũng không có rời đi. cặp mắt oán độc liên tục đảo qua trên người Hạ Ngôn.

Thành chủ Ngân Tuyết Thanh lộ ra vẻ lo lắng, hắn truyền âm nói Hạ Ngôn cần­thận một chút, Hạ Ngôn đáp lại nói không cần­quan tâm.

Rất đông tu luyện giả ở bốn phía Thần Cung Tinh Đồ còn chưa có rời đi, tuy nhiên tin tức­từT­in­hĐồ cũng đã lan truyền đi khắp nơi, hiện tại rất nhiều thành thị đều đã biết, lần này Tiên Kiều mở ra lại có tu luyện giả thông qua một trăm tầng gi­ai đoạn thứn­liất

Đây là một tin tóc cực kỳ kinh người. Nên biết rằng, ước chừng đã hơn năm nghìn vạn năm, đều không có ai có thề thông qua một tiăm tầng Tiên Kiều. Lần này lại có tu luyện giả thông qua!

Thiên hạ chấn động!

“Vù!”

Không gi­an hơi hơi chấn động, Hạ Ngôn nhìn đến phía trên bầu tròi xa xạ, một bóng

người thoắt ẩn thoắt hiện. Lại nhoáng lên một cái bóng người này đã tới nơi.

“Khí tức thật mạnh!”

‘©úng là còn mạnh hơn nhiều so với Cung Như Thủy!” Hạ Ngôn cảm ứng được, trong lòng hơi kinh hãi: “Châng lẽ đây là Chấp sự của núi Thủ Vọng sao?”

Hạ Ngôn nhìn người tới, dáng người trung bình, trán rộng, tuổi tác nhìn qua nhu người thường ba bốn mươi tuổi quanh thân trân ngập linh lực màu vàng.

- Ra mắt Chấp sự đại nhân!

B a vị giám sát Tiên Kiều, vội vàng thi lễ với người này.

- Chấp sự đại nhân!

Hạ Ngôn cũng hơi cúi mình thi lễ.

Lúc này thái độ của Thương Mật cũng cung kính han nhiều, hắn theo đúng quy cù hảnh lễ chào Chấp sự núi Thù Vọng. Thành chủ Tần Vũ cùng Vu Lượng đương nhiên không cần phải nói.

-Ừ!

Chấp sự núi Thù Vọng mặc hoa phục màu xanh da trời, ánh mắt đảo qua đám người Hạ Ngôn, cuối cùng red xuống trên người Hạ Ngôn, khẽ gật gật đầu.

- Ngươi chính là Hạ Ngôn? Ngươi thông qua một trăm tầng T iên Kiều?

Châp sự núi Thù Vọng nói với Hạ Ngôn.

- Đúng vậy!

Hạ Ngôn gật đầu lên tiếng trà lời.

- Tốt lắm! Ngươi là vương tộc linh lực màu vàng theo lý nên phục vụ cho núi Thủ Vọng, ngươi có bằng lòng đi theo làm tùy tùng của ta hay không? Tương lai có một ngày, chờ thực lực của ngươi đủ mạnh, ngươi cũng có thể đi vào núi Thủ Vọng.

Chấp sự núi Thủ Vọng, bình thản nói, dường như nếu Hạ Ngôn cự tuyệt hắn, đó chính là một quyết định phi thuờng ngu xuẩn.

“Theo làm tùy tùng của ngươi?” Hạ Ngôn nhướng mày, thầm nghĩ: “Bảo ta hiện tại tiến vào núi Thù Vọng kia làm Châp sự, ta còn phải cân nhắc lựa chọn, không ngờ ngươi lại bảo ta làm cấp dưới của ngươi?”

-Như thế nào?

Gã Chấp sự núi Thủ Vọng cũng nhíu mày, thái độ của Hạ Ngôn khiến hắn có chút không hài lòng.

- Ta còn có rất nhiều việc cần­làm cho xong, chắc là cũng không thể đi theo làm tùy tùng cho Chấp sự đại nhân.

Hạ Ngôn lắc đầu, cự tuyệt nói.

-Ồ?

- Ngươi lại cự tuyệt ta?

Chấp sự Núi Thù Vọng có hơi kinh ngạc:

- Ngươi cũng biết, bao nhiêu người cầu cạnh muốn tới làm việc bên cạnh ta, ta đều không đáp ứng!

Ba vị giám sát cũng có chút giật mình kỉnh ngạc nhìn Hạ Ngôn, bọn họ cũng cảm thấy Hạ Ngôn đã lãng phí một lần cơ hội cực tốt Cơ hội như vậy, có lẽ sau này cũng không gặp được. Nên biết rang, hiện tại có thể đi theo làm tùy tùng cho Chấp sự núi Thủ Vọng, chờ thực lực cũng đủ cường đại, cũng rất có thể đi vào núi Thủ Vọng đảm nhiệm Châp sự. Qua mây triệu năm, nếu có thể bước vào cảnh giới Thẩn chủ, đảm nhiệm Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng cũng là chuyện rất có thể xảy ra.

- Xin Chấp sự đại nhân thứ lỗi cho!

Hạ Ngôn gật đầu nói

- Ngươi chẳng lẽ cho rằng thông qua một trâm tầng Tiên Kiểu là ngươi nồi trội tột bậc

rồi?

Gã Chấp sự núi Thù Vọng lộ ánh mắt áp bức ngiròi:

- Tu luyện giả có thề thông qua một trăm tâng Tiên Kiêu, quả thật đêu là thiên tài trong thiên tài Cuối cùng, cũng có rất nhiều người có thể bước vào cảnh giới Thần chủ, nhưng phần lớn đều là ngã xuống. Cho dù những tu luyện giả đó không có ngã xuông cuôi cùng bước vào cảnh giới Thần chủ, cũng phải trưởng thành dưới sự che chờ của núi Thủ Vọng không ngờ ngươi lại cự tuyệt ta!

Chấp sự đại nhân hiền nhiên là đã nồi giận.

Cho dù những tu luyệngiả thông qua một trám tầng Tiên Kiều không có ngã xuống, cũng phải trải qua năm tháng cực kỳ lâu đài, mới có thể bước vào cảnh giới Thân chủ.

- Chắp sự đại nhân hiểu lầm rồi! Ta cũng không có chỗ nào nồi trội, tuy nhiên ta thật sự còn có rất nhiều chuyện phải làm.

Hạ Ngôn cuối cùng vẫn lắc đầu từ chối.

- Thật đúng là không biết tốt xấu!

Thương Mật tức giận quát lớn.

- Chấp sự đại nhân! Người như vậy, ngài cần­gi phải phí nhiều lời cùng hắn, quả thực không biết trời cao đất rộng. Hắn có thể thông qua một trăm tầng Tiên Kiều, khẳng định đã

dùng thủ đoạn gì đó không muốn cho người ta biết.

Thương Mật chuyển đề tài nói với Chấp sự núi Thủ Vọng.

Ba vị giám sát Tiên Kiểu, lúc này cũng không dám nhiều lòi.

- Chó điên cắn ngươi!

Hạ Ngôn nhìn lướt qua Thương Mật một cái, nói bâng quơ.

- Ngươi nói cái gì? Tiểu tử, ngươi muốn chết!

Thương Mật nghe vậy lập tức lửa giận càng sâu đậm, siết chặt nắm tay. Thương Mật này cũng là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ hậu kỳ. Hơn nữa hắn là con của Chấp sự núi Thủ Vọng, trên người tất nhiên có một vài bảo vật và thủ đoạn giữ mạng.

Ỷ vảo thần phận như vậy, trước giờ Thương Mật ở Thần Châu đúng là cũng quen thói hoảnh hành không cố ky.

Nhất là trong lứa tu luyện giả ttẻ tuổi, hắn gần như không có địch thủ.

- Chấp sự đại nhân! Ta muốn quyầ chiến cùng tiểu tử này, hôm nay không phải hắn chết, chính ỉà ta mất mạng.

Thương Mật phẫn nộ ngát trời, nghiến răng nghiến lợi nói.

- ồ?

Chấp sự núi Thủ Vọng nhìn đi nhìn lại Thương Mật, trong lòng xoay chuyển ý niệm nói:

- Thương Mật! Ngươi quôiphụ thân ngươi đã nói với ngươi thế nào sao?

- Chấp sự đại nhân! Ta đương nhiên không dám quên lời dạy bảo của phụ thân đại nhân! Phụ thân đại nhân bảo ta không được sinh sự. nhưng hôm nay chính là tiểu tử này gây chuyện, hắn làm nhục ta, làm nhục một người con của Chấp sự núi Thủ Vọng, hắn là bất kỉnh với núi Thủ Vọng.

Thương Mật nói một hơi.

- Tiểu tử! Ngươi sao không nói lời nào, chẳng lẽ là sợ rồi sao? Vừa rồi, không phải ngươi rất cuồng ngạo sao?

Thương Mật trọn trừng mắt nhìn Hạ Ngôn, hung tợn nói.

Thanh chủ Tần Vũ lúc này đã kinh hồn tâng đảm. có Chấp sự núi Thủ VọDg ở đây, còn có một người con của Chấp sự núi Thủ Vọng, đây không phải là chuyện một Thành chủ nho nhỏ như hắn có thể nhúng tay vào, hắn chỉ có thề ngầm truyền âm khuyên bảo Hạ Ngôn bình Mi

Hạ Ngôn cười cười, nói:

- Ta đến Tinh Đồ, là để tiến vào Tiên Kiểu, không phải để giết người!

Thời điểm còn ở Tây Vực, Thần chủ Cung Minh đã dặn dò qua Hạ Ngôn ở Thần Châu phải cần­thận làm việc, hạ thấp mình một chút Thực lực của Hạ Ngôn hiện tại, còn không đủ để hắn ngẩng cao đầu làm việc. Cho nên, Hạ Ngôn cũng không muốn phát sinh tranh chấp cùng Thưc­ng Mật một người con của Chấp sự núi Thủ Vọng, nếu làm như vậy ắt hẳn sẽ làm lớn chuyện.

- Ha ha ha! Tiểu tử, sợ thi nói sợ, còn lấy cớ như vậy ra nói, cũng không sợ người khác chê cười sao?

Thương Mật cười ha hả nói. dường như rất thích chí.

“Vù!”

Đột nhiên, thân ảnh hắn nhoáng một cái, bay vút lên không trung.

- Các vị, hôm nay ta là Thương Mật con của Chấp sự núi Thủ Vọng, khiêu chiến cùng Hạ Ngôn, tu luyện giả thiên tài vừa mới thông qua một trăm tầng Tiên Kiều. Không ngờ hắn không dám chấp nhận lời khiêu chiến của ta, thật đúng là một con rủa đen rút đầu. Thử hỏi nhân vật như vậy, làm sao có thể có bản lĩnh thông qua một trăm tầng Tiên Kiểu? Tất nhiên hắn ở trong Tiên Kiều có quỷ kế nào đó không muốn cho người ta biết, mới lừa gạt vượt qua Tiên Kiều!

Thương Mật lớn tiếng nói vang vọng vào tai tất cà tu luyện giả ở bốn phía chung quanh.

Trong lúc nhất thờỊ trong đám người truyền ra từng tràng tiếng bản tán xôn xao.

Sắc mặt Hạ Ngôn tối sầm xuống, một ngọn lửa phẫn nộ thiêu đốt trong lòng hắn.

- Hạ Ngôn! Ngươi là con rùa đen rút đầu! Nếu không dám ứng chiến, thì đập đầu kêu ba tiếng gia gia ở trước mặt ta, ta sẽ tha cho ngươi. Hừ! uổng cho ngươi cũng là vương tộc linh lực màu vàng!

Thanh âm của Thương Mật vang vọng khắp không gi­an Tinh Đồ.

- Tu luyện giả thông qua một tĩăm tầng Tiên Kiểu, cũng là vương tộc linh lực màu vàng, kêu là Hạ Ngôn?

- Thương Mật đó là con của một vị Chấp sự đại nhân núi Thủ Vọng…

- Hai người này nếu chiến với nhau một trận, chểng phải là chấn động thiên hạ sao? Cf­ing không biết thực lực của ai mạnh hơn!

Rất nhiều tu luyện giả đều nhìn lên không gi­an phía trên Thần Cung Tinh Đồ, muốn tìm được vị trí của hai người.

Gã Chấp sự núi Thủ Vọng cũng không ngăn cản Thương Mật, ánh mắt quét qua Hạ Ngôn, khóe miệng lộ ra vẻ cười khinh miệt.

Chương 1057: Hạ Ngôn chiến Thương Mật

Hạ Ngôn nhìn Thương Mật, vẻ mặt tựa cười như không cười.

- Hạ Ngôn tiên sinh! Ngài ngàn vạn lần đừng đáp ứng gi­ao đấu. cùng hắn, nơi này là Tinh Đồ, có Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân ở đây, cho dù là Chấp sự của núi Thủ Vọọg cũng không dám ở trong này làm càn!

Tần Vũ Thành chủ Ngân Tuyấ Thành, lo lắng truyền âm nói với Hạ Ngôn.

Hắn đương nhiên không muốn Hạ Ngôn chiến đấu cùng Thưc­ng Mật. Hiện tại Hạ Ngôn đang đại biểu cho Ngân Tuyết Thành. Hạ Ngôn chiến đấu cùng Thương Mật, nếu là bại, thi danh vọng của Hạ Ngôn khẳng định sẽ bị đà kích rất lớn, Ngân Tuyết Thành cũng thế tất nhiên phải bị ảnh hưởng nhất định. Cho dù Hạ Ngôn có thể đánh bại Thương Mật kia, thì nên biết TằDg Thương Mật là con của một vị Chấp sự núi Thủ Vọng… Vị Chấp sự núi Thủ Vọng kia có thể để đứa con của mình chịu thiệt không lý tới sao?

Bất kể như thế nào, Tẩn Vũ cũng không muốn Hạ Ngôn gi­ao chiến cùng Thương Mật Mà Hạ Ngôn thi chỉ nhìn Thanh chủ Tần Vũ khẽ lắc đầu. không nói gi.

- Vốn với thực lực của ngươi, thật sự không đáng đề ta ra tay, tuy nhiên hôm nay tại đậy ngươi kêu gào nhưth4 nếu ta không ứng chiến, chăng phải là đề cho tu luyện giả Thần Châu nói ta sợ ngươi sao?

Hạ Ngôn rốt cục thì ra tiếng, nhìn Thương Mật lơ lửng trên bầu trời nói:

- Tuy nhiên, ta cùng với ngươi gi­ao đấu, chỉ đại biểu cá nhân ta, không có liên quan gì tới Ngân Tuyết Thành. Hơn nữa, ta cùng với ngươi gi­ao chiến sống chết tự chịu trách nhiệm! Cho dù ngươi chết trận, đó cũng là ngươi tự tim chết!

- Ha ha! Tốt, coi nhưngươi còn có một chút khí phách của vương tộc linh lực màu vàng!

Thương Mật cười to, trên mặt có chút vặn vẹo:

- Đi thôi, chúng ta ra ngoài Tinh Đồ, quyầ tử chiến một trận, la muốn cho tên ếch ngồi đáy giếng ngươi này mở mang tầm mắt, biết cái gi mói là thực lực.

Vù!

Thương Mật nói vừa dứt lòi, liền đã nhích động thân hình, hạ xuống thông đạo phía dưới, ở bốn phía Thần Cung Tinh Đồ có một vạn đường thông đạo, bất cứ tu luyện giả nào cũng không được phệp phi hành. Thưc­ng Mật, đương nhiên cũng không dám vi phạm quy củ của Chưởng Khống Già Tiên Kiều định ra, tĩừ phi là được Chưởng Khống Giả Tiên Kiều cho phép.

Ba vị giám sát Tiên Kiều cũng chi có thể hai mặt nhìn nhau, có một vị Chấp sự của núi Thủ Vọng ở đây, ba người bọn họ đương nhiên cũng không tiện mở miệng nói cái gì. Còn nữa, cho dù bọn họ có lên tiếng, Thưc­ng Mật cũng không có khả năng nghe bọn họ. Mà Hạ Ngôn, ngay cả Chấp sự núi Thủ Vọng cũng không nể mặt mũi, càng đừng nói là ba người bọn họ.

- VỊ vương tộc Hạ Ngôn kia sập quyết chiến cùng vương tộc Thương Mật!

- Đi, chúng ta cũng cùng đi xem!

- Mặc kệ một trận chiến này kết quả như thế nào, tất nhiên cũng chấn động thiên hạ!

ở Thần Châu, bởi vì giữa thành thị và thành thị đều có thông đạo truyền tống không gi­an, cho nên tin tức truyền đi phi thường nhanh chóng, vể tin tức có tu luyện giả thông qua một tĩăm tầng Tiên Kiều này, sớm đã từ Tinh Đồ truyền lan ra ngoài Không tới mấy ngày sau, toàn bộ Thần Châu đều đã biết tin tức lan truyền khắp nơi này.

Những Thành chủ cùng các tu luyện giả tré tuổi chưa có rời đi, nghe được Hạ Ngôn vừa nói, đáp ứng sắp chiến một trận cùng Thương Mật đều sôi động lên, ào ào đi theo ra ngoài Tinh Đồ xem cuộc chiến.

Hạ Ngôn nhìn thoáng qua vị Chấp sự của núi Thủ Vọng, khóe miệng nhếch lên ra vẻ tươi cười, rồi sau đó hướng vể Thành chủ Tần Vũ gật gật đầu, mới phi thần hạ xuống Thần Cung.

- Hắn chính là Hạ Ngôn người thông qua một trăm tầng Tiên Kiểu!

- Chính là bộ dạng này …

Có tu luyện giả, nhận ra Hạ Ngôn, từ rất xa chi vào Hạ Ngôn lớn tiếng nói. Cho dù không có gặp qua Hạ Ng kỳ thật cũng đễ dàng đoán ra, ở phía trên Thần Cung chi có mấy người trẻ tuổi như vậy, tính luôn Vu Lượng cũng chỉ có ba người. Mà vừa rồi, mọi người đều thấy Thương Mật hạ xuống, cho nên tự nhiên có thể đoán ra ai là Hạ Ngôn. Một ít nữ tu luyện giả ánh mắt đều có chút khác thường.

Hạ Ngôn cũng không thèm để ý, chi rất nhanh đi theo thông đạo ra phía ngoài. Tuy rằng trong thông đạo còn lại không hề ít tu luyện giả, nhưng thấy Hạ Ngôn đi tới, bọn họ đều né tránh nhường đường.

Sau Hạ Ngôn là Tần Vũ Thành chủ Ngần Tuyết Thành cùng Vu Lượng, hai người có phần lo lắng cho Hạ Ngôn. Cuối cùng, mói là Chấp sự núi Thủ Vọng cùng ba vị giám sát Tiên Kiều.

Vừa ra khỏi thông đạo, thân mình Hạ Ngôn nhoáng lên một cái, đi theo phía sau Thương

Mật, hướng ra ngoài Tinh Đồ bay đi rất nhanh. Rất đông tu luyện giả tự nhiên cũng đều theo sát phía sau.

Tinh Đồ tuy rằng rộng mênh mông, nhưng bằng cước bộ của các tu luyện giả này, thời gi­an không tới vài lần hô hấp, đều tới bên ngoài Tinh Đồ.

- Hạ Ngôn, hôm nay ngươi hẳn phải chết!

Thương Mật cùng Hạ Ngôn, hai người ở phía trên bầu ười, xa xa đối mặt nhau, lúc này bọn họ đã cách xa Tinh Đồ han ngàn dặm. Mà những tu luyện giả kia, thì đều ở ngoài ngàn dặm không dám tới gần.

Chi có vị Chấp sự của núi Thù Vọng, ngược lại ở khá gần, tuy nhiên cũng cách chừng hai trăm dặm. Trong mắt mang theo vẻ cười lạnh nhìn hai người, ánh mắt Kên tục lóe sáng, cũng không biết trong lòng hắn đang nghĩ tới điều gì.

- Chì cần­ngươi có bản lãnh này!

Hạ Ngôn cười cười nói.

Thương Mật này cũng là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, tuy rằng bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ không lâu, nhưng thân phận hắn rất đặc biệt, sức chiến đấu chỉ sợ cường hãn han rất nhiều so với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ bình thường.

- Thành chủ đại nhân! Ngài nói Hạ Ngôn tiên sinh chiến đấu cùng Thương Mật kia, có thể chiến thắng hay không?

Vu Lượng sáng mắt nhìn Hạ Ngôn ở ngoài ngàn dặm, lên tiếng hỏi Thành chủ Tần Vũ.

-Rất khó nói!

Thanh chủ Tẩn Vũ lắc đầu.

- Hạ Ngôn tiên sinh thông qua một trăm tầng Tiên Kiều, Thương Mật kia vốn không có thông qua.

Vu Lượng khẽ cau mày nói.

- Thông qua một trăm tầng Tiên Kiểu, cũng không thể hoàn toàn đại biểu thực lực của tu luyện giả. Từng có một vị cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ cũng thông qua một tĩăm tẩng Tiên Kiểu.

Thành chủ Tần Vũ liếc mắt nhìn Vu Lượng một cái tĩả lời.

Cũng đúng, Tiên Kiều nếu suy tính theo thực lực của tu luyện giả, thi đâu cần­phải phiền toái như vậy? Chì sợ cho dù Chấp sự của núi Thủ Vọng, tiến vào Tiên Kiều cũng không nhất định có thể thông qua một tĩăm tầng.

Vu Lượng giật mình gật gật đầu, dừng một chút, chợt còn nói thêm:

- Ta tin tưởng Hạ Ngôn tiên sinh nhất định có thể chiến thắng tên Thương Mật kia, tên Thương Mật đó thực đáng ghét.

- Nhò giọng một chút!

Thành chủ Tần Vũ lộ sắc mặt ngưng trọng, hạ giọng nói,

- Nêu để bị người khác nghe thấy, thì rất nguy hiềm. Quan hệ đến Chấp sự của núi Thủ Vọng, Ôi…

Nói xong, Thành chủTần Vũ lại lắc đầu, thở đài một tiếng.

“Ầm!”

Xa xa hai người Hạ Ngôn và Thương Mật đã gi­ao thủ. Thương Mật vừa ra tay, liền thúc động một luồng linh lực màu vàng, phóng xuất ra một loại bí pháp thần thông hình thành một bản tay màu vảng thật lớn, hung hẫng chụp xuống đỉnh đầu Hạ Ngôn. Mà Hạ Ngôn cũng huy động bàn tay, vận chuyển linh lực ngăn cản. Năng lượng của hai người va chạm nhau, mặc dù không gi­an này ổn định gấp trăm lần so với tứ vực cũng phát sinh chấn động kịch liệt.

- Chiến đấu rồi!

- Lực lượng thật mạnh!

- Không hổ là tu luyện giả thông qua một tĩăm tầng Tiên Kiều! Không hồ là con của Chấp sự núi Thủ Vọng!

Rất đông tu luyện giả ở ngoài ngàn dặm, ánh mắt đều tòa sáng nhìn chằm chằm trận đấu.

Sau khi đánh ra một chường, thân ảnh Thương Mật rất nhanh thối lui, ánh mắt lạnh lủng nhìn Hạ Ngôn, linh lực màu vàng quanh thân hắn gần như sôi trảo, không ngừng hình thành gợn sóng dao động trong không gi­an dần dần lan rộng ra phía ngoài.

“Thực lực của tiểu tử này quả thật không tệ, vừa rồi chỉ là công kích dò thủ; đã tương đương với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ trung kỳ bình thường.” Hạ Ngôn nhìn Thương Mật thầm nghĩ trong lòng.

Lúc này, thân hình Thương Mật lại hơi nhích động, ngay sau đó hóa thành một luồng sáng màu vàng phóng đi về phía Hạ Ngôn.

- Tiểu tử đi tìm chết đi!

Thương Mật hét lớn một tiếng, linh lực màu vàng trên người mãnh liệt tuôn rạ xông thẳng lên chạm tới đám mây trên bầu trời. Dao động năng lượng khủng bố, hình thành một đám gió lốc không gi­an cuồn cuộn quét tới.

-Ra!

Thương Mật ở giữa gió lốc màu vàng, lại hét lớn một tiếng, một luồng kiếm khí màu tím liền phá vỡ gió lốc màu vàng tập kích về phía Hạ Ngôn. Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ngưng trọng, cảm nhận được khí tức khủng bố trên kiếm quang màu tím. trong lòng hắn cũng rất căng thẳng.

‘Thần khí thật mạnh,” Hạ Ngôn vừa xoay chuyển ý niệm, linh lực dưới chân phun ra.

‘Bại Trọng Lực Thuật!”

Theo ý niệm trong đầu Hạ Ngôn vừa động, thần thề Thương Mật trong gió lốc màu vàng kia, liền rất nhanh rơi xuống hướng mặt đất. Mà luồng kiếm khí màu tím kia cũng hạ xuống theo, xuyên qua phía dưới thân hình Hạ Ngôn, xuyên thủng không gi­an Thần Châu này thành một cái hang động, cuối cùng biến mất ở trong thời không loạn lưu.

-Cái gì?

- Thương Tử Danh ngay cả Thánh khí của mình, cũng đưa cho đứa con Thương Mật?

ở xa xa, Chấp sự núi Thủ Vọng nhìn thấy Thương Mật tế ra thần kiếm màu tím, cũng đúng là giật mình cả kinh không ít, ánh mắt đều trọn lớn một ít.

“Tuy nhiên, Hạ Ngôn kia sử dụng là thần thông gì? Không ngờ có thể làm cho thân thể Thương Mật rod xuống?” Chấp sự núi Thủ Vọng nghi hoặc nhìn chằm chằm trận chiến giữa hai người.

“Có ý tứ, không nghĩ tới một trận chiến này lại phấn khích như thế! Thương Tử Daiứi còn là bỗ được nha, vì đứa con ngay cả Thánh khí đều từ bỏ. Chậc chậc…” Trôi mặt Chấp sự núi Thủ Vọng lộ rò vẻ tươi cười, khẽ gật gật đầu.

-ồ?

- Sao lại thế này?

Thương Mật, chỉ cảm thấy một lực lượng thật lớn tác động lên trôi người mình, bằng vào náng lực của hắn cũng không thể chống đỡ, thân thề không tự chủ được rơi xuống phía dưới. Mà vốn công kích về phía Hạ Ngôn, tự nhiên cũng mất đi phương hướng chuẩn xác. Tuy nhiên hắn phản ứng cũng cực nhanh, trong nháy mắt khi thân thể roi xuống, hắn liền thuận thế tăng tốc rơi tới mặt đất, ngay sau đó nhoáng lên một cái ròi khỏi vị trí chỗ cũ, phòng ngừa Hạ Ngôn tiuy kích.

Khi hắn một lần nữa nhìn về phía Hạ Ngôn, mới phát hiện Hạ Ngôn cũng không có nhân cơ hội đuổi theo mình, chân mày hắn nhăn tít lại, sắc mặt lại tối sầm xuống, tâm tư cũng bắt đầu trầm trọng hẳn lên.

“Vù!”

“Ầm!”

Trong khoảnh khắc đó, Thương Mật lại thúc động thần kiếm màu tím, lần này thân thể hắn không có tiếp tục xông tới phía Hạ Ngôn, mà chỉ là ở tại chỗ tế ra kiếm khí thổi quét về hướng Hạ Ngôn.

Kiếm khí khủng bố, mặc dù tu luyện giả ở ngoài ngàn dặm, cũng có thề cảm nhận được rõ làng khí tức khủng bố trôi thân kiếm phát ra Đây là Thánh khí uy lực tuyệt luân, cao han Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm.

Lúc trước trong Hội đấu giá ở Chu Tước Thành, một kiện Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm hư hao, đã bán đấu giá hơn mười ức khỏa Quy Nguyên Đan. Có thể nghĩ mà biết giá trị của một kiện Thánh khí, có thể nói là vật báu vô giá. Mặc dù là Chấp sự của núi Thù Vọng, cũng chỉ có ít người có được Thánh khí

Kia phụ thân của Thương Mật, không ngờ lại đưa một kiện Thánh khí cho Thưc­ng Mật con của hắn. Có Thánh khí nơi tay, cho dù đụng tới tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh cao, Thương Mật cũng có đủ sức chiến một trận. Thương Mật dựa vào kiện thần khí này, khẳng định có thể đấu ngang tay với cường giả tầm cỡ như Cung Như Thủy, Tuyết Cẩm.

-Hừ!

Hạ Ngôn hừ lạnh một tiếng, cánh tay ở không trung vung lên một cái, linh lực màu vàng cuồn cuộn trào ra. Quanh thân phát sáng ánh vàng giống như một vầng mặt trời nhỏ.

‘Bại Phân Thân Thuật!”

‘Bại Hỗn Độn Thuật!”

Hạ Ngôn liên tục sử đụng hai loại thần thông, tám phân thân giống nhau như đúc, đồng thời phát ra bí pháp thần thông, kiên cường ngăn chặn kiếm khí màu tím khủng bố kia.

Chương 1058: Thương Mật chết!

- Cái gì?

‘Bại Phân Thân Thuật gi­ai đoạn thứ­ba, như thế nào lại lợi hại như thế?” Thương Mật, ngay cả tròng mắt đều sắp lọt ra ngoài, sở dĩ hắn ngang ngược không coi ai ra gì như thế, chính vì hắn có Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm.

Mà giờ này, Tử Tinh Thần Kiếm lại bị Hạ Ngôn kiên cường ngăn càn lại. Đại Phân Thân Thuật này ở Thần Châu cũng không tính là thần thông tài giỏi gì lắm, tuy rểhg tu luyện tới hậu kỳ, có thể phát huy ra gập mấy lần thậm chí hơn mười lần chiến lực của tu luyện giả, nhưng mà Đại Phân Thân Thuật rất khó tu luyện, hơn nữa khi sử dụng cực kỳ tiêu hao linh lực, cho nên trong số rất nhiều, thần thông, cũng chi có thể được xem là hạng trung bình.

Không nói ở Thần Châu, dù là ở Tây Vực, địa vị của Đại Phân Thân Thuật cũng chì là bình thường. Chính vì tu luyện khó khăn, cho nên tu luyện giả có thể tu luyện thành tựu cũng không nhiều.

- Hạ Ngôn này, quả nhiên không đơn giản, không ngờ đã tu luyện Đại Phân Thân Thuật tới gi­ai đoạn thứ­ba rồi, mà quan trọng là hắn còn trẻ tuổi như thấ

ở xa xa Chấp sự núi Thủ Vọng, híp mắt nói:

- ô? Đó là thần thông gì? Uy lực cũng không nhỏ, trước nay chưa hề thấy qua, mà còn là bí pháp thần thông kết hợp công và thù.

Chấp sự núi Thù Vọng phát hiện Hạ Ngôn sử dụng Đại Hỗn Độn Thuật, khẽ nhíu mày lắc đầu.

- Phá cho ta!

Hạ Ngôn hét lớn một tiếng, tám thần ảnh màu trắng đột nhiên chấn động, dưới ập lực của năng lượng mông lung mờ ảo kia, kiếm khí màu tím sau một ỉúc chóp lóe rất nhanh rồi dần dần tiêu tán sạch.

Tử Tinh Thần Kiếm này tuy là Thánh khí, nhưng ở trong tay Thương Mật cũng không thể phát huy ra uy lực mạnh nhất. Thực lực của Thương Mật, nhiều nhất cũng có thể phát huy ra hai ba phần uy lực của Tử Tinh Thần Kiếm mà thôi.

“Không ngờ cứ nhưvậy liền phá tan kiếm khí của Tử Tinh Thần Kiếm?” Gã Chấp sự núi Thủ Vọng chẩn động.

Hắn biết rõ. muốn phá vỡ kiếm khí của Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm khó biết bao, mặc dù Thương Mật không thể phát huy ra hết uy lực chân chính của Tử Tinh Thần Kiếm, nhưng cũng không­phải tu luyện giả bình thường có thể ứng phó nổi!

“Phốc!”

Tám phân thân của Hạ Ngôn hợp lại làm một, rồi lập tức lại tung một chưởng đánh ra, Đại Hỗn Độn Thuật trong nháy mắt xuyôi qua không gi­an, đánh trúng thần mình Thương Mật. Tuy rằng Thương Mật thúc dục thần khí phòng ngự hình thành tầng bảo hộ, nhưng lực lượng của Hạ Ngôn còn đáng sợ han xa so với trong tưởng tượng của hắn.

Sau một tiếng thét vang lên, thân hình Thương Mật liền bị đánh bay thẳũg ra ngoài.

Hạ Ngôn cũng không có hạ sát thủ, Thương Mật dù sao cũng là con của Chấp sự núi Thủ Vọng, Hạ Ngôn nếu như đánh chết hắn, vây chỉ sợ sẽ gặp phải phiền toái lớn. Hơn nữa mới tới Thần Châu, Hạ Ngôn cảm thấy tốt hơn là ần nhẫn một chút

- Thương Mật! Ta đã nói qua, ngươi không phải đối thủ của ta. Ngươi cố chấp gi­ao chiến cùng ta, là tự rước lấy nhục không thể trách người khác.

Hạ Ngôn nhìn Thương Mật rơi trên mặt đát nói.

Một chường này, bởi vì Thương Mật có thần khí phòng ngự bảo hộ, giúp Thương Mật chì bị một chút vết thương nhẹ. Linh lực màu vảng ở trong cơ thề hơi vận chuyền một vòng, thương thế liền khỗi hẳn.

Thương Mật cũng không có vì vậy mà cảm kích, ánh mắt của hắn nhìn về phía Hạ Ngôn, càng thêm âm độc tàn ác. ở trước mặt nhiều tu luyện giả như vậy, hắn cảm thấy lúc này mình không còn chút mặt mũi gì, hận ý của hắn với Hạ Ngôn đã tới mức dường như khiến hắn mất đi lý trí.

- Tên hỗnđảiL ngươi đi chết cho ta!

Thương Mật giống như một con trâu đực phẫn nộ, từ trên mặt đất nhảy vọt lên, linh lực màu vàng phun ra ào ào, cầm Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm trong tay đánh về phía Hạ Ngôn.

Thánh khí dù sao cũng là Thánh khL uy lực tuyệt luân, cho dù là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh, cũng không dám ngay mặt đối kháng cùng uy lực của Thánh khí

-ồ?

Hạ Ngôn thấy Thương Mật không những không có dừng tay lại, mà còn thúc động toàn

thân linh lực. điên cuồng đánh tới phía mình, sát khí đầy trời, chứng tỏ tên Thương Mật này đã không tiếc hết thảy muốn đẩy mình vào chỗ chết.

-Hừ!

- Muốn chết!

Thời điểm còn ở Tây Vực, Hạ Ngôn giết qua vô số kể tu luyện giả, đối với địch nhân, Hạ Ngôn căn bản sẽ không nương tay. Hiện tại Thương Mật này lặp đi lặp lại nhiều lần muốn đẩy mình vào chỗ chết, trong lòng Hạ Ngôn lập tức dâng lên một com phẫn nộ.

- Chấ đi!

Chi thấy bên trong thân thề Hạ Ngôn, lóe lên một cái hiện ra một luồng hào quang màu đỏ. Luồng hào quang màu đỏ này trong phút chốc tiếp xúc cùng Tử Tinh Thần Kiếm trong tay Thương Mật Kiếm quang va chạm nhau, lập tức kiếm khí bắn tung tóe đầy trời, Tử Tinh Thần Kiếm bị kiếm quang màu đỏ đáng sợ kia đánh văng qua một bên, ngay sau đó kiếm quang màu đỏ xỏ xuyên qua thân mình Thương Mật Một đám mưa máu từ không trung rod xuống.

- Không xong!

Gã Chấp sự núi Thủ VọDg thấy tình cảnh như vậy, sắc mặt kịch biến, cùng lúc đó trong miệng hét lớn một tiếng, vội bay tới tĩận đấu. Tuy rằng chỉ nhoáng một cái, hắn liền tới gần chỗ Hạ Ngôn, nhưng Thương Mật kia đã chết tại đương trường.

- Thu!

Hạ Ngôn phất tay một cái, không chút do dự thu lấy ba kiện thần khí trên người Thương Mật. Một kiện là Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm, một kiện là nhẫn không gi­an của Thương Mật, một kiện cuối cùng là Pháp Tắc Thần Khí phòng ngự vương phẩm trên người Thưc­ng Mật

Mà linh hồn của Thương Mật cũng không có bởi vậy mà tiêu tan, linh hồn hắn sau khi ròi thân thể, ánh mắt kinh hãi nhìn Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn cười lạnh một tiếng, định ra tay tiêu diệt hoàn toàn linh hồn này.

- Dừng tay!

Chấp sự núi Thù Vọng kia mói vừa chạy tới, quát lớn, hắn vạn lần không ngờ Hạ Ngôn lại ngoan độc như vậy, dám thật sự đánh chết con của Chấp sự núi Thủ Vọng.

Chính vì trước đó hắn kết luận Hạ Ngôn không dám hạ sát thủ, cho nên thời điểm bắt đầu mới không có ngăn cản hai người chiến đấu với nhau.

“Chết tiệt, lão già Thương Tử Danh kia nếu biết ta tận mắt nhìn con của hắn bị người ta giết chết, chỉ sợ sẽ tìm ta liều mạng.” Gã Chấp sự núi Thù Vọng thầm mắng trong lòng, nghiến răng trợn trừng mắt nhìn Hạ Ngôn, đồng thời chộp linh hồn đang hoảng sợ của Thương Mật bảo hộ ở phía sau mình.

- Trời ạ…

- Ai có thể nói cho ta biết, ta nhìn thấy hết thảy đều là thật sự đi!

- Đứa con của Chấp sự núi Thủ Vọng, không ngờ bị giết chết, không ngờ cứ như vây bị giết chết. Thực lực của Hạ Ngôn thật đáng sợ!

- Ta phải mau mau báo chuyện này nói cho bạn hữu ta biết…

Những tu luyện giả ở ngoài ngàn dặm đang xem cuộc chiến kia, cả một đám đều trọn mắt há hốc mom, sau đó rất nhanh truyầi đi tin tức này ra ngoài.

- Khụ…

Tần Vũ Thanh chủ Ngân Tuyết Thành, ho một tiếng, thần thể loạng choạng mấy cái, thiếu chút nữa lộn đầu từ không trung xuống đát.

- Thành chủ đại nhân! Hạ… Hạ Ngôn tiên sinh, hắn… đã giết chết tên Thương Mật kia

Vu Lượng nghiêng người nói với Thành chủ Tần Vũ, giọng nói có hơi lập bắp.

- Ta nhìn thấy rồi!

Thành chủ Tần Vũ gật gật đầu, sắc mặt tái nhợt.

Nếu núi Thủ Vọng đổ hết trách nhiệm chuyện này lên đầu Ngân Tuyết Thành, vậy chỉ sợ Ngân Tuyầ Thành không tới thời gi­an một ngày, sẽ bị xoá tên Khỏi Thần Châu.

- Hạ Ngôn! Ngươi có biết ngươi làm cái gi hay không?

Gã Chấp sự núi Thù Vọng, nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, ngừng một lát rồi hung tem hỏi từng chữ.

- Đương nhiên biết! Chểng qua là giết một người thôi mà.

Dù sao người cũng đã giết, Hạ Ngôn cũng hoàn toàn buông lỏng, mặt không đổi sắc, cười nói.

“Ta có Đại Ẳn Nặc Thuật, có Đại Na Di Thuật, núi Thủ Vọng các ngươi nếu muổn đỗi phó với ta cũng không dễ đàng như vậy, cùng lắm thì ta tim một chỗ trốn đi là được, Tháp Thời Gi­an cũng không tệ.” Trong lòng Hạ Ngôn lại nghĩ nhưvậy.

- Giết một người? Ngươi cũng biết hắn là ai? Hẳn là con của Thương Tử Da Chấp sự núi Thủ Vọng!

Gã Cbấp sự núi Thủ Vọng, gần như là rít gào lên.

- Ta mặc kệ hắn là ai, hắn nếu muốn giết ta, ta đương nhiên phải phàn kích!

Hạ Ngôn không thèm để ý lắc đầu nói

-Ngươi…

Gã Chấp sự núi Thù Vọng uất hận trong lòng!

- Ngươi vừa rồi sử dụng thần khí. là thứgì?

Sắc mặt lại biển đổi, gả Chấp sự chợt hỏi, vừa rồi Hạ Ngôn sử dụng kiếm quang màu đỏ, tuy rằng hắn chưa kịp cảm ứng rõ ràng tuy nhiên trục giác nói cho hắn biết đó cũng đủng một kiện Thánh khí chi là dường như không còn hoàn hảo.

- Đương nhiên là Pháp Tắc Thần Khí của ta.

Hạ Ngôn nhìn vẻ mặt xanh mét, hơi thở ồ ồ của gã Chấp sự núi Thù Vọng nói.

- Tiểu tử! Ngươi chọc trứng đại họa rồi!

Gã Chấp sự nói với giọng nặng trịch, hắn đã chậm rãi bình ổn nỗi lòng xuống:

- Bây giờ lấy ra ba kiện thần khí của Thương Mật gi­ao lại cho ta!

Trong ba kiện thần khí Thương Mật lưu lại, nhưng có một kiện là Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm không phải là nhỏ. Nên biết rằng, Tử Tinh Thần Kiếm là vũ khí của Thương Từ Danh phụ thân Thương Mật Tuy rằng hiện tại được Thương Mật sử dụng, nhưng Thương Mật không có khả năng trong thời gi­an ngắn như vậy, linh hồn liên hệ chặt chẽ cùng Tử Tinh Thần Kiém, cho nên mặc dù Thưc­ng Mật đã chết, Tử Tinh Thần Kiếm cũng sẽ không vì vậy mà có thương tổn gì lớn lắm.

- Ba kiện thần khí này, coi như là cái giá phải trả cho việc hắn muốn giết ta đi. Muốn ta lấy ra trả lại, chuyện đó tuyệt đối không làm được.

Hạ Ngôn cười lạnh nói.

Dù sao sự tình đều đã phát triển tới nông nỗi này rồi, cho dù chính mình gi­ao ra ba kiện thần khí kia, chỉ sợ đối phương cũng sẽ không dễ đàng bỏ qua. Nêu đã vậy, thì vì sao mình còn phải gi­ao ra ba kiện thần khí đó làm gi?

-Ngươi…

Gã Chấp sự núi Thủ Vọng, có một loại kích động muốn hộc máu. Thần Cbâu mặc dù có người đang ngầm đối nghịch cùng núi Thù Vọng, nhưng trên mặt công khai, khẳng đỉnh không có người dám chống lại núi Thù Vọng.

“Thực lực của tiểu tử này, cường đại ra ngoài ý liệu, cho dù ta tự mình ra tay, cũng không chắc có thể sạch sẽ lưu loát thu thập hắn. Nhiều tu luyện giả như vậy đều ở xa xa nhìn, nếụ ta động thủ mà lại không có thể thành công, cuối cùng còn để tiểu tử này bình yên trở ra, chăng phải là ngay cả ta cũng phải mất hết danh vọng uy tín sao? Quên đi, ta trước cứ bảo vệ tốt linh hồn của tiểu tử Thương Mật này, chuyện này cứ để cho phụ thân của hắn đến quản là được.” Rất nhanh ngay trong lòng gã Chấp sự núi Thủ Vọng đã có quyá định.

- Hạ Ngôn! Ngươi tự giải quyết cho tốt đi!

Chấp sự núi Thủ Vọng phất tay một cái, thu lấy linh hồn của Thương Mật ngay sau đó thân ảnh nhoáng lên một cái, biến mất ở phía chân trời xa xa

“Vù vù vù!”

Nhìn thấy Chấp sự núi Thủ Vọng rời đi, ba vị giám sát Tiên Kiều kia từ xa bay lại đây, sắc mặt có chút quỷ dị nhìn Hạ Ngôn.

- Hạ Ngôn! Thương Mật kia là con của Thương Tử Danh đại nhân núi Thù Vọng, mọi người đều biết Thương Tử Danh là người rất bao che khuyết điểm, khẳng định hắn sẽ không từ bỏ ý đồ, về sau ngươi phải cần­thận. Đương nhiên, nếu ngươi tiến vào Tiên Kiều, khẳng định Thương Tử Datđi đại Nhân sẽ không dám mạo hiềm tiến vào Tiên Kiều đuồi giết ngươi, để đắc tội với Chưởng Khống Giả Tiên Kiểu đại nhân.

Trong đó một vị giám sát Tiên Kiều, thấp giọng nói với Hạ Ngôn.

Xem ra, hắn cùng với Chấp sự Thương Tử­Danh núi Thủ Vọng quan hệ cũng không thân thiầ lắm.

- Đa tạ đại nhân nhắc nhờ, ta sẽ cần­thận.

Hạ Ngôn gật gật đầu, hướng về ba vị giám sát chắp tay nói lời cảm tạ.

- Lần này mở ra Tiên Kiểu đã chấm dút, chúng ta cũng nên ròi Tinh Đồ. Hạ Ngôn! Nêu ngươi muốn đi vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, mang theo giấy thông hành Tiên Kiểu trực tiếp tới đây là được!

B a vị giám sát nói vừa dứt lời, liền lắc mình rời khỏi bầu tròd địa phương này.

Chương 1059: Kế hoạch kế tiếp!

Tiên Kiều!

Hạ Ngôn nhìn Tinh Đồ ở ngoài ngàn dặm.

“Ta vừa mới thông qua một trăm tầng của gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, ở bên trong nhận được rất nhiều thứ bí ẩn này nọ, ta còn cần một đoạn thời gi­an đề nghiên cứu chậm rãi dung hợp. về phần gi­ai đoạn thứ hai của Tiên Kiều, chờ một thời gi­an rồi tính sau! Hiện tại cũng không cần gấp gáp.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

ở thời điềm Hạ Ngôn xoay chuyển tâm niệm, Tần Vũ Thành chủ Ngân Tuyết Thành cùng tu luyện giả Vu Lượng từ xa bay lại đây. Hiện tại ở trước mặt Hạ Ngôn, thái độ của T ẩn Vũ càng thêm cung kính thận trọng. Trước đây, tuy rằng hắn biết rõ Hạ Ngôn là vương tộc linh lực màu vàng, nhưng hoàn toàn không ngờ thực lực của Hạ Ngôn lại cao đến trình độ như vậy, quả thực nghe rọn cả nguời.

- Thành chủ Tần Vũ! Ngài không cần­lo lắng, Thương Mật kia là vương tộc linh lực màu vàng, ta cũng là vương tộc linh lực màu vàng. Núi Thù Vọng không có khả năng bởi vì một tên Thương Mật nho nhỏ mà gây chiến. Nhiều lắm chì là phụ thân của Thương Mật kia sẽ báo thù cho đứa con của mình.

Hạ Ngôn biết Thành chủ Tần Vũ lo ỉắng, liền ra tiếng nói.

Nghe vậy, Tần Vũ gật đầu.

Phụ thân của Thương Mật chính là một vị trong số rất đông Chấp sự của núi Thù Vọng, một mình hắn cũng không ảnh hưởng được quyết sách của núi Thủ Vọng. Sự tình hôm nay, kẻ sai trái cũng không phải do Hạ Ngôn, hoàn toàn là do tên Thương Mật kiã cố tình không buông tha. Điểm này, các tu luyện giả ở đây đều thấy tận mắt, đều có thề làm chửng.

- Thành chủ Tần Vũ! Thời gi­an kể tiếp, ta sẽ tim một địa phưc­ng yên lặng bế quan tu luyện. Vì để không mang phiền toái tới cho Ngân Tuyết Thành, ta sẽ không theo các người quay về Ngân Tuyết Thành. Vạn nhất phụ thân của Thương Mật tùn tới Ngân Tuyết Thành, ngài cứ nói ta sau khi ra khỏi Tiên Kiều đã đi đâu không biết tung tích.

Hạ Ngôn trầm ngâm một lát, lại nói với Thành chủ Tần Vũ.

- Các vị…

Ngay sau đó, thân hình Hạ Ngôn vừa động, quay mặt nói với rất đông tu luyện giả ở xa

xa.

- Hôm nay ta ở nơi này giết chết tên Thương Mật con của Chấp sự núi Thủ Vọng, chuyện này không có liên quan gì tới Ngân Tuyết Thành. Nêu phụ thân của tên Thương Mật kia tìm Ngân Tuyết Thành gây phiền toái, thì đó là người nhu nhược, đó là kè tiểu nhân, không xứng làm Chấp sự của núi Thù Vọng. Hắn nếu thật sự có bản lĩnh thì cứ tìm tới ta!

Hạ Ngôn lớn tiếng nói với mọi người ở đây, lại khiến cho toàn trường ồ lên.

Tại trong mắt các tu luyện giả này xem ra, Hạ Ngôn chính là một quái thai, thật đám công khai chống lại cùng Chấp sự của núi Thù Vọng như thả

- Hạ Ngôn! Ngài…

Tần Vũ nhìn Hạ Ngôn, có chút không biết nên nói lời gì.

- Ha ha! Thành chủ đại nhân! Ta đi trước đây. Nếu không có gi bẩt ngờ xảy ra, khẳng định sau này đanh vọng của Ngân Tuyết Thành sẽ tăng mạnh hơn nữa núi Thủ Vọng có lẽ cũng sẽ không vì ta giết chết tên Thương Mật kia mà hủy bỏ ban thưởng cho Ngân Tuyầ Thành.

Hạ Ngôn nhìn ra xa, cười nói

“Vèo!”

Ngay sau đó, Hạ Ngôn đã biến mất trong vùng bầu ười này.

Phần đông tu luyện giả nhìn theo về phíà chân tròi xa xa, mỗi người đều có chút cảm khái

Đã bao nhiêu năm rồi, bao nhiêu năm không có xuất hiện người dám chống lại núi Thủ Vọng. Hôm nay, Hạ Ngôn này, thông qua một tĩăm tầng Tiên Kiều, đánh chết con của Chấp sự núi Thủ Vọng, còn cướp đi một kiện Thánh khí vốn của Chấp sự núi Thủ Vọng. Thánh khi, đó không phải là vật pbàm thường!

- Thành chủ đại nhân!

Sau khi Hạ Ngôn rời đi không lâu, đám người trưởng lão Thái Đức Ngân Tuyết Thành, cùng với mười mấy ngiròi không có tư cách đi vào Tiên Kiều, cũng đều tới bên ngoài thành. Động tĩũh lớn như vậy, ngay cả những tu luyện giả không có đi tới Thần Cung trong Tinh Đồ đều bị kinh động, mọi nguời Ngân Tuyết Thành tự nhiên cũng đên xem xảy ra chuyện gì. Không nghĩ tới chuyậi nghe được là liên quan với Hạ Ngôn tiên sinh.

- Xảy ra chuyện gi?

- Hạ Ngôn tiên sinh đâu?

Thái Anh nhìn quanh hai bên, không nhìn thấy Hạ Ngôn, không khỗi buồn bực hòi.

- Hạ Ngôn tiên sinh đi lỗi!

Thành chủ T ần Vũ nói

Nghe vậy, Lý Cương kia lộ sắc mặt vui mừng, đương nhiên hắn là người hy vọng Hạ Ngôn rời đi nhất

- Thành chủ đại nhân, mới vừa rồi rốt cuộc đẫ xảy ra chuyện gi?

Thái Đúc nghi hoặc hỗi, vì sao những tu luyện giả kia đều nhìn bọn họ với ánh mắt dường như có chút không bình thường?

Tần Vũ kể lại một lần sơ lược mọi chuyện cho mọi người nghe.

Núi Thù Vọng trong sân một tòa biệt viện giống nhưtiên cảnh.

Vù!

Một bóng người hạ xuống bên trong sân.

- Thương Tử Danh!

Bóng người, ra tiếng kêu lên.

Hắn vừa đứt lời, từ bên trong một căn phòng nào đó, truyền ra một dao động năng lượng, lập tức một giọng nói hùng hậu vang lên:

- Phương Vũ Sinh! Ngươi tim đến ta có chuyện gi?

Chấp sự núi Thù Vọng có hơn một nửa đều là họ Thương, cũng có gần một nửa Chấp sự không phải họ Thương. Trong những vương tộc linh lực màu đen kia, cũng có một nửa là họ Thương. Vương tộc linh lực màu đen cùng vương tộc linh lực màu vàng, cũng có khi là quan hệ thân nhân. Tính ra, bất kể là vương tộc linh lực màu vàng hay là vương tộc linh lực màu đen, đều xem như là hậu đại của chủ nhân Thần Châu lúc sơ khai.

Tỷ như nói một người phụ thân là vương tộc linh lực màu vàng, nhưng là đứa con của hắn cũng chưa chắc là vương tộc linh lực màu vàng. Theo xác suất mà nói, cho dù là hậu đại của vương tộc linh lực màu vàng, cũng có một phần là linh lực màu đen.

- Thương Tử Danh! Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm của ngươi, có phải ngươi gi­ao cho đứa con bảo bối Thương Mật hay không?

Phương Vũ Sinh thấy Thương Tử Danh không chịu hiện thân, không khỏi cười lanh nói

-ồ?

- Làm sao ngươi biết?

“Vù” một tiếng, một thân ảnh màu vàng hiện ra trong sân, tướng mạo cũng rất anh tuấn. Vương tộc linh lực màu vàng dường như mỗi người đều rất anh tuấn.

- Thưcrag Mật! Xuất hiện đi!

Phương Vũ Sinh không có trà lòi câu hỏi của Thương Tử Danh, mà chi phất tay về phía tnrớc, trong tay xuất hiện một kiện vật phẩm màu đen, lập tức từ trong vật phẩm màu đen tuôn ra một tia dao động năng lượng.

- Thương Mật… Ngươi?

Thương Tử Danh nhìn thấy linh hồn của đứa con Thương Mật, sắc mặt trắng bệch. Từ khi Thương Mật ở ngoài Tinh Đồ bị Hạ Ngôn đánh chết đến giờ, cũng chỉ mới qua thời gi­an hai canh giờ. Còn chưa có người thông báo cho Thương Tử Danh biết đứa con của mình bị giểt, cho nên hắn cũng không biết chuyện này.

- Phụ thân! Hu Hu… Phụ thân đại nhân ngài nhất định phải báo thù cho con.

Linh hồn của Thương Mật khóc sướt mướt, vô cùng ủy khuất hướng vê Thương Tử Danh

nói

Thương Tử Danh sắc mặt xanh mét.

- Phương Vũ Sinh! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gi, Thương Mật con ta là bị người nào giết chét?

Thương Tử Danh âm trầm nghiến răng nghiến lợi, hung tợn nhìn Phưc­ng Vũ Sinh, thật giống như Phương Vũ Sinh chính là kẻ giết chết đứa con của mình không bằng.

- Thương Tử Danh! Nếu không có ta, ngay cà linh hồn đứa con ngươi đều không giữ được! Hừ.

Phương Vũ Sinh cũng nồi giận, hắn thực chán ghét khí thế hùng hổ dọa người này của Thương Tư Danh.

- Phụ thân! Linh hồn của con có thể giữ được, còn phải đa tạ Châp sự Phương Vũ Sinh.

Thương Mật cũng nói

-ò?

Thương Tử Danh ngạc nhiên, ngay sau đó ôm quyền nói với Phương Vũ Sinh:

- Cảm tạ! Tuy nhiên, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm của ta đều đưa cho ngươi, rốt cuộc là ai ra tay với ngươi? Trong Thần Châu này có thể giết chết người cầm Tử Tinh Thẩn Kiểm trong tay, tất nhiên không phải là hạng nguời vô danh.

Thương Tử Danh nói không sai! Cho dù là ở Thần Châu, người có thể giết chết Thương Mật cũng không nhiều. Mặc dù là cường giả như Cung Như Thủy ở Trọng Thiên Cung điện Tây Vực, đều khó có thể giết chểt Thương Mật có được Tử Tinh Thần Kiếm.

Mà hiện tại Hạ Ngôn thực lực cũng đã mạnh han so với Cung Như Thủy rồi. Khi Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ kia, thực lực cũng đã hơn xa mấy người Cung Như Thủy kia. Hiện tại lại thông qua một trăm tầng Tiên Kiều, thực lực của Hạ Ngôn, cho dù là cùng so sánh với những Chấp sự của núi Thù Vọng, chi sợ cũng chẳng kém bao nhiêu.

Trong tu luyện giả, thực lực vốn không có mạnh nhất, chi có càng mạnh hơn.

Tạo Hóa cấp Giới chủ là một cấp bậc thực lực cuối cùng dưới Thần chủ. Khi chưa có bước vào cảnh giới Thần chủ, thực lực bản thân của tu luyện giả tu luyện trong năm tháng lâu dài, đương nhiên cũng sẽ chậm rãi trở nên mạnh. Cho nên, tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ dưới Thân chủ, cũng có một số người có thực lực mạnh mẽ phi thường.

Những Châp sự của núi Thủ Vọng này, đều là cường giả thuộc loại như vậy.

Thẩn Châu từ khi sơ khai tới nay, đã là có bốn năm trăm triệu năm lịch sử, đương nhiên không phải tứ vực có thề sánh bằng. Tứ vực chính là mấy chục triệu năm trước Cung Minh cùng vài người rời khỏi Thần Châu mới sáng lập ra

- Phụ thân! Con bị một người tên là Hạ Ngôn giết chết, thực lực của hắn thật sự là quá mạnh mẽ. Mặc dù con có Tháoh khí Tử Tinh Thần Kiếm, cũng không phải đối thủ của hắn. Hạ Ngôn này, rất đáng giận, rất đáng hận. Phụ thân đại nhân! Ngài nhất định phải bắt hắn bầm thây vạn đoạn, làm cho linh hồn hắn hoàn toàn mai một.

Mặc dù ở hoàn cành này, Thương Mật nhắc tới Hạ Ngôn, vẫn còn mang theo hận ý sâu đậm.

- Hạ Ngôn này, thông qua một trăm tầng Tiên Kiều, thiên phú cùng ý chí đều. cực kỳ kinh người.

Phương Vũ Sinh cũng tiếp lời nói:

- Hơn nữa, người này cực kỳ kiều ngạo, lúc hắn vừa mới thông qua một trăm tâng Tiên Kiều, ta đưa ra yêu cẩu hắn đến dưới trướng ta, không ngờ hắn trực tiếp cự tuyệt. Cũng đủng, sau khi thấy hắn biều hiện ra ngoài thục lực lúc chiến đấu cùng Thưcrag Mật, quả thật hắn cũng có vốn đáng đề kiêu ngạo.

- Tử Tinh Thần Kiếm của ta đâu?

Thương Tử Danh, đường như lúc này mới nhớ tới Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm của mình, lập tức lên tiếng hỏi, ánh mắt nhìn Phương Vũ Sinh. Thương Mật là linh hồn thể, với năng lực của Thương Mật, tự nhiên là không thê mang theo vật phẩm. Cho nên, Thương Tử Danh tự nhiên cho rằng Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm ở trong tay Phương Vũ Sinh.

Nên biết rằng, tuy Phương Vũ Sinh là Chấp sự của núi Thù Vọng, nhưng không có Thánh khí

- Ôi! Cũng bị tên Hạ Ngôn kia thu lấy rỗi!

Phương Vù Sinh có chút bất đắc dĩ thờ đài một tiếng nói

- Cái gi?

- Phương Vũ Sinh! Không ngờ ngươi không có cầm lại Tử Tinh Thần Kiếm của ta?

Thương Tử Danh lớn tiếng nói.

Phương Vũ Sinh lại cười lạnh trong lòng, thầm nghĩ: “Tử Tinh Thần Kiếm là Thánh khí, ta cũng muốn, nếu là vô chủ, ta khẳng định sẽ không tiêc hêt thảy đoạt lại trong tay Hạ Ngôn. Nhưng Tử Tinh Thần Kiếm cũng là có chủ, cho dù ta cướp về cũng phải trả lại cho ngươi. Hừ! Ta cũng không phải kẻ ngổc, vì sao phải cố hết sức làm chuyện không có kết quá tốt này?”

Trong lòng nghĩ ĩửtưvậy, ngoài miệng Phương Vũ Sinh nói:

- Ta cũng không có cách nào, cho dù là ta, cũng không có nắm chắc đánh chêt tên Hạ Ngôn kia!

- Đáng giận…

Thương Từ Danh tức giận tận ười, hung hăng dậm chân, rồi lại nhìn về phía đứa con Thương Mật của mình:

- Đồ vô dụng! Thật đúng là rác rưởi!

Thương Mật tuy rằng còn lại linh hồn, nhưng cho dù có sống lại, thực lực cũng phải suy giảm rất lớn. Thân thể bị hủy chỉ còn có linh hồn, Thương Mật sau khi sông lại, chi sợ thực lực cũng phải hạ xuống đến cảnh giới Thiên Thần. Nên biết rằng, Thương Tử Danh vì để bồi dưỡng cho đứa con của mình, đúng là phải tĩả cái giá thật lớn. Nếu không thì, Thương Mật cũng không có khả năng trong thời gi­an ngắn như vậy đã bước vào cảnh giới Tạo Hóa cẩp Giới Chủ.

Chương 1060: Mười vạn năm trong Tháp Thời Gi­an!

Ngày đó, tu luyện giả dưới trướng Chấp sự Thương Tử Daiđi của núi Thủ Vọng, đều nhận được một mệnh lệnh phi thường nghiêm khắc, lục tung truy tìm tung tích một gã vương tộc linh lực màu vàng tên là Hạ Ngôn, người này vừa mới thông qua một trăm tầng của gi­ai đoạn thứn­Mt Tiên Kiều.

- Đều là một đám vô dụng!

Trong Núi Thủ Vọng, trong sân một biệt viện giống như tiên cành, Chấp sự Thương Tử Danh núi Thủ Vọng phẫn nộ, liên tục quát tháo phát động tất cả tu luyện giả dưới trướng lục tung Thần Châu tìm một người. Ước chừng thời gi­an đã ttôi qua một tháng, tuy nhiên một chút tin tức cũng không có nhận được.

- Tiểu tử chết tiệt này, rốt cuộc trốn ở địa phương nào? Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm của ta…

- Thật là chết tiệt mà! Tiểu hỗn đản này trước khi biến mất, không ngờ lại nói câu nói kia với nhiều tu luyện giả như vậy, nếu ta tìm tới Ngân Tuyết Thành gây phiền toái, ta chính là người nhu nhược… tiểu nhân…

Nguyôi nhân chính vì Hạ Ngôn lúc trước nói nhũng lời này. Thương Tử Danh quyền cao chức trọng, mới không tìm tới Ngân Tuyầ Thanh trả thù. Ngày đó nhiều tu luyện giả nghe được lời nói của Hạ Ngôn, sau đó lại truyền khắp toàn bộ Thần Châu.

Thương Tử Danh nếu thật sự tim tới trả thù Ngân Tuyết Thành, thì chi sợ thật sự sẽ bị những tu luyện giả kia ở sau lưng chì chì trò trỏ! Nhất là những vương tộc linh lực màu đen, chỉ sợ càng muốn mượn cơ hội này bôi bẩn đối phương.

“Nhất định phải tìm cho bằng được tiểu tử này!” Thưc­ng Tử Danh nắm chặt nắm tay hạ quyết tâm.

Trong một chốn hoang dã ở Thần Châu, Hạ Ngôn ở tầng thứ hai Tháp Thời Gi­an.

“Sau khi tiến vào Tiên Kiều quả nhiên là không bình thường. Ta cảm nhận lực lượng pháp tắc trong không gi­an, dường như thân cận hơn rất nhiều so với trước kia Hơn nữa, linh hồn của ta dường như cũng càng thêm tinh thuần. Linh hồn càng tinh thuần lại càng dễ dàng đạt tới đại viên mãn. Lực lượng pháp tắc càng thân cận tu luyện giả, cũng càng dễ dàng đạt tới đại viên mãn, khó trách nhiều tu luyện giả thông qua một trăm tầng Tiên Kiều, cuối cùng đều bước vào cảnh giới Thần chủ.

“Không biết, gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiểu sẽ nhưthếnào… Thật sự là chờ mong nha! Mà hiện tại, ta trước tiếp tục tăng lên năng lực của mình, củng cố hoàn hảo những thành quả có được thông qua một trăm tầng Tiên Kiều, rồi tính sau.” Hạ Ngôn thầm làm ra quyầ định.

Tâng thứ hai Tháp Thời Gi­an qua thời gi­an một trăm năm, ở bên ngoài mới qua một năm mà thôi.

Linh hồn cùng pháp tắc đạt tới đại viên mãn, là hai cái dấu hiệu của cảnh giới Thần chủ. Mặc dù là ở Thần Châu, tu luyện giả bước vào cảnh giới Thần chủ cũng cực ít. Mà một khi tu luyện giả bước vào cảnh giới Thần chủ, liền có thể hóa thân thành pháp tắc, người bình thường căn bản là không thấy được tung tích của cường giả Thần chủ.

Từ cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đến tột cùng phải như thế nào mới bước vào Thần chủ, ở Thần Châu cũng tìm không thấy tư liệu gi nêu lên vấn đề đó.

Mà phần đông Tạo Hóa cấp Giới chủ tiếp cận Thần chủ trải qua hết ức năm này tới ức năm khác, cũng không thể bước vào cảnh giới Thần chủ, chuyện đột phá này là không thể cưỡng cầu. Mặc dù hao phí nhiều cái giá phải trả, cũng đều không có hiệu quả.

Kỳ thật, khi thực lực đạt tới trình độ như Cung Như Thủy, thì dù có sử đụng các loại bảo vật đề tăng lên thực lực của bản thân cũng rất nhỏ giọt. Mặc dù là tăng lên linh lực, bình thường cũng chỉ sử đụng Quy Nguyên Đan các loại vật phẩm tương đối bình thường. Thật ra trọng yếu nhất, vẫn là tự minh tìm hiểu thấu đáo.

So với Thần chủ, cảnh giới dưới Thần chủ đường như đều là con kiến, dù là Tạo Hóa cấp Giới chủ có mạnh mấy đi nữa đối với Thần chủ mà nói, cũng không chịu nổi một kích.

Thời gi­an vội vảng trôi qua.

ở tầng thứ hai Tháp Thời Gi­an, Hạ Ngôn tu luyện suốt thời gi­an, vẫn là tiêu hao rất nhiều tài nguyên. Dù sao, Hạ Ngôn mới chỉ là Tạo Hóa cấp Giới chủ sơ kỳ, sử dụng các loại trân bảo Long Hồn quả các thứ để tăng lên thực lực, tác dụng vẫn còn khá lớn.

Lần này bế quan, Hạ Ngôn ước chừng tìm hiểu thấu đáo trong mười vạn năm. Đại Phân Thân Thuật, đã lĩnh ngộ gi­ai đoạn thứ bốn, có thề hóa thành mười sáu cái phân thân. Thế nhưng bộ phận thứ bày Linh La tâm pháp, vẫn không có mảy may manh mối nào.

Năm đó, ngay cả Thần chủ Thưc­ng Hà cũng chưa tham ngộ thông suốt bộ phận thứ bảy của Linh La tâm pháp.

ở tầng thứ hai Tháp Thời Gi­an qua đi mười vạn năm, bên ngoài cũng chỉ trôi qua một ngàn năm. Thời gi­an này không tính, là ngắn.

‘Trong khoảng thời gi­an này, thực lực của ta, đã bước vào cãnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ trung kỳ. So với trước khi bế quan, thực lực tăng lên rất nhiều. Hiện tại dù có gặp các Chấp sự của núi Thủ Vọng kia, ta tự tin cũng có đủ sức chiến một trận!” Hạ Ngôn giương đôi mắt, trong lòng chuyển động ý niệm.

“Vừa mới bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ trung kỳ, cũng nên tìm người thử xem sao.”Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng thầm nghĩ.

Kỳ thật, Hạ Ngôn có thể ở tầng thứ hai Tháp Thời Gi­an dùng thời gi­an mười vạn năm liền bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ trung kỳ, cũng nhờ đã thông qua một trăm tầDg Tiên Kiều. Nếu Không chỉ sợ phải hao phí thời gi­an cả trăm vạn năm. Chuyện này đối với tu luyện giả bình thường mà nói đã xem như rất nhanh rồi, càng đừng nói sức chiến đấu siêu tuyệt của bản thân Hạ Ngôn, nếu muốn đột phá một cái tiểu cảnh giới so với tu luyện giả bình thường càng khó hơn nhiều.

Kỳ thật từ cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ sơ kỳ, tăng lên tới cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ trung kỳ, đối với lĩnh ngộ pháp tắc, cũng không có thay đổi về chất, chỉ là thay đổi về lượng. Cho dù là đạt tới cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ hậu kỳ, thi cũng chỉ có thể thay đổi về lượng mà thôi. Nầi như pháp tắc có thể phát sinh thay đổi về chất, vậy Hạ Ngôn đã có thểbước vào cảnh giới Thần chủ rồi còn gì.

Khóe miệng hiện ra vẻ tươi cười, thân ảnh Hạ Ngôn nhoáng lên một cái, ra khỏi tẩog hai Tháp Thời Gi­an, hiện thân ở phía trên vùng hoang dã ngàn năm trước. Ánh nắng trên đỉnh đầu chiếu nghiêng xuống, Hạ Ngôn không kìm nồi hít một hơi thật sâu, hào quang trong hai mắt dần dẩn biến mất, một thân áo ưắng nhẹ lay động trong gió.

Vù!

Ngay sau đó, thần thể Hạ Ngôn lắc động một cái, đã tới phía chân trời xa

“Hiện tại, hãy để cho vị Chấp sự núi Thủ Vọng kia tới tìm ta kiện Thánh khí của hắn tên là Tử Tinh Thần Kiếm, thật đúng là không tệ.” Hạ Ngôn vừa phi hành, vừa thầm nghĩ trong lòng.

“ồ? Đây là Nguyệt Hoa Thành!”

Không lâu sau, Hạ Ngôn tiến vào một thành thị tên là Nguyệt Hoa Thành. Thông qua thông đạo truyền tốEg không gi­an của tòa thành này, Hạ Ngôn trở lại Ngân Tuyầ Thành. Mặc kệ nói như thế nào, người của Ngân Tuyết Thành đối với Hạ Ngôn vẫn có một chút ân tinh, cho nên Hạ Ngôn định tới xem, không biết một ngàn năm nay phụ thần của Thương Mật. Chấp sự núi Thủ Vọng, có tìm tới trả thù Ngân Tuyết Thành hay không.

Đương nhiên, lần này đi Ngân Tuyá Thành cũng có thể điều tra một ít tin tức, tỷ như nói thái độ của núi Thù Vọng đối với mình. Nếu núi Thù Vọng cũng không có bởi vì mình giết chết Thương Mật con của Chấp sự mà gây chiến, vậy thì mình cũng có thể yên tâm chiến một tĩận cùng phụ thân của Thương Mật kia. Ngược lại nếu giới cao tầng núi Thủ Vọng làm ra quyầ sách sẽ đối phó với mình, thì minh cần phải càng thêm cần­thận mới được.

“Xoạt!”

Bên trong Thành chủ phủ, lực lượng không gi­an thoáng dao động. Một bóng người màu trắng hiện ra tại phía trên quảng trường. Lúc này trên quảng trường Thanh chủ phủ đang có bóng dáng mấy tu luyện giả trè­tuồL

ở phía trên quảng trường Thanh chủ phủ này chính là Tiên cảnh của Ngân Tuyết Thành. Tiên cảnh là địa phương tốt nhất cho tu luyện giả trẻ tuổi tu luyện, ở bên trong tu luyện đối với hiểu thấu đáo pháp tắc nhanh han ở bên ngoài không ít.

- Người nào?

Hạ Ngôn vừa hiện thân phía trên quảng trường, liền dẫn tới chú ý của mấy tu luyện giả trẻ tuổi, lập tức cà đám xúm lại.

- A?

- Hạ Ngôn tiên sinh?

Một gã đột nhiên kêu lên, Hạ Ngôn nhìn lại, thì ra là Vu Lượng tu luyện giả trè tuổi duy nhất của Ngân Tuyết Thành đạt được tư cách tiến vào Tiên Kiểu lúc trước.

- Hạ Ngôn tiên sinh! Ngài đã trở lại…

Vu Lượng nhìn thấy Hạ Ngôn, kích động nói.

- Hạ… Hạ Ngôn tiên sinh!

Gã Lý Cương cũng đứng trong đám tu luyện giả. Mà hai người khác Hạ Ngôn không biết, hai người này cũng không có đi Tinh Đồ, hơn nữa tuôi rất nhỏ, dường nhưmới tu luyện mấy trăm năm nay, thực lực chi có cảnh giới Thiên Thần.

Nghe được lời nói của Vu Lượng và Lý Cương, hai tên tiểu tử này cũng hưng phấn đến hai mắt phát sáng nhìn chằm chằm vảo Hạ Ngồn.

Một ngàn năm trước, tên tuổi của Hạ Ngôn đã lan truyền khắp toàn bộ thành thị ở Thần Châu. Tất cả tu luyện giả đều nghe nói qua cái tên Hạ Ngôn. Ngay cả đám tiểu bối bọn họ mới tu luyện không lâu, cũng đều biết Hạ Ngôn, đó là yêu nghiệt đã thông qua một trăm tầng Tiên Kiểu, là yêu nghiệt dám chống lại Chấp sự núi Thủ Vọng, cũng chính là đối tượng sùng bái của vô số tu luyện giả trẻ tuổi.

-Ha ha!

Hạ Ngôn nhìn mấy người cười cười:

- Tần Vũ Thành chủ đại Nhân có ở đây chứ?

Xem ra, phụ thân của Thương Mật kia cũng không có tìm tới trả thù Ngân Tuyết Thành. Kỳ thật Hạ Ngôn có 99% nắm chắc, phụ thân của Thương Mật sẽ không tiả thù Ngân Tuyết Thanh. Dù sao, hắn là Chấp sự của núi Thủ Vọng, cũng phải lo lắng tới mặt mũi của mình. Nếu cògiữ thể diện, hắn sẽ không tùy tiện tìm tới trả thù Ngân Tuyết Thành.

Từ điểm này cũng có thể thấy được, chình thể trên núi Thủ VọDg cũng không có đưa ra quyầ sách đối phó với Hạ Ngôn. Bằng không phỗng chừng Ngân Tuyết Thành đã sớm không còn tồn tại rồi.

- Thành chủ đại nhân mới ở đây, vừa rồi Thành chủ đại nhân mới phê chuẩn cho bốn người chúng­ta đi vào Tiên cảnh tu luyện.

Vu Lượng khom người, cung kính trả lời Hạ Ngôn.

- Hạ Ngôn tiên sinh! Ta lập tức đi thông báo cho Thành chủ đại nhân, nói ngài đã đến đây!

Lý Cương vội vàng nói, nói còn chưa đứt lời, đã vội vàng bay đi về hướng biệt viện của Thành chủ.

- Vu Lượng! Một ngàn năm nay ngươi tiến bộ không nhỏ, đã là cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ?

Hạ Ngôn cười nhìn về phía Vu Lượng nói.

ở một ngàn năm trước, Vu Lượng còn chưa có bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ. Sau khi đi vào Tiên Kiểu, lúc này mới qua ngàn năm, đã đột phá một cái đại cảnh giới, tốc độ tu luyện hiển nhiên tăng lên rất nhiều.

- Đúng vậy, một trăm năm trước, ta bước vào cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ.

Vu Lượng gật đầu.

- Hạ Ngôn tiên sinh! Ngài thật sựở ngoài Tin­hĐồgiết chết đứa con của Chấp sự núi Thủ Vọng?

Một trong hai tiểu tử kia. dường như thấy bộ déng Hạ Ngôn từ tốn dễ nói chuyện, liền cả gan áp chế vẻ ngượng ngùng hòi một câu.

- À! Tên Thương Mật đó, dáng vẻ ngông cuổng ngạo mạn, ở Tinh Đồ đám muốn quyết đấu cùng ta Ta cũng là không có biện pháp, đành phải đáp ứng, sau đó ở trong quyết đấu đã giết hắn.

Hạ Ngôn hờ hững cười nói.

Nghe Hạ Ngôn nói, hai tên tiểu tử trẻ tuổi này, sắc mặt đều căng thẳũg đến đỏ bừng, hai mắt lóe sáng nhìn Hạ Ngôn.

Rất nhanh. Thành chủ Tần Vũ liền tới trên quảng trường, nhìn thấy Hạ Ngôn, vội vàng cung kính khẽ khom mình thi lễ, Hạ Ngôn cũng hoàn lễ.

Tin tức Hạ Ngôn xuất hiện tại Ngân Tuyết Thành rất nhanh được truyền ra ngoài. Tuy rằng qua một ngàn năm, Thương Tù Danh kia nhưng cũng không có buông bỏ việc tìm kiém Hạ Ngôn. Cho nên, khi tin tức Hạ Ngôn hiện thân lan truyền ra, hắn cũng rất nhanh liền nhận được tin tức này.

- Chấp sự đại nhân! Hạ Ngôn xuất hiện lại ở Ngân Tuyết Thành!

Sau một lát, lại có tin tức:

- Chấp sự đại nhân! Hạ Ngôn đã rời Ngân Tuyết Thành, hiện tại đã tới khu đồng trống Tinh ĐỒ!

Khu đồng trống Tinh Đồ, chính là cánh đồng bát ngát ở ngoài Tinh Đồ, cách Tinh Đồ không xa lắm.

Chương 1061: Đại chiến tại khu đồng ừống Tinh Đồ!

Hạ Ngôn từ Thanh chủ Ngân Tuyết Thành nơi đó biết được tin tức, núi Thủ Vọng cũng không có tiến hành áp dụng cái gì nhằm vào Ngân Tuyầ Thành, cũng không có truyền mệnh lệnh gì cho các thành thị truy tìm tung tích của mình. Đương nhiên, Thương Tử Danh phụ thân của Thương Mật kia, tự nhiên là đào sâu ba thước đất truy tìm tung tích của mình. Nhưng thời gi­an trôi qua ước chừng một ngàn năm, Thưc­ng Tử Danh cũng không có nhận được tin tức gì về mình.

Thương Mật hiện đã được sống lại, đang ần trốn ở bên trong một tòa thành lớn của dòng họ không dám ra ngoài. Sau khi sống lại, thực lực của hắn chì còn có cảnh giới Thiên Thần trung cấp. Trước đây hắn đã đắc tội với rất nhiều người, hiện tại nếu đi ra ngoài chỉ sợ sẽ bị người khác ám toán chết cả vạn lần không còn.

Hạ Ngôn phi hành ở khu đồng trống Tinh Đồ, áo trắng tung bay, tốc độ rất chậm, chính là hắn đang đợi Thương Tử Danh tìm đến minh. Cùng chiến đấu với Thương Tử Danh, cũng có thể thỏa mãn mong muốn của Hạ Ngôn, muốn nghiệm chứng thực lực của minh hiện giờ.

- Ha ha! Thương Tử Danh đi tìm người ưẻ tuổi tên là Hạ Ngôn kia! Thật là khoái trá, nhiều năm qua như vậy, có thề nhìn thấy Thương Tử Danh chật vật thế này, trong lòng ta quả thật vô cùng vui sướng!

Một lão già mặc hắc bào, cất tiếng cười không ngừng.

- Âu Huyền Thanh! Nghe nói người trẻ tuổi Hạ Ngôn lúc này đang ở khu đồng trống Tinh Đồ, ngươi không muốn đi xem à?

Một lão già khác vuốt vuốt chòm râu thật đài nói.

- Hừ! Nêu không phải vì đi khu đồng trống Tinh Đồ xem Thương Tử Danh tìm người tuổi trẻ đó báo thù giết con, ta xuẩl hiện ở chỗ này làm gì?

Lão già Âu Huyền Thanh trợn mắt nói

Hai lão già này đều là vương tộc linh lực màu đen, thực lực cực kỳ đáng sợ, cùng Thương Tử Danh kia coi như đều có chút thù hận.

- Đi đi đi, đi mau không thì đến trễ không thể xem được trò hay! Cũng không biết người trẻ tuổi Hạ Ngôn kia ở trong tay Thương Tử Danh có thể chống đỡ được một hồi lâu hay không.

Lão già râu dài thúc giục nói.

- Người tuổi trẻ đó đám lộ mặt ở khu đồng trổng Tinh Đồ, đã nói lên hắn có vài phần nắm chắc tự bào vệ mình. Tuy nhiên, chỉ sợ người trẻ tuổi không biết thực lực chân chính của Thương Từ Danh! ôi! Thiôi tài như vậy nếu như chết ở trong tay lão già Thương Tử Danh kia, thì thật là đáng tiếc. Đến lúc đó thấy không được thì chen chân vào, thửx­em có thể giúp đỡ được Hạ Ngôn hay không.

Ánh mắt Âu Huyền Thanh chợt lóe sáng, thờ ra một hơi nói.

“Vù!”

Bóng đen liên tục nhoáng lên, rồi biến mất ở đường chân trời.

“Ổ?”

“Dường như là đến đây không ít người nha!”

“Thần Châu tốc độ truyền lan tin tức, thật là mau!” Hạ Ngôn dừng thần thức dò tra, phát hiện tại khu đồng trống Tinh Đồ này, có không ít khí tức của tu luyện giả cường đại

Với năng lực cảm ứng của Hạ Ngôn hiện tại, đã có thể tra xét toàn bộ khu đồng trống Tinh Đồ, tại đây có bao nhiêu người, thần thức đảo qua trong đầu Hạ Ngôn liền rõ ràng.

- Những người này dường như cũng không phải tới đối phó với ta Lâo Thương Tử Danh kia. tốc độ cũng quá chậm đi?

Hạ Ngôn lắc đầu, hắn đi vào khu đồng trống Tinh Đồ. thời gi­an đã có tới cạn chén trà nhỏ, Thương Tử Danh tới giờ còn chưa có hiện thân.

ở Thần Châu, mỗi một thành thị đều có thông đạo truyền tống không gi­an, cho nên mặc dù khoảng cách rất xa, cũng có thề rất nhanh liền chạy tới.

- Tên khốn Hạ Ngôn! Mau ra đây!

Ngay lúc Hạ Ngôn lắc đầu lầm bẩm nói tốc độ của Thương Tử Danh quá chậm, một tiếng rít gào xuất hiện ở phía trôi chần trod xa xa, một đám mây bị đáũh tan thành mảnh nhỏ. Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn tới, phát hiện nơi đó thoắt ẩn thoắt hiện một bóng người màu vàng, tốc độ cực nhanh, khí tức mạnh mẽ phi thường.

“Người này hẳn phình là Thương Tử Danh phụ thân của Thương Mật đây?” Hạ Ngôn nhìn người tới, trong lòng hơi vừa động, toàn thân linh lực trong thời gi­an ngắn lưu chuyển quanh một vòng.

“Vèo!”

Hạ Ngôn cũng phi hành lên không gi­an trống trải, nhìn Thưc­ng Tử Danh ở xa ngoài vạn dặm.

- Thương Tử Danh!

Hạ Ngôn hít một hơi, cũng lớn tiếng quát ra, thanh âm chấn động trong không gi­an. Thương Từ Danh ở trong đám mây nghe được tiếng quát, đảo ánh mắt nhìn tới liền phát hiện Hạ Ngôn.

“Vù!”

Hào quang màu vàng nhoáng lên một cái, trong phút chốc Thương Tử Danh vọt tới phụ cận Hạ Ngôn cách đó không xa.

- Ngươi chính là Hạ Ngôn?

Thương Tử Datứi vừa dừng lại thần thể, khí tức ào ào tuôn ra, trong mắt lóe lên tia sáng ác liệt, hung tọa trừng mắt nhìn Hạ Ngôn, làm như sập ăn sống nuốt tươi Hạ Ngôn.

Kỳ thật, Thương Từ Danh đúng là muốn ăn tươi nuốt sống Hạ Ngôn. Một ngàn năm nay, lửa giận trong lòng hắn vốn không có lúc nào tắt Hơn nữa thời gi­an dài như vậy, bởi vì chuyện Thánh khí mất đi, nên hắn không thể tĩnh tâm để bế quan tu luyện hiểu thấu đáo pháp tắc được.

- Đúng vậy, ngươi tim ta sao?

Hạ Ngôn cười đáp lại.

- Tiểu tử! Ngươi quả thực to gan, ở trước mặt ta không ngờ còn có thể cười cợt được? Một lát nữa, ta sẽ làm cho ngươi muốn khóc cũng khóc không được!

Thương Tù Danh bị nghẹn ngang một chút, tuy nhiên biểu tinh trên mặt ngược lại dần dần khôi phục bình thường.

- Vì sao lại không cười?

Hạ Ngôn vẫn mang vẻ mặt tươi cười.

- Hừ! Là ngươi giết chết Thương Mật con ta, cướp đi Tử Tinh Thần Kiếm phải không?

Thương Từ Daiứi hừ lạnh một tiếng, trầm thấp giọng hỏi. Hắn biết khu đồng trống Tinh

Đồ hiện giờ đến đây không ít cường giả, nên dường như không muốn nói ra chuyện này, nhưng lại lo lắng Hạ Ngôn giấu Tử Tinh Thần Kiếm của mình ở chỗ nào đó, cho nên không thể không hỏi thử xem sao.

- Đúng vậy, một ngàn năm trước, ta đúng đã giết một người tên là Thương Mật

Hạ Ngôn gật gật đầu:

- Hắn là con của ngươi à? Vậy thật sự là rất ngại ngùng.

- Bớt nói nhảm đi! Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm của ta đâu?

Thương Từ Dai­ih phẫn nộ nói.

- Tử Tinh Thần Kiếm? Đó là cái gì vậy? Không bằng ngươi lấy ra để ta nhìn xem là hình dáng gì, sau đó ta nói cho ngươi biết ta có thấy nó hay không.

Hạ Ngôn biểu tình trịnh, trọng nói với Thương Từ Danh như gặp phải chuyện lạ.

Nêu là một người không biết sự tình trải qua, nhìn thấy dáng vẻ của Hạ Ngôn lúc này, nhất định sẽ nghĩ rằng hắn nói đều là sự thật

- Đáng giận! Tiểu tử ngươi muốn chết!

Thương Từ Danh không thể tiếp tục nhẫn nại, cho dù hôm nay bị người nói xấu chỉ trô ở sau lưng, cũng phải giết chết tên khốn đáng giận này.

Hắn sở dĩ vừa rồi xuất hiện không có trực tiếp động thủ. với Hạ Ngôn ngay, chủ yếu chính là vì lo lắng bị người ta chỉ trích.

Thần Châu tuy Tằng khổng lồ, nhưng tốc độ truyền lan tin tức cũng là cực kỳ kinh người. Hắn là Chấp sự của núi Thủ Vọng thực ra vẫn rất chú trọng tới thể diện.

Chấp sự núi Thủ Vọng tu luyện mấy ức năm, mà ra tay đấu với một tiểu bối mới tu luyện hơn vạn năm, nếu không ai biết thì không nói gì, nhưng đàng này, hiện tại khu đồng trống Tinh Đồ này, đã có không ít ánh mắt đều đang soi mói nhìn. Trong những người này có không ít người là đối đầu của mình…

- Người trẻ tuổi Hạ Ngôn này, thật đúng là tuyệt! ở trước mặt Thương Tử Danh, không ngờ mặt không đỏ, thở không gấp, còn dám đôi co cải lý cùng Thương Tử Danh nữa chứ!

Một lão già cười ha hả nói, lộ rõ những vết nhăn trên mặt

Hôm nay tu luyện giả đi vào khu đồng trống Tinh Đồ, đại khái có một nửa số người nhận biết Thương Tử Danh, trong đó có không ít vương tộc linh lực màu đen quan hệ khá ác liệt cùng Thương Tử Danh.

- Có dũng khí, có thể thông qua một trăm tầng Tiên Kiểu, cũng đúng là không dễ đàng…

- Đúng vậy! Tiểu tử này nếu có thể vẫn không ngã xuống, cứ như vậy tiếp tục tu luyện,

thực rất có thể ở mấy ức năm sau, cuối cùng bước vào cảnh giới Thần chủ!

- Đáng tiếc, hắn đắc tội với Chấp sự núi Thù Vọng, như vậy sẽ rất khó thu được trợ giúp của núi Thù Vọng. Thương Tử Danh kia tất nhiên sẽ không dễ dàng buông tha hắn! Cho dù hẳn gi­ao ra Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm, Thương Tử Danh sớm muộn gi cũng sẽ xuống tay với hắn.

- Núi Thủ Vọng cho dù không trợ giúp, cũng không có gi lý do bóp chết Hạ Ngôn kia chứ? Hiện giờ chẳng qua là Thương Từ Danh chặn đánh giết Hạ Ngôn mà thôi Nếu nhu có người cứu giúp Hạ Ngôn, về sau rất khó nói Có thể thông qua một trăm tầng Tiên Kiều, có lẽ không cần­tới mấy vạn năm có thể đủ sức chiến một trận với Thương Tử Danh.

Một ít nhân vật lão già bảo thủ cá biệt, cũng đều đang bàn luận.

- Ai lại đắc tội ra tay với Thương Tử Danh kia chứ? Horn nữa thực lực của Thương Tử Danh cũng rất mạnh, trong chúng ta chỉ sợ không có mấy người có thể đánh bại hắn.

- Thương Tử Danh có Thánh khí nơi tay, ta có lẽ còn sợ hắn vài pbần, hiện tại đã không có Tử Tinh Thân Kiếm, Hừ! Cũng chỉ bình thường thôi! Nghĩ tới thật dúng là khoái trá, Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm của hẳn dám cập cho con của hắn dùng, hiện tại bị tiểu tử Hạ Ngôn kia đoạt mất

- Thương Tử Danh rất tự phụ, hắn nghĩ rằng không ai dám giết con của hắn? Hừ! Nếu mấy người chúng ta này giết con của hẳn. người trẽn núi Thủ Vọng khẳng định sẽ nhúng tay vào. Hiện tại bị người trẻ tuôi Hạ Ngôn kia giêt chết, núi Thủ Vọng hoàn toàn không có lý do chen vào, bởi vì do Thưcrag Mật con của hắn khiêu khích trước, hơn nữa Hạ Ngôn cũng là vương tộc linh lực màu vàng…

Trong lúc các lão già bảo thù đang bản luận, rốt cục Thương Tử Danh không kiềm chế được nữa ra tay. Tử Tinh Thần Kiếm với hắn mà nói quá trọng yếu, tuyệt đối không thể Tơi vào tay người khác, nhất là rơi vào tay đỗi đầu của hắn.

“Ầm!”

Không gi­an phát sinh một tiếng nổ vang động màng địa phương đó bị lực bùng nồ mạnh mẽ đánh nứt ra. Nên biết rằng đây chính là không gi­an Thần Châu vững chắc gấp trăm lần so với tứ vực.

Hạ Ngôn thấy Thương Tử Danh ra tay, không có bối rối chút nào, chi là vẻ tươi cười trên mặt biến mất. Một đạo linh lực màu vàng, bắt đầu chậm rãi khởi động ưên hai tay.

“Vèo!”

Một côn ảnh màu vàng giáng xuống đầu Hạ Ngôn, tốc độ mau đến mức tận cùngỄ Chi một chiêu này có thể nhìn ra chênh lệch của Tạo Hóa cấp Giới chủ khác cấp bậc. Công kích của Thương Tỏ Danh này quét tới, mặc dù là Hạ Ngôn cũng có chút không kịp phản ứng.

Ở dưới ánh mắt âm độc lạnh lùng của Thương Tử Danh, thân hình Hạ Ngôn vừa động, một đoản năng lượng màu vàng hiện lên, khó khăn lắm ngăn cản luồng côn ảnh kia. Tuy nhiên thân hình Hạ Ngôn cũng bị một côn này đánh bay ra ngoài. Lực chấn động mãnh liệt, làm cho trong cơ thể Hạ Ngôn cũng nhộn nhạo một hồi lâu, tuy nhiên cũng chưa bị thưc­ng dưới côn ảnh.

- Thực lực không tệ! Nhưng hôm nay ngưcri hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Dường như đã đoán trước Hạ Ngôn có thể ngăn cản được một côn của mình, Thương Tử Danh cũng không có lộ thần sắc bất ngờ. Có thể giết chết người có được Thánh khí Tử Tinh Thẩn Kiếm, tất lứi­iêti thực lực rất mạnh, Thương Từ Danh cũng không phải kẻ ngốc.

“ổ?”

Đúng lúc này, Hạ Ngôn đột nhiên phát hiện, một lực lượng pháp tắc bất ngờ trói buộc mình lại. Đã thật lâu. Hạ Ngôn cũng không có loại cảm giác bị trói buộc này. Trước kia. cho dù tu luyện giả cao han mình một đại cảnh giới, đều không thể dùng lực lượng pháp tắc trói buộc minh. Nhưng lúc này, không ngờ Thương Tử Danh vận chuyển lực lượng pháp tắc, trói buộc mình trong một vùng không gi­an.

Thương Từ Danh lĩnh ngộ về pháp tắc rất cao thâm, bất kể là pháp tắc thời gi­an hay là pháp tắc không gi­an, đều đã đạt tới tột cùng, chì kém một chút là có thề đạt tới đại viên mãn. Mà Hạ Ngôn hiện tại về cảnh giới pháp tắc, kỳ thật cũng chỉ là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ trung kỳ. Nầi so sánh với tu luyện giả bình thường, lực lượng pháp tắc của Hạ Ngôn cũng cận kề đại viên mãn, nhưng so với Thương Tử Danh Chấp sự của núi Thủ Vọng này, lĩnh ngộ của Hạ Ngôn về pháp tắc còn kém rất xa.

- Ha ha! Để xem ngươi làm thế nào ngăn cản!

Thương Tử Danh nhìn thấy sắc mặt biến đổi của Hạ Ngôn, cười ha hả nói. Ngay sau đó thân hình hắn ở trong không gi­an nhoáng lên một cái, trước sau trên dưới quanh hắn, xuát hiện côn ảnh đẩy trời.

‘Bại Thần Côn Thuật!”

Thương Từ Danh hét lớn một tiếng nhưtiếng sấm.

Chương 1062: Thánh khí Xích Huyết Thần Kiếm!

Thương Từ Danh lĩnh ngộ vể lực lượng pháp tắc, đã đạt tới một mức độ cao thâm, hắn vận chuyển pháp tắc không chi có pháp tắc không gi­an, trong đó còn ẩn chứa pháp tắc thời gi­an. Pháp tắc không gi­an thì trói buộc thân hình Hạ Ngôn, mà pháp tắc thời gi­an lại có thể tới một mức độ nào đó thay đổi tốc độ dòng chảy của thời gi­an thời không chung quanh Hạ Ngôn. Pháp tắc thời gi­an hắn nắm giữ có thể làm cho Hạ Ngôn có cảm giác thời gi­an chậm hơn. Nói cách khác, dưới ảnh hưởng pháp tắc thời gi­an của hắn, phàn ứng của Hạ Ngôn sẽ chậm hcm một ít dưới tình huống binh thường.

Quả thật cũng đúng như thế, lúc này, Hạ Ngôn cảm giác thật giống như mình rod vào trong một cái hắc động thời không, lực lượng toàn thân đều có, nhưng không thể phát huy ra hết uy lực của nó.

Mà Đại Thần Côn Thuật của Thưc­ng Tù Danh thì hình thành vô số luồng côn ảnh trong không gi­an, mỗi một luồng côn ảnh đều mang theo uy lực phi thường đáng sợ, quét tới hướng Hạ Ngôn.

Ngay cả các lão già bảo thù ở chỗ bí mật quan sát, nhìn thấy Đại Thần Côn Thuật đều là sắc mặt hơi biến sắc

Tuyệt kỷ của Thưc­ng Từ Danh chính là Đại Thần Côn Thuật này, cũng có thề vì Đại Thần Côn Thuật này, Thương Tử Danh mới gi­ao Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm cho đứa con Thương Mật của mình sử dụng. Bởi vì nếu dùng Tử Tinh Thần Kiếm thi triển. Đại Thần Côn Thuật này, hiển nhiên chẳng ra làm sao, cũng không thể phát huy ra hết uy lực của Đại Thần Côn Thuạt.

Đại Thần Côn Thuật là một loại thần thông vô thượng, từ vô số năm trước Thương Tử Danh tự minh nghiên cứu ra, uy lực cực mạnh.

“Uy lực thật đáng sợ!” Đồng tử trong mắt Hạ Ngôn hiện lên toàn bộ không gi­an côn ảnh màu vàng, trong lòng cũng rất chấn động.

Tuy rằng đã sớm đoán trước thực lực của Thương Từ Danh có thể rất mạnh, nhưng hiện tại vừa gi­ao thù, vẫn là khiến Hạ Ngôn có một loại cảm giác kinh tâm động phách. Tuy nhiên, điểu này cũng càng kích phát chiến ý của Hạ Ngôn, bởi vì chiến đấu kịch liệt cùng cường giả như vậy, mới có thề làm cho mình phát huy ra sức chiến đấu mạnh nhất.

- Phá vỡ!

Hạ Ngôn cắn răng, đột nhiên hét lớn ra tiếng. Vạn tia sáng màu vàng từ trong cơ thể Hạ Ngôn bắn ra, cà phạm vi thời không bị ảnh hường của pháp tắc không gi­an và pháp tắc thời gi­an, bị công phá mãnh liệt của Hạ Ngôn nứt ra thành mảnh nhỏ.

-ồ?

“Không ngờ có thể thoát khỏi pháp tắc trói buộc của ta?” Nhìn thấy Hạ Ngôn vùng thoát khỏi trói buộc của mình, ánh mắt của Thương Tù Danh cũng biến đổi, mang theo vẻ kf­fih ngạc.

Lập tức, trên mặt Thương Từ Danh lại hiện rõ vé dữ tợn:

- Hừ! Cho dù ngươi thoát khỏi trói buộc, thi làm thế nào có thể ngăn cản công kích của Đại Thần Côn Thuật. Cho dù ngươi là thiên tài yêu nghiệt, hôm nay cũng phải chết cho ta!

Một phần vạn khoảnh khắc trong lúc đó!

‘Bại Thái Cực Thuật!”

Cánh tay Hạ Ngôn đột nhiên vạch trong không gi­an một cái, lập tức linh lực màu vàng hình thành một đồ án Thái Cực màu trắng màu đen gi­ao nhau.

Bộ phận thần thông thứbốnghi lại trong Linh La tâm pháp.

Hiện tại Đại Thái Cực Thuật so với thời điểm lúc trước Hạ Ngôn vừa mới lĩnh ngộ, không biết mạnh hem gấp bao nhiêu lẩn.

“Ầm! Ầm!…”

Dưới va chạm của hai lực lượng cực kỳ khủng bố đó, ngay cả không gi­an Thần Châu đều bắt đầu sụp đồ từng mảng lớn.

Vô số đạo côn ảnh màu vàng, không ngừng oanh kích lên phía trên đồ án Thái Cực, toàn bộ Thái Cực đều rung động kịch liệt, nhưng vẫn kiên trì ngăn càn từng đạo côn ảnh màu vàng. Cho dù có một số năng lượng thẳm thấu qua đồ án Thái Cực, nhưng cũng không tạo thành uy hiếp quá lớn với Hạ Ngôn, ngay cả thẩn khí phòng ngự Hạ Ngôn cũng không hề thúc động sử dụng.

- Điều đó không có khả năng!

Thấy một màn như vậy. Thương Tử­Danh quả thực không thể tin hai mắt của mình. Nên biết rằng, cho dù là những lão già bảo thủ kia, ở dưới Đại Thần Côn Thuật của mình, đều phải nhẹ thì bị thương, nặng thì chết. Thế mà người trẻ tuổi Hạ Ngôn này không ngờ có thể ngăn chặn Đại Thần Côn Thuật của mình? Điều này sao có thể. điều này tuyệt đối không phải là sự thật!

Mà những lão già bảo thủ ở xa xa xem trận chiến kia, lại hoàn toàn như bị á khẩu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đồ án Thái Cực kia ở trong mắt bọn họ xem ra, chuyện này quả thực không có khả năng.

Thương Từ Danh chính là Chấp sự của núi Thù Vọng, ở toàn bộ Thần Châu thực lực của hắn cũng được công nhận rất cường đại. Mà hiện tại hắn thi triển tuyệt chiêu mạnh nhất Đại Thần Côn Thuật, không ngờ bị một gã vương tộc linh lực màu vàng trẻ tuổi hoàn toàn ngăn càn lại.

Trước kia, Hạ Ngôn có thể giết chết Thương Mật có trong tay Thánh khí, mọi người cũng đã sớm dự đoán được thực lực của Hạ Ngôn không tầm thường, nhưng hiện tại tận mắt xem trận quyầ đấu giữa Hạ Ngôn cùng Th417;ng Tử Danh Chấp sự núi Thủ Vọng, vẫn còn bị rúng động thật sâu sắc

“Thực lực của ta sau khi thông qua một trăm tầng Tiên Kiều, lại trải qua mười vạn năm tích tụ trong Tháp Thời Gi­an, đúng là có tiến bộ rất lớn. Thương Tử Danh này thật lợi hại, thực lực cực kỳ mạnh mẽ. Nếu so sánh về lực lượng pháp tắc quả thật ta phải chịu lép vế, cho nên hiện tại ta muốn giết chết Thương Tử Danh, cũng rất khó thực hiện.” Trong lòng Hạ Ngôn rất nhanh tính toán.

- Đánh ta lâu như vậy, bây giờ Thương Tử Danh ngươi cũng nên tiếp của ta một kiếm!

Hạ Ngôn lạnh giọng nói với Thương Tử Danh.

‘Bại Phân Thân Thuật!”

Thân mình của Hạ Ngôn, trong thời gi­an ngắn hóa thành mười sáu thần ảnh giống nhau nhu đúc.

- Thần kiếm ra!

Mười sáu thân ảnh, đồng loạt phóng xuất ra một luồng kiếm quang màu đỏ, kiếm quang màu đỏ máu xuyên thấu không gi­an, trong chóp mắt đánh tới trước người Thương Tử Danh.

- Cái gì?

“Khí tức của Thanh khí, tiểu tử này cũng có Thánh khí!” Thưc­ng Tử Danh kinh hãi, vội thúc động thần khí phòng ngự, lực lượng pháp tắc trong thời gi­an ngắn ngưng đọng lại không gi­an chung quanh, cùng chung sức ngăn cản mười sáu đạo kiếm quang màu máu uy lực khừng bố tuyệt luân kia.

“Ầm! Ầm! Ầm!”

Tiếng tinh cầu sụp đồ truyền ra khắp khu đồng trống Tinh Đồ. Ngay cả một số thành thị ở chung quanh Tinh Đồ, đều cảm giác được rõ làng chấn động kịch liệt, giống như thiên địa sắp nổ tung vậy.

Thân mình Thương Tử Danh lập tức bị công kích của Hạ Ngôn đánh bay ra ngoài xa ngàn dặm, Khóe miệng tràn ra một vệt máu.

“Đại Thôn Phệ Thuật!”

Mười sáu phân thân của Hạ Ngôn họp lại làm một, lúc này linh lực trong cơ thể Hạ Ngôn hao hết hầu như không còn gì, hắn vội vàng sử dụng Đại Thôn Phệ Thuật bố sung linh lực. Mặc dù là Hạ Ngôn, sử dụng gi­ai đoạn thứ tư của Đại Phân Thân Thuật hóa thân thành mười sáu cái phân thân, lại tế ra Thánh khí phát ra kiếm quang màu đỗ kia, đều có phần cố hết sức. May mà hắn có Đại Thôn Phệ Thuật, có thể trong nháy mắt liền khôi phục linh lực tiêu hao của minh.

“Quả nhiên là khó có thể giết chết hắn! Nếu ta có thể tiến thêm một bước về mặt pháp tắc, như vậy giết chết Thương Tử Danh này, hẵn là không khó. Thật đáng tiếc…” Hạ Ngôn lắc đầu.

Công kích vừa rồi đã xem như là công kích mạnh nhái của Hạ Ngôn hiện nay, nhưng cũng chỉ có thể làm cho Thương Tử Danh bị một chút vết thương nhẹ. Chút thương thế đó đối với vương tộc linh lực màu vàng, gần như không có ảnh hưởng gì. Thời gi­an chi một phần mười lần hô hấp, vết thương nhẹ này liền khỏi hẳn.

Tuy nhiên dù vậy, Thương Tử Danh cũng đúng là kinh sợ thật sâu sắc đến ngây người. Hắn tu luyện biết bao nhiêu năm? Hạ Ngôn mói tu luyện có bao nhiêu năm? Còn trè tuổi như thế mà đã có sức chiến đấu như vậy, cho dù là những cường giả cuối cùng trở thành Thần chủ kia, ở thời điểm bẳng tuổi của Hạ Ngôn này, cũng không có khả năng có chiến lực mạnh như vậy.

“Thánh khí của hắn dường như là bị hư hao, bẳng không chì sợ ta bị thương còn phải nặng hcm một ít. Tiêu tử này, không thể lưu lại được, lúc này mới bao nhiêu tuổi chứ? Nầi để cho hắn tu luyện thêm mấy ngàn năm, chẳng phải là có thể giết chết ta sao?” Thương Tử Daiđi xoay chuyền tâm tư rất nhanh, sắc mặt liên tục biến đổi. Tuy rằng hắn muốn lập tức giết chết Hạ Ngôn, nhưng hiện tại xem ra, chính hắn căn bản không đủ bản lãnh giết chết Hạ Ngôn.

“Vừa rồi đó là thần thông gi?”

“Dường như đã nghe nói qua, trong lúc nhất thời lại nghĩ không ra! Khẳng định không

phải là thần thông bình thường, hình thành một mặt đồ án Thái Cực, lực phòng ngự đạt tới mức độ khủng­bố nhưvậy…”

Trong lòng Thương Tử Danh toát ra vô số ý niệm.

Mà các lão già bảo thủ trong bóng tối kia, mức độ khiếp sợ cũng không kém gì Thương Tử Danh. Bọn họ tu luyện năm tháng phi thường dài lâu, kiến thức rộng rãi, biêt thản thông Hạ Ngôn sử dụng không tầm thường, đều rất nhanh nhớ ỉại có hay không nghe nói qua tbẩn thông như vậy.

- Thánh khí Hạ Ngôn sử đụng kia, dường như là Thánh khí Xích Huyá Thần Kiếm!

Một lẫo già đột nhiên cất tiếng nói, lão mặc một thân hắc y, ánh mắt có vẻ nghiêm trọng.

- Cái gì?

- Xích Huyết Thần Kiếm?

- Ngươi nói chính là thanh xích Huyầ Thần Kiếm kia?

Lời vừa nói ra, mấy lão già bảo thù ở gần bên lập tức kêu lên.

- Đúng vậy! Ta từng tận mắt thấy Xích Huyết Thần Kiếm! Mới vừa rồi kiếm khí của người trẻ tuổi kia tế ra, cùng Xích Huyết Thần Kiếm hoàn toàn giống hệt nhau, tuy nhiên đường như là bị hao tồn. Nếu thật sự là Xích Huyết Thần Kiêm, vậy làm thế nào người trẻ tuổi lấy được vào tay? Xích Huyết Thần Kiém, không phải vẫn luôn ở trong tay Chường Khống Giả núi Thù Vọng sao?

Lão già hắc y có vẻ nghi hoặc thật ngưng trọng thấp giọng nói

- Nêu thật sự là Xích Huyết Thần Kiếm, thân phận của tiểu tử Hạ Ngôn này …

Một lão già đầu bạc, nói một nửa rồi không có nói thêm.

Mấy vạn năm trước đã xảy ra một đại sự, đại sự này tuy rằng không có bị truyền bá rộng rãi ra ngoài, nhưng những lão già bảo thủ họ cũng đều có nghe được một chút tin tức, chi có điều không có cách nào khác đề chứng mink Bởi vì, đó là chuyện liên quan tới bí ẩn của giới cao tầng núi Thù Vọng. Lúc ấy cũng có một số người đò la tin tức, cuối cùng tất cả những người đó đều vô thanh vô tức biến mất trên đời!

- Thương Tử Danh! Ngươi muốn báo thù cho con của ngươi, hiện tại xem ra rất khó!

Hạ Ngôn nhìn Thương Tử Danh bị đánh bay ra ngoài xa ngàn đặm. bình thản nói:

- Xem ra trước khi ngươi bước vào Thần chủ, cũng không có cơ hội giết chết ta. Chờ sau này ngươi trờ thành cảnh giới Thần chủ, hãy tim tới ta!

- Hiện giờ ta cũng khôn­grãnh tiếp ngươi!

Hạ Ngôn nói xong, ánh mắt phía quét về phía những lão già bào thủ âm thầm ẩn núp kia, chợt phi thân rấtnhanh về hướng bên trong phạm vi Tinh Đồ.

- Hạ Ngôn này đi Tinh Đồ! Một ngàn năm trước hắn thông qua một trăm tầng của gi­ai đoạn thứ nhất Tiên KiềuỄ Lúc này, chẳng lẽ hắn muốn tiến vào gi­ai đoạn thỏ hai Tiên Kiểu?

Một lão già thấy Hạ Ngôn phóng về phía Tinh Đồ, liền lên tiếng nói.

- Quả thực là một quái thai! Ngàn năm trước, thời điểm ta nghe nói hắn ở khu đồng trổng Tinh Đồ đại chiến cùng con của Thương Tử Danh, Đại Phân Thân Thuật mới tu luyện thành gi­ai đoạn thử ba, hiện tại không ngờ đã tu luyện thành gi­ai đoạn thỏtư. Tốc độ tiến bộ như vậy… cho dù bước vào cảnh giới Thần chủ, cũng không còn xa lắm đây!

Lại có một lão già lắc đầu cảm thán nói

- Ha ha ha… Thương Từ Danh! Không nghĩ tới ngay cà một gã tiểu bối tu luyện thời gi­an không đến năm vạn năm, ngươi cũng không làm gi được. Ha ha!

Một lão già bảo thủ hiển nhiên là có ân oán cùng Thương Tử Danh, lúc này lên tiếng cười ha hả, châm chọc Thưc­ng Tử Danh.

- Ha ha ha…

Không ít lão già bảo thủ, đều cười ha hả phụ họa theo.

-Ai?

- Tên khốn nào nói đó? Đi ra đây cho ta!

Thương Tử Danh sc mặt lúc trắng lúc xanh, muốn tìm kiếm nơi phát ra thanh âm, nhưng trong lúc nhât thời không thể phát hiện ra. Hắn không có đuổi theo Hạ Ngôn, bởi vì hẳn biết rỗ, hiện tại một mình hẳn quả thật không giết chết được Hạ Ngôn, Đuổi theo kịp cũng không có biện pháp gì, hơn nữa tiến vào Tinh Đồ, cho dù là hắn cũng không đám tùy tiện ra tay, đó là phạm vi quản hạt của Chưởng Khổng Giả Tiên Kiều.

- Đáng giận! Giấu đầu giấu đuôi, rủa đen rút đầu!

Thấy không ai hiện thân, Thương Tử Danh giận dữ, hung tọa mắng chửi.

Hôm nay xem như hắn đã mất hết mặt mũi, chỉ sợ không tới một ngày, toàn bộ Thần Châu đều sẽ biết chuyện này, hắn đường đường là Chấp sự của núi Thủ Vọng, ở khu đồng trống Tinh Đồ chiến đấu cùng tu luyện giả trẻ tuổi Hạ Ngôn, không những không đủ sức báo thù cho đứa con của mình, cuối cùng lại còn bị đối phương đánh cho bị thương. Kêt quả cứ nhưvậy mà chấm dứt.

Chương 1063: Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng

Trở lại chốn cũ!

Hạ Ngôn đã là lần thứ hai tiến vào Tinh Đồ, tuy nhiên khác với lần trước, lần này trong Tinh Đồ, Hạ Ngôn không có nhìn thấy bóng dáng của tu luyện giả nào. Toàn bộ trong Tinh Đồ đều tĩnh lặng.

Vừa tới vạn đường thông đạo ở bốn phía Thần Cung Tinh Đồ, Hạ Ngôn rất nhanh từ không trung hạ xuống. Tuy rằng hiện tại trong vạn đường thông đạo này cũng không có bóng người, tuy nhiên Hạ Ngôn vẫn tuân giữ theo quy tắc của Tinh Đồ. Từ trong một cái thông đạo đó, hắn đi bộ tới hướng Tiên Kiểu phía trên Thần Cung Tinh Đồ.

“Không biết, gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều là như thế nào, la có thể thông qua được hay không!” Hạ Ngôn nhìn Tiên Kiều mơ hồ có thề thấy được mây mù bên trong, trong mắt chợt lóe sáng, trong lòng cũng đúng là rất chờ mong.

Tuy đi bộ, nhưng tốc độ của Hạ Ngôn cũng cực nhanh, không bao lâu đã tới phía dưới Thần Cung. Nghi chân một lát, thân ảnh nhoáng lên một cái, Hạ Ngôn lên tới phía trên Thần Cung Tinh Đồ, hắn lấy ra giấy thông hành Tiên Kiều màu đỏ cầm trong tay.

“Bây giờ, ta tiến vào Tiên Kiều gi­ai đoạn thứ hai.” Ngay sau đó, Hạ Ngôn liền phi thân đi vào Tiên Kiều.

Đúng lúc này, trong không gi­an lực lượng pháp tắc sôi trào lên mãnh liệt. Lực lượng pháp tắc là đại đạo trong thiên địa, cho dù là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, cũng chỉ có thề dẫn động lực lượng pháp tẳc trong thiên địa để mình sử đụng. Nhưng lúc này lực lượng pháp tắc trong không gi­an, thật giống như có sinh mệnh bình thường.

Đang lúc Hạ Ngôn kinh ngạc, một bóng người màu vảng dần dần hiện rõ ở phía trước Hạ Ngôn không tới trăm mét. Nhìn thấy bóng người màu vàng này, Hạ Ngôn cũng giật mình cả kinh không thôi.

Người này mặc trường bào màu vàng, trên người lại không có phát ra khí tức gì, chỉ có lực lượng pháp tắc kia từng đoàn từng đoàn vây quanh bốn phía thân thể hắn.

“Cường giả cảnh giới Thần chủ?”

Trong lòng hơi nhảy dựng lên, ý niệm trong đầu rất nhanh xoay chuyền.

Người này, cũng không phải Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, ở trong Thần Cung Tinh Đồ lúc trước Hạ Ngôn đã gặp mặt phân thân của Chưởng Khống Giả Tiên Kiểu, người này tướng mạo hoàn toàn khác với Chưởng Khống Giả Tiên Kiều.

‘Bây là người nào, cường già cảnh giới Thần chủ vì sao xuất hiện ở trong này?” Hạ Ngôn khẽ nhíu mày thầm nghĩ.

- Ngươi là Hạ Ngôn?

Tu luyện giả mặc trường bào màu vàng, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn, trên mặt mang theo ý cười thản nhiên, dường như không có ác ý gì với Hạ Ngôn.

- Đúng vậy!

Hạ Ngôn gật đầu đáp, ánh mắt nhìn đối phương.

Đối mặt với cường giả cảnh giới Thần chủ, tuy rằng Hạ Ngôn không còn lúng ta lúng túng giống như thời điểm lần đầu tiên gặp Cung Minh, nhưng vẫn có một chút khẩn trương, điểu này cũng khó tránh khỏi. Cái loại uy áp này, không phải người bình thường có thể chịu đựng. Cường giả Thần chủ chỉ cần một cái ý niệm trong đầu, có thề giết chết tu luyện giả Tạo Hóa cấp Giới Chủ đình, hai người căn bản không phải cùng một tầng thứ!

- Vừa rồi ngươi chiến đấu cùng Chấp sự núi Thủ Vọng ở khu đồng trống Tinh Đồ, ta cũng nhìn thấy.

Người mặc trường bào màu vàng, gật gật đầu, mỉm cười nói.

- Thực không tệ! Trẻ tuổi như vậy đã có năng lực ngang sức với Chấp sự của núi Thủ Vọng, điều này rất hiếm có. Tương lai bước vào cảnh giới Thần chủ hy vọng cũng rất lớn.

Người mặc trường bào màu vàng nói với giọng bình thản thong thả.

- Ta là đương nhiệm Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, tên của ta là Thương Ẳn.

Sau đó Thương Ân liền nói ra thân phận của mình.

Nghe vậy, trong lòng Hạ Ngôn lại nhảy dựng lên: “Chường Khống Già núi Thù Vọng? Người này chính là Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng? Toàn bộ Thần Châu gần như đều ở

trong tay hắn? Chưởng Khống Giả núi Thù Vọng ở trong này, chẳng lẽ là đặc biệt chờ ta?”

- Ha ha! Ta ở đây, quả thật là để gặp mặt ngươi. Ta muốn biết, ngưai cùng Thưc­ng Đồ là quan hệ gì?

Thương Ẳn cất tiếng cười một tràng, rồi nhìn Hạ Ngôn hỏi.

- Thưc­ng Đồ?

Hạ Ngôn nhíu mày, hắn chưa nghe nói qua danh tự Thương Đồ này. Tuy nhiên, nghe ra đường như cũng là vương tộc, hơn nữa rất có thể là vương tộc linh lực màu vàng. Nêu có thề được Chường Khống Giả đương nhiệm núi Thủ Vọng nhắc tới, vậy khềngđịnh không phải là nhân vật bình thường.

- Như thế nào? Ngươi không biết Thương Đồ?

Thương Ân thấy vẻ mặt ngơ ngác của Hạ Ngôn, tiếp theo còn hỏi thêm.

- Chưởng Khống Già đại nhân! Ta chưa bao giờ nghe nói qua danh tự Thương Đồ này.

Hạ Ngôn ăn ngay nói thật

- ổ? Vậy ngươi như thế nào lại có Thánh khí Xích Huyầ Thần Kiếm của Thương Đồ? Hơn nữa, ngươi lại còn học được Đại Thái Cực Thuật, Đại Thôn Phệ Thuật, Đại Trọng Lực Thuật! Xem ra. nhất định ngươi cũng học xong Đại Tinh Luyện Thuật, Đại Na Di Thuật, với thiên phú của ngưai, chì sợ ngay cả Đại Ẳn Nặc Thuật đều học xong rồi chứ?

Thương Ẩn, dường nhưrất hiểu biết tình huống của Hạ Ngôn.

- Cái này… là một vị tiền bối dạy ta, ta cũng không biết những thần thông này tên gọi là

gì-

Hạ Ngôn lập tức nói ra, tuy rằng Thương Ẳn này từ đầu đến giờ luôn mang vẻ mặt tươi cười, nhưng Hạ Ngôn có một loại cảm giác không thể tin tưởng hắn.

-ồ?

Thương Ân hơi có vẻ kinh ngạc, dường như là nhìn thấu hết thảy, tuy nhiên cũng không nói ra, sau đó lại cười nói:

- Nếu như vậy, ta liền nói với ngươi về chuyện của Thương Đồ đi. Thương Đồ là vương tộc linh lực màu vàng chúng ta, thiên phú rất cao, ở thời điêm lần đầu tiên tiến vào Tiên Kiều, cũng thuận lợi thông qua một tĩăm tầng Tiên Kiều. Xích Huyầ Thần Kiếm, Hậu Thồ Thần Giáp, đều là Thánh khí của Thương Đồ sử dụng. Ngươi nếu chiếm được Xích Huyết Thần Kiếm, vậy cũng nhất định chiếm được Hậu Thồ Thần Giáp chứ?

Thương Ân nhớ lại nói.

- Chưởng Khống Giả đại nhân! Kỳ thật trước đó, ta hoàn toàn không biết thần Khí của ta tên gọi là gi. Tuy nhiên, ta quả thật có một kiện thần khí công kích uy lực thật lớn, còn có một kiện thần khí phòng ngự lực phòng ngự rất mạnh.

Hạ Ngôn gật gật đầu nói.

- Ừ! Vậy là đúng rồi! Xem ra ngươi thật sự có quan hệ rất sâu sa cùng Thương Đồ.

Thương Ẳn gật đầu:

- Các loại thần thông ngươi sử dụng, lúc trước Thương Đồ cũng dùng nó. Mấy loại thần thông này đều là đến từ một bí điển tên là Linh La tâm pháp. Linh La tâm pháp là tầm pháp tối cao của vương tộc linh lực màu vàng chúng ta.

- ở toàn bộ Thần Châu, cũng không có một loại công phập, tâm pháp nào, có thể so sánh với Linh La tậm pháp.

Thương Ẩn hơi híp mắt một chút, ánh mắt vẫn luôn nhìn Hạ Ngôn.

Nghe vậy, trong lòng Hạ Ngôn lại căng thẳng: Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng này, không ngờ ngay cả Linh La tâm pháp đều biết, mà lại nói Linh La tâm pháp là tâm pháp tối cao ở Thần Châu.

“Hay là, Chưởng Khống Già núi Thủ Vọng muốn thu hồi Linh La tâm pháp của ta?” Hạ Ngôn rất nhanh xoay chuyển ý niệm trong đầu: “Linh La tâm pháp này là dùng phương thức tinh thần lực giấu ở trong nhẫn Linh La, nếu như muốn thu hồi, chẳng phải là ta phải gi­ao ra nhẫn Linh La hay sao? Không được, chuyện này tuyệt đối không thể đáp ứng.”

Dường như là nhìn thấu tâm tư của Hạ Ngôn, Thương Ẳn cười cười nói thêm:

- Hạ Ngôn! Đừng lo lắng! Hôm nay ta chờ gặp ngươi ở trong này, cũng không phải muốn Linh La tâm pháp của ngươi, mà là muốn nói cho ngươi biết một chuyện. Bất kể là Xích Huyết Thần Kiếm, Hậu Thồ Thần Giập, hay là Linh La tầm pháp, cùng với nhẫn Linh La, đều là sờ hữu của vương tộc linh lực màu vàng Thương Đồ. Mà Thương Đồ hiện tại cũng còn sống, tuy nhiên lại bị tra tấn hành hạ ở Thâm Uyên Vô Tận.

Nói tới đây, trên mặt Thương Ẳn cũng trờ nên có phần nghiêm trọng khẽ thở dài một tiếng.

- Tại Thâm Uyên Vô Tận đó, cho dù là cường giả cảnh giới Thần chủ bất cản một chút đều phải vạn kiếp bất phục. Từ hơn mười vạn năm đến nay, Thưc­ng Đồ đều vẫn bị nhốt ở Thâm Uyên Vô Tận, roi vào tình trạnh cực kỳ thống khổ, không thể tự thoát khỏi!

Thương Ảnh ngưng trọng nói

- Thâm Uyên Vô Tận?

Hạ Ngôn nghe được tên này, đột nhiên nhớ tới thời điểm lần đầu tiên đi vào Tiên Kiểu, Thành chủ Ngân Tuyầ Thành từng nói với mình về ba vị Chưởng Khổng Giả.

Thần Châu có ba vị Chường Khống Giả, một trong số đó là Chường Khống Giả Tiên Kiều, hai là Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, ba là Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng mỗi qua mười ức năm đến một trăm ức năm. sẽ có một lần thay đổi Mà Chường Khổng Giả Tiên Kiểu và Thâm Uyên Vô Tận thì trước nay cũng không có thay đổi lần nào.

- Đúng vậy! Thâm Uyên Vô Tận…

Thương Ấn nhìn về phía chân trời xa xa:

- Đó là vùng tử vong, gi­am giữ một ít tu luyện tội ác tày tròi. Thưcrag Đồ bởi vì đắc tội với Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, cũng bị nhôt ở một chỗ hung ác trong đó. Tuy rằng núi Thủ Vọng chúng ta cũng muốn cứu hắn ra khỏi Thâm Uyên Vô Tận, nhưng Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận kia, cũng không hể nể nang mặt mũi núi Thù Vọng chúng ta, cho nên chúng ta cũng không có biện pháp gì.

“Thương Ẳn nói với ta chuyện này để làm gì?” Hạ Ngôn suy nghĩ trong lòng: “Chẳng lẽ Thương Đồ cùng Thương Hà tiền bối có quan hệ gì chăng? Nêu đủng theo như lời Thưcrag Ẳn nói, nhẫn Linh La vốn thuộc về Thương Đồ, như vậy Thương Hà tiền bối khẳng định chính là có được từ trong tay Thương Đồ. Nêu không có quan hệ đặc thù, Thương Đồ như thế nào có thể đưa nhẫn Linh La trân bảo như vậy cho Thương Hà tiển bối?”

- Tốt lắm, Hạ Ngôn! Ngươi tiến vào Tiên Kiểu đi, ta cũng nên đi!

Lúc này Thương Ẳn đột nhiên muốn rời đi! Không đợi Hạ Ngôn lên tiếng, thân hình hắn liền biến mất trong không gi­an. Hạ Ngôn chi cảm thấy đoàn lực lượng pháp tắc dao động một chút, rồi lập tức không gi­an lại lần nữa khôi phục bình thường, dường như Thương Ẩn kia chưa bao giờ hiện thân.

“Thương Đồ, chẳng lẽ là thân nhân của Thương Hà tiền bối? Thương Hà tiền bối lại gặp phải địch nhân như thế nào?” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng: “Chẳng lẽ là Thương Hà tiền bối đi tới Thâm Uyên Vô Tận cứu người, cuối cùng bị Chưởng Khống Giả Thâm Uyên vô Tận kia đánh cho trọng thưc­ng không thể hồi phục sao? Nếu đúng như thể, Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cũng quá độc ác đi? Không ngờ ngay cả linh hồn của Thưc­ng Hà tiền bối cũng muốn hủy diệt hoàn toàn!”

“Không đúng…”

“Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, cũng chỉ vây khốn gi­am giữ Thương Đồ, nếu Thương Hà tiền bối đúng là đi cứu Thương Đồ. vì sao vị Chưởng Khống Giả kia không giống lúc trước đối xử với Thương Đồ, cũng gi­am giữ luôn Thương Hà tiền bối chứ?”

Hạ Ngôn lắc đầu, trong lúc nhất thời cũng nghĩ không ra.

“Thương Ẳn Chưởng Khống Già núi Thủ Vọng, rốt cuộc nói với ta những điểu này là có ý tứ gi, chẳng lẽ là muốn ta đi Thâm Uyên Vô Tận giải cứu Thương Đồ?” Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng: “Ngay cả Chưởng Khống Giả núi Thù Vọng Thương Ân ngươi với chuyện này cũng không có biện pháp, ta có thể có biện phập nào sao? Với thực lực của ta hiện tại, đi vào đó khôĩig phải là tim chết sao?”

Hạ Ngôn tập trung tinh thần lại, lập tức trong lòng không còn nghĩ nhiều, thân ảnh nhoáng lên một cái, bay đi tới hướng Tiên Kiều. Vừa mới tiến vào bên trong mây mù, cảnh tượng Hạ Ngôn nhìn thấy liền đã xảy ra biến hóa thật lớn. Nguyên vốn Tiên Kiều mông lung mờ ảo, lúc này lại trông thấy rõ ràng. Khin tới phía trước, Tiên Kiều dường như thông tới một thể giới khác.

“Vèo!”

Lúc này, Hạ Ngôn đột nhiên cảm giác được một cổ năng lượng quỷ dị xuất hiện, giấy thông hành màu đỗ trong tay hóa thành một luồng hào quang màu đỏ ẩn vảo trong hư không, tiếp theo bản thần mình liền bị kéo vào bên trong một cái lốc xoáy không thể vùng vẫy. Trong phút chốc, hai chân Hạ Ngôn rơi xuống đất, tới một không gi­an toàn màu đỏ, từng đám mây màu đỏ sậm ép bầu trời xuống rất thấp. Hạ Ngôn vừa mới tiến vào không gi­an này, liền cảm giác được trong không gi­an một lực lượng vô cùng lớn từ bốn phương tám hướng đè ép lên thân thể của mình!

Chương 1064: Tố chất thân thể tăng mạnh!

Tin tóc Hạ Ngôn khu đồng trống Tinh Đồ đại chiến với Chấp sự núi Thù Vọng Thương Tử Danh, rất nhanh truyền đi khắp toàn bộ Thần Châu. Nguyên vốn người trước kia chua bao giờ nghe nói qua tên Hạ Ngôn, hiện tại cũng đều hỏi thăm ở chung quanh, đều muốn biết tu luyện giả dám chiến đâu cùng Chấp sự núi Thù Vọng, rốt cuộc là ai!

Rất nhiều tửu lâu trà quán, đều có người bàn luận về Hạ Ngôn tu luyện giả trẻ tuổi này.

Sau đó, tin tức Hạ Ngôn tu luyện khôĩig tới vạn năm, một ngàn năm trước ở thời điểm Tiên Kiều mờ ra, thông qua một trăm tầng của gi­ai đoạn thỏ nhất Tiên Kiều, lại bị khơi lên lại.

Hai cái tin tức này làm cho danh vọng của Hạ Ngôn nồi bật, chẩn nhiếp toàn bộ Thần Châu. Mà Hạ Ngôn là tu luyện giả Ngân Tuyết Thành, cũng càng ngày càng được nhiều người nhắc đến, danh vọng của Ngân Tuyầ Thành cũng tăng cao. Rẩt nhiều tán tu, đều bắt đầu tiến vào Ngân Tuyết Thành định cư ở lại. Không chỉ có những tán tu kia, mà ngay cả một ít gia tộc bậc trung bậc nhỏ, đều bắt đầu đả vào Ngân Tuyết Thành. Điều này khiến cho Tần Vũ Thành chủ Ngân Tuyêt Thành mỗi ngày đêu hưng phấn không thôi Theo danh vọng của thành thị tăng cao, đanh tiếng của Thành chủ Tần Vũ hắn cũng theo đó tăng mạnh.

- Nghe nói, Hạ Ngôn vừa mới chiến đấu cùng Chấp sự núi Thủ Vọng kia, lại tiến vào Tiên Kiều!

- Cái gì? Lúc này mói qua thời gi­an ngắn ngủn một ngàn năm, hắn đã tiếp tục tiến vào Tiên Kiều? Lần này, hắn đủng là muốn thông qua gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều sao?

- Đúng vậy! Thật không biết Hạ Ngôn kia, là nhân vật nhưthế nào, chẳng lẽ hắn trời sinh khác với người khác, có hai cái đầu hay sao?

Các thành thị Thần Châu, khắp nơi đều có người bàn tán như vậy.

- Ta nghe nói, Thương Tử Danh Chấp sự núi Thù Vọng kia, ở khu đồng trống Tinh Đồ bị Hạ Ngôn đánh cho hộc máu không ngừng!

- Phải không? Còn nghiêm trọng nhưvậy sao?

- Đúng vậy! Đây chính là một vị tiền bối ta quen biết tận mắt nhìn thấy, một người bằng hữu của chắt trai lão chính miệng nói cho ta biết, chẳng lẽ còn giả sao?

Tu luyện giả này nói có vẻ chắc như đỉnh đóng cột

Mà lúc này Hạ Ngôn, đã tiến vào gi­ai đoạn thỏ hai Tiên Kiều, đây là một cái thế giới màu máu. Lực ép thật lớn, khiến thân mình Hạ Ngô, bị áp lực mạnh mẽ trước nay chưa từng có. Xương cốt toàn thân đều chấn động kêu “rắc rẳc”.

Muốn hơi nhích động thân thể một chút ở trong không gi­an này, đều vô cùng khó khăn!

“Đây là tầng thứn­hất gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều sao?”

Hai chân Hạ Ngôn bám chặt ở trên mặt đất màu máu. Nêu có người ở gần quan sát, có thề nhìn thấy da thịt cơ bắp của Hạ Ngôn, đều bị ép lõm vào phía trong từng vòng từng vòng.

“Quả nhiên lợi hại, ta cảm giác da thịt cùng lục phủ ngũ tạng của ta, từng chút một đều bị đè ép không nhỏ.” Khóe miệng Hạ Ngôn vỡ ra, không ngờ còn có thể cười được: “Thời gi­an này chẳng lẽ cũng là trải qua một chén trà nhỏ, sẽ tự động tiến vào tầng tiếp theo?”

“Nêu là tu luyện giả bình thường tiến vào nơi này, chi sợ trong nháy mắt sẽ bị ép thành một đổng máu thịt mơ hồ.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

“Không đúng! Phía trước dường như có một cánh cửa, hay là ta phải đi từ nơi này vào bên trong cánh cửa kia?” Tuy rằng thế giới này cũng không rực sáng lắm. mà trân ngập một màn sương máu, chi hiện ra màu đỗ sâm, nhung thị lực của Hạ Ngôn vẫn có thể dễ dàng thấy rõ ở chỗ cách mình trăm dặm có một cánh của nhỏ bên trong tối đen như mục.

Mây mù màu đỏ sậm trên đỉnh đầu không ngừng máy động. Áp lực cực kỳ khủng bố, thật giống như một Bạch Ải Tinh* thật lớn trên đỉnh đầu đè xuống. Tại trong không gi­an này, đừng nói là bước đi bước lại, dù là nhích động ngón tay một chút, đều phải hao phí toàn thân lực lượng.

*BạchÀi Tinh: những ngôi sao nhỏ han mặt ười nguội rồi teo lại gọi là Bạch Ải Tinh.

(Red Dwarf: Ngôi sao có khối lượng từ 1/100 đến 8/100 Mặt Tròi không đủ sức ép trọng lực để tạo phản ứng nguyên tử. Chúng chì nóng đỏ như thể một thanh sắt nung, được gọi là Brown Dwaif Lón hơn, những ngôi sao nặng từ 8/100 cho đến 43/100 Mặt Trời thì phản ứng nguyên tử diễn ra, gọi là Hồng Ái tinh (Red Dwarf) Những ngôi sao nặng từ 43/100 đến 1. 2/100 trong đó có Mặt Trời sau khi cạn kiệt nhiên liệu sẽ nờ phồng thành Đại Hồng tinh (Red Gi­ant), nuot trừng Trái Đất và có thể nuốt trừng Hỏa Tinh, rồi teo lại, nguội hơn, gọi là Bạch Ải tinh (White Dwarf ) trích: http: //tusach. thuyienkhoa­hoc. com/wi­ki/Đời_sổng_ngoài_Trái_Đất.

Sau thời gi­an tàn một nén nhang, không gi­an vẫn không có chuyền biến gì, Hạ Ngôn vẫn còn ở trong tầng thứ nhất

“Xem ra. đúng là phải đi tới bên trong cánh cửa kia rồi.” Lúc này trong lòng Hạ Ngôn đã có phán đoán đại khái: “Khó trách Thành chủ Tần Vũ nói, gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiểu, có thề cả ức vạn năm cũng không thể thông qua. Một đoạn thời gi­an này không phải kiên trì là có thể thuận lợi thông qua!”

“Ầm!”

Hạ Ngôn nhích bước chân vô cùng trầm trọng, rốt cục bước ra được nửa bước đầu tiên. Chân phải bước tới trước đạp ra khoảng không.

Nửa bước thứ nhất bước ra, phía sau dường như liền thoải mái không ít. Tuy rằng mỗi một bước đều phải hao phí năng lượng thật lớn, nhưng đối với Hạ Ngôn mà nói, đi qua một tĩăm dặm này, cũng chi là vấn đề thời gi­an.

Một năm sau, một chần của Hạ Ngôn, rốt cục vượt qua ngạch cửa kia, tiến vào đến tầDg thứ hai gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều.

Áp lực của tầng thứ hai so với tầng thứ nhất lại lớn mạnh han ba phần, thần thể Hạ Ngôn không ngờ bắt đầu chảy ra máu loãng. Nếu nhìn kỹ, có thể nhìn thấy trôi làn da của Hạ Ngôn, xuất hiện những vết rách rất nhỏ. Cũng may, tình trạng máu thẳm thấu này không nghiêm trọng lắm, đại khái qua vài canh giờ, Hạ Ngôn đã bắt đầu thích ứng được.

“Chẳng lẽ là ta sinh ra ảo giác?”

“Như thế nào ta có cảm giác cơ thể của ta, mạnh han một ít so với trước khi tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều? Lúc này cũng chì mới đi qua tầng thứ nhất gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiểu, cường độ thân thể chẳng lẽ đã có tăng mạnh rồi sao?” Hạ Ngôn nghi hoặc thầm nghĩ trong lòng.

“Mặc kệ, cứ tiếp tục đi thôi!” Thầm quyết định trong lòng, Hạ Ngôn đưa mắt nhìn tới lại thấy một cách cửa ở ngoài trăm dặm.

Thông qua tẩng thứn­hất, Hạ Ngôn hao phí thời gi­an một năm, tầng thứ hai này Hạ Ngôn lại phải hao phí thời gi­an ba năm. Sau ba năm, Hạ Ngôn mới bước một chần qua cánh cửa tầng thứ hai, tiến vào đến tầng thứ­ba của Tiên Kiều gi­ai đoạn hai.

“Quả nhiên là như thế này!”

‘Thông qua tầng thứ hai gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, tố chất cơ thể của ta lại tăng mạnh. Tiên Kiều này thật đúng là chỗ tốt tuyệt vòi.” Trên mặt Hạ Ngôn lộ rò vẻ vui mừng.

Mới vừa rồi thông qua tầng thứ nhất, Hạ Ngôn còn có chút lo lắng là mìt­di có cảm giác sai lầm. Nhưng hiện tại thông qua tầng thứ hai, tới tầng thứ ba, Hạ Ngôn đã có thể xác định, tố chất của thân thể mình đúng là tăng mạnh.

Nên biết rằng, tố chất thân thể của Hạ Ngôn đã vượt qua tu luyện giả bình thường rất nhiều, cho dù là sử dụng một số trân bảo đặc thù, nếu muốn tiếp tục tăng lên tố chất thân th4 cũng phi thường khó khăn. Nhưng tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, mỗi lần thông qua một tầng, không ngờ lại có cảm giác tố chất thân thể của mình tăng lên rõ ràng!

Điều này đương nhiên khiến Hạ Ngôn ngạc nhiên và hết sức vui mừng.

Tầng thứ­ba TiênKiều.

Hạ Ngôn nhìn bằng mắt thường cũng có thề nhìn thấy từng sợi từng sợi gì đó nhỏ li ti, không ngừng chạy vào trong cơ thầ Mỗi một sợi li ti chạy vào cơ thề. trong thân thể đều sẽ sinh ra một loại đau đón kịch liệt, hơn nữa không ngừng toát ra máu tươi. Cơ thịt đều nhẹ nhàng rung động.

“Kiên tri!”

“Mặc kệ như thế nào, ta cũng phải kiên trì thông qua một tĩăm tầng gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiêu!”

“Bất kể nhưthếnào…”

Hạ Ngôn cắn chặt hàm răng hạ quyá tâm. Lần này, Hạ Ngôn ở tại chỗ ước chừng thời gi­an ba ngày, mới bắt đầu thử bước ra nửa bước đầu tiên. Bước ra được nửa bước đầu tiên, như vậy thông qua tầng thứ­ba cũng chỉ là vấn đề thời gi­an.

Thông qua tầng thứ ba, Hạ Ngôn dùng suốt thời gi­an năm năm. Khi cuối cùng bước vào bên trong cánh cửa bên kia. Hạ Ngôn cũng đúng là thờ nhẹ ra một hơi bị nghẹn năm năm nay.

Một ngàn ba tĩăm bảy mươi năm sau, Hạ Ngôn đi vào tầng thứ hai mươi mốt của gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều! Vừa mới tiến vảo tầng thứ hai mươi mốt, Hạ Ngôn liền ngồi phịch

xuống, toàn bộ thân hình, đều xuầt hiện từng vết rách khiến cho người ta sợ hãi, thật giống như sắp hoàn toàn vỡ tan ra. Máu huyết tuôn ra thật giống như một dòng sông nhỏ bình thường.

Hạ Ngôn dùng linh lực màu vàng bao quanh bổn phía thân thề, để chặn máu tuôn ra quá nhiều.

“Hấp!”

Hạ Ngôn hít mạnh một hơi, biểu tình trên mặt cực kỳ kiên nghị, trong hai mắt lóe sáng, nhìn chằm chằm vào cánh cửa ở ngoài trăm dặm kia.

‘Bây đã là tầng thứ hai mươi mốt của gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiểu!”

“Tổng cộng có một trăm tầng, đã đi tới tầng thứ hai mươi mốt, phía sau còn bảy mươi chín tầng! Kiên trù phải tiếp tục kiên trỊ cái này cũng không thể làm khó được ta!” Trong ánh mắt kiên đỉnh của Hạ Ngôn chớp động tia sáng như ngọn lửa.

Hai ngàn tám trăm năm sau, Hạ Ngôn vượt qua cánh cửa tầng thứ ba mươi hai Tiên Kiều kia. Tầng tiếp theo chinh là tầng ba mươi ba.

“Ầm!”

Áp lực trước nay chua có, trực tiếp đè ép xuống Hạ Ngôn vừa mới tiến vào tầng thứ ba mươi ba, ép hắn nẳm dán sát trên mặt đất. Ngay cả linh lực đều đã bị một cổ lực lượng đè ép, dán chặt lên phía trên da thịt của Hạ Ngôn, lưu chuyển cực kỳ khó khăn. Ngay cà hô hấp đều hoàn toàn không thể hít thở, lục phủ nga tạng dường nhưđều mất đi tác đụng.

Cơ thịt toàn thân hoàn toàn rách to ạt, xương cốt găy lìa.

Tầng thứ ba mươi ba này, khùng bố tới mức độ khó có thề tưởng tượng, độ khó khăn quá lớn quá nhiều so với tầng thứ­ba mươi hai Ở tầng thứ­ba mươi hai, Hạ Ngôn thích ứng hoàn toàn với loại mức độ áp lực đè ép của nó, nhưng tới tầng thứ ba mươi ba này, cơ thể hắn không ngờ lại trực tiếp bắt đầu tan rã ra

‘Tầng thứ ba mươi ba này, áp lực hình như là tồng hợp của­ba mươi hai tầng trước!” Tuy rằng toàn thân Hạ Ngôn đều roi vào tình trạng tan rã. nhưng suy nghĩ của hắn vẫn còn có thể xoay chuyển Lúc này Hạ Ngôn đã giống như một đống thịt vụn dán sát trên mặt đất, xương cốt toàn thân hoàn toàn biến dạng, nếu người không biết, khẳng định nhìn không ra đó là một người.

-ổ?

- Ha ha ha! Không ngờ có tu luyện giả tiến vào tầng thó ba mươi ba gi­ai đoạn thó hai Tiên Kiều!

- Thú vị, thật là có hứng thú! Bao nhiêu vạn năm nay, cũng không có tu luyện giả nào tiến vào tầng thứ­ba mươi ba Tiên Kiều này!

Đúng lúc này, trong tâng thứ­ba mươi ba Tiên Kiều đột nhiên vang lên tiếng nói, làm cho Hạ Ngôn còn chưa chết giật mình hoảng sợ. Hạ Ngôn rất muốn chuyền động ánh mắt nhìn lại xem là ai, nhưng lúc này, ngay cả ánh mắt của hẳn đều không thể chuyển động được chút nào.

- Còn là một tên tiểu tử thực trẻ tuổi Hai mươi vạn năm trước cũng có một tên tiểu tử trẻ tuổi tiến vào tầng ba mươi ba Tiên Kiểu này, tuy nhiên vẻn vẹn chi qua một canh giờ, tiểu tủ kia liền hoàn toàn chết đi. ôi! Ta ở trong tầng thứ ba mươi ba Tiên Kiểu này. cũng đã có tới ba trăm vạn năm rồi thì phải…

Nghe thanh âm có vẻ già nua, Hạ Ngôn nghe vậy cũng rẩt kinh hãi Người này, dường như cũng là tu luyện giả tiến vào Tiên Kiểu. Có thể tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, đều là tu luyện giả thông qua một trăm tầng của gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều.

Hơn một lần có tu luyện giả thông qua một tĩăm tầng gi­ai đoạn thỏ nhất Tiên Kiều, cũng là chuyện năm nghìn vạn năm về trước. Tuy nhiên, thông qua một trăm tầng gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, vị tất sẽ rất nhanh lựa chọn tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, có một số tu luyện giả sau khi đã thông qua một tĩăm tầng gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, sau đó tu luyện thêm ức vạn năm, có nắm chắc mới tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiểu.

- Chậc chậc! Tiểu tử này xem ra cũng không xong rồi! ở trong này thật đúng là cô đcm mà! Muốn tìm người trò chuyện cũng khó như vậy. Thật vất vả chờ đợi vào đuợc một tên, cũng nhanh như vậy chết đi. Độ khó của tầng thứ­ba mươi ba Tiên Kiều chính là bằng tồng họp của ba mươi hai tẩng trước. Tiểu tử này không có chết ngay khi vảo đây, coi như cũng không tệ rồi!

Người nói chuyện, là một nam nhân trung niên thoạt nhìn tuổi tác không nhỏ, chi là thanh âm có chút tang thương. Hắn ngồi xếp bằng ở phía trước cách Hạ Ngôn không xa, ánh mắt tập trung nhìn Hạ Ngôn, bộ dáng đường như có chút tiếc hận thay cho Hạ Ngô a

Chương 1065: Đuổi theo người phía trước!

ở trong Tiên Kiều tu luyện giả chết đi, cũng không phải thực sự tử vong, bản thân Tiên Kiều phi thường kỳ lạ, có thể giả mô hình của tu luyện giả thành tồn tại cùng loại hình thức phân thân, chỉ lưu lại đại khái một phần mười linh lực của tu luyện giả. Cho nên tu luyện giả ở trong Tiên Kiều không thể sử dụng bát cứ thần khí gì, ngay cả sử dụng linh lực đều phải bị hạn chế thật lớn.

Lúc này Hạ Ngôn nghe được tiếng nói của người khác ở trong tầng ba mươi ba Tiên Kiều, liền suy đoán người này có thề cũng giống mình tiến vào Tiên Kiều tôi luyện Chềng qua người này dừng lại ở tầng ba mươi ba Tiên Kiều, hiền nhiên đã qua thời gi­an rất lâu, ít nhất đã có mấy chục vạn năm.

Tuy nhiên, người này sau khi lắc đầu tiếc hận một lúc, rồi không nói thêm nữa, mà nhắm mắt tiếp tục nhập định tu luyện. Hắn đã thích ứng với tầng thứ ba mươi ba Tiên Kiều này, hiện tại hiển nhiên là đang tích tụ năng lượng, muốn chậm rãi thông qua tầng thứ­ba mươi ba của gi­ai đoạn thú hai Tiên Kiều.

Mấy ngày sau!

-Ồ?

Khi người này chậm rãi mờ to mắt, lại phát hiện người vừa mới đi vào tẩng ba mươi ba ở phía sau kia, đống thân thề gần như đã tan rã, không ngờ còn không có biến mất Nói cách khác, chủ nhân của đống thân thề này vẫn còn chưa chết, hắn không khỏi trọn mắt nhìn, ánh mắt sáng ngời.

-Ý chí thật ngoan cường, không ngờ kiên trì lâu như vậy cũng không có chết đi!

- Người trẻ tuổi! Thân thể của ngươi đã tan lã rồi, cũng không cần­tiếp tục kiên tri Tiêu hao dần như vậy, cũng chì có thề làm cho bản thân mình chịu đựng thêm nhiều thống khổ thôi

Tình trạng của Hạ Ngôn hiện tại, quả thật phi thường thống khồ. Kinh mạch đứt từng khúc, cơ thịt vỡ vụn, xương cốt đều hoàn toàn biến hình. Có thể giữ được tinh thần tình táo sáng suốt, hoàn toàn là dựa vào độ vững chắc linh hồn của Hạ Ngôn.

- Ngươi đi được tới đây, đã không dễ dàng. Mặc dù hiện tại buông bỗ. ngươi cũng có thể đạt được chỗ tốt khó có thể tưởng tượng, về sau tu luyện, nhất định sẽ rất nhanh chóng thuận lợi. Xem ra, ngươi lại là thân phận vương tộc linh lực màu vàng, sau khi thực lực cũng đủ cường đại, tiến vào núi Thủ Vọng đảm nhiệm Chấp sự cũng không phải không có khả năng!

Người này đúng là không đành lòng nhìn Hạ Ngôn chịu đựng giày vò như vậy, khuyên bảo Hạ Ngôn buông bỏ tôi luyện trong Tiên Kiều.

Hạ Ngôn chỉ là cười cười trong lòng, lúc này tuy rằng hắn có thể dùng ý niệm trong đầu nói chuyện cùng tu luyện giả kia, nhưng hắn thật sự không nghĩ ở lúc này hao phí cho dù chi một chút ít khí lực.

Thấy Hạ Ngôn không có phản ứng, người kia lắc lắc đầu, lại tiếp tục nhập định tiến vào trạng thái bế quan tu luyện.

Mấy tháng sau!

Khi tu luyện giả kia một lần nữa mở to mắt, lại bị cành tượng phía sau dọa cho hoàng sợ, hắn nhìn thấy đống thân thề gần như tan lã mấy tháng trước, hiện tại không ngờ đã hoàn hảo không sai biệt lắm, đang ngồi xếp bằng im lặng ở phía sau mình. Chủ nhân của thần thề này quả thực còn rất trẻ, từng vòng từng vòng linh lực màu vàng, mơ hồ có thể thấy được bao bọc bên ngoài thân thể hắn.

- Cái này…

Tu luyện giả kia có hơi giật mình kinh ngạc há miệng thở dốc, điều này quả thực khiến người ta khó có thể tin. Mấy tháng trước, người thanh niên nảy còn bởi vì không thể chịu đựng áp lực khừng bố của tầng ba mươi ba Tiên Kiểu, thân thể gần như tan rã. Mà hiện tại, không ngờ đã có thể thích ứng rồi?

Tuy lằag còn không có hoàn toàn khỏi hẳn, nhưng hiện tại xem ra thần thể của người thanh niên này khỏi hẵn cũng chi là vấn để thời gi­an.

Thấy Hạ Ngôn vẫn nhắm mắt, cũng không nói gi, hắn mang theo mối kinh ngạc thật sâu sắc, lại tiếp tục nhập định tích tụ lực lượng.

Mấy năm sau, tu luyện giả này đột nhiên cảm giác được dao động khí tức quanh mình, hắn vội mở hai mắt nhìn, lại phát hiện người trẻ tuổi áo trắng kia, không ngờ từ trên mặt đất đứng lên, nhìn ngay mình trên mặt mang theo vẻ tươi cười.

Trong nháy mắt, sắc mặt tu luyện giả này liền biến sắc, tốc độ thích ứng như vậy, quà thực có thể nói là biến thái. Nghĩ đến quá trình mình đi vào tầng thứ­ba mươi ba Tiên Kiều này cho tới lúc thích ứng, hắn không khỏi lộ ra một vẻ cười khổ.

“Ầm!”

Người thanh niên phía sau, đúng là thành công nhấc chân bước về phía trước một bước, toàn bộ mặt đất tầng ba mươi ba đều hơi hơi chấn động.

“Thật khó tin!”

“Lúc trước ta tiến vào tầng thứ ba mươi ba Tiên Kiều, ước chừng qua tám vạn năm mới có thể thành công ngồi tình tọa trên mặt đất. Hơn nữa, khi ta tiến vào tầng ba mươi ba này, tình trạng lúc đó cũng còn tốt hơn nhiều so với người thanh niên này.”

“Cho đến khi ta có thể đứng lên, đã là tiến vào tầng ba mươi ba Tiên Kiều này mười sáu vạn năm ròng rã. Mà khi ta bước ra bước đầu tiên trong tầng ba mươi ba Tiên Kiều, đã là qua đi thời gi­an ước chừng hai mươi vạn năm. Sau đó dùng thời gi­an mấy chục vạn năm, ta mới đi tới một trăm thước xa này. Mà mỗi một bước, ta đều phải nghỉ ngoi một đoạn thời gi­an rất dài mói có thể khôi phục lực lượng.”

Trong lòng tu luyện giả này, rất nhanh nhớ lại quá trình minh trải qua.

Hạ Ngôn bước tới một bước, sau đó linh lực màu vàng trong cơ thể cũng sôi trào kịch liệt không ồn định, kinh mạch chịu đựng lực áp bách thật lớn không thể tưởng tượng. Sau một bước đi này, Hạ Ngôn đã không còn chút khí lực bước tiếp bước thứ hai. Tuy nhiên hắn cũng không ngồi xuống tĩnh tọa, chỉ qua thời gi­an vài ngày, Hạ Ngôn lại đạp bước tiếp bước thứ hai trong tầng thứ ba mươi ba Tiên Kiểu.

Chỉ dùng thời gi­an hai năm, Hạ Ngôn đã đuổi theo kịp tu luyện giả trung niên kia. Sau khi đuôi kịp người này. Hạ Ngôn liền ngồi xuống trôi mặt đất bên cạnh tu luyện giả đó.

- Không biết xưng hô tiền bối như thế nào?

Tại trong Tiên Kiều này, thật vất vả mói gặp được một tu luyện giả, Hạ Ngôn dừng lại một hồi nói chuyện với nhau một phen cũng là bình thường. Năm tháng cô tịch ở trong này, nếu có người nói chuyện với nhau, tâm lý cũng sẽ dễ chịu một chút

- Tagọi làHoàngHạc, tiểu huynh đệ xưng hô như thế nào?

Hoàng Hạc nghe Hạ Ngôn chủ động nói chuyện với mình, cũng lộ rõ vẻ tươi cười nói.

- Tatên là Hạ Ngôn!

Hạ Ngôn nói ra tên minh, rồi nói tiếp:

- Tiền bối dường như tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều này, thời gi­an cũng không ngắn?

- Ha ha! Đâu chỉ là thời gi­an không ngắn, từ khi ta tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều đến nay, thời gi­an không sai biệt lắm đã có tới bảy tám trăm vạn năm.

Hoàng Hạc lắc đầu, cười khổ nói.

- Bảy tám trăm vạn năm?

Hạ Ngôn nghe con số đó, cũng bị dọa cho nhảy dựng lên.

Mặc dù thời điềm ở bên ngoài, cũng nghe nói gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều này, có một số tu luyện giả đều cần thời gi­an ức năm mới có thể thông qua. Nhưng khi tự mình gặp được một tu luyện giả như vậy, cảm giác đương nhiên khác hẳn.

- Đúng vậy! Một thời gi­an phi thường phi thường dài lâu! ồ? Hạ Ngôn tiểu huynh đệ dường như còn rất trệ, tiến vào Tiên Kiều này không bao lâu thì phải?

Hoàng Hạc dường như là tùy ý hỏi.

- Ta tiến vào gi­ai đoạn thứhai Tiên Kiều, thời gi­an cũng có mấy ngàn năm rồi.

Hạ Ngôn gật gật đầu.

Thời gi­an mấy ngàn năm dường như cũng không ngắn, nhưng so với bày tám trăm vạn năm tiếp cận ngàn vạn năm, thi đương nhiên là ngắn đến gần như chỉ là một cái chóp mắt

- Mấy ngàn năm…

Trái cồ dưới cằm Hoàng Hạc giật giật, dường như là bị nghẹn một chút.

Tu luyện giả cùng tu luyện giả, quả nhiên là không thể so sánh.

- Năng lực của Hạ Ngôn tiểu huynh đệ, quả thật là kinh người. Ta vốn nghĩ rằng, thiên phú của mình đã ít có người có thể với tới. Nhưng so với Hạ Ngôn tiểu huynh đệ, quả thực chính là một người trên mặt đất một người trên bầu trời.

Hoàng Hạc lắc đầu;

- Trong ngàn vạn năm này, ta đã thấy hai tu luyện giả tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, bọn họ cũng chưa có thể thông qua tầDg thứ­ba mươi ba Tiên Kiều.

- Hoàng Hạc tiền bối! Sau tầng ba mươi ba này, tôi luyện có phải lại có biến hóa hay không?

Hạ Ngôn khẽ cau mày, ánh mắt chờ mong nhìn về phá Hoàng Hạc hòi.

Trong một trăm tầng gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, tầng thứ nhất đến tầng ba mươi ba là khảo nghiệm hỏa diễm; mà tầng ba mươi bốn đến tầng thứ sáu mươi sáu là khảo nghiệm hàn băng tầDg thứ sáu mươi bảy đến tầng thứ chín mươi chín biến thành khảo nghiệm tia sấm chớp; tầng một trăm là đồng thời tiến hành khảo nghiệm ba loại tai nạn kia.

Xem gi­ai đoạn thứ hai này, dường như cũng chia làm mấy loại khảo nghiệm. Nếu không thì, vì sao tới tầng ba mươi ba, độ khó chính là tổDg họp của ba mươi hai tầng phía trước?

- Đúng vậy, gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều này: ba mươi ba tầng phía trước là khảo nghiệm thân thầ Ba mươi ba tầng ở giữa thì biến thành khảo nghiệm pháp tắc. Ba mươi ba tầng phía sau là khảo nghiệm linh hồn. về phần tầng cuối cùng, trên điển tịch không có ghi lại, ta cũng không biết nơi đó sẽ là cái gì.

Hoàng Hạc đưa mắt nhìn tới phía trước chậm rãi nói.

- Thân thè pháp tắc, linh hồn?

Hạ Ngôn thấp giọng lập lại một lần, điểu này cùng trong lòng hắn suy đoán không sai biệt lắm. Lên tiếp một tầng cũng chính là tầng ba mươi bốn, chính là khảo nghiệm tôi luyện lực lượng pháp tắc Kỳ thật khảo nghiệm này chính là tôi luyện: ba mươi ba tầng phía trước, mỗi lần trải qua một tầng, trôi cơ sở thần thể ngay lúc đó cường đại lên ba phần. Sau khi trài qua ba mươi ba tầng này, thân thể của tu luyện giả đã cường đại đến mức độ cực kỳ khủng bố. Mà ba mươi ba tầng ở giữa là để tôi luyện lực lượng pháp tắc, mỗi lần trải qua một tầng, thi lĩnh ngộ về lực lượng pháp tắc, chì sợ cũng sẽ hiểu sâu sắc thêm ba phần.

“Chờ ta thông qua ba mươi ba tầng ở giữa, vậy cảnh giới của ta chỉ sợ cũng có thể trực tiếp đạt tới cạp Giới chủ đình!” Hạ Ngôn thầm nghĩ, trong lòng cũng sinh ra một loại chờ mong mãnh liệt.

- Xem ra, Hạ Ngôn tiểu hữu muốn thông qua tầng thứ ba mươi ba Tiên Kiều này, cũng không mất thời gi­an bao lâu.

Hoàng Hạc nhìn về phía Hạ Ngôn, nói.

Với tốc độ của Hạ Ngôn, chỉ sợ chỉ cần mấy trăm năm đã có thể thông qua tầng thứ ba mươi ba Tiên Kiều này.

- Hạ Ngôn tiểu hữu thông quarồi, nơi này lại chỉ còn có một mình ta.

Hoàng Hạc nói tiếp.

- Ha ha! Có lẽ sau đó không lâu, lại sẽ có tu luyện giả tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiểu.

Hạ Ngôn cũng cười nói.

- Khó nha!

- Một trăm tầng của gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, rất khó thông qua. Có đôi khi, trong mấy ngàn vạn năm, cũng không có một tu luyện giả có thề thông qua một tĩăm tẩog gi­ai đoạn thứn­hất này. Mà không thể thông qua gi­ai đoạn thứn­hất Tiên Kiểu, thì hoàn toàn không có tư cách tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều. Hơn nữa, nếu ngay cả gi­ai đoạn thứn­hất Tiên Kiều đều không thể thông qua, cho dù có cơ hội tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, thi cũng đúng là vô dụng, khó có thể thông qua được mấy tầng.

Hoàng Hạc hít vào một hơi nói.

Nghe vậy, Hạ Ngôn cũng gật gật đầu.

Tiên Kiều này tuy rằng là khảo nghiệm các phương diện tố chất của tu luyện giả, nhưng cũng không phải hoàn toàn là thực lực của mỗi người. Cho dù là Chấp sự của núi Thủ VọDg tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều này, cũng không chắc có thể thông qua rất nhiều tầng.

- Đúng rồi…

Lúc này, đột nhiên ánh mắt Hạ Ngôn sáng lên một cái, nghĩ tới một vấn đề:

- Tiền bối! Ngài có nghe nói qua cái tên Thương Đồ hay không? Là một vị vương tộc linh lực màu vàng!

ở trước khi đi vào Tiên Kiều, Hạ Ngôn gặp mặt Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, theo trong miệng hắn thu được một ít tin tức về nhẫn Linh La của mình cùng vị vương giả linh lực màu vàng Thương Đồ kia. Người trước mặt này có thể đi vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều còn có thể tiếp tục đi tới đây, hiển nhiên không phải người tầm thường, cho nền Hạ Ngôn nghĩ không ngại hòi một chút.

Chương 1066: Truy tìm pháp tắc đại viên mãn!

Cho dù không thể từ trong miệng Hoàng Hạc này nhận được tin tóc gì hữu dụng, đối với chính mình mà nói cũng không có mất mát gì.

- Thương Đồ?

- Hạ Ngôn tiểu huynh đệ! Ngươi nói Thương Đồ vương tộc linh lực màu vàng, không phải là vị Thần chủ ở Thâm Uyên Vô Tận kia chứ?

Hoàng Hạc có vẻ kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn nói.

- Hoàng Hạc lão ca biết?

Hạ Ngôn sáng mắt lên, tu luyện giả Hoàng Hạc này, không ngờ biết một ít tin tức về vị Thương Đồ vương tộc linh lực màu vàng kia, còn biết Thương Đồ bị gi­am cầm ở Thâm Uyên Vô Tận.

- Đương nhiên biết! Hơn mười vạn năm trước, Thương Đồ còn là Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Chỉ là sau lại đã xảy ra một sự việc, làm cho ông ấy từ đó đến nay lưu lại ở Thâm Uyên Vô Tận.

Hoàng Hạc nói.

- Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng?

Hạ Ngôn nghe vậy rất sửng sốt, Chưởng Khống Già núi Thù Vọng hiện tại kia chi nói Thương Đồ là vương tộc linh lực màu vàng, cũng không có nói Thương Đồ từng là Chưởng Khống Giả núi Thù Vọng. Mà nghe theo ý tứ trong lời nói của Hoàng Hạc, Thưc­ng Đồ bị nhốt ở Thâm Uyâi Vô Tận dường như còn có nội tình gì khác.

- Đúng vậy! Khi đó chi sợ Hạ Ngôn tiểu huynh đệ còn chưa có sinh ra đâu, chuyện đó đã xảy ra han mười vạn năm trước. À? Hạ Ngôn tiểu huynh đệ hỏi chuyện này có ý gì? Hay là ngươi cũng có quan hệ gi với Thần chủ Thương Đồ?

Ánh mắt Hoàng Hạc nhìn về phía Hạ Ngôn, dường như là tùy ý hỏi một câu.

- À! Kỳ thật ta cũng chính là trước khi tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, mới nghe nói tới cái tên Thương Đồ này. Hoàng Hạc lão ca! Tu luyện giả Thương Đồ kia nếu đã bước vào cảnh giới Thần chủ, lại là Chưởng Khống Già núi Thủ Vọng, vì sao có thể đắc tội với Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, từ đó bị Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận vây hãmở Thầm Uyên Vô Tận vậy?

Hạ Ngôn xoay chuyển ý niệm trong đầu, ngoài miệng hỏi.

- Đắc tội với Chưởng Khống Giả Thâm Uyâi Vô Tận?

Hoàng Hạc lộ vẻ mặt ngơ ngác, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn:

- Điểu này sao có thể? Người khác có lẽ không biết, nhưng ta biết rất rò ràng, bởi vì phụ thân ta cũng là vương tộc linh lực màu vàng, là một vị Chấp sự của núi Thủ Vọng. Hơn nữa lúc trước cũng coi như có một chút gi­ao tình cùng tu luyện giả Thương Đồ, cho nên ông ấy biết Chưởng Khống Già núi Thù Vọng Thương Đồ đại nhân có quan hệ rất tốt cùng Chưởng Khống Già Thâm Uyên Vô Tận.

- Cái gì?

Hạ Ngôn nghe vậy giật mình chấn động.

Theo tin tức từ Hoàng Hạc nơi này, hiển nhiên cùng tin tức của Thương Ẳn nói ra có điều không khợp. Tuy rằng hiện tại Hạ Ngôn còn không thể kết luận rốt cuộc là chuyện gì xày ra, tuy nhiên chuyện này dường nhu cũng không đơn giàn theo như lời Thương Ân Chưởng Khống Già núi Thủ Vọng nói.

- Lão ca! VỊ Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận kia, tính, tinh rất bạo tàn phải không?

Hạ Ngôn chuyển đề tài hỏi.

- Cái này… theo như lời đồn đãi quả thật như thế. Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận không thích bị người bên ngoài quấy rầy, cho nên ở Thâm Uyên Vô Tận, một khi tu luyện giả xâm nhập roi vào bên trong mê đồ vô tận kia, thì sẽ rất Khó tìm được phương hướng trở ra Mà Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cũng sẽ không ra tay cứu những tu luyện giả bị nhốt ở Thâm Uyên Vô Tận. Tuy nhiên phụ thân ta nói qua, ông ấy cũng từng tiến vào Thâm Uyên Vô Tận, có gặp mặt cùng Chưởng Khống Già Thâm Uyên Vô Tận một lần. Phụ thân nói Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cũng không phải là người hiếu sát. Lúc trước nếu không nhờ có Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, phụ thân ta có thể đã chết ở trong Thâm Uyên Vô Tận rồi.

Hoàng Hạc nhớ lại nói.

Hiển nhiên, phụ thân của Hoàng Hạc cũng là một vị tu luyện giả thực lực cường đại.

- Nếu Thâm Uyên Vô Tận hung hiểm như vậy, các tu luyện giả kia vì sao còn muốn đi tới Thâm Uyên Vô Tận chứ?

Hạ Ngôn cau mày, lấy làm lạ hỏi

- Ha ha! Đương nhiên là có liên quan tới trần bảo trong Thâm Uyên Vô Tận. Có lẽ Hạ Ngôn tiểu huynh đệ không biết, Thâm Uyên Vô Tận còn có một tên gọi khác: chính là Kho báu của Thần Châu. Bảo tàng ở nơi đó gần như có thể tương đương với tất cả bảo vật ở toàn bộ Thần Châu. Bởi vì Thâm Uyên Vô Tận là tương liên cùng thời không loạn lưu thần bí kia, cho nên quả thực chính là một địa phương thiên nhiên tệp trung trần bảo!

Hoàng Hạc dõi mắt nhìn về phía xa xa, ánh mắt cũng lấp lóe sáng.

Hạ Ngôn nghe đến đó, trong lòng cũng vừa động.

- Lão ca! Vậy nhất định huynh biết Thương Đồ sử dụng thần khí là gì chứ?

Hạ Ngôn ngẫm nghĩ một lúc, lại hỏi tiếp một câu, hắn phãi xác Nhận chính mình nhận được kế thừa từ Thưc­ng Hà tiền bối nơi đó rốt cuộc có phải đến từ chính Thương Đồ hay không. Nếu đúng thật như vậy, thì Thương Hà tiền bối khẳng định có quan hệ dây mơ rễ má gì đó cùng Thương Đồ, thậm chí có thể chính là con cháu của Thương Đồ.

- Thương Đồ Thần chủ sử dụng hai kiện thần khí, thần khí công kích là Xích Huyầ Thần Kiếm, mà thần khí phòng ngự là Hậu Thồ Thần Giáp. Hai kiện Pháp Tắc Thần Khí này đều thuộc phẩm chất Thánh khí, uy lực tuyệt luân, chính là trọng bảo của núi Thủ Vọng.

Hoàng Hạc nhẫn nha nói với Hạ Ngôn.

Dường như là hy vọng Hạ Ngôn có thể ở lâu một chút nói chuyện cùng hắn, cho nên quà thực chính là “tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn”. (Biết thì sẽ nói, nói thì sẽ nói hết)

- Rõ rồi! Đa tạ Hoàng Hạc lão ca nói cho ta biết những điều này!

Hạ Ngôn hít vào một hơi, trong lòng thầm quyết định, nói lời cảm tạ Hoàng Hạc.

“Xem ra, sau khi thông qua gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, còn phải đi tới Thâm Uyâi Vô Tận một chuyến. VỊ tu luyện giả Thương Đồ cảnh giới Thần chủ kia rất có thể là tiền bối trưởng bối của Thương Hà, tóm lại quan hệ tất nhiên không tầm thường. Nếu Thương Đồ còn chưa chết, ta dù sao cũng phải đi gặp ông ấy. Còn nữa, nhẫn Linh La các thứ của ta cũng đều đến từ chính vị Thần chủ Thương Đồ này.” Hạ Ngôn chợt ngưng tụ ánh mắt, trong lòng đã có quyết định.

Tuy rằng trong lòng rất càm kích vị tu luyện giả Hoàng Hạc này, nhưng Hạ Ngôn cũng không có dừng lại ở chỗ này thời gi­an lâu lắm, nói chuyện với nhau gần một canh giờ, sau đó Hạ Ngôn liền cáo từ, đứng lên, lại dưới áp lực vô cùng vô tận ở bên trong tầng ba mươi ba, bước tới một bước.

‘Thật đúng là quái vật!”

“Tuổi trè như vậy, còn có thực lực, ý chí cũng khủng bố đến kinh người.” Hoàng Hạc nhìn một chần Hạ Ngôn bước tới phía trước, trong lòng không kim nổi nghĩ như vậy.

Thông qua tầng thứ­ba mưoi ba, Hạ Ngôn cũng phải qua thời gi­an ước chừng một ngàn năm. Lúc Hạ Ngôn bước vào cánh cửa phía trước, còn xoay người hướng về Hoàng Hạc phất phất tay. Hoàng Hạc tự nhiên cũng phất tay tạm biệt Hạ Ngôn, trong lòng dao động một hồi lâu. Cứ như vây trơ mắt nhìn người khác thuận lợi thông qua ba mươi ba tầng gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, đối với mình mà nói vô cùng gi­an nan, trong lòng quả thật phải sinh ra một loại buồn phiền.

“Tầngth­ứba mươi tư!”

Cảnh tượng trước mắt Hạ Ngôn biến đổi, bên trong hiện ra một cái thế giới màu sắc rực rỡ. Trong không gi­an này, năm sáu màu sắc, hơn nữa đang không ngừng chuyền đổi vị trí

Tỷ như nói một mảnh không gi­an trước mặt Hạ Ngôn nguyên vốn là không gi­an màu lam, bỗng nhiên trong lúc đó liền biến thành không gi­an màu đỗ. Mà chỗ xa một chút vốn là màu tím, nhưng nhoáng lên một cái, ]iển có thề biến thành màu xanh biếc.

“Dao động của lực lượng pháp tắc!”

Rất nhanh, Hạ Ngôn liền cảm nhận được chỗ không bình thường của nó. Không gi­an này, thoạt nhìn dường như thực yên ả, nhưng Hạ Ngôn biết, chỉ cần minh bước ra một bước, lập tức sẽ có biến đổi bất ngờ. Những thứ năm sáu màu sắc này chính là dao động lực lượng

pháp tắc khác nhau. Nói thẳng rạ. không gi­an này cũng không phải một cái không gi­an, mà là vô số không gi­an chồng lên nhau.

Thoạt nhìn, ở ngoài một trăm dặm kia chính là lối ra của tầng thứ ba mươi tư, nhưng muốn đi qua một trăm dặm này, độ khó có lẽ còn khó khăn hơn so với trong tưởng tượng.

Hạ Ngôn hơi dừng lại một lát, rồi đạp bước tới trước một bướcỄ Hạ Ngôn hoàn toàn có thể rất nhanh chạy như bay về phíà trước. Nhưng hấn biết, cho dù minh phi hành bằng tốc độ nhanh nhất, nếu không có tìm được biện pháp nắm giữ hoàn toàn chính xác những pháp tắc này, cũng dứt khoát không thể rút ngắn lại khoảng cách giữa mình và của ra kia

Sau khi bước tới một bước, Hạ Ngôn liền xác định suy đoán của minh: không gi­an đặc thủ này quả thật là từ rất nhiều rất nhiều không gi­an tổ hợp cùng một chỗ. Tuy rằng đã bước ra một bước, nhưng vị ưí của Hạ Ngôn hiện tại, lại vẫn còn ở chỗ cửa vừa mới vào.

‘Ta phải nắm giữ những pháp tắc này, mới có thể không ngừng rút ngắn lại khoảng cách tới lối ra.” Hạ Ngôn dùng thần thức dò tra, cảm nhận được chủ lực của pháp tắc năm sáu màu sắc này.

Hạ Ngôn đã là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chù, bản thân lĩnh ngộ về pháp tắc đã rất sâu đậm, và sau khi thông qua một tiăm tầng gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, đối với pháp tắc năng lực tbân cận càng tăng cao rất nhiều. Nhưng hiện tại Hạ Ngôn muốn đi tới gần những lực lượng pháp tắc này, vẫn còn cảm thấy có chút khó khăn. Nếu không nhờ từ trước đã thông qua một trăm tầng của gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều, thậm chí Hạ Ngôn hoài nghi mình căn bản không thể két nối cùng những lục lượng pháp tắc quỷ đị này.

Những lực lượng pháp tắc này so với lực lượng pháp tắc bên ngoài sinh động hơn một vạn lần thậm chí mười vạn lần, tu luyện giả rẫt khó khổng chế.

“Ta thật không tin lực lượng pháp tắc này, cũng có thể làm khó được ta?” Hạ Ngôn bỗng nhiên quyết định nhắm hai mắt lại, toàn bộ thê xác và tinh thần đều đắm chìm ở bên trong lực lượng pháp tắc. tiếp xúc cùng thế giới này.

Mấy năm sau, Hạ Ngôn mới bước tới bước đầu tiên ở tầng thứ ba mươi tư Tiên Kiểu. Tuy nhiên một bước này cũng thành công, thân mình Hạ Ngôn cùng chỗ cửa ra cách một trăm dặm kia gần lại mộ bước. Sau khi bước tới được một bước, Hạ Ngôn cũng không có mở mắt, hắn để thần thức tiếp tục tiến hành tiếp xúc cùng những lực lượng pháp tắc này.

Cứ nliư vậy. Hạ Ngôn cứ nhắm mắt như vậy đi một bước lại ngừng một thời gi­an, không ngừng tới gần cánh cửa của tầng ba mươi lăm kia Tuy rằng tốc độ rất chậm, tuy nhiên chiều dài một trăm dặm trong thời gi­an lâu đài, cũng không phải xa không thể tới được.

Một ngày này, Hạ Ngôn rốt cục đi tới trước cửa, lúc này mới mờ mắt ra, trên mặt lộ rõ vè tươi cười vui mừng, rồi sau đó rất nhanh bước vào cánh cửa kia, tiến vào tầng thỏ ba mươi lăm Tiên Kiều.

Ba mươi ba tâng ở giữa này, đều là để tu luyện giả tôi luyện về lực lượng pháp tắc. Tại trong tôi luyện, tu luyện giả lĩnh ngộ đối với lực lượng pháp tắc càng ngày càng thâm sâu. Sau khi Hạ Ngôn thông qua tầng thứ ba mươi tư, lõ ràng có cảm giác chính mình thông hiều về lực lượng pháp tắc, dường như lại sâu sắc hơn ba phần, khiến Hạ Ngôn pbi thường phấn chấn.

Dựa theo tốc độ như vậy. không tới mẩy tầng nữa Hạ Ngôn có thể từ cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ trung kỳ, bước vào cảnh giới Tạo Hóa cẳp Giới Chủ hậu kỳ. Đợi đến lúc thông qua tầng thứ sáu mươi sáu, chi sợ lực lượng pháp tắc có thề đạt tới cảnh giới đại viên mãn.

“Phù…”

“Lại thông qua một tầng, tới tầng thứ sáu mươi mốt Tiên Kiều rồi.” Khi Hạ Ngôn lại một lần bước vào phía sau cánh cửa cũng không lớn kia, thi đã tiến vào trong tầng thứ sáu mươi mốt Tiên Kiều.

“Thông hiểu về pháp tắc càng về sau, càng thật là khó khăn kinh người. Trách không đuợc, nhiều tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cập Giới Chù, tu luyệ thời gi­an biết bao nhiêu vạn năm thậm chỉ mẩy úc năm, cũng không thể đạt tới cảnh giới phảp tắc đại viên mãn.” Hạ Ngôn tbẩm nghĩ trong ỉòng.

Tới thời gi­an sau này, Hạ Ngôn có thể cảm nhận được mỗi lần mình trài qua một tầng Tiên Kiều, lĩnh ngộ về pháp tắc đều tăng lên không ít. Nhung tăng lên càng nhiều, lại phát hiện minh cách pháp tắc đại viên mãn càng xa thêm.

Chương 1067: Linh hồn đại viên mãn

Có lẽ nguyên nhân chính vì khoảng cách tới cảnh giới phập tắc đại viên mãn càng ngày càng gần, cho nên mới có thê biết được bước vào cảnh giới pháp tắc đại viên mãn rốt cuộc có bao nhiêu gi­an nan. Cữũg đúng, nếu không khó, vì sao nhiều tu luyện giả cảnh giới Giới chủ đỉnh tu luyện thêm mấy ức năm đều không thể bước tới được một bước cuối cùng kia?

Trải qua bảy ngàn một trăm năm sau, rốt cục Hạ Ngôn thông qua tầng sáu mươi sáu của gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiểu, tiến vào Tiên Kiểu tầng thứ sáu mươi bày. Điều làm cho Hạ Ngôn có chút tiếc nuối chính là cuối cùng vẫn không có thể bước tới một bước đạt tới cảnh giới pháp tắc đại viên mãn. Tuy nhiên, hiện tại cảnh giới của Hạ Ngôn đã là Tạo Hóa cấp Giới CM đỉnh, có thể nói đã bước một chân vào ngưỡng cửa cảnh giới Thần chủ.

Có lẽ một khi ngộ đạo, Hạ Ngôn có thể chân chính bước vào pháp tắc đại viên mãn, thỏa mãn được một điều kiện cơ bản của cảnh giới Thần chủ.

“Phù!”

“Đây đã là tầng thứ sáu mươi bảy của Tiên Kiểu!”

Hạ Ngôn thở nhẹ ra một hơi, bên trong hai mắt lặp lóe sáng, hắn liếc mắt quan sát tng sáu. mươi bảy này. Hoàn toàn khác biệt với ba mươi ba tầng trước, không gi­an của tầng thứ sáu mươi bày này là một thế giới màu vàng đất, màu sắc gần giống như Hỗn độn lực.

-ô?

Ngay lúc Hạ Ngôn dùng ánh mắt đánh giá tầng thứsáu mươi bày Tiên Kiều, một cổ linh hồn lực cường đại, từ bốn phương tám hướng rất nhanh cuốn tới. Linh hồn lực cũng không phải là linh lực tồn tại trong thiên địa, công kích linh hồn này căn bản là không thể ngăn cản Khi Hạ Ngôn cảm Nhận được linh hồn mình bị công kích, thì cồ linh hồn lực này đã ào ào xông vào tới bên trong óc Hạ Ngôn, rồi hung hăng va chạm cùng linh hồn của Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn chì cảm thấy linh hồn mình bị va chạm mạnh, toàn bộ linh hồn đều chấn động kịch liệt, một cơn đau nhức lan khắp toàn thân. Nếu là tu luyện giả bình thường bị công kích linh hồn thế này, chỉ sợ trong nháy mắt linh hồn sẽ tan vỡ mai một, hoàn toàn tử vong. Nhưng linh hồn của Hạ Ngôn lại vô cùng vững chắc.

Công kích như vậy, chi làm cho Hạ Ngôn bị rơi vào bên trong một loại đau đón cực độ, nhưng còn không thể khiển linh hồn của Hạ Ngôn tán loạn.

Loại đau đớn này duy trì thời gi­an cũng không dài, đại khái chỉ qua thời gi­an vài lần hô hấp, sự đau đón xé đa xé thịt đó liền biến mất Linh hồn lực công kích lần đầu tiên cũng tuyên cáo chắm đứt

Công kích linh hồn, là công kích trực tiếp nhất đối với tu luyện giả. Tu luyện giả nếu không chống lại được, trong nháy mắt linh hồn sẽ hỏng mất, tu luyện giả hoàn toàn tử vong. Nếu có thể ngăn càn, thi công kích đó cũng rất nhanh liền biến mất vào thiên nhiên.

“Ba mươi ba tầng phía sau này, quà nhiên là tôi luyện linh hồn của tu luyện giả.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt nhìn về phía cánh cửa ở ngoài trăm dặm, đi thông tới tầDg tiếp theo kia.

“Chi sợ mỗi một bước đi, linh hồn của ta đều phải bị một lần công kích của linh hồn lực tồn tại trong không gi­an này.”

“Cho dù bị công kích, cũng phải đi.”

“Đen đây đi!”

Ý niệm trong đầu xoay chuyển, bước chân của Hạ Ngôn đã đạp bước đi tới. Quả nhiên, theo đến chính là công kích của linh hồn lực vô hình vô ảnh đó. ở trong lúc bị công kích, Hạ Ngôn hoàn toàn không thể khống chế thân thể tiếp tục đi tới, chì có thể chờ đợi chống đỡ qua đi, cơn đau đón cực kỳ kia biến mất, mới có thể khống chế thân mình tiếp tục cất bước đi về phía trước.

Công kích linh hồn này tới cũng nhanh đi cũng nhanh, cho nên ở tẩog thứ sáu mươi bảy này, Hạ Ngôn đi tới tốc độ nhanh hơn nhiều so với thông qua sáu mươi sáu tẩng trước đó.

Chi dùng thời gi­an không đến một năm. Hạ Ngôn liền thông qua tầng thứ sáu mươi bảy của Tiên Kiều.

“Tầng thứ chín mươi chín!”

Một ngày này, Hạ Ngôn thành công đứng ở bên trong tầng chín mươi chín của Tiên Kiều.

- Công kích linh hồn cứ đến đây đi, càng hung mãnh ta càng thích thú.

Hạ Ngôn thấp giọng thì thào nói một câu.

Một bước… lại tiếp một bước!

Mặc dù là ở tầng thứ chín mươi chín, tốc độ của Hạ Ngôn cũng không chậm ầơn so với thông qua ba mươi hai tầng trước đó, thậm chí còn muốn mau hơn một ít. Nói cách khác, công kích linh hồn của tầng chín mươi chín này, ảnh huờng đối với Hạ Ngôn so với thời điểm Hạ Ngôn ở tâng thứ sáu mươi bảy còn yếu han một ít.

Kỳ thật đây cũng không phải công kích linh hồn yếu bớt, mà là sự cường đại của linh hồn Hạ Ngôn tăng lên quá nhiều.

“ổ?”

ở thời điểm thông qua một nửa đoạn đường, Hạ Ngôn đột nhiên cảm giác được linh hồn của mình đã xảy ra biến hóa liên tiếp. Thời gi­an biến hóa thực ngắn chi có hai lần hô hấp. Nhưng sau khi trải qua biến hóa, Hạ Ngôn liền phát hiện linh hồn của mình dường như đã trải qua thoát thai hoán cốt, đã xảy ra biến hóa về chất

‘Bây là…”

Hạ Ngôn mở to hai mắt, biểu tinh có chút kinh ngạc, tiếp theo đó là ngạc nhiên và vui mừng.

“Linh hồn của ta không ngờ đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn! ”

Nên biết rằng, linh hồn đại viên mãn cũng chúih là bước vào một điều kiện cơ bản của cảnh giới Thần chủ. Pháp tắc đại viên mãn. linh hồn đại viên mãn, đây đều là hai điểu kiện cơ bản bước vào cảnh giới Thần chủ.

Dưới tình huống bình thường, linh hồn đại viên mãn còn gi­an nan hcm một ít so với pháp tắc đại viên mãn. Trong số Chấp sự của núi Thù Vọng, có một số chính là đã đạt tới cảnh giới phập tắc đại viên mãn, nhưng trên phương diện linh hồn vẫn không có cách nào đạt tới đại viên mãn. Mà tu luyện giả linh hồn đại viên mãn còn pháp tắc không có đạt tới cảnh giới đại viên mãn lại cực kỳ ít.

Thế nhưng Hạ Ngôn ngược lại là linh hồn đạt tới cảnh giới đại viên mãn trước pháp tắc một bước.

“Thật đúng là không nghĩ tới, ta thông qua tầng thứ ba mươi tư đến tầng thó sáu mươi sáu Tiên Kiều, lực lượng pháp tắc không có đạt tới đại viên mãn. Nhưng thông qua tầng thứ sáu mươi bảy đến tầng thứ chín mươi chín, linh hồn lại có thể đạt tới đại viên mãn.” Hạ Ngôn vui mừng nghĩ.

Kỳ thật, điểu này đối với Hạ Ngôn mà nói, vốn phải là như vậy. Tâng thứhai trong nhẫn Linh La là không gi­an linh hổn. Linh hồn của Hạ Ngôn, gần như ỉà không ngừng hấp thu linh hồn thủy ở trong đó. Độ cứng cỗi của linh hồn Hạ Ngôn, so với tu luyện giả bình thường mạnh hơn rất nhiều.

Chính vì thế, Hạ Ngôn thông qua ba mươi ba tầng phía sau Tiên Kiểu này, cũng thoải mái han so với các tu luyện giả khác.

“Như vậy công kích linh hồn đã không có uy hiếp gì nữa rỗi.”

Hạ Ngôn liên tục đi tới mấy bước, phát hiện công kích của tầng thử chín mươi chín, đã không còn ảnh hưởng gì lớn đối với mình.

Nên biết rằng, hiện tại cho dù là Thần chủ dùng ý niệm công kích Hạ Ngôn, cũng không có thể trực tiếp giết chết Hạ Ngôn! Linh hồn đạt tới đại viên mãn, ngay cả tu luyện giả cảnh giới Thần chủ đều không thể dùng ý niệm trong đầu gạt bỏ được!

“Ha ha…”

Hạ Ngôn quả thật là vạn phần kích động, rất nhanh thông qua lộ trình năm mươi dặm còn lại của tầng chín mươi chín.

“Tiếp theo là tầng thứmột trăm của Tiên Kiều!”

“Cũng không biết tâng thứ một trăm này là tôi luyện như thế nào. Ngaỵ cả Hoàng Hạc cũng không biết rõ tâng thứmột trăm là gi.” Hạ Ngôn nghĩ trong lòng, ánh mắt nhìn cánh cửa cao khôĩig đến hai thước ở trước mặt.

Thông qua cánh cửa này chính là tầng một trăm gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều.

“Mặc kệ là cái gì, cũng phải xông qua.” Hạ Ngôn hít vào một hơi, quyầ định trong lòng, trong ánh mắt lộ ra một vẻ kiên nghị, ngẩng cao đầu tiến vào tầng thómột trăm.

“ổ?”

“Đây là thế nào?”

Vừa đi vào tầng thứ một trăm, Hạ Ngôn phát hiện, không gi­an của tầng thứ một trăm này, kích cỡ cũng không sai biệt lắm với các tầng trước Ngoài một trăm đặm cũng là một cánh cửa. Tuy nhiên, trong không gi­an này lại mọc một cây cổ thụ màu tím. Tập trung ánh mắt nhìn tới, ở trên nhánh cây có thể nhìn thấy rất nhiều trái cây màu tím treo lủng lẳng.

‘Tầng thứ một trăm Tiên Kiều, như thế nào lại có một cây cồ thụ?” Hạ Ngôn cũng vô cùng kỉnh ngạc.

“Còn có người?” Hạ Ngôn nhìn thấy dưới tàng cây, lại có hai tu luyện giả ngồi xếp bằng ở đó. Hai người này một người mặc áo bào tím, một người mặc áo bào vàng lúc này đều nhắm chặt hai mắt, dường như không có phát hiện mình đi vảo không gi­an tầng một trăm binh thường này.

Chợt, Hạ Ngôn lại cần­thận đánh giá không gi­an tầng một trăm của Tiên Kiều.

“Kỳ quáỊ tầng thứ một trăm này rốt cuộc là tôi luyện cái gì. vì sao ta không có cảm giác gì không khoẻ?” Hạ Ngôn bước một bước tới phía trước, vẫn không có phát hiện thỏ gi khác thường. Tầng thứ một trảm Tiên Kiểu này. dường như không khác gì với bên ngoài Gần như duy nhất có chút khác biệt chính là cây cổ thụ màu tím kia

“Hai tu luyện giả dưới tàng cây chẳng lẽ cũng là người tiến vào Tiên Kiều tôi luyện như mình?” Hạ Ngôn vừa xoay chuyển ý niệm trong đầu, vừa đi vể hướng cây cổ thụ màu tím.

Cây cồ thụ này ở ngay vị trí chính giữa không gi­an tầng một trăm Tiên Kiều, thân cây rất to lớn, đường kính ít nhất tới một trăm thước. Tuy nhiên, thân cây cũng không cao lắm, ngọn cây có thể thấy được lõ ràng, đại khái cách mặt đất chi có chừng một ngàn thước

So với đường kính kinh người của tbân cây, độ cao một ngàn thước này quả thật không tính là cao.

Ngay tại thời điểm Hạ Ngôn đi đến hướng cây cổ thụ màu tím, tu luyện giả áo bào tím kia, đột nhiên mở mắt chăm chú nhìn về phíà Hạ Ngôn, ánh mất cực kỳ sắc bén.

Hắn cũng không nói câu nào, nhìn Hạ Ngôn một lúc, sau đó lại nhắm hai mắt lại.

Hạ Ngôn cau mày, thân thể hơi dừng một chút, rồi tiếp tục bước chân đi tới.

Lộ trình năm mươi đặm chỉ ngắn ngủn thời gi­an cạn chén trà nhỏ, Hạ Ngôn đã đi tới nơi. Lúc này Hạ Ngôn đã ở dưới tàng cây sum xuê của cây cổ thụ màu tím.

Những thứ màu tím hình dạng như trái cây kia đã có thể trông thấy ĩõ ràng. Hình dáng bên ngoài trái cây màu tím cực kỳ giống như trẻ con vừa mới sinh ra. ở trong kinh ngạc, Hạ Ngôn đưa thần thức của mình tản ra chung quanh dò tra những trái cây màu tím. nhưng không thu được kết quả gì. Những trái màu tím này dường như không có gì khác thường.

“Không đúng, cây cổ thụ này mọc trong không gi­an tầng thứ một trăm của Tiên Kiểu, không có khả năng là vô đụng. Hơn nữa ngoại hình loại trái cây này kỳ lạ như thế, tất nhiên không tầm thường, ta cứ hái xuống một quả nhìn kỹ xem sao.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, cũng không hề quan tâm tới hai người ngồi xệp bằng dưới tàng cây, nhẹ nhàng nhảy lên, liền chạm tới một trái cây màu tím. Ngón tay vừa đụng nhẹ một cái, trái màu tím đó từ trên nhánh cây rod xuống. Thế nhưng, thòd điềm tay Hạ Ngôn vừa tiếp được nó, thực không ngờ nó bỗng dưng biến mất vào hư không.

Một màn này khiến Hạ Ngôn trợn to mắt nhìn.

“Đây là chuyện gì xày ra? Trái cây này vì sao lại vô duyên vô cớ biến mất?” Trong kinh ngạc thân thể Hạ Ngôn chậm rãi roi xuống trên mặt đất.

Mới vừa rồi thời điểm trái cây biến mất ở trong không gi­an. Hạ Ngôn không có cảm nhận được mảy may gi của dao động năng lượng và dao động pháp tắc. Trái cây này vừa bị minh hái xuống, đúng là cứ nhưvậy biến mất.

“Ta không tin!” Hạ Ngôn lại nhảy lên tới chỗ một trái màu tím khác. Lần này Hạ Ngôn trực tiếp hái trái cây màu tím giống hình trè con mới sinh, rồi nắm chặt trong lòng bàn tay mình.

- Ta xem ngươi còn có thề biến mất lần nữa không!

Hạ Ngôn nhìn trái cây trong tay, trong lòng cười thầm đắc ý nói.

Đúng lúc này, trái cây màu tím bị Hạ Ngôn nắm chặt trong lòng bàn tay, lại một lần nữa quỷ dị biến mất Nhìn bàn tay rỗng tuếch, Hạ Ngôn thật sự ngây ngần cả người. Trái cây lại biến mất, hắn cũng không có cảm giác được dao động năng lượng gi.

“ChẳHg lẽ là ảo giác của ta? Ta đang có ảo giác xuất hiện ở trong tầng một tĩăm này? Cây cồ thụ cùng những trái cây này, đều là ảo ảnh không tồn tại?” Trong đầu Hạ Ngôn lóe lên một ý nghĩ nhưvậy.

Chương 1068: Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quà

Muốn làm cho Hạ Ngôn hiện tại sinh ra ảo giác, điều này gần như là một chuyện không có khả năng. Nên biết rằng, linh hồn của Hạ Ngôn đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn, có thê so với cường già cảnh giới Thần chủ bình thường. Tinh thần lực của hắn mênh mông như biền, ý chí cường đại đến mức độ cảnh giới tu luyện giả Tạo Hóa không thể hiểu nổi. Vì vậy nếu Hạ Ngôn cũng sinh ra ảo giác thi tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cạp Giới Chủ bình thường tiến vào nơi đây, trong nháy mắt sẽ mê man bất tinh rồi.

“Không có khả năng, khẳng định không phải ảo giác!”

“Nhưng, vì sao ta không có cảm nhận mảy may dao động năng lượng gi? Cây cồ thụ này lõ ràng là vật thể tồn tại thực sự, mà trái cây sau khi bị hái xuống liền biến mất không có dấu hiệu gi, hoàn toàn là biến mất trong không gi­an.”

“Đây rốt cuộc là chuyện gi xảy ra?”

Hạ Ngôn đứng ở dưới cây cổ thụ, chân mày cau lại suy nghĩ.

- Người trẻ tuổi! Đừng cố phí sức, lãng phí mất những trái kia!

Dưới tàng cây, một trong hai tu luyện giả, người mặc áo bào vàng không biết mồ mắt ra lúc nào, nhìn Hạ Ngôn bình thản nói. Tuy rằng lão gọi Hạ Ngôn là người trẻ tuổi, nhưng cũng không có gì ý xem thường.

Tu luyện giả có thể thông qua chín mươi chín tầng trước của gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, đi vào tầng thứmột trăm này, người nào không phải vô cùng cường đại, tiềm lực vô hạn?

- Tiền bối ý muốn nói gi?

Hạ Ngôn xoay người nhìn về phá người mặc áo bào vàng kinh ngạc hòi.

- Cây này tên gọi là Hỗn Nguyên Thụ, trái trôi cây tên là Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả! Chính là bảo vật vô thượng có trong thiên địa từ thời vũ trụ mới sơ khai Tuy nhiên, Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả này cho dù là tu luyện giả chạm tới, cũng không nhất định có thê hái được. Ta ở dưới tàng cây này cả mấy ức năm cũng không thể tìm được biện pháp hái Hỗn Nguyôi Nhân Sâm Quả

Lão già áo bào vàng Khẽ gật đầu nói với Hạ Ngôn.

-ồ?

Hạ Ngôn giật mình, ánh mắt lại olùn về phía cây Hỗn Nguyên Thụ.

- Tiền bối! Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả này có tác dụng gì?

Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn lèn cây, lại mờ miệng hỏi.

- Người trẻ tuổi! Ngươi thông qua chín mươi chín tầng Tiên Kiều phía trước chứ?

Lão già không có trả lòi câu hỏi của Hạ Ngôn, lại hỏi ngược lại.

- Đúng vậy.

Hạ Ngôn gật đầu.

- Xem ra thời gi­an ngươi tu luyện cũng không lâu lắm, không ngờ có thể thông qua chín mươi chín tầng gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều… thật không đan giản! Hỗn Nguyên NMn Sâm Quả này là một trong những bảo vật thần kỳ nhất trong vũ trụ, nó có thể hóa thành Hỗn Nguyên Kim Khí, là nguyên khí bản mạng của cường già cảnh giới Thần chủ. Ngươi không biết Hỗn Nguyên Kim Khí, nhưng hẳn là biết Hỗn độn lực tồn tại nhiều trong vũ trụ chứ?

Ánh mắt của lão già lóe sáng lại hỏi tiếp.

- Đúng vậy, Hỗn độn lực xem như tương đối thông thường, có thể cải tạo thân thể tu luyện giả chúng ta

Hạ Ngôn không có chần chờ gật đầu nói.

- Ngươi nói không sai! Hỗn độn lực là một loại năng lượng tồn tại sau khi vũ tiụ sinh ra Nhưng ngươi có biết, Hỗn độn lực là từ đâu mà có không?

Một ít nệp nhăn trên mặt lão già áo bào vàng giãn ra.

- Cái này… ta không biết.

Hạ Ngôn bất đắc dĩ lắc đầu, hắn quả thật không biết Hỗn độn lực là từ đâu sinh ra.

- Hỗn độn lực chính là do Hỗn Nguyên Kim Khí biến thành.

Lão già áo vàng dường như thoáng nở một nụ cười!

- Vũ trụ chúng ta này sở dĩ có thể được sinh ra, đều là nhờ có Hỗn Nguyên Kim Khí. Hỗn Nguyên Kim Khí sau Khi sinh ra vũ trụ, năng lượng còn sót lại. đó chính là Hỗn độn lực mà tu luyện giả biết đến.

Ánh mắt lão già nhìn Hạ Ngôn nói.

- Cái gì?

- Hỗn độn lực chính là năng lượng còn sót lại sau khi Hỗn Nguyâi Kim Khí sinh ra vũ

tĩụ?

Nghe vậy, Hạ Ngôn vô cùng kinh ngạc. Hỗn độn lực, tuy rằng không phải rất khó nhìn thấy, nhung cũng là một thứ phi thường huyền ảo. Tu luyện giả sử dụng Hỗn độn lực đề phụ trợ tu luyện tăng lên thực lực chính mình, nhưng cũng không thể khống chế Hỗn độn lực.

- Đúng vậy, năng lượng của Hỗn Nguyên Kim Khí, sau khi sinh ra vũ trụ còn sót lại bằng cỡ bàn tay hóa thành Hỗn độn lực, cũng đủ lớn bằng cả một cái thàoh thị của khu vực Thần Châu này.

Lão già áo bào vàng gật đầu nóL

Hạ Ngôn kinh ngạc đến mắt trợn tròn.

Hỗn Nguyên Kim Khí bằng cỡ bàn tay, sau khi sinh ra vũ trụ năng lượng còn sót lại, có thể biển thành một đoàn Hỗn độn lực lớn bằng một cái thành vực như vậy? Mà những Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả này là có thể trực tiếp hóa thành Hỗn Nguyên Kim Khí.

“Lão tiền bối này nói Hỗn Nguyên Kim Khí là nguyên khí bản mạng của cường giả Thần chủ? Nói như thể, Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả thật đúng là bảo vật vô thượng.”

- Vậy Hỗn­Nguyôi Kim Khí đó lúc ban đầu là từ đâu mà ra?

Hạ Ngôn không kim nồi hỏi.

- Điểu này ta cũng không biết!

Lão già áo vàng lắc đầu.

- Tiền bối! Hỗn Nguyôi Nhân Sâm Quả này không thể hái được sao?

Hạ Ngôn ngưng một chút, chờ tâm tình bình phục lại hỏi tiếp.

Bảo vật vô thượng như thè nếu không thể hái được, chẳng phải là làm cho người ta không cam lòng, quá đáng tiếc?

Vừa rồi Hạ Ngôn thử hái hai lần, cũng không có thành công thu được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả.

- Không phải không thể hái, mà là tu luyện giả bình thường không hái được. Mới vừa rồi ngươi cũng thử rồi đó. Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả này một khi rời cành Hỗn Nguyên Thụ, sẽ trực tiếp hóa thành hư vô không thể ngăn cản. Cho dù là cường giả cảnh giới Thần chủ cũng đủng là bất lực.

Lão già ảo não lắc đầu.

- Hừ! Tiểu tử! Nếu có thể dễ đàng hái được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả, chi sợ bao nhiêu trái trâi cây Hỗn Nguyên Thụ này, sớm đã bị các cường giả Thần chủ kia hái hết rồi

Lão già áo bào tím từ đầu vẫn không nói gi, lúc này đột nhiên mở to mắt, mở miệng lạnh giọng nói.

Lão nói không sai, nái như ai cũng hái được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả, thi trái trên cây này cũng không đủ đê nhiều cường giả như vậy hái. Toàn bộ Thân Châu cường giả cảnh giới Thần chủ cũng không ít, bọn họ sẽbỏ qua cơ hội hái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả sao?

Hạ Ngôn chuyển ánh mắt nhin mẩy vòng, cuối cùng vẫn dừng lại trên những trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả có hình dạng nhưtrè con kia.

- Người trẻ tuổi! Thông qua cánh cửa kia là ngươi có thể rời khỏi Tiên KiềuỄ Tâng thứ một trăm của gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều này, không có gì khó khăn cản trở tu luyện giả, ngươi có thề thuận lợi thông qua.

Tu luyện giả áo bào vàng lại cất tiếng nóL

- Ha ha! Ta cũng không vội đi ra, cho dù không thể hái những Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả này, ta cũng muốn ở lại dưới cây Hỗn Nguyên Thụ một thời gi­an.

Hạ Ngôn cười nói

Bất cứ lúc nào đều có thể rời Tiên Kiểu, vậy cần gi phái nóng lòng nhất thời?

- Ừ! Vậy thì tùy ngươi!

Lão già áo bào vàng nói xong, lại chậm rãi nhắm mắt lại. Còn lão già áo bảo tím thì nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, hừ lạnh một tiếng, sau đó cũng nhắm hai mắt lại nhập định.

Hạ Ngôn đi lại mấy vòng dưới tàng cây, trong đầu suy nghĩ tìm biện pháp để hái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả.

“Làm sao bây giờ?”

“Dùng cách nào hái được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả, mà không làm cho nó biến mất? Khẳng định phải có biện pháp!”

“Nếu không thi, tồn tại tầng thứ một trăm Tiên Kiểu này còn có ý nghĩa gi chứ?”

“Chỉ có điều khẳng định là không dễ dàng làm được, bằng không nhiều tu luyện giả như vậy mà đều không có biện pháp nào.” Hạ Ngôn lắc lắc đầu, nhíu chặt đôi chân mày, trong mắt lấp lánh sáng.

Đột nhiên, tâm linh vừa động, Hạ Ngôn nghĩ tới nhẫn Linh La.

Nhẫn Linh La là một kiện bảo vật rất đặc biệt. Cho đến nay, Hạ Ngôn vẫn còn không làm sao hiểu được huyền bí của tầng thứ ba nhẫn Linh La. Dựa theo tin tức lúc ban đầu Hạ Ngôn biết được, tâng thủ nhất nhẫn Linh La là không gi­an chúa vật dụng tầng thứ hai là không gi­an linh hồn, tầng thử ba là không gi­an tạo hóa. Không gi­an tạo hóa này, thần thức của Hạ Ngôn căn bản là không vào được. Mặc dù hiện tại đã đạt tới linh hồn đại viên mãn, thân thức

của Hạ Ngôn cũng không thể tiến vào không gi­an tầng thứ­ba của nhẫn Linh La.

Hạ Ngôn còn nhớ rõ thời điểm mình vừa tới Chủ thế giới, ở Không Gi­an Hỗn Độn tại Lang Tà Giới roi vào giữa Lốc xoáy hỗn độn, vào thời khắc mấu chốt, còn nhờ từ trong không gi­an tầng thứ ba của nhẫn Linh La bay ra một vầng hào quang màu vàng cứu tính mệnh của mình.

“Ừ! Hay là dùng nhẫn Linh La thu trái này thử xem sao.” Hạ Ngôn quyầ định trong lòng, lại nhảy lên tới trên nhánh cây bên cạnh một trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quà.

“Thu cho ta!” Ý niệm vừa động, một trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả liền trực tiếp tiến vảo trong không gi­an nhẫn Linh La.

Hạ Ngôn vô cùng vui mừng, vội dùng thần thức tiến vào không gi­an nhẫn Linh La, ý niệm trong đầu tìm kiếm một vòng, liền phát hiện trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả bị minh thu lấy, lúc này đang bay lơ lửng trong không gi­an nhẫn Linh La.

“Ha ha! Thanh công rồi, không có biến mất hóa thành hư vô.” Hạ Ngôn nhìn thấy Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quà ở trong không gi­an nhẫn Linh La không có tiêu tan, lập tức lộ ra vẻ tươi cười mừng rỡ.

“ổ?”

Lão già áo bảo tím phát hiện hành động của Hạ Ngôn, trong mắt lão lóe sáng, phát ra một đạo thần thức dò tra.

Thần thức của lão phát ra bao phù. về hướng Hạ Ngôn. Hạ Ngôn đã là cảnh giới linh hồn đại viên mãn, đương nhiên có thể dễ dàng phát hiện, tuy nhiên. Hạ Ngôn cũng không quan tâm tới.

“Tiếp tục thu!” Hạ Ngôn chuyển ánh mắt nhìn về phía một trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả khác ở gần bên.

“Vào đi!” Theo tàm niệm của Hạ Ngôn vừa động, trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả này cũng hóa thành một luồng hào quang màu trắng, ẩn vảo trong thân minh Hạ Ngồn. Loại hóa thành hào quang ngầm bay vảo này, hiển nhiên không phải là tình huống hóa thành hư vô tiêu tán như bình thường.

Thần thức của lão già áo bào tím rò ràng cảm ứng được điểu này, lão lập tức mở to mắt kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn. Khi lão nhìn thấy vẻ tươi cười trên mặt Hạ Ngôn, trong lòng càng chắc chắc Hạ Ngôn đã thành công hái được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả.

‘Trái thứ ba!” Hạ Ngôn không có dừng lại, đi tiếp tới trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả thứ­ba ở gần đó, lại thành công thu lấy.

- Lão Hoàng!

Lão già áo bào tím truyền âm cho lão già áo bào vàng bền cạnh, thanh âm đẩy kinh ngạc.

- Có gì vậy?

Lão già áo bào vàng nghi hoặc hỏi.

- Tiểu tử kia dường như thành công hái được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả.

Lão già áo bào tím nuốt xuống ngụm nước miếng, nói.

-Cái gì?

Lão già áo bào vàng nghe vậy, hai mắt vèo một cái mồ bừng ra, vừa lúc nhìn thấy Hạ Ngôn thu lấy trái Hỗn­Nguyên Nhân Sâm Quà thứ­ba.

- Điều này sao có thể?

Lão già áo bào vàng cũng giống như lão già áo bào tím kia, trợn tĩòn mắt gần như sắp rớt đồng tử ra ngoài:

- Nhẫn không gi­an làm sao có thể thu được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả? Điều đó không có khả năng!

Hai người họ đương nhiên cũng có các loại nhẫn không gi­an, cũng có nhẫn không gi­an có thể chứa đựng sinh linh. Thế nhưng bất kề dùng loại nhẫn không gi­an nào, bọn họ cũng không thể thu được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả. Cho nên khi họ nhìn thấy Hạ Ngôn thành công thu được Hỗn Nguy êti Nhân s âm Quả, mới lộ ra vẻ kinh ngạc như thấ

“Hắn đã làm được! Trên người người nẩy, nhát định có bí mật.” Trong mắt lão già áo bào tím liên tục lóe sáng.

- Lão Hoàng! Chẳng lẽ ngươi không động tâm?

Lão già áo bào tím híp mắt truyền âm hòi.

- Sao có thể không động tâm cho được? Nhưng có biện pháp nào? Hỏi hắn ư? Hắn sẽ nói cho chúng ta biết sao? Người ta dựa vào cái gi vô duyên vô cớ nói cho chúng ta biết?

Lão già áo bào vàng có phần bất đắc dĩ lẳc lắc đầu.

Nêu như mình biết cách thu lấy Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả, chính minh cũng sẽ không tùy tiện nói cho những người khác biết! Nầi tìm được phương pháp thu. lấy Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả, rồi sau đó đi khắp nơi công khai nói ra, đó chính là kẻ ngu ngốc.

Chương 1069: Thông qua gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều!

Hai lão già áo bào vàng và áo bào tím, ánh mắt đều tòa sáng, nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn một thân áo trắng. Nêu truyền ra ngoài tin tức có người đã hái được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả, chi sợ ngay cả núi Thù Vọng trang tâm của Thần Châu đều phải chấn động. Bởi vì, từ người chủ quản Thần Châu đầu tiên thống lũih Thần Châu tới nay, chi có các đời Chường Khống Giả Thần Châu mới có thể hái được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả.

“Ái chà?”

Khi Hạ Ngôn bắt đầu thu trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả thứ tư, lại phát hiện không thể thu thành công. Bất kể dùng thần thức ý niệm thế nào để khống chế nhẫn Linh La thu lấy trái cây, đều không có hiệu quả nữa.

“Chẳng lẽ, nhẫn Linh La chi có thể chứa đựng được ba trái Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quà?” Hạ Ngôn thoáng hơi nhíu mày suy nghĩ một lúc, trong lòng đưa ra suy đoán: ‘Ta thử lẫn nữa xem!”

Tiếp theo. Hạ Ngôn lại phân biệt đến gần chỗ có nhiều trái với ý đồ thu lấy những trái này, nhung cũng không thể thành công thu tiếp nữa.

“Quên đi, ba trái thì ba trái vậy.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, ngay sau đó nhìn thoáng qua hai lão già áo bào vàng và áo bào tím: “Nhìn ánh mắt hai người này, giống như sắp ăn sống nuốt tuơi ta, xem ra đều là cực kỳ đỏ mắt thèm thuồng Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả đây.”

“Hiện giờ cũng nên rời Tiên Kiều rồi! Lần này tiến vào Tiên Kiều, thu hoạch còn nhiều hơn xa so với lần đầu tiên ta đi vào Tiên Kiều.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong đầu.

“Vèo!”

Từ trên nhánh cây Hỗn Nguyên Thụ rậm rạp hạ xuống, sau đó Hạ Ngôn chuẩn bị rời điỄ

- Chờ một chút!

Lão già áo bào tím đột nhiên đứng lên, vội vàng nói, ngăn cản Hạ Ngôn sắp nhấc chân bước đi.

-Hả?

Hạ Ngôn nhíu mày nhìn về phía lão già áobào tím.

- Tử Sam! Đừng làm càn! Nơi này là Tiên Kiều, Chường Khống Giả Tiên Kiểu đại nhãn nắm trong tay hết thảy tình hình nơi này.

Lão già áo bào vàng vội vàng truyền âm khuyên can lão già áo bào tím.

- Người trẻ tuổi! Ngươi làm thế nào thu được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả?

Lão già áo bào tím trợn trừng cặp mắt hung ác nhìn Hạ Ngôn, hỏi với giọng chứa đầy ý uy hiếp.

- Có quan hệ gì với ngươi chứ?

Hạ Ngôn phi cười một tiếng nói.

Hạ Ngôn đối với lão già áo bào tím này cũng không có cảm tinh gi, nếu là lão già áo bào vàng hỏi hắn vấn đề này, có lẽ Hạ Ngôn còn có thể khách sáo uyển chuyển tìm cớ để nói

- Người trẻ tuổi! Đừng vội càn rỡ! Ngươi không sợ ra ngoài Tinh Đồ ta sẽ đánh chết ngươi sao?

Lão già áo bào tím cười nhe nanh hăm đọa Hạ Ngôn.

- Ha ha! Chỉ dựa vảo ngươi?

Hạ Ngôn lắc đầu, lộ ĩõ vẻ mặt khinh thường. Hắn đã sớm cảm ứng được thực lực của hai lão già này đều là Tạo Hóa cấp Giới CM đỉnh, đối với mình không tạo thành uy hiếp gi lắm:

- Không ngại nói cho ngươi biết, cho dù là Thương Tử Danh Chấp sự núi Thù Vọng đều không làm gi được ta ở trước khi ta tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, Thương Từ Danh kia từng bị ta đánh cho bị thương.

Nghe vậy, lão già áo bào tím hơi sửng sốt, trôi mặt nổi lên tia gân máu, trợn mắt nghi ngờ nhìn Hạ Ngôn, có vè không tin lời nói của Hạ Ngôn là thật. Tuy nhiên có thề đi vảo gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều không có khả năng là hạng người bình thường. Còn nữa, người dám nói mạnh miệng như vây cũng không không phải là người chuyên đặt chuyện. Cho dù là những lão già bảo thủ quy ẩn không có bước vào Thần chủ ở khăp nơi Thần Châu kia, cũng không dám công khai nói chính mình đánh cho Chấp sự núi Thủ Vọng bị thương.

Hai lão già này kỳ thật cũng là tu luyện giả trước sau đi vào Tiên Kiều tôi luyện. Nhât là lão giả áo bào tím, ở mười ức năm trước đã thông qua chín mươi chín tầng gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, chẳng qua là tới tầng thứ một tĩăm này, nhận ra gốc gác cây Hỗn­Nguyên Thụ liền không cam lòng rời khỏi Tiên Kiểu, cho nên mới ở lại chỗ này tới nay.

Nếu nhu mười ức năm trước lão rời Tiên Kiều, hiện tại nếu không có ngã xuống rất có thể lão đã bước vào cảnh giới Thần chủ.

Ở trong tầng thứ một trăm Tiên Kiều này, đương nhiên tốc độ tu luyện không mau bềng bên ngoài Trong tầng một trăm Tiên Kiều tĩừ cây Hỗn Nguyên Thụ ra, hoàn toàn không có trân bảo nào khác phụ trọ tu luyện giả tu luyện, ngay cà linh lực gần như đều cảm ứng không được, nên nếu muốn ở trong này đột phá cảnh giới Thần chủ, có thể nói đó là một chuyện

không CÓ khả năng xày ra.

Còn lão già áo bào vàng cũng là Nhân vật mấy ức năm trước thông qua chín mươi chín tầng của gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều. Hai người bọn họ chính ở trong này mới quen biết nhau.

Vù!

Hạ Ngôn không hề quan tâm tới lão già áo bào tím, ngay sau đó hướng về lão già áo bào vàng hơi khom người cúi chào, rồi rất nhanh cất bước đi về phía cánh cửa. Quảng dường năm mươi dặm, mặc dù tu luyện giả ở trong Tiên Kiều đi với tốc độ khá chậm, nhưng thời gi­an cũng chỉ chừng cạn chén trà nhỏ, Hạ Ngôn liền đi tới cánh cửa đi thông ra ngoài kia.

“Vèo!”

Thân hình lách tới trước một cái, ngay sau đó, Hạ Ngôn đã rời khỏi gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, đứng lơ lửng phía trôi Thần Cung Tinh Đồ.

“Phù!”

“Cuối cùng cũng đi ra rồi.” Hạ Ngôn đưa mắt quan sát một vòng ở chung quanh, đúng là ở phía trên Thần Cung Tinh Đồ: “Không thể tưởng được lần này ta tiến vào Tiên Kiều, phải mất thời gi­an hem một vạn năm mới thông qua. Tuy nhiên hiện tại thực lực của ta tăng lên rất nhiều so với trước kia, nhất là linh hồn đã đạt tới đại viên mãn. Nêu như lúc này gặp lại Thương Tù Danh Chấp sự núi Thủ Vọng kia, hắn muốn từ trong tay ta chạy thoát chì sợ cũng khó đây.”

“Gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều chấm dứt, còn có gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều!” Hạ Ngôn quay lại nhìn về phía Tiên Kiều bên trong mây mù.

“Gi­ai đoạn thứ ba này cũng phải có bằng chứng để đi vào thì phài?” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

“Vù!”

Một vật do hào quang màu sắc rực rỡ hỉnh thành từ trong Tiên Kiều bay ra, trong nháy mắt tới gần Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cảm ứng được dao động năng lượng phía trôi nó, khẽ đưa tay thu lấy vật màu sắc rực rỡ vào tay.

“Giấy thông hành gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều!” Hạ Ngôn thấy rõ vật thể màu sắc rực rỡ, trên mặt vui mừng thấp giọng nói.

Vật phẩm màu sắc rực rỡ này, hình dạng giống như đúc hai giấy thông hành Tiên Kiểu lúc trước, chữ viết cũng giống nhau, chỉ là khác màu sắc.

“Không biết, hiện tại ta cứ tiến vào gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiểu, thì sẽ có hậu quả gì.” Hạ Ngôn nhìn mây mù trong Tiên Kiều, khóe miệng khẽ nhếch lên.

Đúng lúc này, một tiaý niệm đột nhiên vọt tới:

- Gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiểu, cần­phải có cảnh giới Thần chủ mói có thểđi vào.

Ý niệm này Hạ Ngôn cảm giác có hơi quen thuộc, tuy nhiên hắn cần­thận cảm ứng ra khắp nơi, nhưng không có phát hiện cái gì khác thường.

“Quên đi… Ừ! Hiện tại ta trước cứ đi Thâm Uyên Vô Tận nhìn lại xem có thể tìm được Thương Đồ tiền bối hay không.” Hạ Ngôn thu cất giấy thông hành Tiên Kiều. Ánh mắt lóe sáng nhìn về phía bên ngoài Tinh Đồ, ngay sau đó hạ xuống Thần Cung Tinh Đồ đi vào trong thông đạo, rất nhanh đi ra ngoài.

ở thời điểm Hạ Ngôn rời đi không lâu, phía trên Thần Cung Tinh Đồ truyền ra dao động pháp tắc, ngay sau đó xuất hiện một bóng người mờ ảo, chính là hình dáng của Chưởng Khống Già Tiên Kiều, chi thấy mặt lão đầy vẻ tươi cười khẽ gật đầu, nhìn theo hướng Hạ Ngôn rời đi.

- Đó là Hạ Ngôn!

- Hạ Ngôn từ Tiên Kiều đi ra, vừa rồi Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đã phát ra tin tức tới các thành thị toàn bộ Thần Châu, nói Hạ Ngôn tốn thời gi­an một vạn ba ngàn bốn tĩăm tám mươi bảy năm, đã thuận lợi thông qua gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiểu.

- Thật sự là quá mạnh mẽ! Thời gi­an ngắn như vậy, không ngờ có thể thông qua gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiểu.

- ở trước khi tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, Hạ Ngôn đó đã có thể chiến một trận cùng Thương Tử Danh Chấp sự núi Thủ Vọng, vây hiện tại thông qua gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, thực lực còn mạnh đến mức nào?

ở bên ngoài Tinh Đồ, một số tu luyện giả vừa mói nhận được tin tức, liền tập trung tới, đang bàn tán với nhau. Lúc này, bọn họ đã nhìn thấy bóng người màu trắng đang từ trong Tinh Đồ bay ra

Mới vừa rồi, Chưởng Khống Giả Tiên Kiều tuyên bố tin tức đến các thành thị. nói một vạn năm trước tu luyện giả Hạ Ngôn tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiểu, vừa mới thuận lợi

thông qua Tiên Kiểu.

Mỗi một lần có tu luyện giả thông qua một trăm tầng Tiên Kiểu, Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đều sẽ tuyên bố tin tức, để thông báo cho tu luyện giả khắp Thần Châu đều biết việc này. (Hì hì… lúc này T/g quên mất dị tượng sau khi có người thành công thông qua 100 tâng Tiên Kiều rồi…!)

Hạ Ngôn ra tới vạn đường thông đạo ở ngoài Thần Cung, liền phi thân rất nhanh về hướng ra ngoài Tinh Đồ. Nhưng vừa mới ra Tinh Đồ hắn liền càm ứng được rất nhiều tu luyện giả rải rác ở khu đồng trống Tinh Đồ.

“Đây là chuyện gì xày ra?”

“Từ lúc ta đi vào Tiên Kiều đến nay, thời gi­an đã qua han một vạn năm? Như thế nào khu đồng trống Tinh Đồ này còn nhiều người tụ tệp như vậy?” Trong lòng Hạ Ngôn đầy nghi hoặc: trước khi đi vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiểu, thời điểm Hạ Ngôn kịch chiến cùng Thương Từ Daoh đã thu hút rất nhiều tu luyện giả đến xem cuộc chiến, sao bây giờ vẫn còn đây?

Hắn cũng không biết, Chưởng Khống Già Tiên Kiều đã thông cáo khắp Thần Châu chuyện hắn thông qua gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, lúc này mới dẫn tới nhiều tu luyện giả nhưvậy tụ tệp ở chỗ này.

“Vù!”

Đang lúc Hạ Ngôn cảm thấy khó hiểu, một bóng người màu vàng xuál hiện trong không gi­an, đối mặt với Hạ Ngôn. Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn, thấy người tới tuổi tác khá cao, mặc phục sức của Chấp sự núi Thủ Vọng.

“Lại là Chấp sự núi Thủ Vọng.” Hạ Ngôn đối với các Chấp sự núi Thủ Vọng này, thực không có cảm tình gì. Không những là các Chấp sự núi Thủ Vọng, chính là với Chưởng Khống Giả đại Nhân núi Thủ Vọng. Hạ Ngôn cũng còn có mối nghi hoặc trong lòng.

- Hạ Ngôn!

Người Chấp sự núi Thủ Vọng này ra tiếng trước, nhìn Hạ Ngôn chậm rãi nói:

- Ta là Vu Lai Chấp sự núi Thủ Vọng, phụng lệnh Chưởng Khống Giả đại nhân, đặc biệt ở đây chờ ngươi!

- ồ? Không biết Chưởng Khống Giả đại nhân có gi phân phó?

Hạ Ngôn chăm chú nhìn lão Chấp sự hỏi.

- Chưởng Khống Già đại nhân hy vọng ngươi gia nhập núi Thủ Vọng, trở thành một Chấp sự của núi Thủ Vọng. Đương nhiên, một khi trờ thành Chấp sự núi Thủ Vọng, nhất định phải tuyệt đối trung thành với núi Thủ Vọng. Nếu không, nhất định sẽ “vạn kiệp bất phục”!

Nói đến câu cuối, giọng nói của Vu Lai nghiêm khắc hẳn lên.

Chấp sự núi Thù Vọng cũng chính là lực lượng trung tâm của núi Thủ Vọng nắm trong tay Thần Châu, đương nhiên phải trung thành.

Bốn phía rất nhiều tu luyện giả thấy một màn như vậy, nhiều ít đều lộ ra vè kinh ngạc. Vương tộc linh lực màu vàng sau khi thông qua gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiểu, Chưởng Khống Giả núi Thù Vọng đại nhân muốn người này gia nhập núi Thù Vọng trò thành Chấp sự là chuyện bình thường, bởi vì hầu hết Chấp sự của núi Thủ Vọng, cũng không thể thông qua một trăm tầng của gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiểu. Nhưng có điều không bình thường là không ngờ lại cấp bách như thạ mà còn ở trước mặt nhiều tu luyện giả như vậy đã sai người đến công khai mời Hạ Ngôn gia nhập núi Thù Vọng.

- Cái này… ta cần­phải cân nhắc một đoạn thời gi­an.

Hạ Ngôn hơi ngưng một lát, khẽ nhíu mày suy nghĩ, rồi nói nhưthấ

- Cái gì?

Vu Lai nghe vậy, thân hình hơi chẩn động, dường như là thật không ngờ Hạ Ngôn lại cự tệt minh, tiếp theo không kìm nồi lại nói một câu:

- Đây chính là Chưởng Khống Giả đại Nhân tự mình phần phó ta tới.

- Tabiết!

Hạ Ngôn gậtđầu:

- Tại đây Hạ Ngôn gửi lời đa tạ ý tốt của Chưởng Khống Giả đại nhân. Tuy nhiên ta vẫn luôn ưa thích cuộc sống tự do tự tại. Nếu trờ thành Chấp sự núi Thủ Vọng, chỉ sợ sẽ không còn tự do thế này, cho nên ta cần cân nhắc một đoạn thời gi­an. Chưởng Khống Già đại nhân, nhất định cũng sẽ hiểu cho ta!

-Ngươi…

Ngay lập tức trên mặt Vu Lai lộ rỡ vẻ tức giận.

- Hạ Ngôn! Rất nhanh ngươi sẽ phải hối hận!

Sau đó, Vu Lai lưu lại một câu nói độc, phất mạnh ống tay áo giận dữ rời đi. ở trong lòng lão xem ra, thái độ này của Hạ Ngôn là chống lại mệnh lệnh của Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, đây quả thực chính là hành vi phạm tội đáng chết vạn lần Tuy nhiên, lão cũng không có lập tức ra tay với Hạ Ngôn, bởi vì lão biết tên tiểu tử kêu. là Hạ Ngôn này ở trước khi đi vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, đã có đủ sức đánh cho Chấp sự Thương Tử Danh bị thương.

Chương 1070: Thâm Uyên Vô Tận

Thâm Uyên Vô Tận ở tận cuối Thần Châu!

Thần Châu có vô số không gi­an phụ thuộc đứt gãy. Những không gi­an đứt gãy này phần lớn không có bóng người, chì có rất ít nơi có Nhân loại cùng các loại dã thú. ở Thần Châu đại lục cũng có rất nhiều dã thú, tuy nhiên đám dã thú này bình thường đều chì hoạt động trong các hang động núi rừng vực sâu thuộc về minh, cũng không tùy tiện bước chân tới thành vực nhản loại.

- Các ngươi… Ai có thể nói cho ta biết đi tới Thâm Uyên Vô Tận nhưthế nào?

Hạ Ngôn nhìn về phía đám đông tu luyện giả ở xung quanh, hỏi thanh âm vang động như sẩm dậy.

Câu nói của Hạ Ngôn vừa mới dứt, liền có một gã cảnh giới Tạo Hóa bình thường đứng ra đáp lại:

- Thâm Uyên Vô Tận ở tận cuối Thần Châu, sau khi truyền tÔDg tới Bắc Nguyên Thành, ra theo phía bắc thành, phi hành ức vạn dặm là đến nơi.

- Đa tạ, ngươi tên là gì?

Trong thời gi­an ngắn Hạ Ngôn tim được tu luyện giả trà lời vấn đề của mình, gật gật đầu, nói lời cảm tạ sau lại ra tiếng hỏi.

- Bẩm Hạ Ngôn đại nhân! Talà Lục Tác ở Đan Trọng Thành.

Lục Tác đáp lời, mắt tỏa sáng.

- Ừ! Nhận lấy này!

Hạ Ngôn khẽ gật đầu, sau đó lấy ra một cái nhẫn không gi­an đưa qua:

- Trong chiếc nhẫn này có một trăm vạn viên Quy Nguyên Đan, ngươi cầm đi.

- Cái gì? Một trăm vạn viên Quy Nguyên Đan?

Các tu luyện giả ở bốn phía nghe được câu nói của Hạ Ngôn, bắt đầu nhao nhao lên. Lục Tác thì mừng rỡ, vội vàng tiếp nhận chiếc nhẫn không gi­an này, liên tục nói lời cảm tạ Hạ Ngôn. Chính hắn cũng thật bất ngờ, tùy tiện trả lời một câu hỏi, không ngờ có thề được thưởng cho một tĩăm vạn viên Quy Nguyên Đan.

Một tĩăm vạn viên Quy Nguyên Đan, đó chính là một khoản tài phú dổi đào, cũng đủ cho tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ bình thường sử dụng nhiều vạn năm.

Các tu luyện giả này đều lộ rõ vẻ hối hận, sao mình không bằng tốc độ nhanh nhất trả lời câu hỏi của Hạ Ngôn. Nêu sớm một bước trả lòi, thì một tĩăm vạn viên Quy Nguyên Đan đó không phải sẽ rơi vào tay mình hay sao? Câu hỏi này cũng không phải vấn đề khó khăn gì lắm.

“Vù!”

Ngay sau đó, thần ảnh màu trắng của Hạ Ngôn liền biến mất ở khu đồng trống Tinh Đồ, theo thông đạo truyền tống không gi­an của một thành thị gần đấy, Hạ Ngôn tới Bắc Nguyên Thành.

Bắc Nguyên Thành là một thành thị lớn trong khu vực ở phương bắc Thần Châu, số lượng tu luyện giả trong thành rất đông.

Hạ Ngôn cũng không có dừng lại lâu ở Bắc Nguyên Thành, mục đích của hắn chính là Thâm Uyên Vô Tận.

‘Theo cửa thành phía bắc Bắc Nguyên Thành, luôn đi về hướng bắc là tới Thâm Uyên Vô Tận.”

Hiện nay tốc độ phi hành của Hạ Ngôn, nếu không sử dụng thuấn di, hoa nữa không cố hết sức, đại khái trong thời gi­an một lần hô hấp có thề phi hành chừng hai ngàn dặm. Thời gi­an cạn một chén trà nhỏ, đại khái phi hàn­hhừng sáu. mươi vạn dặm. Một canh giờ, cũng chính là quảng đường gần năm tĩăm vạn dặm.

Mà từ Bắc Nguyôi Thành đến Thâm Uyên Vô Tận kia, đường xa đại khái hơn mười ức dặm một chút. Với tốc độ bình thường của Hạ Ngôn, cũng cần­thời gi­an han hai trăm canh giờ mói có thể đến nơi. (Lại là con số: theo trên 1 canh giờ đi 500 vạn dặm, mà 200 canh giờ đi khoảng 10 ức dặm, tính ra 10 ức dặm là 100 ngàn vạn dặm… hì hi… tính tiếp 100 ngàn vạndặm­là 1000.000.000 dặm, suy ra lức= 100 triệu dặm… Đúng không quý vị)

Sau khi ròi khỏi Bắc Nguyên Thành, mỗi lần bay ngang qua các chỗ hèm núi vực sâu. Hạ Ngôn cũng dò xét được tồn tại của không ít hung thú, trong đó có một số hung thú thực lực cường đại có thể so với cảnh giới Tạo Hóa của Nhân loại.

Đương nhiên, những con hung thú này mặc dù phát hiện Hạ Ngôn, cũng căn bản là không dám ló đầu. Khí tức của Hạ Ngôn khiến trong lòng chúng sinh ra sợ hãi. Hơn nữa, cho dù chúng dám chạy ra, cũng không theo kịp tốc độ phi hành của Hạ Ngôn. Cứ như vậy, thời gi­an trôi qua gần hai mươi ngày.

- Tađã tới vùng biên giới của Thần Châu rồi sao?

Lúc này Hạ Ngôn nhìn ra phía chân trời xa xa, một mảng màn trời màu sắc rực rỡ kéo thẳng đến mặt đất, dường như chạy tới đường chân trời. Thâm Uyên Vô Tận ở tận cuối Thần Châu, cũng có nghĩa là ở mút đường chân trời.

“Thật đẹp!” Hạ Ngôn nhìn màn tròi phía trên nối liền thiâi địa, không ngừng lóe ra năm màu sắc rực rỡ, trong lòng cũng hơi có chút khiếp sợ. Tuy rằng thoạt nhìn đã rất gần, nhưng là “thấy núi trước mắt, nhưng chạy chết ngựa không tới”. Hạ Ngôn lại phi hành qua thời gi­an ước chừng một ngày, rốt cục mới đi tới gần chỗ màn trời. Có thể cảm nhận được lõ ràng phía trên màn tròi phát ra dao động năng lượng mênh mông.

- Màn tròi màu sắc rực rỡ này, thật đúng là kinh ngiròi. Chỉ sợ tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóã bình thường tiến vào trong đó, sẽ lập túc hoàn toàn mai một, ngay cả cặn bã đều không còn thùa lại. Dù là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cập Giỏi Chù, cũng khó mà xâm nhập vào màn ười kia.

Hạ Ngôn dừng lại, nhìn lên màn tròi ngạc nhiên và thán phục lẩm bẩm.

- Cũng không biét, Thâm Uyên Vô Tận ở nơi nào?

Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn quanh bốn phíà:

- Chẳng lẽ là ở phía sau màn ười này?

Chỗ màn ười đã là chân ười, dựa theo đạo lý mà nói, phía sau màn ười phải là nối liền với một cái chung điểm của thời không loạn lưu mới đúng. Thời không loạn lưu tuy rằng tách rời cùng không gi­an bình thường, nhưng bản thân nó cùng không gi­an binh thường chính là tương liên với nhau. Thâm Uyôi Vô Tận đó chính là một cái chung điểm của thời không loạn lưu, cho nên trong đó mới có thể tích lũy nhiều trân bào như thấ

- Trước tiên tim ở phụ cận thử xem tính sau!

Trầm ngâm một lát, Hạ Ngôn dự tính trước tiên tim kiếm ở ngoài màn tròi một hồi, nếu vẫn tim không thấy vị ưí Thâm Uyôi Vô Tận, thì tiếp tục tiến vào chốn nguy hiểm sau màn ười cũng không muộn.

Phát ra thần thức tra xét, cả mảng lớn địa vực đều bị thần thức của Hạ Ngôn bao phủ trong đó. Cho dù Thâm Uyên Vô Tận không có sinh mệnh vật sống nhưng Hạ Ngôn nghĩ rằng ở Thâm Uyên Vô Tận khẳng định có dao động năng lượng, chi cần có năng lượng chuyển động thì mình có thề tra xét ra được.

“ô?”

“Ở chỗ kia có dao động năng lượng thật mạnh, đúng là không kém gì khí tức năng lượng phát ra từ phía trên màn ười.” Cảm óng của Hạ Ngôn vừa mới tra xét được một chỗ thần bí.

“Đi tới đó xem thử!”

“Vù!”

Rất nhanh. Hạ Ngôn liền thấy hiện ra trước mắt một chỗ hang động tối đen nổi bật trên mặt đất màu trắng. Dao động năng lượng khủng bố lúc nãy hắn dò được chính là phát ra từ trong hang động này.

“Thầm Uyên Vô Tận!”

ở phía ngoài hang động có một tấm bia đá thật lớn, phía trên viết “Thâm Uyên Vô Tận”. Hạ Ngôn đảo ánh mắt nhìn tới, lại nhìn thấy phía sau còn có một tẩm biã đá nhỏ hem một chút, phía trên cũng có bốn chữ: “Thiện nhập giả tử!”

- Sát khí thật ác Bệt!

Hạ Ngôn giật minh kinh sợ nhìn tám chữ phía trên hai tấm­biã đá.

Chỉ riêng tám chữ này đều có thể khiến cho tu luyện giả thực lực thấp, linh hồn yếu kém phải sợ run, bởi vậy có thể thấy được người viết ra tám chữ này có thực lực mạnh đến mức nào.

Mặt chính diện của hang động trước mắt Hạ Ngôn cũng không lớn lắm, cửa hang động hình tròn, đường kính đại khái chỉ chừng một trăm thước. Nếu theo danh tiếng của Thâm Uyên Vô Tận mà nói, kích thước của cửa hang động này hiển nhiên có vẻ không tương xứng.

Hạ Ngôn đứng ở ngoài của hang động cách xa một trăm dặm, quan sát một hồi, sau đó mới chuyển mình phi thân tới hướng Thâm Uyên Vô Tận.

- Cửa hang động tuy rằng không lớn. nhung dao động năng lượng này quà thật rẩt kinh người.

Linh lực màu vàng như ẩn như hiện bao bọc bên ngoài thân thể Hạ Ngôn, xua tan đi từng luồng năng lượng khí tức tự nhiên từ trong Thâm Uyên Vô Tận phát ra. Với thực lực của Hạ Ngôn hiện nay, dao động năng lượng trong Thâm Uyâi Vô Tận hoàn toàn không thể tới gần thân thể hẳn được.

“Grào!”, “Grừ!”

Ngay lúc Hạ Ngôn tới gần cửa hang động Thâm Uyên Vô Tận, từ bên trong truyền ra hai tiếng rít gào thật lớn. Thân hình Hạ Ngôn hơi chán động, tiếp đó liền nhìn thấy phía trên Thâm Uyâi Vô Tận hai cái thân hình thật lớn dẩn dần hiện rõ ra Vô số pháp tắc bắt đầu cuồn cuộn ngưng kết lại cùng nhau.

- Cái gì? Là hung thú! Hung thú cảnh giới Thần chủ?

Lúc này Hạ Ngôn cũng đủng là vô củng kinh sợ, kinh ngạc nhìn hai cái thân thể thật lớn càng lúc càng rõ dẩn. Ngoại hình của hai tbân hình này, hiển nhiên là hung thú, nhưng không ngờ giống như cường già cảnh giới Thần chủ nhân loại, có thể hóa thân trong thiên địa pháp tắc.

- Nhân loại!

Đang lúc Hạ Ngôn còn sửng sốt ngây người, trong đó một con hung thú đầu rắn thè đầu lưỡi màu xanh mờ miệng nói.

“Quả nhiên là Thần thú! Linh thú, hung thú cũng không thể mờ miệng nói ra tiếng người!” Trong lòng Hạ Ngôn hơi hồi hộp một chút, không ngờ vừa mớiới phía trôi Thâm Uyên Vô Tận liền đụng phải hai con Thần thú cảnh giới Thần chủ.

- Nơi này là Thâm Uyên Vô Tận. ngươi không được tiến vào!

Thần thú đầu rắn, một cặp mắt cũng không lớn lại rất có thần nhìn chằm chằm vảo Hạ Ngôn, tiếp tục nói.

Mà con Thần thú có đầu hồ kia, lúc này cái đuôi thô to dài đang nhàn nhã từ từ lay động, chăng qua là cặp mắt thật lớn lấp lánh tia sáng màu đỏ của nó đang nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn.

“Chẳng lẽ, hai con Thần thú này là phụ trách giữ cửa động Thâm Uyên Vô Tận?”

‘Thần thú cãnh giới Thần chủ giữ cửa? Vây có ai có thề đi vào được? Không đúng, trong lời đồn đãi không phải nói đã có rất nhiều tu luyện giả tiến vào Thâm Uyên Vô Tận sao?” Hạ Ngôn buồn bực trong lòng, rất nhanh xoay chuyền ý niệm trong đầu.

- Đi mau đi!

Thanh âm trầm trọng phát ra từ trong miệng Thần thú đầu hổ, dường như nó đã có phần không kiên nhẫn, nếu Hạ Ngôn không đi nó sẽ lập tức phát động công kích.

- Hai vị Thần thú đại nhân vì sao không cho ta tiến vào Thâm Uyên Vô Tận?

Mặc dù trong lòng Hạ Ngôn có hơi căng thẳng, tuy nhiên cứ như vậy buông bỏ cơ hội tiến vào Thâm Uyên Vô Tận, điều đó đương nhiên không có khả năng.

- Nhân loại ngươi ít nói nhảm đi! cấp tốc rời đi! Bằng không ta cho ngươi máu nhuộm đương trường, có hối hận cũng đã muộn!

Thần thú đầu hổ thô bạo nóị, móng vuốt thật lớn cào nhẹ trên không trung một cái, một mảng không gi­an kia liền trực tiếp vỡnát

- Nhân loại! Ngươi thật sự muốn đi vào Thâm Uyâi Vô Tận cũng không phải là không có biện pháp.

Thần thú đầu rắn híp đôi mắt nhỏ, ngược lại nhìn Hạ Ngôn nói.

Hạ Ngôn nhướng mày. hai con Thần thú này dường như là một con vai chính ôn hòa, một con vai phàn diện.

- Xin Thần thú đại nhân nói lõ ra!

Hạ Ngôn tuy nhíu mày, nhưng cũng không có chần chờ, hòi thẳng.

- Biện pháp chính là, ngươi đưa lên cho chúng ta một kiện trân bào, chúng ta có thể thả cho ngươi đi vào Thâm Uyâi Vô Tận.

Thần thú đầu rắn dường như là nhếch miệng cười cười, giọng lười biếng nói với Hạ Ngôn.

-ồ?

Nghe vậy, Hạ Ngôn lại ngây ngần cả người:

- Thần thú đại nhân! Trong Thâm Uyên Vô Tận không phải là có trân bảo vô cùng vô tận sao? Đại nhân canh giữ Thâm Uyên Vô Tận, muốn trân bảo còn không phải dễ như trờ bàn tay sao?

- ít nói nhảm đi! Không đưa ra trân bảo thì mau mau cút đi!

Thần thú đầu hổ nồi giận đủng đủng nói, miệng mờ lớn, trong không gi­an liền sinh ra một đoàn khí thể năng lượng vô cùng bá đạo phóng vọt tới hướng Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn nhẹ lách mình một cái, liền tránh thoát đoàn khí thể cuồng bạo này. Thần thú đầu hổ kia cũng không phải thật sự muốn công kích Hạ Ngôn, mà là thuận miệng thở ra một đoản khí thể mà thôi.

- Hai vị đại nhân không nên nồi giận, ta nguyện ý gi­ao ra một kiện trân bảo.

Hạ Ngôn vội vàng nói, đối phó với hai con Thần thú cảnh giới Thần chủ, đó không phải là lựa chọn sáng suốt.

Ngay sau đó hắn rót ý niệm vào nhẫn Linh La, tim kiếm lướt qua, cuối cùng tập trung vào cây Tử Khí Thần Chu. Cây Tử Khí Thần Chu này là Hạ Ngôn mua được ở Hội đấu giá Trung Tâm Gi­ao Dịch ở Chu Tước Thành, vẫn chưa có sử dụng cho nên còn giữ lại. Hiện tại thật đúng là lúc mang ra sử đụng. Tử Khí Thần Chu đương nhiên được cho là trân bảo.

Tâm niệm vừa động. Từ Khí Thần Chu đã hiện ra trong tay Hạ Ngôn, lập tức hào quang màu tím chiếu rọi lên bầu trời.

Hai con Thần thú nhìn thấy cây Tử Khí Thần Chu, ánh mắt đều lóe sáng, hiển nhiên là rất hài lòng.

- Hai vị Thần thú đại nhân! Đây là một gốc cây Tử Khí Thần Chu, bảo vật ta có thể lấy ra cũng chính là nó. Xin mòi hai vị đại nhân Nhận lấy!

Hạ Ngôn đẩy ra một luồng linh lực, đưa cây Tử Khí Thần Chu bay đi, cái đuôi của con Thần thú đầu hổ quét qua một cái, cây Tử Khí Thần Chu liền biến mất ở trong không gi­an.

Chương 1071: Thiên Nhãn

Hiện nay Tử Khí Thần Chu đối với Hạ Ngôn mà nói, tuy lằag vẫn còn có tác dụng, nhưng cũng không lớn lắm, thuộc loại có cũng như không. Cho nên đưa cho hai con Thần thú canh giữ Thâm Uyên Vô Tận này, Hạ Ngôn cũng không đau lòng lắm.

- Ngươi đã biết điều như vậy, đề cho ngươi vào đi thôi! Nhớ kỹ, ở trong Thâm Uyên Vô Tận không được đi loạn bậy, nếu không sơ suất một chút quấy nhiễu Chưởng Khống Giả đại nhân, đến lúc đó dù ngươi có hối tiếc cũng đã muộn.

Thần thú đầu rắn híp đôi mắt nhò nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn, dặn dò thêm.

- Đa tạ Thần thú đại nhản nhắc nhở.

Hạ Ngôn vội vàng khom người đáp, trong lòng lại cười lạnh: “Hôm nay các ngươi cướp trần bảo Tử Khí Thần Chu của ta, ngày sau tất nhiên phải trà lại gấp mười.”

Hảo hán không đi chấp nhất cái bất lại trước mắt, chờ thực lực bản thân cao hơn hai con Thần thú này, trờ lại đòi nợ cũng không muộn.

- Vào ngay đi!

Thần thú đầu hồ trọn cặp mắt màu đỏ thật lớn nhìn Hạ Ngôn, thanh âm vang dội thúc giục Hạ Ngôn.

“Vù!”

Thân ảnh Hạ Ngôn nhoáng lên một cái, biến mất ở bên ngoài cửa vào Thâm Uyên Vô Tận, dĩ nhiên đi vào bên tr­cng.

- Ha ha ha!

Sau khi Hạ Ngôn đi vào Thâm Uyên Vô Tận, con Thần thú đầu hồ kia liền cười ha hả một tràng:

- Xà Hình! Tên nhân loại này thật đúng là yếu bóng vía, mói bị chúng ta dọa một chút, liền đưa ra Tử Khí Thần Chu.

- Ừ! Tu luyện giả nhản loại này đã là Giới chủ đỉnh, cho dù hắn không đưa cho chúng ta trân bảo gì, chúng­ta cũng không thể ép buộc ngăn càn hắn tiến vào Thâm Uyên Vô Tận.

Thần thú đầu rắn gật đầu.

- Chưởng Khống Già đại nhân muốn chúng ta canh giữ Thâm Uyên Vô Tận, sớm đã có ra mệnh lệnh, hễ là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, nếu như không chịu thối lui, đều không cần­mạnh mẽ ngăn cản bọn họ tiến vào Thâm Uyên Vô Tận. Tuy nhiên, xem như Nhân loại phần nhiều là nhát gan, chúng ta canh giữ cửa Thâm Uyên Vô Tận lâu như vậy, thông qua mỗi lần xảo tĩá nhưng thu được bảo bối không ít.

Thần thú đầu hồ đắc ý lắc lắc cái đuôi thô to hữu lực. Cái đuôi kia tùy tiện đảo qua, trong không gi­an liền xuất hiện một vết nứt.

- Vừa rồi tên nhân loại kia còn nói chúng ta thân là kẻ canh cửa, Thâm Uyên Vô Tận trân bảo rất nhiều, vì sao còn muốn trân bảo của hắn. Hắn đâu biết rằng chính bởi vì chúng ta là kẻ canh giữ cửa, càngkhông thể lấy được trần bảo của Thâm Uyên Vô Tận.

Nói xong thân hình Thần thú đầu rắn ở trong không gi­an nhoáng lên một cái, lập tức biến mất không còn hình bóng.

Theo sau, Thần thú đầu hổ cũng biến mất ở phía trên lối vào Thâm Uyên Vô Tận.

“ồ? Đây là trong Thâm Uyên Vô Tận rồi?” Hạ Ngôn roi vào trong cửa hang động, sau đó chi cảm thấy trước mắt cành tượng biến ảo, lúc sáng lúc tối. Đại khái duy trì thời gi­an chừng hai ba lần hô hấp, hắn phát hiện mình đang ở trong một cái không gi­an khổng lồ. Trong Không gi­an này, các loại năng lượng đanx­en vào nhau hình thành lốc xoáy năng lượng lớn nhỏ đủ loại, từ trung tâm lốc xoáy tản phát ra hấp lực cường đạ.

“Trước tia xét thửx­em.” Hạ Ngôn phát ra thần thóc, rất nhanh bao phủ toàn cảnh ở bốn phía.

“Không gi­an thật lớn, không ngờ thần thức của ta không thể bao tĩùm toàn bộ.” Trong lòng Hạ Ngôn bình thản, tuy nhiên trong phạm vi bao trùm của thần thức Hạ Ngôn cũng không có phát hiện phát sinh chuyện gi Khác thường.

Cũng chỉ là hiện tại Hạ Ngôn cũng không có phát hiện dấu hiệu của tu luyện giả nhản loại nào.

“Đi tới trước thử xem.”

“Vù!”

Hạ Ngôn vận chuyển linh lực màu vàng trong thân thè rất nhanh bay đi về phía trước, cẩn thận bay vòng qua một đám lốc xoáy năng lượng lớn nhỏ bất đồng. Hạ Ngôn phát hiện trong Thâm Uyên Vô Tận này, còn có sinh trưởng một ít thực vật đặc biệt.

Thực vật có thể sinh sống trong loại môi trường này, nếu muốn không đặc biệt cũng không có khả năng.

“ồ? Đây là cái gì?”

Rất nhanh. Hạ Ngôn liền phát hiện giống như mình lọt vào bên trong một tấm lưới, là một loại sợi tơ màu xám, hình thành hình tấm lưới ở bốn phía trong không gi­an bao vây quanh minh, hoa nữa bắt đầu không ngừng ép tới.

“Ầm!”

Hạ Ngôn không có chần chừ, trực tiếp thúc động một luồng linh lực màu vàng, hướng về một phương hướng tùy ý đánh ra Linh lực màu vàng va chạm phía trên tấm lưới màu xám kia. trong nháy mắt cả tấm lưới đều chấn động mãnh liệt, trong phút chốc liền hóa thành rất nhiều mảnh nhỏ. Tuy nhiên những mảnh nhỏ này cũng không có tiêu tán, mà với tốc độ nhanh hơn ập tới hướng Hạ Ngôn.

‘Bại Nạ Di Thuật!”

Ánh mắt chợt ngưng trọng, Hạ Ngôn trực tiếp thi triển Đại Na Di Thuật thoát ra ngoài vòng vây của những mảnh nhỏ này. Trước khi chưa biết rõ nguy hại của những thứ này gây ra, Hạ Ngôn đương nhiên sẽ không tùy tiện để những thứ đó tới gần thân thể của minh.

“Tu luyện giả dưới cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ căn bản là không thể ở lại bao nhiêu thời gi­an trong Thâm Uyên Vô Tận này. Năng lượng trong này gây thương tồn quá lớn.” Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn tới trước, phát ra thần thức tiếp tục tra xét cảnh vật trong phạm vi mười vạn dặm.

“Là khí tức của tu luyện giả nhân loại.” Thân hình Hạ Ngôn hơi chấn động, ánh mắt sáng lên, ở trong phạm vi thần thức tra xét của hắn, xuất hiện một tu luyện giả nhân loại.

“Tới thửx­em!” Lúc này tu luyện giả đó cách Hạ Ngôn chừng mười vạn dặm, liên tục thi triển, hai lần Đại Na Di Thuật, liền tới gần chỗ tu luyện già kia. Trong tầm mắt, Hạ Ngôn nhìn thấy một gã nhân loại mặc trường bào màu đen, thực lực là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ hậu kỳ. Giờ này Hạ Ngôn thấy hắn đang vung thần khí công kích một cái lốc xoáy năng lượng.

Dường như là phát hiện Hạ Ngôn đến gần, tu luyện giả này liền dừng lại động tác của mình, ánh mắt hung hăng nhìn lại đây, mày khẽ nhíu lại.

- Xin chào!

Hạ Ngôn thấy đối phương phát hiện ra mình, ánh mắt nhìn lại đây, trôi mặt liền lộ ra vẻ tươi cười, thần thể nhoáĩig lên một cái tới cách đối phương gần hơn, chủ động lên tiếng chào hỏi.

-Ừ!

Ánh mắt người này nhìn chằm chằm vảo Hạ Ngôn, trong miệng ừ một tiếng.

- Ngươi đang làm gì? Vì sao công kích lốc xoáy năng lượng này vậy?

Hạ Ngôn chỉ một cái lốc xoáy năng lượng cũng không lớn lắm ở cách đó không xạ, hỏi.

- Đây là Thiên Nhãn của Thâm Uyên Vô Tận!

Tu luyện giả mặc áo bào đen nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn hơi có chút kinh ngạc, tuy nhiên vẫn lên tiếng trả lời.

- Thiên Nhận?

Hạ Ngôn trố mắt nhìn.

- Đúng vậy! Kim Thiên Nhãn này là ta phát hiện trước, ngươi không thể tranh giành với

ta.

Thanh âm của tu luyện giả áo bảo đen cấp bách, mang theo hàm ý uy hiệp nhắc nhờ Hạ Ngôn.

-Ồ!

- ở gần đây, Thiên Nhãn thật không ít, ta vì sao tranh giành Kim Thiên Nhãn này với ngươi?

Hạ Ngôn nhìn quanh bốn phía, ngay ồ gần chỗ hai người, ít nhất có han mười Kim Thiên Nhãn.

- À! Không có gì! Dù sao Kim Thiên Nhãn này là ta phát hiện trước, là thuộc về ta.

Tu luyện giả áo đen tăng mạnh giọng nói.

Hạ Ngôn càng thêm nghi hoặc, thầm nghĩ: “Kim Thiên Nhãn này, hay là có cái gì đặc biệt hay sao? Bằng không, hắn sao lại như thế?” Nghĩ vậy, Hạ Ngôn liền cần­thận quan sát, đồng thời phát ra thần thức bao trùm Kim Thiên Nhão.

“ổ? Bên trong lốc xoáy năng lượng này có một kiện vật phẩm! Không sai, là khoáng thạch… màu đen! Thì ra là một khối ô Kim thần thạch bằng cỡ nắm tay.” Hạ Ngôn nhận ra khoáng thạch màu đen này là ô Kim thần thạch. Nếu đem bán bán đấu giá, đại khái có giá một ức viên Quy Nguyên Đan. Là tài liệu để luyện chế thần khí phòng ngự. nếu dùng ồ Kim khoáng thạch này luyện chế thần khí, rất có thể được dựng dục thành Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm.

‘Thì ra là có bảo vật ở bên trong khó trách người kia sau khi thấy ta xuất hiện lại khẩn trương như vậy.” Hạ Ngôn cười thầm trong lòng, tuy nhiên một viên ô Kim thần thạch, còn không đủ đề làm cho Hạ Ngôn động tâm.

- Ha ha! Bằng hữu không cần lo lẳng, ta không cần ô Kim thần thạch đó đâu.

HạNgờn cười nói.

-Hừ!

Tu luyện giả áo bào đen nghi ngờ nhìn Hạ Ngôn, hiển nhiên là không tin tường lời nói của Hạ Ngôn.

- Ngươi nếu không cần, còn không mau mau rời đi, ở chỗ này làm chậm trễ ta lấy Ô Kim thẩn thạch.

- Ta chi là lần đầu tiên đi vào Thâm Uyên Vô Tận, đối với nơi này không quen thuộc lắm. Ngươi là tu luyện giả đầu tiên ta gặp mặt trong Thâm Uyên Vô Tận, cho nên tự nhiên muốn tâm sự với ngươiỄ Chúng ta cũng là có duyên phận đây.

Hạ Ngôn cũng không có ý rời đi ngay, rề rà nói

- Cái gì? Ngươi là lần đầu tiên tiến vào Thâm Uyên Vô Tận? Ngươi tiến vào Thâm Uyên Vô Tận muốn tim cái gì?

Tu luyện giả áo đen ánh mắt lấp lóe, linh lực màu đen chuyển động khắp toàn thân.

- Đương nhiên là tìm bảo vật.

Hạ Ngôn thản nhiên nói.

- Tìm bảo vật? ở tầng thứn­hất Thâm Uyên Vô Tận này, bảo vật tốt nhất cũng chính là Ô Kim thần thạch. Ngươi không có hứng thú với ô Kim thần thạch, sao không xuống phía dưới đi?

Người đó trọn to mắt nói

- Phía dưới?

Hạ Ngôn kinh ngạc.

- Đúng vậy! Phá dưới có bảo vật tốt hơn

Tu luyện giả áo đen nói.

- Nhưthế nào đi?

Hạ Ngôn lập tức hòi tới:

- Nghe nói có rất nhiều tu luyện giả cường đại, đều bị nhốt ở trong Thâm Uyên Vô Tận, hay là cũng đều bị nhốt ở phía dưới?

- Ta làm sao biết được? Ta cũng chưa bao giờ đi xuống phía dưới Thâm Uyôi Vô Tận!

Tu luyện giả áo bào đen nhướng mắt, trong lòng lại thầm nghĩ: “Tiểu tử này là đang giả

ngu. hay là muốn dùng phương pháp này để lừa gạt cho ta sơ suất? Xem ra, tựa hồ không giống như giả tạo? Hừ! Ta xúi hắn đi xuống mấy tầng phía dưới, để hắn chết ở bên ương cho xong. Thâm Uyên Vô Tận có vô số tầng, càng đi xuống sâu càng nguy hiểm!”

- Mấy tầng phía dưới đó làm thế nào đi xuống?

Hạ Ngôn cười hỏi

- Tự ngươi đi tìm đi, tìm kỹ một chút, rất nhanh sẽ phát hiện lối đi xuống tầng tiếp theo. Cũng là một cái cửa hang động màu đen, không khác gi cửa hang động ở trài mặt đất ngươi theo vào đây. Tuy nhiên cửa hang động này cũng không cố định ở một vị trí, cho nên phải tự ngươi đi tìm!

Tu luyện giả áo bảo đen thấy Hạ Ngôn dường như thật sự muốn đi xuống tầng tiếp theo, ánh mắt sáng lên một cái, nói

‘Tiểu tử này lần đầu tiên đi vào Thâm Uyên Vô Tận đã chui xuống phía dưới, quả thực là không biết sống chết.” Tu luyện giả cười lạnh trong lòng, thầm nghĩ.

- Vậy đa tạ! Ngươi tiếp tục­nghĩbiện pháp lẩy khối ô Kim thần thạch kia đi.

Hạ Ngôn chắp tay nói lời cảm tạ, khóe miệng hơi nhếch lên mang theo ý cười. Lập tức thân ảnh lóe lên một cái, liền biến mất ở trong phiến không gi­an này.

Tu luyện giả áo bào đen kia, cần­thận cảm óng một vòng bốn phía, sau khi xác đỉnh Hạ Ngôn đã rời khỏi, lúc này hắn mới một lần nữa bắt đầu thúc động linh lực công kích Thiên Nhãn. Đánh tan Thiâi Nhãn đương nhiên có thể lấy được ò Kim thần thạch ở bên trong. Nếu không đánh tan Thiên Nhãn, mà hắn muốn lẩy được ô Kim thần thạch cũng chỉ đành phải mạo hiểm tiến vào trong Thiên Nhẵn.

“Lối vào tầng tiếp theo ở nơi nào?” Hạ Ngôn né tránh một cái Kim Thiên Nhãn, chú tâm tìm kiếm.

Trong Thâm Uyên Vô Tận. mỗi một tầng không gi­an tuy rằng rất lớn, nhưng cũng có cực hạn. Đường kính lớn nhất đại khái cũng là một ức dặm. Lối vào tầng dưới tuy rang không cổ định ở một vị trị nhưng sớm hay muộn cũng có thể tim ra.

Một lúc lâu sau!

- Ha ha! Tìm được rồi!

Trong thần thức tra xét, Hạ Ngôn phát hiện ở ngoài xa mấy vạn dặm có một cái cửa hang động màu đen, bên trong phát ra dao động năng lượng, hiển nhiên phải mãnh liệt hơn so với dao động năng lượng của tầng thứ nhất Thâm Uyên Vô Tận.

Thi triển một cái Đại Na Di Thuật, Hạ Ngôn liền tới gần chỗ cửa hang động kia, đảo ánh mắt nhìn tới, thấy rõ đó là một của hang động màu đen, quả nhiên không khác gi với cửa hang động trên mặt đất.

Chương 1072: Thần chủ đến xâm phạm!

Thâm Uyên Vô Tận, ít có người biết được độ sâu của nó. Hạ Ngôn đây là lần đầu tiên tiến vào Thâm Uyên Vô Tận. hắn đi vào Thần Châu thời gi­an không tính là lâu lắm, đối với hiểu biết về Thâm Uyên Vô Tận lại càng ít. Tầng thứ hai của Thâm Uyên Vô Tận so với tầng thứ nhất còn hung hiểm hơn gấp ba lần. Tuy nhiên mức độ nguy hiểm của tầDg thứ hai này hiền nhiên không có khả năng gi­am cầm được cường giả cảnh giới Thần chủ. Mặc dù là những Thiên Nhãn hung Mềm nhất trong đó, cũng căn bản không chịu nồi một kích của cường già cảnh giới Thần chủ.

ở tầng thứ hai Hạ Ngôn tìm được cửa hang tiến vào tầng thứ ba Liên tục đi xuống, hắn hao phí thời gi­an gần hai ngày, mói đi xuông tới tầng thứ tám. Trong tâng thứ tám này, mặc dù Hạ Ngôn rất cẩn thận cũng phi thường nguy hiểm, nếu không nhờ dựa vào thần thông Đại Na Di Thuật, chi sợ hắn không thể đủ sức đi xuống dù chi một tầng.

‘Bộ nguy hiềm trong tầng thứ tám này đúng là đã sinh ra uy hiệp thật lớn với ta. Các Thiên Nhãn trong tầng thứ tám này, nếu ta không cần­thận một cái liền có thề bị hút vào trong đó. muốn thoát ra sẽ vô cùng khó Khăn.”

“Nêu ở trong tầng thứ tám không tim thấy vị Thương Đồ tiền bối kia, ta cũng chi đành tạm thời buông bỏ, trước ròi Thâm Uyên Vô Tận rôi tính sau.” Hạ Ngôn đứng tại một chỗ trong không gi­an tầng thứtám Thâm Uyôi Vô Tận, thầm nghĩ trong lòng.

Nêu tiếp tục đi xuống tới tầng thứ chín, thì mức nguy hiềm Hạ Ngôn gặp phải quá lớn, rất có thể sẽ mát mạng trong đó. Chơ nên Hạ Ngôn quyết định, tạm thời không tiếp tục xuống dưới sâu của Thâm Uyên Vô Tận.

“Không hồ là vùng tận cuối của Thần Châu! Một trong những địa phương thần bí nhất, hung hiểm nhất trong vũ trụ!”

“ổ! Một cái Thiên Nhãn thật lớn!”

Phi hành một lát sau, Hạ Ngôn nhìn thấy một cái Thiên Nhãn thật lớn, năng lượng cuồng bạo bên trong cực kỳ kinh người. Thiên Nhãn này có hình tròn, năng lượng hình thành lôc xoáy từ trong ra ngoài tản phát ra hấp lực cực kỳ mãnh liệt. Tuy rằng ở cách xa cả vạn dặm. nhưng Hạ Ngôn cũng có cảm giác như tim đập nhanh hơn binh thường.

‘Thật kinh người! Thiên Nhẵn này chi sợ đường kính có tới han một trâm dặm.” Hạ Ngôn thẩm nghĩ trong lòng: “Nói không chừng ở trong Thiên Nhãn này có tu luyện giả bị nhốt ở trong đó. Có lẽ, còn có một số trân bảo có trợ giúp lớn cho ta.”

Thiên Nhãn có đường kính cả trăm dặm thật giống nhumột con quái vật lớn. Thiên Nhãn bình thường, thật ra đường kính chỉ có chừng mấy thước mà thôi Thiên Nhãn bình thường cũng không vượt qua đường kính một trăm métỄ

Thực lực đạt tới cãnh giới cỡ như Hạ Ngôn lúc này, trân bảo có thể khiến cho hắn động lòng đúng là quá ít quá hiếm. Có thể nói cho dù ương những bảo vật vô giá kia, còn có trợ giúp lớn cho Hạ Ngôn cũng chỉ là trong một vạn tìm ra một. Nên biết rằng, linh hồn của Hạ Ngôn đã đại viên mãn, pháp tắc cũng gần tới đại viên mãn. Trong hai điều kiện cơ bản nhất để bước vào cãnh giới Thần chủ, hẳn đã đạt thành một cái.

Tuy nhiên cho dù đã đạt được hai điểu kiện cơ bàn đó, cũng không nhất định có thề lập tức bước vào cảnh giới Thần chủ. Nhưng điểu đó chỉ là vẩn đề thời gi­an mà thôi

Chỉ cần­linh hồn và pháp tắc đều đạt tới đại viên mãn, như vậy tu luyện giả sớm hay muộn đều có thể bước vào cảnh giới Thần chủ, đương nhiên điều kiện tiên quyết là không ngã xuống.

Ngay tại thời điểm Hạ Ngôn thầm ngạc nhiên và thán phục ương lòng, ở cách Hạ Ngôn không xa đột nhiên xuất hiện dao động pháp tắc nhộn nhạo, khiển Hạ Ngôn giật mình cả kinh.

“Là cường giả cảnh giới Thần chủ!”

Hiện tại Hạ Ngôn đã có thể phán đoán rất chuẩn xác khi có tu luyện giả cảnh giới Thần chủ tới gần mình.

Quả nhiên, ngay sau đó tại chỗ dao động pháp tắc kia đần đần hiển lộ ra một bóng người, đây là một lão già tuổi tác rẩt cao, mặc một thân áo bào trắng, chòm râu xám trắng còn dài hơn so với thân hình.

Nhìn thấy tu luyện giả cảnh giới Thần chủ này xuất hiện, trong lòng Hạ Ngôn hơi vừa động, nhưng cũng không có nói gì.

- Ngươi là Hạ Ngôn phải không?

Lão già cảnh giới Thần chủ đưa mắt nhìn Hạ Ngôn, trong miệng chậm rãi hỏi, dù ở trong tẩng thứtám Thâm Uyên Vô Tận, thân mình lão không nhúc nhích tí nào.

- Đúng? Tiền bối làm sao biết được?

Hạ Ngôn trước nay chưa từng gặp mặt cường giả cảnh giới Thần chủ này, không nghĩ tới người này nhưng lại Nhận ra mình. Hơn nữa xem ra dường như là tới đây đặc biệt để tìm đến mình

- Hạ Ngôn! Hôm nay ngươi phải chết ở chỗ này!

Lão già áo bào trắng cảnh giới Thần chủ, vẫn không trả lời câu hòi của Hạ Ngôn, mà lại nói nhưthấ

- Ngươi là một thiên tài tuyệt thệ, trong lịch sử mấy ngàn ức năm trên khắp Thần Châu này, cũng không tìm thấy vài người có thể so sánh cùng ngươi. Nếu không phải bát đắc dĩ, ta cũng không muốn ra tay giết chết ngươi.

Lão già áo bào trắng thong thà nói.

- Vì cái gì? Ta cùng với tiển bối có cừu oán sao?

Hạ Ngôn nghe vậy trong lòng cả kinh, ánh mắt nhìn lão già áo bào trắng đầy vẻ kinh ngạc.

Đây chính là một cường giả cảnh giới Thần chủ.

- Hôm nay là lần đầu tiên ta nhìn thấy ngươi, giữa ngươi và ta không có thù hận gì.

Lão già áo bào trắng lắc đầu. ánh mắt nhìn Hạ Ngôn:

- Được rồi, ngươi còn có tâm nguyện gi chưa hoàn thành, có thể nói cho ta biết, ta sẽ hết sức giúp ngươi đạt thành.

Hạ Ngôn nhìn chằm chằm vào lão già áo bào trắng, ý niệm trong đầu xoay chuyển thật nhanh:

- Ngài là người của núi Thù Vọng!

Hạ Ngôn bất ngờ nói.

Lão già áo bào trắng hơi giật minh mờ to mắt

Lão đúng là một Chấp sự của núi Thủ Vọng, tuy nhiên hôm nay lão đến nơi đây, cũng không thể tùy tiện để lộ thân phận của mình, bởi vì nơi này là Thâm Uyên Vô Tận. Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận mới là chủ nhân.

Trong số Chấp sự của núi Thủ Vọng, cũng có một số tu luyện giả tu luyện thời gi­an rất lâu dài. đã bước vào cảnh giới Thần chủ. Người này chính là một trong số tu luyện giả bước vào cảnh giới Thần chủ.

Tuy nhiên, mặc dù lão tu luyện đã rất lâu năm, nhưng bước vào cảnh giới Thần chủ thời gi­an cũng không lâu, chi có thể xem như tu luyện giả cảnh giới Thần chủ bình thường.

Đương nhiên, còn có nhiều Chấp sự núi Thủ Vọng tu luyện thời gi­an thật rất lâu, cũng không thể bước vào cảnh giới Thần chủ. Lão có thể bước vảo cảnh giới Thần chủ đã xem như may mắn lắm rồi.

Lão già áo bào trắng đối mặt với câu nói của Hạ Ngôn, không thùa nhận cũng không phù nhận. Không thùa nhận bởi vì lão không được phệp thùa nhận thân phận của minh, mà không có phù nhận là bởi vì lão không muốn phủ nhận.

Vốn ý của lão quả thật không muốn giết chết Hạ Ngôn.

- Xem ra ta nói đúng rồi! Ta thật sự rất muốn biết, rốt cuộc là ai có quyền lực lớn như vậy, có thể sai khiến một vị Chấp sự núi Thủ Vọng cảnh giới Thần chủ chạy đến Thâm Uyên Vo Tận để đánh chết ta?

Hạ Ngôn cười nhạo một tiếng nói tiếp:

- Xem ra, ngài không thể không đưa ta vào chỗ chết rồi. Tuy nhiên, chuyện đó cũng không phải là việc đễ đàng.

“Vèo!”

Đúng lúc này, lão già áo bào trắng phát động công kích. Một tia ý niệm trực tiếp chui vào trong óc Hạ Ngôn, va chạm trên linh hồn của Hạ Ngôn.

Dưới tình huống bình thường, dù là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa đỉnh, cũng chống đỡ không được một đạo ý niệm công kích của cường giả cảnh giới Thần chủ. Nói cách khác, cường giả Thần chủ đối phó với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa Giới chủ đỉnh, chi cần một cái ý niệm trong đầu là đủ để thoải mái kích chết đối phương rồi.

Lão già áo bào trắng không muốn nói thêm gì nữa, trực tiếp dùng ý niệm công kích Hạ Ngôn. Lão nghĩ rằng trực tiếp đánh tan nát linh hồn Hạ Ngôn, thì Hạ Ngôn tự nhiên cũng sẽ chết đi.

Nhưng, kết quả lại khác, sau khi linh hồn Hạ Ngôn bị va chạm, chì là bị chấn động trong nháy mắt, liền ồn định trờ lại. Hoàn toàn không có xày ra dấu hiệu tán loạn gì.

Lão già áo bào trắng vốn dự định sau khi phát động công kích Kền lập tức rời đi. Lão cũng không muốn ở lâu trong Thâm Uyên Vô Tận này. Nhưng trước khi rời đi, lão lại nhìn thấy Hạ Ngôn cũng không có chết, thậm chí là bộ dáng hoàn toàn không bị tổn thương chút nào.

Lão đâu biết rằng, linh hồn của Hạ Ngôn cũng không kém gì lão. Lão cũng chi vừa mới đạt tới linh hồn đại viên mãn, mà Hạ Ngôn cũng mói vừa bước vào linh hồn đại viên mãn, cho nên muốn dùng ý niệm trong đầu giết chết Hạ Ngôn, dứt khoát lão làm không được.

“Đây là chuyện gì xảy ra?” Lão già áo bào trắng giật mình cả kinh nhìn Hạ Ngôn.

Mà Hạ Ngôn, vẻ tuơi cười trên mặt càng đậm thêm, quả nhiên đúng y như trong suy đoán của hắn: “Mình hoàn toàn có thê chịu đựng ý niệm công kích của cường giả cảnh giới Thần chủ bình thường!”

Theo lão già áo bào trắng này vừa xuất hiện, Hạ Ngôn liền phán đoán ra, Thần chủ này chi là một tu luyện giả cảnh giới Thần chủ bình thường. Bởi vì linh hồn của Hạ Ngôn đã đạt tới đại viên mãrụ cho nên có thể phán đoán ra đại khái thực lực của tu luyện giả cảnh giới Thẩn chủ bình thường.

Cũng chính vì thế, Hạ Ngôn mới không có lập tức chạy trốn ngay, hoặc áp dụng thủ đoạn gì thêm. Hắn muốn thử cho biết với thực lực hiện tại của mình, có thể chống đỡ được ý niệm công kích của Thần chủ bình thường hay không?

Lần này, Hạ Ngôn chống đỡ thành công, trong lòng cũng có kết quả.

- Ta nói rồi. muốn giết ta đúng là không dễ dàng lứiư vậy.

Hạ Ngôn rất nhanh nói một câu, tiếng nói vừa dứt, liên trực tiếp thi triển. Đại Na Di Thuật, thân ảnh biến mất.

Ở trong Thâm Uyên Vô Tận, ngay cả lão già áo bào trắng này khống chế không gi­an cũng giảm chậm lại rất nhiêu. Cho nên Hạ Ngôn mới có thể thuận lợi thi triển Đại Na Di Thuật trốn thoát.

Có Đại Na Di Thuật trong người, lão Thần chủ này muốn giết chết Hạ Ngôn, quả thật rất khó.

- Ha ha! Chuyện này không thể trách ta, mà do ta cũng không giết chết được thiên tài gọi là Hạ Ngôn này!

Lão già áo bào trắng cười ha hả, thân ảnh chớp một cái, biến mất ở trong không gi­an, hiển nhiên đã rời đi.

Bên ngoài Thâm Uyên Vô Tận!

Hai luồng lực lượng pháp tắc đần đần ngưng tụ, lộ ra hai bóng người, chính là lão già áo bào trắng cảnh giới Thần chủ. Mà người còn lại thì rất mơ hồ không thể thấy rõ.

- Sự việc thế nào?

Bóng người mờ ảo kia nhìn Thần chủ áo bào trắng hòi

- Thất bại rồi!

Lão già Thần chủ áo bào trắng nói.

-Hừ?

Từ bóng người mờ ảo truyền ra một tiếng hừ lạnh, lão già áo bào trắng lõ ràng cảm nhận được tâm tình bất mãn của bóng người đó, tuy nhiên sắc mặt lão cũng không có biến hóa gì.

- Hạ Ngôn đó, linh hồn đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn, ý niệm của ta không giết chết được hắn. Hơn nữa, bản lãnh chạy trốn của hắn thật sự rất nhanh, ngay cả ta ở trong Thâm Uyên Vô Tận cũng không thể sử dụng lực lượng pháp tắc trói buộc hẳn.

Lão già áo bào trắng nói thẳng nói thật.

Nghe vậy, bóng người mờ ảo kia đường như đang trầm mặc. Nếu như có người thấy rõ được vẻ mặt của hẳn, thì sẽ phát hiện, lúc này hắn đang cau mày, ánh mắt sắc bén như đao.

‘Biểu này sao có thể? Lúc này mới bao lâu? Chẳng lẽ là bởi vì gi­ai đoạn thử hai Tiên Kiều, giúp cho linh hồn của hắn đạt tới cảnh giới đại viên mãn? Thật sự ỉà khó tin! Quả nhiên…’’Bóng người mờ ảo âm thầm xoay chuyển ý niệm trong đầu.

- Đại nhân! Nếu không có chuyện gi khác, ta đi trước đây!

Lão già áo bào trắng thấy bóng người mờ ảo kia không nói lời nào, hơi khom người, cung kính nói

- Ngươi đi đi!

Bóng người kia đường nhưphẩt tay một cái, khôi phục giọng nói bình thản trước đó.

“Thần chủ áo bào trắng kia, khẳng định là người của núi Thủ Vọng. Linh lực của lão là màu vàng, tuy rằng không có mặc phục sức của Chấp sự núi Thù Vọng, nhưng chi sợ là cố ý mà đến.” Hạ Ngôn ở trong một góc tầng thứtám Thâm Uyên Vô Tận, cần­thận cảnh giác bốn phía xung quanh. Hiện giờ hắn cũng không xác định được lão Thần chủ áo bào trắng kia đã rời đi hay chưa?

Tuy rẳng Thần chủ binh thường đùng ý niệm không giết chết hạ Ngôn, nhưng Thần chủ chính là Thần chủ, về mặt phép tắc hoàn toàn không phải Hạ Ngôn có thể so sánh bằng. Cho nên Hạ Ngôn muốn từ trong tay tu luyện giả cảnh giới Thẩn chủ chạy thoát, chỉ có thể thận trọng và sử dụng các bí pháp thần thông cường đại của mình thôi

Chương 1073: Nguy hiểm

Nếu thật là Chấp sự cảnh giới Thần chủ của núi Thủ VọDg tới giết Hạ Ngôn, chuyện này tất nhiên không thể dễ dàng ứng phó rồi. Lúc trước Hạ Ngôn đắc tội với cha con Thương Tử Danh Chấp sự núi Thủ Vọng, nhưng Thương Tử Danh cũng không có bước vào cảnh giới Thần chủ, chăng lẽ hắn có thể dễ dàng sai khiến một tu luyện giả cảnh giới Thần chủ đặc biệt đến Thâm Uyên Vô Tận ra tay đánh chết mình?

Nên biết rằng, mặc dù là núi Thù Vọng, cũng chỉ có một số ít Chấp sự bước vào cảnh giới Thần chủ. Chấp sự cảnh giới Thần chủ cùng Chấp sự cảnh giới Tạo Hóa Giới chủ cho dù đều là Chấp sự núi Thủ Vọng, nhưng hiền nhiên thân phận của cảnh giới Thần chủ tôn quý hơn.

“Nếu không phải Thương Tử Danh, như vậy… là ai chứ? Chẳng lẽ là Thương Ẳn Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng? Thương Hà tiền bối ngã xuống, có thề cũng có liên quan với hắn hay không?” Trong đầu Hạ Ngôn rất nhanh lướt qua các ý niệm.

“Lần này, nếu không phải linh hồn của ta ở trong Tiên Kiều đạt tới cảnh giới đại viên mãn, chỉ sợ đã trực tiếp chết trong tay Thần chủ áo bào trắng kia rồi.”

“Ta một khắc cũng không thể loi lỏng, phải tận lực mau chóng tăng lên thực lực của chính mình. Tuy lằag hiện tại, ta đã có thể từ trong tay cường giả cảnh giới Thần chủ bình thường thành công chạy thoát, nhưng Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng kia, cũng không phải là tu luyện giả cãnh giới Thần chủ bình thường có thể sánh bằng. Nếu thật sự hắn muốn giết ta, mà hắn lại tự mình tới đây, vậy thi hậu quả thật khó lường. Mặc dù có thần thông Đại Na Di Thuật cũng không phải vạn năng.” Hạ Ngôn lộ sắc mặt ngưng trọng, nhưng muốn bước vào cảnh giới Thần chủ, quá khó khăn. Cho dù pháp tắc cũng đạt tới cảnh giới đại viên mãn, cũng không chắc có thể bước vào cảnh giới Thần chủ ngay được.

Trước khi bước vào cảnh giới Thần chủ, tuyệt đối Hạ Ngôn không thể ngay mặt đối kháng với tu luyện giả cảnh giới Thần chủ, hai người vốn không phải là một đắng cấp.

- Xin chào!

Đúng lúc này, một đạo ý niệm đột nhiên truyền ra từ trong một cái lốc xoáy năng lượng cũng chính là trong Thiên Nhãn. Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn vể phía cái Thiên Nhãn kia, đây là một cái Thiên Nhãn cỡ trung, đường kính chừng một trăm thước.

Thực hiển nhiên, có tu luyện giả bị gi­am giữ bên trong Thiên Nhãn này.

- Ha ha! Đừng đi vội! Trước hãy nghe ta nói cho hết lời. Ta muốn làm một gi­ao dịch cùng ngươi!

Người trong Thiên Nhãn thấy Hạ Ngôn sắp bỏ đi, vội vàng nói nhanh hơn.

- ồ! Làm gi­ao dịch gi?

Hạ Ngôn lộ ĩõ vẻ tò mò, truyầi đi một cái ý niệm trong đầu vào trong Thiên Nhão.

- Không nói gạt ngươi, ta đã bị nhốt trong Thiên Nhãn này ba ngàn vạn năm rồi, vẫn không thể thoát ra ngoài được. Trong Thiên Nhãn này có một kiện bảo vật phi thường quý báu, nếu ngươi có thể giúp ta thoát vây, ta liền chắp tay tặng cho ngươi bảo vật này.

Thanh âm truyền ra ngoài, biểu đạt ý tứ như vậy.

-À?vậy­taphải làm thế nào mới cứu được ngươi?

Ánh mắt Hạ Ngôn lóe lên một cái, hòi.

- Rất đan giản, ngươi và ta hợp lực, trong ngoài công kích Thiên Nhãn cho nó tan vỡ đi, ta Kền có thể từ trong thoát ra. Đến lúc đó, nhất định sẽ tặng­bảo vật này cho ngươi.

Người này nói với giọng chân thành.

- Đánh tan Thiên Nhãn này, vậy ngươi còn có thể ở trong Thâm Uyên Vô Tận này sao?

Hạ Ngôn dừng một chút, hồ nghi hỏi

- Ha ha! Đừng lo! Sau khi Thiên Nhãn bị đánh tan, tuy rằng ta phải tự động ròi khỏi Thâm Uyâi Vô Tận. Nhưng ta nhất định sẽ ở bên ngoài Thâm Uyâi Vô Tận chờ ngươi đi ra, sau đó gi­ao bảo vật tuyệt thế này cho ngưai.

Tu luyện giả bị gi­am giữ này, nói với Hạ Ngôn có vẻ thành khẩn chắc chắn.

Kỳ thật Hạ Ngôn vốn cũng không biết một khi Thiên Nhãn bị đánh tan, người bị nhốt bên trong sẽ tự động rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận. Nhưng người này hiển nhiên không có hiểu rõ như vậy. Cho nên, chính hắn tự nói cho Hạ Ngôn biết! Thi ra sau khi Thiên Nhãn tan vỡ, tu luyện giả ở bên trong sẽ tự động rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận.

-Như vậy à…

Hạ Ngôn giật minh gật gật đầu.

- Một khi đã như vậy, ngươi cứ tiếp tục chờ ở trong đó đi!

Hạ Ngôn cười ha hả, rồi đánh ra một kiếm, kiếm quang màu đỗ xé rách hư không, tuy nhiên một kiếm này cũng không phải đánh về phía Thiên Nhãn kia, mà là đánh vào một mảng không gi­an ở phụ cận hắn. Đợi sau khi không gi­an bị đánh vỡ ra, thân ảnh Hạ Ngôn

nhoáng lên một cái, chui vào trong đó.

Tu luyện giả bị nhốt kia thấy vậy, lập tức giận dữ liên tục rít gào, phát lời thề nếu gặp lại Hạ Ngôn, nhất định phải bầm thây Hạ Ngôn thành vạn đoạn.

“Ta trước hãy rời khỗi Thâm Uyên Vô Tận rồi tính sau. Nếu ở lại trong Thâm Uyâi Vô Tận này, chờ cường giả Thần chủ mạnh hơn nữa đi vào, vậy thì ta càng thêm nguy hiểm.”

“Rời Thâm Uyên Vô Tận, tạm thời tìm một địa phương an toàn bế quan. Đọi đến khi ta có đủ thực lực, sẽ quay trờ lại Thâm Uyên Vô Tận này tìm kiếm vị Thương Đồ tiền bối kia.”

Vừa suy nghĩ trong đầu Hạ Ngôn vừa theo bên trong bức tường không gi­an vỡ vụn ra khỏi Thâm Uyên Vô Tận.

Thâm Uyên Vô Tận này sâu vô cùng vô tận, sau khi đi vảo nếu muốn đi ra ngoài, nhất định phải đánh vỡ bức tường không gi­an tại chỗ, như vậy bất kể ở tầng nào, đều có thể tự động rời khỗi Thâm Uyên Vô Tận.

“Vèo!”

Hạ Ngôn hiện ra lại cũng không quá xa chỗ cửa vào Thâm Uyên Vô Tận.

Ra ngoài Thâm Uyên Vô Tận, Hạ Ngôn lại xoay người nhìn lại chỗ cửa hang động kia.

“Đợi khi nào ta bước vào cảnh giới Thần chủ, lúc đó sẽ quay lại Thâm Uyâi Vô Tận.” Hạ Ngôn thu hồi ánh mắt, vừa định rời đi.

-ồ?

Đúng lúc này, Hạ Ngôn lại cảm giác được, chỗ không gi­an mình đang đứng bị một lực lượng pháp tắc phong tỏa không thể nhích động, ngay cả thuán di cũng không thể thi triển được.

“Sao lại thế này?”

“Pháp tắc trói buộc thật mạnh!” Hạ Ngôn giật mình cả kinh nhìn quanh bốn phía, nhưng hắn cũng không có phát hiện ra tung tích của người nào trói buộc mìnỈL

“Chẳng lẽ là lão Thần chủ áo bào trắng kia chưa có bỏ đi, vẫn còn ở bên ngoài Thâm Uyên Vô Tận này chờ ta hay sao?” sắc mặt Hạ Ngôn tối sầm xuống, có phần hối hận sao mình đi ra ngoài Thâm Uyên Vô Tận sớm như vậy.

“Véo!”

Một đạo linh hồn công kích không biết từ hướng nào đánh tới, va chạm vào linh hồn của Hạ Ngôn, nhưng cũng không có đánh tan linh hồn Hạ Ngôn.

“Thật độc ác!”

“Ngay cả mặt mũi còn chưa thấy, đã trực tiếp xuống tay với ta. Không phải vị Thần chủ áo bảo trắng trong Thâm Uyên Vô Tận vừa rồi. Công kích linh hồn lần này mạnh han rất nhiều so với Thần chủ áo bào trắng kia.”

Lần nảy linh hồn của Hạ Ngôn bị công kích, làm cho hắn rơi vào tình trạng đau nhức. Tuy rằng linh hồn không có bị trực tiếp đánh tan, nhưng sự thống khổ này thật rất khó chịu đựng.

“ổ?”

“Linh hổn thật sự đã đạt tới đại viên mãn, Thương TôBính nói không sai.” Người trong chỗ bí ẩn thầm kinh ngạc nghĩ trong lòng: “Quả thật là kinh người! Vừa trải qua gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, không ngờ linh hồn đạt tới đại viên mãn ngay, quả nhiên nhẫn Linh La thật tuyệt vời.”

“Vù!”

Đại Na Di Thuật của Hạ Ngôn ở trong không gi­an phong tòa này, đều không thể thi triền, hắn chỉ có thể rất nhanh phi hành về hướng Thâm Uyâi Vô Tận. Hiện tại tiến vào Thâm Uyên Vô Tận mới là cơ hội chạy thoát lớn nhất

“Muốn từ trong tay ta chạy thoát! Hừ! Ta cũng không phải là Thương Tô Binh.” Người trong chỗ bí ẩn, hừ lạnh trong lòng một tiếng.

“Ầm!”

Một bàn tay to hiện ra phía trên Hạ Ngôn, chộp lấy Hạ Ngôn nắm trong tay.

“Thẩn khí phòng ngự!” Hạ Ngôn vừa nhìn thấy bàn tay chộp tới, vội vàng thúc động thần khí phòng ngự của mình. Một tầng hào quang màu đen bao bọc toàn thân Hạ Ngôn. Mà bản tay to đó như ần như hiện chộp lên trên hộ thuẫn màu đen. Lập tức từ tầng hộ thuẫn màu đen

do Thần khi phòng ngự hình thành, truyền ra tiéng nứt vỡ răng rắc răng rắc, hình dạng cũng bị đè ép mãnh liệt, có vẻ như sắp vỡ tan bất cứ lúc nào.

Lực lượng pháp tắc của Hạ Ngôn, dù sao cũng chua có đạt tới cảnh giới đại viên mãn. Hơn nữa, thần khí phòng ngự này còn là bị hư hao. Trước loại công kích mức độ kinh khủng như th4 với thực lực của Hạ Ngôn hiện giờ cũng chỉ có thể đựa vào thần khí phòng ngự này kiên trì thời gi­an chừng hai ba lần hô hấp thôi.

- Ngươi rốt cuộc là ai, vì sao không dám lộ mặt?

Hạ Ngôn phẫn nộ gào lên. Hắn tản phát ra tbẩn thúc dò tra, nhung không cách nào tim được vị ưí bí ản của Thần chủ ra tay với mình kia.

“Hậu Thổ Thần Giáp!”

- Hậu Thổ Tbẩn Giáp bị hư hao mà uy lực vẫn còn lớn như thế! Chi là một gã Tạo Hóa cấp Giới Chủ, cũng có thể tạm thời ngăn cản được công kích của ta.

Người bí ẩn trầm thấp thanh âm nói

- Ngươi là ai?

Hạ Ngôn nghiến răng hỏi

Tấm hộ thuẫn của Hậu Thả Thần ỡiập hình thành có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.

Hạ Ngôn bị bản tay to kia nắm chặt trong tay, hoàn toàn không có biện pháp gi thoát khỏi bàn tay này.

- Ngươi rốt cục là ai, vì sao muốn giết ta?

Hai mắt Hạ Ngồn lóe ra tia sáng màu đỏ, toàn bộ thân mình đã bắt đầu nứt nẻ, lực chịu đựng của Hậu Thổ Thần Giập đã được thúc động đến cực hạn.

Tiếng răng rắc vang lên càng lúc càng lớn hơn.

- Ta muốn giết người, không cần lý đo gì, ngươi cũng không cẩn biết ta là ai!

Thanh âm của người bí ẩn lại truyền đển, phi thường thâm trầm trầm trọng.

- Muốn giết ta ư? Cũng không dễ dàng như vậy! Thần chủ áo bào trắng kia, đủng là ngươi sai tới rồi!

Lúc này Hạ Ngôn đã xác định người bí ẩn ra tay với minh này, cũng không phải Thần chủ áo bảo trắng xuẩt hiện lúc nãy. Nếu là Thần chủ áo bào trắng, lão hoàn toàn không cần phải ẩn giấu thân mình, người này không chịu hiện thân, hiển nhiâỉ là có điểu cố kỵ.

-Ồ?

Người bí ẩn ồ một tiếng kinh ngạc:

- Ha ha! Thật đủng là chưa thấy quan tài chưa hết hy vọng! Hiện tại ngươi đi chết đi thôi!

“Vèo!”

Đúng lúc này, thân hình Hạ Ngôn lập tức biến mất. Bàn tay thật lớn kia đột nhiên nắm chặt lại, nhưng bên trong lòng­bàn tay đã không còn Hạ Ngôn trong đó.

-ổ?

- Sao lại thế này?

Người bí ẩn lộ vẻ mặt rất kinh ngạc:

- Tiểu tử này làm cách nào biến mất? Không phải có người âm thầm cứu hắn ưốn đến địa phương nào chú? Tbật đúng là… không hề ít thủ đoạn giữ mạng.

Tu luyện giả bí ẩn tung thần thức cần­thận tìm kiếm, nhưng vẫn không có phát hiện có gi khác thường.

- Tất nhiên là ẩn núp ở chỗ nào đó, ta thật không tin tìm không thấy ngươi.

Tu luyện giả bí ẩn hiển nhiên không từ bỏ ý định, lại mờ rộng thần thức tra xét. bắt đầu tra xét mỗi một tấc không gi­an. Với năng lực của hắn, chi cần Hạ Ngôn còn ở trong không gi­an này. bẩt kể trốn ở địa phương nào, chi sợ đều không có khả năng thành công tĩánh thoát cách sưu tầm của hắn như vậy.

“Không xong, không biết người bí ẩn này lúc nào mới chịu dừng tay.” Lúc này Hạ Ngôn đang trốn trong Tháp Thời Gi­an. Tháp Thời Gi­an không có lộ ra ngoài chút khí tức gi, cho dù là tu luyện giả cảnh giới Thẩn chủ cũng không dễ dàng tìm được. Nhưng nếu tu luyện giả cảnh giới Thần chủ tra xét từng tấc từng tấc một, thì sớm hay muộn cũng có thề tìm thấy.

Lúc này, Hạ Ngôn cũng không dám phát ra thần thức dò xét Bởi vì chi cần­phát thần thức ra, khẳng định không thoát khỏi cảm óng của tu luy ện giả cảnh giới Thần chủ.

‘Thật sự là nguy hiểm, vừa rồi thiếu chút nữa chết rồi.” Đến giờ Hạ Ngôn vẫn còn có chút nghĩ lại mà sợ. Tình huống vừa rồi quả thực rất nguy hiểm, thậm chí hắn đã cảm giác được hơi thờ của từ vong gần ke. Thân hình hắn lúc đó đã bắt đầu nứt nẻỄ Nếu như thân thể vỡ nát, mặc dù là linh hồn đại viên mãn, cũng không có khả năng chịu đựng được công kích của cường giả cảnh giới Thẩn chủ.

Chương 1074: Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận

Linh hồn chính là có bộ thần thể của tu luyện giả nâng đỡ, nếu thần thể bị hủy, linh hồn dù có mạnh mấy đi nữa cũng không cách nào chống lại công kích cường hãn được.

Hạ Ngôn nuốt vào một trái Huyền Nguyên Quả, thân thể bị tồn thương liền bắt đầu khệp lại với tốc độ dùng mắt thường có thể thấy được. Chỉ trong chốc lát miệng vết thương đã hoàn toàn lành hăn.

“Ta trước cứ ở lại trong Tháp Thời Gi­an, chờ một đoạn thời gi­an rồi tính sau. Tên hồn đản bí ẩn ra tay đối phó với la kia, khẳng định sẽ khôiỊg dễ dàng buông bỗ ý đồ.” Hạ Ngôn suy nghĩ trong đầu, cũng không dám tùy tiện dùng thần thức dò xét bên ngoài Tháp Thời Gi­an.

Mà lúc này ở phía trong cửa vào Thâm Uyôi Vô Tận, hai con Thần thú đầu rắn và đầu hồ cũng thấy ĩõ màn một vị cường giả nhân loại ra tay vừa rồi. Mà người bị cường giả chặn đánh giết kia, lại là tên nhân loại áo trắng bọn họ gặp mặt trước đó. Tên nhân loại áo trắng tuy ĩằag chỉ là Tạo Hóa cấp Giới Chủ, nhưng không ngờ không có ngay lập tức bị cường giả Thần chủ kia giết chết.

- Cường giả nhân loại kia hiện thân rồi!

Thần thú đầu hồ đang ẩn núp bên trong, nhìn thấy cường giả nhãn loại hiện thân, liền truyền âm nói với Thần thú đầu rắn.

-ồ…

- Ổ? Là Chưởng Khống Giả núi Thù Vọng!

Thần thú đầu rắn vừa nhìn thấy thân mình màu vàng của nhân loại kia, liền giật mình cả kinh:

- Lại là hắn, không biết người hắn muốn giết rốt cuộc là ai, không ngờ có thể buộc hắn phải tự mình ra tay, còn đuồi tới bên ngoài Thâm Uyên Vô Tận chúng ta

Thần thú đầu hổ và Thần thú đầu rắn này tuy rềng bị Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận ra lệnh phải ở trong này canh giữ cửa vào Thâm Uyên Vô Tận, nhưng các đại nhân vật ở Thần Châu bọn chúng đều gặp mặt qua, cho nên nhận biết đương nhiệm Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng.

- Không sai, đúng là Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, cũng không biết tên tiểu tử áo trắng kia đắc tội thế nào với Chường Khống Giả núi Thù Vọng, mà hắn lại đuổi giết tới đây.

Đầu hổ tiếp tục truyền âm nói.

- Tiểu tử kia thù đoạn thật đúng là không ít, không ngờ làm cho Chưởng Khống Giả núi Thù Vọng, trong lúc nhất thời cũng không thể giết chết hắn.

Đầu rắn lắc lư một cái:

- Phải lập tức bầm báo với Chưởng Khống Già đại nhân, chuyện này liên lụy đến núi Thù Vọng, không thể sơ suất

- Nói không sai! Ta ở đây tiếp tục quan sát, ngươi tức tốc đi bầm báo với Chưởng Khống Giả đại nhân đi!

Thần thú đầu hồ gật đầu, uốn giãn thân mình một cái nói.

“Quả nhiên không ngoài đự đoán của ta, tiểu tử này tĩốn ở bên trong một kiện trân bảo!”

Ước chừng thời gi­an trôi qua một tháng, rốt cục Chưởng Khống Giả núi Thủ VọDg Thương Ân tìm được chỗ ẩn thân của Hạ Ngôn. Quà thật hắn cũng rất kiên nhẫn, vì để tìm kiếm chỗ ản thân của Hạ Ngôn, hắn đã kiên trì thời gi­an suốt một tháng.

‘Tiểu tử, mặc cho ngươi giảo hoạt cỡ nào, cũng không trốn thoát lòng bàn tay của ta. Mặc kệ ngươi là họ Thương hay là họ gì, hôm nay đều phải chết!” Nơi khóe miệng Thương Ân lóe ra vẻ cười lạnh, vì tìm kiếm Hạ Ngôn hắn không sợ bại lộ thần phận, hiện thân ra

Sau khi hiện thân thần thức càng thêm ngưng kết, nếu hắn vẫn không hiện thân, chỉ sợ tìm kiếm một năm cũng không thể phát hiện ra chỗ Hạ Ngôn. Tháp Thời Gi­an quà thật phi thường bí ẩn.

“Diệt!”

Theo một luồng sáng màu vàng lóe ra. hạt bụi đát do Tháp Thời Gi­an kia hóa thành, lập tức bay lên lơ lửng trong không gi­an, vầng hào quang màu vàng bao bọc nó ở bên trong, một lực lượng mãnh liệt dường như muốn biến Tháp Thời Gi­an trực tiếp hóa thành bụi phấn.

“Sao lại thế này?”

Hạ Ngôn đang bế quan trong không gi­an tầng thứ hai Tháp Thời Gi­an, đột nhiên cảm giác được toàn bộ Tháp Thời Gi­an chấn động dữ dội, không gi­an bên trong trờ nên cực kỳ không ồn định, năng lượng bắt đầu biến thành đục ngầu, lập tức hắn giật mình kinh hãi.

ở bên ngoài thời gi­an trôi qua một tháng, trong tầng thứ hai Tháp Thời Gi­an đã qua đi gần mười năm.

“Không xong, bị phát hiện rồi!” Ngay lập tức, trong lòng Hạ Ngôn liền biết đã xày ra chuyện gì, hắn vội vàng phát thần thức ra ngoài dò xét

Nếu đã bị phát hiện, Hạ Ngôn tự nhiên sẽ không dấu thần thức trong đầu không dám dò xét Thần thóc vừa ra ngoài tra xét, quả nhiên Hạ Ngôn thấy được một bóng người đang dùng năng lượng công kích Tháp Thời Gi­an.

“Đúng là Thương Ẳn Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng!” Hạ Ngôn đã gặp mặt Thương ẲĩL lúc này liếc mắt một cái liền nhận ra: “Là hắn muốn giết ta, vậy Thương Hà tiền bối, chỉ sợ cũng bị hắn giết chết.”

“Không xong. Tháp Thời Gi­an tuy rểhg đặc biệt, nhưng cũng không chịu nổi công kích liên tục của hắn, hắn nhưng là Thần chủ rất cường đại.” Hạ Ngôn cảm nhận được không gi­an Tháp Thời Gi­an đường nhưbắtđầu sụp đô, chi sợ không kiên tri được bao lâu sẽ bị phá hủy. Mà chính minh nếu chậm trễ rời khỏi Tháp Thời Gi­an, thì chỉ sợ cũng phải theo Tháp Thời Gi­an tiêu vong mà chết đi.

“Làm sao bây giờ?”

‘Bi ra ngoài là chết, không đi ra cũng là chết. Thật đáng giận, Thưc­ng Ẳn này vi sao nhất định phải giết ta?” Hạ Ngôn phẫn nộ trong lòng, xiết chặt nắm tay, trong mắt lóe tia sáng đỏ.

“ổ?”

“Là Tháp Thời Gi­an?”

ở nơi nào đó trong Thâm Uyên Vô Tận, lướt qua một luồng thần thức. Lập tức, pháp tắc bắt đầu nhộn nhạo.

‘Tiểu tử này làm thế nào có được Tháp Thời Gi­an? Thật đúng là… Ta vốn không muốn quản tới chuyện này, hiện tại xem ra, không thiếu được phải ra tay cứu tên tiểu tử kia rồi. Ai kêu hắn có duyên với ta vậy chứ!

Trong đầu người nào đó, ản chứa tin tức như vậy.

“Vèo!”

Một lát sau, ở phụ cận Tháp Thời Gi­an đang bị công kích, một bóng người dần dần lộ rõ ra. Thương Ẩn Chưởng Khống Già núi Thủ Vọng, trong khoảnh khắc phát hiện ra người tới, sắc mặt hơi biến đổi.

- Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, ngươi hiện thân có chuyện gì?

Thương Ẳn caumày hỏi với giọng trầm thấp.

Rất rò ràng, hắn cũng kiêng kị Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. Chưởng Khống Giả Thâm Uyâi Vô Tận này chính là nhân vật cùng thời đại với chủ nhân đầu tiên của Thần Châu, không phải hắn có thề so sánh bằng.

Mà bóng người kia chi cười khúc khích, dĩ nhiên là một nữ nhân mặc trường bào màu hồng phấn. Thần thức trong đầu Hạ Ngôn dò xét bên ngoài Tháp Thời Gi­an, đương nhiên thấy được một màn này.

Khi hắn nhìn thấy nữ nhân trường bào màu hổng phấn này hiện thân, trong lòng cũng đứng là cả kinh. Quá trình nữ nhân này xuất hiện thật sự là không thể tưởng tượng. Tuy rằng vừa rồi hắn không có nhìn thấy quá trình nữ nhân này xuất hiện, nhưng nàng ta đứng ồ đó, lực lượng pháp tắc ở chung quanh nàng ta không ngờ độc lập nằm ở ngoài thiên địa. Bởi vậy có thể thấy được thực lực của nữ nhân này đến tột cùng đạt tới độ cao đến mức nào.

- Chưởng Khống Già núi Thủ Vọng! Ngươi không ở núi Thủ Vọng, chạy đến chỗ ta nơi này làm cái gì?

Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cất tiếng cười rồi hỏi.

Thanh âm tuy rằng bình thản, nhưng lại mang theo một loại uy áp khiến cho người ta tim đập nhanh, đến ngay cả Thương Ân ở dưới uy áp này, sắc mặt cũng có chút không tốt sắc mặt hắn liên tục biến ảo, trong đầu hiện lên một đám ý niệm rối bù.

Sở dĩ lúc ban đầu hắn sai khiến Thưc­ng Tô Bính tiến vào Thâm Uyên Vô Tận đánh chết Hạ Ngôn, chính là không muốn để lộ thân phận của mình. Sau đó, khi Thương Tô Bính không có thành công giết chết Hạ Ngôn đoạt lấy nhẫn Linh La. hắn cũng không có tiến vào Thâm Uyên Vô Tận tìm Hạ Ngôn, mà chờ ở bên ngoài Thâm Uyên Vô Tận. Quả nhiên, Hạ Ngôn từ trong Thâm Uyên Vô Tận hiện thần ra.

Nhưng lại phát sinh chuyện khiến người ta bất ngờ, Hạ Ngôn lại có một kiện bảo vật quý giá, có thề ẩn trốn thần thể hơn nữa rất khó phát hiện. Vì để giết chết Hạ Ngôn đoạt lấy nhẫn Linh La, hắn không tiếc hiện thân bại lộ thân phận, cũng phải tìm kiếm cho bằng được chỗ ẩn trốn của Hạ Ngôn.

Hiện tại, Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận lại xuất hiện ra nữa

- Đây là chuyện riêng của ta, còn xin Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận không cần quản tới!

Thương Ản cắn răng, thanh âm trầm thấp nói:

- Hơn nữa, nơi này tuy rằng ở gần Thâm Uyên Vô Tận, nhưng dù sao cũng không phải ở trong Thâm Uyên Vô Tận. Ta đã nói, cả đòi cũng không bước vào Thâm Uyên Vô Tận, mà

hiện tại ta không có vi phạm lòi thề lúc trước!

Thương Ản vừa nói vừa nhìn nữ nhân kia, cũng chính là Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.

- Ngươi nói không sai! Quả thật ngươi không có bước vào Thâm Uyôi Vô Tận, tuy nhiên việc làm của ngươi hiện tại lại có liên quan với ta

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cười nói.

-Hả?

- Có liên quan gì với ngươi?

Thương Ẳn kinh ngạc nhìn Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, khó hiểu hỏi.

“Cái gì?”

‘Bại nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyâi Vô Tận này nói ra trong lời nói là có ý tứ gì?” Hạ Ngôn cũng rối bù, hắn muốn dùng ý niệm trong đầu trao đổi với Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận hỏi xem sao, nhưng thật sự có hơi khiệp sợ.

Đó là Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận! Hơn nữa là một vị nữ nhân cực kỳ xinh đẹp, dung nhan không kém Thưc­ng Ngưng.

- Ha ha! Ngươi công kích cái bảo vật này, tên gọi là Tháp Thời Gi­an, chính là một kiện bảo vật thời gi­an ở mười ức năm trước do ta luyện chế ra Ngưai công kích bảo vật mà ta hao phí vô số tâm huyết cùng tài liệu luyện chế thành, ngươi nói xem có đúng là có liên quan cùng ta hay không?

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận vẫn mang vè mặt tươi cười nói.

- Ngươi nói cái gì? Điều này sao có thể!

Thương Ân trọn to cặp mắt, nếu lời nói của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận là sự thật, vậy chuyện này không khỏi cũng quá trùng họp đi?

Đừng nói là Thương Ẳn, ngay cả Hạ Ngôn nghe câu nói đó cũng có cảm giác như lạc vào đám mây mù dày đặc, trong lúc nhất thời không có phản ứng gì. Chính minh là ở Tây Vực bên trong tứ vực, từ trong tay Điện chủ Lang Tà Điện ở Lang Tà Giới nơi đó nhận được bảo vật thời gi­an Tháp Thời Gi­an này. Hiện tại, như thế nào lại dẫn tới có liên quan với Chưởng Khống Già Thâm Uyên Vô Tận chứ?

- Ngươi hoài nghi lời nói của ta? Hừ! Chẳng lẽ ta còn cần­phải nói dối với ngươi?

Đôi lông mày lá liễu thanh tú của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, đột nhiên nhướng lên, sắc mặt chợt toát ra vẻ nghiêm túc, ánh mắt đẩy bất mãn nhìn Chưởng Khống Giả núi Thù Vọng.

Thương Ẳn tuy rằng là Chường Khống Giả núi Thủ Vọng, nhưng thực lực giữa hai người chênh lệch quà thật rất lớn. Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận này vừa giận dữ lên, trong lòng Thương Ản cũng lo lắng.

“Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận có lẽ không dám đánh chết minh, nhưng chỉ sợ vẫn có thể ra tay đối phó với minh.”

- Ta đương nhiên sẽ không hoải nghi lời nói của ngài, chẳng qua là chuyện này thật sự quá mức trùng hợp.

Thương Ân hít vào một hơi, đè nén cảm xúc trong lòng xuống, chậm rãi nói.

Thời điểm nói chuyện, ánh mắt của hắn không ngừng quét về phía Tháp Thời Gi­an, hiền nhiên là cực kỳ không cam lòng. Nhưng sự tình biến chuyển thế này, đã không còn nằm trong tay hắn khống chế nữa rồi.

- Nếu Chưởng Khống Già núi Thù Vọng đã không còn ý kiến gi khác, vậy ta sẽ thu hồi Tháp Thời Gi­an. Còn may mà… lúc trước thời điểm luyện chế bảo vật này ta đã sử dụng tài liệu đều là chắc chắn nhất trong vũ trụ, bằng không chì sợ hiện tại sớm đã tan nát rồi.

Trên gương mặt xinh đẹp của Thâm Uyôi Vô Tận Chưởng Khống Giả, lại lộ rõ vẻ ttr­cri cười.

Sắc mặt Thương Ẳn thi biến thành tối đen, nhưng cũng không nói gì, trơ mắt nhìn Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận thu lấy Tháp Thời Gi­an vào trong tay, rồi sau đó thân ảnh biến mất ở trong không gi­an.

‘©áng giận!”

“Chầ tiệt!”

“Trơ mắt nhìn nhẫn Linh La lại vuột khỗi tay ta Thật đáng giận! Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận này… đúng là chết tiệt! Sớm muộn gi có một ngày, ta phải khiến cho ngươi hối hận.” Thương Ẳn phẫn nộ đến thân hình run run, trong lòng này sinh ý ác độc. Đương nhiên hắn cũng không dám nói ra tiếng, vạn nhất bị Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận nghe được, thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

“Phù!”

“Thật là may mắn, lại tạm thời tránh được một kiếp!” Hạ Ngôn ở trong Tháp Thời Gi­an, không có đi ra ngoài ngay, hắn phải nhìn xem rõ tình hình trước; rồi tính sau.

Chương 1075: Tháp Thời Gi­an hoàn chỉnh!

Quả thật, nếu không nhờ có Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận hiện thần đúng lúc, ngăn càn Thương Ân Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng kia công kích Tháp Thời Gi­an, giờ này chỉ sợ Hạ Ngôn đã “hình thần câu diệt”.

Nghĩ đến thực lực cường đại của Thưc­ng Ẳn, trong lòng Hạ Ngôn lại rung động một hồi. Cũng không biết phải bao lâu nữa, mình mới có thề có được thực lực chiến một tĩận cùng Thương Ẩn kia.

- Cònkhôn­gra!

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận mang theo Tháp Thời Gi­an tiến vào Thâm Uyên Vô Tận, thân hình lơ lửng trong không gi­an, rót ý niệm vào Tháp Thời Gi­an nói với Hạ Ngôn. Tháp Thời Gi­an này chính là bảo vật do Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận tự mình luyện chế, đương nhiên nàng ta có thể tùy ý rót ý niệm của mình vào trong đó, truyền tin tức cho Hạ Ngôn.

Cảm giác được ý tứ của ý niệm này biểu đạt ra, Hạ Ngôn hơi chần chừ một chút Kỳ thật Hạ Ngôn cũng biết rõ, nếu Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận muốn gây bất lợi cho mình, cho dù mình ẩn núp ở trong Tháp Thời Gi­an cũng hoàn toàn vô dụng. Không nói Tháp Thời Gi­an chính là do Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận luyện chế, cho dù không phải nàng luyện chế, thì với năng lực Chưởng Khống Giả của nàng cũng có thể thoải mái phá hủy Tháp Thời Gi­an.

Nhưng bởi vì vừa mới bị Thương Ản đuồi giết, khiến trong lúc nhắt thời Hạ Ngôn có cảm giác có chút thần hồn nát thần tính.

- Như thế nào? Muốn trốn luôn ở trong này không ra ngoài được sao?

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận xoay chuyển đôi mắt đẹp, lại rót ý niệm vào Tháp Thời Gi­an.

Lần này, Hạ Ngôn không chần chừ nữa, thần mình nhoáng lên một cái, từ trong không gi­an tâng thứ hai Tháp Thời Gi­an hiện thần trong không gi­an Thâm Uyên Vô Tận, ngay tại bên cạnh Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận ở ngoài mười thước. Ánh mắt nhìn thấy nữ nhân dung nhan tuyệt thế cách đó không xa, Hạ Ngôn vội vảng khom minh thi lễ.

- Ra mắt đại nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận! Đa tạ Chường Khống Giả đại nhân cứu giúp.

Hạ Ngôn cảm kích nói.

- Ngươi là vận khí tốt mà thôi!

- Vốn ta cũng không muốn nhúng tay vào chuyện gì có liên quan với Thương Ẩn. Tuy nhiên, ngươi lại vừa lúc có bảo vật Tháp Thời Gi­an của ta luyện chế này. Thương Ân nếu muốn hủy diệt trân bảo này, tự nhiên ta phải ngăn càn hắn. Luyện chế Tháp Thời Gi­an này cũng hao phí của ta rất nhiều thời gi­an và tinh lực, sao có thể đễ đàng để cho Thương Ẳn hắn phá húy như vậy!

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận hiền lộ ra một vẻ ngạo khí trôi gương mặt cao quý.

- Mặc kệ nói như thế nào, ta đều phải cảm tạ ân cứu mạng của Chưởng Khống Giả đại nhân. Hôm nay nếụ không nhờ có Chưởng Khống Giả đại Nhân ra tay, chỉ sợ ta thật phải chết trong tay Thương Ẳn kia rồi.

Hạ Ngôn thành khẩn nói.

- Được rồi! Ngươi nói cho ta biết Tháp Thời Gi­an này ngươi lấy được ồ đâu?

Chưởng Khống Giả Thầm Uyên Vô Tận phất phất bàn tay ngọc, chuyển để tài hỏi.

- Cái này…

Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ngưng trọng.

Thân phận của hắn có hơi đặc biệt, bởi vì bản thần hắn không phải là tu luyện giả của Thần Châu, mà đến từ Tây Vực bên trong tứ vực. Hiện tại Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận hỏi Tháp Thời Gi­an như thế nào thu được, tất nhiên phải nói ra thân phận của mình.

Hơi khựng lại một chút, Hạ Ngôn vẫn quyết định ăn ngay nói thật:

- Chưởng Khống Giả đại nhân! Kỳ thật ta không phải tu luyện giả của Thần Châu, mà là đến­từTây Vực. Tây Vực có rất nhiều đại thế giới, ta là tu luyện giả của một nơi gọi là Lang Tà Giới. Lang Tà Giới có một Lang Tà Điện, Điện chủ Lang Tà Điện tên là Huyền Thượng Vũ, Tháp Thời Gi­an này là ông ấy tặng cho ta

- Tây Vực?

Trong đôi mắt đẹp của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, thoáng lóe lên một tia sáng, trong ánh mắt nhìn Hạ Ngôn đã xảy ra một ít biến hóa tinh tế.

- Tây Vực, nhưthế nào lại có vương tộc linh lực màu vàng?

Trước đó Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cũng không biết thân phận chần chính của Hạ Ngôn:

- Ngươi là đẳc tội với Thương Ân như thế nào? Vì sao hắn phải đuổi giết ngươi?

- Ta thật cũng không biết vì sao!

Hạ Ngôn nhíu mày, lắc đầu nói.

- Nhưvậy ngươi tới Thâm Uyên Vô Tận để làm gì?

Chưởng Khống Giả hơi nhíu mày một chút, rồi hòi tiếp.

Hạ Ngôn cắn răng một cái, nói:

- Ta đến Thâm Uyên Vô Tận, là muốn gặp một vị tiền bối tên là Thương Đồ. Chính Thương Ân Chưởng Khống Giả núi Thù Vọng nói cho ta biết Thương Đồ tiền bối bị gi­am cẩm ở Thâm Uyâi Vô Tận.

- ổ? Thương Ẳn nói với ngươi như thế à? Ha ha! Thương Ẳn này thật đúng là bụng dạ khó lường! Xem ra ngươi hắn là có quan hệ đặc biệt với Thương Đồ rồi. Cái này khó trách Thương Ẳn phải đích thân đến đánh giết ngươi. Ngươi tên là gi?

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cười khanh khách một hồi, sau đó nhìn về phía Hạ Ngôn hỏi.

- Ta tên là Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn nói.

- Hạ Ngôn? Ngươi không phải họ Thương? Vậy ngươi là người thế nào với Thương Hà?

Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, không ngờ biết tới Thương Hà.

Nghe đến câu hỏi đó, ánh mắt Hạ Ngôn thoáng lóe sáng:

- Chưởng Khống Giả đại Nhân ngài có biết Thương Hà tiền bối? Ta chính là người thừa hường truyền thùa của Thương Hà tiền bối.

- Cái gì?

- Thương Hà đã chết rồi sao?

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận có chút giật mình. Không ngờ nàng không biết Thương Hà đã mất! Xem ra lúc trước thời gi­an Thương Hà đi vảo Thần Châu này, cũng không có gặp Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.

- Thưc­ng Hà là con của Thương Đồ! Lúc trước đã phát sinh một sự tình, Thưc­ng Đồ không thể không sai người đưa đứa con Thương Hà của mình ra khỏi Thần Châu, hơn nữa cả nhẫn Linh La cũng để lại cho đứa con Thương Hà. Ta vừa rồi còn tưởng rằng, ngươi chính là Thương Hà con của Thương Đồ.

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận thấp giọng nói xong, dường như lạc hồn vào trong câu chuyện xưa.

‘Thương Hà tiền bối là con của Thương Đồ tiền bối?” Hạ Ngôn hơi có chút giật minh kinh ngạc, tuy rằng trước đó hắn cũng đã đoán trước có thể như vậy, nhưng cũng không có xác định, hiện tại Chường Khống Già Thâm Uyên Vô Tận nói như vậy, khẳng định sự tình là sự thật

- Chưởng Khống Giả đại nhân! Thương Đồ tiền bối thật sự ở Thâm Uyên Vô Tận sao?

Hạ Ngôn trầm ngâm một lúc, rồi hỏi.

- Đúng vậy, Thương Đồ hắn ở tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận.

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận gật đầu:

- Tuy nhiên, hắn cũng không phải bị gi­am cầm ở Thâm Uyên Vô Tận, mà là hắn không thể rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận. Linh hồn của hắn bị một loại chất độc quỷ dị ăn mòn, chỉ có Vạn Long Đàm ở tầng thứmười tám của Thâm Uyên Vô Tận mới có thể trấn áp. Một khi rời đi tâng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tân, như vậy trong thời gi­an nửa tháng linh hồn của hắn sẽ hoàn toàn hóa thành hư vô, biến mất trong thiên địa, không bao giờ… có thể tổn tại nữa.

- Cái gì? Là chất độc gì? Lại có thể ăn mòn linh hồn của cường giả cảnh giới Thần chù? Cường già cảnh giới Thần chủ, linh hồn đều là đạt tới đại viên mãn!

Hạ Ngôn giật mình nhìn Chường Khống Giả Thâm Uyôi Vô Tận.

Điều này nghe ra thật có chút khó tin. Cường già cảnh giới Thần chủ mà lại bị chất độc sát hại?

- Ta cũng chưa bao giờ tận mắt thấy loại chất độc này. Đó là một loại chất độc phi thường kỳ lạ, bản thân nó dường như có được sinh mệnh. Thương Đồ phải ở lại trong Vạn Long Đàm mói có thể giữ được linh hồn không bị mai một

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận nhái mày nói.

Ngay cả nàng ta cũng chưa hề thấy qua chất độc này. Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận nhưng chính là người nguyên thủy đã tồn tại ngay tò thời điểm vũ trụ sinh ra, mà nàng ta cũng chưa bao giờ tận mắt thấy chất độc này, vậy rốt cuộc nó đến từ nơi nào?

Trong lúc nhất thời, Hạ Ngôn có chút thất thần.

- Tháp Thời Gi­an này, tầng thứ ba bị hư hỏng rồi à?

Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận dùng ý niệm quét vào trong Tháp Thời Gi­an,

trong thời gi­an ngắn nàng phát hiện tầng thứ­ba Tháp Thời Gi­an không thể sử dụng.

- Đúng vậy! Thời điểm ta có được Tháp Thời Gi­an, tầng thứ hai và tẩng thứ ba đều bị hư hỏng. Sau lại, là Cung Minh đại nhân Giới chủ Trọng Thiên Giới ở Tây Vực, giúp ta chữa trị tầng thứ hai của Tháp Thời Gi­an, về phần tầng thứ­ba, ông ấy cũng bất lực không thể sửa lại thành công.

Hạ Ngôn nhìn Tháp Thời Gi­an trong tay Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận nói.

- Thôi được! Nêu Tháp Thời Gi­an rơi vào trong tay ngươi, coi như là ngươi và ta có duyên phận, áhưvậy ta sẽ giúp ngươi chữa trị Tháp Thời Gi­an đi!

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận chậm rãi nói:

- Lúc trước, ta luyện chế thành Tháp Thời Gi­an, chính mình lại cũng không cẩn, liền tiện tay đặt ở trong một Kim Thiên Nhãn trong Thâm Uyên Vô Tận. Sau lại, không ngờ nó lại trải qua thời không loạn lưu, lưu lạc tới Tây Vực được tu luyện giả của Tây Vực thu được.

Tháp Thời Gi­an này lại là một kiện đổ vật của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận tiện tay vứt bỏ. Nghe Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận nói sẽ giúp mình chữa trị không gi­an tầng thứ ba của Tháp Thời Gi­an, trong lòng Hạ Ngôn cũng đúng là hưng phấn không thôi.

- Đa tạ Chường Khống Giả đại nhân!

Hạ Ngôn vội vàng nói tạ ơn.

- Chưởng Khống Già đại nhân! Ta có thể đi gặp mặt Thương Đồ đại nhân được không?

Hạ Ngôn khẽ nhướng mày, hơi trầm ngâm một chút, rồi nói ra miệng. Thương Đồ nếu là

phụ thần của Thương Hà tiền bối, thi bất kề như thế nào mình cũng phải đi gặp mặt một lần, ít nhất phải nói cho Thương Đồ tiền bối biết chuyện của Thương Hà. Trong lòng Hạ Ngôn mơ hồ phỏng đoán, Thương Hà tiền bối ngã xuống nhất định có liên quan tới Thương Ẳn Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng kia.

- Ta không ngăn cản ngươi đi gặp Thương Đồ!

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận liếc đôi mắt đẹp nhìn Hạ Ngôn một cái, khẽ cười nói.

Hạ Ngôn muốn đi gặp Thương Đồ, nàng sẽ không ngăn cản, nhưng rõ ràng ý của nàng cũng sẽ không giúp Hạ Ngôn đi xuống tầng thứ mười tám của Thâm Uyâi Vô Tận. Hết thảy đều phải dựa vảo bản lãnh của chính Hạ Ngôn. Mà năng lực của Hạ Ngôn hiện tại, tiến vào tầng thứ tám Thâm Uyên Vô Tận đã có chút miễn cưỡng, dứt khoát không có khả năng đi xuống đến tầng thứmười tám.

Thâm Uyên Vô Tận tổDg cộng chính là mười tám tầng. Hầu hết thời gi­an Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, cũng đều ở lại tầng thứ mười tám.

-Nhưng đi…

Hạ Ngôn có hơi ngân người nhìn Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.

- Ngươi muốn gặp Thương Đồ, cũng phải dựa vào năng lực của chính ngưai, ta sẽ không giúp ngươi xuống tầng thứ mười tám.

Lần này Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận nói thắng ra thật rõ ràng.

- Tabiếtrồi!

Hạ Ngôn gật gật đầu.

“Xem ra, chỉ có thể chờ ta bước vào cảnh giới Thần chủ, rồi sau đó quay lại đi xuống tẩng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận gặp Thương Đồ tiền bối.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

- Vậy đi đi!

Lúc này, Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận đưa trà lại Tháp Thời Gi­an cho Hạ Ngôn. Hạ Ngôn hơi sửng sốt, ngay sau đó đưa tay nhận lấy, phát hiện tầng thứ­ba của Tháp Thời Gi­an không ngờ đã chữa trị hoàn chinh.

Tháp Thời Gi­an tẩng thứn­hất, thời gi­an tốc độ chảy là gấp mười lần bên ngoài; tầng thứ hai, thời gi­an tốc độ chảy là gấp một trăm lần bên ngoài: mà tầng thứ ba, thời gi­an tốc độ chày chính là gấp một ngàn lần bên ngoài. Muốn chữa trị Tháp Thời Gi­an cần hao phí tài liệu cực kỳ kinh người, lúc trước chỉ riêng chữa trị tầng thứ hai, mà đã làm cho Thần chủ Cong Minh rất xót dạ Thế mà hiện tại Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận chữa trị tầng thứ ba, không ngờ lại dễ dàng thoải mái như thế Thời gi­an nàng này dùng trước sau cũng chỉ là thời gi­an nói mấy câu mà thôi, liền đã sửa lại thành công.

Nhìn thấy Hạ Ngôn sừng sốt đến ngây người, Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận hé miệng cười nói:

- Tháp Thời Gi­an này chính là do ta luyện chế ra, ta muốn chữa trị nó đương nhiên dễ như trờ bàn tay. Nếu nói việc chữa trị này cầnnhiều tài nguyên tài liệu, xem ra đối với người khác mà nói muốn xuất ra đầy dù có lẽ rất khó. Nhưng đối với ta vẩn đề này cũng không tồn tại. Ta nhưng là Chưởng Khống Giả của Thâm Uyên Vô Tận, có thể nói tĩừ chủ nhân Thần Châu, ta chính là người nhiều của cải nhất trong vũ tĩụ.

Chương 1076: Nguyên nhân Cung Minh rời Thần Châu!

Bảo vật thời gi­an có thể đạt tới tốc độ chảy thời gi­an gặp một ngàn lần, thế mà ở trong tay Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận lại có thể tùy tiện vứt bỏ như một chuyện vui đùa. Nên biết rằng, mặc dù là toàn bộ Thần Châu, bảo vật có thể so sánh tốc độ chảy thời gi­an với Tháp Thời Gi­an, cũng căn bản là tìm không ra vài món. Hạ Ngôn cẩm Tháp Thời Gi­an vừa được Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận chữa trị hoàn chỉnh, trong lòng cũng thật sự rất vui mừng.

- Hạ Ngôn! Ngươi vừa rồi nhắc tới Cung Minh?

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận xoay chuyển đôi mắt đẹp, đột nhiên hỏi Hạ Ngôn.

- Đúng vậy! Cung Minh đại Nhân vốn cũng là tu luyện giả của Thần Châu, hiện tại là Giới chủ Trọng Thiên Giới, nắm trong tay toàn bộ Tây Vực.

Hạ Ngôn có phần nghi hoặc nhìn Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, rất ngạc nhiên vì sao nàng hòi tới Thần chủ Cong Mink tuy nhiên vẫn rất nhanh trả lời. Cung Minh cũng ngựời nguyên thủy của Thần Châu từ lúc vũ trụ sơ khai, là tu luyện giả Nhân loại tồn tại sớm nhất.

- Ta biết người này, hắn vốn trước đây cũng là một Chấp sự của núi Thủ Vọng. Tuy nhiên sau lại bởi vì phạm phải một sai lẩm, cho nên bị trục xuất khỗi Thần Châu, vĩnh viễn cũng không được bước chân vào Thần Châu nửa bước. Đây là Thương Nguyệt chủ Thần Châu tự mình hạ mệnh lệnh.

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận chóp chợp đôi mắt đẹp nói.

- Cái gì? Bởi vì một sai lầm mới bị trục xuất khỏi Thần Châu? Còn là Thương Nguyệt đại nhản người chủ Thần Châu tự mình hạ đạt mệnh lệnh?

Hạ Ngôn rất kỈDh ngạc nói lập lại.

- Ừ! Cung Minh ở một tĩăm ức năm trước, cùng với ba tu luyện giả ở núi Thủ Vọng phụ trách trông coi bốn con Thần thú bị trấn áp. Sau lại không biết xảy ra sai lẩm gì, bốn con Thần thú chạy thoáỊ, Thương Nguyệt tức giận, trực tiếp ra lệnh trục xuất bốn người. Bốn người Cung Minh lièn mang theo một ít tu luyện giả dưới trướng cùng một số dã thú ròi khỏi Thẩn Châu.

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận gật gật đầu, ánh mắt nhìn về phá xa xa chậm rãi

nóL

- Vảo lúc vũ trụ sơ khai, trong thiên địa trừ một số ít nhân loại ra, còn có rất nhiều, các loại dã thú. Tu luyện giả Nhân loại tranh đấu cùng các loài dã thú này, cũng giằng co vôố năm. ở bên trong đông đúc dã thú đó, có bốn con dã thú thực lực cực kỳ cường hãn, đạt tới cảnh giới cực kỳ khủng bố. Người dân thường gọi chúng nó là Thần thú. Bốn con dã thú này cũng đều có tên riêng biệt, phân biệt tên là Thanh Long, Bạch Hồ, Chu Tước, Huyền Vũ. Sau lại Thương Nguyệt chủ Thần Châu thu được một đường thiên cơ, thực lực tăng mạnh, mới tìm được cơ hội dụ bốn con Thần thú tới núi Thù Vọng, cuối cùng sử dụng bí pháp thành công trấn áp bốn con Thần thú này, gi­am cầm chúng ở trong núi Thù Vọng. Bốn người Cung Minh, chính là phụ trách trông coi bốn con Thần thú này.

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận nhẹ nhàng hít vào một hơi nói.

- Vậy bốn con Thần thú hiện giờ ở nơi nào?

Hạ Ngôn hít một hơi, sau đó không kìm nổi hỏi.

Theo trong lời nói Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận nói ra có thề thấy được, thực lực của bốn con Thần thú cực kỳ hung mãnh, cho dù là Thương Nguyệt đứng đầu Thần Châu, chỉ sợ cũng khó có thể ngay mặt đánh bại bốn con Thần thú. Nhưng từ khi Hạ Ngôn đi vảo Thần Châu đến nay, vẫn chưa nghe nói gì nhiều về tin tức của bốn con Thần thú.

- Ta cũng không ĩõ ràng lắm, chúng nó có thể đã ròi khỏi Thần Châu, có lẽ đi tứ vực, cũng có thể ở chỗ nào đó trong thời không loạn lưu. Tuy nhiên, bốn con Thần thú này rõ làng là không muốn tiếp tục phát sinh chiến đấu cùng Thương Nguyệt nữa, cho nên sau khi chạy thoát ra khỏi núi Thủ Vọng, thì không còn thấy xuất hiện. Cũng có thềđã đạt thành hiệp nghị nào đó với Thương Nguyệt không chừng. Chưởng Khống Giả Tiên Kiều có lẽ biết được nhiều chuyện hom. Lúc trước Thương Nguyệt bởi vì chuyện Thần thú chạy thoát này muốn đem xử tử bốn người Cung Minh, may là có Chưởng Khống Già Tiên Kiều ra mặt, bốn người Cung Minh mới giữ được tính mạng.

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cau đôi mày lá liễu nói tiếp:

- Tuy nhiên cũng chính vì bốn con Thần thú rời đi, trận chiến giữa Nhân loại và các loại dã thú mói chấm dứt với kết quả nhân loại thắng lợi.

- Thì ra là như vậy.

Hạ Ngôn gật đầu chợt hiểu.

“Cũng không biết, thực lực của Thương Nguyệt đứng đầu Thần Châu và bốn con Thần thú, đến tột cùng đạt tới trình độ cao tới mức nào.” Hạ Ngôn không khỗi nghĩ trong lòng như vậy.

- Tốt lắm! Ngươi tự tu luyện cho tốt, tăng lên thực lực của mình đi. Dù sao ngươi có quan hệ cùng Thưc­ng Đồ như vậy, lại có được nhẫn Linh La, Thương Ản kia khẳng định sẽ không từ bỏ ý đồ. Chỉ sợ ngươi vừa rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận, hắn sẽ tìm được ngươi ngay. Cho nên, thời gi­an này tốt nhất ngươi không nên rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận. Đúng rồi, ở trong Thâm Uyên Vô Tận này dường nhưcó trợ giúp đối với tu luyện của ngươi. Thâm Uyên Vô Tận là thể năng lượng bao bọc trong vũ tiụ đủ hình đủ loại, cho nên đối với tăng lên thực lực của bản thân tu luyện giả có tác dụng phụ trợ rất tốt Đương nhiên, ngươi cũng phải cẩn thận, Thâm Uyên Vô Tận cũng không phải là Tiên Kiều. Tu luyện giả chết ở trong Tiên Kiều sẽ không bị ảnh hường bản chất, mà ở Thâm Uyên Vô Tận nếu bị chết, đó chính là hoàn toàn chết đi.

Tiếng nói vừa dứt, thân hình uyển chuyền của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận liền biến vào hư không ở trước mặt Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn quan sát bốn phía, phát hiện đây đúng là tầng thứ nhất của Thâm Uyên Vô Tận.

“Trước bế quan rồi tính, sau.”

“Vừa rồi Thần chủ áo bào trắng kia chặn đánh giết ta, sau lại lại gặp Thương Ẳn Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, tuy rằng ta không có ngay mặt gi­ao đấu cùng bọn họ, nhưng cũng từ trong đó hiểu được rất nhiều.”

“Cần bế quan tìm hiểu những cảm ngộ này.”

Thân ảnh màu trắng của Hạ Ngôn nhoáng lên một cái, tiến vào bên trong tẩng thứ ba Tháp Thời Gi­an.

Ba tầng của Tháp Thời Gi­an là ba loại tốc độ chày thời gi­an khác nhau, tu luyện giả muốn đi vào không gi­an ba tầng này, cũng phải có yêu cầu tương ứng. Tâng thứ nhất, yêu cẩu tu luyện giả phải có thực lực cảnh giới Thiên Thần. Mà tầng thứ hai, đòi hòi tu luyện giả phải có thực lực cảnh giới Tạo Hóa. Tầng thứ ba thì tu luyện giả cần phải có thực lực cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ Hạch Tâm.

Lần này Hạ Ngôn bế quan cũng không có tiêu phí thời gi­an nhiều lắm, ở trong tầng thứ ba Tháp Thời Gi­an một ngàn năm, bên ngoài cũng chỉ mới qua đi một năm. Lúc này Hạ Ngôn từ trong tầDg thứ­ba Tháp Thời Gi­an ra ngoài.

“Hiểu biết về lực lượng pháp tắc có tiến thần một bước, khoảng cách pháp tắc đại viên mãn càng gần thêm.” Hạ Ngôn vừa lòng gật gật đầu, nhìn về phía một cái Thiên Nhãn gần bên mình chỉ cách vài trăm thước.

Tầng thứ nhất Thâm Uyên Vô Tận này tồn tại các loại năng lượng, uy hiệp cũng không lớn đối với Hạ Ngôn. Mười tám tầng Thâm Uyâi Vô Tận, đi xuống một mỗi tầng, nguy hiểm liền gia tăng một mảng lớn. Càng xuống phía dưới, nguy hiểm lại càng lớn.

“Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận nói tu luyện ở trong Thâm Uyên Vô Tận, cũng có rất nhiều ưu đãi đối với bản thân tu luyện giả. Vậy ta trước cứ xuống tầng thứ tám của Thâm Uyên Vô Tận thử xem. Mặc dù nhất định có nguy hiềm, nhưng nếu có nhiều chỗ tốt cho tu luyện của ta, thì có mạo hiểm một chút cũng là đáng giá.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

“Vù!”

Hạ Ngôn bắt đầu tìm kiếm lối đi xuống tầng thứ hai. Lối vào của mỗi một tầng Thâm Uyên Vô Tận, vị trí đều là thay đổi theo biến hóa của thời gi­an. Ngay cả lối vào tíbg thứ nhất cũng không phải là cố định.

-Này!

Sau một hồi tìm kiếm, một bóng người hiện ra trong tầm mắt Hạ Ngôn. Bóng người đó rất nhanh tới gần, lại chủ động lên tiếng bắt chuyện với Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn quay nhìn lại, thấy tu luyện giả này mặc trường bào màu lam. trên mặt mang theo ỷ cười thần thiết, hai mắt sáng lóng lánh đang nhìn mình.

- À? Ngươi gọi ta có chuyện gì?

Hạ Ngôn thãn nhiên hòi.

Người này chính là cảnh giới Tạo Hóa cạp Giới Chủ. đỉnh, thực lực tuy rằng rất mạnh, tuy nhiên còn không tạo thành uy hiệp với Hạ Ngôn. Linh hồn của Hạ Ngôn đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn, còn có các loại bí thuật nghịch thiên, ngay cả Thần chủ bình thường đều khó có thể giết chết Hạ Ngôn, đừng nói chi là một tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ đỉnh.

- Ha ha! Ngươi đang tìm cửa đi thông tầng thứ hai à?

Tu luyện giả kia cười hỏi.

- Đúng vậy!

Hạ Ngôn gật đầu.

- Tabiết chỗ cửa đi thông tầng thứ hai ở đâu! Ta vừa mới từnơi đó lại đây.

Người này cười nói:

- Trước làm quen một chút! Tagọi là Lưu Kỳ, cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh.

-À!

Hạ Ngôn gật đầu:

- Chẳng lẽ ngươi không tiếp tục đi xuống Thâm Uyôi Vô Tận?

- Ta đương nhiên muốn tiếp tục đi xuống dưới. Tuy nhiên Thâm Uyên Vô Tận này xuống dưới mỗi một tầng, mức nguy hiểm sẽ tẫag thêm một mảng lớn. Cho nên, nếu hai người cùng chung sức, thi sẽ càng thêm an toàn. Ta thấy ngươi dường như đang tìm cửa đi thông tầng thứ hai, cho nên lại đây hỏi một chút, có thể cùng nhau chung sức đi xuống Thâm Uyên Vô Tận hay không?

Tu luyện giả tên Lưu Kỳ này, đúng là muốn tìm người kết bạn đồng hành.

- Ta cũng không có ác ý! Thực lực của ta là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh. Nêu ngươi và ta cùng đi chung xuống dưới, tất nhiên sẽ an toàn hơn nhiều so với đi một minh.

Lưu Kỳ nói, trôi mặt mang đẩy vẻ tự tin.

Nghe vậy, Hạ Ngôn hơi nhíu mày trầm ngâm một hồi.

- Được! ChÚEg­ta cùng nhau đi xuống.

Hạ Ngôn chỉ tĩầm ngâm chốc lát, liền đáp ứng.

Thấy Hạ Ngôn đáp ứng lời kêu gọi của mình, ánh mắt Lưu Kỳ chợt lóe sáng, trên mặt ý cười càng đậm.

- Vậy chúng ta còn chờ gì nữa? Đi theo tạ, cửa đi xuống tầng thứ hai ở phía trước không xa ồ… Coi chừng! Là Ngân Tuyến Tỏa, cần­thận với đám năng lượng màu xám đó.

Lưu Kỳ vừa định đẫn đường cho Hạ Ngôn đi tới cửa xuống tầng thứ hai, liền nhìn thấy bốn phía quanh mình Hạ Ngôn đột nhiên xuất hiện một số năng lượng màu xám, những năng lượng màu xám hình tròn hình thành tấm lưới này bao bọc chung quanh Hạ Ngôn, khiến cho Lưu Kỳ vội vàng la lớn cảnh báo cho Hạ Ngôn cẩn thận.

‘Thì ra mấy thứ này tên là Ngân Tuyến Tỏa!” Hạ Ngôn đương nhiên nhìn thấy năng lượng hình tấm lưới này công kích mình. Lần đầu tiên khi Hạ Ngôn tiến vào Thâm Uyên Vô Tận đã từng gặp qua công kích của năng lượng hình lưới này.

“Ầm!”

Năng lượng màu vàng theo một quyền của Hạ Ngôn tung ra ầm ầm đánh tới, trực tiếp đánh tan tất cả Ngân Tuyến Tỏa, rồi sau đó Hạ Ngôn lắc mình một cái, liền thành công từ bên trong mảnh vụn của tấm lưới màu xám bắn tới, thoát ra ngoài.

Từ lúc Ngân Tuyến Tỏa bao trùm chung quanh Hạ Ngôn, cho đến lúc Hạ Ngôn lách mình ra ngoài, thời gi­an cũng chỉ trong một lần hô hấp. Nhanh như vậy đã thoát khỏi công kích của Ngân Tuyến Tỏa, khiến cho Lưu Kỳ trợn to hai mắt kinh sợ nhìn Hạ Ngôn.

- Ha ha! Đi thôi đi xuống tầng thứ hai Thâm Uyên Vô Tận!

Hạ Ngôn thoát vòng vây của Ngân Tuyến Tỏa, sau đó cười nói với Lưu Kỳ đang sửng sốt đến ngây người.

Lưu Kỳ giật minh, vội vàng nhìn về phía Hạ Ngôn nói:

-Được… được!

Ngân Tuyến Tỏa của không gi­an tầng thứn­hất Thầm Uyên Vô Tận này, tuy rằng uy lực của nó không cường hãn lắm, nhưng tu luyện giả bị phong tỏa ở bên trong nó, nếu muốn thoát khỏi cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Cho dù là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh, thực lực cỡ như Lưu Kỳ này, nếu muốn vùng vẫy thoát khỏi Ngân Tuyến Tỏa, cũng cần phải tốn thời gi­an một lúc.

Hạ Ngôn nhanh như vậy liền thoát khỗi Ngân Tuyến Tòa, Lưu Kỳ đương nhiên là giật mình kinh sợ. Trước đó khi hắn vừa mới gặp Hạ Ngôn, cũng nhận định thực lực của Hạ Ngôn chi là Tạo Hóa cấp Giới Chủ hậu kỳ. Nếu không hắn cũng sẽ không tới kêu gọi Hạ Ngôn cùng đi chung với mình nhưvậy.

Đại khái qua thời gi­an cạn một phần ba chén trà nhỏ, Hạ Ngôn liền thấy cửa đi thông xuống tầng thứ hai Thâm Uyên Vô Tận. Tuy nhiên, lúc này ở ngay phía trên cửa vào lại có một Thiên Nhãn loại nhỏ ở đó. Lốc xoáy năng lượng xoay tròn tản phát ra lực hút mãnh liệt.

Chương 1077: Lưu Kỳ giật mình kinh sợ!

Tuy là Thiên Nhãn nhỏ, nhung nó là một loại tồn tại hình thức năng lượng độc đáo, trong Thiên Nhãn có thể ân chứa rât nhiều môi nguy hiểm. Cho nên mặc dù là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cẩp Giới Chủ đỉnh, cũng sẽ không tùy tiện tiên vào trong những Thiên Nhãn đó. Một khi tiến vào, có thê sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở bên trong.

“Khó trách!”

“Lưu Kỳ này vừa rồi tìm các tu luyện giả khác làm bạn đồng hành, thi ra là vì một cái Thiên Nhân chặn ngay cửa xuống tầng thứ hai Thâm Uyên Vô Tận.” Hạ Ngôn chợt hiểu trong lòng, hơi nheo mắt nhìn tới.

Đây là một cái Thiên Nhãn đường kỉnh chi chừng bốn năm thước. Tuy rằng rất nhỏ, nhưng vừa khéo nó chặn ngay cửa vào tầng thứ hai Thâm Uyên Vô Tận. Nếu muốn muốn đi vào tang thứ hai Thâm Uyên Vô Tận thì phải tiếp xúc gần với Thiên Nhãn. Lưu Kỳ này ĩõ ràng là không muốn mạo hiểm, có lẽ hắn đã thử từ bên ngoài mạnh mẽ công kích Thiôi Nhân, nhưng cuối cùng không đủ sức để thành công.

- Thiên Nhãn này thật đúng là đáng giận! Vừa lúc ngăn chặn ngay lối vào tâng thứ hai. nếu không đánh tan Thiên Nhân này, vậy phải chờ tới lúc cửa vào này chuyển đời vị trí lân tiếp theo.

Lưu Kỳ nhướng mắt nhìn có vẻ bất đắc dĩ nói.

Cửa vào của mỗi một tầng Thâm Uyâi Vô Tận, chuyển đời đi thời gi­an cũng không giống nhau. Mỗi một lần nó đổi vị trí, có thề là vài canh giờ, cũng có thể là vài ngày, thậm chí có thể là mấy tháng. Cho nên nếu phải đợi cho cửa vào này tự hành chuyển đổi vị tri, rồi tiếp tục đi tìm, vậy thì phải chuần bị sẵn tâm lý chờ đợi một thời gi­an dài.

- Thiên Nhân này thật đúng là biết chọn vị trí mà!

Hạ Ngôn cũng nhìn Thiên Nhãiụ cười nói.

- Đúng vậy! Chúng ta muốn đi vào tầng thứ hai Thâm Uyên Vô Tận, nhất định phải đánh tan Thiên Nhãn này. Với sức của một người, rất ó đánh tan nó. Cho nên, hai người chúng ta cần liên thủ.

Lưu Kỳ nhìn Hạ Ngôn, chi vào Thiên Nhãn.

- Ừ! Vậy chúng ta đánh tan cái thứ không giữ quy tắc này đi!

Linh lực màu vàng trong cơ thể Hạ Ngôn bắt đầu vận chuyển rất nhanh, hào quang màu vàng hình thành một cái lồng năng lượng ở chung quanh thân thể hắn. Năng lượng cuồng bạo tồn tại trong Thâm Uyên Vô Tận này, tựn­hiên đều bị cái lồng nàng lượng đó chặn lại ở bên ngoài.

Thấy một màn như vậy, Lưu Kỳ lại là cả kinh trong lòng. Thực lực của Hạ Ngôn biểu hiện ra ngoài, dường như mạnh hơn rất nhiều so với phòng đoán của hắn trước đó.

ở trong Thâm Uyên Vô Tận, tu luyện giả chém giết lẫn nhau cũng rất bình thường. Có thề đi vào Thầm Uyên Vô Tận đều là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ thực lực rất mạnh, trên người ai mà không có vài món trân bảo?

Tuy nhiên, ở Thâm Uyên Vô Tận ra tay cũng phải cần­thận, nguyên nhân chính là vì thực lực của mọi người đều rất mạnh, một khi ra tay chém giết nhau kết quả cũng rất nghiêm trọng. Không cần­thận một cái, giết người không được ngược lại bị giết cũng là chuyện thường tình.

Những tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ này, cũng không biết tu luyện đã bao nhiêu vạn năm, ai nấy đêu cảm thấy tính mệnh của mình mới là quý báu nhất, sao có thề tủy tiện liều mạng tản sát chém giết nhau?

Cho nên, ở Thâm Uyên Vô Tận tu luyện giả chém giết nhau thường thường nhất định đều có nắm chắc mới có thể ngang nhiên ra tay. Đương nhiên, tu luyện giả nào tự nhận thực lực của minh không bằng đối phương, khẳng định là sẽ không chủ động tiến lên vì mối nguy hiềm đó quá lớn.

Giờ này, trong lòng Lưu Kỳ cũng đã sinh ra một loại dự cảm không ồn.

- Ra tay đi!

Hạ Ngôn khẽ quát một tiếng, đột nhiên trong cơ thể bắn ra một luồng kiếm quang màu đò, bắn vê hướng Thiên Nhăn phía trên cửa vào tầng thử hai Mà Lưu Kỳ cũng phản ứng rất nhanh, khẽ vung cánh tay lên, đồng dạng một luồng kiếm khí bay ra.

Thiên Nhãn kia ở dưới công kích hợp lực của hai người, trong thời gi­an ngắn bắt đầu tan

rả.

Điểu này cũng rất bình thường, cho dù là một mình Hạ Ngôn cũng có thể dễ đàng đánh tan Thiên Nhãn loại nhỏ của tâng thứ nhất Thâm Uyâi Vô Tận này.

- ổ? Như thế nào phá tan nó dễ đàng như vậy?

Lưu Kỳ kinh ngạc nhìn Thiên Nhãn đã tán loạn.

vốn hắn nghĩ rằng, cho dù là hai người hợp lực cũng phải tốn thời gi­an một lúc lâu, không ngờ lại đơn giản như thế Trước đó thời điểm một mình hắn, ngay cả hao phí hết khí lực nhưng cũng không thể thành công!

- Ha ha! Thiên Nhãn đã tán loạn, chúng ta xuống tầng thứ hai Thâm Uyên VôTận đi.

Hạ Ngôn cười nói, sau đó dẫn đầu đi vào không gi­an tâng thứ hai Thâm Uyên Vô Tận.

“Thực lực của người này dường như mạnh hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của ta. Nhìn bề ngoài hắn còn rất trẻ tuôi, hem nữa là một gã vương tộc linh lực màu vàng.”

“Đối với ta đường như cũng không có ác ý, hẳn là sẽ không ra tay đối phó với ta.”

“Trước cùng đi với hắn, chi cần hắn hơi lộ ra chút địch ý, ta sẽ lập tức lựa chọn chạy trốn.”

Lưu Kỳ thầm suy nghĩ trong đầu. Sau khi Hạ Ngôn biểu hiện ra thực lực làm cho hắn kinh sợ, tâm tình liền phát sinh biến hóa. ở Thâm Uyên Vô Tận lúc nào cũng phải cần­thận, cái giá pbải trả cho sự sơ suất, rất có thể chính là tính mạng của minh.

“Vù vù!”

Trong không gi­an tầng thứ hai Thâm Uyên Vô Tận, Hạ Ngôn cùng Lưu Kỳ phi hành rất nhanh, đồng thời không ngừng né tránh từng vòng từng vòng thể năng lượng kia Lưu Kỳ cũng không ngừng phát ra ý niệm tra xét từng cái Thiên Nhãn.

Hắn tiến vào Thâm Uyên Vô Tận, đương nhiên là muốn tim kiếm trân bảo ở nơi này, mà trân bảo đều ở bên trong Thiên Nhãn. Trân bảo của tầng thứ hai Thâm Uyển Vô Tận, trên tồng thề mà nói đương nhiên trân bảo phải tốt han so với không gi­an tâng thứn­hât.

ở tầng thứ hai này Hạ Ngôn cũng chỉ muốn tìm kiếm lối đi thông tới không gi­an tầng thứ ba, cũng không tính kết bạn đồng hành lâu đài cùng Lưu Kỳ này.

Cũng chi nửa canh giờ sau.

“ổ?”

“Cửa đi thông tới tầng thứ ba!”

Hạ Ngôn phát hiện ở phía trước ngoài trăm dặm, một cái cửa hang động tối đen. ánh mắt lập tức sáng lên.

- Lưu Kỳ! Ta muốn đi xuống tầng thó ba Thâm Uyên Vô Tận, ngươi có tiếp tục cùng theo ta đi xuống không?

Hạ Ngôn nhìn Lưu Kỳ ở bên cạnh hỏi

Thời gi­an nửa canh giờ này, Lưu Kỳ vẫn chua phát hiện trân bảo.

Mỗi một tầng Thâm Uyên Vô Tận đều có vô số Thiên Nhãn, mà xác suất phát hiện trân bảo, không có khả năng cao lắm. Có đôi khi, tu luyện giả phài tìm kiếm cả vạn năm, mới có thể tìm được một cái Thiên Nhãn có giấu trân bảo.

Đương nhiên, nểu vận khí vô cùng tỗt, phát hiện trong một cái Thiên Nhãn có giấu hai kiện trân bảo, thậm chi mẩy kiện trân bảo cũng không phải không có.

Tương đối mà nói, càng xuống sâu Thâm Uyên Vô Tận, theo đó nguy hiềm càng gia tăng thì số lượng trân bảo cất giấu tự nhiên cũng sẽ càng nhiều.

- ổ? Nhanh nhự vậy?

Lưu Kỳ sửng sốt

Trong thời gi­an nửa canh giờ này, Lưu Kỳ cũng hàn huyên không ít cùng Hạ Ngôn, tuy nhiên cũng chưa thu được tin túc gì nhiều lắm từ miệng Hạ Ngôn. Thậm chí ngay cả tên của Hạ Ngôn hắn còn không biết. Tuy nhiên đần dẩn Lưu Kỳ bắt đầu yên tân lại, Hạ Ngôn cũng không có ý ra tay đỗi phó với hắn.

Mà đột nhiên hắn nghe Hạ Ngôn nói muốn đi tiếp xuống tầng thứ ba Thâm Uyên Vô Tận, đương nhiên phải ngây người. Bởi vì hắn chưa bao giờ đi tháng một mạch xuông Thâm Uyên Vô Tận kiều như vậy. Không phải hắn chưa đi xuống tầng thứ ba, đừng nói là tầng thứ ba, chính là tầng thứ năm tầng thứ sáu, Lưu Kỳ hắn cũng đều đi xuống rồi. Nhưng mỗi lần hắn tới Thâm Uyên Vô Tận, không phải đi một lèo xuống tới tầng dưới, mà bắt đầu xuống tới mỗi một tầng không gi­an, sẽ lưu lại thời gi­an rất lâu đề tìm kiếm vận may của mink

Tỷ như nói hiện tại xuống tới tầng thứ hai của Thâm Uyâi Vô Tận, nếu Lưu Kỳ đi một minh, tất nhiên sẽ ở tầng thứ hai tìm kiếm vài năm thậm chí mấy chục năm, sau đó mới cân nhắc có tiếp tục đi xuống tầng thứ­ba nữa hay không.

Dù sao, đi xuống mỗi một tầng này, mức độ nguy hiểm đều sẽ tăng lên trên diện rộng.

- Đúng vậy!

• Lưu Kỳ ngươi nếu không muốn tiếp tục đi xuống, vậy ta đi tiếp một mình.

Hạ Ngôn nhìn cửa hang động tối đen ồ ngoài trăm dặm, khẽ cười nói

- Cái này…

Lưu Kỳ nhíu mày, trong đầu suy nghĩ rất nhanh, hít một hơi thật dài sau đó mới quyết định nói:

- Tiếp tục!

Lưu Kỳ mơ hồ có cảm giác thực lực của Hạ Ngôn sâu không lường được. Mà trọng yếu nhât là, Hạ Ngôn không có địch ý gi với minh. Càng xuống sâu Thâm Uyên Vô Tận, bảo vật càng nhiều. Lưu Kỳ không ngốc, đương nhiên hắn biết xuống phía dưới mới càng có cơ hội nhiều hơn.

- Vậy đi thôL

Hạ Ngôn gật gật đầu, liền phi hành về hướng chỗ cửa đi thông xuống tầng thứ­ba.

- Còn muốn đi xuống?

Ở gần cửa đi thông xuống tầng thứ tư. sắc mặt Lưu Kỳ đã có hơi trắng bệch.

Ở bên trong tầng thứ ba, tìm kiếm mấy canh giờ, Hạ Ngôn mới tim được cửa thông xuống tầng thứ tư. Mà khi Hạ Ngôn nói ra ý muốn đi tiếp xuống tầng thứ tư, Lưu Kỳ nói như thấ

Ở trong tầng thứ ba, hắn vẫn như trước không thu hoạch được gì. Không có biện pháp, muốn trong vài canh giờ mà tìm được trân bảo ẩn giấu trong Thiên Nhãn, điều đó quá khó, trừ phi là vận khí quá tốt còn không thi thật khó xảy ra

- Ừ! Phía trên này cho dù có trân bảo, phẩm chất cũng sẽ không tốt lắm. Lưu Kỳ! Ngươi cũng là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh, muốn tim trân bảo hẳn cũng phải tìm phẩm chất cỡ Tử Khí Thần Chu trò lên chó?

Hạ Ngôn cười cười nói.

Từ Khí Thần Chu, đối với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh đều xem như trân bảo khá quý báu.

Tầngth­ứtưỄ..

Tầng thứ năm…

- Xuống tiếp nữa đó chính là tầng thứ sáu rồi!

Lưu Kỳ nhìn cửa đi thông xuổng tầng thứ sáu, sắc mặt đã không còn màu trắng bệch, mà đã biến thành tối đen, nhung ánh mắt của hắn lại lóe ia hào quang nóng cháy đầy hưng phấn.

Hiển nhiên, tuy rằng hắn lo lắng cho an toàn của mình, nhưng trong lòng vẫn là rất muốn mạo hiềm đi tiếp.

Nhân loại, đều có tâm tình như vậy. ở trên trình độ nhất đỉnh nào đó, chỉ sợ tất cà mọi người đều thích mạo hiểm, tim kiếm một loại kích thích. Lưu Kỳ hắn trước kia cũng từng xuống tới tâng thử sáu, chính những nguy hiềm trong đó, hắn cũng trài qua kinh sợ từng buớc.

- Ừ! Đi tiếp xuống tầng thỏ sáu.

Hạ Ngôn gật gật đầu thật mạnh, nói ra miệng với vẻ chắc chắn không thể nghi ngờ.

Hạ Ngôn sờ đĩ mang theo Lưu Kỳ này, đúng là muổn tìm cho hắn một kiện trân bảo. Mặc kệ nói như thế nào, thời điểm ở tầng thỏ nhất là Lưu Kỳ đẫn hắn tới cửa vào tầng thứ hai. Tuy rằng nói cho cùng, dù không có Lưu Kỳ, sớm hay muộn Hạ Ngôn cũng có thể tìm được cửa đi xuống tầng thử hai đó, nhưng dù sao cũng xem như thiếu hắn một mối nhân tình.

Hơn nữa, hiện tại cũng chỉ là chuyện tiện thề làm mà thôi! Không có Lưu Kỳ, hắn cũng sẽ tìm được cửa đi thông xuống tầng dưới. Hắn cũng để tùy Lưu Kỳ tự minh lựa chọrụ nếu Lưu Kỳ không muốn đi tiếp xuống, đương nhiên Hạ Ngôn cũng sẽ không miễn cưỡng. Hạ Ngôn dự tính sau khi xuống tới tầng thử sáu, hắn sề dùng nhiều thời gi­an một chút tìm một vài trân bảo cho hắn. Nêu thật sự tìm không thấy, vậy thì Hạ Ngôn cũng không có cách nào.

- Tầng thứ sáu này là mức độ nguy hiểm lớn nhất Thâm Uyên đệ nhất trọng của Thâm Uyôi Vô Tận.

Lưu Kỳ trầm giọng nói:

- Nghe một số đại nhân vật nói, qua sáu tầng đầu tiên của Thâm Uyên Vô Tận, tầng thứ bảy được xem là Thâm Uyên đệ nhi trọng, độ khó sẽ gia tăng mạnh. Cho dù là Chấp sự núi Thủ Vọng, cũng không đám tùy tiện tiến vào tầng thố bảy.

Lưu Kỳ nhìn Hạ Ngôn nói.

-ồ?

Hạ Ngôn hơi ngạc nhiên, hắn từng ổi xuống tầng thứ tám, lúc ấy từ tầng thứ sáu đi xuống tầng thứ bảy, hẳn cũng cảm giác được độ nguy hiềm gia tăng mãnh liệt, chẳng qua lúc ấy cũng không để ý nhiều lắm. Hiện tại nghe Lưu Kỳ này nói, hắn mới chợt nhớ tới.

Chương 1078: Tiên sinh, chuẩn bị chạy trốn đi!

Theo ý của Lưu Kỳ, trong Thâm Uyâi Vô Tận móc độ chênh lệch giữa độ khó của tẩng thứ sáu và tầng thứbảy cũng không phải tăng lên đơn giản như vậy.

“Khó trách, lúc ấy thời điểm ta từ tảng thứ sáu đi xuống tầng thứ bảy, cũng tốn không ít thời gi­an mới thích ứng với độ khó đột nhiên gia tăng mãnh liệt.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng về độ khó tăng lên một cách bất ngờ từ tầng thứ sáu đến tầng thứbảy.

- Thâm Uyên Vô Tận này ta cũng không rõ làag lắm rốt cuộc có bao nhiêu tầng. Tuy nhiên ta biết, sáu tầng phía trước là Thâm Uyên đệ nhất trọng, mà bắt đầu từ tầng thứ bảy là Thâm Uyên đệ nhị trọng. Tầng thứ sáu, cũng chính là một tầng nguy hiểm khó nhai nhất của Thâm Uyên đệ nhất trọng. Rất nhiều Giới chủ cường đại của Thần Châu, nhiều nhất cũng chỉ dừng lại ở tẩng thứ sáu Thâm Uyên Vô Tận, bọn họ không dám tùy tiện đi xuống tiếp tẩng thứ bày.

Lưu Kỳ lại trịnh trọng nói với Hạ Ngôn.

Vũ trụ sinh ra đã mấy ngàn ức năm, số lượng Thần chủ có lẽ bởi vì điều kiện hạn chế cực kỳ hà khắc nên không có nhiều lắm, nhưng số lượng tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, thì e là đếm không hết

Ngay cả Thanh chủ của các thành nhỏ kia đều là cường giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ.

Một ít tu luyện giả cồ xưa cá biệt, thực lực đều cường đại đến khó tin, ngay cả tu luyện giả có thể so với Chấp sự núi Thủ Vọng cũng có rất nhiều. Mà thành thị của Thần Châu thật sự là quá nhiều, nên thực lực cỡ như Thương Tử Danh thì càng không thể đếm cho xiết.

Tuy nhiên, tu luyện giả thực lực cỡ như Thưc­ng Tử Datđi như vậy, cũng không dám tùy tiện đi xuống tới tẩng thứbảy Thâm Uyên Vô Tận.

- Ừ! Tầng thứ sáu tuy rằng phi thường nguy hiềm, tuy nhiên cơ hội cũng nhiều. Không mạo hiểm làm sao có thể lấy được những trần bảo quý báu phi thường kia chứ? Nêu ở thành thị của chính mình tìm một chỗ bế quan tu luyện, thì sẽ rất an toàn, nhưng tĩân bảo không có khả năng tim tới cửa.

Hạ Ngôn cười cười, nói với Lưu Kỳ.

Nguy hiểm, cũng đại biểu cho kỳ ngộ!

Lưu Kỳ nghe nóithẶ trong hai mắt cũng lóe sáng.

Nêu hắn không muốn mạo hiểm chút nào, thì cũng không nhiều lần tìm tới Thâm Uyên Vô Tận.

- Được! Ta cũng đi xuống tầng thứsáu Thâm Uyên Vô Tận!

Lưu Kỳ hạ quyết tâm, trầm giọng nói:

- Không nói gạt ngươi, trước đây ta chì tiến vào qua tẩng thứ sáu. một lần. Một lần đó cũng đúng là gặp không ít nguy hiềm thiếu chút nữa khiến ta mất mạng. Nhưng một lần đó, ta cũng lấy được một kiện trân bảo giá trị tới mấy ức viên Quy Nguyên Đan.

Lưu Kỳ nghĩ đến kiện trân bảo chính minh lấy được trước kia, có chút đắc ý. Kỳ thật kiện trân bảo đó có giá trị hơn mười ức viên Quy Nguyên Đan, hắn nói giảm lại, là hắn cũng lo lắng Hạ Ngôn sẽ động tâm.

Hắn không biết, đừng nói là mười ức, cho dù giá trị là một tĩăm ức viên Quy Nguyên Đan, Hạ Ngôn cũng không hề đỗ mắt

-Đi!

Hạ Ngôn phất tay một cái nói.

Thân ảnh hai người rất nhanh chim sâu xuống lối vào không gi­an tầng thứ sáu. Dao động năng lượng của tầng thứ sáu này so sánh với tầng thứ năm, mức chênh lệch cũng không phải làm cho người ta khó có thề tiếp nhận. Tuy nhiên tầng thứ sáu này cũng chính là một tầng nguy hiểm nhất của đệ nhất trọng Thâm Uyâi Vô Tận.

Xâm nhập mỗi một tầng, địa vực Thâm Uyên Vô Tận gần như lớn gấp đôi. ở tầng thử sáu. bát cứ lúc nào cũng có thể nhìn thấy năng lượng thể cùng loại với Hắc Linh Vụ, trong đó tia chóp hắc linh lấp lóe khi ẩn khi hiện, khiến cho tim người ta đập nhanh.

Hắc Linh Vụ thấy rất rò ràng, nhưng thật ra đễ đàng né tránh, còn có một số năng lượng thể kinh người đột nhiên xuất hiện, không hề có dấu hiệu báo trước sẽ nuốt hết cả một mảng tu luyện giả trong không gi­an, loại năng lượng thể này mới là nguy hiểm nhất.

Sau khi xuống tới tầng thứ sáu, Lưu Kỳ càng thêm thận trọng cẩn thận, linh lực toàn thân không ngừng lưu chuyển, dường như bất cứ lúc nào cũng phải liều mạng. Mà xuốEgtới tẩng thứ sáu, Hạ Ngôn cũng không đám quá sơ xuất, cẩn thận sợ lật thuyền trong muôn một

“Vù!”

Hạ Ngôn, Lưu Kỳ, hai người phi hành ở tầng thứ sáu Thâm Uyên Vô Tận tốc độ cũng không nhanh lắm. Hạ Ngôn cũng không ngừng phát ra ý niệm tra xét từng cái Thiên Nhãn ngang qua bên mình. Địa vực tầDg thứ sáu này cũng phi thường khổng lồ, nên muốn tìm

được cửa đi thông tầng thứbảy, cũng phải tốn không ít thời gi­an.

“Tê tê!”

“Phốcphốc phổc!”

Một ít năng lượng thinh thoảng phát ra tiếng vang. Hạ Ngôn và Lưu Kỳ, hai người tiến vào tầng thứ sáu không đến nửa canh giờ, liền gặp hai nhóm tu luyện giả. Hai nhóm này nhìn thấy hai người Hạ Ngôn, cũng không có tới gần, mà từ rất xa đã tĩánh đi lối khác.

Không có tuyệt đối nắm chắc, tuyệt đối sẽ không tùy tiện ra tay. Hơn nữa bản thân ở trong môi trường này đã rất nguy Mềm, nếu ra tay có thể bị hút vào trong Thiên Nhãn, mối nguy hiểm đó còn lớn hơn nữa. Nghĩ tới điểu đó thực khó mà liệu trước được.

-Ôi!

Lưu Kỳ thở dài một tiếng:

- Muốn tìm trân bảo. quả thật là khó khăn đây! Nghe nói trân bảo trong Thâm Uyên đệ nhị trọng nhiều hơn gấp mấy lần so với Thâm Uyên đệ nhất trọng.

- Như thể nào? Ngươi muốn đi tầng thứbảy xemthửrồi sao?

Hạ Ngôn cười nhìn về phía Lưu Kỳ hỏi.

- Đi tầng thứbảy?

Lưu Kỳ trợn to mắt:

- Điều đó đối với ta mà nói, chi sợ dù có tìm được trân bảo, cũng không còn cái mạng mang theo ra ngoài

Lưu Kỳ lắc đầu:

- Đi xuống tầng thứ bảy, ta chưa từng nghĩ tới!

- Ha ha! Vậy cứ kiên nhẫn một chút ở tầng thứ sáu tìm kiếm đi!

Hạ Ngôn cười nói.

“Xoạt!”

Lúc này, từ xa xa ba bóng người màu xám rất nhanh tới gần, Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn tới. thân ảnh dừng lại lơ lửng trên không trung.

Mà Lưu Kỳ cũng lập tức dừng thân lại, ánh mắt nhìn ba bóng người kia, chợt nhíu mày

nói:

- Là Ngưu Lam!

- Ngươi quen?

Hạ Ngôn nghe Lưu Kỳ nói ra tên một người, ánh mắt vừa chuyầi hỏi

- Ừ! Biết một người trong đó, chính là người bên trái, hắn tên Ngưu Lam, là tu luyện giả của Đồ Nhã Thành, cũng là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh, giống như ta. Còn hai người bên cạnh hắn ta không biết.

Lưu Kỳ gật gật đầu nói tiếp với Hạ Ngôn:

- Ngưu Lam này. không ngờ cũng đám đi vào tầng thỏ sáu Thâm Uyên Vô Tận.

Tu luyện giả có thể đi vào tẩugthứ sáu Thâm Uyên Vô Tận, đều không đem giản!

- Bọn họ lại đây!

Hạ Ngôn nhíu mày nói.

- Ha ha ha… Lưu Kỳ, đúng là ngươi?

- Mới đầu, ta còn tường rằng nhận lẩm người đấy! Thật không nghĩ tới, Lưu Kỳ ngươi cũng dám đi xuống tầng thứ sáu Thâm Uyên Vô Tận. Chậc chậc…

Tu luyện giả bên trái, cũng chít­di là Ngưu Lam, lắc đầu cười nói châm chọc.

Vừa rồi theo trong giọng nói của Lưu Kỳ, Hạ Ngôn liền nghe ra được Lưu Kỳ cùng Ngưu Lam này quan hệ cũng không tốt lắm. Quả nhiên, gã tên là Ngưu Lam kia vừa tới nơi liền lên tiếng chế giễu Lưu Kỳ.

- Ngưu Lam! Ngươi quen biết hai người đó à?

Người đứng giữa trong ba người, nghiêng người nhìn về phía Ngưu Lam bên phải, nhíu mày có vẻ không kiên nhẫn hỏi một câu.

- Khải Đông đại nhân! Tiểu tử mặc phục sức màu lam kia, chính là Lưu Kỳ của Dã Thượng Thành. Tiêu tử này ở Dă Thượng Thành chính là nhân vật rất vinh quang tỏa sáng đó, ngay cả Thành chủ bọn họ đều rất khách sáo với tiểu tử này.

Ngưu Lam dùng ánh mắt lạnh nhưbềng nhìn chằm chằm Lưu Kỳ.

- Hừ! Dã Thượng Thành? Chỉ là thành thị tam lưu mà thôi, Thành chủ bọn họ nhìn thấy ta, đều phải ân cần thăm hòi.

Người được gọi là Khải Đông đại nhân, hừ lạnh một tiếng thuận miệng nói.

Lưu Kỳ tức giận đến thân hình hơi run run, nhưng cũng không nói gi.

Hạ Ngôn ở một bên quan sát khẽ nhíu mày, tuy nhiên chuyện này không liên quan gi tới minh, cho nên Hạ Ngôn cũng lười nhúng tay vàoỄ Hắn cùng với Lưu Kỳ này, cũng mới quen biết thời gi­an không lâu, tính trước sau cũng chỉ mới vài canh giờ mà thôi

- Khải Đông đại nhân! Ngài cũng không biểt rồi, tên tiểu tử Lưu Kỳ này bình thường đủng là vênh váo tận ười, gặp mặt ta thì đều vênh mặt ngẩng cao đần, không coi ai ra gi!

Ngưu Lam làm vẻ mặt cường điệu, lớn tiếng nói.

- Hả? Có chuyện nhưvậy?

Khải Đông quét ánh mắt sắc bén về pbíà Lưu Kỳ.

- Ta làm sao đám lừa gạt Khải Đông đại nhằn ngài chứ? Tiểu tỏ này thực lực tuy rằng không cao lắm, nhung hắn đủng là có một kiện Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm cực kỳ cường đại. Pháp Tắc Thần Khí này uy lực rất mạnh, nghe nói lục công kích của nó thậm chí có thể so với một ít Thánh khí

Hai mắt Ngưu Lam tỏa sáng nói

Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm số lượng cũng không nhiều, càng đừng nói là Thánh khí Một Pháp Tắc Thần Khí vương phâm bình thường, đều có giá trị hơn mười ức viên Quy Nguyên Đan. Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm uy lực lớn hơn một chút, thậm chí có giá trị hc­mi một trăm ức viên Quy Nguyên Đan.

Nêu uy lực của Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm có thể so với Thánh khí, thì giá trị của nó sẽ càng khiến cho người ta đỏ mắt thèm thuông.

Khải Đông vừa nghe câu nói đó, ánh mắt cũng nóng cháy lên.

Nên biết rằng, cho dù là tại trong tầng thứ sáu Thâm Uyên Vô Tận, mạo hiểm tìm kiếm, tổn rất nhiều thời gi­an, có thề tim được một số trân bảo có giá trị mấy ức viên Quy Nguyên Đan cũng coi như vận may không tệ rồi

“Không xong!” Lưu Kỳ thầm nghĩ không tốt.

“Ngưu Lam này hiền nhiên là cố ý, cố tình nói ta có Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm. Chết tiệt! Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm của ta uy lực tuy rằng không kém, nhưng còn xa không theo lặp Thánh khí Ngưu Lam muôn lợi dụng cơ hội lần này, giết chết ta ở chỗ này đây?” Lưu Kỳ sợ Mi thầm nghĩ, trong lòng bàn tay đẫm ướt mồ hôi.

Thực lực của Khải Đông kia, hiển nhiên là rất cường đại, ngay cà Ngưu Lam đều tôn xưng là đại nhân, chi sợ thực lực có thể so với Chấp sự của núi Thủ Vọng.

Cũng đúng, nếu không phải có tu luyện giả cường đại như vậy làm bạn đồng hành, làm sao Ngưu Lam dám tùy tiện đi vào tầng thỏ sáu Thâm Uyên Vô Tận?

“Lần này, thật đủng là cơ hội tốt đây! Có Khải Đông ở trong này, vừa lúc có thề nhân cơ hội diệt trừ tên chểt tiệt này. Ta cũng không có nói sai, trân bào trên người Lưu Kỳ thật sự không ít. Giết chết tên Lưu Kỳ này, ít nhiều ta cũng có thể được chia một vài món bảo vật.” Lúc này Ngưu Lam cũng đang nghĩ như thế. Quà thật tâm tư hắn không được lương thiện lắm.

ở trong mắt hắn xem ra, tu luyện giả Khải Đông muốn giết chết Lưu Kỳ; cũng không khó khăn. Tuy rằng bên cạnh Lưu Kỳ còn có một người, nhưng bên mình lại có tới ba người.

Kỳ thật Ngưu Lam cũng không có quan tâm tới Hạ Ngôn cho lắm. Hạ Ngôn rất trẻ tuổi, trẻ tuổi hơn rất nhiều so với bọn hắn. Thường thường người ưẻ tuổi luôn dễ dàng bị người ta xem nhẹỄ Nếu Hạ Ngôn là một lão già, thì khẳng định Ngưu Lam sẽ chú ý nhiều tới Hạ Ngôn. Đây là lẽ thường tình của người đời.

- Tiên sinh, chuẳn bị chạy trốn đi! Ngưu Lam này lòng dạ bất lương, hắn muốn cho Khải Đông kia giết ta. Thực xin lỗi. không ngờ gặp phải chuyện này!

Lưu Kỳ mang theo vẻ áy náy truyền âm nói với Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn nghe Lưu Kỳ nói như thế, không khỏi nhói mày. Tại trước mặt ba người Ngưu Lam này mà tiổn chạy, hiển nhiên không có khà năng.

-Đi!

Hạ Ngôn không có hốt hoảng bỏ chạy giống như trong tưởng tượng của Lưu Kỳ, mà chỉ nói với Lưu Kỳ một chữ, sau đó hướng về một bên bay đi với tốc độ cũng không mau.

- Này…

Lưu Kỳ thấy Hạ Ngôn bay đi về một hướng, mặt mày nhăn thành một đám, hắn rất muốn liều mạng chạy trốn, nhưng ở trong không gi­an Thâm Uyên Vô Tận này, một mình hắn cũng rất khó thoát khỏi truy kích của ba người Ngưu Lam. Chỉ riêng Khải Đông kia thực lực đã rất mạnh, còn người từ đầu đến giờ vẫn không nói chuyện kia, cũng không phải kẻ yéuỄ

Cắn răng một cái, Lưu Kỳ cũng chậm rãi bay theo Hạ Ngôn. Phương pháp rời khỏi Thâm Uyâi Vô Tận, chính là đánh vỡ nát không gi­an, nhưng bởi vì Thâm Uyên Vô Tận phi thường đặc thù, ở thời điểm đi ra ngoài rất nguy hiềm. Nếu ngay lúc đó bị công kích, vậy rất có thể trực tiếp bị năng lượng chấn động phải mai một, cũng có thể bị cuốn vào trong một cái Thiên Nhãn nào đó cũng vô phương thoát ra ngoài.

Chương 1079: Thị Huyết Cuồng Ma

Trong Thâm Uyên Vô Tận, ở thời điểm đánh giết nhau không đến lúc bức thiá nhất, bình thường tu luyện giả sẽ không lựa chọn đánh phá bức tường không gi­an. Phương phập này thật sự là hạ sách! Bình thường tới lúc cái chết cận kể mới sừ dụng loại phương pháp này.

Nhìn thấy Hạ Ngôn cùng Lưu Kỳ rời đi, trong mắt Ngưu Lam lóe ra tia sáng ác độc, rồi quay nhìn về phía Khải Đông bên cạnh:

- Khải Đông đại nhân để Lưu Kỳ đi sao? Trên người Lưu Kỳ này có không hề ít bảo vật, nhất là kiện Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm lợi hại kia, dựa vào cái thần khí tên tiểu tử đó có thể đè ép ta không ngóc đầu lên được.

Ngưu Lam nói giọng nói có hơi cấp bách.

- Vây ngươi có ý gì?

Khải Đông nhìn về phía Ngưu Lam, hắn biết rõ Ngưu Lam muốn làm cái gì, tuy nhiên lúc này vẫn là cười lạnh lên tiếng hỏi

- Khải Đông đại nhân sao không nhân cơ hội này đánh chết tên Lưu Kỳ, đoạt lẩy bảo vật trâi người hắn? Dù sao ở trong Thâm Uyên Vô Tận, giữa tu luyện giả bởi vì tranh giành bảo vật chém giết nhau cũng là chuyậi bình thường. Hơn nữa, Dã Thượng Thành kia cũng chỉ là một thành thị tam lưu, Thành chủ Dã Thượng Thành nhìn thấy Khải Đông đại nhân ngài đều phải cúi đầu.

Ngưu Lam cười nói, thuận tiện vỗ mông ngựa một cái.

- Ha ha! Nói có đạo lý. Một khi đã như vậy, thì còn chờ gi?

Khải Đông cười ha hả, ánh mắt chợt trở nên ác liệt, chuyển nhìn về hướng hai người Hạ Ngôn, Lưu Kỳ đang bay đi, linh lực trong cơ thể rất nhanh lưu chuyển.

- Chặn Lưu Kỳ lại.

Ngưu Lam kêu lên hưng phán, hai mắt tỏa sáng.

- Lưu Kỳ! Đứng lại cho ta! Tường chạy thoát được sao?

Ngưu Lam dẫn đầu phóng vọt lên. Một mình hắn đối phó với Lưu Kỳ. bởi vì đối phương có thần khí nên luôn rơi xuống hạ phong. Nhưng hiện tại có Khải Đông ở đây thì tình huống hoàn toàn khác rồi.

- Tiên sinh! Ngưu Lam này quà nhiên lòng dạ bất lương! Bọn họ đuồi theo tới rồi!

Nghe tiếng quát gọi của Ngưu Lam, Lưu Kỳ vạn phẩn lo lắng, cả gương mặt đều tái

xanh.

Hắn đã thấy Hạ Ngôn hiển lộ thực lực, biết thực lực của Hạ Ngôn hẳn là còn cao hơn mình. Cho nên nếu lúc này hắn lựa chọn tự mình chạy trốn, thì hy vọng sổng sót có thề còn không lớn bằng ở cùng một chỗ với Hạ Ngôn.

- Không cần­lo lắng.

Hạ Ngôn nhíu mày, rồi chủ động dừng chân lại, xoay người nhìn về phía ba tu luyện giả Ngưu Lam đã tới gần.

Nghe vậy, ưêti đầu Lưu Kỳ lập tức nồi gân đen, có chút bất đắc dĩ.

- Lưu Kỳ! Ngươi khôn hồn đừng chạy! Biết điểu thì gi­ao ra thần khí có trên người ngươi, nếu không đừng trách chúng ta không khách sáo.

Ngưu Lam bay gần tới nơi, gào lên với Lưu Kỳ.

- Ngưu Lam! Ngươi đây là cướp giật!

Lưu Kỳ cắn răng thấp giọng nói.

- Cướp đoạt thì sao? Hừ! ít nói nhảm đi! ở trước mặt Khải Đông đại nhân, ngươi hoàn toàn không có cơ hội gi.

Ngưu Lam hẫng hái hoa tay múa chần nói với Lưu Kỳ.

- Đúng, Lưu Kỳ! Muốn sống thì chiếu theo lời nói củaNgưu Lam làm đi!

Khải Động hơi híp mắt, lạnh nhạt nói, dường như Lưu Kỳ đã là con châu chấu trong tay hắn.

- Các ngươi không nên ép người quá đáng!

Trên mặt Lưu Kỳ nổi lên đầy gân máu.

Nếu thật sự không được, cũng chỉ có liều, mạng! Còn bảo hắn chủ động gi­ao ra tất cả bảo vật trên người, điều đó quà thực so với giết hắn còn khó chịu hơn. Từ khi hắn bắt đầu tu luyện đến nay, cũng có rất nhiều kỳ ngộ khiến người khác đỏ mắt thèm thuồng. Một đường trường thành đến hôm nay cũng không phải không có trải qua hung hiểm. Nếu quá áp bức, hắn cũng phải liều mạng!

- Ngươi đã không biết thức thời, thi chớ trách chúng ta lòng dạ ác độc.

Ngưu Lam nôn nóng muốn ra tay, thật ra hắn mong muốn giết chết Lưu Kỳ ngay, để trừ mối tai họa về sau.

-Cút!

Đúng lúc này, một luồng khí tức vô cùng cường đại, từ trên người Hạ Ngôn phát ra, ép mạnh về phía ba người đối diện. Ba người chỉ cảm thấy giống như mình bị một cây cự chùy đập mạnh một cái, trái tim dường như sắp nhảy vọt ra ngoài. Toàn bộ linh hồn đều hơi run run.

- Cái gì?

-Đây là…

Ba người Khải Đông lập tức hiểu ra, giật mình nhìn Hạ Ngôn. Tu luyện giả áo trắng từ đầu không ai thèm để ý, không ngờ thực lực mạnh nhưthấ

- Đi mau!

Khải Đông ngay lập tức nhích động thân minh, rất nhanh bay đi về hướng trái ngược. Còn Ngưu Lam và người kia cũng chì thoáng chần chờ một chút, liền rất nhanh bay theo Khải Đông.

- Sao lại thế này?

- Ba tên hỗn đản này sao lại bỏ đi như thế?

Lưu Kỳ đứng một bên còn không biết đã xảy ra chuyện gì. Hạ Ngôn vừa rồi quát to một tiếng, đã dùng linh hồn uy áp. Nên biết rằng linh hồn của Hạ Ngôn đã là đại viên mãn, tuy nhiên uy áp này cũng chỉ áp bức tới đối phó với ba người Khải Đông kia mà thôi, cho nên Lưu Kỳ ở bên cạnh Hạ Ngôn cũng không có có cảm giác gì khác thường. Nguyên nhân chính vì thạ Lưu Kỳ mới lấy làm lạ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gi.

- Chúng ta tiếp tục tìm kiếm bảo vật đi!

Hạ Ngôn lắc lắc đầu, cũng không có giải thích. Nhìn ba bóng người kia dần biến mất trong tầm mắt, sau đó nói với Lưu Kỳ vẻ mặt đang mù mờ.

-Được… được!

Lưu Kỳ tuy rằng mù mờ, nhưng trong lòng cũng có thể đoán được đại khái, hắn biết ba người Ngưu Lam này bỗ đi, rất có thể có liên quan với vị áo trắng bên cạnh minh. Nếu không thi ba người kia không có khả năng sắp tới nơi vừa muốn ra tay với mình, đột nhiên buông bỏ lựa chọn ròi đi như vậy.

“Vù!”

- Khải Đông đại nhân! Vừa rồi là chuyện gì xày ra? Ta như thế nào cảm giác linh hồn của mình đều dường như không ồn? Cái loại cảm giác này thật là đáng sợ!

Sau khi phi hành đến một góc xa, Ngưu Lam không kim nổi mờ miệng hỗL

- Ngu xuẩn!

Khải Đông cũng không quay đầu lại mắng một câu.

Ngưu Lam bị mắng cũng không hề nổi giận chút nào, ngược lại cười hề hể làm lành nói:

- Khải Đông đại nhân! Ngài hãy nói cho ta biết vừa rồi rốt cuộc là chuyện gì xảy ra đi!

- Đồ đầu heo! Vừa rồi tu luyện giả áo trắng kia dùng linh hồn của mình áp bức ba người chúng ta. Uy áp linh hồn thật đáng sợ! Thực lực của người áo trắng đó phi thường cường đại, so với ta còn cường đại han nhiều. Người nậy tuyệt đối không phải chúng ta có thề trêu chọc. Ngưu Lam! Thiếu chút nữa ngươi hại chết chúng ta!

Khải Đông hít nhẹ vảo một hơi. nghĩ đến tình hình vừa rồi trong lòng hắn còn hoảng sợ. May mà người áo trắng đó không có trực tiếp ra tay, Nêu không thì hậu quả sẽ rất khó nói.

-Hà?

- Điều này sao có thể? Khải Đông đại nhân! Thực lực của ngài đúng là có thể so với Chấp sự núi Thủ Vọng mà!

Ngưu Lam nói có vẻ không tin.

- Hừ! Tu luyện giả trong thiên hạ thực lực cường đại nhiều lắm, nơi này lại là Thâm Uyên Vô Tận, gặp phải tu luyện giả cường đại hơn ta đương nhiên không kỳ quái. Chẳng qua khiến người ta khó có thể tưởng tượng là không ngờ người này còn trẻ tuổi nhưthấ

Khải Đông híp mắt, thở ra một hơi, xoay người nhìn lại.

“Ông!”

Đúng lúc này, không gi­an tầng thứ sáu Thâm Uyâi Vô Tận đột nhiên chấn động một cái, ba người lập tức cảnh giác.

- Có người đang sử dụng lực lượng pháp tắc công kích chúng ta!

Khải Đông phàn ứng nhanh hơn hết, cáp bách nói.

- Chẳng lẽ là người vừa rồi kia đuổi theo giết chúng ta?

Ngưu Lam trọn to cặp mắt, khẩn trương nhìn quanh bốn phía.

“Ầm!”

Âm vang câu nói của Ngưu Lam vừa mới hạ xuống một cây chùy màu máu thật lớn, trực tiếp hiện ra phía trên đỉnh đầu của hắn. nhẹ nhàng bồ xuống. Ngưu Lam vội vàng thúc động thân khí phòng ngự, nhưng hộ thuẫn do thần khí hình thành, ngay lập tức bị đập thành mảnh nhò, sau đó toàn thân hình Ngưu Lam, đều bị đập lún xuống phía dưới mặt đất khoáng thạch cứng rắn. Linh hồn màu vàng của hắn hiện lên, trong nháy mắt liền bị các loại năng lượng trong Thâm Uyên Vô Tận cắn nuốt hoàn toàn biến mất.

- Là Thị Huyết Cuồng Ma, chạy mau! Chạy về hướng tên áo trắng vừa rồi.

Khải Đông nhìn thấy cây cự chùy màu máu, chợt hiểu ra vội vàng nói với tên còn lại. Cùng lúc đó, hắn xoay người bay đi rất nhanh về hướng chỗ Hạ Ngôn và Lưu Kỳ.

Mà tu luyện giả kia cũng hét lớn một tiếng, tăng tốc độ lên tới cực hạn. Mặc dù đang ở trong tâng thứ sáu Thâm Uyên Vô Tận, lúc này hắn cũng không quản tới nhiêu như vậy.

“Ầm ầm!”

Phíà sau hai người cách đó không xa, xuẩt hiện một bóng người đỏ như máu, chì thấy trong tay hắn cầm một cây thần chùy màu máu thật lớn. thân thể hóa thành một tia chợp tiuy đuổi theo hướng hai người Khải Đông đang chạy trốn.

Đang lúc Hạ Ngôn cùng Lưu Kỳ chuẩn bị rời đi, chợt thấy đám người Khải Đông đột nhiên chạy vòng tĩở lại, hơn nữa thậm chí tốc độ còn nhanh han so với vừa rồi bỏ đi.

-ồ?

“Mấy tên này chẳng lẽ thật sự muốn đánh nhau đến cùng? Sao thiếu một tên rồi? Tên Ngưu Lam kia không thấy!” Hạ Ngôn đảo ánh mắt lạnh lùng nhìn tới, cơn phẫn nộ trong lòng chậm rãi bốc lên, hắn thật không muốn tiêu phí nhiều thời gi­an trên đám người này.

- Tiên sinh! Bọn Khải Đông kia lại quay trờ lại!

Lưu Kỳ cũng phát hiện Khải Đông, vội vàng nói.

- ồ? Phía sau hai tên này, còn đi theo một tu luyện giả.

Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn, cũng nhìn thấy bóng người đỗ như máu đuổi theo sát phía sau:

- Sát khí thật mạnh!

- A? Đó là… Tiên sinh, chúng ta chạy mau đi! Đó là Thị Huyết Cuồng Ma rất đáng sợ!

Lưu Kỳ nhìn thấy bóng người màu máu phía sau, sắc mặt lập tức biến thành tối đen, toàn

thân linh lực bùng phát, kêu lên một câu với Hạ Ngôn rồi đỉnh chạy trốn.

- Thị Huyết Cuồng Ma?

Hạ Ngôn nhíu mày, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe nói tới loại này. Nhìn vè mặt của Lưu Kỳ, Thị Huyết Cuồng Ma kia dường như rất đáng sợ.

- Không có thời gi­an, chúng ta tốt hơn là chạy mau đi, trước rời khỏi nơi này nói sau! Chậm một chút nữa Thị Huyểt Cuồng Ma kia đuồi theo kịp mát Chết tiệt! Hai tên khốn Khải Đông này đủng là cố ý đẫn Thị Huyết Cuồng Ma tới chỗ chủng ta đây!

Lưu Kỳ tức giận đến nhảy dựng lên, chi vào hai người Khải Đông mắng lớn.

- Thị Huyết Cuồng Ma này, thực lực dường như rất mạnh.

Hạ Ngôn ánh mắt tỏa sáng, hắn ngươc lại thật muốn tìm một vài đối thủ đồng sức ngang tài để chiến đấu một trận, như vậy đối với củng cố thực lực bàn thân có lợi ích rất lớn. Gi­ao chiến cùng tu luyện giả thực lực thấp kém thi không có chỗ lợi gi, mà chiến đấu cùng cường giả cảnh giới Thẩn chủ, đó là muốn chết.

- Trời ơi! Tiên sinh ngài nhưthế nào ngay cả Thị Huyết Cuồng Ma cũng không biết? Thị Huyểt Cuồng Ma là sinh vật hung tàn nhất trong Thâm Uyên Vô Tận, nó là một loại sinh linh nửa người nữa hung thú, có được trí tuệ không nhiều lắm, nhưng lại phi thường khát máu. Chỉ cầnnhìn thấy nhân loại, thì sẽ phát cuồng, đuồi giết không chết không ngừng.

Thấy Hạ Ngôn không có ý muốn đi, Lưu Kỳ đành phải giới thiệu một chút về Thị Huyết Cuồng Ma. Mà trong thời gi­an nói mẩy câu đó, tên tu luyện giả bên cạtih Khải Đông, cũng đã sớm chết dưới cự chùy của Thị Huyầ Cuồng Ma rồi

- Chết tiệt!

- Ta như thế nào xui xẻo như vậy… Không ngờ gặp phải Thị Huyết Cuồng Ma!

- Loại sinh vật này không phải rất ít xuất hiện sao? Mặc dù xuất hiện, cũng chỉ xuất hiện ở đệ nhị trọng Thâm Uyên, như thế nào tầng thứ sáu Thâm Uyên Vô Tận cũng xuât hiện Thị Huyết Cuồng Ma?

Khải Đông gào to phẫn nộ, hắn nhìn thấy đồng bạn bên cạnh mình cũng đã chết, trên ót đều chảy ròng mồ hôi. Giờ khắc này, hắn có thê cảm giác được rõ ràng khí tức thô bạo trên người Thị Huyết Cuồng Ma phát ra, như­muốn cắn nuốt tuơi sống chính mình.

- Không! Ta không thể chết được! Phải tăng nhanh bon tốc độ, lập tóc thoát đi.

Khải Đông vận dụng hết toàn thân linh lực, hắn đã nhìn thấy Hạ Ngôn và Lưu Kỳ ngay tại phía trước

Chương 1080: Hành hung dã man!

Linh lực màu đen bên ngoài thân Khải Đông, nhưng lại khuếch tán thành hình một cái nấm, có thề thấy được lúc này hắn đã vận dụng linh lực đến cực hạn. Nhưng tốc độ của Thị Huyấ Cuồng Ma kia so ra còn nhanh han tốc độ phi hảnh của hắn một bậ&

- Ta sẽ không chết! Khải Đông ta tung hoành Thần Châu mấy ngàn vạn năm, biết bao nguy hiểm cùng khó khăn đều vượt qua, ta như thế nào có thể chết ở chỗ này? Không! Tuyệt đối không thể! Ta là người được sủng ái của thiên địa, ta cuối cùng sẽ tĩở thành Thần chủ vĩ đại!

Khải Đông, nghiến răng đến chảy máu, bộ mặt dữ tợn gào thét.

- Grừ!

Thị Huyá Cuồng Ma kia cũng điên cuồng gầm rú, lúc này chì thấy cự chùy trong tay nó rất nhanh giơ lên, hóa thành một luồng sao băng màu đỏ, hung hăng bổ mạnh vào sau lưng của Khải Đông chạy ở phía trước. Khải Đông kia đang pbi hành cực nhanh, ngay cả thần khí phòng ngự cũng không có mờ ra. Cự chùy đánh tới, thân mình Khải Đông liền bị chấn nát thành vồ số mảnh nhỏ.

- Không!

Linh hồn của Khải Đông, rất nhanh thoát ra từ trong thân thể hắn, hiện ra phía trên không trung.

ở Thâm Uyên Vô Tận, linh hồn thể đơn thuần hoàn toàn không có khả năng tiếp tục sinh tồn. Các loại năng lượng trong Thâm Uyâi Vô Tận đan xen vào nhau, linh hồn thể trong thời gi­an ngắn sẽ bị những năng lượng thể này xé nát, tan biến đi.

Thị Huyết Cuồng Ma đánh nát thân thể Khải Đông, rồi không thèm để ý tới linh hồn của Khải Động đang rít gào không cam lòng, mà đảo tròng mắt màu đỏ sậm nhìn về phía hai người Hạ Ngôn và Lưu Kỳ.

Linh hồn của Khải Đông chỉ giãy giụa né tránh thời gi­an chừng vài lần hô hấp, rồi bắt đầu trở nên ảm đạm xuống, cuối cùng hoàn toàn tiêu tan đi.

- Tiên sinh! Chúng ta làm sao bây giờ?

- Thị Huyết Cuồng Ma này, ngay cả Chấp sự núi Thủ. Vọng nhìn thấy nó cũng phải nhượng bộ lui binh. Thị Huyầ CuồEg Ma yéu kém nhất, thực lực đều có thể so với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ mạnh nhất của Nhân loại.

Tuy rằng Lưu Kỳ kinh hãi run sợ trong lòng, hô hấp tuy hơi có chút dồn dập, tuy nhiên nói chuyện vẫn còn lưu loát Có lẽ là sự bình tĩnh của Hạ Ngôn đã giúp hắn không có rơi vào tuyệt vọng hoàn toàn.

- ThịHuyầ Cuổng­Ma!

Hạ Ngôn caumày, khẽ lập lại.

Thị Huyết Cuồng Ma kia, cũng không có lập tức ra tay với hai người Hạ Ngôn và Lưu Kỳ giống như công kích đám người Khải Đông vừa rồi. Thị Huyết Cuồng Ma tuy rằng trí tuệ không cao, nhưng nó lại có thể phân biệt rõ ràng thực lực cao thấp của tu luyện giả. Vừa rồi nó công kích ba người Khải Đông, chính là theo thứtự từ thấp đến cao.

- Grừ!

Thị Huyết Cuồng Ma gầm nhẹ một tiếng.

Hạ Ngôn nhìn thấy chinh thể Thị Huyầ Cuồng Ma này nhìn qua giống nhu nhân loại, có hai tay hai chân, hơn nữa bộ mặt tương đối ĩõ ràng, chi là cơ thịt toàn thân nứt nẻ giống như một khối TI ham thạch màu vàng, mắt có màu đỗ thẫm, lớn hơn gấp hai ba lần so với nhân loại, răng nanh to dài ló ra khóe miệng. Nhìn qua hình dạnh nó thật khiến cho người ta sợ hãi

-Đến đây đi!

Thân hình Hạ Ngôn nhoáng lên một cái tới phía trước, tới gần chỗ Thị Huyầ Cuồng Ma: “Hôm nay, phải tận hứng chiến đấu một phen, cũng đã thật lâu rồi chưa có trận chiến đấu thống khoái nào!”

Hạ Ngôn hơi nhếch khóe miệng lên, mà Thị Huyẳ Cuồng Ma cầm trong tay cự chùy nhẹ nhàng lay động một hồi, không gi­an bốn phía lập tức vỡ nát. Hạ Ngôn nhìn thấy một số năng lượng thể đánh vào thân hình Thị Huyết CuồEg Ma kia, không ngờ ngay cả lợp da ngoài của nó cũng không có một đấu cắt nhỏ nào. Cường độ thân thể của Thị Huyết Cuồng Ma này, hiển nhiên cực kỳ biến thái, so với thần khíbình thường còn muốn cứng rắn hơn.

“Ầm!”

Thị Huyết Cuồng Ma rốt cục vẫn ra tay trước, bản tính khát máu đã chiến thắng phần lý trí không nhiều lắm của nó. Nó huy động cây thần chùy thật lớn hung hăng bổ xuống phía Hạ Ngôn.

Toàn bộ không gi­an đều chấn động nhẹ. Lưu Kỳ đứng xa xa theo dõi, kinh hồn tâng đởm, hắn lặng lẽ chạy ra xa xa Hắn thực rất lo lắng Thị Huyết Cuồng Ma sau khi giết chết người áo trắng kia, sẽ tiếp tục đuổi giết mình. Cho nên hắn phải tới một chỗ an toàn trước, sau đó mới tiếp tục theo đõi kết quả của tĩận chiến này.

- Lực lượng thật mạnh!

Hạ Ngôn đối mặt với cây đại chuỳ hung mãnh của Thị Huyết Cuồng Ma, cũng không có bối rối chút nào, ánh mắt chợt lóe sáng, thân minh lách một cái liền tránh thoát một chùy này, căn bản là ngay cả thân thể của Hạ Ngôn cũng không có dính vào.

Tốc độ của Thị Huyầ Cuồng Ma thật nhanh, nhưng là tốc độ của Hạ Ngôn còn nhanh hơn, cứ dùng cự chùy công kích trực tiếp như vậy, kỳ thật uy hiệp đối với Hạ Ngôn cũng không lớn lắm.

“Vù!”

Một chiêu thất bại, Thị Huyầ Cuồng Ma giậm mạnh dưới chân một cái, một mảng không gi­an kia lập tức nứt ra, thẩn chùy trong tay nó đột nhiên lay động lên. Trong không trung xuất hiện gợn sÓDg quỷ dị giống như sóng nước trên mặt hồ, rất nhanh lan tràn ra bốn phía.

Sóng gợn này lan tràn với tốc độ rất nhanh, chỉ trong giây lát đã lan tới gần chỗ thân thể Hạ Ngôn. Dao động sÓDg gợn như vậy căn bản là không thể né tránh, bát kể Hạ Ngôn né tĩánh phương hướng nào, cũng phải bị những dao động sóng gợn này công kích trúng.

“Ầm!”

Hạ Ngôn trực tiếp tung ra một quyền, năng lượng màu vàng hình thành một đoàn hào quang màu vàng kích thẳng vào năng lượng sóng gợn ở phía trước Hạ Ngôn. Từng mảng nhỏ năng lượng sóng gợn kia, không ngờ bị Hạ Ngôn trực tiếp ngăn cản lại, rồi sau đó sau một hồi nhộn nhạo mới dần dần tiêu tan.

Dường như bởi vì công kích liên tiếp cũng không có hiệu quả, Thị Huyầ Cuồng Ma trờ nên càng thêm hung bạo, nắm tay của nó cách không đánh liên tục về hướng Hạ Ngôn. Từng luồng từng luồng năng lượng gần như trong suốt cuồn cuộn áp sát tới thân thể Hạ Ngôn.

- Phải đến phiên ta ra tay chứ!

Hạ Ngôn tệp trung ánh mắt, trực tiếp đánh ra một quyền, trong nháy mắt rơi xuống bộ ngực của thân hình Thị Huyầ Cuồng Ma lớn gấp đôi mình kia.

Sau một tiếng nổ ẩm vang, Thị Huyầ CuồEg Ma bị bắn lui ra sau mấy trăm thước.

- Phòng ngự thật mạnh!

Hạ Ngôn đánh ra một quyển trứng mục tiêu, sau đó cũng đúng là giật mình kinh sợ vạn phần. Một quyền này, ngay cả thần khí cao cấp đều có thề bị đánh vỡ tan thành mảnh nhỏ, nhưng đánh trúng trên người Thị Huyết CuồEg Ma này cũng chỉ có thề đầy lui nó mà thôi.

Lưu Kỳ ở xa xa thấy rò một màn này trong mắt, hắn choáng váng ngần người.

“Quá mạnh mẽ đi?” Trong đầu Lưu Kỳ hiện lên một ý nghĩ như vậy.

Trước đó, hắn quả thật hoải nghi thực lực của Hạ Ngôn có thể rất mạnh, sau đó khi ba người Ngưu Lam không đánh mà bỏ đi, khiến Lưu Kỳ càng thêm xác định thực lực của Hạ Ngôn cường đại. Nhưng, tuyệt đối hắn cũng không thể tưởng tượng, thực lực của Hạ Ngôn lại mạnh đến như thế

Thị Huyết Cuồng Ma có thể so với Chấp sự núi Thủ Vọng đó, không ngờ bị một quyền của người áo trắng đánh bay ra xa mấy trăm thước. Chuyện này nếu trò lại thành thị nói cho các tu luyện giả khác nghe, ai sẽ tin mình nói chính là sự thật?

Lưu Kỳ nuốt nước miếng “ực” một tiếng, ánh mắt sáng rực.

‘Ta không ngờ… Ta không ngờ quen biết một tu luyện giả cường đại như vậy!” Trong lòng Lưu Kỳ kích động vạn phần, toàn thân đều hơi run run.

- Lại đến đây!

Hạ Ngôn tung một quyển đánh bay Thị Huyầ Cuồng Ma, sau đó. cũng không có chẩn chừ nhiều lắm, thân hình lập tức lại nhích động phóng vọt về hướng Thị Huyầ Cuồng Ma.

“Ầm!

Lại là một tiếng nồ vang, thân hình Thị Huyết Cuồng Ma lại bị đánh bay, tuy rềng phòng ngự của nó thật kinh người, nhưng loại công kích trình độ này, vẫn làm cho nó đau đón nhe răng trợn mắt.

Hiện tại, nó thật sự đã biết sự lợi hại của tên nhân loại này, nhân loại này lợi hại hoa mình.

Lần này sau khi Thị Huyầ Cuồng Ma bị đánh bay đi, nó nhanh chóng quay người trò lại, cự chùy trong tay hóa thành một luồng hào quang đỏ như máu, hung hăng bổ về hướng Hạ Ngôn.

“Hừ! Để ta xem thử cây chùy của ngươi này mạnh đến cỡ nào.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

‘Bại Phân Thân Thuật!”

Mười sáu phân thân đồng thời xuất hiện, với cùng một phưcrng thóc đánh ra một quyền, phía trên bầu trời hiện đầy ánh sáng vàng lóng lánh. Mười sáu cái nắm tay đánh vào một chỗ, đứng là cây cự chùy của Thị Huyầ Cuồng Ma.

“Ầm!”

Một cái Thiên Nhãn ở cách đó không xa liền chấn động kịch Bệt, dường như chịu không nổi loại công kích năng lượng này, sắp phải tán loạn mở ra. Hạ Ngôn với nắm tay của mình đừng cứng chọi cứng cùng cự chùy của Thị Huyết Cuồng Ma.

Hành vi như vậy nếu như bị các tu luyện giả khác nhìn thấy, chì sợ sẽ bị cho là kè điên cuồng.

Kỳ thật, Hạ Ngôn dám làm áhưthẹ, cũng là vì tố chất thân thể của bản thân. Tố chát thân thể của Hạ Ngôn nguyên vốn đã cường đại đến thái quá, sau này lại trải qua tôi luyện trong ba mươi ba tầng phía trước của gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, hiện tại tố chất thân thề của hắn, đã cường đại đến trình độ khủng bố.

Mặc dù như vậy va chạm trực tiếp cùng thần chùy của Thị Huyết Cuồng Ma, Hạ Ngôn cũng cảm thấy khí huyết nhộn nhạo rất nhỏ một hổi, cánh tay hơi có một chút cảm giác buốt nhói. Tuy nhiên ngay cả một vết thương nhò cũng không có. Thậm chí da thịt trên cánh tay cũng không có tổn hại chút nào.

- Thị Huyết Cuồng Ma, cũng không có gì ghê gớm!

Sau khi cứng chọi cứng cùng thần chùy của Thị Huyết Cuồng Ma, trong lòng Hạ Ngôn đã có nắm chắc, khóe miệng không khỏi lộ ra vẻ tươi cười nói.

Thị Huyầ Cuồng Ma trí tuệ tuy thấp, nhưng khi đối mặt với địch nhân cường đại hơn mình, nó biết rất lõ ràng lựa chọn chính xác nhất của mình là gi, đó chính là chạy trốn.

-ổ?

- Mới như vậy đã muốn chạy trốn rồi sao?

ở một lần lại đánh bay Thị Huyầ CuồEg Ma ra xa, lúc này Thị Huyết Cuồng Ma không có phóng tới đánh tiếp giống như lúc trước, mà là xoay người phi hành theo hướng ngược lại, khiến Hạ Ngôn cũng hơi sửng sốt

- Mau, chúng ta quá kia xem, ở hướng đó có tu luyện giả đang đánh nhau!

ở ngoài xa vạn dặm, vài tu luyện giả cảm ứng được tĩận chiến đấu kịch liệt giữa Hạ Ngôn va Thị Huyả Cuồng Ma, một người trong đó ánh mắt chợt lóe sáng nói với những người khác.

- Ha ha! ở tầng thứ sáu Thâm Uyên Vô Tận mà đánh nhau, chẳng lẽ là chán sống hay sao?

Một tu luyện giả khác cười ha hả nói.

- Ừ! Đi xem là ai, nói không chừng chúng ta cũng có thề kiếm được chút tiện nghi.

Người thứ­ba trôi mặt đầy ý cười nói.

Thời điểm mấy người này đang nói chuyệạ đồng thời cùng bay về hướng chỗ đang chiến đấu kịch liệt giữa Hạ Ngôn cùng Thị Huyết Cuồng Ma.

- A?

- Cái gì? Đó là Thị Huyầ Cuồng Ma!

- Chạy mau, Thị Huyết Cuồng Ma xuất hiện còn bị chúng ta gặp, thật đúng là xui xẻo

mà!

Mấy tu luyện giả này bay gần tới nơi, chợt thấy Thị Huyết Cuồng Ma hiện ra trong tầm mắt, khiến bọn họ lập tức dừng lại, rồi rất nhanh xoay người định phi hành chạy trốn.

- Chờmột chút! Tình hình dường như Không đúng!

Trong đó một gã cao nhất nhướng mày, ngưng lại động tác chạy trốn, một lần nữa nhìn lại hướng Thị Huyầ Cuồng Ma.

- Các ngươi mau nhìn xem, có người đang chiến đấu cùng Thị Huyầ Cuồng Ma.

Tu luyện giả vóc dáng cao lớn nhìn thấy Hạ Ngôn một thần áo trắng đang chiến đấu cùng Thị Huyấ Cuồng Ma.

- Cái gi? Không ngờ có người dám đấu cùng Thị Huyá Cuồng Ma? Có thật kia! Là tu luyện giả mặc áo trắng, người đó là ai? Thực lực thật mạnh!

Một tu luyện giả khác cũng nhìn thấy Hạ Ngôn.

- Trời ơi! Các ngươi mau nhìn kìa! Thị Huyết Cuồng Ma không ngờ bị đánh cho chạy trối chết.

Lại có người giật minh kinh sợ la to.

Lúc này Thị Huyá Cuồng Ma. quả thật bị đánh cho chạy trối chết, bất kề nó chạy đi hướng nào, đều hoàn toàn kgông thoát khỏi công kích của Hạ Ngôn. Mỗi một lần, đều bị nắm tay của Hạ Ngôn đánh bay ra mấy tĩăm thước. Tuy rằng lợp da của nó dày cộm, nhưng bị Hạ Ngôn đánh hết quyền này tới quyền khác như giã gạo, cũng đúng là đau đớn không chịu nồi. Lúc này, trên lợp da một số bộ vị trên người Thị Huyầ Cuồng Ma đều đã chảy ra máu loãng màu đỏ.

Chương 1081: Đột phá tiến lên pháp tắc đại viên mãn?

Đương nhiên Hạ Ngôn cũng biết có một số tu luyện giả đang vây xem mình hành hung Thị Huyầ CuồEg Ma, tuy nhiên hắn cũng không thèm để ý.

“Không sai biệt lắm, nên kết thúc rồi!”

Sau khi đánh ra han một vạn quyền, Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng. Mắt tập trung lại, linh lực màu vàng trong cơ thể đột nhiên bùng phát kim quang đầy trời!

- ThịHuyầ CuồEg­Ma chết đi!

Theo một tiếng quát lớn của Hạ Ngôn, kiếm quang màu đỏ thẫm từ trong cơ thể hắn bắn nhanh ra, trong thời gi­an ngắn cắt vào phía trước thân minh Thị Huyầ Cuồng Ma.

Sau khi kiếm khí tiến vào thần mình Thị Huyết Cuồng Ma, Thị Huyá Cuồng Ma cũng không có lập tức chết ngay, mà càng điên cuồng giãy dụa thôn, thần chùy trong tay nó không ngừng giã ra năng lượng cuồng bạo khắp bốn phía, uy lực thật kinh người.

“Xoạt!”

Qua thời gi­an vài lần hô hấp, thân hình Thị Huyầ CuồEg Ma, ở trong không gi­an nồ ẩm một tiếng, tan lã biến thành mảnh nhỏ đầy trời, rồi rất nhanh roi xuống mặt đất

“Cự chùy của Thị Huyấ Cuồng Ma sử dụng, đường như cũng không phải là một vật tầm thường!” Hạ Ngôn khẽ ngoắc ngón tay thu lấy cự chùy của Thị Huyết CuồEg Ma vào tay, quan sát kỹ càng, phát hiện độ cứng của thần chùy có thể so với Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm, hơn nữa trong đó ẩn chứa pháp tắc rất hoàn chỉnh.

Bình thường sau khi tu luyện giả bị đánh chết, thường thường tất cả thần khí cũng sẽ có tản hại móc độ nhất định nào đó, nhưng thần khí của Thị Huyết Cuồng Ma này, gần như không có bị chút tổn hại gi.

Hạ Ngôn khẽ gật đầu hài lòng, thu cây cự chùy vào trong không gi­an nhẫn Linh La.

- Thị Huyầ Cuồng Ma, không ngờ bị giết chết rồi!

- Tu luyện giả áo trắng kia giết chết Thị Huyết Cuồng Ma, còn thu lấy cây La Sát Thần Chùy!

- Hắn là vương tộc linh lực màu vàng!

- Thật là kinh người! Đây còn là lần đầu tiên ta nhìn thấy có người có thể đánh chết Thị Huyết Cuồng Ma.

- Hừ! Với ngươi? Chỉ sợ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Thị Huyầ CuồEg Ma đi?

Những tu luyện giả ở xa xa nhìn xem, đều trọn mắt há hốc mồm nhìn trận chiến kết thúc, có một người thấp giọng bàn tán.

- Tiên sinh!

Lúc này, Lưu Kỳ lại bay đến bên cạnh Hạ Ngôn, cung kính thi lễ. Hạ Ngôn biểu hiện ra thực lực, khiến hắn rung động tận đáy lòng, đồng thời còn rất hưng phấn.

- Ừ! Lưu Kỳ! Trước thu lấy thần khí của bangười Khải Đông kia đi.

Hạ Ngôn nhìn Lưu Kỳ nói.

- Được!

Lưu Kỳ vội gật đầu.

Sau khi thu lại thần khí của ba người Khải Đông bị Thị Huyấ Cuồng Ma đánh chết, Hạ Ngôn chỉ cầm đi ba kiện Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm, các thứ còn lại chỉ là nhìn lướt qua một lẩn, rồi đều đưa cho Lưu Kỳ. Giá trị các bảo vật trôi người ba người này ít nhất cũng có mấy chục ức viên Quy Nguyôi Đan. Tuy nhiên mấy thứ này đối với Hạ Ngôn hiện nay tác dụng cũng không lớn, cho nên trừ Pháp Tắc Thần Khí vương phẩm ra, các vật phẩm còn lại Hạ Ngôn đưa toàn bộ cho Lưu Kỳ.

Mới đầu, Lưu Kỳ còn không dám Nhận số bảo vật này, sau lại thấy Hạ Ngôn thật sự muốn đưa cho mình mấy thứnày chứ không phải nói suông ngoài miệng, hắn mới hưng phấn nhận lấy.

- Lưu Kỳ! Có theo­tađix­uốngtẩngth­ứbày Thâm Uyên Vô Tận không?

Hạ Ngôn tìm được cửa đi xuống tầng thứbảy, liền hỏi Lưu Kỳ.

-Hả?

- i xuống tầng thứ bày?

Lưu Kỳ hơi sửng sốt lập lại lời nói của Hạ Ngôn, ngay sau đó hắn cũng thoải mái. Đương

nhiên tò trước đến giờ hắn chưa hề nghĩ tới đi xuống tiếp tầng thứ bảy Thâm Uyên Vô Tận. Tầng thứ bảy Thâm Uyâi Vô Tận đã là Thâm Uyên đệ nhị trọng, mức độ nguy hiểm trong đó, không phải tu luyện giả cỡ như hắn có thể chống đỡ. Nhưng ngay sau đó hắn liền nghĩ tới thực lực khủng bố kinh người của Hạ Ngôn, cho nên cũng rất mau trở lại bình thường.

- Đúng vậy!

Hạ Ngôn gật đầu.

Trước khi gặp ba người Khải Đông, Hạ Ngôn đự định ở lại tầng thứ sáu Thâm Uyên Vô Tận cùng Lưu Kỳ để tìm kiếm bảo vật, coi như là cấp cho Lưu Kỷ một mối Nhân tinh. Sau lại lấy được tài nguyên vật phẩm của ba người Khải Đông cấp cho Lưu Kỳ, tự nhiên cũng không cần tiếp tục ở lại tầng thứ sáu cùng Lưu Kỳ tim kiếm trân bảo nữa.

Tiếp theo sau, Hạ Ngôn và Lưu Kỳ đi xuống tểhg thứ bảy. ở tí­tag thứ bày tim được cửa vảo tầDg thứ tám. Hạ Ngôn liền đi xuống tầng thứ tám.

Lưu Kỳ nhìn theo bóng lưng Hạ Ngôn đi vào cửa thông xuống tầng thứ tám, lúc này mới lưu luyến ròi đi. Rất nhanh hắn tìm được một chỗ không có người, ]iền xé rách không gi­an rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận. Lần này, hắn thu hoạch nhưng không nhỏ.

Tới rồi tầng thứ tám, Hạ Ngôn cũng không dám lập tức tiếp tục tìm kiếm cửa đi thông xuống tẩng thứ chín. Hắn ồ lại tầng thứ tám thật cần­thận tìm tòi từng cái Thiên Nhãn. Việc tìm kiếm Thiên Nhãn này, cũng chính là không ngừng thích ứng với quá trình của các loại năng lượng tập kích.

Chính theo như lời Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, chi cần­tu luyện giả có thề không ngừng xâm nhập Thâm Uyên Vô Tận, vậy đối với tăng lên thực lực của tu luyện giả cũng có chỗ tốt thật lớn.

Đợi đến lúc Hạ Ngôn có thể hoàn toàn thích ứng với các loại nguy hiểm ở tẩng thứ tám, tự nhiên có thể xuống tiếp tầng thứ chín.

Hạ Ngôn ở tẩng thứ tám Thâm Uyên Vô Tận tìm kiếm mất thời gi­an một tháng, có lẽ là vận khí không tốt nên ngay cà một kiện tĩân bảo cũng không có tìm được. Nhưng hắn lại phát hiện hai tu luyện giả bị nhốt trong Thiên Nhãn.

Tu luyện giả bị nhốt này nhìn thấy có người tìm kiếm tới Thiên Nhãn vây khốn mình, lập tức phát ra ý thức cầu cứu. Tuy nhiên Hạ Ngôn không mảy may để ý tới, bay thằng qua.

“Trong thời gi­an một tháng ở tầng thứ tám Thâm Uyên Vô Tận này, ta hiểu biết về pháp tắc lại sâu sắc hơn một ít. Bây giờ cũng cần­bế quan củng cố một chút.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

Ngay sau đó, Hạ Ngôn liền tiến vào tầng thứ ba của Tháp Thời Gi­an, bắt đầu củng cố một ít pháp tắc mình vừa mói lĩnh ngộ. ở trong tầng thứ ba Tháp Thời Gi­an một ngàn năm, bên ngoài mới qua một năm.

Lần này bế quan, Hạ Ngôn hao phí thời gi­an hơn ba ngàn năm, mà thời gi­an ở bên ngoài cũng chỉ mới qua hơn ba năm mà thôi.

Khi Hạ Ngôn từ trong Tháp Thời Gi­an đi ra ngoài, các loại năng lượng thể ở tầng thứ tám này, đã không còn uy hiếp lớn với Hạ Ngôn nữa. Trong Thâm Uyên Vô Tận các loại năng lượng thê uy hiệp đối với tu luyện giả, chủ yếu chính là hai phương diện linh hồn và pháp tắc. Linh hồn của Hạ Ngôn đã là cảnh giới đại viên mãn, mặc dù là cường già cảnh giới Thần chủ cũng không thể trực tiếp đánh tan linh hồn của Hạ Ngôn, cho nên Hạ Ngôn ở Thâm Uyên Vô Tận gặp được uy hiếp, đều là uy hiếp trên phương diện pháp tắc.

Theo lực lượng pháp tắc của Hạ Ngôn dần dần tiếp cận viên mãn, uy hiệp tự nhiên sẽ càng ngày càng nhỏ.

“Hiện tại… tìm cửa đi thông tầng thứ chín Thâm Uyên Vô Tận được rồi!” Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, liền biến mất tại chỗ.

Tầug thứ tám Thâm Uyên Vô Tận, địa vực rất rộng lớn, nên muốn tìm được cửa đi thông tầng thứ chín, tình huống bình thường cần tiêu phí thời gi­an mười ngày. Tuy nhiên điều này đối với Hạ Ngôn cũng không phải là chuyện khó.

Ba ngày sau, Hạ Ngôn tìm được cửa đi thông xuống tầng thứ chín Thâm Uyên Vô Tận. Đầu tiên là thúc động thần khí phòng ngự Hậu Thổ Thần Giáp, sau đó Hạ Ngôn mới tiến vào

tầDgth­ửdún.

“ổ?”

“Uy hiệp của các loại năng lượng thể đối với ta, quả nhiên lại tăng mạnh không ít.”

“Nêu trước khi bế quan ta đi xuống tầng thứ chín này, chỉ sợ cho dù có vận dụng Hậu Thồ Thần Giáp muốn đi nửa bước cũng khó. Nhưng hiện tại, thong thả phi hành ở tầng thứ

chín với ta mà nói cũng không là vấn đề.” Hạ Ngôn ánh mắt tỏa sáng.

Tâng thứ chín, tầng thứ mười, tầDg thứ mười một, xâm nhập ba tầng này Hạ Ngôn dùng thời gi­an tổng cộng hết mười lăm năm. ở trong Tháp Thời Gi­an, Hạ Ngôn cũng chính là bế quan hơn một vạn năm. ở trong khoảng thời gi­an này, Hạ Ngôn lại một lần đụng phải Thị Huyết Cuồng Ma. Thị Huyầ Cuồng Ma gặp phải lần này, thực lực so với con gặp ở tầng thứ sáu. Thâm Uyên Vô Tận còn mạnh han một ít. Tuy nhiên Hạ Ngôn đánh chết con Thị Huyết Cuồng Ma này, cũng không có gặp khó khăn gi lớn lắm.

Một ngày này, Hạ Ngôn đi tới tầng thứmười hai Thâm Uyên Vô Tận.

“Nêu ta phỏng đoán không sai, thì đây đã là tầng cuối cùng của Thâm Uyên đệ nhị trọng. Xuống tiếp nữa, chính là tằng thứ mười ba, tầng mười ba cũng chính là tầng thứ nhất của Thâm Uyên đệ tamtr­cng. Khẳng định độ khó sẽ tăng nhiều.”

“Nói cách khác, ta phải ở lại tằng thứ mười hai này thời gi­an lâu một chút Đợi khi nào có tuyệt đối nắm chắc, rồi hãy đi xuống tẩng thứ mười ba.” Hạ Ngôn chậm rãi phi hành ở tầDg thứ mười hai.

Theo thời gi­an càng đi sâu vào, Hạ Ngôn tìm thấy tu luyện giả bị nhốt trong Thiên Nhãn tại Thâm Uyên Vô Tận này, số lượng cũng càng ngày càng nhiều.

Thâm Uyên Vô Tận tồn tại mấy ngàn ức năm, trong quảng thời gi­an này, tu luyện giả bị nhốt không ngừng tăng thêm. Toàn bộ tu luyện giả bị nhốt trong Thâm Uyên Vô Tận, tính ra con số cũng rất kinh người.

Có một số tu luyện giả, ở bên ngoài có quen biết bằng hữu thực lực cường đại, hoặc là có thân nhàn thực lực cũng thập phần cường đại biết tu luyện giả bị nhốt ở Thâm Uyên Vô Tận, cũng sẽ tiến vào Thâm Uyên Vô Tận để giải cứu. Nhưng muốn ở trong Thâm Uyâi Vô Tận bao la này tìm được những tu luyện giả bị nhốt đó, cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Các Thiên Nhãn này, cũng không ngừng thay đổi vị trí Càng đi sâu vào muốn tìm được tu luyện giả bị nhốt lại càng khó. Hơn nữa, có đôi khi cho dù tìm được tu luyện giả bị nhốt rồi, cũng không chắc có thể cứu được người thoát ra. Có số Thiên Nhãn hình thành năng lượng thể rất đặc thù, nếu là từ bên ngoài dùng linh lực, thần khí công kích nó, rất có thể sẽ dẫn động năng lượng thể của Thiên Nhãn này, thổi quét hút đi vào luôn cả tu luyện giả công kích nó.

Cho nên, có một số Thiên Nhãn tu luyện giả trong nó chính là nhiều người chứ không phải một người.

Đương nhiên, Hạ Ngôn căn bản là không quan tâm tới những tu luyện giả bị nhốt này, bất kề bọn họ truyền tới trong đầu hắn ý niệm cầu cứu nhưthế nào, hoặc hứa hẹn bất cứ điều kiện gi, toàn bộ Hạ Ngôn làm như không nghe không thấy.

ở tầng mười hai Thâm Uyên Vô Tận, Hạ Ngôn tìm kiếm một năm, phát hiện ra hai kiện trần bảo, một kiện có giá trị chừng ba ức viên Quy Nguyôi Đan; một kiện giá trị một trăm ức viên Quy Nguyên Đan. Hạ Ngôn có ý đồ thu lấy hai kiện bảo vật này, nhưng cuối cùng cũng không có thành công. Và đương nhiên Hạ Ngôn sẽ không quá mạo hiểm chỉ vì hai kiện bảo vật đó.

Sử dụng một ít phương pháp tương đối an toàn nếu cũng không lấy được trân bảo, Hạ Ngôn liền quyết đoán buông bỏ. Kỳ thật nguyên nhân chít­dỉ vẫn là Hạ Ngôn đối với trân bảo cỡ này cũng không quan tâm lắm, là thứ có cũng được không cũng được đó, đương nhiên Hạ Ngôn sẽ không ngu dại đi mạo hiểm sinh mệnh của mình. Vạn nhất bị nhốt trong Thiên Nhãn, muốn thoát ra thi không biết đến bao giờ.

“Đen lúc bế quan, nỗ lực tiến lên pháp tắc đại viên mãn rồi.” Hạ Ngôn khẽ nhếch khóe miệng.

Từ tầng thứ tám Thâm Uyâi Vô Tận cho đén tầng thứ mười hai, mỗi thời mỗi khắc Hạ Ngôn đều tăng thêm lĩnh ngộ về pháp tắc. Một ngày này, bên trong tâm linh của Hạ Ngôn có một loại chấn động kỳ diệu, hắn cảm thấy đã tới rất gần pháp tắc đại viên mãn.

Lần này bế quan nhất định phải đột phá tiến tới pháp tắc đại viên mãn. Chờ chân chính đột phá pháp tắc cũng đạt tới cảnh giới đại viên mãn, Hạ Ngôn liền có thể tiến vào tầng thứ mười ba Thâm Uyên Vô Tận.

Trong tầng thứ­ba Tháp Thời Gi­an!

-Phù!

Hạ Ngôn thở ra một hơi thật dài, chậm rãi nhắm hai mắt của minh lại.

Linh lực màu vàng hóa thành một màn hào quang bao phủ thân hình Hạ Ngôn trong đó. Pháp tắc trong Tháp Thời Gi­an dưới khống chế của Hạ Ngôn, không ngừng hình thành đủ loại hình thái khác nhau. Những lực lượng pháp tắc này Hạ Ngôn sớm đã có thể khống chế hoàn toàn, nhưng đây cũng không phải là pháp tắc đại viên mãn.

Chương 1082: Thay đổi pháp tắc!

Biểu tượng của pháp tắc đại viên mãn là thay đổi lực lượng pháp tắc tồn tại trong không gi­an. Lực lượng pháp tắc là quy tắc, quy luật, pháp tắc, trật tự, vận chuyển trong thiên địa; toàn bộ vũ trụ đều là loại pháp tắc này duy trì các loại trật tự tự nhiên. Khống chế lực lượng pháp tắc vốn chính là làm đảo ngược quy luật vận chuyền tự nhiên trong vũ tiụ, cho nên muốn thay đổi quy luật pháp tắc gần áhưlà chuyện không có khả năng.

Nhưng nếu tu luyện giả đã bước vào cảnh giới pháp tắc đại viên man. thì có thề làm được điều này.

Tỷ như nói, Hạ Ngôn nếu đạt tới cảnh giới pháp tắc đại viên mãn, là có thể thay đổi tình huống, hình thái vận chuyển của pháp tắc ở bốn phía quanh mình, có thể thay đổi cấu hình thời gi­an và không gi­an, có thể khống chế thời gi­an, không gi­an ngưng lại, tĩnh lặng.

Chi cần khống chế trong khu Vực, là tu luyện giả có thể nắm trong tay hết thày, không gì làm không được! Thậm chí có thể cho thời gi­an chạy ngược lại, đảo lộn không gi­an. Những hành động này là hoàn toàn vi phạm quy luật tự nhiên của vũ trụ.

“Cấu thành cơ bản của pháp tắc chính là thời gi­an và không gi­an. Thời gi­an, vẫn luôn duy trì tốc độ chày bình thường. Không gi­an, cũng là vĩnh hềng bất động. Tu luyện giả nếu muốn thay đổi thời gi­an và không gi­an, nhái định phải…”

Tinh thần của Hạ Ngôn hoàn toàn đắm chìm ở bên trong quy tắc thời gi­an và không gi­an.

Thời gi­an trong Tháp Thời Gi­an cũng không ngừng trôi qua, một ngàn năm, hai ngàn năm, năm ngàn năm, mấy vạn năm…

Ước chừng qua ba mươi tám vạn năm!

Một ngày này, rốt cục Hạ Ngôn mờ mắt ra. Mà tình huống vận chuyển của pháp tắc trong Tháp Thời Gi­an, thời gi­an đúng là trực tiếp ngưng lại, nếu có tu luyện giả bình thường ở trong này, sẽ gặp tình huống bị cố định trực tiếp. Bất kể là thân thể hay là linh hồn cùng với suy nghĩ trong đầu, đều không thể tự chủ được nữa. Bởi vì, thời gi­an nơi này đã ngừng lại, cũng có thể nói nơi này là không có tồn tại thời gi­an.

Thời gi­an bị ngừng lại còn đáng sợ hơn rất nhiều so với không gi­an bị phong tỏa Không gi­an bị phong tỏa chính là phong tỏa thân thể tu luyện giả; mà thời gi­an ngừng lại, chính là đỉnh chỉ hết thảy, bao gồm năng lượng, linh lực các loại.

“Vèo!”

Hạ Ngôn từ trong Tháp Thời Gi­an đi ra.

“ổ?”

“Quả nhiên là như vậy!”

Hạ Ngôn đứng lơ lửng nơi nào đó ở tầng thứ mười hai Thâm Uyên Vô Tận, rất nhanh vận chuyển lực lượng pháp tắc ở chung quanh hắn các loại năng lượng thể đều trong thời gi­an ngắn bị ngưng lại.

Không có thời gi­an, hết thảy đều phải ngưng hoạt động.

“Loại năng lực này thật sự là đáng sợ nha! Thời điểm gi­ao đấu cùng tu luyện giả, chì cần­thời gi­an ngưng lại, thi đối phương còn làm thế nào chiến đấu cùng mình được nữa?” Hạ Ngôn ỉắc lắc đầu ngẫm nghĩ, dĩ nhiên là hưng phấn phi thường.

Pháp tắc và linh hồn đều đạt tới cảnh giới đại viên mãn, hiện tại khoảng cách Hạ Ngôn bước vào cảnh giới Thần chủ cũng chỉ còn lại là vấn đề thời gi­an. Nếu Hạ Ngôn nguyện ý, mặc dù chỉ là khổ công tĩnh tọa trong Tháp Thời Gi­an, sớm muộn gì cũng sẽ bước vào cảnh giới Thần chủ. Nhưng nếu như vậy phải hao phí thời gi­an cũng khó mà tính. được, rất có thể phải hao phí thời gi­an hơn mấy trăm ức năm, một ngàn ức năm trong Tháp Thời Gi­an không chừng.

“ồ? Ta có thể ảnh hưởng đến phạm vi, đại khái chì tương đương với một khu vực hình tròn đường kính một trăm thước.”Ngay lập tức Hạ Ngôn liền nhíu mày lại.

Hiện tại, pháp tắc của Hạ Ngôn tuy rằng cũng đạt tới cảnh giới đại viên mãn, nhưng phạm vi ảnh hường vẫn còn rất nhỏ. Nên biết rằng, đây chính là hoàn toàn vi phạm quy luật vận chuyển pháp tắc trong vũ trụ, mặc dù có thể ảnh hưởng phạm vi chừng năm mươi thước bốn phía quanh minh, cũng đã là hành vi rất nghịch thiên rồi. Mà Hạ Ngôn chăng qua là vừa mới bước vào cảnh giới pháp tắc đại viên mãn.

Theo thời gi­an trôi qua, phạm vi ành hưởng tự nhiên cũng sẽ càng lúc càng lớn.

Giống như cảnh giới Thần chủ của Chường Khống Giả núi Thủ Vọng, có khả năng nắm trong tay địa vực phạm vi ảnh hưởng, chỉ sợ phải rất vượt hơn xa phạm vi có khả năng khống chế của Hạ Ngôn. Không nói Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, dù là tu luyện giả áo bào trắng cảnh giới Thần chủ từng đến tầng thứtám Thâm Uyên Vô Tận đánh giết Hạ Ngôn kia, cũng không phải Hạ Ngôn hiện tại có thể sánh bằng.

“Quên đi! Trước cứ đi tìm cửa lối vào tầng thứ mười ba Thâm Uyên Vô Tận đi.” Hạ Ngôn hồi phục tâm tình hơi có chút hưng phấn và kích động của mình, ánh mắt nhìn về hướng xa xa, thầm nghĩ trong lòng. Thân hình bay đi tự nhiên ra ngoài không cầnđịnh hướng. Lấy Hạ Ngôn làm trung tâm, trong phạm vi hình tĩòn bán kúủi năm mươi thước, hết thảy đều ngưng lại. Những năng lượng thể kia, căn bản là không còn tồn tại uy hiếp với Hạ Ngôn nữa.

‘Thật đúng là rất hao phí linh lực.” Duy trì loại cấm cố thời gi­an và không gi­an chung quanh mình này, Hạ Ngôn cũng cảm giác được linh lực của mình đang rất nhanh trôi đi.

‘Tuy nhiên, ta có Đại Thôn Phệ Thuật, điều nảy với ta mà nói cũng không phải là vấn đề.” Hạ Ngôn khẽ nhếch khóe miệng một cái, tâm niệm vừa động, thi triển ra Đại Thôn Phệ Thuật, linh lực tiêu hao trong nháy mắt được bồ sung đẩy đủ.

Chi hao phí thời gi­an một ngày, Hạ Ngôn liền tìm được cửa thông vào tầng thứ mười ba Thâm Uyên Vô Tận, không­một chút do đựhắn đi thẳng xuống.

Tâng thứ mười ba Thâm Uyên Vô Tận gần như là một cái thế giới màu đen, sương mù tối đen tràn ngập mỗi một tấc không gi­an. Ngay cà những Thiên Nhãn kia, đều bị sương mù màu đen che lấp. Hạ Ngôn rò ràng nhìn thấy từ xa, từng tia chóp hắc linh xẹt qua không gi­an. Những tia chợp hắc linh này dày đặc, gần như khắp nơi nơi đều có.

“Khống chế, ngừng lại đi!”

Hạ Ngôn cũng không có lập tức phi hành đi ra ngoài ngay, mà trước khống chế thời gi­an và không gi­an. Pháp tắc đại viên mãn quà nhiên lợi hại, mặc dù tới tầng thứ mười ba này đều giống nhau có thể làm cho không gi­an và thời gi­an ngưng lại, những năng lượng tự nhiên kia cũng theo đó ngưng lại.

“Sau khi pháp tắc và linh hồn đạt tới đại viên mãn, Thâm Uyên Vô Tận dường như đã không còn uy hiệp nữa. Tuy nhiên, ta còn phải cẩn thận, Thâm Uyên Vô Tận có thể trở thành một chỗ nguy hiềm nhất toàn bộ Thần Châu, khẳng định sẽ không đơn giản như vậy.” Hạ Ngôn lúc lắc đầu thầm nghĩ, cũng không dám sơ suất, dù sao hiện tại Hạ Ngôn có thể khống chế khu vực cũng chỉ có phạm vi năm mươi thước chung quanh thân minh.

Một khi có phát sinh nguy hiểm gì, thì phạm vi năm mươi thước này cũng sẽ không dù thời gi­an cho Hạ Ngôn ứng biến kịp thời, ở ngoài năm mươi thước các loại năng lượng thê vẫn đang tồn tại và vận chuyển bình thường. Bán kính năm mươi thước thật sự không thể nói là lớn gi lắm.

Cho nên, Hạ Ngôn liền giảm bớt tốc độ phi hành của minh, nhìn thấy chỗ nào có năng lượng thể Thiên Nhãn, hắn đều tận lực đi vòng tránh né, cũng không tới gần các Thiên Nhãn đó.

“Chi sợ tu luyện giả có thể đi vào tầng mười ba Thâm Uyên Vô Tận, đều đã đạt tới pháp tắc đại viên mãn.” Hạ Ngôn vừa phi hành, vừa nghĩ như thế trong lòng.

Nếu pháp tắc không có đạt tới đại viên mãn, Hạ Ngôn không cho Iẳng có tu luyện giả có thề ngăn cản công kích của các loại năng lượng ở tầng mười ba này.

“Mấy tầng phía dưới, khẳng định càng thêm khó khăn.” Hạ Ngôn tản ra thần thức, cần­thận cảm ứng cửa đi thông tầng tiếp theo.

Lần này, Hạ Ngôn tốn thời gi­an hết một tháng, mới tìm được cửa đi thông xuống tẩog thứ mười bốn. Càng là xuống sâu Thâm Uyên Vô Tận, địa vực của mỗi một tầng lại càng rộng lớn, nên muốn tìm được cửa đi thông tầng tiếp theo, tự nhiên độ khó cũng càng tăng thêm.

“Không xong!”

Hạ Ngôn vừa mới tiến vào tầng thứ mười bốn Thâm Uyên Vô Tận, trong lòng liền có cảm giác hồi hộp, trong đầu dâng lên dự báo nguy hiểm. Mặc dù khống chế được thời gi­an và không gi­an chung quanh mình, Hạ Ngôn vẫn có thể cảm nhận được các loại năng lượng thể mang đến uy áp khủng bố cho minh. Mình khống chế thay đổi pháp tắc duy trì hình thái yên lặng, dường như đã bị một áp lực rất mạnh, có thể bị vỡ tan bất cứ lúc nào.

Hạ Ngôn không có lập tức phi hành, mà ngừng lại tại chỗ, trước làm quen một chút uy lực công kích năng lượng của tầng thứmười bốn Thâm Uyâi Vô Tận này.

“Xem ra, có thể thay đổi lực lượng pháp tắc, cũng không phải sẽ nhất định an toàn. Bất cứ chuyện gì cũng đều có một mức giới hạn.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

Chính minh vừa mới đạt tới cảnh giới pháp tắc đại viên mãn, đối với thay đổi về pháp tắc, cũng chỉ là dừng lại ở gi­ai đoạn sơ cấp. Nếu pháp tắc đại viên mãn thì có thể thuận lợi tiến vào tầng thứmười tám Thâm Uyên Vô Tận, như vậy từ tầng thứ mười bốn này đến tầng thứmười bảy, còn cầngì phải tồn tại chứ? Nghĩ vậy, Hạ Ngôn giật mình chợt hiểu ra

Mặc dù là đạt tới pháp tắc đại viên mãn, chính minh vẫn còn phải không ngừng củng cố cãnh giới của mình, củng cố năng lực thay đổi pháp tắc của mình. Như vậy, mới có hi vọng xuống sâu tới tầng thứmười tám Thâm Uyên Vô Tận.

Sau khi Hạ Ngôn đã thích ứng với uy lực của năng lượng thể tầng thứ mười bốn Thâm Uyên Vô Tận, hắn lại lựa chọn bế quan, củng cố năng lực thay đổi lực lượng pháp tắc của mình.

Hiện tại Hạ Ngôn có khả năng thay đổi lực lượng pháp tắạ còn quá yếu. Nếu năng lượng trong không gi­an đạt tới cường độ nhất định nào đó, loại hình thái của trạng huống duy trì thay đổi pháp tắc này thực rất có thể sẽ trực tiếp vỡ tan.

Nói ví đụ, nếu như có một tu luyện giả thực lực phi thường cường đại bị Hạ Ngôn thay đổi lực lượng pháp tắc ngừng lại, có thể hắn chỉ dựa vào thực lực cường đại của mình, mạnh mẽ phá vỡ không gi­an tĩnh chỉ của Hạ Ngôn khống chế.

Đây là chuyện rất bình thường, nếu là tu luyện giả cảnh giới Thần chủ ra tay với Hạ Ngôn, cũng có thể dễ dàng đánh tan không gi­an thay đổi pháp tắc của Hạ Ngôn.

Một trăm ba mươi ba năm sau, Hạ Ngôn mới xuống tới tầng thứ mười bảy Thâm Uyên Vô Tận.

Mỗi lần xuống một tầng. Hạ Ngôn đều bế quan tu luyện một lần, không ngừng củng cố thực lực bản thân. Tuy rằng linh hồn và pháp tắc đều đạt tới đại viên mãn, nhưng đường tu luyện không có hạn mức nhất định. Mỗi thời mỗi khắc, tu luyện giả đều có thể tiến bộ, chỉ cầncố gắng tu luyện.

Một ngày này, Hạ Ngôn thuận lợi tìm được cửa đi thông xuống tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận

Nhìn thấy cửa vào này, ánh mắt Hạ Ngôn đột nhiên sáng ngòi, tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận, cũng chính là địa phương Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận trú ngụ.

“Dựa theo như lời Chưởng Khống Giả Thâm Uyâi Vô Tận nói, Thương Đồ tiền bối là bị vây ở một địa phương tên là Vạn Long Đàm. Linh hồn của Thưc­ng Đồ tiền bối bị một loại kịch độc ăn mòn, chì có ở trong Vạn Long Đàm, mới có thể giữ được linh hồn không bị loại kịch độc này ăn mòn hoàn toàn.” Trong lúc các ý nghĩ lướt qua trong đầu, thần hình Hạ Ngôn đã tới phía trước cửa vào tầng thứmười tám Thâm Uyên Vô Tận.

“ổ?”

“Lại còn có một tấm bia đá dựng đứng ở chỗ này!” Hạ Ngôn tới gần liền nhìn thấy một tẩm bia đá, trên đó có khắc một một hãng chữ, vết khắc rất sâu rất rõ ràng;

“Không được phệp của Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. tu luyện giả cảnh giới Thần chủ tiến vào phải chết!” Một hàng chữ viết hiện ĩõ trước mắt Hạ Ngôn, làm cho Hạ Ngôn trọn to mắt kinh sợ. một hàng chữ viết này đều lộ ra uy áp vô tận, khiến cho linh hồn người ta có một loại cảm giác bị chấn động.

‘Tu luyện giả cảnh giới Thần chủ, không được tự tiện xâm nhập tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận? Trừ phi được Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cho phệp? Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận này quả thực bá đạo!” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, nhoáng một cái liền đi thằng xuống tầng thứ mười tám Thâm Uyâi Vô Tận, Hạ Ngôn không phải tu luyện giả cảnh giới Thần chủ.

“Vèo!”

Cảnh tượng trước mắt dần dẩn sáng ngời lên.

Từ tầng thứ mười ba đến tầng thứ mười bảy Thâm Uyâi Vô Tận, gần như đều là thế giới màu đen. Mà tầng thứ mười tám này, hiển nhiên khác biệt với mấy tầng phía trên. Hạ Ngôn cảm giác được ánh sáng sáng ngời chiếu rọi trên thân thể của mình.

Chương 1083: Thần thú sinh ra sớm nhất!

Đây là một cái thế giới nhiều màu sắc rực rỡ, ngay cả ánh sáng đều là màu sắc mê người. Trong không gi­an Thâm Uyên Vô Tận này, linh lực và lực lượng pháp tắc phi thường ổn định, hoàn toàn tìm không thấy bóng dáng của mười bảy tầng phía trên.

“Nơi này chính là tầng thứmười tám của Thâm Uyâi Vô Tận?”

Cảnh tượng trước mắt hoàn toàn khác xa so với trong tưởng tượng, khiển cho Hạ Ngôn trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng, quả thực hắn nghĩ rằng minh rơi vào trong cảnh mộng. Tầng thứ mười tám này khác biệt hoàn toàn với mười bảy tầng phía trên, thật sự là quá rộng lớn!

“Vù!”

Lúc này, trong không gi­an xuất hiện dao động lực lượng pháp tắc, rồi một dáng người uyển chuyển dần hiện ra, Hạ Ngôn lập trung ánh mắt nhìn lại chính là đại nhân Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.

Hiển nhiên, khi Hạ Ngôn vừa tiến vào tầng mười tám Thâm Uyên Vô Tận, vị Chưởng Khống Giả đại Nhân này liền biết ngay. Cho nên lúc này mới hiện thân ra gặp Hạ Ngôn!

- Ra mắt Chưởng Khống Giả đại nhân!

Hạ Ngôn vội khom mình thi lễ, Chưởng Khống Già Thâm Uyên Vô Tận đầu tiên là cứu tính mạng của mình từ trong tay Chường Khống Giả núi Thủ Vọng, rồi sau đó lại chì dẫn cho mình không ngừng xâm nhập Thâm Uyên Vô Tận. Nếu không nhờ có vị Chưởng Khống Giả này, Hạ Ngôn cũng không có thề nhanh như vây đã đạt tới cảnh giới lực lượng pháp tắc đại viên mãn.

- Không cần đa lễ!

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận nhẹ nhàng phất bàn tay ngọc, mặt mang đầy vẻ tươi cười nhìn Hạ Ngôn:

- Không tệ! Không ngờ ngay cả pháp tắc đều đạt tới đại viên mãn, nhanh hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của ta

- Chủ yéu là nhờ có Tháp Thời Gi­an của Chưởng Khống Giả đại nhân. Nầi không ta muốn đạt tới lực lượng pháp tắc đại viên mãn, cũng không biết còn phải ttải qua bao lâu nữa.

Hạ Ngôn trịnh trọng nói.

- Dù vậy, cũng cực kỳ không dễ dàng. Tu luyện giả bình thường, chì sợ tiêu phí thời gi­an mấy ức năm, cũng không có thề làm cho linh hồn cùng pháp tắc của mình đạt tới cảnh giới đại viên mãn.

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận khẽ gật đầu nói tiếp:

- Thế nào? Tâng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận của ta, có phải rất đẹp hay không?

- ổ?

Hạ Ngôn ngạc nhiên, không nghĩ tới Chường Khống Giả lại đột nhiên hòi hắn vấn đề này.

Tuy nhiên Hạ Ngôn phản ứng cũng rất nhanh, lập tức gật đầu lia lịa nói:

- Tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận này, là địa phương ta nhìn thấy đẹp nhất.

-Khách khách…

Chưởng Khống Giả Thầm Uyên Vô Tận lập tức cười đến run hết cả người.

“Quả nhiên vẫn là nữ nhân, thực lực dù có cường đại mấy đi nữa, đúng là vẫn không tránh khỏi bản tính của nữ nhân như vậy.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt ngắm nhìn Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.

- Coi như ngươi may mắn! Người bình thường cũng không có phúc được thấy như vậy! Tu luyện giả có thể đi vào tầng thứmười tám Thâm Uyên Vô Tận, gần nhưđều là cảnh giới Thần chủ. Mà tu luyện giả cảnh giới Thần chủ nếu không được ta cho phép, cũng không dám bước vào tầng thứmười tám Thâm Uyên Vô Tận của ta

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận hơi híp lại ánh mắt xinh đẹp nói.

- Ta quả thật may mắn!

Hạ Ngôn gật gật đầu đập.

- Tốt lắm! Ngươi đi gặp Thương Đồ đi, Vạn Long Đàm ở ngay tại phía bắc cách chỗ này khoảng trăm vạn dặm. Trên đường gặp phải tất cả thú tộc, không nên trêu chọc chúng, chúng cũng sẽ không đụng tới ngươi.

Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận nói vừa đứt lời, liền biến mất Mặc dù hiện tại linh hồn và pháp tắc của Hạ Ngôn đều đạt tới cảnh giới đại viên mãn, cũng vô phương biết Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận rời đi nhưthế nào.

“Phương bắc tĩăm vạn dặm?” Hạ Ngôn nhìn về phía phương bắc: “Đây là địa phương Chường Khống Giả Thâm Uyâi Vô Tận chính mình tĩú ngụ, nên làm cho xinh đẹp một chút cũng đúng là bình thường.”

Hạ Ngôn thầm gật đầu, ngay sau đó, dĩ nhiên rất nhanh phi hành về hướng bắc.

“ổ?”

“Sao lại CÓ nhiều dã thú nhưvậy?”

“Những con đã thú này có thực lực thấp kém. tương đương với cảnh giới Linh Hoàng của nhân loại, có thực lực bậc cao, không ngờ tương đương với cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ của nhân loại.”

Hạ Ngôn phi hành rất nhanh, phát ra thần thức dò tra, phát hiện có rất nhiều dã thú. Cũng có rất nhiều con dã thú phát hiện Hạ Ngôn, tuy nhiên chúng cũng không có dùng hành động gì đối phó với Hạ Ngôn, thật giống như không nhìn thấy Hạ Ngôn vậy.

Không chỉ có rất nhiều dã thú ở chỗ hoang vu này, Hạ Ngôn còn nhìn thấy rất nhiều kiến trúc xinh đẹp. Dùng thần thức tra xét, Hạ Ngôn phát hiện trong những kiến trúc này cũng có rất nhiều khí tức cường đại, dường như toàn bộ đều là các loại thú tộc, trong đó chì sợ có không ít Thần thú cấp bậc Thần chủ.

“Chường Khống Giả Thâm Uyâi Vô Tận, vì sao lại để nhiều dã thú như vậy sống ở trong này?” Hạ Ngôn lắc đầu khó hiểu.

Quảng đường tĩăm vạn dặm, Hạ Ngôn chỉ tốn thời gi­an chốc lát, liền đến một cái hồ nước thật lớn màu xanh biếc. Nước trong hồ trong suốt, mặt hồ yên tĩnh. Ánh sáng phàn chiế trên mặt hồ màu. sắc rực rỡ, đẹp phi thường.

“Đây là Vạn Long Đàm?” Hạ Ngôn nhìn hồ nước, thật sự nước hồ không tối đen như trong tưởng tượng.

“Hẳn là đây rồi, cũng không biết Thương Đồ tiền bối ở chỗ nào trong Vạn Long Đàm.” Hạ Ngôn nhíu mày, tĩầm tư một lát, cũng không có lập tức tiển vào trong hổ nướcỄ

“Thương Đồ tiền bối.” Trầm ngâm một lát, Hạ Ngôn hít một hơi lớn tiếng gọi, thanh âm vang đội khắp hồ nước, đồng thời thầm thấu xuống tận đáy hổ. Với năng lực của Hạ Ngôn hiện tại, làm được điều này căn bản không Khó gì.

Rất nhanh, phía trên mặt hổ liền có động tĩnh, từng gợn sóng nước từ giữa hổ nước lan rộng ra phía ngoài. Thời gi­an sau chừng hai ba lần hô hấp, ở giữa hồ bắt đầu phun lên nhiều bọt nước, rất nhanh một bóng người màu trắng hiện ra trong mắt Hạ Ngôn. Người này cũng trông thấy Hạ Ngôn.

- Ngươi là đang gọi ta?

Người áo trắng này cũng không có trồi lên mặt nước, mà ở ngay tại mặt nước nhìn Hạ Ngôn hòi.

- Ngài là Thương Đồ tiền bối?

Hạ Ngôn nhìn người áo trắng, chóp chợp mắt, sau đó hỏi đề xác nhận.

- Đúng vậy, ta chính là Thương Đồ. ngươi là ai? Như thế nào xuất hiện ở đây?

Thương Đồ nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn, mang theo một cỗ uy nghiêm tự nhiên. Tuy

nhiên cũng không khiến Hạ Ngôn có phản cảm.

- Ta tên là Hạ Ngôn! Là đặc biệt đến tới đây tìm gặp Thương Đồ tiền bối ngài.

Hạ Ngôn không chút chần chừ nói rất nhanh.

- ồ?

Thương Đồ khẽ nhíu mày.

- Ta là người thùa kế của Thương Hà tiền bối.

Hạ Ngôn tiếp theo lại nói một câu, những lời này khiến sắc mặt Thương Đồ hơi biến đổi. Nguyên vốn mặt nước đã tĩnh lặng trờ lại, lập tức nồi lên sóng gió dữ dội

- Thưc­ng Hà?

- Ngươi thu được nhẫn Linh La?

Thân ảnh của Thirơng Đồ ở dưới nước di chuyển tới gần chỗ Hạ Ngôn, Hạ Ngôn có thể nhìn thấy rõ ràng Thưc­ng Đồ ở dưới mặt nước.

- Đúng vậy!

Hạ Ngôn gật đầu, ngay sau đó ngưng tụ nhẫn Linh La theo trong cơ thề ra ngoài, một cái nhẫn phong cách cồ xưa hiện ra trên tay Hạ Ngôn, từng vầng linh lực màu vàng vờn quanh.

- Đúng chính là nhẫn Linh La!

Thương Đồ gật đầu:

- Nói xem chuyện gì xảy ra?

Lúc này, Thương Đồ đã bình tĩnh trờ lại, nhìn Hạ Ngôn hòi.

Tiếp theo đó. Hạ Ngôn kề lại một lần chuyện mình trải qua nhưthế nào thu đuợc kế thừa của Thương Hà, còn có thêm một ít tin tức mình biết được, đều toàn bộ nói ra.

Nghe xong Hạ Ngôn nói hết thảy, một hồi lâu sau Thương Đồ cũng không nói gì.

Ước chừng qua thời gi­an cạn một phần ba chén trà nhỏ, Thương Đồ mới rốt cục chậm rãi hít vào một hơi nói:

- Nhất định là Thương Ân giết Thương Hà con ta Tên chết tiệt hỗn đản Thương Ân này, thật đáng chết! Đáng tiếc, ta không thể rời khỏi Vạn Long Đàm, càng không thể rời Thâm Uyên Vô Tận, bằng không ta nhát định phải tự tay giết chết tên khốn đó.

Giọng nói của Thương Đồ dường nhưrất bình tĩnh, nhung Hạ Ngôn vẫn có thể cảm nhận được trong đó chứa đẩy bi thưc­ng và phẫn nộ.

- Thương Đồ tiền bối! Nghe đại nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận nói, ngài bị trứng một loại kịch độc linh hồn, mói không thể không ở lại Vạn Long Đàm này.

Hạ Ngôn chần chừ một lát, rồi hỏi

- Đúng vậy!

Thương Đồ không chút do dự, nói thẳng ra với Hạ Ngôn:

- Ta sở dĩ trúng độc, cũng là vì tên Thương Ân kia. Khắp Thần Châu, chi có Vạn Long Đàm Thâm Uyên Vô Tận này mới có thể trấn áp độc tính của nó. Tuy nhiên mặc dù tạm thời trấn áp, loại kị độc này vẫn đang không ngừng ăn mòn linh hồn của ta. Sớm hay muộn ta cũng phải chết bởi loại kịch độc linh hồn này.

Ánh mắt của Thương Đồ nhìn Hạ Ngôn chăm chú:

- Ngươi còn chưa có đạt tới cảnh giới Thần chủ?

- Đúng! Tuy nhiên linh hồn và pháp tắc của ta đều đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn.

Hạ Ngôn gật đầu.

- Tốt lắm! Tốt lắm!

Thương Đồ gật đầu lia lịa

- Hạ Ngôn! Ngươi sớm hay muộn sẽ bước vào cảnh giới Thần chủ. Hôm nay ngươi có thể tới nơi này gặp ta, đã nói lên ngươi là người có phẩm hạnh xứng đáng nhận kế thừa của ta Tương lai ngươi có thực lực, nhất định phải báo thù cho chúng ta

- Báo thù?

Hạ Ngôn khẽ nhíu mày:

- Nếu ta có đủ thực lực, nhát định sẽ giết chết Thương Ẳn kia.

Chi nhíu, mày một cái, ngay sau đó Hạ Ngôn nói rất kiên định. Thương Ẳn trước đó từng ra tay muốn đánh chết Hạ Ngôn, Hạ Ngôn đương nhiên sẽ tìm mọi biện pháp báo thù, cho dù chì vì bản thân mình. Hạ Ngôn cũng không có khả năog buông tha Thưc­ng Ẳn. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn phải có đủ thực lực. Không có đủ thực lực mà đi tìm Thương Ân báo thù, đó chính xác là tìm chết.

-Tốt!

Thương Đồ vui mừng gật đầu:

- Hạ Ngôn! Ngươi cũng biết Vạn Long Đàm này, vì sao có thề trển áp kịch độc ăn mòn liúh­hồn­ta chứ?

Hạ Ngôn lắc đầu.

- Vạn Long Đàm này vốn trước đây là chỗ tu luyện của Thần thú Thanh Long. Trong Vạn Long Đảm có long khí vô cùng vô tận, chính là những long khí này đã tĩấn áp kịch độc ăn mòn linh hổn ta Nếu không có những long khí này, e là linh hồn của ta sớm đã đã bị ăn mòn mai một rồi.

Thương Đồ nhìn lên mây mù màu sắc rực rỡ xa xa nói.

- Thần thú Thanh Lọng?

Hạ Ngôn trợn to mắt kinh ngạc.

Tứ đại Thần thú có thể ngay mặt chống lại người chủ đầu tiên của Thần Châu? Thần thú Thanh Long, chính là một trong tứ đại Thần thú lúc trước bị chủ nhân Thần Châu thiết kế trấn áp. Mặc dù là chủ nhân Thần Chầu cũng không thể ngay mặt phong ấn tứ đại Thần thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ!

Tứ đại Thần thú là bốn con Thần thú mạnh nhắt Sau này tuy lằag cũng có một số Thần thú xuất hiện, nhưng thực lực của chúng đều kém xa tứ đại Thần thú này.

- Đúng vậy! Thanh Long một trong tứ đại Thần thú, đó là khởi nguyên của Vạn Long Đàm này. Mà hiện tại, tứ đại Thần thú đều sớm đã rời khỏi Thần Chầu rồi.

Thương Đồ gật đầu, lại nói tiếp:

- Đại nhân Chưởng Khống Già Thâm Uyên Vô Tận, kỳ thật cũng là Thần thú! Nàng là Thần thú được sinh ra còn sớm hcm so với tứ đại Thần thú, tên nàng là Lãm Nguyệt

- Đại Nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cũng là Thần thú?

Lần này Hạ Ngôn càng thêm giật mình kinh ngạc. Đây là điều hắn hoàn toàn không nghĩ tới, hiện tại nghe Thương Đồ tiền bối nói hắn mói chợt hiểu ra, không trách tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận này lại có nhiều dã thú như vậy.

- Ừ! Đại nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyâi Vô Tận, là thú tộc sinh ra sớm nhất trong vũ trụ, xuất hiện còn sớm hcm so với chủ nhân đầu tiên của Thần Châu nhân loại. Tuy nhiên, từ trước tới nay nàng không rời khỏi Thâm Uyâi Vô Tận trêu chọc nhân loại.

Thương Đồ lại gật đầu, nhìn ra phương trời xa:

- Trong truyền thuyết, sau thời điềm chủ nhân Thần Châu trấn áp tứ đại Thần thú, đã từng gi­ao đấu cùng Lãm Nguyệt đại nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.

Chương 1084: Đại lễ của Thương Đồ!

Chủ Nhân đầu tiên của Thần Châu, cùng Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận từng chiến đấu với nhau? Lời này từ miệng Thương Đồ nói rạ, chỉ sợ cũng không phải là đần đại, mà là sự thật.

Hạ Ngôn bị chấn động mạnh một cái, hít ngược một hơi khí lạnh, tuy rềng hắn biết thực lực của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận rất mạnh, nhưng cũng tuyệt đối không nghĩ tới, lại cường đại đến mức có thể sánh ngang cùng chủ nhàn đầu tiên của Thần Châu.

- Thương Đồ tiền bối! Vậy hai vị đại nhân chiến đấu kết quả như thế nào?

Hạ Ngôn hô hấp có chút dồn dập hỏi một câu.

- Không biết.

Thương Đồ lắc đầu:

- Trừ bản thân của chủ nhân Thần Châu và Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, ai cũng không biết kết quả cuối cùng của trận chiến ấy, địa điểm bọn họ chiến đấu với nhau là ở chỗ sâu trong thời không loạn lưu. Có lẽ là cân sức ngang tài, cũng có lẽ là có người nhinh hem một chút. Đó đã là chuyện hem một ngàn ức năm trước. Chuyện này, cũng không có bao nhiêu tu luyện giả Thần Châu biết, cho dù biết cũng sẽ không tùy ý nói ra

- Cũng đúng!

Hạ Ngôn gật đầu.

- Hạ Ngôn! Sau khi ngươi rời Thâm Uyên Vô Tận, hãy đi tới núi Thù Vọng đi, thông qua khảo hạch của núi Thủ Vọng, trờ thành một Chấp sự của núi Thủ Vọng.

Thương Đồ đột nhiên chuyển đề tài nói.

- Cái gi? Ta đi núi TM Vọng?

Hạ Ngôn bị đọa cho hoảng sợ! Nên biết rằng, ngay trước đó không lâu hắn còn bị Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng đuổi giết, mà Thương Đồ lại bảo hắn sau khi rời Thâm Uyên Vô Tận hãy đi núi Thủ Vọng, đó chẳng phải là đi chịu chết sao? Là dê đi vào hang cọp mà, là có đi không có về?

- Thương Đồ tiển bối! Ngay lúc ta vừa mới tiến vào Thâm Uyên Vô Tận, tên hỗn đản Thương Ân Chường Khống Giả núi Thủ Vọng, còn phái tu luyện giả cảnh giới Thần chủ đuổi giết ta. Sau lại ta tránh thoát đuồi giết của cường già Thần chủ đó, vừa ra khỏi Thâm Uyên Vô Tận, Thương Ân kia lại tựmình ra tay đánh giết ta! May mà có Chưởng Khống Già Thâm Uyên Vô Tận ra tay cứu ta. Nếu bây giờ ta đi lên núi Thù Vọng, tên Thương Ấn kia khẳng định sẽ ra tay đánh chết ta

Hạ Ngôn nhíu mày nói.

Không phải hắn không muốn đi núi Thù Vọng, mà là hiện tại thực lực không đủ, đi núi Thủ Vọng còn không phải là tự tìm chết sao! Hạ Ngôn cảm thấy lúc này cũng chi có Thâm Uyên Vô Tận mới an toàn.

- Ngươi đừng lo lắng.

Thương Đồ cười cười nói:

- Núi Thủ Vọng cũng không phải do một mình tên Thương Ân kia định đoạt Núi Thủ Vọng có bảy ngọn núỊ mỗi một ngọn núi có một vị Phong chủ. Phong chủ của Thanh Dương Phong và Phong chủ của Cự Khuyết Phong đều có quan hệ rất tốt với ta ở núi Thù Vọọg Thương Ẩn sẽ không dám công khai ra tay đối phó với ngươi.

Nghe vậy, trong lòng Hạ Ngôn thờ phào nhẹ nhõm.

- Thưc­ng Đồ tiền bối! Vậy lúc trước tên Thương Ẳn làm thế nào hâm hại ngài vậy?

Hạ Ngôn lại hỏi.

- Chuyện này nói ra dài lắm, là bởi vì ta quá tín nhiệm hắn. Ta cùng hắn vốn đều là Chấp sự của núi Thủ Vọng, thiên phú đều cực cao, mà ta luôn nghĩ rằng hắn là huynh đệ tốt Mà ta trước một bước bước vào cảnh giới Thần chủ, thông qua hội nghị Phong chủ quyết định cho ta đảm nhiệm Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, được nhận nhẫn Linh La kế thừa của Chưởng Khống Giả núi Thù Vọng. Tên Thương Ẳn đó, không lâu sau khi ta bước vào cảnh giới Thần chủ, cũng bước vào cảnh giới Thần chủ. Hắn kết hợp với một vị trưởng lão, vu hãm ta âm thầm kết gi­ao với nguòi của tứ vực. Sau lại không biết bọn họ từ đâu có được một loại kịch độc linh hồn. Ta trúng phải kịch độc linh hồn, một mặt trốn vào Thâm Uyên Vô Tận, vừa phải ngầm sai người đưa người nhà của ta ra khỏi Thần Châu. Ta biết hắn sẽ không bỏ qua người nhà của ta. Phần ta tới Thâm Uyên Vô Tận may mắn được Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận ra tay cứu giúp, bằng không có thể đã chết ở trong tay Thương Ẳn rồi.

Thương Đồ rod vào trong ký ức bi thương.

Tu luyện giả Thần Châu không được tiếp xúc cùng tứ vực, đây là quy củ của chủ nhân đầu tiên của núi Thủ VọDg Thần Châu định ra. Tu luyện giả Thần Chầu nếu gặp tu luyện giả tứ vực phải giết chết ngay đương trường. Tu luyện giả Thần Châu cũng không được rời Thần Châu bước vào tứ vực.

- Thưc­ng Ẳn này, thật là đáng chết!

Hạ Ngôn cũng đầy phẫn nộ nói:

- Thương Hà tiền bối nhất định là bởi vì về lại Thần Châu, bị Thương Ẳn biết thân phận. Cho nên cái chết của Thương Hà tiền bối nhất định có liên quan với Thương Ân.

- Đúng vậy! Thương Ẳn muốn lấy cho được nhẫn Linh La, đáng tiếc cuối cùng hắn cũng không có thành công.

Thương Đồ cười lạnh nói tiếp:

- Ngươi đi tới núi Thủ Vọng, trước khi bước vào cảnh giới Thần chủ, không nên để lộ tồn tại của nhẫn Linh La. Tên Thương Ân kia, tất nhiên cũng sẽ không công khai nói ra ngươi có được nhẫn Linh La.

- Vì sao hắn lại không nói ra?

Hạ Ngôn nghi hoặc hòi.

- Bởi vì hắn không dám! Hừ! Không có nhẫn Linh La không được công nhận trò thành Chưởng Khống Già núi Thủ Vọng. Thương Ẳn hắn hiện tại là Chưởng Khống Già núi Thù Vọng, khẳng định là đã kết hợp với Đồng Thần trưởng lão kia, lừa gạt hội nghị Phong chủ.

Thương Đồ lạnh giọng nói tiếp:

- Một khi hắn công khai nói nhẫn Linh La ở trên người ngươi, vậy thì sẽ bại lộ chuyện hắn lừa gạt hội nghị Phong chủ. Đến lúc đó, tất nhiên hắn sẽ rod vào xét xử nghiêm khắc.

- Hiểu rồi!

Hạ Ngôn gật đầu chợt hiểu.

Nếu như thế, Hạ Ngôn cũng có thề yên tâm một chút.

- Hạ Ngôn! Sở đĩ ta bảo ngươi đi lên núi Thủ Vọng, chủ yếu là hy vọng ngươi sớm ngày bước vào cảnh giới Thần chủ. Bảy ngọn núi của núi Thủ Vọng, đều là cơ duyên lớn để bước vào cảnh giới Thần chủ. Núi Thủ Vọng có thể xuất hiện nhiều tu luyện giả cảnh giới Thần chủ như vậy, là có liên quan tới bày ngọn núi của núi Thù Vọng.

Thương Đồ nói với Hạ Ngôn với vẻ mặt ngưng trọng.

- Ngươi trò thành Chấp sự núi Thủ Vọng, liền có thề được núi Thủ Vọng cung cấp các loại tài nguyên. Nhất định phải hết sức tìm cơ hội tiến vào bảy ngọn núi tu luyện.

Thương Đồ lại trịnh trọng nói.

- Tađã biết! Thương Đồ tiền bối! Ta sẽ hết sức thực hiện.

Hạ Ngôn cũng gật gật đầu thật mạnh.

- Ừ! Trước khi ngươi không có nắm chắc, không nên hành động thiếu suy nghĩ. Tên trưởng lão của núi Thù Vọng tên là Đổng Thần kia thực lực rất mạnh, quan hệ rất mật thiết cùng Thương Ẫn.

Thương Đồ lại dặn dò Hạ Ngôn phải cần­thận với Đồng Thần trưởng lão.

- Hiểu rồi! Trước khi không có nắm chắc, ta sẽ cố gắng tu luyện đề tăng cao thực lực.

Hạ Ngôn nghiêm mặt gật đầu nói.

- Nhớ kỹ, nếu một khi có nguy hiểm ngươi không thể ứng phó thì lập tức quay lại Thâm Uyên Vô Tận, tìm trợ giúp của Chưởng Khống Già Thâm Uyên Vô Tận.

Thương Đồ lại nói tiếp:

- Đại Nhân Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, nhất định sẽ giúp ngươi!

- Ta sẽ ngưng tụ nguyên lực của mình cho ngươi, chờ sau khi ngươi bước vào cảnh giới Thần chủ, trực tiếp dung họp nguyên lực của ta Đến lúc đó, ngươi liền có thề có được thực lực chiến một trận cùng Thương Ẳn.

Trên mặt Thương Đổ lộ ra ý cười, dường như là tàm nguyện một đời, một gánh nặng đè trên vai đã lâu, đột nhiên được giải quyết xong.

- Ngưng tụ nguyên lực?

Hạ Ngôn nhíu mày:

- Thương Đồ tiền bối! Nguyên lực không phải là bản mạng của tu luyện giả cảnh giới Thần chủ sao? Ngài ngưng tụ rạ, vậy…

Thời điểm ở Tiên Kiều, Hạ Ngôn tới tầng thứ một tĩăm của gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, đã nghe được từ một người trong hai tu luyện giả trong đó nói qua về nguyên lực. Hỗn độn Nhân Sâm Quả chính là có thể hóa thành nguyên lực.

- Ngưng tụ ra nguyên lực, ta tự nhiên cũng sẽ hoàn toàn không tồn tại nữa.

Thương Đồ cười nói.

-Hả?

- Vậy sao được?

Hạ Ngôn vội vàng xua tay.

Thương Đồ này, không ngờ muốn hy sinh chính minh, để thành toàn cho Hạ Ngôn sau khi bước vào cảnh giới Thần chủ sẽ tăng mạnh thực lực.

- Tađã quyầ định rồi! Hạ Ngôn! Ta không muốn tiếp tục chịu đựng loại thống khổ này. Cho dù hiện tại ta không chết, thi sớm hay muộn cũng sẽ chết bởi kịch độc linh hồn kia. Cho nên, còn không bằng hiện tại ngưng tụ ra nguyên lực đề trợ giúp ngươi.

Giọng nói của Thương Đồ tuy rằng không mạnh, nhưng vô cùng kiên định.

- Nhưng…

Hạ Ngôn còn muốn nói tiếp.

-Đừng nói nữa! Tađã quyết định làm nhưvậy,Hạ Ngôn! Ta sẽ chúc phúc cho ngươi!

Thương Đồ nói xong, thân ảnh liền biến mất ở dưới nước trong tầm mắt của Hạ Ngôn. Hạ Ngôn vội vàng phát ra thần thức tra xét, cẩn thận tìm kiếm, nhưng không thu hoạch được gì-

- Thương Đồ tiền bối!

- Thưc­ng Đồ tiền bối!

Hạ Ngôn liên tục kêu gọi, không có người tĩả lời.

Đại khái qua thời gi­an cạn chén trà nhỏ, Hạ Ngôn nhìn thấy một viên cầu màu vàng, tản ra hào quang chói mắt, chậm rãi từ bên trong Vạn Long Đàm hiện ra, bay về phá Hạ Ngôn.

“Chẳng lẽ… đây là nguyâi lực của Thương Đồ tiền bối?” Hạ Ngôn nhìn viên nguyâi lực màu vàng này.

Viên nguyên lực màu vàng bay vào lòng bàn tay Hạ Ngôn, rồi chậm rãi lưu động. Hạ Ngôn có thể cảm giác được, trong viên cẩu màu vàng này ẩn chứa lực lượng vô cùng vô tận.

- Thương Đồ tiền bối…

Hạ Ngôn yên lặng mặc niệm, một loại tình cảm ưu thương lan tràn khắp trái tim. Tuy rằng Hạ Ngôn chỉ mới gặp Thương Đồ tiền bối lần đầu, nhưng cái loại tình cảm xúc động trong lòng này vẫn là rất sâu. sắc.

- Tiền bối yên tâm, ta nhất định sẽ báo thù cho ngài. Chờ tới khi ta có năng lực, đó là ngày chết của tên Thương Ẳn.

Hạ Ngôn hướng về phía Hắc Long Đàm bái lạy, trên mặt lộ thần sắc kiên nghị, một lúc sau mới thu hồi nguyên lực của Thương Đồ ngưng tụ thành, đưa nguyên lực đế vào trong nhẫn Linh La.

Hắc Long Đàm nơi sinh ra Thanh Long một trong tứ đại Thần thú.

Hạ Ngôn thu hồi nguyên lực của Thưc­ng Đồ biến thành, sau đó cũng không ở lại lâu, liền xoay người bay đi về hướng lúc đến đây.

Hạ Ngôn cũng không biết, tầng thứ mười tám Thâm Uyên Vô Tận này, có phải giống như mười bảy tầng phía trên là xé rách không gi­an là có thể đi ra ngoài hay không. Cho dù có th4 Hạ Ngôn cũng không dám trực tiếp phá vỡ không gi­an, đâỵ chính là địa phương Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận trú ngụ. Nếu chọc giận khiến Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận phẫn nộ, thì đúng là không tốt rồi.

Cho nên, Hạ Ngôn dự tính trò lại chỗ cửa xuống lúc nãy, theo đường cũ quay lại tầng thứ mười bảy Thâm Uyên Vô Tận, rồi sau đó xé rách không gi­an ròi Thâm Uyên Vô Tận.

“Vù!”

Tốc độ của Hạ Ngôn rất nhanh, lộ trình trăm vạn dặm chỉ cần thời gi­an mấy tĩăm lần hô hấp.

“Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận rốt cục thực lực mạnh đến mức nào? Có thề sánh ngang với chủ nhân đầu tiên của Thần Châu? Thú tộc sinh ra sớm nhất trong vũ trụ, xuất hiện còn sớm hơn so với người nguyên thủy!” Hạ Ngôn vừa phi hành, vừa lướt qua các suy nghĩ trong đầu.

“Cũng không biết, cả đời này ta có cơ hội đạt tới thực lực ngang bằng với Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận hay không.” Hạ Ngôn Khẽ lắc đầu, thở dài một tiếng.

“Vèo!”

Một dao động lực lượng pháp tắc, đột ngột hiện ra ồ phía trước Hạ Ngôn, Hạ Ngôn vội vàng giảm bớt tốc độ, rất nhanh ngừng lại. Tập trung ánh mắt nhìn tới, lại thấy thân ảnh của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. VỊ Chưởng Khống Giả đại nhân này, nhưng thật ra không có chuyện gi đã xuất hiện trước mặt Hạ Ngôn lần thứ ba

- Nhưthế nào, muốn đi rồi sao?

Chưởng Khống Giả Lăm Nguyệt xoay chuyển đôi mắt đẹp nhìn Hạ Ngôn hòi.

- Đúng vậy, Chưởng Khống Giả đại nhân! TađịnhrờiThâ­mUyâiVôTận.

Hạ Ngôn gật đầu đáp.

- Ừ! Là đi tới núi Thủ Vọng à? Định báo thù cho Thương Đồ sao?

Lăm Nguyệt khẽ hé miệng một chút, tiếp tục hỏi.

- Chờ đến khi la có đủ thực lực, ta sẽ báo thù cho Thương Đồ tiền bối, cũng vì cho chính ta Cho dù ta không đi tim hắn, khẳng định Thưc­ng Ẳn đó cũng không bỗ qua cho ta

Hạ Ngôn nói, trong mắt lóe ra một tia sáng ác liệt.

Chương 1085: Rời Thâm Uyên Vô Tận!

Hạ Ngôn nói không sai, Thương Ẳn Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, không có khả năng dễ dàng dừng tay, thật ra không phải bởi vì lo lắng Hạ Ngôn tương lai có thể uy hiệp đến hắn, màbởi vì trong tay Hạ Ngôn có nhẫn Linh La.

Nhẫn Linh La là một kiện trân bảo đời đòi truyền lại cho Chường Khống Giả núi Thù Vọng, không có nhẫn Linh La, sẽ không thể danh chính ngôn thuận ngồi trên vị trí Chưởng Khống Oià núi Thù Vọng. Hom nữa bản thân nhẫn Linh La đối với tu luyện giả còn có tác dụng thật lớn. Nầi không nhờ có chiếc nhẫn Linh La này, cho tới bây giờ cũng không biết Hạ Ngôn đã chết đi bao nhiêu lần rồi.

- Ngươi đã muốn rời đi, vậy ta sẽ đưa ngươi đi, tránh khỏi ngươi tự mình rời Thâm Uyên Vô Tận, lại lập tóc lọt vào một số người đuồi giết.

Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận Lãm Nguyệt nhìn Hạ Ngôn nói.

ở ngoài Thâm Uyên Vô Tận, Thương Ẳn có bố trí tu luyện giả giám thị, một khi phát hiện tung tích của Hạ Ngôn, sẽ trực tiếp ra tay giết chết Hạ Ngôn.

- Đa tạ Chưởng Khống Giả đại nhân!

Hạ Ngôn vội khom người nói tạ ơn. Vừa rồi Hạ Ngôn còn đang suy nghĩ nếu Thưc­ng Ân bố trí tu luyện giả chặn ồ ngoài Thâm Uyên Vô Tận thi mình phải làm sao bây giờ? Hiện tại có Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận tự mình hộ tống minh đi ra ngoài, những tên muốn giết mình kia khẳng định sẽ không dám tùy tiện ra tay.

“Vèo!”

Ngay sau đó. Hạ Ngôn chỉ cảm thấy cành tượng trước mắt biến ảo, trong chợp mắt đã raới ngoài Thâm Uyên Vô Tận, ở chỗ cách cửa hang động lối vào Thâm Uyên Vô Tận không xa Bên cạnh, chính là Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.

Hạ Ngôn rất nhanh phát ra ý niệm tra xét, quả nhiên phát hiện có một tu luyện giả cảnh giới Thần chủ khí tóc cường đại đang âm thẩm theo dõi, lúc này đã phát hiện mình từ trong Thâm Uyên Vô Tận đi ra

“ô?”

‘Tu luyện giả trè tuổi mặc áo trắng kia chính là Hạ Ngôn mà Thương Ẳn sai ta đánh chết đây.” Một lão già rất cao tuổi, phát hiện Hạ Ngôn vừa mới từ trong Thâm Uyên Vô Tận đi ra. lập tức liền nhận ra Hạ Ngôn. Thưc­ng Ân đã sớm nói cho lão biết hết thảy các điểm đặc biệt của Hạ Ngôn.

“Nhưng, bên cạnh hắn vị kia… Cái gì? Là Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận? Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, không ngờ tự mình dẫn hắn ra ngoài? Không xong, ta không có biện pháp ra tay với Hạ Ngôn rồi!” Lão già này vừa nhìn thấy Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận lập tức biến sắc, vội vàng sử dụng thiìy tinh truyền âm báo cáo chuyện này cho Thương Ản.

- Hạ Ngôn! Tiện đây ta đưa ngươi đến Bắc Nguyên Thành đi. Sau khi tới Bắc Nguyên Thành, đoạn đường tiếp theo tự mình ngươi đi. Ngươi hiện tại linh hồn và phép tắc đều đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn, tu luyện giả cảnh giới Thần chủ bình thường muốn giết ngươi, cũng không đễ dàng như vậy.

Chưởng Khống Già Thâm Uyên Vô Tận phất tay áo nói, Hạ Ngôn mới vừa nghe dứt tiếng nói, liền cảm thấy mình đã rời khỏi chỗ vừa rồi.

Sau một lần hô hấp, cảnh tượng trước mắt Hạ Ngôn trờ nên rõ làng hơn, tuy nhiên hắn còn chưa kịp hít một hơi, trước mắt lại mờ mờ ảo ảo. Hiển nhiên, Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận đang mang theo hắn chạy đi rất nhanh.

Qua thời gi­an chừng han mười lần hô hấp, thân minh Hạ Ngôn hơi chẩn động một cái, hai chân roi trên mặt đất. Sau đó, Hạ Ngôn nhìn thấy mình hiện ra lại trong một thành thị.

“Cái gì?”

“Bắc Nguyên Thành?” Nhìn kỹ lại, Hạ Ngôn liền nhận ra đây đúng là Bắc Nguyên Thành lúc trước chính minh đã từng tới. Từ Bắc Nguyôi Thanh đến Thâm Uyên Vô Tận, lúc ấy Hạ Ngôn gần như phải dùng thời gi­an gần hai mươi ngày, mà hiện tại mới chì mấy chục lần hô hấp đã từ Thâm Uyên Vô Tận đến Bắc Nguyên Thành rồi.

Hạ Ngôn phát ra ý thức dò xét, cũng không tìm được bóng dáng của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, hắn khẽ cau mày.

- Hạ Ngôn! Ta đã có hem một trăm ức năm cũng không có rời Thâm Uyên Vô Tận, lần này vì ngươi, không ngờ ngoại lệ chạy tới thành thị của nhân loại này. Được rồi, la trở về đây, ngươi tự mình phải cẩn thận!

Một tiếng truyền âm vang lên trong đầu Hạ Ngôn, đúng là Chưởng Khống Giả Thâm

Uyên Vô Tận truyền âm.

Hạ Ngôn đưa mắt nhìn lên bầu trời trôi không thành thị, hơi cúi mình, cũng không trì hoãn nhiều, vội vàng nhích người phi hành về hướng không gi­an truyền tống thông đạo.

- Cái gì?

- Lại là Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận tự mình đưa hắn đi ra?

- Đáng giận… Vì sao nàng nhất định muốn đối đầu cùng ta chứ? Thật đáng giận! Lúc trước cũng chính vì nàng, tên chết tiệt Thương Đồ kia mới có thể kéo đài hơi tàn sống đến hôm nay!

ở nơi nào đó trên núi Thù Vọng, Thương Ẳn vừa mới nhận được tin tức, mặt đầy vẻ tức giận, nghiến răng nghiến lợi quát tháo.

- Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận khẳng định là đưa tên Hạ Ngôn kia đến những thành thị phụ cận Thâm Uyên Vô Tận, ngươi lập tức liên hệ với từng thành thị ở phía bắc, bảo những Thành chủ đó cẩn thận lục soát khắp mọi ngõ ngách trong thành, cần phải tim cho bằng được tên Hạ Ngôn kia

Thương Ân nhanh chóng đưa ra một mệnh lệnh, truyền đi ra ngoài.

- Tuần lệnh!

Lão già kia vừa rồi ở ngoài Thâm Uyên Vô Tận nhìn thấy Hạ Ngôn đi ra cùng Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, vội đáp lại nói.

Tuy nhiên, với tốc độ của lão, căn bản không có khả năng mau chóng bằng tốc độ của Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. Tuy lẳng lão cũng là cảnh giới Thần chủ, có thể hóa thân thành pháp tắc trong thiên địa, nhưng mức chênh lệch giữa Thần chủ và Thần chủ còn lớn hơn nữa Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, đó là Nhân vật cường đại có thể có thể sánh ngang với chủ nhãn đầu tiên của Thần Châu, cho dù là mang theo Hạ Ngôn phi hành, tu luyện giả cảnh giới Thần chủ bình thường cũng không có khả năng có thê đuôi theo kịp. Chờ đến lúc lão đi vào Bẳc Nguyên Thành, Hạ Ngôn sớm đã thông qua không gi­an truyền tống thông đạo, ròi khỗi Bắc Nguyên Thành rồi.

Mục đích nơi đến của Hạ Ngôn là Đô Vệ Thành, khu vực trung ương của Thần Châu. Đô Vệ Thành, được cho là một trong những thành thị lớn nhất Thần Châu. Mà núi Thủ Vọng, kỳ thật chính là ở trong Đô Vệ Thành. Người nhà. thân nhân của Chấp sự núi Thủ Vọng, bình thường cũng đều cư ngụ tại Đô V Thanh. Đương nhiên, núi Thù Vọng cùng Đô Vệ Thành là không nối liền nhau.

Núi Thủ Vọng là ở trên không trung của Đô Vệ Thành. Toàn bộ núi Thủ Vọng, là một dãy núi thật lớn treo lơ lửng giữa trời, ở phía trên tầng mây. Người ngoài không được phép thì không thể đi lên núi Thù Vọng.

Mà Đô Vệ Thành lại là địa phương tụ tệp rất nhiều tu luyện giả cường đại.

Hạ Ngôn từ Bắc Nguyên Thành, trực tiếp thông qua không gi­an truyền tống thông đạo đến Đô Vệ Thành.

“Đô Vệ Thành này cách rất gần núi Thủ Vọng. Phỏng chừng Thương Ẳn kia, cũng không đoán được hiện tại ta đã tới Đô Vệ Thành?” Hạ Ngôn đứng trên đường phố Đô Vệ Thành, đưa mắt nhìn dãy núi thật lớn khí thế hùng vĩ, thoắt ẩn thoắt hiện có thể thấy được phía trên đám mây, trong lòng khiệp sợ thầm nghĩ.

Suy nghĩ theo lẽ thường, Thương Ẳn kia rất khó nghĩ đến Hạ Ngôn lại lớn gan dám đi vảo Đô Vệ Thành, hắn sẽ cho rểhg Hạ Ngôn trốn ở một số thành thị nhỏ xa xôi, nhất là tại những thành thị mà thế lực núi Thù Vọng ít với tới. Thật khó mà nghĩ đến Hạ Ngôn lại tới Đô Vệ Thành ở phía dưới núi Thủ Vọng. Đương nhiên, cho dù hắn biết Hạ Ngôn ở Đô Vệ Thành, cũng không dám công khai hiện thân đánh chết Hạ Ngôn, hắn có điều cố kỵ.

Trong Đô Vệ Thành nhưng lại cư ngụ không ít đại nhân vật, thực lực cũng rất mạnh.

Cường giả của Thần Châu, không có khả năng đều tập trung trên núi Thủ Vọng trờ thành người của núi Thủ Vọng. Đô Vệ Thành này chính là có một số vương tộc linh lực màu đen cường đại, còn có một số cường giả nhân loại binh thường, nếu là sự tình làm ầm ĩ, khẳng định tránh không khỏi tầm mắt của bọn họ.

Đến lúc đó, chuyện nhẫn Linh La rất có thể sẽ bại lộ. Thương Ẳn không dám mạo hiểm làm như vậy. Bởi vì, hắn không có nắm chắc có thể thần không hay quỷ Không biết giết chết Hạ Ngôn. Đối với việc này, trong lòng Hạ Ngôn cũng đã sớm nghĩ tới, cho nên giờ này hắn mới dám nghênh ngang đứng trên đường phố ở Đô Vệ Thành.

‘Trước tim một chỗ trú ngụ, sau đó hỏi thăm tin tức có liên quan tới khảo hạch Chấp sự

của núi Thủ Vọng.” Hạ Ngôn vừa động trong lòng, lại nhìn lên dãy núi thật lớn trên đám mây, thần thể bắt đầu di động biến mát trong dòng người.

- Xin chào!

ở trên đường phố, Hạ Ngôn ngăn lại một gã tré tuổi Người này mặc trường bào màu vàng, tuy rằng tuổi không lớn, mà đã là cảnh giới Tạo Hóa, xem ra thiên phú cũng không tệ.

- Chuyện gi?

Tu luyện giả trẻ tuổi đó thấy Hạ Ngôn chặn đường mình, khẽ nhướng mày nhìn về phía Hạ Ngôn hỏi.

- Ha ha! Ta muốn đi khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, huynh đệ có biết khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng thời gi­an bao lâu sẽ cử hành một lần không?

Hạ Ngôn cười hỏi.

- Khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng?

- Là huynh?

Người trẻ tuổi này đưa mắt nhìn Hạ Ngôn từ trên xuống dưOi, cuối cùng cười ha hả:

- Huynh là người ở đâu tới, chẳng lẽ không biết điểu kiện khảo hạch Chấp sự núi Thù Vọng sao?

- Điều kiện gì?

Hạ Ngôn vội vàng hỏi.

- Điều kiện thứn­Mt phải là vươngtộc linh lực màu vàng.

Tu luyện giả tuổi tréđó hơi nheo mắt một chút nói.

- Ta là vương tộc linh lực màu vàng!

Hạ Ngôn vừa lật lòng bàn tay, một đoàn linh lực màu vàng hiện ra trong lòng bàn tay.

-ồ!

Tu luyện giả trẻ tuổi thần sắc chợt biến đổi, ngay sau đó liền nói thêm:

- Điểu kiện thứ hai, phải là tu luyện giả cảnh giới T ạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh mới được.

- Điều kiện này, la cũng phù họp.

Hạ Ngôn mím cười nói với người trẻ tuổi mặc áo bảo màu vảng này.

- Cái gì?

- Huynh là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh?

- Huynh là nói mạnh miệng đi?

Người trẻ tuổ này lập tức trợn tròn mắt, không dám tin nói. Hắn chính là cư dần trong Đô Vệ Thành, gặp mặt tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh cũng không ít, nhưng chưa bao giờ gặp người tré tuổi như Hạ Ngôn là Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh. Hạ Ngôn tu luyện thời gi­an tổDg cộng hơn mấy vạn năm, tuy rằng cũng không ngắn, nhưng chút thời gi­an đó sao có thể so sánh với những lão già tu luyện mấy ức năm kia?

- Ha ha! Vui lòng nói cho ta biết một ít tin tức có liên quan tới khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, ta từ thành thị nhỏ xa xôi đến đây. đối với những điều này cũng không rõ ràog lắm.

Hạ Ngôn cười xòa nói.

- Huynh thật là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh?

Người trẻ tuổi này, dường như càm xúc có hơi kích động hẳn lên, hai mắt tỏa sáng.

- Ta đúng thật mà!

Hạ Ngôn có chút dở Khóc dờ cười.

- Thật tốt quá! Chúng ta tìm một chỗ từ từ nói. Khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng này, cũng không phải đcm giản ghi tên là có thể tham gia. À! Cứ vào quán trà này đi. ta nói rõ một chút với huynh chuyện này.

Người trẻ tuổi này đảo ánh mắt nhìn quanh, thấy quán trà lâu ở lề đường bên trái liền nói nhu thế

-Được!

Hạ Ngôn thoáng trầm ngâm, liền đáp ứng ngay. Dù sao chuyện khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng này cũng không gấp mà được, cứ nghe xem người trè tuổi này sẽ nói một ít điều gì với mình.

Hai người tiến vào tĩà lâu, tìm một góc ngồi xuống. Tu luyện giả trẻ tuổi này gọi tiểu nhị tới, thành thạo gọi một bình trà củng mấy thú điềm tâm, rồi ánh mắt một lần nữa chăm chú nhìn trâi mặt Hạ Ngôn.

Chương 1086: Lâm gia

- Ta tên là Lâm Lãng! Rất hân hạnh quen biết huynh!

Lâm Lãng, thần sắc trịnh trọng giới thiệu một chút về minh.

- Xin chào, ta tên là Đông NgữỄ

Hạ Ngôn khẽ gật đầu chào rồi nói với Lâm Lãng.

- ừ, Đông Ngữ này! Lâm gia chúng ta ở Đô Vệ Thành cũng coi như là đại gia tộc số một Lâm Lãng ta cũng là con cháu dòng chính của Lâm gia. Bản thân ta tuy rằng không phải vương tộc linh lực màu vàng, nhưng phụ thân ta chinh là vương tộc linh lực màu vàng, có địa vị rất cao trong gia tộc.

Lâm Lãng nói với ý đồ để Hạ Ngôn coi trọng mình.

-À!

Hạ Ngôn gật đầu.

Lâm Lãng nói những lời này, Hạ Ngôn cũng không cho rằng có cái gi quan hệ với minh, cho nên chi đáp lời lấy có, chờ đợi Lâm Lãng nói tiếp.

- Đông Ngữ! Huynh không biết, muốn tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thù Vọng, chi có hai cái cách. Một là tu luyện giả được nhân viên bên trong núi Thủ Vọng tìm ra; cách thứ hai, chính là danh ngạch để cử của bảy mươi hai gia tộc trong Đô Vệ Thành. Lâm gia chủng ta chính là một trong bảy mươi hai gia tộc có tư cách để cử. Lâm gia chủng ta cũng có rất nhiều vương tộc linh lực màu vàng, một vị tổ gia gia của ta, hiện tại đang làm trưởng lão của núi Thủ Vọng.

Thời điểm Lâm Lãng nói đến vị tổ gia gia của minh, trên nét mặt lộ lõ vẻ tự hào.

- Lâm gia chúng ta trừ một vị trưởng lão núi Thủ Vọng, còn có một vị Chấp sự núi Thù Vọng. Đương nhiên, Lâm gia chủng ta còn có vương tộc linh lực màu đen thực lực rất mạnh tọa trấn trong gia tộc.

Lâm Lãng tiếp theo lại tự hào nói.

Đô Vệ Thành rất rộng lớn, Lâm gia này ở Đô Vệ Thành đường như cũng được xem là đại gia tộc. Nếu không thì cũng không có được tư cách đề cử nhân viên khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng.

- Thì ra là vậy, ta còn tưởng rằng muốn tham gia khảo hạch Chấp sự núi Thù Vọng, tự mình đi báo danh là được, không ngờ còn cần có đại gia tộc để cử.

Hạ Ngôn tăng thêm giọng điệu nói.

- Khà khà! Đương nhiên là vậy! Tự mình báo danh? Điều đó căn bản là không có khả năng. Toàn bộ vương tộc linh lực màu vàng ở Thần Châu, nếu là đạt đủ điều kiện khảo hạch Chập sự của núi Thủ Vọng, gần như đều đã thông qua bảy mươi hai gia tộc chúng ta đề cỏ tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng.

Lâm Lãng khoa tay múa chân nói với Hạ Ngôn.

- Mà mỗi lần cử hành khảo hạch Chập sự của núi Thủ Vọng, chính là bảy mươi hai gia tộc đề cử danh ngạch đạt đủ một ngàn người, sẽ bắt đầu cử hành một lần. Đương nhiên, những tu luyện giả được đề cử này, đều là vương tộc linh lực màu vàng, nhung bọn hắn cuối cùng có thể thông qua khảo hạch trờ thành Chấp sự của núi Thủ Vọng cũng rất ít. Cũng không biết bao nhiêu lần khảo hạch, mới có thề có một tu luyện giả thành công trờ thành Chấp sự núi Thủ Vọng.

Lâm Lãng cảm khái nói.

- Vậy đại khái còn thời gi­an bao lâu, nhân số danh ngạch đề cử mới có thể đạt tới đủ một ngàn người vậy?

Hạ Ngôn nhíu mày tò mò hỏi.

- Điều này nói không chừng! số lượng vương tộc linh lực màu vàng ở Thần Châu vốn cũng rất ít, mà vương tộc linh lực màu vàng có cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh lại càng hiếm. Cũng may, tu luyện giả không phải chi có một lần cơ hội tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng. Lần này khảo hạch thất bại, như vậy sau muời vạn năm lại có thề được để cử tham gia khảo hạch.

Lâm Lãng giải thích tiếp:

- Khảo hạch lần này, hẳn là rất nhanh tới. Ngày hôm qua cha ta có nói, bảy mươi hai gia tộc đã đề cử được hơn chín trăm bảy mươi tu luyện giả thỏa mãn điều kiện. Nói cách khác, còn kém hơn hai mươi danh ngạch thì khảo hạch Chap sự của núi Thù Vọng lần này sẽ bắt đầu.

Thần Chầu rộng lớn phi thường, toàn bộ Thần Châu có rất nhiều khu vực, mà mỗi một khu vực, số lượng thành thị rất nhiều tới mấy vạn cái. số lượng vương tộc linh lực màu vàng tuy rằng ít, ở mỗi thành thị vương tộc linh lực màu vàng cũng không nhiều. Nhưng số lượng thành thị cơ hồ đếm không hết, cộng hết vương tộc linh lực màu vàng trong tát cả thành thị của toàn bộ Thần Châu, cũng chính là một con số rất khổng lồ. Mà vương tộc linh lực màu

vàng trên phương điện tu luyện vốn cũng rất có ưu th4 tương đối mà nói ở trên phương điện tăng lên thực lực nhanh hơn nhiều so với vương tộc linh lực màu đen cùng tu luyện giả bình thường. Cho nên, trên tồng thể mà nói, vương tộc linh lực màu vàng đạt tới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh tỉ lệ rất cao.

- Huynh rất may mắn, gặp Lâm Lãng ta. Một lát nữa huynh theo ta về Lâm gia, ta sẽ giới thiệu huynh cho phụ thân ta. Cha ta sẽ làm gia tộc đề cử huynh. Cha ta ở trong gia tộc chính là phụ trách công tác này.

Lâm Lãng nhìn Hạ Ngôn cười nói.

- Vậy đa lạ Lâm huynh!

Hạ Ngôn vội vàng chắp tay nói lời cảm tạ.

- Chuyậi nhò, Đông Ngữ! Chúng ta đi về đi?

Lâm Lãng uống một ngụm trà, đứng lên nói với Hạ Ngôn.

-Được!

Hạ Ngôn cũng uống một ngụm trà, đứng lên đồng thời gọi tiểu, nhị tới túủi tiền, xuất ra Quy Nguyên Đan thích ứng tĩả tiền trà nước và điểm tâm cho tĩà lâu.

Hạ Ngôn cũng không lo lắng Lâm Lãng này sẽ lùa gạt mình, vì mình cùng hắn là lần đầu tiên gặp mặt, Lâm Lãng cũng không biết gi về mình, sao có thể lừa gạt gi được? Hơn nữa, với thực lực hiện nay của minh, cho dù gặp phải nguy hiểm gì đó bất ngờ xày ra, thì cũng có đủ năng lực chạy thoát Cho nên, Hạ Ngôn lựa chọn cùng đi với Lâm Lãng về Lâm gia.

Trang viên của Lâm gia cũng không xa trà lâu chỗ Hạ Ngôn cùng Lâm Lãng uống trà. Hai người cầi đi thời gi­an chừng cạn chén trà nhỏ, Lâm Lãng liền chỉ vào một chỗ trang viên thật lớn nói cho Hạ Ngôn biết, đây chính là Lâm gia bọn họ.

ở trước cửa trang viên, cũng không có hộ vệ, Lâm Lãng dẫn theo Hạ Ngôn đi thẳng vào của chính.

- Đông Ngữ! Thấy Lâm gia chúng ta thế nào?

Lâm Lãng đắc ý nhìn về phía Hạ Ngôn hỏi.

- Thực không tệ! Trang viên này rất đẹp, mà còn rất lớn.

Hạ Ngôn gật đầu, đáp lại nói mang theo ý khem tặng.

- Ha ha! Trang viên như vầy. ở toàn bộ Đô Vệ Thành cũng không có bao nhiêu cái. Đi! Giờ ta sẽ dẫn huynh đi gặp phụ thân ta.

Lâm Lãng vung tay áo cười nói.

-Ừ!

Hạ Ngôn đi theo bên cạnh Lâm Lãng.

Hai người đi băng qua hết cửa này qua cửa khác, hết đại viện này tới tiểu viện kia, ước chừng hơn mấy chục cái. Trong các sân này, Hạ Ngôn cũng không nhìn thấy có hộ vệ nào, chì có một số nam nữ người hầu thực lực rất thấp kém. Cuối cùng, Hạ Ngôn mới nhìn thấy một tấm bảng hiệu viết hai chữ “Nội Viện”. Lâm Lãng đẫn theo hắn tiến vào nội viện. Nơi này, hẳn chính là chỗ trú ngụ của con cháu Lâm gia.

- Đông Ngữ! Lâm gia chúng ta Nhân số rất nhiều, đa số con cháu Lâm gia đều phân tán đén các thành thị khác. Lâm gia chúng ta đều có nghiệp vụ sinh ý ở rất nhiều thành thỊ Con cháu Lâm gia có thề ở lại Đô Vệ Thành này, hì hì… đều là con cháu gia tộc được xem trọng.

Lâm Lãng cười hi hì nói, tự mình cảm thấy phi thường tốt, hiền nhiên hắn cũng là con cháu được gia tộc xem trọng, mới có thể ở lại Đô Vệ Thành.

Tuy nhiên, Lâm Lăng này tu luyện thời gi­an nhiều nhất cũng chỉ chừng mười vạn năm, mà hiện tại thực lực đã gần như bước vảo cảnh giới Tạo Hóa cấp Chuẩn Điện chủ, thiên phú quả thật xem như không tệ.

- Lâm Lãng!

Hạ Ngôn vừa đỉnh lên tiếng nói, đột nhiên một tiếng quát to từ bên trong một tiểu viện truyền ra, tiếp theo một nữ nhân đi tới, trọn trừng mắt, dựng thằng lông mi nhìn Lâm Lãng.

- Lâm Lãng! Ngươi thật to gan! Lại dám dẫn người ngoài vào nội viện Lâm gia chúng ta!

Nữ nhân này nhìn thấy Hạ Ngôn, sau đó, chau mày, nói với Lâm Lãng giọng điệu chất

vấn.

- Lâm Cẩm! Ta dẫn người nào đi vào, có liên quan gi với ngươi?

Lâm Lãng đảo cặp mắt trắng dã nói, mặc dù đang phản bác, nhưng Hạ Ngôn nghe ra được hắn nói có hơi yếu, dường như là có chút e ngại nữ nhân kêu là Lâm cẩm này.

- Hừ! Ngươi tùy tiện mang theo người ngoài đi vào nội viện Lâm gia, lại còn nói không có vấn để gi với ta? Chăng lẽ, ta không phải người của Lâm gia? Lâm Lăng! Chăng lẽ ngươi

muốn bị các trưởng lão trách phạt sao? Ta xem ra ngươi hẳn là muốn rời khỏi Đô Vệ Thành rồi!

Lâm Cầm nồi giận đủng đùng trừng mắt quát lớn với Lâm Lãng.

- Lâm Cầm! Hắn cũng không phải là người bình thường!

Lâm Lãng mặt đen lại, giương cồ nói với ý đồ thoát khỏi thế yéu rõ ràng của mình.

- Không phải người bình thường? Vậy hắn là ai? Ngươi có năng lực quen biết người nào? Chỉ bằng vào ngươi, ta còn không biết sao? Tùy tiện quen biết một kẻ đầu đường xó chợ rồi đều mang về gia tộc sao!

Lâm Cầm cười lạnh liên tục, mắt hạnh quét nhìn Hạ Ngôn vài lần, hiền nhiên giọng điệu mang theo ý mỉa mai.

Hạ Ngôn khẽ nhíu mày, tuy nhiên cũng không nói thêm gi.

- Ngươi nói bậy bạ gì đó? Hắn là vương tộc linh lực màu vàng, là muốn tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, cho dù là trưởng lão gia tộc, đều phải thực khách sáo tiếp đón.

Lâm Lãng lớn tiếng nói.

- Vương tộc linh lực màu vàng thì thế nào? Ngươi cho là người nào cũng có thể tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng sao? Tùy tiện quen người ta liền mang về gia tộc, còn đẫn hắn vào trong nội viện gia tộc. Giờ ta đi bẩm báo với trưởng lão, ngươi đừng đi đâu nha!

Lâm Cầm giơ ngón tay chi vào Lâm Lãng, lớn tiếng kêu lên.

- Ta sợ ngươi à?

Lâm Lãng cắn răng trầm giọng nói ra mấy chữ này.

- Lâm huynh, nàng là ai vậy?

Hạ Ngôn thấp giọng hỏi.

- Đông Ngữ! Nàng tên là Lâm cẩm, là con cháu Lâm gia. Hơn nữa. nàng là vương tộc linh lực màu vàng. Trong lợp trẻ tuổi gia tộc bọn la gần đây, có một lần trong tỷ thí gia tộc, nàng đoạt được danh hiệu đệ nhất Cho nên, hiện tại nàng ta luôn làm ra bộ dáng không coi ai ragĩ

Lâm Lãng nói khẽ với Hạ Ngôn mang theo đầy oán khí

Khó trách Lâm Lãng ở trước mặt Lâm cầm này dường như có vẻ lép vế như vậy.

- Lâm Lộ phụ thân của nàng, cũng giống như cha ta, đều là phụ trách tìm kiếm vương tộc linh lực màu vàng để đề cử tham gia khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng. Lần này trong khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, phụ thân Lâm Lộ đã để cử được sáu người, mà cha ta chỉ mới tìm được bốn vị vương tộc linh lực màu vàng thỏa mãn điều kiện. Điều này không trách cha ta không có năng lực, mà là cha ta vừa mới phụ trách chuyện gia tộc lần này. Còn Lâm Lộ kia, đã hơn một lần phụ trách việc tìm người khảo hạch Chấp sự của núi Thù Vọng, cho nên Lâm Lộ quen biết không ít vương tộc linh lực màu vàng tham gia han một lần khảo hạch.

Lâm Lãng thấp giọng nói rất nhanh.

- Đông Ngữ! Huynh thật là cảnh giới Tạo Hóa cặp Giới Chủ đỉnh chứ? Nêu huynh không phải Tạo Hóa cấp Giới Chủ đình, vậy ta đây thật thề thảm rồi! Nữ nhân Lâm cẩm chết tiệt này, khẳng định sẽ chình lý ta, nói không chừng ta sẽ bị đuồi ra khỏi Đô Vệ Thành, phải tới một thành thị nhó sống.

Lâm Lãng dường như đột nhiên nhớ tới điều gi, biến sắc nhìn Hạ Ngôn khẩn trương nói.

Hắn sở dĩ dẫn thẳng Hạ Ngôn về Lầm gia, còn đưa vào trong nội viện, chủ yếu chính là muốn cho phụ thân gặp mặt Hạ Ngôn. Sau đó phụ thân có thể đề cử Hạ Ngôn với gia tộc Nếu như vậy, phụ thân cũng coi như tìm được năm vương tộc linh lực màu vàng thỏa mãn điều kiện khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, chênh lệch với Lâm Lộ kia cũng thu ngắn lại được một người.

- Yên tâm đi! Ta không để cho huynh đệ bị trừng phạt đâu!

Hạ Ngôn cười cười thấp giọng nói.

Mà Lâm cầm kia vẫn luôn giám thị hai người, dường như là sợ hai người lặng lẽ bỏ đi. Hiền nhiên nàng đã thông báo cho những người khác, nàng đang chờ người đến.

- A…

Lâm Lãng gật đầu, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn, hiền nhiên hắn cũng lo lẳng, dù sao hắn không có nhìn thấy Hạ Ngôn ra tay. Kỳ thật lúc này hắn đã có phần hối hận, chuyện này quả thật hắn hơi lỗ mãng một chút, không ngờ dễ dàng như vậy đã tin là Hạ Ngôn có thực lực cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh.

Chương 1087: Người ngoài!

Hành vi của Lâm Lãng quả thật có hơi vội vàng. Dưới tình huống bình thường, cho dù Lâm Lãng muốn giới thiệu Hạ Ngôn với phụ thân của mình, để từ phụ thân hắn thông qua Lâm gia đề cử lên núi Thù Vọng, cũng cần phải xác định trước thực lực của Hạ Ngôn. Mà hiện tại, hắn từ lúc gặp mặt, quen biết Hạ Ngôn đến giờ, cũng mới thời gi­an ngắn ngùi không đến một canh giờ.

Hn đúng là có phần nóng vội, chủ yếu cũng vi áp lực cạnh tranh trong gia tộc. Lâm gia ở Đô Vệ Thanh xem như là một gia tộc khá lớn, số lượng con cháu trong gia tộc rất nhiêu, trong đó có không ít con cháu tinh anh, giống như Lâm cầm, đó là người nồi bật trong lớp con cháu hậu bối của Lâm gia.

Những con cháu Lâm gia rời Đô Vệ Thành ra ngoài, kỳ thật cũng chính là bị giới cao tầng gia tộc buông bỗ. Cho dù Lâm gia tài phú thực kinh người, cũng không có khả năng đều toàn lực bổi dưỡng cho tất cả con cháu trong gia tộc, điều đó hoàn toàn không thực tế. Cho nên, nhất định sẽ có một số con cháu gia tộc bị loại bỏ bẳng một phương thức nào đó, mà bộ phận con cháu gia tộc bị đào thải này lại chiếm đa số. số còn lại, mới có thề được gia tộc lưu lại ở Đô Vệ Thành làm trọng điểm bồi dưỡng!

Lâm Lãng, đương nhiên không muốn bị gia tộc loại bỏ. Tuy rằng phụ thần hắn là vương tộc linh lực màu vàng, nhưng hắn lại là linh lực màu đen, trong số con cháu hậu bối gia tộc, địa vị của hắn cũng không tính là cao lắm. Nêu không nhờ có phụ thân, có thề hắn cũng bị đuổi ra khỏi Đô Vệ Thành rồi. Đủ loại nguyên nhân này, làm cho Lâm Lãng rất muốn làm một chút đại sự gi đó, để các vị trường bối gia tộc kia đều chấp Nhận hắn.

Hôm nay ở trong thành gặp được Hạ Ngôn, lúc ấy hắn thật sự rất phán khích. Nên biết rằng, vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, cũng không phải hắn dễ dàng gặp được. Nếu không thì, phụ thân hắn như thế nào phải tiêu phí thời gi­an dài như vậy, ở trong nhiều thành thị như vậy, tiêu phí cái giá phải trà thật lớn, mới cuối cùng tìm được bốn vương tộc linh lực màu vàng nguyện ý được Lâm gia đề cử?

Mà lúc này, Lâm Lãng đã dẫn theo Hạ Ngôn trở về, lại trùng hợp bị Lâm cầm vẫn luôn bất hòa với hắn gặp phải, chuyện này muốn che lấp cũng không có khả năng! Lâm Lãng cũng chỉ có thể tận đáy lòng cầu nguyện sao cho Đông Ngữ đủng thật là vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ.

- Lâm Cầm!

Đúng lúc này, một giọng nói thô lỗ từ bên ngoài cửa viện truyền vào, Hạ Ngôn nhừi lại theo tiếng nói, thấy là hai tu luyện giả mặc hoa phục đi đến. Trong đó một người chính là mở miệng kêu ra tên Lâm cầm, mà gã còn lại, trên mặt mang theo vẻ ngạo mạn hai tay chắp sau lung chậm rãi đi tới.

- Phụ thân! Vu Lôi tiên sinh!

Lâm Cầm nhìn thấy hãi người đi vào, trên mặt lập tức lộ ia thần sắc vui mừng, sau đó cung kính chào hỏi

- Ừ! Có chuyện gi thể? Ngươi lại tranh chấp cùng Lâm Lãng?

Tu luyện giả bên trái liếc mắt nhìn Hạ Ngôn cùng Lâm Lãng một cái, sắc mặt tối sầm nhìn Lâm cầm hỏi

- Phụ thân! Lâm Lãng tự tiện dẫn người ngoài đi vào nội viện Lâm gia chủng ta. còn nói là cái gì vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chù? Thật sự là buồn cười, ta còn chua bao giờ nhìn thấy tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ mà trẻ tuổi như thế

Lâm Cầm cười lạnh, trảo phúng liếc mắt nhìn Hạ Ngôn rồi nói.

- Phụ thân! Lâm Lãng này tùy tiện đẫn người vào nội viện Lâm gia chúng ta, hẳn phải bị trừng phạt, con đã thông báo với Lâm Trường Minh trưởng lão, để trưởng lão đại nhân trừng phạt hắn.

Lâm Cầm lại nói tiếp.

- Sao lại thế? Lâm Lãng! Ngu­cri quen biết người này à?

Lâm Lộ phụ thân của Lâm cầm đưa mắt nhìn về phía Lâm Lãng, lên tiếng hỏi.

- Lâm Lộ thúc thúc! VỊ này chính là bằng hữu tiểu điệt vừa mới quen, hắn tên là Đông Ngữ, là vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chù, sẽ thông qua Lâm gia chúng ta để cử tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng.

Lâm Lộ hơi khom người, lớn tiếng nói

-ồ?

- Vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chù? Không biết vị huynh đệ Đông Ngữ này đến từ thành thị nào vậy?

Tu luyện giả đứng ở bên cạnh Lâm Lộ, nhướng mày nhìn Hạ Ngôn, khóe miệng lộ ra vè cười lạnh hỏi

- Huynh đệ? Thật không dám với cao! Ta cũng không quai biết ngươi!

Hạ Ngôn nhìn tu luyện giả vẻ mặt ngạo mạn kia, lắc đầu cười ra tiếng nói.

Tu luyện giả kia nghe vậy nhíu sát chân mày, sắc mặt biến thành tối sầm nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn, trong mắt lộ ra hung quang.

- Đống Ngữ! Người này tên là Vu Lôi, là vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, cũng là tu luyện giả Lâm Lộ đề cử tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng. Mười vạn năm trước hắn từng tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, thực lực rất mạnh, ở trong mười người Lâm gia chúng ta đề cử cho tới bây giờ, thực lực của hắn là mạnh nhất, quan hệ cùng Lâm Lộ cũng rất tốt

Lâm Lăng vội vàng truyền âm nói cho Hạ Ngôn biết, cũng không ngoài mục đích đê Hạ Ngôn không nên trêu chọc người này.

- Ha ha! Thật là có hứng thú.

Vu Lôi cười ha hả, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn lại cực kỳ sắc bén. Lòi nói của Hạ Ngôn vừa rồi làm cho hắn cảm thấy mất hết mặt mũi. ở Lâm gia, ngay cả trưởng lão Lâm gia đều phi thường khách sáo với hắn. Mà tiểu tử này, không ngờ lại không nể mặt mũi mình như thấ

“Chính mình chủ động xưng hô hắn là huynh đệ, hắn lại nói không dám với cao.” Trong lòng Vu Lôi, lửa giận thiêu đốt mãnh liệt, ngón tay hắn nắm chặt thành quyền, hận không thể tung một quyền đánh cho tiểu tử áo trắng này thành thịt vụn.

- Khẩu khí không nhỏ, chi là không biết thực lực như thế nào, tốt nhất nên đúng thật là vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ.

Lâm Lộ nhìn Hạ Ngôn nói giọng trầm thấp.

- Đổ cuồng vọng!

Lâm Cầm ở một bên thấp giọng mắng.

Hạ Ngôn đảo ánh mắt qua, đột nhiên chăm chú nhìn về phía Lâm cầm kia, Lâm cầm bắt gặp ánh mắt của Hạ Ngôn, tâm thần hơi chấn động, linh hổn đều bị chấn động, trái tim đập loạn thình thịch.

‘Ta làm sao vậy? BỊ hắn trọn mắt nhìn một cái, không ngờ lại sinh ra tâm tình sợ hãi?” Sắc mặt Lâm cẩm hơi trắng bệch, trong lòng bối rối thầm nghĩ, cái loại cảm giác vừa rồi này là trực tiếp đến từ linh hồn, nàng tuyệt đối không thể tưởng tượng người áo trắng thoạt nhìn còn trẻ tuổi han so với nàng này, chỉ một ngón tay cũng có thể dí chết nàng.

“Vù!”

Lúc này, bên trong sân lại xuất hiện thêm một bóng người màu lam.

- Lâm Trường Minh trưởng lão!

- Lâm Trường Minh trưởng lão!

Hai cha con Lâm Lộ cùng Lâm Lãng, đều hướng về lão già vừa mới xuất hiện thi lễ ân cần chào hỏi. Hạ Ngôn ở một bên, cũng dùng ánh mắt đánh giá một chút, vị trưởng lão này là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh, thực lực không tầm thường, tuy nhiên cũng không phải vương tộc linh lực màu vàng.

-Ừ!

- Lâm Cẩm! Vừa rồi ngươi truyền âm cho ta, nói là Lâm Lãng vi phạm gia quy dẫn người ngoài đi vào nội viện Lâm gia?

Lâm Trường Minh gật gật đầu, ánh mắt âm trầm nhìn quét qua mấy người tại tràng, cuối cùng nhìn chắm chằm Hạ Ngôn, rồi lại nhìn về phía Lâm cầm hỏi.

- Đúng vậy, trưởng lão đại nhân! Chính là người này!

Lâm Cầm chỉ vào Hạ Ngôn.

Bởi vì vừa rồi bị Hạ Ngôn nhìn một cái, lúc này Lâm cẩm kinh sợ thu liễm lại rất nhiều.

- Đông Ngữ! Lâm Trường Minh này vẫn luôn có quan hệ rất tốt với Lâm Lộ kia Ta đã truyền âm cho phụ thân, ông ấy lập tóc sẽ tới đây. Huynh trước cứ nhẫn nại, ngàn vạn lần không nên nồi giận, lại càng không nên chọc giận Lâm Trường Minh bọn họ.

Tâm tư Lâm Lãng này coi như thật thận trọng hắn ngầm truyền âm cho Hạ Ngôn, trịnh trọng nói như thè

Sở dĩ truyền âm kêu Hạ Ngôn nhẫn nại, chính vì hắn lo lắng Hạ Ngôn sẽ vì Lâm Trường Minh kia nói chạm tới rồi tức giận, đến lúc đó có thể sẽ phát sinh một ít chuyện ngoài ý muốn. Cho dù không vì Hạ Ngôn, Lâm Lãng hắn vì chính mình đương nhiên cũng sẽ kêu phụ thân mình tới đây, bằng không trước mặt đám người Lâm Trường Minh kia, khẳng định hắn phải chịu thiệt thời.

- Tađãbiết.

Hạ Ngôn truyền âm trả lời.

Nói thật ra, Hạ Ngôn căn bản là không có quá để ý tới những người này. Trong mấy người này, chỉ có Vu Lôi và Lâm Trường Minh thực lực mạnh nhất, đều là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh. Nhung với loại Giới chủ đỉnh của bọn hắn này, Hạ Ngôn chi cần một chưởng có thể đánh chết một đống.

- À? Không ngờ thật sự có chuyện này!

Lâm Trường Minh lại dời ánh mắt nhìn về phía Lâm Lãng:

- Lâm Lãng! Ngươi nói xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, ngươi vì sao lại dẫn người này vào nội viện Lâm gia chúng ta? Chẳng lẽ, ngươi không biết quy củ của Lâm gia chúng ta sao?

Lâm Trường Minh rất uy nghiêm chất vẩn Lâm Lãng, thời điểm nói chuyện còn kèm theo một cổ uy áp linh hồn.

- Bẩm báo trưởng lão đại nhân! Đông Ngữ không phải là người bình thường, hắn muốn tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, cho nên ta mới đẫn hắn về Lâm gia.

Tuy rằng Lâm Lãng bị uy áp linh hồn, nhưng vẫn cắn lẫag cố sức nói với Lâm Trường Mink

- Trưởng lão! Lâm Lãng vừa mới quen biết với người kêu là Đông Ngữ này, đã mang hắn về Lâm gia, hiền nhiên không thích họp. về phần thân phận của người này cũng không rõ ràng lắm.

Lâm Lộ trầm giọng nói.

- Ha ha! Xảy ra chuyện gi?

Đột nhiên một giọng nói từ ngoài của viện truyền vào.

- Phụ thânđến đây rồi!

Lâm Lãng lộ sắc mặt vui mừng, nhìn về phía tiếng nói, quả nhiên trong sân viện lại thôn một người, cũng là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, mà còn là wrong tộc linh lực màu vàng. Người tới chính là phụ thân của Lâm Lâng.

- Lâm Trường Không! Ngươi tới vừa đúng lúc. Lâm Lãng con của ngươi tùy tiện mang người ngoài đi vào nội viện Lâm gia, vi phạm gia quy của Lâm gia, ngươi nói xem nên xử trí như thế nào?

Lâm Trường Minh híp mắt nhìn về phía Lâm Trường Không vừa mới đến, cũng chính là phụ thân của Lâm Lãng nói.

- Lầm Lãng?

Lâm Trường Không nhíu mày nhìn về phía đứa con Lâm Lãng.

- Phụ thân! Con giới thiệu với người một chút, đây là Đông Ngữ, vương tộc linh lực màu vàng, cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ. Đông Ngữ muốn tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng lần này.

Lâm Lãng nói rất nhanh với Lâm Trường Không.

- Hả? Đây là sự thật?

Lâm Trường Không nghe vậy trên mặt đầy vui mừng hỏi.

- Là thật!

Lâm Lãng gật đầu lia lại nói.

- Ta đúng thật muốn tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng.

Hạ Ngôn cũng gật đầu nói.

- Vậy thật tốt quá! Nêu như vậy, không tồn tại vấn để gì nữa. Vương tộc linh lực màu vàng tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, đều là khách quý của Lâm gia chúng ta.

Lâm Trường Không cười dài nói.

- Hừ! Lâm Lãng đường như vừa mới biết Đông Ngữ thì phải? Sao có thề biết được hẳn phù họp điều kiện chứ?

Lâm Trường Minh hừ lạnh một tiếng, trầm giọng gặn hòi.

- Ha ha! Điểu này đom giàn mà, ta ra tay thửmộtlần sẽ biết.

Tên Vu Lôi kia đã chò cơ hội từ lâu muốn ra tay giáo huấn Hạ Ngôn một phen, lúc này cất tiếng cười nói.

Vừa rồi Hạ Ngôn làm mất mặt hắn, khiến lửa giận trong lòng hắn còn âm ĩ đến giờ này cũng không có tắt. Vừa lúc tim được lý do ra tay, hung hăng giáo huán tên Hạ Ngôn kia một trận.

- Cái này… dường như không thích hợp ỉắm? Đông Ngữ tiên sinh là khách nhân của Lâm gia chủng ta

Lâm Trường Không nhíu mày, lắc đầu cự tuyệt Lâm Trường Không cũng biết Vu Lôi này thực lực rất mạnh, cho dù Đông Ngữ thật là vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chù, nếu gi­ao đấu cùng Vu Lôi kia, chì sợ cũng phải chịu thiệt thòL

Chương 1088: Phát sinh chuyện gì?

Vu Lôi nở một nụ cười, hơn nữa cười còn cực kỳ nham hiểm, ác độc.

- Đông Ngữ! Mặc dù là khách nhân của Lâm gia, nhưng ta cũng không phải con cháu Lâm gia. Ha ha… Cho nên ta cùng với Đông Ngữ luận bàn một chút, cũng không có quan hệ gì với Lâm gia.

Vu Lôi với ánh mắt âm u nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn. phảng phất như mắt độc xà, hai tay của hắn vẫn chắp phía sau lưng, cho đến lúc này hắn vẫn còn hiển lộ ra vẻ cao ngạo.

- Không được! Đông Ngữ tiên sinh là khách nhân của ta. Trường Minh trưởng lão, chuyện này tới đây thôi, kế tiếp Đông Ngữ tiên sinh sẽ do ta tự mình tiếp đón.

Giọngnói của Lâm Trường Không đột nhiên kiên định hẳn lên.

Lâm Trường Không vừa rồi đã cần­thận quan sát Hạ Ngôn một chút, phát hiện Hạ Ngôn quả thật không giống tu luyện giả bình thường. Với nhan lực của lão, cảm thấy được Hạ Ngôn có thể đúng là vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cập Giới Chủ. Nếu thật như vậy, lão tuyệt đối khôĩig thề đắc tội với Hạ Ngôn, mà cần phải lôi kéo Hạ Ngôn, bởi vì Hạ Ngôn là do Lâm Lãng con của lão mang về. Nói cách khác, Hạ Ngôn nếu là có thể được Lâm gia đề cử tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thù Vọng, một phần công lao này là là phải ghi công trên người Lâm Trường Không hắn.

Lâm Lộ ở bên cạnh, cho tới bây giờ, Lâm Lộ đã tìm được sáu vị vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ cho gia tộc, mà Lâm Trường Không hắn chỉ mới tìm được bốn người. Nguyôi nhãn chính vì thâ Lâm Lộ ở trước mặt giới cao tầDg gia tộc luôn có quyền ãn nói hơn so với chính minh. Đừng thấy chi là kém hai cái danh ngạch nho nhỏ, nhưng chuyện này đối với gia tộc mà nói đúng là trọng yếu phi thường. Nhất là, nêu vạn nhất trong số vương tộc linh lực màu vàng gia tộc đề cử có người trờ thành Chấp sự núi Thủ Vọng, đó thật là chuyện khó lường.

- Không sao!

Lâm Trường Minh trưởng lão vừa định nói, Hạ Ngôn lại xua tay chặn lại lên tiếng nói:

- VỊ Vu Lôi này nếu muốn luận bản cùng ta một chút, vậy cũng được.

-Hả?

- Đông Ngữ tiên sinh?

Lâm Lãng caumày, lo lắng nhìn Hạ Ngôn.

Còn tên Vu Lôi kia đường như cũng đủng thật không ngờ Hạ Ngôn lại đáp ứng luận bàn cùng mình sảng khoái như thế Hắn hơi sửng sốt một chút, sau đó ý cười trên mặt càng đậm, một bộ dáng nhưđối phương không biết ười cao đẩt rộng là gì.

“Thật đúng là không biết sống chết mà.” Lâm Lộ phụ thân của Lâm cầm híp đôi mắt, trong lòng cũng rất cao hứng. Mặc kệ Hạ Ngôn có phải hay không thật sự là vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cẩp Giới Chủ, kỳ thật lão cũng không quan tâm cho lắm. Bi vì, dù Hạ Ngôn có là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, thi cũng do người của Lâm Trường Không tim được, lão cùng với Lâm Trường Không vốn là ngấm ngầm tranh đấu với nhau.

Lâm Cầm hơi biến sắc. thời điềm ánh mắt nhìn về hướng Hạ Ngôn có chút phúc tạp.

- Đông Ngữ tiên sinh! Ngài là khách nhân của ta, chúng ta nói chuyện một lát cho rõ ràng

đi?

Lâm Trường Không cau mày nói có ý đồ khuyên bảo Hạ Ngôn. Lão lo lắng Hạ Ngôn một hồi thất bại mất hét mặt mũi, rồi nhục nhã phẫn nộ bỏ đi.

- Ha ha! Ngài không cần lo lắng cho ta.

Hạ Ngôn cười lắc đầu nhìn về phía Lâm Trường Không nói.

Ngay sau đó, Hạ Ngôn lại đời ánh mắt nhìn về phá Vu Lôi đang đắc ý đào dạt.

- Tuy nhiên…

Lúc này, Hạ Ngôn chuyển cao giọng.

- Nhưthế nào? Đông Ngữ ngươi đổi ý hay sao?

Vu Lôi khinh miệt phát ra âm tiết từ trong mũi, với ánh mắt khinh thường nhìn Hạ Ngôn nói Mười vạn năm trước, hắn đã từng tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thù Vọng, cục kỳ tự tin thực lực của chính minh. Lúc này hắn không một chút nghĩ tới mình lại không phải là đối thủ của Hạ Ngôn.

Kỳ thật, đén lúc này, hẳn còn cho rẳug Hạ Ngôn không có khả năng đã đạt tới cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ.

- Không phải ta muốn đổi ỷ, mà ta muốn nói, ở trong so đấu luận bàn khó tránh khỏi phải có một chút va chạm. Cho nên ta nói trước cho tiện sau này, cho dù là một bên chết tại đương trường, thì cũng không liên quan tới đối phương, tự mình chịu trách nhiệm.

Hạ Ngôn cười tùm tim chậm rãi nói

-Hả?

Mọi người tại đây đều biến sắc mặt. Những lời này vừa nói ra tính chất của trận so đấu đã hoàn toàn biến đổi.

- Được! Đúng phải như thế! Vậy chúng ta liền tìm một chỗ luận bản đi. Chỗ sân viện này quá nhỏ, lại xinh đẹp ĩL­hưthế bị hủy thì thật đáng tiếc.

Vu Lôi nhìn quanh bốn phía, ra tiếng nói.

- Không cần! ở trước mặt ta ngươi hoàn toàn không có cơ hội hủy hoại sân viện này!

Hạ Ngôn ung dung phất tay áo nhẹ nhàng nói.

- Cái gì?

- Tiểu tử! Ngươi nói cái gì?

Hạ Ngôn vừa nói ra những lời này, Vu Lôi đúng là kièm chế không được cơn phẫn nộ. Hóa ra từ đầu đến giờ, người ta căn bản là xem thường không đề hắn vào mắt Đừng nói là Vu Lôi thiên tài như vậy, cho dù là tu luyện giả bình thường chỉ sợ đều không chịu đựng nổi một người xa lạ như vậy khinh thị chính minh.

Ngay cả Lâm Trường Không cũng phải nhói mày, lão cũng cảm thấy Hạ Ngôn có phải có điềm quá mức tự tin hay không? Tự tin quá độ, đó không phải là tự tin, mà là cuồng vọng.

- Ngươi cũng dám coi rẻ ta, ta xem ra ngươi đúng là muốn chết!

Vu Lôi đột nhiên tệp trung linh lực, đánh một chưởng về hướng Hạ Ngôn. Năng lượng cuồng bạo với uy lực kinh người đánh tới gần thần minh Hạ Ngôn. Toàn bộ trong sần đều bị cổ năng lượng này phủ chụp lấy.

Lâm Trường Minh vội vàng vận chuyển linh lực muốn tạo một cái lồng năng lượng bảo hộ sàn viện, nhưng thực lực của Vu Lôi vốn là không ở dưới lão, cái lồng năng lượng lão tạo ra có thể có tác dụng gì chứ?

“Không xong, sân viện Lâm gia ta sắp bị hủy rồi!” Trong lòng mọi người đồng thời toát ra ý nghĩ nhưvậy.

- Phụ thân! Ngài không thể không quàn tới nha?

Lâm Lãng lo lắng quay sang nói với phụ thân Lâm Trường Không của hắn.

Lâm Trường Không cũng có chút cấp bácb, chuẩn bị đợi thời cơ ra tay.

Nhưng đúng lúc này, năng lượng cuồng bạo cuồn cuộn kia. lại lập tức biến mất vô tung vô ảnh. Mọi người rõ ràng nhìn thấy, chưởng ấn màu vàng của Vu Lôi đã tới gần trước người Hạ Ngôn, rồi linh lực cuồn cuộn đó lại tiêu biến mất.

Lực lượng pháp tắc của Hạ Ngôn đã đạt tới đại viên mãn, lấy Hạ Ngôn làm trung tâm, không gi­an trong vòng bán kính năm mươi thước, Hạ Ngôn có thể thay đổi pháp tắc. Vu Lôi kia vừa tiến vào phạm vi Hạ Ngôn khống chế, nếu Hạ Ngôn không muốn cho năng lượng của hắn tồn tại, năng lượng của hắn sao có thể tồn tại được? Hạ Ngôn chỉ cần một cái tâm niệm, linh lực cuồng bạo của Vu Lôi liền hoàn toàn tiêu biến mất

“Bịch bịch!”

Thật giống như người bình thường đánh nhau, hai bàn tay của Vu Lôi chụp thẳng lên thân mình Hạ Ngôn, nhưng lại chì phát ra một tiếng vang nho nhỏ. Cảnh tượng máu thịt bay tứ tung trong tưởng tượng, căn bản là không có phát sinh.

‘©ây là chuyện gì xảy ra?” Trong ánh mắt của Vu Lôi đầy vẻ hoảng sợ, hắn không bao giờ nghĩ tới linh lực của mình lại đột nhiên biến mát như vậy. Lúc này hắn thật giống như một người trường thành bình thường, mà hoàn toàn không phải là tu luyện giả thực lực cường mãnh.

Mấy người Lâm gia cũng đều là mở to hai mắt nhìn một màn khó tin này. Bọn họ đều không thể giải thích được, trong khoảng thời gi­an ngắn đó đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.

- Tanói rồi, sống chết tựmình chịu trách nhiệm!

Vẻ tươi cười của Hạ Ngôn có chút lạnh như băng. Chì thấy thân hình Hạ Ngôn phía trong áo bào trắng hơi hơi lay động, hai bàn tay của Vu Lôi kia trong nháy mắt liền hóa thành bụi phấn.

- Không!

Vu Lôi kinh hoàng, trên trán chày ra mồ hôi bằng hạt đậu, lớn tiếng gào to.

Nhưng tiếng la của hắn còn chưa kịp dứt dư âm, toàn bộ thân mình hắn cũng đều biến thành bụi. Linh hồn thể màu vàng ngưng tụ hiện ra ở trước mặt mọi người.

Thân thể bị hủy diệt, linh hồn thể cho dù được sống lại, thi thực lực của bản thân cũng sẽ giảm xuống nghiêm trọng. Mặc dù có trân bảo phụ trợ, Vu Lôi này sau khi sÔDg lại, nhiều nhất cũng chi là một cảnh giới Tạo Hóa bình thường.

Mấy người Lâm gia ở đây, đều hít ngược một hơi khí lạnh, quả thực bọn họ không còn tin hai mắt của mình. Thực lực mạnh đến như Vu Lôi, không ngờ trong nháy mắt liền bị đánh chết. Bọn họ rất rõ làng nếu Đống Ngữ này muốn, linh hồn thể của Vu Lôi kia căn bản là không có cơ hội ngưng tụ hiển lộ ra ở trước mặt hắn.

Vu Lôi chỉ còn lại có linh hồn thề, vẫn đang dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn, vốn vẻ cao ngạo chẳng biết biến đi đâu rồi.

-Ngươi… ngươi…

Vu Lôi mấp máy môi, run rẩy nói.

- Hả?

Hạ Ngôn đưa ánh mắt tàn nhẫn nhìn về phía linh hồn thể của Vu Lôi, lập tức toàn thân linh hồn của Vu Lôi run lên.

- Đông Ngữ tiên sinh! Xin tha mạng!

Vu Lôi vội vàng cầu xin tha thứ; hắn rất rõ ràng, Hạ Ngôn chỉ cần một cái ý niệm trong đầu là có thề hoàn toàn đánh tan linh hồn thề của mình.

- Đông Ngữ tiên sinh…

Lâm Trường Minh cũng kịp phản ứng lại, có hơi xấu hổ lên tiếng:

- Cái này… Đông Ngữ tiên sinh! Xin ngài buông tha cho linh hồn của Vu Lôi.

-Hừ!

Hạ Ngôn hừ lạnh một tiếng, cười lạnh nói:

- Hiện tại các ngươi còn nghi ngờ thân phận và thực lực của ta nữa không?

- Không dám, không dám!

Lâm Trường Minh lắc đầu lia lịa nói.

Còn phần Lâm Lộ kia sắc mặt đã sớm biến thành tối đen, cúi thấp đầu, mối khiệp sợ trong lòng còn chưa có tan đi, tuy rằng Hạ Ngôn giết Vu Lôi là vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ do lão đề cử cho gia tộc, nhưng lão cũng không dám oán hận Hạ Ngôn. Mặc kệ như thế nào, Hạ Ngôn hiện tại đã là khách quý của Lâm gia, hơn nữa thực lực của Hạ Ngôn cường đại đến mức kinh người. Nêu gia tộc có thể đề cử hắn tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, thì rất có thề thật sự trờ thành Chấp sự núi Thủ Vọng, chuyện này đối với gia tộc mà nói khẳng định là một đại sự.

- Đông Ngữ tiên sinh! Xin mời vào trong!

Lâm Trường Không trịnh trọng làm ra động tác thình mời, nói với Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn lại nhìn thoáng qua linh hồn của Vu Lôi, gật gật đầu với Lâm Trường Không, tiếp đó lại quay sang Lâm Lãng nói:

- Lâm Lãng! Đi thôi!

- A?

-Tốt, tốt lắm!

Lúc này Lâm Lãng mói từ trong khiệp sợ bừng tỉnh lại, ứng đáp hai tiếng, rồi đi theo phía sau Hạ Ngôn, theo Lâm Trường Không đi vào nội viện chỗ mình trú ngụ.

- Người này rốt cuộc là ai? Thực lực lại mạnh nhưthế?

Chờ­ba người Hạ Ngôn rời khỏi, Lâm Trường Minh mói thấp giọng nói.

- Trưởng lão!

Lâm Lộ kêu một tiếng.

- Ta lập tức bầm báo lên tộc trường! Các ngươi không được truyền chuyện này ra ngoài.

Lâm Trường Minh dùng giọng điệu ngưng trọng nói với Lâm Lộ và Lâm cẩm, sau đó

dới ánh mắt nhìn về phía linh hồn Vu Lôi:

- Vu Lôi tiên sinh! Thực xin lỗi! Chuyện này… ôi, thật sự là không thể tưởng tượng được người gọi là Đông Ngữ kia, thực lực lại mạnh như thấ

Linh hồn của Vu Lôi, xanh cả mặt, lông mày nhích động, tuy nhiên lúc này hắn cũng biết ĩõ tình huống của mình, hiện tại hắn ở trong Lâm gia. Nêu ngay cả Lâm gia đều đắc tội, vậy linh hồn thể của hắn chỉ sợ cũng phải hoàn toàn mai một ở trong này. Cho nên tuy rềng trong lòng hắn chứa đẩy oán niệm, nhưng cũng không dám phát tác.

- Chuyện này là ta tự mình chịu trách nhiệm, không liên quan gì với Lâm gia. Đáng tiếc, ta không thể tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng lần này.

Vu Lôi có hơi đau lòng, nói:

- Mà người tên là Đông Ngữ kia. đường như trên người có bảo vật phi thường cường đại gi đó. Thời điểm ta công kích hắn, đột nhiên cảm giác toàn thân linh lực đều biến mất một cách kỳ dị, quả thật là bảo vật đấng sạ nha!

Tuy rằng chỉ còn lại có linh hồn thạ nhưng Vu Lôi này, tới bây giờ vẫn còn nói ra những lời không có ý tốt như thế Hắn nói trên người Hạ Ngôn có bảo vật phi thường cường đại, rõ ràng mục đích chính là đề Lâm gia đỏ mắt thèm thuồng, sau đó rất có thể Lâm gia sẽ mạo hiểm giết người đoạt bảo. Cho dù Lâm gia sẽ không giết người đoạt bảo, thì đối với bản thân Vu Lôi hắn, cũng không có tổn thất gi lớn thêm nữa.

Chương 1089: Ngày khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng!

Lâm Trường Minh cùng Lâm Lộ hai người nhìn nhau, sau đó thu hồi mấy món thần khí của Vu Lôi tản lạc trong không gi­an, rồi mang theo linh hồn của Vu Lôi đi về nội viện nơi mìn­htrúngụ.

-Cái gì?

- Lâm Lãng con của Lâm Trường Không, mang về một vị vương tộc linh lực màu vàng? Người vương tộc linh lực màu vàng này lại có được thực lực thoải mái đánh chết tu luyện giả Vu Lôi?

- Thực lực mạnh như vậy à? Tuy rằng bị nghi ngờ sử đụng một loại bảo vật cường đại, nhưng bản thân nếu không có thực lực cường đại thì làm sao lấy được bảo vật? Mặc dù có bảo vật, cũng khó có thể phát huy ra hết uy lực của nó!

ở chỗ sâu trong nội viện Lâm gia, một số nhân vật cao tầng đều rất nhanh liền nhận được tin tức, trong đó không ít người đều lộ ra vẻ khiếp sợ. Sau đó, tụ tệp lại cùng một chỗ bắt đầu bản tán xôn xao. Nếu Lâm Lãng mang về tu luyện giả tên là Đông Ngữ kia, thực sự thực lực mạnh như vậy, thì bọn họ những nhân vật cao tầng của Lâm gia này, cũng muốn đích thân tới gặp một lẩn.

- Đông Ngữ tiên sinh! Hoan nghênh ngài tới Lâm gia!

Lâm Trường Không, Hạ Ngôn, cùng với Lâm Lãng, ba người ngồi bên trong một gi­an phòng, Lâm Trường Không tươi cười chuyện trò với Hạ Ngôn.

- Ha ha! Cũng may là gặp dịp gặp được Lâm Lãng.

Hạ Ngôn mím cười gật đầu.

- À phải! Vu Lôi là Lâm Lộ đưa về gia tộc đề cử tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, vừa rồi hắn mạo phạm Hạ Ngôn tiên sinh, ngàn vạn lần ngài không cần để ở trong lòng.

Lâm Trường Không lộ sắc mặt ngưng trọng, nhìn Hạ Ngôn nói.

Đương nhiên, lão nói những lời này kỳ thật là vì muốn Hạ Ngôn không còn tồn tại khúc mắc với Lâm gia. về phần Vu Lôi kia. lão mới mặc kệ cách nhìn của Hạ Ngôn đối với Vu Lôi thế nào. Hiện tại Vu Lôi thân thể bị hủy, cũng không có khả năng tiếp tục tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng.

- Thực lực của Đông Ngữ tiên sinh, tát nhiên có thề thuận lợi trờ thành Chấp sự núi Thủ Vọng. Đến lúc đó, quyền lực bao trùm toàn bộ Thần Châu, ai nhìn thấy Đông Ngữ tiên sinh ngài, đều phải chào một tiếng đại nhân.

Lâm Trường Không nói với vè mặt hâm mộ.

- Còn chưa có tham gia khảo hạch, hết thảy cũng khó nói trước được.

Hạ Ngôn lắc đầu cười nói.

Hắn đối với chức Chấp sự núi Thủ Vọng này cũng không có hứng thú gì. Đi vào núi Thủ Vọng mục đích chính là để mình có thể bước vào cảnh giới Thần chủ nhanh hơn. Hiện tại tuy rằng linh hồn và pháp tắc đều đã đạt tới đại viên mãn, nhưng chung quy còn chưa phải cảnh giới Thần chủ, mức chênh lệch với Thần chủ cũng không phải là một chút nửa điểm.

- Đông Ngữ tiên sinh quá khiêm tốn rồi! Ta mà có được một phần thực lực của Đông Ngữ tiên sinh, cũng đã rất thỏa mãn rồi.

Lâm Lãng ở một bên vẫn không nói gi, lúc này rốt cục tìm được cơ hội nói chen vào.

Sau lúc nhìn thấy thực lực của Hạ Ngôn, Lâm Lãng đương nhiên không dám ăn nói tùy tiện như trước, ngay cả cường giả như Vu Lôi, Hạ Ngôn đều. nói giết là giết, không có mảy may chần chừ. Nhân vật như vậy mới chân chính là đại nhân vật. Mặc dù là thế gia cỡ như Lâm gia này, cũng tìm không ra bao nhiêu nhân vật có thề so sánh cùng Hạ Ngôn.

- Đừng có nôn nóng, tương lai nhất định huynh đệ có thể đạt tới thực lực như­ta!

Hạ Ngôn cười nhìn về phía Lâm Lãng nói.

-Hả?

Đúng lúc này, trên mặt Lâm Trường Không hơi biến sắc, rồi sau đó nhìn về phía Hạ Ngôn nói:

- Đông Ngữ tiên sinh! Các vị trưởng lão gia tộc muốn gặp mặt ngài!

- ồ? Vậy cứ gặp đi!

Hạ Ngôn khẽ cau mày rồi mới gật đầu nói. Lâm gia đề cử tu luyện giả tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, cũng không phải do Lâm Trường Không định đoạt! Lâm Trường Không đề cử tu luyện giả lên gia tộc, sau đó mới từ Lâm gia lập danh ngạch chuyển lên núi Thù Vọng.

Cho nên, Hạ Ngôn cũng cần­phải gặp mặt giới cao tẩng của Lâm gia.

Một lát sau, Hạ Ngôn gặp hcm mười vị trưởng lão trong gia tộc Lâm gia. Lâm gia tự nhiên cũng rất vui mừng được đề cử Hạ Ngôn. Sau một hồi gặp gỡ, nói cho Hạ Ngôn biết cầnchờ đợi đến ngày khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng. Trong đoạn thời gi­an này, Hạ Ngôn cứ ở lại Lâm gia là được rồi.

Hạ Ngôn ở lại, sau đó rất ít xuất hiện ở trước mặt người Lâm gia. Mà Lâm Trường Không vì không tạo thành quấy rầy cho Hạ Ngôn, thời điểm không có việc gi cũng không tới gặp Hạ Ngôn.

Các người Lâm gia đề cử khác, thật ra muốn gặp Hạ Ngôn cho biết, nhưng khi bọn họ biết Hạ Ngôn trong nháy mắt đánh chết Vu Lôi, thực lực như vậy khiến cho bọn họ không dám đi trêu chọc Hạ Ngôn. Cho nên tự nhiên cũng sẽ không có người nào mạo muội đi vào phòng của Hạ Ngôn. Nhiều nhất chỉ là khi rảnh rỗi thường đến bên ngoài phòng Hạ Ngôn thử thời vận, xem có thể nhìn thấy Hạ Ngôn ngẫu nhiên từ trong phòng đi ra hay không.

Thời gi­an vội vảng trôi qua, đảo mắt một cái đã qua han mấy chục năm, Hạ Ngôn cũng không nóng vội, mỗi ngày đều dựa theo tiết tấu của mình để tu luyện Tuy lằng pháp tắc cùng linh hồn đều đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn, nhung việc tu luyện là vĩnh viễn không có tận cùng, giống như đi ngược đòng sông không tiến ắt lùi, Hạ Ngôn từ trước đến nay chưa bao giờ lười biếng bỏ qua.

“Xoạt xoạt xoạt!”

Một ngày này, Hạ Ngôn hơi nhích động lông mày, hắn nghe có tiếng bước chân vang lên, hiển nhiên có tu luyện giả đi vào sân viện của mình tĩú ngụ.

Vù!

Lập tức, Hạ Ngôn Kền đứng lên, thân ảnh nhoáng lên một cái tới trước cửa mở cửa phòng ra, nhìn thấy là Lâm Trường Không một thân hoa phục đứng ồ trước cửa phòng. Lâm Trường Không thấy Hạ Ngôn mở cửa, vội vàng thi lễ.

- Đông Ngữ tiên sinh!

Lâm Trường Không khom người nói.

- Là Lâm huynh a!

Hạ Ngôn tự nhiên lui ra phía sau một bước, ra hiệu mòi Lâm Trường Không vào trong phòng nói chuyện, Lâm Trường Không bước nhanh vào trong phòng, sau đó xoay người lại, trên mặt mang theo ý cười nhìn về phía Hạ Ngôn.

- Đông Ngữ tiên sinh! Hôm nay ta tới gặp ngài, là muốn nói với ngài một chuyện vui

Lâm Trường Không cười tùm tìm nói.

- ô? Việc vui? Chẳng lẽ là khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng sắp bắt đầu rồi?

Hạ Ngôn hơi khựng lại một chút, liền nghĩ tới việc vui này là cái gì, cũng cười hỏi.

- Ha ha! Đúng vậy! Chính là ba ngày sau. Đến lúc đó, sẽ có một ngàn tu luyện giả vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ. Vọng.

Lâm Trường Không trịnh trọng nói.

- Rốt cục cũng đợi được tới ngày này.

Hạ Ngôn ánh mắt hơi híp lại, gật gật đầu nói.

- Ta đây cũng không quấy rẩy Đông Ngữ tiên sinh ngài nữa. Tới ngày khảo hạch ta sẽ lại đây đón ngài.

Lâm Trường Không đứng lên, chắp tay cáo từ Hạ Ngôn.

- Tốtquậlàm­phiền­LâmhuyĩứirồL

Hạ Ngôn gật đầu.

“Một ngàn vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ? Cuối cùng, cũng không biết có bao nhiêu người có thề thông qua khảo hạch. Bất kể như thế nào, ta cũng phải vào núi Thù Vọng trở thành Chấp sự núi Thủ Vọng, sớm ngày trờ thành cường giả cảnh giới Thần chủ.” Lâm Trường Không đi rồi, các ý nghĩ lướt qua trong đầu Hạ Ngôn.

“Thương Ẳn!” Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ác liệt, thấp giọng nói ra hai chữ.

Ba ngày sau!

- Người đó chính là Đông Ngữ!

Nhân vật cao tầng của Lâm gia xuất hiện rất nhiều, ít nhất có mấy chục vị trưởng lão đều có mặt trong ngày này. Còn có lứiữũg vương tộc linh lực màu vàng được Lâm gia đề cử, cũng đều tới tụ tập cùng một chỗ.

Hạ Ngôn, đương nhiên cũng đi theo Lâm Trường Không xuất hiện ở trước mặt mọi người. Đám con cháu Lâm gia đều đã sớm nghe nói tới đại danh của Đông Ngữ, nhưng mà

bọn hắn cũng chưa có cơ hội gặp mặt Đông Ngữ. Hôm nay nhìn thấy Đông Ngữ một thân áo trắng, một đám đều châu đầu ghé tai bản tán. Ngay cà những vương tộc linh lực màu vàng được đề cử kia, nhìn thấy Hạ Ngôn đều co rụt đồng tử lại.

Trừ Hạ Ngôn, còn có mười tu luyện giả là vương tộc linh lực màu vàng chuẩn bị tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng. Sau Hạ Ngôn, Lâm gia lại tìm được một gã vương tộc linh lực màu vàng. Cho nên tuy rểhg Vu Lôi không thể tham gia, nhưng số tu luyện giả Lâm gia đề cử tính cả Hạ Ngôn, tồng cộng vẫn là mười một người.

Đô Vệ Thanh bảy mươi hai gia tộc. đề cử tổng cộng một ngàn tu luyện giả vương tộc linh lực màu vàng. Lâm gia mới đề cử ra mười một cái danh ngạch, cũng không có đạt tới số lượng phân phối. Bởi vậy có thề thấy được, xếp hạng của Lâm gia ở trong bảy mươi hai gia tộc này, có lẽ được xem như hạng khá.

- Đông Ngữ tiên sinh!

- Đông Ngữ tiên sinh!

Hạ Ngôn vừa xuất hiện, các trưởng lão Lâm gia đều hướng về phía Hạ Ngôn lên tiếng chào hỏi, Hạ Ngôn cũng gật đầu đáp lại.

- Đãi ngộ, thật đúng là không giống nhau nha!

Một gã vương tộc linh lực màu vàng được đề cử, có vẻ không hài lòng thấp giọng nói.

- Điều đó đương nhiên không giống nhau, ngươi có thề giết chết Vu Lôi không? Người ta, chỉ trong nháy mắt liền đánh chết Vu Lôi.

Một người phía sau người kia, cũng thấp giọng nói.

- Đúng vậy, Đông Ngữ đó nếu thật sự có thần kỳ như vậy, thật rất có thề trờ thành Chấp sự núi Thủ Vọng.

Một người khác ánh mắt lóe sáng, hạ thấp giọng nói.

- Đông Ngữ tiên sinh! Bên kia đều là vương tộc linh lực màu vàng được Lâm gia chúng ta đề cử. Một lát nữa tộc trưởng đại nhân tới, sẽ đẫn các ngài cùng nhau đi vào núi Thủ Vọng.

Lâm Trường Không nói khẽ với Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn cũng nhìn thấy mười vị vương tộc linh lực màu vàng kia, trong mười người này, chỉ có một nữ tu luyện giả.

-Ừ! Ta đã biết!

Hạ Ngôn lửng thững đi đến vị trí chỗ mười người kia, đứng ở cuối cùng, cũng hướng về mười người này khẽ gật đầu chào. Biểu tình trên mặt mười người đều có chút mất tự nhiên. Trong mười người này, có mấy người coi như có quan hệ thân thiết với Vu Lôi, bọn họ biết người trước mắt là người đánh chết Vu Lôi, đương nhiên trong lòng có rất nhiều, ý tường. Tuy nhiên, nếu bảo bọn họ báo thù cho Vu Lôi, thì chuyện đó đúng là không có khả năng.

- Tộc trưỏngđến đây rồi!

Bên trong đám người, có người kêu lên.

Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn, cảm giác lực lượng pháp tắc trong không gi­an thoáng dao động, ngay sau đó trôi quảng trường liền có thêm một bóng người màu vàng, hiển nhiên chính là đương nhiệm tộc trưởng của Lâm gia. Hạ Ngôn cảm ứng được, tộc trưởng Lâm gia cũng không phải cường giả cãnh giới Thần chủ, cũng chỉ là cãnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh. Tuy nhiên thực lực mạnh han rất nhiều so với đám người Vu Lôi kia

Tộc trường Lâm gia đến nơi, đảo mắt nhìn một vòng, tất cả con cháu Lâm gia đều như ngừng thở, không dám tùy tiện nói chuyện. Một lúc sau, tộc trưởng Lâm gia dời ánh mắt nhìn về phía mười một người Hạ Ngôn, dưới chân hơi nhích động, liền tới phụ cận mười một người Hạ Ngôn.

- Chào các vị! Ta là Lâm Chung Tín, đương nhiệm tộc trường Lâm gia, hoan nghênh các vị đã đến.

Lâm Chung Tín nói với mười một người bọn họ.

- Chào Lâm tộc trường!

Đám người Hạ Ngôn cũng chào đáp lại.

- Ừ! Các vị! Hôm nay chính là ngày khảo hạch Chấp sự của núi Thù Vọng, một hồi ta sẽ dẫn các vị tiến vào núi Thù Vọng. Đến lúc đó, Đô Vệ Thành sẽ có bảy mươi hai gia tộc mang theo tổng cộng một ngàn tu luyện giả tiến vào núi Thủ Vọng, có thể sẽ có một chút hỗn loạn. Đến lúc đó còn thinh các vị nhất định phải đi theo sát ta, vạn nhất xảy ra sai lầm, thì có thế sẽ có hậu quả rất nghiêm trọng. Các vị cũng biết, trước khi các vị trở thành Chấp sự núi Thủ Vọng, thì không thể tùy ý đi lại trên núi Thủ Vọng.

Lâm Chung Tín hơi uyển chuyển nói cho mọi người biết khi đi vào núi Thủ Vọng, ngàn vạn lần không nên tùy ý chạy loạn, như vậy sẽ rất nguy hiểm.

Chương 1090: Thiên Lộ

Hàm ý trong câu nói của Lâm Chung Tín tộc trưởng Lâm gia, mấy người Hạ Ngôn đương nhiên rất rõ ràng, cũng biết rằng Lâm Chung Tín nói đều là sự thật Núi Thù Vọng, chính là trung tâm của toàn bộ Thần Châu, dưới tình huống không được phép, trừ nhân viên của núi Thủ Vọng, ngoài ra bất luận kè nào đều không thể tựtiện đi lên núi Thủ Vọng. Cho dù là những tu luyện giả cảnh giới Thần chủ cường đại kia, nếu không phải nhân viên của núi Thù Vọng, cũng không được tùy ý đi vào núi Thủ Vọng.

- Đa tạ Lâm tộc trường nhắc nhở!

Các tu luyện giả, lại nói lời cảm tạ.

- Tốt lắm! Vậy mòi các vị đi theo ta, chúng ta trước đến Thiên Lộ, sau đó chờ đợi đi lên núi Thù Vọng.

Lâm Chung Tín gật gật đầu, sau đó nhẹ nhàng phất tay áo một cái, lập tức dẫn đầu phi hành đi ra ngoài. Người của Lâm gia chi có một minh Lâm Chung Tín, còn lại các trưởng lão cùng những nhãn viên khác, đều ở lại không có đi cùng đám người Hạ Ngôn.

Mười một người Hạ Ngôn đi theo phía sau Lâm Chung Tín, bay ra ngoài trang viên Lâm gia. Tới bên ngoài, mọi người đọc theo một đường phố, phi hành về hướng chỗ núi Thù Vọng.

Trang viên của Lâm gia cách núi Thù Vọng cũng không xa lắm, chi phi hành thời gi­an chừng cạn chén trà nhỏ, mọi người liền tới phía dưới núi Thủ Vọng. Núi Thủ Vọng ở trên không trung. Muốn đi lên núi Thủ Vọng, theo như lời đôn đãi cần­thông qua Thiên Lộ- Mà ở cửa vảo Thiên Lộ luôn có nhân viên của núi Thủ Vọng kiểm tra thân phận của các tu luyện già.

Khi Lâm Chung Tín mang theo đám người Hạ Ngôn đến Thiên Lộ, đã có không ít tu luyện giả tới nơi này rồi, Hạ Ngôn đảo mắt nhìn lướt qua, phát hiện những tu luyện giả này đều là vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, hiển nhiên trừ một phần là tộc trưởng các gia tộc Đô Vệ Thành, còn lại đều là tu luyện giả tới tham gia khảo hạch Chấp sự núi Thù Vọng.

Mỗi một người vương tộc linh lực màu vàng, tồng cộng có thể tham gia mười lần khảo hạch Chấp sự, cũng chính là cả đời có thể có mười lân cơ hội. Mà thcd gi­an giữa hai lần báo danh tham gia khảo hạch cần phải cách mười vạn năm trờ lên.

- Lâm tộc trưởng!

Lâm Chung Tín dẫn theo đám người Hạ Ngôn từ không trung hạ xuống, ngay sau đó liền có một tu luyện giả khá lớn tuổi lên tiếng chào hỏi Lâm Chung Tm.

- Không ngờ Vu tộc trưởng đến sớm như vậy?

Lâm Chung Tín cũng chắp tay, chào đáp lễ Vu tộc trường.

- Ha ha! Ta cũng vừa mới tới đây thôi! Lâm tộc trưởng! Lần này Lâm gia các ngươi đề cử được bao nhiâi vương tộc linh lực màu vàng tham gia khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng?

Sắc mặt Vu tộc trường mang đầy vẻ tươi cười, tùy ý hỏi.

- Lần này, chỉ có mười một vị vương tộc linh lực màu vàng.

Lâm Chung Tín khẽ thờ đài, ánh mắt nhìn lướt qua mười một người Hạ Ngôn một cái, lắc đầu nói.

- Chi có mười một người? Ô! Vu gia ta lần này cũng chỉ đề cỏ có mười hai vị vương tộc linh lực màu vàng.

Vu tộc trưởng hiển nhiâi cũng có vẻ không hài lòng lắm:

- Nghe nói tu luyện giả Vu Lôi ở Lâm gia, bị một người tên là Đông Ngữ đánh chết? Là xày ra chuyện gì vậy?

Vu tộc trưởng cũng biết chuyện Đông Ngữ đánh chết Vu Lôi. Cũng đúng, việc này tuy rằng lúc ấy không có nhiều người lắm, nhưng cũng không tính là bí mật.

- Đúng vậy! VỊ này chính là Đông Ngữ tiên sinh.

Lâm Chung Tín không chút chần chờ, mặt không đổi sắc lập tức nói với Vu tộc trường, giới thiệu một chút về Hạ Ngôn.

- Ha ha! Đông Ngữ tiên sinh thật sự là tuổi ttẻ đẩy hứa hẹn nha! Trước đây ta đã nghe nói Đông Ngữ tiên sinh là một vị vương tộc linh lực màu vàng rất trè tuổi, nhưng hiện tại nhìn thấy tướng mạo Đông Ngữ tiên sinh, vẫn còn phải giật mình kinh hãi

Vu tộc trưởng nói rất khôn khéo.

- Vu tộc trường khách sáo rồi!

Hạ Ngôn cười gật đầu nói.

- ồ? Tộc trường Lô gia cũng đến rồi!

Lúc này, Lâm Chung Tín nhìn lên hướng bầu trời, mười mấy bóng người bay rất nhanh tới gần, khi Lâm Chung Tín vừa dứt tiếng nói, mười mấy bóng người này đã từ trôi không trung hạ xuống.

Trong bày mươi hai gia tộc, Lô gia là thế lực gia tộc xếp hạng tốp trên. Hạ Ngôn nhìn thấy phía sau. vị tộc trường Lô gia này, đi theo mười tám vị vương tộc linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ.

- Lô tộc trường!

Tộc trường Lô gia vừa đ̍n nơi, có mấy tộc trưởng gia tộc đều lên tiếng chào hỏi. Vu tộc trưởng cùng Lâm Chung Tín cũng tiến lên vài bước, hướng về Lô tộc trưởng cười chào hỏi. Thoạt nhìn Lô tộc trưởng cũng rất khiêm tốn, các vị tộc trường chào hỏi mình, Lô tộc trường đều ân cầnđáp lễ.

Sau đó, những tộc trưởng này đều tụ lại một chỗ trò chuyện với nhau, đương nhiên chủ yếu vẫn là nói về chuyện khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng. Còn các vương tộc linh lực màu vàng sắp tham gia khảo hạch Chấp sự núi Thù Vọng, cũng trao đổi với nhau một vài câu chuyện, Hạ Ngôn từ trong đó cũng nghe được không ít tin tức về khảo hạch Chấp sự núi Thù Vọng.

Khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng này vô cùng đơn giản, tu luyện giả tham gia khảo hạch chỉ cần thông qua Thiên Lộ đi lên núi Thủ Vọng. Có thể thành công đi lên thì khảo hạch thành công; không thể đi lên chính là khảo hạch thất bại, chỉ đan giản như vậy.

Hạ Ngôn tập trung ánh mắt nhìn lên, bên trong dãy núi giữa không trung kia lực lượng pháp tắc quanh quần tầng tầng, gợn sóng dao động năng lượng lan tràn khắp bốn phía, nhưng ở phía dưới này, tu luyện giả cũng không cảm thấy áp bức gi mạnh lắm.

Trong lúc chuyện trò với nhau, tu luyện giả tụ tập tới đây càng ngày càng nhiều. Sau khi đám người Hạ Ngôn đến đây chòng nửa canh giờ, một ngàn tu luyện giả tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, đều. tụ tệp tới đẩy đủ. Cùng đến với các tu luyện giả, còn có bảy mươi hai vị tộc trưởng gia tộc.

Gia tộc để cử số lượng tu luyện giả nhiều nhất là Thương gia của Đô Vệ Thành, tồng cộng đề cử ba mươi hai tu luyện giả vương tộc linh lực màu vàng tham gia khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng. Bởi vậy có thề thấy được thế lực của Thương gia ở Đô Vệ Thành lớn mạnh đén mức nào. Hạ Ngôn từ trong miệng một số tu luyện giả biết được, Thương gia của Đô Vệ Thành này ở núi Thủ Vọng đã có bốn Chấp sự và hai vị trưởng lão.

Hiện tại Thần Châu có hơn một tĩăm gia tộc mang họ Thương. Mà trong Đô Vệ Thành, trong bảy mươi hai gia tộc có được tư cách để cử lại chỉ có một Thương gia này.

“Xoạt!”

Lại một lúc lâu sau, một đoàn lực lượng phép tắc ảo điệu đao động ở trong không gi­an. Hạ Ngôn nhìn thấy rõ làng từ vị trí trên núi Thủ Vọng, cũng chính là phía trên mọi người, một lực lượng pháp tắc có dạng hình sợi gần như trong suốt, trong thời gi­an ngắn ngưng tụ trong phiến không gi­an phía trước chỗ mọi người.

“Là cường giả cảnh giới Thần chủ!” Hạ Ngôn lập tức liền đưa ra phán đoán người đến là cảnh giới Thần chủ. Hiện tại Hạ Ngôn phán đoán rất chính xác đối với cảnh giới Thần chủ. Nên biết rằng, linh hồn và pháp tắc của Hạ Ngôn đều đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn.

- Vương Cường đại nhân!

Nhìn thấy bóng người dần hiện ra trong không gi­an, bảy mươi hai vị tộc trưởng gia tộc, đồng thời cung kỉnh thi lễ, chào hỏi. Cường giả cảnh giới Thần chủ từ trôi núi Thù VọDg xuống có tên là Vương Cường.

- Các vị tộc trưởng không cầnđa lễ!

Vương Cường chừa hàm râu cũng không dài lắm, đôi mắt cực kỳ có thần, trên mặt mang theo ý cười, dường như có vẻ rất khiêm tốn.

- Để ta nhìn xem… tu luyện giả tham gia khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng dường nhưđã đến đông đủ. Ừ! Để không chậm trễ thời gi­an của các vị, bây giờ ta bắt đầu điểm danh. Tu luyện giả được đọc tên bước ra khỗi hàng, sau đó theo dấu hiệu của ta tiến vào Thiên Lộ. Tu

luyện giả nào có thể đi lên núi Thủ Vọng, nhưvậy ta sẽ chúc mừng nguời đó trờ thành thành viên mới của núi Thủ VọDg chúng ta.

Vương Cường cười vui vẻ nói.

Âm vang tiếng nói của hắn vừa đứt, chỉ thấy cánh tay hắn chậm rãi giơ lên, tiếp theo lại chậm rãi hạ xuống, ở phía sau hắn, một mảng lớn lực lượng pháp tắc bắt đầu ngưng tụ lại, ngay sau đó lại hỉnh thành một con đường trong suốt đi thẳng lên núi Thủ Vọng.

“Đó là Thiên Lộ! Thiên Lộ lại là lực lượng pháp tắc thuần túy ngưng kết mà thành. Chỉ cần­thành công đi lên núi Thủ Vọng, như vậy liền trờ thành thành viên của núi Thù Vọng, cũng chính là Chấp sự núi Thủ Vọng.” Hạ Ngôn xoay chuyển ý niệm trong đầu.

Trong một ngàn tu luyện giả tham gia khảo hạch Chấp sự núi Thù Vọng này. có không ít người đã nhiêu lần tham gia khảo hạch Chấp sự, rất quen thuộc với những trình tự này.

- Thiên Lộ…

- Rốt cục ta lại nhìn thấy Thiên Lộ! Một trăm vạn năm trước, ta đã từng tham gia khảo hạch Chấp sự núi Thù Vọng. Cũng chính lúc đó, ta mói biết được muốn trờ tbảnh Châp sự núi Thù Vọng gi­an nan biết bao. Cho nên, ta nhẫn nại một trăm vạn năm, cố gắng tu luyện tăng lên thực lực. Mãi đến hôm nay, mới lại tới tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thù Vọng.

- Ta nhất định phải trở thành Chấp sự núi Thủ Vọng, có như vậy ta mới đạt được địa vị cao quý, mới nhận được nhiều tài nguyên tu luyện.

- Nhất định phải làm Chấp sự núi Thù Vọng.

Mỗi tu luyện giả vương tộc linh lực màu vàng, đều lộ vẻ kích động nhìn lên Thiôi Lộ vừa mới hình thành. Lúc này Hạ Ngôn ngược lại rất thờ ơ. Hạ Ngôn biết rõ rằng, với thực lực của mình tiến vào núi Thủ. Vọng khẵng định sẽ không có gì khó khăn, ở thời điêm linh hồn và pháp tắc của minh chưa có đạt tới đại viên mãn, đã từng chiến một trận cùng Thương Tử Danh Chấp sự núi Thủ Vọng, thực lực của Thương Tử Danh lúc đó cũng chỉ tương đương với mink Bởi vậy có thể thấy được, thực lực của Châp sự núi Thủ Vọng bình thường, cũng không phải nghịch thiên lắm.

- Thương Dã!

Trong tay Vương Cường lơ lửng một thủy tinh cầu, hắn bắt đầu đọc ra tên tu luyện giả thứ nhất trong đó. Tên trong thùy tinh cầu này, đều là đanh ngạch do bảy mươi hai gia tộc đề cử lên.

-Có!

Một tu luyện giả mặc trường bào màu tún, “vù” một cái hiện ra phía trước đám người, trong miệng tiẩm giọng đáp.

-Ừ!

Vương Cường cảnh giới Thần chủ kia chi là nhìn thoáng qua Thương Dã, liền xác định Thương Dã quả thật là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, vì thế gật gật đầu nói tiếp:

- Thương Dã! Giờ ngươi có thể tiến vào Thiên Lộ.

- Đa tạ Vương Cường đại nhân.

Trên mặt Thương Dã nổi lên tia máu đỏ, thân mình khẽ run lên, đột nhiên vận chuyển linh lực dưới chân, thân thể hắn nhưmột tia chộp bay thẳng vào Thiên Lộ.

Cũng thật kỳ quái, khi thân hỉnh Thương Dã tiếp xúc với Thiên Lộ do lực lượng pháp tắc hình thành kia, thân ảnh của Thương Dã liền biến mất trong tầm mắt mọi người. Tất cả tu luyện giả bao gồm bảy mươi hai tộc trường gia tộc trong đó, đều nhìn chằm chằm vào Trương Dã biển mất trong Thiên Lộ.

“Xoạt!”

Đại khái chỉ qua thời gi­an một lần hô hấp, thân hình Thương Dã liền hiện ra lại, trực tiếp xuất hiện ở ngoài cách Thiên Lộ mấy thước. Hạ Ngôn nhìn thấy trên mặt Thương Dã đẩy vẻ uể oải, hiên nhiên là khảo hạch thất bại

- Thương Dã! Không nên nhụt chí, về sau ngươi còn rất nhiều cơ hội Sau khi trở về, cố gắng tu luyện tăng lên thực lực của chính mình, hy vọng khảo hạch lần tiếp theo ngươi có thể thành công.

Biểu tình trên mặt vị Thần chủ Vương Cường hoàn toàn không có biển hóa gi, chi lạnh nhạt chậm rãi nói với Thương Dã khảo hạch thất bại kia

Chương 1091: Tân Chấp sự

Theo tu luyện giả tên là Thương Dã kia đi vào Thiên Lộ đến lúc hắn khảo hạch thất bại bị bức rời khỏi Thiên Lộ, tồng cộng hao phí thời gi­an cũng chỉ bốn năm lần hô hấp. Dựa theo tốc độ như vậy, khảo hạch một ngàn danh tu luyện già cũng sẽ không kéo dài lâu lắm.

Quả nhiên, sau. lúc tu luyện giả Thưc­ng Dã không cam lòng lui ra, Thần chủ Vương Cường đứng ở phía trước lại kêu ra tên người thứ hai. Người này mặc trường bào màu đen, nghe đến tiếng kêu của Vương Cường Thần chủ, liền vội vàng bước ra khỏi hàng. Sau khi được Thần chủ Vương Cường cho phép, hắn nhanh chóng tiến vảo Thiên Lộ. Cùng với Thương Dã kia không sai biệt lắm, cũng vèn vẹn chỉ là ở bên trong Thiên Lộ thời gi­an không đến hai lần hô hấp, đã bị lực lượng pháp tắc đầy ra ngoài.

Tu luyện giả đã tham gia khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng thát bại thì thát vọng không cam lòng. Còn tu luyện giả chưa tới lượt tham gia khảo hạch, một đám cũng đều tâm tình bất an có chút khẩn trương.

- Hy vọng… ta có thể thông qua khảo hạcb, trở thành Chấp sự núi Thủ Vọng.

ơ bên cạnh Hạ Ngôn, một gã tương đối tré tuổi han một số tu luyện giả, thấp giọng lầm bầm.

Hai mắt của hắn nhìn chằm chằm lên Thiên Lộ, trong mắt tỏa sáng.

- Ta trờ thành Chấp sự núi Thủ Vọng, là có thể nghĩbiện pháp tăng lên thực lực của gia tộc. Gia tộc của ta sẽ không cầne ngại Lý gia chết tiệt kia nữa Phụ thân ta nhất định sẽ cao hứng vì ta.

Người này nắm chặt nắm tay của minh.

Thất bại!

Thất bại! vẫn là thất bại!

- Lúc này đã có hoa một nửa tu luyện giả tiến vào Thiên Lộ, không ngờ ngay cả một người cũng không có thành công thông qua khảo hạch, trờ thành Chấp sự núi Thủ Vọng.

Hạ Ngôn cau mày, lắc đầu nói

- Đông Ngữ tiên sinh!

Lâm Chung Tín tộc trưởng Lâm gia nghe được lời nói của Hạ Ngôn, cười nói:

- Muốn trở thành Chấp sự núi Thù Vọng, đúng là cực kỳ khó khăn, cũng không biết cần bao nhiêu lần khảo hạch như vậy, cuối cùng mới có một người may mắn thành công.

Lâm Chung Tín cũng có chút cảm khái nói tiếp:

- Lúc trước, ta cũng tham gia mười lần khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng, nhưng kết quả mỗi lần đều giống nhau, đều với thất bại mà chấm dứt! Hiện tại không còn có cơ hội tham gia khảo hạch nữa rồi.

- Lâm tộc trưởng nói không sai, muốn trờ thành Chấp sự núi Thủ Vọng, thật sự rất khó.

Lô tộc trưởng cũng nhìn Hạ Ngôn và Lâm Chung Tín lắc đầu nói.

Hiển nhiên các tộc trưởng gia tộc này, chi sợ từ lâu cũng đều tham gia qua khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, bọn họ đều là vương tộc linh lực màu vàng.

- Ừ! Quả thật Khó!

Hạ Ngôn cũng gật đầu nói.

-Hồ Vi Phương!

Thần chủ Vương Cường vẫn đang tiếp tục kêu tên từng người từng người lên.

- Ôi! Thất bại!

- Đáng giận! Không ngờ ta lại thất bại, đây là lần thứnăm ta tham gia khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng!

ở bên cạnh Hạ Ngôn một vài tu luyện giả thinh thoảng bật thốt ra đủ loại câu nói.

Hai canh giờ trôi qua, đã có ước chừng hơn chín trăm tu luyện giả tiến vào Thiên Lộ. Có một số gia tộc tu luyện giả được đề cử lên khảo hạch đã toàn quần bị loại. Tuy nhiên, mặc dù thạ trên mặt tộc trường những gia tộc toàn quân bị loại đó, cũng bình thản không có chút khác thường nào, dường như là đã quen với kết quả nhưvậy.

Kỳ thật bọn họ đề cử tu luyện giả tham gia khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng, cũng chính là nhiều thêm một hy vọng, có thề có tu luyện giả thông qua khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng trờ thành Chấp sự núi Thù Vọng thì tốt, cho dù không thành công cũng không sao cả.

- Xem ra, không cần­tới nửa canh giờ nữa, khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng lần này sẽ kết thúc rồi!

- Đúng vậy! Phỏng chừng khảo hạch lần này, không có một người nào có thể trờ thành Chấp sự của núi Thủ Vọng!

- Ừ! Bắt đầu khảo hạch lần tiếp theo không biết phải đợi tới khi nào…

Một vài tộc trưởng gia tộc, đều đang thấp giọng nói chuyện bàn luận với nhau.

-Đông Ngữ!

Đúng lúc này, Thần chủ Vương Cường lại nói ra tên một tu luyện giả. Hạ Ngôn nghe được tên này, thân hình hơi vừa động, dĩ nhiên bước tới phía trước mọi người, hướng về phía Thần chủ Vương Cường hơi khom mình thi lễ.

Thần chủ Vương Cường nhìn Hạ Ngôn rồi đột nhiên chú mắt nhìn, đúng là cần­thận đánh giá một hồi lâu, mới khôi phục lại dáng vé bình thản.

- Ngươi là Đông Ngữ?

Thần chủ Vương Cường, ra ngoài ý liệu lại hỏi Hạ Ngôn.

- Tên của ta đúng là Đông Ngữ!

Hạ Ngôn gật đầu mấy cái nói

- Ừ! Ngươi tiến vảo Thiên Lộ đi.

Thần chủ Vương Cường gật gật đầu, thoáng hơi trầm ngâm một lát, mới nói với Hạ Ngôn.

-Tốt!

Hạ Ngôn ứng tiếng.

“Vù!”

Dưới chân Hạ Ngôn phát ra linh lực màu vàng, thân ảnh trực tiếp chui vào trong Thiên Lộ do lực lượng pháp tắc hình thành.

Thời gi­an trôi qua mấy lần hô hấp!

-ồ?

- Đông Ngữ kia như thế nào còn không có từ bên trong đi ra?

- Lúc này đã qua thời gi­an năm sáu lần hô hấp rồi! Đông Ngữ này, là người của gia tộc nào đề cử vây?

- Là tu luyện giả của Lâm gia đề cử!

Trong sân không ít người, ánh mắt đều chú ý tới Lâm Chung Tín tộc trưởng Lâm gia. Lúc này Lâm Chung Tín vẫn duy trì vẻ mặt trang nghiêm, ánh mắt nhìn lên Thiên Lộ do lực lượng pháp tắc ngưng tụ mà thành kia

‘Tu luyện giả Đông Ngữ này quả nhiên rất cao siêu, xem ra thật sự có thể trờ thành Chấp sự của núi Thủ Vọng cao cao tại thượng. Nếu đúng nhưthế đối với Lâm gia chúng ta thật có thể có ưu đãi rất lớn lao.” Lâm Chung Tín thầm nghĩ trong lòng.

- Lâm tộc trưởng!

Đang lúc Lâm Chung Tín thầm suy nghĩ trong đầu, tộc trưởng Thương gia được công nhận gia tộc mạnh nhất trong bảy mươi hai gia tộc của Đô Vệ Thành, đi tới trước mặt Lâm Chung Tín.

- À? Thương tộc trưởng?

Lâm Chung T ín dời ánh mắt nhìn lại, thấy là tộc trưởng Thương gia, vội cười nói.

- Ha ha! Lâm tộc trường! Tu luyện giả Đông Ngữ kia là Lâm gia ngươi đề cử sao?

Tộc trưởng Thương gia cười hỏi.

- Đúng vậy!

Lâm Chung T ín gật đầu.

- Mau nhìn xem, Đông Ngữ hắn đi lên tới vị trí trung tâm rồi!

Đúng lúc này, một gã tu luyện giả lớn tiếng kêu lên, tay hắn chỉ lên Thiên Lộ do lực lư̝ng pháp tắc ngưng tụ mà thành.

Mọi người nhìn lại theo ánh nắng, quả nhiên nhìn thấy một bóng người màu trắng, đã lên tới vị trí trung tâm Thiên Lộ, tuy rằng cũng không thấy rò ràng, nhưng những tu luyện giả này một đám thực lực đều rất mạnh, cần­thận quan sát cũng có thể phân biệt lõ đúng là Đông Ngữ.

- Sắp sinh ra tân Chấp sự của núi Thủ Vọng!

Có người kích động la lớn.

Tới lúc này, tộc trưởng Lâm Chung Tín cũng không thể tiếp tục bình tĩnh, cảm xúc hơi có vẻ kích động, ánh mắt nhìn lên Đông Ngữ đã tới giữa Thiên Lộ.

- Biến mất rồi!

- Lên tới rồi, hắn thành công rồi!

Lại qua thời gi­an mấy lần hô hấp, thân ành của Đông Ngữ ở giữa Thiên Lộ biến mất, hơn nữa cũng không có bị đầy xuống Thiên Lộ. Hiển nhiên, tu luyện giả tên là Đông Ngữ kia đã thành công đi lên núi Thủ Vọng.

- Tu luyện giả Đông Ngữ thành công thông qua khảo hạch Chấp sự núi Thù Vọng, trò thành tân Chấp sự của núi Thủ Vọng.

Thanh âm ngưng trọng của Thần chủ Vương Cường tuyên bố kết quả khảo hạch của

Đông Ngữ.

Mãi đến lúc này, ánh mắt của tu luyện giả ở đây, gần như toàn bộ đều tệp trung tới trên người Lâm Chung Tín, nhất là những tộc trưởng kia càng trọn tròn mắt nhìn. Thực hiển nhiên, bọn họ đều có chút ghen tị với vận may của Lâm Chung Tín, không ngờ có thề tìm được tu luyện giả như Đông Ngữ vậy, trong lòng cũng đúng oán hận vì sao mình không có trước một bước phát hiện Đông Ngữ kia chứ?

“Lâm Lăng, thật đúng là không tệ.” Lúc này Lâm Chung Tín cũng nghĩ đúng là Lâm gia may mắn. Không ngờ Lâm Lãng tìm được một Chấp sự núi Thủ Vọng cho Lâm gia.

- Lâm tộc trưởng! Chúc mừng nha!

Tộc trưởng Lô gia trước tiên chắp tay nói.

Tiếp theo, rất nhiều tộc trưởng gia tộc, cũng đều hướng về phía Lâm Chung Tín chúc mừng.

- Khảo hạch tiếp tục.

Ngay lúc toàn trường hơi có chút hỗn loạn, Thần chủ Vương Cường quát nhẹ một tiếng, áp chế xuống toàn bộ tiếng bàn tán xôn xao. Lúc này những tộc trưởng mói nhớ tới, khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng cũng chưa có chấm dứt, còn có ba bốn mươi tu luyện giả chưa tới lượt tiến vào Thiên Lộ khảo hạch.

“ổ?”

“Nơi này… chính là bên trong núi Thù Vọng sao? Xem ra ta thông qua khảo hạch rồi!”

“Thật đúng là rỘDg lớn! Núi Thủ Vọng, cũng chính là không gi­an tự thành, ở trong này so với bên ngoài nhìn thấy phải lớn hoa rất nhiều.” Trước mắt Hạ Ngôn nhoáng lên một cái, phát hiện mình đã từ trong Thiên Lộ đi rạ dừng chân ở một chỗ xa lạ, trong mắt chợt lóe sáng, bắt đầu quan sát toàn cảnh bốn phía.

“Để xem…”

“Đó chính là bảy ngọn núi Thương Đồ tiền bối đã nói sao? Một ngọn núi cao nhất ở trung ương, bên trái ba ngọn núi và bên phải ba ngọn núi, đều hơi thấp hơn một ít.” Hạ Ngôn nhìn bày ngọn núi ở xa xa, ánh mắt hơi híp lại.

“ổ?”

“Pháp tắc!” Lập tức, Hạ Ngôn thấy phía xa xa, có một cột sáng sáng ngời. Bên trong cột sáng này từng đợt từng đợt lực lượng pháp tẳc không ngừng quay cuồng.

“Quả thật khó có thể tưởng tượng, quy luật pháp tắc vận chuyển trong thiên địa, không ngờ lại hình thành độc lập ở trong này.” Hạ Ngôn dùng thần thức hơi thầm thấu vào dưới dổt chỗ cột sáng kia, liền phát hiện huyền bí của cột sáng. Pháp tắc duy trì cột sáng này chính là đại biểu cho quy luật của pháp tắc vận chuyển trong thiên địa Cột sáng này kỳ thật chính là một cái mô hình vận chuyền pháp tắc của vũ trụ.

Pháp tắc của Hạ Ngôn đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn, cho nên có thề rất nhanh liền biết bản chất của pháp tắc bên trong cột sáng này. Nếu Tu luyện giả không có đạt tới cảnh giới pháp tắc đại viên mãn, thì dứt khoát không thể nhận biết được huyền bí bên trong cột sáng. Cho dù khoảng cách pháp tắc đại viên mãn chỉ kém một chút xíu, cũng không thể hiểu được áo nghĩa trong cột sáng. Đây là sự chênh lệch của tu luyện giả giữa pháp tắc đại viên mãn và pháp tắc chưa đạt tới đại viên mãn.

Nhìn kỹ một hồi, Hạ Ngôn cũng nhè nhẹ gật gật đầu.

“Vận chuyển pháp tắc của Vũ trụ, thật sự là không thể tưởng tượng được.”

Mỗi một vòng đều tương liên chặt chẽ với nhau, không có chút sơ hờ nào. Nhưng là đồng thời pháp tắc vận hành, lại tồn tại rất nhiều khoảng không, đây cũng chính là nguyên nhân tu luyện giả có thể tu luyện đê tăng lên thực lực của chính mình.” Hạ Ngôn thầm nói trong lòng.

Phần phật!

Lực lượng pháp tắc hơi vừa động, một bóng người hiện ra trước mặt Hạ Ngôn. Hạ Ngôn dời ánh mắt nhìn lại, thấy bóng người xuất hiện đúng là cường giả Vương Cường cảnh giới Thần chủ, chủ trì khảo hạch Chấp sự núi Thủ Vọng lần này.

- Đông Ngữ Chấp sự!

Vương Cường trước ra tiếng nói.

- Chấp sự?

Hạ Ngôn hơi sửng sốt.

- Ha ha! Đông Ngữ ngươi hiện tại đã là Chấp sự núi Thủ Vọng chúng ta. Ừ! Ta lấy Chấp sự lệnh bài cho ngươi. Một lát nữa. ngươi có thể tự mình lựa chọn ngọn núi tu luyện. Núi Thủ VọDg tổng cộng có bảy ngọn núi.

Vương Cường hờ hững cười, ngón tay hơi nhích động, một tấm lệnh bài màu vàng hiện ra trong lòng bàn tay hắn. Ngay sau đó hóa thành một luống sáng màu vàng bay đến trước mặt Hạ Ngôn, Hạ Ngôn vội thu tấm lệnh bài màu vàng này vào tay

Chương 1092: Cơ duyên!?!

Lệnh bài màu vàng bằng cỡ bàn tay, mặt trên có điêu khắc Chấp sự núi Thù Vọng theo dạng quan chức. Lệnh bài này chính là tượng trưng cho thân phận nên muốn có được tấm lệnh bài này, nhất định phải có được thực lực cường đại

Hạ Ngôn tiếp Nhận lệnh bài từ trong tay Thần chủ Vương Cường, sau đó liền thu cất vào không gi­an nhẫn Linh La của minh.

- Đông Ngữ Chấp sự!

Vương Cường lại ra tiếng.

- Hiện tại ngươi đã trò thành Chấp sự núi Thủ Vọng, như vậy cũng phải đảm nhiệm nhiệm vụ tương ứng với thân là Chấp sự núi Thủ Vọng. Nhớ kỹ bất cứ thời điểm nào, cũng không được vi phạm ý nguyện của núi Thủ Vọng, mọi thời mọi khắc ngươi cần­phải tuyệt đối phục tòng mệnh lệnh của núi Thủ Vọng!

Vương Cường trịnh trọng nói.

Ý tứ của hắn cũng rất đơn giản, ích lợi của núi Thủ Vọng cao han hết thảy. Tuy rằng núi Thủ Vọng thống trị toàn bộ Thần Châu, nhưng Thần Châu cũng không phải hoàn toàn đều là địa vực dưới quyầi quản hạt của núi Thủ Vọng. Tỷ dụ như Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, như Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, còn có một số cường giả ẩn sĩ, những nhân vật đó ngay cà núi Thù Vọng cũng không thể nắm trong tay.

Mà Thần Châu có rất nhiều thành thị do các loại thế lực chiếm cứ, núi Thủ Vọng cũng không có khả năng hoàn toàn nắm giữ được toàn bộ Thần Châu. Đại khái có khoảng gần một nửa thành thị, cũng không ở dưới khống chế tuyệt đối của núi Thù Vọng. Đương nhiên gần một nửa thành thị này, ở mặt ngoài cũng không dám công khá chống lại núi Thủ Vọng

Nếu trêu, chọc đến núi Thủ Vọng, những lão già đã thật rất lâu không hề hiện thân kia ra mặt, như vậy hậu quà sẽ rất nghiêm trọng. Với Chưởng Khống Già các thời đại của núi Thù Vọng đó, thực lực của núi Thủ Vọọg có thể nghĩ mà biết! Từ khi núi Thủ VọDg sinh ra tới nay, đã trải qua mấy chục vị Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Những lão Chưởng Khống Giả này. phần lớn đều ấn cư trong Vọng Thiên Cung Điện ở ngọn núi trung ương cao nhất của núi Thù Vọng. Bao gồm cả chủ nhân đầu tiên của Thần Châu trong truyền thuyết, cũng ở chỗ sâu trong Vọng Thiên Cung Điện.

- Tahiều!

Hạ Ngôn vội cho thấy thái độ của minh.

- Ừ! Vậy là tốt rồi!

Thần chủ Vương Cường gật đầu, khôi phục vẻ tươi cười trên mặt:

- Đông Ngữ! Thực lực của ngươi đường như rất mạnh, ta cảm ứng được pháp tắc của ngươi giống như đã tương đương với đại viên mãn thì phải?

Nghe vậy, Hạ Ngôn thoáng nao nao, tuy nhiên lập tức phản ứng lại. Hắn biết rằng mình càng giấu diếm lại càng khiến cho đối phương hoải nghi, liền nói:

- Ừ! Quả thật nhưthế! Ta có cảm giác không tới bao lâu nữa, lực lượng pháp tắc của ta có thề đạt tới cảnh giới đại viên mãn.

- Tốt! Tốt! Sau khi ngươi lựa chọn ngọn núi ở núi Thù Vọng tu luyện, như vậy thời gi­an pháp tắc của ngươi đạt tới đại viên mãn sẽ rút ngắn lại. Ha ha! Núi Thủ Vọng hiện tại đúng là có rất nhiều Chấp sự, thực lực đều kém xa ngươi đấy!

Vương Cường cười nói.

- Bây giờ đề ta nói cho ngươi biết một chút về núi Thủ Vọng!

Vương Cường đưa mắt nhìn về phía xa xa

- Núi Thủ Vọng có bảy ngọn núi. Từt­tái qua phải, ngọn núi đầu bên trái kia tên là Thanh Dương Phong, ngọn núi thứ hai bên trái tên là Trì Vũ Phong, ngọn thứ ba bên trái tên là Cự Khuyết Phong ở giữa đó chính là ngọn núi trung ương cao nhất; mà ngọn núi bên phải thứ nhất tên là Chu. Mộc Phong, ngọn bên phải thứ hai tên là Vu Lan Phong, ngọn bên phải thứ ba tên là Như Hải Phong.

Thần chủ Vương Cường giới thiệu bày ngọn núi cho Hạ Ngôn biết. Hạ Ngôn cũng lắng nghe cẩn thận.

Thanh Dương Phong và Cự Khuyết Phong đó, Hạ Ngôn đã nghe nói qua từ trong miệng Thương Đồ tiền bối, hiện tại liền ghi nhớ vị trí của nó: phân biệt Thanh Dương Phong và Cự Khuyết Phong đều ở bên trái, là ngọn núi thứn­hất và thứ­ba.

- Ngoài ngọn núi trung ương cao nhất ra, còn lại sáu ngọn núi, mỗi một ngọn núi đều có một Phong chủ. Còn ngọn núi trung ương cao nhất chính là thuộc Thương Ân đại nhản Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng chúng ta.

Thần chủ Vương Cường tiếp tục nói.

- Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, trong khoảng mười ức năm đến một trăm ức năm sẽ

CÓ một lần thay đổi. Lão Chưởng Khống Già đại nhân sẽ đi vào Vọng Thiên Cung Điện tu luyện, bình thường sẽ không hiện thán hỏi đến chuyện của núi Thủ Vọng. Giải quyầ chuyện của núi Thủ Vọọg trừ Chưởng Khống Giả cùng các vị Phong chủ đại nhân, còn có trưởng lão, dưới trưởng lão mới là Chấp sự.

Nói tới đây, ánh mắt Thần chủ Vương Cường chợt lóe sáng, hơi nheo mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn.

- Muốn trở thành trưởng lão, tu luyện giả phải có thực lực cảnh giới Thần chủ, sau đó trải qua hội nghị Phong chủ quyầ định mói được. Còn muốn trở thành Chưởng Khống Già núi Thủ Vọng, cũng phải có thực lực cảnh giới Thần chủ, mà tuổi phải dưới mười ức tuổi. Nầi Chấp sự núi Thủ Vọng tuổi lớn hơn mười ức tuổi mới bước vào cảnh giới Thần chủ, vậy chỉ có thể trở thành trưởng lão của núi Thủ Vọng mà thôi.

Thần chủ Vương Cường khẽ lắc đầu, nhìn về phía ngọn núi trung ương cao nhất

- Đông Ngữ! Tương lai ngươi cũng có hi vọng trờ thành Chưởng Khống Giả núi Thù Vọng, nhất định phải cố gắng tu luyện!

Thần chủ Vương Cường chậm rãi nói với giọng điệu cảm khái.

- Ta nhất định cố gắng tu luyện! Trò thành cường già cảnh giới Thần chủ chính là mục tiêu của ta!

Hạ Ngôn nói với giọng điệu kiên định.

“Hừ! Ta không chỉ muốn trở thành cường già cảnh giới Thần chủ, mà còn muốn đánh bại Thương Ẳn Chưởng Khống Giả kia!” Trong lòng Hạ Ngôn lại nói thêm một câu, ánh mắt cũng nhìn về phía ngọn núi trung ương cao nhất kia.

Thương Ẩn Chưởng Khống Giả núi Thù Vọng đúng là ở trên ngọn núi trung ương cao nhất kia.

- Ừ! Tốt lắm! Ta đã nói với ngươi nhiều như vậy, kế tiếp ngươi hãy tự mình lựa chọn một ngọn núi trong bảy ngọn núi để tu luyện đi! Tự ý tuyển chọn một ngọn núi. Nhớ kỹ, ngươi chi có một lần cơ hội lựa chọn, một khi quyầ định chọn ngọn núi, sẽ không thể thay đổi.

Đột nhiên Thần chủ Vương Cường tăng lớn thanh âm:

- Tất cả Chấp sự núi Thủ Vọng, lựa chọn ngọn núi trung ương cao nhất là nhiều nhất!

“Vù!”

Tiếng nói vừa dứt, Thần chủ Vương Cường liền biến mất ở trước mặt Hạ Ngôn.

“ổ?”

“Đi rồi?” Hạ Ngôn nhìn quanh bốn phía, xác định Thần chủ Vương Cường đã ròi khỏi nơi này

“Được rồi, ta trước hết đi nhìn lại xem kỹ càng bảy ngọn núi này, xem có chỗ đặc biệt gì, rồi tính sau!” Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, thần thể lay động một cái, cũng biến mất trong không gi­an.

Kế tiếp trong nháy mắt, Hạ Ngôn đã đi tới ngọn núi thứ nhất bên trái, cũng chính là chân núi Thanh Dương Phong.

“ồ?” Ngay thời điểm Hạ Ngôn dừng thân thể lại. ngẩng đầu cẩn thận quan sát Thanh Dương Phong, một sóng dao động linh lực từ phía sau truyền đến, Hạ Ngôn xoay người nhìn lại, thấy một tu luyện giả mặc trường bảo màu xanh đã tới gần chỗ mình.

Người này cao xấp xi Hạ Ngôn, tuy nhiên ĩõ ràng lớn tuổi han Hạ Ngôn một chút. Lúc này hắn cũng nhìn thấy Hạ Ngôn, tới trước mặt Hạ Ngôn cách không xa liền dừng chân lại.

- Ha ha! Huynh đệ chính là Đông Ngữ phải không?

Người này nhìn về phía Hạ Ngôn cười nói:

- Tatên­làLưuDụ!

- Huynh như thế nào biết tên của ta?

Hạ Ngôn gật đầu, lập tức tò mò hỏi. Chính minh vừa mới đi vào núi Thủ Vọng, người này hắn căn bản là chua gặp qua, mà đối phương lại biết tên của mình.

- Huynh đệ là tân Chấp sự núi Thù Vọng chứ gì! Tên của huynh đệ đã có ở trên Thần bảng. Ta mới từ Thần bảng bên kia lại đây, thấy được tên của huynh đệ, vừa rồi còn đang suy nghĩ không biết Đông Ngữ Chấp sự mới của núi Thủ Vọng bộ dạng ra sao? Hiện tại liền gặp huynh đệ.

Lưu Dụ tươi cười nói với Hạ Ngôn.

- Thần bảng?

Hạ Ngôn nghi hoặc nhíu mày.

- Đi! Huynh đệ vừa tới núi Thủ Vọng, còn không hiểu biết nhiều về tình hình nơi này. Như vầy đi, ta dẫn huynh đệ đi nhìn xem Thần bảng sẽ biết ngay!

Lưu Dụ thành thật nói với Hạ Ngôn.

-À? Vậy đa tạ Lưu Dụ huynh!

Hạ Ngôn chắp tay nói lời cảm tạ. Tuy rằng vừa rồi Thần chủ Vương Cường nói không ít với mình, nhưng đúng là không ti mỉ lắm, mình biết về tình hỉnh núi Thủ Vọng cũng không tính là nhiều. Tỷ như Lưu Dụ nói về Thần bảng này, Hạ Ngôn cũng không biết mảy may gì!

Hạ Ngôn theo bên cạnh Lưu Dụ, phi hành rất nhanh về hướng một khu vực phía trư΃c ngọn núi trung ương cao nhất. Một lát sau Hạ Ngôn liền thấy một khoảng đất trống rất lộng lớn trước mặt

Sau khi bay lại gần, Hạ Ngôn nhìn thấy ở ngay giữa khoảng đát trống rộng rãi, có một bia đá thạch anh thật lớn. Mà lúc này ở gần bia đá còn có vài tu luyện giả đang nhìn vào nó.

- Đông Ngữ! Huynh đệ nhìn thấy chưa? Đó chính là Thần bảng!

Lưu Dụ đang phi hành, giơ tay chì vào bia đá thạch anh thật lớn kia, nghiêng người về phía Hạ Ngôn nói

- Thấy rồi!

Hạ Ngôn gật đầu

Trong lúc nói chuyện, hai người đã tới trước Thần bảng. Bia đá thạch anh thật lớn, độ cao chừng hơn một ngàn thước, Thần bảng cũng chia làm hai mặt Hạ Ngôn nhìn thấy trên mặt Thần bảng này, quả nhiên có viết rất nhiều tên tự.

Các tu luyện giả kia thỉnh thoảng đảo ánh mắt nhìn lướt qua Hạ Ngôn, tuy nhiên vẫn chưa chào hòi cùng Hạ Ngôn. Hiển nhiên bọn họ cũng biết, Hạ Ngôn chính là tu luyện giả vừa mới trở thành Chấp sự núi Thủ Vọng.

- Đông Ngữ! Mặt bên này không có tên của huynh đệ đâu. Mặt này là ghi tên cường giả cảnh giới Thần chủ của núi Thủ Vọng chúng ta, còn tên của chúng ta đều ghi ở mặt kia.

Lưu Dụ thấy Hạ Ngôn nhìn Thần bảng, liền tươi cười nói thêm.

-Mặt bên kia?

Hạ Ngôn hơi nhướng mày kinh ngạc, dưới chân nhanh chóng di chuyền tới mặt bên kia của Thần bảng. Ánh mắt nhìn lướt qua, quà nhiên ở vị trí phía dưới cùng của Thần bảng, Hạ Ngôn tìm được tên Đông Ngữ hiện tại minh đang sử dụng.

- Lưu Dụ! Con số trước và sau. cái tên này có ý nghĩa gi vậy?

Hạ Ngôn phát hiện, ở phía trước và sau tất cả tên, đều có một con số mà con số trước và sau tên Đông Ngữ của minh, đều là số không.

- Ha ha! Đây là cơ duyên tu luyện của chúng ta Tu luyện giả núi Thù Vọng chúng ta dưới Thần chủ, đều là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, nên sử dụng một ít vật phẩm trân bảo các loại, có thề nói đã không còn trợ giúp gi nhiều cho việc tu luyện của chúng ta. Tất cả điều kiện bên ngoài tác dụng phụ trợ cho tu luyện của chúng ta đều đã rất nhỏ, Nhưng ồ núi Thù Vọng lại có một loại có thể phụ trọ phi thường tốt để chúng ta tu luyện tăng lên thực lực.

Lưu Dụ cười ha hả, nói khẽ với Hạ Ngôn.

- ồ? Đó là cái gi vậy?

Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, vội vàng hỏi tới.

Lúc trước thời điểm ở Thâm Uyên Vô Tận, Thương Đồ tiền bối cũng có nói qua với Hạ Ngôn, núi Thủ Vọng có cơ duyên có thể giúp Hạ Ngôn đột phá nhanh hơn bước vào cảnh giới Thần chù. Xem ra, cơ duyên tu luyện theo như lời Lưu Dụ này, chính là Thương Đồ tiền bối đã nói cơ duyên kia.

- Tiên Cành!

Lưu Dụ nói.

- Tiên Cảnh? Đó là cái gì?

Hạ Ngôn nhướng mày kinh ngạc. Trước kia Hạ Ngôn tiến vào Tiên Kiều, hiện tại lại ra tiếp một cái Tiên Cảnh.

- Bí Cảnh tu luyện! Đông Ngữ! Huynh đệ ở bên ngoài nhất định đã từng đi vào Tinh Đồ Tiên Kiều rồi chứ? Tiên Cảnh của núi Thủ Vọng chúng ta cũng giống như Tiên Kiều, đều có tác dụng phụ trợ rất lớn cho tu luyện giả tu luyện. Tuy nhiên, Tiên Cảnh và Tiên Kiều lại hoàn toàn không giống nhau.

Lưu Dụ hạ thấp giọng giảng giải cho Hạ Ngôn.

Tiên Cảnh ở núi Thủ Vọng là pháp tắc trong cột sáng. Mà Tiên Cảnh này có hai lối vào: một cái là dành cho tu luyện giả cảnh giới dưới Thần chủ sử dụng, còn lối vào kia là dành cho tu luyện giả cảnh giới Thần chủ sử dụng.

Chương 1093: Phong chủ Thanh Dương Phong

Tiên Cảnh, kỳ thật chính là phúc lợi lớn nhất của tu luyện giả núi Thủ Vọng, mỗi một lần cơ hội tiến vào Tiên Cành, đều là một lần cơ duyòi thật lớn. Chấp sự thực lực kém cõi nhất của núi Thủ Vọng thì cũng là linh lực màu vàng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ. Tu luyện giả đạt tới loại thực lực này, cho dù là tiến bộ một chút trên cảnh giới, điều đó cũng không thể xem thường.

Mà Tiên Cảnh chính là chỗ có thề giúp tu luyện giả không ngừng tiến bộ.

- Đóng Ngữ! Huynh đệ cảm giác Tin­hĐồ Tiên Kiều thế nào?

Lưu Dụ thấy Hạ Ngôn nhíu mày, không khỏi cười hỏi.

-Hả?

Hạ Ngôn ngạc nhiên, ngay sau đó liền hiều được ý của Lưu Dụ, ra tiếng nói:

- Tiên Kiều rất có ích cho việc tu luyện của tu luyện giả! ở bên trong Tiên Kiểu, tu luyện giả có thể rất nhanh rèn luyện bản thân, lĩnh ngộ về pháp tắc, thăng hoa về linh hồn, rèn luyện về cơ thề.

- Nói không sai! Tiên Kiều đúng là rèn luyện tu luyện giả, nhất là gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, lại thông qua tôi luyện cực hạn giúp tu luyện giả không ngừng tăng lên. Đương nhiên, tu luyện giả có thể thông qua gi­ai đoạn thứ nhất Tiên Kiều tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều cũng cực kỳ ít. Mà Tiên Cảnh núi Thủ Vọng chúng ta, lại là nhằm vào tu luyện giả tiến hành dung nhập phi thường trực tiếp.

- Đông Ngữ! Huynh đệ chỉ cầnđi vào Tiên Cảnh, tự nhiên có thể biết được ý của ta, chứ khơi khơi bảo ta nói ra, ta cũng không nói rõ được.

Lưu Dụ cười nói tiếp:

- Xem theo tên của huynh đệ, số không phía trước có nghĩa là huynh đệ còn chưa có đạt được điểm tích phần nào; còn số không phía sau tên là ý nói huynh đệ chưa bao giờ tiến vào Tiên Cảnh.

- Tiến vào Tiên Cảnh, còn cầnđiềm tích phân? Làm thế nào đạt được những điểm tích phân này?

Hạ Ngôn nhíu mảy nghi hoặc hỏi.

Xem theo tin tức trôi Thần bảng này, dường như điểm tích phần tiến vào Tiên Cảnh cũng không đễ dàng đạt được. Hạ Ngôn ngầng đầu nhìn về phía trước, cho dù là tu luyện giả xệp hạng thứ nhất kia, cũng mới chỉ có hơn ba vạn điểm tích phân. Cho nên, con số ở phía trước tên của hắn là ba vạn bảy ngàn sáu trăm ba mươi tám tích phân, mà con số phía sau tên hắn là bảy.

- Ha ha! Tiến vào Tiên Cành, đương nhiên là cầncó điều kiện.

Lưu Dụ nói với ý hiển nhiên phải vậy…

- Nêu như không có điều kiện gi, vậy chăng phải mọi người đều ở luôn trong Tiên Cảnh sao? Ai còn nguyện ý từ bên trong đi ra? Nói thật, cho dù là một con heo, nếu có thề ở luôn trong Tiên Cảnh, sớm hay muộn cũng có thể tiến hóa biến thành Thần thú.

- Cái gì? Lợi hại như vậy sao?

Nghe vậy, Hạ Ngôn thật sự là ngây ngẩn cả người.

- Không nên nghi ngờ lời ta nói! Tài nguyên là có hạn cho nên để công bình, tất cả mọi người phải dựa vào năng lực của mình để tranh thủ cơ hội tiến vào Tiên Cành. Đông Ngữ huynh đệ vừa mới đến, bây giờ còn chưa có được điểm tích phân nào, tuy nhiên không cần­lo lắng, chì cần­gia nhập bất cứ một ngọn núi nào trong bảy ngọn núi, đều có thể đạt được một vạn điểm tích phân khởi đầu. Nói cách khác, chì cần­huynh đệ gia nhập một ngọn núi là có thểđược một lần cơ hội tiến vào Tiên Cành.

Lưu Dụ nhìn Hạ Ngôn nói.

- Ý của huynh là nói… một vạn điểm tích phân là có thể tiến vào Tiên Cảnh một lần?

Trong nháy mắt Hạ Ngôn hiểu được.

- Đúng vậy! Mỗi một lần tiến vào Tiên Cảnh, đều. cần­phải tốn một vạn điểm tích phân.

Lưu Dụ gật đầu.

Hạ Ngôn gật gật đầu, tuy nhiên lập tức lại kinh ngạc nhìn về phía Thần bảng:

- Tu luyện giả xếp hạng thứ nhất này, dường như đã tiến vào Tiên Cảnh bảy lần? Hắn còn thừa hơn ba vạn bày ngàn điểm tích phân?

-Đó là Chấp sự Thương Mộ Vân củanúi Thù Vọng chúng­ta, thực lực của hắn mạnh phi thường, nghe nói đã đạt tới cảnh giới pháp tắc đại viên mãn. Mà ngay cả linh hồn, cũng cách cảnh giới đại viên mãn không xa. Sau khi hắn gia nhập núi Thủ Vọng, đãđạt được hơn mười vạn điểm tích phân. Trong đó bảy vạn điểm đã tiêu hao để tiến vào Tiên Cảnh, còn đư lại hơn ba vạn điềm tích phân. Nói cách khác hiện tại hắn có thể liên tục tiến vào Tiên Cảnh ba lần nữa. Nêu hắn sử dụng ba lần cơ hội này, chi sợ ngay cả linh hồn đều có thể đạt tới đại viên mãn, bước vào cảnh giới Thần chủ cũng chỉ là vấn đề thời gi­an.

Lưu Dụ lại hạ giọng nói với Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn cũng hơi biến sắc!

- Như vậy điểm tích phần này, phải làm thế nào mới đạt được?

Hạ Ngôn chợt hiểu ra, ngay sau đó lại hỏi.

- Ha ha! Muốn đạt được tích phân này, bình thường có hai cách: Cách thứ nhất, chính là khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh của núi Thủ Vọng, bất kỳ một nhân viên nào của núi Thù Vọng, trong một năm đều có thể có một lần khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh. ở bên trong Hỗn Độn Bí Cảnh có thề thu được điềm tích phân.

Còn cách thứ hai, chính là đánh cược giữa các tu luyện giả. Giữa tu luyện giả với nhau có thể ước định đánh cược, tiền đặt cược tựmình quyầ định.

Ánh mắt Lưu Dụ chợt lóe sáng nói tiếp:

- Đông Ngữ! Sau khi huynh đệ gia nhập ngọn núi nào đó, đạt được một vạn điềm tích phân, có lẽ sẽ có người muốn tiến hành đánh cược với mình, huynh đệ ngàn vạn lần không nên đáp ứng.

-Ồ?

Hạ Ngôn kinh ngạc nhìn về phía Lưu Dụ.

- Huynh đệ vừa mới tiến vảo núi Thù Vọng, sau khi gia nhập một ngọn núi, khẳng định tu luyện giả các ngọn núi khác sẽ nghĩ rềng huynh đệ là dê béo dễ bắt nạt, nên sẽ tiến hành đánh cược với huynh đệ.

Lưu Dụ nói.

-À! Ta hiểu rồi!

Hạ Ngôn gật đầu:

- Lưu Dụ! Huynh là tu luyện giả ở ngọn núi nào?

- Ha ha! Talà người của Thanh Dương Phong.

Lưu Dụ cười nói.

“Thanh Dương Phong?” Hạ Ngôn gật gù thầm nhủ, vừa rồi đúng là hắn tới dưới chân núi Thanh Dương Phong mới gặp được Lưu Dụ:

- Vậy ta cũng gia nhập Thanh Dương Phong đi!

Nghe vậy, Lưu Dụ mừng rỡ nói:

- Vậy tốt quá! Đông Ngữ! Chúng ta đi thôi Ta dẫn huynh đệ lên Thanh Dương Phong gặp Phong chủ đại nhân.

-Được!

Hạ Ngôn gật đầu đáp. Rồi hai người rất nhanh bay đi về hướng Thanh Dương Phong.

- À! Người áo trắng vừa rồi dường như tên là Đông Ngữ, vừa mới tiến vào núi Thủ Vọọg chủng ta

Mấy tu luyện giả tụ tập quanh Thần bảng, lúc này một người trong đó ra tiếng nói

- Có gi sao?

Một người khác ngầng đầu lên hỏi.

- Ngươi không nghe bọn hắn nói à? Đông Ngữ kia sắp gia nhập Thanh Dương Phong! Hà hà! Chúng ta lần sau gặp lại Đông Ngữ này, có thể đánh cuộc cùng hắn rồi? Nếu có thể thắng được một vạn tích phân của hắn, vậy chẳng phải…

Tu luyện giả lên tiếng đầu tiên, vừa cười khà khà vừa nói.

- Hừ! Ngươi cho hắn là tên ngốc ư? Sẽ đồng ý đánh cược cùng ngươi sao?

Một tu luyện giả khác đảo cặp mắt trắng dã, cười nhạo nói.

- Ha ha! Người trẻ tuổi luôn không chịu đựng nổikhích tướng. Hơn nữa, hắn trẻ tuổi như vậy đã trò thành Chấp sự núi Thù Vọng, khó tránh khỏi sẽ có một chút tự phụ. Nói không chừng, hắn sẽ đáp ứng đánh cược với chúng ta

Tu luyện giả trường bào màu vàng nói đầu tiên, trong mắt chợt lóe sáng nói.

- Phương Lập nói không sai! Còn trẻ tuổi như vây đã trở thành Chấp sự núi Thù Vọng, có tự phụ một chút cũng là chuyện thường tình. Dù sao người trẻ tuổi phải chịu thiệt một lần mới nhớ đời được.

Một tu luyện giả vẫn không nói gi lên tiếng phụ họa theo.

- Thanh Dương Lệnh này…

Hai người Hạ Ngôn và Lưu Dụ rất nhanh bay đến phía trên Thanh Dương Phong. Hạ Ngôn phát hiện tuy rềng nhìn thoáng qua bên ngoài Thanh Dương Phong chỉ là một ngọn núi, nhưng khi mình càng lên phía trên, lại không ngừng có thể cảm ứng được khí tức của thiên đạo.

Dường như ngọn núi này phụ họa theo thiên đạo. Lực lượng pháp tắc tồn tại trong vũ tiụ,

đó là thiên đạo dựng dục mà thành, thiên đạo là căn nguyên của pháp tắc.

“Quả nhiên không tầm thường, cho dù không có Tiên Cảnh, chì ở trên bảy ngọn núi của núi Thủ Vọng này tu luyện, đối với tu luyện giả cũng rất có ích. Nhất là đối với tu luyện giả thực lực cường đại, xem ra bất cứ lúc nào cũng có thể cảm ứng khí tức của thiên đạo… Chậc chậc..Hạ Ngôn thầm gật gù, các ý nghĩ lướt qua trong đầu.

- Đông Ngữ! Thanh Dương Phong không tệ chứ?

Lưu Dụ vừa phi hành vừa nói với Hạ Ngôn.

- Ừ! Rất tốt!

Hạ Ngôn gật đầu lia lịa nói.

Rất nhanh, hai người liền tới đình núi. Phía trên đỉnh núi là một khoảnh đất bằng phắng thật lớn. Hạ Ngôn nhìn thấy ồ phía trước là một tòa cung điện hùng vĩ. Từng luồng khí tức linh lực từ bên trong cung điện tán phát ra. Hiển nhiên bên trong cung điện có không ít tu luyện giả ở trong đó.

- Đông Ngữ, tới rồi! Đây là Thanh Dương Điện. Phong chủ đại nhân… mấy người đều tu luyện ở trong Thanh Dương Điện, ta đẫn huynh đệ đi gặp Phong chủ đại nhân.

Lưu Dụ dừng chần lại một chút, nghiêng người nhìn về phá Hạ Ngôn nói.

- Tốt quá! Đa tạ Lưu Dụ huynh!

Hạ Ngôn vội cười nói lời cảm tạ.

Hai người đến phía trước cung điện, nhìn thấy một tu luyện giả từ bên trong đi ra, Lưu Dụ cùng tu luyện giả kia đều khách sáo chào hỏi nhau.

- ồ? VỊ này chưa bao giờ thấy mắt, chẳng lẽ là Đông Ngữ, mới gia nhập núi Thủ Vọng?

Tu luyện giả kia vừa nhìn thấy Hạ Ngôn, ánh mắt chợt lóe sáng, “ồ” một tiếng hòi.

Hiền nhiên, tin tức có tân Chấp sự núi Thủ Vọng tiến vào núi Thủ Vọng, đã truyền đi khắp núi Thủ Vọng.

- Đúng là Đông Ngữ! Đông Ngữ muốn gia nhập Thanh Dương Phong chúng ta, ta dẫn hắn tới gặp Phong chủ đại nhân.

Lưu Dụ nói.

- Ừ! Vậy các ngươi mau chân đi!

Tu luyện giả kia gật gật đầu thúc giục.

- Đông Ngữ! Chúng ta đi vào!

Lưu Dụ xoay người lại, nói.

-Nơinày là…

Hạ Ngôn vừa vào đến bên trong Thanh Dương Điện, phát hiện ở bên trong, không ngờ còn có rất nhiều cung điện loại nhỏ. Hình dạng cung điện loại nhò này không khác gì với Thanh Dương Điện ở bên ngoài, chi là diện tích nhỏ han rất nhiều mà thôi.

- Đông Ngữ! Những tiểu cung điện này, đều là chỗ tu luyện giả Thanh Dương Phong chúng ta tĩú ngụ. Khu vực cung điện ở phía trước là nơi tĩú ngụ của tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ. Phá sau là nơi ở của tu luyện giả cảnh giới Thần chủ. Phong chủ đại nhân cũng ở trong một tòa cung điện phía sau cùng này.

Lưu Dụ vừa phi hành… vừa giới thiệu với Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn phát ra ý niệm, rất nhanh liền tra xét được trong những tiểu cung điện này, có một số quả thật có đao động linh lực tỏa ra. Tuy nhiên đa số cung điện loại nhỏ cũng không có tu luyện giả ở bên trong.

Hạ Ngôn cũng không có hỏi nhiều, theo sau Lưu Dụ… phi hành vào bên trong, ở nửa đường Hạ Ngôn cảm ứng được có một cồ ý thức cường đại lướt qua mình, dường như là ý thức của cường giả cảnh giới Thần chủ. Tuy nhiên vị cường giả cảnh giới Thần chủ này vẫn không hiện thân, hiên nhiên là nhận biết Lưu Dụ, và cũng biết mình là Đông Ngữ vừa mới gia nhập núi Thủ Vọng.

Rất nhanh, hai người liền tới cuối cùng của Thanh Dương Điện, đây là một tòa cung điện loại nhỏ màu vàng. Lưu Dụ và Hạ Ngôn đứng ở bên ngoài cung điện này.

- Lưu Dụ bái kiến Phong chủ đại nhân!

Lưu Dụ ở bên ngoài cung điện, khom mình thi lễ, trong miệng lớn tiếng nói.

Lập tức, Hạ Ngôn liền cảm ứng được một cổ ý thức từ trong điện xẹt ra tra xét, lướt qua rất nhanh trên người mình và Lưu Dụ.

- Hai người các ngươi đều vào đi!

Sau khi cổ ý niệm tra xét hai người biến mất, trong điện liền truyền ra một giọng nói hùng hậu tiềm ổn bảo hai người đi vảo cung điện.

Chương 1094: Hỗn Độn Bí Cảnh

Trong cung điện này cũng khôĩig có phòng riêng. Vừa bước vào trong cung điện, Hạ Ngôn liền lập tức nghĩ tới chỗ trú ngụ của Thẩn chủ Cung Minh, cùng cung điện của Thanh Dương Phong chủ nơi này cực kỳ tương tự.

Sau khi hai người bước vào trong cung điện, Hạ Ngôn đảo mắt nhìn một vòng, cũng không có nhìn thấy bóng dáng Thanh Dương Phong chủ. Hiển nhiên, lúc này Thanh Dương Phong chủ không có hiện thân ở trong không gi­an, mà là hóa thân thành pháp tắc. Quá nhiên, đúng lúc này lực lượng pháp tắc trong không gi­an bắt đầu vận chuyển rất nhanh, trong thời gi­an ngắn ngưng kết thành một bóng người.

- Ngươi chính là Đông Ngữ vừa mới tiến vào núi Thù Vọng?

Thanh Dương Phong chủ nhìn Hạ Ngôn, thanh âm lạnh nhạt hỏi

- Đúng vậy, Đông Ngữ ra mắt Thanh Dương Phong chủ!

Hạ Ngôn khom người nói. Thực lực của Thanh Dương Phong chủ mạnh hơn rất nhiều so với Thần chủ Thương Tô Bính đã ra tay với Hạ Ngôn ở Thâm Uyên Vô Tận lúc trước.

Giữa tu luyện giả cảnh giới Thần chủ trong đó. thực lực chênh lệch cũng thật lớn. Tu luyện giả vừa mới bước vào cảnh giới Thần chủ. tự nhiên là không thể so sánh cùng Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, cũng đồng dạng là cảnh giới Thần chủ, nhưng Thần chủ cùng Thần chủ cũng không thể đánh đồng với nhau được.

- Ừ! Ngươi tới Thanh Dương Phong ta, chẳng lẽ là muốn gia nhập Thanh Dương Phong

sao?

Thanh Dương Phong chủ khẽ gật đầu, ánh mắt lóe sáng nhìn Hạ Ngôn, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười.

- Đủng vậy ta muốn gia nhập Thanh Dương Phong, trờ thành tu luyện giả của Thanh Dương Phong.

Hạ Ngôn vội gật đầu đáp.

‘Ta còn chưa đúng lúc để cập tới chuyện của Thương Đồ tiền bối với Thanh Dương Phong chủ, hiện tại ta phải tận lực che đấu thân phận của minh!” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, tuy rằng Thương Đồ từng nói với hắn: lão có quan hệ rất tốt cùng Thanh Dương Phong chủ.

- Tốt lắm! Đưa ra lệnh bài Chấp sự núi Thủ Vọng của ngươi cho ta.

Thanh Dương Phong chủ trịnh trọng nói với Hạ Ngôn.

-Dạ!

Hạ Ngôn từ trong không gi­an nhẵn Linh La xuất ra lệnh bài Chấp sự núi Thủ Vọng nhận được từ trong tay Thần chủ Vương Cường, hai tay đua tới phía trước.

Chỉ thấy Thanh Dương Phong chủ nhẹ nhàng vung cánh tay lên, một ỉuồng hào quang liền cuộn tới nhập vào ttong lệnh bài Chấp sựnúiThủ Vọng của Hạ Ngôn.

- Đông Ngữ! Hiện tại ngươi đã là tu luyện giả Thanh Dương Phong, trong lệnh bài Chấp sự của ngươi đã có một vạn điểm tích phân khởi đầu của núi Thủ Vọng.

Thanh Dương Phong ra hiệu cho Hạ Ngôn thu cất lệnh bài Chấp sự, rồi nói tiếp:

- Tân Chấp sựnúi Thủ Vọng, lựa chọn gia nhập bất cứ một ngọn núi nào trong bảy ngọn núi, đèu có thể lập tức đạt được một vạn điểm tích phân núi Thù Vọng. Một vạn điềm tích phân núi Thù Vọng, có thể đổi lấy một lần cơ hội tiến vào Tiên cành.

- về sau, ngưoi sẽ tu luyện ngay tại Thanh Dương Phong này. Một lát nữa sau khi ròi khỏi đây, tự mình tìm một cung điện ở khu vực Giới chủ ở lại tu luyện, ở trong núi Thù Vọng, hàng năm ngươi có thề khiêu chiến một lần Hỗn Độn Bí Cành, trong Hỗn Độn Bí Cảnh có thề tầu được điểm tích phân núi Thủ Vọng, về phần rốt cuộc mỗi lần có thể thu được bao nhiêu điểm tích phân, điều đó phải dựa vào năng lực của chính ngươi. Ngươi có đủ tích phân cũng có thề tiến vào trong Tiên Cảnh của núi Thủ Vọng tu luyện. Mỗi lần tiến vào Tiên Cảnh núi Thù Vọng, đều cần­tiêu hao một vạn điểm tích phân núi Thủ Vọng.

Thanh Dương Phong chủ chỉ nói đại khái ngắn gọn, kỳ thật những tin tức này, mói vừa rồi Hạ Ngôn đã từ Lưu Dụ biết được.

- Có điều gi không rõ, ngươi có thề hỏi Lưu Dụ. Lưu Dụ sẽ nói cho ngươi tin tức kỹ càng ti mi hơn.

Thanh Dương Phong chủ ngay sau đó lại nói một câu.

- Ta hiều rõ rồi, đa tạ Phong chủ đại nhân!

Hạ Ngôn vội thi lễ nói lời cảm tạ.

- Ừ! Vậy các ngươi đi xuống đi thôi.

Thanh Dương Phong chủ khoát tay áo, thân ảnh bắt đầu trở nên mờ ào, thời gi­an không đến một lần hô hấp, liền biến mất ở trước mặt Hạ Ngôn và Lưu Dụ.

-ĐôngNgữ! Chúng­tađi!

Lưu Dụ nhìn Hạ Ngôn nói.

Hai người ròi khỏi cung điện của Thanh Dương Phong chủ.

- Đông Ngữ! Chúng ta trước tới khu vực cung điện, đề huynh đệ lựa chọn một tòa cung điện không ai sử đụng.

Lưu Dụ nói với Hạ Ngôn.

-Được!

Hạ Ngôn đáp.

Cung điện loại nhò số lượng rất nhiểu, trong đó chỉ có một ít được sử dụng, phần lớn cũng không có tu luyện giả sử dụng, Hạ Ngôn tùy tiện tìm một cung điện không người, ở phía trên bảng thạch anh ngoài cửa khắc tên Đông Ngữ. Bắt đầu từ hôm nay toàn bộ cung điện này thuộc về hắn. Những người khác dưới tinh huống không được phép của chủ nhân Hạ Ngôn hắn, binh thường không thể tùy tiện tiến vào tòa cung điện này.

- Đông Ngữ! Huynh đệ vừa mới gia nhập Thanh Dương Phong chủng ta, trước cứ ở trong cung điện bế quan tu luyện một đoạn thcd gi­an, làm quen một chút môi trường tu luyện ở nơi này đi!

Lưu Dụ chờ Hạ Ngôn khắc tên lên trên bảng thạch anh xong, ra tiếng nói.

- Ha ha! Ta muốn đi Hỗn Độn Bí Cảnh nhìn thử xem!

Hạ Ngôn lại cười nói

- Ha ha! Huynh đệ thật đủng là nóng vội! Hỗn Độn Bí Cảnh này ở núi Thủ Vọng cũng sẽ không chạy đi đâu, huynh đệ vừa tới núi Thủ Vọng đã muốn đi vào Hỗn Độn Bí Cảnh à?

Lưu Dụ cười nói.

- Mở mang kiến thức một chút cũng tốt!

Hạ Ngôn cũng cười cười tùy ý nói.

- Đông Ngữ! Mỗi lần đi vào Hỗn Độn Bí Cảnh, cũng cần­tiêu hao mười điểm tích phân núi Thủ Vọng. Đương nhiên, huynh đệ cũng không thể lựa chọn đi vào Tiên Cảnh trước, vỉ nếu trước đi vào Tiên Cảnh, sẽ tiêu phí hết toàn bộ một vạn điểm tích phân. Đến lúc đó huynh đệ đúng là không còn tích phân để đi khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh.

Lưu Dụ trầm ngâm một chút, nói ra chủ ý với Hạ Ngôn.

-Hả?

Hạ Ngôn giật minh, dừng lại một chút, rồi giãn chân mày ra hắn lại cười nói:

- Khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh, không ngờ cũng cần­tiêu hao tích phân núi Thủ Vọng… Lưu Dụ! Huynh có thể dẫn ta đi tới chỗ Hỗn Độn Bí Cảnh để xem thử hay không?

- Đương nhiên có thể! Hiện tại huynh đệ là tu luyện giả Thanh Dương Phong chúng ta, ta giúp huynh đệ cũng là chuyện phải làm.

Lưu Dụ lập tức lại nói tiếp:

- Đi! Ta trước dẫn huynh đệ đi tới cửa vào Hỗn Độn Bí Cành nhìn lại xem, cũng không biết hiện giờ có người vào trong Hỗn Độn Bí Cảnh hay không.

- ồ? Có ý gi?

Hạ Ngôn nhíu mày.

- Ha ha! Hỗn Độn Bí Cảnh cùng Tiên Cảnh giống nhau, mỗi lần đều chỉ có thề cho một tu luyện giả đi vào. Tuy nhiên huyn­hđệ yên tâm, tu luyện giả tiến vào Hỗn Độn Bí Cành, rất nhanh sẽ đi ra.

Ánh mắt Lưu Dụ chợt lóe sáng cười nói.

-À!

Hạ Ngôn khẽ gật đầu.

Hai người bay thẳng ra ngoài Thanh Dương đại cung điện, rất nhanh hạ xuống Thanh Dương Phong. Lưu Dụ đẫn đường cho Hạ Ngôn bay đi về hướng lối vào Hỗn Độn Bí Cảnh. Chỉ trong chốc lát, Lưu Dụ liền giảm bớt tốc độ phi hành, xoay người nói với Hạ Ngôn bên cạnh đã tới Hỗn Độn Bí Cảnh.

- Hỗn Độn Bí Cảnh chính là hai cái lốc xoáy kia à?

Hạ Ngôn tệp trung ánh mắt nhìn, thấy có hai cái lốc xoáy năng lượng màu đen, phía trước một cái lốc xoáy trong đó, còn đóng hai tu luyện giả.

- Đúng vậy!

Lưu Dụ gật đầu:

- Hỗn Độn Bí Cảnh bên trái là dành cho cảnh giới Thẩn chủ đi vào. Còn Hỗn Độn Bí Cảnh bên phải, là lối vào dành cho tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ. Đông Ngữ! Huynh đệ muốn đi vào Hỗn Độn Bí Cảnh thì vào cái bên phải kia

-Ừ! Ta hiểu rồi!

Hạ Ngôn gật gật đầu:

- Đúng rồi, tiến vào Hỗn Độn Bí Cảnh, phải làm thế nào mới thu được điểm tích phân núi Thủ Vọng?

- Sát quái! Trong Hỗn Độn Bí Cảnh có các loại dã thú vô cùng vô tận. Huynh đệ ở bên trong giết chết dã thú càng nhiều, thì thu được tích phân sẽ càng nhiều. Mà căn cứ theo thực lực của dã thú bị giết chết khác nhau, thì huynh đệ thu được tích phần núi Thủ Vọng cũng khác biệt. Tỷ như nói dã thú. có thực lực cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, dù giết chết nó cũng chỉ có thể thu được một điểm tích phân. Mà nếu là dã thú thực lực cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, thì có thể thu được mười điểm tích phần núi Thủ Vọng.

Lưu Dụ giải thích rõ ràng.

- ở Hỗn Độn Bí Cảnh, cho đến khi bị quá đông dã thú giết chết, huynh đệ cũng sẽ tự động rời khỏi Hỗn Độn Bí Cảnh. Nói cách khác là kết thúc khiêu chiến lần này. Nếu muốn tiếp tục khiêu chiến, phải đợi một năm sau.

Tiếp theo Lưu Dụ còn nói thêm.

- Ừ! Ta hiểu rồi!

Hạ Ngôn gật gật đầu, lập tức ánh mắt lại lóe sáng nói:

- Phía trước Hỗn Độn Bí Cảnh bên phải có hai tu luyện giả, hay là bọn họ cũng muốn đi khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh?

- Hẳn là muốn đi khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh. Hai tu luyện giả đó là người của Trì Vũ Phong. Đông Ngữ! Chẳng lẽ huynh đệ thật sự muốn đi khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh ngay bây giờ sao?

Lưu Dụ nhướng mày, trọn to mắt nhìn về phía Hạ Ngôn hỏi.

- Ha ha! Thực rất muốn đi kiến thức một chút dã thú trong Hỗn Độn Bí Cảnh hung mãnh tới đâu!

Hạ Ngôn cười nói như nói đùa.

- Đông Ngữ! Huynh đệ cũng đừng xem thường những con dã thú đó!

Lưu Dụ lắc đầu lia lịa nói:

- Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ chúng ta tiến vào trong Hỗn Độn Bí Cảnh, gặp đã thú thực lực kém cõi nhất, đều có thực lực cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ. Mà dã thú mạnh nhấl, thậm chí có thề so với tu luyện giả cảnh giới Thần chủ bình thường. Hơn nữa, những con dã thú này cũng không phải là từng con từng con đưa đến trước mặt cho huyn­hđệ ngươi đánh chết, mà chúng sẽ đồng loạt ào lên!

Thời điềm nói đến đây, sắc mặt Lưu Dụ đã hơi biến đổi thành trắng bệch, hiển nhiên là nghĩ tới sự hung mãnh của dã thú trong Hỗn Độn Bí Cành.

- Còn có dã thú có thề so với cường giả cảnh giới Thần chủ bình thường à?

Mắt của Hạ Ngôn cũng trọn to thêm một ít.

-Có!

Lưu Dụ gật đầu thật mạnh:

- Cho dù là Thương Mộ Vân, ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh, cũng không được thời gi­an han một nén nhang. Ta nhớ lõ một lần hắn tiến vào Hỗn Độn Bí Cành, tồng cộng cũng chi thu được han ba mươi điểm tích phân mà thôi, coi như là thành tích giỏi lắm rồi.

- Cái gi? Một lần khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh, chỉ thu được han ba mươi điểm tích phân núi Thủ Vọng?

Hạ Ngôn giật mình nói.

Vậy khấu trừ tiêu hao mười điểm tích phân, nói cách khác một lần khiêu chiến chì kiếm được hoa hai mươi điểm tích phân.

- Đúng vậy! Thưc­ng Mộ Vân là xếp hạng thứ nhất trên Thần bảng. Thực lực của hắn mạnh mẽ phi thường, nhưng hắn ồ trong Hỗn Độn Bí Cảnh cũng đúng là không có cách nào. Những con dã thú hung mãnh kia đồng loạt ào lên, căn bản là không có lối chạy thoát, cuối cùng cũng chỉ có bị đông đảo dã thú cắn chết. Có một lần ta khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh, cũng chỉ thu được mười ba điềm tích phân.

Sắc mặt Lưu Dụ hơi có chút đỏ lên.

Trong một lần khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh, không ngờ hắn chỉ đạt được mười ba điểm tích phân núi Thủ Vọng. Khấu tĩừ tiêu hao mười điểm tích phân, chỉ kiếm vào tay ba điểm tích phân.

- Đừng cười ta!

Lưu Dụ thấy Hạ Ngôn muốn cười, lập tức nghiêm mặt nói:

- Có thề thu được mười ba điểm tích phân coi như là không tệ rồi. Có một số tu luyện giả, thậm chí ngay cả một điềm tích phân còn không có thu được, đã bị đánh chết kết thúc khiêu chiến. Chì cầncó thề thu được cao hơn mười điểm tích phần coi như là có lời. Đông Ngữ! Huynh đệ lần đầu tiên khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh, rất có thể một điểm cũng không thu được.

Một năm thu được ba điềm tích phân, nói cách khác cần­hoa ba ngàn năm, mới có thể tích góp từng tí một được một vạn điêm tích phân. Hơn ba ngàn năm có thể đi vào Tiên Cảnh một lẩn, coi như là không tệ rồi. Chi có điểu vấn đề mấu chốt lại là tu luyện giả chưa chắc ở mỗi lần khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh đều có thể kiếm được ba điềm tích phân.

Các ý nghĩ lướt qua trong đầu, Hạ Ngôn không khỏi lắc đầu cười một minh.

Chương 1095: Đánh cược

Đối với những tu luyện giả núi Thủ VọDg mà nói, dù là một ngàn năm một vạn năm châng qua cũng chi là thời gi­an trong nháy mắt. Trong đó tu luyện giả có thề trở thành cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, cho dù thiên tư rất cao, cũng cầndùng thời gi­an lâu dài đề chậm rãi tích lũy thực lục. Còn tốc độ tu luyện giống như Hạ Ngôn này, có thề nói từ khi vũ trụ sinh ra tới nay, có lẽ cũng chi có một mình hắn mà thôi.

“Vù!”

Trong không gi­an một bên, mấy bóng người đột ngột xuất hiện.

- Đông Ngữ người mới kia là ở chỗ này, ta nói không sai đâu? Hắn quả thật là muốn đi khiêu chiến Hỗn Độn Bí CảíủL Mộc Sinh! Ngươi vừa rồi còn không tin ta!

Một gã nhò gầy trong mắt tinh quang loé sáng nhìn về phía hai người Hạ Ngôn và Lưu Dụ nói.

Vừa rồi Hạ Ngôn cùng Lưu Dụ từ Thanh Dương Phong hạ xuống, hắn tinh cờ thấy được hai người, liền lập tức thông báo cho hai tu luyện giả quen biết cùng chạy tới đây.

- Đông Ngữ này dường như vừa mới gia nhập Thanh Dương Phong, hẳn là đã thu được một vạn điềm tích phân khởi đầu của núi Thủ Vọng.

Tu luyện giả được kêu là Mộc Sinh không để ý đến lời nói của gã nhò gầy. mà vừa đi tới vừa nói.

- Mộc Sinh! Ngươi lại đánh chủ ý tới tích phân khởi đầu của người mói rồi?

Tu luyện giả mặc áo bào tím vẻ mặt ác nghiệt, quét mắt nhìn Mộc Sinh một cái nói.

- Hà hà! Đám người mới này luôn phải chịu thiệt thời một lần mới trường thành được. Ta làm vậy cũng là vì muốn tốt cho hắn! Không bằng như vầy đi, chúng la ba người mỗi người đều cùng so đấu với hắn một trận, mỗi một trận đặt cược ba ngàn tích ph núi Thủ Vọng như thế nào? Như vậy, hắn còn có thể còn lại một ngàn điểm tích phân, không đến mức hết sạch tích phân không thể đi khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh!

Mộc Sinh lộ vẻ mặt cười gi­an nói.

Ba người này đều là tu luyện giả của Vu Lan Phong

- Vậy còn chờ cái gi? Đi qua đó thử xem sao… Cũng không biết tiểu tử này có đáp ứng đánh cược với chúng ta hay không!

Ánh mắt gã nhỏ gầy chợt lóe sáng nói.

“Vù vù!”

Ba người lại nhích thần hình, bay tới chỗ Hạ Ngôn và Lưu Dụ.

-Ồ?

- Đông Ngữ! Đó là tu luyện giả của Vu Lan Phong, bọn họ đang bay qua đây!

Lưu Dụ nhìn thấy ba người Mộc Sinh, nhướng mày nói khẽ với Hạ Ngôn:

- Nhớ kỹ, ngàn vạn lần không nên đáp ứng đánh cược cùng bọn chúng. Đám người đó mỗi lần có người mới tiến vào, bọn họ đều dùng thủ đoạn lừa gạt làm cho người mới chịu thiệt thời.

Dù sao. tích phân núi Thù Vọng rẩt khó kiếm, theo quy cách thông thường kỳ thật chi có một cách thu được tích phần, chính là khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh. Tuy rằng đánh cược cũng có thể thu được tích phán, nhưng chung quy là có người phải mất đi tích phân. Nhưng còn có một cách cuối cùng, chính là quyên tăng trân bảo. Một vài loại trân bảo hiếm có cũng có thể đổi lấy tích phân nhất định, địa điểm trao đổi là Vọng Thiên Cung Điện trên ngọn núi trung ương cao nhất. Thế nhưng nếu dùng trân bảo đổi lấy tích phân, chuyện này rõ ràng không sáng suốt, bởi vì loại tĩần­bảo để đổi được tích phân phi thường phi thường hiếm có!

-Ừ!

Hạ Ngôn gật đầu

Khi hai người nói chuyện, ba tu luyện giả Mộc Sinh đã tới gần.

- Ha ha…

- Ngươi chính là Đông Ngữ thì phải?

Gã nhỏ gầy lên tiếng trước, nhìn Hạ Ngôn cười ha hả rồi nói.

- Đúng vậy!

Hạ Ngôn không kiêu ngạo không siểm nịnh đáp lời.

“Tiểu tử này dường như không dễ dụ!” Mộc Sinh thấy phản ứng của Hạ Ngôrụ khẽ cau mày, không khỏi thầm nghĩ trong lòng.

- Đông Ngữ! Nghe nói thực lực của ngươi thực không tệ!

Gã nhỏ gầy nheo mắt nhìn Hạ Ngôn nói

- Ha ha! Cũng bình thường thôi! Ta mới vừa gia nhập núi Thủ Vọng, khẳng định không bằng các vị tiền bối!

Hạ Ngôn khiêm tốn cười nói

-Hả?

Ba người đám nhò gầy nghe vậy, thần sắc đều hơi vừa động đưa mắt nhìn nhau.

- Đông Ngữ vừa mới tiến vào núi Thù Vọng, đã có đảm lượng khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh, hiền nhiên là rất có tự tin với chính mình nha! Tuy nhiên, độ khó của Hỗn Độn Bí Cảnh, người bình thường rất khó mà dự đoán được!

Mộc Sinh đảo cặp mắt gi­an tà nói với Hạ Ngôn:

- Muốn khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh không thâm hụt tiền vốn, thật sự cần thực lực rất mạnh và kinh nghiệm đầy đủ!

- Đa tạ vị này báo cho biết!

Hạ Ngôn vội chắp tay nói lời tạ ơn.

Kỳ thật, Hạ Ngôn quả thật không muốn gi­ao đấu cùng những người này, nếu làm cho sự tinh ầm ĩ lên, thực có thể sẽ bị Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng phát hiện ra thân phận của mình. Hơn nữa trên núi Thủ Vọng cũng có mấy người biết mặt mình, như Thưc­ng Tử Danh phụ thân của Thương Mật chẳng hạn!

- Đừng khách sáo, Đông Ngữ! Ngươi khiêu, chiến Hỗn Độn Bí Cảnh đơn giản chính là vì kiếm tích phân. Một lần khiêu chiến cũng Khó mà thu được vài điểm tích phân. Không bằng như vầy đi, ngươi cùng ta so đấu một trận, xuất ra một ít tích phân làm tiền đặt cược. Chỉ cần­ngươi có thể đánh bại ta, tích phân làm tiền đặt cược đó tự nhiên sẽ thuộc về ngươi. Như vậy đứng là kiếm điềm tích phân mau han nhiều cũng dễ dàng han nhiều so với tiến vào Hỗn Độn Bí Cảnh.

Mộc Sình giảo hoạt nhìn Hạ Ngôn, cười khẽ nói.

- Đúng vậy, so đấu kiếm tích phân quả thật rất nhanh. Đương nhiên, điều kiện tiên quyểt là phải có lòng tin tưởng chính mình.

Gã nhỏ gầy tiếp theo chêm một câu:

- Đông Ngữ này hiển nhiên là rất tin tưởng vào mình!

- Các vị! Đông Ngữ hắn vừa mới tiến vào núi Thủ Vọng, đối với những chuyện này cũng chưa hiểu biết…

Lưu Dụ đứng một bên cau mày, lên tiếng nói vì Hạ Ngôn.

- Lưu Dụ! Ngươi đừng xen vào! Chúng ta không­phải tim ngươi so đấu, nếu ngươi muốn so đấu, đương nhiên ta cũng sẽ bồi tiếp! Thế nào? Xuảt ra điểm tích phân chiến một trận đi?

Sắc mặt Mộc Sinh tối sầm xuống, trầm giọng nói.

- Thương Kỳ! Qua đó xem thử?

Ở lối vào Hỗn Độn Bí Cảnh bên phải, hai tu luyện giả của Trì Vũ Phong cũng chú ý tới tình hình đám người Hạ Ngôn bên này, một người trong đó nhìn về phía người kia nóL

- Dường như là Mộc Sinh mấy tên Chấp sự của Vu Lan Phong.

Thương Kỳ nhíu mày.

- Đúng vậy, nghe nói khảo hạch Chấp sự của núi Thù Vọng lần này sinh ra tân Chấp sự. Mấy tên­Mộc Sinh kia. đường như là đang quẩn lấy tân Chấp sự tên là Đông Ngữ kia!

Lỗ Bá nheo mắt nhìn chằm chằm về hướng đám người Hạ Ngôn.

- ừ… Vương Chung còn đang ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh, chúng ta qua đó xem náo nhiệt đi. Đứng rổụ thông báo cho những người khác cũng đều đến xem náo nhiệt!

Thương Kỳ quay người lại nhìn thoáng qua cửa vào Hỗn Độn Bí Cảnh, rồi gật đầu nói

Tu luyện trên núi Thù Vọng là chuyện phi thường buồn tẻ, cho nên, mỗi khi có tiến hành so đầu giữa các tu luyện giả, đều sẽ có rất đông tu luyện giả xúm lai xem náo nhiệt, coi như là mọi người tìm vui một chút

- Đông Ngữ! Đùng đáp ứng bọn họ!

Lưu Dụ lo lắng, ngầm truyền âm cho Hạ Ngôn.

- Ha ha…

Hạ Ngôn cười một tràng, nhìn đám người Mộc Sinh trầm ngâm một hồi lâu.

Ba người Mộc Sinh thấy thế ánh mắt đều bắt đầu tỏa sáng. Xem ra Hạ Ngôn dường như là đang cân nhắc, hắn là muốn đáp ứng dánh cuộc với bọn họ, điều này khiến bọn họ phi thường hưng phấn. Nên biết rằng một lần kiém vào tay ba ngàn điểm tích phân núi Thủ Vọng, đây là một khoản rất lớn. Nếu đổi lại ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh kiếm đủ số tích phân này, còn không biết phải cần­bao nhiêu năm, có thể là mấy vạn năm thậm chỉ là mấy chục vạn năm không chừng.

- Thực xin lỗi! Ta không có hứng thú đánh cược cùng các vị!

Hạ Ngôn cuối cùng cười lắc đầu nói.

Nghe vậy, Lưu Dụ thầm thờ ra một hơi nhẹ nhõm, còn ba người Mộc Sinh lại là sắc mặt tối sầm xuống, đầy vẻ tức giận trợn trừng mắt nhìn Hạ Ngôn. Chỉ có điểu Hạ Ngôn không đáp ứng đánh cược cùng bọn chủng, chủng cũng hoàn toàn không có cách nào. ở trên núi Thủ Vọng nghiêm cấm tu luyện giả chém giết nhau, so đấu thì được nhưng cần phải hai bên tự nguyện.

- Nhát gan!

- Quả thực chính là rùa đen rút đầu!

- Ta còn tưởng rằng hắn có thừa tự tin chó! Hóa ra là như thể này, ngay cà đánh cược cũng không dám!

Ba người tức giận trong lòng, ngoài miệng hung dữ châm biếm.

- Có ý tứ!

Hai người Thương Kỳ ở cách đó không xa cũng nhìn thấy, cất tiếng cười nói

“Vù vù vù vù vù vù vù!”

Đúng lúc này, rất nhiều bóng người xuất hiện ở gần đó.

-Hà?

“Không xong! Như thế nào đến đây nhiều người như vậy?” Hạ Ngôn nhìn thấy bốn phía xuất hiện càng ngày càng nhiều người, hắn nhướng mày, thầm nghĩ trong lòng không tốt. Hắn không muôn so đấu cùng ba người Mộc Sinh kia, chính vì không muốn làm lớn chuy ệạ nhưng không ngờ hiện tại đã đến đây nhiều người như vậy. Trong thời gi­an ngắn ngủi đã nhìn thấy mấy chục tu luyện giả ở nơi này

- ồ? Không phải nói có đánh cược sao? Như thế nào còn không có bắt đầu?

Một gã tu luyện giả vừa mới tới đây, nhìn quanh bốn phía, lại đảo qua đám người Mộc Sinh, bất mãn ỉớn tiếng nói

- Đúng vậy, Thương Kỳ! Ngươi báo cho chủng ta biết tới nơi này xem so đầu, so đấu ở chỗ nào?

Lại có một gã tu luyện giả chất vấn tu luyện giả Thương Kỳ!

- Ôi! Xem ra đi một chuyến uổng công rồi! Tới nãy giờ cũng không thấy đánh cược đâu?

Một gã tu luyện giả thấp lùn lúc lắc đau thở dài than thở.

Tu luyện giả núi Thủ Vọng xem như tương đối đều quen biết lẫn nhau, đối với thực lực của đối phương đều hiểu biết khá rõ. Cho nên dưới tình huống như vậy, đương nhiên rẩt khó phát sinh đánh cược lẫn nhau! Biết lõ thực lực của minh không bằng đổi phương, mà còn đánh cược ư? Vậy không phải là kẻ ngu ngốc sao? Mà muốn tìm tu luyện giả thực lực thấp kém han mình để đánh cược, thì người ta lại không chịu! Chấp sự núi Thù Vọng cũng phân nhiều là như vậy!

Cho nên, binh thường phát sinh so đấu đánh cược, hoặc là giữa hai người tồn tại mâu thuẫn rất lớn. hoặc là Chấp sự mói gia nhập núi Thù Vọng bị người Chấp sự lão luyện lâu năm khích tướng rồi bị dụ.

Con người mới chịu thiệt một lần rồi cũng biết lợi hại trong đó, nếu không lại tùy tiện đánh cược cùng với tu luyện giả khác hay sao. Nên muốn kiếm một điểm tích phân núi Thủ Vọng thật rất khó.

- A? Đây là Đông Ngữ Chấp sự mới tiến vào núi Thù Vọng chủng ta sao?

Cũng có tu luyện giả nhìn thấy Hạ Ngôn, ra tiêng nói:

- Đông Ngữ Chấp sự! Chúng ta đến luận bàn một trận đi! Thế nào? Hà hà! Đặt cược một điểm tích phân núi Thủ Vọng, không cần nhiều lắm! Mà mấy ngần tích phân cũng được!

- Lý Pháo! Ngươi đừng xen vào! Không thấy Mộc Sin­hbọn họ sớm đã đến đây rồi sao?

Trong đám người, có người lại ngăn cản tên Lý Pháo.

- Chê cười! Đông Ngữ có thể muốn luận bàn với ta, mà không muốn luận bàn cùng Mộc Sinh bọn họ thì sao?

Lý Pháo nhướng mắt nói với tu luyện giả kia.

- Sao lại thế này?

Trong đám người, Phương Vũ Sinh cau mày, trong lòng thẩm nghĩ: “Đông Ngữ này, như thế nào lại giống Hạ Ngôn kia y như đúc vậy? Đúng rồi, hắn chính là Hạ Ngôn, không ngờ lại sửa tên gia nhập núi Thủ Vọng!”

“Ta phải lập tức báo cho Thương Tử Danh! Tiểu tử này. không ngờ tiến vào núi Thù Vọng chúng ta!” Phương Vũ Sinh thầm nghĩ.

Lúc trước Phương Vũ Sinh cặp bè với Thương Mật con của Thương Tử Da&h đã từng gặp qua Hạ Ngôn, cho nên lúc này nhận ra Hạ Ngôn. Hắn vội truyền âm báo tin này cho Thương Tử Danh biết. Thương Từ Danh từng bị Hạ Ngôn đánh cho bị thương, mối thù hận này đến­bây giờ vẫn không có tiêu tan.

“Bọn người kia, còn tưởng rằng Hạ Ngôn dễ khi dễ đây? Hừ, chờ khi các ngươi nhìn thấy thực lực chân chính của tiểu tử này, sẽ không còn có thể cười được nữa!” Phương Vũ Sinh cười lạnh liên tục, ánh mắt quét nhìn về phía những tu luyện giả đang trêu chọc Hạ Ngôn.

Người khác không biết, nhưng Phương Vũ Sinh biết rất rõ: ở trước khi Hạ Ngôn tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, hắn đã có thể đánh cho Thương Tử Danh bị thương…

Chương 1096: Một vạn điểm tích phân!

“Cái gì? Hạ Ngôn tiến vào núi Thủ Vọng rồi?”

ở phía trên ngọn núi trung ương cao nhất núi Thù Vọng, Thương Tử Danh vốn đang ngồi xếp bằng tu luyện trong cung điện của mình, đột nhiên lão nhảy dựng lên. Lão vừa mới nhận được tin tức Phương Vũ Sinh truyền đến, nói Hạ Ngôn đã trở thành Chấp sự núi Thù Vọng!

- Tiểu tử này… thật đúng là chết tiệt!

“Tuy nhiêrụ với thực lực của ta, lại không đủ sức giết chết hắn! Hơn nữa ở núi Thủ Vọng giữa tu luyện giả nghiêm cấm chém giết nhau. Quên đi! Ta trước không cần trêu chọc hắn, đợi đến thời cơ thích họrp…”

‘Tên tiểu tử chết tiệt này, sớm hay muộn ta phải tự tay giết chết hắn! Đúng vậy, là tự­tay ta giết chết hắn. Chờ ta đạt tới pháp tắc đại viên mãn, sẽ có cơ hội diệt tiừ tên chết tiệt này.”

“Hiện tại… ta tốt hơn là chuyên tâm tu luyện…”

Sắc mặt dữ tợn của Thương Tử Danh dẩn dẩn khôi phục như lúc ban đầu, lão hít sâu một hơi, bình phục nỗi lòng, sau đó lại tiếp tục ngồi xuống. Lão biết rõ, chính mình căn bàn là chưa đủ sức giết chết Hạ Ngôn. Lúc trước thời điểm minh chiến đấu với Hạ Ngôn, Hạ Ngôn còn chưa tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều. Hiện tại hắn tiến vào núi Thủ Vọng, hiển nhiên là từ trong gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều đi ra, thực lực tất nhiên còn mạnh hơn so với lúc trước!

Nêu bây giờ mình đi tìm hắn, chẳng phải là tự đi tìm xui xẻo sao? Thương Từ Danh cũng không ngốc!

Chi có đợi sau Khi minh đột phá. mới có thể trên thực lực áp chế tên Hạ Ngôn kia!

- Ai muốn cùng ta đánh cược? Nêu các vị đều có hứng thú như vậy, ta cũng đành phải bồi tiếp thôi.

Vốn trước đó Hạ Ngôn từ chối đánh cược, là vì không muốn dẫn tới chú ý của người khác, hiện tại không muốn dẫn tới chú ý cũng không được. Chấp sự núi Thù Vọng tụ tập ở chỗ này đã rất đông ước chừng hơn một trăm người.

Đã có người muốn đưa tặng điểm tích phân núi Thù Vọng cho minh, thì sao mình còn không nhận lấy, chẳng phải là làm cho người ta mất hết mặt mũi hay sao?

-Hà?

Rất đông các tu luyện giả đang chế giễu Hạ Ngôn nghe vậy, đều kinh ngạc sửng sốt, bọn họ không ai ngờ được, Đông Ngữ lại đột nhiên lên tiếng đáp ứng đánh cược.

-Ha ha! Tađến trước đi!

Mộc Sình liên tục cười ha hả đáp lời:

- Xem ra Đông Ngữ quả thật rất có khí phách, cũng rất tự tin đây!

- Ta có một vạn điểm tích phân, đặt cược đánh cược chính là một vạn điềm tích phân đi! Nếu ngươi muốn đánh cược với ta, phải có một vạn điểm tích phần mới được!

Hạ Ngôn híp mắt nhìn chằm chằm vào Mộc Sinh, lạnh nhạt nói.

- Cái gì?

- Ngươi muốn trực tiếp đặt cược một vạn điểm tích phân?

Mộc Sinh trọn tròn mắt nhìn Hạ Ngôn, thanh âm kinh ngạc hỏi.

Mà các tu luyện giả khác, cũng đều nhưngừng thồ!

Một vạn điềm tích phân, đây đúng là số điểm đại đa số tu luyện giả đều lấy không được. Bình thường tu luyện giả nếu tích góp từng tí một tới đủ một vạn tích phân, đều sẽ tiến vào Tiên Cảnh tu luyện.

Cho nên ở trên thần bảng, ngay cà Thương Mộ Vàn xếp hạng thứ nhất, cũng chỉ có hơn ba vạn điềm tích phần mà thôi.

- ĐôugNgữ… ngươi…

Lưu Dụ đứng bên cạnh Hạ Ngôn, cau sát đôi chân mày nhìn Hạ Ngôn, thấp giọng nói.

- Đừng lo lắng, ta có nắm chắc!

Hạ Ngôn cười cười, nói khẽ với Lưu Dụ.

- Thế nào? Ngươi nếu chịu xuất ra một vạn điềm tích phân đặt cược, ta sẽ đánh cược cùng ngươi!

Hạ Ngôn nhìn Mộc Sinh, khẽ cười nói.

- Tiểu tử này là kẻ điên!

Có tu luyện giả thấp giọng lầu bầu.

Chấp sự mới khi gia nhập một ngọn núi của núi Thù Vọng, sẽ nhận được một vạn điểm tích phân khởi đầu, nhưng cũng chỉ là một lần duy nhất Nếu lập tức thua trận phải trả một vạn điểm tích phân, vậy thì ngay cả khiêu, chiến Hỗn Độn Bí Cảnh cũng khó.

- Hà hà! Mộc Sinh! Nếu ngươi không dám, hãy đề cho ta tới luận bản cùng Đông Ngữ hắn một trận đi, ta đây còn có hơn một vạn điểm tích phân!

Trong đám người, một tu luyện giả thân hình hơi béo phì, cất tiếng cười kêu lớn với Mộc Sinh

Quả thật không hể ít tu luyện giả hy vọng có thể đánh cược cùng Hạ Ngôn, bởi vì loại

kiếm điểm tích phân số lượng nhiều thếnày không phải dễ có.

- Hừ! Một vạn tích phân, ta còn có thể lấy ra được! Đông Ngữ, đây chính là tự ngươi lựa chọn. Đến lúc đó thua hết tích phân núi Thù Vọng, ngươi cũng đừng tìm tới Thanh Dương Phong chủ cáo trạng nói ta khi dễ ngươi!

Mộc Sinh hừ lạnh một tiếng, lập tức dời ánh mắt nhìn chòng chọc vào Hạ Ngôn, nghiêm giọng nói.

- Ha ha! Nếu ngươi có thể thắng ta, về sau ta gặp ngươi trên đường sẽ đi vòng tĩánh đường khác. Chúng ta bắt đầu đi!

Hạ Ngôn khoát tay, không thèm để ý cười nói.

-Hả?

‘©ông Ngữ này thật đúng là kiều ngạo nha! Nhìn không ra miệng lưỡi thế này… Chậc chậc…” Lưu Dụ nhẹ nhàng thở dài một hơi, chân mày nhíu lại thành một đường, tuy nhiên hắn cũng không tiếp tục khuyôi can Hạ Ngôn nữa.

“Vù vù!”

Hai bóng người hóa thành hai luồng hào quang, rất nhanh khuất dạng về phía chân trời.

Chỉ trong thời gi­an một lần hô hấp, hai người đã bay ra ngoài tầng khí quyển!

- Chiếnđấu bắt đầu rồi!

- Đi… Chúng ta cũng đi theo xem náo nhiệt.

- Tên Mộc Sinh này vận khí thật tốt quá! Không ngờ Đông Ngữ kia lại đồng ý đánh cược với hắn! Đáng tiếc, cả một vạn điềm tích phân… Xem ra Mộc Sinh hôm nay sắp kiếm được một mẻ lớn rồi!

Một số tu luyện giả vừa nói chuyện với nhau, đồng thời cũng rất nhanh đuổi theo hai người Hạ Ngôn và Mộc Sinh.

“Xoạt!”

Hai người ở trong không gi­an, đột nhiên dừng thân hình lại, độ cao nơi này đã cách mặt đất chừng mấy ngàn dặm.

“Một vạn điểm tích phân, ta là thắng chắc rồi! Hà hà! Vận số của ta cũng thật không tệ! Trước một bước giành được đánh cược cùng Đông Ngữ này.” Mộc Sinh đưa mắt nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, khóe miệng lóe ra vẻ tươi cười. Kết thúc một trận đánh cược này, hắn có thê kiếm được một lần cơ hội tiến vào Tiên Cảnh! Chuyện tốt lứiư vậy, cũng không nhiều.

“Nhiều người đến xem như vậy… một khi đã thế… Ta đây cũng mau một chút đánh bại tên tiểu tử này cho xong.” Mộc Sinh xoay chuyển ánh mắt, nhìn thấy xa xa rất đông tu luyện giả núi Thù Vọng đang vây xem cuộc chiến, hắ nghĩ thầm trong lòng.

- ĐôngNgữ! Chuần­bị xong chưa?

Mộc Sinh một lần nữa nhìn về phía Hạ Ngôn, ra tiếng hỏi.

Thanh âm truyền đi trong không gi­an, mà hiện tại vị trí chỗ hai người, sớm đã không có không khí Tuy nhiên, điều này đối với tu luyện giả cỡ như Mộc Sinh và Hạ Ngôn mà nói, căn bản là không thành ván đề. Mộc Sinh nói ra miệng, thanh âm trực tiếp sinh ra chấn động ở trong không gi­an, không ngừng lan tràn ra khắp bốn phía.

-Bắt đầu đi!

Hạ Ngôn vừa nghe Mộc Sinh nói, gật đầu đáp lời.

“Vù!”

Thân mình Mộc Sinh nhoáng lên một cái, tốc độ mau đến cực hạn, không hổ là vương tộc linh lực màu vảng cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, chỉ thấy thân mình hắn lúc này được bao bọc trong một vòng năng lượng màu vàng. Ngay sau đó, từ trong cơ thể hắn bắn nhanh ra một luồng kiếm khí màu đen.

- Mộc Sinh này vừa ra tay đã dùng toàn lực, hắn muốn tốc chiến tốc thắng ở trước mặt chúng ta đây!

Một gã tu luyện giả thấy Mộc Sinh phát động công kích, cảm khái nói.

- Đúng vậy! Cũng không biết Đông Ngữ có thể ngăn càn được công kích của Mộc Sinh lần này hay không! Có thể đi vào núi Thủ Vọng, chứng tỏ thực lực của Đông Ngữ hắn cũng không kém, nhưng mà…

Có tu luyện giả khẽ lắc đầu.

- Thật đáng giận, một vạn điểm tích phân, vì sao không phải là của ta…

Có người đố kỵ thấp giọng nói.

Con người mới làm sao có thể so sánh cùng Mộc Sinh đã tu luyện mấy trăm vạn năm trên núi Thù Vọng như vậy? Mộc Sinh cũng đã từng ba lần tiến vào Tiên Cảnh tu luyện.

Tu luyện giả của núi Thủ Vọng, bất kề là người nào mỗi lần từ trong Tiên Cảnh đi ra, đều là một lần thực lực tăng lên rõ rệt.

“Vù!”

‘Thực lực của Mộc Sinh, so với kia Thương Tử Danh đường như còn mạnh hơn một ít!” Hạ Ngôn cảm nhận được lực công kích trong kiếm khí, hơi nhíu mày, trong lòng đưa ra phán đoán.

Ngay sau đó, thân mình Hạ Ngôn liền biến mất trong không gi­an. Pháp tắc của Mộc Sinh

căn bản là không có ảnh hưởng gi với Hạ Ngôn.

-Cái gì?

- Thật là thân pháp và tốc độ kinh người!

Nhìn thấy thần hình Hạ Ngôn biến mất, những tu luyện giả vây xem kia, toàn bộ đều trợn tròn mắt, vẻ mặt có chút khó có thể tin.

- Không ngờ hắn tránh thoát được một kích toàn lực của Mộc Sinh! Điểu này sao có thề?

“Vù!”

Đúng lúc này, toàn bộ không gi­an đều chấn động nhè nhẹ, thân ảnh Hạ Ngôn hiện ra lại trong tầm mắt mọi người. Tuy nhiên, vị trí hắn xuất hiện lần này thật đáng kinh ngạc, hắn lại hiện ra ở phía sau Mộc Sinh.

Hiện tại tuy rềng Hạ Ngôn còn không thể hóa thân thành pháp tắạ nhưng hắn lĩnh ngộ về pháp tắc đã đạt tới đại viên mãn. Trong phạm vi không gi­an năm mươi thước chung quanh thân thể Hạ Ngôn, Hạ Ngôn chính là chúa tể, nên muốn khống chế Mộc Sinh cũng không khó khăn gì.

- Không xong!

- Không!

Mộc Sinh đã cảm giác được động tĩnh sau lưng, hắn giận dữ quát lớn tiếng một tiếng, liền định xoay người lại.

Thế nhưng, Hạ Ngôn ở phía sau Mộc Sinh, chỉ là nhẹ nhàng đẩy ra một chưởng, ngay tức thi ấn lên phía trên lưng của Mộc Sinh. Toàn thần Mộc Sinh rang động dữ dội, tiếp theo dưới lực đẩy mạnh cực lớn, thân mình hắn rơi thẳng tắp xuống phía dưới.

Mọi người vây xem đều há hốc miệng, trợn to mắt nhìn thân thề Mộc Sinh mau chóng bị đánh rơi xuống.

- Chết tiệt!

-Phá vỡ cho ta!

Lúc này Mộc Sinh cũng không có bị thương tồn gì, tuy nhiên hắn không cách nào nhúc nhích được. Dưới chưởng lực của Hạ Ngôn, hắn không có chút sức phản kháng nào.

- Tại sao có thể nhưvậy!

- Lực lượng pháp tắc của Đông Ngữ này, như thế nào mạnh như thế? Thật đáng giận! Mau phá vỡ cho ta!

Mộc Sinh hoàn toàn không thể ngăn cản thân thể của minh roi xuống phía dưới. Linh lực màu vàng trên thần thể hắn, không ngừng bành trướng ra phía ngoài, nhưng với tình trạng trước mắt của hắn căn bản là không thay đổi được điều gi.

“Ầm!”

Rất nhanh, thần thề Mộc Sinh liền đập mạnh lún xuống mặt đất núi Thủ Vọng Som, mặt đất cứng rắn kia đều bị chấn động thành ngàn vạn vết nứt

-Phù!

“Vù!”

Mộc Sinh roi mạnh xuống, sau đó rốt cục thân thể lần nữa hồi phục lại. Hắn vừa cảm thấy có thể khống chế cơ thể của mình, liền vội vàng nhảy lên khỏi hố sâu dưới mặt đất bị chính thân minh hắn đập xuống tạo ra.

Với cường độ thân thể của hắn, vẻn vẹn chì chút lực va chạm như vậy, căn bản là không tạo thành thương tẩn gì cho hắn.

Mộc Sinh mới vừa nhảy lên, liền nhìn thấy Hạ Ngôn trôi mặt mang theo ý cười, sắc mặt hắn trong nháy mắt trờ nên trắng bệch. Hắn biết rõ, ch inh mình đã bị đánh bại, hơn nữa bị thua không còn lời nào để nói. Thực hiển nhiên, thực lực giữa hai bên chênh lệch rất lớn.

“Một vạn điềm tích phân núi Thủ Vọng..Nghĩ đến tích phần của mình, trong lòng Mộc Sinh rúng động đau xót một trận. Đây cũng không phải đau ngoài da thịt, mà là đau lòng.

Mà trong những tu luyện giả đang vậy xem cuộc chiến, một số người đều hai mặt nhìn nhau, bọn họ đều cảm thấy mình có chút may mắn, may mà vừa rồi không phải chính mình đánh cược cùng Đông Ngữ. Nếu như vừa rồi Đông Ngữ lựa chọn đánh cược cùng mình, vây thì hiện tại hẳn đã roi vào tình cành như Mộc Sinh rồi. Hai người gi­ao thủ tuy rằng rất ngắn ngủi, nhưng mọi người đương nhiên đều nhìn ra được, Đông Ngữ đã lĩnh ngộ về pháp tắc hơn xa Mộc Sinh.

Chênh lệch về pháp tắc này trực tiếp phân ra thắng bại giữa hai người. Ngay cà Pháp Tắc Thần Khí cường đại đều không thể xoay chuyền tinh thế bát lợi trước độ chênh lệch pháp tắc nhu vậy.

- Mộc Sinh! Đến lúc đưa lệnh bài Chấp sự núi Thù Vọng của ngươi ra rồi! Ta muốn lấy một vạn điểm tích phân núi Thù Vọng thuộc về ta.

Hạ Ngôn ung dung nói nhẹ nhàng với Mộc Sinh lúc này sắc mặt trắng bệch.

- Cái này…

Trong lòng Mộc Sinh đang không ngừng ứa máu.

- Ha ha! Đây là ước định giữa chúng ta, trước mặt nhiều người đều tận mắt thấy, tận tai nghe. Nếu ngươi đổi ý không muốn gi­ao cho ta, vậy hậu quả thực rất nghiêm trọng. Rất có thể ngươi sẽ roi vảo tình cảnh bị đuổi ra khỗi núi Thủ VọDg đấy!

Hạ Ngôn cười ha hả nói với Mộc Sinh.

Chương 1097: Tiến vào Hỗn Độn Bí Cảnh

Toàn bộ cơ thịt trên mặt Mộc Sinh, nhăn nhíu thành một đoàn, sắc mặt tối sẩm, cắn chặt hầm răng.

Bởi vậy có thể thấy được, trong lòng hắn đang vật lộn đấu tranh dữ dội. Đúng như lời Hạ Ngôn nói, hắn là người thua cược, nếu khôĩig làm theo ước định gi­ao cho Hạ Ngôn tiền đặt cược một vạn điểm tícầ phân núi Thủ Vọng, như vậy kết quả chờ đợi hắn có thể là trực tiếp bị trục xuất ra khỏi núi Thù Vọng.

Nếu đã bị trục xuất khỏi núi Thù Vọng, thì giữ điểm tích phần núi Thủ Vọng này còn có ích lợi gì nữa chứ?

- Gi­ao cho ngươi!

Cuối cùng, Mộc Sinh vẫn là xuất ra lệnh bài Chấp sự núi Thủ Vọng của mình. Dưới thúc động lỉnh lực màu vàng, một vạn điểm tích phân núi Thủ Vọng trong đó hóa thành quầng quang điềm màu vàng, tức tốc bay tới nhập vào trong lệnh bài Chấp sự núi Thủ Vọng của Hạ Ngôn vừa lấy ra.

Có thêm một vạn điểm tích phân này. Hạ Ngôn có thể tiến vào Tiên Cảnh hai lần.

“Cũng không biết, ta phải đi vào Tiên Cành mấy lần, mới có thể bước vào cảnh giới Thần chủ.”

“Một khi ta bước vào cảnh giới Thần chủ, là có thể hấp thu nguyên lực của Thương Đồ tiền bối lưu lại. Đên lúc đó, thực lực của ta đủ để sánh ngang với Thương Ấn Chưởng Khống Giả kia, tự nhiên cũng sẽ không cần e ngại hắn!”

Hạ Ngôn dùng ý niệm dò tra lệnh bài Chấp sự núi Thủ Vọng của mình, đồng thời các ý nghĩ lướt qua trong đầu.

“Hiện tại thân phận của ta chi sợ đã bại lộ rồi, điều cầnyéu nhất là nắm chắc thời gi­an tăng lên thực lực, tranh thù sớm ngày bước vào cảnh giới Thân chủ.” Khẽ nhích động thân mình, Hạ Ngôn hướng về Mộc Sinh nói:

- Đa lạ Mộc Sinh về điểm tích phân!

- Còn có người nào muốn đánh cược cùng ta không?

Ngay sau đó Hạ Ngôn xoay người, nhìn về phía các tu luyện giả ở chung quanh đang vây xem cuộc chiến, tăng thanh âm lớn tiếng hỏi.

Lúc này. có giết chết cũng không có người dám đứng ra đánh cược cùng Hạ Ngôn. Người mới tên là Đông Ngữ này thực khó đối phó, hiển nhiên thực lực vượt qua tưởng tượng của bọn họ!

-Đông Ngữ!

Lưu Dụ và mấy tu luyện giả Thanh Dương Phong nhanh chóng bay đến trước mặt Hạ Ngôn, ngạc nhiên vui mừng nói

- Lưu Dụ! Vừa rồi ta đã nói huynh không cần lo lẳng cho ta đúng không?

Hạ Ngôn cười nhìn về phía Lưu Dụ.

- Ha ha! Đông Ngữ huynh đệ thực lực thật sự quá mạnh nha!

Một tu luyện giả Thanh Dương Phong tán thưởng.

- Ừ! Vừa rỗi ta thật đúng là rất lo lẳng cho huynh đệ! Sợ huynh đệ thua trận mất một vạn điểm tích phân khởi đầu đó. Nếu thật sự thua trận mất một vạn điềm tích phân, thi thật sự không xong rồi.

Lưu Dụ mặt đẩy vẻ tươi cười.

- Chúc mừng Đông Ngữ!

Mấy tu luyện giả Thanh Dương Phong cũng đều chúc mừng Hạ Ngôn.

Một hồi so đấu kểt thúc, trực tiếp kiếm được một vạn điểm tích phân núi Thù Vọng, mua bán lời nhưvậy ai không muốn làm.

“Xoạt!”

Đúng lúc này, ở lỗi vào Hỗn Độn Bí Cảnh, một bóng người hiện ra, đúng là tu luyện giả vừa mới từ trong Hỗn Độn Bí Cành đi ra.

- Vương Chung đã ra ngoài Hỗn Độn Bí Cảnh rồi, không biết lần này hắn kiếm được bao nhiêu điểm tích phân núi Thủ Vọng.

Thương Kỳ đứng trong đám người ra tiếng nói

- Qua xem đi…???

Tu luyện giả bên cạnh Thưcrag Kỳ vội thúc giục.

- Vương Chung!

Hai người Thương Kỳ tiến tới tiếp đón. ra tiếng trước chào hòi

- À! Là Thương Kỳ!

Vương Chung nhìn thấy hai người Thương Kỳ, cũng chắp tay chào đáp lễ.

Ba người bọn họ đều là tu luyện giả củng một ngọn núi, bỉnh thường quan hệ coi như không tệể

- Ha ha! Vương Chung! Lần này ngươi tiến vào Hỗn Độn Bí Cảnh, thu hoạch như thế nào?

Thương Kỳ cười hòi.

- Đừng nói nữa, tổng cộng săn giết được chín con dã thú cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, cũng chỉ thu được chín điểm tích phân! ôi! Lần này khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh coi như còn phải lỗ mất một điểm tích phần.

Vương Chung nhíu mày, lắc đầu thở dài nói.

- Hả???

Thương Kỳ cũng hết biết nói gi.

- Hai vị! Các vị cũng định đi vào Hỗn Độn Bí Cảnh?

Đúng lúc này Hạ Ngôn tiến lên, nhìn về phía hai người Thương Kỳ hỏi.

Trước khi Hạ Ngôn đến đây, hai người này đã chờ ở ngoài Hỗn Độn Bí Cảnh, nên lúc này trước khi Hạ Ngôn đi vào Hỗn Độn Bí Cảnh, đương nhiên phải hỏi trước hai người Thương Kỳ một tiếng.

- À? Đông Ngữ cũng định đi khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh sao?

Thương Kỳ nhướn mày lên hỏi

- Đúng vậy!

Hạ Ngôn gật đầu cười nói.

- Mời Đông Ngữ cứ tùy tiện, chúng ta cũng không vội lắm, có thể chờ một lát nữa đi khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh sau.

Thương Kỳ phất tay áo, cười nói với Hạ Ngôn.

-Vậy đa tạ!

Hạ Ngôn liền nói tạ ơn, sau đó xoay người nhìn mấy người Lưu Dụ:

Chắp tay chào mọi người, rồi Hạ Ngôn lắc mình một cái tới lối vào Hỗn Độn Bí Cảnh phía bên phải

Hỗn Độn Bí Cảnh bên trái là dành cho cấp Thần chủ; mà Hỗn Độn Bí Cảnh bên phải là cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ. Hạ Ngôn muốn khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh, chính là phải vào lối bên­phãi dành cho cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ.

Hạ Ngôn lấy ra lệnh bài Chấp sự núi Thù Vọng, đi thẳng vào Hỗn Độn Bí Cảnh bên phải

- Thưc­ng Kỳ! Vừa rồi xảy ra chuyện gì? Sao lại có nhiều người tụ tệp ở nơi này như vậy?

Vương Chung vừa mới từ trong Hỗn Độn Bí Cảnh đi ra, hiển nhiên không biết chuyện đã xảy ra vừa rồi tại đây.

-Vừa rồi?…

Thương Kỳ lập tức khoa tay múa chân thấp giọng kể lại một lần chuyện vừa mới xày ra.

-Cái gì?

- Đông Ngữ Kia tu luyện giả mới tiến vào núi Thù Vọng, thực lực lại mạnh như thể sao?

Vương Chung trợn to mắt, kinh hô ra tiếng.

- Sự thật đúng nhưthê!

Thương Kỳ gật đầu lia lịa, trịnh trọng nói.

- Đúng vậy! Quả thật khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng, hắn cũng chi mói tiến vào núi Thủ Vọng, chưa từng đi vào Tiên Cảnh lần nào, không ngờ thực lực lại mạnh đến như vậy. Nếu như hắn liên tiếp tiến vào Tiên Cảnh tu luyện vài lần. chăng phải có thề dễ dàng bước vảo cảnh giới Thần chủ sao?

Tu luyện giả đứng bên cạnh Thương Kỳ cũng hít vào một hơi lắc đầu cảm thán nói.

- Không biết là Đông Ngữ này so với Thưc­ng Mộ Vân ai thực lực mạnh hơn. Nghe nói Thương Mộ Vân, pháp tắc đã đại viên mãn thi phải?

Vương Chung nhìn lên ngọn núi xa xa, ánh mắt lóe sáng nói.

- Khó biết??? Tuy nhiên mau đi tới chỗ Thần bảng, nhìn xem Đông Ngữ lần đầu tiên khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh, có thể ở bên trong đó kiếm được bao nhiêu điểm tích phân!

Thương Kỳ đột nhiên nghĩ tới Thần bảng, vội nói với mấy người Vương Chung.

- Cứ dựa theo điểm tích phân cao thấp thì có thể thấy được thực lực giữa hai người, rốt cuộc ai cao ai thấp. Trong Hỗn Độn Bí Cảnh bất luận người nào cũng không thê làm càn gi­an dổi!

- Đúng!?

“Vù vù vù!”

Mấy bóng người bay đi về hướng vị trí chỗ Thần bảng.

- Mấy người Thương Kỳ đi tới chỗ Thần bảng, là muốn nhìn xem Đông Ngữ lần đầu tiên khiêu chiến Hỗn Độn Bí CảDh có thể kiếm vào tay bao nhiêu điềm tích phân núi Thủ Vọng!

- A? Chúng ta cũng đi xem! Đông Ngữ này biểu hiện ra thực lực mạnh như vậy, ở trong

Hỗn Độn Bí Cánh hẳn là có thể săn giết không ít đã thú đây!

- Dù sao cũng không có chuyện gi làm, không bằng qua đó xem sao!

Rất nhiều tu luyện giả. đều bay về phía Thần bảng.

Lưu Dụ và mấy tu luyện giả của Thanh Dương Phong, đĩ nầiên cũng bay theo.

Trên Thần bảng, con số phía trước tên của Đông Ngữ, đã biến thành một vạn chín ngàn chín trăm chín mươi. Gia nhập Thanh Dương Phong thu được một vạn điểm tích phân khời đầu. Mà đánh cược cùng Mộc Sinh, Hạ Ngôn lại thắng được một vạn điểm tích phần, tồng cộng chính là hai vạn điềm tích phần. Khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh khấu trừ mười điểm tích phân, như vậy còn lại là một vạn chín ngàn chín tĩăm chín mươi điềm tích phân núi Thù Vọng.

Tuy rằng điểm tích phân rất nhiều, tuy nhiên tên của Đông Ngữ vẫn còn sắp hạng ở cuối bảng, xếp hạng trên Thần bảng này, là phải tính cả điểm tích phân tiêu hao khi tiến vào Tiên Cành.

Tỷ như nói Thương Mộ Vân xệp hạng thứ nhất, hắn chi có hơn ba vạn điểm tích phân, nhưng hẳn tiến vào Tiên Cảnh bảy lần, cho nên khi xếp hạng của hắn là dựa theo han mười vạn điểm tích phân mà sắp xếp.

Hiện tại cho dù Hạ Ngôn có bốn vạn điềm tích phân, như vậy cũng không có khả năng xếp hạng phía trên Thương Mộ Vân, bởi vì Hạ Ngôn chưa có tiến vào Tiên Cảnh lần nào.

“Hỗn Độn Bí Cảnh?”

Hạ Ngôn phát hiện minh bị vây trong một cái không gi­an xa lạ. Trong không gi­an này nơi nơi đều tràn ngập khí thể đục ngầu, đây là một loại năng lượng thể, Hạ Ngôn cảm ứng được khí tức năng lượng phát ra từ trên những khí thề này.

“Hả?”

“Dã thú?”

Hạ Ngôn vừa dùng ý niệm dò tra liền phát hiện dao động của khí tức cường đại, đủng là một con dã thú thực lực hung hãn.

“Con dã thú này, đã phát hiện ta, thực nhanh nha!” Hạ Ngôn nhướng mày: “Hiểu rồi! Hỗn Độn Bí Cảnh này cũng không phải là không gi­an chân thật Có hiệu quá kỳ điệu giống hệt như Tiên Kiều, ở trong Bí Cảnh này chết đi. cũng khôngp­bải thật sự tử vong. Những con dã thú này là năng lượng biến ảo thành, cũng không phải là dã thú thật sựỄ”

“Cho nên, ta vừa tiến vào Hỗn Độn Bí Cảnh, tất cả dã thú nơi này liền có thể phát hiện tồn tại của ta. Cho nên, chúng nó sẽ rất nhanh xúm lại vây quanh ta.” Hạ Ngôn thầm suy nghĩ trong đầu.

“Nếu như vậy, ta còn chờ gì nữa? Chủ động xuất kích, trước đánh chết con dã thú cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ này rồi tính, sau.” Hạ Ngôn tập trung ánh mắt, linh lực màu vàng đột nhiên bộc phát ra, thân ảnh hóa thành một luồng hào quang màu vàng, phóng vọt tới hướng cảm ứng được con đã thú.

“Ầm!”

Đại địa chấn động!

“Không sai?…” Sau khi Hạ Ngôn đánh chết con đã thú thu được một điềm tích phân, ngay sau đó hắn đừng ý niệm tra xét trong không gi­an, tức thì phát hiện cả vạn con dã thú đang ào tới chỗ mình, có xu thế sắp vây kín minh.

“Quả nhiên thực lực kém cõi nhất, đều có thể so với cảnh giới Tạo Hóa cẩp Điện chủ của nhân loại.” Theo trên khí tức Hạ Ngôn có thể đưa ra phán đoán, hơn vạn con dã thú này, đều là tương đương với cảnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ và cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ của nhân loại. Hạ Ngôn cũng không có phát hiện dã thú có thể so với cường giả cảnh giới Thần chủ bình thường.

Số lượng dã thú tuy rềng rất đông đúc, nhưng ý niệm của Hạ Ngôn vẫn bao trùm toàn bộ, cho nên hắn có thề cảm ứng được rõ ràng dao động khí tức của những con dã thú này.

“Cũng khó trách, Thương Mộ Vân kia ở một lần khiêu, chiến Hỗn Độn Bí Cảnh nhiều nhất cũng chi kiếm được hơn ba mươi điểm tích phân mà thôi Đông đúc dã thú thực lực hung hãn như vậy đồng loạt vây công, cho dù là pháp tắc đại viên mãn, cũng ứng phó không kịpHạ Ngôn lẳc lắc đầu, tuy rằng trong không gi­an tràn ngập năng lượng khí the đục ngầu, nhưng Hạ Ngôn cũng có thể nhìn thấy một biển dã thú.

Tốc độ của đã thú rất nhanh, chi trong giây lát, biền thú đã tới gần hắn.

“Người khác không có cách nào, nhưng ta thì…” Mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, trong lòng đã có chủ ý.

‘Bại Na Di Thuật!”

Thân mình Hạ Ngôn hư không tan vào trong không gi­an. Đại Na Di Thuật không cần thời gi­an chuẩn bị gì, tâm niệm vừa động là có thể dịch chuyển rời đi.

Nêu như phi hành chạy trốn, bốn phương tám hướng đều là dã thú như vậy, căn bản là không có một khe hở đề chui lọt. Mà sử dụng thuấn di cũng không được, có lẽ lần đầu tiên còn có thời gi­an sử dụng thành công, nhưng lần thứ hai. lần thứbạ, sẽ rất khó có dù thời gi­an để chuẩn bị kịp thời thuấn đi.

Chương 1098: Điểm tích phân ào ào!

(T/g đề là chương 1097, đúng ra là 1098, cứ để 1098 xem sao!)

Mặc dù là tu luyện giả đã đạt tới cảnh giới pháp tắc đại viên mãn, sử dụng thuấn đi cũng cần­thời gi­an chuẩn bị nhái định. Còn bí pháp thần thông Đại Na Di Thuật trong Linh La tầm pháp, thi không cần­thời gi­an chuẩn bị gì cả. Cho dù dã thú trong Hỗn Độn Bí Cảnh này ngăn chặn toàn bộ tất cả đường đi, Hạ Ngôn cũng có thể thoải mái dịch chuyển ra ngoài.

“Vèo!”

Ngay sau đó, Hạ Ngôn dĩ nhiên thoát ra ngoài vòng vây của đã thú.

“Không gi­an Hỗn Độn B í Cảnh này, đã vậy còn quá nhỏ!” Hạ Ngôn nhíu mày thầm nghĩ.

Toàn bộ không gi­an Hỗn Độn Bí Cảnh, đường kính đại khái chỉ có mười vạn dặm. Trong không gi­an nhỏ như vậy, muốn thoát khỏi dã thú điên cuồng chặn đường truy kích, hiền nhiên độ khó sẽ gia tăng rất nhiều.

‘Tuy nhiên, đối với ta thật ra ảnh hường không lớn!” Hạ Ngôn tập trung ánh mắt vào một con dã thú có thể so với cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ của nhân loại, ý niệm trong đầu vừa động liền biến mất tại chỗ.

- Chấ đi!

Một luồng kiếm quang màu đỏ đâm thẳng vào thân thể con dã thú cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, nó phát ra một tiếng gào ĩú thê thảm, rồi không cam lòng quơ quào lợi trảo, mềm nhũn ngã xuống đất

“Lại vây quanh tới đây rồi, tốc độ thật quá nhanh. Đại Na Di Thuật!” Hạ Ngôn vừa mới đánh chết con dã thú cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, bầy thú từ bốn phương tám hướng liền tiếp tục vây quanh hắn. Hạ Ngôn đành phải dùng Đại Na Di Thuật di chuyển ra ngoài vòng vây, tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.

‘Ta đánh chết dã thú cãnh giới Tạo Hóa cấp Điện chủ, cũng đứng là chỉ có cơ hội ra tay một lần rồi phải chạy trốn. Mà đánh chết dã thú cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ. cũng như vậy chi có cơ hội một lần 13 tay rồi phải chạy trốn.”

“Nêu đã như vậy, ta cứ lựa chọn đánh chết toàn bộ đều là dã thú cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đi.” Hạ Ngôn quyết định trong lòng.

- Lại ra tay rồi!

- Hai vạn lẻ mười ba tích phân.

- Đông Ngữ hắn là lần đầu tiên khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh, đến hiện tại không ngờ đã thu được hai mươi ba điểm tích phân rồi.

Tu luyện giả vây quanh chỗ Thần bảng quan sát, hai mắt đều nhìn chằm chằm vào Thần bảng, sắc mặt đầy kinh ngạc.

- Lại tăng rồi! Hai vạn lẻ hai mươi ba tích phân.

- Lần này thoáng cái tăng lên mười tích phâũ. dường như là giết chết một con dã thú cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ. Hắn đã kiếm vào tay ba mươi ba điểm tích phân, thật sự là lợi hại nha! Còn nhiều tích phân hem so với tích phân ta kiếm được trong mấy tĩăm năm khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh.

- Không thể sánh bằng! Thật sự là không thể so được! Ta hiện tại đã có phần đố kỵ với Đông Ngữ này rồi.

Rất đông tu luyện giả phía trước Thần bảng, cà một đám đều lắc đầu cảm khái. Thương Mộ Vân ở một lần khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cành, nhiều nhất cũng chi thu được ba mươi ba tích phân. Mà hiện tại Đông Ngữ đã thu được ba mươi ba điểm tích phần.

- Bốn mươi ba tích phân…

- Năm mươi ba tích phân…

Dã thú trong Hỗn Độn Bí Cảnh vô cùng vô tận. Đúng y như phỏng đoán của Hạ Ngôn lúc trước, những con dã thú này cũng không phải chân thực, toàn bộ chúng đều là năng lượng hình thành. Cho dù bị đánh tan, cũng có thề rất nhanh một lần nữa sinh ra cả bẩy.

Nói cách khác ở trong Hỗn Độn Bí Cành, Hạ Ngôn có thể săn giết dã thú vô hạn, thu được điểm tích phân núi Thủ Vọng vô tận.

“Hiện tại, ta cũng không quản được nhiều như vậy, cứ giết thẳng một lần cho đủ tích phân.” Hạ Ngôn lại một lần giết chết một con đã thú cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, sau đó sử dụng một lần Đại Thôn Phệ Thuật Khôi phục lại linh lực tiêu hao.

Một tháng sau, điểm tích phân núi Thủ Vọng của Hạ Ngôn đạt tới hai vạn tám ngàn tám tĩăm bốn mươi ba điểm.

Ba tháng sau, tích phân của Hạ Ngôn đạt tới con số kinh người bốn vạn bốn ngàn sáu tĩăm năm mươi ba điểm.

Nửa năm sau, tích phân của Hạ Ngôn đã gần tới bảy vạn điểm.

Một năm sau, điểm tích phần của Hạ Ngôn vượt qua mười một vạn.

Ước chừng thời gi­an trôi qua mười năm, điểm tích phân núi Thủ Vọng của Hạ Ngôn đã hem tám mươi vạn. Nói cách khác, Hạ Ngôn có thể liên tục tiến vào Tiên Cảnh han tám mươi lần. Điểm tích phân khủng bố như vậy, đương nhiên tên của Đông Ngữ từ lâu đã chiếm giữ vị ttí thứ nhất trên thần bảng. Tên của Thương Mộ Vân bị xuốEghẹngxếpthứhai.

Rất đông tu luyện giả núi Thủ Vọng đều có phần suy sụp. Bởi vì, trong vòạg mười năm nay bọn họ đều Không thể khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh. Chuyện này, cuối cùng cũng đúng là biến thành ầm ĩ! Những trưởng lão cảnh giới Thần chủ, đều. bắt đầu chú ý tới bảng xếp hạng trên Thần bảng của tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, cũng biết tu luyện giả Đông Ngữ này không ngờ ở lỳ trong Hỗn Độn Bí Cảnh cặp Giới chủ đã có tới mười năm nay. Trong thời gi­an mười năm hắn thu được hơn tám mươi vạn điềm tích phân núi Thủ Vọng.

Cuối cùng trải qua hội nghị Phong chủ, Chưởng Khống Giả phải phát ra một thông cáo: chính là thời gi­an mười năm này bởi vì tu luyện giả không thể khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh, như vậy sau khi Đông Ngữ từ trong Hỗn Độn Bí Cảnh đi ra, tất cả tu luyện giả mỗi người đều có thể liên tục mười lần khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh.

Chỉ sợ giới cao tâng núi Thủ Vọng cũng đúng là chưa bao giờ đoán trước được, lại xuất hiện loại tình huống giống như Hạ Ngôn này.

Hơn nữa, cho dù là pháp tắc và linh hồn đều đạt tới cảnh giới đại viên mãn, cũng không có khả năng làm được như Hạ Ngôn. Hạ Ngôn có thể làm được ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh mười năm liên tục, chủ yếu chỉnh là nhờ có bí pháp thần thông trong Linh La tâm pháp.

Đại Thôn Phệ Thuật, có thể trong nháy mắt khôi phục linh lực bị tiêu hao trong cơ thầ Đại Na Di Thuật, có thê chạy thoát ra vòng vây của dã thú, còn Đại Trọng Lực Thuật, cũng có thể làm cho một ít dã thú lạc bẩy, từ đó bị hắn thoải mái đánh chết.

Linh La tâm pháp, là Hạ Ngôn học được từ trong nhẫn Linh La.

Mà nhẫn Linh La, tương truyền là bảo vật đại biểu cho đòi đời Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Nhưng muốn trờ thành Chưởng Khống Giả núi Thù Vọng, nhất định phải bước vào cảnh giới Thần chủ.

Nói cách khác, ở trước Hạ Ngôn, cũng chưa từng có tu luyện giả dưới cảnh giới Thần chủ nào có thể sử dụng bí pháp thần thông trong Linh La tâm pháp.

Cường giả cảnh giới Thần chủ cho dù học xong Linh La tâm pháp, thì cũng không thể khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh cấp Giới chủ. về phần Hỗn Độn Bí Cảnh cấp Thần chủ, hiền nhiên khác biệt rất lớn so với Hỗn Độn Bí Cảnh cấp Giới chủ.

Rất đông tu luyện giả núi Thủ Vọng, đối với chuyện Hạ Ngôn kiếm vảo tay điềm tích phân trong Hỗn Độn Bí Cảnh này, đã từ khiệp sợ, không thể tưởng tượng lúc ban đầu, hiện tại biến thành chết lặng.

Tuy rằng thời gi­an mười năm không lâu lắm, nhưng cũng đủ để bọn họ dần dần thích ứng với chuyện Đông Ngữ ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh, điên cuồng kiếm hcm tám mươi vạn điểm tích phân.

-Phù!

Một ngày nọ, một bóng người màu trắng, rốt cục xuất hiện ở ngoài Hỗn Độn Bí Cảnh.

Hạ Ngôn từ trong Hỗn Độn Bí Cảnh ra ngoài Đã hơn tám mươi vạn điểm tích phân, cũng đủ cho hắn tiêu hao một đoạn thời gi­an. Hạ Ngôn cũng có lòng tin trong han tám mươi lần cơ hội tiến vào Tiên Cảnh, sẽ thành công đột phá đến cảnh giới Thần chủ.

“Hả?”

Mới từ trong Hỗn Độn Bí Cành đi ra, Hạ Ngôn liền cảm ứng được một đoàn lực lượng pháp tắc khác thường trong không gi­an. Đoản lực lượng pháp tắc quỷ dị này cũng trong thời gi­an ngắn đã phát hiện hắn vừa mới từ trong Hỗn Độn Bí Cảnh đi ra.

“Là cường giả cảnh giới Thần chủ.” Hạ Ngôn hơi biến sắc.

Hiển nhiên là có người luôn luôn giám thị trước Hỗn Độn Bí Cảnh.

“Không ngoài dự liệu, hiện tại tất nhiên ta đã gây náo động lớn, chì sợ toàn bộ núi Thủ Vọng đều biết đén ta. Thời gi­an mười năm nay ta ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh kiếm tích phân, đã có hơn tám mươi vạn diểm. Ta xem thử, rốt cuộc có bao nhiêu.”

Trong lúc các ý nghĩ lướt qua trong đầu, Hạ Ngôn lấy ra lệnh bài Chấp sự núi Thủ Vọng của minh, tích phân núi Thù Vọng bên trong nó đã vượt qua tám mươi bảy vạn điềm.

Nói cách khác, Hạ Ngôn có thề liên tục tiến vào Tiên Cảnh tám mươi bảy lần.

- Chưởng Khống Già! ĐôngNgữđăra ngoài HỗnĐộn­Bí Cành!

Chủ nhân lực lượng pháp tắc kia vừa phát hiện Hạ Ngôn, liền vội vàng truyền đi một tin

tức.

Trên ngọn núi trung ương cao nhất, Chưởng Khống Già Thương Ẩn nhận được tin tức, ngay sau đó liền biến mất trong cung điện, xuống tới dưới chần núi.

“Việc này không nên chậm trễ, ta phải đi Tiên Cảnh ngay!” Ánh mắt Hạ Ngôn lóe sáng, nhìn về phía cột sáng pháp tắc sáng ngời ở xa xa. Lối vào Tiên Cảnh chính là ở trong cột sáng đó. Bên trong cột sáng pháp tắc có hai lối vào Tiên Cảnh, một lối vào là dành cho cấp

Thần chủ; một lối vào là cho cấp Giới chủ.

“Vù!”

Hạ Ngôn cũng không quan tâm tới cường giả Thần chủ đang giám thị minh, thân ảnh hắn nhoáng lên một cái, bay đi về hướng vị ttí chỗ cột sáng pháp tắc. Mà đoàn lực lượng pháp tắc giám thị Hạ Ngôn kia, cũng vội vảng đuồi theo Hạ Ngôn, tuy nhiên hắn cũng không có hiện thân.

“Xoạt!”

Không gi­an rung động nhẹ. Ngay thời điểm Hạ Ngôn tới gần cột sáng pháp tắc, một bóng người mặc trường bào màu vàng hiện ra ở phía trước, ngăn cản đường đi của hắn.

Vừa nhìn thấy người này, Hạ Ngôn lập tức lộ sắc mặt ngưng trọng.

-Ngươi!

Người này đúng là Thương Ẳn Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng.

Bởi vì trong mười năm nay Hạ Ngôn ở lỳ trong Hỗn Độn Bí Cảnh, gây ra động tĩnh quá lớn. Cũng bởi vi việc này núi Thủ Vọng phải mòi dự họp Phong chủ. Nhớ lại lúc ấy ở trong hội nghị, Thương Ẳn từng đề nghị ép buộc Đông Ngữ bỗ dở khiêu chiến Hỗn Độn Bí Cảnh, tuy nhiên không được thông qua.

Dù Thưc­ng Ản là Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, cũng không thể một tay che lấp mặt trời. Hạ Ngôn ở lỳ trong Hỗn Độn Bí Cảnh, hắn cũng không có biện pháp nào khác, chỉ có thề chờ Hạ Ngôn đi ra. Đương nhiên, trước đó hắn cũng không biết Đông Ngữ chính là Hạ Ngôn.

- Quả nhiên là ngươi!

Ánh mắt của Thương Ẩn nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn.

- Chinh lả ta!

Trên gương mặt trang nghiêm của Hạ Ngôn lộ ra một tia cười lạnh:

- Xem ra ngươi đã hoài nghi Đông Ngữ chính là ta!

- Đương ỊL­hiên hoài nghi!

Thương Ẳn trầm giọng nói.

“Xoạt!”

Cường giả cảnh giới Thần chủ giám thị Hạ Ngôn kia, lúc này cũng hiện thân, khiến Thương Ấn khẽ quay đầu nhìn.

- Chưởng Khống Già!

Thần chủ này bước tới hướng về Chưởng Khống Già hơi khom minh thi lễ, sau đó nói tiếp:

- Tayề trướcđây!

-Ừ!

Thương Ẳn gật đầu.

Thần chủ này lập tức biến mất trong không gi­an.

- Hạ Ngôn! Tốc độ tiến bộ của ngươi thật rất nhanh.

Thương Ẳn nhe răng cười nói với Hạ Ngôn.

- Đúng vậy! Thật sự rất nhanh, ta cũng không nghĩ tới lại nhanh như vậy.

Hạ Ngôn cười nói tiếp:

- Hiện tại ta muốn đi vào Tiên Cảnh, không có thời gi­an nói chuyện cùng ngươi. Nếu không có việc gì, trước mời ngươi tránh ra đi!

Hạ Ngôn phất tay nói, hắn đoán chắc Thương Ản này ở trên núi Thủ Vọng không dám ra tay đối phó với mình. Núi Thủ Vọng còn có sáu Phong chủ, cũng có rất nhiều trưởng lão cảnh giới Thần chủ, còn có một vài Chưởng Khống Giả các đời trước. Khẳng định Thương An không dám mạo hiềm khơi ra động tĩnh lớn.

Hơn nữa, chuyện Thương Ẳn hắn không có nhẫn Linh La, cho đến hiện giờ vẫn còn là điều bí mật, chuyện này tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài. Càng quan trọng là, hắn không có nắm chắc một kích giết chết Hạ Ngôn. Hắn còn nhớ rõ, lúc trước ở ngoài Thâm Uyên Vô Tận, chính vì không có thể trong thời gi­an ngắn giết chết Hạ Ngôn, sau lại mới bị Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận xen vào pháđám làm hỏng việc.

- Hạ Ngôn!

Thương Ân hít vào một hơi thật sâu, dường như đang cố sức kiểm chế chính minh, Hạ Ngôn có thề nhìn thấy lửa giận trong mắt Thương Ẳn, biết lúc này Thương Ẳn dang tự áp chế mình.

- Không bằng… Chúng ta đến làm một cái gi­ao dịch, nhưthế nào?

Thương Ẳn cố gắng làm cho giọng nói của minh ôn hòa lại.

- Gi­ao dịch?

Hạ Ngôn phì cười một tiếng:

- Chưởng Khống Già núi Thù Vọng đại nhân cao cao tại thượng, không ngờ lại muốn gi­ao dịch cùng một tiểu nhân vật nhu ta? Ha ha! Vậy mời Chưởng Khống Giả đại nhân nói ra xem!

Chương 1099: Tiến vào Tiên Cảnh

- Rất đơn giản!

Thương Ấn thấy sự việc dường như có thể thương lượng. Không khỏi thần sắc buông lỏng nói:

- Hạ Ngôn! Bí pháp thần thông của Linh La tầm pháp ghi lại trong nhẫn Linh La, ngươi hẵn cũng đều học được, có thể sử dụng rồi chứ? Không bằng, ngươi tĩả lại nhẫn Linh La cho ta, nhẫn Linh La này vốn thuộc về Chưởng Khống Già núi Thủ Vọng…

- Phải không?

Hạ Ngôn trầm ngâm một lát, cười nói:

- Nói không sai!

Thấy Hạ Ngôn gật đầu, lập tức sắc mặt Thương Ẳn càng đậm nét vui mừng.

- Nhẫn Linh La quả thật phải thuộc về Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, nhưng Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng ngươi này thì lại có vấn đề.

Hạ Ngôn đột nhiên lộ sắc mặt nghiêm túc nói.

- Hạ Ngôn! Ngươi có ý gì?

Thương Ản thu lại vẻ tươi cười. Thanh âm âm trầm kèm theo uy hiếp hỏi.

- Không có ý tứ gi! Nhẫn Linh La này vốn cũng không phải là vật của ngươi, mà nó hẳn là thuộc về Thương Đồ tiền bối. Ngươi muốn từ tay ta lấy được nhẫn Linh La, trừ phi là giết chết ta! Hừ! Ngươi cũng đừng ôm mộng ta chủ động đưa nhẫn Linh La cho ngươi…

Hạ ngôn binh thán nói.

- Hạ Ngôn! Ngươi thật sự cho rềng ta không dám giết ngươi?

Thương Ẳn phẫn nộ đủng đùng nhìn Hạ Ngôn nói như hét.

- Ha ha! Thương Ẳn! Ngươi hiện tại có thề ra tay, xem ngươi có thể giết chết được ta hay không. Tuy nhiên, ngươi cần phải hiểu rõ điều này, chỉ cần­ngươi động thủ, chỉ sợ tất cả tu luyện giả của núi Thủ Vọng đều sẽ bị kinh động. Đến lúc đó, đừng trách ta nói ra chuyện nhẫn Linh La…

Hạ Ngôn cũng trầm giọng nói.

- Tiểu tử! Ngươi dám uy hiệp ta?

Toàn thân Thương Ẳn đều run run, hắn thật muốn tung một chưởng giết chết Hạ Ngôn tại đương trường, nhưng quả thật hắn không có nắm chắc mình có thể làm được.

- Ta cũng không dám uy hiếp Chường Khống Giả đại nhân…

Hạ Ngôn vừa cười vừa nói:

- Bây giờ xin mời Chưởng Khống Giả đại Nhân tránh ra, ta muốn đi vảo Tiên Cảnh tu luyện, thời gi­an của ta rất quý giá. Chưởng Khống Giả đại nhân nếu muốn nói chuyện phiếm đương nhiên cũng có thè tuy nhiên cầnđưa trước cho ta vài món tĩần bảo làm thù lao.

- Ngươi… Hạ Ngôn! Ngươi giỗi lắm! Tuy nhiên ta cũng nói cho ngươi biết, sớm muộn gi cũng có một ngày, ngươi sẽ rơi vào tay ta. Đến lúc đó, ta sẽ cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!

Thương Ân nghiến răng nghiến lợi nói lời ác độc.

- Vậy ta sẽ mỏi mắt mong chờ.

Hạ Ngôn vừa nói dứt lời liền “vèo” một cái, tới phía sau Thương Ấn, rồi tiếp tục bay đi về hướng Tiên Cảnh. Lần này, Thương Ân không có ngăn cản nữa.

Hắn biết rõ cho dù có chặn Hạ Ngôn lại cũng vô dụng, hắn căn bản là không ngăn cản được Hạ Ngôn tiến vào Tiên Cành. Tồn tại của Tiên Cảnh cùng với các loại điều kiện tiến vảo Tiên Cảnh, đó đều. là do chủ nhân đầu tiên của Thần Châu quyết định, không phải một mình Thương Ẩn hắn có thể làm chủ được.

- Thật đáng giận!

Nhìn chằm chằm theo bóng Hạ Ngôn, Thương Ẳn không cam lòng siết chặt nắm tay.

“Sớm muộn gi cũng có một ngày, ta sẽ cho ngươi hối hận thật sâu..Thương Ản thầm thề độc trong lòng.

Sau một lát, Hạ Ngôn tiến vào cột sáng pháp tắc.

“Quả là thẩn kỳ!”

‘Trên núi Thủ Vọng không ngờ thần kỳ nhưthế! Cột sáng pháp tắc này chính là mô hình vận chuyển pháp tắc của vũ trụ…” Hạ Ngôn cảm ứng được dao động pháp tắc ở quanh mình. Nhìn thoáng qua thực bình hòa, tuy nhiên Hạ Ngôn cũng biết, nếu như có người quấy động vận chuyển của phép tắc này, chỉ sợ lập tức sẽ rơi vào phản phệ của pháp tắc.

Nghỉ chần một lát, Hạ Ngôn tản phát ra ý niệm tim được hai lối vào Tiên Cảnh.

ở bên cạnh hai lối vào Tiên Cảnh này đều có đánh dấu, một cái là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chù. tiến vào Tiên Cảnh, cái kia là cường giả Thần chủ tiến vào Tiên Cảnh.

Tiên Cành, mỗi một lần chi có thể một tu luyện giả đi vào, nếu trong Tiên Cảnh đang có người ở trong đó, như vậy người kia chỉ có thể chờ đợi ở ngoài, đến lúc người bên trong đi ra mới có thể vào.

“Vù!”

Thân ảnh Hạ Ngôn nhoáng lên một cái, xuất hiện tại lối vào Tiên Cảnh của tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ. Ngay sau đó hắn lấy ra lệnh bài núi Thù Vọng của mình cầm trên tay.

“Cũng không biết giờ này có tu luyện giả nào ở trong Tiên Cảnh hay Không. Cứthửx­em sao!” Hạ Ngôn cầm lệnh bài núi Thù Vọng trên tay, dưới chân một đạo linh lực chuyển động, thân thể hắn trong nháy mắt tiếp xúc với dao động năng lượng ở lối vào Tiên Cảnh.

“Vèo!”

Không có gặp phải trờ ngại gi, Hạ Ngôn thuận lợi tiến vào trong không gi­an Tiên Cảnh.

“ổ?”

Hạ Ngôn rất nhanh liền phát hiện mình đã roi vào trong một không gi­an phi thường quỷ dị. ở trong này không có bất kỳ vật gi, hơn nữa hắn hoàn toàn không nhìn thấy gi.

Nên biết rằng, cho dù là ở khu vực thời không loạn lưu tối đen, thị lực của Hạ Ngôn cũng sẽ không hoàn toàn biến mất. Nhưng ồ trong này Hạ Ngôn lại không nhìn thấy vật thể gì. Trước mắt là bóng tối tuyệt đối!

“Mắt của ta rõ ràng là mở to, nhưng ta lại không nhìn thấy gi, tất cả là bóng đen tuyệt đối!” Hạ Ngôn giật mình thầm nghĩ.

“ổ?”

‘©ây là năng lượng gì?” Rất nhanh. Hạ Ngôn liền phát hiện một loại năng lượng đang tiến vào trong thân thể của minh. Quá trình này hắn thấy quen quen.

‘©úng rồi, thời điểm ta từ Quang Ly Phân thế giới vừa mới phi thăng lên Chủ. thế giới, đã gặp được cải tạo của Hỗn độn lực. Hiện tại tình huống này thật giống như lúc trước Hỗn độn lực cải tạo thân thể của ta..Hạ Ngôn nhớ tới Hỗn độn lực. Thật không thể tưởng tượng! Hạ Ngôn cảm nhận được năng lượng dần dần hội tụ càng ngày càng nhiều. Chính mình không cần làm bất cứ chuyện gi, năng lượng trong thần thể vẫn càng ngày càng nhiều.

Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa muốn tĩở thành cường giả Thần chủ, cầncó hai điều kiện căn bản chính là linh hồn và pháp tắc đạt tới đại viên mãn. Mà dấu hiệu trọng yéu nhát chính là có thể hóa thân thành pháp tắc

Bản thân tu luyện giả chính là một bộ phận pháp tắc vận chuyển trong thiên địa. Pháp tắc là chính mình, chính minh là pháp tắc. Khi bản thần mình hóa thân thành pháp tắc trong không gi­an. Chính mình đó là chúa tể, ngay cả pháp tắc thiên địa đều không thể ảnh hưởng đén khu vực của mình khống chế.

Thần chủ thực lực càng cường đại, như vậy không gi­an khống chế cũng sẽ càng rộng lớn.

Lúc này, Hạ Ngôn chậm rãi nhắm hai mắt lại, để mặc cho cồ lực lượng kia cuồn cuộn không ngừng rót vào thân thể của mình. Tâm linh hoàn toàn yên tĩnh, dường như hết thảy đều đã rời xa

Thời gi­an, lặng lẽ trôi qua, năng lượng đặc thù của Tiên Cảnh không ngừng cài tạo thân thể Hạ Ngôn. Loại cải tạo này nhìn như thong thả, nhưng mỗi thời mỗi khắc, thần thể của Hạ Ngôn đều sinh ra biến hóa thật lớn.

Hạ Ngôn có thể cảm giác được, mỗi thời mỗi khắc, chính mình đều đang trở nên cường

đại!

- Phong chủ đại nhân! Ngài tìm ta à?

Trên Thanh Dương Phong, trong cung điện của Thanh Dương Phong chủ. Lưu Dụ cung kính đứng đó, mà ở đối diện với hắn chính là Thanh Dương Phong chủ mà Hạ Ngôn đã gặp qua

-ừ…

Thanh Dương Phong chủ khẽ gật đầu đáp lễ Lưu Dụ.

- Lưu Dụ! Nếu ngươi nhìn thấy Đông Ngữ, thi bảo hắn lập tức tới gặp ta, có một chuyện

ta Cần hỏi hắn

Thanh Dương Phong chủ đưa mắt nhìn Lưu Dụ, lão biết lúc Đông Ngữ vừa mới tiến vào núi Thủ Vọng chính là gặp được Lưu Dụ đầu tiên. Hiện tại Đông Ngữ đã rời Hỗn Độn Bí Cảnh, lại đi tiếp vảo Tiên Cảnh. Như vậy sau khi Đông Ngữ từ trong Tiên Cảnh đi ra, người hắn gặp lại đầu tiên có thể chính là Lưu Dụ. Cho nên, Thanh Dương Phong chủ mới cho gọi Lưu Dụ tới.

-Dạ!

Lưu Dụ lập tức đáp ứng, ngay sau đó nhíu mày hỏi:

- Phong chủ đại nhân! Nghe nói Đông Ngữ đã ra khỏi Hỗn Độn Bí Cảnh, vì sao không thấy hắn trờ về Thanh Dương Phong vậy?

- Đông Ngữ hắn ròi Hỗn Độn Bí Cảnh, sau đó lại đi thẳng vào Tiên Cảnh tu luyện…

Ánh mắt Thanh Dương Phong chủ lóe sáng nói.

-Vây à?

Lưu Dụ hơi sửng sốt

Ngay sau đó lại cười nói:

- Cũng đúng! Đông Ngữ này ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh thu được hem tám mươi vạn điểm tích phân, hắn có thể liên tục tiến vào Tiên Cảnh hoa tám mươi lần. Chì sợ không cần­tới bao lâu, Đông Ngữ có thể trờ thành cường giả cảnh giới Thần chủ.

Nói không hâm mộ đó là giả đối. Tuy nhiên, Lưu Dụ thật ra không đố kỵ. Hắn cũng hy vọng Hạ Ngôn có thể sớm ngày trò thành cường giả cảnh giới Thần chủ.

- Đúng vậy! Với năng lực của Đông Ngữ, trờ thành cảnh giới Thần chủ cũng đúng là chuyện sớm hay muộn thôi. Chỉ sợ hiện tại, linh hồn và pháp tắc của hắn cũng đều đạt tới cảnh giới đại viên mãn rồi. ..

Thanh Dương Phong chủ hít một hơi dài, nói.

- Thật vậy sao?

“Linh hồn và phép tắc đều đạt tới đại viên mãn?” Lúc này quả thực Lưu Dụ bị câu nói của Thanh Dương Phong chủ dọa cho hoàng sợ, hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng như vậy.

- Trách không được Đông Ngữ hắn có thể ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh kiếm được hem tám mưcri vạn điểm tích phân.

Lưu Dụ thở ra một hơi thật sâu, khẽ gật gù nói.

- Hắn có thể ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh kiếm vào tay hơn tám mươi vạn điềm tích phân núi Thủ Vọng, chuyện này cũng không phải linh hồn và pháp tắc đạt tới đại viên mãn là có thể làm được. Nầi ta đoán không sai, hắn rời Hỗn Độn Bí Cảnh cũng không phải bị dã thú trong Hỗn Độn Bí Cảnh giết chết mói rời đi, mà là tự hắn rời đi. Dưới tình huống bình thường, chỉ có cường già cảnh giới Thần chủ ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh dành cho cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, mới có thể làm được như vậy. Mà Đông Ngữ hắn cũng không phải cảnh giới Thần chủ.

Ánh mắt Thanh Dương Phong chủ lóe sáng.

- Cái gi? Đông Ngữ hắn là như thế nào làm được?

Lưu Dụ đột nhiên mở to hai mắt, kinh ngạc hòi.

- Đầy cũng là điều ta muốn biết!

Thanh Dương Phong chủ hơi nheo mắt lại, lắc đầu nhè nhẹ:

- Trên hội nghị Phong chủ có người không có ý tốt nói Đông Ngữ là sử dụng phương pháp nào đó gi­an dối ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh, ta cũng không tin. Cho dù thật là gi­an dối thì cũng là phương pháp gi­an dối khó lường. Hỗn Độn Bí Cảnh là do đại nhân chủ nhân đầu tiên của Thần Châu tự mình sáng lập ra, người nào có thể gi­an dối ở trong đó được chứ?

-Hừ!

Nói tới đây, Thanh Dương Phong chủ hừ lạnh một tiếng:

- Được rồi! Ngươi đi đi! Gặp Đông Ngữ thi bảo hắn đến gặp ta!

- Dạ, Phong chủ đại nhân!

Lưu Dụ rời khỏi cung điện, lại hít mạnh vào một hơi, sau đó lắc mạnh đầu.

“Không thể tin được!”

“Không ngờ Đông Ngữ tài giỗi như thế! Lúc trước thời điểm nhìn thấy hắn lần đầu tiên, còn tưởng rằng hắn chính là một người mới bình thường, không thể tưởng được, thật sự không thể tưởng được. Mấy người Mộc Sinh kia đúng là bi thảm!”

“Pháp tắc và linh hồn đều đạt tới đại viên mãn? Trời ạ! Đây chính là đã tương đương với cảnh giới chuẩn Thần chủ rồi! Đến khi nào thì ta mói có thể đạt tới cảnh giới như vậy?” Lưu Dụ có phần kích động thầm nghĩ. Mắt hắn đỏ hừng hực, nhích động thân minh mau chóng bay đi về hướng khu vực cung điện chỗ cư ngụ của mình!

Chương 1100: Cấp bách!

Một tháng sau!

-Ồ?

-Đã đến giờ rồi!

Hạ Ngôn hiện ra trong cột sáng pháp tắc, hiển nhiên là vì thời gi­an đã hết, bị Tiên Cảnh tự động tống ra ngoài.

‘Thời gi­an một tháng này, tiến bộ của ta thực không nhỏ!”

“Quả nhiên, cho dù là một con heo được đặt ở trong Tiên Cảnh này, cũng sẽ không ngừng tiến bộ, căn bản là không cần­bản thân tu luyện giả làm cái gì. Năng lượng kỳ lạ kia cũng có thể không ngừng làm cho tu luyện giả ở trong Tiên Cảnh tiến bộ. Nếu pháp tắc và linh hồn của ta trước đó không có đạt tới đại viên mãn, chỉ sợ thời gi­an một tháng này, pháp tắc cùng linh hồn của ta cũng sẽ tăng tiến không ít.”

“Hiện tại, đi về rồi tiến vào Tháp Thời Gi­an củng cố một đoạn thời gi­an, mói tiếp tục tiến vảo Tiên Cảnh!” Hạ Ngôn thẳm quyết định, thân thề chợp động, rất nhanh trờ lại phía trên Thanh Dương Phong.

- Đông Ngữ!

Vừa đi vào đại cung điện, Hạ Ngôn liền gặp một tu luyện giả Thanh Dương Phong, người này nhìn thấy Hạ Ngôn. sắc mặt hơi đổi, tiếp theo là nhiệt tình chào hỏi.

- Ha ha! Xin chào!

Hạ Ngôn cũng lên tiếng trà lời.

- Đông Ngữ thật sự là lợi hạị không ngờ ở Hỗn Độn Bí Cảnh thu được hơn tám mươi vạn điềm tích phân. Các trưởng lão Thanh Dương Phong chúng ta, đều. rất kinh ngạc, nghe nói kinh động đến cả Chường Khổng Oià đại nhân nữa.

Người này hạ thấp giọng nói.

- Chi là may mắn! Vận số tốt mà thôi!

Hạ Ngôn khoát tay nói lời từ biệt người này, rồi bay về hướng cung điện của mình.

-Đông Ngữ!

Ngay lúc Hạ Ngôn sắp đi vào cung điện của mình, chợt truyền đến một thanh âm quen thuộc, Hạ Ngôn chú mắt nhìn lại, thấy là Lưu Dụ đang bay tới.

Lưu Dụ từ khi được Thanh Dương Phong chủ dặn đò, vẫn luôn luôn phân ra ý niệm chú ý cung điện của Hạ Ngôn trú ngụ. Một ngày này, quả nhiên hắn kịp lúc thấy Hạ Ngôn quay về. Vừa gặp Hạ Ngôn, Lưu Dụ liền kích động không thôi

- Lưu Dụ!

Hạ Ngôn dừng chân lại.

- Đông Ngữ! Huynh đệ thật là người giỏi giấu điếm nha! Ta tuyệt đối không thể tưởng được, thực lực của huynh đệ lại mạnh như thẩ Phong chủ đại nhân nói, linh hôn và phép tắc của huynh đệ có thể đều đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn, có phải đúng vậy hay không?

Lưu Dụ kích động hỏi, hai mắt đều sáng lên.

- Phong chủ đại nhân nối đúng vậy! Linh hổn và pháp tắc của ta, quả thật đều đã đạt tới rành giới đại viên mãn.

Hạ Ngôn không chút do dự liền gật đầu xác nhận.

Cái này cũng không cần giẩu diếm.

- Cái gì? Không ngờ thật sự đều đã đạt tới đại viên mãn? Đó phình là chuẩn Tbẩn chủ

rồi!

Lưu Dụ kêu lên.

Tử ngôn khẽ lắc đầu, cười cuời nhìn Lưu Dụ.

- Đông Ngữ! Phong chủ đại nhân bảo huynh đệ đi gặp ông ấy!

Lúc này Lưu Dụ mới chuyền đạt ý của Thanh Dương Phong chủỄ

- ồ? Phong chủ đại nhân muốn gặp ta?

Hạ Ngôn nhíu mày ngay sau đó lại gật đầu nói với Lưu Dụ:

- Ừ! Ta đã biết, vậy đi gặp Phong chủ đại nhân!

Rất nhanh. Hạ Ngôn liền tới ngoài cung điện của Phong chủ, hắn hơi chần chờ một chút mới lên tiếng gọi:

- Phong chủ đại nhân! Ta là Đông Ngữ.

- Vào đi!

Rất nhanh- từ trong cung điện liền truyền ra một thanh âm hùng hậu.

Hạ Ngôn nhích bước đi vào trong cung điện. Lần này, Thanh Dương Phong chủ sớm đã hiện thân, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn đi vào cung điện.

- Đông Ngữ ra mắt Phong chủ đại nhân!

Hạ Ngôn khom mình thi lễ.

- Không cần đa lê!

Thanh Dương Phong chủ phất ống tay áo, rồi chắp hai tay sau lưng, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn, khóe miệng kèm theo vẻ cười mỉm.

- Đông Ngữ! Lần này ngươi ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh, nhưng lại gây ra động tĩnh thật lớn. Ngay cả một vị Chưởng Khổng Giả đời trước, đều ra mặt trên hội nghị Phong chủ.

Thanh Dương Phong chủ nói giọng bình thản.

Hạ Ngôn cũng đã lường trước có thể sẽ gây ra động tĩnh lớn, nên trong lòng sớm đã có chuẩn bị. Lúc này, hắn cũng không có tiếp lời Thanh Dương Phong chủ, mà vẫn tiếp tục chờ nghe.

- Chưởng Khổng Giả Thương Ẩn đại nhân, đối với ngươi đường như không hài lòng lắm, hắn ở trên hội nghị Phong chủ nói ngươi là gi­an dối làm càn ở trong Hỗn Độn Bí Cành, đề nghị hủy bỗ tư cách Chấp sự núi Thù Vọng của ngươi, đồng thời trục xuất khỏi núi Thù Vọng. Tuy nhiên, quyết định này không được hội nghị Phong chủ thông qua

Thanh Dương Phong chủ chợt nghiêm sắc mặt, một khí thế tự nhiên tán phát ra.

Hạ Ngôn cũng hơi vừa động trong lòng: “Thương Ẳn, quả nhiên là có ý đồ muốn làm cho ta rời khỏi núi Thù Vọng, chỉ khi nào ta rời núi Thủ Vọng, hắn mới có cơ hội tốt ra tay giết chết ta cướp lấy nhẫn Linh La.”

“Ta rốt cuộc, có nên nói ra chuyậi của Thưc­ng Đồ tiền bối hay không đây?” Hạ Ngôn nhói mày, trong lòng trầm ngâm cân nhắc, Thương Đồ từng nói qua với hắn, lão có quan hệ không tệ cùng với Thanh Dương Phong chủ và Cự Khuyầ Phong chủ hai người này.

“Ta nếu như nói ra, như vậy Thanh Dương Phong chủ cũng sẽ biết ta có được nhẫn Linh La. Vạn nhẩt.. nếu Thanh Dương Phong chủ cũng dự đoán được nhẫn Linh La trong tay ta… mà ta không nói ra, như vậy nếu trên hội nghị Phong chủ, Thưc­ng Ân thật sự được thông qua quyết định trục xuất ta khỏi núi Thủ Vọng thì…”

Hạ Ngôn cũng là có chút đau đầu.

“Mặc kệ, dù sao hiện tại Thưcrag Ân không có lúc nào là không nghĩ tới biện pháp giết chết ta, ta cứ dứt khoát nói ra, để Thanh Dương Phong chủ cũng biểt Thương Ấn hắn không có nhẫn Linh La!” Trong lòng Hạ Ngôn rất nhanh làm ra quyết định.

- Phong chủ đại nhân!

Hạ Ngôn nói với sắc mặt ngưng trọng:

- Có một chuyện, ta muốn nói cho ngài biểt. Chuyện này, liên lụy quá nhiều…

- Ồ?

Thanh Dương Phong chủ có hơi bẩt ngờ nhìn Hạ Ngôn.

Lão gọi Hạ Ngôn tới gặp, chính là muốn hỏi thử xem Hạ Ngôn làm thế nào kéo đài thời gi­an lâu như vậy ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh, đồng thời thu được nhiều điểm tích phân núi Thủ Vọng như vậy. Không nghĩ tới mình còn chưa hỏi, Hạ Ngôn đã mờ miệng nói có một chuyện muốn nói cho mình biết.

- Nói đi, không có việc gi, không ai có thể vô duyên vô cớ trục xuất ngươi khỏi núi Thù Vọng.

Thanh Dương Phong chủ còn tưởng rằng Hạ Ngôn muốn nói cho lão biết chuyậi có liên quan tới hắn ở trong Hỗn Độn Bí Cảnh đạt được quá nhiều điểm tích phân núi Thủ Vọng.

Ở trên hội nghị Phong chủ, người kiên quyầ phản đối Chường Khống Giả Thương Ẳn nhát, chính là Thanh Dương Phong chù. Bởi vì Hạ Ngôn là tu luyện giả của Thanh Dương Phong.

- Đương nhiệm Chưởng Khốĩig Giả núi Thù Vọng, Thương Ẳn hắn cũng khôĩig có nhẫn Linh La!

Hạ Ngôn lộ sắc mặt ngưng trọng, cuối cùng vẫn kiên định nói ra.

-Cái gi?

- Đông Ngữ! Ngươi nói bậy bạ gì đó?

Thanh Dương Phong chủ bị một câu nói này. cả kinh khiệp sợ đến biến sắc, ngay cả giọng nói đều tăng lớn rất nhiều, hô hấp cũng hơi dồn dập.

- Ta nói chính là sự thật! Thương Ẫn, quả thật không có nhẫn Linh La.

Hạ Ngôn lại lặp lại câu nói.

- Đông Ngữ! Ngươi có biết lòi nói của ngươi sẽ tạo thành hậu quả gì hay không? Ngươi nếu nhu vu khống Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, như vậy chi dựa vào những lời này, ngươi sẽ bị trực tiếp trục xuất khỏi núi Thủ Vọng. Thậm chí, còn có thể bị trừng phạt nghiêm khắc.

Thanh Dương Phong chủ cũng tăng thêm giọng điệu, thậm chí trò thành tiếng quát lớn.

- Phong chủ đại nhân! Ta không dám nói bậy!

Hạ Ngôn lắc đầu sắc mặt bình thản nói tiếp:

- Ta xác định Thương Ân hắn không có nhẫn Linh La. Bởi vì, nhẫn Linh La ở trong tay

ta!

-Hà?

Thanh Dương Phong chủ trợn mắt tròn xoe.

- Lấy ra ta xem thử!

Thanh Dương Phong chủ chỉ hơi khựng lại một chút, rỗi hỏi thẳng Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn vận chuyển linh lực màu vàng, một chiếc nhẫn phong cách cồ xưa, liền từ trong cơ thể Hạ Ngôn hiện ra. Thanh Dương Phong chủ dĩ nhiên là đã từng thấy tận mắt nhẫn Linh La, cho nên liếc mắt một cái liền nhận ra, chiếc nhẫn trong cơ thể Hạ Ngôn này đủng là nhẫn Linh La tm vật truyền đời của Chường Khống Giả núi Thủ Vọng.

- Quá… Đên tột cùng là chuyậi gi xảy ra?

Thanh Dương Phong chủ cũng không thể bình tĩnh được nữa.

- Phong chủ đại nhân! Chuyện này ta còn phải kể lại từ đầu tới đuôi kỹ càng ti mỉ một lần cho ngài tận tường

Hạ Ngôn trầm ngâm một lát, sắp xếp lại tình tiết chuyện trước đây. Chốc lát sau, liền bắt đầu kể lại.

Sự tình cũng không phức tạp, tuy nhiên Hạ Ngôn vẫn là kể lại ước chừng thời gi­an gần cạn một chén trà nhỏ mới xong.

Chuyện này, khiến cho Thanh Dương Phong chủ cũng thật lâu không có phạc hồi tinh thẩn lại. Thật sự là… rất khó có thể tŨL

Qua thật lâu sau. Thanh Dương Phong chủ mới thấp giọng kbản khàn chậm rãi nói:

- Ngươi phình là Hạ Ngôn, người thông qua gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều? Thương Đồ, đã chét rồi sao? ôi! Không thể tưởng được, hóa ra hết thảy chuyậi này lại là âm mưu của Thương Ân. Lúc trước, sự kiện đó ngay cả một ít Chưởng Khổng Giả đời trước đều hiện thân hỏi đến. Hiểu rõ rồi. trách không được, tên khốn Thương Ẩn này ở trên hội nghị Phong chủ lại muốn gây bất lợi với ngươi như vậy.

- Hạ Ngôn! Tiếp theo ngươi có tính toán gi không?

Ánh mắt Thanh Dương Phong chợt lóe sáng hỏi

- Trước khi ta bước vào cảnh giới Thần chủ, ta sẽ vẫn ở lại núi Thù Vọng, ở trên núi Thủ Vọng Thương Ân kia không đám công khai ra tay đổi phó với ta.

Hạ Ngôn nghiêm túc nói:

- Đợi đến khi ta bước vào cảnh giới Thần chủ, sẽ công khai tuyên bố chuyện nhẫn Linh La. Bất kể chuyện của Thương Đồ tiền bối kia kết quả nhưthể nào, Thương Ẳn hắn không có tm vật nhẫn Linh La, lại lừa dối mọi người trên núi Thủ Vọng đảm nhiệm Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng lâu như vậy đó đều là trọng tội

- Hạ Ngôn! Tên Thương Ân đó không phải dễ đối phó như vậy!

Thanh Dương Phong chủ lắc đầu:

- Lúc trước Thương Đồ đã là Chường Khống Giả núi Thù Vọng, lại rơi vào bẫy của hắn. Trên phương diện này liên lụy đến vài vị Chưởng Khống Giả đời trước. Nêu không, chỉ bằng vào Thương Ẩn làm thế nào có thể buộc Thương Đồ phải rời bỏ núi Thủ Vọng một cách bất đắc dĩ nhưvậy?

Nói tới đây, Thanh Dương Phong chủ khẽ thở dài một tiếng.

- Tuy nhiên, ngươi cũng không cần­lo lắng lắm. Thương Ần muốn đuổi ngươi đi, ta tuyệt đối không đồng ý. Hạ Ngôn! Ngươi trước cố gắng tu luyện buớc vào cảnh giới Thần chủ. Một lát nữa ta đi gặp Cự Khuyết Phong chủ cùng thương nghị một chút việc này. Thương Ản tất nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ. Chi sợ không cần tới bao lâu. hắn sẽ triệu tập hội nghị Phong chủ tiếp theo.

Thanh Dương Phong chủ ánh mắt lóe sáng, trầm giọng nói với Hạ Ngôn.

- Dạ! Đa tạ Phong chủ đại nhân!

Hạ Ngôn vội nói lời tạ ơn:

- Vậy ta về trước đây!

- Ừ! về đi!

Thanh Dương Phong chủ gật đầu.

Hạ Ngôn rời cung điện của Thanh Dương Phong chủ, trờ lại cung điện tu luyện của mình. Ngay sau đó hắn tiến vào tầng thứ ba Tháp Thời Gi­an.

Tình huống hiện tại đối với Hạ Ngôn mà nóỊ hắn phải nắm chắc thời gi­an. Chi có bước vào cãnh giới Thần chủ, mới có tư cách đối chọi cùng Thương Ẳn. Một ngày chưa bước vào cảnh giới Thần chủ, mối nguy hiềm Hạ Ngôn gặp phải về bản chất không có giàm nhỏ chút nào.

“Hy vọng Thanh Dương Phong chủ có thể làm cho hội nghị Phong chủ vẫn không thông qua quyết nghị của Thương Ẳn.” Trong lòng Hạ Ngôn cũng chi có ký thác hy vọng vào Thanh Dương Phong chủ.

“Nếu la là Thương Ản kia, chỉ sợ cũng sẽ tự mình tìm tới sáu vị Phong chủ, cùng sáu vị Phong chủ này ngầm nói chuyện với nhau, thuyết phục bọn họ trục xuất mình ra khỏi núi Thù Vọng.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

“Thanh Dương Phong chủ nói nhất định sẽ giúp ta, ai mà biết…” Hạ Ngôn khẽ lắc đầu. Hắn cũng không có thể xác định, Thanh Dương Phong chủ có nhất định sẽ không tiếc hết thảy giúp mình hay không? Hơn nữa, Thương Ấn kia cũng rất có thể sừ dụng một vài thù đoạn khiến cho Thanh Dương Phong chủ không thể nói giúp mình. Hoặc là dùng lợi ích không thể kháng cự để hấp dẫn Thanh Dương Phong chủ đồng ý với ý kiến của Thương Ẳn hắn.

Chương 1101: Tích lũy cho đủ!

Hạ Ngôn ngồi xếp bằng trong tầng thứ ba Tháp Thời Gi­an, ồ trong tầng thứ ba Tháp Thời Gi­an qua đi một ngàn năm bên ngoài mói qua một năm.

Hạ Ngôn loại bỗ bết mọi tạp niệm, thể xác và tinh thần chim sâu vào yên tĩnh, hắn bắt đầu củng cố năng lượng đặc thù của mình hấp thu được khi tiến vào Tiên Cảnh, ở trong Tháp Thời Gi­an ước chừng một ngàn năm, Hạ Ngôn từ bên trong đi ra. Bên ngoài cũng mới qua một năm.

Vừa ra khỏi Tháp Thời Gi­an, Hạ Ngôn không hề trì hoãn chút nào, liền đi thẳng tới Tiên Cảnh, xuất ra lệnh bài Chấp sự núi Thù Vọng, hao phí một vạn điêm tích phân núi Thủ Vọng để tiếp tục tiến vào Tiên Cảnh.

Năng lượng đặc thù trong Tiên Cảnh không ngừng được Hạ Ngôn hấp thu, đồng thời thay đổi đặc tính thân thể của Hạ Ngôn.

Hết thảy dường như bình tĩnh trò lại, núi Thủ Vọng lại Khôi phục tình hình như trước khi Hạ Ngôn đến đây… Tất cả đường như không có chuyện gì phát sinh. Hạ Ngôn mỗi lần từ trong Tiên Cảnh đi ra, lại sẽ vào Tháp Thời Gi­an bế quan một ngàn năm, củng cố năng lượng hấp thu được, sau đó lại tiến vảo Tiên Cảnh.

‘Tôn thề của ta!”

Khi Hạ Ngôn tiến vào Tiên CảDh lần thứ mười một, liền cảm giác được một loại cảm ứng bên trong tâm linh, dường như có một loại lực lượng thần kỳ đang tác động minh.

“Dường như… ta đã có thể đột phá đạt tới cảnh giới Thần chù!” Hạ Ngôn đột nhiên mờ hai mắt, thầm nhủ.

Lúc này Hạ Ngôn còn đang ở trong Tiên Cành, bốn phía một màn tối đen. Mà trên mặt Hạ Ngôn đầu tiên là lộ vẻ nghi hoặc, ngay sau đó chuyền thành mừng rỡ.

Đối với tình trạng trong thân thể minh, Hạ Ngôn cũng dần dần hiểu rõ ràng.

Thông qua mười một lần ở trong Tiên Cảnh hấp thu năng lượng sinh ra lột xác, cùng với năng lượng tích trũ; Hạ Ngôn đã đủ năng lực bước vảo Thần chủ. Chỉ cần­tâm niệm vừa chuyển, liền có thể thuận lợi trò thành một cường già cảnh giới Thần chủ.

“Không đúng!”

Ngay thời điểm Hạ Ngôn vừa định bước ra một bước cuối cùng này, đột nhiên hắn nhướng mày.

‘Ta quả thật đã có thể bước vào cảnh giới Thần chủ. nhưng cơ thể của ta vẫn còn đang tiếp tục tích trữ năng lượng trong Tiên Cảnh này. Ta còn có thể tiếp tục hấp thu những năng lượng này.” Hạ Ngôn khẽ cau mày, trong đầu xoay chuyển các ý nghĩ.

‘Ta tiến vào Tiên Cảnh đã tới mười một lần! Mỗi một lần tiến vào Tiên Cành, bên trong thân thể đều đã tích trữ được một phần năng lượng đặc thù trong Tiên Cảnh. Đúng là những năog lượng đặc thù này, khiến ta càng ngày càng gần cảnh giới Thần chủ. Hôm nay cơ thề của ta rốt cục đã tích trữ đẩy đủ năng lượng, đủ để ta thành công bước vào cảnh giới Thần chủ.” Lúc này chân mày của Hạ Ngôn dần dần giãn ra.

“Thế nhưng cơ thể của ta tích tĩữ năng lượng cũng không có đạt đến cực hạn. Cho dù là hiện tại năng lượng đã đủ cho ta bước vảo cảnh giới Thần chủ, nhưng thân thề còn có thể tiếp tục tích tĩữnăng lượng.” Trong mắt Hạ Ngôn phát sáng.

“Hậu. tích bạc phát! Ta tích trữ năng lượng càng nhiều, thì sau khi bước vào cảnh giới Thần chủ, thực lực cũng sẽ càng mạnh! Cảnh giới Thần chủ cùng với Thần chủ đúng là cũng có chênh lệch lớn.” Hạ Ngôn rất nhanh chợt hiểu ra.

Tố chất thân thể của tu luyện giả khác nhau, có thể tích trữ tổDg sản lượng năng lượng cùng với tốc độ tích tụ năng lượng, đều không giống nhau. Hạ Ngôn tích tụ năng lượng với tốc độ rất nhanh hơn nữa có thề tich tĩữ tồng sản lượng năng lượng cũng đúng là hem xa tu luyện giả bình thường.

Tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ bình thường, có lẽ vì tố chất thân thể không thể đạt tới yêu cẩu để bước vào Thần chủ, năng lực tích trữ năng lượng cũng không đủ để duy trì hắn bước vào cảnh giới Thần chủ. Cho nên những tu luyện giả như vậy, nhất định vĩnh viễn cũng không cách nào bước vào cảnh giới Thần chủ. Nhưng có tu luyện giả, thân thể lại có thê tích trữ năng lượng vượt qua yêu cẩu của cãnh giới Thần chủ.

Nói cách khác, ví dụ một tu luyện giả bước vào cảnh giới Thần chủ, cần một bình năng lượng. Nhưng tu luyện giả này chỉ là một cái cái chén thì nhất định hắn không thể chứa đủ một binh năng lượng. Mà có tu luyện giả lại là một cái thùng, thì một bình năng lượng đồ vào trong thùng, căn bản là không thấy đẩy.

Hạ Ngôn, hiển nhiên chính là một cái thùng, cho nên hiện tại tuy rằng năng lượng trong cơ thể hắn đã đủ để hắn bước vào cảnh giới Thần chủ, nhưng năng lượng trong thân thể hắn

còn xa chưa có đạt tới cực hạn của năng lực hấp thu tích trữ của hắn.

Mà loại năng lượng đặc thù này càng tích tĩữ được nhiều, đối với tu luyện giả sẽ càng có lợi. Đạo lý này kỳ thật rất đơn giản!

Hạ Ngôn hấp thu tích tĩữ năng lượng càng nhiều, như vậy sau khi bước vào cảnh giới Thần chủ, thực lực cũng sẽ càng mạnh.

“Ừ!”

“Ta hiện tại không nên bước vào cảnh giới Thần chủ vội, dù sao hiện tại bất cứ lúc nào ta cũng có thề bước vào cảnh giới Thần chủ.”

Ta còn có han bảy mươi vạn điểm tích phần núi Thủ Vọng, ta cứ từ từ tích tĩữ năng lượng trong Tiên Cảnh, đến khi nào cơ thể của ta không thể tiếp tục tích trữ năng lượng, hoặc là tới thời điểm bắt buộc ta phải đột phá cảnh giới Thần chủ.” Ánh mắt Hạ Ngôn lóe sáng, rồi hắn chậm rãi nhắm mắt lại, tiếp tục hấp thu tích trữ năng lượng đặc thù trong Tiên Cảnh.

Thời gi­an vội vàng mà qua, đảo mắt, số lần Hạ Ngôn tiến vào Tiên Cảnh, đã đạt tới năm mưod tám lần

Từ khi tiến vào Tiên Cảnh số lần tăng nhiều, Hạ Ngôn rõ ràng có cảm giác tốc độ của năng lượng đặc thù trong Tiên Cảnh này rớt vào cơ thề minh, bắt đầu trò nên chậm dần đi. Hơn nữa sau khi số lần đi vào Tiên cành vượt qua năm mươi lần, rõ ràng tốc độ giảm mạnh xuống. Nếu cứ tiếp tục như vậy, chì sợ nhiều nhất sau khi mình tiến vảo Tiên Cảnh chừng sáu mươi lần, năng lượng trong Tiên Cảnh này cũng sẽ ngưng lại không rớt tiếp vào thân thề của mình nữa.

“Có thể tích trữ được chút nào hay chút đÓ! Cơ hội như vậy, bỗ lỡ thì không còn có dịp nào nữa.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

“Cho dù tốc độ hấp thu năng lượng có chậm một chút, thì cũng là cơ hội người Khác cẩu còn không được.”

Hạ Ngôn vẫn đang kiên trì tiến vào Tiên Cảnh, cơ hội tiến vào Tiên Cành, tu luyện giả bình thường quả thật thực rấ khó có được.

Núi Thủ Vọng, trong một căn phòng hội nghị ở VọDg Thiên Cung Điện.

- Các vị Phong chủ! Hôm nạy ta mời dự họp Hội nghị Phong chủ, là có một chuyện cũ cần phải nói.

Thương Ẩn từ trên chỗ ngồi đóng lên, ánh mắt đảo qua sáu Phong chủ, trong hai mắt bắn ra tia sáng nghiêm nghi

- Chường Khống Giả mời nói!

Phong chủ Chu Mộc Phong khẽ gật đầu cười nói.

- Ư! Đây là chuỵêa xảy ra mấy chục năm trước ta đã đề cập qua với các vị, về Đông Ngữ Chấp sự núi Thủ Vọng.

Thương Ân chậm rãi nói với giọng tĩầm thấp:

- Đông Ngữ này ở Thâm Uyên Vô Tận thu được vượt qua tám mươi vạn điểm tích phân núi Thủ Vọng. Nói cách khác, hắn một lần ở Hỗn Đôn BÍ cành thu được điểm tích phân núi Thủ Vọng, dù để tiến vảo Tiên Cảnh hơn tám mươi lần.

- Không cần ta nhiều lòi, các vị Phong chủ cảm thấy chuyện này đối với các tu luyện giả núi Thủ Vọng khác có công bình hay Không?

Thương Ân cười lạnh nói.

Thương Ẳn nói xong, mấy vị Phong chủ đều trầm mặc không nói gì.

-Ha ha!

Sau một lúc lâu, Thanh Dương Phong chủ cười cười, nhìn về phía Thương Ẫn.

- Chế độ điểm tích phần của núi Thủ Vọng chúng ta, đó là do đại Nhân chủ Nhân đầu tiên của Thần Châu tự mình định ra. ở trong Hỗn Đoa BÍ cảnh thu hoạch điểm tích phân, tiến vào Tiên cành tiêu hao điểm tích phân. Chế độ này đã tồn tại hơn một ngàn ức năm nay.

Thanh Dương Phong chủ chậm rãi nói:

- Ngàn ức năm qua, đủ để chứng minh chế độ điểm tích phân do đại nhãn chủ Nhân đầu tiên của Thần Châu định ra không tần tại vấn đề gì.

- Chưởng Khống Giả! Ngài nói Đông Ngữ ở trong Hqq Đôn BÍ cảnh gi­an dối, vây xin mời ngài xuất ra chứng cứ! Chỉ cầncó đủ chứng cứ, ta không có lời nào để nói.

Giọng nói của Thanh Dương Phong chủ trở nên kiên nghị.

- Chứng cứ?

Thương Ân nói với giọng lạnh lùng:

- Thanh Dương Phong chủ! Chính ngươi cũng nói, chế độ điểm tích phân của núi Thù

Vọng chúng ta đã tồn tại ngàn ức năm nay. Vệy trong ngàn ức năm này. từng có tu luyện giả nào một lần ở trong Hỗn Đpn BÍ cành thu được hơn tám mươi vạn điểm tích phân không?

- Đây là chuyện không có khả năng!

- Các vị Phong chủ! Dưới tinh huống bình thường đăxảy ra chuyện không thể tồn tại, đó chinh là không bình thường. Đông Ngữ này tất nhiên là gi­an dối, nếu không hắn không có khả năng ở trong Hỗn Đôn BĨ cành đạt được hơn tám mươi vạn điềm tích phân.

Thương Ần tăng thêm giọng điệu.

- Đúng vậy!

- Quà thực là chuyện không bình thường!

Có vài vị Phong chủ, gật đầu nói.

Một đoạn thời gi­an này, Chưởng Khống Giả Thương Ẳn, đúng là tìm tới mỗi người bọn họ. húa h.en rất nhiều ưu đãi, khiến cho mấy người ho đều động tâm, đổng thời đều đồng ý ở trong hội nghị Phong chủ sẽ ủng hộ quyết định của Thương Ân.

Cũng chỉnh vi thế, hôm nay Thương Ẳn mới trịâi táp họp Hội nghị Phong chủ quyết đính xử lý kết liễu chuyện này.

- Ta thấy cứ bắt tên Đông Ngữ tới đây, sau đó ép hỏi để chính hắn nói ra rốt cuộc là gi­an dối nhưthếnào.

Phong chủ Vu Lan Phong nói với giọng trầm thấp.

- Tayẫn yêu cầu xem chứng cứ!

Thanh Dương Phong chủ biến sắc nói:

- Không có chứng cứ, ai đụng đến tu luyện giả Thanh Dương Phong ta, chính là kẻ đich của ta!

Thanh Dương Phong chủ mặt tối sầm nói.

- Thanh Dương Phong chủ! Chuyên ngươi làm chẩng lẽ tưởng rầng người khác không biết sao?

Đột nhiên Thương Ẳn lại chuyền mũi dùi chi về phía Thanh Dương Phong chủ.

- Chường Khống Già! Ngài có ý gì? Ta làm chuyên gi?

Thanh Dương Phong chủ hơi sửng sốt, roi tức giận hòi

- Xem ra, thực chưa thấy quan tài chưa đồ lệ mà

Chường Khống Giả Thương Ẳn nhẹ lắc đầu cười lạnh liên tục:

- Nếu muốn người ta không biết trừ phi mình đừng làm. Thanh Dương Phong chù! Ngươi âm thầm cấu kết với nữ nhân của Thâm Uyên Vô Tận kia, còn tưởng rằng là bí mật sao? Ngươi chắc không ngờ ta đã âm thầm điều tra.

- Thương Ẳn! Ngươi nói cái gì?

Thanh Dương Phong chủ đột nhiâỉ đủng lên, phẫn nộ trùng mắt hỏi Thương Ẳn.

Chuỵên này y như lúc trước Thương Ẳn vu cáo để hãm hại Thương Đồ. Với cùng mpt phương thức như vậy, nay hắn hãm hại Thanh Dương Phong chủ.

- Thanh Dương Phong chủ! Ngươi muốn làm cái gì? Dám bất kính với Chưởng Khống Giả sao? Nơi này là Vọng Thiên Cung Điện! Không phải là Thâm Uyên Vô Tận!

Phong chủ Vu Lan Phong cũng đứng lên, tức giận quát lớn, tùng đạo nguyên lực đã được vận chuyển lên.

Tu luyện giả cảnh giới Thẩn chủ sử dụng là nguyên lực. Nguyên lực, cũng chính là năng lượng bản mạng của tu luyện giả cảnh giới Tbần chủ. Muốn giết chết tu luyện giả cảnh giới Thần chủ, một là tiêu diêt linh hồn, hai chính là tiêu hao sạch nguyên lực.

Tu luyện giả cảnh giới Thần chủ cố thề hóa thân thành pháp tắc. nên muốn đánh chết, chỉ có hai loại biện pháp này.

- HÙ! Thanh Dương Phong chủ! Ta khuyên ngươi tốt han là không nên vọng động. Tất cả mọi người đều biết, lúc trước ngươi có quan hệ thân mật cùng với tên phản nghịch Thương Đồ. chỉ có điều ta thật sự không thể tưởng được, ngay cả ngươi mà cũng ngấm ngầm cẩu kết cùng nữ nhân Thâm Uyên Vô Tận kia.

Thưc­ng Ẳn lộ rõ nả cười nơi khóe mắt, hiển nhiôi hắn rất đắc ý.

- Thương Ẩn! Ngài tuy rằng là Chường Khống Giả đương nhiệm của núi Thù Vọng, tuy nhiên ngài vẫn không có tư cách xét xừ ta Còn nũa, ngài phải hoàn toàn chiu trách nhiêm về lời nói của minh, ta sẽ báo chi tiểt việc này lên các vị trưởng lão.

Thanh Dương Phong chủ phục hổi tâm tình binh tinh, bình thản nói.

Trưởng lão lão nói tới đều là các Chường Khống Giả đòi trước địa vị tôn quý. Chường Khống Giả sau khi thay đổi, tự động ttờ thành Thái thượng trưởng lão núi Thủ Vọng, bình thường cũng không hỏi đến chuyện núi Thủ Vọng và Thần Châu.

Chương 1102: Thái thượng trưởng lão

Chưởng Khống Giả sau khi thoái vị đều trở thành Thả thưạog trưởng lão núi Thủ Vọng. Mà binh thường Chấp sự núi Thủ Vọng sau khi bước vào cảnh giới Thần chủ, phả thông qua Hội nghị Phong chủ mới có thể trò thành trưởng lão núi Thủ Vọng.

còn phần Phong chủ núi Thù Vọng, cũng không giống như Chưởng Khống Giả qua một thời gi­an nhất định sẽ có thay đổi một lần. Các Phong chủ nếu không có phát sinh điều ngoài ý muốn, thì sẽ vĩnh viễn đảm nhiệm vị tri Phong chủ.

Nhu Thanh Dương Phong chủ, cũng đảm nhiệm chức Phong chủ đã mấy trăm ức năm nay.

- Thanh Dương Phong chủ! ChẩDg lẽ ngươi cho là ngươi còn có thể rời nơi này đi sao? Đừng nằm mơ, ta biết rõ, chỉ cần ngươi rời khỏi Vọng Thiên Cung Điện, sẽ lập tức chay tới Thâm Uyên Vô Tận. Cho nên… ta sẽ không cho ngươi cơ hội nhưvậy.

Ánh mắt âm trầm của Thương Ân nhìn Thanh Dương Phong chủ lạnh giọng nói.

“Xoạt!”

Mấy vị Phong chủ cũng đồng thời từ chỗ ngồi đứng lên, vận chuyển lực lượng pháp tắc hoàn toàn phong tỏa không gi­an. Nguyên lực trong thân thể bọn họ đều được vận chuyển lên, có thề ra tay bất cứ lúc nào.

- Ha ha ha…

Thanh Dương Phong chủ cười lớn, ánh mắt đảo qua trên mặt các Phong chủ này.

- Xem ra, Thương Ân đã mua chuộc được bọn ngươi rồi!

Nghe vậy, sắc mặt mấy Phong chủ đều hơi biển đổi. Phong chủ Chu Mộc Phong trầm giọng nói:

- Thanh Dương Phong chủ. ngươi cấu kết với Lãm Nguyệt Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, giờ có nói gi đều vô dụng.

- Dục gia chi tội, hà hoạn vô từ*! Thương Ẳn! Ngươi vi thu mua bọn họ, phỉ không ít tâm tư thì phả?

Thanh Dương Phong chủ mắt sáng như đuốc, lớn tiếng nói.

* Đã muốn vu oan thì chẳng lo gi không tìm ra chứng cứ tội trạng.

- Thanh Dương Phong chủ! Ngươi còn nguỵ biện sao?

Lúc này, Thương Ân đột nhiên đua mắt nhìn về phía Cự Khuyết Phong chủ:

- Cự Khuyết Phong chủ! Ngươi còn chờ cái gì?

Thanh Dương Phong chủ quay lại nhìn về phía Cự Khuyết Phong chủ. Cự Khuyết Phong chủ là người xưa nay luôn có quan hê mât thiấ với lão, cũng là người lão tín nhiệm nhất ở núi Thủ Vọng.

Âm vang tiếng nói của Thương Ẳn vùa đút, Cự Khuyết Phong chủ chậm rãi đứng lên, nhìn về phía Thanh Dương Phong chủ:

- Thanh Dương Phong chủ! Ngươi thật sự làm sai roi! Bất kề như thể nào, ngươi cũng không nên âm thầm đi cấu kết với Lãm Nguyệt Thâm Uyên Vô Tận. Ngươi cũng biết, từ lúc núi Thù Vọng sáng lập tới nay, đại nhân chủ nhân đầu tiên của Thần Châu sớm có chỉ thi, người trên núi Thủ Vọng tuyệt đối không được qua lai cùng Lãm Nguyệt Thâm Uyên Vô Tạn.

- Tuy rằng ngươi là bạn tốt của ta, ta cũng phải nhịn đau tổ giác ngươi!

Cự Khuyết Phong chủ làm ra vè mặt thống khồ nói.

- Thanh Dương Phong chủ! Ngươi còn có gì để nói không?

Thương Ẳn quát lên, giọng tàn nhẫn.

- Tốt! Tốt tốt tốt!

- Không nghĩ tới… Thật sự là không nghĩ tới, ngươi lại phàn bội ta!

Thanh Dương Phong chủ nói gần từng chữ với Cự Khuyết Phong chủ.

Lão thật sự không thể tưởng được, Cự Khuyết mà lại dùng dao đâm sau lưng mình. Người khác không biết gỉ, duy chỉ có Cự Khuyết Phong chủ mới biết thông tin thật sự của lão. Bằng hữu với nhau một trăm ức năm, không ngờ lại làm ra chuyện nhưvậy.

- Tuy nhiên, các ngươi muốn ngăn cản ta, chi sợ còn làm không được!

Thanh Dương Phong chủ biến sắc, ngưng trọng nói. Ngay sau đó, một luồng sáng vàng trong nháy mắt đánh ra kèm theo uy áp đáng sợ, đầu tiên thổi quét về hướng Thương Ẳn Chướng Khống Giả núi Thủ Vọng.

Thanh Dương Phong chủ biết rõ rang, hôm nay nếu mình không chay đi, chi sợ cũng sẽ bị trấn áp vĩnh viễn. Lúc trước Thương Đồ ngay cả thân là Chưởng Khống Giả, cũng không có cơ hội xoay chuyển tỉnh th4 huống chi là chính mình? Hiện tại Thượng Ân ká hợp cùng năm vị Phong chủ kia, mình căn bản không có cơ hội lật ngược thế cờ. Hy vọng duy nhất chính là chạy thoát ra khả núi Thủ Vọng.

- Còn muốn chạy? Không đễ đàng nhưvậy!

Thương Ần sớm có chuẩn bị, trong cơ thể hắn cũng bắn ra một luồng sáng vàng kèm theo uy áp khủng bố khiển người ta khiệp sợ.

- Thưc­ng Ẳn! Chưởng Khống Giả giả mao ngươi cũng muốn ngăn cản ta ư? Hừ!

Khí tức của Thanh Dương Phong chủ đột nhiên tăng vọt, trực tiếp đánh ra một quyền.

- Các vị Phong chủ mau ra tay! Họp lực bắt giữ người này, ngàn vạn lần không thể để hắn chạy thoát!

Thương Ẳn biến sắc, vội vàng kêu gọi mấy vị Phong chủ kia

Luận thực lực, quả thật Thương Ẳn còn xa khỏng­bẳng mấy vị Phong chủ này. Hắn bước vào cảnh giới Thần chủ mới bao nhiêu năm? còn mếy vi Phong chủ này đều đã tu luyện mấy trăm ức năm, thậm chí hcm một ngản ức năm.

- ThanhDương Phong chủ! Còn không ngoan ngoãn đưa tay chịu trói!

Mấy vị Phong chủ đồng thời ra tay đối phó Thanh Dương Phong chủ.

Năng lượng kinh người lập tức tràn ngập toàn bộ tiền điện của Vọng Thiên Cung Điện. Bảy luồng hào quang đan vào cùng một chỗ, không ngừng cắn nuốt lẫn nhau. Sáu người họp lực công kích: uy lực to lớn phả biết.

“Phù!”

Thanh Dương Phong chủ rốt cục chống đỡ không được, phun ra một ngụm máu tươi. Tuy nhiên thân hình lão chấn động một cái, lực lượng chợt tăng m.anh gấp đôi, trực tiếp đánh về phk tấm chắn sáu người hợp lực hình thành, rồi thân ảnh nhoáng lên một cái liền bay ra ngoài

- Mau đuổi theo hắn!

Thương Ẳn tháy Thanh Dương Phong chủ chạy thoát, vội ra tiếng hô to.

Mấy vị Phong chủ đồng thời bắn mình bay ra ngoài Vọng Thiên Cung Điện, truy đuổi theo hướng Thanh Dương Phong chủ chạy trốn.

- Thương ông trưởng lão! Thanh Dương Phong chủ chạy trốn, thình trưởng lão ra tay chặn hắn lại.

Trong lúc đang tiuy kích, Thương Ẳn vội vàng dùng thủy tinh truyền âm truyền đi tin tức cho một vị Thả thượng trưởng lão.

VỊ trưởng lão Thương ông này, chỉnh là vị trưởng lão quan hệ mât thiết cùng Thương Ân. lúc trước cũng nhờ có người này, Thương Ân mới có thể thành công hãm hại Thưc­ng Đồ.

Trước khi đối phó với Thanh Dương Phong chủ, Thương Ẩn đã thông báữ với Thương Ông, thình cẩu Thương ông ra tay, mà Thương ông cũng đổng ý bá cứ lúc nào đều có thể ra tay. Lúc này Thương Ẳn phát ra tin báo, Thương ông liền trong thời gi­an ngắn từ ptía sau Vọng Thiên Cung Điện bay ra, chặn đường Thanh Dương Phong chủ.

Mỗt bóng người hiên ra phía trưóc Vọng Thiên Cung Điện, chi thấy người đó mặc trường bào màu vàng, chòm râu hoa râm. Người này đúng là Thương ông một vị Thả thượng trưởng lão núi Thủ Vọng.

“Ổ? Là chạy về hướng Thanh Dương Phong! Tốc độ của Thanh Dương Phong chủ thật là mau.” Thương ông tâp trung ánh mắt nhìn theo, cảm ứng được Thanh Dương Phong chủ hóa thân thành pháp tắc, khóe miệng lóe ra tia cười lạnh.

“Vù!”

Lập tức, Thương ông cũng đồng dạng hóa thân thành pháp tắc, rất nhanh truy đuổi theo hướng Thanh Dương Phong.

‘Thanh Dương Phong chủ hắn vì cái gì không chay ra ngoài núi Thủ Vọng, mà lại chay về Thanh Dương Phong?” Thưc­ng Ân cũng nhìn ra Thanh Dương Phong chủ đang chay về hướng Thanh Dương Phong.

Dựa theo đạo lý, Thanh Dương Phong thoát khả vòng vây của sáu người bọn họ, hẳn phả bằng tốc độ nhanh nhất thoát khỏi núi Thủ Vọng mới đúng, nhưng hiện tại sự tình lại có chút khác thường.

“Hừ! Thương ông trưởng lão ra tay, ngươi căn bản trốn không thoát!” Nghĩ không ra nguyên nhân, Thưc­ng Ân cũng lười ngũ tiếp, hắn cười lạnh một tiếng gia tăng tốc độ của mình lên tới cực hạn.

Cường giả cảnh giới Thần chủ hóa thân thành pháp tắc, tốc độ phi hành cũng nhanh châm khác nhau. Như Chưởng Khống Giả Thâm Uyâi Vô Tận lúc trước mang theo Hạ Ngôn, cũng chỉ môt thời gi­an ngắn liền từ Thâm Uyên Vô Tận chạy tới Bắc Nguyên Thành. Tốc độ phi hàn­hcủa Thanh Dương Phong chủ dường như nhanh hơn đám người Thương Ẳn một bậc

‘Thực lực của Thanh Dương Phong chủ, không ngờ đã cường đại đến trình độ này!” Phong chủ Như Hải Phong có phần không thể tưởng tượng, thầm nhả

Mẩy người Phong chủ bon họ, thực lực đều tương đương với nhau, khôĩig sai biệt nhiều lắm. Nhưng hôm nay nhìn thấy Thanh Dương Phong chủ ra tay, bọn họ mới phát hiện, thực lực của Thanh Dương Phong chủ không ngờ lại mạnh hơn một bậc so với họ. Nếu không phải người đông thế mạnh, bấ cứ một người nào trong bọn họ cũng không là đối thủ của Thanh Dương Phong chủ. Sáu người vây kín, vây mà cũng không bắt đưọrc Thanh Dương

Phong chủ.

- Hạ Ngôn!

Một đạo đao động pháp tắc tản ra ở khu vực cung điện Thanh Dương Phong, tiếp theo, một thanh âm trầm trọng truyền ra, Tất nhanh lan tràn ra bốn phía.

- Hạ Ngôn! Mau ra đây!

Kêu tên Hạ Ngôn chỉnh là Thanh Dương Phong chủ.

“Ta rời đi núi Thù Vọng, khẳng định bọn họ sẽ không buông tha Hạ Ngôn, ta phải mang theo Hạ Ngôn rời núi Thủ Vọng!” Thanh Dương Phong chủ lo lắng nghĩ trong lòng, ngoà miệng liên tục gọi to.

- Hạ Ngôn!

Thanh Dương Phong chủ vạn phần lo lắng, Hạ Ngôn cũng vẫn không có hiện thân.

“Không xong, không có ở trong này, sẽ không phả đang ở ương Tiên Cảnh chứ?” Thanh Dương Phong chủ nghĩ đến loại khả năng này, trong lòng càng thêm cấp bách, thời gi­an hiên tại không nhiêu lắm, tuy rằng thực lực của mình so với máv vị Phong chủ khác đều mạnh hem một bậc, nhưng chênh lệch cũng không lớn lắm, mình đã trì hoãn không ít thời gi­an, nếu chay tiếp tới Tiên Cảnh, tất nhiên sẽ bị chăn lại.

“Làm sao bây giờ?”

“Đi Tiên Cảnh, khẳng định ta sẽ bị bọn họ ngăn lại. Không đi Tiên Cảnh, Hạ Ngôn hẳn phải chết!” Thanh Dương Phong chủ chau mày: “Đi! Bất kề như thế nào, đều phải bảo vê Hạ Ngôn, hắn là hy vọng của Thương Đồ! Ta không thể để hắn chết ở trong này.”

- Phong chủ đại nhân! Xảy ra chuyện gì?

Mểy chục bóng nguời Tất nhanh xuár hiện ở bốn phương tám hướng, những người này đều là tu luyện giả của Thanh Dương Phong. Trong đó còn có một số trưởng lão cảnh giới Thần chủ. Bọn họ mới vừa mới nghe được Thanh Dương Phong chủ lớn tiếng kêu lên một cái tên, liền chạy tới xem thử đã xảy ra chuyên gi.

- Không có chuyên gi! Các ngươi đều trờ về tu luyện đi.

Thanh Dương Phong chủ khoát tay chặn lại, thân thể liền hóa thân thành pháp tắc, đỉnh mau chóng rời đi.

- Thanh Dương Phong chủ! Ngươi còn muốn chay?

Đúng lúc này, truyền đến một tiếng nói sắc nhọn. Tiếp theo, đám tu luyện giả của Thanh Dương Phong liền nhìn tháy mpt luồng sáng màu tím tù phk chân tròi bắn vèo tới. Toàn bộ không gi­an đều rung động nhè nhe, rồi đột nhiên sáng lên một chút Thanh Dương Phong chủ đã hóa thân thành phép tắc ở trong vầng sáng này, đúng là lại ỉần nữa bị buộc khiến cho thân ảnh hiện ra lại.

“Không xong! Là Thái thượng trưởng lão Thương ông.” Thanh Dương Phong chủ vừa định rời khỏi Thanh Dương Phong, Ịâp tức bị một luồng lực lượng cường đại đánh bât ra, Ngay sau đó lão liền nhìn thấy một bóng người như ần như hiện bên trong vòng dao động pháp tắc. đúng là Thương ông, Thái thượng trưởng lão núi Thủ Vọng.

- Thanh Dương Phong chủ! Ngươi âm thầm cấu kết với Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, chính là trọng tội. Vậy mà ngươi không biết hối cải, còn dám phản kháng!

Trong không gi­an, bóng người hiền rõ dẩn, thân mặc trường bảo màu vàng đúng là Thương Ông Thái thượng trưởng lão núi Thủ Vọng. Lúc này, ánh mắt Thương ông đang nhìn chẳm chằm vào Thanh Dương Phong chủ, trong miệng phát ra tiếng nói.

các tu luyện giả Thanh Dương Phong, đều nghe được những lời này.

- Không có khả năng!

- Phong chủ đại nhân sao có thể cấu kết với Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận?

- Tuyệt đối không thè nhất định là vu khống rồi.

Rá đông tu luyện giả Thanh Dương Phong đều ra tiếng nói.

- Câm mồm! Các ngươi biết cái gì?

Thương Ông đảo ánh mắt môt vòng, phóng xuất ra một cỗ uy áp, ngay cả những trưởng lão cảnh giới Thần chủ kia, đều không chổng lại đươc uy áp của Thưc­ng ông, thần thể trên không trung liên tục lui về phía sau. Mà tu luyện giả chỉ có cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ, thậm chí cảm thấy linh hồn bị va chạm mạnh một cái, sắc mặt đều trắng bệch.

- Thương ông trưởng lão! Là Thương Ẳn sai ngài ra tay phả không?

Thanh Dương Phong chủ lúc này tình táo lại. bình thải nhìn Thương ông hỏi. Thanh Dương Phong chủ cũng biết lúc trước Thương Ẫn chính là lợi đụng vị Thả thượng trưởng lão này để hãm hại Thương Đồ. Cho nên Thương ông Thái thượng trưởng lão này vừa xuất hiện, lão biết rầng tình huống trờ nên càng thêm bát lợi.

- Chê cười! Ngươi vi phạm quy củ của núi Thủ Vọng, ta thân là Thái thượng trưởng lão đương nhiên phải ra tay. Thanh Dương Phong chủ! Ngươi tốt han là không nên phản kháng, nếu không…

Thương ông híp mắt, nhìn chằm chằm vào Thanh Dương Phong chủ, âm khí dày đặc

nói!

Chương 1103: Tiến vào Tiên Cảnh sáu mươi tám lần!

Trong lúc nói chuyện, đám người Thương Ẳn cũng đều đuổi theo tới phía trên Thanh Dương Phong, nhìn thấy Thương ông trưởng lão vừa rồi hắn truyền âm ở đây, mắt Thương Ấn lóe sáng, trong lòng thầm vui mùng.

- Chường Khống Giả!

Thương ông nhìn thấy Thương Ẳn, hơi khom người thi lễ.

Tuy rềng lão là Thái thượng trưởng lão núi Thủ Vọng, cũng từng đảm nhiệm Chưởng Khống Giả, nhưng hiện tại dù sao lão đã thoái vị, nhìn thấy Chưởng Khống Giả đương nhiệm vẫn phả thi lễ.

- Thương ông trưởng lão.

Thương Ẳn cũng cực kỳ khách sáo với Thưc­ng ông trưởng lão:

- May mà có trưởng lão ngài ra tay, Nêu không Thanh Dương Phong chủ đã thật sự chạy thoát rồL Hắn rời khả núi Thủ Vọng, khẳng định sẽ lâp tức chay tới Thâm Uyên Vô Tận. Đến lúc đó, chúng ta muổn bấ hắn cũng không có biên pháp.

- Hắn không chạy thoát được đâu!

Thương ông híp mắt nói với giọng trầm thấp.

‘Ta nên làm gì bây giờ? Nếu ta bị bấ giữ hoặc là chết đi, thì Hạ Ngôn hắn… tên khan Thương Ẳn này khẳng định sẽ không tha cho Hạ Ngôn. Hắn đối phó với ta, chính vì muốn giết chết Hạ Ngôn cướp đoạt nhẫn Linh La. Những người này đều bị hắn mua chuộc, cho dù ta nói ra tin tức nhẫn Linh La cũng vô dụng.” Thanh Dương Phong xoay chuyển các ý nghi trong đầu.

“Chỉ có thể liều mạng! Tuyệt đối không thể bị bá giữ, chỉ có chạy thoát mới có một tia hy vọng cứu được Hạ Ngôn.” Thanh Dương Phong chủ nắm chat nắm tay, thầm nghĩ trong lòng.

“cái này… Rốt cuộc đã xảy ra chuyên gi?” Trong một góc bí mật, Lưu Dụ nhìn tháy Thanh Dương Phong chủ bị Chưởng Khống Giả còn có thêm các vị Phong chủ vậy quanh, liền suy đoán xem sự viêc gì xảy ra

“Những người này nói Phong chủ đại Nhân ngán ngầm liên hệ cùng Chưởng Khống Giả Thâm Uyển­Vo Tận!”

“Bọn họ là vu khổng cho Phong chủ đại nhân. Nhưng… ta không giúp được gi cho Phong chủ đại nhân. Ngay cả cảnh giới Thần chủ ta còn chưa đ.at tới. Bọn họ vì sao phả vu khống cho Phong chủ đại nhân?”

“Đúng rồi! Ta hiểu rồi, khẳng định là bởi vì ĐôngNgữ. Ta nghe nói Chưởng Khống Giả muổn trục xuất Đông Ngữ ra khỏi núi Thù Vọng, nhưng Phong chủ đại nhân không đồng ý. Đông Ngữ… hiện tại hẳn là đang ở trong Tiên Cảnh, ta phải đi báo cho Đông Ngữ biết mới được.” Lưu Dụ lặng lẽ lui ra ngoài, rất nhanh rời Thanh Dương Phong bay đi về hướng Tiên Cảnh.

- Thanh Dương Phong chủ! Xem ra ngươi là muốn ta đích thân ra tay rồi!

Thương ông trầm giọng nói với Thanh Dương Phong chủ.

còn đang nói chuyện. Thương ông bấ thình lỉnh ra tay, một vầng hào quang mông lu mờ mit, bao trùm về hướng Thanh Dương Phong chủ. vầng sáng này dường nhu tự hình thành một cái không gi­an, nhìn qua that phi thường quỷ dị.

- Hừ! Muốn bắt ta không đễ đàng như vậy!

Thanh Dương Phong chủ cắn răng nói, đồng thời ra tay ngăn càn, thần khí manh liêt phát ra kiếm quang vạn trượng, không ngừng công kích bên trong vầng sáng kia

“Ấm!”

Chưởng Khống Giả Thương Ẳn ở một bên, cũng đột nhiên ra tay đánh lén Thanh Dương Phong chủ. Đồng dạng là một luồng kiếm quang trong thời gi­an ngắn tập kích đến thân hình Thanh Dương Phong chủ.

- Thương Ẳn! Ngươi là đồ tiểu Nhân vô SỈ!

Thanh Dương Phong chủ đang dùng toàn lực ngăn càn công kích của Thương ông trưởng lão, đối phó với đánh lén của Thương An, Thanh Dương Phong chủ chi có thể vội vàng ứng phó. Một đạo thần khí màu đen hình thành hộ thuẫn khó khăn lắm mới ngăn cản được Thương Ân đánh lén. Tuy nhiên, sau một tiếng nổ vang. Thanh Dương Phong chủ vẫn bị đánh bay ra xa, phun ra mấy ngụm máu tươi. Kim quang trong cơ thể phát ra không ngừng lấp lóe, hiển nhiên bị thương rất năng, ngay cả linh hồn dường như đều đã bị tồn thương.

- Hay! Để xem ngươi còn làm thế nào kiêu ngạo!

Thương Ân đánh lén thành công, cười lạnh nói.

Mấy vị Phong chủ kia cũng đều. liếc mắt nhìn nhau, khẽ lắc đầu, nhưng cũng không nói

gì-

- Phong chủ đại nhân! Ngài mau chay đi!

Lúc này, hai bóng người từ trong đám người vọt ra, là hai vi trưởng lão của Thanh Dương Phong. Hai vi trưởng lão này vân dụng toàn thân nguyên lực, không hề giữ lại chứ nào phóng vọt về phk đám người Thương Ẩn.

Năng lượng điên cuồng… khiến cho thiên địa đều biến sắc, vô số luồng khí xoay tròn, không ngừng nhộn nhạo lan rộng ra bốn phương tám hướng. Tu luyện giả cảnh giới Thần chủ

không để ý tới sổng chá liều mạng công kích… đúng là cực kỳ kinh người.

- Muốn chét!

Thương ông nhìn thấy hai ngiròi của Thanh Dương Phong lại dám công kích về phía đám người minh, sắc mặt lập túc càng thêm âm u lạnh lẽo, trong miệng hét lón, từng đạo kim quang bay ra.

Có thể nhìn thấy lõ ràng trong vầng hào quang màu vàng đó… ẩn chúã một luồng kiếm khí màu tím, khí tức mãnh liêt khiển người ta thíy mà sợ hãi

- Hả? Các ngươi..Ễ

Thanh Dương Phong chủ nhìn thểy hai gã cấp dưới phấn đầu quên mình lao tới yểm hộ cho mình chạy trốn, trong lòng hơi vừa động. Ngay sau đó vẫn là ở trên không trung lắc mình một cái, không quàn tới thương thế trên thân thể, toàn lực phát ra một luồng kiếm quang lăng lê, quét về hướng Chưởng Khống Giả Thương Ẩn kia

- Chà tiêt!

Thương Ẳn nhìn thấy kiếm khí tập kích tới, lập tức mắng to một tiếng, vội vàng điều động ra nguyên lực trong cơ thể, bên trong vầng hào quang màu vàng hình thành một hư ánh màu đen, ỷ đổ ngăn cản luồng kiếm quang kia

“Rắc rắc rắc!”

Thiên địa đều sụp đồ!

“Chính là lúc này!” Công kích của Thanh Dương Phong chủ chẩng qua là che mắt ngươi, mục đích của lão là chạy thoát ra kha Thanh Dương Phong.

“Vù!”

Trougnh^ mắt. Thanh Dương Phong chủ liền chạy ra khòi Thanh Dương Phong.

- Chà đi!

Trong vầng hào quang màu vàng Thương ông chém ra luồng kiếm khí màu tím, dường như là xé giấy bình thường, cắt nả nguyên lực của hai vi trưởng lão cảnh giới Thần chủ của Thanh Dương Phong, rỗi sau đó chìm sâu vào thân thề hai vi cảnh giới Thần chủ này.

Song phưcrng tuy rằng đều là Thẩn chủ, nhưng thực lực hơn kém thật lớn. Hai vi trưởng lão cảnh giới Thần chủ của Thanh Dương Phong hoàn toàn không có năng lực chổng cự lại Thương ÔngỄ Hai người họ có thể làm, đon giản chỉ là đề Thanh Dương Phong chủ tianh thủ một chút thời gi­an chay thoát.

Điềm này, trước khi hai người hp ra tay cũng đã hiểu rõ. Cho nên đến khi chết, trên mặt hai người cũng không có lộ ra mày may vè không cam lòng, hay sợ hãi chứ nào, mà rất ung dung bỉnh thản.

“Cảm ơn hai người các ngươi!”

Thanh Dương Phong chủ đã ròi xa Thanh Dương Phong, chỉ có thể trong lòng nói lên tiếng nói bi phẫn. Lao không có biện pháp, nếu lúc đó lão không chay đi, như vậy hai vi trưởng lão Thanh Dương Phong đó cũng sẽ hy sinh vô ích.

“Nêu ta có thể chạy thoát, nhất định sẽ nghĩ biện phép báo thù cho các ngươi!” Thanh Dương Phong chủ, kiên đỉnh thầm phát thề trong lòng.

Thanh Dương Phong chủ cũng không có lựa chọn lập tức rời khỏi núi Thù Vọng, vừa thoát ra Thanh Dương Phong, lão liền rất nhanh phi hành bay đi về hướng vị trí chỗ cột sáng pháp tắc. cũng chính là Tiên Cảnh.

- Thương Ông trưởng lão! Thanh Dương Phong chủ chạy thoát rồi!

Sau khi Thương Ẳn ngăn cản được công kích của Thanh Dương Phong chủ, đã không lạp ngăn cản Thanh Dương Phong chủ chay đi. còn mấy Phong chủ kia, cũng không kịp phản óng, cho nên không kịp ngăn càn Thanh Dương Phong chủ.

Lúc ấy bộ dáng Thanh Dương Phong chủ. đúng thật rất giống như đang liều mạng. Thanh Dương Phong chủ liều mạng công kích bất luận kẻ nào trong bọn họ, bọn họ đều phải vân dụng toàn bp tinh thần lực lượng để ứng phó kịp thời.

Điều này đã giúp cho Thanh Dương Phong chủ có cơ hội chạy thoát.

- Hắn còn chua chay trốn, lại bay đi về hướng Tiên Cảnh! Hừ! Ta sẽ ngăn hắn lại. Đa bị thương không ngờ không lụa chọn lập tức chạy trốn, còn muốn chay tới Tiên Cành…

Thương Ông táp trung ánh mắt nhìn, tiếng nói vùa dứt, liền biến mất trong không gi­an.

- Tiên Cảnh? Hắn là… chúng ta đi! Nhất định phải chăn Thanh Dương Pầong chủ lại.

Thương Ẩn đột nhiên nhớ tới điều gì, sắc mặt đại biến, vội vàng nói với mếy vi Phong

chủ.

Thanh Dương Phong chủ nếu như chạy thoát, điều đó cũng không khiến Thương Ấn lo lắng lắm, nhưng nếu Thanh Dương Phong chủ lại mang theo Hạ Ngôn đựy thoát, đây là điều hắn không thể chạp nhận. Bởi vi nếu Hạ Ngôn cũng chạy thoả, muốn tìm được hắn sẽ rất khó khăn. Nói như vậy, muốn đọat được nhẫn Linh La cũng không biết ngày tháng năm nào mới có, nhẫn Linh La đối với Thương Ấn mà nói quả thật quá trọng yếu.

- Đi thôi!

- Bọn họ đều đi rồi!

- Chưởng Khống Giả nói Phong chủ đại nhân cấu kết với Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận…

- Hy vọng Phong chủ đại nhân không có việc gi!

các tu luyện giả trên Thanh Dương Phong, nhìn từng bóng người biến mất trong tầm mắt minh, mpi người thấp giọng bàn tán.

“Đến cực hạn rồi sao?”

Trong Tiên Cảnh, Hạ Ngôn chậm rãi mờ to mắt Lần này. đã là lần thứ sáu mươi tám hắn tiến vào Tiên Cành, ở trong Tiên Cảnh mới được thời gi­an nửa tháng.

- Xem ra đã tới mức chịu đựng cực hạn của thân thể ta rồỊ những năng lượng đặc thù này không còn tiến vào cơ thể của ta nữa rồi.

Lại đợi một hồi lâu, vẫn không có chút năng lượng nàữ rớt vào thân thể của minh, Hạ Ngôn thấp giọng nói.

- Như vậy, hẳn nên bước vào cảnh giới Thần chủ, trở thành Thần chủ rồi. Sau đó dung hợp nguyên lực của Thương Đồ tiền bối, như vây thực lực của ta tất nhiòi có thể chống ạt lại tên Thưc­ng Ẳn kia, cũng sẽ không còn e ngại hắn nũa.

Ánh mắt Hạ Ngôn sáng lên.

-Ổ?

- Không ngờ lúc này không thể đi ra ngoài?

Hạ Ngôn cố ý tìm kiếm lối ra, nhưng hắn dùng ý niệm tra xét cần­thần cũng vẫn không tìm được lối ra Sáu mươi bảy lần trước, mỗi lần đến giờ đều tự động bị truyền tống ra ngoài. Lần này thời gi­an chưa tới, Hạ Ngôn mới thử tìm lối ra để ra ngoài, nhưng không thể tìm được.

“Quên đi! Nếu không có lối ra, vậy ta cứ ở trong này đợi nửa tháng nữa đi. Thời gi­an nửa tháng, cũng qua nhanh thôi.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

Ngay sau đó, Hạ Ngôn thử tiến vào Tháp Thời Gi­an, nhưng phát hiện không thể làm được. Rõ làng cảm ứng được Tháp Thời Gi­an, nhưng lại không thể tiển vào.

Tiên Cành, là một không gi­an phi thường đặc biêt, ở trong Tiên Cảnh không thể tiến vào không gi­an khác cũng là chuỵêa bình thường.

Lắc lắc đầu, Hạ Ngôn đành phải bất đắc dĩ ở lại trong Tiên Cảnh chờ nửa tháng.

“Sắp đến rồi!”

“Mau chứ nữa!” Thanh Dương Phong chủ vân dụng hết toàn lực phi hành. Bởi vì Thương Ân đánh lén lão bị thương khiến tốc độ giấm chậm lại hai thành.

“Xoạt!”

Một luồng dao động pháp tẳcmênh mông, cũng đuổi theo rất nhanh.

- Thanh Dương Phong chủ! Ngươi còn muốn chay sao?

Thương ông đã đuổi theo lộp! Lão phất tay môt cái đánh ra một luồng hào quang mải vàng bức bách Thanh Dương Phong chủ hiên thân ra.

- Nếu ngươi chạy thắng ra ngoài, có lẽ còn có thể chạy thoá khỏi núi Thủ Vọng. Nhưng không ngờ ngươi lại chay về hướng Tiên Cảnh, hiện tại ngươi không có cơ hội nũa rồi.

Thương ông nói với giọng điêu đều đều tĩầm thấp.

Thanh Dương Phong chủ ngừng lại trên không trung, ánh mắt nhìn về phk Thương ông, hút vào một hơi thật sâu. Lão biết rang, có lẽ thật sự không còn cơ hội. Thương thế trên thân thể lão đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến tốc độ phi hành.

- Thương ông trưởng lão! Ngà chăn hắn đưọrc rồi!

Đám người Thương Ân cũng đuổi tới nơi.

- Ư! Thanh Dương Phong chủ đã bị thương, tốc độ phi hành chậm hơn rất nhiều so với bình thường. LÚc hắn mới từ Vọng Thiên Cung Điện chay đi, nếu hắn chay thẳng ra ngoài núi Thủ Vọng, chi sợ sớm đã chạy thoát rồi.

Thương ông cũng có phần không hiểu vì sao Thanh Dương Phong chủ lại không lập tức chạy ra khối núi Thủ Vọng.

- Hà hà! Thanh Dương Phong chù! Ngươi còn muốn phản kháng sao?

Chưởng Khống Giả Thưc­ng Ân cất tiếng nói âm độc giảo hoat. Nếu Thanh Dương Phong chủ còn phản kháng, vậy hiển nhiên sẽ rơi vào tỉnh cảnh mấy người bọn họ họp lực đánh giết, còn nếu không phản kháng, sẽ bị mấy người bọn ho bá giữ phong ấn, sau đó thoải mái mang về Vọng Thiên Cung Điện xét xừ.

Chương 1104: Thiêu đốt linh hồn

- Động thủ!

Theo Chường Khổng Giả Thương Ẳn ra lệnh một tiếng, hắn cùng với mấy Phong chủ đồng thời hướng về Thanh Dương Phong chủ chém ra một đạo nguyên lực uy lực thật lớn. Bao gồm luôn Thái thượng trưởng lão Thưcrag ông trong đó, tồng cộng bảy người. Trong vòng bao phù pháp tắc của bảy người đó, Thanh Dương Phong chủ quả thật tim không thấy cơ hội nào để chạy trốn.

- Muốn bắt ta, không dễ đàng như vậy!

Thanh Dương Phong chủ đột nhiên nở nụ cười, lớn tiếng nói

“Xoạt!”

Đột nhiên môt tiếng vang nhỏ từ trong thân thể Thanh Dương Phong chủ truyền ra. Ngay sau đó, mọi người nhìn thấy, trong thân thể Thanh Dương Phong chủ bắn ra vạn đao hào quang màu vàng nhũ, giống như ánh sao tỏa sáng. Giờ khắc này… Thanh Dương Phong chủ, thật giống như là một một ngôi sao rực rỡ chói mắt

- Không xong! Hẳn thiêu đốt linh hồn của chính minh, lui về phía sau!

Thương ông trưởng lão thấy tình cành này, vội lớn tiêng nhắc nhờ những người khác. Hào quang từ trong cơ thể Thanh Dương Phong chủ phát ra, chính là lực lượng tinh thần sau khi thiêu đốt linh hồn phóng xuất ra.

Trong chợp mắt, đám người Thương ông liền lui về phía sau ngoài mấy vạn đăm. Thiêu đốt linh hồn sinh ra lực lượng tinh thần tuy rằng rất mạnh, nhưng phạm vi công kích cũng không lớn. Khi tinh thần lực phóng ra đến ngoài mấy vạn đăm, liền yếu đi, lực công kích đối với đám người Thương ông đã Tấ nhỏ yếu.

Sau một ỉúc lâu khi… hào quang màu vàng nhũ dần dần tan đi, bên trong vầng sáng thân thề Thanh Dương Phong chủ đã dần dần hiên rõ ra Tuy nhiên, sức sống của Thanh Dương Phong chủ đã biến mất, hiền nhiên là đã gần kề cái chết thậm chí là đã tử vong.

- Không thể tưởng được, Thanh Dương Phong chủ lại cương liệt như thê! Thà rằng chá đi, cũng không muốn nhận xá xử và chiu phạt.

Một vị Phong chủ sau môt lúc sừng sổt ngây người khẽ lắc đầu cảm thán nói.

- Nếu hắn nhận xả xử, nhiều nhất cũng chỉ là đưa hắn vào trấn áp ở Tử Ma Luyện Ngục trong vòng ức năm, không thể tưởng được…

Một vị Phong chủ khác cũng có chút tiếc hận.

- Quên đi! Người đã chết rồi, không cần­nói thêm gỉ nữa. Ta sẽ nói một chút cùng các trưởng lão khác việc này, sau đó mau chóng bổ nhiêm tân Thanh Dương Phong chủ.

Thái thượng trưởng lão Thương ông xua tay ngăn cản mấy Phong chủ đang bàn luận, nói.

- Thi thể của Thanh Dương Phong chủ…

Thương Ản nhíu mày nói.

- Chường Khống Giả! Nếu Thanh Dương Phong chủ đã chết, vậy đem táng thi thể hắn trong thời không loạn lưu đi!

Cự Khuyết Phong chủ sắc m.ăt có hơi khác thường, lên tiếng nói

- Thương ông trưởnglão… Ngài thấy sao?

Thương Ẳn nhìn về phía Thương ông trưởng lão hỏi.

- Chường Khống Giả cứ quyết định đi! Ta quay về Vọng Thiên Cung Điện trước…

Âm vang vừa dứt, Thương ông hơi khom người thi lễ với Chường Khổng Giả Thương Ẩn, sau đó liền hóa thân thành phập tắc biến mất trong không gi­an.

- Nêu như vậy, cỏ làm theo như lời Cự Khuyết Phong, đưa hắn táng trong thời không loạn lưu đi.

Thương Ẳn đưa mắt nhìn thi thể Thanh Dương Phong chủ đã roi xuống Hẳm trên mặt đất…

- Cự Khuyết Phong chủ! Vây nhờ ngươi an bài chuyện này đi!

Thương Ản nói xong, thân thể nhoáng lên một cái, cũng hóa thân thành pháp tắc biến mất.

vùa trờ lại ngọn núi chính ở trung ương. Thương Ẳn rất nhanh liền an bài hai trưởng lão có thực lực cảnh giới Thần chủ. một người tới trước khu cư ngụ của tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ trên Thanh Dương Phong. Người còn lại đi tới Tiên Cảnh. Hắn làm như vậy, hiền nhiên là muốn chặn đường Hạ Ngôn, một khi Hạ Ngôn hiện thân, hắn sẽ bắt Hạ Ngôn ngay lâp tức, sau đó Hội nghị Phong Chủ xét xử và phán quyết trục xuất Hạ Ngôn ra khỏi núi Thủ Vọng.

Sau khi thân phận Chấp sự núi Thù Vọng của Hạ Ngôn bị hủỵ bỏ, tự nhiên không thể tiếp tục ở lại núi Thủ Vọng. Chỉ cần Hạ Ngôn bị buộc phả rời khỏi núi Thủ Vọng, Thương Ẩn sẽ âm thầm đi theo sau đánh chết Hạ Ngôn, cướp đoạt nhẫn Linh La.

Trong cột sáng pháp tắc, Lưu Dụ tu luyện giả Thanh Dương Phong, vẫn còn ở tại chỗ này, nhưng Hạ Ngôn vẫn còn ở trong Tiên Cảnh chưa có đi ra… Hắn cũng không có biện pháp gi khác… chỉ có thể tiếp tục chờ đợi ở bên ngoài

“Ổ?’

“Có người đến!” Lưu Dụ, cảm giác được một đạo khí tức rất nhanh tới gần, ánh mắt hắn ỉóe sáng ngưng thần nhìn lại.

“Là mpt trưởng lão của ngọn núi trung ương…”

Lưu Dụ nhảy dưng trong lòng…

Trong nháy mắt, vị trưởng lão của ngọn núi trung ương này đã tiến vào trong cột sáng phép tắc. Hắn đảo mắt nhìn lướt qua Lưu Dụ, dưới chân di động phi thân tới gần chỗ Lưu Dịu

- Chào trưởng lão!

Lưu Dụ bình phục tâm tình của mình, chủ động chào hỏi.

- Ư! Ngưoi ở trong này làm gì?

Vi trưởng lão nhướng mắt nhìn về phía Lưu Dụ hỏi.

- Ta đỉnh đi vào Tiên Cảnh, tuy nhiên hiện tại ở bên ương Tiên Cảnh cấp Giới chủ có tu luyện giả. cho nên ta phả chờ bên ngoài.

Lưu Dụ trả lời với thần thái tự nhiên.

-À?

Vi trưởng lão khẽ nhỉu mày… thầm nghĩ: “Người đang ở trong Tiên Cành, có lẽ chính là tên Đông Ngữ theo như lời của Chưởng Khống Giả. Là người Chường Khống Giả đại nhân phân phó phải bắt. Chường Khống Giả cũng thát kỳ lạ, chỉ là một gã cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ… Không ngờ l.ai bảo ta đích thân tới đây. Hơn nữa, còn d.ăn ta nhất định, phải cẩn thận đừng đề cho hắn chay thoát”

- Ư! Vậy ngươi cứ chờ đi!

Vi trưởng lão này, gật đầu nói với Lưu Dụ, Hắn cũng phải chờ ở bên ngoài, Tiên Cảnh là chủ nhân đầu tiên của Thần Châu sáng lập, hắn cũng không dám phá hư, hơn nữa hắn cũng không có cách nào phá hu Tiên Cảnh được.

-Đa tạ trưởng lão…

Lưu Dụ vội khom người nói tạ ơn.

Một lát sau, Lưu Dụ phát hiện vị trưởng lão cũng không có ý rời nơi này. Tiên Cảnh cấp Giới chủ cùng Tiên Cảnh Thần chủ cũng không phải gần nhau lắm.

Vi trưởng lão cảnh giới Thần chủ ngọn núi cao nhât này, không ngờ cứ đóng chờ ở ngay lối vào Tiên Cảnh cấp Giới chủ.

“Chẳng lẽ, trưởng lão này là vì Đông Ngữ mà đến?” Lưu Dụ phỏng đoán trong lòng: “Nhât định vây rồi, bằng không vì sao hẳn vẫn đợi ở trong này không chiu rời đi? Không xong, nên làm cái gì bây giờ? Đông Ngữ mà ra tới, chi sợ hẳn sẽ lâp tức ra tay với Đông Ngư!’’

Lưu Dụ dần dần bắt đầu lo lắng, nhưng lại không có biện pháp gi.

- Trưởng lão đại nhân! Ngà tới cột sáng pháp tắc này, không phải muốn đi vào Tiên Cảnh sao?

Một lát sau, Lưu Dụ cố ý làm ra bộ đáng ung đung tùy ý hỏi vi trưởng lão kia.

- Đừng nhiều lời.

Trưởng lão quét mắt nhìn Lưu Dụ một cái, quát lớn.

Thấy vậy… Lưu Dụ càng thêm chắc chắn người này là vì Đông Ngữ mà đến, nhưng hắn thật sự không có biện pháp.

Thời gi­an từng ngày trôi qua, han mười ngày sau, ngay lối vào Tiên Cảnh xuất hiện dao động năng lượng khác thường. Theo sau đó, một bóng người màu trắng đột ngột xuất hiện, đúng là Hạ Ngôn.

‘Bi ra rồi! Không sai đúng là tên Đông Ngữ…”

Vi trưởng lão nhìn tìấỊỷ Hạ Ngôn xuất hiện, thân ảnh vừa động lực lượng pháp tắc lập tức phong tỏa không gi­an bốn phía.

Chưởng Khống Giả Thương Ân, đúng là năm lần bảy lượt đặn dò không được đề xảy ra sai lầm gì, cho nên hắn liền lập tức vận chuyển pháp tắc phong tỏa toàn bộ không gi­an này, phòng ngừa Hạ Ngôn có cơ hội chay thoát

“Sao lại thế này?” Hạ Ngôn cảm giác được không gi­an bi phong tỏa, hắn nhướng mày.

- Đông Ngữ! Chạy mau đi! Phong chủ đại Nhân bị bọn họ giết, hiện tại bọn họ sẽ đối phó với huynh đệ đÓ!

Lúc này, Lưu Dụ cũng bất chấp gì khác, vội vàng truyền âm báo cho Hạ Ngôn biết Thời điềm Thanh Dương Phong chủ thiêu đốt linh hồn, Lưu Dụ cũng tận mắt nhìn thậy, cho nên biết Thanh Dương Phong đã chết.

- Cái gì?

Hạ Ngôn chắn động toàn thân, ánh mắt nhìn thấy tên trưởng lão kia, không gi­an chính là bi người này phong tỏa

- Đông Ngữ! Chưởng Khống Giả đại nhân muốn gặp ngươi, đi theo ta đi.

Trưởng lão này nói nhưia lênh với Hạ Ngôn.

- Trưởng lão! Ngà vì cái gì phong tỏa không gi­an?

Hạ Ngôn tức giận hỏi

- Đừng hỏi nhiều, bảo ngươi đi ngươi cứ đi, chẳng lẽ còn muốn chờ ta ra tay mới chiu hay sao?

Vị trưởng lão này cũng lớn tiếng quát.

Hắn phong tỏa không gi­an, cũng không phải lả gi­am cầm, cho nên tu luyện giả có thề phi hành, chỉ là tốc độ bi giảm chậm lại. Hơn nữa, ở trong không gi­an này, tu luyện giả cũng không thể sử dụng thuấn di.

- Hừ! Ta sẽ đi, tuy nhiên không phải hiện tại

Hạ Ngôn hừ một tiếng, cười nói.

-Cái gi?

- Ngươi dám cả gan cãi lệnh của Chưởng Khống Giả đại nhân?

Thân hình vi trưởng lão khẽ run lên, liền giơ tay lên đỉnh ra tay với Hạ Ngôn.

“Vù!”

Thế nhưng thân ảnh của Hạ Ngôn đột nhiên biến mất trong không gi­an, không có dấu hiệu gi báo trước.

- Điều này sao có thể?

Vi trưởng lão nghi hoặc nhìn ra chung quanh.

Màng không gi­an này đã bị lực lượng phép tắc của hẳn phong tỏa, cho dù là phi hành, tốc độ đều phả giảm chậm, càng đừng nói là thuấn di. Hơn nữa, cho dù là thuán di, cũng không có khả năng không hề có dấu hiệu báo trước như thấ

Hắn không biết là, Hạ Ngôn sử dụng Đại Na Di Thuật! Ở dưới phong tỏa không gi­an của hắn, nếu là ở thời gi­an trước khi Hạ Ngôn lực lượng pháp tắc đại viên mãn, thì không thể thành công thi triển Đại Na Di Thuật. Nhưng hiện tại Hạ Ngôn, sớm đã pháp tắc đại viên mãn, ở trước m.ăt Thân chủ bình thường thi triển. Đại Na Di Thuật cũng không có vấn đề gì.

-Không xong!

Ngay sau đó tản ra ý niệm dò xét, vi trưởng lão này rất nhanh liền phát hiện tung tích của Hạ Ngôn, lúc này Hạ Ngôn đang chạy thât nhanh ra ngoài núi Thủ Vọng.

“VÙ!”

Trưởng lão cũng vội vàng truy đuổi theo ra ngoài.

“Tiểu tử này tốc độ thật nhanh nha! Không ngờ không châm chứ nào so với ta.” Trưởng lão cảm ứng đuợc Hạ Ngôn đang ở xa xa, giật mình cả kinh thầm nghi

“Thương Ản không ngờ ra tay trước. Thanh Dương Phong chủ lai bị giết chết…” Hạ Ngôn cấp tốc phi hành, trong lòng cũng vừa phẫn h.ân vừa đau buồn.

“Chết tiệt!” Hạ Ngôn trợn to hai mắt, trong lòng cực kỳ căm hận Thương Ẳn Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, hận không thể lập tức đánh chết hắn.

“Hiện tại. trước tìm một chỗ, sau đó đột phá trờ thành Thần chù!” Thân hình Hạ Ngôn rất nhanh bay đi, tuy rằng còn không thể hóa thân thành pháp tắc, nhưng tốc độ của hắn cũng nhanh đến cực hạn.

“Ổ?”

“Nhanh như vậy đã đuổi theo kịp? Đại Na Di Thuật!” Hạ Ngôn vùa mới liên tục thi triẩi vài lần Đại Na Di Thuật vốn tường rằng đã bỏ xa đối phương, nhưng không nghĩ tới đỗi phương vẫn đuổi sát theo sau.

“Không đúng! Không phải tên trưởng lão kia, người đuổi theo là Thương Ẳn.” Hạ Ngôn dùng ý niệm tra xét, nhìn thẩy người đuồi sát theo mình, rõ ràng chính là Thưc­ng Ẩn đương nhiệm Chường Khống Giả núi Thủ Vọng. Thương Ẩn dường như rẩt quen thuộc với Đại Na Di Thuật, cho nên nhiầi lần đều có thề chuần xác tìm được vị tri của Hạ Ngôn.

Nếu chỉ luận về tốc độ phi hành… Hạ Ngôn phải kém một chứ so với Thương Ân, hiện tại chi có thể liên tục sử dung Đại­Na Di Thuật ý đồ bỏ rơi Thương Ân.

“Không được, không cắt đuôi được!” Hạ Ngôn sau nhiều lần thí nghiệm, phát hiện Thương Ân vẫn đuổi sả theo mình, hơn nữa khoảng cách giữa hai người đường như còn bị thu ngắn lại. Tuy rằng Hạ Ngôn đã sử dụng Đại Ấn Nặc Thuật trong Linh La tâm pháp, nhưng ThươngÂn đường như cũng có bảo vật truy tung, không ngờ có thể làm cho Đại Ân Nặc Thuật của Hạ Ngôn mầt hiệu lực.

“Xem ra, chỉ phả mạo hiểm nắm chặt thời gi­an đột phá.” Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng…” Ta tiến vào Tháp Thời Gi­an, vây Thương Ẳn muốn tìm được Tháp Thời Gi­an, cũng phả tán một ít thời gi­an. Tháp Thời Gi­an, có thề che chắn khí tức.”

‘©úng rồi! Ta trước tiến vàữ thời không loan lưu… ở trong thời không loạn lưu. Thương Ẳn muốn tìm được Tháp Thời Gi­an, càng khó.” Hạ Ngôn ánh mắt sáng ngời, nghĩ đến thời không loạn lưu. ở trong thời không loạn lưu dù các loại năng lượng tung hoảnh, vật chất rất nhiều, Tháp Thời Gi­an hóa thành cát đá linh tinh gì đó bình thường, Thương Ần muốn tìm được, quả thật sẽ càng thêm khó.

Chương 1105: Trở thành Thần chủ

Nghi đến đây, Hạ Ngôn vung cánh tay lên, linh lực màu vàng liền xé mở một màng không gi­an, theo khe hở không gi­an lõ ràng có thể thấy được năng lượng tối đen. Hạ Ngôn không môt chứ do dự, tung người nhảy thẳng vào không gi­an loạn lưu, trong nháy mầ thân ảnh hắn biến mất.

“Không ngờ trốn vào thời không loạn lưu?”

Thương Ẳn đuồi sát theo sau không bỗ, luôn tâp trung ánh mắt, và trong ý niệm cảm ứng, hắn nhìn thểy khoảnh khắc Hạ Ngôn xé rách không gi­an tiến vào không gi­an loạn lưu. Tháy vây hắn cũng tế ra nguyên lực bản thân phá vỡ một mảng không gi­an, thân thê nhoáng lên một cái đồng dạng tiến vào trong không gi­an loạn lưu.

Kỳ thật hơn mười ngày qua, Thương Ẳn này vẫn luôn canh giữ ở chỗ lối ra của núi Thù Vọng. Bởi vì cả ngan núi Thủ Vọng chỉ có một lối ra, cho nên hắn giữ tại chỗ này, chính là để chuyện đánh chết Hạ Ngôn không xảy ra điều gỉ bất trắc. Hắn biết rõ Hạ Ngôn có thể linh hồn và pháp tắc đều đạt tới cảnh giới đại viên mãn, cho nên hắn an bài vị trưởng lão kia, rất có thể không thành công bắt giữ Hạ Ngôn.

Vì thệ, hắn liền tự mình canh giữ ở lối ra núi Thù Vọng, như vậy cho dù Hạ Ngôn từ trong tay vị trưởng lão kia chạy thoát, hắn cũng có thể ngăn chặn Hạ Ngôn kịp thời.

Trước khi Hạ Ngôn chạy đến chỗ lối ra… Thương Ẳn kỳ thật cũng đã biết, chi có điểu bởi vì ở trong núi Thù Vọng không tiện ra tay, cho nên hắn mới cố ý để Hạ Ngôn thành công chạy ra ngoài núi Thủ Vọng, sau đó truy đuổi theo.

ở bên ngoài núi Thủ Vọng đánh chết Hạ Ngôn cướp đoạt nhẫn Linh La. nhu vậy thần không hay quỷ không biết.

- Ngươi trốn không thoát đàu!

Sau khi tiến vảo thời không loạn lưu, Thương Ẩn lại hóa thân làm một đoản pháp tắc uy lực vô hạn, ý niệm cường đại rất nhanh tra xét khắp nơi, bao phù trong phạm vi không gi­an mười vạn dặm.

-Ồ?

“Biến mất? Điều này sao có thề! Thằng nhóc con này vừa mói tiến vào thời không loạn lưu, ta liền đuồi theo lại đây ngay, như thế nào lại lập tức biến mát vô tung vô ảnh? Không, hắn không có khả năng rời khỗi phạm vi tra xét của ta, nhất định là ẩn núp đâu đó.” Thương Ân ngưng tụ ánh mắt, cẩn thận tim kiếm, nhưng vẫn không có phát hiện gì.

“Hẳn là trốn vào trong bảo vật của Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận luyện chế kia rồi.” Rất nhanh, Thương Ân liền nghĩ tới kiện bảo vật của Hạ Ngôn, lúc trước ở ngoài Thâm Uyên Vô Tận, Hạ Ngôn chính là trốn vào trong bảo vật này mói thành công kéo dài, dẫn tới nữ Nhân Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyôi Vô Tận kia phá đám, cuối cùng tránh được hắn đuồi giết.

- Thật đáng giận! Lại trốn vào bảo vật đáng ghét kia rồi.

- Hừ! Thằng nhãi con này, ngươi tưởng là trốn vào đó ta không tìm thấy ngươi sao? Cho dù là đào móc từng tấc một, ta cũng phải đào tìm ra ngươi cho bằng được.

Thương Ẳn thấp giọng quát lên, trên mặt đầy vẻ dữ tợn.

Ngay sau đó. hắn liền thúc động nguyên lực, trực tiếp cố định toàn bộ thời không loạn lưu ở chung quanh trong phạm vi ngàn vạn dặm. Dùng lực lượng pháp tắc uy lực vô hạn cố định tất cả năng lượng và vật chất trong không gi­an này, như vậy Hạ Ngôn ẩn thân trong kiện bảo vật đó mới không thể theo các loại năng lượng và vật chát lặng lẽ chuồn ra ngoài phạm vi hắn có thề nắm trong tay.

Sau khi làm cố định những vật chất này, Thưc­ng Ẳn có thề chậm rãi kiểm tra từng tấc một cho dù là một hạt tro bụi, sớm muộn gì cũng có thể tim được Hạ Ngôn.

- Tiểu tử! Tacó dưthời gi­an chơi đùa cùng ngươi.

Thương Ẳn rất nhanh liền ổn định tâm thẩn, nguyôi lực trong cơ thể vừa động, trong nháy mắt từ trong nhẫn không gi­an xuất ra một kiện bảo vật:

- Thu!

Chỉ thấy từng đạo hào quang màu vàng, bao phủ toàn bộ không gi­an khổng lồ Thưc­ng Ẳn mới vừa cố định, toàn bộ không gi­an lập tức liền chấn động kịch liệt. Ngay sau đó, tất cả vật chất và năng lượng trong mảng không gi­an này. không ngờ đều biến mất vô ành vô tung.

- Hừ! Mang về toàn bộ, chậm rãi tìm tên tiểu tử giảo hoạt chết tiệt đáng giận này.

“Vù” một cái thần ảnh Thương Ẳn biến mát trong thời không loạn lưu tối đen. Hắn dự

tính mang cả phiến không gi­an này về núi Thủ Vọng, sau đó chậm rãi tìm Hạ Ngôn ần núp ở bên trong.

Trong không gi­an tầng thứ­ba Tháp Thời Gi­an.

- Đột phá!

Theo một tiếng quát nhẹ, thân thể Hạ Ngôn, ở bên trong năng lượng lưu động rất nhanh phát sinh biến hóa. Thân ành màu trắng ở trong không gi­an tầng thứ­ba Tháp Thời Gi­an, bắt đầu dần dần biến mất trong không gi­an.

Quá trình đột phá Thần chủ này cũng cần­rất nhiều thời gi­an.

Thân minh Hạ Ngôn chậm rãi hóa thân thành pháp tắc, ước chòng thời gi­an qua đi một vạn năm, thời gi­an ở bên ngoài cũng trôi qua mười năm.

Thời điểm thân ảnh màu trắng của Hạ Ngôn hoàn toàn biến thành hư vô, đột nhiên trong nháy mắt lại hiện ra rất rõ ràng. Trong thời gi­an ngắn, thân hùđi­Hạ Ngôn liền khôi phục bình thường.

“Phù!” Thởra một hơi.

- Thành công rồi!

Trên mặt Hạ Ngôn lộ ra vẻ tươi cười, khóe miệng khẽ nhếch lẻn.

Thời gi­an một vạn năm này, Hạ Ngôn đã trải qua toàn bộ quá trình hóa thân thành pháp tắc. Bởi vì là lần đầu tiên hóa thần thành pháp tắc cho nên quá trình này có vé rất chậm, về sau Hạ Ngôn tiếp tục hóa thân thành pháp tắc, sẽ giống như Thần chủ bình thường rất nhanh chóng, chi cần một cái ý niệm trong đầu mà thôi.

- ồ?…

Trong lúc đang vui mừng, Hạ Ngôn vô tình giơ cánh tay lên nhìn vào, tâm thần hắn giật mình kinh ngạc, tiếp theo… Kền cảm ứng được từng luồng năng lượng mênh mòng cuồn cuộn, từ bốn phương tám hướng bị hút vào thân thể của minh, s au khi những năng lượng này bị thân thể hấp thu, không ngừng lưu chuyển rất nhanh có quy luật trong cơ thè cuối cùng không ngờ tự động trò thành năng lượng bản mạng, cũng chính là nguyên lực của tu luyện giả cảnh giới Thần chủ.

Tu luyện giả vừa mói đột phá trở thành cảnh giới Thần chủ, không chỉ có linh lực vốn có trong cơ thể sẽ biến thành nguyên lực uy lực lớn hơn nữa, mà còn có thể hấp thu năng lượng trong thiôi địa chuyền hóa thành nguyên lực. Tu luyện giả khác nhau cũng có thể hấp thu năng lượng không đồng đều.

Lúc này ở bên ngoài Tháp Thời Gi­an, năng lượng trong thiên địa hình thành một cái lốc xoáy thật lớn. Toàn bộ năng lượng trong không gi­an không ngừng hội tụ đến cùng một chỗ, đững mãnh cuốn vào trung ương lốc xoáy.

Những năng lượng này hiển nhiên chính là năng lượng Hạ Ngôn đang hấp thu.

- Sao lại the này?

Ý niệm của Thương Ân còn đang ồ bên trong bảo vật lục soát, đương nhiên cùng trong thời gi­an đó liền phát hiện tình huống dị thường.

- Đó là… Không xong! Chỗ tên tiểu tử Hạ Ngôn kia ẩn thân, ngay tại trung tâm lốc xoáy. Chết tiệt! Tiểu tửnày đã đột phá trờ thành Thần chủ sao? Nhưthếnào nhanh nhưvậy?

Ý niệm vừa động, thân thể Thưc­ng Ẳn, không ngờ lập tức ngưng kết ngay trong không gi­an bảo vật, rất nhanh bay về hướng lốc xoáy.

- Không thể tệp trung!

‘Thời điểm Tu luyện giả đột phá thành Thần chủ, năng lượng trong thiên địa sẽ bị hấp thu rất nhanh, ta căn bản là không thể ngăn cản!” Trơ mắt nhìn năng lượng không ngừng hội tụ, Thương Ẳn muốn cố định năng lượng trong không gi­an, nhưng không thể làm được. Mặc dù hắn có thề khống chế bảo vật, nhưng hoàn toàn không thể ngăn càn loại sức mạnh to lớn tồn tại trong thiên địa này, chỉ có thể trơ mắt nhìn.

Một người dù có mạnh mấy đi nữa, cũng không có khả năng có được năng lực đối kháng cùng thiên địa!

Dưới tình hình này, hắn cũng không cách nào tìm được chính xác vị trí của bảo vật Hạ Ngôn đang ẩn thân.

“Xem ra, chi có thể chờ hắn hấp thu năng lượng xong!” Hiện tại Thương Ẳn có thể làm cũng chì có chờ đợi. Chờ Hạ Ngôn hấp thu đủ năng lượng, năng lượng trong thiên địa khôi phục ôn định, hắn mới có thể tiếp tục tìm chỗ ẩn thân của Hạ Ngôn.

Hiện tại đã biết đại khái vị trí, kế tiếp muốn tìm được Hạ Ngôn, tự nhiên sẽ dễ dàng han nhiều.

Thời gi­an mười năm này, tuy ĩằag hắn luôn luôn lục soát tim kiếm cần­thận, nhưng bởi vì vật chất trong thời không loạn lưu thật sự quá hỗn loạn phúc tạp, hơn nữa có rất nhiều vật chất đều tản ra dao động năng lượng mỏng manh, cái này càng tăng thêm độ khó phân biệt.

Mấy ngày sau, năng lượng hình thành lốc xoáy bắt đầu nhỏ đi, quá trình nhò đi này kéo dài chừng hai canh giờ, rốt cục thi hoàn toàn biến mất.

Năng lượng lốc xoáy biến mất, cũng đại biểu Hạ Ngôn hấp thu năng lượng xong. Hiện tại, hắn đã là cường giả cảnh giới Thần chủ hàng thật giá thật.

- Xong rồi?

Thương Ẩn vẫn luôn túc trực ở bên ngoài, lúc này hắn trọn tròn mắt, cố tập trung ánh mắt nhìn.

- Để xem ngươi còn trốn đi đâu cho thoát?

Khóe miệng Thương Ân hiện ra vẻ cười lạnh, ngay sau đó hắn chiết ra chỗ Hạ Ngôn ẩn thân nơi trung tâm lốc xoáy năng lượng hình thành, tất nhiên là Hạ Ngôn ở trong đó.

Trong phạm vi thu nhỏ này, muốn tìm kiếm Hạ Ngôn đã đem giản hơn nhiều.

ở trong ý nghĩ Thương Ẳn xem ra, cho dù Hạ Ngôn đã đột phá tới cảnh giới Thần chủ, cũng không có khả năng là đối thù của minh. Dù sao, Hạ Ngôn chỉ vừa mói đột phá Thần chủ mà thôi

- Hoàn thành rồi!

Hạ Ngôn ở trong không gi­an tầng thứ­ba Tháp Thời Gi­an, cũng đột nhiên mở to đôi mắt, trong miệng phun ra một ngụm trọc khí Lúc này trong cơ thể Hạ Ngôn, tràn ngập nguyên lực mênh mông. Những nguyên lực này đều là năng lượng bản mạng của Hạ Ngôn.

‘Ta hiện tại cường đại hoa vô số lần so với trước khi đột phá Thần chủ. Dường như chỉ một ngón tay liền có thể dí chết ta lúc trước! Loại cảm giác này quả thật khó có thể tưởng tượng.” Hạ Ngôn vui sướng thầm nghĩ.

“Không vội đi ra ngoài làm gì, trước hấp thu nguyên lực của Thương Đồ tiền bối.” Sau một lúc lâu, Hạ Ngôn hít vào một hơi, bình ồn lại tâm tình kích động, sau đó từ trong nhẫn Linh La xuất ra viên nguyên lực Thưc­ng Đồ ngưng tụ nguyên lực mà thành.

“Ra!” Theo ý niệm, nguyên lực trong cơ thể Hạ Ngôn chậm rãi chày ra, bao bọc luyện hóa nguyên lực của Thương Đồ tiền bối. Hai nguyâi lực không ngừng thẩm thấu lẫn nhau… Cuối cùng họp hai thành một

- Xong rồi!

Toàn bộ quá trình, chỉ dùng thời gi­an vài hô hấp mà thôi, sau khi Hạ Ngôn thu hồi tất cả nguyên lực vào lại trong cơ thè là đã thành công hấp thu viên nguyên lực của Thương Đồ.

Hạ Ngôn rõ ràng cảm giác được nguyên lực trong cơ thể mình, tăng mạnh không chỉ gấp

đôL

“Có những nguyên lực này, thực lực của ta tất nhiên không ở dưới Thương Ẳn kia.” Hạ Ngôn mắt tỏa sáng, thầm nghĩ trong lòng.

“Đúng rồi, còn có Hỗn Nguyên Nhàn Sâm Quả. Trong không gi­an nhẫn Linh La, còn có ba quả Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quà. Nếu ta có thể luyện hóa hết ba quả Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả này thành nguyâi lực, rồi sau đó hấp thu, vậy thực lực của ta hắn là sẽ trồ nên càng mạnh.” Hạ Ngôn ánh mắt tỏa sáng.

‘Thử xem xem!” Nghĩ đến liền làm ngay.

Hạ Ngôn một lần nữa ngồi xuống, ý thức tiến vào không gi­an nhẫn Linh La, nhanh chóng tìm được ba quả Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quà. Ba quả này chiếm không gi­an kỳ thật rất nhỏ, nhưng lúc trước Hạ Ngôn ở trong gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, dùng nhẫn Linh La thu cất Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả, cũng chi có thể đưa vảo được ba quả… cố gắng cách nào cũng không thể thành công thu tiếp được.

“Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả này có thể hóa thành nguyên lực của tu luyện giả cảnh giới Thần chủ. Như vậy… phải làm thế nào đây?” Hạ Ngôn mày mặt nhăn nhó, trong lòng suy nghĩ rất nhanh.

Nhưng vẫn không nghĩ được biện pháp nào. Nói thẳũg ra hắn cũng không dám mạo muội lấy Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả ra ngoài, vạn nhất Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả này vừa lấy ra liền biến mất, vậy thì lỗ to.

“Rốt cuộc phải làm thế nào mới sử dụng được Hỗn Nguyên Nhân Sâm Quả?” Hạ Ngôn nhíu mày: “Sớm biết vậy, trước tìm người hiểu biết hỏi một chút cho rõ ràng. Hiện tại trong tay có bảo vật, lại không đừng được.”

Lắc lắc đầu, trên mặt Hạ Ngôn lộ rõ vẻ Không đành lòng.

Chương 1106: Chiến với Thương Ẩn

Hỗn Nguyên Nhân Tham Quả ồ trong không gi­an nhẫn Linh La, căn bản là không thể nghiên cứu tỉ mỉ được phương pháp sử dụng của nó, mà Hạ Ngôn lại không dám tùy tiện lấy Hỗn Nguyâi Nhân Tham Quà ra ngoài không gi­an nhẵn Linh La, bởi vì như vậy rất có thể Hỗn Nguyên Nhân Tham Quả sẽ biến mất.

B a quả Hỗn Nguyên Nhân Tham Quả này, là Hạ Ngôn thật gi­an nan mới lấy được ở tầng thứmột tĩăm gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiểu, Hạ Ngôn cũng không có nắm chắc mình còn có cơ hội tiến vào gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều nữa hay không, đương nhiên không thể tùy tiện mạo hiềm thửnghiệm.

“Được rồi! Ta trước không cần sử dụng ba quả Hỗn Nguyên Nhân Tham Quả này, dù sao với thực lực của ta hiện tại, cũng đủ để ứng phó với lão già Thưc­ng Ân kia.” Ngay sau đó Hạ Ngôn thu hồi ý niệm trong đầu, ánh mắt chợt lóe sáng.

“Chờ sau khi rời khỏi đây đánh bại Thương Ẳn, vạch trần bộ mặt gi­an ác của Thương ẲĩL rồi hãy nghĩ biện pháp sử dụng Hỗn Nguyên Nhân Tham Quả cũng không muộn.”

“Ồ!”

Đúng lúc này, Hạ Ngôn cảm giác được Tháp Thời Gi­an bị chấn động mãnh liệt, đường như là bị một lực lượng thật lớn tác động mạnh lên nó. Tháp Thời Gi­an là bảo vật thời gi­an đo Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận tự tay luyện chế, chất liệu sử dụng đều rất cứng rắn, dao động năng lượng bình thường căn bản là không thể phá hủy nó, mà hiện tại Hạ Ngôn lại cảm nhận được rõ ràng Tháp Thời Gi­an có dấu hiệu sụp đồ.

“BỊ phát hiện rồi!” Gần như chi trong nháy mắt, Hạ Ngôn liền nghĩ tới chuyện gì xảy ra, nhất định là Tháp Thời Gi­an đã bị Thương Ân kia phát hiện.

“Hừ! Bậy giờ ta cứ từ trong này đi rạ đề xem ngươi làm thế nào cướp được nhẫn Linh La của ta.” Ánh mắt Hạ Ngôn lóe sáng, thân ảnh hóa thành một luồng hào quang, biến mất trong không gi­an tầng thứ bạ Tháp Thời Gi­an. Ngay sau đó, Hạ Ngôn hiện ra bên trong bảo vật không gi­an của Thương Ân.

- Ha ha! Rốt cục đi ra rồi, để xem ngươi lần này chạy đâu cho thoát!

Thương Ẳn nhìn thấy Hạ Ngôn xuất hiện, lập tức phát ra tiếng cười ha hà Lúc này hắn dùng ý niệm huyễn hóa ra thân ảnh, đứng cách Hạ Ngôn chỉ có vài tĩăm thước.

- Thưc­ng Ẳn! Ta vì sao phải chạy?

Hạ Ngôn cười nhìn về phía Thương Ẳn, sắc mặt đột nhiên hơi biến đổi, nhíu mày nói tiếp:

- Không đúng! Nơi này… đày là một không gi­an độc lập.

- Đúng vậy, Hạ Ngôn! ở trong không gi­an này ta chít­di là chúa tề, bất kể ngươi làm thế nào cũng trốn không thoát.

Thương Ân cười lạnh nhìn Hạ Ngôn nói, trong mắt chóp lóe ra vẻ hung ác.

- Phải không?

Hạ Ngôn lại cười nhạt nói, không có vẻ khẩn trưc­ng chút nào. Điểu này khiến trong lòng Thương Ẳn hơi chấn động.

- Xem ra, đây là một kiện bảo vật không gi­an. Thương Ẳn! Ngươi cho là bảo vật không gi­an của ngươi có thể vây khốn được ta ư? Hiện tại, hãy xem ta phá hủy bảo vật không gi­an của ngươi.” Vừa nói, Hạ Ngôn vừa vận dụng linh lực màu vàng, công kích thẳng vào bức tường không gi­an của bảo vậthìóh thành.

- Đồ ngu dốt!

Thương Ân phi cười một tiếng:

- Vọng tưởng phá hủy bảo vật không gi­an của ta? Thật đúng là ngu dốt! Bảo vật không gi­an này tương liên cùng tinh thần của ta, coi như là một bộ phận thân thể của ta ở trong bảo vật này, hết thảy đều do ta làm chủ, cho dù lực lượng của ngươi cường đại mấy đi nữa, cũng sẽ bị không gi­an tự động hấp thu… Trừphi…

Thương Ẳn dường như là khán giả xem biểu diễn, nhìn chằm chằm Hạ Ngôn đánh ra từng quyền, trong miệng nói nhưthấ

- Cái gì? Không xong!

Thương Ân nói còn chưa dứt lời, hắn liền nhìn thấy bức tường không gi­an độc lập hỉnh thành do bảo vật không gi­an của mình, đã bắt đầu sụp đồ vỡ vụn.

- Điểu này sao có thề? Hắn như thế nào có thể phá hủy được bảo vật không gi­an của ta? Không có khả năng! Trừ phi là có thực lực vượt qua ta, bằng không không có khả năng phá hủy được bảo vật không gi­an của ta

Thương Ẳn biến sắc, kinh ngạc nhìn không gi­an đang sụp đồ.

“Vèo!”

Hạ Ngôn từbên trong không gi­an vỡ nát, lắc minh một cái liền bay ra ngoài

-Ổ?

“Đây là trong cung điện? Thương Ẳn cư ngụ trong Vọng Thiên Cung Điện, xem ra tòa cung điện này chính là Vọng Thiên Cung Điện.” Hạ Ngôn nhìn cảnh vật bốn phía, các ý niệm rất nhanh xoay chuyển trong đầu.

“Phía sau Vọng Thiên Cung Điện, là chỗ thanh tu của các nhân vật cường đại trên núi Thủ Vọng.”

“Tốt han là ra ngoài Vọng Thiên Cung Điện, Thương Ẩn kia khẳng định sẽ truy đuồi theo ta.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, thân hình dĩ nhiên hóã thành pháp tắc, trong thời gi­an ngắn liền thoát ra ngoài ngọn núi trung ương.

“Quả nhiên lợi hạỊ phạm vi pháp tắc ta nắm trong tay, không ngờ đã có thể đạt tới hơn vạn dặm.” Hạ Ngôn hóa thân thành pháp tẳc, lập tức liền biết phạm vi khu vực mình có khả năng hoàn toàn nắm trong tay.

Trước khi bước vào cảnh giới Thần chủ, dù phập tắc của Hạ Ngôn đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn, nhưng có thể nắm trong tay phạm vi không gi­an, cũng chi có bán kính năm mươi thước.

Mà hiện tại, lại có thể hoàn toàn nắm trong tay khu vực không gi­an bán kính cà vạn dặm. Mà khu vục không gi­an có thể khổng chế lại còn không lồ hơn, đạt tới còn hơn ngàn vạn dặm.

Hoàn toàn nắm trong tay và khổng chế, đó hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau. Tu luyện giả hoàn toàn nắm trong tay khu vực, thi ở trong khu vực đó, gần như là không gì không làm được. Thậm chí, có thê nghịch chuyên thời gi­an. Còn không gi­an không chế thi không làm được vậy.

“Vù!”

Hạ Ngôn vừa mới bay ra ngoài ngọn núi cao nhất, Thương Ấn liền điên cuồng đuổi tới, hắn dùng ý niệm tập trang vào Hạ Ngôn, phát hiện Hạ Ngôn rời khỏi ngọn núi trung ương, sau đó… không ngờ khôĩig có tiếp tục chạy trốn, mà ngừng lại.

Trong phút chốc, Thương Ẳn liền đến gần chỗ Hạ Ngôn, nhìn thấy thân ảnh Hạ Ngôn dần dần hiện ra.

- Hạ Ngôn! Không ngờ ngươi đã đột phá tới cảnh giới Thần chủ rồi…

Thương Ản âm trầm nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, khóe mắt co giật dồn dập, trong mắt lóe ra tia sáng hung tợn.

- Đúng vậy! Xem ra kế hoạch của ngươi lại thất bại rồi!

Hạ Ngôn híp mắt cười, nhìn về phía Thương Ẳn.

- Hừ, tiểu tử! Ngươi cho là bước vào cảnh giới Thần chủ, thì có thề đủ sóc chống lại ta sao?

Thương Ẳn hừ lanh một tiếng, khí tức đột nhiên tăng lên, lực lượng pháp tắc trong không gi­an đao động kịch liệt, hình thành tầng tầng tám chắn kín mít, bao phủ Hạ Ngôn ở bên trong.

Lúc này. đường như hắn còn lo lắng Hạ Ngôn sẽ chạy trốn.

- Thưc­ng Ân! Ngươi cho là bây giờ còn có thể giết chết ta cướp lẩy nhẫn Linh La sao?

Hạ Ngôn khẽ giơ hai tay lên, ý niệm chuyển qua, từng đạo lực lượng pháp tắc cũng hình

thành gợn sóng, rất nhanh lan tiàn ra khắp bốn phía không gi­an.

Lực lượng pháp tắc của hai người, ở trong không gi­an không ngừng va cham, đan xen vào nhau, không ngừng cắn nuốt lẫn nhau, hỗn loạn. Trong thời gi­an rất ngắn toàn bộ không gi­an đều biến thành một mảng tối đen, ánh sáng mặt trời hoàn toán không thể chiếu xuống mảng không gi­an này.

Bên ngoài lực loạng pháp tắc, nếu như có người nhìn vào, sẽ phát hiện những ánh sáng kia hoàn toàn vặn vẹo, hình thành cảnh vật hình xoắn trông thật đáng sợ.

- Tiểu tử! Bây giờ ngươi gi­ao ra nhẫn Linh La, ta còn có thể tha cho ngươi một mạng.

Thương Ẳn truyền âm hung tợn nói với Hạ Ngôn. Hắn nhìn thấy Hạ Ngôn thúc động lực

lượng pháp tắc, trong lòng không khỏi có phần không nắm chắc, cho nên lại tiếp tục uy hiệp Hạ Ngôn như thế

- Thương Ân! Muốn nhẫn Linh La? Ngươi quả thực là nằm mơ!

Hạ Ngôn nhưng không có truyền âm, mà là lớn tiếng nói, thanh âm truyền khắp toàn bộ núi Thù Vọng.

- ổ? Người nào kêu to tên của Chường Khống Giả vậy?

- Nhẫn Linh La? Người kia đang nói nhẫn Linh La!

Tu luyện giả ở khắp nơi trên núi Thủ Vọng… nghe được câu nói của Hạ Ngôn, đều sửng sốt ngây người sau đó rất nhanh bay về hướng chỗ hai người gi­ao chiến. Đây đúng là kết quả Hạ Ngôn mong muốn.

- Mau nhìn kìa, đó là Chưởng Khống Giả đại nhân, mà đứng đối điện là một tu luyện giả. ổ! Như thế nào vị tu luyện giả kia giống như Đông Ngữ vậy?

Một gã Chấp sự núi Thủ Vọng, nhìn thấy hai bóng người trong không gi­an lực lượng pháp tắc đan vào nhau.

Tuy rằng bên trong không có ánh sáng, nhưng những tu luyện giả núi Thủ Vọng này, vẫn có thể dùng ý niệm thấy rõ lảng bóng người trong không gi­an u tối kia. Đương nhiên, ý niệm của tu luyện giả bình thường thì căn bản không thê thẩm thấu vào được.

- Quả thật là Đông Ngữ! Như thế nào có thể, hắn như thế nào đột phá đến cảnh giới Thần chủ rồi?

- Điều này quả thực khó có thể tin, không ngờ hắn lại đang đối chiến cùng Chưởng Khống Giả đại nhân, thật không biết sống chết.

Tu luyện giả núi Thủ Vọng, đều sôi nổibản tán. Tu luyện giả của bảy ngọn núi tập trung tới han phân nửa, trong đó có không ít nhân vật trưởng lão cảnh giới Thần chủ.

- Đó là Hạ Ngôn!

ở bên trong đám người, Thương Tử Danh vừa nhìn thấy Hạ Ngôn, liếc mắt một cái liền nhận ra ngay. Lúc này tầm tình của hắn cũng rất phức tap, trong lòng hắn vẫn luôn ôm mối căm thù, muốn sớm ngày bước vào cảnh giới Thần chủ, sau đó đánh chết Hạ Ngôn để báo thù cho con minh. Nhưng hiện tại lại tận mắt thấy Hạ Ngôn đã là cảnh giới Thần chủ, hơn nữa đang đối địch cùng Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng. Thực lực như vậy, cho dù chính hắn cũng đột phá đến cảnh giới Thần chủ, cũng đúng là đuồi theo không kịp.

Nghĩ đến đây, Thương Tử Danh không khỏi nhẹ giọng thở dàỊ khẽ lắc đầu. Nhưng ngay sau đó ánh mắt hắn chợt lóe sáng, lại nhe răng cười thấp giọng nói:

- Hạ Ngôn đây là muốn chết, lại dám đối nghịch cùng Chưởng Khống Giả đại nhân, hắn chết chắc rồi!

- Thương Tử Danh! Đây là Đông Ngữ, ngươi vì sao nói hắn là Hạ Ngôn?

Một tu luyện giả đứng bên cạnh Thương Tử Danh, nghi hoặc nhìn Thương Tử Danh, hắn nghe được lòi lẩm bẩm của Thương Từ Danh.

- Đông Ngữ chính là Hạ Ngôn!

Thương Từ Daah liếc mắt nhìn tu luyện giả kia, nói.

- Ngươi muốn chết!

Trong lúc rất nhiều tu luyện giả núi Thủ Vọng đã chạy tới đây, Chưởng Khống Giả Thương Ẳn giận dữ, trực tiếp huy động một đạo kiếm khí chém ra. Lực lượng pháp tắc hắn hoàn toàn không thể áp chế Hạ Ngôn, chi có thể sử dụng Pháp Tắc Thần Khí công kích trực tiếp nhất. Pháp Tắc Thần Khí mang theo sát khí ngút trời, nhanh chóng đâm tới thân minh Hạ Ngôn.

Năng lượng kinh người trực tiếp xuyên thấu qua hư không u tối. Từ rất xa nhìn lại, chi có thể nhìn thấy hào quang chợt lóe sáng một cái, đã tới bên cạnh Hạ Ngôn.

- Thương Ân! Ngươi không xứng làm Chưởng Khống Già núi Thù Vọng, bởi vì ngươi căn bản là không có tư cách này. Ngươi… ngay cả tín vật nhẫn Linh La của Chưởng Khống Giả cũng không có, không ngờ muốn trở thành Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng.

Hạ Ngôn lớn tiếng nói… Còng lúc đó. khí cơ của hắn gắt gao tập trung vào kiếm quang khủng bố của Thương An phát ra, cảm giác được kiếm khí đã tới sát bên mình, trong lòng vừa động.

‘Bại Na Di Thuật!”

Tâm niệm vừa chuyển, sử đựng ra Đại Na Di Thuật, Hạ Ngôn đễ dàng tránh thoát được công kích của kiếm khí Thương Ân.

- Ha ha! Ta hiện tại đang sử dụng chính là thần thông ghi trong Linh La tâm pháp tên là Đại Na Di Thuật. Thương Ẳn! Ngươi có thề thi triển dược Đại Na Di Thuật không? Nếu ngươi có nhẫn Linh La, như vậy tất nhiên phải học tập bí pháp thần thông ghi lại trong đó chứ!

Hạ Ngôn lớn tiếng nói.

Nghe vậy, Thưc­ng Ẳn tức nghẹn, sắc mặt một màu xanh mét, hắn hoàn toàn không biết các loại thần thông trong Linh La tâm pháp. Bởi vì, hắn chưa bao giờ có được nhẫn Linh La.

- Thậtáng giận! Chết tiệt! Hôm nay ta phải giết ngươi!

Thương Ân phẫn nộ ngút trời, toàn thân kim quang bốc lên vạn trượng, tán phát ra từng đạo tinh thần lực không màu sắc Người bình thường không nhìn thấy… nhưng Hạ Ngôn cũng có thể nhìn ra được, tinh thần lực của Thương Ẫn hình thành từng sợi vật chất, đang bao tiùm lại hướng thân thể của mình. Nếu bị những tinh thần lực này bao bọc, như vậy Hạ Ngôn sẽ rất khó sử dụng thần thông Đại Na Di Thuật tránh né công kích tiếp theo của Thương Ẩn.

Chương 1107: Người thần bí

Lúc này, trên mặt Thương Ẳn lộ ra vẻ dữ tọa dị thường, hắn không tiếc hết thảy muốn đánh chết Hạ Ngôn, vốn vì mối lo canh cánh trong lòng hắn. Nạy đã phát triển thành sự thật, Thương Ẳn không còn cố kỵ điều gì nữa, hết thảy đều chờ sau khi đánh chết Hạ Ngôn rồi tính sau.

Trước đó, Thương Ẩn vẫn luôn lo lắng sợ để lộ ra bí mật minh không có nhẫn Linh La tín vật của Chưởng Khống Giả núi Thù Vọng. Mà ngay lúc vừa rồi, Hạ Ngôn đã lớn tiếng nói ra điều bí mật phi thường quan trọng đối với hắn, mà lại nói cho tất cả tu luyện giả núi Thù Vọng đều biết.

- Hạ Ngôn! Để xem lần này ngươi còn làm thế nào tiánh né.

Đợi những sợi tinh thần lực không ngừng co rút lại, cuối cùng bao bọc quanh thần hình màu trắng của Hạ Ngôn, mới truyền ra giọng nói âm trầm của Thương Ẳn mang theo đầy hàn ý-

“Thương Ẳn này liều, mạng rồi.” Ánh mắt Hạ Ngôn vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm những sợi li ti do tinh thần hình thành kia, trong lòng cũng hết sức thận trọng. Nếu là lúc trước khi chưa bước vào cảnh giới Thần chủ, cho dù pháp tắc và linh hồn của Hạ Ngôn đều đạt tới cảnh giới đại viên mãn, chỉ sợ giờ phút này cũng dứt khoát không ngăn chống được công kích điên cuồng của Thương Ản.

Nhưng hiện tại, Hạ Ngônđãbướcvào cảnh giới Thần chủ, hơn nữa dung hợp nguyên lực của Thương Đồ, thực lực tăng mạnh, căn bản là không kém thua Thương Ân, thậm chí nói không chừng còn mạnh han một ít so với thực lực của Thương Ẳn. Loại công kích mức độ này đối với Hạ Ngôn mà nói, cũng không dù để uy hiệp trí mạng. Cho nên, lúc này Hạ Ngôn cũng không có biểu hiện ra xu thế liều mạng.

- Chết đi cho ta!

Thương Ẳn đột nhiên hét lớn một tiếng, một đạo kiếm quang hỗn độn dưới thúc động của nguyên lực, lại lần nữa cuồn cuộn quét về hướng Hạ Ngôn. Kiếm khí kỉnh người xé rách từng mảng từng mảng không gi­an, chì trong thời gi­an ngắn đã tới gần sát thân thể Hạ Ngôn.

Cùng lúc kiếm quang hỗn độn tới gần Hạ Ngôn, ý cười nơi khóe miệng của Thương Ẳn càng thêm đậm nét, hắnt­bấp giọng nói:

- Bước vảo cảnh giới Thần chủ lại như thế nào? Hừ! Vừa mới bước vào cảnh giới Thần chủ, cũng vọng tưởng muốn đối kháng cùng ta?

Thế nhưng, nét tươi cười trên mặt hắn rất nhanh liền cứng ngắc trôi mặt minh. Bởi vì, Hạ Ngôn bị hắn không tiếc hao phí linh hồn trực tiếp bao bọc… không ngờ lại động rồi. Thương Ân rò ràng cảm giác được không gi­an bên này, bỗng nhiên bị áp bức tới cực hạn, đến ngay cả những tinh thần lực hình sợi kia, đều bắt đầu biến hình, bộ đáng dường như sắp tan ĩã bất cứ lúc nào.

- Nhưthế nào có thể?

- Hắn nhưthế nào có thề làm được?

Thương Ẳn trọn tròn mắt, không thể tin nhìn một màn này.

Những tu luyện giả núi Thủ Vọng ở xa xa quan sát, cà một đám đều như ngừng thờ. Đối với tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ mà nói, trận chiến đấu kịch Hệt giữa tu

luyện già cảnh giới Thần chủ thế này, cũng không phải lúc nào cũng có thề dễ dàng nhìn thấy. Mà đối với trưởng lão các ngọn núi cũng chính là cảnh giới Thần chủ, nhung bọn họ cũng đều khó có thể tin Hạ Ngôn vừa mới bước vào cảnh giới Thần chủ, không ngờ có được thực lực cường đại nhưthấ

Cho dù Hạ Ngôn thành công đột phá đến cảnh giới Thần chủ, nhưng cũng không thể mới vừa đột phá liền mạnh như vậy chứ? Trong số bọn họ không ít người đã đột phá đến cảnh giới Thần chủ qua đi vô số năm tháng… nhưng xem ra thực lực đường như còn không bằng Hạ Ngôn hiện giờ.

Tuy lằng Thương Ẳn đột phá đến cảnh giới Thần chủ thời gi­an không tính là lâu lắm, nhưng hắn là Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng, nhận được kế thừa của núi Thù Vọng, thực lực cường đại đó là lẽ đương nhiên. Nên biết rằng, thực lực của Thương Ẫn cũng không kém bao nhiêu so với các Phong chủ. Mà các Phong chủ đều là Nhân vật tu luyện hàng mấy trăm ức năm, thậm chí hơn một ngàn ức năm.

-Phá!

Sau khi vận dụng lực lượng pháp tắc đè ép không gi­an khiến cho sợi tinh thần lực của Thương Ẳn phải biến hình, ngay sau đó Xích Huyấ Thần Kiếm của Hạ Ngôn cũng từ trong thân thể bắn ra. Một luồng kiếm khí màu đỏ thẫm va chạm cùng một chỗ với kiếm quang hỗn độn của Thương Ân phóng ra Hai kiện thần khí Xích Huyầ Thần Kiếm và Hậu Thồ Thần Giáp đã khôi phục như lúc ban đầu, có thể phóng ra uy lực mạnh nhất. Lúc này năng lượng của hai người hoàn toàn bùng phát ra, từng vòng từng vc­ng năng lượng, mắt thường có thê thấy được… ở trong tầm mắt mọi người lan tràn trong không gi­an, cuốn về hướng toàn bộ núi Thủ Vọng.

Sau va chạm năng lượng tán phát ra thật sự là quá cường đại. Ngay cả bảy ngọn núỊ chi sợ đều không chịu nổi năng lượng, có thể hoàn toàn bị luồng năng lượng này phá hủy.

Thương Ẳn ở trong không gi­an một bên, có vẻ có chút chật vật. Tuy nhiên hắn như cũ không cam lòng nhìn chằm chằm vào Hạ Ngồn, đôi mắt giống như mãnh thú muốn ăn thịt người.

- Không xong! Ngọn núi trung ương sắp bị hủy rỗi!

Có tu luyện giả từ trong không gi­an này nhảy vọt ra ngoài, nhìn thấy năng lượng lan tràn thổi quét tới các ngọn núi, cả kinh vội vảng kêu to.

Núi Thủ Vọng từ khi chủ nhân đầu tiên của Thần Châu sáng lập đến nay, chưa bao giờ phát sinh chiến đấu kịch liệt như vậy. Sự va chạm năng lượng giữa hai người phóng thích ra, không ngờ ngay cả bảy ngọn núi đều sắp bị phá hủy. Nên biết rằng, Vọng Thiên Cung Điện chính là ở phía trên ngọn núi chính ở trung ương, nếu như ngọn núi trung ương đó bị phá hủy, vậy chăng phải Vọng Thiên Cung Điện cũng phải bị phá hủy sao?

Đó nhưng là chỗ bế quan thanh tu của chủ nhãn đầu tiên của Thần Châu cùng với các đời Chưởng Khống Già núi Thủ Vọng.

Đúng lúc này, đột ngột trong không gi­an lóe ra một luồng hào quang cực sáng, lập tức toàn bộ không gi­an đều hơi nhộn nhạo một chút Tất cả tu luyện giả tại đây đều cảm ứng được ĩõ ràng.

Mà chỉ là rung động nhẹ này, làm cho năng lượng do hai luồng năng lượng sau khi va chạm tán phát ra đang lan tràn về hướng cả tòa núi Thủ Vọng, lại đột nhiên tiêu tán vô tung

VÔ ảnh. Trong thiên địa lại khôi phục một mảng binh yên. Ngay cả không gi­an bị phá vỡ nghiêm trọng, đều mau chóng được chữa trị xong. Trận đại chiến phát sinh vừa rồi, lúc này thật giống như chưa từng xảy ra.

Trong kinh ngạc, Hạ Ngôn nhìn thấy một bóng người hiện ra trên bầu trời của ngọn núi trung ương. Bóng người này đứng lơ lửng giữa không trung, ánh mắt đang nhìn về phía hắn.

‘Bó là ai?” Hạ Ngôn vừa động trong lòng, quét mắt nhìn lại về phá Thương Ẳn, lúc này Chưởng Khống Giả núi Thù Vọng đang có chút chật vật Thương Ẳn cũng nhìn thấy bóng người trên không trung ngọn núi trung ương, sắc mặt hắn trờ nên càng thêm khó coi, tròng mắt xoay chuyển, dường như trong lòng hắn đang tính kế điều gì.

“Vù!”

Trong không gi­an tản ra một gợn sÓDg dao động nhè nhẹ, bóng người lơ lửng phía trên ngọn núi trung ương đã tới gần chỗ Hạ Ngôn và Thưc­ng An. Từ trên bóng người đó chợt tản ra một áp lực vô hình, Hạ Ngôn chì cảm thấy lồng ngực của mình giống nhưbị một ngọn núi lớn đè ép xuống, hơn nữa hoàn toàn không thể phản kháng.

“Hắn rốt cuộc là ai, mà lại mạnh như thế? Chẳng lẽ là chủ nhân đầu tiên của Thần Châu?” Hạ Ngôn thầm đoán trong lòng, bên ngoài cố cắn răng chịu đựng cổ áp lực vô hình thật lớn này.

Thương Ẳn thì lại không chịu nổi, ở trên không trung liên tục lui về phía sau, hiển nhiên đối mặt dưới áp lực vô hình biểu hiện của hắn còn không bằng Hạ Ngôn.

- Hai người các ngươi! Đây là muốn phá hủy núi Thủ Vọng hay sao?

Ngựời tới, rốt cục ra tiếng nói, ánh mắt đảo qua hai người Hạ Ngôn và Thương Ân:

- Nêu không có ta đúng lúc ra tay, chỉ sợ bảy ngọn núi của núi Thủ Vọng, đều bị các ngươi san thành đất bằng rồi.

Thương Ẳn nhích động Khóe miệng, dường như sắp mồ miệng nói điều gì.

Ngay thời điểm Thương Ẳn sắp lên tiếng, người này phất tay ngăn càn Thương Ẳn, xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía Hạ Ngôn nói:

- Ngươi là Hạ Ngôn?

-ừ?

Hạ Ngôn hơi sửng sốt

- Danh tiếng của ngươi thật đúng là không nhỏ, ngay cả sư phụ không ngờ cũng biết ngươi. Vừa rồi, sư phụ còn nhắc tới ngươi.

Khóe miệng người này hiện ra nụ cười, ánh mắt hơi nheo lại.

Vô tình trong lúc đó, cổ áp lực vô hình kia biến mất không còn chút gì, Hạ Ngôn thầm thở ra nhẹ nhõm, nhìn bóng người trước mặt cách đó không xa.

- Ta đi theo sư phụ ba trăm triệu năm nay, còn chưa bao giờ thấy sư phụ cố ý nhắc tới một người nào như vậy. Hạ Ngôn! Mặt mũi của ngươi thật đúng là lớn, khiến ta cũng rất muốn gặp mặt ngươi cho biết. Hiện tại nhìn thấy ngươi, quả thật làm ta có chút bất ngờ.

Người này Khẽ gật đầu nói.

Chương 1108: Gặp chủ nhân Thần Châu

Các tu luyện giả núi Thủ Vọng đương nhiên đều trông thấy người vừa mới xuất hiện, tuy nhiên bọn họ vẫn không lại gần, chi ở xa xa quan sát Kỳ thật phần lớn mọi người đều chưa bao giờ gặp mặt người mặc trường bào màu xám này. Nhưng theo người này nói chuyện, trong mọi người thật ra cũng có không ít người đoán ra thân phận của người này.

Hạ Ngôn bởi vì tiến vào núi Thủ Vọng không lâu, biết về tin tức núi Thủ Vọng không nhiều, lắm, cho nên hắn không thể nào đoán được thân phận của người này, chỉ có thể khẽ nhíu mày nhìn người áo bào xám trước mặt

-À?

- Quên nói cho ngươi biết ta là ai, tên của ta là Thương Kiếm, Thái thượng trưởng lão núi Thủ Vọng, đồng thời cũng là đệ tử duy nhất của chủ nhân Thần Châu. Đúng vậy, chủ nhân Thần Châu chính là sư phụ ta

Thương Kiếm trầm giọng nói với Hạ Ngôn, ánh mắt liên tục chóp động.

- Thương Kiếm đại nhân.

Hạ Ngôn sau phút giật mình cả kinh, vội chắp tay thi lễ. Không ngờ Thương Kiếm này là đệ tử duy nhất của chủ nhân Thần Châu.

Người trước mặt tên là Thương Kiếm này hiển nhiên thực lực rất mạnh, chính hắn nói đi theo chủ nhân Thần Châu đã ba ngàn ức năm, vậy cũng chính là tu luyện ít nhất ba ngàn ức năm, tất nhiên thực lực mạnh đến mức mình không thể địch nồi.

- Ừ! Không cần đa lê!

Thương Kiếm xua tay.

- Thương Kiếm trưởng lão! Hạ Ngôn này thân là Chấp sự núi Thủ Vọng, lại vi phạm quy tắc núi Thủ Vọng, nhiễu loạn trật tự núi Thủ Vọng, phải bắt trừng phạt thật nặng.

Lúc này, Thương Ẳn tiến lên nói với giọng trầm thấp tàn nhẫn.

- Chưởng Khống Già nói sao! Vi phạm quy tắc núi Thù Vọng?

Thương Kiếm nghiêng người, nhíu mày nhìn về phía Thương Ẳn:

- Sư phụ ngài đã biết chuyện ngươi không có nhẫn Linh La, mà đảm nhiệm Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng này, tuy nhiên ngựơi hẳn là may mắn, vì bây giờ sư phụ còn không nghĩ tới tự mình xử lý chuyện của ngươi, về phần chuyện của Hạ Ngôn thi không cần ngươi quan tâm

Tuy rằng Thương Kiếm còn gọi Thương Ân là Chường Khống Giả, nhưng trong giọng nói không một chút khách sáo. Điểm này bát luận kẻ nào đều có thể nghe ra được. Thương Ẳn nghe vậy, sắc mặt từ đen chuyển thành trắng. Tuy rằng rất không cam lòng nhưng lại không dám nói thêm gì nữa, chi có thề ngượng ngùng đứng ở một bên, dùng ánh mắt căm hận nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn cũng không khách sáo trợn mắt nhìn khiêu khích.

- Hạ Ngôn! Đi theo ta, sư phụ ta muốn đích thần gặp ngươi, ta dẫn ngươi đi gặp sư phụ.

Thương Kiếm quay lại thấp giọng nói với Hạ Ngôn.

-ồ?

Hạ Ngôn hơi sửng sốt, nhíu mày hòi:

- Đại nhân chủ nhân Thần Châu, muốn đích thân gặp ta?

- Đúng vậy, sư phụ quả thật muốn gặp ngươi, đây chính là vận may lớn của ngươi. Sư phụ lão nhân gia có lẽ đã có hơn một trăm ức năm cũng không có gặp mặt người ngoài.

Thương Kiếm cười nói:

- Đi thôi, theo ta đi vào Vọng Thiên Cung Điện.

-Được!

Hạ Ngôn bừng tỉnh lại, vội gật đầu.

“Chủ nhân Thần Châu gặp ta? Rốt cuộc đề làm gì?” Trong lòng Hạ Ngôn cũng hơi có phần không yên, chủ nhân Thần Châu đó chính là chủ nhân của toàn bộ Thần Châu. Hạ Ngôn cũng có chút lo lắng, chủ nhân Thần Châu biết mình đến từ Tây Vực.

“Không cần­quan tâm nhiều như vậy, nghĩ đến chủ nhân Thần Châu muốn giết ta, cũng không cần dùng nhiều thù đoạn như vậy.” Sau lúc trầm tư ngắn ngủi, Hạ Ngôn liền tỉnh táo lại, theo phía sau Thương Kiếm bay đi về hướng ngọn núi chính ở trung ương.

Nhìn theo bóng Hạ Ngôn ròi đi, Thương Ản nghiến ĩẫag nghiến lợi, dưới nguyên lực tràn ngập quần áo toàn thân hắn đều lay động phần phật, nắm tay hắn siết chặt.

“Xong rồi!”

“Hết thảy đều xong rồi.”

“Tiểu hỗn đản chết tiệt, thực đáng bầm thây vạn đoạn… Hận không thể ăn thịt, uống máu của hắn!” Trong lòng Thương An không ngừng nguyền rủa Hạ Ngôn, nhưng lúc này, hắn biết lõ rằng, mình đã không còn cơ hội và năng lực trí Hạ Ngôn vào chỗ chết.

- Hạ Ngôn kia, không ngờ được đại nhân chủ nhân Thần Châu tự mình triệu kiến!

- Thật là vận khí tốt! Đại nhân chủ nhân Thần Châu nếu có thể triệu kiến ta một lần, rồi có chết cũng đáng…

- Ngươi đừng có nằm mộng, toàn bộ núi Thủ Vọng, tu luyện giả gặp mặt đại Nhân chủ nhân Thần Châu, không han mười người.

Sau khi Thương Kiếm mang theo Hạ Ngôn biến mất trong tầm mắt mọi người, các tu luyện giả mới bắt đầu bàn tán xôn xao. Rất nhiều người vẫn tò vè khó mà tin lẳng Hạ Ngôn có được thực lực mạnh như vậy, không ngờ không kém dưới Chưởng Khống Giả Thương Ân.

- Theo ta vảo đi!

ở ngoài Vọng Thiên Cung Điện, Thương Kiếm đang phi hành, thân minh hơi khựng lại một chút, sau đó nghiêng người thấp giọng nói với Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cũng không nói gì nhiều, đi theo phía sau Thưc­ng Kiếm, rất nhanh tiến vào VọDg Thiên Cung Điện. Băng ngang qua tiền điện, trung điện, cuối cùng hai người đi vào hậu điện.

Hậu điện này cũng chính là nội điện của Vọng Thiên Cung Điện, bình thường cho dù là Chưởng Khống Giả Thương Ân và sáu. vị Phong chủ, cũng không thể tùy tiện đi vào hậu điện cũng là nội điện này.

- Hạ Ngôn, đi sát theo ta!

Đi vào hậu điện, Hạ Ngôn lập tức liền phát hiện mình tiến vào một không gi­an khác, ngay sau đó nghe Thương Kiếm ở phía trước ra tiếng nói với mình.

“ổ?” Hạ Ngôn tâm thần vừa động, phát hiện không gi­an vị trí mình đang đứng, lại là một địa phưc­ng đặc thù rất nhiều không gi­an chồng lên cùng một chỗ. Khó trách, Thương Kiếm bảo minh theo sát lão.

Khi Hạ Ngôn ổn định tâm thần lại, lập tức liền thích ứng với môi trường nơi này, đối với tu luyện giả cảnh giới Thần chủ mà nói, không gi­an uy hiếp cũng không lớn. Chú. ý một ít, Hạ Ngôn thực dễ dàng có thể cùng đi với Thương Kiếm.

Trải qua hết không gi­an này tới không gi­an khác, dường như đi rất lâu, lại dường như chỉ mới đi qua trong nháy mắt Hạ Ngôn cảm nhận được tình cảnh trước mắt biến đổi, thi đã tới địa phương khác rồi.

“Nơi này cũng không chịu hạn chế của pháp tắc thiên địa bên ngoài. Nơi này thời gi­an và không gi­an hoàn toàn là vi phạm quy luật vận chuyển của pháp tắc thiên địa.” Trong lòng Hạ Ngôn đúng là cực kỳ khiếp sợ.

- Hạ Ngôn! Sư phụ lão Nhân gia ở trong tòa cung điện phía trước, theo ta vào đi thôi.

Thương Kiếm đừng lại, xoay người nói với Hạ Ngôn, thái độ cũng trở nên phi thường

nghiêm túc

- Dạ! Thương Kiếm đại nhân!

Hạ Ngôn vội gật đầu lên tiếng tĩả lời, đồng thời cố điều hòa hơi thở.

Ngay lúc âm vang tiếng nói của Hạ Ngôn vừa dứt, cánh cửa cung điện phía trước mặt hắn, lại tự động chậm rãi mờ ra. phát ra tiếng vang kẽo kẹt nặng nề. Hạ Ngôn lập tức chăm chú nhìn theo cánh cửa cung điện. Bên trong cửa là một mảng tối đen, cho dù thị lực của hắn cực tốt, cũng không thấy rõ cành vật trong đại điện.

- Vào đi thôi, sư phụ ngài đã biết ngươi tới rỗi!

Thương Kiếm nói.

Hạ Ngôn nhấc chân đi theo bên cạnh Thưc­ng Kiếm, hai người gần như là cùng lúc bước vào cửa. Hạ Ngôn vừa bước hai chân vào bên trong, đột nhiên trong đại điện sáng bừng lên, toàn bộ trong đại điện đều hiện ra ĩõ ràng trước mắt Hạ Ngôn. Trong đại điện này cũng không có trang trí gi nhiều, chỉ có một lão già thoạt nhìn tương đối bình thường, ngồi ngay ngắn ở phía trước.

Hạ Ngôn nhìn thấy lão già nảy hai mắt hơi hé mở, ánh mắt như có như không nhìn Hạ Ngôn. Mà Hạ Ngôn lại cảm Nhận được một loại huyền ảo không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả. Lão già ở trước mặt cách đó không xa, dường như có thề nhìn thấu tâm linh của mình, dường như không gì không biết, không gì không làm được.

“Người này chính là chủ nhân Thần Châu?” Hạ Ngôn nghĩ trong lòng như thấ

- Sư phụ!

ở thời điểm trong lòng Hạ Ngôn toát ra ý niệm này, Thương Kiếm đứng bên cạnh hắn, đã thi lễ ra tiếng nói. Nội dung câu nói của Thương Kiếm, vừa lúc chứng thật lão già cách đó không xa chính là chủ nhân Thần Châu khiến vô số người nhìn lên kính ngưỡng.

-Ừ!

Lão già khẽ gật đầu.

Sau khi chủ nhân Thần Châu gật đầu đáp lời, Thương Kiếm lặng lẽ đứng qua một bên, cũng không nói gi thêm.

- Ra mắt đại nhân chủ nhân Thần Châu.

Hạ Ngôn cúi thấp đầu. khom minh thi lễ. Giờ này khắc này, Hạ Ngôn thật sự có chút khần trương không thể diễn tả được. Hơn nữa, ánh mắt chủ nhân Thần Chầu nhìn về phá hắn cũng không sắc bén lợi hại, nhưng Hạ Ngôn cũng không dám đối mắt cùng lão. Chủ nhân Thần Châu làm cho Hạ Ngôn có cảm giác thật giống như một cái hổ sâu không thấy đáy.

-Ừ!

Chủ nhân Thần châu, lại khẽ “ừ” một tiếng.

Trong đại điện lại rơi vào cảnh tĩnh lặng, Hạ Ngôn khẽ cau mày trong lòng có chút lo lắng: “Chủ nhân Thần Châu gọi ta đến, rốt cuộc đề làm gì? Xem ra, không giống như sắp trừng phạt ta, nhưng vì sao nãy giờ không nói gì?”

“Thật là không khí nặng nề!” Hạ Ngôn rất muốn hoạt động vận động thân thể của mình.

- Tên của ngươi là Hạ Ngôn?

Đại khái qua thời gi­an cạn chén trà nhỏ, rốt cục chủ nhân Thần Châu mới lên tiếng nói chuyện với Hạ Ngôn. Nghe hòi như thế, trong lòng Hạ Ngôn cũng không khỗi thờ dài một hơi nhẹ nhõm.

- Đúng vậy!

Hạ Ngôn vội vàng đáp.

-Ngươi từTây Vực đếnđây à?

Chủ nhân Thần châu lại hỏi tiếp.

- A?

Hạ Ngôn giật mình cả kinh, chủ nhân Thần Châu này quà nhiên biết hết thảy, ngay cả chuyện mình từ Tây Vực tới đây đều biết. Có lẽ ngay từ đầu, chủ Nhân Thần Châu đã biết mình từ Tây Vực đi vào Thần Châu, là thông qua thông đạo Phong Sảo nối liền Thần Châu và Tây Vực.

- Không dám lừa gạt đại nhân, ta quả thật là từ Tây Vực đến đây.

Hạ Ngôn không thể không thừa nhận, chủ nhân Thần Châu, nếu hòi hắn như vậy, khẳng định đã biết hết thảy chuyện này, cho nên có phủ nhận cũng vô ích.

- Là Cung Minh bảo ngươi tới đây à?

Chủ nhân Thần Châu gật gật đầu, dừng một chút, lại hòi.

- Không hoàn toàn như vậy! Cung Minh đại nhân có nói cho ta biết một số chuyện ở Thần Châu, chủ yéu vẫn là ta tự minh muốn đến xem sao!

Hạ Ngôn vừa nhíu mày, lập tức lại giãn ra nói.

- Cung Minh vốn là người hầu của ta!

Chủ nhân Thần Châu bình thản nói tiếp:

- Sau lại hắn phạm phải sai lầm, bị ta đuổi ra khỏi Thần Châu tới Tứ vực. ở mấy tĩăm ức năm trước, Tứ vực đều là một vùng hoang vu, không có sinh linh gì. Hạ Ngôn! Ngươi có biết Cung Minh phạm phải sai lầm gi không?

Chủ nhân Thần Châu nhìn Hạ Ngôn hỏi.

- Chưởng Khống Giả Thâm Uyôi Vô Tận có nói với ta, bởi vì thời điểm Cong Minh đại nhân trông coi bốn đại Thần thú không cần­thận bị Thần thú chạy thoát, cho nên đại nhân phẫn nộ đuổi bọn họ ra khỏi Thần Châu.

Hạ Ngôn nói thẳng ra

Chủ nhân Thần Châu nếu biết minh từ Tây Vực đến đây, như vậy chỉ sợ cũng biết chuyện mình gặp mặt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.

- Ha ha! Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận chì biết một mà không biết hai Bốn người Cung Minh không phải bất cầnđể cho bốn con Thần thú kia chạy thoát, mà là cố ý để cho chúng chạy thoát

Chủ nhân Thần châu cười cười lắc đầu nói.

- Cái gì? Cố ý để cho chạy ư?

Hạ Ngôn kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía chủ nhân Thần Châu.

- Đúng vậy! Năm tháng ở gần nhau lảu dài, làm cho bốn người bọn họ cùng với bốn con Thần thú này sinh ra tình hữu nghị thâm sâu. Cho nên bốn người Cung Minh sau khi tự minh định ra hiệp nghị với bốn con Thần thú, liền để cho bốn con Thần thú chạy thoát Nội dung của hiệp nghị nàỵ chính là, bốn con Thần thú thoát khỏi nhà gi­am, sau này vĩnh viễn không được quay vể Thần Châu.

Thanh âm của chủ nhân Thần Châu đột nhiên trò nên trầm thấp xuống rất nhiều.

Chương 1109: Thiên đạo

Nguyên nhân chính là do bốn người Cung Minh có hiệp nghị từ trước cùng bốn đại Thần thú, mới để cho bốn Thần thú thoát vây từ núi Thủ Vọng. Nhưng cho đến nay, bốn đại Thần thú cũng vẫn tuân giữ lời hứa hẹn của minh, chưa bao giờ xuất hiện trờ lại ở Thần Châu.

Ánh mắt của Hạ Ngôn lóe sáng, tuy nhiên cũng không lên tiếng.

- Sau khi bốn người Cung Minh để cho bốn con Thần thú chạy thoát, ta liền đuổi bốn người bọn họ ra khỏi Thần Châu, đồng thời lệnh cho bọn họ vĩnh viễn không được bước chân vào Thần Châu nửa bước.

Giọng nói của chủ nhân Thần Châu hòa hoãn tĩở lại, khí tức cũng khôi phục lại bình thường. Theo đó, thân minh Hạ Ngôn cũng dần dẫn buông lỏng.

- Hạ Ngôn! Có phải ngươi cảm thấy ta xử phạt bốn người Cung Minh quá nặng phải không?

Chủ nhân Thần Châu nhìn đến vẻ mặt Hạ Ngôn, khóe miệng nhếch nhẹ một cái, ánh mắt bình thản hỏi Hạ Ngôn.

- Cái này…

Hạ Ngôn khẽ cau mày, không biết nên trả lời như thế nào.

- Ôi… ngươi không có tận mắt nhìn tình cành lúc đó! Nếu như ngươi tận mắt nhìn thấy cảnh tượng bốn con Thần thú giết chết nhân loại, thì sẽ không cho rằng ta xử phạt bốn người bọn họ quá nặng. Tu luyện giả Nhân loại trôi Thần Châu bị bốn con Thần thú giết chết nhiều vô số không đếm xuể. Nếu không nhờ có cơ duyên xảo họp, ta chiếm được một tia thiên đạo, chi sợ đến hiện tại toàn bộ Thần Châu cũng không thể an binh.

Chủ nhân Thần Châu khẽ thở ra một hơi:

- Sau khi ta lĩnh hội được một tia thiên đạo kia, trên thực lực liền có thề áp chế bốn con Thần thú, cuối cùng sử dụng núi Thủ Vọng trấn áp bốn con Thần thú đó. Tuy lằag la chiếm được một tia thiên đạo, nhưng lúc ấy vẫn không thể trực tiếp giết chết bốn con Thần thú. Hơn nữa, cho dù ta giết chết bốn con Thần thú, chúng nó cũng sẽ rất nhanh sÔDg lại ở trong Thâm Uyên Vô Tận

- Cho nên, biện pháp tốt nhất chính là vĩnh viễn phong ấn trấn áp chúng nó ở núi Thù Vọng.

Chủ nhân Thần châu nói tiếp:

- Bấn người Cung Minh tuy rằng có hiệp nghị cùng bốn con Thần thú, nhưng ai có thể biết được bốn con Thần thú có tuân giữ lời hứa hẹn vĩnh viễn không tiến vảo Thần Châu? Một khi chúng nó tiến vào Thần Châu, như vậy tu luyện giả Nhân loại thực có thề lại phải trải qua tai kiếp một lần nữa.

- Thíra là như vậy.

Hạ Ngôn gật gật đầu, nMi mày lại nghi hoặc hòi:

- Đại nhân chủ nhân Thần Châu! Vì sao giết chết bốn con Thần thú, chúng còn có thể sống lại ở Thâm Uyên Vô Tận vậy?

Chủ nhân Thần châu cười khẽ.

- Kỳ thật, Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận cùng bốn đại Thần thú, đều là một tia thiên đạo biến thành, cũng không phải là sinh linh thuần túy. Muốn giết chết chúng nó, trừ phi nắm giữ cũng đủ nhiều thiên đạo. Nhất là Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, thực lực của nàng hoàn toàn không ở dưới ta. Cũng may mị nàng ta không hiếu sát, hơn nữa gần nhu từ trước tới nay không rời khỏi Thâm Uyên Vô Tận. Đối với tu luyện giả nhân loại, nàng cũng không bài xích.

Chủ nhân Thần châu giải thích với Hạ Ngôn.

- Thiên đạo?

Hạ Ngôn nhăn mày càng sát hơn.

Mới vừa rồi, chủ nhân Thần Châu đã nói bởi vì chiếm được một tia thiên đạo, mới có thể lực áp bốn đại Thần thú. Mà hiện tại còn nóỊ bốn đại Thần thú cùng Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyôi Vô Tận, đều. là thiên đạo biến thành.

Như vậy, thiên đạo này rốt cuộc là cái gì? Vì sao lĩnh hội được thiên đạo, thực lực có thể phi thường cường đại? Mà không ngờ thiên đạo còn có thề hóa thành Thần thú!

- Đúng vậy, thiên đạo là con đường lớn phía trên, cao hơn pháp tắc vũ trụ. Hiện tại nói với ngươi, ngươi cũng không thể hiểu. Có lẽ tương lai có một ngày nào đó, ngươi cũng có thể nắm giữ một ít thiên đạo không chừng. Đến lúc đó, ngươi sẽ tự nhiên biết thiên đạo rốt cuộc là cái gi.

Nơi Khóe miệng của chủ nhân Thần Châu dường như hơi lóe ra một nụ cười.

- Tuy nhiên, hiện tại thực lực của ngươi còn cách tiếp xúc thiên đạo thật sự rất xa Khi nguyên lực của ngươi có thề đạt tới cửu trọng, mới có thể tiếp xúc với thiên đạo. Chi có nắm giữ thiên đạo mới xem như hiểu được vũ trụ này.

Chủ nhân Thần Châu chậm rãi nói.

- Nguyên lực đạt tới cửu trọng?

Hạ Ngôn khó hiểu nhìn chủ nhân Thần Châu, trước đây hắn chưa bao giờ nghe nói qua

nguyên lực còn có cửu trọng, hiện tại nghe được chủ nhân Thần Châu nói như thế đương nhiên rất muốn biết.

- Ừ! Nguyên lực tổng cộng phân ra cửu trọng. Tu luyện giả vừa mới bước vào cảnh giới Thần chủ, phần lớn đều làm nguyên lực nhất trọng. Hạ Ngôn, ngươi là một ngoại lệ, ngươi tuy rằng vừa mới bước vào cảnh giới Thân chủ, nhưng nguyên lực ước chừng đã đạt tới tam trọng.

Chủ nhân Thần châu nhìn HạNgôu nói

- Đại nhân! Nguyên lực tăng lên. cũng cần­tu luyện năm tháng dài lâu sao?

Hạ Ngôn hít một hơi hòi.

Nguyên lực của mình có thể đạt tới tam trạng theo nhu lời chủ nhân Thần Châu, còn nhờ vì hấp thu dung hợp nguyên lực của Thương Đồ, Nếu không thì mình đứt khoát không có nguyên lực mạnh như thể.

- Nguyên lực tăng lên rất huyền diệu. Có khi chi cần thời gi­an một ngày, tu luyện giả có thề tăng lên một trọng nguyôi lực. Cũng có khi một trăm ức năm, cũng khó tăng lên được một trọng nguyên lực. Nguyên lực tăng lên phải xem cơ duyên của tu luy ện già. Ngươi có thể vừa mới bước vào cảnh giới Thần chủ, liền đạt tới nguyên lực tam trọng, hiền nhiên cơ duyên rất sâu đậm. Có lẽ, không cần tới bao lâu, ngươi có thề đạt tới đỉnh, nguyâi lực cửu trọng.

Chủ nhân Thần Châu dường như rất có kiên nhẫn giải thích.

-Vậy… Thương Ẳn, hắn cũng là nguyên lực tam trọng?

Hạ Ngôn dừng một chút, vẫn là hòi ra

- Thương Ẩn chỉ là nguyên lực nhị trọng mà thôi hắn vẫn chưa đạt tới nguyâi lực tam trọng. Hạ Ngôn! Thực lực của tu luyện giả tuy rằng có Hên quan cùng cấp bậc nguyên lực, nhưng cũng không phải tuyệt đối. Có khi tu luyện giả nguyên lực tam trọng, cũng không nhất định có the chiến thắng tu luyện giả nguyên lực nhị trọng. Mặc dù là ở trong cùng một hoàn cảnh bên ngoài, tỷ như nói sử dụng cùng một loại thần khí V. V…

Chủ nhân Thần châu chậm rãi nói.

- Đây là vì cái gì?

Hạ Ngôn càng thêm khó hiểu, lập tức hòi tiếp.

- Đièu này rất khó nói cho rò ràng, tóm lại bất kể như thế nào, cấp bậc nguyên lực càng cao càngtốt Bởi vì, cập bậc nguyên lực càng cao, khoảng cách thiên đạo cũng sẽ càng gần.

Chủ nhân Thần Châu thong thả giơ tay chỉ lên không trung, nói

- Hiểu rỗi! Đại nhản! Vậy ở trên nguyên lực cửu trọng thì có gì? Phía trên nguyên lực cửu trọng, còn có cảnh giới cao hơn hay sao?

Hạ Ngôn mở to mat nhìn chủ nhân Thần Châu, lúc này Hạ Ngôn đã có thề nhìn thẳng vào mắt chủ nhản Thần Châu.

- Nguyên lực cửu trọng đã là đạt tới đình, cũng chính là tâng thứ cao nhất. Tiếp lên trên nữa thi ta cũng không biết là cái gi.

Chủ nhản Thần Châu lắc đầu.

-Cái gi?

- Ngay cả đại nhân cũng chi là nguyên lực cửu trọng sao?

Hạ Ngôn giật mình nhìn chủ nhân Thần Châu.

- Đúng!

Chủ nhân Thần Châu gật đầu!

- Ngươi đã gặp mặt Chường Khống Giả Tiên Kiều, Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, bọn họ đều là nguyên lực cừu trọng. Kỳ thật, nguyên lực cửu trọng cũng có thề xem nhu là điểm cuối của tu luyện. Bởi vì, đột phá nguyên lực cửu trọng thì vũ trụ này không còn có khả năng cất chứa được nữa.

Chủ nhân Thần Châu hơi híp mắt nhìn về phía xa xa:

- Có lẽ không ai có thể rời khỏi vũ trụ!

- Hiện tại, ngươi là nguyên lực tam trọng, máy vị Phong chủ núi Thủ Vọng cũng đều là nguyên lực tam trọng. Trong các Thái thượng trưởng lão có một người là nguyên lực thất trọng, hai nguời là nguyên lực lục trọng những người khác đều là nguyên lực tam trọng, tứ trọng hoặc là ngũ trọng. Ha ha! Thương Kiếm hắn đã là nguyên lực bát trọng. Toàn bộ núi Thủ Vọng thực lực của Thương Kiếm chi ở dưới ta

Hạ Ngôn nghe nói kinh hãi trong lòng.

- Hạ Ngôn! Tầng thứ ba nhẫn Linh La của ngươi có một số đồ vật này nọ, đối với ngươi sẽ có trợ giúp tăng lên cấp bậc nguyên lực.

Chủ nhân Thần Châu đừng một lát, tiếp th nói với Hạ Ngôn.

- Tầng thứbaN­hẫn Linh La?

Hạ Ngôn đột nhiên nhớ tới cái gì.

Trước khi mình bước vào cảnh giới Thần chủ, vẫn không thể vào được tầng thứ­ba nhẫn Linh La, mà sau khi bước vào cảnh giới Thần chủ, bởi vì Thương Ân nên cũng chưa kịp thử tiến vào tầng thứ ba nhẫn Linh La. Hiện tại nghe chủ nhân Thần Châu nói, mới đột nhiên nghĩ tới.

- Đúng vậy! Nhẫn Linh La là do ta luyện chế thành. Bên trong, có bảy loại bí pháp thần thông. Bảy bí phập thần thông này, đều là ta căn cứ vào một tia thiên đạo kia mà sáng tạo ra Hạ Ngôn! Ngươi hiện tại hần­là đã tu luyện sáu loại bí pháp thân thông rồi chứ?

Chủ nhân Thần Châu đường như nắm rò tình huống của Hạ Ngôn trong lòng bàn tay.

Nghe nói đến mấy thứ này, Hạ Ngôn cũng đúng là trợn tròn mắt kinh ngạc, quả thực không thể tin được.

Linh La tâm pháp không ngờ lại chính là chủ nhân Thần Châu tự mình sáng tạo ra, mà lại là căn cứ vào tia thiên đạo hư vô mờ mịt kia đề sáng tạo. Nhẫn Linh La cũng là của chủ nhân Thần Châu luyện chế thành.

Nhìn thấy bộ déng của Hạ Ngôn, chủ Nhân Thần Châu lên tiếng nói tiếp:

- Nhẫn Linh La vốn trước đây chi đùng làm tín vật đề Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng thay đổi sử đụng, không thể tưởng được lại lưu lạc rồi rơi vào tay của ngươi. Nêu nó đã là vật của ngươi, coi như có duyên với ngươi, ngươi cứ giữ đi. Vê phân loại thân thông thứ bảy trong Linh La tâm pháp, ngươi cũng cần­tiếp tục tìm hiểu thấu đáo đi. Nầi ngươi đã tu luyện Linh La tâm pháp, thì cũng chính là có duyên phận với ta, bắt đầu từ hôm nay, ngươi sẽ là đệ tử thứ hai của ta.

-Ồ?

Hạ Ngôn giật mình, không ngờ chủ nhân Thần Châu muốn thu hắn làm đệ tử. Chủ nhân Thần Châu này qua mấy ngàn ức năm nay, chi thu một đệ tử, chính là Thương Kiếm đang đúng ở bên cạnh.

- Dạ! Sư phụ! Đệ tử nhất định cố gắng tu luyện!

Hạ Ngôn lập tức liền phản ứng lại, vội ra tiếng đáp ỏng, đồng thời ôn định xuống nỗi khiếp sợ trong lòng.

- Ừ! Được rỗi! Tạm thời ngươi hãy ở lại trong hậu điện Vọng Thiên Cung Điện, chờ ngươi nghiên cứu hiêu thấu tầng thử ba nhẫn Linh La, là có thể tới Tinh Đô, tiến vào gi­ai đoạn thứ­ba TiênKiều.

Chủ nhân Thần Châu xua tay, ý bảo Hạ Ngôn có thể rời đi.

- Đa tạ sư phụ! Đệ tử cáo lui!

Hạ Ngôn khom mình thi lễ, sau đó chậm rãi rời khỏi cung điệnỄ Trong nháy mắt, đã tới ngoài cung điện. Mà vị tên là Thương Kiếm kia, hiện tại cũng chính là sư huynh của Hạ Ngôn, cũng không cùng đi ra ngoài với Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn đứng ở bên ngoài cung điện của chủ nhân Thần Châu, bên tai vừa động, lại nghe thanh âm của chủ nhân Thần Châu truyền vào trong óc của mình:

- Hạ Ngôn! Cung điện bên trái ngươi không có người sử dụng, ngươi tạm thời cỏ sử dụng

đi!

Vừa nghe tiếng nói, Hạ Ngôn liền đưa mắt nhìn về phía bên trái, quả nhiên nhìn thấy một tòa cung điện.

Không một chút do dự. nguyên lực dưới chân nhích động, Hạ Ngôn đi thẳng tới trước cửa cung điện, lắc mình tiên vào trong cung điện.

“Nhẫn Linh La là chủ nhân Thần Châu luyện chế thành, tầng thử này ba rốt cuộc có cái gì trợ giúp rất lớn đối với ta đây?” Hạ Ngôn vừa động tâm niệm, nhẫn Linh La liền từ trong thân thề hiện ra.

Lúc này Hạ Ngôn cũng thật hưng phấn không thôi, trên mặt đầy vẻ kích động.

- Sư phụ! Ngài thật tốt với Hạ Ngôn kia.

Trong cung điện của chủ nhân Thần Châu, Thương Kiếm khẽ cười ra tiếng nói:

- Tuy nhiên cũng tốt! Ta có được một sư đệ!

- Chờ đợi han ba ngàn ức năm, đủ lâu rồi, hy vọng… Hạ Ngôn này có thề đạt tới yêu cầu cuối cùng.

Chủ nhân Thần châu dõi mắt nhìn ra phương xạ, trong miệng lẩm bầm nói như thấ

Thương Kiếm vừa nghe vậy, mày cũng nhíu lại, hắn không rò ý tứ trong lời nói của chủ nhân Thần Châu.

- Thương Kiếm! Vi sư đợi đã rất lâu rồi!

Chủ nhân Thần Châu dường như có tâm sự, lại nói với Thương Kiếm một câu.

- Sư phụ! Ý của ngài là… là luôn luôn trông chờ Hạ Ngôn kia?

Thương Kiếm giật minh nhìn chủ nhân Thần Châu, trong lòng có vẻ hiểu ra một chút.

Chương 1110: Tầng thứ ba nhẫn Linh La

Tuy nhiên, vì sao sư phụ phải chờ Hạ Ngôn kia? Trong lòng Thương Kiếm vẫn còn rất thất vọng không thể hiểu được: sư phụ chính là chủ nhân Thần Châu, là tu luyện giả nhân loại sớm nhất trong vũ trụ nguyên thủy, thực lực có thể nói là đệ nhất vũ trụ, vì sao phải chờ một tiểu tử Hạ Ngôn nho nhò như vậy? Mà một lần chờ này chính là mấy ngàn ức năm, hơn nữa Thương Kiếm nhìn ra được, lúc này tâm tình của chủ nhân Thần Châu sư phụ hắn rất tốt

“Chính là chờ Hạ Ngôn này xuất hiện đã qua mấy ngàn ức năm, Hạ Ngôn là tu luyện giả ta nhìn thấy có hy vọng nhất đạt tới điều kiện. Nếu như ngay cả Hạ Ngôn đều không đạt được yêu cẩu, chỉ sợ lại phải đợi thêm mấy ngàn ức năm nữa Hy vọng… Hạ Ngôn hắn sẽ không làm ta thất vọng.” Ánh mắt của chủ nhân Thần Châu vốn luôn bình thản, đột nhiên trong lúc đó sáng lên, tuy nhiên chi chợt lóe sáng rồi biến mất, ngay cả Thương Kiếm ở gần bên cũng không có phát hiện.

- Ngươi đi gọi Thương Vân tới đây, ta có việc cho hắn đi làm.

Chủ nhân Thần Châu dời ánh mắt nhìn Thương Kiếm nói.

-Dạ, sư phụ!

Thương Kiếm thi lễ, rồi rất nhanh ròi khỏi cung điện.

“Tầng thứ ba?”

“Cái này là tầng thứ ba Linh La giới?” Ý niệm của Hạ Ngôn thuận lợi tiến vào tầng thứ ba nhẫn Linh La. Trước kia, Hạ Ngôn muốn đi vào tầng thứ­ba nhẫn Linh La vẫn luôn không thể thành công. Mà lần này, ý niệm của Hạ Ngôn tiến vào tầng thứ ba cũng không gặp chút lực cản nào. Hiển nhiên, điều kiện của tầng thứ ba nhẫn Linh La này, chính là yêu cẩu tu luyện giả phải đạt tới cảnh giới Thần chủ.

‘©ây là cái gi?”

Ý niệm của Hạ Ngôn vừa tiến vào tầng thứ ba nhẫn Linh La, trong nháy mắt hắn trợn mắt tròn xoe: không gi­an tầng thứ ba này, dường như là một không gi­an hỗn độn bị rót vào bên tr­cng.

- Chào người trẻ tuổi! Ngươi cuối cùng cũng tới đây rồi! Vì ngày này, ta đã đợi thật rất

lâu.

Đúng lúc này, một ý niệm đột ngột xuất hiện, dũng mãnh đi vào trong óc Hạ Ngôn.

- ồ? Là ai? Là ai đang nói với ta?

Hạ Ngôn dùng ý niệm tra xét, muốn tìm người nói chuyện với mình, nhưng tại trong không gi­an hỗn độn này, hắn không có phát hiện điều gi.

- Ha ha! Không cần tìm ta, ngươi cũng không thể tìm thấy ta! Kỳ thật ta chỉ là một chút ý niệm truyền lại tin tức mà thôi.

Thanh âm tiếp theo nói với Hạ Ngôn.

‘Thanh âm này nghe hơi quen quen!” Hạ Ngôn khẽ nhíu mày. hắn cảm thấy thanh âm rất quen tai, rồi đột nhiên mắt hắn sáng ngời: “Là giọng nói của chủ Nhân Thần Châu, đúng rồi, chính là chủ nhân Thần Châu.”

Hạ Ngôn vừa mói gặp mặt chủ nhân Thần Châu, dĩ nhiên rất quen thuộc với giọng nói của chủ Nhân Thần Châu. Đúng vậy, ý thức tồn tại trong không gi­an tầng thứ ba nhẫn Linh La chính là chủ nhân Thần Châu.

- Ngài là đại nhân chủ nhân Thần Châu?

Hạ Ngôn hỏi.

Tuy nhiên, thanh âm này cũng không trả lòi câu hỏi của hắn, mà vẫn tiếp tục nói:

- Người trẻ tuổi! Không gi­an tầDg thứ ba nhẫn Linh La, là ta cắt một phần không gi­an hỗn độn ở thời không loạn lưu đưa vào. Chỉ có tu luyện giả đạt tới yêu cẩu, mới có thể đi vào không gi­an tầng thứ­ba nhẫn Linh La. Mà từ khi ta luyện chế nhẫn Linh La đến nay, ngươi là người thứn­hất đạt tới yêu cầu.

Thanh âm của chủ nhân Thần Chầu chậm rãi nói.

- Cái gì? Chẳng lẽ ngay cả các đòi Chưởng Khống Giả núi Thù Vọng, cũng không đủ điều kiện đi vào không gi­an tầng thứ ba nhẫn Linh La sao?

Hạ Ngôn nghe vậy giật minh kỈDh ngạc, hắn thật sự không ngờ tiến vào không gi­an tầng thứ ba nhẫn Linh La lại khó khăn như thế Vậy điều kiện tiến vào tầng thứ ba nhẫn Linh La hiển nhiên không chi có đạt tới cảnh giới Thần chủ là đủ. Các đòi Chưởng Khống Già núi Thù Vọng, hiển nhiên cũng đều đã đạt tới cảnh giới Thần chủ mói nhận nhẫn Linh La. Mà không gi­an tầng thứ ba nhẫn Linh La này, quả nhiên là một phần không gi­an bị trực tiếp cắt đưa vào, cũng không phải không gi­an do chủ nhàn Thần Châu luyện chế nhẫn Linh La sáng lập ra.

- Phần câu nói tiếp theo, ngươi phải nghe cho kỹ: Không gi­an tầng thứ­ba nhẫn Linh La, cũng không phải tùy ý sáng lập mà là một phần không gi­an tạo vật, cũng là không gi­an dựng dục ta đã chọn lựa tì mỉ. Rất nhanh, ngươi sẽ biết chỗ kỳ diệu của không gi­an này. về phần ngươi rốt cuộc có thể hấp thu nhiều ít, thì phải xem bản lãnh của chính ngươi. Chú. ý, nhất định phải tập trung tất cả tinh thần.

Thanh âm mạnh mẽ rót vào trong óc Hạ Ngôn. Khi mấy câu nói đó vừa dứt, thì không còn tiếng động gì nữa.

Hạ Ngôn đảo mắt nhìn cảnh vật bốn phía: “Xem ra chỉ là một đạo ý niệm truyền lại tin tức. không có tư tưởng.”

Hạ Ngôn mắt lóe sáng thầm nghĩ trong lòng.

“Thanh âm đó nói không gi­an tầng thứ ba này là không gi­an dựng dục, rốt cuộc là có ý tứ gì?” Lập tức, Hạ Ngôn nhíu mày, hết sức chăm chú cảm ứng hết thảy mọi biến hóa trong không gi­an.

“Không tốt!”

Đúng lúc này một luồng năng lượng kinh người, cuồn cuộn cuốn tới vị trí chỗ Hạ Ngôn đang đứng. Hạ Ngôn biến sắc vừa định nhích người tiáuh né, gần như ngay lúc nguyên lực trong cơ thể thúc động thân hình sắp bắn đi, đột nhiên Hạ Ngôn ngừng lại.

“Không đúng, đây là nguyên lực thuần túy không có đấu ấn tinh thần gì!” Hạ Ngôn rất nhanh liền phát hiện nguyên lực đang cuốn tới, cũng không phải là năng lượng nguyên lực có chứa tính công kích như trong tưởng tượng của mình.

Tu luyện giả cảnh giới Thần chủ lấy nguyên lực làm năng lượng bản mạng, cũng sử dụng nguyên lực để công kích. Nhưng nguyên lực của tu luyện giả cảnh giới Thần chủ sử dụng luôn ẩn chứa dấu ấn tinh thần của mình, cũng vì thế tu luyện giả khác không thể hấp thu những nguyên lực từ trong cơ thế một tu luyện giả phóng xuất ra. Mà nguyên lực trong không gi­an tầng thứ­ba nhẫn Linh La đang cuồn cuộn hướng về phá Hạ Ngôn này, thi ngược lại là nguyên lực thuần túy, không có dấu ấn tinh thần gi, bất luận người nào cũng đều có thể hấp thu.

“Thật tốt quá, hấp thu những nguyên lực này, ta có thề cấp tốc tăng lên cấp bậc nguyên lực. Cấp bậc nguyên lực của ta hiện tại, chính là tam trọng. Chủ nhân Thần Châu nói, chờ ta đạt tới nguyên lực cửu trọng, liền có thể tiếp xúc với thiên đạo..” Hạ Ngôn đối với thiên đạo, cũng là rất hiếu kỳ muốn biết và hướng tới. Thiên đạo thần bí khó lường, chỉ có đạt tới cấp bậc nguyên lực cửu trọng, mới có thể có cơ hội tiếp xúc với thiên đạo thần bí khó lường đó.

“Hấp thu!” Ý niệm của Hạ Ngôn rất nhanh dung nhập bên trong những nguyên lực tinh thuần không có dấu ấn tinh thần này. Chỉ cần đánh dấu ấn tinh thần trên nguyên lực, những nguyâi lực này tự nhiên sẽ bị hấp thu.

ở trong không gi­an tầng thứ ba nhẫn Linh La, nguyên vốn chính là linh hồn thè linh hồn của Hạ Ngôn chỉ cần đánh dấu ấn tinh thần trên nguyôi lực, những nguyên lực này sẽ trực tiếp trờ thành một bộ phận thần thể của Hạ Ngôn.

‘Thật là sàng khoái!”

Ý niệm, cũng chính là tinh thần của Hạ Ngôn, bao vây lấy từng đám từng đám nguyên lực. Tốc độ hấp thu lần này còn nhanh han rất nhiều so với lúc luyện hóa nguyên lực của Thương Đồ. Quả cầu nguyên lực của Thương Đổ, là sau khi Thương Đồ tự hủy đi dấu ấn tinh thần của mình rồi ngưng tụ mà thành. Tuy rằng có thề hấp thu, nhưng cũng không dễ dàng như loại nguy ÔI lực chưa từng có chủ Nhân này.

“Mau mau mau!”

Nguyên lực xuất hiện trong không gi­an tầng thứ ba Nhẫn Linh La số lượng càng ngày càng nhiều, Hạ Ngôn cũng dần dần bắt đầu tập trung tinh thần tốt hơn, đánh dấu ấn tinh thần trôi tất cả nguyâi lực xuất hiện.

Trong khoảng thời gi­an ngắn, mức độ nguyên lực của Hạ Ngôn dường nhưđã tăng mạnh gấp mấy lần. Đối với tình trạng nguyên lực của mình, đương nhiên tu luyện giả biết rò ràng, cho nên Hạ Ngôn biết rất rõ rốt cuộc mình đã tăng lên bao nhiêu nguyên lực.

‘Trong này rốt cuộc có bao nhiêu nguyên lực đây?” Nguyên lực vô cùng vô tận khiến ánh mắt Hạ Ngôn tỏa sáng, không khỏi nuốt một ngụm nước miếng. Nguyên lực bị đánh dấu ấn tinh thẩn, thật giống như uống nước, liên tục cuồn cuộn không dứt rót vào thân thể Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn ngồi xệp bằng trong cung điện, toàn thân lấp lánh sáng, dao động của nguyên lực làm cho toàn bộ cung điện đều sinh ra chấn động nhè nhẹ.

‘Ta hấp thu! Toàn bộ hấp thu!”

“Khó trách chủ nhân Thần Châu đã nói không gi­an tầng thứ ba nhẫn Linh La này có trọ giúp rất lớn cho tu luyện của ta! Sự trợ giúp này to lớn biết bao!? Quả thực chính là trực tiếp rót vào năng lượng, giúp ta tăng lên thực lực vô hạn định.” Hạ Ngôn toàn lực hấp thu nguyên lực, điên cuồng thôn phệ như trâu uống nước.

Thời gi­an qua một lúc lâu.

“Xoạt xoạt xoạt xoạt!”

Toàn bộ cung điện Hạ Ngôn đang ngồi, từ Khởi đầu chấn động nhè nhẹ, đến hiện tại càng chấn động rõ ràng hơn. ở ngoài Cung điện cũng có thể đễ dàng cảm giác được.

ở nội điện của Vọng Thiên Cung Điện, là một không gi­an riêng biệt không nằm trong quy luật vận chuyền pháp tắc của vũ tiụ, mà không gi­an này, đương nhiên cũng tồn tại năng lượng cường đại.

Lúc này, những năng lượng này cũng đều bắt đầu xuất hiện hỗn loạn. Bên trong nội điện có không ít Thái thượng trưởng lão, đều đang ở trong cung điện của mình bế quan thanh tu. Đột nhiên cảm giác được năng lượng trong không gi­an hỗn loạn, cung điện bắt đầu chấn động, đương nhiên bọn họ đều bừng tinh, sau đó rất nhanh từ trong cung điện đi ra, muốn nhìn xem đã xảy ra chuyện gi.

“Vù!”

Từng bóng người không ngừng tụ tập đến cùng một chỗ. Rất nhanh, bọn họ liền phát hiện ra ngọn nguồn quấy động năng lượng không gi­an, là dao động nguyên lực truyền ra từ trong một tòa cung điện vốn không có người sử dụng.

- Cung điện kia xảy ra chuyện gì? Tại sao có thể như vậy?

Một Thái thượng trưởng lão chỉ vào chỗ cung điện của Hạ Ngôn, mắt trọn rõ to hòi.

- Không biết! Cung điện ở bên ttái cung điện của đại nhân chủ Nhân Thần Châu này, trước nay vẫn không có người sử dụng, hiện tại như thế nào từ bên trong lại truyền ra dao động nguyên lực mãnh liệt như vậy?

Một Thái thượng trưởng lão khác lắc đầu nghi hoặc.

- Chúng ta vào xem, rốt cuộc đã xảy 13 chuyện gì.

Một lão già to cao đề nghị.

- Được! Vào xem thử!

Có trưởng lão khác phụ họa theo.

Bọn họ cảm ứng được rõ ràng, ngay thời điểm bọn họ nói chuyện, từ tòa bên trong cung điện này truyền ra dao động nguyôi lực, mà còn càng lúc càng tăng mạnh. Dao động nguyên lực từ trong tòa cung điện truyền ra, làm cho năng lượng trong không gi­an đặc thù bọn họ đang đứng đều bị khuấy động. Bên trong không gi­an chấn động, có một vài chỗ thinh thoảng lại xuất hiện một số khe nứt tối đen.

- Các vị dừng lại!

Đúng lúc này, một thanh âm xuất hiện, ngăn cản các Thái thượng trưởng lão định đi vào tòa cung điện.

- Thương Vân trưởng lão.

Nhìn thấy Thái thượng trưởng lão Thương Vần ra tiếng ngăn cản, đa số trưởng lão đều chắp tay chào.

-Ừ!

Thương Vân gật gật đầu, ánh mắt đảo qua trên mặt các Thái thượng trưởng lão:

- Các vị trưởng lão! Trong cung điện này hiện đang có người. Dao động nguyên lực từ trong cung điện truyền ra, chính là người này đang tu luyện hấp thu nguyên lực. Mọi người không cần lo lắng, chờ hắn tu luyện xong, tự nhiên hết thảy khôi phục bình thường.

Thương Vân trưởng lão nói với mọi người. Kỳ thật, Thương Vân cũng rất tò mò về người đang tu luyện trong cung điện, tuy nhiên chủ nhân Thần Châu tự mình nói cho hắn biết, đương nhiên hắn không dám dị nghị điêu gì.

- Thương Vân trưởng lão! Ngài nói trong cung điện này có người? Dao động nguyên lực là bởi vì người trong cung điện đang tu luyện mới sinh ra?

Lão già to cao nhìn Thương Vân hỏi.

- Đúng vậy!

Thương Vân gật đầu xác nhận.

- Điều này sao có thể? Tu luyện hấp thu nguyên lực, như thế nào lại sinh ra dao động nguyên lực mạnh như thế? Cái này phải hấp thu bao nhiêu, nguyên lực chứ?

Lão già to cao không thể tin trợn to mắt nghi hoặc nhìn về phía Thương Vần hòi.

Chương 1111: Hấp thu xong

Nguyên lực phi thường huyền ảo, thần bí khó lường. Bình thường tu luyện giả mặc dù có hiểu thấu đáo, có thể hấp thu hoặc là chuyển hóa nguyên lực nhất định nào đó, căn bản cũng không thể sinh ra dao động gì ở trong không gi­an bên ngoài. Mà hiện tại dao động nguyên lực từ trong tòa cung điện này truyền ra, hoàn toàn không giống như đang hấp thu nguyên lực, mà như là nguyôi lực từ trong cơ thề phóng thích ra. Cả tòa cung điện, xem ra dường như sẽ lập tức bị dao động nguyên lực này phá hủy.

- Đây là chủ nhân Thần Châu phân phó!

Thương Vần khẽ nhíu mày, cuối cùng nói thẳng ra với mọi người.

Mọi người nghe nói th4 sắc mặt đều biến đổi, tuy nhiên không ai nói thêm gì nữa. Nếu là sự việc chủ nhân Thần Châu đã gi­ao phó, vậy tất nhiên là có đạo lý. Tuy nhiên mọi người không nghĩ tới chuyện đi vào cung điện, nhưng cũng không có rời đi. bởi vì bọn họ đều rất tò mò: rốt cuộc là nhân vật nào đang ở trong cung điện.

- Bạch Hoa trưởng lão! Ngươi nói tu luyện giả trong tòa cung điện này là từ đâu ra vậy? Kháng định hắn không phải là trưởng lão núi Thủ Vọng chúng ta.

Một vị Thái thượng trưởng lão thấp giọng nói chuyện cùng người bên cạnh.

- Ừ! Có lẽ là tu luyện giả chủ Nhân Thần Châu mang từ bên ngoài vào.

Các Thái thượng trưởng lão này, phần lớn đều cũng không biết chuyện của Hạ Ngôn, bọn họ gần như từ trước đến giờ không rời khỏi nội điện Vọng Thiên Cung Điện. Chuyện xảy ra ở bên ngoài, cho dù là núi Thủ Vọng phát sinh chuyện gi gần như họ cũng không hòi tới.

“Chẳng lẽ…”

Thương ông trưởng lão đứng ở một bên, trong lòng đột nhiên có loại dự cảm không tốt, lão thì biết Hạ Ngôn tồn tại. Thanh Dương Phong chủ, có thề nói chính là do lão bức tử. Mà Hạ Ngôn mới gia nhập núi Thủ Vọng có nhẫn Linh La kia chính là tu luyện giả của Thanh Dương Phong. Thương Ẳn yêu cầu lão đối phó với Thanh Dương Phong chủ, chính là vì chiếc nhẫn Linh La trong tay Hạ Ngôn mà ra.

“Không phải chứ? Không có khả năng là hắn, tên tiểu tử đó ngay đến cảnh giới Thần chủ cũng chưa đạt tới, như thế nào có thề dẫn động nguyên lực?” Thương ông lắc đầu, trong lòng liên tục nói thầm tự an ủi chính minh.

- Mọi người đừng suy đoán nữa! Tu luyện giả trong cung điện là đệ tử mới thu của đại nhân chủ Nhân Thần Châu, tên là Hạ Ngôn, cũng là người gần đây mới gia nhập núi Thù Vọng.

Thương Vân theo trong miệng chủ nhân Thần Châu biết một ít tin tức về Hạ Ngôn. Khi nghe chủ Nhân Thần Châu nói Hạ Ngôn là đệ tử mới thu nhận, Thưc­ng Vân cũng đúng là giật mình kinh ngạc hết một lúc.

Nếu không phải chủ nhân Thần Châu chính miệng nói ra, chỉ sợ lão cũng sẽ không tin đây là sự thật

-Cái gì?

- Nhưthế nào có thể?

- Đại nhân chủ nhân Thần Châu, không phải không thu đệ tử sao? Mấy ngàn ức năm qua, đại Nhân chủ nhân Thần Châu chì thu một đệ tử là Thương Kiếm.

Một Thái thượng trưởng lão lớn tiếng nói.

Đệ tử duy nhất của chủ nhân Thần Châu chính là Thương Kiếm.

- Đây là sự thật, đại nhân chủ nhân Thần Châu tự minh nói với ta, các vị không cần hỏi nhiều.

Thương Vân trầm giọng nói.

Mọi người đều hai mặt nhìn nhau, rồi cùng thờ ra một hơi.

“Không ngờ, dúng thực là người mới Hạ Ngôn kia!?” Trong đầu Thương ông nổi lên tiếng kêu. “ù ù” như sấm. Sau khi Hạ Ngôn đột phá cảnh giới Thần chủ, đã đại chiến một trận cùng Thương Ân, lão cũng không biết, cho nên lão vốn không biết Hạ Ngôn đã đột phá trò thành Thần chủ.

“Chết tiệt, Thương Ản làm sao tệ vậy!” Thương ông nói thầm trong lòng, thân hỉnh hơi lay động.

Theo thời gi­an trôi qua, dao động nguyâi lực vẫn còn đang tăng lên, hiện tại cả tòa cung điện đều bắt đầu lay động. Nếu nhìn kỹ có thể nhìn thấy, trôi vách cung điện thỉnh thoảng lại xuất hiện một số đường nứt, tuy nhiên rất nhanh lại được pháp tắc chữa trị. Các cung điện này đều do vận dụng pháp tắc kiến tạo mà thành, nên muốn phá hủy cũng không phải dễ dàng nhưvậy.

Bên trong cung điện, ý niệm linh hồn của Hạ Ngôn vẫn đang ở trong không gi­an tầng thứ

ba nhẫn Linh La không ngừng hấp thu nguyên lực. Nguyên lực trong không gi­an tầng thứ­ba dường như là biền rộng, cuồn cuộn rót vào trong cơ thể Hạ Ngôn.

Lúc này, linh hồn của Hạ Ngôn đã có cảm giác ứng phó không kịp. Cũng may, ý thức của Hạ Ngôn kiên định phi thường, linh hồn cũng vững chắc như núi, bao bọc chặt chẽ nguyâi lực như biển kia, không ngừng khắc vào dấu ấn tinh thần.

Thời gi­an qua vài canh giờ, cấp bậc nguyên lực của Hạ Ngôn tăng cao gấp mấy lần. Người khác tu luyện ức vạn năm cũng không nhất định có thể hấp thu được nhiều nguyên lực như vậy.

Nguyên lực tuy rằng tồn tại, nhưng tu luyện giả bình thường cũng không thể hấp thu trực tiếp, chỉ trực tiếp hấp thu linh lực. Nhưng sau khi bước vào cảnh giới Thần chủ, tu luyện giả sử dụng và hấp thu đều là nguyên lực. Đương nhiên, có lẽ cũng có một số phương pháp có thể chuyền hóa linh lực thành nguyên lực, nhưng điều này không thể nghi ngờ là rất chậm chẹp. Không biết cần phải có bao nhiêu linh lực mói có thể chuyển hóa thành một tia nguyên lực. về chất hai loại năng lượng này cách biệt nhau một tròi một vực.

“Cái này phải hấp thu tới khi nào đây?”

“Không gi­an dựng dục, rốt cuộc dựng dục ra bao nhiêu nguyên lực?” Hạ Ngôn nồi lên nghi hoặc trong đầu.

‘Tuy nhiên, có bao nhiêu nguyên lực đều phải hấp thu, có thể hấp thu được bao nhiêu thì hấp thu bấy nhiêu.” Hạ Ngôn kiên định thầm nhủ.

Hắn không biết, kỳ thật không gi­an đựng dục này cũng là không gi­an tạo vật, là một mảnh không gi­an nguyâi địa. Sinh linh sinh ra trong vũ trụ, lúc ban đầu đều là dựa vào nguyên địa.

Nguyên địa, cũng chính là nguồn gốc phát triền của vũ trụ. Toàn bộ vũ trụ đều là từ một cái nguyên địa chậm rãi phát triền thành lớn. Chủ nhân Thần Châu trực tiếp lấy một phần nguyên địa, chứa vào không gi­an tầng thứ ba nhẫn Linh La. Mục đích chính là muốn giúp cho tu luyện giả thỏa mãn điều kiện, thu được nguyên lực của nguyên địa dựng dục ra.

Những điều này hiện tại Hạ Ngôn không biết, cũng không cần­biết.

“Cũng không biết nguyên lực của ta hiện giờ, đã đạt tới mấy trọng!” Các ý nghĩ lướt qua trong đầu Hạ Ngôn.

Tuy rểhg có thể cảm giác rõ ràng trình độ nguyâi lực của minh tăng lên, nhưng Hạ Ngôn cũng còn không rõ ràng lắm về phân chia cấp bậc nguyên lực. Cho nên đối với nguyên lực của mình hiện giờ rốt cuộc đạt tới mấy trọng, hắn cũng không ĩõ ràng lắm. Muốn biết phải chờ tới lúc rời khỏi không gi­an tầng thứ ba nhẫn Linh La, sau đó đi hỏi chủ Nhân Thần Châu, hoặc là so sánh cùng với tu luyện giả đối lập của hắn cũng có thề đưa ra phán đoán đại khái.

Toàn bộ núi Thủ Vọọg trừ chủ nhân Thần Châu ra, tu luyện giả cấp bậc nguyâi lực cao nhất cũng chì có nguyên lực thất trọng *, Thương Kiếm chính là tu luyện giả nguyên lực thất trọng.

* Chương 1109 nói Thương Kiếm là nguyên lực bát tr­cng, không biết số nào chính xác, hì hì… cứ xem như hiện tại Thương Kiếm chỉ dưới chủ nhân Thần Châu…)

Cong không biết hấp thu thời gi­an bao lâu, Hạ Ngôn cảm ứng được, tốc độ nguyên lực rót vào thân thể minh bắt đầu chậm dần đi. Hiển nhiên, nguyên lực của không gi­an dựng dục đã dần dần giảm bớt.

“Phù!”

Hạ Ngôn thở phào một hơi.

“Rốt cục thì sắp xong rồi sao?” Trong khoảng thời gi­an này, tinh thần của Hạ Ngôn luôn ở trong một loại trạng thái hoàn toàn căng thẳng. Loại trạng thái này kéo dài thời gi­an quá dài, tu luyện giả sẽ rất mỗi mệt. Lúc này Hạ Ngôn cũng cảm thấy tinh thần của minh mệt nhọc phi thường. Tuy nhiên, trong lòng Hạ Ngôn vẫn rất hưng phấn.

“So với trước khi tiến vào không gi­an tầng thứ­ba nhẫn Linh La, hiện tại nguyên lực của mình, ước chừng tăng lên nhiều gập ngàn lần. Gấp một ngàn lần, đây là khái niệm gì chứ?”

“Hẳn là đến lúc ra ngoài xem thử rồi!”

Sau khi một đám nguyên lực cuối cùng rót vào thần thề, ý thóc của Hạ Ngôn rất nhanh tra xét một vòng trong không gi­an dựng dục, rồi trở về lại thân thê của mình.

“Ta trước hãy nghỉ ngơi một chút, sau đó đi gặp chủ nhân Thẩn Châu.” Hạ Ngôn ánh mắt chợt lóe sáng, rồi nhắm mắt lại, tĩnh tọa minh tường, để tinh thần đang mỏi mệt được nghỉ ngoi dưỡng sức.

Đại khái sau thời gi­an cạn chén trà nhỏ, tinh thần của Hạ Ngôn đã hoàn toàn khôi phục, hắn mồ mắt. Thân thể cũng rất nhanh bắn lên, nhanh chóng phóng vọt ra ngoài cung điện.

“ồ?”

Hạ Ngôn vừa mới ra ngoài cung điện, liền nhìn thẩy một lão già ngồi xểp bằng ở phía trước cung điện của minh. Người này đúng là Thương Vân trướng lão. Những người khác, đều sớm trờ về cung điện của mình tỉnh tu, chỉ có Thương Vân trưởng lão vẫn chờ tại đây.

- Hạ Ngôn!

Thưc­ng Vân mở choàng mắt, nhìn thấy vẻ kinh ngạc của Hạ Ngôn, liền đứng lên cất tiếng chào.

- Ngài là?

Hạ Ngôn nhíu mày hỏi, hắn vẫn chưa gặp mặt Thương Vân lần nào, tuy nhiên phỏng đoán trong lòng hân là một vị Thái thượng trưởng lão của núi Thù Vọng.

- Ta là Thương Vân, Thái thượng trưởng lão núi Thù Vọng.

Thương Vân mắt lóe sáng nói với Hạ Ngôn:

- Ngươi muốn gặp đại nbân chủ nhân Thần Châu phải không?

- À? Thưc­ng Vân trưởng lão làm sao biết?

Hạ Ngôn tò mò hòi.

Lúc này, các vị Thái thượng trưởng lão càm ứng được đao động nguyên lực khôi phục ổn định, năng lượng trong không gi­an này cũng khỏi phục như thường mọi người lại từ trong cung điện của mình bay tới chỗ cung điện của Hạ Ngôn. Từng bóng người xuất hiện, ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào Hạ Ngôn, trong lòng bọn họ đều rất hiếu kỳ, rốt cuộc là nhân vật nào mà có thể đẫn động nhiêu dao động nguyên lực như vậy?

Khi mọi người nhìn thấy Hạ Ngôn, tất cả đều bị chấn động khiếp sợ đến há hốc miệng. B ời vì, Hạ Ngôn quả thật quá trẻ tuổi, khác xa so với trong tưởng tượng của họ.

- Ha ha! Đây là đại nhân chủ nhân Thần Cbâu nói với ta, trước khi ngươi bế quan: nói sau khi ngươi xuất quan hẳn là sẽ đi gặp mặt ông ấy, cho nên lệnh cho ta tới đây chờ ngươi xuất quan

Thương Vân cười nói với Hạ Ngôn.

-À?

Hạ Ngôn nhíu mày.

- Đại nhân chủ nhân Thần Châu nói ngươi không cần đi gặp ông ấy, hiện tại ngươi có thể đi tới Tinh Đồ, tiến vào gi­ai đoạn thử­ba Tiên Kiểu.

Thương Vân trịnh trọng chậm rãi nói với Hạ Ngôn.

- Gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều?

Rất nhiều trưởng lão ở bên cạnh, nghe nói thế, không khỏi khẽ hít một hơi. Trong số họ đa sổ đều thông qua gi­ai đoạn thứ nhất gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, nhưng khi bọn họ thông qua hai gi­ai đoạn Tiên Kiều này, đều là tu luyện thời gi­an rất lâu dài sau đó mới đi vào. Nhât là ở gi­ai đoạn thứ hai Tiên Kiều, lại càng cần phải chuẩn bị thật chu đáo mới đi vào.

Mà hiện tại xem ra, Hạ Ngôn trẻ tuổi như vậy mà đã thông qua gi­ai đoạn thó hai Tiên Kiền lồi.

- Hiểu rỗi! Đa tạ Thương Vân trưởng lão.

Hạ Ngôn gật gật đầu, chắp tay nói lời cảm tạ.

“Đại nhân chủ nhân Thần Châu bảo ta hiện tại phải đi thông qua gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều. Ta cũng không biểt, hiện tại rốt cuộc ta ở vào nguyên lực mấy trọng, nguyên lực đạt tới cấp bậc gì rồi!” Các ý nghĩ lướt qua trong đầu Hạ Ngôn.

Trong không gi­an tầng thứ ba nhẫn Linh La, chi trong một lần hấp thu nhiều nguyên lực như vậy, bất luận kẻ nào sau khi hấp thu xong, chắc hẳn đều rất muốn biết nguyên lực của mình đã tăng lên tới trình độ nào.

“Quên đi, dù sao cũng có cơ hội biết được.” Khẽ lắc đầu, Hạ Ngôn nhìn về phía các Thái thượng trưởng lão chung quanh, chắp tay cười nói:

- Chảo các vị trưởng lão!

Có thể xuất hiện ở trong này, hiển nhiên đều là Thái thượng trưởng lão của núi Thù Vọng, và gần như đều là tu luyện giả đã từng đảm nhiệm chức Chường Khống Giả núi Thù Vọng.

Thấy Hạ Ngôn hướng về mình chắp tay chào hỏi, phẩn đông Thái thượng trưởng lão cũng đều chào đáp lễ:

- Hạ Ngôn trưởng lão!

Hiện tại Hạ Ngôn là đệ tử của chủ nhân Thẩn Châu, đương nhiên thân phận cũng giống như Thương Kiếm, cũng chính là Thái thượng trưởng lão núi Thủ Vọng. Hơn nữa, thân phận còn tôn quý hơn so với bọn họ, bởi vì Hạ Ngôn là đệ tử của chủ Nhân Thần Châu, có quan hệ thầy trò cùng chủ nhân Thần Châu, các trưởng lão bọn họ đều không có loại quan hệ này.

Chương 1112: Địa vị

Lên tiếng chào hỏi các Thái thượng trưởng lão xong, Hạ Ngôn nói lời từ biệt với Thái thượng trưởng lão Thương Vân, rồi sau đó nhanh chóng ròi nội điện Vọng Thiên Cung Điện.

“Trước khi tới Tinh Đồ, hay là ta đi gặp Lưu Dụ cũng tốt, để biết tình huống của Thanh Dương Phong chủ lúc đó, Thanh Dương Phong chủ đến tột cùng là chết như thế nào.” Hạ Ngôn chợt dừng lại lơ lửng phía dưới ngọn núi chỉnh ở trung ương, trầm ngâm một lát, ánh mắt lóe sáng, thân ảnh trong nháy mắt nhích động mà đi, chi trong phút chốc đã tới phía trên Thanh Dương Phong.

“ổ? Lưu Dụ không có trong cung điện của hắn.” Thân ảnh của Hạ Ngôn đần hiện ra trong không gi­an, ý niệm trong đầu. đảo một vòng, liền tra xét được trong cung điện của Lưu Dụ lại không có người. Hắn trước kia rất quen thuộc với Lưu Dụ, cho nên biết cung điện nào của Lưu Dụ trú ngụ.

“Có thể đi đâu rồi? Hỗn Độn Bí Cảnh hay là Tiên Cành?” Hạ Ngôn nhíu mày suy nghĩ, trong lòng thầm đoán. Đột nhiên cảm ứng có một người từ xa xa đang bay lại gần, tâm niệm vừa động, Hạ Ngôn liền tới phía trước người tu luyện giả kia.

-Ồ?

Người này vừa nhìn thấy Hạ Ngôn, trôi mặt lộ vẻ kinh sợ, ngay sau đó rất nhanh khom người thật sâu cung kính nói:

- Ra mắt Thái thượng trưởng lão Hạ Ngôn!

-Không cần đa lê!

Hạ Ngôn xua tay, hỏi ngay:

- Ngươi có biết Lưu Dụ đi nơi nào không?

Thân phận của Hạ Ngôn, Vọng Thiên Cung Điện sớm đã công bố khắp núi Thù Vọng, cho nên tu luyện giả núi Thủ Vọng đương nhiên biết hiện tại Hạ Ngôn đã là Thái thượng trưởng lão của núi Thủ Vọng.

- Lưu Dụ?

Tu luyện giả này dường như thần sắc có chút bất an, ánh mắt có vẻ sợ hãi nhìn Hạ Ngôn một lúc, mới ấp úng nói:

- Lưu Dụ… đã bị trục xuất., khỏi núi Thù Vọng rồi.

-Cái gì?

- Vây hắn rời núi Thủ Vọng đi tới địa phương nào?

Hạ Ngôn biến sắc, uy áp tự nhiên phát ra, khí tức lập tức bao trùm về hướng tu luyện giả

kia.

Khi uy áp của Hạ Ngôn hiển lộ ra, toàn thân tu luyện giả này đều tĩở nên cứng đờ, tâm thần bị chấn động mạnh một cái. Hạ Ngôn thấy vậy vội vàng thu hồi uy áp của mình. Thật ra không phải hắn cố ý muốn ập bức người này. chính là vì tâm tình biến hóa cho nên khí tức uy áp tự nhiên bộc phát ra.

- Bầm… bầm Thái thượng trưởng lão Hạ Ngôn! Ta cũng không biết hiện nay Lưu Dụ lưu lạc ở đâu?

Người này ấp úng nói, sắc mặt đều trắng bệch.

Nghe vậy, Hạ Ngôn nhíu mày càng sâu.

Lúc này, tu luyện giả kia chợt nhớ lại điều gì, vội nói với Hạ Ngôn:

- Thái thượng trưởng lão! Theo ta biết Mục Thanh khẳng định, là biết Lưu Dụ đi đâu, hắn có quan hệ thân mật nhất với Lưu Dụ. Để ta đi gọi hắn ra đây!

-Tốt!

Hạ Ngôn vui mừng, vội vàng gật đầu.

Thân thể người này nhoáng lên một cái, rất nhanh phi hành đến một tòa cung điện gần đó, Hạ Ngôn cũng theo sau. Chỉ thấy người này vừa dừng chân liền hướng vào trong cung điện nọ kêu to:

- Mục Thanh ra đây một chút!

“Vù!”

Ngay sau đó, từ trong cung điện bay ra một người, mặc trường bào màu lam sậm. Người này hiển nhiên chính là người tên là Mục Thanh. Sau khi bay ra ngoài, nhìn thấy tu luyện giả kia đứng trước cung điện của mình, hắn vội hỏi:

- Có chuyện gì?

- Mục Thanh! Ngựơi có biết Lưu Dụ đi về hướng nào không?

Tu luyện giả kia liền hỏi thay Hạ Ngôn.

- Lưu Dụ? Hắn rời khỏi núi Thù Vọng, ta cũng không biết hắn đi đâu!

Mục Thanh lắc đầu nói.

- Mục Thanh! Là Thái thượng trưởng lão Hạ Ngôn muốn biết Lưu Dụ đi đâu, ngươi lo lắng cái gì?

Người kia thấy Mục Thanh không chịu nói, lập tức nhíu mày giải thích.

-Hả?

Lúc này, Mục Thanh mói chú ý tới Hạ Ngôn đứng một bên. Ánh mắt của Hạ Ngôn cũng

nhìn Mục Thanh. Mục Thanh vừa thấy Hạ Ngôn vội vàng thi lễ, trên mặt nồi lên tia máu, dường nhưtâm tình rất kích động.

- Mục Thanh! Ngươi đúng là biết Lưu Dụ đi nơi nào phải không?

Hạ Ngôn ngăn càn Mục Thanh thi lễ, cất tiếng bình thản hỏi.

- Lưu Dụ… Hắn bị trục xuất khỏi núi Thủ Vọng, trước đây không lâu hắn từng dùng thủy tinh truyền âm liên hệ cùng ta, hắn đang ở tại Đô Vệ Thành.

Tâm tình Mục Thanh có hơi xúc động nói.

Hạ Ngôn vui mừng mắt sáng ngời!

- ở trong Đô Vệ Thành?

Hạ Ngôn lập lại một lẩn.

- Đúng vậy! Lưu Dụ nói có người núi Thủ Vọng muốn giết hắn, hắn liền trốn ở Đô Vệ Thành, đề đám người muốn giết hắn hoàn toàn bất ngờ, không nghĩ tới hắn lại ở gần núi Thủ Vọng như vậy. Tạm thời hắn cũng rất an toàn.

Giọng nói của Mục Thanh kèm theo đầy bất mãn căm hận.

- Muốn giết hắn, không dễ dàng như vậy! Ta thật muốn nhìn xem người nào muốn giết hắn.

Hạ Ngôn cười lạnh nói.

Tới lúc này, đương nhiên Hạ Ngôn hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì, tất nhiên là do lúc trước Lưu Dụ trợ giúp mình, cho nênới bị mấy người đó ghi hận, cuối cùng làm cho hắn bị trục xuất khỏi núi Thủ Vọng. Mà những người đó còn không chịu dừng tay, muốn lấy tính mạng của Lưu Dụ. Hiện tại Lưu Dụ đang ẩn thân ở trong Đô Vệ Thành.

- Mục Thanh! Ngươi giúp ta liên hệ với Lưu Dụ, nói hiện tại ta muốn gặp hắn. Yên tâm đi! Có ta ở đây không ai có thể chạm tới các ngươi.

Hạ Ngôn kiên định nói với Mục Thanh.

- Đa tạ Thái thượng trưởng lão!

Mục Thanh vội tạ ơn rồi nói tiếp:

- Vậy đề ta liên hệ với Lưu Dụ, hắn biết có thể gặp ngài, khẳng định sẽ rất vui mừng.

- Ừ! Hỏi hắn ở chỗ nào trong Đô Vệ Thành, ta lập tức xuống núi tới gặp hắn.

Hạ Ngôn gật gật đầu, nói với Mục Thanh.

- Thái thượng trưởng lão Hạ Ngôn từ Vọng Thiên Cung Điện ra ngoài rồi sao?

Lưu Dụ ồ trong một gi­an tửu lâu ồ Đô Vệ Thành, kinh ngạc thấp giọng lẩm bẩm.

Lần trước thời điểm hắn liên hệ với Mục Thanh thì đã biết Hạ Ngôn tĩở thành Thái thượng trưởng lão núi Thù Vọng, tuy nhiên Hạ Ngôn vẫn luôn ở trong VọDg Thiên Cong Điện không có ra ngoài. Nhưng vừa rồi, Mục Thanh lại thông qua thủy tinh truyền âm nói cho hắn biết Thái thượng trưởng lão Hạ Ngôn đã ra ngoài Vọng Thiên Cung Điện, đồng thời đang tìm hắn, hỏi hắn giờ này đang ở chỗ nào.

Sau phút kinh ngạc, Lưu Dụ mừng rỡ khôn xiết. Nên biết rằng, tình cảnh của hắn hiện giờ thật không tốt, bị trục xuất khỏi núi Thủ Vọng, mất đi thân phận Chấp sự núi Thù Vọng, hem nữa không chỉ như thạ hắn còn roi vào tình cành bị một số người của núi Thủ Vọng âm thầm đuổi giết.

Hiện tại có Thái thượng trưởng lão Hạ Ngôn ra mặt, hết thảy vấn đề đều có thể dễ đàng giài quyết.

- Nói cho Thái thượng trưởng lão Hạ Ngôn biết, ta lập tức sẽ tới chờ ở phía dưới núi Thù Vọng.

Lưu Dụ vội dùng thủy tinh truyền âm truyền đi tin tóc cho Mục Thanh.

Khi Mục Thanh báo tin tức này cho Hạ Ngôn, Hạ Ngôn Kền nói lời cảm tạ Mục Thanh và tu luyện giả kia, sau đó rất nhanh ròi đi.

- Vương Dương trưởng lão!

ơ lối đi thông ra ngoài núi Thủ Vọng, Hạ Ngôn dừng lại thân hình, trầm giọng kêu to.

Vương Dương chính là người chưởng quàn thông đạo pháp tắc từ núi Thủ Vọng ra bên ngoài, ở bên ngoài, tuy rằng có thể nhìn thấy núi Thủ Vọng, nhưng nếu tu luyện giả không đi qua thông đạo pháp tắc, thì dứt khoát không thể tới gần núi Thù Vọng.

Đương nhiên, cũng có thể dựa vảo sức mạnh, mạnh mẽ tiến vào hoặc là đi ra ngoài. Hiện tại Hạ Ngôn là Thái thượng trưởng lão núi Thù Vọng, đương nhiên không cần dùng sức mạnh mạnh mẽ phá hư pháp tắc của núi Thủ Vọng, hắn chỉ cần kêu Vương Dương trưởng lão mở ra thông đạo pháp tắc, liền có thể nhanh chóng rời núi Thủ Vọng.

Âm vang tiếng kêu của Hạ Ngôn vừa đứt, một đoàn pháp tắc trong không gi­an bắt đầu nhộn nhạo, Vương Dương trưởng lão dần hiện ra ở trước mặt Hạ Ngôn. Vương Dương chính là lão già lúc trước phụ trách khảo hạch Chấp sự của núi Thủ Vọng.

- Hạ Ngôn trưởng lão!

- Vương Dương trưởng lão!

Hai người khẽ gật đầu chào hỏi nhau.

- Hạ Ngôn trưởng lão là muốn rời núi Thủ Vọng sao?

Vương Dương nhìn Hạ Ngôn, cười hỏi.

- Đúng vậy! Tuy nhiên chi trong chốc lát ta sẽ quay về ngay.

Hạ Ngôn gật gật đầu:

- Hắn là sẽ không lâu lắm.

- Ha ha! Thông đạo pháp tắc đã khai thông, Hạ Ngôn trưởng lão bất cứ lúc nào cũng có thể ra vào.

Vương Dương gật đầu, trên mặt đẩy vè tươi cuời.

- Đa tạ Vương Dương trưởng lão!

Hạ Ngôn chắp tay nói lòi cảm tạ, tiếp theo thân mình liền hóa thành pháp tắc biến mất trong không gi­an. Vương Dương nhìn theo Hạ Ngôn hóa thân thành pháp tắc, khẽ gật gật đầu, rồi lại thở ra một hơi, thân hình cũng dần dần biến mất trong không gi­an.

Phá dưới núi Thủ Vọng, một bóng người đang có vẻ nôn nóng bước tới bước lui, người này chính là Lưu Dụ bị trục xuất khỏi núi Thủ Vọng. Hạ Ngôn nhìn thấy Lưu Dụ, thân thể rất nhanh hiện ra ngay trước mặt Lưu Dụ.

Lưu Dụ nhìn thấy Hạ Ngôn lập tức trọn tròn mắt, trên mặt lộ ra một loại xúc động không thể nói rõ.

- Thái thượng trưởng lão Hạ NgônỄ.Ễ

Giọng nói của Lưu Dụ hơi khàn khàn.

- Đừng nói những lời vô ích, có phải tên khốn Thương Ẳn kia trục xuất huynh khỏi núi Thủ Vọng hay không?

Hạ Ngôn xua tay ngăn Lưu Dụ, rỗi hỏi ngay.

- Đúng!

Lưu Dụ gật đầu thật mạnh.

- Hừ! Ta đã biết ngay là tên khốn này làm! Huynh yên tâm đi, ta sẽ lập tức mang huynh trờ lên núi Thủ Vọng, khôi phục thân phận của huynh.

Hạ Ngôn hừ lạnh một tiếng, trong mắt lóe ra tia sáng ác liệt.

Bí mật của Thương Ẩn này không có nhẫn Linh La đã bị phanh phui công khai, không ngờ vẫn không có bị trừng phạt, Hạ Ngôn cũng thật khó hiểu. Tuy nhiên không quan hệ, nếu tự mình ra mặt cho Lưu Dụ quay trờ lại núi Thủ Vọng hẳn là không thành vấn để.

- Lưu Dụ! Nói xem chuyện của Thanh Dương Phong chủ, ta muốn biết lúc ấy xảy ra chuyện gi.

Hạ Ngôn dừng một chút, trầm giọng hòi

Lưu Dụ liền kể lại một lần toàn bộ sự việc Thanh Dương Phong chủ bị buộc phải bất đắc đĩ thiêu đốt linh hồn của mình lúc ấy.

Hạ Ngôn nghe xong, cũng không kìm nổi cảm thán vô vàn.

- Thanh Dương Phong chủ vì ta nên mới bị bọn họ làm hại Không thể tường được, Cự Khuyết Phong chủ lại bán đứng bằng hữu của mình. Một lát nữa ta phải hỏi lão xem sao. về phần báo thù cho Thanh Dương Phong chủ… có lẽ còn phải chờ một thời gi­an, tên khốn Thương Ẳn kia hiện giờ vẫn còn là Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng.

Hạ Ngôn ngưng tụ ánh mắt, lẩm bẩm nói giọng tiầm thấp.

- Lưu Dụ! Bậy giờ theo ta quay lại núi Thù Vọng, ta phải phục hồi thân phận của huynh.

Hạ Ngôn quay sang Lưu Dụ nói

- Tốt quá!

Lưu Dụ gật đầu thật mạnh, vui mừng nói.

Núi Thủ Vọng!

Hạ Ngôn mang theo Lưu Dụ quay về núi Thủ Vọng, tạm thời để Lưu Dụ chờ đợi ở dưới ngọn núi chính trung ương, sau đó một mình hắn trở về Vọng Thiên Cung Điện, nói một chút việc này cùng các vị Thái thượng trưởng lão. Các vị Thái thượng trưởng lão vội triệu tập các Phong chủ cùng với Thương Ẫn, nói thẳng ra ý kiến của Hạ Ngôn. Dưới tình huống nhiều vị Thái thượng trưởng lão ra mặt như thẶ Thưc­ng Ân hoàn toàn không có chút cơ hội gỉ. không thể không phục hồi thân phận của Lưu Dụ.

Kỳ thật, nếu Thương Ẳn sớm biết Hạ Ngôn sẽ được chủ nhân Thần Châu thu làm đệ tử, trờ thành Thái thượng trưởng lão núi Thủ Vọng, có lẽ hắn cũng sẽ không cấp bách trục xuất Lưu Dụ ra khỏi núi Thủ Vọng như vậy. Cho dù trong lòng hẳn ghi hận chuyện này, cũng sẽ chờ một cơ hội tốt hơn.

Lúc này hắn có thề tiếp tục ngồi trên vị trí Chưởng Khốĩig Giả núi Thủ Vọng cũng xem như vận số cực lớn. Ngay sau khi sự kiện kia phát sinh không lâu, từ trong nội điện truyền ra pháp lệnh: từ nay về sau tín vật của Chưởng Khống Giả núi Thủ Vọng không còn là nhẫn Linh La nữa, mà đổi mới là một cây quyầi trượng. Hiện tại Thương Ẳn nắm giữ cây quyền trượng này.

- CựKhuyầ Phong chủ!

ở ngoài ngọn núi trung ương, Hạ Ngôn ngăn cản Cự Khuyết Phong chủ đang định rời đi.

Chương 1113: Kết cục (P1)

Nghe được tiếng kêu, thân thể Cự Khuyết Phong trong không gi­an khẽ run lên, ngay lập tức xoay người nhìn về phía Hạ Ngôn, ánh mắt láo liên.

- Hạ Ngôn trưởng lão gọi ta?

Cự Khuyết Phong chủ nhìn về phía Hạ Ngôn hỏi.

-Ừ!

Hạ Ngôn gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Cự Khuyết Phong chủ:

- Cự Khuyết Phong chủ! Theo ta được biết, ngài là bằng hữu của Thanh Dương Phong chủ, xưa nay vẫn luôn quan hệ mật thiết với nhau. Ta nói đúng chứ?

Hạ Ngôn nhìn thấy khóe miệng rộng của Phong chủ có hơi co giật, ánh mắt láo liên, tuy nhiên ngay sau đó liền cười cười nói với Hạ Ngôn:

- Nói như thể nào nhỉ! Chi có thể nói là bằng hữu bình thường thôi! ôi! Thanh Dương Phong chủ chết đi, ta cũng rất đau lòng. Nhưng Thanh Dương Phong chủ ngấm ngầm cấu kết cùng Chường Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, vi phạm quy củ của đại nhân chủ nhân Thần Châu núi Thủ Vọng lập ra. Trên Hội nghị Phong chủ ta cũng không thể giúp hẳn được, ta không có biện pháp.

- Phải không?

Hạ Ngôn cười hỏi lại.

- Đúng như thế!

Cự Khuyết Phong chủ nhíu mày:

- Hạ Ngôn trưởng lão! Ngài đây là có ý gì?

Hạ Ngôn lắc đầu, cười nói:

- Không có ý gì đặc biệt, chi là nghe nói Thanh Dương Phong chủ được ngài phụ trách táng ở thời không loạn lưu. Thanh Dương Phong chủ có ân với ta, ta muốn đi thăm mộ Thanh Dương Phong chủ, thật hy vọng Cự Khuyết Phong chủ có thể dẫn ta đi.

-À!

Nghe vậy, Cự Khuyầ Phong chủ rõ ràng thờ ra một hơi nhẹ người, lộ ra bộ dáng như trút được gánh nặng:

- Chuyện này tự nhiên không thành vấn đề, mời Hạ Ngôn trưởng lão đi theo ta

Nói xong. Cự Khuyá Phong chủ vung tay đánh ra một quyền trực tiếp phá vỡ bức tường không gi­an, lập tức nhìn thấy thời không loạn lưu rõ ràng trước mắt. Hai bóng người nhoáng lên một cái, đồng thời tiến vào thời không loạn lưu. Trong thời không loạn lưu, không gi­an tuy rằng cực độ không ồn định, các loại năng lượng vật chẩt tung hoành, nhưng cũng có một số không gi­an đặc thù tương đối ồn định. Thi thề của Thanh Dương Phong chủ chính là táng tại không gi­an đặc thù này.

Đi theo phía sau Cự Khuyết Pầong chủ, rất nhanh, Hạ Ngôn liền nhìn thấy Thanh Dương Phong chủ nằm trong một khu vực vẫn thạch không có gì che chắn.

-Ôi!

Trong lòng Hạ Ngôn thầm thở đài một tiếng, dưới chân nguyên lực hơi vừa chuyển, liền tới gần chỗ Thanh Dương Phong chủ.

- Thanh Dương Phong chủ là vì ta mới chết!

Hạ Ngôn thấp giọng nói:

- Ai bức tử Thanh Dương Phong chủ, ta sẽ không bỏ qua cho hắn!

Cự Khuyết Phong chủ đứng ngay phía sau Hạ Ngôn, nghe câu nói đó sắc mặt trờ nên xanh mét. Lúc ấy, là hắn đứng ra vu hăm Thanh Dương Phong chủ ngầm cấu kết cùng Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.

Ý niệm của Hạ Ngôn thực vô tình lướt qua trên người Thanh Dương Phong chủ.

“ồ?”

Lúc này, Hạ Ngôn đột nhiên cảm óng được trong thi thể Thanh Dương Phong chủ còn sót ỉại năng lượng linh hồn mong mãnh.

“Đây là…” Ánh mắt đột nhiên trợn to, trong nháy mắt biểu tình trên mặt Hạ Ngôn biến hóa: “Không đúng, đây là năng lượng linh hồn của Thanh Dương Phong chủ. Linh hồn của Thanh Dương Phong chủ cũng không có hoàn toàn mất đi.”

“Thật tốt quá!” Hạ Ngôn thầm mừng rõ trong lòng.

“Thanh Dương Phong chủ!” Linh hồn lực của Hạ Ngôn rất nhanh bao bọc toàn thân Thanh Dương Phong chủ.

-Làm sao vậy?

Cự Khuyết Phong chủ cảm nhận được vẻ khác thường của Hạ Ngôn, không khỏi ra tiếng hỏi

- Thanh Dương Phong chủ!

Hạ Ngôn không đề ý đến Cự Khuyết Phong chủ, mà kêu lên một tiếng.

- Hạ Ngôn!

Đúng lúc này, một đạo ý niệm từ trong cơ thể Thanh Dương Phong chủ truyền ra, Hạ Ngôn rõ ràng thu được nội dung tin tức:

- Hạ Ngôn! Là ngươi sao?

- Đúng vậy!

Tròng mắt Hạ Ngôn hơi đỏ lên.

Thanh Dương Phong chủ, không ngờ còn chưa chết, ít nhất lão còn giữ lại một tia linh hồn.

- Ha ha! Hạ Ngôn! Ta vốn tưởng rằng sẽ không còn được gặp lại ngươi. Ừ! Không ngờ, ta còn có cơ hội gặp lại Hạ Ngôn ngươi.

Giọng nói của Thanh Dương Phong chủ rất suy yếu, hiển nhiên linh hồn cũng suy yếu tới cục điểm.

- Thanh Dương Phong chủ không chết?

Sắc mặt Cự Khuyết Phong chủ lập tức tái xanh, hoảng sợ nhìn thần mình Thanh Dương Phong chủ, bên trong hai mắt đầy vẻ kinh hãi.

Thanh Dương Phong chủ, không ngờ còn ẩn dấu một tia linh hồn ở nơi nào đó trong thân thể mình, hơn nữa vẫn kiên trì tới nay không có mất đi.

Hạ Ngôn quét mắt nhìn Cự Khuyầ Phong chủ một cái, theo sau lại nhìn về phía thân mình Thanh Dương Phong chủ.

- ThanhDương Phong chủ! Cảm ơn ngài!

Hạ Ngôn trầm giọng nói.

- Ha ha! Nói cái này làm gì?

Thanh Dương Phong chủ suy yếu nói:

- Hạ Ngôn! Hiện tại linh hồn ta đã rất suy yếu, chì sợ kiên ttì không được bao lâu. Có thể có cơ hội gặp lại ngươi ta thật sự rất cao hứng. Thương Đồ hắn nhát định cũng sẽ cao hứng. Lúc trước ta thiêu đốt linh hồn của chính minh, chi còn lại có một tia giấu ở trong cơ th4 chính là để một ngày nào đó có thể gặp lại ngươi.

- Thanh Dương Phong chù! Ngài trước đừng nói nữa, ta có nhẫn Linh La, sau khi ngài tiến vào nhẫn Linh La, lập tức linh hồn sẽ không tiếp tục suy yếu. Ngài yên tâm, ta nhất định sẽ tìm được biện pháp làm sống lại ngài.

Hạ Ngôn đã thấy được vị ttí linh hồn của Thanh Dương Phong chủ, tâm niệm vừa động, liền thu một tia linh hồn còn lại của Thanh Dương Phong chủ vào không gi­an linh hồn tẩng thứ hai nhẫn Linh La.

- Thi thề Thanh Dương Phong chủ táng ở chỗ này cũng không ệ.

Hạ Ngôn đưa mắt nhìn môi trường xung quanh, gật đầu nói, sau đó xoay người nhìn về phía Cự Khuyết Phong chủ:

- Cự Khuyầ Phong chủ! Đa tạ ngài!

- Không có gì, đậy là chuyện ta phải làm.

Sau một lúc ngây người, Cự Khuyấ Phong chủ vội xua tay nói.

- Vậy ta đi trước đây!

Hạ Ngôn gật đầu, sau đó thân ảnh nhoáng lên một cái, biến mất trong thời không loạn lưu này.

‘Tên tiểu nhân đê tiện Thương Ẳn kia, sớm hay muộn ta phải giết chết hắn! Tuy nhiên, cũng không phải lúc này.” Hạ Ngôn rời thời không loạn lưu, trong đầu xoay chuyển các ý niệm, thần hình rất nhanh bay về hướng thông đạo pháp tắc núi Thủ Vọng.

“Chờ ta thông qua gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiểu, trình độ nguyên lực của ta tất nhiên còn có thể tiếp tục tăng cao. Thực lực của ta càng mạnh, đối phó với Thương Ẳn bọn chúng sẽ càng nắm chắc hơn.” Trong lúc các ý nghĩ lướt qua trong đầu. Hạ Ngôn đã tới thông đạo pháp tắc, sau đó trực tiếp thông qua thông đạo pháp tắc rời khỏi núi Thủ Vọng.

Theo thông đạo truyền tống không gi­an Đô Vệ Thành, đến khu đồng trống Tinh Đồ.

“Tiên Kiều.!” Hạ Ngôn trông thấy dạng Tinh Đồ xa xa Lần này, là lần thứ­ba Hạ Ngôn đi vào Tinh Đồ, tâm tình đã xày ra biến hóa hoàn toàn khác biệt với hai lần trước.

“Vù!”

Hóa tân thành pháp tắc!

“Ổ?”

“Người nào?”

Ngay thời điềm Hạ Ngôn hóa thân thành pháp tắc bay đi về hướng Tinh Đồ, trong không gi­an đột nhiên truyền đến một trận dao động, không ngờ làm cho Hạ Ngôn không thể không hiền lộ ra thân hình.

Nên biết rằng, hiện tại thực lực của Hạ Ngôn, đã không thể chỉ dùng chữ khủng bố để hình dung. Toàn bộ Thần Châu, cũng tìm không thấy bao nhiêu người có thể chống lại cùng Hạ Ngôn. Nhưng lúc này, không ngờ Hạ Ngôn bị đối phương bức cho hiển lộ thân hình, bởi vậy có thể thấy được, người tới thực lực không kém Hạ Ngôn.

- Là ai?

Hạ Ngôn hiền lộ ra thân hình, ngay sau đó ý niệm trong thời gi­an ngắn bao trùm toàn bộ khu đồng trống Tinh Đồ, rất nhanh liền cảm ứng được ngọn nguồn của dao động, hắn tập trung ánh mắt nhìn, trầm giọng nói.

- Giỗi lắm!

Chỗ ngọn nguồn dao động, dẩn dần cũng hiện ra một bóng người già lão.

- Thương Vân trưởng lão?

Nhìn thấy lão già này,Hạ Ngôn kinh ngạc:

- Thưc­ng Vân trưởng lão ngăn lại ta, có việc sao?

- Đúng vậy!

Thương Vân gật đầu, nhìn Hạ Ngôn:

- Ta ngăn Hạ Ngôn trưởng lão ngươi lại, quà thật là có chuyện.

- Chuyện gì?

Hạ Ngôn nhíu mày hỏi.

- Giết chết ngươi!

Giọng nói của Thương Vần vừa ngắn gọn lại vừa phi thường hữu lực.

- Cái gì?

Hạ Ngôn chấn động, hắn thật sự bất ngờ, không ngờ Thương Vân lại nói ra câu nói như vậy. Thương Vân này lại muốn giết chết mình!

- Hạ Ngôn! Hôm nay ngươi phải chết!

Thương Vân tĩầm giọng chậm rãi nói.

“Ông!”

Toàn bộ không gi­an lập tức đều sôi trào lên. Pháp tắc vận chuyển trong thiên địa hoàn toàn nghịch chuyển. Với thực lực của Hạ Ngôn hiện tại đã có thể làm thay đổi toàn bộ pháp tắc thời không trong khu vực Tinh Đồ. Hiển nhiên Thương Vân cũng có thề làmđượcỄ

-Ra!

Hạ Ngôn nhìn thấy pháp tắc lĩnh vực của Thương Vần sôi trào công kích tới mình, cũng vội vàng vận dụng lĩnh vực pháp tắc của mình đề ngăn cản công kích của đỗi phương.

“ổ?”

“Lĩnh vực pháp tắc của ta không thể đối kháng với lão. hiện tại đang đần hỏng mất!” Hạ Ngôn nhìn thấy bên rìa lĩnh vực của mình khống chế, đang không ngừng sụp đổ, phạm vi lĩnh vực pháp tắc cũng đang thu nhỏ lại.

- Hạ Ngôn! Không cần­ngoan cố chống lại, ở trong tay ta ngươi căn bản không còn có khả năng có hy vọng sống sót

Giọng nói thâm trầm của Thương Vân truyền vào trong tai Hạ Ngôn.

- Thương Vân! Ngươi vì sao muốn giết ta? Ta là đệ tử của chủ nhân Thần Châu!

Hạ Ngôn tức giận nói:

- Chẳng lẽ, ngươi không sợ chủ nhân Thần Châu tục giận sao? Ta cùng với ngươi, cũng không có thù hận gì, chẳng lẽ nguyên nhân là Thương Ẩn?

- Đừng đoán mò! Chính là đại nhân chủ nhân Thần Chằu, muốn ta giết ngươi!

Thương Vân chậm rãi nói:

- Thực ra ngoài ý liệu, nguyên lực của ngươi vậy mà đã đạt tới lục trọng! Khó trách chủ nhân Thần Châu lại sai ta tự mình ra tay giết ngươi! Toàn bộ núi Thủ Vọng, cũng không có mấy người có thề đối phó với ngươi. Trước đây trong lòng ta còn có chút oán hận chủ nhân Thần Châu, vì sao phải phái ta đến ra tay giết ngươiỄ Hiện tại ta mới hiểu rõ, chủ nhân Thần Châu lệnh cho ta giết ngươi, điểu này có lý do tất yếu của nó.

“Chá tiệt!” Hạ Ngôn cảm nhận được lĩnh vục pháp tắc của minh, không thể đối kháng với lĩnh vực pháp tắc của Thương Vân. Sau khi tu luyện giả bước vào cảnh giới Thần chủ, có được lĩnh vực pháp tắc của riêng minh. Nhưng là tu luyện giả cảnh giới Thần chủ thực lực khác nhau, có khả năng khống chế lĩnh vực pháp tắc lớn nhò tự nhiâi cũng sẽ không giống nhau. Mà thực lực càng cao, năng lực khống chế đối với lĩnh vục pháp tắc lại càng mạnh. Lĩnh vực pháp tắc của Thương Vân rõ ràng mạnh hơn lĩnh vực pháp tắc của Hạ Ngôn.

- Phá võ!

“Xích Huyết Thần Kiếm!”

Một luồng kiếm quang màu đỏ, từ trong cơ thể Hạ Ngôn bắn vọt ra, nhanh chóng xé rách lĩnh vực phép tắc của Thương Vân.

- vẫn còn muốn chống cự sao?

Hai tay của Thương Vân làm ra một động tác, lĩnh vục pháp tắc bị xé rách kia, trong thời gi­an ngắn được chữa trị như cũ:

- Nguyên lực của ngươi tuy rằng đạt tới lục trọng, nhưng ta đã là nguyên lực thất trọng. Chênh lệch như vậy, nguơi đứt khoát không thể bù lại. Khu đồng trống Tinh Đồ này, đó là nơi táng thân của Hạ Ngôn ngươi!

- Muốn giết ta? Cũng không đễ đàng nhưvậy!

Hạ Ngôn nói bướng.

“Thương Vần này không ngờ là Thần chủ nguyên lực thất trọng!” Hạ Ngôn rất nhanh suy nghĩ trong lòng: “Nói về lĩnh vực pháp tắc, ta không bằng lão. Mà dù sỏ dụng Thánh khí Xích Huyầ Thần Kiếm, đối với lão uy hiếp cũng không lớn.”

“Liều mạng đánh bừa cùng lão, cơ hội của ta không lớn!”

“Xem ra, chỉ có thể tạm thời lựa chọn chạy trốn, đợi sau khi thông qua gi­ai đoạn thó ba Tiên Kiều, tất nhiên có thể đánh bại lão Thương Vân này.”

Trong đầu Hạ Ngôn các ý nghĩ lướt qua thật nhanh, rỗi hắn làm ra quyầ định.

- Phá võ!

Sau một tiếng gầm lên giận dữ, lĩnh vực pháp tắc của Hạ Ngôn tụ lại hình thành một thanh đao nhọn, trong chợp mắt đó, liền xé mở lĩnh vực pháp tắc của Thương Vân thành một cái lỗ thủng.

“Xích Huyá Thần Kiếm!”

Lập tức, Xích Huyầ Thần Kiếm lại bắn vọt ra, dâm thẳng vào bên trong lỗ thủng kia. Kiếm quang thật lớn màu đỗ chợt lóe sáng, rốt cục dũng mãnh xuyên thủng lĩnh vực pháp tắc của Thương VâĩL

-ổ?

Ánh mắt Thương Vân lộ vẻ ngưng trọng:

- Ý! Vậy mà phá vỡ lĩnh vực pháp tắc của ta rồi?

Tuy rằng chỉ là xé rách trong nháy mắt, nhưng bao nhiêu thời gi­an đó cũng dù đề Hạ Ngôn chạy thoát.

Chương 1114: Kết cục (P2)

Tuy rểhg thực lực Hạ Ngôn không bằng Thương Vân, nhưng hắn cũng là cảnh giới Thần chủ, hoa nữa chênh lệch cũng chi là một trọng nguyòi lực, dưới tình huống Hạ Ngôn liều mạng chạy trốn, trong lúc nhất thời Thương Vân cũng không kịp ngăn càn.

- Còn muốn chạỵ?

Thương Vân thấy lĩnh vực pháp tắc của mình đã mất hiệu lực bao vây Hạ Ngôn, vội dùng ý niệm bao trùm toàn bộ khu đồng trống Tinh Đồ, thân ảnh lão nhanh chóng di chuyển, bám sát theo Hạ Ngôn đang tăng tốc độ phi hành.

- Tốc độ thật đúng là mau!

Thương Vân nhướng mày lẩm bẩm, thân hình biến mất trong không gi­an.

Hai người, bất quá chì hơn kém nhau một trọng nguyên lực, chênh lệch về tốc độ thể hiện ra sẽ càng nhỏ. Lúc này Hạ Ngôn hoàn toàn là không quản hết thảy cố sức bay về phía Tinh Đồ, Thương Vân cũng chi có thể đuổi sát theo phía sau, trong lúc nhát thời căn bản là không đuổi kịp Hạ Ngôn.

“Lão già này quả thật muốn giết ta!” Tuy rằng Hạ Ngôn đang phi hành ở tốc độ cao nhất, nhưng cũng biết phía sau Thương Vần đang truy đuổi sát theo, khoảũg cách giữa hai người đang không ngừng thu ngắn lại. Tiếp qua một lát sau, lĩnh vực pháp tắc của Thương Vân có thể lại bao vây mình.

“Vù!”

Nhanh như một tia chợp.

“Phía trước chính là Tinh Đồ, là địa bản của Chưởng Khống Giả Tiên Kiều. Đến lúc đó, Thương Vân này đương nhiên không dám đánh chết ta.” Ánh mắt Hạ Ngôn lóe sáng, thân thể mạnh mẽ vọt vào Tinh Đồ.

- Hừ! Tiến vảo Tĩnh Đồ rồi tường là ta không làm gi được ngươi hay sao?

Thương Vân ở phía sau, càm ứng thấy Hạ Ngôn chạy vào Tinh Đổ, lão cười lạnh một tiếng. Thân ảnh hai người, một trước một sau vọt vào trong Tinh Đồ.

Tinh Đồ tuy lằag rộng lớn, nhưng là ở dưới tốc độ của tu luyện giả cảnh giới Thần chủ, lướt qua Tinh Đồ cũng chi là chuyện trong nháy mắt Chỉ trong thời gi­an nháy mắt, Hạ Ngôn chạy tới phía trôi Thần Cung Tinh Đồ, đồng thời xuất ra giấy thông hành gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiểu.

- Chưởng Khống Già Tiên Kiều đại nhân! Tamuốn đi vào gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiều!

Hạ Ngôn hướng vào Tiên Kiều lớn tiếng kêu to.

“Ầm!”

Thương Vân ở sát phía sau, lĩnh vực pháp tắc hoàn toàn khống chế toàn bộ Tinh Đồ, mà Hạ Ngôn, cũng dùng lĩnh vực pháp tắc của minh chống đỡ ngăn càn. Thân ảnh Thương Vân hiện ra ở phía sau Hạ Ngôn.

- Thưc­ng Vân! ở Tinh Đồ ngươi cũng dám động thủ sao?

Hạ Ngôn xoay người nhìn Thương Vân, lớn tiếng quát.

- Ha ha!… Hạ Ngôn! Người bình thường có lẽ không dám chém giết ở trong phạm vi Tinh Đồ, nhưng ta là…

Thương Vân cười nói:

- Đầy chính là mệnh lệnh của chủ nhân Thần Châu! Toàn bộ Thần Châu, ai dám vi phạm mệnh lệnh của chủ nhân Thần Châu? Nếu ở Thâm Uyên Vô Tận, có lẽ ngươi còn có cơ hội sống sót, nhưng hiện tại. ngươi không có cơ hội rồi.

- Ngươi dám!

Hạ Ngôn cà giận nói, ngay sau đó thân thể nhích động, kêu lớn:

- Ta muốn đi vào gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiều.

- Dừng tay!

Đúng lúc này, một thanh âm xuyên qua hư không, truyền vào trong tai hai người.

“ổ?” Thương Vân nhướng mày, nhìn về phía thanh âm truyền đến.

Mà Hạ Ngôn, trên mặt lại vui mừng khôn xiết… “Là giọng nói của Chưởng Khống Giả Tiên Kiều.”

Quả nhiên, thanh âm vừa mới hạ xuống, ngay sau đó, Hạ Ngôn nhìn thấy thân ảnh Chưởng Khống Giả Tiên Kiều dần hiện ra.

‘Búng là Chưởng Khống Giả Tiên Kiểu, không biết là phân thân hay là bản thể.” Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

- Trong Tinh Đồ, bất cứ tu luyện giả nào đều cấm chỉ chém giết nhau, chẳng lẽ các ngươi không biết sao?

Chưởng Khống Giả Tiên Kiểu đưa mắt đảo qua trên người Hạ Ngôn cùng Thương Vân, giọng trầm tháp quát lớn.

Hạ Ngôn cùng Thương Vân, tuy rằng một người là nguyên lực lục trọng, một là nguyên lực thất trọng, thế nhưng Chưởng Khống Giả Tiên Kiều trước mặt, lại là nguyên lực cửu trọng, cũng chính là một trong mấy người mạnh nhất Thần Châu, quát mắng hai người tự nhiên không nói chơi.

- Ra mắt Chưởng Khống Giả Tiên Kiều!

Hạ Ngôn vội khom minh thi lễ.

-Ừ!

Chưởng Khống Giả Tiên Kiểu gật đầu đáp lễ Hạ Ngôn.

- Cữũg không phải ta chủ động đánh nhau cùng lão, mà là lão muốn giết ta ở trong Tinh Đồ, không ngờ lão cũng dám động thủ, quả thực là xem thường không để Chưởng Khống Giả TiênKiều ngài vảo mắt

Hạ Ngôn chỉ tay vào Thương Vân cách đó khôngxa, cực lực lên tiếng tố cáo.

Lúc này đương nhiên hai người đều đã thu hồi lĩnh vực pháp tắc. ở trước mặt Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, lĩnh vực pháp tắc của hai người căn bản không tính, là cái gi.

- Tình cảnh vừa rồi ta đều nhìn thấy.

Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, gật đầu nói, sau đó nhìn về phía Thương Vân:

- Ngươi là trưởng lão núi Thủ Vọng, vì sao phải tới đây tới giết người? Ngươi giết ai ta mặc kệ, tuy nhiên tuyệt đối không được phệp giết người trong phạm vi Tinh Đồ, đây là quy củ của ta Xem ở ngươi là thân phận trưởng lão núi Thủ Vọng, ta sẽ không trừng phạt ngươi, mau đi đi.

Chường Khống Giả Tiên Kiều phất tay nói với Thương Vân.

Nghe vậy, Hạ Ngôn mừng rỡ.

- Chưởng Khống Giả Tiên Kiều!

Thương Vân cũng không có bởi vậy liền rời đi, không ngờ còn cười nói với Chưởng Khống Giả Tiên Kiều:

-Ta!

Thương Vân chi vào mình:

- Thân phận ta là trưởng lão núi Thủ Vọng, làm sao ta dám phá quy củ của Chưởng Khống Giả Tiên Kiểu ngài chứ? Nhưng mị đánh chết tên gọi là Hạ Ngôn này là do chủ nhản Thần Chầu trực tiếp hạ đạt mệnh lệnh. Chưởng Khống Giả Tiên Kiều! Yêu cẩu ngài không cần­ngăn càn ta ra tay!

- Cái gì?

Chưởng Khống Giả Tiên Kiểu sa sầm xuống.

- Chưởng Khống Già Tiên Kiều! Yêu cẩu ngài không nên ngăn càn ta!

Thương Vân lại nói tiếp:

- Nếu ngài ngăn càn tạ đó là đối nghịch cùng chủ nhân Thần Châu.

- Nếu là mệnh lệnh của chủ nhân Thần Châu, ta cũng đành chịu!

Chưởng Khống Già Tiên Kiều khẽ hít vào một hơi, nhìn về phía Hạ Ngôn lắc đầu nói.

- Chưởng Khống Già Tiên Kiều!

Hạ Ngôn khẩn trương, nếu Chưởng Khống Giả Tiên Kiều không nhúng tay vào việc này, vậy hôm nay hắn thật sự rơi vào nguy hiểm rồi, cho dù liều, mạng, chì sợ nhiều nhất cũng chỉ chạy thoát linh hồn. Nếu chỉ còn có linh hồn cho dù có thề sống lại, thực lực cũng sẽ giảm xuống trên diện rộng.

- Ngài ngàn vạn lần không nên tin lời nói của Thương Vân: Chủ Nhân Thần Châu là sư phụ của ta, như thế nào lại sai người giết ta? Hơn nữạ, ta có thể nhanh như vậy đã tăng lên tới nguyên lực lục trọng, cũng chính là nhờ chủ nhân Thần Châu ban cho.

Hạ Ngôn vội vàng giải thích.

- ồ?Ngươi là đệ tử của chủ nhân Thần Châu à?

Chưởng Khống Già Tiên Kiều mắt sáng ngời:

- Thì ra là như vậy, Thương Vân! Ngươi dám nói dối với ta?

Sắc mặt Chưởng Khống Già Tiên Kiều lập tức lạnh xuống nhìn về phía Thương Vân.

- Ha ha! Ta làm sao dám dối gạt Chưởng Khống Giả Tiên Kiều ngài chứ? Mời ngài nhìn cái này xem!

Thương Vân xòe lòng bàn tay ở trước người lão, tức thì có thêm một tấm lệnh bài màu

tím.

Ngay sau đó, trong không gi­an phía trên liền hiện ra mấy chữ màu tím to kinh người: “Chủ. nhân Thần Châu”, từ trên mặt chữ tản phát ra khí tức khủng bố!

“Chủ Nhân Thần Châu?” Chưởng Khống Giả Tiên Kiều lại nhói mày, Thương Vân xuất ra thứ đó, đúng là thủ lệnh của chủ nhân Thần Châu, người khác nhìn thấy vật ấy có lẽ còn có thể hoài nghi thiệt giả, nhưng với Chưởng Khống Giả Tiên Kiều thì chỉ liếc mắt một cái có thể nhận ra hư thật, Thương Vân xuất ra thủ lệnh này, chính là đồ thật

- Chưởng Khống Giả Tiên Kiều! Bây giờ hẳn là ngài tin tưởng ta nói đều là sự thật rồi chứ?

Thương Vần vừa nói với Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, đồng thời thu hồi lệnh bài.

Hạ Ngôn nhìn đến cảnh này có hơi kinh ngạc. Theo ngay từ đầu, hắn đã không tin lời nói của Thương Vân, hắn hoài nghi là Thương Ẳn đương nhiệm Chưởng Khống Già núi Thù Vọng ngấm ngầm giờ trò quỷ. Nhưng hiện tại xem ra, sự tình chỉ sợ không đơn giản như vậy.

Nhưng mà chủ nhân Thần Châu vừa mới thu minh làm đệ tử, thế thì vì lý do gi muốn giết chết minh chứ?

Hạ Ngôn trăm mối ngổn ngang không cách nào hiểu được, chủ Nhân Thần Châu không có lý nào muốn giết chết mình. Hơn nữa nếu chủ nhân Thần Châu muốn giết chết minh, sao có thể để mình tùy ý rời khỗi núi Thủ Vọng?

“Mặc kệ như thế nào, ta cũng không thể chết được! Phải còn sống mới có hi vọng.” Hạ

Ngôn suy nghĩ thầm quyầ định trong lòng.

- Chưởng Khống Giả Tiên Kiều!

Hạ Ngôn nhìn Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, ánh mắt ngưng trọng:

- Không biết Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân còn nhớ ta hay không?

Hạ Ngôn giơ tay chỉ vào mình hỏi.

-Ngươi? Ta đã gặp ngươi sao?

Chưởng Khống Giả Tiên Kiều thoáng hơi sửng sốt, đảo mắt cẩn thận quan sát Hạ Ngôn, tuy nhiên cuối cùng vẫn lắc đầu nói:

- Trí nhớ ta không tốt lắm. Tuy nhiên… ngươi có giấy thông hành gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều, ta nghĩ…

- Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân! Phân thần của ngài, từng xuất hiện ở trong Thần Cung Tinh Đồ gặp ta. Lúc ấy ngài còn nói, chỉ cần ta có thể nhìn thấy bản thể của ngài, ngài sẽ thỏa mãn cho ta một nguyện vọng.

Hạ Ngôn chậm rãi nói.

-À?

- Ta nhớ ra rồi! Đúng vậy, ta đã gặp ngươi. Thật sự không nghĩ tới ngươi đã là cảnh giới Thần chủ. Ôi! Cũng khó trách ta không nghĩ tới ngươi ngay, ta sao có thê nghĩ đến trong khoảng thời gi­an ngắn như vậy, thực lực của ngươi lại trờ nên mạnh như thế chứ? Cũng đúng, trước đây ngươi có thể thuận lợi thông qua hai gi­ai đoạn Tiên Kiều, thiên tưthật sự là không có người nào có thể theo kịp.

Chưởng Khống Giả Tiên Kiều nhớ lại, nói với giọng trầm bổng.

- Xin Chưởng Khống Giả Tiên Kiểu đại nhân ngăn cản Thưc­ng Vân, ta muốn đi vào gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiều.

Hạ Ngôn nói tiếp:

- Chưởng Khống Giả đại Nhân đáp ứng thỏa mãn cho ta một nguyện vọng, nguyện vọng của ta lần này chính là xin Tiên Kiều đại nhân bảo đảm an toàn cho ta

- Quá…

Chưởng Khống Giả Tiên Kiểu nhướng mày, có chút khó xử.

- Chưởng Khống Già đại nhân, chẳng lẽ ngài…

Thương Vân không kìm nồi ra tiếng.

- Câm miệng!

Chường Khống Giả Tiên Kiều đột nhiên quát lớn một tiếng:

- Hôm nay bất luận kẻ nào, đều không thể giết hắn! Cho dù là chủ nhân Thần Châu tự mình đến đây, ta cũng sẽ không để hắn ra tay.

Một cỗ khí thế trong thời gi­an ngắn bùng phát ra, thân hình Thương Vân đang đứng lơ lửng giữa không trung kia, trong phút chốc liền bị bay tung ra ngoài

“Đáng giận!” ở ngoài Tinh Đồ, Thương Vân oán hận rủa thầm. Chỉ vung tay nhẹ nhàng nhưth4 lãođãbị thổi bay ra khói Tinh Đồ, hem nữa hoàn toàn không có năng lực ngăn cản.

Khi một lần nữa ổn định thực lực của mình, lão phát hiện chính mình đã tới bên ngoài Tin­hĐồrồL

“Hừ! Ta phải về bầm báo với đại Nhân chủ Nhân Thần Châu. Chưởng Khống Giả Tiên Kiều! Hãy đợi đấy!” Thân ảnh Thương Vân biến mát trong không gi­an.

- Đa tạ Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân!

Thấy thần ảnh Thương Vân hoàn toàn biến mất, Hạ Ngôn mới trút ra một hơi thật dài nhẹ người, nói lời cảm tạ Chưởng Khống Giả Tiên Kiều.

- Không có gi! Ta đáp ứng thỏa mãn cho ngươi một nguyện vọng, đương nhiên không thể nuốt lời… Tiểu tử, tốc độ tiến bộ của ngươi thật đúng là kinh người, có thề đột phá cảnh giới Thần chủ đã là cực kỳ khó khăn, nhưng không ngờ ngươi đã là cảnh giới Thần chủ nguyên lực lục trọng. Tốc độ tu luyện như vậy, chỉ sợ không cần tới bao lâu, có thể đạt tới nguyên lực cửu trọng.

Chưởng Khống Giả Tiên Kiều vuốt chòm râu tung bay, cười nói với Hạ Ngôn.

- Ta nhờ vận may thôi!

Hạ Ngôn cũng cười nói.

- Bằng vào vận may, là không có khả năng làm được.

Chưởng Khống Giả Tiên Kiều lắc đầu:

- Ngươi nói, muốn đi vào gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều phải không?

- Đúng vậy.

Hạ Ngôn gật đầu:

- Ta còn cần­tăng lên thực lực, bằng không gặp phải cường giả như Thương Vân, cũng chi có thể bị động bị đánh. Hôm nay nếu không nhờ có Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân ra tay, chỉ sợ ta đã rơi vào tình cảnh thật sự rất nguy hiểm rồi.

- Dựa theo tốc độ tiến bộ của ngươi, thực hiện xong gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiều, thực lực của ngươi liền có thể vượt qua Thương Vân kia rồi.

Chưởng Khống Già Tiên Kiều chắp hai tay sau lưng bình thản nói với Hạ Ngôn.

Chương 1115: Kết cục (P3)

- Hạ Ngôn!

Gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều là đặc thù nhất, khác xa với hai gi­ai đoạn Tiên Kiều trước đây. Một trăm tầng của gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều này, nếu ngươi có thể thông qua toàn bộ, thực lực liền có thể trực tiếp đạt tới nguyên lực cửu trọng.

Chưởng Khống Già Tiên Kiều híp mắt nhìn Hạ Ngôn nói.

- Cái gì?

Hạ Ngôn nghe vậy giật mình cả kinh:

- Thông qua gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiểu, có thể trực tiếp đạt tới nguyẻn­lực cửutrọngư?

- Đúng vậy!

Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, gật đầu:

- Ha ha! Tuy nhiên muốn thông qua gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiểu, điều này có điềm không thực tế lắm. Từ khi vũ trụ sinh ra tới nay, chì có một người thông qua gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiểu.

- A?

Hạ Ngôn há hốc miệng, ánh mắt khó tin nhìn Chưởng Khống Giả Tiên Kiều. Hạ Ngôn tuyệt đối thật bất ngờ, không ngờ lại chì có một người thông qua gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiều.

- Ngoại tĩừ chủ nhân Thần Châu hắn thông qua gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiều, toàn bộ trong vũ trụ cho tới nay, cũng không có người thứ hai nào thông qua gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiều.

Chưởng Khống Giả Tiên Kiều chậm rãi nói tiếp:

- Cho nên, muốn hoàn toàn thông qua gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiều, điều đó có vẻ không thực tế. Không cần­quá để ý, có thể đi vào gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiểu đã là nhân ật lừng lẫy hiếm thấy rồi.

- Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân! Chẳng lẽ ngay cả ngài cũng không có thông qua gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiểu sao?

Hạ Ngôn gật gật đầu, sau đó mới tò mò hỏi Chưởng Khống Giả Tiên Kiều.

Nhân vật cường đại trước mặt này chính là Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, chẳng lẽ ngay cả Chưởng Khống Già cũng không thể hoàn toàn thông qua gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều do mình chưởng quản?

- Ha ha! Ta quả thật không có hoàn toàn thông qua gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều. Tuy nhiên, dù ta không có hoàn toàn thông qua gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều, nhưng sau khi ta từ trong gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiều đi rạ cũng đã đạt tới nguyên lực cửu trọng.

Chưởng Khống Giả Tiên Kiều không hề quan tâm nói tiếp:

- Hạ Ngôn! Gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều này, phương thóc thông qua nó khác với hai gi­ai đoạn Tiên Kiều trước đây, ngươi cần phải trong vòng ba ngày thông qua gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều, nếu qua ba ngày ngươi còn chưa có thông qua, sẽ bị Tiên Kiều tự động truyền tổng ra ngoài.

- Cái gi, thời gi­an chi có ba ngày?

Hạ Ngôn trợn to mắt kinh ngạc.

- Đứng vậy! Bất luận kẻ nào tiến vào gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiểu đều chỉ có thời gi­an ba ngày…

Chưởng Khống Giả Tiên Kiều, gật đầu.

“Phù!” Hạ Ngôn không kìm nổi thở ra một hơi, theo sau lại hỏi:

- VỊ Chưởng Khống Giả Thâm Uyôi Vô Tận kia, cũng không có thông qua gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều sao?

- Lãm Nguyệt Chưởng Khống Già Thâm Uyâi Vô Tận, nàng chưa có tới Tinh Đồ lần nào.

Chưởng Khống Giả Tiên Kiều lắc đầu nói.

Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, nhè nhẹ gật gật đầu:

- Hiểu rồi, Chưởng Khống Giả đại nhân! Vậy giờ ta tiến vào gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiều đi, ta thật có chút không kìm nồi muốn mở mang kiến thức một chút gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiểu.

- Ừ! Đi thôi!

Theo ống tay áo của Chưởng Khống Già Tiên Kiểu vung lên, thân ảnh Hạ Ngôn biến mất ở phíaưêti Thần Cung Tinh Đồ. Ngay sau đó, Hạ Ngôn đã tới một cái không gi­an kỳ quái.

“Nơi này chính là gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiểu?” Hạ Ngôn nhìn cành vật bốn phía, mày nhăn lại.

ở phía trước hắn có rất nhiều căn phòng ô vuông giống nhau, thoạt nhìn ở bên ngoài căn phòng thực bình thường. Những phòng này sập xệp cũng không theo quy tắc gì, dần dần kéo dài đến xa xa.

“Không ngờ ý niệm của ta cũng không thể tra xét hết thảy trong này được!” Sau khi Hạ Ngôn tản ra ý niệm dò xét, phát hiện ý niệm không thể tới gần những căn phòng ô vuông giống nhau này.

“Quên đi, bắt đầu thôi! Ta chi có thời gi­an ba ngày, nếu trong vòng ba ngày không thể thông qua gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiểu, ta sẽ bị trực tiếp bị truyền tống ra ngoài.

Hạ Ngôn hít vào một hơi, rồi bước thẳng vào căn phòng ô vuông thứ nhất.

“Nguyên lực, pháp tắc, còn có một số tinh thần lực kỳ quái!”

“Không có lối ra?”

Khi Hạ Ngôn tiến vảo căn phòng thứn­hất, liền phát hiện căn phòng này căn bản là khôĩig có lối ra, hơn nữa lúc này ngay cả lôi vào vừa rồi cũng không nhìn thẩy. Toàn bộ căn phòng hoàn toàn bị phong bế, các loại năng lượng tràn ngập ở trong đó. Khó trách gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều này yêu cầu tu luyện giả đạt tới cảnh giới Thản chủ mới có thề đi vào, nếu không có đạt tới cảnh giới Thần chủ, vẻn vẹn chì là chút tinh thần lực nơi này, đều có thể trong nháy mắt khiến cho linh hồn tu luyện giả hòng mất

“Như thế nào mới có thề từ trong này đi ra ngoài?” Hạ Ngôn chậm rãi nhẩm mắt lại, ý niệm trao đổi cùng tinh thần lực trong không gi­an.

“Thì ra là như vậy, hiểu rồi, tự kiên trì chính mình. Hết thày, đều không quan hệ cùng ta, mục đích của ta là rời khỏi phòng này, tiến vào căn phòng tiếp theo.” Trong khoảnh khắc đó, trên mặt Hạ Ngôn liền lộ ra một nụ cười, bước chân chậm rãi đi về phía trước. Mà trong lúc bước đi Hạ Ngôn cũng không có mở mắt nhìn.

Nói ra thật kỳ quáỊ chỉ đc­mi giản đi tới vài bước, Hạ Ngôn liền ra khỏi căn phòng thứ nhất này. Thoạt nhìn, bộ dáng thực nhẹ nhàng. Có thể đi vào gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều, tu luyện giả đều biết gi­an nan trong đó, có một số người trong vòng ba ngày, ngay cả căn phòng thứ nhất cũng không đi ra được. Lĩnh ngộ chỉ đơn giản như thế mà không lĩnh ngộ được, thật khó như lên trời! Điều này không cần giải thích nhiều.

“Căn phòng thứ hai!”

Hạ Ngôn mờ mắt nhìn, quả nhiên thấy lối vào căn phòng thứ hai ngay tại bên canh mình: “Xem ra, gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiều chính là một trăm cãn phòng ô vuông này. Ta chỉ cần thông qua một trăm căn phòng này, tự nhiên chính là thông qua gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều.”

Sau khi thông qua cãn phòng thứ nhất, Hạ Ngôn cảm nhận được nguyên lực của mình lõ ràng lại tăng manh một ít, trong lòng hắn đã có phán đoán đại khái Không một chút chần chừ, Hạ Ngôn đi thẳng vào cãn phòng thứ hai.

“ổ?”

“Dường như độ khó có điều gia tăng so với phòng thứ nhất!” Hạ Ngôn cảm nhận được dao động năng lượng và dao động tinh thần lực trong phòng này, liền nhắm mắt lại lần nữa. Một lát sau. Hạ Ngôn lại nhấc chân bước về phía trước, trong nháy mắt liền thành công ra khỏi phòng thứ hai

“Nguyên lực của ta lại tăng mạnh. Loại tăng lên này không ngờ rõ ràng như thè khó trách thông qua gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều, nguyên lực liển có thể trực tiẹp đạt tới cửu trọng.” Hạ Ngôn vui mừng thầm nghĩ.

Phòng thử ba…

Phòng thứ tư. Ễể

Phòng thứ mười.. .

Liên tục thông qua mười căn phòng ô vuông, Hạ Ngôn đều rất thuận led. Trong lúc này vẫn chua chậm trễ nhiều thời gi­an lắm. Mà trình độ nguyâi lực của Hạ Ngôn, so với thời điểm trước khi tiên vào gi­ai đoạn thó­ba Tiên Kiểu đã tăng lên gấp mẩy lần.

“Nếu hiện tại, gặp lại Thương Vân kia, ta có nắm chắc đánh bại hắn tbậm chí đánh chết hắn.” Mắt Hạ Ngôn tỏa sáng, loại cảm giác thực lực của mình rất nhanh tăng lên này khiến Hạ Ngôn kích động không thôi.

Không lâu trước đây, mình còn không phải là đối thủ của Thương Vân trưởng lão núi Thủ Vọng trình độ nguyên lực thẩt trọng, mà hiện tại lại có nắm chắc đánh bại Thương Vân nguyên lực thất trọng. Hạ Ngôn phán đoán ra, cặp độ nguyên lực của mình hẳn đã đạt tới thất trọng.

Trải qua mười căn phòng ô vuông, cấp độ nguyên lực liền tăng lên một trọng, cũng khó trách Hạ Ngôn kích động như vậy.

“Tiếp tục!”

“Nhất địtih phải ở trong vòng 3 ngày, hoàn toàn thông qua gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều.” Ánh mắt Hạ Ngôn tỏa sáng, thân ảnh ẩn vào căn phòng ô vuông thứmười một.

Một ngày sau, Hạ Ngôn đã thông qua bốn mươi căn phòng, mà cấp độ nguyên lực so với trước khi tiến vào gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều, ước chùng tăng lên hơn bốn mươi lần. Hạ Ngôn phán đoán, lúc này mức độ nguyên lực của mình, hẳn là đã đạt tới bát trọng. Nguyên lực bát trọng cách cửu trọng cũng chỉ còn kém một bậc

Mà khi nguyên lực đạt tới cửu trọng, liền có thề tiếp xúc đến thiên đạo, ngay cả chủ nbân Thần Châu đều cực kỳ coi trọng thiâi đạo. Năm đó chủ nhân Thần Châu có thể phong ấn tứ đại Thần Châu, chính là nhờ lĩnh hội được một tia thiên đạo.

‘Tuy rằng ta không biết Thương Vân rốt cuộc có phải chủ nhân Thần Châu phái tới giết ta hay không? Tuy nhiên, vạn nhất đúng thật là chủ Nhân Thần Châu muốn giết tạ thì thực lực của ta hiện tại còn xa không đủ tự bảo vệ mình.”

“Nhất định phải đạt tới nguyên lực cửu trọng!” Trong mắt Hạ Ngôn lộ rò vẻ quyầ tâm, thân ảnh tiến vào căn phòng thứbốn mưai mốt

-Này Ệ…ễễ… •

Trong không gi­an riêng biệt, Chưởng Khống Giả Tiên Kiều trọn tròn mắt đến sắp rớt ra ngoài, trên mặt kích động đến nổi đầy gân máu.

- Không ngờ mới qua thời gi­an hai ngày đã thông qua tám mươi tầng.

- Còn có thời gi­an một ngày, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, xem ra thông qua gi­ai đoạn thứ­baTiênKiềuđãkhôngth­àn­hvấnđềrồL cấp độ nguyên lực cũng đạt tới cửu trọng.

Chưởng Khống Già Tiên Kiều thì thào nói, quả thực không thể tin đây là sự thật

- Trải qua ngàn ức năm, ba ngàn ức năm… Không ngờ, không ngờ lại xuất hiện một nhân vật thông qua gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiều!

Chường Khống Giả Tiên Kiều dần dần­bình tĩnh trò lại, nhìn về phía tinh không xa xa.

- Chẳng lẽ, truyền thuyết kia là thật vậy chăng?

“Khi xuất hiện người thứ hai thông qua gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều, thiên đạo buông xuống, vũ trụ sắp xuất hiện chủ nhân!”

- Đây là đoạn văn tự ghi trên tấm bia to từ thời viễn cổ, cho tới nay, mọi người đều nghĩ rằng đó chỉ là một người nào đó khắc lên vui đùa, hiện tại không ngờ…

Chưởng Khống Giả Tiên Kiều lẩm bẩm, giọng nói có hơi run run.

ở trên tấm bia viễn cồ, ghi lại một đoạn văn tự thần bí, nội dung văn tự đại ý chính là: khi trong vũ trụ xuất hiện người thứ hai thông qua ba cái gi­ai đoạn Tiên Kiều, như vậy vũ trụ sắp xuất hiện biến động lớn. Tấm bia viễn cổ này phi thường cồ xưa, thời gi­an tồn tại dường như còn xa xưa hơn cả Chưởng Khống Giả Tiên Kiều.

- Tahiểurồi!

Đúng lúc này, Chưởng Khống Già Tiên Kiều chợt hiểu gật gật đầu.

- Thì ra chủ nhân Thần Châu, là vì chuyện này mói như vậy… đây chính là đại sự kinh thiên động địa mà!

Ánh mắt Chưởng Khống Giả Tiên Kiều lóe sáng, thân ảnh rất nhanh biến mát trong không gi­an riêng của lão.

******

“Ổ?”

‘Gã xong rồi sao?”

‘Thời gi­an dường như còn không đến ba ngày. Nói cách khác ta đã thuận lợi thông qua gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều?” Hạ Ngôn phát hiện chính mình đã rời khỏi Tiên Kiều, lúc này đang ở phía trên Thần Cung Tinh Đồ.

Phần phật!

Theo Hạ Ngôn phất tay áo một cái, từng đoàn từng đoàn nguyên lực nối liền hình thành một cái đồ án hình tròn.

“Nguyâi lực của ta xem ra đã đạt tới cửu trọng! Loại cảm giác này, dường như có thể hủy thiên diệt địa Lĩnh vực…” Hạ Ngôn cảm nhận được nguyên lực mênh mông trong cơ thạ cùng với lĩnh vực mình có khả năng khống chế.

- Nghịch chuyền thời không!

Theo một tiếng quát khẽ của Hạ Ngôn, trong không gi­an chung quanh Hạ Ngôn đúng là thời gi­an bắt đầu đảo ngược.

“Phù…” chì trong chốc lát đó Hạ Ngôn đã có cảm giác rất mệt mỏi, vội vàng đình chỉ nghịch chuyển thời không: “Nghịch chuyển thời gi­an còn rất khó khăn, nguyên lực đạt tới cửu trọng, cũng đúng là kiên trì không được bao lâu.”

“Thông qua gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiều, ta không ngờ trờ thành người thứ hai trong vũ trụ thông qua gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiều. Người thứn­hất là chủ nhản Thần Châu!” Hạ Ngôn hiện ra vẻ tươi cười nơi khóe miệng.

- Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân!

Sau một lúc Hạ Ngôn định thần lại, liền hướng vào Tiên Kiểu lớn tiếng kêu gọi. Hắn đã từ trong Tiên Kiều đi ra, tự nhiên muốn chào hỏi một tiếng cùng Chưởng Khống Già Tiên Kiều rồi mới rời đi.

“Chẳng lẽ không có ở đây?” Hạ Ngôn đợi một lát, cũng không thấy Chưởng Khống Già Tiên Kiều hiện thân, hắn nhíu mày thầm nghĩ trong lòng.

Chương 1116: Kết cục (P4)

Chưởng Khống Giả Tiên Kiều nếu có ở đây, tất nhiên sẽ không vờ đi không ra mặt gặp minh. Vốn Hạ Ngôn định báo tin mừng minh thông qua gi­ai đoạn thó ba Tiên Kiểu này cho Chường Khống Giả Tiên Kiểu biểt, lúc này nếu Chường Khổng Giả Tiên Kiều không có mặt, cũng chỉ có thể chờ lần sau gặp lại Chường Khống Giả Tiên Kieu nói sau!

“T a kế tiếp có nên tĩở lại núi Thủ Vọng hay không?” Hạ Ngôn nhái mày suy nghĩ: “Chủ nhãn Thần Châu muốn giết ta, vì sao lúc ẩy còn thu ta làm đệ tử? Hơn nữa thời điểm ở núi Thù Vọng, chỉ cần­một ngón tay là ông ta có thể dí chết ta, đâu cần tốn nhiều công sức như vậy. Ta có bị giết chết đi, toàn bộ núi Thủ Vọng cũng sẽ không có bất luận kẻ nào đám nói gì! Nhưng ta không tiở về núi Thù Vọng thì nên đi đâu đây? Đoi với thiên đạo, ta hoàn toàn xa lạ… Nhưng quay vể núi Thù Vọng vạn nhất chủ nhân Thần Châu thật sự muốn giết ta…” Hạ Ngôn phân vân, trong lòng cũng đúng khó có thể quyết đoán.

‘©úng rồi, ta nên đi Thâm Uyên Vô Tận! Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, hăn là sẽ không gây bất lợi cho ta. Hơn nữa khẳng định Lãm Nguyệt cũng biết một ít tin tức về thiên đạo.” Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, nghĩ tới một nơi để đi.

Lập túc, Hạ Ngôn liền hóa thân thành pháp tắc, ngay lập túc ra khỏi Tinh Đồ.

“Ồ?”

“Thương Vân vẫn còn chờ sao?” Trong ý niệm Hạ Ngôn phát hiện phép tắc của Thưc­ng Vân biến thành. Hiện tại nguyên lực của Hạ Ngôn đã đạt tới cửu trọng, có thê nói đã gân như cục hạn, Thương Vân ẩn thân ở trong không gi­an dĩ nhiên Hạ Ngôn có thể phát hiện dễ dàng.

“Xem ra, hắn muốn chờ ta từ trong Tiên Kiều đi ra, tiếp tục đuổi giết ta đây!” Hạ Ngôn thẩm nghĩ trong lòng: “Hừ! Ta thật muốn nhìn xem, hiện tại ngươi làm thế nào giết chết ta!”

Trong lúc các ý nghĩ lướt qua trong đầu, Hạ Ngôn cũng giảm chậm tốc độ lại.

Quả nhiên, lúc này lĩnh vực pháp tắc của Thương Vân, rất nhanh ập về hướng Hạ Ngôn. Tiếp theo, thân hình Thưc­ng Vân hiện ra trong không gi­an.

- Hạ Ngôn! Chúng ta lại gặp mặt! Ngươi không ngờ nhanh nhưvậy lại nhìn thấy ta chứ?

Thương Vân mặt đẩy vẻ tươi cười đắcý nói với Hạ Ngôn.

- Thương Vân! Ngươi vẫn còn chờ ở ngoài Tinh Đồ à?

Hạ Ngôn nhìn Thương Vân lanh giọng hỏi.

- Đương nhiên phải chờ! Ta biết ngươi đi vào gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiểu nhiều nhất chi có thời gi­an ba ngày. Sau ba ngày, ngươi không thể không rời Tiên Kiều. Ta chờ ở ngoài Tinh Đồ, tát nhiên sẽ đợi tới lúc ngươi đi ra. Ngươi xem, hiện tại không phải ta đã đợi được ngươi rồi sao?

Thương Vân cười nói.

- ổ! Không đúng, dường như còn chua hết thời gi­an ba ngày, ngươi như thế nào đi ra

rồi?

Lúc này, Thương Vân mới ý thức được, thời gi­an Hạ Ngôn ở trong Tiên Kiều dường như mới qua hơn hai ngày, ra sớm hơn thời gi­an quy định.

Hắn hoàn toàn không nghĩ đến Hạ Ngôn đã thông qua gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiều. Bởi vì từ khi vũ trụ sinh ra tới nay, chỉ có một người chủ nhân Thần Châu thông qua gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều. Vô số năm qua không có người thứ hai nào có thể làm được. Đây cũng là nguyên nhân Thương Vân hoàn toàn không nghĩ tới Hạ Ngôn có thể thông qua gi­ai đoạn thứ ba Tiên Kiều.

-Ha ha!

Hạ Ngôn cười nhìn về phía Thương Vân:

- Như thế nào còn chưa ra tay?

- Hả? Không ngờ không chạy trốn? Được rồi, sớm đánh chết ngươi, ta cũng sớm một chút trờ về báo cáo kết quả công tác cho chủ nhân Thần Châu!

Thương Vân nói xong, lĩnh vực phập tắc liền đè ép xuống toàn thân Hạ Ngôn. Nhìn như vô thanh vô tức ki thực cực kỳ hung mãnh, cho dù là cường giả đã bước vào cảnh giới Thần chủ, dưới cường độ áp lực thế này, lĩnh vực phập tắc cũng sẽ trong thời gi­an ngắn biến thành bụi biến mất không còn gì.

- Chá đi!

Thương Vần quát lớn.

- Hả? Sao lại thếnàỵ?

Khi lĩnh vực pháp tắc của Thương Vân không hề ườ ngại chút nào nghiền qua trên người Hạ Ngôn, tình hình lại không xảy ra như trong tưởng tượng của lão, Hạ Ngôn vẫn đứng lơ lửng trên không trung hoàn hảo không tồn hao gì.

- Điều này sao có thể?

Thương Vân trợn tĩòn mắt, hắn cũng không có cảm giác được lĩnh vực pháp tắc của Hạ Ngôn. Nếu Hạ Ngôn không có dùng lĩnh vực pháp tắc chống đỡ, thì làm thế nào ngăn càn được sự nghiền ép của lĩnh vực pháp tắc của mình chứ?

- Thương Vân! Như thế nào?

Hạ Ngôn cười hỏi:

- Ngươi đã ra tay, tiếp theo hẳn đến phiên ta chứ!

-Đi!

Theo ý niệm của Hạ Ngôn vừa động, lĩnh vực phép tắc thông suốt bao bọc toàn thân Thương Vân trong đó. Lúc này, Thương Vân mới biến sắc, trôi mặt đầy vẻ hoảng sợ.

- Không… điểu đó không có khả năng!

Thương Vân gào thét khàn cả giọng.

- Hạ Ngôn! Ngươi không thể…

Phần sau câu nói Thương Vân cũng không có cơ hội gào lên tiếp, bởi vì linh hồn cùng thân thể của lão đều đã hoàn toàn tiêu vong.

Thương Vân có nguyên lực thất trọng, thế mà trong nháy mắt bị Hạ Ngôn đánh chết. Nguyên lực cửu trọng là cực hạn thiên địa, lên trên nữa chính là tiếp xúc với thiên đạo. Theo ý nghĩa nào đó mà nói, nguyên lực cửu trọng đã là một mức cực hạn chịu tải của vũ trụ.

“Cái gì?”

Hạ Ngôn đánh chết Thương Vân, tiếp theo vừa định rời đi. tức thì phát hiện không gi­an biến mất. Ngay sau đó, hắn liền thấy xuất hiện thần ảnh của chủ nhân Thần Châu.

“Chủ nhân Thần Châu?” Hạ Ngôn hơi biến sắc:

- Sư phụ!

Hạ Ngôn hướng về chủ Nhân Thần Châu thi lễ.

- Hạ Ngôn!

Chủ nhân Thần châu nhìn Hạ Ngôn gật đầu:

- Ngươi thông qua gi­ai đoạn thứ­ba TiênKiều rồi chứ?

- Đúng vậy!

Hạ Ngôn gật đầu.

- Quả nhiên ngươi không làm ta thất vọng!

Chủ nhân Thần Châu lộ ra vẻ tươi cười:

- Hạ Ngôn! Ngươi chính là động cơ để ta dẫn động thiên đạo, ta có thể trờ thành chúa tể vũ trụ hay không, là trông vào ngươi!

Nghe vậy, Hạ Ngôn thoáng sửng sốt, lời nói của chủ Nhân Thần Châu là có ý gì?

- Sư phụ! Ý của người là?

Hạ Ngôn bừng tinh liền lên tiếng hỏi

- Hạ Ngôn! Sờ dĩ ta bồi dưỡng ngươi, chính là vì ngày hôm nay. Vì để ta trò thành chúa tể vũ trụ, ngựơi hãy hy sinh chính minh đi! Ta đã đợi ngày này ròng ĩã hơn ba ngàn ức năm, ta không muốn đợi nữa!

Giọng nói của chủ Nhân Thần Châu vô cùng trầm trọng, không gi­an dần dẩn biến thành màu đỏ như máu, Hạ Ngôn có cảm giác giống như mình rơi vào một vũng bùn không thể giãy giụa.

- Sư phụ! Ngài định giết ta sao?

Hạ Ngôn chau mày, đến lúc này nếu hắn còn không biết ý đồ của chủ nhân Thần Châu muốn giết chết mình thì rõ ràng chính là kẻ ngốc. Chi có điều Hạ Ngôn vẫn không sao hiểu được, theo như lời chủ nhân Thần Châu: dẫn động thiên đạo trờ thành chúa tể vũ trụ là có ý gì-

Ngay sau đó, Hạ Ngôn lập tức cảm giác đượ một luồng lực lượng cực kỳ cường đại công kích về phía mình.

“Hậu Thồ Thần Giáp!”

Trong lúc nguy cấp, Hạ Ngôn vội triệu tệp ra Thánh khí Hậu Thồ Thần Giáp. Một hư ảnh màu đen liền hiện ra tạm thời ngăn chặn toàn bộ lực lượng bầu tròi màu máu kia.

“Xoạt xoạt!”

Thế nhưng thời gi­an ngăn càn này cũng vèn vẹn chỉ trong phút chốc, chỉ trong thời gi­an ngắn, Hậu Thổ Thần Giáp hoàn toàn vỡ nát, Hạ Ngôn cảm giác được linh hồn mình co giật mạnh một cái, Hậu Thồ Thần Giáp hoàn toàn biến mất. Hậu Thồ Thần Giáp cấp bậc Thánh khí thế mà dưới công kích của chủ nhân Thần Châu, cũng chì có thể ngăn cản trong chốc lát mà thôi.

“Lực lượng thật mạnh!” Roi vào tình trạng này Hạ Ngôn còn toát ra ý niệm như vậy trong đầu. ở trước mặt chủ nhân Thần Châu, hắn hoàn toàn không có sức chống đỡ.

- Chủ nhằn Thần Châu!

Đúng lúc này, không gi­an màu máu bị xé rách mờ ra một lỗ hồng. Từ bên ngoài tiến vào hai bóng người, Hạ Ngôn cảm giác được cồ áp lực vô cùng trầm trọng kia hơi giảm xuống, chính mình có thời gi­an thở dốc. Hạ Ngôn quay đầu nhìn lại, thấy hai bóng người chính là Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận và Chưởng Khống Giả Tiên Kiều.

Chường Khống Già Tiên Kiểu rời Tinh Đồ, đúng là đi tìm Lăm Nguyệt Chưởng Khống

Giả Thâm Uyên Vô Tận. Hai người đúng lúc chạy tới nơi này.

- Lăm Nguyệt, Như Phong! Các ngươi muốn ngăn cản ta sao?

Chủ nhân Thân Châu sắc mặt không thay đổi, nhìn hai người chậm rãi hỏi

- Chủ nhân Thần Châu! Nguơi không thể giết Hạ Ngôn!

Lãm Nguyệt cất tiếng nói

- Lãm Nguyệt! Ngươi cho là ngươi có thề ngăn cản được ta à?

Nơi khóe miệng chủ nhân Thân Châu lộ ra một tia cười lạnh:

- Ba ngàn ức năm trước, ngươi và ta từng có một trận chiến, khi đó ta vừa mới lĩnh ngộ được một tia thiên đạo, cho nên không thể giết chết ngươi. Mà đã qua ba ngàn ức năm, chẳng lẽ ngươi nghĩ ngươi còn có thể chống lại ta hay sao?

- Còn có ta!

Chưởng Khống Giả Tiên Kiểu cũng ra tiếng nói.

- Như Phong! Ngươi đám trái lệnh ta?

Chủ nhân Thần Châu quát lớn nói

- Hừ! Trái lệnh ngươi?

Chưởng Khống Giả Tiên Kiều Như Phong lắc đầu:

- Không phải là trái lệnh, mà là việc ta phải làm. Mặc kệ chúa tể vũ tiụ có thật sự tôn tại hay không chúng ta cũng không cho phép ngươi có được cơ hội có thể tiở thành chúa tể.

- Ha ha ha…

Chủ nhản Thần Châu phát ra một trảng tiếng cười rung trời:

- Được rồi, hôm nay ta sẽ đánh chết toàn bộ ba người các ngươi. Nói như vậy, cơ hội đẫn động thiên đạo còn lớn hen nữa!

- Hai vị Chưởng Khống Già.

Hạ Ngôn tới bên cạnh Chưởng Khống Giả Tiên Kiểu và Chưởng Khống Giả Thâm Uyôi Vô Tận, thi lễ nói

-Ừ!

Hai người nhìn về phía Hạ Ngôn gật đầu đáp lễ.

- Ba người các ngươi đều chết đi cho ta!

Đột nhiên chủ nhân Thần Châu ngưng kết khi túc, không gi­an màu máu vốn đang yên tính bất thình lình trở nên sôi trào lên. Áp lực trầm trọng từ bốn phương tám hướng đông thời đè ép xuống ba người.

-Khai!

Thân thể mềm mại của Lãm Nguyệt khẽ run lên, một mảng không gi­an màu xanh tức thi hiện ra chống đỡ. Tuy nhiên, không gi­an màu xanh bị không gi­an màu máu đè ép mãnh liệt, cũng chỉ chống đỡ được phạm vi ngàn dặm, không thể tiểp tục mở rộng được nữa.

- Không ngờ thực lực của chủ nhân Thần Châu lại cường đại nhưthấ

Đôi chân mày liễu của Lãm Nguyệt nhăn lại nói.

- Ta cũng đến!

Như Phong Chưởng Khống Giả Tiên Kiều cũng vận dụng lên một màng không gi­an màu lam, cùng với không gi­an của Lãm Nguyệt, đổng thời ngăn cản không gi­an mâu máu của chủ nhân Thần Châu. Hai người hợp lực ngăn chặn không gi­an màu máu của chủ nhân Thẩn Châu khống chế ở ngoài mấy trăm dặm.

- Hai người các ngươi nghĩ rằng nhưvậy có thể ngăn cản được ta sao?

Chủ nhân Thần Châu không một chút hoang mang. Âm vang tiếng nói vừa dứt, từ trong thân thể lão bắn ra một luồng hào quang màu máu. Bên trong hào quang màu máu này, ngưng tụ nhiều loại bí pháp, rồi sau đó hội tụ hòa vào không gi­an màu máu. Toàn bộ không gi­an màu máu đột nhiên tăng mạnh uy lực, trực tiếp đè ép không gi­an của hai người Như Phong và Lãm Nguyệt chỉ còn lại chừng vài trăm dặm.

‘Bó là…” Ý niệm của Hạ Ngôn cũng có thề cảm ứng được tin tức trong không gi­an màu máu, hắn cảm giác được trong đó có một số thứgì đó rất quen thuộc với mình.

‘©ó là Linh La tâm pháp!” Hạ Ngôn rất TI hanh liền thấy rõ tin tức trong không gi­an màu máu chủ nhân Thần Châu nắm trong tay, đúng là Linh La tâm pháp mình quen thuộc.

“Thật mạnh!”

“Không đúng, tại sao có thể nhưvậy? Linh La tâm pháp này cùng Linh La tâm pháp ta tu luyện tuy rằng thực tương tự, nhưng lại có một chút khác biệt.”

Hạ Ngôn thấp giọng nói:

- Đúng rồi, ta tu luyện Linh La tâm pháp, bí pháp thứ bày vẫn không thể tu luyện thành. Mà chủ nhân Thần Châu thi triển bí pháp lại là đẩy đù.

Hạ Ngôn cảm nhận được Linh La tâm pháp của chủ nhân Thần Châu thi triển, uy lực lớn hơn rất nhiều so với Linh La tâm pháp của mình.

- Hạ Ngôn! Có phải rất ngạc nhiên vì sao uy lực của Linh La tâm pháp lại cường đại như thể hay không?

Tiếng nói của chủ Nhân Thần Châu truyền vào tai Hạ Ngôn.

Chương 1117: Kết cục (kết thúc)

Chủ Nhân Thần Châu ở núi Thủ Vọng đã từng nói với Hạ Ngôrụ Linh La tâm pháp kỳ thật chính là bí pháp thân thông căn cứ một tia thiên đạo mà diễn biến thành. Bởi vậy có thê thấy được, Linh La tâm pháp vốn không phải là thần thông bình thường, căn nguyên của nó là thiên đạo. Mà Hạ Ngôn, tính cả các đời Chưởng Khống Giả núi Thù Vọng trước kia, cũng không ai có thể luyện thành bộ phận thứbảy của Linh La tâm pháp.

- Nhẫn Linh La chính là thần khí do ta luyện chế. Mà Linh La tâm pháp cũng chính ta để vào trong nhẫn Linh La. Hạ Ngôn! Ngươi học theo trong nhẫn Linh La, kỳ thật là Linh La tâm pháp thiếu, sót không trọn vẹn, đương nhiên ngươi không thể hoàn toàn học được đầy đủ tâm phép trong nhẫn Linh La. Mà chỉ có Linh La tâm pháp đầy đủ. bảy bộ phận quy về một, mới có thề phát huy ra uy lực chân chính, uy lực vô thượng của nó.

Chủ nhân Thần Châu cười nói.

Hạ Ngôn đưa mắt chăm chú nhìn chủ nhân Thần Châu trên không trung màu máu. Thì ra người này trước khi luyện chế nhẫn Linh La, đã có mục đích như vậy, để cho người nhận được nhẫn Linh La, không thể học được Linh La tâm pháp hoàn chink Mà nhẫn Linh La, đường như chính là một kiện công cụ lựa chọn. Cho đến lúc Hạ Ngôn xuất hiện, chủ nhân Thần Châu mói vừa lòng, đồng thời dùng Hạ Ngôn để làm bàn đạp lót đường cho lão trờ thành chúa tề vũ trụ.

- Chủ nhân Thần Châu! Ngươi cho rằng ngươi có thể như nguyện sao? Dựa vào phương pháp nliư vậy muốn trờ thành chúa tể vũ trụ, sẽ nhận được thiên đạo tán thành sao?

Lãm Nguyệt mặt không đổi sắc nói với chủ nhân Thần Châu.

- Điều, này không cần ngươi quan tâm! Đương nhiên ta phải nhận được thứ ta muốn. Vì ngày này, ta đã đợi làu lắm rồi! Ba người các ngươi hôm nay cùng nhau chết ở chỗ này đi!

Chủ nhân Thần Châu lộ ánh mắt hung ác, lão khống chế không gi­an màu máu không ngừng cắn nuốt lĩnh vực không gi­an của hai người Lãm Nguyệt cùng Như Phong.

Đầu cùng là nguyên lực cửu trọng như nhau, nhưng thực lực của Lãm Nguyệt và Như Phong rõ làng không bẳng chủ nhãn Thần Châu. Mà Hạ Ngôn cũng là nguyên lực cửu tr­cng, thế nhưng ở trong loại chiến đấu trình độ này, hắn hoàn toàn không nhúng tay vào được. Nếu không nhờ có Lãm Nguyệt và Như Phong hai người cùng hợp lực ngăn càn, e rằng hiện tại hắn sớm đã chết đi mấy lần rồi.

Ngay cả Thánh khí Hậu Thồ Thần Giáp cũng không ngăn càn không gi­an màu máu được bao lâu, bởi vậy có thể tưởng tượng uy lực của không gi­an màu máu đó cường đại đến mức nào. Bất kể tu luyện giả cường đại đến cỡ nào, khẳng định cũng không thể chịu đựng nồi lực nghiền ép của không gi­an màu máu này!

- Cứ tiếp tục như vậy, chúng ta thật sự sẽ bị chủ nhân Thần Châu giết chết!

Như Phong có phần lo lắng nói.

- Ôi! Ta cũng thật không ngờ, thực lực của chủ nhân Thần Châu lại cường đại tới mức độ này. Ba ngàn ức năm trước, ta từng chiến một trận cùng hắn, nhưng khi đó thực lực của hắn vốn không thể vượt han ta

Lãm Nguyệt cũng thở dài một tiếng nói.

Lúc này, lĩnh vực không gi­an của hai người đã bị thu nhỏ lại chì chừng trăm dặm. Dựa theo tốc độ tiêu tan như vậy, ước chừng thời gi­an không tới cạn chén trà nhỏ, ba người bọn họ sẽ biến thành hạt bụi trần ai.

- Phải nghĩ biện pháp mới được!

Hạ Ngôn thấp giọng nói.

- Có biện pháp nào chứ? Hiện tại chúng ta ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, trừ phi tứđại Thần tl­ni xuẩn ngốc kia xuất hiện giúp chủng ta đối phó với chủ nhân Thân Châu.

Lãm Nguyệt lắc đầu, bất đắc đĩ nói.

Tứ đại Thần thủ ở mểy trăm ức năm trước cũng đã rời khỏi Thẩn Châu, sớm đã biệt tăm biệt tích, trông cậy vào tứ đại Thần thú đột nhiên xuất hiện ra tay cứu giúp, chuyậi này thật sự đúng là hy vọng xa vời.

- Ta vẫn còn không hiểu được, vì sao chủ nhân Thần Châu nói ta là cơ hội của lão?

Hạ Ngôn chau mày suy nghĩ: “Cho dù mình đã đạt tới nguyên lực cửu trọng, nhung ở Thẩn Châu vẫn có mấy người thực lực còn mạnh hơn mình, chủ nhân Thần Châu vì cái gi cố tình tìm tới mình chứ?”

- Bởi vì thiên phú của ngươi!

- Thần Châu này mẩy ngàn ức năm qua, ngoại tiừ chủ nhân Thần Châu, cũng chi có một mình ngươi thành công thông qua gi­ai đoạn thứ­ba Tiên Kiều, đây là nguyên nhân!

Như Phong Chưởng Khống Già Tiên Kiểu nhìn Hạ Ngôn nói

- Chỉ có người ưu tú nhất mới có thể đẫn động thiên đạo. Hơn nữa, còn có một điều kiện tiên quyết: đó chính là người này phải có được thực lực nguyên lực cửu trọng.

Lãm Nguyệt cũng nói thêm vào.

Quả nhiên hết thảy đều nằm trong ké hoạch của chủ nhân Thần Châu.

- Thiên đạo… thiên đạo… đó rốt cuộc là cái gì?

Hạ Ngôn có chút vô lực nhìn về phía bầu trời màu máu.

Không gi­an của Lăm Nguyệt cùng Như Phong chống đõ chỉ còn lại năm mươi dặm…

Bốn mươi dặm…

Ba mươi dặm…

Hai mươi dặm…

Mười dặm…

Một ngàn thướcỄ..

Năm trăm thước…

Một trăm thướcỄ..

Không gi­an màu máu đã lan tràn tới gần chỗ ba người.

- Xong rồi, hôm nay ba người chủng ta thật sự phải chết ở chỗ này rồi!

Thân mình của Như Phong đã có chút cố hết sức, lĩnh vực không gi­an của lão gắng sức chổng đỡ, đã sắp rơi vào tan vỡ. Màu lam trong không gi­an riêng biệt của lão, gần như đã không nhìn thấy. Màu đỏ tràn ngập ánh mắt của ba người.

Mà lúc này Hạ Ngôn ngay cả hô hấp cũng làm không được. Toàn bộ thân hình đã bắt đầu nứt toát ra. từng vệt máu loãng từ trong cơ thể Hạ Ngôn thẩm thấu ra ngoài.

Ngay cả Như Phong đều có vẻ già thêm rất nhiều. Duy nhất còn không nhìn ra biến hóa gì khác, chính là Lăm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. Lãm Nguyệt là Thân thú mạnh nhất, cũng là Thần thú xuất hiện sóm nhất ở Thần Châu, chính là một tia thiên đạo biến thành, cường độ thân thể không phải nhân loại có thề sánh bằng. Hơn nữa, cho dù nàng có chết ở chỗ này, cũng có thể sống lại ở Thâm Uyên Vô Tận. Tuy nhiên dù vậy lúc này trên trán của nàng cũng tuôn ra một lợp mồ hôi tinh mịn.

- Chúng ta liều mạng với ngươi!

Lúc này, Hạ Ngôn đột nhiên xiểt chặt nắm tay, nồi giận gầm lên một tiếng điên cuồng. Dù sao cái chết ở ngay trước mắt, còn không bằng ở thời khắc cuối cùng liều mạng xuất ra một kích, cho dù không thể đả thương chủ nhân Thần Châu, cũng không có thể để lão được như nguyện.

Trong lúc nói chuyện, Hạ Ngôn đã phóng vèo ra ngoài, màu đỏ kiếm quang nhoáng lên một cái, Hạ Ngôn đã phá vỡ lĩnh vực không gi­an của Lăm Nguyệt, đặt chân vào không gi­an màu máu của chủ nhân Thần Châu.

- Hạ Ngôn!

Lãm Nguyệt hai người nhìn thấy Hạ Ngôn lao ra, cùng một lúc vội vàng la lên muốn ngăn cản Hạ Ngôn.

-Muốn chết!

Chủ nhân Thần Châu thấy Hạ Ngôn lại chủ động vọt ra, tâm niệm vừa động, một vầng hào quang màu đỏ đày đặc lao ra bao trùm toàn thân Hạ Ngôn trong đó.

Lúc này toàn thân Hạ Ngôn máu chảy đẫm đìa, cả thân thể đều hoàn toàn nứt vỡ ra. Nhưng ý thức của Hạ Ngôn cũng không có tách rời thân thể Đã tới mức này rồi, Hạ Ngôn còn thúc động thần khí công kích về hướng chủ nhân Thẩn Châu. Kiếm quang màu đỗ giống nhưmột dải lụa, rất nhanh thổi quét vể hướng chủ nhân Thần Châu.

- Hạ Ngôn…

Như Phong và Lăm Nguyệt trông thấy một màn này, trong lòng đều chẩn động không thôi

Hạ Ngôn có thể tu luyện đến ngày hôm nay, tuyệt đối không đơn giản chi dựa vào thiên phú, ý chí của hắn cũng không phải người bình thường có thể có được. Đổi lại là người khác gặp phải tình cãnh như hôm nay, tất nhiên không làm được như Hạ Ngôn.

Khi kiếm quang màu đỗ lao la ngoài, thân thể Hạ Ngôn đã hóa thành bột phấn, tiêu tán trong không gi­an.

- Hạ Ngôn đã chét!

Như Phong nhìn bóng đáng Hạ Ngôn tiêu tán đi, thấp giọng nói.

Mà Lâm Nguyệt cũng yên lặng không nói lời nào. Bởi vì nhờ có Hạ Ngôn lao ra ngoài, không gi­an màu máu ngược lại tạm thời không có tiếp tục đè ép lĩnh vực không gi­an của hai người, giúp cho hai người có được cơ hội thở dỗc.

- Thiên đạo, thiên đạo xuất hiện đi!

Chủ nhân Thần Châu, gần như điên cuồng gào lên. Đối với kiếm quang màu đỗ của Hạ Ngôn, lão hoàn toàn không để ý đên, để mặc cho kiêm quang xuyên qua không gi­an màu máu chém vào thân thể lão.

“Ầm!”

Kiếm quang màu máu mạnh mẽ va chạm vảo thân thể chủ nhân Thần Châu. Chủ nhân Thần Châu căn bản không thèm để ý, ngay cả lách mình né tiánh cũng không làm.

“ồ?”

Ngay lúc kiếm quang va chạm vào mình, linh hồn của chủ nhân Thần Châu giống như người bị muỗi đốt, đủng là hơi đau nhói một chút Hiển nhiên, ở phía trên kiếm quang Hạ Ngôn đã ẩn dấu linh hồn công kích. Linh hồn này chính là linh hổn củã Hạ Ngôn, linh hồn Hạ Ngôn ẩn thần ở phía trên kiếm quang, tiến hành một lần công kích cuối cùng vào chủ nhân Thản châu.

- Ha ha ha ha…

Trong tai chủ nhân Thần Châu nghe được một tràng tiếng cười cuối cùng của Hạ Ngôn phát ra. Không chỉ có chủ nhân Thân Châu nghe được, ngay cả Lãm Nguyệt và Như Phong, đều nghe tiếng cười cuối cùng này.

“Ầm!”

Trong Thiên địa truyầi đến một tiếng nồ vang dội Từng luồng từng luồng Cực quang quỷ dị đột ngột xuất hiện, đồng thời rất nhanh xé nát tan không gi­an mầu máu của chủ nhân Thẩn Châu.

- Thiên đạo!

Chủ Nhân Thần Châu lơ lửng giữa không trung, đường như hoàn toàn không có ỷ thức được không gi­an màu máu của mình bị xé nát tan, mà chỉ nhìn chằm chầm vào Cực quang xuất hiện kia

- Ha ha! Thiên đạo thật sự xuất hiện rồi!

Thân thể CM nhân Thần Châu rất nhanh bay về pỉúa Cực quang xinh đẹp do thiên đạo hình thành, hoàn toàn không thèm quan tâm tới hai người Lãm Nguyệt và Như Phong nữa. Không gi­an màu máu của chủ nhân Tbẩn Châu khổng chế tự nhiên cũng theo đó hoàn toàn biến mất, Như Phong, Lãm Nguyệt đều thở ra một hơi nhẹ nhõm. Nêu kéo dài thêm chút nữa, hai người bọn họ ắt hẳn phải chết tại đương trường.

- Thiên đạo thật sự xuất hiện rồi!

Như Phong nhìn Cực quang thiên đạo, tâm tình kích động thấp giọng nói

- Đúng vậy!

Lãm Nguyệt cũng gật đầu:

- Thiên đạo này không ngờ to lớn hùng hậu như thế Ba ngàn óc năm trước, chủ nhân Thần Châu chi chiếm được một tia thiên đạo đã lợi hại như thế Nếu hắn nhận được nhiều thiên đạo như vậy, chỉ sợ sẽ thật sự trở thành chúa tể vũ trụ.

- Chủ nhân Thần Châu tiở thành chúa tề, thì chúng ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Như Phong lộ vẻ mặt ngưng trọng nói.

-Hả?

Hai người đều nhìn theo chủ nhân Thần Châu bay về phía Cực quang cũng chính là thiên đạo. Tuy rằng rất muốn ngăn cản nhưng lại bất lực. Thế nhưng ngay lúc thân minh chủ nhân Thần Châu vừa tiếp xúc với thiên đạo, lại xuất hiện một màn quỷ dị.

Thần thể của chủ nhân Thần Châu bắt đầu co giật không ngừng.

- Không!

- A!

- Chết tiệt… Ta không thể chết được! Ta sẽ không chết, ta thân là chủ nhân Thần Cbâu sao có thể chết được?

Từ phía chân ười truyền đến tiếng gào thê lương thảm thiầ của chủ nhân Thần Châu.

- Đậy là chuyện gì xảy ra?

Như Phong cùng Lãm Nguyệt liếc nhìn nhau, đều lộ vẻ nghi hoặc khó hiểu.

Thiên đạo xuất hiện thật nhanh, biến đi cũng rất mau, mà biến mất cùng thiên đạo chính là chủ nhân Thần Châu. Toàn bộ khu đồng trống Tinh Đồ đều khôi phục tĩnh lặng, biến đổi duy nhất đó là hết thảy chung quanh Tinh Đồ đều bién thành bụi phấn.

Nhũng tu luyện giả Thần Châu đều khiếp sợ nhìn về hướng Tinh Đồ, bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì!

- Chủ nhân Thần Châu không ngờ đã chết rồi?

Lãm Nguyệt nói

- Thiên đạo vì sao phải gạt bỗ chủ nhân Thần Châu?

Như Phong cũng thật hoang mang

- Ha ha! Bởi vì ta là thiên đạo.

Ngay lúc âm vang tiếng nói của hai người vừa đứt, đột nhiên vang lẻn một thanh âm, lại là tiếng nói của Hạ Ngôn đã chết, ở thời điểm chiến đấu kịch liệt cùng chủ nhân Thần Châu, ngay cả linh hồn của Hạ Ngôn cuối cùng đều hoàn toàn bị mai một Mà hiện tại, từ trong không gi­an lại truyền đển tiêng nói của Hạ Ngôn.

Hai người dùng ý niệm tia xét cũng hoàn toàn không có phát hiện gi.

- Hạ Ngôn? Ngươi là Hạ Ngôn?

Như Phong giật mình quát to.

- Đúng vậy! Ta nhận được kế thừa thiên đạo, trờ thành chúa tể vũ trụ.

Tiếng nói của Hạ Ngôn vang lên, ngay sau đó, một chiếc nhẫn trên mặt đất từ từ dâng lên, đúng là nhẫn Linh La của Hạ Ngôn.

Nhẫn Linh La xoay tròn trên không trung ngay sau đó, thân ảnh màu trắng của Hạ Ngôn dần hiện ra.

- Ta chinh là vũ trụ, vũ trụ cũng chinh là ta!

Hạ Ngôn cười khẽ nhìn về phía hai người Như Phong, Lãm Nguyệt ra tiếng nói.

- Đại ca! Lão thất xuất hiện rồi!

ở ngoài Vũ trạ, phát ra một thanh âm, ngay sau đó một thân ảnh màu trắng hiện thân, trong chốc lát, tại bên cạnh thân ánh màu trắng lại xuất hiện thân một nam nhân trung niên.

- Vũ trụ thứbảy cũng sinh ra chúa tể rồi Ha ha! Chính là lão thất

Người trung niên vừa mói hiện ra, cười ha hả nói.

- Đại ca! Vũ trụ thứ bảy đã sinh ra chúa tể, vũ trụ thứtám cũng sắp bắt đầu diễn sinh rồi chứ?

Thân ảnh màu trắng cười hỏi.

- Ừ! Tuy nhiên, hiện tại ta muốn trước nhất là gặp lão thất Chờ lão thất lại đây, cùng chúng ta diễn sinh vũ trụ thứtám.

Người trung niên nhẹ nhàng nói.

- Đại ca, lão Ngũ!

- Đại ca…

ở bên cạnh hai người lại liên tục xuất hiện bốn bóng người.

- Đại ca! Đệ nghe nói lão thất xuất hiện rồi, hình như tên là Hạ Ngôn?

Người đứng cuối bên trái, trong hai mắt đều mang đầy ý cười nói.

- Đúng vậy! Vũ trụ thứ bày này xuất hiện chúa tể chi mới hơn bốn trăm triệu năm, xem như là nhanh nhất trong bảy vũ trụ.

Nam nhân trung niên gật gật đầu.

“Ta chính là vũ trụ. vũ trụ chinh là ta!”

“Ta có thể hóa thân ngàn vạn. trong vũ tiụ phát sinh chuyện gì, ta đều biết.”

- Thanh Dương Phong chủ! sống lại đi!

Hạ Ngôn chỉ ngón tay trong không gi­an một cái, linh hồn của Thanh Dương Phong chủ xuất hiện, ngay sau đó hào quang lóe sáng, nguyên lực dần dần ngưng tụ thành hình người, chi trong thời gi­an ngắn ngủn vài hô hấp, Thanh Dương Phong chủ liền sống lại. Hơn nữa, ngay cả thực lực cũng không có giảm chậm lại.

- ổ? Ta như thế nào sống lại rồi?

Thanh Dương Phong chủ cảm nhận được thân thề của minh, vội vàng nhìn quanh bốn phía, nhưng hắn không có nhìn thấy bất luận bóng dáng của người nào.

Núi Thù Vọng!

- Chường Khống Giả đại nhân! Ngài còn có gi phân phó không?

Một tu luyện giả trên ngọn núi trung ương đang đối điện với Thương Ân, cung kính hỏi. Nhưng hắn không nghe tiếng Chường Khống Giả Thương Ân trả lời.

- Chưởng Khổng Giả đại nhân?

Người này ngầng đầu lên nhìn, lập tức tròng mắt trọn trừng. Chường Khống Giả Thưcrag Ẳn không ngờ đã chểt, thân thề không có chút sinh cơ nào.

“Hiện tại, ta nên đi Tây Vực nhìn lại xem, nhìn lại xem nguời thân quen của ta thể nào.”

Chỉ là ý niệm ương đầu vừa động, hóa thân của Hạ Ngôn liền xuất hiện trong Lang Tà Giới ở Tây Vực.

- Thổ cẩu…

- Tiểu Thanh…

- Ngoại công… ha ha! Còn có Thánh Hoàng gia gia!

Hóa thân của Hạ Ngôn xuất hiện trong Tinh Đầu Điện, nhìn thấy một số người quen biết cửa mình.

“Cực hạn của Tiểu Thanh là Tạo Hóa cấp Giới Chủ, cực hạn của Ngoại công là Tạo Hóa bình thường, cực hạn của Thánh Hoàng gia gia là Tạo Hóa cấp Điện chủ. ồ? Tên Thổ cảu này, cực hạn lại là cảnh giới Thần chủ nguyên lực cửu trọng?”

Hạ Ngôn quan sát cực hạn tu luyện của thân thể từng người, chì cần tự thân mỗi người có thể đạt tới cực hạn, chi trong vài hô hấp Hạ Ngôn đã làm cho thực lực của bọn họ đạt tới cực hạn như vậy

- Hạ Tử Hân, sống lại đi!

Hạ Ngôn tới Tinh Đấu Điện, từ trong nhẫn linh La mang ra thân thể mềm mại của Hạ Tử Hân. Hạ Tử Hân còn có một tia linh hồn mong manh, cũng không phải hoàn toàn mất đi, cho nên Hạ Ngôn thân là chúa tề vũ trụ, dựa vào một tia linh hồn mong manh này, cũng có thề làm sổng lại.

Sau thời gi­an vài hô hấp, Hạ Tử Hân liền thành công sống lại.

- Hạ Ngôn!

- Hạ Ngôn…

Cả một đám người thân thích đều kích động thân thiết kêu tên Hạ Ngôn.

-Ha ha!

Hạ Ngôn cũng cười đáp.

- ò? Đây là..

Đúng lúc này, ánh mắt của Hạ Ngôn chợt ngung tụ nhìn về phía chân trời xa xa, bởi vì hắn nhận được một tin tức quỷ dị đến từ ngoài vũ trụ:

- Lão thất! Mau mau đến gặp đại ca cùng chúng ta!

- Lão thất! Mau tới nha…

-Hết-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#anhgau151