Văn Án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn là một người rất bình thường , không phải là thiên tài  nhưng lại có một ý chí sắt đá , kiên định,  lãnh tình  một khi đã quyết định điều gì thì nhất định phải làm được chính vì vậy mà hắn từ một đứa nhỏ mồ côi trở thành tổng tài của một tập đoàn tài chình đứng đầu Châu Á . Trên đời này hắn chỉ hứng thú với hai thứ : 1 là tiền tài ,2 là quyền lực nhưng chính vì hai thứ đó mà hắn xuyên không.
Khi xuyên qua ,hắn trở thành song nhi còn là một vương phi thất sủng . Hắn chỉ nhẹ nhàng mỉm cười , một mồi lửa thiêu rụi cả tòa phủ, thoát thân tiêu diêu tự tại,......
Bước ra thiên hạ cởi bỏ thân phận song nhi khoát lên thân phận nam nhân viết lên một truyền kì .

Thiên hạ đệ nhất trang chỉ với năm năm lại đánh bại được tam đại gia tộc trở thành thiên hạ đệ nhất thủ phủ . Nghe đồn trang chủ là một vị bạch y đẹp tựa trích tiên.

Cùng lúc đó , cũng xuất hiện Ám các chuyên thu thập tình báo , họ có thể tự tin nói lên trên đời này không có gì mà họ không biết. Cũng nghe đồn hình như vị các chủ là một nam nhân hắc y lạnh lùng , xinh đẹp như một tinh linh băng tuyết không nhiễm tạp chất.

Huyết Sát lâu một tổ chức sát thủ nhanh chóng ngồi vững ở vị trí lão đại trong giới sát thủ với những thủ pháp giết người nhanh gọn không giấu vết.  Lâu chủ là một vị hồng y yêu nghiệt mê đảo  chúng sinh trong thiên hạ .

Không biết từ lúc nào Thiên An quốc lại xuất hiện một nhiếp chính vương thần bí không gì không làm được , kiểm soát cả triều chính đưa Thiên An quốc từ một nước nhỏ trở thành một trong tam đại cường quốc . Lại nghe đồn vị nhiếp chính vương tài ba đó là một vị công tử ôn nhuận như ngọc trên môi không bao giờ mất nụ cười.....

Gã – Hàn Chiến , chiến thần vương gia của Hàn Thanh quốc, dung mạo tuấn mỹ bức người, võ công độc bộ thiên hạ, gã lạnh lùng, gã tàn nhẫn song nữ nhân ái mộ gã nhiều không đếm xuể, hắn  nói: "hối hận duy nhất trong đời của ta chính là bỏ lỡ ngươi"

Hắn cười nhạt, lạnh lùng đáp: " dù ngươi có không bỏ lỡ, ta cũng không nhìn ngươi"

Gã – Hàn Liên, đế vương Hàn Thanh, uy nghiêm bức người,  âm ngoan, bá đạo đầy thủ đoạn, một đôi mắt ưng ngạo nghễ nhìn thấu hồng trần, xem thiên hạ như con rối trong lòng bàn tay đùa giỡn, song sự xuất hiện của song nhi kia khiến cho gã hoàn toàn đánh vỡ kiêu ngạo của mình, gã nói: " Tiểu song nhi! Ngươi đã khiến cho ta chú ý, há có thể chạy lấy người?!"

Hắn cười khẽ, vân đạm phong khinh: " nhưng ta lại không có hứng thú với nam nhân như ngươi"

Gã – Tuyệt Sát, ma giáo giáo chủ, yêu nghiệt hơn người, một thân hồng y như diễm, đốt tẫn chúng sinh, một lần tương ngộ, nam tử bạch y như ngọc đi vào lòng gã … rất tự nhiên, cứ ngỡ mình đoạn tụ nào ngờ y lại là hắn  , gã nói: " Hàn Hàn ! Ngươi  đã cứu ta một mạng,ta không biết lấy gì báo đáp hay là ta lấy thân báo đáp nha"

Hắn chỉ cười giễu, vươn tay nâng cằm nam nhân, thanh âm không ra hỉ giận: " nhan sắc thế này mà muốn lên giường của ta, ngươi cứ tiếp tục nằm mơ đi!"

Hắn lạnh nhạt vô tình, hắn lãnh huyết vô tâm….

Hắn cười nhạt xem hồng trần thế gian…..

Hắn vung tay đùa giỡn quyền lực……

Hắn  là…. Lãnh Hàn Thần …

Nhưng là hắn thật sự vô tâm, vô tình sao?!….

Thấy y ngây ngốc, thấy y thật thà, thấy y ngơ ngác nhìn hắn ….   không kiềm chế được lòng mình dậy sóng….

Một đôi thu thủy tiễn đồng, trong vắt xinh đẹp, sắc màu thánh khiết nhất mà hắn đã từng xem khiến cho hắn lần đầu tương ngộ, không thể không chú ý đến.

Bị thế gian nguyền rủa, nhưng vẫn thiện lương ngây ngốc như vậy, hắn rốt cuộc ngốc hay là giả ngốc, chỉ là… hắn không thể nhẫn tâm bỏ lại y

Rõ ràng là không có chút võ công, rõ ràng càng yếu hơn cả hắn , nhưng khi hắn  bị nguy hiểm, y lại là người đầu tiên xông lên đứng trước mặt hắn….

Y ngốc nghếch, lại hay quên… nhưng chỉ lại nhớ mình hắn…..

Nam nhân đáng yêu như vậy, hỏi sao hắn có thể bỏ qua?!….

Cho nên….. ngốc tử! ngươi chỉ có thể là của ta…của ta….

Để xem một tiểu thần y đáng yêu, trong sáng làm sao có thể trói buột được một ma vương lãnh huyết ,vô tình để tạo nên một giai thoại đẹp .....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro