Chương 3: Oan Gia Tương Phùng ( Phần 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3: Oan Gia Tương Phùng (Phần 2)


Trên con đường đầy người là người đang chậm gãy lưu thông về mọi phía kia,một chiếc xe mui trần màu trắng có hình dáng thể thao trông rất đẹp mắt đang lao đi vun vút(t/g:ko rành về xe nên tạm tả nó vậy thôi,mọi người thông củm^^).Nó nhẹ nhàng luồng lách qua từng chiếc xe đang chạy phía trước,với tốc độ chạy ko nhỏ cho thấy người đang láy nó là một tay láy lụa đích thực,có khi còn sánh ngang ngửa với các người đua xe tầm cỡ F1 cũng nên.Một chàng trai với mái tóc vàng óng ánh nổi bật giữa đám đông,tuy mắt có đeo kính râm nhưng vẫn ko che được hết phong thái cùng dung mạo đẹp như hoa của cậu.Chiếc xe lướt đến đâu,bao ánh mắt trầm trồ cùng dõi mắt nhìn theo tới đó.Đương nhiên người có ảnh hưởng tầm cỡ ngôi sao ấy ko ai xa lạ chính là Jony nhà ta.


Sau khi bước ra từ salong tóc lớn nhất đất Sài Thành có cái tên khá kêu"Salong Tomy",nó ko có gì lạ nếu phía dưới ko in kèm thêm dòng chữ to tướng màu đỏ đang phát sáng:"Bước ra từ nơi đây đảm bảo bạn sẽ đẹp như một thiên thần".(T/g:đúng là BG dã man rợ thật^^).Cậu thong thả buông dưa lê với "chụy anh" đã bảo trì lại mái tóc vàng như cũ cho mình,tuy có cắt ngắn đi đôi chút và phần mái của cậu cũng được cắt nhiều hơn che đi gần hết phần trán nhưng trông cậu vẫn rất ok.Đúng là có câu người đẹp làm gì cũng đẹp mà.Một chàng trai tuổi chừng đôi mươi đang ỏng ẹo vuốt ve vòm ngực của Jony,quá quen với hành động tự nhiên quá của" chụy anh",nên cậu cũng ko có phản ứng gì,cứ đứng mỉm cười trò chuyện mặc cho bao ánh mắt của các cô gái từ trong salong đến ngoài đương đang phóng cái nhìn hình trái tim về cậu.Có người còn hành động tháy quá ngã la liệt khi bắt gặp ánh nhìn vô tình của Jony đang hướng về phía mình,còn ai may mắn lắm được cậu tặng kèm nụ cười nữa miệng quyến rũ thì đang phải ôm tim cho khỏi bay ra,mũi của họ máu đang phun ra xối xả.Nói chung nhìn cảnh tượng trước mắt ko thể nào thê thảm hơn,đúng là cậu chẳng khác gì một hồ ly chuyển thế,đi đến đâu là có người phải nhập viện đến đó,độ sát thương cao đến mức cảnh báo cực nguy hiểm nên đứng cách xa ít nhất 100 trăm mét nếu ko muốn bị đe dọa đến tính mạng(t/g:có cần phải đáng sợ đến vậy ko trùi,t/g phóng đại mạnh tay quá nên giờ phải tìm chổ núp ko thôi bị mất mạng quá ^^).


-Thôi đi anh,dừng ngay cái màn phóng điện chết người đó dùng em cái.Anh còn để cho em làm ăn nữa chứ.Mới tới nơi này có 2 lần mà anh đã làm biết bao cô chết mê chết mệt rồi,tới em đây còn đêu đứng nữa là.Anh mà ko về đứng đây tí nữa chắc một lát xe cứu thương đến đậu trước tiệm em nhiều như kiến quá(T/g:"chụy anh"này nói chuyện phóng đại hơn cả t/g luôn^^)


-Tomy,anh có cần phải nói quá thế ko,cùng lắm thì chỉ một hai chiếc thôi chứ gì.Nhưng mỗi chiếc phải chở đến mười mấy người quá,chứ nhìn bọn họ kia e là chờ xe đến ko kịp mất.(t/g:trùi anh này còn dã man hơn có một sự tự tin ko hề nhẹ,t/g bó tay^^).


Sau câu nói cùng cái đánh nhẹ vào mặt mình của "chụy anh",nói là đánh cho sang chứ đúng hơn là anh ta đang nựng yêu cậu.Jony lúc này mới đưa mắt nhìn quan cảnh hoang tàn như bãi chiến trường trong cửa tiệm,xong cậu nở một nụ cười đẹp ma mị ko quên tặng kèm cái vẫy tay thân thiện với mấy cô gái còn giữ được chút tỉnh táo,họ đang đứng ôm cửa kính nhìn cậu say đắm.Lập tức họ bị trúng tên ngã ra nằm bất động,tuy nhiên đôi mắt thì vẫn đang mở to long lanh, thẩn thờ lạc vào cõi mộng.(t/g:anh này ít có ác nè).Tomy lúc này chỉ biết ôm đầu than "-Trời","Chụy anh "đưa mắt nhìn Jony chu môi mè nheo nói.


-Jony tha cho em,anh về đi ko cửa tiệm em phải bị đình chỉ hoạt động vì tội đả thương người ko cần vũ khí quá.


-Ừ thì về,anh đâu cần đuổi em như đuổi tà vậy hì hì.Jony thong thả khoác chiếc áo da lên vai đúc tay vào túi quần ra về,ko quên tặng Tomy một cái nháy mắt tinh nghịch làm "chụy anh" phải ôm tim trước hành động cùng cùng câu nói cute vô đối của ai kia.Xong bình tâm lại Tomy mới gọi với theo cậu,lúc này đã yên vị ngồi trong xe chuẩn bị chạy.


-Lần sau nhớ đến ủng hộ salong em nha Jony,à quên nữa nhớ một đều quan trọng ko được gọi em là anh nghe ko mà phải gọi là "chụy anh" đó.Tomy vừa nói vừa chỉ một ngón tay về phía Jony,xong "chụy anh" ko quên hất mái tóc đủ màu đẹp thời thượng của mình đi vào tiệm khi thấy ai kia đã tiếp thu lời mình nói,xong cậu còn giơ tay kí hiệu hình ok trước khi lướt xe đi.Tuy nhiên khi "chụy anh" vừa bước vào chưa tới cửa tiệm,thì đã phải ôm tim quay lại nhìn cái con hồ ly đội lớp thiên thần kia bởi cái thắng xe vang lên cái "Két",chói tai của cậu gây nên.


-Gì nữa đây bà "loại",sao cứ hù em hoài vậy có biết em bị yếu chim,ý lộn yếu tim bẩm sinh hem.(T/g:cái này là "chụy anh "nói nhầm ko phải t/g cố ý nha hì hì,mà anh ta thì làm gì có cái ấy chứ mà bị yếu mọi người thông cảm ạ*cười nham hiểm*)Sau màn ỏng ẹo giả vờ ngã nghiêng của Tomy,cậu nở nụ cười nữa miệng cực đểu xong móc trong ví ra một xấp gì đó ném qua cho "chụy anh "nói.


-Đây thì em "thền"cho anh nè hì hì.


-Gì nữa đây?Theo phản xạ Tomy vắt lấy cái sấp giấy polime màu xanh nhạt ko hề nhẹ kia,xong mới đưa đôi mắt to tròn long kanh nhìn Jony phát ra một câu hỏi đầy ẩn ý.


-Tiền công nhờ anh thu dọn bãi chiến trường bên trong dùm em,số còn lại bo cho anh vì đã trả lại mái tóc đẹp ko tì vết này cho em.Anh nhớ free tiền làm tóc cho họ nha,cứ tính vào sổ cho em dư thiếu gì lần sau em trả,ok chứ.(t/g:anh này giàu quá xài tiền sảng nè^^)


-Ờ...thì ok.


"Chụy anh "đứng ngơ người nghe Jony nói một hơi,xong cũng vô hồn nà giơ tay hình ok giống như cậu.Nhìn tháy độ nai vàng ngơ ngác của Tomy mà cậu ko nhìn được cười,xong đưa tay xem cái đồng hồ hiệu casio mới đậu về từ bên Thủy Sĩ,đôi mày cậu khẽ chau lại hướng ánh nhìn vào "chụy anh" nói tiếp.


-Ko còn sớm nữa,em đi đây ko bọn bạn em xơi tái em mất.Chào anh,í quên "chụy anh"em về,lần sau em lại đến nữa,pipo honey.


Jony nói xong thì lướt xe phóng đi như bay,trước đó còn kịp nháy mắt đưa tay lên trán chào ai kia theo kiểu quân đội.Làm cho đám nữ nhi trong tiệm mới vừa choàng tỉnh được đôi chút lại phải lăn ra ngã la liệt chập hai,số còn lại chưa xỉu đang cùng Tomy đứng lặng ngẫn ngơ ra,cứ mãi đưa mắt ngó theo bóng dáng chiếc xe của ai kia đã chạy đi mất dạng từ lúc nào.Trong lòng họ đều đang dâng lên một cảm giác luyến tiếc ko nguôi,chắc hẳn đêm nay sẽ có nhiều người bị mất ngủ vì nụ cười của thiên thần tóc vàng ấy.



Trở về với hiện tại,sau khi nhớ lại màng giết người hàng loạt ở cửa tiệm.Jony bỗng nhết môi nở một nụ cười tà mị,vẻ mặt vui tươi hớn hở của cậu đã biến mất,thay vào đó là sự lãnh đạm tựa hồ ko chút cảm xúc,(t/g:anh này bị bệnh đa nhân cách thì phải^^)Đưa tay vặng ra lên gần hết cỡ,cậu lướt như bay trên xa lộ đông người đang lưu thông kia,với tốc độ 160 cây chuối,í lộn cây số trên giờ làn cho mấy "chú áo vàng"thổi kèn đuổi theo phía sau rất nhộn nhịp.Vẫn nở nột nụ cười nữa miệng ko chút thay đổi sắc mặt cậu vẫn thảng nhiên lướt đi,hướng đến một nhà hàng 5 sao để tụ họp với đám bạn cũ sau bao năm ko gặp.Khi đang chạy ngang một đoạn đường gần nhà hàng,cậu bỗng nghe tiếng gọi với theo rất quen thuộc của một ai kia từ phía sau(T/g:là chửi á anh ơi gọi gì chứ).Đưa mắt nhìn qua kiến chiếu hậu,do trời khá tối cộng theo khoảng cách quá xa nên cậu ko nhìn rõ mặt cô gái ấy.Ko chút nghĩ ngợi,Jony tiếp tục chạy xe về địa điểm cậu đã hẹn.Cậu nào hay biết có một người đang hằn hộc quét cái nhìn đầy sát khí hướng theo xe cậu từ phía sau.Đôi môi đỏ kia của cô đang ko ngừng mắng nhiết cái tên dở hơi vừa chạy sớt qua,nói đúng hơn là cửi xe bay qua cô.Tiểu Nghi nhà ta nào biết rằng cô sắp được gặp một người mà cô đang rất muốn trốn tránh.


Có duyên thì có chạy đàng trời cũng sẽ gặp,vô duyên tìm mãi vẫn bằng ko.Định luật vạn vật hấp dẫn xưa nay vẫn ko thay đổi.Khi hai trái tim cùng một nhịp đập thì ko sớm thì muộn họ cũng sẽ tự tìm thấy nhau.Phía trên cao có hai vì sao đang tỏa sáng lấp lánh giữa chốn khói bụi đen tối của bầu trời đêm kia.Như ngầm báo hiệu định mệnh sắp bắt đầu,mọi chuyện chỉ mới là khúc nhạc dạo cho một bản tình ca ko mấy êm ả,mà ẩn chứa bên trong nó còn có biết bao nhiêu máu và nước mắt..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro