#5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Nói theo em

_ Ân~~

_ Tuấn Huy dễ thương

_ Hạo Hạo dễ thương hơn mà ~

_ Anh phải nói theo em chứ, Tuấn Huy dễ thương

_ Hạo Hạo mới dễ thương mà, Hạo Hạo không được cãi anh.

Minh Hạo khẽ lắc đầu cười, cậu nhỏ của hắn lúc say dễ thương lắm. Hắn cưng nựng xoa má Tuấn Huy  mà cúi xuống gặm lấy môi cậu điên cuồng hôn môi, mãi một lúc sau hắn mới cắn nhẹ lên cánh môi dưới mềm mại của cậu ý muốn rời đi thì Tuấn Huy lại vòng tay lên cổ hắn kéo vào một nụ hôn khác. Minh Hạo bị sự chủ động của cậu làm cho sững sờ, Tuấn Huy ở bên này không nhận được phản hồi từ hắn có chút không hài lòng đem lưỡi cạy mở khoang miệng tha hồ làm loạn. Triền miên day dưa đến khi hai cánh môi sưng đỏ mới lưu luyến tách ra, hắn bị cậu châm lên dục vọng hơi thở nặng nề kề sát vào vành tai cậu hỏi

-Anh biết bản thân đang làm gì không?

Văn Tuấn Huy không đáp chỉ úp mặt vào hõm cổ hắn dụi dụi như mèo nhỏ xong lại dùng đầu lười ẩm ướt lướt lên vành tai hắn. Ánh mắt hắn tràn ngập dục vọng dán lên mặt cậu khàn giọng nói

-Là anh câu dẫn em trước, không được trách em làm càn đó

Minh Hạo đè chặt cậu xuống giường gặm cắn lấy hầu kết của cậu, Tuấn Huy đầu óc mơ hồ vì men rượu không tự chủ được mà ưm a đứt quãng bàn tay thon gầy luồng vào tóc hắn vò đến rối tung rối mù. Hắn rất nhanh đem quần áo vướng víu trên người cả hai thoát ra ném bừa trên sàn nhà bàn tay chậm rãi nắm lấy vật nhỏ nóng rực phía trên còn rỉ ra một chút bạch dịch nhẹ nhàng lên xuống. Cậu hai mắt ngấn nước một vẻ ủy khuất nhìn hắn rên rỉ như thế. Hắn thật sự bị vẻ đẹp diễm lệ này mê hoặc tay không ngừng tăng tốc đến khi tiểu Huy đem bạch trọc phóng thích lên tay hắn, phía trên cậu còn nỉ non rên rỉ thở hắt ra một hơi thỏa mãn.

Minh Hạo đem bạch dịch trên tay xoa lên huyệt khẩu chậm rãi đem một ngón tay tiến vào, lỗ nhỏ lâu ngày không dùng đến nay bị vật lạ xâm nhập có chút khó thích nghi mà cắn chặt. Mặc dù phía dưới đã trướng đến phát đau nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống khuếch trương cho thật tốt, đến khi cảm thấy vách tràng ấm nóng không còn cắn chặt nữa, ba ngón tay ra vào cũng dễ dàng hơn hắn mới đỡ lấy cự vật sưng tím trầm người bắt đầu tiến vào. Thế nhưng khuếch trương là một việc, thực tế mà nói nam căn kia thô to hơn ba ngón tay nhiều, Tuấn Huy lúc bấy giờ cũng đã tỉnh táo hơn hai chân vòng lên quấn lấy hông hắn cắn răng nén xuống cơn đau.

Minh Hạo thấy cậu đau đớn như vậy cũng không động nữa, nhịn đến trán nổi đầy gân xanh đưa tay xoa nhẹ lên lưng trần bóng loáng khó khăn nói

-Chịu được không? Hay là em đ.....

-Ưm...mau động. Tuấn Huy vòng tay qua cổ hắn siết chặt đem hai thân thể dán vào nhau không chút kẻ hở, dùng giọng mũi mê người nói ra một câu ngắt ngang lời hắn đồng thời cũng gãi cho thâm tâm hắn nổi lên một trận ngứa ngáy.

Minh Hạo quỳ trên giường nửa thân dưới bắt đầu điên cuồng luật động, hai bàn tay cũng không rảnh rỗi mà mân mê nhũ tiêm sưng đỏ cương cứng. Tuấn Huy cảm giác phía dưới sắp bị làm cho hỏng rồi, tiếng da thịt va chạm vào nhau cùng tiếng nước dâm mỹ vang vọng trong không gian yên tĩnh. Đưa mắt nhìn người đàn ông phía trên đang không ngừng ra vào trong cơ thể mình thâm tâm bất giác lại dâng lên một trận ủy khuất, hai mắt ửng đỏ lấp lánh ánh nước.

-Sao lại khóc? Em làm anh đau? Hắn híp mắt hơi thở nặng nề cố gắng tiết chế lại lực đạo hỏi

-Ân...ha...bé ếch, mau hôn anh. Tuấn Huy lắc đầu nguầy nguậy nhỏ giọng nói

Hắn nghe thấy hai từ bé ếch kia phía dưới lại tận lực ra vào, đỉnh đến độ sâu chưa từng có. Cậu phía dưới trợn mắt muốn gào lên lại bị ấn vào môi một nụ hôn cuồng nhiệt.

Không biết tối qua xảy ra chuyện gì mà sáng hôm hôm sau, mọi người đều thấy cảnh anh lớn nhìn Minh Hạo với ánh mắt đầy yêu thương khi có Tuấn Huy ở bên và không có Tuấn Huy là cảnh anh em trong nhà yêu thương nhau.

~~~~~~~~

_ Bé ếch Hạo Hạo.

_ Không được gọi em là bé ếch cũng như là Hạo Hạo.

Những anh lớn trong đội nhìn Minh Hạo mười tám nghiêm mặt không cảm xúc nhìn họ.

_ Không cho thì thôi. Làm gì căng vậy Minh Hạo, mà anh thấy tên này hay mà bé ếch Hạo Hạo cưng thế m......... Một anh trong đó vừa lên tiếng đã nhận được ánh mắt viên đạn của Từ Minh Hạo.

Trong tình hình đang gay gắt ấy, bỗng có con trai bước từ cổng trường đại học chạy lại chỗ Minh Hạo.

_ Bé ếch Hạo Hạo của anh nay đi học có ngoan không đó.

_ Ngoan nhưng mà không có anh nên không có vui được. Minh Hạo một tay cầm cặp cho anh một tay xoa eo anh.

Mấy người anh ở đó trong đầu đều nghĩ : " Đúng là tiêu chuẩn kép, cậu chủ Tuấn Huy muốn gọi gì cũng được  "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro