chương 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ôn Như Mạn uống rượu nên không thể lái xe, hai người đành bắt xe trở về. Cô uống hơi nhiều nên dựa vào trong lòng ngực Châu sâm nghỉ ngơi.

Tài xế nhìn ra cửa kính , cảm thấy hai người thoạt nhìn kỳ kỳ .

Cái người con trai  ánh mắt thực lạnh lùng , nhưng lại có điểm si cuồng.

Cô gái dựa vào lòng ngực cậu , cậu  nhẹ nhàng chải vuốt tóc dài cô gái .

Tài xế từ khe kính nhìn bọn họ hai ba lần , cậu cúi đầu tựa hồ  cùng cô nói nhỏ nhẹ cái gì đó , cậu xoa xoa  thái dương cô gái .

Thoạt nhìn hai người không bằng  tuổi , thậm chí cảm giác trên lệch có điểm nhiều.

Vốn dĩ nhìn Ông như mạn là biết nữ nhân trưởng thành, chững chạc , nhưng mà Chu Sâm bộ dáng quá non, không giống như là tình nhân , như là
chị em .

Nhưng nhìn hai người không có điểm giống chị em ruột.

Cô gái nhìn có vẻ người có tiền, còn cậu thanh niên tuy nhìn có vẻ nhỏ tuổi nhưng rất đẹp trai àaa.

Ngô, không phải cậu thanh niên kia được cô gái kia bao nuôi chứ.

Hiện tại xã hội này cái gì cũng có, ông cũng  biết ít nhiều  , bất quá đàng ông bao dưỡng tiểu tam thì nhiều, chứ con gái bao dưỡng tiểu nam nhân rất ít. Đây cũng là trường hợp đầu tiên ông thấy.

Có điểm mới lạ ,ông nhìn  chuyên chú vào .

Cô gái  thấp giọng nói gì đó, khóe miệng cậu giơ lên.

Ông chạy lên  phía trước nhìn thoáng qua.

Mắt thấy, cậu con trai hôn mũi  đến môi cô gái  .


Nhẹ nhàng mà hôn, cô tránh đi lúc sau đó  mở to mắt, hôn một chút lúc sau cô ôm đầu của cậu chịu thua .

Hai người  một đường ôm lấy nhau tới dưới nhà , dính nhau giống một đôi 18 tuổi mới yêu vậy .

Chu Sâm đem tiền thanh toán  sau đó  nắm Ông Như Mạn về nhà.

Uống có chúc nhiều , cô bước đi có điểm loạn choạng  .

Chu Sâm đứng trước mặc cô  ngồi xổm xuống .

“chị Như Mạn , để em cõng chị . ”

Ông Như Mạn đối với cân nặng c
của mình có phần tự ti ,  cô sợ  còn chưa đi về đến nhà hai chân cậu đã mỏi nhừ rồi , vì thế cô không chịu .

Chu Sâm cố chấp ngồi xổm xuống không chịu đứng lên .

Ông Như Mạn nhìn thoáng qua bốn phía, không có người, vì thế đành phải cúi người gần sát cậu.

Chu Sâm đem cô cõng lên , Ông Như Mạn dù có nặng cở nào ,  Chu Sâm cũng  cảm giác thập phần thỏa mãn.

Nhưng có chút kiệt sức, nhưng cậu nghĩ đến trên lưng mình là cặp *bảo bối * của cô  liền cảm thấy  mình tràn ngập sức lực , bất quá cũng hạ quyết tâm hảo hảo rèn luyện, cho mình có thể cõng cô càng lâu, càng dễ dàng.

Cô toàn thân dựa vào  mình cảm giác thật tốt.

Hơn nữa có thể cảm nhận được cô tín nhiệm cùng dung túng.

Đổi lại lúc trước, Ông Như Mạn tuyệt đối không có khả năng cùng một người con trai  ở trong tiểu khu cõng  cô về nhà, nhưng là hiện tại thay đổi.

Là cậu đã thay đổi cô.

Chu Sâm đều biết , Ông Như Mạn cũng thích cậu , có lẽ không có cậu  thích nhiều, nhưng ít nhất hiện tại hai người đều có tình cảm đối với nhau , như vậy thôi đã rất tuyệt rồi , cậu  tin tưởng cô sẽ càng ngày càng thích cậu .

Ông Như Mạn giống như ngủ rồi, không nói một lời , mà  dựa vào trên lưng cậu.

Chu Sâm trán hơi nhăn , đến cửa nhà có chút khó xử, không biết có nên hay không kêu cô tỉnh lại mở cửa, chìa khóa cửa ở trong giỏ xách của cô.

Cũng may Ông Như Mạn không  bao lâu liền tỉnh dậy , có chút kinh ngạc khi mà nhìn mình cùng Chu Sâm đang đứng trước cửa  .

“Như thế nào không gọi tôi ?” cô xoa bắp  tay cậu , Chu Sâm ngồi xuống cho cô dễ leo xuống.

Hai  cánh tay đều không có sức lực nữa .

“Không phải , vừa đến. Thôi ”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro