Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ta ngồi đây đau nổi đau tiền kiếp,

Mộng nhân sinh là tình chàng ý thiếp.

Nào có biết đâu là duyên là nghiệp...

Rồi vỡ tan tựa một giấc chiêm bao.

-----

Có ngờ đâu chuyện duyên nghiệp năm nào,

Day dứt mãi giữa nghĩ suy ảo não!

Ta cùng nàng giữa nhân gian kiêu ngạo,

Ân tình này viết tiếp nữa hay sao ?!

-----

Giao hẹn ấy đã ngàn năm dang dở

Mơ giấc mộng, hối tiếc cả trường niên

Nàng thủy chung vọng phu nơi chiến tuyến...

Ta lạnh lòng bất tín phụ vong ân.

-----

Đoạn hồng trần cô đơn, nàng gánh lấy,

Kiếp hồng nhan vô hối cả thanh xuân.

Xin hồng ân suốt vĩnh hằng gặp lại,

Khoác hồng bào tặng nàng cả ngày mai.

-----

Rồi bỉ ngạn, vị lai nào có biết?

Ta khắc vào sinh tử hiện tại thôi.

Dẫu luân hồi quá khứ có chia phôi,

Hiển nhiên cũng là ân đền số mạng!

-----

Mặc Trường Giang có nối dài vô hạn,

Kệ sơn hà tranh đấu định phân minh

Ta vẫn là ta chứa đựng cả tâm tình,

Chỉ muốn yêu nàng dù trần gian bất tịnh.

-----

Mặc có phải là lương duyên tiền định,

Kệ thế nhân cùng công cuộc viễn chinh.

Vứt hết đi thôi ta tính chuyện đôi mình,

Chỉ muốn bên nàng vấn thân về thiên đỉnh.

-----

"Nàng khinh vũ điên đảo cả chúng sinh,

Ta khẩy đàn khuynh tẫn đoạn thần khúc...

Chốn thần tiên hay a tì địa ngục,

Nguyện bên nàng ta gánh cả thương khung!"

[Còn tiếp ...]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro