Kim Quang Dao đẩy cửa bước vào nghĩa trang , nhìn Hiểu Tinh Trần đang ngồi uống trà , xung quanh cũng không có ai , hắn đi ngày càng gần , Hiểu Tinh Trần cũng phát giác ra gì đó cầm Sương Hoa bên cạnh canh giác . Kim Quang Dao vội lên tiếng :
- Hiểu đạo trưởng, đã lâu không gặp, ta là Kim Quang Dao
- Thì ra là tông chủ Lan Lăng Kim thị, mạo phạm xin hỏi ngài đến đây có việc gì ?
Kim Quang Dao đi lại gần Hiểu Tinh Trần , ngồi xuống cạnh y, giọng cười cười nói :
- Ta đến tìm Thành Mỹ
- Thành Mỹ ??? Ở chỗ Hiểu Tinh Trần chẳng có ai có tên đó cả , liệu Kim tông chủ đã đến nhầm nơi
- À người ta hay gọi hắn là Tiết Dương _ Kim Quang Dao nói lại
- Tiết Dương, một tên cái gì cũng xấu, làm bao việc ác , sao có thể ở cùng một chỗ với Hiểu Tinh Trần ta được _ Hiểu Tinh Trần hơi ngạc nhiên
- Vậy sao , ta nghe bảo hắn ở nơi đây gọi là A Dương, ta có việc tìm hắn , nếu không phải ta xin rời đi trước , tạm biệt Hiểu đạo trưởng _ Kim Quang Dao cáo từ rời đi
- A Dương ? _ Hiểu Tinh Trần nhíu mày nhắc lại cái tên đó , thất thần ngồi xuống ghế
- A Dương đây , đạo trưởng mới rời xa ta một chút đã nhớ rồi sao
Tiết Dương cầm giỏ đồ ăn chạy vào , Hiểu Tinh Trần cầm lấy giỏ đồ ăn bỏ xuống bàn , lấy tay chạm vào mặt Tiết Dương , sờ vô cùng kĩ để hình dung dung mạo của người kia , sờ xong mới càng không chấp nhận nỗi sự thật trước , mỗi đường nét đều cho thấy kẻ trước mắt y là Tiết Dương
- Đạo trưởng sao thế ?_ Tiết Dương chạm vào tay y lo lắng hỏi thì bị y hất tay ra , y lùi ra phía sau lần mò Sương Hoa
- Tiết Dương...là ngươi thật sao ?_ Hiểu Tinh Trần run rẩy nói dường như không thể chấp nhận sự thật này
- Là con nhỏ mù nói cho ngươi nghe sao _ Tiết Dương không giả vờ nữa , tặc lưỡi nói
- Là ngươi lừa ta , ta phải thay dân trừ bạo , giết chết tên khốn kiếp như ngươi _ Hiểu Tinh Trần cầm Sương Hoa , lao về phía Tiết Dương
Hắn lôi Giáng Tai ra đỡ lấy kiếm của Hiểu Tinh Trần , nhảy lùi ra phía sau né đòn , băng bịt mắt của y không biết từ bao giờ đã nhuốm máu , tay y run không ngừng , cảm xúc hổn độn không kiếm soát được mà vung kiếm tứ phương , giọng đau khổ khóc than :
- Sao lại lừa ta....ta phải giết ngươi...Tiết Dương
A Thiến không hiểu chuyện gì , mở cửa đi vào nghĩa trang , vừa đi không để ý mà cất giọng kêu lên :
- Đạo trưởng , ta về rồi nè
Lúc này, Tiết Dương quay người lại đụng phải A Thiến , Hiểu Tinh Trần nghe giọng của nàng mới bình tĩnh trở lại nhưng nhớ hắn vẫn còn ở đây, sợ hãi lao vội về phía nàng để kéo đi nhưng bị hắn ngăn lại, kéo mạnh nàng ra phía sau mình .
- Đau , xảy ra chuyện gì vậy đạo trưởng ?_ A Thiến dù nhìn thấy vẫn giả vờ không biết cất giọng sợ sệt hỏi
- Con nhỏ mù , ta và đạo trưởng đang luyện kiếm , xém nữa kiếm của đạo trưởng giết mi rồi đấy _ Tiết Dương tìm đại lý do nói dối A Thiến , tay hắn nắm lấy tay Hiểu Tinh Trần đang cầm Sương Hoa
- Ta không sao cả đạo trưởng, người cứ yên tâm _ A Thiến vờ bất ngờ nói rồi xoa xoa bụng giọng ỉu xìu nói :
- Đạo trưởng, ta đói quá à
- Ta...sẽ đi làm cơm_ Hiểu Tinh Trần hất tay Tiết Dương ra , cất Sưong Hoa vào vỏ, cố nắm tay A Thiến dẫn nàng vào nhà bếp, Tiết Dương vẫn luôn đi phía sau hai người
Trong lúc nấu ăn , Tiết Dương vẫn luôn đứng phía sau nhìn bóng lưng của Hiểu Tinh Trần , hắn dang tay ra ôm lấy y , y bị giật mình, giọng cảnh cáo lên tiếng :
- Buông ra...trước khi ta giết mi
- Sao đạo trưởng lại thiên vị như vậy , đối với con nhỏ mù đó thì ân cần lo lắng , đối với ta giờ lại ghẻ lạnh , ta rất đau lòng đấy _ Tiết Dương dùng giọng A Dương hay nũng nịu lúc trước nói vào tai Hiểu Tinh Trần
- Tiết Dương...buông ra _ Hiểu Tinh Trần lấy tay mình gỡ tay Tiết Dương ra nhưng mãi không được
- Nếu giờ đạo trưởng làm phật lòng ta , ta lo ngại con nhỏ mù đang cười ngoài kia sẽ không còn gặp được ngươi nữa đâu _ Tiết Dương ép Hiểu Tinh Trần vào cạnh bếp nói
- Đừng đụng vào A Thiến _ Hiểu Tinh Trần không thua kém , đẩy hai tay hắn ra mà tiếp tục nấu ăn
- Đạo trưởng ơi....ta đóiiiiii_ A Thiến bên ngoài vì đói quá mà kêu lên
- Kẹo đường nè ăn đỡ đi , ngươi ồn vậy sao đạo trưởng có thể tập trung nấu ăn chứ _ Tiết Dương ném viên kẹo đường vào người A Thiến, nàng mò mãi mới thấy mở ra vui vẻ ăn lấy
Hiểu Tinh Trần bên cạnh vẫn chưa thể tin được kẻ luôn nũng nịu với y , lời nói thì có vẻ ghét A Thiến như luôn quan tâm nàng lại là Tiết Dương , kẻ đã nhuốm đầy máu người , hành vi tàn độc đến đáng sợ lại là A Dương cùng một người .
- A Dương
Hiểu Tinh Trần gọi , Tiết Dương vừa nghe " A Dương " liền vui vẻ đi lại cạnh y nũng nịu nói :
- Có chuyện gì sao đạo trưởng của ta ?
- Ta muốn ăn kẹo hồ lô, ngươi đi mua cho ta đi
- Ngươi đâu có thích ăn ngọt ?_ Tiết Dương nhíu mày
- Ta muốn mua cho A Thiến , hôm qua nàng ấy bảo muốn ăn _ Hiểu Tinh Trần lên tiếng
- Con nhỏ mù muốn ăn thì liên quan gì ta ?_ Tiết Dương khó chịu ra mặt nói
- Ngươi đi mua dùm ta , ta sẽ bỏ qua mọi chuyện , tiếp tục sống với nhau như bây giờ _ Hiểu Tinh Trần xoa đầu hắn nói
- Ngươi nói rồi đó , ta sẽ về sớm thôi _ Tiết Dương nhanh chóng rời đi
Hiểu Tinh Trần dường như cảm nhận không còn Tiết Dương bên cạnh , đi ra ngoài nắm tay A Thiến muốn kéo nàng rời khỏi đây
- Đạo trưởng, ngài dẫn ta đi đâu thế ?
- Chúng ta phải rời khỏi đây trước khi Tiết Dương trở về
Hiểu Tinh Trần ngự kiếm dìu A Thiến lên kiếm rồi điều khiển cho nó bay lên , cả hai chưa rời khỏi bao lâu , Tiết Dương đã bay tới rất gần
- Đạo trưởng, Tiết Dương tới rồi
A Thiến nhìn thấy nói cho Hiểu Tinh Trần , y điều khiển cho Sương Hoa bay nhanh lên , Giáng Tai cũng không thua kém bay ngay ở phía sau
- Hiểu Tinh Trần, ngươi lừa ta bỏ trốn
- Là ngươi lừa ta trước , không thể trách ta
- Đạo trưởng, giờ phải làm sao đây ?_ A Thiến ôm lấy người Hiểu Tinh Trần , do cây kiếm cũng không phải to gì mấy , một người sợ đứng còn không đủ nói chi là hai người , A Thiến chỉ có thể ôm chặt y để tránh bị rơi xuống
- Con nhỏ mù đó chắc chắn hôm nay phải chết
Tiết Dương nghiến răng nhìn cảnh vừa rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro