Chương 13: Đây là em tự mình chọn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặc Phi trở lại nội sảnh mới biết được tên mập mạp dây dưa cô kia là thành viên hội đồng quản trị tập đoàn Gia Hoa.

Gia Hoa, Thiệu thị hao phí thời gian hai năm cũng không hợp tác được với bọn họ.

Cô biết, giao dịch này, trị giá nhất định tầm năm vạn.

Tầng 67 khách sạn, phòng VIP.

Cô một đường kéo cánh tay người đàn ông mập mạp, lòng bàn tay lạnh lẽo giống như khối băng mới lấy từ trong tủ lạnh ra.

"Cô không thoải mái sao?"

Người đàn ông nắm tay cô, hỏi han ân cần.

"Không, không sao."

Cô cực lực khống chế cơ mặt căng thẳng của mình đến run rẩy, cười cứng ngắc.

Lúc này cô còn chưa biết, ở góc rẽ cách đó không xa, có một thân ảnh màu đen đang ẩn núp trong bóng tối, tức nhìn bàn tay bị nắm lấy kia.

Thẻ phòng tới gần máy cảm ứng khóa cửa, máy móc màu đen liên tục lóe vài cái, phát ra một tiếng nhạc ngắn ngủi.

Cô thở hắt ra, chân trước vừa mới chuẩn bị bước vào phòng, tiếng bước chân trầm độn giống như sấm sét truyền vào lỗ tai Mặc Phi, thân hình cao lớn đối diện từ trong bóng tối đi tới!

Ma xui quỷ khiến cô buông tay ra, hoảng sợ nhìn về phía phát ra âm thanh.

"Mặc Phi tiểu thư."

Anh mang theo nụ cười thiện ý đi tới trước mặt cô, giơ tay lên.

Một sợi dây chuyền lấp lánh từ giữa ngón tay rơi xuống, hình dạng sừng hươu ở đầu dưới liếc mắt một cái nhận ra.

"Vòng cổ của em rơi ở chỗ tôi rồi."

Cô theo bản năng sờ sờ cổ mình, phát hiện trên cổ trần trụi trống rỗng.

Nhất định là vừa mới ở hành lang bị anh tháo xuống.

Cô hoảng hốt, đôi mắt đẹp trừng trừng nhìn người đàn ông trước mắt.

"Cố tổng? Hai người quen nhau?"

Một màn trước mắt này làm cho tên mập mạp không hiểu ra sao, sắc mặt hắn có chút không vui hỏi cô gái đang run lẩy bẩy.

Ai ngờ không đợi cô mở miệng, Cố Tiêu đã giành trước một bước.

Anh nhíu mày, giống như đang nói về một chuyện cũ rất nhẹ nhàng: "Đâu chỉ quen biết, chúng tôi còn làm một vụ giao dịch hai mươi vạn."

Trong đầu bỗng nhiên chấn động nổ vang, tất cả phát sinh trước mắt hoàn toàn vượt qua dự đoán của cô.

Trên hành lang khách sạn yên tĩnh, tên mập mạp mang theo tức giận vung tay bỏ đi.

Cô thì bị người đàn ông tùy tiện xông vào kéo cô đi, từ thang máy tư nhân cực kỳ bí mật đi thẳng đến hầm ga ra tầng ba.

Người đàn ông tay dài chân dài, một bước của anh bằng hai bước của cô.

Cô bước chân hỗn độn bị anh khống chế, hai mắt đẫm lệ mơ hồ, căn bản không thấy rõ con đường phía trước.

"Ở đây chờ."

Thanh âm trầm thấp quanh quẩn trong không gian rộng lớn như vậy, đèn xe nhấp nháy hai lần mở khóa, Jimmy vẫn đi theo phía sau dừng bước.

Cố Tiêu mở cửa sau chiếc xe màu đen, nhét cô gái vào trong xe.

Cửa xe ầm một tiếng thật lớn, giống như tử thần mở ra cánh cửa địa ngục.

Mặc Phi trong lòng run lên: "Anh làm gì, thả em ra ngoài!"

Cô mặc dù ra sức giãy dụa, nhưng vẫn bị anh dễ dàng dùng hai cánh tay cứng rắn ôm vào trong ngực.

Mặc Phi đưa lưng về phía Cố Tiêu ngồi ở bắp đùi của anh, cho dù không nhìn thấy biểu cảm cũng có thể từ trong lời nói của anh cảm nhận được sự tức giận đang bùng phát kia.

"Họ Dương cho em bao nhiêu tiền, ba vạn? Năm vạn? Tôi cho em gấp mười lần!"

Anh nheo mắt, thở hổn hển, một tay mạnh mẽ lột váy cô.

"Không cần."

Cô cực lực muốn ngăn cản, cũng chỉ là tốn công vô ích.

Làn váy ren bị kéo tới gốc đùi, lộ ra đùi nhẵn nhụi bóng loáng, vải vóc tinh tế từ bên cạnh mở ra.

Đây là chiếc váy cô bỏ ra một tháng học phí mua.

Mặc Phi xấu hổ, ra sức vỗ vào đôi tay tràn ngập nóng nảy kia.

Nhưng lại không thể lay động đến anh dù chỉ một chút.

Anh chỉ thoáng mở bàn tay ra, liền đem đôi tay nhỏ bé của cô khống chế ở trong lòng bàn tay.

"Em là của tôi."

Bàn tay to nổi lên gân xanh lột quần và áo ngực, một đôi ngực to cao ngất trong không khí.

Thịt sữa trắng như tuyết được gom lại trong lòng bàn tay, cô cảm giác được chỗ mông mình đang ngồi trên đã cương cứng lên.

"Đừng, làm ơn, đừng ở đây."

Cô không thể chấp nhận sự sỉ nhục như vậy.

Cô khóc thút thít, hai hàng lệ nóng trong nháy mắt thấm ướt hai má, mái tóc đen nhánh cùng với nước mắt khảm ở bên môi.

Giống như thủy tinh rơi xuống đất, vỡ nát mà tuyệt mỹ.

Nhưng Cố Tiêu không hề động tâm, từ lúc ở cầu thang anh đã không kiềm chế được.

Anh vốn định trực tiếp mang cô đi, nhưng cô lại chuẩn bị thuê phòng với người đàn ông khác.

"Đây là em tự mình chọn."

Bất chấp chưa để cho thân thể của cô thích ứng, anh dùng bàn tay to bóp chặt eo mềm mại, không mang theo chút do dự, tay kia nhanh chóng cởi quần.

Sau đó dùng ngón tay vén mép quần lót lên, để gậy thịt mới từ dưới háng phóng ra chỉ nhẹ nhàng ma sát hai cái ở miệng huyệt, liền phá tan tầng trở ngại, đâm thẳng vào sâu trong vách tường ấm áp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro