Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Reng! Reng! Reng....tiết học đã kêt thúc, Hạ Ân vừa nghe tháy tiengs chuông đã soạn tập gấp rút, chạy thục mạng về nhà...
Cha Hạ Ân: Ngày đàu thế nào con???
Hạ Ân: Tại sao ba lại cho con vào trường đó chứ???
Cha Hạ Ân:Đó là trường của người quen của ba, với lại ba nghe ns gd ở đó rất tốt! S vậy con?
Hạ Ân: *Ba zết con r*ns thầm
Ns r Hạ Ân bỏ lên phòng, mở ngay laptop chat vs bn thân An Di của mik.
Hạ Ân: Ê
An Di: S vậy??Chịn j đã lm cho bn tự đọng tìm đến An Di tui đây v???
Hạ Ân:Thì là cái chiện hòi sáng đó, Lưu Mãn Thiên đó
An Di:À à, bộ kết a ta r hả??? :D
Hạ Ân:Kết cái 'quần',nghĩ s v, tui sợ a ta còn hơn sợ ma, vả lại tui cg đau có ưa j cái ng.Thiên Mãn đó đâu,kết j mà kết ???Mà tôi thây a ta cg đâu có j đặc biệt, chỉ là.. đẹp trai thôi mà, nhg tiết thay tính tình lại hướng nội, ko pt s mà con gái ở đây thik a ta đc???
An Di:HỎI THỪA!!!! Chẳng pải ts bn cg ns a ta đẹp trai mà...
Hạ Ân:Thôi, thoi, mợt quá.... off đây, off đây..
------------------------SÁNG HÔM SAU-----------------
Hạ Ân thức dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ, ngó sang cái đồng hồ:
-Ôi chết! 8h r đấy à, s mà....
Cô lật đật đi VSCN, thay đồ, r bảo tài xế đưa mik đến trường mà trog bụng ko 1 miếng thức ăn mặc cho ng.lm ns
---------------------TRƯỜNG THIÊN MÃ----------
Hạ Ân dốc hết sức chạy vào lớp, đến cửa lớp cô thở phào, may rằng là gv chưa đến, nếu ko thì.... chg hay ho j đâu:
-May quá!!!! Gv vẫn chưa đến...
Có lẽ là do cô vẫn chưa ăn j mà đã chạy như vậy nên cô đã ngất ngay tại lớp.
Mãn Thiên ngòi thấy liền vội vã đến bế cô đi, lm cho cả lớp học rất bất ngờ vì Mãn Thiên chưa tưng lm v vs ai bao h.
--------------------------Phòng Y Tế----------------------
-Này cái cô kia, lm j mà đến ngất xíu v???
-Thì... thì... thì.. là tôi.... t... tôi ngủ quên...quên ăn sáng... mà... liên quan j ts a. Hạ Ân ngập ngừng ns
-Cô nghỉ ngơi đi, bác sĩ ns cô ko ăn j đã h.động mạnh nên ngất xíu, ko sao.
Ns thế r Mãn Thiên đi ra ngoài
-*Ng.j đau nhìn 1 cái là.. mún đánh cho 1 cái*Hạ Ân cắn chặt răng ns thầm trog miệng.
-------------------------Tua Nhanh------------------------
Giờ ra về, Hạ Ân đi trên đường thì bỗng ko pt Thiên Mãn từ đâu ra, chăn đường cô.
-Ơ..... a lm cái j v? Mau tránh ra cho tôi đi
-Tôi ko thick
-Tôi chỉ cần ns 1 câu vs cha tôi thì a sẽ ko còn mạng đâu đó, a pt ko hả?
-Nếu như tôi gọi 1 cuộc đt thì cty cg ko còn đứng vững trên thị trường này
Hạ Ân đứng hình:
-A ns cái j?
-Sáng nay tôi đã zúp cô đó
-Như v.... v.. vậy thì liên.. q... quan j đến tôi???
-Cô vẫn chưa trả ơn tôi
-Ai bảo a zúp t chứ???
Hạ Ân rùng mình, ko pt hắn ta định lm j, cô định chạy đi nhưng... ko kịp,hắn ta kéo cô vào 1 góc tối, mặc cho cô vùng vẩy:
-A buông tôi ra, a muốn lm j mau buông ra ko tôi la lên đó!!!!!
-Tôi ko buông, cô lm j đc?
Mãn Thiên hôn vào đôi môi hồng hào, đầy mật ngọt của Hạ Ân, cô ấy đã đẩy Mãn Thiên, đánh a ấy nhưng vô ích, a ta quá khỏe.A ta hút láy hết mật ngọt trog miệng cô r ms chịu buông ra:
-Vậy nhé, từ nay EM! LÀ CỦA TÔI
- A ns j chứ, thể loại như a... nghĩ s mà...
Hạ Ân mặt hầm hầm, kể An Di nghe mọi chiện:
-Palpalqpalapallaa.... chiện vậy đấy!
-Bn có pt đó là ước mún bao nhiu cô gái ko? Nhg mà cg lạ, s Thiên Mãn lại hôn Hạ Ân chứ, chẳng lẽ a ta có hứng thú vs cậu?
-...... ko pt.......thể loại như a ta, t pải dạy cho 1 bài học, nghĩ j mà dám hôn tiểu thư Băng Hạ Ân này chứ???
End Chap 2
Tks for READING
*Chap 2 mik tháy có lẽ hơi nhạt nhẽo nhưng mik ko pt pải bỏ múi ntn, các bn thông cảm*
Xie Xie♥♥♥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro