🍶Chương 3: Mưu hoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit & beta by Wisp1997

Một tia thương tiếc cùng vài phần may mắn sau khi kiểm kê một phen, Trần Nam phát hiện trong phòng còn tồn vật tư bao hàm hạt giống.

Việc này, Trần Nam vui mừng quá đỗi, không khỏi âm thầm khen: 'Hạt giống tốt a, cùng lắm thì làm lại thôi! Tuy rằng yêu cầu tiêu phí rất nhiều thời gian'.

Uống một ít linh tuyền, thân thể giảm bớt mỏi mệt, Trần Nam ý thức vừa động rời khỏi không gian, nằm trên giường cũ nát âm thầm suy nghĩ sinh hoạt về sau.

Ðầu tiên khẳng định là kế hoạch phục hồi không gian, cũng chính là trồng trọt. Bất quá cũng không thể đem đồ vật trong không gian trực tiếp lấy ra.

Nhưng trong nhà có sao?

Nghĩ nghĩ Trần Nam trong lúc vô tình không khỏi nghĩ tới ký ức hắn tiếp thu, thầm nghĩ nhân sinh nguyên chủ như hồi tuồng diễn.

Nguyên chủ này cũng gọi là Trần Nam, năm nay 21 tuổi, ở cái này niên đại coi như thừa nam lớn tuổi.

Ban đầu là tiểu thiên tài của Kiến Thủy thôn, 9 tuổi thi khảo đồng sinh, 12 tuổi trúng tú tài, thật có thể nói là người đầu tiên của Kiến Thủy thôn.

Kỳ thật không chỉ là Kiến Thủy thôn? Ở trấn trên đều như sấm bên tai, thậm chí trên huyện đều bảo tồn một đoạn truyền thuyết.

Năm đó phong cảnh nhất thời, đáng tiếc biến chuyển tới quá nhanh.

Năm hắn 15 tuổi, lão cha thợ mộc như thường giống nhau, chế gia cụ tốt cho người ta, nhưng khi trở về lại gặp mưa to nhất thời trượt chân bị đất đá vừa vặn bùng nổ cuốn trôi đi. Bị người đưa về thi thể chỉ đầy bùn.

Ba năm áo đại tang kỳ, Trần Nam vô pháp tham gia khảo thí cử nhân, cộng thêm trụ cột trong nhà không còn nữa, mẫu thân nhu nhược bệnh không dậy nổi.

Dựa vào ban đầu trong nhà tồn mấy chục lượng tích tụ, mẫu tử hai người gian nan qua hai năm, kết quả mẫu thân cuối cùng là không chịu đựng nổi, khi ấy Trần Nam 19 tuổi đi đời nhà ma.

Tựa hồ tay nghề lão cha không tồi, kiếm không ít , bằng không năm đó cũng cung không nổi nhi tử đọc sách nhiều năm như vậy.

Bất quá tích tụ nhiều, cũng chịu không nổi lão cha qua đời sau chỉ có chi ra không có thu vô.

Hơn nữa này Trần Nam có từng xuống đất qua, từng làm ruộng, thậm chí trước kia hắn trong lòng còn cảm thấy mình cùng các thôn dân không giống nhau, hành động tuy không có vẻ quá mức cao ngạo, nhưng tổng thể vẫn là có vài phần làm ra vẻ đọc sách.

Nhiều đả kích như thế, nguyên chủ bi thống không thôi, vong mẫu tang phục một đêm mất tiếng nói.

Lúc sau càng sâu, trực tiếp có chứng điên khùng, giai đoạn trước còn không đặc biệt nghiêm trọng, hành vi tuy quái dị nhưng không đến mức hoàn toàn đánh mất lý trí.

Nhưng theo thời gian trôi qua, gần mấy tháng tới nay, trình độ càng ngày càng nghiêm trọng, thời gian thanh tỉnh cũng càng ngày càng ngắn.

Ai, cũng là một người đáng thương a. Trần Nam thổn thức nói.

Bất quá nguyên nhân mất tiếng nói đều không phải do thôn dân suy đoán bi thương quá độ!

Trầm mi tinh tế sưu tầm một phen ký ức nguyên chủ, thật đúng làm Trần Nam phát hiện dấu vết để lại. Giọng nói rõ ràng là trúng độc!.

May mà linh tuyền có thể trị, bất quá trực tiếp một lần chữa khỏi, liên tục uống mấy ngày từ từ tới.

Làm Trần Nam cảm thấy kinh ngạc là, người hạ độc giống như còn cùng thân thể trong nhà này có không nhỏ sâu xa?

Lý cẩu tử, không đúng, hiện tại gọi là Lý Minh Vũ. Đồ đệ không lương tâm của lão cha, đây là mở ra kịch bản báo thù sao?

A! Có điểm ý tứ. Trần Nam âm thầm chửi thầm nói.

Bất quá hiện tại suy xét có vẻ quá sớm, Lý Minh Vũ giống như đến trong huyện thư đọc sách.

Hơn nữa thư đề cử giống như trộm lão cha nguyên chủ qua đời, tốn số tiền lớn tìm quan hệ cho nguyên chủ chuẩn bị tốt!.

Suy nghĩ bách chuyển hồi gian, thật ra làm Trần Nam nhớ tới ánh mắt đầu tiên nhìn thấy gương mặt vẫn mang một chút tính trẻ con. Lại lớn lên chút nữa nhất định là một bộ dáng tốt!

Kỳ thật, nói Trần Nam ở thế kỷ 21 sống 35 năm, không biết thấy nhiều ít mỹ nhân, vốn không nên một lần gặp mặt nhớ mãi không quên.

Nhất định là bởi vì đó là người ðầu tiên dị thế nhìn thấy, như chim non nhìn thấy người đầu tiên sẽ gọi là mẹ! Trần Nam yên lặng an ủi chính mình.

Bất quá, gương mặt giống như cùng hình mẫu lý tưởng của hắn không kém bao nhiêu! Về sau nếu là gặp lại, lại nghiêm túc quan sát!

Suy nghĩ càng lún càng sâu, trong bất tri bất giác, Trần Nam yên tĩnh an nhàn tiến vào mộng đẹp.

--------------
Mới vừa đọc lại làn thứ n bộ Thú nhân chi Tư Văn, thú nhân chủ công duy nhất từng đọc, vẫn hay như ngày đầu tiên.Hehe!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro