Chương 16: Điên cuồng ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tay Doãn Trình Hạo cũng sờ lên bụng nhỏ của Bạch Vy, cảm nhận đồ vật của bản thân vừa trút hạ trong cơ thể cô, hắn lại xấu xa thúc côn thịt vào sâu thêm khiến cho nơi tiếp xúc không còn khe hở. Cứ như là làm vậy bảo bối này sẽ mang thai đứa trẻ của hắn!!
Bạch Vy có con của hắn, tuy có chút dọa người song cũng có phần nào thú vị, trong mối quan hệ đã ở chế độ không thể thoái lui của cô và hắn. Doãn Trình Hạo luôn luôn chiếm thế thượng phong, đem mèo hoang hoàn toàn khống chế...

25 năm qua, hắn chịu đủ rồi cuộc sống cô đơn, từ nay về sau khiến cho thế giới của Bạch Vy chỉ còn một người đàn ông là hắn. Nhưng cô gái nhỏ lại chẳng nghe được mảy may, hắn không nói cô mơ hồ nên mọi thứ vẫn như cũ, chẳng biết rằng sao hôm nay Bạch Vy nàng đã bị cửu cửu định án chung thân.
Hắn đem cự thú rút ra, dịch thủy màu trắng đục như được giải phóng tràn trề như thác lũ, theo động tác Doãn Trình Hạo rút đi mà dính dính nhớp chảy ra huyệt khẩu,chảy xuống rãnh mông làm ướt đẫm grap giường. Giường của hắn vốn là màu đen nay dịch trắng thấm ướt càng thêm mãnh liệt đối lập. Thân thể Doãn Trình Hạo lại căng cứng, đánh giá Bạch Vy hiện tại vẫn còn hôn mê, nên gặp may ko bằng tùy lúc, bất chính hưởng dụng.

Vốn dĩ vẫn chưa hoàn toàn rời khỏi, quy đầu vẫn kẹt lại cửa huyệt, Doãn Trình Hạo lại mạnh mẽ thọc đi vào, thủy dịch lúc nãy lần nửa bị đổ dồn vào tử cung.
Đường đi run rẩy, căn bản không thể ngăn cản người đàn ông này bạo hành. Hoa huyệt vừa mới bị nong rất lâu chưa hợp lại, nay thêm bị cắm vào như cũ như một thói quen mà hàm chứa cự thú nam nhân.
Hắn đối với Bạch Vy hoàn toàn là dục vọng, hận không thể nuốt sống cô vào bụng mới đủ khiến hắn yên tâm. Giống như hiện tại, hắn đang hăng say cày xới thân thể nữ nhân, lực lượng rất lớn, tiến công như muốn dủy diệt tất cả..
Côn thịt thô dài liên tục rút ra cắm vào động nhỏ, sâu như vậy, mạnh như vậy cắm hồi lâu Bạch Vy lại bị đánh thức. Cảm giác bản thân vẫn là bị nam nhân xâm nhập, hơn nửa còn cắm vào rất sâu, bụng nhỏ căng trướng, không đoán cũng biết đều do nam nhân này rót tinh dịch bên trong.
"Cữu cữu......"

Bạch Vy lại gọi hắn, giọng nơi cũng thật tinh tế, hai chỉ tay nhỏ vô lực vuốt bụng nhỏ đã có chút phồng lên, thậm chí đều có thể cảm nhận được, hắn dũng mãnh ra sao khi trong cơ thể mình. Doãn Trình Hạo hắn đương nhiên là mặc kệ cô. Hắn căn bản không có ý nghĩ dừng lại, vẫn rất thích cảm giác ở bên trong Bạch Vy, cảm thụ khoái cảm được cái miệng nhỏ bên dưới của cô liếm mút, sủng ái. Nơi ra vào liên tục ma sát, mật dịch theo động tác cắm rút bắn ra tung tóe, làm nhầy nhụa lầy lội địa phương giao hợp. Do Bạch Vy tiết mà của hắn xuất ra cũng không ít, nhưng lại hòa quyện vào nhau rất hoàn mỹ. Doãn Trình Hạo hắn hoàn toàn không màng đến lời Bạch Vy van xin, bụng nhỏ liên tục phải chứa đựng cổ chất lỏng của hắn. Mặc kệ Bạch Vy kêu khóc ra sao, hắn đều không thể ngăn chặn được nam nhân xâm chiếm, dương cụ rút ra lại thọc tiến vào thật sâu, cô ngất xỉu rồi lại tỉnh lại, bụng đã bị bắn đẩy đến không chịu được, chỉ là nam nhân vẫn không có ý từ bỏ.
Rốt cuộc, lần cuối cùng Doãn Trình Hạo khoái hoạt phóng thích tinh hoa, cảm giác làm đến như thế chắc cũng phần nào khiến Bạch Vy ghi nhớ.
Cô vẫn là ở thút tha thút thít, hắn còn ở trong cơ thể nhỏ hẹp, dứt khoát hưởng thụ vật nhỏ bởi vì khóc thút thít mà co rút hạ thân. Nhưng mà khi Bạch Vy tinh tế khóc nức nở cũng khiến chung quy là làm hắn bất đắc dĩ thở dài một hơi, đem Bạch Vy ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ nhẹ lưng nàng, ôn nhu trấn an, nhưng cô gái nhỏ vẫn còn khóc.
"Khóc cái gì?". - Hắn trầm thấp giọng nói, nhàn nhạt hỏi.
Bạch Vy thút tha thút thít đáp:
"Đau quá, cữu cữu...... cửu không thích con..."
Doãn TRình Hạo thở dài.
" Anh làm sao lại không thích em?"
Hắn trấn an tính dỗ dành Bạch Vy, không nghĩ trong đầu cô gái này này lại nghĩ được chuyện hoang đường như vậy. Làm sao hắn lại ko thích cô, ngược lại là cô, cô không phải năm lần bảy lượt muốn trốn khỏi hắn sao.
"Sẽ có, cữu cữu."
Bạch Vy rõ ràng mệt không thở nổi vẫn cố gắng đôi co với hắn.
"Vài năm nửa con lớn lên, cửu cửu sẽ không còn thích con nửa....."
Bạch Vy nức nở, thanh âm làm người thương tiếc. Doãn Trình Hạo chân mày cau lại. Cô gái ngốc này rốt cuộc nghĩ cái gì.
" Em..em sao lại nghĩ mai này anh sẽ ghét bỏ em"
Đúng là chết với cô, hắn yêu cô nhiều đến thế nào chẳng lẽ cô không nhìn thấy sao. Lại thêm nửa vài năm sau cô sẽ cành trở nên sắc xảo ủy mị thì làm gì có chuyện hắn ghét bỏ!?
"Sở thích luyến đồng a......cữu cữu, khi khi con lớn lên com không còn là trẻ con nửa. Cửu sẽ ko còn thích nửa"
Bạch Vy khóc thật sự thương tâm, đôi mắt đã sưng lên, đầu cũng chôn trong lòng ngực kiên cố của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro