Quyển 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mô tả
Anh thân là người kế thừa tập đoàn Đế Hào, tính cách quyết đoán lãnh huyết nhưng đối với cô lại là yêu chiều đến tận xương tủy.

"Ông xã, em nghĩ nuôi một sủng vật, anh nói nuôi cái gì thì tốt?"

"Nuôi em."

"..."

"Ông xã, em nghĩ đổi lại ga giường, anh nói xem ngủ cái nào thoải mái nhất?"

" Ngủ em."

"..."

Trang Nại Nại:...Có thể nói chuyện đàng hoàng hay không?

Ngày ấy, có người hỏi anh, "Tại sao khi hai đứa gây gổ, anh cũng phải cúi đầu trước?"

Tư Chính Đình: "Tôi 185, cô ấy 165, lần nào nói chuyện, không phải là tôi cuối đầu trước?"
Chương 1 Tại sao cô lại ở đây
Bóng đêm như mực.

Khách sạn Wies, lửa từ ngọn đèn sáng rực rỡ.

Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá.

Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước"phòng tổng thống".

Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng.

Xoay người chuẩn bị đóng cửa.

"Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi". Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra.

TimTrang Nại Nại "lộp bộp" một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra.

Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh.

Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại.

Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng tươi sáng rõ nét đối lập.

Chẳng qua, Trang Nại Nại cũng không rãnh rỗi nhìn ngắm cảnh sắc.

Cô đứng trước giường lớn, rất nhanh lấy ra một cái áo ngủ gợi cảm rồi mặc vào, hít sâu một hơi, chui vào trong chăn, bày ra một tư thế dụ-hoặc (dụ dỗ-mê hoặc)

Đúng lúc này, tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, ngay sau đó cửa bị mở ra, một thân ảnh cao lớn từ bên trong phòng đi tới.

Mang theo một cỗ hơi nước nhàn nhạt bay ra, còn có hơi thở tôn quý bẩm sinh, làm cho Trang Nại Nại hô hấp cảm thấy rất khó khăn.

Người đàn ông mặc một chiếc áo tắm, cầm khăn mặt chà lau tóc, bỗng nhiên phát giác được trong phòng có người, động tác ngừng lại, mãnh liệt ngẩng đầu lên.

Đôi mắt hẹp dài của anh bỗng híp lại, lóe ra tia sương giá rợn người, hai con ngươi sắc bén trực tiếp tập trung trên người Trang Nại Nại.

Hôm nay,Trang Nại Nại mang đồ trang sức trang nhã, ánh sáng lờ mờ dọi trên khuôn mặt trắng sứ nhỏ nhắn, đôi mắt đen như mực, môi như anh đào, ngũ quan khéo léo tinh xảo, đẹp không sao tả xiết.

Cô mặc cái áo ngủ màu hồng nhạt, làm nổi bật cả thân thể như muốn buông thả nụ hoa khiến cho người ta muốn ngắt hái.

Thế nhưng, người đàn ông kia cũng không bị cái cảnh sắc hấp dẫn này dụ hoặc, ngược lại là ánh mắt trầm xuống, trong con ngươi dấy lên mùi nguy hiểm, đe dọa đến cái người đang nằm trên giường.

"Tại sao cô lại ở đây?" Môi mỏng của anh khẽ mở, tiếng nói mang theo một loại hoa lệ khuynh hướng cảm xúc, mị hoặc lòng người nhưng lại lạnh như băng hàn.

Trang Nại Nại căng thẳng nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng làm cho bản thân bình tĩnh lại, khuôn mặt xinh đẹp gạt bỏ nụ cười rực rỡ, tròng mắt chuyển động cực kỳ nhanh

" Cái kia, đêm vẫn còn dài, tôi tới làm cho anh ấm-giường ah..."

"Ấm-giường?" mày người đàn ông kia nhăn lại, thanh âm lạnh như băng, một câu hỏi, nói ra là một mùi khắc nghiệt.

Trang Nại Nại cảm thấy một đợt cảm giác bị áp bách mãnh liệt, nhất thời hô hấp lại trở nên khẩn trương lên, cô kiên trì mở miệng: "Đúng, đúng rồi tôi là hôn thê của anh, chúng ta ở cùng nhau, thiên kinh địa nghĩa*..." (* là điều hiển nhiên)

Lúc này, Trang Nại Nại nháy mắt nói, một đợt hơi thở nam tính tràn ngập xâm lược, bỗng nhiên tới gần, người đàn ông thân hình cao lớn vô cùng áp bức,ngũ quan gần ngay trước mắt lại tinh xảo như người điêu khắc.

Trang Nại Nại một chút cử động cũng không dám, mắt to như nước trong veo nhìn Tư Chính Đình, trái tim đập vô cùng dữ dội.

Chăn mền trên người bị xốc lên, cảm giác trong không khí mát lạnh xuyên thấu vào thân thể.

Như vậy là cô đem thân thể chính mình kính dâng sao?

Bất quá, qua đêm nay, anh hẳn là sẽ thực hiện hôn ước, cùng mình kết hôn...sao?

Nghĩ đến đây, Trang Nại Nại lập tức nhắm mắt lại, bày ra một bộ dáng thấy chết không sờn. ( coi thường cái chết)

Bất cứ giá nào!
Chương 2 Khi nào kết hôn?
Cô cho rằng tiếp theo sẽ phát sinh ra chuyện gì đó, đột nhiên cảm giác có đồ vật thoáng che lại trên cơ thể mình!

Tư Chính Đình nhìn Trang Nại Nại, con ngươi đen kịt chợt lóe lên sắc bén, sau đó nắm lấy tấm ga nhanh chóng đem người trên giương bọc lại thành cái bánh chưng.

Trang Nại Nại khiếp sợ mở mắt ra, liền phát hiện cơ thể đã bị nhấc lên giữa không trung.

Theo tiếng mở cửa, cả người cô đã bị ném trên mặt thảm ở ngoài hành lang, Tư Chính Đình từ phía trên cao liếc xuống lạnh lùng nhìn cô, môi mỏng khẽ mở, không chút lưu tình nào nói ra một chữ: "Cút!"

Ngay sau đó "Rầm" một tiếng đem cửa phòng đóng lại!

Trang Nại Nại trợn tròn mắt, đem ga trải giường bọc lại, yêu thương nhung nhớ bấy lâu, kết quả lại bị ném ở ngoài cửa?

" Tư Chính Đình, anh có biết thương hương tiếc ngọc không hả! Anh...anh...anh.." Trang Nại Nại vùng vẫy trong tấm ga giường rút hai tay ra, chống lấy thân thể ngồi xuống.

Lúc này, cửa phòng lại lần nữa mở ra.

Trang Nại Nại ngẩng đầu, nhìn Tư Chính Đình như một bậc đế vương, trên cao nhìn xuống cô một cách lạnh lùng.

Chống lại ánh mắt băng lãnh thâm thúy của anh, câu kế tiếp bỗng mắt kẹt lại trong cổ họng, nói không nên lời.

"Cầm lấy!" cùng với thanh âm rơi xuống, toàn bộ quần áo của cô đều bị ném ra ngoài.

Trang nại nai không chút suy nghĩ, từ mặt thảm đứng lên, định hướng vào phòng xông tới!

"Rầm"

Cửa phòng đóng lại, thật nguy hiểm không có bị đập vào cái mũi của cô ah.

Tên hỗn đản này!

Trang nại nại tức giận đến nỗi muốn phá cửa, lại nghĩ đến thân phận của người bên trong, lập tức lại ỉu xìu cuối thấp đầu xuống.

Tư Chính Đình, người thừa kế tập đoàn Đế Hào, trong giới kinh doanh một tay bá chủ che trời! Lại càng được các nữ tiểu thư nhà quyền quý theo đuổi cùng tán tụng như là kim cương Vương lão ngũ!

Tập đoàn Đế Hào, tài chính hùng hậu, tất cả các ngành công nghiệp đều có liên quan, theo thứ tự liên quan đến tài chính, bất động sản, giải trí,..là Trung Quốc thậm chí là xí nghiệp Châu Á có sức ảnh hưởng lớn nhất, cũng không thể sánh nổi.

Mà cô, Trang Nại nại...Bất quá là vài ngày trước vừ trở thành Phượng Hoàng bay lên đầu cành, theo xí ngiệp Cố Gia bỗng lại trở thành dân nữ nghèo, làm mất đi hai mươi hai năm danh hiệu thiên kim đại tiểu thư!

Nếu không phải từ trọng bụng mẹ được xác định hôn nhân, lại còn là thiên chi kiêu tử*, làm sao có thể cùng cô có một mao tiền quan hệ.

(*Được yêu chiều từ nhỏ)

Xí nghiệp Cố Gia, cho dù là thời khắc huy hoàng nhất, cùng tập đoàn Đế Hào, đều là trên trời dưới đất.

Cho nên, cô với anh luôn ở giữa một khoảng cách, mà sao lại bị cánh cửa này ngăn cách ah~

Điện thoại nằm lẳng lặng trên mặt đất đột nhiên vang lên tiếng chuông, Trang Nại Nại nhìn thấy trên màn hình lập lòa một dãy số, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức suy sụp. Dứt khoát đặt mông ngồi xuống đất, cầm lấy điện thoại.

"Khuynh Nhan, tình hình thế nào? Tư tiên sinh có nói khi nào kết hôn không?"

Điện thoại đối diện, truyền đến là ba ba Cố Đức Thọ cẩn thận dè dặt, lại xem lẫn thanh âm vội vàng.

Khuynh Nhan....Cố Khuynh Nhan?

Trang Nại Nại bĩu môi, trở về Cố Gia cũng chỉ có vài ngày, nhưng rốt cuộc vẫn là cảm thấy không quen thuộc với cái tên gọi này.

Cô ngẩng đầu đầu nhìn cửa phòng đối diện một chút, " Thật ra, ba ba, tình hình không tốt lắm."

"Khuynh Nhan, xí nghiệp Cố Gia chúng ta liên tiếp bị phá sản, tài chính đều bị khóa sổ, nếu không có Tư tiên sinh đảm bảo, căn bản ngân hàng sẽ không cho chúng ta vay tiền, muốn năm mươi vạn, con cũng không cầm được. Cho nên bất kể thế nào, nhất định phải làm cho Tư tiên sinh đồng ý kết hôn với con..."

Trang Nại Nại hít sâu một hơi, " Đã biết!"

Cúp điện thoại, Nại Nại nắm chặt quả đấm.

Cô phải bắt được Tư Chính Đình, lấy được năm mươi vạn đem cứu mẹ!

Trang Nại Nại, không thể nhận thua!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tag