CHƯƠNG V : ĐÀO HOA NHƯ Ý

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta đã đoán được buổi triệu tập sẽ xảy ra. Nhưng ngay trong đêm nay thì quả sớm hơn dự kiến . Trong lòng ta vẫn chưa hết bàng hoàng. Tiểu Quế đi trước , cầm đèn soi lối. Ôi ôi ! Thường ngày ta nhìn nàng chỉ thấy đáng yêu, tốt bụng ... Vậy mà lúc này.... Cái bóng nàng ta đổ xuống đầy ám khí . Hức hức T___T. Chỉ sợ có ngày hai dải lụa trắng kia sẽ thòng vào cái cổ mảnh mai của ta . Nghĩ đến tiếng rắc khô khốc vang lên do bị gãy cổ , ta ôm ngực , tay run run , Không phải là ta sợ chết , chỉ là ta không muốn chết ở Đại Minh , nơi ta không người thân thích ... Ôi thiên địa ơi !!!

Trùng Ảnh điện về đêm vẫn lộng lẫy uy nghi như thường . Ta tiện tay chỉnh trang lại y phục , mới phát hiện ra ta chưa thay bộ đồ trắng mà cái tên Hoàng đế đó vừa nhìn thấy đã nổi giận đùng đùng . Vừa bước vào điện , đám phi tần bỗng cười rú lên như lũ khỉ đột trốn ... sở thú !

- Thần thiếp tham kiến Hoàng hậu Nương nương !

Lần này , nàng không " ban tọa " cho ta nữa. Ban nãy , ta không cẩn thận bị vấp vào hòn đá lớn . Do cú ngã quá mạnh , đầu gối , tay chân đều xước xát Ta đã đau đến nỗi toát mồ hôi. Giờ chỉ còn biết thở dài , gồng mình chịu đựng.

- Tiêu Mĩ nhân Giảng Tiêu Dương , ngươi đã biết tội chưa?

- Xin hỏi Nương nương , thần thiếp mắc tội gì?

- Ngươi mạo phạm Thánh giá , mặc tang phục trong cung , còn giả thần giả quỷ gây náo loạn Hậu cung
Ta ngẩng đầu . Theo lời Tiểu Quế kể lại thì lúc đó , ánh mắt ta lúc đó vô cùng kiên cường , kiêu ngoại . Còn gấp mười so với Vân tài nhân. Giọng nói lạnh nhạt .

- Y phục này sao có thể gọi là Tang phục? Còn nữa ... Bằng chứng đâu mà Người nói thần thiếp giả thần giả quỷ?

- Ngươi còn giảo biện ?

Ta liền đứng nhanh tay bóp mạnh vào vết thương , rồi dùng máu tạo nên
những bông hoa ba cánh đỏ thẫm . Đoạn đứng dậy zoay một vòng :

- Đây là " Đào hoa như ý " do mẫu thân ta may từ vải trắng thêu hoa đào đỏ .

Lúc đó , Vương hậu Nương nương mất hết phong thái , miệng nàng mở to. Bộ " Đào hoa như ý " cộng với chiếc trâm bích ngọc ... Ta quả là thông minh mà ! Ta cảm thấy mỗi lúc nguy cấp , IQ của ta tăng lên đáng kể.

- Bất luận năm xưa ta mặc tang phục , có đang tội chết như thế nào , Đại vương cũng trừng phạt ta rồi .Bộ y phục này quả có phần giống nhưng lại đem đến điềm may cho Hậu cung . Thử hỏi Hoàng hậu , nếu ta mạo phạm thánh giá liệu Người có dễ dàng tha thứ cho ta không? Hay đã ban cho ta dải lụa trắng , chén rượu độc rồi? Ta còn có thể đứng ở đây sao? Chính vì Người nhìn lầm nên mới giam lỏng ta , tỏ ý tạ lỗi ... Bên ngoài các vị hãm hại , gây thị phi , ta ở trong Tùng Trúc viện chẳng phải thanh thản dễ chịu hơn nhiều sao?

- Đúng vậy ! Đúng là Trẫm đã nhìn lầm nàng .

- Đại vương kim an !

- Ta sợ nàng sẽ vướng phải thị phi nên muốn giam lỏng nàng một thời gian

. Không ngờ Lý phu nhân thấy nàng buồn chán nên đã hiển linh , doạ cho Phong và Hỏa sợ hãi.

- Là thần thiếp không tốt , thường ngày lơ là việc cũng lễ cho Lý phu nhân

Ta phẫn nộ :

- Ngươi hại chết nàng cơ mà ... - Hai trăm đôi mắt dán vào ta, ta vội bịt miệng chữa cháy - Ý thiếp là thần thiếp cũng không tốt ! Không tìm thấy thú vui , khiến cho phu nhân phải hiển linh giúp đỡ !
Phù !

- Các nàng mau lui về cung nghỉ ngơi đi ! Tiêu Mĩ nhân , nàng theo Trẫm
- Vâng

Tay ta đang bị thương , lại bị y nắm chặt. Ta không kìm được kêu khẽ:

- A !

Y quay lại . HÌnh như tiếng kêu của ta có vấn đề. Ngay lập tức , môi ta đã chạm vào vào môi kia. Ôi ! Bờ môi y lạnh giá tựa sương tuyết . Y bắt đầu hôn xuống cổ ta . Ta cảm giác hơi thở của mình dần trở nên nặng nề. Cơ thể bỗng chốc nóng ran.

Sau khi cởi đai áo ta , hắn bỗng dừng lại .

- Ta yêu nàng , Tiêu Dương !

Cũng may đây là góc khuất của hậu viện nên rất tối . Nếu không , khuôn mặt đã nhuộm hồng của ta sẽ bị hắn nhìn thấy mất .* thở phào *. Cơ mà không biết hắn đã nói câu " yêu " ấy với bao nhiêu mĩ nhân trong thiên hạ ?

***

Ta gặp may rồi ! ^^ Tiểu Quế , nàng đã bị đày xuống Ty Thiện phòng làm việc . Đúng là Vương hoàng hậu " giận cá chém thớt ", không làm gì nổi ta liền trút giận lên đầu Tiểu Quế . Hạ tiệp dư ( người tố cáo ta mặc tang phục ) đã bị nàng ta bắt tới Bảo Liên điện chép kinh thư .

- Tiêu Mĩ nhân tiếp chỉ !

Nghe thấy tên mình , ta vội vàng chỉnh trang y phục , vội vàng mở cửa phòng , bước ra ngoài .

- Tiêu Dương tiếp chỉ !

- Hoàng đế chiếu viết : Giảng Tiêu Dương tư chất đoan trang , hiền thục , dung mạo diễm lệ như hoa đào mùa xuân , nay Trẫm phong nàng làm Đào quý nhân . Khâm thử !

Sao lại ví vẻ đẹp của ta với hoa đào? Đó là loài hoa mà chỉ cần một cơn gió thổi lướt qua , hoa sẽ lụi tàn ... Sắc đẹp rạng rỡ nhưng không lâu bền , đương nhiên ta không thích ! Tên công công to béo liền giục :

- Nương nương ! Người mau nhận chỉ tạ ơn đi.

Đến nước này chẳng lẽ ta kháng chỉ ? Ta bèn cười gượng rồi tạ ơn tên Vạn Lịch óc to ấy !

- Đây là đám cung nữ mới Đại vương ban cho Đào quý nhân người , bọn chúng tuy không nhanh nhẹn lắm nhưng tuyệt đối trung thành , nghe lời ...

- Được rồi ! Ngươi cứ để họ ở đó , ta sẽ chọn lựa . Nên nhớ , được hầu hạ trong Tùng Trúc viện của ta không phải là dễ đâu !

Ta cố tỏ ra hết sức nguy hiểm . Nhưng trái lại , lũ nô tì này chỉ đứng bịt miệng , lưng rung rung từng đợt . Ta khoát tay , nói rất dứt khoát :

- Ngẩng hết mặt lên !

Sau khi xem xét kĩ càng , cuối cùng , ta cũng tìm được một nô tì tên là
Tiểu Nương . Ta liền đặt cho nàng cái tên mới là Phúc Ngọc . Đoạn sai hai
người làm công việc bưng bê thức ăn , lau dọn . Bốn người túc trực khắp trong ngoài cung . Có nhiều người hầu như vậy , ta nghĩ chỉ mấy ngày nữa , mình sẽ lười biếng mất !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro