Tieu Lam HC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

THÍCH CƯỜI - TỰ DO - SUNG SƯỚNG

Tuyển tập truyện tiếu lâm

Sưu tầm bởi: Huan coc

DT: 0169.695.6951

Cảm ơn chúa nhân từ

Làm thế nào khi mưa xuống đi dày đến cơ quan không bị ướt đây?

Chắc nhiều người sẽ trả lời :

- Đi dép, cho giầy vào túi ra cơ quan sài.

- Quấn ni lông vào giầy.

Cả 2 cách đều đúng nhưng lỉnh kỉnh, mất phong độ quá. Có một cách rất đơn giản mà mấy Cha Nhà sản xuất không nghĩ ra: Đó là áp dụng nguyên tắc "OK" chỉ khác ở chỗ là "OK" cho Giầy. Tiện lợi vô cùng.

Nghĩ đi rồi nghĩ lại nếu ngành kinh doanh này "gặt hái" thì mấy Ông VSMT "khóc". Thôi tạm bằng lòng với hiện tại vậy.

Thời còn đang học ĐH, một lần mấy thầy trò ngồi tán phét. Đến đoạn nói về tranh Picasso. Trường phái này dân thường xem không hiểu. Một Chú (giáo viên) nói:

" Vẽ thế thì Tao lấy lọ mực đổ xuống bàn cũng được" !!!

Một cô gái trẻ khóc lóc đến gặp một người lớn tuổi

- Chú ơi hôm qua thằng bạn trai cháu nó rủ cháu đi xem phim " tươi mát " rồi .. rồi...

- Rồi làm sao ?

- Cháu ngượng lắm cháu không kể được đâu.

- Thế có phải đầu tiên nó hôn cháu như thế này không ?

- Dạ phải !

- Thế có phải nó cởi quần áo cháu ra như thế này không ?

- Dạ đúng rồi.

- Thế có phải nó đè cháu ra như thế này không ?

- Phải ạ !

- Thế có phải tiếp theo nó làm như thế này không ?

...........

Một lúc sau khi người đàn ông mặc lại quàn áo vẫn thấy cô gái khóc liền hỏi :

- Sao cháu vẫn khóc ?

- Dạ , bởi vì khi ấy xong cháu mới biét nó bị SIDA.

- Trời....???

Mấy bác sĩ phẫu thuật đang tán gẫu trong giờ nghỉ giải lao về ca mổ dễ dàng nhất mà họ đã từng thực hiện.

"Tháng trước tôi nhận một bệnh nhân là Kỹ sư Lập trình. Khi mổ ra tôi thấy bên trong đã có sẵn một sơ đồ khối mô tả chi tiết vận hành của cơ thể. Nhờ vậy sau khi sửa chữa xong tôi cứ y theo sơ đồ khối mà lắp lại là xong."

"Tuần trước," ông bác sĩ khác tiếp, "tôi nhận một ca là Chuyên viên Dịch vụ Bảo hành. Khi mổ ra tôi thấy mọi thiết bị đều được dán mác chỉ thị màu, đánh số mã vạch và các kết nối đều được thiết kế hợp lý. Vì thế sau khi tôi hoàn thành thủ thuật, chỉ cần lắp các đầu nối cùng màu, cùng loại là xong."

"Hôm qua tôi còn nhận một ca dễ hơn thế." Ông khác nói tiếp. "Đó là Trưởng phòng Kinh doanh. Bên trong chẳng có gì ngoài một lỗ đầu ra và một lỗ đầu vào. Hơn nữa hai lỗ này lại có thể hoán đổi cho nhau."

Một chị vợ viêm thanh quản nặng, nặng đến mức thuề thào cũng không ra tiếng. anh chồng thương vợ đã nghĩ ra một cách khôn khéo giúp vợ. Hai vợ chồng quy định với nhau là: chị vợ đập tay một cái xuống bàn có nghĩ là: Đồng ý, hai cái có nghĩ là:"Không", ba cái là: Tối ăn món gì", ....., chị vợ đập tay xuống bàn tám mươi ba (83) cái có nghĩ là:

"Tại sao tối nay đi làm về muộn?"

Bác tôi rất đãng trí. Ngày nọ ông về nhà sớm và biết có điều gì đấy ông định làm, nhưng ông lại không tài nào nhớ ra được. Ông ngồi đến 12 giờ cố nghĩ cho ra. Cuối cùng, hoá ra, ông muốn đi ngủ sớm!

Nữ tiếp viên đang ở trong buồng nhỏ phía đuôi máy bay chuẩn bị các khay ăn trưa thì một phụ nữ trẻ đẹp tiến đến hỏi: "Buồng vệ sinh nữ ở đâu chị nhỉ?". "Phía đầu đằng kia máy bay, bên phải."

Người phụ nữ đã đi quá xa. Cô ta đi dọc lối đi giữa hai hàng ghế tới phần đầu của máy bay, mở cửa buồng ra và nhìn thấy trước mặt đại uý trưởng đội bay và các sĩ quan. Tất cả họ đều bận rộn với công việc của mình và không nhìn thấy cô. Cô bỏ ra đóng cửa lại và trở lại chỗ cô tiếp viên. Cô tiếp viên ngạc nhiên: "Chưa xong hả chị? Chị có tìm thấy không?". "Có chứ", người phụ nữ đáp, "nhưng lại có bốn người đàn ông đang ngồi ở buồng vệ sinh nữ xem TV."

The British Governments policy of socialized medicine has recently been broadened to include a service called "Proxy Fathers". Under the governments plan, any married woman who is unable to become pregnant during the first five years of her marriage may request the service of a "Proxy Father" a government employee who attempts to solve the womens problem by getting her pregnant.

The Smiths, a young married couple have no children and the government man is due to arrive. Mr. Smith on leaving, says "I'm off, The Government man should be here soon". INSTEAD, however a door-to-door photograph saleman comes to the Smith's trying to sell baby pictures.

THE CONVERSATION WENT AS FOLLOWS:

Ms.Smith: Good morning.

Salesman: Good morning, you don't known me but I've come to...

Ms.Smith: Oh, you don't have to explain. My husband told me you were coming.

Salesman: Oh? Well good. I've made a specialty of babies, especially twins.

Ms.Smith: That's what my husband said. Please sit down.

Salesman: Then your husband probably told you that...

Ms.Smith: Oh yes, we both agreed this is the best thing to do.

Salesman: Well, in that case perhaps we should get right on with it.

Ms.Smith: (blushing) Well, just where do we start?

Salesman: Just leave everything to me. I usually try two in the bathtub, one on the couch, and perhaps a couple in the bed. Sometimes the living room floor works well.

Ms.Smith: Bathroom!!! Living room floor!!! No wonder it hasn't worked for us.

Salesman: Well lady, none of us can guarantee a good one every time, but if we try six or seven times one of 'em is bound to be a honey.

Ms.Smith: Pardon me, but isn't this a bit informal?

Salesman: No indeed, in my line a man can't do his work in a hurry.

Ms.Smith: Well have you had much success with this?

Salesman: (opening case and showing baby pictures) Just look at these babies! They're all jobs I've handled. This one took four hours.

Ms.Smith: Yes, this is a lovely child.

Salesman: But if you want to hear about a really tough assignment, look at this picture. Believe it or not, it was done on top of a bus in downtown London.

Ms.Smith: OH MY GOD!!!

Salesman: And here are pictures of the prettiest twins in town. They turned out exceptionally well when you consider that their mother was hard to work with.

Ms.Smith: Oh, she was?

Salesman: Yes, I'm afraid so. I finally had to take her down to Hyde Park to get the job done right. People were all around four and five deep pushing to get a good look.

Ms.Smith: Four and five deep!!!

Salesman: Yes, and for more than three hours too. But I finally got a couple of buddies to keep them back. I could've shot again before dark, but by that time the squirrels were beginning to nibble on my equipment and I had to give up.

Ms.Smith: You mean they actually chewed on your ahhh - equipment?

Salesman: Yes, but it's all in a days work. I've spent three long years perfecting my technique. Take this baby. I shot this one in the front window of a big department store.

Ms.Smith: I can't believe it!

Salesman: Well, madam, if your ready, I'll get my tripod.

Ms.Smith: TRIPOD???!!!

Salesman: Oh yes, I have to use a tripod to rest my equipment on. It's much too heavy to hold in my hand. Ms.Smith... Ms.Smith... Ms.Smith... Goodness, she fainted!!!

Con trai yêu quí,

Viết mấy chữ để con biết rằng mẹ vẫn sống. Mẹ viết rất chậm vì mẹ biết con đọc không được nhanh. Con sẽ không nhận ra nhà của chúng ta khi quay về -- vì đã chuyển sang nhà mới. Về bố, bố đã có công việc mới rất khá. Dưới bố có 500 người -- ông là thợ sửa mái ngói nhà mồ. Nhà mình mới mua một chiếc máy giặt, xem chừng không được tốt lắm. Tuần trước mẹ cho vào đó 14 chiếc sơ mi, sau khi ấn nút chúng cũng mất tiêu luôn. Sáng nay chị Mary đã sinh cháu. Mẹ không biết là trai hay là gái vì vậy không hiểu con bây giờ được thăng chức là chú hay là cô. Chú Dick đã chết đuối khi ngã vào thùng rượu tháng trước. Có mấy người đã nhảy xuống cứu song chú đã chống trả quyết liệt. Phải mất ba ngày người ta mới đốt được lửa thiêu xác cho chú. Lễ giáng sinh vừa qua bố không có dịp để uống rượu như mọi năm. Mẹ đã cho một ít dầu BP vào cốc bia vì thế bố cứ đi đi lại lại mãi suốt một tuần. Hôm rồi mẹ bị cảm và bố đưa mẹ đến viện. Ông bác sỹ cho cặp nhiệt độ vào miệng và yêu cầu mẹ không được há ra trong mười phút. Bố đã kỳ kèo và mua lại chiếc ống đó của ông bác sỹ. Tuần trước chỉ mưa hai lần, một lần ba ngày và một lần bốn ngày liền. Hôm thứ Hai trời gió mạnh quá nên con gà nhà mình phải đẻ bốn lần mới được một quả trứng.

Mẹ của con,

Ethel

Tái bút: Mẹ định gửi kèm cho con 10$ nhưng lúc nhớ ra thì đã trót dán phong bì rồi.

Chồng đi bộ đội lâu ngày được về phép thăm gia đình. Chị vợ làm cơm đãi chồng. Khi cơm chín, chị hỏi chồng:

-Anh yêu, ta ăn cơm trước hay đi ngủ trước nào?

-Thôi... ngủ trước. Cơm sau cũng được.

Tại bệnh viện nọ. Một thanh niên đến hỏi mọi người đang chờ khám bệnh:

-Bà làm ơn cho tôi hỏi đây có phải là phòng khám phụ khoa không?

-Đúng.

-Bà là người sau cùng à?

-Đúng vậy.

-Thế thì tôi sau bà nhé.

-Này anh co nhầm không đấy? Đây là phòng khám bệnh phụ nữ đấy.

-Thì đúng rồi còn gì nữa. ở đây bác sĩ có đặt "vòng" tránh thai cho phụ nữ phải không?

-Đúng vậy.

-Tức là ông ấy đặt "vòng" được thì ông ấy cũng phải tháo được nó ra chứ.

ở một cơ quan nọ có một anh chàng kỹ sư giỏi, tính tình thẳng thắn trung thực, thấy chuyện bất bình là chẳng tha. Sau khi anh ta được biết chuyện tham nhũng của ban giám đốc thì anh quyết định đấu tranh đến cùng. Ngài giám đốc biết chuyện lập tức cho gọi anh ta lên...và nói chuyện...

Ngài Giám đốc (GĐ): (nét mặt hiền từ)

- Anh có biết rằng đấu tranh như vậy sẽ làm cho cấp trên giận hay không ?

Chàng kỹ sư (KS):

- Tôi biết chứ !

Ngài Giám đốc (GĐ):

- Vậy anh không sợ à ?

Chàng kỹ sư (KS):

- Không ! Tôi không sợ ! Tôi nhất quyết đấu tranh đến cùng !

Ngài Giám đốc (GĐ): (nét mặt hầm hố)

- Vậy....N...Nếu cấp trên của anh là b.....ban giám đốc thì anh có sợ không ??

Chàng kỹ sư (KS):

- Không ! Tôi cũng không sợ ! Tôi vẫn nhất quyết đấu tranh !

Ngài Giám đốc (GĐ): (nét mặt rạng rỡ)

- Tốt, rất tốt. Công ty chúng ta đang cần những người dũng cảm như anh để .............

.......để làm bảo vệ ban đêm trông xe đạp !!!

Chàng kỹ sư (KS):

-???????

Vào một buổi sáng, trên các nẻo đường của TP chúng ta, nhất là khu Chợ lớn, ta có thể bắt gặp cảnh người qua kẻ lại tấp nập, những đám khói mịt mù, những cảnh kẹt xe không bao giờ thiếu và có...

... một con chó giận chủ nhà, bỏ đi lang thang ngòai đường kiếm ăn , trong bụng đói lã đang đi kiếm ăn. Gặp một con chuột chết, hắn nói :

- Khịt...khịt.. thối quá, ta như vầy mà đi ăn cái loại khốn kiếp nầy à! Nói rồi hắn bỏ đi.

Đến một góc phố vắng vẻ, thấy một bãi c.. của ai đó để lại, cúi xuống ngữi, xong hắn lắc đầu ngầy ngậy, nói :

- Không, ta không nên ăn cái thứ cặn bả nầy, cái bọn giống người kia thường nói bọn ta là những kẻ thích ăn c.. , ta thì sức mấy! Vừa bỏ đi, hắn vừa ngóai lại nhìn một cách khinh bỉ.

Đi ngang chợ, trong bụng vốn cồn cào, hắn buồn nôn khi thấy vài ba cái đuôi cá đầy máu me, nín thở chạy một mạch quên cả mệt mỏi, bỗng hắn dừng phắt lại. Một khúc "xí quách " thơm phứt ai đó vứt từ trong quán bay ra ngay trước mặt, chưa kịp thưởng thức dù chỉ một giây, một lũ chó hoang không biết từ đâu nhảy đến xâu xé, ẩu đả nhau ầm trời.

- Grừ.ừ...bọn vô giáo dục, ta không bao giờ thèm giành ăn với bọn bây.

...

Trời đã gần trưa, thế mà chú chó ta vẫn không tìm được món gì lót dạ, vừa đi vừa lết, hắn chưng hững và bất ngờ khi thấy một dĩa to tướng đầy thức ăn ngon ai đó để sẵn trên vĩa hè. Nhớ lại kinh nghiệm với khúc "xí quách", nhìn quanh một lần cho chắc , hắn cuối xuống ăn lấy ăn để...

Than ôi! Sự đời không đơn giản....Hắn cảm thấy thật chóng mặt và ngã lăn quay ra. Trong cơn hôn mê, hắn kịp nhận ra một cái bao bố to tướng trùm lên người và giọng ai đó thốt thoang thoảng bên tai : " Con thứ ba rồi ông ạ ! hôm nay thật là may..."

Sự khác nhau giữa một người con gái và một người kinh doanh :

Người kinh doanh nói : Được, thì phải hiểu là có thể.

Có thể, thì phải hiểu là không.

Nếu người kinh doanh nói không, thì không phải là người kinh doanh

Người con gái nói : Không, thì phải hiểu là có thể.

Có thể, thì phải hiểu là được.

Nếu người con gái nói được, thì không phải là người con gái .

Hai bợm rượu, uống chưa đủ đô đã hết tiền, đành ngồi hè đường nói chuyện suông về rượu cho bớt ghiền.

Bợm 1 thắc mắc:

- Thằng cha Chí Phèo ngày xưa thế mà khá. Cùng đinh mà hôm nào cũng có rượu uống đến say dưới ánh trăng.

Bợm 2 gật gù:

- ừ, đúng thật. Cái ông Nam Cao chắc không phải dân ghiền, chuối xanh mà còn chê.

Bợm 1 phát triển tiếp:

- Lại còn cái khoản massage cho bà Ba nữa chứ. Nhất Chí Phèo...

Câu chuyện đang rôm rả, bỗng một xe cảnh sát xịch đến, viên cảnh sát đứng trên xe oai phong ra lệnh:

- Đưa ngay bốn thằng Chí Phèo này về đồn.

Đám đàn ông đi đường đều ngoái cổ nhìn theo hai xe cảnh sát chở phạm nhân trong tiếng huýt còi inh tai nhức óc.

Mỗi lần say rượu, Pha thấy khổ nhất là bị vợ rầy, nhất là những hôm quá chén, ói tùm lum. Vì vậy, Pha quyết tâm huấn luyện con chó quý của gia đình dọn dẹp sau mỗi khi Pha ói. Mọi chuyện diễn ra hoàn toàn tốt đẹp.

Không ngờ, mấy tháng sau, Pha được cơ qua đoàn thể và gia đình giác ngộ, quyết tâm bỏ hẳn rượu chè.

Bây giờ vợ Pha, mỗi ngày phải đi mua nửa xị rượu cho con chó yêu.

Ba chú virus vừa rời chỗ ở lên đường làm nhiệm vụ. Vì bị tù hãm lâu ngày nên các chú đều rất hăm hở,phấn khởi, nói chuyện râm ran.

Chú thứ nhất nói: ''Tớ sẽ là một cô gái xinh đẹp, ngoan ngoãn, khéo tay hay làm, bố mẹ tớ rồi sẽ tự hào về tớ và sẽ rất hạnh phúc. Lớn lên tớ sẽ học tiếng Anh thật giỏi, các công ty nước ngoài vào nước ta ngày càng nhiều, lo gì không có việc làm."

"Tớ sẽ là một cậu bé thông minh sẽ không để ai bắt nạt mấy bà chị gái của tớ, bố sẽ không còn buồn vì lâu nay cứ phải "ngồi mâm dưới". Tớ sẽ học tin học, nghe đâu công ty FPT đang phát triển mạnh lắm, chú Đình Anh chắc sẽ nhận tớ vào làm việc." Chú thứ hai cao giọng.

Hai chú cùng quay sang chú thứ ba, cả hai đều rất ngạc nhiên vì thấy chú này rất buồn. Khi được hỏi tại sao, chú trả lời: "Các anh mặc sức tưởng tượng, mải nói chuyện. Các anh không thấy chữ OK ở kia à?!"

Có gã trọc phú ra thành phố chơi, buồn tiểu tiện quá mà không có chỗ thoải mái như ở quê cuối cùng thì cũng tìm được cửa hàng WC , vốn là người đã từng học hết bài hai con dê qua cầu, nên lão ta cũng biết tí chút về chữ nghĩa vì thế phải tìm ngược tìm xuôi đâu là buồng dành cho nam giới. Bất chợt lão nhìn thấy dòng chữ " MAN " lão lẩm bẩm -" Bọn này có học mà viết chữ NAM cũng sai ".

Sau một hồi chút bầu tâm sự, lão quay ra, thật bình tĩnh nhìn sang phía nữ với dòng chữ " WOMAN". Lần này thì không kìm nổi lão hét lên " đã viết sai lại còn viết dài. Nữ thì viết là nữ cho xong lại còn viết Vợ NAM "

Một đêm, Pha bí mật kêu hai thợ đào đất đến và bảo:

- Theo gia phả ông bà để lại, tại chỗ này dưới độ sâu 20m có chôn một hũ vàng. Tôi sức yếu không tự đào được, mà đào trong nhiều ngày, sợ hàng xóm nghi ngờ, không tiện. Vì vậy, thấy hai anh hiền lành, trung thực, tôi mời hai anh đào dùm.

- Công xá thế nào đây? - Hai anh thợ hỏi.

- Có hai cách tuỳ chọn. Cách thứ nhất, tôi trả mỗi anh một triệu còn hũ vàng là của tôi. Cách thứ hai, tôi không trả công, nhưng nếu tìm thấy vàng thì chia cho hai anh một phần ba.

- Chúng tôi theo cách thứ hai - hai anh thợ đồng thanh trả lời.

Và suốt đêm hôm đó, hai anh thợ hì hục đào đất, sâu hơn 30 mét, nhưng vẫn chẳng thấy vàng đâu, đành bỏ cuộc. Không biết đứa nào đã nẫng tay trên đào lấy mất rồi. Sau khi an ủi Pha (vì Pha mất 2/3 hũ trong khi họ chỉ mất có 1/3 hũ), hai người mệt mỏi ra về.

Thế là tự nhiên Pha có một giếng nước sâu mà chẳng tốn cắc bạc nào.

Pha được mời đến nhà một ông lớn ăn cỗ. Thấy rượu thịt bày la liệt, Pha gọi thằng nhỏ hầu bàn đến và dặn: "Dạo này chú rất yếu, nên không uống được nhiều. Lúc nữa, khi rót rượu, cháu nhớ cho chú ly nhỏ, rót càng ít càng tốt và... nếu không ai để ý thì bỏ qua lượt cho chú. Đây, chú cho cháu đồng bạc ăn quà".

Thằng nhỏ hí hửng cầm đồng bạc ra ngoài, nhưng khi xem kỹ thì hoá ra là tiền giả. Nó tức lắm, nhưng không biết làm gì. Chợt nó nhớ lời đề nghị của Pha.

Trong bữa ăn, nó cố tình làm ngược lại để trả thù. Nó chọn cho Pha cốc thật lớn, rót tràn đầy và chưa vơi đã rót ngay lập tức.

Thế là, nhờ một mẹo nhỏ mà lần đầu tiên trong đời, Pha được uống rượu thoả thê.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#huancoc