Chương 11: Ba ba mua nội y cho nàng, hỏi nàng thích loại hình gì ( hơi h )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11: Ba ba mua nội y cho nàng, hỏi nàng thích loại hình gì ( hơi h )

Editor: JeffmaterXXX

Thời điểm Đỗ Nhược buổi sáng thức dậy mới cảm thấy trên người truyền đến một tia lạnh lẽo, cả người trơn bóng, không xong, nàng giống như đem quần lót đánh rơi trên giường ba ba, hơn nữa trên quần lót còn có dâm khí từ tao bức nàng chảy ra, nếu như bị ba ba nhìn thấy thì làm sao bây giờ......

Đỗ Nhược thẹn thùng che mặt, tối hôm qua tuy rằng háo sắc sinh can đảm, nhưng cái kia tốt xấu gì cũng có đêm tối che giấu, nàng không nhìn thấy biểu tình trên mặt ba ba, nhưng hiện tại trời đã sáng, Đỗ Nhược thật sự không có biện pháp làm như chưa có việc gì phát sinh.

Nàng thay quần áo, lặng lẽ đi đến cạnh cửa, tính toán xem một chút Đỗ Dũng có rời giường gay chưa, nếu hắn rời giường, mình liền đi qua phòng ba ba đem quần lót trộm trở về, kết quả ——

"Tỉnh rồi thì đây ăn sáng, lén lút đứng ngoài cửa làm gì?"

Đỗ Dũng vẻ mặt như không có việc gì phát sinh ngồi trên sô pha ăn cháo, như cũ mặc cái quần đùi tứ giác tối hôm qua, dưới chân mang một đôi dép lê màu đen, toàn thân ngay cả ngón chân đều tản ra sự gợi cảm thuộc về nam nhân.

"Không, không có gì."

Đỗ Nhược bị bắt tại trận, thiếu chút nữa xấu hổ đến muốn tìm cái khe đất nào chui xuống.

Nàng đi vào phòng vệ sinh rửa mặt xong, ngoan ngoãn ngồi bên người Đỗ Dũng, trong tay cầm một cái bánh quẩy chậm rãi gặm, thử tính hỏi: "Cái kia...... Ba, tối qua người có nhìn thấy cái quần lót của con không, giống như bị mất rồi."

Đỗ Dũng quay đầu nhìn về phía Đỗ Nhược, Đỗ Nhược không dám cùng tầm mắt nóng rực của hắn chạm nhau, theo bản năng nhìn xuống dưới mặt đất, nhìn con gái giống như đà điểu, Đỗ Dũng trong lòng cảm thấy có chút buồn cười: "Không nhìn thấy, quần lót của con ta làm sao biết để ở đâu."

Kỳ thật là bị hắn trộm giấu đi, vạn nhất lần sau nếu không khống chế được, có thể dùng quần lót con gái làm một ít chuyện tình không thể miêu tả, khụ khụ.

Bà kon xem, hắn cái người cha này cũng thực cầm thú, chỉ còn chưa đột phá tầng phòng tuyến cuối cùng mà thôi.

Đỗ Nhược không nghi ngờ hắn, uống xong sữa đậu nành, nheo đôi mắt lại, hạnh phúc liếm một ngụm chất lỏng màu trắng ngà bên môi: "Uống ngon thật nha ~"

Mỗi ngày buổi sáng nếu có thể ăn bữa sáng ba ba tự thân mua cho nàng, thật là một chuyện vô cùng hạnh phúc.

Nhưng ở trong mắt Đỗ Dũng, hình ảnh trước mặt có chút hoạt sắc sinh hương.

Sữa đậu nành bên môi con gái tràn ra, thấy thế nào lại giống chất lỏng đặc sệt màu trắng mà hắn phun ra khi lên đỉnh, hơn nữa nàng còn duỗi đầu lưỡi ra liếm, không phải cố ý câu dẫn hắn thì là gì?

Đỗ Dũng há to miệng uống cháo, rũ mắt không dám nhìn cánh môi phấn nộn cùng đầu lưỡi mê người của con gái.

Đỗ Nhược cơm nước xong, đeo cặp sách lên muốn đi học, quay đầu, hỏi Đỗ Dũng: "Ba ba, lời người nói tối hôm qua còn tính không?"

"Cái gì?"

"Tối hôm qua ba ba nói...... Nói phải mua cho con nịt ngực."

Đỗ Nhược đứng cạnh cửa, tay nhỏ bất an nắm chặt ván cửa, sợ ba ba nói chuyện không suy nghĩ gì hết, làm nàng mừng hụt một trận.

Đỗ Dũng nghiêng người dựa vào sô pha hút thuốc, nhìn bóng dáng con gái yểu điệu, đôi mắt nheo lại, cười nhẹ một tiếng, giọng gợi cảm nói không nên lời: "Đương nhiên, con thích loại dây cột ren hay trong suốt?"

"Ân?"

Đỗ Nhược ngây ngốc nhìn Đỗ Dũng, không hiểu ba ba đang nói cái gì.

Đỗ Dũng đứng lên, đi đến trước mặt con gái, hắn dáng người quá mức cao lớn, thời điểm cùng con gái nói chuyện chỉ có thể cúi người, ở bên tai nàng nói nhỏ trêu đùa: "Kiểu dáng áo vú, hay là con thích thả rông?"

"Cọ" một tiếng, Đỗ Nhược mặt đỏ lên, nàng rũ đầu xem mũi chân của mình, chỉ lộ ra hai lỗ tai phấn hồng cho Đỗ Dũng, nhỏ giọng nói: "Con...... Con đều thích, tùy ba ba."

Ba ba thích nịt ngực loại gì, nàng liền thích loại đó.

"Ngoan như vậy a?" Đỗ Dũng ngồi dậy, bất động thanh sắc giúp con gái sửa sang tóc tai lại một chút, hầu kết khẽ nhúc nhích, "Hành."

Vậy mỗi kiểu mua một cái, để nàng thay đổi thường xuyên.

Tiểu kịch trường ——

Đỗ Dũng: Không sai, lão sắc phê chính là ta, ta chính là lão sắc phê.

Đỗ Nhược: Có tặc tâm mà không tặc đảm, trộm quần lót con gái thì có bản lĩnh gì, có bản lĩnh người làm trực tiếp một chút!

Đỗ Dũng ( mồi thuốc ): A, đĩ nhỏ, con chờ đó cho ta, không đem con chịch khóc thì lão tử không có bản lĩnh.

☀Truyện được đăng bởi Reine☀

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro