Bé cưng bị phạt!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo này Dật Vân sắp xếp công việc để dẫn Hạ Dương đi chơi bù lại mấy ngày bỏ bê, tiện thể rủ thêm Đông Quân và thỏ cưng nhà cậu ta theo.

- Chào chú, chào bạn con tên là Hạ Vũ.

Núp sau lưng Đông Quân là một cậu bé rất dễ thương, nước da trắng nõn nà không tì vết, khuôn mặt mũm mĩm hồng hào trông rất yêu. Nhưng tính cách có phần hơi rụt rè, trẻ con mặc dù cậu cũng đã 16 tuổi rồi.

- Chào, mình tên là Hạ Chi Dương a~ - Hạ Dương vui vẻ trả lời.

Sau màn chào hỏi họ cùng nhau đến công viên giải trí để chơi. Hai bạn nhỏ cứ nắm tay nhau đi tung tăng hết khu mày khu khác mặc cho hai người lớn vất vả chạy theo. Đi muốn hết cái công viên thì trời cũng đã tối, hai bạn nhỏ ngồi lên một cái ghế đá thở hổn hển.

- Anh ơi! Bé cưng muốn uống nước- Hạ Vũ hướng phía Đông Quân nói. Ở nhà với anh, hai người rất thân mật nên mới có cách xưng hô này.
- Vậy chúng ta đi mua chút gì đó uống- Đông Quân nựng má bé nói.
- Nhưng tụi em mệt lắm, hay anh thầy đi mua đi a~- Con mèo con lại dở thói lười biếng.
- Vậy anh sẽ đi mua nước!
- Nhưng bé cưng cũng đói è è ra rồi nè- Hạ Vũ chu mỏ nói tay còn chỉ chỉ vào bụng, điệu bộ cực kì dễ thương.
- Vậy tôi đi mua nước , Đông Quân mua đồ ăn hai em ngồi đây không được đi đâu hết, rõ - Dật Vân nghiêm túc ra lệnh, hôm nay hắn chỉ muốn cho mấy nhóc chơi vui chứ không mong xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
-Dạ - hai bé đồng thanh.

Hai người dặn dò kĩ lưỡng xong liền chạy đi mua thức ăn, đồ uống.

- Hạ Dương nói xem sao họ đi lâu thế?
- Tớ không biết. Nhưng mà họ mới đi chưa đầy 3 phút nữa a- Hạ Dương nhìn đồng hồ lắc đầu nói, người bạn này của cậu đúng là hỏng có kiên nhẫn gì hết trơn.
- Hạ Dương à, bướm kìa, bướm kìa! - cầu thích thú reo lên

Hai cậu nhóc đã 16 tuổi đầu thấy bướm liền nhanh nhảu đuổi theo mà quên mất lời dặn dò của hai con người to bự kia, mãi cho tới khi chú bướm bay mất thì hai bé cũng lạc mất rồi...

- Hạ Dương ơi...hức...chúng ta đang ở đâu ?- Hạ Vũ sợ sệt nhìn xung quanh, đây không phải công viên...
- Tớ không biết, chắc là chúng...chúng ta lạc mất rồi, cậu...cậu bình tĩnh cãi đã - Dương Dương biết mình phải bình tĩnh nhưng nói cho cun cun vậy thôi người cậu cũng run muốn chết rồi đây nè.

Hai đứa bé đảo mắt nhìn xung quanh, đúng là không có chút kí ức gì về nơi này hết. Đây là một con đừng vắng mà trời cũng tối rồi, mọi người thường hay nói trời tối như vầy là dễ gặp ma lắm a~

- Này hai chú em đi đâu đấy?!

Không biết nên vui hay nên buồn nữa. Vui vì đây không phải là một con ma, còn buồn là vì đây là một tên đàn ông nhìn không có...an toàn cho lắm.
Tên đàn ông tới bóp chặt cằm Hạ Dương tên cười bỡn cợt. Mùi thuốc lá khó chịu phả vào mặt cậu khiến cậu sợ sệt run rẩy.

- Nhìn hai chú ngon đấy, muốn chơi cùng anh đêm nay không.

Hắn định chồm tới chỗ hai cậu thì...

CỐP

Từ đằng sau sát khí từ Dật Vân và Đông Quân tỏa ra làm không khí xung quanh giảm xuống vài độ, trên tay Dật Vân còn cầm một thanh gỗ nhuộm máu, bên dưới là tên đàn ông bị đánh cho không rõ sống chết. Hạ Dương bị ánh mắt của hắn bức cho rơi lệ sợ hãi quỳ xuống.
- Đi về!

Hạ Vũ bì Đông Quân gắt gao nắm chặt tay kéo về, chậm một chút thôi có thể anh sẽ không gặp bé con lần nào nữa. Còn Dật Vân thì hết sức tức giận bỏ ra xe, Hạ Dương cố gắng chạy theo, hai chiếc xe bắt đầu lăn bánh. Trên xe hai cậu không ai dám lên tiếng sợ chọc người kia thêm phần tức giận. Hai người lớn thì nắm chặt vô lăng kiềm chế sự tức giận. Chân gì mạnh ga hết cỡ cứ thế về đến nhà

----------------Nhà Đông Quân - Hạ Vũ-------------

Vừa về đến nhà anh kéo bạn nhỏ vào nhà ôm chặt vào lòng, bạn nhỏ cứ đem hết sợ hãi từ nãy đến giờ khóc ra, tay vòng ra sau ôm chặt lấy lưng rộng lớn của anh tìm kiếm sự ấm áp. Anh cúi xuống chiếm lấy bờ môi nhỏ ngọt ngào của cậu, lưỡi anh dò soát ,khuấy động khắp khoang miệng ai kia, cậu cũng không phản kháng mà vô cùng hợp tác với anh, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau đến khi cậu bị hút hết dưỡng khí, đấm nhẹ vào ngực anh thì cả hai mới luyến tiếc buông nhau ra. Anh bế cậu vào lòng dỗ cho cậu dần nín khóc, đến khi chỉ còn nghe tiếng thút thít nhỏ phát ra từ con thỏ mau nước mắt kia anh mới lên tiếng.

- Bé cưng của anh hôm nay rất là hư đó - vẫn là giọng nói dịu dàng đó nhưng vẫn pha thêm một chút thất vọng, anh là không nỡ dọa sợ bé con của anh.
- Bé xin...hức...lỗi anh- cậu nức nở, cậu làm anh buồn rồi, cậu thật là hư quá đi...
- Anh rất rất là giận bé cưng đó- anh thả cậu từ trên người mình xuống. Cậu tưởng anh bỏ rơi mình thì hoảng cả lên.
- Anh...hức...đừng buồn bé...hức...anh muốn gì cũng được.- cậu gấp rút nói
- Thật là muốn gì cũng được - anh khẽ mỉm cười nhìn bộ dạng ngốc nghếch của bé cưng.
-*gật đầu*
- Không có gật đầu bé cưng.
- Dạ anh muốn gì bé cũng được - trẻ nhỏ dễ dạy
- Vậy nếu anh muốn đánh đòn bé cưng?- anh nâng cằm bạn nhỏ gặng hỏi
-...- bé sợ đau nga
- Không muốn cũng được, vậy anh đi.

Anh quay lưng bỏ đi thì góc áo bị vật gì kéo lại. Hạ Vũ một tay níu góc áo anh một tay vân vê áo mình mặt cuối xuống đất, mắt còn ươn ướt hồng hồng nữa cậu đây là một bộ dạnh cực kì ủy khuất,làm anh chỉ muốn ôm ôm nựng nựng con thỏ này một chút. Nhưng tiếc là hôm nay cậu rất hư.

- Bé cưng đồng ý, anh đừng đi mà.

Giọng nhỏ đến mức nếu anh không chú ý là không thể nghe được , gật đầu hài lòng anh lại tủ lấy thước gỗ, cây thước này anh thường chỉ lấy ra để dọa cậu khi cậu hư. Vậy mà giờ cậu bắt anh phải dùng đến nó thật rồi...

- Cởi quần , lên đây nằm - anh chỉ chỉ lên đùi mình.
-...hức...

Hạ Vũ kéo cái quần yếm lẫn quần con để ra đất, cậu bán khỏa thân đi lại chỗ anh mà nằm xuống, tầm mắt rơi xuống sàn nhà, hạ thân nhô cao chờ thụ phạt, chân phải nhón lên mới chạm được đất. Chung quy toàn bộ quá trình là rất ngoan ngoãn. Anh nhìn thấy tai thỏ đỏ ửng lên như trái cà chua chín, cậu là đang ngượng nha.Đáng yêu chết mất.

- Vì đây là lần đầu nên anh đánh bé 20 bạt tay và 10 thước, có ý kiến?

Anh định là đánh hết bằng thước luôn nhưng do xót bé con quá mới đổi hơn một nữa thành bạt tay, Đông Quân anh đúng là không có tiền đồ!

- Dạ không ạ - cậu hôm nay phải ngoãn ngoãn nhận phạt mới được.

Chát...Chát
-Ư...hức.

Hai bạt tay rơi xuống ngay giữa mông để lại một vệt hồng nhạt dù sao anh cũng không dùng lực nhỏ nhẹ gì, mới hai bạt tay thôi mà Hạ Dương đã đau muốn xỉu rồi a~

Chát...Chát...Chát...Chát...Chát...Chát...Chát...Chát
-...hức...đau.

Qua mười bạt tay hạ xuống mông cậu trải đầy vệt đỏ sẫm vì trong lúc đánh anh liên tục tăng lực, hai chân cậu quấn vào nhau mong giảm bớt cái đau nhưng cũng chẳng giảm được bao nhiêu.

Chát...Chát...Chát
- Bé...hức...xin lỗi anh.

Anh nhìn bé con bên dưới nảy người theo từng đòn đánh xuống cũng đâu dễ chịu gì, anh mong trận đòn này kết thúc sớm một chút. Dù sao cũng là lần đầu bé bị đánh mà.

Chát...Chát...Chát...Chát...Chát...Chát...Chát.
- A...huhu...bé hong dám nữa.

Anh ôn nhu xoa mông giúp bé con đỡ đau, dù gì vẫn còn một trận đòn đợi cậu nữa kìa. Mông cậu giờ nói hổi sưng lên một vòng rồi. Tội bé cưng của anh quá đi.

- Được rồi ta tiếp tục, chỉ còn mười thước thôi bé cưng cố lên.
- Ân...hức...- phải mạnh mẽ lên!

Anh cầm thước lên nhịp nhịp lên mông tròn của cậu

- Em đếm cho anh nha bé, nếu đếm sai hoặc không đếm thì anh sẽ đánh lại roi đó.
- Bé cưng hỉu rồi anh.

Vút...Chát
-A....hức...một a..anh nhẹ

Thước gỗ đánh thực không thể đùa được nha. Mới đánh xuống một thước mà đem con thỏ mới vừa nín kia khóc trở lại.

Vút...Chát
-Ưm....hức...hai..bé hong dám hư nữa.

Vút...Chát
-...hức...ba..anh tha bé.

Vút...Chát
-A...bốn rồi anh...hức...

Vút...Chát
-...hức...năm..anh thương bé đi.

Đau lòng chết anh mất. Dẹp dẹp không đánh nữa. Cậu nhắm mắt gồng người chờ thước đánh xuống nhưng chờ mãi vẫn không có gì.

- Anh không phạt...hức...bé nữa hả anh?
- Ai nói anh không phạt nữa? Còn bao nhiêu thước thì đổi lại bo bo anh bấy nhiêu cái, nhanh lên.

Anh đặt bé ngồi lê đùi mình tránh đi vết thương đau của bé, đưa má xuống trước mặt bé. Bé con nghe thấy hình phạt nhẹ hều thì vui vẻ hun bo bo lên mặt anh.

- Được rồi! Ta đi ngủ thôi bé
- Ân! Đi thôi.
- Ai ngoan nhất nhà!
- Bé ngoan nhất nhà!

Anh bế cậu vào phòng sức thuốc rồi cả hai nằm đùa giỡn với nhau một chút thì em bé của anh chìm vào giấc ngủ.

        Hong biết Hạ Dương sao rồi ha?

---------------------------------------------------
Tui quay trở lại rùi đây !!!!!!
Chuẩn bị tinh thần đê sắp tới Hạ Dương ròi á
(ㆁωㆁ)(ㆁωㆁ)(*´ω`*)(*´ω`*)(*´ω`*)(ㆁωㆁ)(ㆁωㆁ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro