CHƯƠNG 1 : Bạch Gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch gia thôn.

Tại nhà của trưởng thôn Bạch Hán Văn.

- Nào...! Lưu đạo trưởng, ta kính ngài một ly...!

Một ông lão ngoài sáu mươi có gương mặt phúc hậu đang lớn tiếng nói.

- Được, được...! Lão Bạch, ta cũng kính ông một ly...!

Người đàn ông được gọi là Lưu đạo trưởng kia cười vui vẻ nốc cạn ly rượu. Ông ta mặc một cái áo đạo màu xám, lưng áo thêu hình bát quái, điểm đặc trưng của các pháp sư.

Nếu muốn hỏi vì sao một người dân thường như lão Bạch lại thân quen với một pháp sư đến mức cùng ngồi uống rượu chuyện trò thì phải kể từ đầu.
Bạch gia thôn vốn là một thôn trang khá hẻo lánh nằm dưới chân núi Linh. Trong Bạch gia thôn có gần trăm hộ gia đình cùng tộc sinh sống. Trưởng thôn là Bạch Hán Văn.

Bạch gia thôn cũng giống như nhiều thôn trang khác là thường xảy ra chuyện ma quái. Mà lần đó nạn nhân lại chính là Bạch Hán Võ, con trai độc đinh của trưởng thôn.

Bạch Hán Văn vì chuyện đó mà sầu lo đến không ăn không ngủ. Vào lúc người ta nghĩ rằng Bạch Hán Võ sắp chết thì Lưu đạo trưởng liền xuất hiện.

Nhờ vào đạo thuật cao minh của ông ta, yêu ma quấy phá Bạch Hán Võ bị đánh đến hồn phi phách tán, còn bản thân hắn thì may mắn giữ lại được một mạng.

Từ đó, Bạch Hán Văn đã xem Lưu đạo trưởng là một đại ân nhân. Thêm nữa là sau lần đó, chỉ cần Bạch gia thôn xuất hiện chuyện ma quái là ông ta sẽ ra tay giúp đỡ, vì vậy hai bên thân càng thêm thân.

- Phải rồi lão Bạch...! - Lưu đạo trưởng ngẩng đầu lên hỏi

- Con trai ông dạo này thế nào rồi?

Nhắc đến con trai, Bạch Hán Văn không tự chủ được lại nhớ đến Bạch Vân, đứa cháu nội đáng yêu của mình. Ông tươi cười trả lời.

- Haha... Nhờ ơn cứu giúp của ngài, thằng nhóc đó mới giữ được một mạng. Bây giờ thì đã lấy vợ sinh con, sinh cho tôi một thằng cu thông minh khả ái.

Nói đến đây, ông liền không giấu nổi sự vui vẻ.

Lưu đạo trưởng nhìn thấy thì cười cười. Xem ra lão rất yêu cháu của mình.

- Vậy thằng bé đâu rồi? Cho ta nhìn một cái nào...!

- Thật ngại quá...! - Bạch Hán Văn lộ vẻ khó xử

- Thằng bé hiện không có ở nhà. Tôi cũng muốn nó đến để chào ngài một tiếng.

Lưu đạo trưởng thấy thế cũng đành buông tha. Ông ta nhấp thêm ngụm rượu nữa rồi nói.

- Không sao, không vấn đề gì...! Nếu ta với nó có duyên ắt sẽ còn gặp lại mà...!

Sau đó hai người đàn ông lại tiếp tục trò chuyện.
Thật không nghĩ tới, trong tương lai vị Lưu đạo trưởng kia sẽ là một người có đóng góp rất quan trọng trong cuộc đời Bạch Vân.

--------------------
Trong lúc đó, cậu bé Bạch Vân được nhắc đến ở câu chuyện trên đang cùng bạn bè vào rừng hái trái dại.
Bạch Vân năm nay vừa tròn 13 tuổi. Nép mình dưới mái tóc đen mượt kia là gương mặt trái xoan hết sức tinh xảo, hai má bánh bao phúng phính luôn dụ dỗ người ta cắn lấy. Bạch Vân còn sở hữu một đôi mắt to, trong sáng long lanh, cộng với nụ cười tươi luôn nở trên đôi môi đỏ mọng nhìn chẳng khác gì một tiểu thiên sứ giáng phàm. Với ngoại hình khả ái đó bé luôn được rất nhiều trẻ con trong thôn hâm mộ.

Hôm nay trường cho nghỉ nên Bạch Vân cùng đám bạn chạy ra khu rừng phía sau thôn chơi đùa. Mấy đứa con nít thách nhau ai hái được nhiều trái dại hơn sẽ là người chiến thắng. Một tiếng "Bắt đầu!" vừa vang lên, nhìn lại đã chẳng thấy tăm hơi một đứa nào.

Bạch Vân thấy bạn bè đã đi cũng lật đật đi theo. Đi một hồi liền không thấy ai nữa.

"Kì quái...! Sao hôm nay họ lại nhanh dữ vậy?"

Bé thầm buồn bực trong lòng.

Mặc dù chỉ có một mình nhưng nhất quyết không thể thua cuộc được. Nghĩ thế, Bạch Vân liền hăng say đi tìm quả dại khắp rừng.

Chợt, một cơn âm phong từ đâu nổi lên, thổi lạnh cả lưng bé. Bạch Vân hoảng hốt quay lại nhìn thì thấy từ phía sau một cây cổ thụ, có một người đàn ông bước ra.

Người nọ tầm khoảng ba mươi tuổi, ăn vận trông như một người nhà nông. Tuy nhiên mặt mày sáng láng, tay chân nhìn qua cũng có vẻ cơ bắp.
Gã từ từ bước đến bên cạnh Bạch Vân, chìa tay giơ ra một nắm quả dại trước mặt bé.

- Cậu bé đáng yêu, con đang tìm quả dại à? - Gã tà tà cười

- Lại đây, thúc cho con hết chỗ này, có được không...!

Bạch Vân bị nụ cười quyến rũ của gã đàn ông đó hấp dẫn, ngốc nghếch bước về phía trước.

--------------------
Từ sau hôm ấy, mỗi khi có thời gian rảnh là Bạch Vân lại mượn cớ để ra sau rừng tìm gã. Người đàn ông đó khi thì hái trái, khi thì bắt côn trùng, có lúc lại tìm mấy chiếc lá thổi ra vài khúc nhạc chọc cho Bạch Vân vui vẻ.

Những chuyện đó kéo dài khoảng một tháng, cho đến khi người đàn ông tin tưởng rằng Bạch Vân đã hoàn toàn chấp nhận mình.

Một ngày nọ, sau khi đút cho bé ăn xong mấy trái dâu rừng, người đàn ông - lúc này gọi là Kiều thúc thúc - ngồi tựa lưng vào cây và dang tay ôm trọn Bạch Vân vào lòng, thừa cơ hội ăn đậu hũ của bé.

Gã cho bé một con cào cào lá tre để chơi, lợi dụng lúc Bạch Vân không để ý, đôi bàn tay to lớn bắt đầu sàm sỡ cơ thể bé bỏng.

Đầu gã vục vào cần cổ trắng nõn, hít hà lấy mùi hương nhàn nhạt của trẻ con. Hai tay cũng không an phận lần tới trước ngực bé, ngón trỏ duỗi ra xoa nhè nhẹ hai cái núm vú cách một lớp áo mỏng.

Bạch Vân chơi được một lát thì chán. Lúc này mới phát hiện ra người ngồi sau đang nhéo nhéo hai vú của mình. Thấy bé kinh ngạc quay lại, người đàn ông không hoảng mà còn bắt đầu dụ dỗ.

- Vân nhi ngoan...! Hôm nay Kiều thúc thúc nghĩ ra một trò chơi mới cho con chơi được không?

Bạch Vân nghe là có trò mới liền không quan tâm gì nữa, phấn khích kêu lên.

- Được, được...! Kiều thúc thúc mau chơi với con...!

Gã như bắt được vàng, liền kéo sát Bạch Vân lại nói nhỏ.

- Trò chơi thế này : Vân nhi sẽ ngoan ngoãn đứng yên giả làm bức tượng, để Kiều thúc thúc tìm cách chọc ghẹo con. Nếu như sau ba mươi phút con vẫn đứng im không phát ra tiếng động hay hành động nào, thì coi như Vân nhi thắng, Kiều thúc thúc sẽ thưởng cho con.

Bạch Vân nghe qua thấy có vẻ đơn giản, lại có thể được thưởng liền ngay tức khắc nhận lời.

Theo sự chỉ dẫn của gã, bé đứng thẳng dựa vào thân cây phía sau, hai tay ép sát thân người, môi mím lại, chăm chú nhìn người đàn ông trước mặt.

- Trò chơi đã bắt đầu, Vân nhi phải đứng yên đấy nhé...!

Nói rồi gã từ từ bò lại gần Bạch Vân, nhìn bé một cách thèm khát.

Gã đưa đầu kề sát lại gương mặt ngây thơ, hai tay ôm lấy hai cái má phúng phính. Gã nuốt một ngụm nước bọt đang chực trào ra khỏi khóe miệng, thè cái lưỡi ướt át liếm nhẹ lên má bé.

Thấy Bạch Vân không chống cự, gã càng bạo dạn mà liếm mạnh hơn. Cái lưỡi đầy thịt không kiêng dè mà liếm láp khắp mặt bé, làm khuôn mặt trắng nõn ướt đẫm nước miếng dơ bẩn.

Vì đang chơi trò làm tượng nên Bạch Vân không thể hé môi, làm gã không cách nào hôn lưỡi với bé được. Mặc dù rất khao khát nhưng nghĩ rằng cơ hội còn nhiều nên gã đành bỏ qua mồi ngon.

Nhìn đôi má hồng giờ phút này óng ánh toàn là nước miếng của mình, gã hài lòng khen ngợi.

- Vân nhi giỏi lắm...! - Gã cười dâm

- Nhưng tất cả chỉ mới bắt đầu mà thôi...!

Tiếp đến, hai tay gã không nhanh không chậm mà cởi áo bé ra, để lộ lồng ngực trắng sáng cùng hai núm vú màu hồng nhạt, cương lên nhìn rất ngon miệng.

Không nói nhiều, gã đói khát há mồm ngậm nguyên bầu vú bên trái của bé. Cái miệng to lớn bao phủ cả bầu vú để cái lưỡi thịt bên trong thoải mái liếm láp. Gã liếm hết cái vú một lượt, xong rồi lấy lưỡi đá đá núm vú, đầu lưỡi đâm nhè nhẹ vào đỉnh vú.

Lúc này Bạch Vân đã có cảm giác nhưng vì tuân thủ quy tắc trò chơi nên vẫn cố ngăn cản tiếng rên rỉ chực trào ra khỏi miệng.

Trong khi đó, tên sắc lang vẫn say mê với cái vú nhỏ. Gã ngậm chặt vú trong miệng, hút mạnh vào như đang ăn một miếng tàu hũ non mịn. Đôi lúc gã lại dùng hàm răng nhai nhai núm vú rồi lại dùng lưỡi liếm.

Gã bú vú một cách say mê đến lim dim cả mắt.
Vú bên kia cũng không thoát khỏi số phận bị người ta chơi đùa. Bạch Vân nhìn thấy gã lấy tay thịt nhào nặn nhè nhẹ bầu vú bên phải như nhào bột, chán thì lại lấy hai ngón tay se se núm vú làm nó cương lên.

Và cứ thế, miệng và tay gã thay phiên chơi hai cái vú cho đến khi chúng nó ướt nhẹp nước miếng và hồng hết cả lên.

Rồi chẳng nói chẳng rằng, gã cuối đầu xuống ngoạm lấy cu thằng bé.

Đến lúc này, Bạch Vân nhịn không được hét toáng lên.

- A...!!!!! Kiều thúc thúc... thúc đừng ăn cu của con mà...!

Bạch Vân lấy hai tay đẩy đầu gã ra nhưng không được.

Kỹ thuật khẩu giao của gã rất tốt. Gã dùng cái miệng to lớn ngậm nguyên con cu cùng hai trứng dái của bé vào miệng và mút nhè nhẹ. Khi thì ngậm thân cu hút hút, khi thì dùng lưỡi đá mạnh vào con cu làm hai trứng dái cứ đong đưa thật đáng yêu.

Bạch Vân lần đầu tiên được người ta mút cu thì thấy sướng lắm, da gà nổi đầy mình. Miệng không ngừng rên a...a... vô nghĩa.

Gã vẫn tiếp tục mút cu thằng bé. Một tay cho vào quần lôi con cặc bán cương ra bắt đầu sục. Tay kia lần mò ra sau xoa xoa hai mông nộn thịt của bé.

Không được bao lâu thì Bạch Vân chịu hết nổi bắn tinh vào miệng gã. Vì là lần đầu nên bé không biết, cứ nghĩ là gã đã uống nước tiểu của mình. Bạch Vân thở hồng hộc, ngã ngồi xuống, nhìn gã áy náy.

- Con xin lỗi Kiều thúc thúc...! - Bé vừa thở vừa nói

- Con không cố ý đái dầm đâu.

Gã đàn ông sung sướng nuốt hết những giọt tinh đầu đời của Bạch Vân. Gã nhìn bé cười nói.

- Không sao...! Vân nhi hãy uống lại của ta, vậy là huề.

Bạch Vân nghe xong liền ngơ ngác, sau đó nhăn mặt.

- Nhưng nước tiểu rất khó uống a...!

- Nước tiểu của ta không khó uống chút nào, ta cam đoan...!

Nghe gã nói thế, Bạch Vân cũng đồng ý. Rồi gã nhào tới ôm Bạch Vân đặt nằm ngửa xuống đất, lột hết quần của bé ra. Gã nắm lấy hai chân của bé đẩy cao lên, đỏ mắt nhìn vào cái lỗ đít tí hon màu phớt hồng còn chưa bị hái.

- Hiện tại nước tiểu của ta chưa ra. - Gã thở gấp nói

- Ta phải làm cho nó ra đã.

Không đợi Bạch Vân trả lời, gã liền vục mặt xuống bú đít bé.

Gã không ngại bẩn áp sát mặt mình vào lỗ đít nhỏ, dùng mũi hít lấy hít để như bị nghiện. Xong rồi, gã lấy cái lưỡi to liếm sạch xung quanh lỗ đít, kế đến là liếm lên cửa hậu môn đáng yêu như bông cúc nhỏ của Bạch Vân. Gã tỉ mỉ liếm như muốn đếm xem đóa hoa ấy có bao nhiêu cánh.

Bạch Vân bị liếm thì vô cùng bối rối. Đó là chỗ bé đi ị mà.

- Kiều thúc thúc...! Chỗ đó dơ lắm, thúc đừng liếm...!

Gã nghe thế thì ngẩng đầu lên, nhìn bé cười nói.

- Dơ đâu mà dơ, lỗ đít của Vân nhi chính là trân bảo thế gian, thúc tình nguyện cả đời được liếm đít cho con.

Rồi gã dùng hai tay banh cặp mông của Bạch Vân ra làm lỗ đít giãn nở đôi chút. Cái lưỡi dâm đãng uốn éo như rắn đâm chọc liên tục vô đó nhằm mở rộng nó ra. Gã phải chuẩn bị kĩ càng trước khi đụ thằng bé.

Bạch Vân chỉ cảm thấy một cơn sướng tê người chạy rần rần trong thân thể. Bé cảm nhận được tóc gã ma sát vào mông bé nhồn nhột, tay gã nắm lấy hai cánh mông nộn thịt mà xoa xoa, trong khi lưỡi gã đang thọc ngày càng sâu vào lỗ đít.

Bạch Vân tinh tế cảm nhận rằng cái lưỡi thịt ban đầu chỉ liếm liếm bên ngoài rồi mới từ từ đâm nhè nhẹ vô. Lúc đầu nó vô được một chút rồi lại thụt ra.

Lần sau gã đâm mạnh hơn, xoáy hơn thì nó vào sâu hơn. Chỉ tiếc là Bạch Vân còn quá nhỏ, lỗ đít quá bé nên gã không liếm tới ruột được. Và quá trình đụ bằng lưỡi vẫn không ngừng diễn ra.

Hôm ấy, trời trong xanh, bóng cây râm mát.

Trong khu rừng phía sau Bạch gia thôn, cháu trai đích tôn của trưởng thôn toàn thân không một mảnh vải, nằm ngửa, hai mắt nhắm chặt, hay tay ôm lấy đôi chân đang mở lớn, miệng không ngừng rên rỉ.

Mà phía dưới thằng bé, một người đàn ông đang dùng lưỡi đụ nó với vẻ mặt say mê, một tay nắm cu thằng bé, một tay sục cặc, hai người một tấc không rời.

Một lúc lâu sau, gã rút lưỡi ra khỏi lỗ đít nhỏ, chồm lên kéo đầu Bạch Vân lại, đút cặc vào đôi môi đỏ mọng và bắn tinh xối xả.

Cũng từ buổi trưa hôm ấy đến ba, bốn ngày sau, chim chóc trong rừng ngày nào cũng thấy cảnh một lớn một bé trần truồng ôm nhau nút lưỡi, liếm láp nhau, bóp nắn cơ thể nhau. Cảnh tượng dâm dục không chịu nổi.

Và đến khi xác định rằng Bạch Vân đã có thể đụ được, gã liền dụ bé đến căn nhà gỗ ở sâu trong rừng đã chuẩn bị từ lâu, quyết tâm hoan ái với cậu bé.

--------------------
Căn nhà gỗ nằm sâu trong rừng, bị tầng tầng lớp lớp cây cối che khuất.

Trong nhà chỉ có một cái giường lớn êm ái, ngoài ra không còn gì nữa.

Trên giường, một người đàn ông cao lớn đang nằm đè lên một đứa bé, cả hai không có một mảnh vải che thân, lại còn đang thâm tình hôn môi nhau.

Gã yêu quái dùng đôi tay to lớn cố định đầu của Bạch Vân, há rộng mồm phủ xuống, ép bé phải thừa nhận nụ hôn ướt đẫm nước bọt của gã. Miệng gã ngậm trọn đôi môi của Bạch Vân, cái lưỡi nhớp nháp đầy thịt liếm láp loạn xạ, vói vào tận bên trong khoang miệng của thằng bé, cùng nhau hôn lưỡi đến quên trời quên đất.

Bạch Vân nhắm nghiền đôi mắt, hai tay bé nhỏ cũng ôm lấy mặt gã, nỗ lực há to miệng để mút cái lưỡi mập mạp của đối phương, nuốt lấy nuốt để nước bọt dơ bẩn của gã.

Hôn nhau chán chê xong, gã liền liếm một đường dài xuống tới hai bầu vú. Trong khi đó Bạch Vân vẫn còn thèm nên kéo tay gã cho vào miệng, tưởng tượng đó là lưỡi gã và tiếp tục mút.

Gã bú đến khi hai vú sưng phồng lên thì chuyển hướng xuống lỗ đít nhỏ. Gã lại liếm cho đến khi cơ thịt xung quanh lỗ đít mềm hơn thì bắt đầu cho lưỡi vào đụ.

- A... a... Kiều thúc thúc... thúc đâm sâu chút... a... con thấy ngứa lắm...!

Bạch Vân được liếm lỗ đít liền bắt đầu rên rỉ. Bé chủ động dang rộng hai chân, dùng hai bàn tay banh cặp mông nộn thịt của mình ra để gã đụ cho dễ.

Gã yêu quái dùng đầu lưỡi đâm một lát thì đổi thành ngón tay. Do gã đã bỏ công điều giáo vài ngày nên giờ lỗ đít Bạch Vân rất co giãn, đâm một lát liền trở thành ba ngón.

Cứ thế, ba ngón tay chụm lại thọc vào lỗ đít nhỏ của Bạch Vân. Đến khi nhét hết ba ngón vào trong, gã liền từ từ mở rộng chúng ra để nong lỗ đít, đồng thời lấy móng tay cào nhè nhẹ vào vách ruột của bé.
Bạch Vân bị móng tay cào loạn xạ bên trong lỗ đít thì sướng dữ lắm. Mấy ngón chân co quắp lại, miệng lớn tiếng rên rỉ làm nước bọt chảy nhiễu nhại ra ngoài.

- A... a... Lỗ đít con sướng quá thúc thúc ơi... a... móc sâu nữa đi thúc...!

Gã không trả lời mà lại chồm lên trên mặt Bạch Vân, xoay người ngồi xổm xuống, thọc nguyên con cặc cương cứng vào khuôn miệng đang mở lớn.

Bạch Vân hiểu ý liền khẩu giao cho gã.

Gã yêu quái tọng cặc vào miệng Bạch Vân cho bé bú xong, liền dùng tay nâng mông bé lên, lấy hai ngón tay căng lỗ đít, cuối đầu xuống thọc lưỡi vào liếm.
Vì lỗ đít đã giãn một chút nên gã dễ dàng chen cái lưỡi thịt vào trong cái động dâm đãng.

Trên này thì gã say sưa liếm vách ruột của thằng bé, đâm, thọc, xoay vòng tròn, đánh lưỡi vào vách ruột, đôi lúc còn dùng răng cạp cạp cửa động.

Bên dưới, gã sung sướng thưởng thức cái miệng nhỏ đang ngậm lấy đầu cặc, cái lưỡi bé xinh đánh qua đánh lại, hút hút lỗ tiểu, mang đến cho gã một cảm giác thật sảng khoái.

Hai người bú mút nhau được một lúc thì gã xoay lại, cả người đổ xuống, nâng chân Bạch Vân lên, kề sát đầu cặc vào lỗ đít nhỏ.

- Vân nhi ngoan, ngón tay của thúc thúc không đủ dài, không gãi ngứa cho Vân nhi được. Bây giờ thúc lấy khúc thịt này gãi ngứa cho con, có được không?

- Được, được...! - Bạch Vân mê man nhìn gã

- Thúc thúc mau mau cho con...!

Nói rồi, gã liền nhét đầu cặc vào lỗ đít của thằng bé.
Vì nó quá lớn nên mới đầu Bạch Vân không chịu được. Thấy vậy gã nhanh trí sà xuống hôn môi thằng bé, mút lưỡi nó làm cho nó phân tâm, bên dưới vẫn không ngừng nhấp nhè nhẹ.

Một lát sau thì lỗ đít đã quen, gã từ từ chèn cả cây gậy thịt nóng bỏng của mình vào trong. Đến khi vào hết, gã cũng không vội vàng đụ, mà nhắm mắt hưởng thụ cảm giác vách ruột của Bạch Vân đang xoa bóp cho con cặc của mình, cơ vòng ngay hậu môn không ngừng thít vào nở ra mang đến cho gã một cảm giác thật tê tái.

Đợi cho Bạch Vân quen dần, gã bắt đầu nhấp nhè nhẹ.

- A... a... thật kì quái...! - Bạch Vân kêu lên

- Thúc ơi... có con gì đang chạy trong lỗ đít con vậy?

- Đó là con cặc của ta. - Gã vừa nhấp nhô mông vừa trả lời

- Ta đang dùng cặc đụ con đấy, có biết không?
Nhấp chừng vài chục cái, Bạch Vân liền không còn thỏa mãn với tốc độ chậm như rùa bò của gã.

- Thúc đụ con nhanh chút đi... a... a...!

- Khà khà... - Gã cười dâm - Vậy thúc đụ cho sướng cặc luôn nhé...!

Không chờ Bạch Vân trả lời, gã liền thẳng lưng, nắm lấy hai chân thằng bé, đâm thọc nhanh hơn vào đít nó.

Mới đầu, Bạch Vân cảm thấy vô cùng hưởng thụ. Nhưng sau đó nó có chút không tiêu. Dù gì cũng là lần đầu mà gã chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.

Gã nắm chặt chân bé, đâm con cặc phành phạch vào lỗ đít. Lần nào cũng kéo ra hết rồi đâm vào lút cán, tốc độ ngày càng nhanh, sức đâm ngày càng khỏe, làm nước nhờn trong lỗ đít văng tung tóe, thấm ướt lông mu của cả hai.

*Ba Ba Ba*

- A... sướng cặc quá... lỗ đụ này chơi đã quá...!
Gã sảng khoái kêu dâm.

- Vân nhi... a... Vân cục cưng... lồn em chặt quá... làm anh sướng tê cặc luôn rồi...!

*Ba Ba Ba*

Gã vẫn nắc như vũ bão vào lỗ đít Bạch Vân. Còn riêng Bạch Vân đang bị đụ đến ú ớ, nước miếng chảy đầy mặt, mồ hôi ra như tắm.

Đâm chọc chừng vài trăm cái nữa, gã cũng chịu hết nổi bắn tung tóe lên vách ruột Bạch Vân. Vì tinh dịch quá nhiều nên gã bắn trong lỗ đít chừng năm, sáu đợt xong, gã rút ra chỉa ngay mặt Bạch Vân bắn tiếp ba, bốn đợt nữa.

Lúc này nhìn Bạch Vân thảm không tả nổi. Trên mặt và lỗ đít phủ kín tinh dịch cùng mồ hôi. Cả người mệt lả, không còn chút sức lực nào.

Nghỉ một chút, gã liền xoay bé lại đụ theo kiểu chó. Một vòng đụ địt nữa lại diễn ra trong căn nhà gỗ. Và nó kéo dài không dứt.

--------------------
Từ hôm ấy, Bạch Vân trở thành nô lệ tình dục của gã.

Ngày nào cậu bé cũng bị gã cưỡng hiếp. Gã như người điên bám dính lấy bé không buông. Hai người không có quần áo gì, suốt ngày cứ trần truồng đè nhau ra làm tình.

Gã bắt bé thử hết mọi tư thế, đụ cho tới khi ngất xỉu, tỉnh lại mang ra đụ tiếp. Bạch Vân ngoại trừ ăn uống vệ sinh ra không có lúc nào mà không bị chơi lỗ đít. Thậm chí lúc mắc tiểu, gã cũng bóp mạnh hai má bánh bao bắt bé mở miệng ra rồi tiểu vào trong.

Kết quả, Bạch Vân tuy chỉ mới 13 tuổi nhưng đã quen thuộc với việc hoan ái, nắm bắt hết mọi tư thế làm tình, một ngày thiếu tinh dịch nam nhân là vô cùng khổ sở. Tất cả là nhờ một tuần bị giam trong căn nhà gỗ đó, mỗi ngày đều phải chổng mông cho gã yêu quái chơi.

Giống như hiện tại, Bạch Vân đang toàn thân trần truồng quỳ gối ngay cửa nhà, miệng há lớn ngậm lấy con cặc khủng bố mà khẩu giao.

Con cặc này chính là niềm tự hào của gã yêu quái. Lúc cương lên nó dài đến 18cm, to bằng cánh tay của Bạch Vân. Thân cặc thẳng tắp vươn dài tới trước, những đường gân nam tính uốn lượn xung quanh từ gốc kéo tới đỉnh đầu. Đầu cặc to như quả trứng gà, lông cặc rậm rạp xoắn tít còn hai trứng dái hầm hố vì chứa quá nhiều tinh dịch nên lúc nào cũng ghì xuống.

Bạch Vân cố sức ngậm một miệng đầy cặc, môi lưỡi thay phiên nhau mút mát. Hai cánh môi non mềm mát-xa nhè nhẹ lên thân cặc, cái lưỡi thơm tho cũng không nhàn rỗi liếm láp hết một lượt, thỉnh thoảng lại xoáy vào lỗ tiểu, kích thích nước nhờn từ cặc tiết ra.

Bú một chút, bé lại nhả cặc ra liếm xuống gốc. Vì con cặc của gã quá lớn nên miệng bé không ngậm tới gốc được. Bé say mê liếm liếm, hôn hít, áp mặt vào đám lông mu rậm rạp thưởng thức mùi hương quyến rũ của nam nhân.

Bé bú cặc rất nhiệt tình. Bú xong cặc còn lòn xuống bú luôn hai trứng dái, cái lưỡi nhỏ xinh thè ra liếm sạch hai bên háng. Có lúc hứng lên còn cầm con cặc to bằng cánh tay mình đập nhè nhẹ lên má, hoặc rướn người lên dùng núm vú đã cương cứng lấp kín lỗ tiểu của gã. Lỗ tiểu bao trọn lấy cái núm, nước nhờn tiết ra thấm đẫm cả bầu vú nhỏ.

Gã yêu quái lim dim đôi mắt hưởng thụ cảm giác được khẩu giao, cái mông không tự chủ được mà nhấp nhè nhẹ. Đụ địt được một lúc thì gã nắm ghì tóc Bạch Vân lại, bắn hết tinh dịch cho bé uống.
Bạch Vân thỏa mãn uống sạch thứ chất lỏng trắng đục dinh dính đó. Bé còn chu đáo dùng lưỡi vệ sinh sạch sẽ cho con cặc của gã.

Sau đó, hai người leo lên giường bắt đầu một hiệp sex mới.

Họ không ngờ rằng, vì sự mất tích của Bạch Vân mà Lưu đạo trưởng ở phương xa kia đã trở lại Bạch gia thôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro