»Chap 15«

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Beta by @haje_boon

Chào các bạn độc giả :)) Vì bạn Ginry đang ôn thi nên phó thác trọng trách beta và post truyện cho bà chị già là tôi đây! Mong các bạn tiếp tục theo dõi và ủng hộ truyện nhé!


»Chap 15«

"Chị định để yên cho bạn đó vậy sao?" Một giọng nói chanh chua vang lên trong căn phòng.

"Làm sao thế được? Chị phải dạy cho chúng một bài học chứ?" Giọng nói đó không thể che dấu được chút đắc ý và ghen ghét xen lẫn.

Cô gái kia nghe xong thì khẽ mỉm cười đầy ý vị.

———————————————————————————-

Sáng hôm sau nó vẫn đến trường cùng Zan. Nhưng lạ là hôm nay ánh mắt của bọn con gái trong trường không phải là ánh mắt khinh bỉ nữa mà là ánh mắt có chút gì đó hả hê. Chỉ có mình nó để ý đến điều này còn Zan vẫn vô tư "bước đều bước". Cô nàng vừa đi vừa mỉm cười nói chuyện với nó nhưng không hề có câu trả lời, cũng nhờ vậy mà các nam sinh trong trường phải đi cấp cứu gấp vì...thiếu máu. Nói chuyện một hồi Zan mới nhận ra là nó không trả lời cũng không hề để ý đến lời nói của cô. Zan phồng má giận dỗi nói:

"Mày bị sao thế Yun? Tao nói mày không trả lời cũng không hề để ý thế?"

Nó bây giờ mới bị giọng nói của Zan đánh thức khỏi những suy nghĩ về thái độ kì lạ của các học viên.

"Mày không thấy có gì đó là lạ à?" Nó hỏi Zan.

"Lạ á?" Zan hỏi lại rồi nhìn xung quanh, có gì lạ đâu nhỉ?

Zan nghĩ rồi quay lại nhìn nó bằng ánh mắt hết sức ngây thơ, nó thấy vậy liền lắc đầu:

"Đúng là ngây thơ hết chỗ nói." Nó nghĩ.

Nó vừa định mở miệng "giáo huấn" cho Zan thì thấy Jin từ đâu chạy lại. Nó ngạc nhiên nhìn Jin, không chỉ riêng nó mà mọi người đều cảm thấy ngạc nhiên. Tuy Jin không phải người nổi tiếng nhưng trong trường cũng được mệnh danh là "hoàng tử lạnh lùng". Mọi thông tin của cậu đều được giữ kín không có ai biết. Jin phải quản lý quán bar cho nó nên rất ít khi đi học. Lần trước gặp ả Lyly và Sasa ở quán bar đã làm lộ một chút chuyện của cậu ra ngoài. Hôm nay là ngày sau 1 tuần cậu đi học trở lại, vậy mà chưa gì đã chạy đến trước mặt nó tươi cười thế này khiến cho mọi người vừa shock vừa đơ toàn tập.

"Chào chị." Jin lễ phép nở nụ cười không thể tươi hơn được nữa làm cho các cô gái xung quanh đứng hình.

"Chào Jin." Zan vui vẻ "tay bắt mặt mừng" với Jin như thể lâu lắm rồi hai người chưa gặp mặt.

"Này, bỏ ngay cái điệu cười kì dị đấy đi." Nó lạnh lùng nói.

Jin xụ mặt giả vờ giận dỗi trông vô cùng đáng yêu.

"Có chuyện gì sao?" Nó biết chắc hẳn Jin không phải là người rảnh rỗi đến đây chỉ để hỏi thăm nó như vậy.

"A, em quên mất." Cậu nhóc nhảy dựng lên quên hẳn chuyện đang giận nó. Nói rồi ghé sát vào tai nó thì thầm.

Mặt nó khẽ nhăn lại rồi dãn ra và nở một nụ cười nửa miệng.

"Về lớp đi chuyện này đã có chị lo."

Jin thấy thế thì chạy về lớp, nó cũng cùng Zan đi về lớp. Trên đường đi Zan gặng hỏi mãi nhưng chỉ nhận được câu trả lời "Tí rồi sẽ biết" của nó. Khi đã ổn định chỗ ngồi nó lấy laptop ra làm việc còn Zan thì ngồi chơi game. Một lát sau trước cửa lớp nó bắt đầu ồn ào, không nhìn nó cũng biết lại là "hai con khỉ rắc rối đó". Vẻ mặt bọn nó hầm hầm nhưng vẫn cố tỏ ra "lịch lãm" trước đám fan. Vừa về tới chỗ hắn đã quay xuống quát nó:

"Sao hôm qua lại bỏ rơi chúng tôi ở đó?"

"Không phải có hai hotgirl ở lại cùng sao?" Nó trả lời nhưng mắt vẫn dõi theo những con số đang nhảy nhót trên màn hình.

"Nhưng không phải chúng ta đã hẹn trước sẽ đi chung rồi sao? Tại sao các cô lại bỏ về trước chứ?" Hắn đuối lý nhưng vẫn cố cãi.

"Chúng tôi có việc. Với cả nhà chúng tôi nghèo, ở đó không được tiện lắm." Nó trả lời với giọng đều đều và cố tình nhấn mạnh từ "nghèo". Hắn không nói được gì nữa đành ngậm ngùi quay lên. Không hiểu sao mỗi lần đối mặt với nó hắn đều không nói được gì hết.

Bên chỗ Lyly thấy bọn hắn nói chuyện với nó thì tức điên lên nhưng nghĩ đến việc đó thì lại đắc ý cười.

Giờ học bắt đầu, lớp học hôm nay im lặng khác thường làm bọn hắn không khỏi thắc mắc. Không khí trong lớp vô cùng ngột ngạt, chỉ nghe thấy tiếng gõ bàn phím đều đặn vang lên.

Reng..............reng...........

Tiếng chuông ra chơi như một sự giải thoát cho tất cả học sinh. Các học viên trong lớp chạy ùa ra ngoài như bị ma đuổi. Zan ngủ từ đầu đến giờ nên không hay biết gì. Vừa nghe thấy tiếng chuông thì thức giấc vươn vai:

"Mệt quá, đi ăn thôi." Zan chạy vội sang chỗ nó kéo đi.

"Khoan đã." Nó lên tiếng ngăn Zan lại.

"Chuyện gì nữa, tao đói quá." Zan khó chịu quay lại nhìn nó.

"Mày muốn ăn hay muốn chơi?" Nó hỏi rồi nở nụ cười gian. Zan hiểu ý liền cười:

"Chơi!"

Nó cùng Zan bước ra khỏi lớp. Cuộc đối thoại vừa rồi bọn hắn cũng nghe thấy nên tò mò lén theo sau.

Bọn nó vừa bước ra khỏi lớp thì có một cô gái đi ngược chiều dừng lại trước mặt:

"Có người hẹn các bạn ra phía sau sân trường."

"Được thôi."

End »Chap 15«


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro