Chap 50 H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bàn tiệc linh đình ngay trước mắt , hơn nữa còn là dưới sự chứng kiến của mình mà tạo nên , Win lấy điện thoại ra chụp đi chụp lại hơn trăm tấm rồi mới dám đặt đũa nếm thử .

" Trời ạ ! Thầy giáo , tôi nghĩ anh nên thi vua đầu bếp , 100 % sẽ đạt giải nhất ! "

Chanyeol không nói gì , chỉ cười và gật gù , hắn lấy nĩa xiên lấy một miếng thịt rồi nếm thử , cảm thấy hơi chín quá .

" Nếu không đạt giải nhất thì sao ? "

Hắn cười rất tươi , hai tay đặt dưới càm , hành động nam tính có chút mong chờ , ánh mắt sáng như sao trời chưa một khắc rời khỏi Win .

Nếu là một người con trai bình thưởng , hẳn sẽ nhận ra những hành động của Chanyeol có gì đó với mình nhưng là Win trước giờ chưa từng thân mật với bất kì người dàn ông nào ngoài Bright mà Bright cũng chưa bao giờ làm những điều như vậy với cậu

Nên cho dù là có ý nghĩa gì bên trong những hành động chỉ sợ là cậu sẽ không biết được nếu không ai nói với cậu .

" Ừm .... tôi sẽ cho anh một diễu ước ! Nhưng phải cố gắng hết sức nhé ! "

" Nhớ đấy , tôi ...."

Chanyeol còn chưa kịp dứt lời thì điện thoại Win liền đổ chuông reo , cậu giật mình lấy điện thoại ra , nhìn thấy tên người gọi liền diễng hồn , dường như dã nhớ ra điều gì đó !

" Thôi xong ! Bữa khác gặp lại nhé , tôi rất gấp ! "

Nói dứt lời , Win tiếc nuối thở dài nhìn bàn tiệc còn chưa ăn xong . cậu ăn thêm vài miếng salad rồi vẫy tay với Chanyeol , sau đó liền biến mất

Hắn chẳng nói gì , đầu gục xuống cười khẽ , giống y như thằng bé ... lúc nào cũng hấp tấp , ngốc nghếch như thế nhưng là hắn rất ..nhớ Win chạy vội vào bên trong thang máy , rất nhanh sau đó cậu liền xuất hiện ở tầng số 69 .

Hít một hơi sâu , cậu khẽ và rối lấy mái tóc gọn gàng của mình , kéo lộn xộn quần áo một tỉ sau đó liền mở cửa với vẻ chật vật

" Thật xin lỗi em đến trễ ! "

Win cố vờ không nhìn thấy ánh mất lạnh lùng của Bright, cậu thở hồng hộc sau đó trẹo chân ngã xuống sàn nhà ! *nhắc lại cho mội người nhớ là Win và thầy của mình ăn tối trong nhà hàng KHÁCH SẠNG=)*

" Ai da ! "

" Có làm sao không ? "

Bright mười lăm phút trước còn có ý định sẽ giận cậu khiến cậu buộc phải nghỉ học tâm lý thế nhưng nhìn thấy cậu ngã xuống mà tim hắn như buông thông xuống !

" Để tôi coi ! "

Cổ chân sưng đỏ lên , chắc là dã bị trẹo ! Đột nhiên Win oà khóc , Bright liền bối rối đến lúng túng , cho dù đầu óc hắn có thông minh đến mấy nhưng một khi đã gặp nước mắt của người con trai này thì não bộ như bị tê liệt .

" Em làm sao ... "

Win khóc nức lên , cậu cũng không ngờ mình có thể diễn hay đến như vậy ! Lúc đầu cậu chỉ định giả vở gặp chút vấn đề tai nạn giao thông nên đến trễ , tự bày ra cho mình bộ dáng chật vật nhưng không ngờ !

Chiếc taxi lúc nãy khi bước xuống cậu có dẫm phải nấp cống có thể là do vội quá liền giật mạnh chân ra nên gót giày có chút không bình thường .

Vừa đến phòng của Bright thì ngã sang một bên trẹo cả cổ chân , cậu khóc lên chỉ có một phần nhỏ là đâu , phần lớn hơn là quá vui mừng khi lừa được Bright .

Thật ra ... cậu cũng không muốn lừa gạt hằn dâu nhưng không lừa không được a

" Đừng khóc nữa ... "

Bright tay chân như hoá đá , chỉ biết vỗ nhẹ vào lưng cậu sau đó xoa bóp cái cổ chân !

" Em ... em .... hức ! "

" Được rồi không cần nói nữa ! "

Nói rồi ,Bright ôm lấy cậu vào lòng ngực , để thân thể mềm mại của cậu lên chiếc ghế dài gần đó rồi đặt xuống , không bất kì người đàn ông nào có thể trách mắng người con trai của mình khi cậu ấy đang đau đớn và rơi nước mắt

Win nằm thẳng người xuống nhưng chân trái thì vẫn không thể duỗi xuống dược , lúc đầu Bright còn không biết là chuyện gì nhưng cuối cùng là do Win quá căng thắng thôi . Không phải căng thẳng gì chân đau mà là căng thẳng vì cậu đang mặc áo ngắn ... nếu cả hai chân thắng xuống sẽ nhìn thấy bụng , như vậy rất kì cục .

" Sau này đi đứng cẩn thận một chút ! Nghe chưa ? "

Cậu lấy túi xách che lại nơi cần che , sau đó gật đầu với Bright , hắn nhìn sang rồi chỉ hừ một tiếng , hắn cũng không cầm thú đến mức đó !

Bỗng nhiên Win thấy hẳn mấp máy định nói gì đó nhưng lại thôi , hai ba lần như thế cậu liền mở miệng hỏi trước .

" Có chuyện gì sao ? "

Bright nhìn sang Win , trong lòng cảm thấy có chút có lỗi

" Có lẽ ... em không thể làm việc ở phòng của anh ! "

Nói dứt lời , Win liền có một xúc động muốn vỗ tay , nhưng vẫn cố kiềm lại để hỏi cho rõ ràng .

" Vậy ... "

" Em sẽ làm việc ở bộ phận thiết kết anh nghi ngờ trong công ty có nội gián , không thể làm gì được anh thì họ sẽ nhắm tới em nếu biết quan hệ giữa chúng ta ! "

Bright mở miệng giải thích , cũng có chút sợ cậu sẽ giận hay buồn , dù gì ép cậu đến phòng hẳn làm việc là hắn , bây giờ đuổi cậu đi cũng là hắn !

Win khẽ nhăn mày , gật nhẹ đầu nhưng trong lòng đang ăn mừng như năm mới !

" Giận à ? Buồn không ? "

" Không ! Không ! "

Giọng nói của Bright ... như thể quan tâm đến sâu tận trong trái tim cậu , khiến cậu cảm giác như mình là tội nhân bán nước , sao lại có thể lừa dối một người quan tâm đến mình như thế chứ ? Không sao , một lần thì không sao đâu mà

Tay nghề của Bright cũng rất khá , vết sưng đã đỡ rất nhiều , nếu không động thì sẽ không còn đau chỉ là hơi bất tiện vì băng bó khá dày .

" Vậy ngày mai em bắt đầu làm nhé ? Ngày mai em không phải đi học , thề sẽ không đi trễ ! "

Nói rồi cậu đưa ba ngón tay lên trời mặt rất nghiêm túc ,Bright tim khẽ động một cái , khoé môi nhếch lên một tí , hằn từng bước lại gần rồi đặt lên trán cậu một nụ hôn !

Tưởng chừng như chỉ dừng lại ở nụ hôn , Bright càng hôn lại càng muốn nhiều hơn nữa , cuối cùng hắn lại nằm đè lên người cậu , tham lam mút mát hai cánh đào đến mức sưng tấy lên .

Dời khỏi khuôn miệng xinh xắn ngọt ngào của người nằm dưới , Bright hướng xuống xương quai xanh cấn mạnh , để lại lại dấu vết đỏ ửng .

Bright cười nham hiểm , liếm láp tai mắn cảm của Win , thì thầm

" Tôi đổi ý rồi , làm sai bị phạt vẫn phải phạt "

" Anh ..... anh tên lưu manh này ... .......... ưm ... omm ........ "

Chưa để cậu nói hết câu , bàn tay hắn đã nhanh nhẹn lột phẳng chiếc áo của cậu , tay trái bắt đầu mơn trớn làn da mịn màng , cuối đầu xuống cưng chiều hai hạt đậu , bị hắn cắn mút đến cưng cứng .

Tay phải cũng không rảnh rỗi gì mà lần mò xuống chiếc quần cậu , cởi sạch toàn bộ . Win bị hắn kích thích đến đầu óc mụ mị , không thể làm gì ngoài rên rỉ .

" Â ....... grmmm ...... ummm ........... "

Tiếng rên của Win như thách thức con sói trong hãn trôi dậy .

" Win à , cởi đồ cho tôi đi "

Giọng nói ấm áp , trầm lặng truyền đến tại cậu , nó như một loại thuốc mê , khống chế cậu , khiến cậu u mê làm theo mọi lời hắn nói , chẳng mấy chốc , hai thân thể không mảnh vải dính chặt , hôn nhau điên cuồng .

Bright thừa lúc Win phân tâm đâm 1 ngón tay vào hoa huyệt , từ từ rút ra đâm vào . Một ngón , hai ngón , 3 ... 4 ngón đã nằm yên vị bên trong cậu .

Win dường như không thể chịu nổi nữa , ngay lúc này cậu rất muốn một thứ gì đó to dài đâm chết cậu - và đó chính là tiểu Bright đang cương đến dáng sợ .

" Bright ... Bright cầu anh , đâm ...... đâm chết em đi ... ngứa , hoa huyệt cầu khát anh lắm ......."

Đến lúc này mà Bright còn dây dưa như vậy nữa thì có mà liệt dương mất , không nói một lời , rút 4 ngón tay dang trong các huyệt ra , đâm thẳng tiểu Bright vào .

" Chết tiệt "

Cậu đúng là trời sinh dành cho hẳn ăn mà , bên trong cậu ẩm nóng , ngậm chặt đến nỗi hẳn không kìm lòng được phải thốt lên câu chửi thề .

Không thể kìm chết mình nữa , B đâm rút một cách kịch liệt , cơ hồ chỉ muốn đâm chết thứ yêu tinh này .

" Á ....... chỗ ... chỗ đó ..... đừng ưmmm ....."

Thấy Win la lên , Bright biết mình đã chạm đến điểm G của cậu , dùng hết sức đâm rút vào nơi đó . Win rên la đến khô cả hạng , bụng bằng 1 trận co quắp .

" Bright ...Bright em muốn bắn ...... cầu anh . ... ......" Bright gia tăng tốc độ .

" Hự "

Bright bắn hết dòng sữa vào nơi xấu nhất , ngã xuống người Win . Win cũng hét lên rồi bắn dầy ra ga giường , nhằm mất mệt mỏi .

" Bri.... Bright, chúng ta mới vừa xong mà "

Win tái mặt , vừa nghỉ ngơi được 5 phút ,thứ vũ khí chết người đó của Bright vẫn còn bên trong cậu đột ngột sưng to ra .

" Em biết nhiều đó không đủ với tôi mà đứng không?tôi sẽ dành cả ngày hôm nay để yêu thương em rồi nong Win a "

Win mơ hồ tỉnh dậy , chân của cậu đã bớt đau nhờ Bright giúp vận động , nhưng hông cậu hiện tại là đau thầu trời xanh a ~ .

Cái tên Bright Vachirawit chết tiệt đó đã đem cậu lăn lộn trên sofa mấy lần , không nhưng vậy còn lôi vào nhà tắm làm thêm mấy hiệp .

Vật lộn với cậu từ sáng cho đến 4 giờ chiều , cái tên trâu bò này không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả .

Bây giờ cậu mới để ý hiện tại nha , đây là giường trong phòng làm việc của Bright , hơn nữa Bright ôm cậu ngủ , hai mắt nhằm nghiền , trông vô cùng ôn nhu á .

Cậu ngắm nhìn gương mặt hoàn mỹ ấy đến thất thần . Giá như những ngày bình yên thể này sẽ kéo dài mãi mãi ....

" Tôi biết anh đẹp trai lắm , đừng nhìn tôi đến nỗi quên trời đất thế chứ . "

Win bị nói trúng tim đen , mặt đỏ bừng luống cuống giải thích .

" Không . ...... ... không có nha , anh bớt tự luyển hộ em đi "

Bright không nói gì , chỉ khẽ cười . Hắn ôm cậu vào nhà tắm làm vệ sinh , xong xuôi lại ôm cậu ra giường , lau tóc cho cậu rồi nói

" Em về đi ! Xe ở dưới ! "

Trong lời nói Bright có thể nghe được chút hối tiếc , hắn rất muốn xuống tiến cậu nhưng lại không thể hẳn nhất định sẽ tìm ra tên nội gián kia .

Win cười lại với hắn sau đó từng bước chậm rãi ra ngoài cửa , cậu xoay người rồi đóng nhẹ cửa lại , mỹ nhân đi xa , hắn lại ngôi xuống tiếp tục làm việc hết công suất .

Cô thư ký nhận được tin nhắn sau đó liền dìu Win  đến thang máy để xuống dưới tầng , lai lịch của người này chắc hẳn không nhỏ , được chủ tịch quan tâm như thế cơ mà .

Thang máy di chuyển đến tầng 8 thì có người bước vào , rất lịch sự cúi chảo với Win và cô thư ký trước khi cửa thang máy khép lại , cậu dường như nhìn thấy bóng dáng của Chanyeol !

Hắn bận chiếc sơ mi trắng hơi khác so với lúc nảy , trên cổ còn đeo bảng tên nhân viên nhưng biểu cảm gương mặt thì không vui vẻ như bình thường !

" Chan .... "

Lời còn chưa kịp nói ra thì cửa đã đóng , cậu nghĩ rằng mình hoa mắt nhưng thật sự người vừa rồi giống hệt Chanyeol

Cô thư ký quay sang nhìn Win , nghĩ chắc cậu nhận nhằm người quen sau đó liền tiễn cậu ra chiếc xe được Bright sắp xếp sẵn .

---------

Win được chở về cô nhi viện , mấy bác nhìn thấy cái chân bị thương của cậu thì liền lo lắng hỏi thăm , nhưng họ không biết rằng cái chân không nghiêm trọng bằng cái hông dang dau nhức kia của cậu , cậu cười hoa loa cũng không có chuyện gì thì buông tha cho cậu lên lầu .

Đã hơn hai tuần kể từ buổi học tâm lý dầu tiên thể nhưng Chanyeol không xuất hiện trên lớp nữa , thay thế hắn là một người cũng đẹp trai tuấn tú không kém thế nên trong lớp cũng chẳng ai để ý sự khác biệt này ngoài Win .

Bỗng dưng trong dầu nhớ lại hình ảnh ngày hôm đó , khi cửa thang máy đang khép lại , một người dàn ông vô cùng giống Chanyeol bước ngang qua .... và cả lời của Bright , hắn nghi trong Bright thị có gián điệp

Nghĩ tới dây cậu lạnh sống lưng một cái , có khi nào gián điệp trong lời Bright lại chính là ...

Nhưng không thể , Chanyeol lúc đó là tiến sĩ mới về nước , làm sao lại ở trong Bright thị hơn nữa hành động còn có vẻ rất thân thuộc với nơi đó chứ

Một chàng trai thật thà , ngay thẳng như thế sẽ không bao giờ lãng phí tuổi trẻ của mình để làm những việc như gián điệp

Win vừa suy nghĩ vừa đi bộ chớp mắt đã tới trước cổng Bright thị , hôm nay Mew đã quyết định về nước gặp cha mẹ thế nên chỉ có thể chở cậu được một đoạn sau đó phải đi bộ đến công ty .

Nghĩ lại , bản thân quả thật có lỗi với Mew từ khi cậu ấy về đây cùng mình , ngoài thời gian buổi tối thì hầu như cậu chưa hề dẫn bạn mình đi đâu cả .

Thật có lỗi , hi vọng bản thân sẽ có cơ hội đền bù cho cậu ấy . Win bước đến thang máy thầm nghĩ bản thân trong cái rủi có cái may , đi trễ một chút mà thang máy vắng người hơn hắn , đúng là phúc khí a

Cậu bước vào thang máy của nhân viên cùng một nhân viên nam khác , anh ta ăn mặc trông lịch sự nhưng cũng không có gì cần nhớ nhiều , cậu khẽ gật đầu , hắn đáp lại sau đó cả hai nhân tăng mà mình cùng tới . Win lên tầng 14 , hắn thì ở tầng 12 , đi được khoảng tầng số 7 thì nghe một cái

" bủm "

sau đó là một mùi thối kinh khủng tràn tới : Mẹ kiếp ! Cái tên quái thai này chẳng lẽ lại đánh rắm thổi như thế ! Tên kia cười nhẹ với cậu một cái như kiểu : Thế nào , rắm của tôi đấy , thơm không ? Trời ạ ... lần đầu tiên trong đời cậu ngửi được một cái mùi rằm thổi như thế này , thối đến mê mang mụ mị đầu óc rồi ! Này !

Người nhịn đi ấy bao lâu rồi mà kinh thế ! Bright chịu dựng được tới tầng 11 nhưng nếu lên đến tầng 14 , sợ cậu đã là cái xác khô rồi , cậu bấm vội tầng 11 , cửa mở sau đó liền chạy vọt ra , chỉ kịp nhìn mặt cái tên súc sinh đó một lần . Thì ra đây chính là giết người không cần bom đạn , dao súng !

--------

Mew sau khi để Win xuống xe thì không lập tức đến sân bay mà vòng ngược đầu xe lại rồi đến một nơi cậu vẫn thường hay đến khi buồn chán .

Đến nơi , Mew dỗ xe ở một nơi gần đó rất cước bộ đến

" Trung Tâm Bảo Hộ Chó Mèo " .

Thật lòng mà nói , Mew là một bác sĩ ngoại khoa rất giỏi , cũng có thể nói do gia đình có nghề nên dù là đưa ra những vật dụng cần thiết và bắt cậu phẫu thuật cậu cũng có thể làm tốt .

Mew học ở trường Đại học Hoàng Gia khoa Y ở Anh , ở đó họ yêu cầu bác sĩ của họ phải có kĩ năng tốt , tâm tư bình tĩnh để ứng biến với tất cả mọi thứ .

Họ đòi hỏi rất cao về sinh viên của mình , Mew vẫn còn thiếu một là năng đó chính là ứng biến để tốt nghiệp , nhưng như vậy là rất tốt so với người khác , những bạn học của cậu thiếu đến ba bốn kĩ năng

Mew bề ngoài không vội gấp gáp nhưng trong lòng cũng nản chí , cậu thật sự không biết làm cách nào để khắc phục cái tính khí này của mình .

Cậu bước vào " Trung Tâm Bảo Hộ Chó Mèo "  gật đầu chào mấy cô nhân viên ở đây rồi tiến đến nơi dành cho chó mèo bị bệnh nặng cần được cách ly .

Mew nhìn vào trong lòng , thấy một chú chó với bộ lông trắng muốt vô cùng xinh đẹp , trên dầu còn được gần một cái nơ màu hồng rất đáng yêu nhưng gương mặt nó buồn bã , ánh mắt lim dim như muốn ngủ thiếp đi .

Thấy cậu tới , chú chó nhỏ mừng rỡ vẫy đuôi nhưng động tác cũng rất chậm , nhưng như vậy cũng đủ để chứng tỏ lòng yêu mến của nó đối với Mew .

Chú chó này thật sự rất đáng thương , có một lần trời mưa ngoài dường , cậu bắt gặp nó khi đang lía xe , một chú chó nằm ven đường bộ lông dơ dáy ướt sũng và cái chân trái sau đây máu .

Cậu vội vã đưa nó đến trạm thú y gần nhất nhưng bác sĩ của họ không có ở đây và những cô y tá thi không đủ can đảm để làm .

Hít thở , Mew xem thử vết thương , cậu cắn chặt môi mình , cái chân này bị cán dập nát phía bàn chân . Ba tiếng đồng hồ , Mew vừa làm phẫu thuật cho chủ chó vừa nhìn vào cấu tạo cơ thể của chó trên một bức tranh gần đó .

Sau đó , chú chó đã hoạt bát trở lại ... nhưng trong lúc phẫu thuật cậu dã sơ ý dụng phải một dây thần kinh khiến cái chân trái sau bị liệt hoàn toàn .

Chưa được mấy ngày thì chú chó lại mắc phải một căn bệnh , lúc đầu họ tưởng chú chó bị trầm cảm nhưng rồi ... Chú chó nhỏ giờ đây nằm thoi thóp trong chiếc lòng của mình , cái đuôi nhỏ của nó vẫn vẫy nhẹ nhẹ ...

" Chopper , em thích cái tên này không ?"

Mew nói bằng tiếng mẹ đẻ , không biết chú chó có hiểu không nhưng cái đuôi của nó càng vẫy mạnh hơn thể như nó rất thích cái tên này

" Chopper , ... ngủ ngoan nào , Chopper đáng yêu ! "

Cậu khẽ hát một câu hát , hai tay cậu bế Chopper ra khỏi chiếc lồng sắt , vừa hát vừa vỗ về nhẹ , chú chó nhỏ thích thú thè lưỡi ra , đuôi nhỏ vẫy vẫy , ánh mắt sáng như sao dẫn nhằm lại .

Một giọt nước mắt rơi xuống . bộ lông mềm mại của Chopper liên thấm giọt nước mắt đỏ vào , tựa như chưa từng tồn tại .

" Chỉ là một con chó , hà cớ gì phải buồn như vậy ? "

Một giọng nói bằng tiếng Thái vang lên , Mew không trả lời , cậu nhắm mắt lại nhưng người kia không buông tha càng tiến tới .

" Trả lời ! "

Lần này là tiếng Anh , Mew giật mình vì giọng nói quen thuộc , cậu quay đầu lại ... chính là Anton . Anh ta trong lời Win là một người ấm áp , hiền hoà , vui tính nhưng cái bây giờ cậu thấy lại như cái lạnh mùa đông . Hắn ta lạnh lùng nhìn xuống như bậc đế vương ..
------
Win mặt xanh ngắt leo thang bộ đến tầng 14 , cậu thở hồng hộc , cái mùi hương lúc nãy chỉ sự là cả đời này sẽ không xoá nhoà dược trong tâm trí của cậu .

Dẹ ! Vừa nghĩ đến đã thấy thật buồn nôn Nhìn lên bảng chỉ dẫn ghi chữ tầng 14 , cậu thở phào , nhưng kế bên cái bảng đó là người hôm trước , là người đàn ông giống Chanyeol ... không , đó là Chanyeol !

" Chanyeol ! "

Người đàn ông kia nhìn sang một cái đánh giá Wim một cái rồi quay đi , Win lại tiếp tục kêu một tiếng nữa , hắn ta quay lại đáp .

" Cậu nhầm người rồi thì phải . "

Sau đó quay đi vào trong , lạnh lùng kiêu ngạo như vậy không phải Chanyeol , nhưng tại sao lại giống nhau như thế chứ !

" Baekhyun ! "

Bỗng dưng người đàn ông đó quay lại nhìn Win bằng đôi mắt sâu thẩm của mình .

" Cậu có quan hệ gì với em trai tôi ? "

" Em trai ? Sinh đôi sao ? "

Baekhyun nhằn mày một cái , đứa nhóc kia làm sao lại quen biết cậu nhóc này chứ , quan hệ xem ra cũng không đơn giản . Ngay lúc này điện thoại Win rung lên , cậu bắt máy , là số Bright !

" Em đến chưa ? "

" Đến rồi , đến rồi , không trễ chứ ? "

" Tốt , tôi gửi cho em mẫu thiết kế qua email . "

" Được , cảm ơn anh ! "

Win vội tắt máy , câu nói chuyện với Bright khách sáo như thế sở dĩ cũng là do người này , hắn ta trông không đơn giản chút nào !

Chanyeol không nói gì nữa , im lặng bước vô bên trong , Win cũng đi theo sau đó , phát hiện hẳn đi đến bộ phận thiết kế , cậu cũng đi theo sát .

Hai tuần rồi cậu không đến công ty mà làm việc ở nhà theo lời dặn của Bright , dạo gần đây hắn rất hay căng thẳng . e là có chuyện gì không ổn .

" Đừng đi theo tôi ! "

" Tôi không di theo anh ! "

Baekhyun quay lại nhìn , gương mặt giống y đúc Chanyeol nhưng lại thật xa lạ với cậu .

" Tôi là đi làm ! "

Nói dút lời cậu hung hăng bước vào bộ phận thiết kế , gật đầu chào những người khác rồi ngồi chở ở phòng trưởng phòng thiết kế . Baekhyun kinh ngạc nhìn , đây là nhân viên mới mà Bright tổng đã dặn dò hắn chiếu cố sao ?

Win ngồi trong phòng trưởng phòng thiết kế suy nghĩ , anh trai của Chanyeol , Baekhyun chắc chắn không phải là một nhân viên bình thường , nếu không cũng không dám lớn lối với người khác như thế . Nếu không nhằm thì hắn ta cũng ở bộ phận thiết kế , chẳng lẽ ... là trưởng phòng sao ?

" Ồ , đây là nhân viên mới của phòng chúng ta sao ? "

Giọng nói kia lại vang lên , nghe không nhằm trong đó là một sự chế giễu . Baekhyun hai tay trong túi quân bước tới , ánh mắt đánh giá Win một cái , không khỏi có chút khinh bỉ , trông cậu có vẻ cao ngạo như vậy chẳng ngờ không chỉ có quan hệ với em tôi mà còn có thể trèo lên giường của Bright tổng .

Win khẽ nhíu mày lại , những suy nghĩ châm chọc kia của Baekhyun dường như thế hiện quá rõ ràng dưới đáy mắt , không phải nghĩ cậu được Bright tổng sắp xếp vào đây chứ ?

Tuy không có thiện cảm đối với Baekhyun nhưng Win vẫn biết hắn ta không phải người xấu , nếu như cậu thật sự là người tình vô dụng của Bright tổng thì bị hắn ta khinh thường cũng là xứng đáng .

Thế nhưng nếu thật sự cho rằng cậu là loại quan hệ ấy với Bright thì chẳng phải nên đặc biệt quan tâm , đối đãi cho tốt sao ?

Dám biểu hiện rõ ràng ra như thế , không sợ cậu đi mách lẻo với Bright , Baekhyun này chắc cũng không đơn giản gì . Để lúc nào cậu sẽ hỏi khéo Bright xem sao , không ngờ cậu lại có thể gặp gỡ được hai anh em sinh đôi một cách vô tình như thế này .

" Nghe nói đây là biệt nhở tôi quan nhân tài của Bright tổng đặc tâm , thế để thử xem mức độ " thiên tài " của cậu nhé ! "

Baekhyun thật sự là một người đàn ông ngoan độc , cách nói chuyện của anh ta như dang khiêu khích người khác khiến cho dù không có khả năng cũng phải chấp nhận lời đề nghị của hắn .

Win hiển nhiên là rất tự tin vào khả năng của mình , cậu cũng tin hắn sẽ không làm khó mình .

" Vậy dược , hãy ngay tại đây tôi cho cậu 45 phút để thiết kế một chiếc nhẫn mang chủ đề Ánh Hào Quang ! Ghi rõ chất liệu cho tôi ! "

"Xin lỗi nhưng tôi chuyên về thiết kế trang phục "

" Vậy chẳng lẽ cậu hoàn toàn không thể thiết kế một chiếc nhẫn sao ? Tôi không phải chuyên gia , sẽ không chấm quá khó ! "

Wim muốn nói lại thế nhưng nếu cậu không làm , chẳng khác nào thừa nhận bản thân không có năng lực

" Vậy mời anh ra ngoài , tôi không thể thiết kế khi bị quan sát . "

Baekhyun cầm cốc cà phê lên nhấm nháp , ở dưới ghế dựa khẽ xoay nhẹ , đôi mắt hẳn màu xanh nhàn nhạt không hồn

" Đây là phòng tôi , nếu cậu không làm được thì đi ra , ở đây không nhận người không năng lực . "

Hắn ta thần sắc lạnh lẽo , nếu Bright lạnh như bằng đá thì hắn lại như Tu La địa ngục . Hẳn .... chắc chắn không hề đơn giản . Win cắn răng một cái , quyết định thương lượng !

" Vậy .... cho tôi thêm mười lăm phút ! "

Hắn không đáp nhưng đã âm thầm biểu hiện đồng ý . Win cầm điện thoại lên tham khảo một chút hình ảnh , thông tin , nhưng cho dù như vậy cũng thật khó đối với người chưa từng thiết kế trang sức như cậu .

Hít một hơi thật sâu cậu cố gằng lấy lại linh cảm và đặt bút , đối với một người làm nghệ thuật , chỉ cần có tâm hồn nghệ thuật thì nhất dịnh sẽ làm nên .

Chỉ là tác phẩm sẽ tuyệt vời hơn nếu tác giả có kinh nghiệm . Quên đi , chẳng phải hẳn ta nói sẽ không chấm quá khó sao , cứ thế này đi ! Thời gian trôi qua hơn bốn mươi lãm phút , bản thiết kế vẫn chưa hoàn thành , Win suy nghĩ đến hai bên tóc mai bám sát vào mặt vì mồ hôi nhưng vẫn chẳng biết nên làm gì thêm .

Bản thiết kế có thể coi là hoàn thiện thể nhưng đối với cậu nó còn thiếu cái gì đó , giá như mình là một chuyên gia chắc chắn sẽ biết được chỗ thiếu sót .

"Được rồi , có suy nghĩ nữa cũng không ra , tạm ổn ! "

Sau gần một tiếng đồng hồ , Baekhyun lại lên tiếng , giọng nói của hắn ta bây giờ tuy vẫn mày lạnh lẽo nhưng ít nhất cũng không nghe thấy âm diệu mỉa mai .

Win thấy hắn cầm bản vẽ lên định giơ tay lấy lại nhưng hắn nói đúng , cậu sẽ không thế nghĩ ra chỗ thiếu sót .

" Được rồi , với năng lực này chưa thể làm thư ký của tôi nhưng thấy cậu nhanh nhẹn và hiểu chuyện sau này giáng chức cũng không muộn , cho nên tạm thời cậu sẽ đảm nhiệm chức vụ thư ký trưởng phòng thiết kế"

Win nghe thấy hắn chê bai mình như thể thì cũng có chút bất bình nhưng nếu làm thư ký của hắn thì cũng không có gì là không tốt , hơn nữa còn được học hỏi thêm .

Người này tuy tâm tính kiêu ngạo , miệng lưỡi cay độc nhưng chắc chắn thực lực không tồi , có thể học hỏi .

" Vậy , cảm ơn sếp "

Win khẽ cười nhẹ nói , xem ra bản thiết kế vừa rồi của mình cũng không tệ thế nhưng sau này chắc chắn phải trau dồi thêm các khả năng thiết kế khác , để tránh những trường hợp bất ngờ như hôm nay .

" Không dám ! "

Baekhyun thấy Win cười vui vẻ như vậy thì buông một câu lạnh lùng , hắn ta dang nghĩ có phải ở đây sẽ giả vờ vui vẻ nhận việc đến đêm lại nằm trong lòng Bright ưỡn ẹo càu nhàu không .

Win cũng không để tâm trạng bị ảnh hưởng , lập tức vui vẻ sang phòng kế bên dành cho thư ký để soạn đồ . Cậu nhìn căn phòng trống trơn , không có chút gì gọi là nghệ thuật thì thở dài một cái , thảo nào có người từng nói công việc văn phòng là công việc nhàm chán nhất .

Đúng vậy , cả ngày phải hít thở bầu không khí từ máy điều hoà , phải giả vờ nịnh hót những người mình không thích thì có gì hay chứ Win nhìn một lát , trong dầu đã định ra được những thứ cần phải thêm vào .

Điện thoại trong túi xách lại rung lên , là số của Bright . thật may mắn , nếu gọi sớm một chút thì chạm mặt Baekhyun rồi .

" Em đây ! "

Cậu nghe thấy tiếng thở dài ở đầu dây bên kia , hai hàng chân mày cũng bất giác nhíu lại .

" Có chuyện gì sao ? "

" Không , trưa nay khoảng 11h gặp em ở bãi đỗ xe nhé ! Chúng ta di ăn ! "

Đầu dây kia lập tức cúp máy , Win bỗng dưng thấy thật lo lắng , không biết là chuyện gì nhưng thật sự mà nói dạo gần đây Bright hầu như rất ít khi gặp cậu .

Lúc đầu cậu cho rằng hắn bận rộn thế nhưng cái thái độ xa cách đó khiến cậu cảm thấy lo lắng kinh khủng , có chuyện gì đó , có chuyện gì đó sắp xảy ra . Nhằm mắt lại , cổ để trái tim dang run lên vì sợ hãi của mình bình tĩnh lại .

Win xem thử danh sách nhân viên sau đó gọi diện cho một cửa hàng cà phê dặt đúng số lượng nhân viên . Cà phê đến , cậu cũng sẵn tiện thông báo cho mọi người về chức vụ của mình và tiếp đãi mỗi người một ly cà phê xem như quà gặp mặt , hi vọng sẽ giúp đỡ nhau sau này .

Mọi người đều có vẻ rất hài lòng , ai cũng khen ngợi Win vừa xinh đẹp tài giỏi lại hiểu chuyện nhưng suy nghĩ thật sự của bọn họ như thế nào thì chỉ có họ mới biết rõ . Đến giờ hẹn , Win xuống bãi đỗ xe , nhìn thấy chiếc xe quen thuộc cùng người đàn ông kia , Win khẽ mỉm cười bước đến .

" Cà phê này ! "

Bright đang bấm điện thoại , hoàn toàn không chú ý lắm đến Win .

" Hôm nay em vừa nhận chức thư ký trưởng phòng nên mua cà phê tiếp đãi mọi người , còn dư một ly cho anh ! "

Lúc này Bright mới đưa mắt nhìn sang Win và ly cà phê , có chút không vui .

" Không uống ! "

Thái độ bình tĩnh , hẳn cất diện thoại vô túi định mở cửa xe .

" Anh uống đi , tuy không đúng thời điểm lắm nhưng em lỡ mua rồi , không thể bỏ phí cũng không thể uống hết , anh uống đi ! "

Win đẩy ly cà phê đến gần người Bright , ly cà phê này hẳn nhất định phải uống , có bất ngờ nha

" Không uống , vứt đi " *chúng ta chuẩn bị coi tổng tài Bright Vachirawit dỗ vợ nữa rồi đó÷)*

Bright hất cánh tay ra , không cẩn thận khiến Win lảo đảo và vào chiếc xe gần đó rồi ngã xuống , hai ly cà phê nóng hồi ướt đẫm lấy bộ đồ .

Hiện tại cho dù là Win hay Bright đều sửng sốt , chẳng phải cậu nói là cà phê ban sáng sao , đáng lẽ là nguội rồi sao lại nóng như thế ....

Hắn đưa mắt nhìn sang gương mặt của Win , đôi mắt cậu đỏ rực bị một tầng sương mù che phủ , trong tâm hằn nhất thời dau đớn .

Cậu cắn chặt môi không cho nước mắt trào , cà phê này là đích thân cậu đi mua , còn dặn người ta để cà phê hơi dẳng như vậy mới hợp khẩu vị hẳn , muốn để cho hắn bất ngờ vậy mà .... Win không nói , cậu khó khăn đứng dậy rồi lảo đảo bước đi , cổ chân hơi sưng lên .

Bright chạy đến bắt lấy tay cậu nhưng lại bị cậu hất ra ngay lập tức , hắn thấy dầu mình choảng một cái , đến lúc bình tĩnh lại thì không thấy cậu nữa ....... Đã hơn ba giờ chiều *ủa hông dỗ luôn hả*

Baekhyun ngồi trong phòng làm việc nhếch môi cười nhẹ , quả thật cảnh tượng hắn bắt gặp lúc buổi trưa quả thật rất đặc sắc .

Cũng may đó là bãi đỗ xe dành cho cán bộ cao cấp nên không bị ai bắt gặp , thế nhưng chẳng phải hắn vẫn bắt gặp rồi đó sao Thú vị , thú vị !

Bright ngồi ở dãy ghế chở hành lang bệnh viện nhếch mép cười , thật không thể ngờ có ngày cuộc đời hắn lại như một bộ phim thế này .

Khối u ở não hắn đã biết sự có mặt của nó từ năm 14 tuổi rồi thế nhưng lúc đó lại là lúc gia dành hỗn loạn nhất , cha hắn , ngoại tình công khai bị dân báo chí chụp được . Mẹ hắn , Lee EunMin một mực ly hôn , cả hai gia tộc đều rối tung rối mù , chuyện ngoại tình vốn là chuyện Lee EunMin biết và chấp nhận bởi vì hôn nhân của họ là hôn nhân chính trị , không tình yêu .

Thế nhưng Bright Vachirawit giống như cố tình công khai dễ trêu tức Lee EunMin , thế nên cả hai mới đại chiến , lúc này Bright được cha đưa sang Mỹ , chưa có sự xuất hiện của Mark Vachirawit.

Khối u lúc đó bỗng nhiên dừng lại , không phát triển kích cỡ hay gây ra tác hại gì , hoàn toàn lành tính thế nên một thời gian dài bận rộn sau đó , Bright và gia đình gần như đã quên đi sự tồn tại của nó .

Vậy mà bây giờ , sau gần mười năm nó lại phát triển , tuy phát hiện không sớm lắm nhưng cũng chưa tính là trễ , chỉ cần phẫu thuật là ổn .

Đó là lời hẳn sẽ nói với mọi người , còn lời bác sĩ nói với hắn lại là khác . Khối u này phát triển nghiêng về phía não trái lại nằm ở một vị trí chật hẹp , rất nhiều cơ quan thần kinh vì vậy đòi hỏi một bác sĩ phải vô cùng quen thuộc với việc phẫu thuật não , Ở trong nước chưa có bác sĩ nào dám đứng ra nhận ca này thế nên sẽ do một bác sĩ quen với Mil ở NewYork đảm nhiệm .

Nếu phẫu thuật thành công tốt đẹp thì sống bình thường , còn nếu có di chứng , nếu nặng có thể sẽ bị liệt nửa người , nhẹ hơn là mất đi thị giác và nhẹ nhất là liệt cánh tay phải

Nói như vậy rủi ro rất lớn , nếu không làm phẫu thuật nguy cơ tử vong còn cao hơn vì vậy , Bright tất nhiên sẽ đồng ý phẫu thuật . Nếu là trước kia , hẳn sẽ rất ung dung thoải mái nhưng bây giờ có Win , hắn sợ nếu hắn thật sự có chuyện gì thì " những người kia " sẽ nhắm vào cậu ấy dầu tiên để trả thù . Vì sao không nhằm vào cha mẹ hắn hay bạn bè hån ?

Bởi vì những người đó đều có thể lực , chỉ riêng Win là một thân một mình , hắn sợ bản thân không bảo vệ được cậu ấy . Nếu hẳn chết , hắn sợ cậu dau lòng . Nếu hắn mang di chứng , hắn không muốn để người con trai mình yêu thương chứng kiến cảnh minh tàn tạ như vậy .

Còn nếu như hẳn sống sót bình an , tất nhiên là sẽ quay về để bắt cậu rồi !

" Bright , tôi đã sắp xếp cho cậu chuyển bay đến NewYork vào sáng mai rồi , cậu có muốn nói chuyện với Win không ? "

Bright xoay xoay chiếc nhẫn to sụ trên ngón tay , thầm nghĩ đến bộ dạng lúc này của cậu sẽ thế nào , hắn nhếch môi cười nhẹ , trong đó có cái lạnh lẽo của cô đơn .

" Không , nếu tôi thật sự có chuyện , đừng để thông tin lộ ra ngoài , hãy nói với cậu ấy tôi quyết định sống một cuộc sống ăn chơi , không muốn làm tổng tài nữa , quên tôi đi ! "

Mil nắm chặt cuốn sổ khám bệnh , trong lòng chưa bao giờ phẫn nộ như lúc này . Hắn ném quyển sổ xuống sàn nhà , trên trán nổi đầy gân xanh .

" Cậu có biết cậu dang nói gì không ? Dây chỉ là một cuộc phẫu thuật thông thường , tại sao lại bị quan như vậy chứ ? Nếu cậu yêu cậu ấy hãy dành hết cả thời gian còn lại của mình cho cậu ấy , đừng ngồi đây nhờ vả tôi việc này việc nọ .

"Cậu muốn chấm dứt với cậu ấy vì những kẻ kia sao , còn tôi và Mark,Gulf cơ mà , chúng tôi sẽ bảo vệ cậu ấy . Hơn nữa , cậu sẽ không chết , đây chỉ là phẫu thuật đơn giản , có nghe rõ tôi nói không ? "

Bright hơi ngạc nhiên , hẳn chưa bao giờ thấy Mil cảnh phẫn nộ như vậy , đây có được xem là minh chứng cho tình bạn của hẳn không ? Hắn không dáp , chỉ cười nhẹ , hắn cũng không biết mình đang làm gì , hắn tin chỉ cần Mil muốn lập tức có thể bảo vệ được Win nhưng mà ...

" Cậu hiểu sai ý tôi rồi , tôi không sợ các cậu không bảo vệ được cậu ấy . Chỉ là thế giới của chúng ta ... không phù hợp với cậu ấy mà thôi , hơn nữa , liên hệ với luật sư hộ tôi , tôi muốn viết di chúc ! "

Nói dứt lời , Bright đứng dậy bước ra khỏi bệnh viện , hẳn bây giờ đã biết được thêm một diều , cái chết và sự sống , người ra đi sẽ không đau khổ bằng người ở lại , chỉ bằng hãy để người ở lại không biết gì cả ...

" Bright, đứng lại ! "

Giọng nói của Mil vang vọng khắp cả hành lang , hắn nhìn thấy Bright bước đi lảo đảo rồi sụp xuống hoàn toàn .

" Bright ! "

Hắn hốt hoảng chạy lại , nhìn thấy Bright ôm chặt lấy đầu , mày kiếm nhíu chặt , có chút không tỉnh táo nhưng cơn đau không cho phép hắn thiếp đi .

" Cậu ổn không ? "

Mil bình tĩnh hỏi , hắn biết Bright nhịn đau rất tốt thế nhưng bây giờ trên trán đã ướt dẫm mồ hôi , vậy cơn đau này có phải là đau thấu xương tuỷ hay không . 

Ngồi quỵ ở đó năm phút , đợi cơn đau qua đi Bright mới bình tĩnh lại , hắn thở dốc , chiếc áo sơ mi trắng bị mô hôi thấm đến đáng thương .

" Cậu ... đã như thế này bao lâu rồi ? "

Mil hỏi , tuy hắn không có nhiều kiến thức về y học thế nhưng bệnh của Bright , chỉ sợ lả đã tải phát lâu rồi nhưng bây giờ mới thực sự trở nặng khiến hắn chú ý .

" Bao lâu nhỉ ? Tôi cũng không nhớ "

Bright cười ngờ nghệch , cái bộ dáng đó khiến Mil thật muốn cho hẳn vài cú dãm , đàn bà hay đàn ông đúng là rượu độc , chỉ cần thử một lần là sẽ say chết mê chết mệt . Dù là bốn năm trước hay bây giờ .

" Cậu tỉnh táo lại cho tôi ! Đúng là mất hết chỉ khí , đến tôi còn phải xấu hổ khi có người bạn như cậu . Tôi thấy thay vì sống kiểu này , cậu nên hiến tim gan phải của mình cho những người khác , những người có ý chí sống ! Cậu nói cậu muốn sống , tại sao toàn nói với tôi những điều chết chóc ? Tôi mặc kệ cậu , muốn chết , được , tôi đến thấp nhang ! "

Mil túm lấy cổ áo của Bright , sau đó thả mạnh ra . Hắn có vẻ rất tức giận bỏ đi không quay đầu lại . Bright ngồi dựa vào tường , vẫn là cái nụ cười đó , không hiểu sao hắn thấy mình thật thất bại , có phải là vì sợ mất cậu nên hắn mới bị quan thế này không ? Ngồi đó khoảng mười phút , bỗng nhiên hình ảnh Mew xuất hiện .

" Này , trông cậu thật thảm hại . Đi thôi về nhà chào mẹ một tiếng rồi lên đường ! "

" Sao lại chào ? Đâu phải không còn cơ hội "

" Thật là , về thôi , về nhà cậu ! "

" Mil gọi cậu đến đúng không ? "

Mew không đáp , đúng là như vậy , Mil vừa nãy gọi điện bảo hắn đến gấp đến đưa anh trai về nhà , nếu hắn không làm thì Mil vẫn ở chiếc xe ngoài kia , nếu Bright có chuyện gì chắc chắn sẽ lập tức xông vào .

Mà cũng thật may mắn , đây là bệnh viện tư ít người ra vào , hi vọng cảnh vừa rồi sẽ không bị bắt gặp .Hơn mười giờ tối , Win vẫn còn lang thang ngoài đường , nhìn mọi người vui vẻ mà sao lòng cậu vẫn chẳng khá lên được .

Cậu cố gắng cười nhưng nước mắt vẫn cứ tuôn , tại sao lại như vậy nhỉ ? Nếu như cậu giận tại sao lúc đó không đuổi theo cậu , tại sao không chạy đi tìm câu , tại sao không gọi điện xin lỗi cậu ?

Thậm chí bây giờ , cậu muốn đến để tát hẳn một bạt tai thì cũng không tìm ra hắn , ở công ty không có , nhà hẳn cũng không có !

Nhưng mà cũng thật nực cười , gọi là yêu nhau thế nhưng ngoài công ty và nhà riêng cậu chẳng biết đi đâu để tìm hẳn nữa . Ở hộp đêm sao ? Có lẽ nào ?

Không hiểu sao lúc này có rất nhiều uất ức trong suốt bốn năm khoảng thời gian quen hằn ùa về , cậu thấy mình đúng là dáng thương đến thảm hai !

Chắc là chán cậu rồi đây mà , theo đuổi bốn năm xong cảm thấy cậu thật nhạt nhẽo dủng không , chắc là như vậy rồi ha ha ! Nhìn điện thoại trống trơn không có bất cứ ai gọi đến cậu chỉ lại biết bật cười !

Nhưng mà lúc này bỗng nhiên cậu bị kéo vào một góc hẻm , cậu cổ vùng vẫy hét lên nhưng không thể nào phát ra âm thanh được !

" Cậu nhóc la tiếp đi , thấy sở cảnh sát ở ngã tư kia không , cậu anh làm chức lớn ở đó , em có la nữa cũng chẳng ai cứu được em cậu bé "

" Tránh ra ! Người yêu của tôi là tổng giám đốc Bright thị , anh dám làm gì tôi không sợ anh ấy sẽ giết anh sao ? "

Hắn ta cười một tràng dài , trong bóng tối , cậu không nhìn rõ gương mặt của hắn nhưng đại khái cũng có thể thấy được một vết sẹo dài trên mặt hắn .

Tiếng cười của hắn ta khiến trái tim cậu run lên vì sợ hãi , hắn ta chắc chắn là không tin lời của cậu rồi !

" Người yêu sao ? Đến mẹ nó tao cũng chơi , con trai mà sao lại hung hăng như thế này , thể thằng giám đốc đó không dạy em phải dịu dàng thì đàn ông mới thích sao ? "

Win toan bỏ chạy nhưng nhanh chóng bị hắn túm lấy cổ tay , cậu xoay người đã lên ngực của hắn một cú đau đớn , đáng lẽ là trốn thoát thành công nhưng cổ chân buổi trưa có bị thương nên ngay lúc này không chịu được nữa liền ngã xuống .

" Mẹ kiếp ! Mày không muốn tao nhẹ nhàng phải không thẳng điểm , loại con trai như mày chỉ là đ * di * m mà thôi , tự nhận vơ minh là người yêu của người này người kia ! Mày tưởng tao tin mày à ! "

Lúc này Win đã không đủ sức để bình tĩnh nữa , cậu cổ hét lên nhưng không ai nghe thấy cả , đây là một khu phố ồn ào , náo nhiệt , ai sẽ để ý đến cậu đây ?

" Tránh ra ! Cứu tôi , cứu "

Hắn giật tóc cậu lại , da đầu cậu như muốn tróc ra hoàn toàn , nước mắt cậu lại chảy ra vì đau đớn , trong đầu xuất hiện suy nghĩ muốn tự tử .

Cậu muốn vung tay tát hẳn một bạt tai thế nhưng người này quá khoẻ , hắn bắt lấy tay cậu , bóp chặt đến mức xương cốt muốn vỡ vụn . Ngược lại , hắn tát cậu một cái đau điếng hồn .

" Tha cho tôi ! Tha cho tôi ! Anh muốn bao nhiêu tiền cũng được ! "

Cậu không đủ sức để la nữa , ánh mắt tuyệt vọng , giọng nói nhỏ dần , cậu giá như bây giờ Bright xuất hiện rồi giải cứu cho cậu ! Hẳn lại tiếp tục cười , âm thanh đáng ghét kinh khủng !

" Lúc đầu tao cũng chỉ định cướp tiền thôi , nhưng mà ... cậu em xinh thế này không ăn thì cũng uống đấy ! "

Nghe đến đây , đồng tử cậu như giãn rộng ra , tiếp tục gào to nhưng càng gào cậu càng thấy bản thân mất đi hết sức lực .

" Không sao , em cứ la tiếp đi , đêm còn dài mà ! "

Hẳn lại muốn cười tiếp , cả thân người cậu nằm phía dưới hắn , hoàn toàn bị khống chế , chân tay vô lực . Nhưng ngay lúc này cậu nghe thấy tiếng bước chân , sau đó là một cú đá vào hàm dưới khiến tên đó la lên đau đớn .

Cậu nhìn thấy tròng mắt hẳn đảo tới đảo lui rồi hoảng sợ chạy như ma đuổi , Win nằm ở đó , hoàn toàn không có chút khí lực bỏ chay . Win nằm dưới đất , trên mặt vẫn còn êẩm vì cú tát , dưới chân chắc bị trậc khớp đã sưng lên rất nhiều .

Cậu không biết người đã đến là ai nhưng cậu cũng không muốn biết . Nếu là cảnh sát , cũng không dá người tùy tiện kiều đó , chỉ sợ là dân đen . Tất nhiên cậu không hi vọng là cái thứ hai .

" Cảm ơn anh rất nhiều ! "

Nói rồi , cậu chật vật dứng dậy , quần áo xộc xệch dinh dầy cát bụi , không chỉ vậy mà trên mặt cậu cũng có vết trầy xước . Cậu lảo đảo bước , không đủ sức để nghĩ đến bộ dạng hiện tại của mình , chỉ mong có thể về nhà nghỉ ngơi như vậy là được rồi .

" Nay ! "

Một giọng nói vang lên , là ... là Baekhyun ?

"Sep ?"

Người kia từ từ bước ra ánh sáng , quả thật là Baekhyun , gương mặt lãnh khốc . Cậu thở phào ra một hơi , nước mắt lại vô thức mà chảy , có ai biết từ nãy đến giờ , cậu dã phải gồng mình lắm không .

Thật sự làm sao có người nào có thể bình tĩnh mà đi về được trong lúc này . Cậu chỉ là không muốn lộ vẻ yếu đuối với một người có thể gây nguy hiểm cho cậu mà thôi . Nhưng thật may mắn đây là sếp của cậu .

Sau đó , không có sau đó bởi vì Win đã ngất xỉu . Cũng phải thôi , từ ngoài ăn sáng thì cả ngày nay cậu chưa ăn gì cả , còn trải qua cú sốc và bị thương , gắng gượng đến lúc này đã là phi thường .

Baekhyun cau mày một cái , thật ra hắn tan làm từ sáu giờ chiều , sau đó về nhà nghỉ ngơi , định đến hộp đêm chơi thì vô tình nhìn thấy Win .

Muốn xem phim một tỉ không ngờ suýt thành chuyện lớn , thật ra hắn định xông vào cứu rồi a nhưng thấy cú đá xoay người của cậu thật tuyệt vời cứ nghĩ cậu có thể thoát thân được chẳng ngờ ...

Cái cổ chân đã sưng to vậy rồi .Baekhyun bể cả người cậu lên sau đó tiến về phía xe của mình , bỗng nhiên có một khoảng khắc khiến hắn dừng lại nhưng sau đó lại tiếp tục .

Rất bình tĩnh hẳn lái xe về nhà riêng của mình , thật ra ở đó còn một người nữa , chính là Chanyeol . Thằng nhóc đó đã ở lý ở đó hai tuần rồi , không hề bước chân ra ngoài đường , còn nói muốn xem anh trai có giấu phụ nữ không Hừ , thẳng nhóc , dừng để anh tìm ra mày có giấu phụ nữ nhé !

Nhà của Baekhyun là một căn hộ cao cấp gần trung tâm thành phố , an ninh rất chặt chẽ . Hắn nhấn chuông một lần , hai lần , ba lần ! Không có ai ra mở cửa , đến lúc sắp phát cáu thì mới thấy Chanyeol mở cửa .

Cậu ta bộ dạng cao ráo khi chất đàn ông mà mặc đồ ngủ pijama còn đang dụi mắt chưa tỉnh ngủ có chút đáng yêu của thắng em trai .

Thật là , em của hần chỉ sinh sau hắn 5 phút , làm sao lại khác biệt như vậy .

Là anh trai hay phụ nữ ? Chanyeol vẫn chưa mở mắt , nên hỏi một câu rất buồn cười .

" Là anh trai và 1 cậu nhóc ! "

Nghe đến đây , Chanyeol mới mở to hai con mắt của mình ra , quả thật là đàn ông của anh trai . Nhưng mà con trai này sao lại bất tỉnh rồi ? Hơn nữa , con trai này sao lại giống Win thế nhỉ ? Vây , là Win mà .

Chanyeol hốt hoảng " cướp "Win từ tay anh trai về , mau chóng bế cậu vào trong nhà . Baekhyun đứng ngoài cửa cười nhếch mép , quả thật là có quan hệ khó đoán .

" Này , anh trai , anh đã làm gì cậu ấy thế "

Chanyeol đặt Win xuống sopha , quay phắt lại hỏi tội anh trai như thể toàn bộ là lỗi của Baekhyun .

" Cậu ấy suýt bị cưỡng hiếp , là anh đã cứu cậu ay ! "

Chanyeol cũng không kịp nghe về sau , vừa nghe chuyện Win suýt bị cưỡng hiếp là liền mất bình tĩnh .

" Anh trai , phải làm sao đây , cậu ấy có vết thương ở trán , ở má , ở chân , ở ... ... "

" Em có muốn lột đồ cậu ấy ra để xem tiếp không ? "

Nhất thời Chanyeol im lặng , hẳn đã từng mơ mộng anh trai mình là một người vui vẻ , hoà đồng , ấm áp . Cuối cùng , lại tìm được một người anh lạnh lùng , kiệm lời , còn là trùm của một bang xã hội đen .

" Bây giờ , người cậu ấy bẩn như thế phải tắm trước rồi mới rửa kiểm tra vết thương được ! "

Hai người đàn ông lại im lặng , tắm cho cậu ấy sao ? Ngay lúc này , Win tỉnh lại , cậu họ sự sự vài cái . Đảo mắt nhìn sang Chanyeol và Baekhyun , cậu toan thốt lên thật giống nhau thế nhưng cổ họng quá khô nên đau phát không ra tiếng Win làm động tác rót nước vào cổ họng ý bảo lấy hộ cậu ly nước .

" Động tác này , chính là muốn làm cái đó sao ? "

Baekhyun cất tiếng , hắn nhìn Win châm chọc , khẽ nhếch môi cười . Win ban đầu cũng không hiểu thế nhưng sau đó liền đỏ mặt xấu hổ .

" Cái đó ... cái đó , sao anh lại đen tối như vậy , làm hại đến Win trong trắng ! "

Chanyeol thật sự như một thiếu niên chưa lớn , nếu không nhìn thấy anh trai của hắn cậu cũng không tin hắn thật sự lớn tuổi hơn cậu .

Nhưng mà , Win càng ngại hơn , gò má cậu đỏ ửng , mày liễu cau lại có vẻ tức giận nhưng thoạt nhìn vẫn rất đáng yêu . Baekhyun không chọc nữa , đi lấy cho cậu một cốc nước , uống xong , ba người lại rơi vào trầm mặc không biết nói gì -

" Thật phiền quá , cũng đã khuya rồi , tôi cũng không dám ở lại làm phiền thêm , chỉ là ... có thể giúp tôi về nhà không , cổ chân tôi đauquá ! "

Win lên tiếng nói , dù sao cậu hiện tại cũng không có tâm trạng để gặp gỡ ai , nếu như được thật là muốn trở về Anh sống với Mew . Đây đúng là mảnh đất quê hương xui xẻo của cậu mà , mỗi lần ở đều sẽ gặp chuyện không thuận tiện , xui xẻo .

" Không sao , cứ ở lại đây đi , dù sao trời tối rồi chúng tôi cũng không muốn lái xe ! "

Baekhyun lên tiếng nói trước , chủ yếu không phải bọn hẳn không muốn lái xe , mà là bởi vì tình trạng của cậu ... cần nghỉ ngơi . Win cười yếu đuối , tay chân mỏng manh như pha lê nhưng ảnh mắt rất kiên định .

" Nếu vậy , cảm ơn hai anh , tôi tự về được ! "

" Wim! "

Chanyeol bắt lấy tay của cậu nhưng lại bị hất ra , tuy sức lực không mạnh nhưng hắn nhìn thấy được tia không hài lòng trong mắt cậu nên dành buông .

Win cố thắng lưng bước đi , đầu cậu hơi choáng , có thể là do hạ đường huyết vì ngoài bữa sáng vẫn chưa ăn gì , nhưng không sao , cậu vẫn có thể chịu được . Ít nhất là sau khi về đến nhà .

" Thôi dược , tôi dưa cậu về ! "

Chanyeol chủ động nói trước , hắn liếc mắt sang Baekhyun , chỉ một khắc thôi nhưng đã tương đối hiểu nhau .

" Ngày mai , nhớ đi làm ! "

Dứt lời , Baekhyun xoay lưng vào trong , hắn rút điện thoại ra gọi một cú , đầu dây kia liền bắt máy .

" Con hẻm cụt gần sòng bài của Phi Vân bang , có một kẻ có vết sẹo dài trên mặt , hình như là cựu quân nhân , xử hắn ! "

" Đại ca , nhưng đó là khu vực của BWRIP bang .... "

Không nói nhiều , Baekhyun cúp máy , BWRIP bang chẳng phải là của Mark Vachirawit sao ? Từ khi nào quản lý lỏng lẽo như thế .Sau khi đưa Win trở về cô nhi viện , Chanyeol quay về nhà với anh trai , hắn cũng không còn giữ gương mặt vui vẻ của mình nữa .

" Anh , có phải anh biết gì đó về cậu ấy không ? "

Có nét gì đó buồn buồn trên gương mặt hắn . Chanyeol dường như đặc biệt hứng thú với cà phê , bây giờ trên tay hắn cũng là một ly cà phê nóng .

" Hứng thú sao ? "

Chanyeol không trả lời , nhưng như vậy cũng đủ để tỏ ra ý thừa nhận .

" Câu ta , nếu không lầm thì bốn năm trước đã ở bên Bright Vachirawit nhưng hình như có mẫu thuẫn nên sang Anh học và làm việc . Bây giờ lại quay về , hình như muốn tái hợp , nhưng mà lại có chút trục trặc rồi ! "
Baekhyun cười , ánh mắt hẳn đặt trên màu den của ly cà phê , nhưng dường như ánh mắt còn tối hơn cả màu sắc đó . Trầm ngâm , bỗng dựng Chanyeol bật cười lên lại , vẫn là gương mặt vui vẻ như ban đầu .

" Chà , vậy chỉ có thể làm anh trai thôi ! "

Dứt lời Chanyeol quay lưng vào phòng của mình , để Baekhyun ngồi lại , hắn dang suy nghĩ , rốt cuộc thư ký của hắn có gì đặc biệt mà ai cũng mê mệt thế nhỉ ?

Xem ra cũng phải cẩn thận một chút , con trai , tuyệt không dính vào a ~ Win dứng dưới vòi sen , để nước xối xả vào mặt mình , cậu muốn mình phải suy nghĩ cho cẩn thận .

Có phải cậu đã quá nóng giận mà không suy nghĩ không ? Nếu lúc ấy bình tĩnh , đứng lại và hỏi tại sao hẳn lại làm như thế có phải sẽ tốt hơn không ?

Tại sao cậu không gọi cho hẳn , mặt dày một chút để giành lấy tình yêu của mình thì có sao đâu chứ ? Đúng vậy , mày đang làm gì vậy Wim , mày quyết dịnh chấm dứt tình yêu bốn năm của mình chỉ vì một việc cỏn con như thế sao ?

Tắt vòi sen , ánh mắt cậu kiên dịnh hơn hẳn ,lần này , cậu chắc chắn sẽ tìm mọi cách để tìm ra Bright , cho dù anh dang ở châu Phi tôi cũng nhất định sẽ bắt anh về .

Anh phải chịu trách nhiệm cho mọi thứ đã làm với tôi ! Nếu không tìm được thì sao ? Đơn giản , cậu sẽ khởi kiện hẳn vì tội cưỡng hiếp , cậu sẽ nói với quan toàn bốn năm trước cậu bị hắn ta cưỡng hiếp sau đó bị khống chế , phải sang nước ngoài bốn năm khi đã ăn học thành tài mới dám trở về khởi kiện ! Tốt ! Cứ như vậy đi

Cậu mặc vội quần áo vào , chạy ra ngoài cầm điện thoại lên , bấm số hẳn . Chuông đổ một lần , hai lần , không có ai bắt máy . Đến lúc cậu sắp tắt máy thì nghe thấy tiếng thở trầm ổn ở đầu dây bên kia , Win vui mừng nhưng cổ tỏ ra là không có gì cả !

" Xin lỗi ! Mau xin lỗi em . "

Cậu nói như thế dang ra lệnh , Bright vẫn không đáp , ngoài tiếng thở đều đều thì không có âm thanh gì khác cả . Win bậm môi một cái , bắt mình phải mặt dày hết cỡ .

" Xin lỗi em đi ! Anh có nghe không ? "

" Chia tay đi ! "

Lần này , đến lượt Win im lặng , cậu mở miệng ra nhưng không biết nói gì , mắt cậu lại rưng rưng , cả gương mặt đỏ bừng vì tức giận .

" Ăn sạch em xong thì muốn chia tay sao ? Anh không chỉ đơn giản là vô sỉ bình thường đâu , đã đạt đến loại đẳng cấp có thể khiến người khác hộc máu vì lời nói của mình rồi đấy . Này , anh nghe cho rõ đây , muốn chia tay em , thế thì dưa em 10 % cổ phần Bright thị di . em sẽ rất vui vẻ mà đồng ý chia tay , sao dám không ? Anh cẩn thận cho em , nếu còn dám nói ra những lời như vậy , em không ngại  mua vài lá bùa để ám anh xuống đời dâu ! "

Dứt lời , cậu ngắt máy , thở hồng hộc trong tức giận . Sau nó , nở một nụ cười mĩ mãn , đúng vậy , thời buổi này mẫu con trai mà còn đứng yên chờ tình yêu đến thì chắc chắn không phải cậu . Phải như vậy , Bright , em không biết vì lí do gì anh lại đối xử như vậy với em , nhưng em nhất định sẽ tìm ra lí do đó , nếu em nghe rồi mà thấy không phục , anh vẫn chưa được phép chia tay với em .

Sáng hôm sau , Win ăn mặc thật đẹp đẽ , mái tóc đỏ quyến rũ được chải chuốt gọn gàng , gương mặt xinh đẹp , hồng hồng rất đáng yêu !

Nhưng mà do chân bị trật khớp nên tướng di có chút kì lạ nhưng vẫn không ảnh hưởng lắm đến thần thái tự tin của cậu . Cậu bước đến phía bàn tiếp tân dưới ánh mắt của nhiều người .

" Xin chào , hãy sắp xếp giúp tôi một cuộc hẹn với Bright tổng , tôi là nhà thiết kế Win ! "

Cô tiếp tân kia lúc dầu cũng mỉm cười vui vẻ , nhưng nghe thấy muốn gặp Bright tổng thì có chút khinh thường , ăn mặc đẹp một tí là muốn trèo lên chỗ Bright tổng sao ?

Nhưng mà , ôi trời thật sự là nhà thiết kế Wim , có cả danh thiếp ở dây , không thể là giả mạo .

" Thật .... thật sự là nhà thiết kế Win sao ? Tôi tưởng cậu là nhân viên ở đây ! "

" Tôi quả thật là nhân viên ở bộ phận thiết kế , cô dừng lo , tôi không lừa cô . Hơn nữa , có gan lừa cô thì cũng không dám lừa Bright tổng "

Nói xong , Win mỉm cười nhẹ , những người ngoài tuy không biết là chuyện gì nhưng nhìn thấy biểu cảm của tiếp tân cũng không khỏi nhìn di nhìn lại Win mấy lần . Sau đó , Wim liền di chuyển lên bộ phận thiết kế .

" ỏ , trông có vẻ tốt nhỉ ? "

Thật không ngờ , cậu và Baekhyun lại bước vào cùng lúc . Win cười lại rất lịch sự , bây giờ mới đúng là phong thái của nhà thiết kế nổi tiếng .

" Đúng rồi , sếp , anh có số điện thoại của Bright thiếu gia không ? Hoặc Mark Vachirawit thiếu cũng được ! "

Win nhìn Baekyung một cách không khéo , nếu cậu không lầm thì người này có quan hệ với nhóm Bright , cách nói chuyện của hẳn khi nhắc về bọn họ đều có vẻ rất quen thuộc .

Chà , Baekhyun nhìn Win bằng con mắt thưởng thức , đúng là , người con trai khiến Win diễn đảo 4 năm không hề đơn giản mà !

" Đây là số của Mark . "

Baekhyun đưa xong cũng không ở lại lâu , hắn là người cực kì sợ những cải dạng như tin đồn giữa trưởng phòng và thư ký mới nhận chức , Rất rắc rối .

" Cảm ơn sếp ! "

" Mail, tối qua cầu ấy đã gọi điện cho tôi ! "

Bright ngồi trên máy bay , ánh mắt hướng ra ngoài cửa sổ , khoé miệng vẫn luôn giữ nụ cười nhạt . Vì đây là phi cơ riêng của Bright nên hắn muốn nói to hay nói nhỏ cũng không có ai dám lên tiếng phản đối .

" Cậu ấy nói gì ? "

" Cậu ấy mắng tôi , thật là , cậu xem , còn gửi tin nhắn đe doạ nữa ! "

Hắn lại cười , trông rất đẹp trai nhưng có chút buồn rầu .

" Nhưng mà thấy cậu ấy như vậy tôi càng thấy sợ , nếu như tôi chết ... "

" Cậu nếu không muốn qua NewYork nữa thì để tôi cho cậu xuống biển ngay bây giờ ! "

Bright bật cười , thôi được rồi , hắn sẽ cố gắng , mặc dù sống hay chết cũng không còn nằm trong quyết định của hắn nữa rồi .

Nhưng không sao , hắn sẽ tin lời ông thầy bói lúc trước mẹ hắn từng dắt hắn đi xem . Ông ta nói , hắn kiếp trước tu hành chánh quả nên kiếp này vợ đẹp con xinh , sống lâu trăm tuổi , con cháu đầy nhà , chết trên đống vàng .

Ha ha , quả thật trình độ nịnh hót rất cao , Lee EunMin đã cho ông ta một số tiền lớn nhờ những câu nói đó mà . Nhưng ... đầu lại hơi đau rồi !












Thề thực sự chap sau như SE dạy đó quý dị=) tại chap cuối rồi đó có thể trong tuần này tui ra bộ mới luôn nhee yêu mội người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro