Chưa đặt tiêu đề 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã có nhiều lần Lâm Thiền Yên từng nghĩ về lần đầu tiên của hai người sẽ như thế nào? Dịu dàng, dữ dội, hay là triền miên không dứt, mỗi một lần tưởng tượng đều là sự thể nghiệm hoàn mỹ nhất.

Cơ thể còn đang chìm đắm trong sự run rẩy kéo dài, anh ôm chặt cô, cơ thể hai người cùng run rẩy, cô nhìn cành cây đung đưa trong bóng đêm ngoài cửa sổ từ bờ vai anh, Tống Tích nói bên tai cô: "Anh yêu em."

Lâm Thiền Yên rơi nước mắt, cô ôm chặt lấy anh.

Cả đêm hôm đó cô không hề ngủ, những hình ảnh kịch liệt đó tái hiện lại từng chút một trong đầu cô.

Sau khi tắm xong, Tống Tích nắm tay cô đi từng bước một về phòng ngủ, hai người trần truồng tựa như hai đứa trẻ mới sinh, cô vẫn nhớ rõ lúc ấy Tống Tích ôm cô đứng ở cuối giường, anh quỳ một gối xuống đất rồi hôn lên nơi riêng tư của cô.

"Ưm ~ đừng mà." Cô vô thức từ chối, nhưng lại càng khiến động tác của người đàn ông mạnh hơn nữa, anh ôm bờ mông cô, đầu lưỡi lớn dùng sức liếm nơi riêng tư ấy, chỉ mới vài cái đã khiến trái tim cô thấy dễ chịu, cảm giác trước giờ chưa từng có lan ra khắp người, cô cảm thấy hình như mình đang bắt đầu nhũn ra.

Tống Tích đỡ mông giúp cô ổn định cơ thể mình, đôi môi mơn trớn, lúc dịu dàng lúc mạnh bạo mút lấy hòn le, cô chỉ nhớ trong cơn đê mê đó mình đã ngã vật ra sau, được đệm chăn mềm mại dịu dàng đỡ lấy.

Sau đó anh đè lên cô, anh ôm cô dựa vào đầu giường, gấp hai chân cô lên, miệng lại tiếp tục hoạt động.

Ngón tay của anh nhẹ nhàng thọc vào rút ra, cô cảm nhận được thịt non ở bên trong hút chặt ngón tay anh không buông, từng dòng nước tuôn trào đều bị anh nuốt xuống hết.

"Tống Tích, đừng mà ~~ thật khó chịu." Cô xin tha.

"Ngoan nào em, hãy tin anh." Lúc đó anh đã nói như vậy.

Cô cảm thấy bản thân vẫn luôn đắm chìm trong cơn đê mê chưa từng thoát ra, anh rướn người hôn dần lên cơ thể cô, sau đó hôn lên đôi môi cô.

Tống Tích quấn lấy đầu lưỡi của cô, nước bọt chảy xuống xương quai xanh của cô đọng lại thành vũng nước nhỏ, chảy xuống bốn phía theo sự lắc lư của cơ thể, chỗ có nước chảy qua lại càng ngứa ngáy hơn, cô khát vọng được giải thoát.

Hạ thân đã ướt ngoài sức tưởng tượng, cây gậy thịt to lớn của anh cứ chĩa vào miệng hang mà chọc ngoáy, lúc sâu, lúc nông.

"Tống Tích, Tống Tích." Cô chỉ biết gọi tên anh chứ không nói thêm gì được nữa.

"Anh đây, có thoải mái không vợ ơi." Giọng nói của anh mang theo lửa, dục vọng đốt cháy cả hai người.

"Haa ~~ Đừng chọc vào nơi đó, đau quá ~" Cô cảm giác bụng mình co rút run rẩy như đang bị máy móc đâm vào.

Vào lúc cao trào lần nữa thì anh liền đâm vào nguyên cây, Lâm Thiền Yên từng lo lắng khi phá thân sẽ rất đau, giờ đã tới giây phút này rồi, cô lại cảm thấy đau đớn như vậy cũng là một loại thỏa mãn khác, cuối cùng cô cũng đã cùng anh hoà làm một thể, tuy hai mà một.

"Ngoan nào, chịu đựng thêm một chút." Tống Tích không hề động đậy, vừa hôn cô vừa dịu dàng dỗ.

Người phụ nữ dưới thân nhìn anh bằng ánh mắt rưng rưng nước, trong mắt trong lòng đều là anh.

Cô nhìn dáng vẻ kiềm chế của anh, vật cứng nóng như lửa trong cơ thể không chịu sự kiểm soát mà nhảy lên, cô vẫn còn đau, nhưng cô không muốn chờ nữa, bèn cố tình siết cơ mông kẹp chặt, người đàn ông đang mút bầu vú cô liền ngẩng đầu nhìn cô, "Có được không?"

Lâm Thiền Yên ôm mặt anh nhìn anh, Tống Tích thọc vào rút ra theo tiết tấu ba nông một sâu, đâm chừng mười cái liền dừng lại hỏi cô có thoải mái không, cô đáp lại anh bằng ánh mắt và tiếng thở gấp, càng khiến anh đâm mạnh hơn.

Anh thở gấp ngậm dái tai của cô, gợi cảm ngoài sức tưởng tượng, lúc anh bắn ra thì cắn răng nói anh yêu em.

Sau khi đã kết thúc, anh liền lấy khăn ấm lau mình cho cô, hỏi về cảm nhận của cô, giữa lúc vành tai chạm tóc mai (1) cô đã khóc trong niềm hạnh phúc.

(1) Vành tai chạm tóc mai (耳鬓厮磨): Ý bảo hai người quấn quýt bên nhau, cực kỳ thân thiết gần gũi.

"Em rất yêu anh, Tống Tích."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#fsff