56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiện menudoc truyen

Truyện

Chào Anh, Đồng Chí Trung Tá!

Chương 56

CHÀO ANH, ĐỒNG CHÍ TRUNG TÁ!

56: Kết thúc (Thượng)

 TrướcTiếp 

Sáng sớm, ánh mặt trời ấm áp chiếu qua khung cửa sổ tràn vào trong phòng.

Đúng bảy giờ, chiếc đồng hồ báo thức ở đầu giường vang lên. Cố Hoài Ninh hơi nghiêng người vươn tay tắt đi. Gối nằm bên cạnh lập tức có tiếng động, anh quay đầu nhìn sang thấy cô cũng trở mình, góc chăn bị cuốn lên lộ ra đôi chân trần trắng nõn. Cố Hoài Ninh kéo chăn phủ lại chân cho Lương Hoà, cẩn thận không chạm tới bụng vợ. Sau đó anh xuống giường rửa mặt rồi vào bếp làm bữa sáng.

Anh tỉ mỉ nấu cháo, cẩn thận gọt hoa quả xếp vào đĩa, còn chưa kịp bưng đồ bày ra bàn ăn đã nghe những tiêng động vang vọng ra từ phòng ngủ. Trong lòng căng thẳng anh vội vàng bước ra khỏi phòng bếp, thấy cô cuồng cuồng chạy vụt về phía toilet, động tác rất nhanh, hoàn toàn không giống một người..phụ nữ có thai.

Chần chừ một chút Cố Hoài Ninh lại quay vào bếp bưng điểm tâm để lên bàn, sau đó mới vào phòng vệ sinh để xem Lương Hoà. Mái tóc dài xoã tung của cô được nhét vào bên trong cổ áo, hai tay vịn vào bồn cầu nôn không ngừng. Sau một lúc lâu mới dừng lại cơn nôn khan, Lương Hoà quay đầu lại, thấy anh, cô bặm môi, đôi mắt ướt như sắp khóc.

Advertisements

Biểu tình đáng thương của cô khiến lông mày Cố Hoài Ninh nhăn tít lại, anh cầm mấy tờ khăn giấy đưa cho Lương Hoà, "Sao có thể nôn nhiều thế này?"

Lương Hoà buồn rầu không trả lời, lấy nước đánh răng. Ngay cả mùi kem đánh răng cô cũng không ngửi được. Cố Hoài Ninh đứng ở bên cạnh xem toàn bộ quá trình đánh răng của cô, xem cô cố gắng nén xuống cảm giác buồn nôn, lông mày anh vẫn nhăn tít lên không giãn ra chút nào.

Lương Hoà uể oải, "Em nôn nhiều thế có ảnh hưởng đến cái thai không anh? Có khi nào thai chết trong bụng không?". Càng nghĩ cô lại càng sợ hãi.

"Không được nói lung tung!" Cố Hoài Ninh liếc mắt nhìn cô, tầm mắt anh dời xuống bụng Lương Hoà, nhìn nó vẫn bằng phẳng và an ổn như trước anh mới thở dài một hơi, "Mới chỉ có bảy tuần, sao mà có thể hành hạ người như vậy được?"

Nghe vậy Lương Hoà cũng buồn rầu, nghe Lâm Nhiên nói khi mang thai Trương Hân bà cũng không bị nôn nghén nhiều, chỉ thèm ăn thèm ngủ, nửa đêm hay tỉnh giấc vì đói, toàn thèm mấy món vừa lạ vừa khó mua, khiến cho chồng bà rất bất lực, vừa nghe bà nói muốn ăn ông đã thấy đau đầu, luôn nói rằng thai không hành bà mà bà hành ông. Lương Hoà không hiểu sao mình có thể nôn nghén dữ dội như vậy, rõ ràng là tại Cố Hoài Ninh, vậy mà người bị khổ sở mệt mỏi lại là cô, còn anh thì vẫn ung dung khoẻ mạnh như thế, điều này khiến Lương Hoà rất bực bội.

Vì sao lại trở nên như thế này? Mọi việc phải kể lại từ đầu...

Suốt mấy ngày cuối năm tâm tư lúc nào cũng phập phồng lo lắng suy nghĩ, đến giao thừa lại vận động trên giường cả đêm mất bao nhiêu sức lực, sáng hôm sau khi thức dậy đã giữa trưa. Lương Hoà ngồi trên giường nhìn căn phòng ngủ vắng lặng, mơ hồ nhớ lại hình như lúc sáng trước khi đi anh nói bên tai, "Anh về Kinh Sơn một chút, em ở nhà đợi anh."

QUẢNG CÁO

Mã Sale 50% Cho Mỹ Phẩm 3CE, Sập Sàn Tới Bến Áp Dụng Cho Mọi Sản Phẩm Và Người Dùng!

Dụng cụ bấm cong lông mi OT&T có 2 màu tuỳ chọn dễ sử dụng, cực hot với hơn 16K lượt bán ra!

Diệp Vận Đồng từng nói, đêm giao thừa đơn vị có mở tiệc liên hoan, ngày mùng một Tết còn gói bánh trẻo nữa, các cấp lãnh đạo, sĩ quan chỉ huy cũng phải đến chung vui cùng các anh em chiến sĩ. Lương Hoà gật đầu, đoán chắc anh về Kinh Sơn là vì chuyện này, thế nên lại trở mình ngủ tiếp. Cô rất mệt, vì thế Cố Hoài Ninh cũng không đánh thức, anh đặt một nụ hôn trên trán vợ sau đó đi ra ngoài.

Người đánh thức Lương Hoà là Lâm Nhiên. Mở cửa ra nhìn thấy hai người mặc sẵn tạp dề đứng đó Lương Hoà ngơ ngác, hỏi ra mới hay hoá ra buổi sáng trước khi đi Cố Hoài Ninh nói với bà, nếu rảnh rỗi thì sang nhà cùng gói bánh trẻo với cô. Lương Hoà há hốc miệng, chẳng nhẽ anh sợ cô lại bỏ đi nên mới nhờ Lâm Nhiên đến canh chừng sao? Thấy ánh mắt hai người nhìn chằm chằm mình một cách thú vị, Lương Hoà sực tỉnh vội vàng vọt vào phòng vệ sinh rửa mặt chải đầu.

Khi nghe cô kể lại mọi chuyện Lâm Nhiên vừa pha bột vừa trêu chọc Lương Hoà, "Hôm đó nhìn cháu là cô biết ngay, cô cứ tưởng cháu đi về thẩng chứ, ai mà biết, aiii, có câu nói rất đúng, tiếng sấm thì to, nhưng khi mưa rơi lại rất nhỏ."

Lương Hoà ngượng ngiụ cúi đầu trộn bột. Mặc dù cô tiếng sấm thì to mưa rơi rất nhỏ thật đấy, nhưng mà không phải anh cũng rất lo lắng đấy sao? Mặc kệ ai trêu ghẹo như thế nào, dù sao thì mục đích của cô cũng đã đạt được rồi.

Advertisements


Lâm Nhiên trộn bột xong rồi đưa tới trước mặt Lương Hoà, bảo cô ngửi "Thử xem, mùi có thơm không?"

Lương Hoà xoa tay cầm lấy, mặt bỗng nhiên nhăn lên, Lâm Nhiên thấy thế thì nhíu mày hỏi, "Sao vậy, không thơm sao?"

Lương Hoà lắc đầu, "Không phải, tự nhiên cảm thấy dạ dày lục đục, giống như muốn nôn.." Vừa dứt lời cô đã nhịn không được, chạy vội vào phòng vệ sinh nôn thốc nôn tháo, cảm giác như tất cả ruột gan đều đảo lộn lên.

Lâm Nhiên vỗ lưng cô hỏi, "Sao vậy? Khó chịu lắm à?"

Ngừng nôn, Lương Hoà lắc đầu cười, "Chắc là bị cảm lạnh ạ!" Tối qua dẫn Cố Gia Minh ra ngoài đốt pháo, đứng trong gió lạnh một thời gian khá lâu, sau đó về nhà lại bị "trừng trị" cả đêm, mãi gần sáng mới được buông tha, không cảm lạnh mới là lạ. Nghĩ tới điều này mặt cô lại đỏ bừng lên, lấy nước súc miệng xong đi ra ngoài, thấy Lâm Nhiên vẫn còn cau mày đứng im tại chỗ.

Advertisements


Lương Hoà mỉm cười, "Cô, cháu không sao đâu ạ, cô đừng lo!"

Lâm Nhiên nhướn mày lên nhìn cô, sau một lúc lâu đánh giá bà nói, "Hoà Hoà.. hay là cháu có rồi?"

Lương Hoà sửng sốt đờ người ra, có? Có cái gì? Lâm Nhiên thấy vẻ ngây thơ của Lương Hoà thì sốt ruột, kéo tay cô vào trong phòng ngủ, bà vừa lấy quần áo cho cô thay vừa nói, "Theo cô thì cháu cứ đến bệnh viện kiểm tra là tốt nhất, nhanh lên, tranh thủ trời chưa tối." Dừng một chút bà lại vỗ vỗ trán, "Ôi, hôm nay là mùng một, không biết bệnh viện có người trực không?"

Phản ứng của bà khiến Lương Hoà khẩn trương, túm tay bà kéo lại, "Cô ơi, không có việc gì lớn đâu mà, không cần phải đi bệnh viện."

"Không được!" Lâm Nhiên cương quyết nói, lại thấy vẻ mơ hồ của cô, bà thở dài, chậm rãi hướng dẫn từng bước, "Ngày trước cô cũng giống cháu bây giờ, bắt đầu bị nôn cũng không để ý tới, mãi sau bụng to lên mới biết được là mình có thai."

Có thai? Bà vừa nói là có thai? Lương Hoà trợn trừng mắt, bỗng nhiên một cảm giác xúc động bừng lên, cô cố gắng túm chặt tay Lâm Nhiên, kích động tới mức lắp bắp, "Cô.. cô nói. cháu có thai ư?"

Lâm Nhiên nở nụ cười, "Cũng chưa chắc chắn được, cho nên cô mới bảo cháu đến bệnh viện khám xem sao."

o---------------o

Dù là mồng một đầu năm, nhưng trong bệnh viện vẫn có không ít người đến khám bệnh. Lương Hoà mặc chiếc áo khoác dày cộp đi theo sau Lâm Nhiên vào Khoa Phụ Sản. Vị bác sĩ khám cho cô rất tốt bụng, nhẹ nhàng giúp cô xếp lịch khám, sau khi đã kiểm tra xét nghiệm xong xuôi thì bảo cô ngồi ở phòng ngoài chờ kết quả.

Lâm Nhiên cẩn thận đỡ Lương Hoà ngồi xuống, bà thở dài một hơi nhẹ nhõm. Khi nãy bác sĩ hỏi triệu chứng, Lương Hoà mới nhớ là thời gian vừa rồi quả thật mình không được khoẻ lắm. Dựa vào những biểu hiện mà Lương Hoà kể ra, Lâm Nhiên có thể kết luận chắc chắn tám phần là đã có thai.

Lương Hoà bần thần ngồi trên ghế, bỗng nhiên nhớ tới chuyện gì cô vội chụp lấy tay Lâm Nhiên, hoảng sợ, "Chúng cháu.. chúng cháu tối hôm qua mới.. mới.." Nói tới đây cô cắn môi ngừng lại, mặt đỏ bừng lên.

Lâm Nhiên thấy vậy liền hiểu ra ngay, bà vỗ nhẹ tay cô an ủi nói, "Chắc là không có chuyện gì đâu, chờ lát nữa xem bác sĩ nói thế nào."

Lương Hoà gật gật đầu, thấy mỗi giây phút chờ đợi giống như một năm dài đăng đẵng, lo âu, dày vò. Không biết đợi qua bao lâu, cửa phòng mở, Lương Hoà căng thẳng đứng lên, thấy bác sĩ đi ra trên tay cầm phiếu xét nghiệm, mặt mỉm cười nói với cô, "Chúc mừng!"

Lương Hoà sửng sốt, sau đó nước mắt rơi xuống.

Sau khi nghe xong một loạt những lời dặn của bác sĩ, còn được tặng một quyển Sổ Tay Bà Mẹ Mang Thai, Lương Hoà cùng Lâm Nhiên ra khỏi bệnh viện. Trời đã tối, tuyết rơi rải rác bay xuống trên đầu. Lâm Nhiên dìu Lương Hoà đứng vào bên đường chờ xe, bà dậm chân, "Chậc, sao mà chậm thế không biết, hay là không nhận được tin nhắn nhỉ?"

Advertisements

Cả người Lương Hoà bị vây trong chiếc áo khoác lớn, mũ len cùng bao bịt tai kín mít, chỉ lộ ra đôi mắt, vừa khóc xong mờ mờ một màn hơi nước mong manh, dưới ánh đèn đường đôi mắt cô sáng như sao sa, "Sao vậy cô?"

Lâm Nhiên vừa định trả lời đã thấy phía xa xa có đèn xe loé lên. Bà cười, kéo quần áo lại cho Lương Hoà, lại hất hất cằm về phía chiếc xe, "Đấy, cuối cùng cũng đến kia rồi!"

TRUYỆN TRANH ĐANG HOT

Bụng bầu vượt mặt còn phát hiện chồng và em gái cắm sừng mình, cô bị hại chết trùng sinh trở về bắt đầu cuộc đời mới và cái kết hả hê!

Nhà văn trẻ xuyên vào thân xác của Hoàng hậu thất sủng, ngỡ là bất hạnh ngờ đâu lại bắt đầu được mối nhân duyên thú vị với Hoàng đế


Lương Hoà ngẩng đầu lên nhìn, vừa vặn chiếc xe Hummer của anh dừng ở trước mặt mình. Cửa xe bật mở ra, anh nhảy từ trên xe xuống. Dường như anh có vẻ gấp gáp, ngay cả mũ cũng quên bỏ xuống, cả người anh tản ra hơi lạnh lẽo mà vội vàng. Thấy Lương Hoà đứng đó mày anh cau lại, hai ba bước tới bên người cô.

"Sao lại đứng chờ ở đây?" Trong giọng nói hàm chứa sự trách móc, Lương Hoà rũ mắt nhìn xuống, không trả lời.

Advertisements


Chỉ trong giây lát, từ đỉnh đầu truyền xuống tiếng thở dài, một bàn tay nhẹ nhàng nâng má cô lên. Lương Hoà chưa kịp phản ứng thì anh đã áp vào má cô, thử nhiệt độ. Tốt quá, không bị lạnh lắm.

Lương Hoà bối rối nhìn quanh, đẩy anh ra, "Cô Lâm Nhiên đang ở đây!"

Cố Hoài Ninh cười, "Cô ấy đã thấy anh hôn em rồi!"

Lương Hoà nâng mi mắt lên lườm anh một cái, sao da mặt anh càng lúc lại càng dầy thế này không biết?! Cô bặm môi định phản bác, nhưng giây tiếp theo cả cơ thể đã rơi vào vòng tay ôm ấp của anh. Lương Hoà dụi mặt cọ cọ vào bờ vai Cố Hoài Ninh một lát, sau đó định đẩy anh ra, nhưng cánh tay của anh đặt trên eo cô đã ghìm lại, không buông. Lương Hoà đành im lặng nép vào trong ngực anh, lắng nghe tiếng tim anh đập trầm trầm mạnh mẽ. Chỉ có khoảng cách gần nhau như thế, cô mới cảm giác được thân hình anh đang run lên nhè nhẹ. Lương Hoà giật mình, muốn ngẩng đầu lên nhìn, nhưng bị bàn tay Cố Hoài Ninh đè áp xuống.

"Ngoan nào, đừng động đậy!"

Giọng nói chiều chuộng, ẩn chứa sự yêu thương cuồng nhiệt không khống chế được. Lương Hoà trố mắt không thể tin, sau đó dúi mặt vào ngực anh vụng trộm cười. Cô cứ tưởng anh bình tĩnh lắm chứ, hoá ra cũng chỉ là giả vờ hết, uổng công vừa nãy cô còn cảm thấy buồn buồn hụt hẫng vì vẻ điềm tĩnh của anh. Lương Hoà ôm vai anh, như muốn chia sẻ hết tất cả tâm trạng trong lòng cô lúc này. Mừng rỡ, vui vẻ, tất cả những kích động này rồi sẽ nhạt đi, nhưng sẽ không biến mất mà tồn tại dai dẳng cũng với niềm mong chờ hạnh phúc.

Lương Hoà không hiểu được, trong lòng Cố Hoài Ninh đang có cảm xúc rất phức tạp, phức tạp hơn mức anh có thể biểu lộ ra. Ngoài niềm vui anh còn có một cảm giác khác, đó là sự thần kỳ đến mức tuyệt vời. Như một phép màu trong cổ tích, anh chỉ rời xa cô có một ngày thời gian, làm sao cô có thể tặng cho anh một niềm vui lớn lao như vậy? Khiến anh vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ như điên cuồng. Có một loại cảm xúc không thể diễn tả thành lời đang bùng nổ trong đầu anh, khiến lý trí anh choáng váng. Thật sự là như trúng tà.

"Lương Hoà."

"Dạ?"

"Thật ra.. anh rất muốn hôn em.." Cố Hoài Ninh ôm chặt cô, cúi đầu bên tai cô nói một câu, không ngoài dự đoán quả nhiên thấy tai cô đỏ bừng lên. Lương Hoà cựa quậy ngẩng đầu lườm anh, sau đó lại tiếp tục vòng tay ôm anh. Anh mỉm cười, tất cả những điều anh nói và muốn nói, cô đều hiểu được, hiểu rất rõ.

XEM NGAY KẺO LỠ

Mặt nạ ngủ môi Fourth Ray Beauty - Mềm mịn, thơm ngọt - Hot nhất Tiktok, giá sale siêu rẻ!

Set 8 cọ đánh phấn trang điểm kèm túi siêu xinh - Độc quyền Shopee chỉ có giá 12K

 TrướcTiếp 

Bách Luyện Thành Thần - Chuyện về một kẻ tôi luyện bản thân liên tục cho đến khi đạt tới đỉnh cao nhất của toàn bộ thể giới này

Võ Luyện Đỉnh Phong - Sống trong nghịch cảnh, phát triển trong tuyệt địa, bất khuất không bỏ cuộc, mới có thể phá vỡ được cực đạo của võ thuật!

Lạc vào thế giới người thú nơi nam nhân đẹp như Khổng tước còn nữ lại xấu không nỡ nhìn, cô gái lập nên hậu cung mỹ nam, cuộc đời chạm đỉnh!

Đấu Phá Thương Khung - Một thiên tài tu luyện trong phút chốc thành phế vật, từ phế vật từng bước khẳng định lại chính mình!

QUẢNG CÁO

Advertisements

See What Personalised Content We Have Based on Your Browsing HistoryDiscoveryFeed

 Báo lỗi chương Bình luận

TRUYỆN MỚI

SIÊU HOT

Xà phòng cám gạo Thái Lan, siêu an toàn cho da, giúp tẩy da chết, làm da mềm mịn - Giảm còn 7K trên Shopee

Bút dưỡng viền móng OPI siêu tốt, giá sale rẻ Shopee còn 6K!

Đường ăn kiêng, giảm cân - Dùng cho chế độ Keto, DAS - Nhập khẩu Đức - Giảm 40% trên Shopee

Dung Dịch Vệ Sinh Nam hương nước hoa khử mùi siêu đỉnh, 1 người xài - 2 người thích

TRUYỆN HOT

SIÊU KHUYẾN MÃI

Set 8 cọ đánh phấn trang điểm kèm túi siêu xinh - Độc quyền Shopee chỉ có giá 12K

Tai Nghe Bluetooth Gaming Chống Ồn Air1 không dây, có mic, pin cực trâu, kiểu dáng thể thao giá chỉ 1k

Sáp thơm dạng nén, mùi hương kéo dài tới 2 tháng, thiết kế nhã nhặn - chanh sả

Dụng cụ vệ sinh cọ trang điểm với hình gấu siêu xinh, cực bền - rẻ đẹp - CHỉ 25K trên Shopee!

Contact - ToS


Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License

Hiện menudoc truyen

Truyện

Chào Anh, Đồng Chí Trung Tá!

Chương 57

CHÀO ANH, ĐỒNG CHÍ TRUNG TÁ!

57: Kết thúc (Hạ)

 TrướcTiếp 

Ngay từ ngày đầu tiên của năm mới, Lương Hoà đã bắt đầu cuộc sống an nhàn thảnh thơi với kế hoạch bồi bổ dưỡng thai.

Ban đầu sợ vợ buồn, Cố Hoài Ninh đồng ý với yêu cầu của Lương Hoà để cô đi làm ở nhà trẻ cùng với Lâm Nhiên. Có lẽ bởi vì có thai, cho nên khi nhìn những đứa trẻ ấy Lương Hoà thấy chúng đáng yêu vô cùng. Lúc rảnh rỗi cô thường ngồi xem bọn trẻ chơi đùa, tiếng cười khanh khách vui vẻ của chúng khiến cô rung động. Rồi cô lại liên tưởng tới đứa con trong bụng của mình, đoán xem tính tình của bé, dáng vẻ của bé, cùng với những điều linh tinh khác. Tất cả những điều đó Lương Hoà nghĩ không biết mệt mỏi, làm không biết mệt mỏi.

Có lần đang ăn cơm trưa, Lâm Nhiên cười cười mà, "Hoà Hoà, cháu biết không, Hoài Ninh cho cháu đến đây làm cô giáo còn có một lý do khác nữa đấy."

"Lý do gì ạ?" Lương Hoà hiếu kỳ.

Advertisements


Lâm Nhiên chần chừ, miệng bà lại không kìm nén được nụ cười, "Cậu ấy sợ cháu ở nhà một mình buồn sẽ bị trầm cảm, rối loạn tiền sản. Chậc, nghe mà cô buồn cười quá, đàn ông thật là, toàn lo quá."

Lương Hoà khẩy cơm trong bát, cười nhẹ nhàng. Có lẽ bà không biết, nhưng mà cô biết. Là vì Lâm Kha, cho nên Cố Hoài Ninh mới sợ như vậy. Không chỉ sợ ảnh hưởng tới thai nhi, anh càng sợ ảnh hưởng đến sức khoẻ của cô. Có nên nói cho anh biết không nhỉ? Bây giờ thì anh không cần lo lắng tới mấy chuyện này nữa, tâm trạng cô bây giờ rất vui vẻ, sức khoẻ đã tốt hơn, nôn nghén cũng đã đỡ đi rất nhiều.

Vào cuối tuần Cố Hoài Ninh đưa Lương Hoà đến biệt thự nhà họ Diệp. Diệp Vận Đồng thấy cô béo ra thì kinh ngạc, tinh tế hỏi mới biết được là Lương Hoà mang thai, vẻ mặt chị không nén được sự vui mừng. Chị vội vàng bảo thím Tề đi chuẩn bị đồ nấu canh bổ dưỡng cho Lương Hoà.

"Không cần đâu ạ, dạo này ăn nhiều quá sắp thành heo rồi!"

Lương Hoà cũng giống Lâm Nhiên, nửa đêm hay tỉnh giấc vì đói. Cố Hoài Ninh cuối cùng cũng biết mùi vất vả, nửa đêm toàn phải dậy nấu cho bà xã ăn, đôi khi Cố Gia Minh đến chơi rồi ngủ lại, anh còn phải làm phần của cả hai. Nửa đêm chỉ cần cô xoay người cựa quậy vài lần anh đã tỉnh giấc, thính giác anh nhạy tới mức Lương Hoà kinh ngạc.

QUẢNG CÁO

Son Kem Lì 3CE Mịn Màng Như Nhung với bảng màu cực đỉnh, không thể bỏ lỡ!

Nhũ kim tuyến - phấn mắt dạng lỏng với bảng màu đa dạng nhất, hàng SHOPEE Mall siêu uy tín


Diệp Dĩ Trinh biết chuyện thì than thở, "Chuyện gì cũng đi trước tôi và Kiền Hoà thế này."

Cố Hoài Ninh vừa gọt vỏ xoài cho Lương Hoà vừa thản nhiên trả lời, "Cậu có thể tăng tốc độ mà đuổi theo đi!"

Diệp Dĩ Trinh mím môi cười không trả lời.

Advertisements


Lúc mang thai được mười sáu tuần, lần đầu tiên Cố Hoài Ninh đưa Lương Hoà đi kiểm tra định kỳ. Tất cả số liệu đều biểu hiện bình thường, lúc cầm ảnh siêu âm trên tay Lương Hoà kìm chế không được tâm trạng kích động, chỉ một bức ảnh mỏng manh như vậy nhưng cô có thể nhìn ra ngay lập tức đâu là tay của bé, đâu là chân của bé. Cảm giác làm mẹ vô cùng kỳ diệu, Lương Hoà không biết phải biểu lộ như thế nào, sống mũi cay cay.

Vị bác sĩ và cô y tá trợ lý thấy vậy thì bật cười, Cố Hoài Ninh vuốt má cô, anh cũng cầm bức ảnh để xem, trên khuôn mặt anh hiện ra nụ cười ấm áp. Tuy rằng mang thai đôi khiến hai người rất mệt mỏi, nhất là Lương Hoà, nhưng mà là bậc cha mẹ, hai người chỉ có thể vui vẻ chịu đựng tất cả.

Thời gian này công việc của anh cũng rất bận. Hội nghị quốc tế ở thành phố T đang bước vào giai đoạn chuẩn bị, họ liên tục phải họp hành để xác định kế hoạch bảo vệ an ninh. Các buổi diễn tập diễn ra không ngừng, toàn bộ Phòng Hoá đoàn từ trên xuống dưới bận mù mịt, từ sáng sớm cho tới nửa đêm khuya. Cố Hoài Ninh một thân hai đầu chạy long đong, ban ngày ở đơn vị, buổi tối về chăm sóc bà xã, tâm lý biến đổi khi mang thai Lương Hoà thỉnh thoảng lại hành hạ anh một phen. Chỉ trong một thời gian ngắn, Lương Hoà béo lên, Cố Hoài Ninh rõ ràng gầy xuống.

Cố Trường Chí nghe nói sắp có thêm cháu nội thì trực tiếp yêu cầu Lương Hoà về thành phố C dưỡng thai, giọng ông sang sảng trong điện thoại nói đầy đủ lý do "Anh bận làm việc như thế, mấy hôm nữa lại phải đi thành phố T, định để một mình Lương Hoà ở lại đó hả? Ở đây cái gì mà không có, thím Trương với bác sĩ hai4/7 lúc nào cũng túc trực trong nhà, chẳng nhẽ hầu không được vợ anh hay sao? Bây giờ ba không đề nghị thương lượng gì với anh nữa hết, ba trực tiếp ra lệnh cho anh, nếu anh không đưa về được thì ba cho người đi đón, anh nhìn xem rồi làm sao thì làm!"

Advertisements


Lương Hoà há hốc miệng nhìn Cố Hoài Ninh bình tĩnh đặt điện thoại xuống. Cuối cùng sau khi băn khoăn suy nghĩ một hồi lâu, anh quyết định đồng ý với yêu cầu của ông và cô. Bởi vì lý do của cô đưa ra cũng rất đầy đủ "Lần này đâu có phải giận dỗi gì, sao không cho em về? Tới lúc anh đi làm nhiệm vụ, em có một mình, không thể lúc nào cũng đi làm phiền cô Lâm Nhiên, cũng không thể làm phiền.. Diệp lão."

Cố Hoài Ninh thở dài, nhìn dáng vẻ của Lương Hoà anh cũng biết tâm tư khúc mắc kia còn chưa cởi bỏ hết. Nếu để cô ở bên đó đợi anh mà không vui vẻ anh chẳng thà đưa cô trở về thành phố C còn hơn, dù sao cô ở đâu cũng như nhau, anh đi làm nhiệm vụ cũng nhìn không thấy sờ không được. Ba anh khi nghe anh quyết định như vậy thì rất hài lòng, dường như ông sợ anh đổi ý, ngay lập tức sai Phùng Trạm đến thành phố C, gấp gáp thu dọn hành lý đón Lương Hoà trở về nhà.

Lại một lần nữa thu dọn hành lý, nhưng lần này Lương Hoà có rất nhiều đồ để mang theo. Nhiều đồ đến thành phố C đều có thể mua được, nhưng Lương Hoà lại luyến tiếcbỏ lại, cứ cầm lên rồi thả xuống, mãi tới lúc đến giờ ra sân bay mà vẫn còn băn khoăn không ngừng. Cố Hoài Ninh không kiên nhẫn thấy cô cứ rối rắm như vậy, anh cầm lấy hành lý của cô, cẩn thận sắp xếp lại thêm một lần nữa.

Lương Hoà nhìn anh, khuôn mặt nghiêng nghiêng dáng vẻ chăm chú. Dạo này anh gầy đi nhiều lắm. Cô xót xa, nước mắt không hề dự báo trước lăn xuống gò má. Phùng Trạm đứng bên cạnh hoảng sợ. Cố Hoài Ninh bất đắc dĩ lấy tay lau nước mắt cho cô, "Tự nhiên sao khóc vậy em?"

Anh không nói thì không sao, vừa mới nói ra Lương Hoà nước mắt càng rơi nhiều hơn, cô níu chặt cổ áo anh, dúi đầu vào trong ngực anh nức nở. Cố Hoài Ninh thở dài, nhìn Phùng Trạm "Phùng Trạm!"

"Có mặt!" Vừa nghe khẩu lệnh của thủ trưởng, Phùng Trạm theo bản năng đứng thẳng lưng lên, lớn tiếng đáp.

"Quay về phía sau đi đều bước!"

Mệnh lệnh này làm Phùng Trạm sửng sốt, trong chốc lát liền cười hì hì xoay người đi ra ngoài. Không còn khán giả đứng xem, Cố Hoài Ninh nâng cằm Lương Hoà lên, khẽ hôn vào hai má cô. Hương vị nước mắt mằn mặn thấm trên môi anh, như đóa hoa nở rộ lan vào trong đầu lưỡi. Anh run rẩy, cuối cùng ghé vào trên bờ môi mềm mại của cô, hôn thật sâu.

Qua thật lâu sau, anh buông ra, áp trán cô khẽ nói, "Đừng khóc, được không?"

Một lúc lâu mới nghe cô nghèn nghẹn trả lời, "Ừm."

Cuộc sống ở thành phố C không tệ như trong suy nghĩ của cô. Căn hộ mới là không thể ở, căn phòng của Cố Hoài Ninh ở Cố Viên đã được trang hoàng thay đổi hoàn toàn. Lương Hoà vừa đến nhà lập tức có thể vào ở luôn.

Lúc mới gặp Lý Uyển Lương Hoà vẫn có cảm giác căng thẳng không bỏ được. Nhưng bà mẹ chồng cô còn lo cho cháu nội hơn là Lương Hoà lo cho con. Bà chỉ chăm chăm nhắc cô an tâm dưỡng thai, chuyện gì cũng không cho cô động tay động chân. Tình huống đó khiến cho Lương Hoà nghĩ đến một từ -- mẫu vi tử quý, cho dù là đứa con này còn chưa ra đời. Ý nghĩ đó khiến Lương Hoà cảm thấy thật châm chọc, nhưng sau đó cô cũng hiểu rằng, quý hay không quý thì như thế nào, mình để ý đến, hướng đến cũng không phải là những điều này. Điều cô nghĩ bây giờ là hạnh phúc trong tương lai.

Advertisements


Thỉnh thoảng Phùng Trạm cũng đưa cô ra ngoài gặp Hạ An Mẫn. Điều làm cho Lương Hoà cảm thấy kỳ quái là, Phùng Trạm vốn rất hiểu chuyện, hoà nhã dễ gần lại thân thiện, nhưng mỗi lần gặp Hạ An Mẫn cậu ta lại thành một người khác, miệng lưỡi trở nên cay độc ác bá giống hệt như Hạ An Mẫn. Hai người vì thế không ai chịu nhường ai, dễ dàng tranh cãi ầm ỹ, lần nào Lương Hoà cũng phải lấy lý do "ảnh hưởng sự trưởng thành của thai nhi" mà áp chế bọn họ. Sau dần dần Lương Hoà cũng ít đi ra ngoài hơn, thứ nhất là bụng đã lớn, thứ hai là vì tâm trạng cô dễ dàng bị xúc động. Mỗi lần đi đâu nhìn thấy cảnh gia đình người ta sum họp hoà thuận thân ái đi bên nhau, cô luôn không nhìn được mà cay sống mũi, có lẽ là cảm động với cảnh ấm áp đó, cũng có lẽ là vì nhớ anh.

TRUYỆN TRANH ĐANG HOT

Bắt đầu từ 1 giao dịch ái muội, cô ngỡ mình chỉ là món đồ chơi của người đàn ông đó, ngờ đâu vận mệnh đã thay đổi!

Sập bẫy mẹ ruột, cô có thai người đàn ông lạ, mang trăm đắng ngàn cay biến mất nào hay đối phương là Tổng tài hô mưa gọi gió!

Hội nghị quốc tế ở thành phố T diễn ra đúng thời gian như dự định trước, trước đó hai tuần vấn đề an ninh đã được Phòng Hoá Đoàn triển khai. Các phương tiện thông tin đại chúng rất chú ý tới Hội nghị lần này, cho nên qua tivi, báo chí, điện đài, Lương Hoà cũng biết được anh đang rất bận rộn. Mỗi tối anh đều gọi điện về cho cô, nói chuyện không bao lâu Lương Hoà đã giục anh đi nghỉ. Cố Hoài Ninh cười cười, mặc kệ cô vẫn cứ tiếp tục nói.

Khi còn cách một tuần là đến ngày dự sinh thì hội nghị ở thành phố T chấm dứt. Lúc anh xuất hiện trước mặt, Lương Hoà đang cầm miếng anh đào đưa lên miệng, thấy bóng dáng cao lớn xuất hiện ở trước cửa phòng ngủ, cô sửng sốt. Phản ứng đầu tiên là ánh mắt của cô, không hề báo trước mà rơi lệ, cố gắng đến mấy cũng không nhịn được.

Advertisements


Cố Hoài Ninh mỉm cười đứng ở cửa, bước mấy bước vươn tay đỡ cô đứng lên, bàn tay có nhiều vết chai lau nước mắt cho cô, động tác vẫn luôn dịu dàng như thế, "Khóc thế này, anh lại tưởng là em không chào đón anh về nhà đấy!"

Mặt cô đặt trong lòng bàn tay to rộng ấm áp của anh, nước mắt vẫn tiếp tục rơi. Lương Hoà yên lặng lắc đầu, không nói nên lời. Dường như anh cảm thấy rất thoả mãn với điều đó, dường như không cần cô nói, những nhớ nhung mong chờ của cô đã thông qua những giọt nước mắt kia, rơi thấm trên tay anh, nhắn nhủ với anh hết thảy chờ mong tưởng niệm, không hề bỏ sót.

"Em cứ tưởng là, con sẽ không đợi được anh, cứ tưởng là anh sẽ không về kịp khi con ra đời.."

Anh mỉm cười, không dám dùng sức ôm cô quá chặt chẽ như trước, "Sao có thể thế được, anh muốn con của chúng ta vừa sinh ra đã thấy ngay ba ở bên cạnh, biết ngay ba ở bên người chúng. Anh sẽ cùng em, cho nên, em đừng sợ.."

Anh cầm bàn tay cô cùng đặt trên chiếc bụng lớn kia, bên trong đó có hai bé con yêu quý của họ. Mỗi lần thai máy đều làm cho cô có cảm giác có sinh mệnh đang sống trong đó, tim chúng đang đập, sinh mệnh đó, là của cô, là của anh. Sinh mệnh đó, xuất hiện như một dấu hiệu tượng trưng, kết thúc những chuyện buồn đau trong quá khứ, tượng trưng cho sự bắt đầu của tương lai tốt đẹp phía trước. Sinh mệnh đó, khiến cho cô mãi mãi sẽ không hối hận những thống khổ đã qua, những bi thương, mê man, dằn vặt. Bởi vì tất cả những đớn đau đó, đổi lấy hạnh phúc, là đáng giá.

"Em sẽ không sợ!"

Lương Hoà ngẩng đầu nhìn anh, đôi môi hồng từ từ nở một nụ cười, nụ cười đó, anh nghĩ, giống như một đoá hoa anh đào, tươi tắn, ngọt ngào mà rực rỡ.

Cô sẽ không sợ, bởi vì cô có anh, có các con, cô có hạnh phúc.

XEM NGAY KẺO LỠ

Tẩy da chết môi siêu đình đám, giúp da môi căng mềm, hồng hào - Chỉ còn 21K trên Shopee!

Kéo đầu tròn cắt lông mũi cực an toàn, giúp loại bỏ lông dễ dàng - Sale chỉ còn 7K!

 TrướcTiếp 

Bách Luyện Thành Thần - Chuyện về một kẻ tôi luyện bản thân liên tục cho đến khi đạt tới đỉnh cao nhất của toàn bộ thể giới này

Võ Luyện Đỉnh Phong - Sống trong nghịch cảnh, phát triển trong tuyệt địa, bất khuất không bỏ cuộc, mới có thể phá vỡ được cực đạo của võ thuật!

Lạc vào thế giới người thú nơi nam nhân đẹp như Khổng tước còn nữ lại xấu không nỡ nhìn, cô gái lập nên hậu cung mỹ nam, cuộc đời chạm đỉnh!

Đấu Phá Thương Khung - Một thiên tài tu luyện trong phút chốc thành phế vật, từ phế vật từng bước khẳng định lại chính mình!

QUẢNG CÁO

Advertisements

Personalized Content Tailored to Your Preferences - All in One PlaceDiscoveryFeed

 Báo lỗi chương Bình luận

TRUYỆN MỚI

SIÊU HOT

Miếng Dán Mi Dưới giúp cố định mi dưới, có độ dính độ mềm thoải mái - Sale sập còn 1K

Kem Đánh Răng Curent Làm Trắng, hương vị siêu thơm, an toàn tuyệt đối - Giá rẻ nhất Shopee!

Giảm giá lên tới 47%, đồ chơi lật đật mini, đủ hình thù dễ thương - rẻ nhất "Sọp-pe" - chỉ 1k

Bút dưỡng viền móng OPI siêu tốt, giá sale rẻ Shopee còn 6K!

TRUYỆN HOT

SIÊU KHUYẾN MÃI

Gom đầy tay loạt voucher khủng của Shopee, áp dụng 5 ưu đãi 1 lần thả ga, giảm giá không giới hạn!

Kem chống nứt nẻ gót chân, giúp chân siêu mềm mại - Hàng nội địa Đức siêu tốt! - SALE cực rẻ

Shopee Sức Khỏe: Top 2 thực phẩm chức năng A-Z TỐT NHẤT 2022 - Sale cực rẻ đầu năm mới!

Nước hoa nội địa Trung hot nhất Tiktok - siêu thơm bao bì sang xịn mịn - Chỉ còn 26K

Contact - ToS


Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License

Hiện menudoc truyen

Truyện

Chào Anh, Đồng Chí Trung Tá!

Chương 58

CHÀO ANH, ĐỒNG CHÍ TRUNG TÁ!

58: Ngoại truyện - Những Người Bạn Nhỏ

 TrướcTiếp 

"Cố Gia Niên!" Mới sáng sớm giọng Lương Hoà đã vang lên, thím Trương đang nấu cơm trong bếp nghe thấy vậy thì ló đầu ra nhìn một cái rồi nhún vai quay vào tiếp tục nấu nồi cháo trên bếp. Không còn cách nào khác, đành mặc kệ vậy! Không phải là thím Trương bình chân như vại không quan tâm, mà là đã quá quen với cảnh đó rồi!

Cậu nhóc bị gọi tên mặc bộ áo ngủ khoanh tay đứng trước cửa sổ, cái miệng nhỏ nhắn bặm lại, đôi mắt vừa đen sâu vừa to tròn đầy vẻ uất ức, nhưng khi thấy tấm ga trải giường trên tay mẹ, cậu nhóc vẫn nhỏ giọng nói, "Con không biết gì hết, vừa mới ngủ dậy thì đã tè ra một con mèo máy như thế rồi..."

Mèo máy????

Vốn đang rất tức giận,nhưng khi nghe thằng bé nói như vậy Lương Hoà cũng vạch tấm ga trải giường nhỏ trong tay ra nhìn, nước tiểu của cậu nhóc tè ra thấm ướt một khoảng vải, trông cũng thật giống hình chú mèo máy Doreamon. Cô không biết nên khen trí tưởng tượng của con phong phú hay là nên tiếp tục giáo dục con không được tè dầm nữa. Trong phút chốc, cơn tức giận của Lương Hoà tiêu tán mất một nửa, cô đưa mắt nhìn cậu con trai đang đứng với vẻ mặt vô cùng biết lỗi, hỏi: “Tối qua mẹ đã nhắc con như thế nào, còn nhớ không?"

Đôi mắt cậu nhóc sáng rực một cách sinh động, đáp, "Mẹ nói trước khi đi ngủ thì không được uống nhiều nước."

Quả nhiên là còn nhớ rõ, "Vậy con đã uống mấy ly nước?"

Đôi mắt cậu nhóc lại vòng vo nhìn xung quanh, một ngón tay mập mạp giơ ra.

"Bao nhiêu?" Lương Hoà không tin hỏi lại.

Advertisements

Get More Out of Your Browsing Experience With our Custom ContentDiscoveryFeed

Cậu nhóc do dự, lại giơ ra thêm một ngón tay nữa.

"Hai ly thôi à?" Giọng cô cao hơn thêm một tông, "Có thật không?"

Cậu nhóc không còn cách nào khác đành xoè ra ba ngón tay trước mặt mẹ, xong rồi liếc trộm mẹ một cái, thấy Lương Hoà không nói gì thì vội vàng chạy vụt tới ôm lấy chân cô, gục đầu trên đùi cô cọ qua cọ lại. Lương Hoà bất đắc dĩ xoa đầu con trai, cô nhớ trước đây chồng mình không thích mái tóc được làm xoăn tít của Cố Gia Minh, ai ngờ bây giờ đứa con trai này của hai người vừa mới sinh đã có một đầu tóc xoăn, may mà không đến mức xoăn tít như đầu Cố Gia Minh làm hồi đó.

Lương Hoà đã từng cùng Cố Hoài Ninh thảo luận về một vấn đề, xem sự nghịch ngợm và giảo hoạt của Cố Gia Niên được thừa hưởng từ đâu. Lương Hoà nói một cách nghiêm túc rằng hồi nhỏ cô rất ngoan, rất vâng lời cha mẹ và bà ngoại. Cố Hoài Ninh nghe vậy thì bật cười, ừ một tiếng, giọng anh nâng hơi cao như là một câu hỏi, khiến cô có cảm giác nổi cả gai ốc, "Vậy theo ý của em thì, Gia Niên là di truyền từ anh có phải không?"

Quả nhiên là tín hiệu nguy hiểm, Lương Hoà giả vờ người ngây ngô rồi đánh trống lảng sang chuyện khác.

Dứt ra khỏi dòng hồi tưởng, Lương Hoà xoa đầu con trai, thở dài, "Được rồi, mẹ sẽ không phê bình con, lần sau phải nhớ trước khi đi ngủ không được uống quá nhiều nước, nếu không sẽ lại đái dầm. Biết chưa? Bây giờ đi đánh thức em với mẹ."

Nhắc đến đứa con còn lại Lương Hoà nhịn không được muố n thở dài thêm một lần nữa. Cô dẫn Cố Gia Niên đi vào giường của Cố Gia Giai, thấy cô bé nằm úp sấp tay chân xoãi ra, hai bắp chân bé nhỏ đè lên chăn, cái chăn thì bị cuộn lại thành một vòng tròn trông xù xì không ra hình dáng.

Lương Hoà tiến lại gần vỗ nhẹ nhẹ lên cái mông nhỏ của con gái, cô bé trở mình tiếp tục ngủ. Lương Hoà mỉm cười dịu dàng, vỗ vỗ mông con thêm một lần nữa, Cố Gia Giai lại tiếp tục trở mình, cứ lặp đi lặp lại như vậy, cuối cùng giấc ngủ bị đánh thức, cô bé ôm chăn chậm rãi mở mắt ra, lại vẫn là một đôi mắt đen tròn mà sâu thăm thẳm, sao y bản chính.

Bị đánh thức khỏi giấc ngủ ngon cô bé rất bất mãn, thấy mẹ và anh trai đứng trước giường của mình, cái đầu nhỏ bé nguẩy nhìn một cái liền biết ai đã làm phiền giấc ngủ của mình, đôi mắt to tròn trợn lên, cái miệng nhỏ xinh bĩu ra, chuẩn bị khóc.

Lương Hoà vừa thấy đôi mắt con gái nhíu lại liền nói một cách uy hiếp, "Nếu không dậy ngay thì trứng ốp lếp của bà Trương sẽ hết sạch bây giờ, còn muốn ngủ tiếp nữa hay thôi?"

Quả nhiên cô vừa dứt lời, cô bé liền đứng bật dậy nhảy xuống giường.

Lương Hoà thở ra một hơi dài. Ai nói là long phượng thai thì tốt chứ, chỉ một đứa thôi đã khó chăm sóc rồi, một lúc sinh hai đứa, chỉ việc đánh thức chúng dậy mỗi buổi sáng thôi cũng là cả một công trình vĩ đại.

QUẢNG CÁO

Bộ 60 Miếng Dán Mụn Ngày và Đêm Chống Nước Kiểm Soát Dầu Cực Đỉnh!!!

Giật Mã Giảm 60K Cho Mọi Sản Phẩm Từ Mall Perfect Diary Tại Đây!!!

Lương Hoà vừa chải đầu cho con gái vừa giữ chặt cho cô bé đừng xoay người lung tung. Cố Gia Giai hưởng thụ sự phục vụ của mẹ, ngẩng đầu nhìn lên khung ảnh gia đình treo trên tường, hỏi, "Mẹ ơi, khi nào thì ba mới về?"

Lương Hoà mỉm cười, thắt một bên bím tóc cho con gái trả lời, "Con nhớ ba lắm phải không?" Thấy cô bé gật đầu lia lịa cô lại cười nói thêm, "Ba sắp về rồi, nhìn thấy tờ lịch con hổ trên tường kia không, mẹ đã nói như thế nào nhỉ, nó có nghĩa là gì?"

Cô bé Cố Gia Giai ngẫm nghĩ một lát rồi trả lời, "Mẹ nói đó là năm con hổ."

"Thông minh lắm." Lương Hoà hôn một cái trên khuôn mặt bầu bĩnh mềm mại của con, "Chờ đến khi lịch tường từ con hổ biến thành con thỏ thì ba sẽ về nhà." (* Trong 12 con Giáp của Trung Quốc không có con Mèo, thay vào đó là con Thỏ, sau năm Dần sẽ là năm Thỏ )

"Vâng!" Cô bé ngoan ngoãn gật gật đầu.

Cố Gia Giai không nhắc đến thì không sao, nhưng đã nhắc đến anh Lương Hoà bỗng nhiên phát hiện ra rằng, hoá ra đã lại sắp qua một năm nữa, hoá ra hai đứa con của cô đã sắp được hai tuổi rưỡi rồi, và hoá ra, cô cũng đã bắt đầu trông mong một người ở thành phố B xa xôi bên kia, chờ anh về sum họp đầu năm. Nhớ nhung thời gian như dài đăng đẳng, mà thật ra bọn họ vừa mới xa nhau chưa đầy một tháng trời.

Cô còn nhớ rõ như in cái ngày mình trở dạ, dù đau bụng đến mức gần như kiệt sức nhưng cô vẫn kiên trì muốn sinh nở bình thường, cự tuyệt mọi người khuyên nên mổ đẻ. Lương Hoà không biết sự dũng cảm đó của mình từ đâu mà ra, bình thường chỉ cần một mũi tiêm thử thuốc lên da đã kêu trời van đất, vậy mà vào lúc đó cô lại vượt qua được cơn đau trở dạ. May mà quá trình sinh nở thuận lợi và an toàn, Lương Hoà kiên trì được đến lúc nghe tiếng khóc chào đời của hai đứa trẻ mới dần dần lịm đi, trước khi ngất, điều cuối cùng mà cô còn nhớ được là có đôi bàn tay ấm áp luôn luôn nắm chặt lấy tay cô trong toàn bộ quá trình vượt cạn, là nụ hôn của anh ghim chặt trên trán cô, lạnh lẽo tới mức trước khi ngất đi cô còn nảy lên cảm giác uất ức.

Ba chồng Lương Hoà nói, cô và mẹ chồng giống hệt nhau ở một điểm, đó chính là rất yêu thương bọn trẻ, kể từ lúc còn mang thai đã cực kỳ cẩn thận chăm sóc, không để bất cứ sơ sót nào xảy ra, khi sinh con ra rồi lại càng cưng chiều như trứng mỏng. Hai năm nay Lương Hoà luôn luôn vẫn tự hỏi điều này, có thật là mình vẫn cưng chiều hai đứa trẻ hay không? Tự hỏi rồi cô tự mỉm cười mà trả lời, mặc kệ, cho dù cô có cưng chiều các con đến bao nhiêu đi nữa, vẫn còn có ba của chúng ở đây, vẫn còn có anh bên cô cùng nuôi dạy các con, anh sẽ không để cho chúng được chiều quá mà nuôi thành thói hư tật xấu.

Ba mẹ chồng Lương Hoà chỉ biết được cô mang thai, còn tình huống cụ thể cô và Cố Hoài Ninh không ai nói rõ cho ông bà biết. Vì thế khi cô trở dạ, sinh đôi, lại sinh ra một cặp long phượng, kể cả người ít khi bộc lộ cảm xúc như ba chồng cô cũng nén không được sự kích động vui mừng, huống gì là Lý Uyển, bà quả thực đã xem cô như bậc đại thần có công lớn nhất nhà.

Lương Hoà thấy vậy ngượng ngiụ cười, còn anh thì nói,"Tất nhiên là phải như thế rồi, em xem, anh Cả thì chỉ có một đứa con gái, anh Hai thì chỉ một con trai, chỉ có chúng ta một lần sinh hai đứa, lại là một trai một gái, cứ để mọi người hâm mộ đi!"

Lương Hoà liếc mắt lườm anh một cái, trông anh có vẻ thật vui vì điều đó. Cô nhớ lúc trước khăng khăng yêu cầu anh, không cho anh theo vào trong phòng sinh, kể cả sau khi sinh xong,thời kỳ hậu sản trước khi chưa khôi phục lại sức khoẻ và vóc dáng thì không cho anh gặp. Lúc đó mặt anh nhăn lại, lông mày nhướn lên tỏ vẻ không hiểu, Lương Hoà đưa ra lí do là "Lúc đó em rất xấu, anh đừng xem!"

Nhưng anh chỉ cười rồi hôn khẽ lên trán của cô. Cho tới khoảnh khắc đớn đau khi vượt cạn ấy, Lương Hoà chợt hiểu ra rằng mình không chờ được nữa, người đàn ông của cô, là cha của các con cô, là người hiện tại mà cô cần nhất hơn bất cứ ai trong giây phút này. May mà anh hiểu điều đó, trong giây phút hỗn loạn nửa tỉnh nửa mê giữa giờ phút sinh nở đau đớn ấy, cô luôn nhận ra cảm giác quen thuộc chỉ có từ nơi anh, luôn nhận ra hơi thở cùng hơi ấm quen thuộc chỉ thuộc về anh, luôn nhận ra vòng tay ôm cùng vùng ngực ấm áp chỉ có thể là của anh, đang âm thầm tíêp thêm sức mạnh cho cô.

Sau này Lương Hoà hỏi lại anh, có phải lúc đó mình quá xấu không, anh cười đáp rằng, ai nói mẹ của các con anh xấu thì anh cho người đó biết tay, trong câu nói chan chứa niềm vui sướng và hãnh diện, ăm ắp tình yêu thương dành cho cô, Lương Hoà không cần nghe gì thêm, lập tức hoàn toàn an tâm dựa vào lồng ngực anh yên bình ngủ.

"Mẹ ơi, mẹ ơi." Cố Gia Giai vặn vẹo trên ghế, Lương Hoà dứt ra khỏi luồng suy nghĩ, phát hiện ra trong lúc miên man vô tình cài lược vào bím tóc của con gái, cô bé đau kêu lên. Lương Hoà xin lỗi con gái, ôm cô bé vào lòng, Cố Gia Giai hỏi, "Mẹ đang nghĩ gì vậy hả mẹ?"

Lương Hoà tựa cằm vào mái tóc mềm của con, mỉm cười trả lời, "Mẹ cũng đang nhớ ba con."

Sửa soạn xong xuôi Lương Hoà dẫn hai con xuống nhà ăn sáng. Cố lão gia vừa nhìn thấy hai đứa trẻ liền nở nụ cười, vội vàng buông tờ báo sáng trên tay xuống kéo hai đứa ngồi đến bên người ông. Lương Hoà đứng nhìn, mỉm cười, trong lòng cô nghĩ, tuy ông nói cô cưng chiều bọn trẻ, nhưng xem ra người cưng chiều chúng nhất lại là hai ông bà. Cả nhà từ trên xuống dưới chỉ có hai đứa trẻ này nhỏ tuổi nhất, ai cũng hết sức quan tâm chúng, hai vợ chồng cô mới là người ít yêu chiều các con nhất nhà.

Lương Hoà có thể hiểu được tâm trạng của ba chồng, kể từ khi kết hôn đến giờ cô chỉ nhìn thấy anh cả Cố Hoài Thanh qua những tấm ảnh gia đình, anh hai Cố Hoài Việt thì năm mới sẽ không về nhà, chỉ còn có vợ chồng nhà cô, cho nên mỗi lần cứ đến dịp cuối năm, ông cụ đã thông báo trước hai tháng, nhắc Lương Hoà đưa hai đứa nhỏ về lại đây, còn Cố Hoài Ninh, thích thế nào thì thế ấy, hai ông bà không bắt buộc anh.

Vì thế Cố Hoài Ninh chỉ còn biết thở dài bất đắc dĩ, anh thường nói, nhà có bốn người ông đã bắt cóc đi mất ba, vậy mà còn nói là không bắt buộc anh? Đây quả là chiêu sách cao tay nhất mà ông từng sử dụng, đáng giận là cô luôn luôn đồng ý với yêu cầu đó của ông, mà càng đáng giận hơn là hễ cô yêu cầu thì anh lại không thể cự tuyệt mà đáp ứng vợ.

Cố lão gia ôm hôn cháu nội xong thì giao hai đứa cho Lý Uyển, bà ôm hai đứa trẻ lên ghế, đưa cho mỗi đứa một ly sữa nóng, trên bàn còn bày sẵn trứng gà ốp lếp đúc hình trái tim trông thật bắt mắt.

"Mẹ, cứ để cho các cháu tự ăn ạ!"

Mẹ chồng chưa trả lời, ba chồng cô đã lên tiếng trước, "Cứ kệ mẹ con đi, cả năm mới có cơ hội chăm cháu hai tháng, không thoả mãn cơn nghiện, không thôi mẹ con lại tìm ba để lải nhải."

Lương Hoà nghe vậy đành thôi.

Buổi chiều hai đứa trẻ cùng Phùng Trạm treo câu đối, hai cái đầu nho nhỏ, chiều cao chỉ đứng đến mặt ghế dựa, thế nhưng cũng bận rộn tíu tít không thôi. Lương Hoà đứng ở một bên xem các con vừa làm vừa chơi, nụ cười của cô bừng nở từ trong lòng lan tràn ra khoé mắt.

Không bao lâu sau, Cố Gia Giai cầm con thỏ bông lại gần mẹ hỏi, "Mẹ, chú Phùng đã dán lịch con thỏ lên tường rồi, ba đâu sao chưa về ạ?"

Lương Hoà nhìn đôi mắt tràn ngập chờ mong của con gái, không biết trả lời như thế nào. Phùng Trạm cười giải vây thay cô, "Giai Giai ngoan, chờ đến lúc nào mà trên tivi con hổ cũng biến thành con thỏ, ba con sẽ về, nhanh lắm sắp đến rồi."

Lương Hoà mỉm cười, xoa đầu Cố Gia Giai, khuôn mặt cô đăm chiêu suy nghĩ. Tối qua anh gọi điện nói sẽ bay về trong ngày hôm nay, vậy mà đến giờ vẫn chưa thấy, cô gọi điện thoại cũng không trả lời.

Lương Hoà trong lòng thấp thỏm, bữa cơm chiều ăn không ngon, trên tivi tường thuật buổi liên hoan đêm cuối năm cô cũng không xem được chút nào, nụ cười cố gắng bày ra trước mặt hai con giờ này cũng trở thành gượng gạo. Hai đứa trẻ thấy mẹ không cười nói nữa thì đều ngoan ngoãn biết điều đến ngồi bên cạnh ông bà nội, không lại quấy rầy mẹ.

Cậu nhóc Cố Gia Niên đưa ánh mắt nhìn em, ý nói: Năm nào mẹ cũng vậy, ba chưa về mẹ sẽ không cười.

Cô bé Cố Gia Giai: Mẹ nhớ ba!

Cố Gia Niên: Ba hư quá, năm nào cũng làm mẹ buồn.

Cố Gia Giai: Em cũng nhớ ba!

Cố Gia Niên: Ừ, thật ra thì anh cũng nhớ ba!

Hai người bạn nhỏ vừa thống nhất chung quan điểm xong, một đôi tay mềm mại đã nắm lấy mỗi đứa một cánh tay, hai đôi mắt đen cùng nhìn về phía Lương Hoà hỏi,: “Mẹ, năm nay vẫn không đợi ba sao?"

Lương Hoà che giấu cảm xúc không vui bày ra nụ cười với các con: “Không cần đợi, trẻ con cần phải đi ngủ sớm để sáng mai thức dậy sớm, ngoan nào."

Hai đứa trẻ bặm môi nhưng vẫn ngoan ngoãn theo mẹ đi lên lầu.

Lũ trẻ vừa đắp chăn lại thì trong sân đã có ánh đèn xe sáng lên, Cố Gia Giai và Cố Gia Niên nhìn thấy ánh sáng loé qua cửa sổ thì hứng thú phấn chấn bừng bừng nhảy ngay xuống giường. Lương Hoà chưa kịp ngăn lại hai đứa đã xỏ chân vào dép lê vụt chạy xuống lầu, cô đứng tại chỗ dậm chân bực bội, vội vàng cầm theo hai chiếc áo khoác đuổi theo các con.

QUẢNG CÁO

Bị vị hôn phu và bạn thân phản bội, cô 'nhặt' được 1 chiếc chồng tổng tài, bắt đầu đời sống vợ chồng 'sôi động' theo mọi nghĩa!

Bị nghi là gay nhưng thực chất là hacker nữ cải trang nam siêu đẳng từng khiến cõi mạng chấn động, bị nam thần thu về tay!

Lương Hoà đi xuống tới đầu cầu thang đã nghe những tiếng hoan hô từ ngoài cửa, hai đứa trẻ kích động huyên náo ầm ĩ, cô đứng ở chân cầu thàng, sống mũi cay cay. Cố gắng nén xuống cảm xúc, cô bước ra ngoài, thấy anh đang cúi lưng từ từ ngồi xuống, mỗi bên tay ôm một đứa, khuôn mặt tràn đầy nụ cười, "Nào các bạn nhỏ, để ba xem có cao có mập thêm tí nào không nhé?"

Hai đứa trẻ cười hì hì, dụi đầu vào trong lòng người cha. Anh mỉm cười, khuôn mặt tuấn tú không giấu được vẻ mỏi mệt, Lương Hoà lặng lẽ bước đến gần, khoác lên người các con mỗi đứa một chiếc áo, xong việc rút tay về, lập tức bị anh nắm lấy.

Lương Hoà ngẩn người ra, muốn rụt tay lại, nhưng anh nắm rất chặt. Lương Hoà bặm miệng, nói nhỏ, "Anh cứ ôm con đi đã!"

"Vậy hãy nhìn anh đi!"

"Không nhìn!" Lương Hoà nguẩy đầu sang chỗ khác, anh nắm tay kéo xoay cô lại.

Cuối cùng không còn cách nào khác, Lương Hoà đành ngẩng đầu, trừng mắt lườm anh.

Cố Hoài Ninh nhìn hai con nói với vẻ nghiêm túc, "Mẹ giận rồi làm sao bây giờ?" Anh dứt lời liếc nhìn cô, lập tức liền bị cô lườm thêm một lần nữa, "Thôi, mấy đứa đi xuống đi, để ba dỗ mẹ đã!" Nói xong anh thả hai đứa trẻ xuống đất thật.

Lương Hoà trừng mắt nhìn, "Anh định làm gì?"

Cố Hoài Ninh cầm bàn tay lạnh cóng của cô, vẻ mặt thản nhiên nói, "Hôn em một cái!"

Advertisements

"Không cần!"

Trả lời cô là một chiếc hôn trực tiếp dừng trên trán, trên hai má và cuối cùng dừng ở trên môi, "Chúc mừng năm mới!"

Cảm giác ấm áp khiến cho cô không thể kiên trì cứng rắn thêm nữa, đôi mắt bắt đầu ướt. Lương Hoà nghiêng đầu gục trên vai anh, một lát sau trấn tĩnh lại, cô nhẹ nhàng nói, "Chúc mừng năm mới!"

TRUYỆN TRANH ĐANG HOT

Cưới Tổng tài đáng ghét vì bị ràng buộc bởi 1 bản HĐ hôn nhân phát sinh sau 1 đêm ân ái ép buộc, cô đâu ngờ cuộc đời mình sang trang mới!

Nhà văn trẻ xuyên vào thân xác của Hoàng hậu thất sủng, ngỡ là bất hạnh ngờ đâu lại bắt đầu được mối nhân duyên thú vị với Hoàng đế

Mãi mới dỗ được hai đứa trẻ hưng phấn trở lại giường ngủ, Lương Hoà nhìn đồng hồ,lúc này đã gần mười hai giờ đêm. Hai đứa trẻ năm nào cũng muốn cùng ba mẹ đón giao thừa, nhưng vì tuổi còn quá nhỏ nên chưa đến giao thừa chúng đã gà gật ngủ lăn ra.

Tối nay lại còn xảy ra một chuyện nho nhỏ, Cố Gia Giai lâu không gặp ba nên cứ ôm chặt lấy cổ Cố Hoài Ninh không buông, miệng cương quyết muốn ngủ với ba. Cố Gia Niên thấy thế cũng đòi theo, hai đứa quấn lấy chân anh không rời, Lương Hoà nhìn cảnh đó lập tức lại bừng lên cảm giác mất mát. Cái tình huống có ba quên mẹ này xảy ra ở nhà cô không chỉ một lần.

Vẻ mặt ỉu xìu của cô khiến anh mỉm cười, hai tay vỗ vỗ má các con, nói, "Tối hôm nay ba là của mẹ."

Lương Hoà mặt mũi đỏ bừng, hai đứa trẻ quay đầu nhìn nhau cười khanh khách, vô cùng ngoan ngoãn chạy về giường nằm tự giác kéo chăn trùm lên.

Thấy đôi mắt anh quay lại nhìn mình, Lương Hoà vội nói, "Tối nay em ngủ với các con."

Anh cười cười, "Các con nói là muốn ngủ với ba cơ mà?"

"Vậy anh ngủ với chúng đi, em ngủ một mình."

Nói xong cô xoay người đi, nhưng chưa kịp ra khỏi cửa phòng cả người đã bị ôm ngang lấy. Lương Hoà thẹn quá hoá giận, chưa giãy dụa được mấy cái anh lại càng ôm chặt hơn, giọng anh trầm trầm mà ấm áp thở nhẹ bên tai, "Anh cũng vừa mới nói xong, đêm nay anh là của em."

Da mặt dày! Da mặt của anh quả thật là càng ngày càng dày! Cả người cô bỗng nhiên mềm nhũn ra, nụ hôn của anh từ lúc nào đã rơi xuống bên tai cô, không biết là anh hôn tai, hay anh đã hôn mà hơi thở nồng ấm ấy vọng vào trong tai cô, xúc cảm nồng nàn khiến cả người cô run rẩy, vừa run vừa phẫn uất. Anh không chỉ da mặt dày, mà còn luôn tìm đúng điểm nhạy cảm của cô để ra tay, chỉ trong phút chốc đã khiến cô không thể chống cự buông giáp quy hàng. Lương Hoà nghiến răng, "Không được làm trước mặt các con."

Cố Hoài Ninh cười cười, hôn cô thêm một cái xem như đáp ứng, nhanh chóng tắt đèn rồi cùng cô đi ra ngoài, trong bóng đêm chỉ còn lại hai người bạn nhỏ chong mắt nhìn nhau.

Cố Gia Niên: Sao mà năm nào ba cũng vậy nhỉ...

Cố Gia Giai: Cả mẹ nữa, năm nào cũng như vậy...

Cuối cùng hai người bạn nhỏ thống nhất đưa ra kết luận chung: người lớn thật chả hiện đại gì cả, muốn hôn nhau thì cứ trực tiếp mà hôn nhau đi, cứ lén lén lút lút, thật là phiền phức!

Phòng bên cạnh điều hoà mở ra với nhiệt độ ấm áp, anh vào phòng liền ngồi vào ghế sô pha nhắm mắt,vẻ mỏi mệt, hoàn toàn không giống vẻ cuồng nhiệt như vừa rồi. Lương Hoà biết anh thật sự rất mệt, công việc cuối năm bận bịu đã đành, vội vàng đáp chuyến bay dài về đây, tới nơi còn phải dỗ dành mẹ con cô, nghĩ vậy Lương Hoà mỉm cười, đi pha cho anh một ly trà nóng.

Đưa ly trà đến trước mặt thì anh mở mắt ra, Lương Hoà nhìn thẳng vào mắt anh, thấy trong đôi mắt có hằn lên những tơ máu. Cô chua xót trong lòng, định nói, đã bị anh ôm lấy, giọng anh khe khẽ bên tai cô như dụ dỗ: “Yên nào, để cho anh ôm một chút!"

"Mệt lắm sao?" Cô nhẹ giọng hỏi.

"Không sao!"

Nói dối. Lương Hoà bặm môi, đưa tay kéo lỏng cravat của anh ra. Cố Hoài Ninh hơi nhích lui lại, nâng cằm cô lên, chậm rãi hôn lên môi cô.

Lương Hoà sửng sốt, đẩy anh ra, "Đang mệt mà, đi nghỉ sớm đi."

Anh không thèm để ý, dán sát lấy môi cô, nói, "Thế này cũng là giải lao."

Hai người quấn quýt giằng co trong chốc lát, cuối cùng Lương Hoà đành đầu hàng. Được rồi, cô thừa nhận, về phương diện nào đó, sự kiên trì của cô chưa bao giờ có thể so sánh được với anh.

Trước khi sa vào chốn trầm luân, trong đầu Lương Hoà bỗng nhiên ý thức ra một vấn đề, nếu muốn tìm một từ để hình dung ngày đầu năm mới của cô, thì đó là -----------

Chỉ có hai từ ---------- nhục dục !

XEM NGAY KẺO LỠ

Miếng Dán Mi Dưới giúp cố định mi dưới, có độ dính độ mềm thoải mái - Sale sập còn 1K

Hộp 50 Miếng Dán Chân Ngải Cứu Thải Độc Lão Bắc Kinh - Siêu sale Shopee chỉ 32K

 TrướcTiếp 

Bách Luyện Thành Thần - Chuyện về một kẻ tôi luyện bản thân liên tục cho đến khi đạt tới đỉnh cao nhất của toàn bộ thể giới này

Võ Luyện Đỉnh Phong - Sống trong nghịch cảnh, phát triển trong tuyệt địa, bất khuất không bỏ cuộc, mới có thể phá vỡ được cực đạo của võ thuật!

Lạc vào thế giới người thú nơi nam nhân đẹp như Khổng tước còn nữ lại xấu không nỡ nhìn, cô gái lập nên hậu cung mỹ nam, cuộc đời chạm đỉnh!

Đấu Phá Thương Khung - Một thiên tài tu luyện trong phút chốc thành phế vật, từ phế vật từng bước khẳng định lại chính mình!

QUẢNG CÁO

 Báo lỗi chương Bình luận

TRUYỆN MỚI

SIÊU HOT

Nước hoa nội địa Trung hot nhất Tiktok - siêu thơm bao bì sang xịn mịn - Chỉ còn 26K

Miếng rửa mặt TOP yêu thích nhất trên Shopee - Hàng nội địa Đức, siêu SALE đầu năm 2023!

Săn deal NỬA GIÁ mỗi ngày, nhận voucher độc quyền 50K ngay và luôn!

Gương trang điểm xoay 360 độ Hàn Quốc siêu xinh, giảm đến 35% trên Shopee!

TRUYỆN HOT

Hiện menudoc truyen

Truyện

Chào Anh, Đồng Chí Trung Tá!

Chương 59

CHÀO ANH, ĐỒNG CHÍ TRUNG TÁ!

59: Ngoại truyện Lục Thừa Vấn - Ma quỷ ám ảnh

 TrướcTiếp 

Trong cuộc đời, có những thứ không muốn buông tay, nhưng mà, cuối cùng cũng đành phải buông tay.

Bảy rưỡi sáng, người đàn ông bước vào Toà soạn, bắt đầu một ngày làm việc bận rộn.

"Chào sếp, đến sớm thế sếp ơi?"

Khoé miệng người đàn ông khẽ nhếch lên, như đang mỉm cười.

Thời gian nghỉ ngơi của anh theo một quy luật nhất định, nhưng tối hôm qua bị mất ngủ, trằn trọc mãi tới gần sáng cũng không thể nhắm mắt được. Vì thế sáng nay sau khi chạy bộ một vòng, tắm rửa rồi đi làm luôn, mới đến sớm như vậy.

Advertisements

TresemmeXịt bảo vệ TRESEMME Keratin Smooth dưỡng tóc tạo kiểu Dầu Dưỡng Tóc Marula & Keratin B...Tresemme

Mở email ra, lập tức lá thư từ chức cùng cái tên quen thuộc ấy đập vào trong mắt anh, không kịp tránh né.

Anh khép mắt lại, ngả người tựa vào thành ghế dựa. Cả người bỗng nhiên thấy mệt mỏi rã rời, mạch đập hai bên thái dương nảy lên thình thịch, co rút đau đớn. Anh cảm thấy rất phiền, rất chán nản.

Lá thư từ chức này nằm ở hộp mail của anh đã mấy ngày nay, người con gái đó biến mất cũng mấy ngày rồi. Từ khi Toà soạn báo này đi vào hoạt động tới nay, cô là người duy nhất mà lãnh đạo chưa phê duyệt thư từ chức đã tự ý nghỉ làm, hơi liều lĩnh. Trong ấn tượng của anh, cô không phải là một người quả cảm như vậy.

Càng nghĩ, anh càng cảm thấy hoảng hốt. Dòng suy nghĩ không khống chế được, trôi nổi về miền ký ức ba năm trước đây.

Khi đó anh vừa mới tốt nghiệp, do thành tích tốt nghiệp xuất sắc nên có không ít công ty ở London muốn mời anh về làm việc. Vốn đã định nhận lời mời của một công ty trong số đó, nhưng khi ấy anh đột nhiên nhận được bưu phẩm từ giáo sư của Học viện Nhân văn và Nghệ thuật thuộc Đại học Bristol gửi tới, kèm theo điện mừng của Uỷ ban tổ chức American Book Awards - thông báo rằng tác phẩm Lịch sử nước Mỹ do anh tham gia biên soạn vừa đạt giải thưởng.

Toàn trường sôi trào vì giải thưởng đó, vốn là một người kín đáo, bỗng chốc anh trở thành ngôi sao trong trường học, đi tới đâu cũng được sự chú ý của mọi người, điều này làm anh cảm thấy hơi đau đầu. Từ trong nước cũng có không ít Toà soạn báo, Tạp chí gửi đến thư mời nhậm chức, khiến anh bối rối. Nếu muốn làm việc phù hợp với nghành đã học, thì ở lại Anh là sự lựa chọn tốt nhất. Nếu như nhận lời mời của Toà soạn trong nước, vậy tất nhiên sẽ phải về nước. Cha anh cũng gọi điện sang, nhắc nhở anh nên suy nghĩ cân nhắc cho thật kĩ càng.

Trong lúc anh còn phân vân, thì Bristol đã nghênh đón ngày Lễ hội Khinh Khí Cầu rực rỡ. Lễ hội tổ chức mỗi năm một lần, bạn cùng phòng đã đi ra ngoài từ sớm, chỉ còn một mình anh ở lại trong phòng, mãi tới gần chạng vạng mới chậm rãi bước ra sân trường. Ngày hôm đó, toàn bộ bầu trời Bristol đều sáng bừng rực rỡ, trên không trung chói lọi nhiều màu sắc, có rất nhiều khinh khí cầu với các sắc thái khác nhau, một số khinh khí cầu còn dán lên rất nhiều giấy màu, viết trên đó những nguyện vọng, những ước ao tốt đẹp.

QUẢNG CÁO

Chì kẻ mắt lỏng gọn gàng - Siêu mảnh - Thon gọn - Chống nước - Khô nhanh - Lâu trôi - Không lem

Son ZA 4 màu, lớp son nhung mịn cực đỉnh kết hợp làm mềm môi, siêu hot trong tầm giá

Người người nối tiếp nhau qua lại trước mắt anh, tất cả đều là người da trắng, tóc vàng hoặc bạch kim, mắt xanh đậm hoặc xanh lơ, hoặc cả là màu xám khói. Anh nhìn mông lung, cảm giác tha hương dị quốc chiêm nghiệm một cách triệt để.

Bỗng nhiên có một khí cầu nhỏ màu tím là đà bay xuống dưới chân anh, anh cúi người nhặt lên, lơ đãng nhìn lướt qua tờ giấy dán trên đó, trong phút chốc sự kinh ngạc ngập tràn trong đôi mắt, bởi vì nguyện vọng trên tờ giấy ấy, được viết bằng tiếng Trung Hoa.

"Cầu xin Thượng Đế phù hộ gia đình con. Mong cho bà ngoại và ba mẹ con đều được khoẻ mạnh và bình an."

Anh mỉm cười, đó quả thật là một nguyện ước đơn sơ. Bao nhiêu người viết ra ước mơ thả lên bầu trời, tuy rằng họ vẫn biết sẽ không có nhiều khả năng thực hiện được, nhưng họ vẫn luôn hi vọng vào những điều tốt đẹp đó. Chẳng lẽ, chủ nhân của khinh khí cầu này cũng nghĩ như vậy sao?

"Xin lỗi, đây là khí cầu của tôi, tại vì chưa chỉnh ổn định đã thả nên mới bay xuống."

Giọng người con gái ngọt ngào cắt ngang dòng suy nghĩ của anh, mang hơi hướng như chất giọng London, anh ngẩng đầu lên, đôi mắt nâu mỉm cười nhìn anh, ánh sáng từ cặp đồng tử màu hổ phách khiến ánh mắt anh chấp chới. Chỉ trong nháy mắt, anh biết ngay cô là người Trung Quốc.

Cô mặc chiếc áo T-shirt màu trắng, thắt lưng tím, mái tóc dài hơi xoăn được buộc túm lên một cách vội vàng, vài lọn tóc xoã xuống gáy cổ trắng nõn. Cả người cô ngập tràn sức sống thanh xuân, nhất là đôi mắt, khoé miệng cô hơi loan ra chỉ một chút, lập tức ý cười đã nở rộ lên đôi mắt ấy. Anh nhìn chăm chú thật lâu khiến mặt cô lộ ra vẻ nghi ngờ, đôi tai cô đỏ ửng lên. Anh cười cười, cầm khí cầu trên tay đưa trả lại cho cô.


"Chúc nguyện vọng của cô sẽ thành sự thật."

Anh nói chậm rãi từng chữ, tiếng phổ thông chính xác rõ ràng. Qua phút giây sửng sốt, cô nở nụ cười ngọt ngào.

"Cám ơn."

o-----------------o

Sau một tuần suy nghĩ, anh quyết định về nước. Người thầy dạy anh cứ chắc lưỡi lắc đầu tiếc nuối, nhưng anh chỉ mỉm cười, sau khi ký gửi hành lý về nước thì chuẩn bị lái xe đi London.

Xe lái ra đến cổng trường, anh thả tốc độ chậm dần, lơ đãng nhìn lớp lớp sinh viên trong sân trường, đột nhiên ánh mắt dừng lại nhìn chăm chăm về một phía. Chưa kịp định thần, khoé miệng anh đã hơi cong lên. Họ lại gặp nhau.

Cô kéo theo vali hành lý đang đi ra cổng, hình như có vẻ chật vật, vì thế anh xuống xe, đi về phía cô.

"Xin chào." Anh nói bằng tiếng Trung.

Cô gái quay đầu lại, khi thấy anh không khỏi sửng sốt. Mà anh cũng sửng sốt, bởi vì đôi mắt cô sưng húp đỏ bừng.

Im lặng một lát, anh quyết định không hỏi chuyện gì đã xảy ra, chỉ vào vali hành lý của cô, anh nói, " Tôi có thể giúp được gì không?"

Cô gái vẫn kinh ngạc nhìn anh, không bao lâu sau, nước mắt cô lại ứa ra, tràn xuống hai bên gò má. Mái tóc dài xoã xuống hai bên mang tai, cô đưa mu bàn tay quệt lau đi nước mắt, nhưng dòng lệ vẫn không ngừng rơi xuống. Cô khóc rất kìm nén, cố gắng không phát thành tiếng, cả khuôn mặt bởi vì sự kìm nén đó mà hơi ửng hồng lên. Giờ phút này anh đột nhiên có một suy nghĩ không hề thích hợp với hoàn cảnh một chút nào hết, đó là, anh cảm thấy khi khóc, cô rất đẹp.

Nghĩ tới điều đó, anh mỉm cười. Tuy rằng như vậy là rất đẹp, nhưng cô không khóc vẫn tốt hơn.

"Cô đi đâu vậy, tôi sẽ đưa cô một đoạn đường."

Sau đó anh lái xe chở cô đến sân bay Heathrow London. Cô chuẩn bị về nước, mà anh bởi vì muốn đi Paris thăm một người bạn cho nên không thể đồng hành cùng cô, cô đành nói lời cảm ơn rồi sau đó mỗi người đi một ngả.

QUẢNG CÁO

Thích thầm bạn thân của anh trai từ năm 13 tuổi, ngỡ là chuyện buồn, ngờ đâu là tình yêu cả đời!

Vô tình trở thành bạn chung nhà với crush thời cấp Ba, tôi mộng du vào tận phòng ngủ của người ta luôn!

Khi qua cửa kiểm tra của hải quan, anh nghiêng đầu nhìn quay lại, động tác này trước đây anh không thường làm, một người bạn cùng phòng học Tâm lý nói với anh rằng, khi tình huống này xảy ra với cậu, chỉ có thể chứng minh một điều, đó là cậu đã lưu luyến.

Lúc ấy anh chỉ cười mà không trả lời, người bạn lại nói, không tin cậu cứ thử tiếp tục phát triển theo cảm giác đó mà xem, không chừng, đến một lúc nào đó sẽ trở thành yêu say đắm.

Yêu say đắm. Anh càng cười nhiều hơn, không hề cho lời nói của người bạn đó là thật. Nhưng mà điều anh không xem là thật đó, mãi tới hai năm sau khi về nước, lúc gặp lại cô, đã trở nên không còn chắc chắn như trước nữa.

Vì thế vào buổi sáng hôm đó, anh mặc kệ ở London xa xôi đang là một giờ sáng, người bạn cùng phòng của anh bị đánh thức, chỉ vì một câu hỏi, "Nếu, cứ tiếp tục phát triển cảm giác đó, sẽ trở thành yêu say đắm thật sao?"

Người bạn cùng phòng bị quấy rầy của anh, chỉ trả lời anh mỗi một từ duy nhất, "Nonsense."

Anh cũng cười lắc lắc đầu, tâm trạng mông lung không xác định đó, có lẽ thật sự chỉ là bị ma quỷ ám ảnh.

Advertisements


o-------------------o

TRUYỆN TRANH ĐANG HOT

Bụng bầu vượt mặt còn phát hiện chồng và em gái cắm sừng mình, cô bị hại chết trùng sinh trở về bắt đầu cuộc đời mới và cái kết hả hê!

Sập bẫy mẹ ruột, cô có thai người đàn ông lạ, mang trăm đắng ngàn cay biến mất nào hay đối phương là Tổng tài hô mưa gọi gió!

Sau này, anh đi Đại học Thông tin và Truyền thông diễn thuyết, biết trong nước có rất nhiều sinh viên mới ra trường với tinh thần phấn chấn bồng bột của tuổi trẻ. Rất nhiều người trong bọn họ ngưỡng mộ danh tiếng của PIONEER, từ khi còn học trên ghế nhà trường đã muốn được vào làm việc ở đó. Anh chỉ cười, động viên tinh thần bọn họ, cổ vũ bọn họ, nhưng lại không cho bọn họ một lời hứa hẹn.

Trên đời này, có rất nhiều cơ hội chỉ dựa vào bản thân, phải nắm bắt lấy, phải tận dụng lấy, bắt không được, thì chỉ còn cách nhìn nó vuột ra khỏi tầm tay.

Sau khi về nước cô kết hôn một cách bất ngờ, khi gặp anh xin nghỉ phép, mặt cô tỏ vẻ e dè cẩn thận khiến cho anh nhớ tới cô của hai năm về trước, cũng ánh mắt ấy, khuôn mặt ấy, anh bỗng nhiên thấy hoảng hốt. Anh có cảm giác lo lắng sợ hãi tới mức không khống chế được, cho nên mặt anh cau lại, phê duyệt đơn nghỉ phép của cô với vẻ không được thoải mái cho lắm.

Cô đã không nhớ ra anh. Chỉ nhìn ánh mắt của cô, anh liền nhận ra điều đó.

Khi thông báo tuyển dụng được đưa ra ở trường Đại học Thông tin và Truyền thông vào tháng Mười Một, không ít sinh viên mới nộp đơn thi tuyển. Anh cẩn thận xem từng bộ hồ sơ, duyệt từng người. Bỗng nhiên anh nhìn thấy một bức ảnh trong một tập hồ sơ, đó cũng là một người con gái xinh đẹp, mái tóc dài được buộc gọn cao phía sau đầu, áo T-shirt trắng sạch sẽ, trông cực kỳ giống cô khi ở Bristol năm ấy.

Vì thế anh tự tay tuyển chọn và phỏng vấn cô gái, đích thân giao Lý Gia cho cô, anh muốn xem, cô có thể nhận ra được không, rằng cô gái Lý Gia này, rất giống cô. Anh muốn xem, cô có thể hay không, qua cô ta, nhận ra mình của trước đây.

Anh thờ ơ lạnh nhạt nhìn cô ta hãm hại cô, và trong lúc cô bất lực đưa ra đề nghị đó với cô. Thật ra, chuyện đó anh có thể dàn xếp ổn thoả một cách rất dễ dàng, nhưng anh bỗng nhiên không muốn như vậy, anh muốn nhìn cô một chút, xem cô có còn giống như trước, trông qua thì có vẻ rất tự lập, cuối cùng vẫn dựa vào anh, để anh tiễn đi sân bay như lần đó.

Nhưng kết quả đã chứng minh rằng anh sai rồi, sai thái quá.

Có lẽ anh đã thật sự bị ma quỷ ám ảnh, bị ma quỷ ám ảnh đến mức không thể quên đi được, bị ma quỷ ám ảnh phải thích cô, yêu cô, cuối cùng, bị ma quỷ ám ảnh mà đã hoàn toàn làm thương tổn cô.

Bên tai bỗng nhiên vang lên âm thanh của tiếng chuông đồng hồ báo giờ, anh phục hồi lại từ dòng trí nhớ, nâng cổ tay nhìn giờ, đã tám rưỡi rồi, phải làm việc thôi.

Ánh mắt anh liếc nhìn email kia lần một lần nữa, click vào Reply, tại khoảng trắng do dự một hồi lâu, cuối cùng viết ra ba chữ: "Đã chấp nhận."

Và ấn nút..

Gửi đi.

(*) Nonsense: Vô nghĩa

XEM NGAY KẺO LỠ

50 Tờ Giấy Thấm Dầu Nội Địa Trung - Bao bì đẹp, chất lượng an toàn, uy tín - Giá chỉ 3K6!

Bị vị hôn phu và bạn thân phản bội, cô 'nhặt' được 1 chiếc chồng tổng tài, bắt đầu đời sống vợ chồng 'sôi động' theo mọi nghĩa!

 TrướcTiếp 

Bách Luyện Thành Thần - Chuyện về một kẻ tôi luyện bản thân liên tục cho đến khi đạt tới đỉnh cao nhất của toàn bộ thể giới này

Võ Luyện Đỉnh Phong - Sống trong nghịch cảnh, phát triển trong tuyệt địa, bất khuất không bỏ cuộc, mới có thể phá vỡ được cực đạo của võ thuật!

Lạc vào thế giới người thú nơi nam nhân đẹp như Khổng tước còn nữ lại xấu không nỡ nhìn, cô gái lập nên hậu cung mỹ nam, cuộc đời chạm đỉnh!

Đấu Phá Thương Khung - Một thiên tài tu luyện trong phút chốc thành phế vật, từ phế vật từng bước khẳng định lại chính mình!

QUẢNG CÁO

 Báo lỗi chương Bình luận

TRUYỆN MỚI

SIÊU HOT

Kem chống nứt nẻ gót chân, giúp chân siêu mềm mại - Hàng nội địa Đức siêu tốt! - SALE cực rẻ

Bột Đậu ZuYu Tăng Vòng 1, giúp cải thiện vòng 1 siêu quyến rũ, gợi cảm! Hàng uy tín Shopee!

Siêu ưu đãi giảm tận 50% dành cho độc giả Truyenfull! Bắt đáy chưa bao giờ dễ hơn!!!

Viên tỏi Đức: Bảo vệ sức khỏe cho bố mẹ trọn vẹn nhất - Tăng sức đề kháng, chống đột quỵ - Sale SỐC Shopee!

TRUYỆN HOT

SIÊU KHUYẾN MÃI

Sale đậm 49%++, giảm 80K đơn tối thiểu 0Đ, săn ngay tại đây!

Siêu ưu đãi giảm tận 50% dành cho độc giả Truyenfull! Bắt đáy chưa bao giờ dễ hơn!!!

Mặt nạ ngủ môi Fourth Ray Beauty - Mềm mịn, thơm ngọt - Hot nhất Tiktok, giá sale siêu rẻ!

Giật deal MUA 1 TẶNG 1 chỉ toàn hàng mall Shopee! Tận hưởng 3 tầng sale với ưu đãi lên đến 50% và giảm 100k!

Contact - ToS

Hiện menudoc truyen

Truyện

Chào Anh, Đồng Chí Trung Tá!

Chương 60

CHÀO ANH, ĐỒNG CHÍ TRUNG TÁ!

60: Ngoại truyện - Một ngày của Lục Khinh Vũ

 TrướcTiếp 

Sau khi quay về Thẩm Dương, cô ở nhà với mẹ mấy ngày. Đang từ một kẻ công việc bận rộn cô trở nên cả ngày rảnh rỗi không có việc gì làm, thế nên cô thường hay nhớ lại những tháng ngày trong cuộc sống trước đây.

Mẹ nói cô sống ở hai thành phố C và B đã quá lâu, bây giờ về Thẩm Dương có lẽ sẽ không quen, cô chỉ cười mà không trả lời, kéo lại cho vuông vắn tấm chăn đắp trên đùi mẹ, sắc mặt bình thản.

Advertisements

Check Out Our Recommendations Curated Just for YouDiscoveryFeed

Năm ngoái mẹ bị tắc động mạch não, hai chân đã liệt hoàn toàn, một bên cánh tay cử động cũng không được bình thường như trước nữa. Ngày cô trở về, nhìn thấy mẹ ngồi im bất động trên giường mà khuôn mặt vẫn cố gắng mỉm cười chào đón con gái, cô rơi lệ. Cô đã quen với việc sống một mình, độc lập, tự lập, gọi điện thoại cho mẹ cũng theo định kỳ, cho dù là khi ở thành phố C hay là ở thành phố B, cô vẫn nói rằng mình sống rất tốt, rất thích những nơi ấy. Mẹ cười dịu dàng khi nghe cô kể những điều đó, nói với cô rằng, mẹ rất khoẻ, mọi chuyện vẫn bình thường, bảo cô cứ an tâm công tác.

Nhưng thật ra cô đã nói dối mẹ, cô không thích thành phố C một chút nào hết. Nơi đây vào mùa hè trời rất nóng, nóng tới mức như muốn bỏng da người. Cô đến thành phố C đã bao nhiêu năm rồi mà vẫn không quen được thời tiết ở đây. Cô thích Thẩm Dương, nơi quê hương mùa hè trời không quá nóng, khí hậu mát mẻ. Mà ở thành phố C, chỉ cần cô động đậy một chút đã nóng vã cả mồ hôi, quần áo ẩm ướt dính dính rất khó chịu.

QUẢNG CÁO

Chai xịt khóa lớp trang điểm dưỡng ẩm kiềm dầu chống thấm nước COLORKEY, cho lớp trang điểm mịn bóng và lâu trôi!

PRAMY phấn má hồng dạng nước bầu trời kim cương, có ánh ngọc trai đánh lên siêu yêu cho các nàng

Mà mẹ cũng không nói thật với cô chuyện bị bệnh nặng như vậy, chỉ nói cho con gái biết rằng bà rất khoẻ, sống rất vui vẻ. Khi biết được mẹ nói chuyện đó chỉ nhằm để gạt mình, cô gục vào đùi mẹ khóc oà như một đứa trẻ oan ức. Tất cả những giọt nước mắt đó không biết cô đã nhịn bao nhiêu lâu, giờ phút này lệ tràn ra, cô mới giật mình nhận thấy, hoá ra mình cũng còn có thể khóc.

Mấy ngày đầu sau khi về, cô không nói chuyện nhiều. Mỗi ngày ngoại trừ chăm sóc mẹ ra thì chỉ ngồi ngẩn người nhìn mông lung. Vài ngày sau cô mới bắt đầu trò chuyện, kể với mẹ về khoảng thời gian sống ở thành phố C.

Cô nói cho mẹ nghe rằng, thật ra cô không quen cuộc sống ở thành phố C, từng có rất nhiều lần muốn lén quay về Thẩm Dương, nhưng vì sợ mẹ lo, cho nên đành cắn răng kiên trì ở lại.


Cô nói cô không thích mấy món ăn ở thành phố C, món nào cũng cay, mỗi lần ăn đều khiến cô chảy nước mắt, ruột gan thì nóng bỏng khó chịu. Cô còn kể cả chuyện học hành của mình, đây là một trong khá ít chuyện mà cô có thể hãnh diện. Lúc học trung học thì năm nào cô cũng được học bổng của trường, còn lên đại học, cũng là một trong những nữ sinh viên xuất sắc nhất.

"Huấn luyện viên nói, nếu như con luyện tập tốt, hoàn toàn có thể được gửi đi đào tạo chuyên sâu. " Cô cười rạng rỡ, như một đứa con gái nhỏ vùi đầu vào lòng mẹ làm nũng, khiến mẹ nhìn cô cũng nhịn không được nở nụ cười theo.

Mẹ ngồi lâu mệt mỏi, lên giường nằm nghỉ ngơi, cô cũng khép lại nụ cười, nhìn sắc trời bắt đầu tối dần ngoài cửa sổ, không gian cũng lạnh dần. May mà mẹ đã ngủ, nếu không, những điều tốt đẹp đáng thương trong trí nhớ của cô, cũng sắp hết để mà kể rồi.

Còn gì nữa nhỉ? Cô cố gắng nhớ lại.

Lúc trung học cô ngồi bàn phía trước Lâm Kha. Lâm Kha tuy xinh đẹp, nhưng lại không học giỏi, mỗi lần đến lúc nộp bài tập thì luôn vỗ bả vai cô, mượn bài tập của cô để chép. Vào mùa hè thời tiết nóng bức, cô luôn thấy bức bối, quay người lại nhìn, thấy khuôn mặt tươi cười ngọt ngào của Lâm Kha, cô ấy luôn nói: “Khinh Vũ, cho mình mượn bài tập xem một chút, Hoài Ninh không cho mình mượn."

QUẢNG CÁO

Bị vị hôn phu và bạn thân phản bội, cô 'nhặt' được 1 chiếc chồng tổng tài, bắt đầu đời sống vợ chồng 'sôi động' theo mọi nghĩa!

Bị nghi là gay nhưng thực chất là hacker nữ cải trang nam siêu đẳng từng khiến cõi mạng chấn động, bị nam thần thu về tay!


Khi cô ấy nói môi hơi bĩu ra, giọng đầy vẻ oán giận, cô nhìn cảm thấy rất chói mắt. Nhưng rất nhanh cô che giấu đi cảm xúc của mình, nở một nụ cười rồi đưa bài tập cho cô ấy.

Advertisements

Cô thật ra thì không thích Lâm Kha, chỉ vì cô ấy rất hay đi cùng một người, mà cô chỉ có tiếp xúc với cô ấy, đứng ở bên cạnh cô ấy, mới có thể có cơ hội nói chuyện với người ấy. Người đó, chính là Cố Hoài Ninh.

Lâm Kha luôn giấu Cố Hoài Ninh về việc chép bài tập của cô, nếu nhỡ chẳng may bị anh phát hiện, anh sẽ không chần chừ mà tịch thu bài tập ngay. Khi cầm bài tập trả lại cho cô anh luôn không quên dặn dò, lần sau không được cho Lâm Kha mượn chép nữa. Lần nào cô cũng đồng ý, rồi lần nào cô cũng lại cho Lâm Kha mượn. Bởi vì cô không muốn, cô chỉ có một cơ hội duy nhất đó để có thể nói chuyện cùng anh, cho nên cô không nỡ bỏ qua, cho dù là chỉ một lần.

Quãng thời gian đó trôi qua rất nhanh, mỗi tuần trường đều tổ chức một buổi chiếu phim cho các học sinh trong ký túc xá xem, lần nào cô cũng không đi, chỉ nằm trong phòng ký túc làm bài tập. Có một lần bị bạn cùng phòng kéo đi xem một bộ phim tên là Bức Thư Của Người Đàn Bà Xa Lạ (*). Trong lễ đường đông đúc ồn ào, cô vừa xem vừa buồn ngủ, mà người bạn bên cạnh lại xem hết sức chăm chú, khi cảm xúc dâng trào còn rơi nước mắt khóc, mãi tới lúc một đoạn nhạc bi thiết vang lên, cô mới hoảng hốt bừng tỉnh, nghe được một câu bộc bạch từ trong phim vọng ra:

"Trên thế giới này không có gì có thể so sánh được với tình yêu đơn phương câm lặng của một người thiếu nữ, bởi vì tình yêu đó không ôm hy vọng, ăn nói khép nép sợ người phát hiện ra, lại sợ mất đi. Tình yêu đó hoàn toàn không giống với sự nồng nàn cuồng nhiệt của những người đàn bà trưởng thành. Chỉ có một cô gái cô độc mới có thể yêu bằng toàn bộ nhiệt tình. Em không có kinh nghiệm, không hề chuẩn bị. Em đương đầu đi tới số phận của mình, giống như rơi vào vực sâu không đáy. Bởi vì bắt đầu từ giây phút đó, trong trái tim em chỉ có duy nhất một người ----- đó là anh."

Âm thanh trong phim chấm dứt, bộ phim cũng kết thúc, đám đông người xem dần dần tan đi, chỉ một mình cô còn ngồi tại chỗ, nước mắt nhạt nhoà.

HOÀN

XEM NGAY KẺO LỠ

Nước hoa nội địa Trung hot nhất Tiktok - siêu thơm bao bì sang xịn mịn - Chỉ còn 26K

Giật Mã Giảm 60K Cho Mọi Sản Phẩm Từ Mall Perfect Diary Tại Đây!!!

 TrướcTiếp 

Bách Luyện Thành Thần - Chuyện về một kẻ tôi luyện bản thân liên tục cho đến khi đạt tới đỉnh cao nhất của toàn bộ thể giới này

Võ Luyện Đỉnh Phong - Sống trong nghịch cảnh, phát triển trong tuyệt địa, bất khuất không bỏ cuộc, mới có thể phá vỡ được cực đạo của võ thuật!

Lạc vào thế giới người thú nơi nam nhân đẹp như Khổng tước còn nữ lại xấu không nỡ nhìn, cô gái lập nên hậu cung mỹ nam, cuộc đời chạm đỉnh!

Đấu Phá Thương Khung - Một thiên tài tu luyện trong phút chốc thành phế vật, từ phế vật từng bước khẳng định lại chính mình!

 Báo lỗi chương Bình luận

TRUYỆN MỚI

SIÊU HOT

Gom đầy tay loạt voucher khủng của Shopee, áp dụng 5 ưu đãi 1 lần thả ga, giảm giá không giới hạn!

Kẹp uốn cong lông mi 3D chuyên dụng, cực dễ dùng, giúp mi siêu đẹp - Sale còn 27K

Nệm ngồi bệt kiểu Nhật nhiều họa tiết hoạt hình cực đáng yêu - Vỏ nhung lạnh mềm mại, giá rẻ bất ngờ!

Tẩy da chết môi siêu đình đám, giúp da môi căng mềm, hồng hào - Chỉ còn 21K trên Shopee!

TRUYỆN HOT

SIÊU KHUYẾN MÃI

Voucher giảm ngay 40K cho đơn từ 50K và giảm 80K cho đơn từ 0Đ, NGAY TẠI ĐÂY!

Chiếc quần đôi đầy "phép thuật" 2 người mặc 2 người vui, 65k đủ làm nên kỷ niệm đẹp!

Xà phòng cám gạo Thái Lan, siêu an toàn cho da, giúp tẩy da chết, làm da mềm mịn - Giảm còn 7K trên Shopee

In ảnh 6x9 1k/tấm ép plastic tràn viền, giá rẻ vô địch

Contact - ToS


Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh