[103.104.105] Tiên Sinh, Đoán Mệnh Không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[103] Tiên Sinh, Đoán Mệnh Không - Nhân Quả Tuần Hoàn (3)

*******

Mấy ngày sau, Từ Quang leo lên tầng năm, dưới ánh mặt trời rực rỡ, gã mỉm cười giang tay từ trên sân thượng nhảy xuống, kết thúc sinh mệnh trẻ tuổi của mình.

Khoảnh khắc thân thể tiếp xúc với mặt đất, máu tươi văng vào người quần chúng vây xem, nhóm người phụ nữ phát ra tiếng la hét kinh hoàng, đàn ông cũng kinh hoảng thất thố, rối rít gọi điện thoại cho cứu thương 120.

Mẹ Từ ra ngoài mua thức ăn trở về, vừa mới cùng Từ Viện Hi đi tới cổng khu chung cư liền nghe thấy tin tức rợn người này.

Giỏ thức ăn của mẹ Từ rớt xuống đất, đả kích quá lớn làm bà trực tiếp ngất xỉu. Từ Viện Hi thì lạnh ngắt cả người đỡ mẹ mình, suýt chút nữa cũng nhũn chân, không có khả năng... không có khả năng, anh cô sao lại chết chứ? Không thể nào, đều là gạt người, anh cô sẽ không nghĩ không thông tới mức tự sát như vậy!

"Chị Từ, chị nén bi thương, không ai ngờ được chuyện này. Chị vẫn còn một đứa con gái, phải cố chống đỡ!"

Trong tang lễ Từ Quang, mẹ Từ khóc ngất hết lần này tới lần khác, năm xưa chồng bà mất sớm, một mình bà vất vả nuôi lớn hai đứa con không biết đã rơi biết bao nhiêu nước mắt, không biết bao nhiêu đêm thầm khóc, khi hai đứa con rốt cuộc trưởng thành, gánh nặng trên vai bà rốt cuộc cũng rút bỏ, cứ nghĩ đã tới lúc hưởng phúc thì đột nhiên lại xảy ra cớ sự này.

"Mẹ..." Từ Viện Hi ánh mắt sưng đỏ, thân thể yếu ớt đỡ mẹ Từ chỉ mới vài ngày đã gầy gò đến không chịu nổi, tim đau nhói.

Cô nhìn di ảnh Từ Quang ở tước mặt, nước mắt lại trào ra, cho dù cô không thích anh mình cỡ nào cũng không muốn anh mình chết. Đó là anh ruột cô, là thân nhân có huyết mạch tương liên với cô, trên thế giới này ngoại trừ mẹ thì cô chỉ có anh trai là thân nhân.

Từ khi chuyện xảy ra đến giờ, Từ Viện Hi vẫn chưa thể nào tiếp nhận sự thật người anh trai xấu tính của mình đã chết...

Bạn bè thân thích thấy mẹ Từ khóc tới choáng váng, nhịn không được thương xót: "Thật vất vả nuôi con lớn như vậy, kết quả người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, thằng nhọc Từ Quang này có gì nghĩ không thông mà phải nhảy lầu tự sát như vậy! Ở lại người mẹ đáng thương cùng cô em gái, không còn ai để chống đỡ."

"Bà không biết à? Chuyện này sôi sùng sục kia kìa."

"Chuyện gì?"

"Ai nha, chính là trước đây không lâu có một cô gái nhảy lầu ở hộp đêm ấy. Nhóm quần chúng vây xem không những không cứu giúp mà còn đứng bên dưới la ó xúi giục cô gái mau nhảy xuống. Kết quả cô gái nhảy thật, ở lại một người mẹ đang bệnh nặng, nghe nói đã phẫu thuật thành công nhưng hay tin con gái chết thì ngay hôm sau đã lên sân thượng bệnh viện nhảy lầu, cũng đã chết rồi."

"Ai ôi, những người này không sợ tạo nghiệt sao? Hai mạng người đó! Chả lẽ Từ Quang cũng là một trong số những người đã kêu cô gái nhảy lầu?"

"Chứ còn gì nữa. Nó ở trên mạng phát biểu linh tinh gì đấy, còn bị cảnh sát bắt giữ mấy ngày, cũng chỉ mới được thả ra thôi."

"Chậc chậc chậc!" Bác gái kia căn bản không biết nên nói gì, nếu là ngày xưa thì bà nhất định sẽ phẫn nộ nói vài câu, thế nhưng bây giờ người ta cũng chết rồi, làm vậy là không nên, người chết là lớn nhất.

"Nghe nói sau chuyện đó cả nhà Từ Quang rất khổ sở, người xung quanh cứ chỉ chỉ trỏ trỏ, mấy người nóng tính còn chỉ thẳng mặt Từ Quang mắng chửi, nhà bọn họ phải báo cảnh sát rất nhiều lần. Từ Quang cũng không dám bước ra khỏi nhà, tôi đoán chắc là áp lực quá lớn, chịu không nổi chỉ trích nên mới tự sát."

"Rõ ràng là báo ứng! Ban đầu nếu nó không nhắm vào cô gái kia thì cũng đâu bị bắt tới đồn cảnh sát, không bị bắt sẽ không bị hàng xóm chỉ trỏ đến mức suy sụp mà tự sát. Thế mới nói, thật sự có nhân quả báo ứng." Bác bác gật gù đắc ý, hoàn toàn tin tưởng vào nhân quả tuần hoàn.

"Chứ còn gì nữa, tôi cũng nghĩ vậy. Còn cái đám người mắng chửi trên mạng kia nữa, nói không chừng sớm muộn gì cũng gặp xui xẻo thôi!"

Lúc nhóm người đang bát quái thì thấy Từ Viện Hi đỏ mắt đi tới, bọn họ lập tức ngậm miệng, biểu cảm quang tâm hỏi han cô bé, không thể để chính chủ nghe thấy.

...

Trong Tiêu Kim Quật, Ngô Tam Xí đang livestream, làm một nhân vật nhỏ chuyên ôm đùi to, nơi gã livestream đều là những nơi ăn chơi xa hoa, tạo ra ảo giác gã là phú nhị đại, được vô số dân mạng chú ý cùng nhấn like.

Fan hâm mộ của Ngô Tam Xí đều là đám trai gái trẻ tuổi ham mê lối sống ăn chơi xa đọa cùng những kẻ không rõ chân tướng mù quáng sùng bái Ngô Tam Xí. Từ sau lần livestream cô gái váy đỏ nhảy lầu, số lượng fan của gã tăng lên đáng kể, khen thưởng cũng tăng, có thể coi là kiếm được một khoản lớn.

Đáng tiếc duy nhất là Nghiêm tam thiếu không còn chơi chung với bọn họ nữa.

Thật ra Ngô Tam Xí cũng không biết mình sai ở chỗ nào, gã đu theo chân Nghiêm Minh Nhân chẳng qua chỉ để đi tới những nơi mà với thân phận của gã căn bản không thể nào tới được, như vậy mới có thể làm đám xem stream tưởng gã là người có tiền thật sự.

Sau khi Nghiêm Minh Nhân không chịu chơi chung với Ngô Tam Xí nữa, gã chỉ có thể ôm đùi người khác. Gã còn dò hỏi những người khác từng chơi chung với Nghiêm Minh Nhân, bao gồm cả đám đàn em, tin tức nhận được là từ sau hôm ấy Nghiêm Minh Nhân không liên lạc với bọn họ. Bọn họ chủ động gọi qua thì bị đáp là bận bịu công việc, không có thời gian đi chơi.

Đùa gì vậy, Nghiêm Minh Nhân chỉ biết ăn chơi tiêu tiền như nước thế mà lại bận bịu làm việc?

Cái cớ này chẳng an tin, thế nhưng Nghiêm Minh Nhân quả thực không còn cùng bọn họ đi chơi nữa.

Để ôm được cái đùi vàng mới, Ngô Tam Xí tiêu tốn không ít thời gian.

Số lần livestream của Ngô Tam Xí không thường xuyên, thế nhưng nội dung đều làm đám fan mở rộng tầm mắt. Đây chính là cuộc sống có tiền mà người bình thường căn bản không thể chạm tới. Gã không dám livestream nhiều, một là giữ cảm giác thần bí, hai là livestream nhiều quá rất dễ bị người ta phát hiện điểm không đúng.

Ngày nọ, gã theo đùi mới tới Tiêu Kim Quật, cuối cùng cũng thành công livestream một lần. Đối mặt với câu hỏi 'sao lại là Tiêu Kim Quật nữa, có thể đổi chỗ không', Ngô Tam Xí làm như không thấy, gã cũng muốn đổi nơi khác, thế nhưng bây giờ không phải lúc.

Nịnh nọt uống hết cả kết bia, dạ dày Ngô Tam Xí cực kỳ khó chịu, lúc đi theo Nghiêm Minh Nhân, gã không hề bị Nghiêm Minh Nhân cưỡng ép uống mấy thứ này. Nghiêm Minh Nhân thoạt nhìn ngang tàng nhưng không hề khinh thường đám bám đùi bọn họ.

Thế nhưng người hiện giờ thì khác, hoặc nên nói là phần lớn người có tiền đều không giống như Nghiêm Minh Nhân.

Ngô Tam Xí cảm thấy trước đó mình được đi theo Nghiêm Minh Nhân chính là may mắn, chỉ là không biết vì sao thần may mắn lại không còn ở bên cạnh gã nữa.

Gã chạy vào nhà vệ sinh nôn, nôn tới ói nước chua, di động đặt ở bên cạnh đột nhiên lóe sáng, rất nhanh màn hình xuất hiện chế độ livestream.

Thấy Ngô Tam Xí lại tiếp tục livestream, fan hâm mộ rất tò mò, cho là Ngô Tam Xí livestream chỗ khác nên thực hưng phấn chờ đợi.

Thế nhưng Ngô Tam Xí tựa hồ không nhìn thấy, gã cầm di động, cả người say lảo đảo rời khỏi WC.

Fan hâm mộ từ mới đầu hưng phấn spam bình luận tới sau đó thì bắt đầu nghi ngờ nhân sinh. Bởi vì thiếu gia Ngô Tam Xí trong lòng bọn họ là phú nhị đại tiền nhiều đếm không xuể, buổi sáng có thể ngồi máy bay riêng ra nước ngoài ăn sáng, trưa lại ngồi máy bay riêng về thủ đô ăn cơm, tối lại ra một hòn đảo nào đó ở nước ngoài tiệc tùng thế mà khom lưng cúi đầu trước mặt một người đàn ông đeo vàng bạc đầy người trong ghế lô, biểu cảm nịnh nọt, tư thái quỳ liếm làm người ta cay mắt.

Nhóm fan phát hiện bị lừa thì rất tức giận, rối rít spam bình luận.

"Gì mà phú nhị đại chứ? Giả làm thiếu gia thú vị lắm sao?"

"Ha hả, tôi đúng là mù mắt mà, cứ tưởng thật sự là phú nhị đại livestream, rốt cuộc chỉ là trẻ trâu ảo tưởng sức mạnh!"

"MMP, có ai biết Ngô Tam Xí rốt cuộc là ai không? Cần người thịt thằng quỷ này!"

...

Livestream ngày càng náo nhiệt, hình tượng Ngô Tam Xí thiết lập sụp đổ hoàn toàn, gã có thể chiếm giữ vị trí cao trên app livestream cũng nhờ hình tượng phú nhị đại.

Vì thế mặc dù có vài streamer đỏ mắt cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì bọn họ cũng từng xem qua livestream của Ngô Tam Xí, cấp bậc căn bản không giống như bọn họ, thực sự không đụng chạm nổi!

Không ngờ lần này lại tuôn ra tin tức lớn như vậy. Đây cũng là cơ hội tốt, nhóm streamer lập tức lan truyền tin này. Rất nhanh, phòng livestream của Ngô Tam Xí đã đông nghìn ngịt người.

Mà Ngô Tam Xí thì hoàn toàn không phát hiện chỗ nào không đúng.

Đến tận khi buổi tụ hội kết thúc, gã cầm di động muốn rời đi thì màn hình di động biểu hiện đang livestream, số lượng người xem đã đạt tới mấy triệu.

Ngô Tam Xí sợ hết hồn, giữa những hàng bình luận đang lướt lên, đủ câu từ nhục mạ mắng chửi xuất hiện trước mắt gã.

"Ha hả, rốt cuộc cũng phát hiện bọn tao à? Quỳ liếm chân người ta có vui không?"

"Diễn viên xuất sắc nhất năm nay... Ngô Tam Xí!"

"Thứ quỷ gì vậy, loại đàn ông hèn hạ như vậy thế mà có thể lựa gạt quay một đám người như chong chóng, thực lo ngại cho chỉ số thông minh của mấy người."

"Lừa dối tình cảm của tao lừa dối tình cảm của tao lừa dối tình cảm của tao lừa dối tình cảm của tao lừa dối tình cảm của tao sao mày không chết đi sao mày không chết đi sao mày không chết đi sao mày không chết đi sao mày không chết đi! ! !"

...

Đầu óc Ngô Tam Xí vì hơi rượu mà có chút hỗn loạn, thế nhưng nhanh chóng bị mấy lời bình này kích thích tỉnh táo lại, gã luống cuống tắt livestream, lúc màn hình tắt đi, gã mới ngồi phịch xuống ghế sô pha, lưng túa mồ hôi lạnh, tim đập loạn xạ.

Đầu óc gã rất hỗn loạn, ánh mắt đảo khắp nơi, hoàn toàn không biết nên làm gì.

Sao có thể như vậy? Sao gã mở livestream mà không biết? Những người đó đã thấy hết rồi, hình tượng gã thiết lập cũng sụp đổ. Sau này số tiền lớn kiếm được từ livestream coi như không còn.

Nghĩ tới chuyện này, tim phổi Ngô Tam Xí đau đến co quắp, khen thưởng livestream thực sự là số tiền lớn!

Gã lau đi những giọt mồ hôi lớn như hạt đậu trên trán, theo bản năng mở di động, xóa app livestream, chuyện tới quá đột ngột, gã không dám online nữa, cứ hệt như con đà điểu rụt cổ trốn chạy.

Ngô Tam Xí có chút bất ổn lái xe về nhà, cả người cứ hoảng hoảng hốt hốt. Đột nhiên di động thông báo có tin tức mới, gã click vào xem thử, dòng tiêu đề #App Thủy Quả - streamer sụp đổ hình tượng phú nhị đại# đập thẳng vào mắt.

Tim Ngô Tam Xí lại giật thót, lùi ra ngoài thì phát hiện tin này thế mà lọt vào top mười, hơn nữa nhiệt độ còn không ngừng tăng cao.

Toàn thân Ngô Tam Xí mướt mồ hôi, điều hòa không có tác dụng gì, gã liên hệ với người bên Weibo, dùng tiền để áp chế tin tức, gã cứ tưởng làm vậy là ổn, nào ngờ lúc click vào xem thì tin tức kia thì nó đã bị đẩy lên top đầu, hơn nữa còn không thể xóa bài.

"Xóa không được, xóa không được là có ý gì?" Ngô Tam Xí gào rống với nhân viên Weibo: "Tôi trả tiền mà vẫn không xóa được sao? Có phải muốn thêm tiền không?! Đây là thái độ làm việc của các người à?"

Nhân viên Weibo cũng không biết làm sao, bọn họ nhận tiền của Ngô Tam Xí, cũng bảo nhân viên kỹ thuật áp chế tin tức kia xuống, rõ ràng chỉ là chuyện rất bình thường nhưng cố tình nhân viên kỹ thuật làm thế nào cũng không thể áp chế, tin tức cứ nằm lì ở top đầu không hề nhúc nhích.

Này rốt cuộc là chuyện quỷ gì?

Nhân viên Weibo tỏ ra đau đầu: "Ngô tiên sinh, thực xin lỗi, nhân viên kỹ thuật bên chúng tôi đã xóa, thế nhưng vấn đề là không xóa được. Bên chúng tôi sẽ lập tức trả tiền lại cho ngài."

Nói xong, nhân viên Weibo lập tức cúp máy, mà mấy phút sau, tiền nhanh chóng được gửi tới tài khoản Ngô Tam Xí.

Ngô Tam Xí tức tới phát run, con mẹ nó, có phải vì biết gã không phải phú nhị đại siêu cấp nên bắt đầu làm lơ gã, thậm chí còn khinh thường gã? Cố ý không muốn đè ép nhiệt độ?

Có đánh chết Ngô Tam Xí cũng không tin chuyện không xóa bài được, rõ ràng là đám Weibo cố ý muốn hại gã.

Ngô Tam Xí vừa hoảng loạn lại gấp gáp, gã căn bản không biết vì sao chuyện lại huyên náo lớn như vậy? Gã nằm phịch xuống giường, ngơ ngác nhìn trần nhà.

Thật ra gia cảnh của gã ở thủ đô này căn bản chẳng là gì, nói dễ nghe thì đúng là phú nhị đại, nói khó nghe là nhà giàu mới nổi, vì thế gã mới liều mạng tìm cơ hội ôm đùi đám phú nhị đại thật sự, chỉ cần bọn họ chịu xòe chút kẽ ngón tay đã có thể xem là một chuyện bất ngờ cho nhà Ngô Tam Xí.

Ngoài đời Ngô Tam Xí vẫn luôn cúi đầu nịnh ngọt người ta hệt như một con rùa con, thế nhưng khi livestream, gã chính là phú nhị đại cao cao tại thượng, hết thảy quyền lực xã hội cùng tiền tài đều nằm trên người gã. Gã hưởng thụ cảm giác được fan sùng bái, cảm giác này giống như hút thuốc phiện vậy, làm người ta vui sướng tột cùng.

Ngây ngô nằm trên giường thật lâu, Ngô Tam Xí bắt đầu gọi điện cho nhóm hồ bằng cẩu hữu, hi vọng bọn họ có thể giúp mình một chút. Bây giờ gã căn bản không có cách nào cả, gã cũng không hiểu vì sao chuyện lại biến thành như vậy.

[end 103]

[104] Tiên Sinh, Đoán Mệnh Không - Ngô Tam Xí Nhảy Lầu (1)

*********

Đám hồ bằng cẩu hữu biết Ngô Tam Xí livestream, cũng thấy tin tức đang hot hiện giờ, giễu cợt gã một phen. Ngô Tam Xí hồn nhiên không phác giác, chỉ khẩn cầu bọn họ hỗ trợ, quả thực cũng có người chịu giúp, kết quả phản hồi là kỹ thuật bên Weibo tựa hồ có vấn đề, không thể xóa được tin hot đang nằm trên top đầu.

Gã thử bảo người xóa tin tóp hai thì được, top ba cũng được, thế nhưng cố tình top một lại không được.

Tâm Ngô Tam Xí lạnh ngắt, gã nghĩ, có khi nào có người cố ý muốn giữ tin này không chịu xóa vì muốn cười nhạo gã hay không...

Ngô Tam Xí hoảng hốt, cảm giác có người đang đùa giỡn mình, gã tức giận ném bay cái gối, sau đó tìm kiếm số điện thoại của Nghiêm Minh Nhân trong danh bạ.

Gã khẩn trương nuốt nước miếng, lau mồ hôi trán, sau khi nhấn nút gọi liền đi tới đi lui trong phòng, dáng vẻ đứng ngồi không yên, sợ Nghiêm Minh Nhân không chịu nghe điện thoại của mình.

Lúc nhận được điện thoại của Ngô Tam Xí, Nghiêm Minh Nhân đang cùng Tống Triết thảo luận vấn đề xây dựng trường tiểu học Hi Vọng , Tiêu Thiên ở bên cạnh hướng dẫn góp ý, khoảng thời gian này Nghiêm gia cùng Tiêu gia cùng thành lập một quỹ từ thiện chuyên dùng để làm việc từ thiện, Tống Triết cũng góp vào một số tiền lớn.

"Alo, ai vậy?" Nghiêm Minh Nhân nghe máy, tâm tư vẫn còn đặt trên chuyện trường tiểu học.

Ngô Tam Xí nghe thấy đối phương bắt máy thì thở phào, lập tức nói: "Tam thiếu, tôi là Ngô Tam Xí, là vầy, tôi có chuyện cần ngài hỗ trợ. Không biết bây giờ ngài có rãnh không?"

Nghiêm Minh Nhân theo bản năng nhíu mày: "Ngô Tam Xí? Là ai?" Cậu căn bản không nhớ mình có biết người này hay không.

Ngô Tam Xí cầm khăn giấy lau hồ hôi, cho dù đối phương không thấy nhưng gã vẫn theo bản năng hơi khom người lộ ra tư thái nịnh nọt: "Tôi là Ngô Tam Xí thường xuyên tới K ca hát chung với ngài, lần trước ở Tiêu Kim Quật chúng ta còn cùng nhìn cô gái váy đỏ nhảy lầu."

Nói với Minh Giai Nghiêm, Nghiêm Minh Nhân lập tức nhớ tới chuyện tên khốn lợi dụng chuyện cô gái nhảy lầu để livestream câu view, cậu lập tức lạnh mặt: "Không quen." Nói xong liền cúp máy, còn kéo số Ngô Tam Xí vào danh sách đen.

Tống Triết ngẩng đầu liền thấy ánh mắt phừng phực lửa giận cùng dáng vẻ tức giận của Nghiêm Minh Nhân, liền thuận miệng hỏi: "Sao vậy?"

Nghiêm Minh Nhân thở phì phì: "Tống Triết, cậu còn nhớ chuyện Minh Giai Nghiên không?"

Tống Triết gật đầu: "Đương nhiên là nhớ." Cậu còn đang chờ xem kẻ đứng sau rốt cuộc muốn tung ra chiêu gì đây.

"Trong đám cùng tôi nhìn vụ nhảy lầu hôm đó có một người gọi là Ngô Tam Xí, gã này mất trí đến mức lôi chuyện này ra livestream, mấy hôm nay tôi bận quá nên chưa kịp chỉnh, kết quả gã còn tự mình tìm tới cửa cầu tôi hỗ trợ, đúng là cười muốn rụng răng."

Tống Triết đi tới phòng bếp, thuận tiện lấy mấy chai sữa chua ném cho Nghiêm Minh Nhân một chai: "Mấy người như vậy để ý chi cho mệt, sớm muộn gì nghiệp báo cũng tới thôi."

Nghiêm Minh Nhân mở bình sữa chua, ừng ực uống mấy hớp: "Đã quá! Ôi chao, không đúng, trước kia rõ ràng chỉ có uống bia mới khen đã. Sao giờ uống sữa chua mà cũng kêu đã như vậy?"

Tiêu Thiên không uống ừng ực như Nghiêm Minh Nhân, uống xong còn liếm đi vệt sữa dính bên môi, không quản là ăn gì uống gì, cử chỉ lễ nghi vẫn luôn ưu nhã.

Tống Triết cười hì hì: "Như vậy không tốt sao? Cậu là nhóm 9x đầu tiên bắt đầu dưỡng sinh, tôi còn chưa đưa trà cẩu kỷ cho cậu là may rồi!"

Nghiêm Minh Nhân giật mình, không khỏi rùng mình rồi chuyển ánh mắt về phía Tiêu Thiên: "Cụ Tiêu đại so với hai chúng ta còn lớn tuổi hơn, tôi cảm thấy ổng càng cần dưỡng sinh cùng bảo dưỡng hơn ấy."

Tiêu Thiên híp mắt bỏ sữa chua lên bàn, ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Nghiêm Minh Nhân, cậu vừa nói gì vậy? Tôi không nghe rõ! Lặp lại đi."

Nghiêm Minh Nhân cảm nhận được một luồng áp lực vô hình công kích thẳng về phía mình, cậu cười he he ngây ngô, cầm sữa chua hớp vài ngụm lớn, giả ngu: "Tôi....tôi có nói gì à? À, là vầy! Tôi thấy Cụ Tiêu đại anh tuấn tiêu sái phong lưu phóng khoáng tuấn mỹ vô song, diện mạo hệt như Phan An, cho dù là 7x thì vẫn có thể đồ sát tiểu thịt tươi 9x như tôi."

Tống Triết bị cậu nhóc giảo hoạt Nghiêm Minh Nhân này chọc cười bò, cười đến mức nằm soài ra sô pha, nước mắt cũng ứa ra, lửa giận vốn phừng phừng trong lòng Tiêu Thiên, thế nhưng nhìn thấy Tống Triết cười vui vẻ như vậy thì không khỏi tan biến, véo véo má Tống Triết, mềm nhũn: "Sao? Vui lắm à? Anh lớn lên giống 7x giống hả?"

Tống Triết cọ cọ vào người anh, kéo tay anh lắc lắc: "Nào có, trong lòng em anh vĩnh viễn chỉ mười tám tuổi thôi!"

Cậu đưa tay nhéo mặt Tiêu Thiên, lán bóng lại dễ nhìn, không tìm thấy chút nếp nhăn nào, đường nét thâm thúy hệt như được điêu khắc, rất tuấn mỹ.

Nhìn nhìn một hồi, Tống Triết liền nhào tới hôn một cái: "Bạn trai em đẹp trai quá đi."

Lời này dỗ Tiêu Thiên vui vẻ, dè dặt ừ một tiếng rồi cúi đầu hôn một cái lên môi Tống Triết, thực ngọt, toàn là mùi sữa chua.

Nghiêm Minh Nhân tê liệt dựa vào ghế sô pha, không còn chút luyến tiếc nào nhìn hai người tú ân ái, mượn sữa chua tiêu sầu: "Đời người tịch mịch như tuyết!"

Cậu mở di động, không muốn nhìn cặp cẩu nam nam sáp vào nhau cứ như chuẩn bị hôn hôn hít hít bên kia. Nghiêm Minh Nhân tiện tay nhấn vào Weibo, lập tức nhìn thấy tin tức #App Thủy Quả - streamer sụp đổ hình tượng phú nhị đại# trên top một.

Có vẻ khá thú vị, Nghiêm Minh nhân liền click vào, sau đó liền thấy gương mặt Ngô Tam Xí.

Nghiêm Minh Nhân trợn mắt, xem đại khái một chút thì hiểu là Ngô Tam Xí ngụy tạo thân phận phú nhị đại livestream, sau khi bị lộ thì bị fan chán ghét.

Thật ra rất nhiều bình thường coi người giàu là kẻ thù, kiểu như vì sao mình thì nghèo như vậy mà họ lại có nhiều tiền như vậy. Vì thế khi hình tượng Ngô Tam Xíu sụp đổ, ngoại trừ fan cảm thấy bị lừa dối thì phần lớn là nhóm người cao ngạo thừa dịp đạp một cước.

Khó trách Ngô Tam Xí tìm cậu nhờ hỗ trợ, có lẽ là vì chuyện này đi!

Nghiêm Minh Nhân chán ghét bĩu môi, Ngô Tam Xí bị vậy là xứng đáng! Báo ứng mà Tống Triết nói có lẽ chính là cái này.

Cậu lật xem bình luận, đều là quần chúng phẫn nộ, cứ như Ngô Tam Xí đã làm chuyện thương thiên hại lý vậy. Có người còn lôi chuyện Ngô Tam Xí livestream cô gái váy đỏ nhảy lầu trước đó ra, làm dân mạng lại dâng lên một trận mắng chửi giễu cợt mới.

Nghiêm Minh Nhân chậc chậc lắc đầu, lúc Ngô Tam Xí nói những lời như vậy, làm những chuyện như vậy với Minh Giai Nghiên, có lẽ gã không ngờ có một ngày mình phải trải nghiệm chuyện tương tự đi!

Nghiêm Minh Nhân nhìn một chút rồi thôi, không để tâm nữa.

"Tốt lắm, chúng ta tiếp tục thôi."

Tống Triết ngáp một cái, liếc nhìn thời gian: "Vậy bàn thêm chút rồi đi ngủ."

Nghiêm Minh Nhân liếc nhìn thời gian, nhìn Tống Triết đang ngáp, chính mình cũng nhịn không được ngáp một cái, quả nhiên ngáp có thể lây.

Nhớ năm đó cậu chính là tiểu vương tử cú đêm, không tới hai ba giờ sáng tuyệt đối sẽ không ngủ, thế nhưng sau khi chơi chung với Tống Triết thì bắt đầu dưỡng thành thói quen ngủ sớm dậy sớm tốt cho sức khỏe.

Chẳng lẽ cậu già thật rồi sao?

"Gì đó? Sao biểu cảm kinh hãi vậy?" Tống Triết nhíu mày, Nghiêm Minh Nhân rốt cuộc có bao giờ tự sờ mặt mình không vậy, dáng vẻ hoảng hoảng hốt hốt xen lẫn sợ hãi lo lắng nhìn rất khôi hài!

Nghiêm Minh Nhân ưu sầu ngẩng lên một góc bốn mươi lăm độ nhìn Tống Triết: "Tống Triết, có phải tôi già rồi không?"

Tống Triết: ...

Tiêu Thiên: ...

Rốt cuộc cái người này đang nghĩ cái quái gì trong đầu vậy?

"Già cái gì? Mặt căng như lòng trắng trứng lấy, đầy đặn biết bao nhiêu! Được rồi, tôi thấy không nên thảo luận nữa, về nhà tắm rửa rồi ngủ nghỉ đi! Nếu không ngủ, tôi thấy não cậu sắp rớt ra luôn rồi!"

Nghiêm Minh Nhân hiếm khi không kháng nghị, ừ một tiếng rồi dọn dẹp đồ đạc về nhà ngủ cho đẹp.

Tống Triết và Tiêu Thiên liếc nhìn nhau, bất đắc dĩ phì cười, cái thằng dở hơi này...

Nhiệt độ tin tức về Ngô Tam Xí trên Weibo vẫn chưa hạ, rất nhanh đã có người moi ra thông tin của gã, bao gồm cả hoàn cảnh gia đình, bị xác nhận là con trai của một nhà giàu mới nổi, ở những nơi khác có thể miễn cưỡng gọi là phú nhị đại, thế nhưng ở thủ đô này thì chẳng tính là gì với nhóm phú nhị đại bản xứ.

Nhiệt độ treo top đầu Weibo ba ngày, Ngô Tam Xí bị giễu cợt hết lần này tới lần khác, nhiệt độ từ đầu đến cuối vẫn luôn hot. Đáng sợ hơn nữa là có người đào ra tin gã là bác chủ đã livestream cảnh cô gái váy đỏ nhảy lầu khoảng thời gian trước.

Nhóm quần chúng vốn cảm thấy áy náy vì cô gái chết, thậm chí là chán ghét và chết lặng với những kẻ vô tâm khoanh tay đứng nhìn, thậm chí còn bỏ đá xuống giếng bắt đầu công kích, đủ loại nguyền rủa hệt như bông tuyết điên cuồng ập tới, Weibo Ngô Tam Xí cũng vì lượng pm riêng quá nhiều mà tạm ngừng.

Trong tình huống này Ngô Tam Xí làm sao dám lên Weibo.

Có vài hồ bằng cẩu hữu gọi điện tới hỏi thăm tình huống, có người cười trên sự đau khổ của người khác, có người muốn xem náo nhiệt, thậm chí còn có cư dân mạng gọi điện tới đe dọa.

Ngô Tam Xí căn bản không biết số điện thoại của mình bị lộ ra ngoài từ khi nào.

[end 104]

[105] Tiên Sinh, Đoán Mệnh Không - Ngô Tam Xí Nhảy Lầu (2)

*********

Công việc kinh doanh của gia đình cũng gặp phiền phức, không ít người biết con trai ông chủ công ty này chính là Ngô Tam Xí nổi đình nổi đám trên Weibo dạo gần đây thì rối rít cắt hợp đồng. Đùa sao, có một đứa con như vậy, cha nó tốt đẹp được sao? Nếu bọn họ cùng công ty này hợp tác thì tiếp theo chẳng phải tới công ty bọn họ bị dân mạng soi mói sao?

Cha Ngô mới đầu cũng không biết xảy ra chuyện gì, các công ty hợp tác liên tiếp rời đi, không quản ông làm sao cũng không cứu vãn được, đơn giản là tức tới hộc máu. Mãi đến khi một nhà hợp tác thấy ông đáng thương, tóc trên đầu đã sắp bị mình cào hói mới nhỏ giọng tiết lộ tình huống, bảo ông tự lên Weibo mà xem.

Weibo, Weibo gì? Cha Ngô không chơi mấy thứ này nên căn bản không biết.

Ông bảo thư kí cho mình xem Weibo, tin tức hot nhất chính là về đứa con trai Ngô Tam Xí của ông, ông xem qua một chút, suýt chút nữa giận tới mức nghẽn tim.

Đứa súc sinh này, không phụ giúp việc công ty cũng được đi, lại còn gây ra chuyện lớn như vậy, còn không chịu báo cho ông biết, ông không đánh chết thằng nhóc này đúng là quá có lỗi với sự nghiệp mà ông khổ sở gầy dựng.

Cha Ngô nổi giận đùng đùng lái xe về nhà, vừa vào phòng Ngô Tam Xí liền rút dây nịt ra quất, Ngô Tam Xí ban đầu sửng sốt, sau đó oa oa kêu to, đau đến lăn lộn.

"Ba ba, ba ba, đừng đánh nữa, ba ba, con biết sai rồi, ba ba, con biết sai rồi!"

Ngô Tam Xí giàn giụa nước mắt, lúc nhỏ cứ mỗi khi gã không nghe lời ba ba sẽ dùng dây nịt quất gã, vì thế hiện giờ mặc dù đã lớn nhưng vẫn có bóng ma với dây nịt.

Mẹ Ngô mới đầu không hiểu đã xảy ra chuyện gì, thấy cha Ngô nổi giận đùng đùng thì nghĩ là con trai lại mắc lỗi gì đó ở bên ngoài nên vội vàng chạy tới, thấy cha Ngô đánh ác liệt cứ như không xem con mình là người thì đau đớn không thôi.

"Đừng đánh, đừng đánh, có gì không thể nói chứ? Con sắp bị ông chết rồi!" Mẹ Ngô nhào lên người Ngô Tam Xí, nhìn vết hằn đỏ trên mặt con vì bị dây nịt quất tới rướm máu mà đau lòng.

Bà chảy nước mắt lả chả nhìn cha Ngô: "Ông rốt cuộc muốn làm gì? Ông muốn làm gì hả? Muốn đánh chết con mới chịu sao?"

Cha Ngô tức giận phùng mang trợn má: "Mẹ hiền con hư, bà hỏi con trai bảo bối của bà đi, xem nó đã làm ra chuyện tốt gì? Bây giờ nhóm thương nghiệp hợp tác với công ty hủy hợp tác hết rồi. Nếu không phải có thương nghiệp nói cho tôi biết nguyên nhân thì có lẽ tới chết tôi cũng không biết rốt cuộc là vì sao."

Ngô Tam Xí đau đớn, vừa đau lại vừa nóng rát khó chịu, gã rúc vào người mẹ Ngô, đau nhe răng trợn mắt, nghe thấy lời chất vấn của cha Ngô, tim Ngô Tam Xí lộp bộp một chút, mồ hôi lạnh ứa ra. Không thể nào, chuyện của gã sao lại ảnh hưởng tới công ty ba ba rồi?

Mẹ Ngô che chở Ngô Tam Xí, không tin lời cha Ngô: "Con trai chúng ta ngoan như vậy, nó có thể phạm lỗi gì chứ. Con trai, con nói đi, con đã làm gì mà ba con tức giận như vậy?"

Ánh mắt Ngô Tam Xí hơi trợn lên, tầm mắt đảo loạn, ấp úng không dám nói.

Mẹ Ngô thấy dáng vẻ này của con trai thì trong lòng có dự cảm xấu, bà nắm chặt tay Ngô Tam Xí, không dám tin nói: "Con trai, con thật sự làm gì chuyện hại đối tác công ty ba con chạy mất à?"

Ngô Tam Xí kỳ thực cũng rất kinh sợ, gã biết hiện giờ mình sống tốt như vậy đều nhờ ba ba, nếu công ty ba ba xảy ra chuyện, ba ba nhất định sẽ đánh chết gã.

Ngô Tam Xí lập tức ôm mẹ Ngô òa khóc: "Mẹ, con cũng không biết sẽ như vậy! Con chỉ livestream trên mạng một chút mà thôi, không ngờ mọi người lại phát hiện con làm giả. Mẹ, có người hại con, nhiệt độ trên Weibo suốt ba ngày vẫn không giảm, con gọi điện yêu cầu nhưng nhân viên bên đó không chịu xóa, rõ ràng có người muốn hại chết con a mẹ!"

Thấy Ngô Tam Xí khóc thảm như vậy, mẹ Ngô đau lòng: "Là ai? Là ai khi dễ con, ai muốn hại con?" Bà nổi giận nhìn cha Ngô: "Ông có nghe không? Con chúng ta bị người ta hãm hại, nhất định là có tiểu nhân ở sau lưng giở trò quỷ. Ba của con nó, ông phải điều tra kỹ càng một chút!"

Cha Ngô giận muốn bất tỉnh: "Tra? Tra cái gì? Rõ ràng là đứa con ngu ngốc này làm sai chuyện nên mới bị người ta căm giận như vậy. Bà hỏi nó đi, khoảng thời gian trước có cô bé nhảy lầu, nó đã làm gì hả? Nó thế mà giễu cợt người ta, còn mang chuyện này đi livestream cho người khác xem. Khi đó cảnh sát không tìm tới cửa là may lắm rồi. Giờ bị người ta đâm chọt, chuyện nháo lớn như vậy, mày có tin có người sẽ báo cảnh sát tới bắt mày không hả?"

"Ba ba, ba ba, con không muốn vào đồn cảnh sát đâu! Ba ba cứu con đi!" Ngô Tam Xí nhào tới bên chân cha Ngô, ôm đùi ông gào khóc.

Mẹ Ngô đau lòng không thôi, vừa trách cứ lại tức giận mắng, cha Ngô nghe tới đau đầu, lại nâng tay vung dây nịt quất Ngô Tam Xí, mẹ Ngô muốn cản nhưng không dám.

"Ngày mai tao mở họp báo, mày liệu hồn ngoan ngoan tới đó cho tao, ở ngay trước mặt truyền thông thành thật nói xin lỗi, giải quyết chuyện này cho xong."

Chuyện huyên náo lớn như vậy, áp chế là không thể, chỉ có thể hi vọng bọn họ thành khẩn nhận lỗi trong buổi họp báo ngày mai sẽ có tác dụng, làm nhóm dân mạng hết giận.

Ngô Tam Xí nằm trên sàn nhà, toàn thân đau đến đổ mồ hôi lạnh, gã không muốn tới buổi họp báo, như vậy dân chúng cả Hoa quốc này sẽ thấy dáng vẻ xấu hổ của gã, mọi người sẽ giễu cợt gã là chuột chạy qua đường, gã vĩnh viễn sẽ không ngóc đầu dậy được.

"Mẹ, con không muốn tới buổi họp báo đâu mẹ!" Ngô Tam Xí ôm mẹ Ngô đau khổ khóc, mẹ Ngô ôm gã, vỗ vỗ vai an ủi: "Không sao đâu con, chỉ cần con nói xin lỗi thì ba con sẽ tha thứ cho con thôi."

Tâm tư Ngô Tam Xí có chút kích động, hắc khí lượn lờ bên mi tâm gã: "Mẹ, mẹ căn bản không biết gì cả. Con không muốn họp báo, con không muốn!"

Mẹ Ngô gấp tới rơi nước mắt: "Chuyện ba con đã quyết định mẹ làm sao phản bác được? Ba con cũng nói rồi, công ty vì ảnh hưởng chuyện của con mà xảy ra chuyện lớn, công ty sau này cũng của con chứ của ai, con phải gánh vác trách nhiệm cho công ty chứ con!"

Ngô Tam Xí tức giận bấu tóc, sau đó vì hành động này ảnh hưởng tới vết thương mà hét to thảm thiết.

Nhìn dáng vẻ con trai, mẹ Ngô đau thắt cả tim: "Con à, con đừng động, để mẹ đi lấy thuốc."

Ngô Tam Xí chật vật không chịu nổi, mặt đầy nước mắt nước mũi lẫn vào vệt bầm bị dây nịt quất trúng mặt, thực sự là người không ra người quỷ không ra quỷ.

Gã nằm trên sàn nhà, mắt vô thần nhìn trần nhà, trong lòng có một ý niệm đang không ngừng đầu độc gã, không thể đi, không thể đi, đi thì sẽ mất hết tất cả! Tự ái, bạn bè, livestream, hết thảy mọi thứ sẽ bị nhấn chìm trong sự giễu cợt chế nhạo của cư dân mạng. Từ nay về sau mày chính là một kẻ bác chủ lường gạt, là đối tượng bị chê cười. Mày sẽ bị bạn bè khinh thường, bị người đi đường chỉ trỏ, thậm chí bị người nhà oán cách, cuộc sống của mày chỉ đầy tối tăm không có ánh mặt trời.

Tương lai như vậy, mày tiếp nhận được sao? Mày chắc chắn mày có thể sống cuộc sống mờ mịt tối tăm này sao?

"Không không không, không không không, không, tôi không muốn, tôi không muốn sống cuộc sống như vậy, tôi không muốn!" Ngô Tam Xí điên cuồng lắc đầu, sắc mặt dữ tợn, gã không muốn có cuộc sống như vậy, gã không muốn làm chuột chạy qua đường, gã không muốn.

"Tôi phải làm gì? Tôi nên làm gì? Ai giúp với, ai giúp tôi với!"

Ngô Tam Xí co thành một đoàn, biểu cảm hoảng hốt, trong lúc mơ hồ, gã nghe thấy một giọng nữ vang lên: "Tới đây, ta sẽ giúp mi!"

Ngày hôm sau, trong buổi họp báo, cha Ngô ra mặt nói xin lỗi về những chuyện mà Ngô Tam Xí đã làm, thế nhưng cha Ngô chờ mãi vẫn không thấy con trai mình xuất hiện. Lúc ông tức giận muốn bảo thư ký gọi điện cho đứa con ngỗ nghịch thì bên ngoài truyền tới một trận xôn xao, ngay sau đó có người hô to: "Có người nhảy lầu, có người nhảy lầu!"

Nhóm ký giả lập tức lao ra ngoài, tâm cha Ngô có chút hoảng hốt, cũng theo đoàn người chạy ra.

"Trời ơi, này không phải Ngô Tam Xí sao? Sao lại nhảy lầu?"

"Ôi má ơi, chết thật rồi! Vừa nãy tôi ngẩng đầu lên thì thấy một người đang giang tay, cứ tưởng đang hóng gió thôi."

"Trời, có phải bị đám dân mạng bức tử không? Chẳng qua thằng bé chỉ livestream rồi giả làm phú nhị đại thôi, có đến mức bức chết một người như vậy không?"

"Này, bà quên à? Khoảng thời gian trước cô bé kia nhảy lầu, nó vừa đứng livestream vừa nói mát ấy."

"Đột nhiên cảm thấy tâm tình thực vi diệu, là ác giả ác báo sao? Trước đó dẫn dắt đám cư dân mạng giễu cợt cô gái kia, bây giờ báo ứng tới rồi, nó cũng bị dân mạng bức tử giống như cô gái kia!"

"Aiz, bạo lực internet! Rốt cuộc lúc nào mới thôi đây?"

...

Mà cha Ngô nhìn thấy tử trạng của con trai mình thì shock tới hít thở không thôi, trực tiếp bất tỉnh, thư ký kinh hoảng vội vàng bảo người gọi xe cứu thương.

[end 105]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro